1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mẹ 17 tuổi: Con trai thiên tài cha phúc hắc - Trình Ninh Tĩnh

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Chương 1964: Vang vang đóa hoa hồng 68

      An Tiêu Dao , "Tôi chưa bao giờ vương bài hợp pháp, có vương bài trước đời cũng có nhiều người buôn lậu súng đạn, năm có biết bao súng đạn được bán, có gì khác? Tôi cũng thấy được các ông trước đây toàn lực ngăn chặn buôn bán súng ống đạn dược."

      "Theo tôi được biết, năm đó Bắc Mỹ liền có rất nhiều gia tộc súng ống đạn được buôn lậu, được chính phủ bảo vệ, xuôi gió xuôi nước, thế nào đến vương bài, lại bị bắt đầu cường đánh mãnhôi giết? Cùng là buôn bán súng ống đạn dược, đãi ngộ thất bất công, là do chúng tôi cấp hầu bao đầy đủ hay sao? Còn để cho các ông cho phép người nhà buôn lậu, cho phép người ngoài buôn lậu hay sao, thuận miệng tiếng, chúng ta đều là công dân nước Mỹ, mặc dù nhìn so sánh phương đông ít, đừng như thế tính bài ngoại thôi."


      Trong khí mảnh tĩnh mịch.

      " như thế, An tiên sinh là tính toán hợp tác với chúng tôi ?"

      "Tôi nhìn ra hợp tác với các ông, tôi được lợi gì." An Tiêu Dao , khóe môi hơi cong lên, “Bắt đầu chuyến này, sinh tử sớm để ý, sống chết với tôi mà , chỉ là bình thường.”
      đường có câu thượng quy củ, biết những kẻ phản bội vương bài có kết quả như thế nào?”

      “An Tiên sinh, dù cho hợp tác với chúng tôi, cũng phải là kẻ phản bội, chẳng qua là giúp đỡ chúng tôi, phá hủy tổ chức tội phạm, tập đoàn khủng bố, nhân thế nhỡ kỹ công lao của , ai là dẻ phản bội.”

      An Tiêu Dao đột nhiên buồn cười, “Tiên sinh, tập đoàn khủng bố này là tồi cùng tay chân của tôi tay đứng lên gây dựng, hi vọng ông nhớ kỹ điểm này.”

      “Xem ra, chúng ta có cùng tiếng .” Người đàn ông , “Có lẽ, nghĩ thông suốt, sống chết đối mỗi người mà , cơn ác mộng, xem sát vách Hạ Thanh , ra thành ra như thế, tôi xem An Tiên sinh tư tư văn văn, hà tất phải vì ấy, cốt khí cũng thể cứu mạng của .”

      đề cập tới Hạ Thanh tốt, nhắc tới Hạ Thanh, An Tiêu Dao nụ cười mặt lập tức lạnh.

      Đột nhiên, bên cạnh đặc công quyền nện ở bụng của , đau nhức truyền đến, tiếp theo là hơn mười quyền dày đặc đòn nghiêm trọng, An Tiêu Dao bị đánh cho lục phủ ngũ tạng muốn rời ra, cũng chảy máu, nhưng có phát ra tiếng rên.

      Người đàn ông giơ tay ra hiệu dừng lại, người đặc công dừng tay, laaij trầm mặc đứng ở bên cạnh.

      An Tiêu Dao nhìn về phía tên đặc công, con ngươi rụt lui, tiếp theo là trận ho, vết máu theo khóe môi lưu lại, bộ dáng nhếch nhác, người đàn ông đững chắp tay, “An tiên sinh, chúng ta tôn trọng , cho nên, những thứ đồ khác cần ở người , nếu hợp tác, vậy cứ theo lệnh mà làm.”

      “Tôi biết các được huân luyện chuyên nghiệp, chịu được đau đớn, đau đớn đó đối với các , tính là cái gì, chỉ là đau đớn là biện pháp làm mất ý chí của người cách nhanh nhất, sinh lý nhịn được đau đớn, con người bắt đầu thỏa hiệp.”

      “Con người là như thế, cảm thấy, mình là ví dụ sao?”

      “Tôi có phải là ví dụ hay tôi biết, nhưng tôi đối với người phụ nữ này, nhất định là ví dụ đặc thù, có thể làm đến việc này, vì sao tôi làm được?” An Tiêu Dao đạm nhiên trả lời.

      “Đúng vậy, như vậy, tôi tác thành cho , tiếp tục đánh.”

      Đặc công bên cạnh lại tới, bắt đầu trận đánh mạnh hơn, An Tiêu Dao ngất , người đàn ông đến chỗ , người đặc công xách xô nước, trực tiếp hắt về phía An Tiêu Dao, An Tiêu Dao tỉnh táo lại, sau đó lại là trận đánh mãnh liệt, cứ như vậy lặp lặp lại.

      Hạ Thanh lo lắng tỉnh dậy, nghe thấy có tiếng động, nhìn qua bên này.



      Chương 1965: Vang vang đóa hoa hồng 69

      Hạ Thanh lo lắng tỉnh dậy, nghe thấy có tiếng động, nhìn qua bên này, móng tay cơ hồ như muốn đâm thủng sàn nhà, trừ nắm chặt tay hề phát ra tiếng động, bên kia là màn tra tấn muốn nhìn.

      Màn tra tấn dã man, đơn giản mà thô bạo.

      Chờ ta có cách nào chịu được, bắt đầu dùng cực hình, nếu như vẫn được, tiếp theo có lẽ là tra tấn , có dự cảm như vậy, An Tiêu Dao so với thảm hơn rất nhiều, bởi vì là đặc công nước Mỹ, chỉ là có hiềm nghi, có lẽ biết tình của vương bài.

      An Tiêu Dao lại là người sáng lập ra vương bài, đây là điều an toàn, bọn họ xác định có thể theo ở đây đạt được số tin tức mà mình muốn, bọn họ nhất định có thể theo An Tiêu Dao biết bọn họ muốn gì.

      Cho nên, tất cả thủ đoạn, hội đủ người An Tiêu Dao.

      nên, bị bắt tới đây, cũng nên tới để chịu như thế này, nên bị những người này dằn vặt.

      tình phải là như thế này.

      Hạ Thanh nhắm mắt lại, đừng mở mắt, lên tiếng, cũng muốn nhìn thấy cảnh này. lên tiếng, cũng vô ích, bọn họ cũng dừng lại. nhìn thấy, nhưng nghe thấy những tiếng đòn chát chúa, trong lòng cũng tốt gì hơn.

      An Tiêu Dao gãy chân còn chưa khỏe, lại bị như thế này, thương càng thêm thương.

      Cả tiếng đồng hồ, Hạ Thanh biết phải trải qua bao nhiêu trận đòn, cũng hôn mê vô số lần, lại bị bọn họ bắt tỉnh vô số lần, cuối cùng bọn họ mới buông tha , bỏ lại bị hôn mê nằm đó rồi .

      Nhà tù lại khôi phục yên tĩnh.

      Hạ Thanh động đậy, người chút khí lực cũng có, người có khóa liên, muốn nhõm ít, muốn xem như thế nào, lại có chút sức lực nào, chẳng sợ giãy giụa, cũng chút sức lực.

      phẫn nộ đấm xuống sàn nhà, gọi An Tiêu Dao mấy tiếng, cũng đáp lại, Hạ Thanh gọi mãi, chậm rãi bò qua, như muốn lấy mạng , cuối cùng cũng đến bên cạnh .

      Hạ Thanh chống người đứng dậy, đung đua chân của , “An Tiêu Dao…”
      bị thương ở ngực và bụng dưới, những chỗ khác bị sao, dưới đất là máu của , sắc mặt tái nhợt, trán đổ mồ hôi, Hạ Thanh trong lòng cực kỳ khó chịu, làm đặc công lâu như vậy, cái gì chưa từng nhìn thấy đâu.

      Như này cũng phải là lớn, lại cảm thấy khó chịu như vậy.

      “An Tiêu Dao…” Hạ Thanh nhìn vào ổ khóa tay , ổ khóa này có biện pháp cởi ra, chỉ là công cụ bị người ta tịch thu, lần trước muốn thoát ra nên mở khóa, bị bọn họ phát , dụng cụ người bị lấy mất.

      Dù cho mở khóa, bọn họ cũng trốn được.

      An Tiêu Dao gãy chấn mới mấy ngày, có khả năng được, chút khí lực cũng có, uổng phí khí lực, cũng khó trách, bọn họ yên tâm khi để hai người như thế này, căn bản thể trốn thoát.

      "Hạ Thanh?"

      " tỉnh, có khỏe ?" khẩn trương nắm tay , muốn truyền cho chút ấm áp, tay chân đều bị cột, tay đưa ra phía trước, cầm ngược tay Hạ Thanh.

      " sao." khẽ .

      Hạ Thanh sờ sờ mặt , "So với lần trước còn nhếch nhác hơn."

      “Than với em, quả nhiên là chuyện tốt.” An Tiêu Dao cười đùa, trong người đau đớn, chỉ là biểu ra ngoài, Hạ Thanh thấy có tâm tình đùa, thuận tay ở mặt vỗ vỗ, tay lại rũ xuống, đơn giản là nằm bò ở đùi .


      "Này, tư thế này quá lịch ..." An Tiêu Dao cười .

      Hạ Thanh , "Em còn chút khí lực."

      An Tiêu Dao sờ sờ đầu của , chững chạc đàng hoàng, “Ngoan, sau này ngoan ngoãn ôm đùi , rất thương em.”

      Hạ Thanh, “…”

    2. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Chương 1966: Vang vang đóa hoa hồng 70

      Trải qua đêm yên tĩnh, vết thương người An Tiêu Dao làm đau đớn khó nhịn, nửa đêm hôn mê lần, bị Hạ Thanh đánh thwucs, hai người chuyện đứt quãng, mong cho trời mau sáng, Hạ Thanh lại bò lại chỗ của mình.

      "Trời sáng?"

      “Đúng vậy.”

      An Tiêu Dao tính toán chút, đến buổi trưa, và Hạ Thanh có thể bị tách ròi nhau, nếu qua buổi trưa, Long Tứ cùng Lục Trăn còn chưa có hành động gì, vậy quá bình thường, vô cùng có tín hiệu của bọn .

      Người đàn ông cùng người đặc công tới, nhìn người quản chế, ngược lại nheo mắt lại, nhìn về phía An Tiêu Dao, Hạ Thanh thống khổ mặt đất, sống bằng chết.

      An Tiêu Dao kiên nhẫn , mặc dù chỉ có hình ảnh, có tiếng động, lại khó nhận biết, là ở hát, lại cho bọn họ ở bên nhau ngày, cùng nhau vượt qua, người đàn ông nheo mắt lại.

      người đặc công , “Bọn họ lúc nào có giao tình như thế, biết lại tưởng là đôi nhau.”

      Hạ Thanh vẫn truy tra tình của vương bài, cũng chỉ lần tìm phiền phức cho An Tiêu Dao, tất cả mội người rất biết ân oán giữa bọn họ, còn bị An Tiêu Dao làm bị thương chân, bọn họ giam chung chỗ, tuyệt đối có khả năng dính dáng cái gì.

      ngờ, vậy mà màn như thế này.

      Người đàn ông , “Vậy cũng chỉ ra việc, Hạ Thanh sớm làm phản, những điều tra trước đây, tất cả đều là giả tạo, toàn bộ là diễn trò. cùng người của vương bài quan hệ cũng phải là ít, ta còn dám láo chính cái nào cũng biết.”

      Khâm phục báo làm việc giả, khi đối với mọi người nổi lên lòng nghi ngờ, rất khó đánh xuống, nhất định phải tìm ra các chứng cứ tội ác của những người này, chẳng sợ có các chứng cứ này thể chống đỡ nổi.

      Bởi vì Cố Thất Thất, bọn họ đối với Hạ Thanh mất lòng tin, tự nhiên cũng có biện pháp, lại tin , đương nhiên các ấy tìm chứng cứ.

      “Tôi muốn xem xem, xương xương cốt An Tiêu Dao rốt cuộc có bao nhiêu phần chắc chắn.” Người đàn ông hừ lạnh tiếng, sai người mở cửa phòng giam dưới đất, ông ta mang theo đặc công, cùng nhau vào, kỳ thực, nhà tù này có ba tầng, giam giữ bọn họ ngừng, có người bị giam ở tần tiếp theo, lần này giam giữ phần tử khủng bố.

      Hạ Thanh nghe thấy tiếng bước chân, hơi mở mắt ra

      Hôm nay bọn họ tới sớm, chỉ sợ cũng nghĩ ràng, thời gian kéo được càng dài, đối với bọn họ càng bất lợi.

      An Tiêu Dao nghe thấy tiếng bước chân, tinh thần đề phòng.

      Lai giả bất thiện.

      Đơn giản lại là trận đòn, chỉ cần chịu đựng, cho dù ở người đánh thế nào, cũng sao cả, với thể lực của , sao cả, có thể chống lại mọi đau đớn, lúc huấn luyện cũng chịu mọi đau đớn.

      Chỉ là vì phòng ngừa quân địch nắm lấy điểm yếu, tiết lộ mọi tình báo.

      Cho nên,

      Cho nên, huấn luyện tương đương nghiêm ngặt, tính nhẫn nại cũng phi thường, biết mình có thể chống lại.

      Lại cả tiếng đồng hồ trôi qua, nghĩ, tất cả chuyện này kết thúc.

      “An Tiêu Dao, tôi cho đêm dài suy nghĩ, còn cái gì chịu ?” Người đàn ông đứng chắp tay, đứng ở trước mặt , “Trong vòng ba ngày, cái gì cũng , tôi giết , đừng tưởng mạng của rất đáng giá, nếu nhưu có biện pháp bắt khai ra, tôi thà rằng bắn chết , cũng thể thả hổ về rừng.”

      “Đừng cho là bọn họ có thể đến cứu , điều này là thể nào, bọn họ ai có thể chống đối lại được nơi này.”

      “Dù cho các người là nhân viên chính phủ, điều này là thể nào phát ra nơi này.”



      Chương 1967: Vang vang đóa hoa hồng 71

      “Dù cho các người là nhân viên chính phủ, điều này là thể nào phát ra nơi này, An Tiêu Dao, tôi khuyên , hiểu thời thế mới là hùng, rượu mời uống lại muốn uống rượu phạt, là người thông minh, phải biết làm thể nào để tốt nhất với mình.”
      An Tiêu Dao bây giờ vẫn quan y chỉnh tề, tất cả vết thương giấu ở dưới quần áo, thoạt nhìn rất tái nhợt, thần sắc trước sau vẫn ung dung, sợ, dường như mặc kệ mọi chuyện, có thể giải quyết tốt.

      nghĩ ràng, có lựa chọn khác, tôi biết sợ chết, nhưng chết quá dễ dàng cho , sống bằng chết mới là khó chịu nhất, tôi coi trọng , nghĩ nhục nhã nhưu thế, nhưng nếu hợp tác, vậy đừng trách chúng tôi.”

      An Tiêu Dao nhíu mày, khóe môi vung lên nụ cười, “Ông nghĩ ông biết cái gì?”

      Người đàn ông ánh lên ánh nhìn vui vẻ, “Chỉnh phủ đến nay có bao nhiêu nhân vật, Bắc Mỹ cảnh nội có bao nhiêu nhân viên, có bao nhiêu công binh xưởng, hằng năm vận chuyển vũ khí Trung Đông, các người lấy phương thức gì vận chuyển, giao ra tất cả tuyến đường và người phụ trách vận tải?”

      “Các người đến nước Mỹ có bao nhiêu cấp lãnh đạo, tôi cần có bản danh sách, các người có các xưởng sản xuất và nghiên cứu ở đất của chúng tôi, tôi muốn biết đó là ở đâu, có thể đến bắt Lục Trăn, Long Tứ cùng Mục Vân Sinh chờ người, bọn họ có nhược điểm gì, tôi muốn nhanh nhất có thể nắm được.”

      “tháng trước, tôi nghe thấy tin tức có , chính phủ nghiên cứu vũ khó hóa học vào Syria, các người đem vũ khí hóa học bán cho quân đội chính phủ, ý đồ dùng binh sỹ nước Mỹ. Cho tới bây giờ, các người nghiên cứu bao nhiêu vũ khí hóa học, đem tất cả giao ra …”

      có lải nhải, trang dài, tất cả là muốn An Tiêu Dao hiểu tình.

      Hạ Thanh ở cách đó xa, cười lạnh, khẩu vị cũng .
      cùng Cố Thất Thất nhiều năm qua vẫn điều tra vương bài, ai biết vương bài có bao nhiêu cơ sở, cũng chỉ có thể tra được chút manh mốt, tổ chức có phương thức quản lý đặc thù, mỗi người phụ trách lĩnh vực.

      Mỗi người ở đó đảm đương phía.

      Nhưng mà, nghiên cứu phát triển, quân cùng binh lính ở công xưởng này là cơ mật, mặc dù bọn họ cũng đều biết đại bộ phân nghiên cứu ở trung tâm, xưởng sản xuất, cùng quy mô quân , nhưng mà, ít thuộc về trung tâm, chỉ có người phụ trách chuyên môn mới biết.

      Lục Trăn có tự quản lý độc lập phần, An Tiêu Dao quan lý độc lập phần, Long Tứ, Mục Vân Sinh cũng có, trừ khi bọn họ gặp phải nguy cấp, bằng giúp đỡ nhau ở đây.

      Chính là phòng ngừa, có người bị nắm, bởi vì thôi miên hoặc là ít thủ đoạn, lấy được bí mật nên làm cái gì bây giờ, ít nhất bọn họ có thể bảo vệ được lực lượng của trung tâm.

      Đây là dự định trước.

      Bọn họ có khả năng theo người lãnh đạo, biết được toàn bộ tình huống của vương bài.

      Người này hỏi vậy cũng tham lam quá, cũng quá sai lầm, quả thực đem cùng Cố Thất Thât điều tra bao năm là gì cả.


      Có lẽ, cho rằng các là cố ý .

      “Ông biết tôi ở vương bài giữ chức vụ gì?” An Tiêu Dao hỏi lại.

      “Hừ, ở vương bài là người sáng lập, tất nhiên là quản tất cả mọi việc.”

      “Ông sai rồi, ông muốn biết nhiều chuyện như vậy, trừ phi ông đem chúng tôi toàn bộ bắt lại, bằng , ông thể naò biết.” An Tieeu Dao tốt bụng cho ta lời đề nghị.

      “Cảm ơn lời đề nghị của , tôi đem các bắt lại hết rồi thẩm vấn.”


      "Chúc ông muốn sao được vậy."

      Giọng đàn ông trở nên lạnh, "An Tiêu Dao, như thế, muốn hợp tác với chúng tôi phải ?"



      Chương 1968: Vang vang đóa hoa hồng 72

      Giọng đàn ông trở nên lạnh, "An Tiêu Dao, như thế, muốn hợp tác với chúng tôi phải ?"

      "Thứ cho khó tòng mệnh!"

      "Rất tốt!" Người đàn ông gật đầu, nghiêng đầu ý bảo người đặc công bên mình hành động, tên đặc công kia đem Hạ Thanh xốc lên, ta cần phải dùng sức, Hạ Thanh bị trọng thương, lại nặng, xốc lên tựa như xốc con mèo con, ném ở chân An Tiêu Dao.

      An Tiêu Dao lửa giận bùng cháy trong lòng, mạt trước sau vẫn bất động.

      Hạ Thanh tốn hơi thừa lời, câu cũng , cái ngã này cũng , cứ để nằm như vậy thể đứng dậy nổi mà đánh, choáng váng.

      Người đàn ông , “Nếu như hợp tác, có thể , phát này giết chết ta, chết quá dễ dàng, tôi cho phút đồng hộ suy nghĩ, chần chừ giây, Hạ Thanh bị phát này, tôi xem có thể chịu đựng được người của mình bị thương.”
      An Tiêu Dao thở mạnh, người đàn ông giơ cổ tay lên, tính toán thời gian.

      Hạ Thanh cười lạnh, “Có bản lĩnh, ngươi phát bắn chết tôi .”

      “Cùng nằm, tôi đánh chết !” Người đàn ông nhìn đồng hồ vừa , “tôi vốn cho là, bắt được ta, liền vô dụng, đơn giản bắt chết , trừ hậu hoạn, xem ra bây giờ, đúng là quân cờ hữu dụng.”

      Hèn hạ!
      “Ngươi tốt nhất khẩn cầu chúng tôi chết ở chỗ này, bằng , ngươi chết rất thảm!”

      Người đàn ông ngồi xổm xuống, “Nếu như tôi là , tôi cầu An Tiêu Dao, tiết lộ cho mình ít tin tình báo, có lẽ, ngươi có thể được sống, nếu , người này thân thể tàn phế, còn có thể chịu đựng được bị trọng thương.”


      “Ta nhổ!” hạ Thanh hướng mặt mà phun hớp nướng miếng, người đàn ông rút súng lục ra, hương đùi Hạ Thanh nả phát dúng, tiếng súng ơ dưới phòng giam vang ràng, An Tiêu Dao chỉ cảm thấy quả tim như ai khoét cái.

      Hạ Thanh bưng vết thương, máu từ kẽ tay của phun ra, ngừng chảy, trong khí, mùi máu tanh, biết người đàn ông này nổ súng, hận thể để cho tên đó thương đánh chết .

      Miễn cho bức An Tiêu Dao.

      biết, An Tiêu Dao thể thỏa hiệp.

      Bởi vì , thể làm tổn thương người của .

      cũng thể để khó xử.

      phút đồng hồ tới.” Người đàn ông sắc mặt lạnh băng, với An Tiêu Dao, “Tao cho mày biết, Hạ Thanh bị nhiễm viruts, phát đạn của tao, mày cảm thấy ấy có thể chịu đựng được?”

      “Tao đánh đố, bị thương nữa, ta chết liền, An Tiêu Dao, nếu mày cho tao chút tin tức hữu dụng, hãy chờ thi thể của ta cùng mày.”

      khí cơ hồ muốn ngưng đọng.

      An Tiêu Dao chưa bao giờ gặp gian nan kiều như này.

      Điều đó đối với , vô cùng đơn giản, làm việc bao giờ do dự, quyết đoán nhanh lẹ, tùy tâm mà thực , muốn làm cái gì làm cái đó, bây giờ, lại rơi vào tình thế lưỡng lự thế này.

      Chỉ cần an bài, chưa bao giờ do dự cả.

      Mấy người bọn họ, liều mạng nửa cuộc đời, thành lập vương bài, nếu như lộ ra chút tien tức, người chết chính là huynh đệ của .

      Có lẽ là người lính nhà xưởng.

      Người quản lý công xưởng, nhất định nhận thức được, là hàng trăm người lính, bởi vì tin tình báo của mà chết oan chết uổng, chỉ là vì, phải cứu hạ Thanh, vì cứu Hạ Thanh, nếu trả giá lớn như vậy.

      ghánh nổi.

      cũng nghĩ tới, gặp phải tình huống này.

      cho rằng, tới, là có thể thay thế Hạ Thanh, chịu mọi hình pháp, ngờ, trái lại làm nhanh chết.


      quá mức sơ sẩy, quên mất nhân tính u.

    3. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Chương 1966: Vang vang đóa hoa hồng 70

      Trải qua đêm yên tĩnh, vết thương người An Tiêu Dao làm đau đớn khó nhịn, nửa đêm hôn mê lần, bị Hạ Thanh đánh thwucs, hai người chuyện đứt quãng, mong cho trời mau sáng, Hạ Thanh lại bò lại chỗ của mình.

      "Trời sáng?"

      “Đúng vậy.”

      An Tiêu Dao tính toán chút, đến buổi trưa, và Hạ Thanh có thể bị tách ròi nhau, nếu qua buổi trưa, Long Tứ cùng Lục Trăn còn chưa có hành động gì, vậy quá bình thường, vô cùng có tín hiệu của bọn .

      Người đàn ông cùng người đặc công tới, nhìn người quản chế, ngược lại nheo mắt lại, nhìn về phía An Tiêu Dao, Hạ Thanh thống khổ mặt đất, sống bằng chết.

      An Tiêu Dao kiên nhẫn , mặc dù chỉ có hình ảnh, có tiếng động, lại khó nhận biết, là ở hát, lại cho bọn họ ở bên nhau ngày, cùng nhau vượt qua, người đàn ông nheo mắt lại.

      người đặc công , “Bọn họ lúc nào có giao tình như thế, biết lại tưởng là đôi nhau.”

      Hạ Thanh vẫn truy tra tình của vương bài, cũng chỉ lần tìm phiền phức cho An Tiêu Dao, tất cả mội người rất biết ân oán giữa bọn họ, còn bị An Tiêu Dao làm bị thương chân, bọn họ giam chung chỗ, tuyệt đối có khả năng dính dáng cái gì.

      ngờ, vậy mà màn như thế này.

      Người đàn ông , “Vậy cũng chỉ ra việc, Hạ Thanh sớm làm phản, những điều tra trước đây, tất cả đều là giả tạo, toàn bộ là diễn trò. cùng người của vương bài quan hệ cũng phải là ít, ta còn dám láo chính cái nào cũng biết.”

      Khâm phục báo làm việc giả, khi đối với mọi người nổi lên lòng nghi ngờ, rất khó đánh xuống, nhất định phải tìm ra các chứng cứ tội ác của những người này, chẳng sợ có các chứng cứ này thể chống đỡ nổi.

      Bởi vì Cố Thất Thất, bọn họ đối với Hạ Thanh mất lòng tin, tự nhiên cũng có biện pháp, lại tin , đương nhiên các ấy tìm chứng cứ.

      “Tôi muốn xem xem, xương xương cốt An Tiêu Dao rốt cuộc có bao nhiêu phần chắc chắn.” Người đàn ông hừ lạnh tiếng, sai người mở cửa phòng giam dưới đất, ông ta mang theo đặc công, cùng nhau vào, kỳ thực, nhà tù này có ba tầng, giam giữ bọn họ ngừng, có người bị giam ở tần tiếp theo, lần này giam giữ phần tử khủng bố.

      Hạ Thanh nghe thấy tiếng bước chân, hơi mở mắt ra

      Hôm nay bọn họ tới sớm, chỉ sợ cũng nghĩ ràng, thời gian kéo được càng dài, đối với bọn họ càng bất lợi.

      An Tiêu Dao nghe thấy tiếng bước chân, tinh thần đề phòng.

      Lai giả bất thiện.

      Đơn giản lại là trận đòn, chỉ cần chịu đựng, cho dù ở người đánh thế nào, cũng sao cả, với thể lực của , sao cả, có thể chống lại mọi đau đớn, lúc huấn luyện cũng chịu mọi đau đớn.

      Chỉ là vì phòng ngừa quân địch nắm lấy điểm yếu, tiết lộ mọi tình báo.

      Cho nên,

      Cho nên, huấn luyện tương đương nghiêm ngặt, tính nhẫn nại cũng phi thường, biết mình có thể chống lại.

      Lại cả tiếng đồng hồ trôi qua, nghĩ, tất cả chuyện này kết thúc.

      “An Tiêu Dao, tôi cho đêm dài suy nghĩ, còn cái gì chịu ?” Người đàn ông đứng chắp tay, đứng ở trước mặt , “Trong vòng ba ngày, cái gì cũng , tôi giết , đừng tưởng mạng của rất đáng giá, nếu nhưu có biện pháp bắt khai ra, tôi thà rằng bắn chết , cũng thể thả hổ về rừng.”

      “Đừng cho là bọn họ có thể đến cứu , điều này là thể nào, bọn họ ai có thể chống đối lại được nơi này.”

      “Dù cho các người là nhân viên chính phủ, điều này là thể nào phát ra nơi này.”



      Chương 1967: Vang vang đóa hoa hồng 71

      “Dù cho các người là nhân viên chính phủ, điều này là thể nào phát ra nơi này, An Tiêu Dao, tôi khuyên , hiểu thời thế mới là hùng, rượu mời uống lại muốn uống rượu phạt, là người thông minh, phải biết làm thể nào để tốt nhất với mình.”
      An Tiêu Dao bây giờ vẫn quan y chỉnh tề, tất cả vết thương giấu ở dưới quần áo, thoạt nhìn rất tái nhợt, thần sắc trước sau vẫn ung dung, sợ, dường như mặc kệ mọi chuyện, có thể giải quyết tốt.

      nghĩ ràng, có lựa chọn khác, tôi biết sợ chết, nhưng chết quá dễ dàng cho , sống bằng chết mới là khó chịu nhất, tôi coi trọng , nghĩ nhục nhã nhưu thế, nhưng nếu hợp tác, vậy đừng trách chúng tôi.”

      An Tiêu Dao nhíu mày, khóe môi vung lên nụ cười, “Ông nghĩ ông biết cái gì?”

      Người đàn ông ánh lên ánh nhìn vui vẻ, “Chỉnh phủ đến nay có bao nhiêu nhân vật, Bắc Mỹ cảnh nội có bao nhiêu nhân viên, có bao nhiêu công binh xưởng, hằng năm vận chuyển vũ khí Trung Đông, các người lấy phương thức gì vận chuyển, giao ra tất cả tuyến đường và người phụ trách vận tải?”

      “Các người đến nước Mỹ có bao nhiêu cấp lãnh đạo, tôi cần có bản danh sách, các người có các xưởng sản xuất và nghiên cứu ở đất của chúng tôi, tôi muốn biết đó là ở đâu, có thể đến bắt Lục Trăn, Long Tứ cùng Mục Vân Sinh chờ người, bọn họ có nhược điểm gì, tôi muốn nhanh nhất có thể nắm được.”

      “tháng trước, tôi nghe thấy tin tức có , chính phủ nghiên cứu vũ khó hóa học vào Syria, các người đem vũ khí hóa học bán cho quân đội chính phủ, ý đồ dùng binh sỹ nước Mỹ. Cho tới bây giờ, các người nghiên cứu bao nhiêu vũ khí hóa học, đem tất cả giao ra …”

      có lải nhải, trang dài, tất cả là muốn An Tiêu Dao hiểu tình.

      Hạ Thanh ở cách đó xa, cười lạnh, khẩu vị cũng .
      cùng Cố Thất Thất nhiều năm qua vẫn điều tra vương bài, ai biết vương bài có bao nhiêu cơ sở, cũng chỉ có thể tra được chút manh mốt, tổ chức có phương thức quản lý đặc thù, mỗi người phụ trách lĩnh vực.

      Mỗi người ở đó đảm đương phía.

      Nhưng mà, nghiên cứu phát triển, quân cùng binh lính ở công xưởng này là cơ mật, mặc dù bọn họ cũng đều biết đại bộ phân nghiên cứu ở trung tâm, xưởng sản xuất, cùng quy mô quân , nhưng mà, ít thuộc về trung tâm, chỉ có người phụ trách chuyên môn mới biết.

      Lục Trăn có tự quản lý độc lập phần, An Tiêu Dao quan lý độc lập phần, Long Tứ, Mục Vân Sinh cũng có, trừ khi bọn họ gặp phải nguy cấp, bằng giúp đỡ nhau ở đây.

      Chính là phòng ngừa, có người bị nắm, bởi vì thôi miên hoặc là ít thủ đoạn, lấy được bí mật nên làm cái gì bây giờ, ít nhất bọn họ có thể bảo vệ được lực lượng của trung tâm.

      Đây là dự định trước.

      Bọn họ có khả năng theo người lãnh đạo, biết được toàn bộ tình huống của vương bài.

      Người này hỏi vậy cũng tham lam quá, cũng quá sai lầm, quả thực đem cùng Cố Thất Thât điều tra bao năm là gì cả.


      Có lẽ, cho rằng các là cố ý .

      “Ông biết tôi ở vương bài giữ chức vụ gì?” An Tiêu Dao hỏi lại.

      “Hừ, ở vương bài là người sáng lập, tất nhiên là quản tất cả mọi việc.”

      “Ông sai rồi, ông muốn biết nhiều chuyện như vậy, trừ phi ông đem chúng tôi toàn bộ bắt lại, bằng , ông thể naò biết.” An Tieeu Dao tốt bụng cho ta lời đề nghị.

      “Cảm ơn lời đề nghị của , tôi đem các bắt lại hết rồi thẩm vấn.”


      "Chúc ông muốn sao được vậy."

      Giọng đàn ông trở nên lạnh, "An Tiêu Dao, như thế, muốn hợp tác với chúng tôi phải ?"



      Chương 1968: Vang vang đóa hoa hồng 72

      Giọng đàn ông trở nên lạnh, "An Tiêu Dao, như thế, muốn hợp tác với chúng tôi phải ?"

      "Thứ cho khó tòng mệnh!"

      "Rất tốt!" Người đàn ông gật đầu, nghiêng đầu ý bảo người đặc công bên mình hành động, tên đặc công kia đem Hạ Thanh xốc lên, ta cần phải dùng sức, Hạ Thanh bị trọng thương, lại nặng, xốc lên tựa như xốc con mèo con, ném ở chân An Tiêu Dao.

      An Tiêu Dao lửa giận bùng cháy trong lòng, mạt trước sau vẫn bất động.

      Hạ Thanh tốn hơi thừa lời, câu cũng , cái ngã này cũng , cứ để nằm như vậy thể đứng dậy nổi mà đánh, choáng váng.

      Người đàn ông , “Nếu như hợp tác, có thể , phát này giết chết ta, chết quá dễ dàng, tôi cho phút đồng hộ suy nghĩ, chần chừ giây, Hạ Thanh bị phát này, tôi xem có thể chịu đựng được người của mình bị thương.”
      An Tiêu Dao thở mạnh, người đàn ông giơ cổ tay lên, tính toán thời gian.

      Hạ Thanh cười lạnh, “Có bản lĩnh, ngươi phát bắn chết tôi .”

      “Cùng nằm, tôi đánh chết !” Người đàn ông nhìn đồng hồ vừa , “tôi vốn cho là, bắt được ta, liền vô dụng, đơn giản bắt chết , trừ hậu hoạn, xem ra bây giờ, đúng là quân cờ hữu dụng.”

      Hèn hạ!
      “Ngươi tốt nhất khẩn cầu chúng tôi chết ở chỗ này, bằng , ngươi chết rất thảm!”

      Người đàn ông ngồi xổm xuống, “Nếu như tôi là , tôi cầu An Tiêu Dao, tiết lộ cho mình ít tin tình báo, có lẽ, ngươi có thể được sống, nếu , người này thân thể tàn phế, còn có thể chịu đựng được bị trọng thương.”


      “Ta nhổ!” hạ Thanh hướng mặt mà phun hớp nướng miếng, người đàn ông rút súng lục ra, hương đùi Hạ Thanh nả phát dúng, tiếng súng ơ dưới phòng giam vang ràng, An Tiêu Dao chỉ cảm thấy quả tim như ai khoét cái.

      Hạ Thanh bưng vết thương, máu từ kẽ tay của phun ra, ngừng chảy, trong khí, mùi máu tanh, biết người đàn ông này nổ súng, hận thể để cho tên đó thương đánh chết .

      Miễn cho bức An Tiêu Dao.

      biết, An Tiêu Dao thể thỏa hiệp.

      Bởi vì , thể làm tổn thương người của .

      cũng thể để khó xử.

      phút đồng hồ tới.” Người đàn ông sắc mặt lạnh băng, với An Tiêu Dao, “Tao cho mày biết, Hạ Thanh bị nhiễm viruts, phát đạn của tao, mày cảm thấy ấy có thể chịu đựng được?”

      “Tao đánh đố, bị thương nữa, ta chết liền, An Tiêu Dao, nếu mày cho tao chút tin tức hữu dụng, hãy chờ thi thể của ta cùng mày.”

      khí cơ hồ muốn ngưng đọng.

      An Tiêu Dao chưa bao giờ gặp gian nan kiều như này.

      Điều đó đối với , vô cùng đơn giản, làm việc bao giờ do dự, quyết đoán nhanh lẹ, tùy tâm mà thực , muốn làm cái gì làm cái đó, bây giờ, lại rơi vào tình thế lưỡng lự thế này.

      Chỉ cần an bài, chưa bao giờ do dự cả.

      Mấy người bọn họ, liều mạng nửa cuộc đời, thành lập vương bài, nếu như lộ ra chút tien tức, người chết chính là huynh đệ của .

      Có lẽ là người lính nhà xưởng.

      Người quản lý công xưởng, nhất định nhận thức được, là hàng trăm người lính, bởi vì tin tình báo của mà chết oan chết uổng, chỉ là vì, phải cứu hạ Thanh, vì cứu Hạ Thanh, nếu trả giá lớn như vậy.

      ghánh nổi.

      cũng nghĩ tới, gặp phải tình huống này.

      cho rằng, tới, là có thể thay thế Hạ Thanh, chịu mọi hình pháp, ngờ, trái lại làm nhanh chết.


      quá mức sơ sẩy, quên mất nhân tính u.

    4. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Chương 1969: Vang vang đóa hoa hồng 73

      quá mức sơ sẩy, quên mất nhân tính u.

      nên cùng Hạ Thanh, có bất kỳ dính dáng, bị bọn họ phát giác.

      An Tiêu Dao bỗng nhắm mắt lại, "Hạ Thanh, xin lỗi!"

      ràng nghĩ bảo vệ , lại chỉ có thể tiếng xin lỗi. Hạ Thanh cũng trách , đây căn bản phải là chuyện của , suy bụng ta ra bụng người, nếu là có người lấy tính mạng của người khác uy hiếp , bán bằng hữu của , cũng đồng ý.

      …” nghĩ tiếng quan hệ, vừa mở miệng lại là ngụm máu tười phun ra, .

      còn thần trí.

      An Tiêu Dao hô hấp cứng lại, người đàn ông , “Tao cho mày phút đồng hồ suy nghĩ, ra điều ngươi biết, bằng , thương này, tao có lầm, đừng tưởng Hạ Thanh hôn mê, tao bỏ qua cho ấy.”

      “Chẳng sợ ta chết, tao cũng có thể cùng bắn!”

      An Tiêu Dao nổi gân xanh mu bàn tay, chưa từng tức giận như thế, thể khống chế tâm tình của mình.

      Sống chết Hạ Thanh, chỉ là ở ý niệm.

      “Còn có mười giây đồng hồ suy nghĩ, xem ra ta đối với mày còn ý nghĩ gì nữa, ta cũng cần thiết sống nữa, vết thương này, tao trực tiếp bắn thủng đầu của ta, nhìn cái, lúc trước chúng ta tốt nhất với đặc công, thực là đáng tiếc.”

      "Còn có mười giây đồng hồ suy nghĩ thời gian, xem ra nàng đối với ngươi có gì ý nghĩa, nàng kia cũng cần thiết sống, thương này, ta trực tiếp bắn thủng đầu của nàng lô, nhìn cái, lúc trước chúng ta tốt nhất đặc công, thực là đáng tiếc."
      “Mười…”

      “Chín…”

      “tám…”

      “Bẩy…”

      “Sáu…”

      “Năm…”

      “Bốn…”

      “Ba…”

      “Hai…”


      "Chờ chút!" An Tiêu Dao đột nhiên mở mắt ra, cắt ngang lời của người đàn ông, người đàn ông nhàn nhạt , “ phút đồng hồ, tôi muốn nghe bất luận cái gì cũng vô ích, nếu như mày có thông tin chính xác tao bắn thủng sọ ta.”

      ba mươi thị trấn lớn , có trụ sở huấn luyện.” An Tiêu Dao .

      Người đàn ông rất hài lòng, ý bảo người khác ghi nhớ, “Còn có ở đâu?”

      “Tao tại đầu óc rất bấn lọng, để tao su nghĩ chút.” An Têu Dao giọng điệu bằng phẳng, nụ cười vẫn đọng ở mặt.

      “Xem ra ta đối với mày mà , rất quan trọng, vậy mà vì ta, bán tổ chức của mình, mày thích ta?” Người đàn ông vì phát ra việc này mà đắc ý, “ hùng khó qua ải mỹ nhân.”

      An Tiêu Dao chữ cũng , “Mày tốt nhất cho ấy thuốc giải, cho người chữa trị cho ấy, nếu như có chuyện gì xảy ra với ấy, tao tin, mày có được thông tin gì, lao lực vất vả mới bắt được tao, mày cũng muốn gặp lại cái xác.”

      Người đàn ông vào Hạ Thanh hôn mê bất tỉnh, “Hừ, tất cả đều do ta tự tìm đến, có thể còn sống hay , phải dựa vào vận khí của ta. An Tiêu Dao, nếu như tao biết ngươi là giả, hãy chờ nhặt xác của ta .”

      Người đàn ông mang theo người đặc công rời , An Tiêu Dao Trầm giọng , “Cởi khóa cho tao. Tao chân bị gãy, mắt cũng mù, tao tin mày cũng biết, hà tất phải khóa tao lại, tao có chạy đằng trời, tao chỉ muốn ôm Hạ Thanh.”

      Người đàn ông cảm thấy cởi khóa cho cũng sao cả, để cho người đặc công cởi khóa choanh, An Tiêu Dao gãy chân còn chưa lành, miễn cưỡng chống chân ngồi xuống, nâng Hạ Thanh dậy, xem còn thở , mặc dù rất yếu, nhưng vẫn còn sống.

      “Thanh, kiên trì, được chết…” vuốt ve gương mặt , mảng ẩm ướt, toàn là mồ hôi của .

      An Tiêu Dao đau lòng ngớt.

      “Những vết thương này, nhận !”

      nhớ tới câu của người đàn ông, thích ?

      An Tiêu Dao cúi đầu, hôn lên vầng trán , chưa từng thích ai, bởi vì ở trong vương bài, cũng chưa từng vì ai mà long đau như dao cắt như vậy.

      Nếu cái này cũng chưa tính thích, cái gì mới là thích?



      Chương 1970: Vang vang đóa hoa hồng 74

      An tiêu Dao lần đầu tiên biết thế nào là thống khổ, cái gì gọi sống nột ngày bằng năm, đặc biệt khi Hạ Thanh hôn mê, thời gian còn rất tít, có biện pháp nào, căn bản có biện pháp cứu Hạ Thanh, tình lại có tính xấu, bọn Lục Trăn tìm ra, hạ Thanh cũng sống được.

      An Tiêu Dao buông Hạ Thanh trong lòng ra, liều mạng đập cửa, cầu gặp bọn họ.

      đặc công đẩy cửa tiến vào, hỏi muốn cái gì.

      An Tiêu Dao trầm giọng , "Cứu Hạ Thanh, bằng , các ngươi đừng mơ tưởng lấy được thông tin tình báo của tao."

      biết, bọn chúng rất nhanh biết mình bị lừa, nhưng mà, điều này cũng cần phải mất thời gian, trong khoảng thời gian này Lục Trăn cùng Long Tứ tranh thủ, nếu như đến lúc đó, bọn họ còn chưa tới, vậy còn biện pháp, nhưng phải tranh thủ bảo đảm mạng sống cho Hạ Thanh.

      Nếu như chết, mọi việc làm còn ý nghĩa gì nữa.

      bị thương nhiều như vậy, vết thương đạn bắn như muốn lấy mạng của .” Người đặc công lãnh khốc , cũng thèm để ý, nhìn Hạ Thanh lạnh lùng.

      Nhưng mơ hồ cũng mang theo kính phục.

      Đối với những người mạnh mẽ, kể nam hay nữ, vô cùng nể phục, đặc biệt là những người tham gia quân ngũ.

      An Tiêu Dao năm chặt tay, lời này nếu là lúc trước, cũng như vậy,tất cả mọi người đối với Hạ Thanh đều rất ấn tượng, nhưng mà, vào hôm nay, khoogn , quá đau lòng, cường hãn nữa, lại là người phụ nữ.

      phụ nữ, vốn nên sống an nhàn ở nhà, được chiều, mà phải sinh tồn nơi này an hôm nay lo bữa mai, nguy hiểm dình dập, đối với công bằng.

      “Tao lại lần nữa, nếu như ấy chết, tao tuyệt đối khai lời, ván cờ có lợi như thế, các người tốt nhất nên lựa chọn, nếu như mày có biện pháp giải quyết, hãy tìm người giải quyết được qua đây chuyện.”

      Đặc công hừ lạnh tiếng, ra .

      An Tiêu Dao ngồi xuống, tìm đến chỗ Hạ Thanh, chăm chú nắm tay , tay của , là máu tươi của , toàn bộ trong phòng giam, tất cả đều là mùi máu, biết, sống của dần cạn kiệt.

      đầy lát, có mấy người tiến vào, nghe thấy có mùi tiêu độc của nước, bọn họ cũng chuyện, An Tiêu Dao mắt nhìn thấy, cũng biết bọn họ bắt đầu trị liệu, muốn hỏi bọn , vì sao đưa Hạ Thanh ra trị liệu.

      Trong hoàn cảnh này, cũng thích hợp để dưỡng thương, càng thích hợp phẫu thuật.

      Bọn họ thể mạo hiểm, để cho người khác biết Hạ Thanh ở đây, điều này đồng nghĩa với việc vị trí của bọn họ bị bại lộ.

      Bận rộn giờ, cuối cùng vết thương của Hạ Thanh cũng ổn, bị nặng thêm, bác sĩ cũng dám , phải đưa Hạ Thanh , phải điều trị, sang gian sạch , mới có thể khỏi hẳn.

      Ở đây nhiều vi khuẩn, thân thể của bị nặng thêm, cần thời gian dài điều trị, ở đây cũng thích hợp dưỡng thương, nếu để lại biến chứng.

      Ý của cấp là, chỉ cần thể chết, cái khác cần phải quan tâm.

      Bác sĩ xử lý xong, dẫn người ra , An Tiêu Dao biết,ít nhất vết đạn người cũng bị lấy ra, cũng cầm được máu.

      Thời gian từng giây từng phút trôi qua, người đàn ông trở về sớm hơn so với dự tính của An Tiêu Dao, Hạ Thanh phẫu thuật được giờ, ta trở lại, phát đá văng ra khỏi cửa, trợn trừng mắt với An Tiêu Dao.

      "An Tiêu Dao, mày lại dám gạt tao?"

      “Tao sao có thể lừa mày, ở đó đúng là chúng tao có trụ sở huấn luyện, tao có thời gian vào trong đó để huấn luyện, Lục Trăn cùng Long Tứ cũng đến, tao lừa mày, đặc công ở nước Mỹ, thường xuyên huấn luyện kiểm tra.” An Tiêu Dao trả lời rất yên lặng.

      Chương 1971: Vang Vang đóa hoa hồng 75

      An Tiêu Dao, mày lại dám gạt tao?"


      “Tao sao có thể lừa mày, ở đó đúng là chúng tao có trụ sở huấn luyện, tao có thời gian vào trong đó để huấn luyện, Lục Trăn cùng Long Tứ cũng đến, tao lừa mày, đặc công ở nước Mỹ, thường xuyên huấn luyện kiểm tra.” An Tiêu Dao trả lời rất yên lặng.

      Trong khí thổi trận mưa giông.

      "Mày bậy, chỗ đó người cũng có!" người đàn ông cả giận .

      Kia đích thực là trụ sở huấn luyện, nơi đó cũng rất mới, nhìn ra có người thường xuyên đến huấn luyện, nhưng người của bọn họ đến đó tìm, người cũng có, cũng có cái gì gọi là trụ sở huấn luyện.

      cho rằng, ít nhất có thể phá hủy căn cứ ở nước Mỹ, bắt được số đặc công, thẩm vấn, An Tiêu Dao ương ngạnh, người khác chắc được như ta, ai biết ngươi cũng ai đến, làm bận rộn hồi.

      “Vậy sao, vận khí của mày tốt lắm.” An Tiêu Dao .

      Đích thực tòa nhà kia là trụ sở huấn luyện, chỉ là, đây là nơi bọn họ dùng để trú thời gian, lúc trước bọn họ thiết lập tòa căn cứ này, thỉnh thoảng có người huấn luyện ở đây, nhưng rất ít, kỳ thực căn cứ này cách đó hai trăm mét, có các loại truyền hình cáp có thể nhìn thấy mọi tình huống ở bên kia.

      Nếu là có người đến, sớm có thông tin để rút khỏi, bọn họ nhất định vồ hụt rồi.

      Căn cứ này dùng để trú tạm thời, dùng để kéo dài thời gian.

      Cho tới bây giờ dùng được quá mấy lần, đây là lần đầu tiên sử dụng.

      An Tiêu Dao ở đó, chẳng sợ quá an nhàn, nên có tính toán, bọn họ vẫn có, người đàn ông này tưởng đó là đại căn cứ, nhất định xuất rất nhiều người, cách đó hai trăm mét có tình báo và phát trình báo lại, mọi người rút khỏi đó.

      Đồng thời cũng cho Lục Trăn cùng Long Tứ, Mục Vân Sinh tin tức, còn sống.

      Bọn họ tìm thấy dễ hơn.

      “An Tiêu Dao, mày hỗn đản.” Người đàn ông cước đá đến, ông ta đá vào ngực , đòn làm đau rát ngực, An Tiêu Dao ngã ở bên, bất động dùng thân thể, che ở trước mặt Hạ Thanh.

      đoán chắc xương sườn bị gãy.

      vất vả chịu đau đớn, người đàn ông lại đá cước, cước này hạ xuống bụng , “An Tiêu Dao, tao cảnh cáo mày, đừng có đùa giỡn ta, bằng , tao có rất nhiều thủ đoạn, để mày sống bằng chết.”

      An Tiêu Dao lạnh lùng cười, chuyện cho tới bây giờ, cũng có cái gì tốt .

      "Mày bản lĩnh bắt được người, đừng trách đến tao, địa điểm tao với mày."

      Người đàn ông cười lạnh, họng súng lại lần nữa chỉ vào Hạ Thanh, “Tao biết mày sợ chế, nhưng mày sợ ta chết, ta chết, mày nhất định đau khổ mà chết, sinh ra vô vọng, An Tiêu Dao, tao cho mày cơ hội cuối cùng, trụ sở chính của vương bài nằm ở đâu?”

      "Hạ Thanh có thể sống hay , mày cũng nên trông chờ vào bác sĩ, hãy trông chờ vào chính mày.”

      khí căng như dây đàn, nhúc nhích, cục diện ai nhường ai.

      An Tiêu Dao chân tay bất động, nếu thực có biện pháp, vì phải bảo vệ Hạ Thanh, có thể bán người nhà sao? làm được, nhưng mở mắt trừng trừng nhìn Hạ Thanh chết, cũng làm được…

      “Chờ tao ba phút.” An Tiêu Dao trầm giọng , ngẩng đầu, cởi miếng vải xô che mắt ra, người đàn ông lùi về phía sau bước, họng súng chỉ vào , An Tiêu Dao chậm rãi mở mắt ra, người đàn ông nheo mắt lại, “Mày nhìn thấy được rồi?”

      "Chờ ta ba phút." An Tiêu Dao trầm giọng , ngẩng đầu, cởi ra mắt thượng vải xô, nam nhân lui về phía sau bước, họng súng chỉ vào , An Tiêu Dao chậm rãi mở mắt ra, nam nhân nheo mắt lại, "Ánh mắt ngươi được rồi?"


      An Tiêu Dao lại đột nhiên nhắm lại, lại lần nữa mở, tia sáng trong phòng giam, cũng sáng chói quá, có cảm giác khó chịu như vậy.

    5. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Chương 1972: Vang vang đóa hoa hồng 76

      An Tiêu Dao lại đột nhiên nhắm lại, lại lần nữa mở, tia sáng trong phòng giam, cũng sáng chói quá, có cảm giác khó chịu như vậy trước mắt là khoảng sáng, có chút mơ hồ, hình ảnh có chút mờ ảo.

      mơ hồ nhìn thấy, phía trước là bộ y phục màu xanh đậm, khuôn mặt mơ hồ nhìn .

      cúi đầu nhìn Hạ Thanh, lúc lâu, tầm mắt mới nhìn thấy ràng.


      Y phục người Hạ Thanh, cơ hồ rách hết, người toàn vết roi, dưới lưng là mảng máu, đáng sợ, cả người nằm bò mặt đất, mái tóc đen dài rối tung, che mất khuôn mặt của , đùi quấn vải trắng, xích cánh tay, hàng loạt dấu vết của kim đâm.

      An Tiêu Dao trong lòng cứng lại, khó có thể hô hấp.

      “Thanh…” muốn vén mái tóc của , muốn nhìn khuôn mặt của , nhưng lại dám, ngón tay của run run, thể như vậy, thể yếu ớt nằm ở chỗ này.

      Càng thể vĩnh viễn nằm ở đây.

      Hạ Thanh đột nhiên lật người, tóc để lộ ra khuôn mặt , con ngươi An Tiêu Dao co rụt lại, đột nhiên nhìn về phía người đàn ông, con ngươi ánh lên tia nhìn lạnh băng, nghiêm nghị hỏi, “Các ngươi dám…”

      Người đàn ông cũng là người từng trải, bị ánh mắt của làm cho hoảng sợ, ngang ngược , “Chúng tao có cái gì dám? Thế nào, khuôn mặt có đẹp , mày thích ấy như vậy?”

      khuôn mặt trắng nõn của Hạ Thanh, bên trái hoàn hảo, bên phải bị vẽ vết dài, phá hủy bên khuôn mặt.

      là người ưa hoàn mỹ, ở với Lục Trăn rất nhiều nơi, nhớ Hạ Thanh từng vui đùa chính mình trưởng thành như vậy, chướng mắt tuyệt đối bởi vì mù. Bây giờ nhớ lại tới những lời này, tâm tình thấy đau đớn.

      Vết thương như vậy, cho dù phẫu thuật chỉnh hình, cũng cách nào chữa trị được.

      An Tiêu Dao chưa từng hận người nhiều như vậy, giờ hận thể đem lột da, năm ngựa xé xác.


      Hạ Thanh chưa từng , những người này thế nào làm thương tổn .

      Duy chỉ có câu, chết được.

      Vết thương kia, còn mới, có vảy, thoạt nhìn đáng sợ, trẻ con mà nhìn thấy, chừng sợ đến phát khóc.

      ấy là trẻ, ở nước Mỹ là đực công ưu tú, tốn bao công sức, bán mạng cho quốc gia, oán hận trả giá mười năm thanh xuân, vô số lần vào sinh ra tử, cứu mạng bao nhiêu người, điều này chính là các người báo đáp ấy?” An Tiêu Dao viền mắt có chút nóng.

      từ trước cho tới bây giờ điều muốn chính là đặc công mỹ tổn thương bởi những bất công.

      Chuyện này bản chất phải chuyện của .

      “Cũng bởi vì tồn tại của các người, ta mới biến thành như vậy.” Người đàn ông , lạnh lùng nheo mắt lại, “, trụ sở chính của các người nằm ở đâu, bằng , tao để ý, lại cho ta đao.”

      “Mày mơ tưởng, lại muốn làm bị thương ấy.” An Tiêu Dao ôm Hạ Thanh, cái gì là lý trí, thủ đoạn, tất cả đều vứt xuống chín tầng mây, cuối cùng cũng hiểu , vì sao hận thù có thể làm mất lý trí của người.
      “Mày có thể đem chúng tao bị thương lượt.” An Tiêu Dao trầm giọng , “Tao cho mày biết, nếu chúng tao chết, án tử của chúng mày cũng xa.”

      "Phải ?" người đàn ông kéo dài ngữ điệu, “mày cứng đầu, tao muốn xem xem, mày có thể cứng đầu tới đâu.”

      xong, muốn nổ súng, đột nhiên trong địa loa phát ra tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa, toàn bộ địa lao như bị lắc lư, An Tiêu Dao cấp tốc ôm Hạ Thanh vào trong ngực, người đàn ông thu hồi súng, vội vã ra ngoài, lạnh giọng hỏi, "Chuyện gì xảy ra?"



      Chương 1973: Vang vang đóa hoa hồng 77

      xong, muốn nổ súng, đột nhiên trong địa loa phát ra tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa, toàn bộ địa lao như bị lắc lư, An Tiêu Dao cấp tốc ôm Hạ Thanh vào trong ngực, người đàn ông thu hồi súng, vội vã ra ngoài, lạnh giọng hỏi, "Chuyện gì xảy ra?"

      Bên ngoài ầm ỹ, tiếp đó là những tiếng súng, An Tiêu Dao thở phào nhõm, bọn họ cuối cùng cũng tới, với chân bất tiện, lại ôm chặt Hạ Hạ Thanh, kéo trốn vào góc, tránh cho đạn lạc làm bị thương.

      Tiếng súng làm thức tỉnh Hạ Hạ Thanh, mở mắt ra, nắm chặt lấy tay áo của , An Tiêu Dao thương xót cười, “ có việc gì, che chở cho em, đám hỗn đản kia, làm em bị thương nữa.”

      …mắt nhìn thấy rồi?”

      An Tiêu Dao , “Còn chút mơ hồ, có chút thích ứng, qua việc này tốt rồi.”

      nhếch nhác.” Hạ Thanh suy yếu cười, lại ho khan, sờ sờ mặt , gì thêm nữa.

      " ôm lấy , ủ ấm toàn thân .

      Tiếng súng càng phát ra dày đặc, có hai tên đặc công Mỹ xông tới, cường ngạnh kéo An Tiêu Dao , Hạ Thanh còn trong phạm vi suy nghĩ của bọn chúng, An Tiêu Dao đột nhiên khom người, nắm lấy cánh tay của đặc công, nằm mặt đất, bị thương ở chân cho biết tay, trở tay muốn nổ súng, họng súng chỉ hướng gã đặc công khác, An Tiêu Dao đoạt súng của , chĩa về phía .

      Khẩu súng cùng đạn dược được lấy được, Hạ Thanh nhìn việc này liền biết có biện pháp nổ súng.

      Đột nhiên có người hướng nhà tù chạy tới, An Tiêu Dao hướng họng súng về phía đó, chỉ cần phải là người của , nhất định phải chết, hai bóng dáng đập vào mắt , là Hạ THần Hi cùng Cố Thất Thất.

      Cố Thất Thất vừa nhìn thấy bộ dáng của Hạ Thanh, giật mình đứng yên tại chỗ, hối hận cùng đau lòng, đồng thời xông tới,

      “Chị?”

      “Thanh…” Hạ Thần Hi đau lòng, “Tiểu nha đầu này, quá cẩn thận, em xem hủy khuôn mặt này, ai còn muốn em nữa.”

      Hạ Thanh cười, Hạ Thần Hi cuống quýt ôm lấy , Cố Thất Thất cắn răng, thanh mang theo nghẹn ngào, “Thanh, xin lỗi.”

      Hạ Thanh cũng nhìn , Cố Thất Thất cắn răng, hỏi An Tiêu Dao, “Có thể sao?”

      An Tiêu Dao chậm rãi , “ có việc gì, chịu đựng được, bọn họ đâu?”

      “Trốn mất” Cố Thất Thất , “Bọn họ có khả năng muốn cho nổ chỗ này, Lục Trăn ở bên ngoài, chúng ta phải lập tức rời khỏi đây.”

      Hạ Thần Hi cùng Cố Thất Thất hộ tống bọn họ ra, hành lang ngổn ngang ít người, có cả đực công của vương bài, cũng có cả đặc công nước Mỹ, thấy được người đàn ông kia, An Tiêu Dao ,”Tim cho tôi, tôi muốn sống.”

      “Trước tiên vội báo thù, trước, khi bọn họ rời khỏi đây, nhất định đặt kíp nổ.” Hạ Thần Hi , tiếng nổ vang lên, Lục Trăn ngăn cản bọn họ tấn công bằng hảo lực, bởi vì địa hình, có nhiều người tới.

      Chỉ có Cố Thất Thất, Hạ Thần Hi, Lục Trăn, cùng Long Tứ.
      đường chém giết, Lục Trăn cùng Long Tứ chia ra, liều mạng ra ngoài, bọn họ tạo ra lỗi , trực tiếp theo đường ông, còn chưa ra liên nghe thấy phía sau có tiếng nổ mạng, lửa theo đường ống qua đây, theo phía sau bọn họ.

      Lửa bốc lên trong nháy mắt, Cố Thất Thất đem Hạ Thanh, bị lực của tiếng nổ bắn xa.
      Tiếng nổ mạnh, còi báo động vang lên, Mục Vân Sinh sớm tiếp ứng, lập tức đem bọn họ đưa lên xe, cuối cùng bạo tạc giai đoạn, bọn họ vận khí tốt, miễn cướng tránh thoát, chỉ là Cố Thất Thất bị thương chút.

      Toàn bộ phía sau, là cảnh mơ hồ.



      Chương 1974: Vang vang đóa hoa hồng 78

      Vương bài tổng bộ.

      An Tiêu Dao cũng lo ngại, tất cả đều là vết thương cũ, Hạ Thanh phẫu thuật, vẫn mê man, biết sống chết thế nào, nhìn rất đáng sợ, bị thương rất nặng. ngườ đều là đòn roi, còn có vết đạn cùng virtus, cũng khó diệt.

      “Sao lại lâu như vậy.” An Tiêu Dao lại bắt đầu tính toán, nếu như bọn họ hành động nhanh chút, có lẽ Hạ Thanh cũng bị thương như vậy.

      Lục Trăn hô to oan uổng, “Tôi và , đây coi như là nhanh rồi, nếu phải Hạ Thần Hi biết nời này, dự đoán là còn phải mất thời gian nữa, tới sớm bằng tới đúng phải sao?”


      "Thần Hi làm sao biết nơi này?"

      Hạ Thần Hi cười , “Lúc tôi còn trẻ thường xuyên đánh nhau ở vùng Bắc Mỹ, cũng giúp Tiêu Tề liên hệ số đặc công tra tin túc, lúc vô ý xem qua bản thiết kế, cũng biết đại thể phương hướng, lúc đó tôi liền để ý, miễn cho sau này bị bắt vào đây.”

      người của tín hiệu bị mất ở đó, tôi đoán hẳn là chỗ này quả sai, cùng lắm bọn cải tạo lại rất nhiều, bản thiết kế cũng được cải thiện, cho nên hao tốn chút thời gian mới có thể tìm được góc đặt kíp nổ, nếu chúng ta cũng phải đào đường ngầm phía dưới.”

      Long Tứ cùng Mục Vân Sinh xử lý đến sau, dưới đất đại bạo tạc, toàn bộ phía cao ốc chịu ảnh hưởng, cũng có số người bị thương, đưa đến bệnh viện cấp cứu, chính phủ cũng hành động nhanh, trước tiên ngăn cản truyền hình đưa tin, đem ngục giam dưới đất phong tỏa có chút dấu vết, phá hủy toàn bộ.

      Hủy còn chút manh mối.

      Nolan nhận được tin tức sau cùng cũng thể tưởng tượng ra, nhiều năm như vậy, cũng biết có thể có cơ sở ngục giam dưới đất.

      “Hạ Thanh bị thương thế nào?” An Tiêu Dao hỏi.

      Lục Trăn , “Chỉ cần có đủ thời gian nghỉ ngơi, có chuyện gì, chỉ là vết thương mặt, chắc khó khôi phục, động thủ quá nhẫn tâm, vết thương quá sâu, dù cho chỉnh sửa kỹ thuật cao cũng thể trở lại như cũ.

      Đây là lời của Tiểu Tuyết, am hiểu lĩnh vực này, chỉ có thể đem Hạ Thanh chữa trị tốt nhất, còn chuyện khác phải giao cho bác sĩ chỉnh hình, chỉ cố ván, hậu quả quá lạc quan.

      Gương mặt hoàn mỹ như vậy, nhất định lưu lại vết sẹo.

      Theo khóe mắt đến cằm, xấu xí cực điểm.

      là con , đều là ngoại lệ, cho dù Hạ Thanh, Cố Thất Thất cũng thế, đột nhiên bị hủy dung nhan, tuy bị đả kích, nhưng trong lòng tất nhiên dễ chịu, Hạ Thần Hi suy nghĩ, Hạ Thanh ra sao?

      Hạ Thanh tỉnh lại, Tiểu Tuyết cùng Hạ Thần Hi ở bên cạnh , toàn thân quấn toàn băng trắng, hoạt động có chút khó khăn, nhìn thấy Hạ Thần Hi cùng Tiểu Tuyết, vốn muốn cười, nhưng khẽ động vết thương lại đau, kêu lên tiếng đau đớn.

      Tiểu Tuyết , “Ngoan ngoãn, nên lộn xộn."

      Nước trong bình truyền còn chưa hết, Hạ Thanh vừa mới tỉnh lại có chút hoa mắt, vô ý nghiêng đầu nhìn ra bên ngoài cửa sổ, mảng trời xanh, cũng có thể nhìn thấy tòa nhà cao ốc, gian phòng rất ấm áp, màu sắc ấm áp, tuyệt đối giống như phòng bệnh.

      "Có chỗ nào thoải mái sao?" Hạ Thần Hi hỏi.

      “Có chỗ thoải mái.” Hạ Thanh đáng thương , chỉ có điều chưa nước mắt hai hàng, như vậy, hai chị em trái lại lại an tâm hơn, Hạ Thần Hi nhéo nhéo bên mặt hoàn hảo của , “Đừng làm nũng, chút cũng giống người làm nũng.

      “Tôi thực chỗ nào cũng thấy thoải mái.” Hạ Thanh thở dài, “Lời cũng ai tin, chị à, chị, tôi… mặt của tôi…”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :