1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mẹ 17 tuổi: Con trai thiên tài cha phúc hắc - Trình Ninh Tĩnh

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Thứ 1928 chương đóa vang vang hoa hồng 32

      tâm tình của mình Lục Trăn cũng truyền đạt lại cho Hạ Thanh.

      Hạ Thanh là người hiểu chuyện, cũng có cảm giác thoải mái.

      Lục Trăn đem điểm tâm cho "Tôi vừa mang tới cho Tiểu Tuyết ít điểm tâm, tiện thể cũng mang cho chút. Hai người là chị em nên chắc khẩu vị cũng giống nhau."

      Đúng lúc Hạ Thanh đói, mở hộp ra nhìn thấy tất cả đều là món ăn thích, liền ngay đó tươi cười xán lạn, "Cám ơn."

      " cứ hễ gặp Tiêu Dao liền gặp tai nạn." Lục Trăn mỉm cười , "Từ năm trước đến năm nay, gặp gỡ ta liền mang lại cho chuyện gì tốt cả. Đây là lần thứ mấy tới bệnh viện rồi?"

      Hạ Thanh vừa ăn vừa , "Tôi cũng cảm thấy ta với tôi bát tự tương khắc, ra bệnh viện, càng xa càng tốt, tôi tuyệt đối muốn cách ca tai họa chút, chân biết có bao nhiêu vết thương rồi."

      Lục Trăn cười to, "Cậu ta cũng xui xẻo, bây giờ người vẫn còn chưa tỉnh đâu."

      "Có chị tôi ở đây, ta chết được đâu." Hạ Thanh vô tâm vô phế, trong đầu lúc này vẫn chỉ quẩn quanh chuyện của cùng Cố Thất Thất, nên có lo lắng quá cho An Tiêu Dao, trong đầu luôn tồn tại loại tiềm thức, An Tiêu Dao chết.

      Tội của ta ngàn năm chưa trả hết, sao ta có thể chết đơn giản như vậy được.

      Lục Trăn than buông tay, cũng đề cập đến chuyện của Cố Thất Thất khiến mất hứng, thuận miệng hàn huyên ít việc vặt, lo lắng cho An Tiêu Dao, nên muốn rời , Hạ Thanh kêu đợi, cầm lấy khăn tay bên cạnh lau miệng, định cho biết Nolan sắp đến, liền thấy cửa phòng bệnh bị đẩy ra, Nolan với thân thường phục xuất ở cửa phòng bệnh.

      Tầm mắt hai người chạm nhau ở giữa trung mấy giây, Lục Trăn quay đầu lườm Hạ Thanh.

      Vẻ mặt biểu là lỗi của .

      Hạ Thanh hiểu trừng mắt nhìn làm cái gì?

      Đó là tình nhân của , thấy phải hẳn là nhiệt tình nhào tới sao? Sao lại trừng mắt nhìn như vậy, như là phạm phải sai lầm, chẳng lẽ Lục Trăn là người ngoài? ? ? ? Trong đầu Hạ Thanh đặt dấu chấm hỏi, cứ nhìn qua nhìn lại hai người bọn họ mà để ý Nolan tới.

      Nolan rất vui, ánh mắt rời khỏi người Lục Trăn, hướng tới Hạ Thanh hỏi, "Tại sao lại nằm bệnh viện?"

      "Đây đâu phải việc tôi muốn.” Hạ Thanh giận, "Tôi hận thể vui vẻ khắp nơi giết người phóng hỏa, ai muốn nằm bệnh viện chứ?"

      Nolan hừ lạnh tiếng, " có tiền đồ! Chuyện gì xảy ra vậy?"

      Lục Trăn quyết định nhanh, ôm Nolan chút, "Honey, hai người cứ trò chuyện , tiểu sinh trước."

      Mồm , chân nhanh như tia chớp lập tức bước .

      Hạ Thanh thổi tiếng huýt gió, nhìn cửa bị đóng lại, hỏi Nolan, "Tiểu mỹ nhân, Lục ca ca nhà bị làm sao vậy? Thấy như là thấy quỷ vậy, có chuyện gì sao?"

      Nolan vốn xưa nay biểu tình, lúc này cũng có gì biểu tình, "Trước tiên quản tốt chuyện của , Tiểu Đến An Tiêu Dao cũng bị thương, hai người cùng nhau bị thương à?"

      "Tôi đây là chỉ do xui xẻo." Hạ Thanh bắt đầu đem chuyện mình tòa thành trộm chạm ngọc rồi đến chuyện bị nhóm mafia Nga phát bắt tới núi sâu đơn giản lần, tránh chuyện kia của Cố Thất Thất "Đây tuyệt đối phải lỗi của tôi."

      Nolan cắn răng, "Tôi sớm cảnh cáo , đừng có tùy tiện đông tây trộm đồ nhà người ta, còn trộm được đầu An Tiêu Dao ."

      "Điều này có thể trách tôi sao?" Hạ Thanh tức giận, lí lẽ hung hậu, " năm phát cho tôi chút tiền lương như thế, ngay cả tiền bảo dưỡng tiểu hắc nhà tôi cũng đủ, tôi nếu ra ngoài kiếm thêm thu nhập khác lấy đâu ra tiền bảo dưỡng súng ống? Lấy đâu ra tiền ăn cơm? Lấy đâu ra tiền mua quần áo? Lấy đâu ra tiền mua vé máy bay?"

      Nolan khóe môi cong lên, "Để tôi nhắc nhở câu, chi phí ăn cơm mua quần áo cùng lại đều do tôi chi trả đấy nhé."



      Thứ 1928 chương đóa vang vang hoa hồng 32

      tâm tình của mình Lục Trăn cũng truyền đạt lại cho Hạ Thanh.

      Hạ Thanh là người hiểu chuyện, cũng có cảm giác thoải mái.

      Lục Trăn đem điểm tâm cho "Tôi vừa mang tới cho Tiểu Tuyết ít điểm tâm, tiện thể cũng mang cho chút. Hai người là chị em nên chắc khẩu vị cũng giống nhau."

      Đúng lúc Hạ Thanh đói, mở hộp ra nhìn thấy tất cả đều là món ăn thích, liền ngay đó tươi cười xán lạn, "Cám ơn."

      " cứ hễ gặp Tiêu Dao liền gặp tai nạn." Lục Trăn mỉm cười , "Từ năm trước đến năm nay, gặp gỡ ta liền mang lại cho chuyện gì tốt cả. Đây là lần thứ mấy tới bệnh viện rồi?"

      Hạ Thanh vừa ăn vừa , "Tôi cũng cảm thấy ta với tôi bát tự tương khắc, ra bệnh viện, càng xa càng tốt, tôi tuyệt đối muốn cách ca tai họa chút, chân biết có bao nhiêu vết thương rồi."

      Lục Trăn cười to, "Cậu ta cũng xui xẻo, bây giờ người vẫn còn chưa tỉnh đâu."

      "Có chị tôi ở đây, ta chết được đâu." Hạ Thanh vô tâm vô phế, trong đầu lúc này vẫn chỉ quẩn quanh chuyện của cùng Cố Thất Thất, nên có lo lắng quá cho An Tiêu Dao, trong đầu luôn tồn tại loại tiềm thức, An Tiêu Dao chết.

      Tội của ta ngàn năm chưa trả hết, sao ta có thể chết đơn giản như vậy được.

      Lục Trăn than buông tay, cũng đề cập đến chuyện của Cố Thất Thất khiến mất hứng, thuận miệng hàn huyên ít việc vặt, lo lắng cho An Tiêu Dao, nên muốn rời , Hạ Thanh kêu đợi, cầm lấy khăn tay bên cạnh lau miệng, định cho biết Nolan sắp đến, liền thấy cửa phòng bệnh bị đẩy ra, Nolan với thân thường phục xuất ở cửa phòng bệnh.

      Tầm mắt hai người chạm nhau ở giữa trung mấy giây, Lục Trăn quay đầu lườm Hạ Thanh.

      Vẻ mặt biểu là lỗi của .

      Hạ Thanh hiểu trừng mắt nhìn làm cái gì?

      Đó là tình nhân của , thấy phải hẳn là nhiệt tình nhào tới sao? Sao lại trừng mắt nhìn như vậy, như là phạm phải sai lầm, chẳng lẽ Lục Trăn là người ngoài? ? ? ? Trong đầu Hạ Thanh đặt dấu chấm hỏi, cứ nhìn qua nhìn lại hai người bọn họ mà để ý Nolan tới.

      Nolan rất vui, ánh mắt rời khỏi người Lục Trăn, hướng tới Hạ Thanh hỏi, "Tại sao lại nằm bệnh viện?"

      "Đây đâu phải việc tôi muốn.” Hạ Thanh giận, "Tôi hận thể vui vẻ khắp nơi giết người phóng hỏa, ai muốn nằm bệnh viện chứ?"

      Nolan hừ lạnh tiếng, " có tiền đồ! Chuyện gì xảy ra vậy?"

      Lục Trăn quyết định nhanh, ôm Nolan chút, "Honey, hai người cứ trò chuyện , tiểu sinh trước."

      Mồm , chân nhanh như tia chớp lập tức bước .

      Hạ Thanh thổi tiếng huýt gió, nhìn cửa bị đóng lại, hỏi Nolan, "Tiểu mỹ nhân, Lục ca ca nhà bị làm sao vậy? Thấy như là thấy quỷ vậy, có chuyện gì sao?"

      Nolan vốn xưa nay biểu tình, lúc này cũng có gì biểu tình, "Trước tiên quản tốt chuyện của , Tiểu Đến An Tiêu Dao cũng bị thương, hai người cùng nhau bị thương à?"

      "Tôi đây là chỉ do xui xẻo." Hạ Thanh bắt đầu đem chuyện mình tòa thành trộm chạm ngọc rồi đến chuyện bị nhóm mafia Nga phát bắt tới núi sâu đơn giản lần, tránh chuyện kia của Cố Thất Thất "Đây tuyệt đối phải lỗi của tôi."

      Nolan cắn răng, "Tôi sớm cảnh cáo , đừng có tùy tiện đông tây trộm đồ nhà người ta, còn trộm được đầu An Tiêu Dao ."

      "Điều này có thể trách tôi sao?" Hạ Thanh tức giận, lí lẽ hung hậu, " năm phát cho tôi chút tiền lương như thế, ngay cả tiền bảo dưỡng tiểu hắc nhà tôi cũng đủ, tôi nếu ra ngoài kiếm thêm thu nhập khác lấy đâu ra tiền bảo dưỡng súng ống? Lấy đâu ra tiền ăn cơm? Lấy đâu ra tiền mua quần áo? Lấy đâu ra tiền mua vé máy bay?"

      Nolan khóe môi cong lên, "Để tôi nhắc nhở câu, chi phí ăn cơm mua quần áo cùng lại đều do tôi chi trả đấy nhé."

    2. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Thứ 1929 chương đóa vang vang hoa hồng 33
      Hạ Thanh dừng chút, "Vậy tôi cũng phải bảo dưỡng tiểu hắc chứ, xem tiền bảo dưỡng rương vũ khí của tôi năm cũng là hơn nghìn vạn, tiền lương của tôi đáng thương như vậy, sao có thể đủ đây?"

      Tiểu hắc là cây súng bắn tỉa quý nhất .

      Nolan, "..."

      Hạ Thanh vô cùng ưu thương cảm khái, "Ai, làm danh đặc công đáng thương, vì nhiệm vụ liều mạng sống chết biết như nào, nhưng tiền lương cũng đủ để mua cây súng, ai, tiểu mỹ nhân, xin tăng tiền lương cho tôi ."

      Nolan nguyên bản nhìn Hạ Thanh, bầu khí này còn có chút trầm trọng, kết quả sau dăm ba câu bầu khí ưu thương cũng tan thành mây khói.

      "Được rồi, dừng ngay đề tài này tại đây!" Nolan giơ tay lên cắt ngang lời của .

      Hạ Thanh chớp mắt, "Vậy sau này tôi còn có thể tiếp tục kiếm khoản thu nhập thêm nữa chứ?"

      Nolan cảm thấy tốn hơi thừa lời, Hạ Thanh vốn là muốn đánh vang chỉ chúc mừng, nhớ tới tay mình được băng bó như chiếc bánh trưng, liền bỏ ngay ý niệm này, nhưng còn là vô cùng cảm kích tấm chân tình của Nolan.
      Đây coi như là ngầm thừa nhận sau này có thể tiếp tục trộm đạo.

      Có thủ trưởng như thế này, thuộc hạ sao có thể ngoan ngoãn nghe lời.

      "Chuyện ngu xuẩn như thế này, tôi hi vọng lại phát sinh lần thứ hai đâu đấy." Nolan , muốn kiếm thêm tiền có thể kiếm thêm tiền, nhưng đừng để bản thân mình phải vào trong bệnh viện.

      " yên tâm, tuyệt đối có lần thứ hai." Hạ Thanh híp mắt bảo đảm, "Tiểu mỹ nhân, tôi cho phép gặp bảo bối nhà năm phút đồng hồ, sau đó chúng ta liền lên đường , tôi muốn quay về Mỹ."

      Nolan, "..."

      vài bước, lại nghĩ tới cái gì, quay đầu nhìn về phía Hạ Thanh, ánh mắt mang theo mạt thăm dò, Hạ Thanh chuyện, hỏi có ý gì, Nolan nheo mắt lại, "Lần này bị thương sao gọi cho Thất Thất?"

      Khóe môi Hạ Thanh lạnh lẽo, "Tôi sao có mặt mũi nhờ ấy."

      Nolan lại càng kỳ quái, hai người này như hình với bóng, thân như tỷ muội, nghe giọng điệu này, cứ như thoải mái, lại trở về trước giường bệnh, trầm giọng hỏi, "Có chuyện gì xảy ra vậy?"

      Hạ Thanh trầm mặc, biết giấu giếm được, đơn giản , " ấy ở ngay trong bệnh viện này, chính tự hỏi ấy ."

      Nolan hoang mang nhíu mày, ngược lại mím môi, " biết rồi sao?"

      " có ý gì?" Hạ Thanh đột nhiên trợn tròn cặp mắt, "Chẳng lẽ sớm biết Cố Thất Thất là gián điệp, Lục Trăn đối với khăng khăng mực trung thành vậy mà lại làm phản, cho biết bí mật lớn như vậy sao? Chuyện này có khả năng, làm sao biết? Vì sao cho tôi, có biết tại tôi rất muốn giết người ? có muốn bị giết ?"

      " phải Lục Trăn cho tôi biết ." Nolan kéo ghế tựa qua ngồi xuống, chậm rãi , "Tôi sớm hoài nghi Thất Thất, ít lâu sao khoảng thời gian tôi với Lục Trăn quen nhau, tôi ở hoài nghi ấy. Lúc đó chỉ là hoài nghi, vì chuyện này, tôi còn thăm dò qua Lục Trăn. Khi đó chúng tôi còn chưa tính là quen nhau, cậu ấy ngụy trang rất tốt, dường như nhìn ra kẽ hở nào, lúc biệt thự của tôi bị phần tử khủng bố cho nổ tung, tôi nhìn thấy Thất Thất nhặt súng của Lục Trăn lên. Ở cây trước cửa nhà tôi có lắp camera giám sát, ai biết, kể cả hai người các cũng biết. Sau khi việc phát sinh, tôi mở băng ghi hình ra xem, trong lúc vô tình nhìn thấy chuyện đấy, tôi mới xác nhận ý nghĩ của mình là đúng."


      Thứ 1929 chương đóa vang vang hoa hồng 33
      Hạ Thanh dừng chút, "Vậy tôi cũng phải bảo dưỡng tiểu hắc chứ, xem tiền bảo dưỡng rương vũ khí của tôi năm cũng là hơn nghìn vạn, tiền lương của tôi đáng thương như vậy, sao có thể đủ đây?"

      Tiểu hắc là cây súng bắn tỉa quý nhất .

      Nolan, "..."

      Hạ Thanh vô cùng ưu thương cảm khái, "Ai, làm danh đặc công đáng thương, vì nhiệm vụ liều mạng sống chết biết như nào, nhưng tiền lương cũng đủ để mua cây súng, ai, tiểu mỹ nhân, xin tăng tiền lương cho tôi ."

      Nolan nguyên bản nhìn Hạ Thanh, bầu khí này còn có chút trầm trọng, kết quả sau dăm ba câu bầu khí ưu thương cũng tan thành mây khói.

      "Được rồi, dừng ngay đề tài này tại đây!" Nolan giơ tay lên cắt ngang lời của .

      Hạ Thanh chớp mắt, "Vậy sau này tôi còn có thể tiếp tục kiếm khoản thu nhập thêm nữa chứ?"

      Nolan cảm thấy tốn hơi thừa lời, Hạ Thanh vốn là muốn đánh vang chỉ chúc mừng, nhớ tới tay mình được băng bó như chiếc bánh trưng, liền bỏ ngay ý niệm này, nhưng còn là vô cùng cảm kích tấm chân tình của Nolan.
      Đây coi như là ngầm thừa nhận sau này có thể tiếp tục trộm đạo.

      Có thủ trưởng như thế này, thuộc hạ sao có thể ngoan ngoãn nghe lời.

      "Chuyện ngu xuẩn như thế này, tôi hi vọng lại phát sinh lần thứ hai đâu đấy." Nolan , muốn kiếm thêm tiền có thể kiếm thêm tiền, nhưng đừng để bản thân mình phải vào trong bệnh viện.

      " yên tâm, tuyệt đối có lần thứ hai." Hạ Thanh híp mắt bảo đảm, "Tiểu mỹ nhân, tôi cho phép gặp bảo bối nhà năm phút đồng hồ, sau đó chúng ta liền lên đường , tôi muốn quay về Mỹ."

      Nolan, "..."

      vài bước, lại nghĩ tới cái gì, quay đầu nhìn về phía Hạ Thanh, ánh mắt mang theo mạt thăm dò, Hạ Thanh chuyện, hỏi có ý gì, Nolan nheo mắt lại, "Lần này bị thương sao gọi cho Thất Thất?"

      Khóe môi Hạ Thanh lạnh lẽo, "Tôi sao có mặt mũi nhờ ấy."

      Nolan lại càng kỳ quái, hai người này như hình với bóng, thân như tỷ muội, nghe giọng điệu này, cứ như thoải mái, lại trở về trước giường bệnh, trầm giọng hỏi, "Có chuyện gì xảy ra vậy?"

      Hạ Thanh trầm mặc, biết giấu giếm được, đơn giản , " ấy ở ngay trong bệnh viện này, chính tự hỏi ấy ."

      Nolan hoang mang nhíu mày, ngược lại mím môi, " biết rồi sao?"

      " có ý gì?" Hạ Thanh đột nhiên trợn tròn cặp mắt, "Chẳng lẽ sớm biết Cố Thất Thất là gián điệp, Lục Trăn đối với khăng khăng mực trung thành vậy mà lại làm phản, cho biết bí mật lớn như vậy sao? Chuyện này có khả năng, làm sao biết? Vì sao cho tôi, có biết tại tôi rất muốn giết người ? có muốn bị giết ?"

      " phải Lục Trăn cho tôi biết ." Nolan kéo ghế tựa qua ngồi xuống, chậm rãi , "Tôi sớm hoài nghi Thất Thất, ít lâu sao khoảng thời gian tôi với Lục Trăn quen nhau, tôi ở hoài nghi ấy. Lúc đó chỉ là hoài nghi, vì chuyện này, tôi còn thăm dò qua Lục Trăn. Khi đó chúng tôi còn chưa tính là quen nhau, cậu ấy ngụy trang rất tốt, dường như nhìn ra kẽ hở nào, lúc biệt thự của tôi bị phần tử khủng bố cho nổ tung, tôi nhìn thấy Thất Thất nhặt súng của Lục Trăn lên. Ở cây trước cửa nhà tôi có lắp camera giám sát, ai biết, kể cả hai người các cũng biết. Sau khi việc phát sinh, tôi mở băng ghi hình ra xem, trong lúc vô tình nhìn thấy chuyện đấy, tôi mới xác nhận ý nghĩ của mình là đúng."

    3. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Thứ 1932 chương đóa vang vang hoa hồng 36

      "Thời gian của tôi còn nhiều, ngày mai phải quay về căn cứ." Nolan , làm sao mà muốn có nhiều thời gian bên cạnh Lục Trăn chứ, nhưng quân đội có kỷ luật của quân đội, thể tự ý rời bỏ vị trí công tác. có thể vòng qua đây đón Hạ Thanh về là phá lệ rồi.

      "Tiểu sinh bây giờ vóc người khô quắt, quả nhiên có sức hấp dẫn." Ngữ khí của Lục Trăn rất ủy khuất.

      Nolan, "..."

      Hai người dính lấy nhau hơn nửa giờ, vượt quá khỏi thời gian Hạ Thanh quy định cho Nolan, dính xong Lục Trăn mới hỏi chính , "Chuyện của Thất Thất, Hạ Thanh với chưa?"

      "Rồi." Nolan biểu vô cùng yên lặng.

      Lục Trăn nhìn , trong con ngươi đen kịt xẹt qua mạt trầm sắc, ngược lại mỉm cười , "Kỳ thực, từ rất lâu rồi trong lòng tôi liền có nghi hoặc, có phải sớm biết Thất Thất là gián điệp hay ?"

      Nolan nhìn thẳng vào con ngươi trong mắt , "Vì sao cậu lại nghi hoặc chuyện này?"

      Lục Trăn , "Tôi nhớ tới việc xảy ra cách đây lâu, khi đó chúng ta còn chưa cùng chỗ, thậm chí tôi đối với cũng chưa có ý nghĩ gì, đột nhiên với tôi câu liên quan, Thất Thất thích Michael."

      "Lúc đó trong câu chuyện của chúng ta cùng Thất Thất liên quan nhau, đột nhiên ra điều này, chẳng phải là cố ý vì Long Tứ sao. Tôi liền cảm thấy thích hợp, chỉ là vì ngay sau đó phát sinh rất nhiều việc, tôi còn kịp suy nghĩ tới vấn đề này nữa."

      "Thất Thất gián điệp nhiều năm như vậy, hành tung bí , giỏi về giấu, tôi cũng rất yên tâm, cho nên ta nghĩ tới vấn đề này nữa, bây giờ tôi thấy rất điềm tĩnh, như là sớm chuẩn bị tâm lý rồi vậy."

      Nếu là đột nhiên biết Cố Thất Thất là gián điệp, dù là Nolan, cũng có khả năng bình tĩnh như vậy.

      Trừ phi sớm biết, chuyện này với , bản thân liền chưa tính là bí mật.

      "Tôi cũng nhớ, những lời hôm đó khiến tôi ảo não khoảng thời gian dài. Tôi sợ bị các cậu phát , nhưng may mắn là các cậu cũng phát được." Nolan thản nhiên , "Tôi cũng lợi dụng Thất Thất, thông qua ấy truyền lại ít tin tức giả."

      " như vậy Thất Thất hoàn toàn biết là biết hết mọi chuyện, tự nhiên cũng biết tin tình báo đấy là giả , trận sống chết kia chúng tôi cũng..." Lục Trăn thở dài, " tính là hoài nghi, chỉ là đối với Thất Thất có chút phê bình kín đáo, đặc biệt là Long Tứ cho rằng ấy là vì Michael mà làm việc chính xác, tra đích tình báo cũng có chứng thực liền truyền về, trận tử kia khiến cho mọi người đều vui."

      Nolan nhàn nhạt , "Nhưng các cậu xử lý rất khá."

      Kế phản gián đối với bọn họ dùng được.

      Lục Trăn cười, "Đó là tự nhiên, chúng tôi là ai chứ? Chúng tôi từ cùng nhau lớn lên, nhiều năm tín nhiệm, chẳng thể vì vài tin tình báo giả mà có thể phá hủy. dự đoán được thân phận của Thất Thất, nhưng kỳ thực cũng chỉ dự đoán được ấy là danh đặc công, cũng thể biết rằng, Thất Thất là người lãnh đạo trong tổ chức."

      "Chúng tôi cũng hoài nghi là Thất Thất muốn làm phản, chỉ là đối với ấy có chút biểu bất mãn. Mấu chốt là bởi vì có Michael, cảm tình có thể làm cho con người ta mù quáng, cũng khiến người ta làm ra ít chuyện muốn làm."

      "Chúng tôi là vì nguyên nhân này mới có thể hiểu lầm Thất Thất, tồn tại vấn đề tín nhiệm."

      "Chuyện này trái lại làm tổn thương Thất Thất, ấy cho là chúng tôi hiểu lầm ấy."

      ...

      " ấy rất xuất sắc." Nolan ăn ngay , " ấy gián điệp nhiều năm như vậy, cũng lấy truyền về cho các cậu rất nhiều tin tức, nhưng cũng giúp tôi rất nhiều, ấy mấy lần cứu tôi, ngay từ đầu biết chuyện này trong lòng tôi cũng thấy dễ chịu gì."

      "Thế nhưng, mười năm ra sống vào chết, tôi tin tưởng vào tính thiện lương của ấy. Mặc kệ dưới thân phận gì, mười năm quan tâm đây đó cũng có thể khiến tôi tin là Thất Thất phụ tôi."

    4. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Thứ 1933 chương đóa vang vang hoa hồng 37

      Lục Trăn cười, chuyện khó tiếp nhận như vậy mà Nolan lại có thể nghĩ được thấu đáo như vậy. Mặc kệ phát sinh chuyện gì, cũng có thể ung dung đối mặt, Lục Trăn biết chuyện gì mới có thể làm cho lung lạc ý chí được.

      Đối với chuyện này của Thất Thất, Nolan bình tĩnh khiến thấy giật mình.

      Đương nhiên, Nolan trách Thất Thất là Lục Trăn cảm thấy rất cảm kích rồi.

      "Thất Thất trở về."

      "Tôi biết." Nolan xoay người, nhìn về phía phương xa, nhà cao tầng trong thành phố san sát, núi cao liên mien phía xa xa, giọng điệu của cũng mang theo tia trầm trọng, "Vấn đề là ở chỗ Hạ Thanh chưa thể tiếp thu được chuyện này."

      "Tính tình của ấy là thể tha thứ cho phản bội, nếu ấy có thể hiểu được chuyện này ấy cũng thể tha thứ cho nó."

      Lục Trăn đột nhiên nắm tay , " có thể bị xử phạt hay ?"

      Nolan rũ mắt, giấu trong đó mạt lo lắng, khẽ cười , "Đừng lo lắng, tôi để xảy ra việc gì đâu."

      "Quan hệ của cậu với tôi, quân bộ cũng ai biết, vì nể quan hệ với dượng nên mới ai dám nhắc tới chyện này. Bây giờ chuyện của Thất Thất bị bại lộ, khó tránh khỏi bọn họ có cớ để ý tới , chuyện này tất nhiên ảnh hưởng tới , có thể gây lên sóng to gió lớn."

      "Chẳng sợ ngươi hỗ là tâm, bọn họ cũng bỏ qua chuyện này. Người của là người của vương bài, trợ thủ đắc lực nhất bên cạnh cũng là người vương bài, bọn họ nghĩ như thế nào? xác định là có thể tránh qua được trận phong ba này?"

      Nolan đạm nhiên "Đừng lo lắng, bọn họ muốn thế nào là chuyện của bọn họ, nếu này hệ thống hình dáng dưới ta, đó cũng là chuyện có cách nào khác được, cậu cần phải suy nghĩ nhiều như vậy."

      "Tiểu sinh mới lo lắng." Lục Trăn cười híp mắt hôn "Tôi ước gì bọn họ xử phạt , đem trục xuất khỏi quân bộ, lúc đó tôi kéo đến vương bài làm việc, thấy mặt tôi lúc nào cũng mấy chữ Nolan mau tới Vương bài ở rể hay sao?"

      Nolan vung tay đánh cái, Lục Trăn cười né tránh.

      Hai người ngồi sân thượng hơn giờ, lúc xuống vừa đúng lúc đụng với Cố Thất Thất. Lục Trăn cười cười, vỗ vỗ vai Cố Thất Thất "Hai người chuyện ."

      xong, tìm An Tiêu Dao. Cố Thất Thất đứng ở trước mặt Nolan, biết, chính mình sai, thân phận quy định quan hệ, co là làm việc của chính mình. Chỉ là những năm gần đây, đích xác tồn tại quá nhiều chuyện lừa gạt bất đắc dĩ.

      Nolan cùng Hạ Thanh là hai người trong lòng coi trọng nhất. tình coi bọn họ là bằng hữu, vì vậy ở trước mặt họ thể khí lực hùng hồn được.

      "Nolan, rất xin lỗi." Cố Thất Thất , "Tôi biết nên cái gì, cũng biết nghĩ như thế nào, chung, tôi nợ câu xin lỗi, bởi vì chuyện của tôi có thể mang đến cho ngập đầu tai ương, tôi thực rất xin lỗi."

      "Thất Thất, lúc còn trẻ tôi cũng vì để phá vụ án xuyên quốc gia mà cũng phải gián điệp. Để lấy được tin tình báo, tôi phải tiếp cận với con của tên trùm buôn thuốc phiện đấy. ấy giống cha mình chút nào, băng thanh ngọc khiết, đơn thuần vô tội, cũng chưa từng làm bất cứ chuyện gì xấu."

      "Vì phá án, tôi còn là lợi dụng ấy, tôi cũng cảm thấy có phúc, nhưng lúc đó chỉ có biện pháp tiếp cận theo phương hướng này mới có thể tiết kiệm tài nguyên tốt nhất, giảm thiểu số người hi sinh, đổi lấy phá được vụ án và bắt giam được tên trùm. Tên trùm buôn thuốc phiện sau khi bị bắt, con cũng bị đưa , những tên tay chân trước kia của tên trùm này vì sợ tin tức bị tiết lộ, phái người truy sát , lúc tôi tới nơi ấy chết."




      Thứ 1934 chương đóa vang vang hoa hồng 38

      "Từ đó về sau, tôi tự hứa với lòng mình bao giờ làm gián điệp nữa." Nolan nhàn nhạt , "Gián điệp cũng là người, cũng có cảm tình, có số việc chính mình thể khống chế được, mình chỉ cần làm việc như vậy là đủ rồi."

      Cố Thất Thất hoang mang nhìn Nolan, " oán hận tôi chứ?"

      "Tôi sớm biết là gián điệp, có phẫn nộ, cũng có căm hận, thậm chí còn có nghĩ tới đem bắt lại bức cung, chỉ là tôi cũng làm như vậy, cũng may mà làm như vậy." Nolan , "Bây giờ, tôi đối với , cầu gì khác, chỉ là hi vọng có thể có nhiều thông cảm, nhiều bao dung Xanh hơn nữa. ấy với tôi giống nhau, thể tiếp nhận được này."

      Ánh mắt Cố Thất Thất tối sầm lại, gật gật đầu, "Tôi biết, tôi có tư cách trách ấy."

      Nolan nhìn cách đó xa là Long Tứ trầm mặc, ánh mắt kia của nam nhân, nhìn chằm chằm , Nolan hơi nhíu mày , "Còn tôi ở bên kia, nếu như lúc nào tiện, hãy có vài lời giải thích với ấy."

      Cố Thất Thất thùy mặt mày, chuyện, Nolan xoay người giúp Hạ Thanh làm thủ tục xuất viện, dựa theo quy định của bệnh viện, nguyên bản Hạ Thanh như vậy thể xuất viện nhanh như thế, chỉ là Nolan có đặc thù thông đạo, bệnh viện cũng muốn gây chuyện, phê chuẩn Hạ Thanh xuất viện.

      Tâm tình Hạ Thanh như thường, dường như chuyện của Cố Thất Thất điểm ảnh hưởng tới . Cái tên Thất Thất này cũng thành cấm kỵ, Nolan cũng có đề cập, chỉ là lúc rời , tình hình của An Tiêu Dao chuyển biến xấu , hành lang bệnh viện có rất nhiều bác sĩ cùng y tá sốt ruột chạy tới.

      Hạ Thanh dừng bước quay lại nhìn, con ngươi đen kịt như đoàn vòng xoáy, cũng biết suy nghĩ gì, Nolan hỏi, "Làm sao vậy?"

      " có việc gì!" Hạ Thanh phục hồi lại tinh thần, trầm trầm hô hấp, "Tôi chỉ là suy nghĩ, tôi còn chưa được gặp mặt chị mình lần."

      Bây giờ hẳn là chị ấy rất bận rộn, có thời gian thấy mình, như vậy có thể thấy, tình hình của An Tiêu Dao cũng mấy lạc quan. Sau khi tỉnh lại, có hỏi qua tình hình của , vết thương đạn bắn cùng vết thương ở mắt đều là trọng thương, nghe còn chưa thoát khỏi giai đoạn nguy hiểm.

      Nên chị vẫn là chưa có thời gian gặp .

      "Tôi bảo máy bay chờ chút, gặp chị mụt chút ."

      " cần." Thần sắc Hạ Thanh lạnh lẽo, "Tôi muốn gặp lại bất cứ người nào của vương bài. thôi, quay lại New York tôi liên lạc với chị tôi."

      Nolan cũng bắt buộc, mang theo lên phi cơ.

      Tình hình của An Tiêu Dao đột nhiên chuyển biến xấu , Long Tứ, Lục Trăn cùng Cố Thất Thất trầu trực ở bên ngoài phòng bệnh chờ tin tức nên cũng ai lúc này có tâm tư quan tâm tới bọn họ rời . Đến khi tình hình của An Tiêu Dao ổn định lại, Tiểu Tuyết lúc này mới nhớ tới Hạ Thanh nhưng xuất viện trở về New York rồi.

      "Sao lại gấp thế chứ?" Tiểu Tuyết tiếc hận , may mắn, ngày tháng còn dài, cũng quá luyến tiếc, xoay người lại vùi đầu vào tình hình bệnh tật của An Tiêu Dao.

      Lục Trăn mím môi, nhìn phòng bệnh của An Tiêu Dao, trong lòng khó chịu.

      nhớ tới đoạn thời gian chính mình sinh tử còn chưa biết kia.

      Lúc này trong lòng thấp thỏm, nghĩ, hẳn lúc đó mọi người bọn họ ở bên ngoài phòng bệnh của cũng có tâm trạng như vậy. Bọn họ sợ mất bất cứ người nào trong nhóm, sợ từ nay về sau, thế giới còn người này nữa.

      Long Tứ tính tình nôn nóng, hỏi Tiểu Tuyết, "Mắt của cậu ấy có hi vọng hồi phục thị lực ?"

      Sắc mặt Tiểu Tuyết trầm trọng, "Tôi nắm chắc, nguyên bản bị thương nặng, chỉ là ấy bỏ lỡ thời gian trị liệu tốt nhất mà thôi. Hơn nữa núi tuyết khí hậu rất ác liệt, đối vết thương cũng có ảnh hưởng nhất định. Bây giờ tôi cũng chỉ có thể làm hết sức mình mà thôi."

      Những lời này, giống như ở tảng đá đè nặng trong lòng bọn họ.

      Lục Trăn cũng thể tưởng tượng ra nếu ngày mắt mình nhìn thấy như thế nào.

    5. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Thứ 1935 chương đóa vang vang hoa hồng 39

      Lục Trăn cũng thể tưởng tượng ra nếu ngày mắt mình nhìn thấy như thế nào.

      nhớ hồi bé có lần huấn luyện núi tuyết, mải chơi quá làm mất kính phòng hộ, dẫn đến quáng tuyết, mấy ngày cũng nhìn thấy đông tây, cảm giác kia đặc biệt khủng bố, trước mắt tất cả đều là mảng đen kịt.

      sợ chính mình lại cũng nhìn thấy.

      Nếu là mù, so với mất chân còn nghiêm trọng hơn.

      Di động của Cố Thất Thất vẫn vang lên, mím môi, là điện thoại của Michael, đây là điện thoại đặc công, miễn truy tung của . Chiếc điện thoại luôn mang theo bên người và luôn mở hai mươi bốn tiếng đồng hồ ngày.

      Tuyệt đối xuất tình huống gọi được , trừ phi xảy ra chuyện gì.

      nghe điện thoại, Michael vẫn kiên nhẫn gọi. Cố Thất Thất tắt máy, phá hỏng điện thoại di động, ném vào trong thùng rác. Từ nay về sau, bộ điện thoại này, cũng cần nữa.

      xoay người lại, thấy Long Tứ đứng ở sau lưng mình.

      Cố Thất Thất hỏi, "Sao lại ra đây?"

      Long Tứ lắc lắc đầu, trầm giọng hỏi, "Em thực quyết định?"

      Cố Thất Thất gật đầu, " quay về, chuyện này đến lúc cho ra ánh sáng. Em có khả năng trở lại, còn có thể trông chờ khi quay trở lại Xanh giấu giếm chuyện này sao? Với lại, chẳng phải các em đến lúc cần phải trở về sao?"

      Long Tứ cười, đột nhiên mở hai tay ra, "Bảo bối nhi, hoan nghênh về nhà."

      Cố Thất Thất khó có được nụ cười xán lạn như vậy, ôm lấy hông của , bảo bối nhi là biệt danh của mà bọn họ hay gọi , bởi vì chỉ có Cố Thất Thất là nữ hài tử, bọn họ cũng chiều nên từ lấy biệt hiệu cho .

      Cố Thất Thất vô cùng thân thiết được ôm ở trong ngực của . Trong lòng bỗng nhiên dâng lên cỗ xót xa, biết từ đâu mà đến, cuối cùng cũng kết thúc, cuộc sống nhiều năm nhẫn như vậy cuối cùng cũng kết thúc.

      Mười năm mưa gió này, trong đó cũng có áp lực, chẳng sợ thân mật như bọn họ cũng hiểu.

      thận trọng, bước cẩn trọng, rất sợ lộ ra kẽ hở, rất tín nhiệm Nolan cùng Hạ Thanh, đồng thời lừa gạt Nolan cùng Hạ Thanh lại cảm thấy rất áy náy. Lừa gạt bọn họ, bán bọn họ, loại tâm tình này, dẫn theo mấy năm, cũng hơn gì.

      Bây giờ kết thúc, với , loại giải thoát.

      Bây giờ trở về nhà của mình, trở lại trong ngực người nhất.

      có gì quan trọng hơn so với việc này .

      Bọn họ từ bên ngoài trở về, Lục Trăn ở an bài việc chuyển viện. Long Tứ lấy làm kinh hãi, "Bệnh tình Tiêu Dao nghiêm trọng như vậy, thể di chuyển, nếu là dời , gây ra thương tổn rất lớn cho cậu ấy, tại sao cậu lại gấp gáp rời như vậy?"

      Sắc mặt Lục Trăn trầm trọng, "Tôi vừa mới nhận được điện thoại của Vân Sinh, động tác của chống khủng bố có chút dị thường, họ bí mật liên lạc quân đội chống khủng bố của nước Nga, ta sợ bọn họ chính là vì Tiêu Dao mà đến. Vì thế chúng ta phải lập tức ngay, tôi điều máy bay lập tức tới ngay, dù cho phải đem tất cả thiết bị của bệnh viện chuyển lên phi cơ cũng phải lập tức rời ."

      Cố Thất Thất gật đầu, "Đây là thủ đoạn chống khủng bố thường xuyên sử dụng. Họ chính thức ra mặt, lợi dụng lực lượng chống khủng bố địa phương khống chế chúng ta. Sau đó dẫn độ trở lại, mặc dù di động của em là miễn truy tung, nhưng mà, khi thu được tín hiệu là có thể truy tung. Hơn nữa Xanh vẫn ở vùng này hoạt động, hắc bang Nga khó tránh khỏi cắn ngược lại chúng ta ngụm, bán đứng hành tung của chúng ta."

      Tiểu Tuyết khó xử nhìn An Tiêu Dao giường bệnh.

      Tình huống của , đích xác thích hợp di chuyển. Nhưng nếu , lúc liền chết.

      Long Tứ liền điều động quân đội, trước hết đường đến bệnh viện thiết hạ mai phục, nhất định phải làm cho quân đội chống khủng bố trễ nải bước đến, có thể chế tạo giao thông ngoài ý muốn hoặc bất cứ việc gì có thể ngăn cản bọn họ.



      Thứ 1936 chương đóa vang vang hoa hồng 40

      Đúng là có tiền có thể sai khiến ma quỷ. Lục Trăn đập bó lớn tiền xuống, bắt bệnh viện phối hợp, máy bay vừa đến, dưới giúp đỡ của các thầy thuốc, tất cả thiết bị được vận chuyển sân bay, những người khác ngồi máy bay trực thăng sân bay rồi chuyển sang máy bay tư nhân.

      Bởi vì máy bay trực thăng, thể có gian lớn để chữa bệnh cũng như chứa đựng nhiều người như vậy.

      Thiết bị vừa mới huyển tới, Long Tứ nhận được điện thoại của William, quân đội chống khủng bố nước Nga quả nhiên chạy tới phía bệnh viện.

      Long Tứ để cho bọn họ ở đường chế tạo nhiều việc ngoài ý muốn, tiếc bất cứ giá nào, kéo dài thời gian, có thể tranh thủ phút đồng hồ, chính là phút đồng hồ. William nhận được tin tức, ở ba con đường thông tới bệnh viện chế tạo cướp giật, giao dịch ngoài ý muốn.

      Đường trong thành phố cũng rộng lắm, giao thông rất phức tạp, bởi vậy, toàn bộ xe cảnh sát bị ngăn ở đường, hơn nữa đặc công vương bài chế tạo vụ án cướp đoạt đến phân tán lực chú ý của bọn họ, kéo dài thời gian rất thành công.

      William vẫn kéo dài đến khi bọn họ đem An Tiêu Dao đưa lên phi cơ, danh đặc công bị thương, cũng tính nghiêm trọng, mấy người cũng phân tán ở trong thành, tiếp tục dời chú ý của bọn họ. Tất cả bộ đội tinh nhuệ của chống khủng bố được điều động, tiêu điểm cũng ở người An Tiêu Dao, cũng có người quản đặc công này nọ.

      Việc dời cũng rất thuận lợi, tới sân bay, dụng cụ cũng được vận chuyển lên máy bay, bọn họ lên phi cơ, cơ trưởng cũng chuẩn bị cất cánh.

      Cố Thất Thất hỏi, "Quay về New York sao?"

      Long Tứ cùng Lục Trăn nhìn nhau, ", tổng bộ."

      Bọn họ tổng bộ, cũng phải là tổng bộ ở New York, mà là tổng bộ ở giải đất trung tâm sa mạc Sahara, nơi cực ít người đặt chân tới. Bọn họ thành lập tòa vương quốc dưới đất, lần này tình huống An Tiêu Dao có chút đặc thù, hồi New York, sợ có nguy hiểm, dù sao cũng là địa bàn nước Mỹ.

      thể chịu đựng được nhiều lần di chuyển.

      Tổng bộ là an toàn nhất .

      Sau mười mấy tiếng đồng hồ, lại chuyển sang máy bay , họ phân thành hai nhóm bay hướng về phía tận sâu bên trong sa mạc Sahara .

      Ở sâu bên trong Sa mạc, mảnh mang, khắp bầu trời là cát vàng, đập vào mắt mảnh viêm hoàng, bên ngoài cuồng phong cát vàng, tới giải đất trung tâm, bởi vì quan hệ khí lưu, trái lại vô cùng yên tĩnh, máy bay chậm rãi ngừng ở cát vàng.

      Long Tứ tiếp thông bộ tin tức, xác nhận tin tức tiến vào, đột nhiên nhìn thấy động đậy phía sau dưới lớp cát vàng trong sa mạc, như là vòng xoáy, ngừng rung động. Hai cánh cửa hình quạt chậm rãi lộ ra, mở trái mở phải.

      Lộ ra cái cửa đủ để cho máy bay tiến vào.

      Máy bay hạ cánh vuông góc mấy chục mét, hạ xuống bãi đậu máy bay.

      Nhân viên chăm sóc và chữa bệnh sớm chuẩn bị xong, ngay lập tức đẩy An Tiêu Dao tiến vào phòng bệnh.

      Đây là tòa kiến trúc được thiết kế vô cùng hoàn thiện dưới lòng đất. Bốn phương thông suốt, đủ dung nạp hai vạn người, trong này thường xuyên có khoảng ba nghìn nhân khẩu, trong đó đại bộ phận là các nhà khoa học, nghiên cứu viên cùng các nhân tài các thể loại khoa học kỹ thuật .

      Dưới đất hình thành có bộ quần thể hoàn thiện bao gồm khu làm việc và khu vui chơi giải trí.

      Đây là trung tâm nghiên cứu của vương bài.

      Đại bộ phận vũ khí hóa học, thiết kế máy móc của Vương bài xuất phát từ nơi đây. Có thể , đây là cơ quan huyết mạch của vương bài, Tiểu Tuyết từng ở đây năm năm trước và cũng chưa từng bị truy tung.

      An Tiêu Dao bị đưa đến phòng y tế, Long Tứ cùng mọi người ngồi thang máy tới khu sinh hoạt, khu sinh hoạt ở chính giữa, phía là huấn luyện, phía dưới là các loại viện nghiên cứu, Long Tứ rất quen thuộc với nơi này, Cố Thất Thất trái lại hơi chút có chút xa lạ. Từ sau khi tòa thành này được thành lập, mới chỉ ghé qua lần, .

      Khoảng thời gian làm gián điệp, chỗ ngồi dưới đất này còn chưa được quy hoạch.

      Bọn họ phải tiêu tốn mất sáu năm mới xây dựng xong tòa thành này, hao tốn lớn nhân lực cùng vật lực. nhóm người kiến thiết, nhóm người hoàn thiện, nhiều năm như vậy, đây là thành tựu kiêu ngạo nhất của bọn họ.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :