1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mẹ 17 tuổi: Con trai thiên tài cha phúc hắc - Trình Ninh Tĩnh

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 165: Đường tiên sinh muốn làm giám định ADN (1)
      Editor: thanh huyền

      "Đường tổng." Hạ Thần Hi lễ phép chào hỏi, Đường Bạch Dạ theo văn kiện ngẩng đầu lên, gật gật đầu, Hạ Thần Hi đem tư liệu đặt ở bàn làm việc của , chú ý tới ống đựng bút.

      Rất trong màu xanh tím, điêu khắc rất sặc sỡ phù điêu, rất có đặc sắc dân tộc.

      Chỉ cần liếc mắt cái, Hạ Thần Hi liền ngẩng đầu, , "Đây là số liệu sơ bộ cảnh biển, số liệu cụ thể còn chưa có làm tốt, tôi sơ bộ tính ra, dự đoán muốn nửa tháng, trong khoảng thời gian này, tôi cùng đội xây cất thăm dò."

      Ánh mắt Đường Bạch Dạ thâm trầm nhìn Hạ Thần Hi, giống như tìm tòi nghiên cứu cái gì, người phụ nữ này rốt cuộc có gạt cái gì hay , thực biết, theo siêu thị nghĩ gặp cho tới bây giờ, chút quái dị.

      Chỉ là vừa mới ngay từ đầu, cảm thấy chột dạ, giống như làm chuyện gì có lỗi với .

      Nhưng mà, tình cảnh lần đầu tiên gặp mặt rành rành trước mắt, Hạ Thần Hi đích xác nhớ là ai.

      Đường Bạch Dạ người này cao ngạo tự phụ, tự cao tự đại, rất tự kỷ cho rằng, nếu và Hạ Thần Hi có quen biết, Hạ Thần Hi thể quên , chẳng sợ qua tám năm.

      Ánh mắt của quá sâu trầm, dù cho Hạ Thần Hi thần kinh cũng bị nhìn thấy trong lòng băn khoăn, nhịn được hỏi, "Tổng giám đốc, còn có chuyện gì khác ?"

      "Ngồi!" Đường Bạch Dạ cho cự tuyệt mở miệng.

      Hạ Thần Hi ngồi xuống, trong lòng thầm nghĩ, lúc sáng sớm hôm nay Đường Bạch Dạ cùng làm, tâm tình vẫn rất tốt, bây giờ thế nào nhìn cũng phải là tâm tình tốt, Hạ Thần Hi thầm nghĩ, làm cái gì khiến vui sao?

      Rất nhanh, liền phủ quyết cái ý nghĩ này, sáng sớm vẫn làm việc, gặp được Đường Bạch Dạ, lý do là trêu chọc .

      Chẳng lẽ có người trêu chọc , thành bia đỡ đạn?

      quyết định yên lặng theo dõi biến, mặc kệ là vì cái gì, cũng phải cẩn thận ứng phó.

      "Vừa xem video Hạ bảo bối, có xem ?” Đường Bạch Dạ dựa lưng vào ghế, mặt mang tươi cười, chậm rãi hỏi, nụ cười mặt cùng Hạ bảo bối có sai biệt, Hạ Thần Hi phải khống chế chính mình mới có làm cho nghĩ đến Hạ bảo bối.

      "Tôi xem." Hạ Thần Hi thành thực trả lời, 囧 囧 nghĩ, chẳng lẽ Đường tổng thần thông quảng đại, vậy mà biết làm trong lúc quân nhân đào ngũ (ý làm việc riêng trong giờ), cho nên tìm để giáo huấn ? Nếu như vậy, Đường tổng thực là bốn phương thông suốt .

      "Tôi cũng nhìn." Đường Bạch Dạ , con mắt chăm chú khóa ở mặt Hạ Thần Hi, tia thả lỏng, "Lâm Nhiên cùng tôi nhìn , ta câu rất kỳ quái."

      Hạ Thần Hi nghĩ thầm, Đường Bạch Dạ nhất định học qua tâm lý học.

      quá minh bạch làm sao bắt được lòng người, hiển nhiên chuyện này cùng có liên quan, thậm chí đoán được là chuyện gì, nhưng Đường Bạch Dạ đúng là chậm như vậy, bình thản như thế, làm cho phối hợp.

      Đây điển hình là tâm lý mèo vờn chuột.

      " biết Lâm luật sư cái gì?" Hạ Thần Hi rất có ánh mắt phối hợp.

      Đường Bạch Dạ tươi cười , "Lâm Nhiên , Hạ bảo bối vừa nhìn chính là con trai tôi."

      Hạ Thần Hi giả vờ kinh ngạc nhìn Đường Bạch Dạ, bày ra dáng vẻ Đường tổng kể chuyện cười, rất phối hợp công phu diễn kịch chính mình, có thể ở trong thời gian ngắn như vậy cấp tốc làm ra phản ứng.

      Đường Bạch Dạ hừ tiếng, "Hạ tiểu thư, biểu tình hình như diễn luyện qua trăm ngàn lần, đột nhiên lộ ra, quá giả."

      Hạ Thần Hi o(╯□╰)o, Đường tổng, thực là hỏa nhãn kim tinh a a a. (tinh mắt)

      Em ngươi .

      Hạ Thần Hi công thức hóa cười, cũng lười giả trang biểu tình, hỏi, "Đường tổng muốn cái gì?"

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 166: Đường tiên sinh muốn làm giám định ADN (2)

      Editor: thanh huyền

      Ánh mắt Đường Bạch Dạ thăm dò nhìn Hạ Thần Hi, "Tôi vẫn cảm giác nhìn rất quen, lại nghĩ ra là ai, đặc biệt lần gặp đầu tiên ở siêu thị, tôi hình như thấy qua . Tôi hỏi , tám năm trước, chúng ta rốt cuộc có quan hệ gì hay ?”

      "Đường tổng, có thể tra tôi xuất nhập cảnh ghi lại, từ sau khi tôi xuất ngoại, lại chưa trở lại, chúng ta nhất định có quan hệ gì." Hạ Thần Hi , dù cho biết thế nào, cũng nhớ a.

      Nhìn dáng vẻ Đường Bạch Dạ, giống như cũng nhớ .

      "Hạ tiểu thư, tám năm trước, tôi mới từ Harvard tốt nghiệp, về nước tiếp quản công ty Đường thị, thường xuyên tới Mỹ, thành phố S hai nơi chạy qua, có lẽ, chúng ta ở New York thấy qua, có lẽ ở California thấy qua."

      Hạ Thần Hi , "Đường tổng tuấn tiêu sái như vậy, phong độ nhàng, lại ăn tầm thường, nếu là thấy qua, tôi nhất định nhớ."

      " châm chọc tôi sao?" Đường Bạch Dạ hừ tiếng.

      Hạ Thần Hi nghĩ thầm, người này khó hầu hạ.

      "Đường tổng, tôi biết muốn cái gì, nghĩ hỏi tôi, chúng ta là có phải có tình đêm hay , Hạ bảo bối có phải con trai hay , tôi có thể cho biết, thực suy nghĩ nhiều quá." Hạ Thần Hi mỉm cười , "Nếu ta thực quen biết, từng có đêm, nhớ, phải sao?"

      Đường Bạch Dạ đột nhiên cười, ngạo mạn lại tự kỷ, mang theo vài phần châm chọc, "Phụ nữ của tôi tới nghìn cũng tám trăm, tôi nào có thời gian nhớ kỹ mỗi người.”

      Khóe môi Hạ Thần Hi co quắp, "..."

      đời tại sao có thể có người đàn ông đáng đánh đòn như thế.

      "Đường tổng, ngựa đực như thế, chừng bên ngoài có hơn hai trăm đứa con.” Hạ Thần Hi châm chọc , " tốt nhất điều tra chút, miễn cho hạt giống tiết ra ngoài a."

      Mặt Đường Bạch Dạ tái rồi.

      Hạ Thần Hi có loại bản lĩnh này tức chết người đền mạng.

      Đường Bạch Dạ híp mắt, nặng nề nhìn Hạ Thần Hi, "Tôi cho cơ hội thẳng thắn, là chính cự tuyệt, nếu tôi phát dối, đừng trách tôi trở mặt."

      Trong lòng Hạ Thần Hi lộp bộp, đột nhiên lại cười rộ lên, tươi đẹp, rất thẳng tanh , "Thành cho biết , kí ức tám năm trước, tôi toàn bộ có."

      Trong lòng Đường Bạch Dạ động, " cái gì?"

      Hạ Thần Hi nghĩ thầm, sớm chút thẳng mọi chuyện cũng tốt, mất trí nhớ, tính giấu giếm, giấy là gói được lửa, phải tranh thủ hoãn thi hành hình phạt, Hạ Thần Hi , "Tôi xảy ra chuyện, đầu bị thương, chuyện tám năm trước, tôi toàn bộ nhớ."

      Đường Bạch Dạ giận, "Vậy còn có thể sắt son là chưa từng thấy tôi.”

      "Quái, biết tôi, tôi đương nhiên biết ." Hạ Thần Hi có logic chính mình, "Mặc dù tôi ký ức, nhưng tôi cũng biết thưởng thức được rồi."

      "Thường thức em thường thức, biết thưởng thức dùng ở người tôi toàn bộ thích hợp, chừng tôi thực có quan hệ với , tôi quay đầu liền quên, chính lại nhớ, nếu bảo bối thực là con tôi?"Trong tròng mắt Đường Bạch Dạ thâm thúy lộ ra lửa giận.

      Chỉ cảm thấy muốn bóp chết người phụ nữ trước mắt.

      "Đó cũng là hậu quả ngựa đực, cùng tôi có quan hệ gì." Hạ Thần Hi cấp tốc vạch quan hệ.

      Đường Bạch Dạ lười cùng lời vô ích, "Tôi muốn cùng Hạ bảo bối làm giám định ADN lần."

      " có cửa đâu." Hạ Thần Hi hề nghĩ ngợi liền cự tuyệt, Hạ bảo bối vừa nhìn liền biết là con của Đường Bạch Dạ, trong lòng cũng biết ràng, làm giám định DNA tất cả đều hiểu, đến lúc đó nên làm cái gì bây giờ?

      Lấy quyền lực thanh thế Đường gia, sao lại cho tử tôn lưu lạc bên ngoài.
      trangtrongnuoc thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 167: Dùng mạng của đổi mạng con trai

      Editor: thanh huyền

      Bọn họ nhất định cướp bảo bối của .

      "Có cửa!" Đường Bạch Dạ hiển nhiên cũng nổi giận, ánh mắt sáng quắc nhìn Hạ Thần Hi, "Tôi nhất định phải có kết quả."

      ngừng người , Hạ bảo bối cùng đôi cha con, Lâm Nhiên như thế, Đường Bạch Dạ lật ảnh chụp lúc thiếu niên chính mình, mặc dù rất lâu, rất mơ hồ , lại là dáng vẻ mười hai mười ba tuổi, Đường Bạch Dạ mơ hồ nhìn ra được, bọn họ có bảy tám phần tương tự.

      Đường Bạch Dạ hồi bé theo mẹ, bữa no bữa đói, có tiền, cũng lưu lại ảnh chụp, trở lại Đường gia, Đường lão chán ghét , lại hơn học, trong nhà có lão sư, về sau trực tiếp ném đến Mỹ.

      Chỉ có năm đó ảnh lúc nhập học ở Mỹ, mười hai mười ba tuổi.

      Về sau lập lên hắc đạo, có thể có ảnh chụp có ảnh chụp, cho nên, Đường Bạch Dạ đáng tiếc tìm được ảnh chụp chính mình bảy tám tuổi, bằng đôi so liền biết trông giống , nhưng lúc thiếu niên và Hạ bảo bối bây giờ, bảy tám phần tương tự.

      Nếu như có quan hệ huyết thống, tin hai người có thể tương tự như vậy.

      "Chẳng lẽ muốn biết kết quả sao?" Đường Bạch Dạ hỏi Hạ Thần Hi, Hạ Thần Hi khóc ra nước mắt, trong lòng kia sụp đổ a, nương ta chính là biết kết quả mới cho làm giám định DNA a.

      xác thực hiếu kỳ Hạ bảo bối rốt cuộc thế nào tới, cũng phản đối Đường Bạch Dạ cùng Hạ bảo bối bồi dưỡng cảm tình, nhưng chính là muốn cho Đường Bạch Dạ biết Hạ bảo bối là con của , đây là tiềm thức chống cự.

      Về phần tại sao, Hạ Thần Hi cũng ràng.

      Có ít thứ, thực minh bạch, ai cũng vì sao.

      Ngay vào lúc này, điện thoại của Hạ Thần Hi vang lên, vừa nhìn điện báo là điện thoại của Bản Kiệt Minh, Hạ Thần Hi đứng dậy, đến bên ngoài phòng làm việc nghe điện thoại, "Hạ tiểu thư, xong, bảo bối bị bắt ."

      "Cái gì bị bắt?" Hạ Thần Hi trong thoáng chốc có chút ra.

      Bản Kiệt Minh , "Hạ Thiên, có người bắt , còn có súng, tôi... Bọn họ thoạt nhìn rất hung ác."

      "Chuyện gì xảy ra?" Hạ Thần Hi nghiêm nghị hỏi, cấp tốc tỉnh táo lại, thư ký kinh ngạc nhìn Hạ Thần Hi, kịp, "Sao có thể bị bắt?"

      Bản Kiệt Minh cũng thể, chỉ có thể đem chuyện hôm nay lần.

      Hạ Thần Hi bên nghe, trong lòng bắt đầu hoảng loạn, bảo bối của bị người đuổi giết, lại nổ súng, lại chế tạo nhiều hỗn loạn như vậy, lại bị người mang , đây là ai làm, bọn họ lại muốn làm cái gì?

      Có phải vương bài lính đánh thuê người chọc chuyện gì hay , bọn họ biết bảo bối, cho nên muốn bắt bảo bối.

      Bảo bối của phần tử khủng bố, có phải có cái nguy hiểm gì hay .

      Hạ Thần Hi cùng Hạ bảo bối ở nước Mỹ lúc gặp chuyện, cũng bị người dùng súng chỉ vào, khi đó, người đáng giá gì đó đều bị bọn họ lấy , Hạ Thần Hi bảo vệ mạng sống quan trọng, bọn họ chỉ cần tiền, cũng đả thương người.

      Từ đó về sau liền chưa từng thấy súng ống .

      Cuộc sống mẹ con bọn họ kỳ thực xem như là rất đơn giản, nếu như phải Hạ bảo bối .

      "Tôi biết, lão sư, trước cần báo cảnh sát."

      "Đường Bạch Dạ..." Hạ Thần Hi cúp điện thoại, đẩy cửa vào, "Bảo bối bị bắt , ..."

      muốn Đường Bạch Dạ suy nghĩ biện pháp chút, di động Đường Bạch Dạ liền vang lên, Đường Bạch Dạ vừa nhìn điện báo này, khóe môi gợi lên nụ cười lạnh, phất tay Hạ Thần Hi cần , nhận lấy.[​IMG]
      Last edited: 6/5/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 169: Đường Bạch Dạ chịu chết như ước hẹn

      Editor: thanh huyền

      Tràn đầy, tất cả đều là lo lắng.

      Vì sao bọn họ muốn bắt Hạ bảo bối, vì sao bọn họ biết, quan hệ Hạ bảo bối cùng Đường Bạch Dạ?

      Hạ Thần Hi trăm mối ngờ giải được.

      Trước Lamborghini, Đường Bạch Dạ ôm lấy Hạ Thần Hi, trầm giọng hứa hẹn, "Hạ Thần Hi, tôi bảo đảm, bé bình an vô ."

      Trương Phi Hổ, mày chết chắc rồi.

      Mặc kệ Hạ Thiên có phải là con trai hay , đem Hạ gia nhét vào cánh của mình, lúc này dám động người của , thể nghi ngờ là muốn chết.

      Hạ Thiên bị nhốt ở thùng hàng ở bến tàu, có hai người ở ngoài coi chừng bé, bé bị trói, trong thùng đựng hàng có người nào, Trương Phi Hổ phái người bố trí bến tàu, đây là bến tàu Phi Hổ môn, chỉ có người của bọn họ.

      Người bắn tỉa, sát thủ, mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng, tổng cộng có hơn năm mươi người, mỗi người đạn dược sung túc, cũng tin, Đường Bạch Dạ có thể còn sống trở về, muốn cha con bọn họ, người được.

      Trương Phi Hổ cúp điện thoại, thuộc hạ hồi báo, Đường Bạch Dạ vừa rời khỏi cao ốc, lập tức hướng bến tàu đến, đường có người Đường môn cũng có viện binh.

      Trương Phi Hổ cười, xem ra, ta làm đúng như vậy.

      Hạ bảo bối bị trói ở thùng đựng hàng, buộc rất chặt, bé lắc lắc đôi tay của mình, đưa ra phía sau, lấy điện thoại vừa giấu ra truy tìm, mở được cái nút, màn ảnh tích tích có giọng truyền ra.

      "Tiểu chủ nhân, có cái gì phân phó." Tiếng Liễu An truyền đến, Hạ bảo bối giảm thấp thanh xuống, khẽ , "Bến tàu số ba truy vị trí của tôi, qua đây giải cứu, tôi bị bắt."

      "Dạ!"

      Bên kia vội vội vàng vàng trận bận rộn, Hạ bảo bối , "Giết tha!"

      "Dạ!"

      Có người muốn tiến vào, Hạ bảo bối đem truy tung tắt cho vào trong túi quần jean.

      Trương Phi Hổ phát có bắn trúng bé, mà bắn vào bình rượu bên cạnh, tiếng kêu đau đớn kia là mảnh thủy tinh bình rượu đâm vào cánh tay Hạ bảo bối, ai để bé chảy giọt máu nào.

      Bé tuyệt buông tha ai.

      Đây là nguyên tắc vương bài lính đánh thuê!

      Đường Bạch Dạ cùng Hạ Thần Hi mở cửa xe đến bến tàu số ba, ở bến tàu nhìn thấy xe đua Đường Bạch Dạ từ xa, theo hồng ngoại trong gương nhìn thấy Đường Bạch Dạ cùng Hạ Thần Hi, cấp tốc báo cáo Trương Phi Hổ.

      Đường Bạch Dạ phía sau, cũng có người theo, chỉ là và Hạ Thần Hi, Trương Phi Hổ vừa nghe, cũng yên lòng.

      "Mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng." Theo tiếng mệnh lệnh, sát thủ, hạ thủ cùng người bắn tỉa, toàn bộ ở vị trí của mình đợi mệnh, người bắn tỉa có hai tên, nam bắc hai phương hướng, bảo vệ góc chết.

      Xe đua Đường Bạch Dạ ở bến tàu vẽ ra thanh chói tai, khóe môi Trương Phi Hổ xẹt qua nụ cười lạnh, Đường Bạch Dạ, hôm nay là ngày chết của .

      " ở trong xe." Đường Bạch Dạ , xuống xe, Hạ Thần Hi sao lại nghe , cũng theo xuống xe, "Tôi ở tại chỗ này, tôi muốn tận mắt thấy thấy con tôi bình an vô , bằng , tôi an tâm."

      Đường Bạch Dạ bất đắc dĩ, chỉ có thể cho theo cùng đến vị trí Trương Phi Hổ chỉ định.

      Bến tàu có tám chiếc xe chống đạn, có hơn mười người sát thủ yểm hộ, họng súng hướng Đường Bạch Dạ.

      Hạ Thần Hi lòng chỉ nghĩ nhìn thấy Hạ bảo bối, sợ bọn họ giết Hạ bảo bối, vội hỏi, "Con của tôi đâu?"

      Trương Phi Hổ chậm rãi ra, bên cạnh ta có người ngoại quốc mang kính râm, dáng vẻ vô cùng lãnh lệ, vóc dáng 1m9, thoạt nhìn làm cho người ta rất sợ hãi.









      Chương 170: Đường tiên sinh lâm nguy sợ hãi.

      Editor: thanh huyền

      "Trương Phi Hổ, chúng ta tới, thả đứa ." Đường Bạch Dạ trầm giọng , dọc theo đường , tính tình đè nặng, tận lực làm cho mình đừng quá mức xúc động, mặc kệ muốn làm gì, phải bận tâm đến Hạ bảo bối cùng Hạ Thần Hi.

      Tất cả lấy Hạ bảo bối là việc chính.

      Trương Phi Hổ đột nhiên vỗ tay cái, đột nhiên nghe thấy tiếng Hạ bảo bối non nớt lại khí phách, cho phép bị người đụng chạm, Đường Bạch Dạ cùng Hạ Thần Hi theo thanh nhìn sang, chỉ thấy Hạ bảo bối bị chói.

      Chói vào cây thiết giá cao.

      "Bảo bối..."

      "Mẹ, đừng tới đây." Hạ bảo bối cuống quít quát, Đường Bạch Dạ nắm lấy cánh tay Hạ Thần Hi, cho phép qua, đột nhiên, Trương Phi Hổ đánh thủ thế, Hạ bảo bối bị người theo mặt đất kéo lên thiết giá cáo treo ngược lên.

      "Bảo bối." Tim Hạ Thần Hi nứt ra, ánh mắt dám dời khỏi đứa bị treo, rất sợ nháy mắt, đứa theo chỗ cao rơi xuống, cứ như vậy ngã chết, trong lòng rất sợ hãi, nhịn được nắm chặt nắm tay.

      "Đường Bạch Dạ, phải phải con trai sao?” Trương Phi Hổ cười đến vô cùng hung ác, "Xem ra dùng cớ này cũng tệ, nó thực kiềm chế .” Trương Phi Hổ cười ha ha, làm càn bừa bãi.

      "Đường Bạch Dạ, ngờ cũng có hôm nay là ?"

      Sắc mặt Đường Bạch Dạ trầm lãnh, "Trương Phi Hổ, ân oán chúng ta, cần lấy trẻ uy hiếp, thả hai người bọn họ, tôi tùy xử lý.”

      "Mày làm sao từng buông tha huynh đệ của tao!" Trương Phi Hổ cả giận , chỉ vào Đường Bạch Dạ, "Mày vì đạt được thế lực hắc đạo thành phố S, liên hiệp cảnh sát quốc tế, giết vô số huynh đệ của tao, hủy Phi Hổ môn, để tao nơi nương tựa lưu bạt khắp nơi.”

      "Tao thề, ngày nào đó muốn mày trả giá nhiều.”

      " tại, cơ hội của tao tới." Trương Phi Hổ , "Đường Bạch Dạ, thời thế thay đổi, bây giờ mày có tư cách gì cũng tao điều kiện?”

      "Tôi đem phi hổ môn trả lại cho ." Đường Bạch Dạ xong vô cùng bình tĩnh, tận lực trì hoãn thời gian, "Thế lực Đường môn có thể rời khỏi thành phố S, chỉ cần buông tha đứa , tôi toàn bộ đáp ứng ."

      Trương Phi Hổ giống như bị điều kiện này thuyết phục, cười lạnh nhìn Hạ Thần Hi cái, "Xem ra, bọn họ đối với mày rất quan trọng, mày nguyện ý buông tha Đường môn, vậy tao còn muốn mạng của mày?”

      Hạ Thần Hi nghe được trong lòng lộp bộp, cỗ phẫn nộ dâng lên.

      Trương Phi Hổ thực là khinh người quá đáng.

      "Có thể!" Đường Bạch Dạ xong vô cũng thẳng thắn, giống như do dự, phen đẩy Hạ Thần Hi ra, cách mấy thước, Đường Bạch Dạ trầm giọng , "Chỉ cần buông tha bọn họ, có thể lấy mạng của tôi."

      Trương Phi Hổ giơ tay súng lên, lên đạn, chỉ vào Đường Bạch Dạ, chợt nả phát súng, đạn lực đánh vào quá lớn, đánh cho Đường Bạch Dạ rút lui vài bước, bưng vai, chân sau quỳ mặt đất.

      Ngực Hạ Thần Hi giống như bị người đánh phát.

      "Đường Bạch Dạ..." vừa muốn ua, liền bị Đường Bạch Dạ ngăn cản.

      Máu tươi từ kẽ tay Đường Bạch Dạ, ngừng chảy ra, nhiễm đỏ cánh tay , ánh mắt lại an tĩnh như vậy, vẫn như cũ có vẻ khí, điểm dấu hiệu nhếch nhác cũng có.

      Giống như, vẫn là vương tử nghiệt.

      Trong đầu Hạ Thần Hi ầm tiếng tiếng vang, giống như trong đầu có thứ gì đó nổ tung, bưng đầu, hơi lui bước, trong đầu như có kim đâm.

      Bả vai Đường Bạch Dạ ngừng chảy ra máu tươi, mồ hôi lạnh trán chảy xuống.



      Chương 171: Thần Hi bảo vệ Đường Bạch Dạ

      Editor: thanh huyền

      Cằm Trương Phi Hổ vừa nhấc, "Đường Bạch Dạ, mày cho tao đường lui, tao cũng cho mày đường lui."

      tôi xong, lại hướng Đường Bạch Dạ nổ súng.

      Đột nhiên, Hạ Thần Hi bổ nhào tới, như tia chớp đánh về phía Đường Bạch Dạ, hai người mặt đất lăn vòng, đạn đánh hụt, đầu Hạ Thần Hi đau d nứt ra, lại biết, thể nhìn Đường Bạch Dạ tử.

      " cần giết, van ." Hạ Thần Hi ngăn ở trước mặt Đường Bạch Dạ, thanh khủng hoảng, "Trương tiên sinh, tôi biết giữa các người có ân oán gì, cần lấy mạng để giải quyết mọi chuyện, cầu , đừng giết người.”

      Bọn họ tôiy tấc sắt, đối phương có đạn dược, súng ống, cùng Đường Bạch Dạ chỉ có thể khoanh tôiy chịu chết.

      Đường Bạch Dạ kinh ngạc nhìn Hạ Thần Hi, như bao che cho con trước mặt .

      vai đau đớn có tri giác, chỉ cảm thấy lòng tràn đầy kinh ngạc, khiếp sợ cùng cảm động.

      biết làm cái gì, biết trong tay đối phương là cái gì ?

      biết, nếu là Trương Phi Hổ bóp cò, chết?

      tại sao muốn chặn ở trước mặt ?

      Đường Bạch Dạ mười tuổi, mình ở Mỹ, Trung Đông bôn ba, bị huấn luyện thành tay đánh nhau kịch liệt, lính đánh thuê, thấy qua vô số sinh tử, từng có vô số lần vật lộn, cho tới bây giờ đều là lẻ loi mình.

      mình đêm khuya mai phục tại trời băng đất tuyết, bị rắn cắn cũng phải nhịn.

      chặn đạn bắn trúng, cơ hồ tàn phế, cũng muốn tập tễnh rời , chính mình lấy đạn, bôi thuốc.

      bị người đánh giống như cho rằng giây sau chết, cũng chỉ có thể dựa vào chính mình, chiến đấu đến hơi cuối cùng.

      ngừng bôn ba, nguy cơ trùng trùng, vô số ám sát, vô số máu tươi.

      cũng từng, khát vọng lúc mệt mỏi rã rời, có bờ vai để dựa vào, cũng từng khát vọng, lúc chính mình đau xót, có thể giúp mình thổi.

      Khi ở rừng rậm Nam Mỹ bị rắn độc cắn bị thương, thiếu chút nữa chết, vậy mà nghĩ đến, nếu là thực chết ở trong rừng rậm.

      Sợ rằng cũng có ai rơi giọt nước mắt.

      Bởi vì, đời ai quan tâm .

      đối với thế giới này có cũng được mà có cũng sao.

      bị lập, lúc bị ám sát, người khác chỉ biết rời xa, có người theo tới gần như vậy, thậm chí chặn ở trước mặt .

      Từng địa ngục, rành rành trước mắt.

      Tại đây trong cái địa ngục, vĩnh viễn là người.

      ngờ, có ngày, có người chặn ở trước mặt , lại là người phụ nữ.

      Là Hạ Thần Hi.

      "Tôi giết phụ nữ, tránh ra!" Trương Phi Hổ trầm giọng , đạn lại lần nữa lên, đối với Hạ Thần Hi, lạnh lùng , "Nếu như tránh ra, hai người cùng nhau chết.”

      Hạ Thần Hi lắc lắc đầu, Đường Bạch Dạ chợt kéo qua , che chở phía sau.

      "Đường Bạch Dạ!"

      " câm miệng!" Đường Bạch Dạ quát chói tai, ánh mắt sáng quắc nhìn , con ngươi sâu tình cảm, chấn động, sâu đè xuống, "Tôi Đường Bạch Dạ chưa bao giờ cần phụ nữ tới bảo vệ.”

      Hạ Thần Hi gấp đến độ sắc mặt trắng bệch, hơi cắn môi, giống như chịu đựng chuyện gì đau nhức.

      "Hạ Thần Hi, tôi tiếp quản Đường môn liền biết, có ngày tôi chết dưới họng súng, tôi là sói (ý là độc), ai quan tâm, chẳng sợ tắm máu chiến đấu hăng hái, tôi cũng mình người."

      " cùng tôi, có bất cứ quan hệ nào, cần tiến vào thế giới của tôi.”

      "Nhớ kỹ, tôi và , có bất cứ quan hệ nào."

      Vai Đường Bạch Dạ ngừng chảy ra máu tươi, Hạ Thần Hi giống như có thể cảm giác được tính mạng của trôi qua, nhưng tiếng của lại hữu lực như vậy, giống như muốn xuyên thấu cái gì, Hạ Thần Hi lập tức cảm thấy khó chịu.




      Chương 172: Trình độ sát thủ đệ nhất(1)


      Editor: thanh huyền

      Trương Phi Hổ đột nhiên cười ha ha, " ngờ môn chủ Đường môn lại si tình như vậy, chỉ tiếc, mày hôm nay phải chết là thể nghi ngờ, phụ nữ của mày, tao giết, con của mày, có lẽ tôi cũng giết."

      "Tao đem phụ nữ của mày bán sang Trung Đông, hay Việt Nam, để người ta làm hại, tao đem con trai của mày bán sang Afghanistôin, để nó vĩnh viễn sống trong nô dịch cùng ẩu đả, có biện pháp thoát khỏi.”

      Đường Bạch Dạ nắm tay bỗng nhiên nắm chặt, Hạ Thần Hi cũng có thể cảm giác được quả đấm của giống như muốn bóp nát.

      Ánh mắt nghiêm nghị, giống như muốn giết người.

      Trương Phi Hổ lạnh lùng cười, "Người tới, đánh cho tao, tao để mày thoải mái, tao muốn mày chậm rãi chết.”

      Họng súng của lập tức chỉ vào Hạ Thần Hi, " tốt nhất phản kháng, nếu là phản kháng, đạn có mắt."

      Sáu gã khác lên, cầm ống tuýp, hùng hổ, Hạ Thần Hi khẩn trương cầm lấy tay Đường Bạch Dạ, Đường Bạch Dạ chợt đẩy ra, giây sau, ống tuýp vô tình đánh vào bụng của .

      Người nọ đánh vô cùng ngoan, Đường Bạch Dạ đột nhiên xoay người, lại ống tuýp theo lưng xuống, trong nháy mắt Đường Bạch Dạ đánh nằm bò mặt đất.

      " muốn..." Hạ Thần Hi bưng môi, đau lòng đến cực điểm.

      Sáu ống tuýp như mưa điểm nện ở người Đường Bạch Dạ, Đường Bạch Dạ lui thân thể, bảo vệ mình, như con kiến bị người cắn nuốt, ba ba ba... Chỉ nghe được từng tiếng tiếng kêu rên.

      Đó là thanh ống tuýp cùng bắp thịt đụng chạm nặng nề.

      Hạ Thần Hi viền mắt phiếm hồng, có biện pháp khắc chế nước mắt mình.

      Hạ bảo bối bị kéo lên cao, liều mạng giãy giụa, đau lòng nhìn Đường Bạch Dạ bị người làm hại như vậy, đánh đau, nếu như phải bé bị bắt, cha bé cũng bị người nhục nhã, ẩu đả như thế.

      Hạ bảo bối giống như muốn cắn nát lợi.

      "Cha..."

      Đầu Hạ Thần Hi càng lúc càng đau, giống như vẫn có thứ gì đó ở trong lòng của .

      Đường Bạch Dạ lui thân thể, máu loãng tràn ra, Hạ Thần Hi đột nhiên cảm thấy, cổ họng của mình giống như có cái gì đó chặn lại.

      Trước mắt ra ảo giác, cát vàng cuồn cuộn, từng có người, bị người ẩu đả như vậy, lục phủ ngũ tạng đều bị đánh nát như vậy, cứ như vậy ở trước mặt chết , Hạ Thần Hi đột nhiên bộc phát ra tiếng thét chói tai.

      "A..."

      Lợi hại lại thét chói tai, vang tận mây xanh, lập tức nhấc lên cỗ sóng biển.

      Trương Phi Hổ lạnh lùng cười, phụ nữ chính là phụ nữ, thấy cảnh máu me lập tức chịu được.

      hét lớn, "Đánh cho tao, đánh chết cho tao!”

      Hạ Thần Hi đột nhiên đứng lên, thân thể thẳng, ánh sáng con người đen kịt biến màu, như viên bảo thạch, nắm tay nắm chặt, rũ tóc xuống gió biển thổi , nhàng vung lên.

      Chợt, ngẩng đầu lên.

      Sát khí văng khắp nơi.

      Đó là đôi ánh mắt đen sẫm thuộc về Tu La.

      Xơ xác tiêu điều, lãnh khốc, càng mang theo sắc bén bức người.

      Hạ Thần Hi chợt nhảy lên, dưới chân đảo qua, đá văng người mặc đồ đen ra xa hai mét, trực tiếp đá vào nội tạng, có chừng trọng lượng tới hai trăm cân.

      Mọi người đều ngơ ngẩn, Hạ Thần Hi đảo qua ống tuýp rơi mặt đất, ống tuýp đánh ở lưng người mặc áo đen, trong khí giống như có tiếng vật gì đó gãy.

      Xương sống lưng nát.

      chiêu toi mạng.

      Người sau lưng xương sống liên tiếp là vết thương trí mạng, nếu là gãy, người cũng còn mạng.

      Còn lại bốn người còn chưa kịp né tránh, ống tuýp Hạ Thần Hi đến, đón đầu đụng với người áo đen, đầu toàn bộ vỡ vụn, óc bắn ra bốn phía.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 173: Trình độ sát thủ đệ nhất (2)

      Editor: thanh huyền

      Loại thủ pháp này tàn bạo, xuất ra từ người người phụ nữ, vô cùng hiếm thấy.

      Tốc độ Hạ Thần Hi nhanh, cũng thể lấy giây đến tính toán, mới cái nháy mắt, lại là người bị cắt ngang xương sống lưng bỏ mạng.

      Chiêu số lợi hại.

      Hơn nữa có đặc điểm, đều là chiêu toi mạng.

      Trương Phi Hổ trong nháy mắt kịp phản ứng, "Nổ súng, giết bọn họ."

      mặt đất bị đánh được thể động đậy Đường Bạch Dạ hướng bên cạnh lăn vòng, tìm được vật che đậy, Hạ Thần Hi kéo người áo đen đến trước người, ngăn trở đạn, hơn mười người nổ súng, đem người kia bắn thành tổ ong vò vẽ.

      Hạ Thần Hi rút súng lục bên lưng ra, mặt đất lăn vòng, đến chiếc xe bên cạnh, có tạm dừng thở dốc, trong nháy mắt nằm bò mặt đất, nằm bò mặt đất bắn ba phát, cách bốn bước sau xe có người mặc áo đen nhân chân trúng đạn, nhao nhao té mặt đất.

      Hạ Thần Hi đối đầu với bọn họ, lại bắn ba phát, toàn bọ trúng đầu.

      Đường Bạch Dạ lấy Desert Eagle (tên loại súng) tùy thân mang theo ra, bắt đầu đánh trả, trong lúc nhất thời, bến tàu tất cả đều là tiếng súng ngừng, Trương Phi Hổ dưới bảo vệ, trốn ở nơi bí mật.

      Giận dữ hỏi, "Người phụ nữ này là ai?”

      tưởng là người bình thường, cho nên mới để cùng Đường Bạch Dạ.

      Ai biết, người phụ nữ biến hóa nhanh chóng, thành sát thủ Tu La.

      Đường Bạch Dạ cũng là ngạc nhiên, nhưng mà, lúc này, được phép suy nghĩ nhiều, cứu bảo bối quan trọng.

      Phía sau người có tên bảo tiêu cao to trầm mặc trả lời.

      Trương Phi Hổ đối người bắn tỉa , "Giết ta."

      "Hạ Thần Hi, cẩn thận."

      Đường Bạch Dạ còn chưa có cảnh cáo Hạ Thần Hi, nhận thấy được nguy hiểm, nơi cao ba tầng lầu, người bán tỉa hướng phía , chính là tầm nhìn trăm phần trăm, Hạ Thần Hi khom lưng, cúi đầu hướng góc chết xông tới.

      Lúc này, đạn như mưa hướng quét tới.

      "Mẹ..." Trái tim Hạ bảo bối nhảy lên.

      Hạ Thần Hi đánh về phía, có sát thủ, là đón đạn chạy tới, vừa tiện tay theo mặt đất nhặt sắt vụn lên đánh ra tấn chợt xoay tròn, hướng bốn gã bắn xuyên qua.

      Bọn họ kịp né tránh, sắt vụn tua cổ động mạch, toàn bộ tử vong.

      Hạ Thần Hi cởi xuống súng ống của người, đạn dược, ném cho Đường Bạch Dạ, sau đó Đường Bạch Dạ, bổ sung đạn dược, Hạ Thần Hi theo người bọn họ rút ra toàn bộ vũ khí, cho dù là thanh đao .

      Tiếng súng, lại lần nữa vang lên.

      Hạ Thần Hi lượm đạn dược xong, ánh mắt Đường Bạch Dạ nặng nề liếc nhìn cái, ánh mắt Hạ Thần Hi thẳng tắp chống lại Đường Bạch Dạ, tiếng súng ở đỉnh đầu bọn họ vang lên, Đường Bạch Dạ lủi qua đây.

      Hạ Thần Hi , " bắn tỉa ở hai góc, đây là góc chết duy nhất."

      "Đông nam có tám người, bắc có mười chín người, bên người Trương Phi Hổ có mười người, những người khác rải rác, tôi ước tính ra, có hơn bốn mươi người."

      "Chân chính có thực lực , được hai mươi người, những người khác đều là đầu đường cuồn cuộn, chưa đủ gây cho sợ hãi."

      Thanh của có trật tự, vô cùng ràng, bình ổn.

      Đường Bạch Dạ thầm nghĩ, ở mưa bom bão đạn, rốt cuộc là lúc nào quan sát hoàn cảnh chung quanh, thậm chí cũng kịp ngẩng đầu, bởi vì đạn quá dày đặc, hơi chút chú ý cũng bị đánh cho tan tành.

      "Sau lưng của tôi giao cho .”Hạ Thần Hi trầm giọng , hai tay giơ súng.

      Đường Bạch Dạ nặng nề gật đầu, "Tôi yểm trợ cho .”

      Hạ Thần Hi gật đầu, hoàn toàn tín nhiệm, có lẽ, chưa bao giờ tín nhiệm qua người, chỉ có Đường Bạch Dạ, đem nguy hiểm sau lưng của mình, toàn bộ giao cho .

      " có thể bắn súng hai tay?”

      Hạ Thần Hi nghiêng đầu, "Tôi cảm giác, tôi có thể."



      Chương 174: Trình độ sát thủ đệ nhất (3)
      Editor: thanh huyền

      Hạ Thần Hi nghiêng đầu, "Tôi cảm giác, tôi có thể."

      Đường Bạch Dạ, "..."

      Người có thể nổ súng hai tay, đời ít lại càng ít, em ngươi, sống chết trước mắt, đừng dựa vào cảm giác.

      Hạ Thần Hi đứng lên, Đường Bạch Dạ cũng đứng lên, hai người đưa lưng về phía nhau, chăm chú ở cùng chỗ, Hạ Thần Hi hai tay nổ súng, Đường Bạch Dạ tay, bắn súng phải là cường hạng của Đường Bạch Dạ.

      cường hạng là đánh nhau kịch liệt.

      Nhưng mà, súng ở tay Hạ Thần Hi, giống như có sinh mạng.

      hai tay nổ súng..

      viên đạn cái mạng, viên lãng phí.

      Bang bang phanh...

      Bến tàu tất cả đều là tiếng súng, hai người tốc độ di động rất nhanh, phối hợp hết sức ăn ý, ở trong tầm nhìn của người bán tỉa, được mấy phút, giết chết hai mươi mấy người.

      Chiến đấu như là khủng bố .

      Đột nhiên, Hạ Thần Hi nheo mắt lại, đột nhiên nhìn qua Đường Bạch Dạ, hai người đồng thời đánh về phía thùng đựng hàng phía sau, nơi bọn họ vừa trải qua, loạt đạn, thậm chí có người dùng súng máy bắn bọn họ.

      Đạn dày đặc.

      Sau thùng đựng hàng Hạ Thần Hi cùng Đường Bạch Dạ đổi đạn dược, Hạ Thần Hi tính toán khoảng cách cùng Hạ bảo bối, đột nhiên ngẩng đầu nhìn thùng đựng hàng, khoảng thời gian được thước, trầm giọng , "Đường Bạch Dạ, yểm hộ tôi."

      Đường Bạch Dạ gật đầu, xông tới, hướng phương hướng súng máy xạ kích, may mắn cũng chỉ có súng ống như vậy, Hạ Thần Hi leo lên thùng đựng hàng, trăm phần trăm xuất ở trong tầm nhìn người bắn tỉa.

      Người bắn tỉa nhắm vào, Hạ Thần Hi cười lạnh, thẳng đối mặt với ta, "Đến đây , nhìn xem đạn của nhanh, hay đao của tôi nhanh.”

      vung tay lên, vọt tới hướng người bắn tỉa cây đao, đạn người bắn tỉa chưa có bắn ra, đao ở giữa mi tâm.

      Hai tên người bắn tỉa là tương đối , sau khi Hạ Thần Hi giải quyết , thân thể lộn qua thùng dựng hàng, thoát khỏi đạn đối diện bắn tới, toàn bộ thùng đựng hàng nát tan.

      còn chưa có đứng lên, nằm ở mặt khác của thùng đựng hàng, đao từ trong tay bay ra, đồng dạng túng mi tâm người bắn tỉa.

      sở dĩ mạo hiểm giải quyết người bắn tỉa là sợ bọn họ hướng Hạ bảo bối nổ súng.

      Hạ bảo bối bị trói , mục tiêu quá lớn, nếu là bọn họ nổ súng, bảo bối hẳn phải chết thể nghi ngờ, chỉ có thể giải quyết người uy hiếp bảo bối, mới có thể toàn tâm toàn ý chiến đấu.

      Mặt đất, Desert Eagle của Đường Bạch Dạ cũng giải quyết được mấy người, Hạ Thần Hi theo phế tích lên xuống, hướng Hạ bảo bối mà , Đường Bạch Dạ đối phó người mặc đồ đen, Trương Phi Hổ giận dữ , "Giết đứa ."

      "Dạ!" người theo chỗ tối ra, hướng Hạ bảo bối nổ súng.

      Kim loại dưới ánh mặt trời phản xạ tạo ra đường đạo hàn, lưng Hạ Thần Hi mát lạnh, hướng Hạ bảo bối chạy như bay mà đến, theo thùng đựng hàng chạy tới, người kia, theo mặt đất xạ kích, Hạ Thần Hi chỉ có thể cướp tốc độ.

      Cuồn cuộn, chỉ có thể đường chạy băng băng, cùng tử thần cướp bảo bối của .

      Tim Đường Bạch Dạ cũng treo lên, hi vọng Hạ Thần Hi có thể cứu hạ Hạ bảo bối, thực quá mạo hiểm.

      "Bảo bối..."

      "Mẹ..." Mắt thấy đụng tới gần Hạ bảo bối, người mặc đồ đen bóp cò, Hạ Thần Hi căng thẳng, kinh hoàng mấy bước, tung mình nhảy lên, có chừng năm sáu thước cao, dưới chân tiếp sức, sau đó lại nhảy lên, hướng về phía bảo bối của .

      Tiếng súng vang, Hạ Thần Hi lấy thân thể ôm lấy Hạ bảo bối, tiếng kêu đau đớn, giống như đồng thời, có thời gian cắt dây, ôm bảo bối mặt đất lăn vòng, bởi vì xung lượng, cả người Hạ Thần Hi đánh lên phế tích.

      Đụng phải đầu óc của có chút nứt ra.

      Hạ bảo bối theo trong ngực lăn xa ba bốn mét, Hạ Thần Hi bưng đầu, chỉ cảm thấy chóng mặt.

      Tất cả cảnh tượng trước mắt đều lắc lư, bò dậy nổi, chỉ cảm thấy khó chịu.

      Cách đó xa, tiếng súng ngừng.

      Hạ Thần Hi nhãn mạo kim tinh. (ý là chóng mặt nhìn vật)



      Chương 175: Trình độ sát thủ đệ nhất (4)
      Editor: thanh huyền

      Đột nhiên, người mặc áo đen mai phục lao tới, cước đá vào bụng Hạ Thần Hi, Hạ Thần Hi vừa mới ngã xuống, đầu vẫn vô cùng đau đớn, lúc này vô cùng chóng mặt, tinh thần tập trung..

      chỉ cảm thấy bụng dưới tê rần, người té mặt đất.

      Người mặc đồ đen vô cùng phẫn nộ, người phụ nữ này chiến đấu, cấp tốc như vậy, mạnh như vậy, ở trong thời gian ngắn hạ được nhiều người của bọn họ như vậy.

      Trời sinh con người luôn có cảm giác sợ hãi.

      Lúc này thấy lộ ra yếu đuối, lập tức như kích thích, đối với Hạ Thần Hi đấm đá, giống như muốn đem có đánh chết.

      Thân thể Hạ Thần Hi co lại, hai tay che chở đầu.

      Xa xa Đường Bạch Dạ vây ở góc chết, nhìn thấy tình trạng này.

      Chẳng sợ Hạ Thần Hi lại nhanh nhẹn, lại bưu hãn, cũng là phụ nữ.

      Lực đạo như vậy đánh vào người , nên nhiều đau.

      Đột nhiên, tiếng súng vang lên.

      Người đấm đá Hạ Thần Hi ngực xuất cái lỗ to, sau đó lại ba ba ba ba tiếng súng từ bốn phía bắn tới, như là cho hả giận, đến khi súng còn đạn.

      Người mặc đồ đen áy náy ngã xuống đất.

      Hạ Thần Hi hơi mở mắt ra, chỉ thấy bảo bối cầm súng, họng súng bốc khói.

      Đứa , mảnh xơ xác tiêu điều, phẫn nộ.

      Đây phải là ánh mắt đứa .

      Lúc Hạ Thần Hi ôm Hạ bảo bối lăn xuống, súng ống rơi ở bên, vừa lúc ở bên chân Hạ bảo bối, cứu bọn họ mạng.

      "Mẹ..." Hạ bảo bối chạy tới, "Mẹ bị đạn bắn trúng sao?”

      Hạ Thần Hi vừa dùng thân thể cản trở đạn, biết là phải là bị đánh trúng.

      Tay bé sờ thấy mảnh ẩm ướt, mắt lập tức phiếm hồng, Hạ Thần Hi kiểm tra Hạ bảo bối dưới, thấy cổ bé có vết thương, nheo mắt lại, sơ sờ, xác định có nguy hiểm.

      , "Đừng khóc."

      Câu mệnh lệnh!

      Hạ bảo bối cảm thấy Hạ Thần Hi trước mắt có chút bất đồng, thanh so với bình thường nghiêm khắc rất nhiều, nhưng vậy thế nào, mặc kệ thế nào, này là mẹ bé.

      "Là đạn lạc xượt qua cánh tay, có việc gì." Hạ Thần Hi , kịp cùng Hạ bảo bối thêm cái gì, theo trong túi áo lấy đạn dược ra, thêm đạn, khẩu súng giao cho Hạ bảo bối.

      "Mẹ muốn giúp cha, con theo phía sau mẹ, thấy người hướng đầu bắn.”

      "Biết." Hạ bảo bối nghiêm túc gật đầu, Hạ Thần Hi lấy khẩu súng khác ra, hướng Đường Bạch Dạ mà .

      Sau đó, lại là mảnh kích đấu.

      có Hạ bảo bối làm con tim, Trương Phi Hổ phải là đối thủ của Hạ Thần Hi cùng Đường Bạch Dạ.

      Hạ Thần Hi tung người ra, thuật bắn súng như thần, chỉ cần bóp cò, tuyệt đối là cái mạng, hơi cũng cho người thở.

      viên đạn xuyên qua đầu người mặc đồ đen, bắn vào mi tâm người thứ hai.

      Đường Bạch Dạ giống như ủng hộ, thế nào có người đem súng bình thường bắn ra uy lực lớn như vậy.

      Tình thế nghịch chuyển, bóng dáng Đường Bạch Dạ như quỷ mỵ xông tới, nhanh như tia chớp giải quyết mấy người xung quanh, giải trừ góc chết.

      Hạ Thần Hi, đến thuật bắn súng, đứng thứ hai, ai đứng thứ nhất.

      Đường Bạch Dạ, đánh nhau kịch liệt, thế giới là thứ năm cũng trước thứ bảy.

      Hai người kinh khủng như vậy phối hợp, đối phó nhóm sát thủ dư dả.

      Trương Phi Hổ thấy tình thế tốt, chỉ người cản trở, lên chiếc xe chống đạn, người lái xe bên cạnh muốn chạy trốn.

      Hạ Thần Hi lạnh lùng cười, buông tay, súng lục bị vứt lên, từ hông rút ra hai thanh đao, bay về phía xe chống đạn đào tẩu.

      Dao xen vào phía sau hai bánh xe, bánh xe toàn bộ hỏng.




      Chương 176: Trình độ sát thủ đệ nhất (5)


      Editor: thanh huyền

      Tay lái khống chế được, đánh lên thùng đựng hàng.

      Phanh tiếng vang lớn, lại cũng thể động đậy. Hạ Thần Hi vươn tay, hai cây súng lục vững vàng rơi vào trong tay của , ngón tay vừa chuyển, đột nhiên xoay người, ở phía sau Hạ bảo bối bóp cò.

      Bắn trúng sát thủ từ phía sau nhô ra muốn giết bọn họ.

      Theo đao đến súng, động tác vô cùng lưu loát, vui sướng, tia tạm dừng.

      Hành văn liền mạch lưu loát.

      Hình ảnh này quả thực là quá đẹp.

      Hạ bảo bối thầm nghĩ, mẹ, mẹ thực quá mạnh.

      Hai tên sát thủ thấy tình thế tốt, cấp tốc hướng bến tàu trốn, Đường Bạch Dạ tung mình lên, ở lan can, thân thể nhảy về phía trước, hai chân kẹp lấy đầu người, xoay người, xương sọ gãy.

      người khác thét chói tai, có chương pháp gì nổ súng, hiển nhiên thể nào gặp may mắn, đạn.

      Đường Bạch Dạ chạm đất, từng bước đến gần, lúc này sống dở chết dở, chẳng sợ vết súng đạn, tay trái Đường Bạch Dạ cầm lấy ống tuýp, gầm tiếng, hung hăng nện xuống.

      Chỉnh ống tuýp theo đầu người đàn ông nện xuống.

      Hình ảnh kia...vô cùng kinh khủng.

      Hạ bảo bối lặng yên nghiêng đầu qua bên, cha, mẹ, hai người bạo lực giống nhau.

      Mà động tác lại có mỹ cảm như vậy.

      Bạo lực mỹ học a.

      Trương Phi Hổ phái người tới, toàn bộ bị Đường Bạch Dạ cùng Hạ Thần Hi đối phó.

      Chỉ còn lại Trương Phi Hổ cùng sát thủ bên trong xe.

      Quần áo Đường Bạch Dạ bị máu nhiễm ướt, có máu của , cũng có máu của địch, vừa mới bắt đầu Trương Phi Hổ cho phát, may mắn bắn trúng vai, phải là chỗ mềm, cho nên mới có thể chống lại lâu như vậy.

      Hạ Thần Hi có chút bội phục , trúng đạn, vẫn có sức chiến đầu mạnh như vậy, vừa lòng cứu Hạ bảo bối, rảnh bận tâm Đường Bạch Dạ, khi trở về, bên này người bị chết sai biệt lắm.

      Đường Bạch Dạ dưới tình huống trúng đạn, xử nhiều người như vậy, thể , rất mạnh.

      Hai người liếc mắt nhìn nhau, Hạ Thần Hi với Hạ bảo bối, "Con đứng yên đừng nhúc nhích."

      Hạ Thần Hi cùng Đường Bạch Dạ mỗi người bên hướng chiếc xe tới gần, đột nhiên cửa xe mở ra, Hạ Thần Hi lui về sau bước, sát thủ từ trong xe ra, Trương Phi Hổ cũng ra.

      Tình huống nghịch chuyển mau.

      "Trương Phi Hổ, là đáng chết." Hạ Thần Hi , may mắn bảo bối của chuyện gì, bằng , cho ta chết chắc.

      Trương Phi Hổ lạnh lùng cười, "Đường Bạch Dạ, ngờ phụ nữ của đơn giản như thế, chẳng trách muốn theo cũng , tính tôi khinh địch, chết cũng xứng đáng, có giết đứa bé kia, thực là tính sai."

      Đường Bạch Dạ bay lên cước, hung hăng đá bụng dưới của ta, hai tay qua, quyền đem Trương Phi Hổ nện ở xe.

      "Lão tử người, nghĩ động liền động, lão tử chết rồi sao?"

      Khí phách, bừa bãi , cho dù là có chút nhếch nhác, máu tươi đầy người, Đường Bạch Dạ vẫn là cuồng ngạo .

      ai bì nổi, bóp chết người chính là giẫm chết con kiến.

      "Đường Bạch Dạ..." Hạ Thần Hi vừa định để Đường Bạch Dạ hỏi ta câu, đột nhiên cảm giác được đạo lục quét về phái cổ tay , súng lục bị đánh rơi, tên sát thủ kia lên, bóp lấy yết hầu Hạ Thần Hi.

      Hạ Thần Hi lui về sau bước, người đàn ông nắm tay tới, Hạ Thần Hi hai tay giao nhau phía trước, ngăn trở quả đấm, đột nhiên quét tới, người nọ tránh thoát.

      Thân thể Hạ Thần Hi liền ngã xuống, mềm dẻo thể tưởng, đánh cước, thay đổi qua, thay đổi qua, gió lốc đảo qua lồng ngực của ta, đem ta xa vài mét

      Hạ bảo bối trong nháy mắt giơ súng lên, đối với người mặc đồ đen, lại có động thủ.

      Đường Bạch Dạ đánh Trương Phi Hổ, Trương Phi Hổ cười ha ha, "Richard, giết ta, giết ta, giết ta..."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :