1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mẹ 17 tuổi: Con trai thiên tài cha phúc hắc - Trình Ninh Tĩnh

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Chương 1878: Hoạn nạn thấy lòng 7

      "Chỉ cần cung cấp bản vẽ dưới đất của căn cứ ở Tây Ban Nha cho chúng tôi, chúng tôi tự phái người giết Mang Duy tướng quân, nếu như người của chúng tôi chết người, tôi muốn ngón tay của , chết mười người, tôi muốn mười đầu ngón tay của ." Giọng người đàn ông da trắng lạnh lùng cất lên.

      Hạ Thanh lạnh lùng cười chế nhạo " buồn cười, ông cho là căn cứ quân giống như vườn rau nhà ông sao? Ông nghĩ hái quả cà chua liền hái ngay được cà chua sao? Người của ông tự vào chỗ chết liên quan gì đến tôi?"

      Cho dù chính náu vào giết Mang Duy tướng quân cũng dám chính mình có thể toàn thân trở ra, mặc dù nắm được tất cả tình huống giao thông dưới lòng đất.

      "Như vậy, nếu cho tôi phần tình báo chân thực hữu hiệu, có lẽ có thể bảo trụ tính mạng chính mình." Người đàn ông da trắng trầm giọng .

      Hạ Thanh trầm mặc xuống, An Tiêu Dao nghĩ thầm, quá ba phút, Hạ Thanh nhất định bán tin tình báo, đám người kia thủ đoạn độc ác, chuyện gì cũng làm được ra, bọn họ bây giờ bị thương, lại địa bàn của người khác, nghĩ muốn ra ngoài khó như lên trời.

      Việc duy nhất có thể làm chính là kéo dài thời gian.

      Chờ đợi cứu viện.

      "Tôi đồng ý!" Hạ Thanh trầm giọng , An Tiêu Dao hơi nhíu mày, nhìn cái, đáp án này có chút ngoài dự đoán của mọi người, nhận thức Hạ Thanh kiệt ngạo bất tuân, lấy chính mình làm trung tâm, chưa bao giờ vì người nào mà buông tha tính mạng chính mình.

      " cái gì?"

      "Tôi đồng ý!" Hạ Thanh lạnh lùng cười, "Ông còn chưa đến tuổi lãng tai chứ?"

      Người đàn ông da trắng rút súng lục bên hông nữ đặc công ra, chỉ vào Hạ Thanh, nghiêm nghị hỏi, " sợ tôi bắn chết sao?"

      "Có bản lĩnh xin mời ông nổ súng." Ánh mắt Hạ Thanh chuyên chú nhìn họng súng đen thùi lụi, khóe môi có mạt tiếu ý, trầm tĩnh như nước, chẳng sợ họng súng để ở mi tâm , cũng sợ hãi.

      "Chuyện từ trước đến nay mà tôi muốn làm vẫn chưa có người nào có thể bắt tôi làm được."

      An Tiêu Dao nghiêng đầu nhìn , Hạ Thanh hơi ngước mặt, hình dáng nghiêng mặt vô cùng lưu sướng, nhu mỹ mang theo mạt cương nghị, vừa chân chính vừa tinh tế, sống mũi như tà tuyến nghiêng xuống, thẳng tắp mà rất tiếu.

      Trong mắt tia sợ hãi cái chết.

      Bọn họ là những người luôn đứng bên bờ sinh tử, sớm coi những việc sinh tử rồi.

      An Tiêu Dao còn suy nghĩ vì sao hôm nay Hạ Thanh lại thay đổi tính nết như vậy đột nhiên nghe thấy tiếng súng vang lên, và Hạ Thanh lần lượt cùng nhau ngồi, tiếng súng dường như vang lên ở bên tai, màng nhĩ được trận chấn động, Hạ Thanh liền kêu rên thành tiếng, tự nhiên thấy mọi thử trở nên mờ ảo như vậy, tựa hồ như nghe thấy gì cả, cảm giác thấy cỗ máu tươi bắn đến mặt mình, chóp mũi thổi qua mùi vị của máu tươi.

      đối với loại mùi vị này đặc biệt mẫn cảm.

      An Tiêu Dao vẫn ở bên cạnh cà lơ phất phơ nhìn Hạ Thanh ứng phó như thế nào, cũng để bụng, bây giờ lại nắm chặt nắm tay, ngờ Hạ Thanh cự tuyệt việc bán đứng quốc gia, cho rằng Hạ Thanh tất nhiên bán tình báo, kéo dài thời gian, hoặc cung cấp phần tình báo giả.

      Chỉ cần cho bọn họ chút thời gian, chung quy là có thể cứu vãn.

      ngờ, lại cùng người đàn ông da trắng nọ cứng đối cứng với nhau, người ở dưới mái hiên cứng đối cứng, tựa như trứng gà bính thạch đầu.

      Thân thể Hạ Thanh hơi nghiêng, ngã vào vai An Tiêu Dao, An Tiêu Dao nghiêng đầu, có thể nghe thấy được nàng sợi tóc lý hương khí, Hạ Thanh nhúc nhích, máu tươi chảy ròng xuống, nhuộm đỏ tay áo .

      "Hạ Thanh..." Bởi vì góc nhìn khuất nên An Tiêu Dao thấy lắm chỗ nào của bị thương, nhưng có thể phán đoán, cũng phải là vết thương trí mệnh, chỗ máu từ đó rơi xuống giống như vết thương trí mệnh.








      Chương 1879: Hoạn nạn thấy lòng 8

      "Hạ Thanh..." Bởi vì góc nhìn khuất nên An Tiêu Dao thấy lắm chỗ nào của bị thương, nhưng có thể phán đoán, cũng phải là vết thương trí mệnh, chỗ máu từ đó rơi xuống giống như vết thương trí mệnh.
      Hạ Thanh giật giật, cắn chặt răng, đạn bắn trúng cánh tay trực tiếp tạo thành vết thương xuyên thấu, dường như ở cánh tay người bị đào miếng thịt, mặt Hạ Thanh tái nhợt, sắc môi trắng bệch, mặt tất cả đều là mồ hôi lạnh.

      Mắt An Tiêu Dao co rụt lại, nắm tay nắm chặt lại .

      "Thế nào?" Người đàn ông da trắng thổi thổi họng súng, tầm mắt băng lãnh chuyển tới mặt nàng "Vì người liên quan mà phải trả giá bằng tính mạng của mình, việc này có đáng giá ?"

      Hạ Thanh lãnh ngạo cười, việc đến nước này cũng điểm gì nhếch nhác.

      Người đàn ông da trắng "Tôi khâm phục dũng khí của , có nhiều phụ nữ có thể bình tĩnh đối mặt với họng súng như , cho nên tôi muốn phải chết, chỉ cần hợp tác với tôi, tôi cam đoan giết ."

      "Cam đoan của ông đáng đồng." Hạ Thanh lạnh lùng cười, mặc dù tất cả đều là người trong hắc đạo, lại thấy người đàn ông da trắng này cùng An Tiêu Dao khác nhau trời vực. Bọn họ cũng uy hiếp người khác làm chuyện gì, bọn họ chỉ hỏi câu, nếu là đồng ý làm, người đó liền gặp diêm vương . Bọn họ lãng phí thời gian chuyện cùng tù nhân, thậm chí thèm dùng thủ đoạn thẩm vấn.

      "Hạ Thanh, theo như tôi điều tra được, cũng phải là đặc công trung thành, vì mạng sống, có thể từ thủ đoạn, Mang Duy cùng thân cũng chẳng quen, vì ông ta mà mất tính mạng của mình, đáng, đây cũng phải là phong cách của ." Người đàn ông da trắng biểu ra là hiểu thấu tâm tư Hạ Thanh.

      Hạ Thanh lạnh lùng cười "Ông điều tra triệt để rồi, tôi là người trung thành, nhưng tôi làm việc chỉ theo cảm giác. Chuyện tôi muốn làm, ông có dùng thiên đao vạn mã cũng bắt tôi làm được. Mang Duy tướng quân đích xác cùng tôi thân cũng chẳng quen, nhưng mà, ông ta sao có thể chết dưới tay loại người như ông được."

      Người đàn ông da trắng nheo mắt lại, họng súng đen thùi lụi nhắm ngay vào mi tâm của Hạ Thanh " cho đường lui rồi mà thế nào lại muốn."

      Hô hấp An Tiêu Dao trầm xuống, nhìn thấy trong mắt người đàn ông kia mảnh sát ý, ông ta cũng phải uy hiếp, cũng phải đùa, ông ta muốn giết Hạ Thanh, bằng , giữ lại Hạ Thanh cũng là tai họa.

      "Chờ chút..." Hạ Thanh đột nhiên lên tiếng, đạm đạm nhất tiếu, ý vị thâm trường, "Nếu như tôi có thể cung cấp tin tức tình báo trọng yếu hơn so với giết Mang Duy tướng quân sao?"

      "Cái gì là tin tức tình báo trọng yếu?"

      An Tiêu Dao lập tức có loại dự cảm lành.

      "Hạ Thanh, làm người phải để phúc cho đời sau." An Tiêu Dao tự tiếu phi tiếu nhìn , mặt cũng có gì là khẩn trương cùng hoảng loạn, cũng có ý tứ cảnh cáo gì, tựa như chuyện phiếm bình thường, vẫn mang theo khuôn mặt tươi cười như cũ.

      "Để phúc cho đời sau có nghĩa là gì? Trong từ điển của tôi có khái niệm này." Sắc mặt Hạ Thanh mặc dù tái nhợt, lại cười đến xán lạn, " điều tra qua tôi sao? Vì mạng sống, tôi có thể từ thủ đoạn, tôi muốn bán Mang Duy tướng quân, cũng có nghĩa là tôi muốn bán , chúng ta chơi trốn tìm lâu như vậy, cũng biết bất luận dưới tình huống gì tôi cũng có thể vô cùng cam tâm tình nguyện, khoái trá mà đem bán ."

      An Tiêu Dao giãy giụa như sắp chết "Tôi cứu đấy”

      "Tôi từ xưa có tính hay quên ký ức." Hạ Thanh hướng cười, "Sao có thể ở bên cạnh xem cuộc vui rất thoải mái như vậy chứ, dù sao cũng là nhân vật chính mà."

      "Tâm Nữ nhân, Hải để châm, cổ nhân dạy có sai." An Tiêu Dao mỉm cười thở dài.(tâm nữ nhân như biển cả)

    2. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Chương 1880 hoạn nạn thấy thương 9

      "Người này ký ức có tính chọn lọc, quên mất." Hạ Thanh hướng cười, " vẫn ở bên cạnh xem cuộc vui, rất thoải mái, tôi tiếc để coi mình như người xem đâu, bất cứ lúc nào, đều là nhân vật chính."

      "Tâm phụ nữ như đáy biển, cổ nhân lừa tôi." An Tiêu Dao mỉm cười thở dài.

      Hạ Thanh buông tay than, "Ai mượn đem bom hẹn giờ bên người, đáng đời xui xẻo, tôi nếu như bán người chết chính là tôi, tử đạo hữu chết bần đạo luôn luôn là nguyên tắc của tôi, bên cạnh tôi trừ Thất Thất là tôi bán ra, bất luận kẻ nào ở bên cạnh tôi, tôi cũng bán ."

      "Lại , đánh gãy chân của tôi, tôi còn chưa báo thù đâu."

      Bọn họ tiếng Trung, người đàn ông da trắng nghe hiểu, đột nhiên kiên nhẫn rống to , "Các người đừng chuyện phiếm, , có tình báo gì?"

      "Theo tôi được biết, Hắc bang Nga nguyên bản nắm trong tay hơn phân nửa buôn lậu súng ống đạn dược châu Âu, sau khi Tổ chức Vương Bài xuất , mặc dù bọn họ trực tiếp khống chế buôn lậu súng ống đạn dược ở châu Âu, súng ống đạn dược lại mấy thế gia chủ yếu lý xếp vào con rối thầm nắm trong tay thị trường buôn lậu súng ống đạn dược ở châu Âu, ảnh hưởng chảy về phía buôn lậu súng ống đạn dược, mấy năm này các người tổn thất lớn, tiền vốn liền gãy, nếu như người lãnh đạo Vương Bài xuất ở trước mặt , dự đoán hận thể đem ta ăn sống nuốt tươi ."

      Người đàn ông da trắng nheo mắt lại, Hạ Thanh nghiên đầu hướng qua, "Nhìn , vị lãnh đạo giảo hoạt nhất Vương Bài ngay trước mặt , tình báo này so với giết Mang Duy tướng quân quan trọng hơn ."

      "Thực là tức khắc bạch nhãn lang – ý có mắt nhìn người." An Tiêu Dao khẽ cười, nhìn ra có cái tình tự gì dư thừa.

      Người đàn ông da trắng cùng đặc công bên cạnh đều kinh ngạc nhìn An Tiêu Dao, ai tin, vị trang chút nhàn nhã này, tướng mạo ôn nhã, thế nào nhìn đều giống như người giáo sư đại học lại là Người lãnh đạo Vương Bài.

      Bọn họ cùng Vương Bài qua lại nhiều thứ giao tế, hơn phân nửa là giao tiếp cùng Lục Trăn, chẳng sợ thấy qua Lục Trăn cũng nhất định thấy gương mặt của Lục Trăn, huống chi là An Tiêu Dao.

      An Tiêu Dao khâm phục, quản lý nguồn gốc tất cả tin tức Vương Bài cùng sở hữu tình báo thám thính đối thủ, tất cả làm việc đều là núp trong bóng tối, cơ bản người thấy qua ít lại càng ít, cơ bản chỉ nghe kỳ danh, thấy người này, so với Long Tứ cùng Lục Trăn muốn thần bí nhiều lắm.

      " có khả năng!" Người đàn ông da trắng hét lớn, " vì mạng sống, ra cái gì đều dối, ta sao có thể là người lãnh đạo Vương Bài, chút cũng giống."

      Hạ Thanh bĩu môi nhìn về phía An Tiêu Dao, người này cảm súc vô hại, đích xác dễ làm người ta hiểu lầm, coi như là lần đầu tiên nhìn thấy An Tiêu Dao bản thân cũng tin, vậy mà đúng như vậy, đây là Vương Bài lý tối giống người của hắc đạo, so với phong hoa tuyệt đại Lục Trăn, lại càng giống người người của hắc đạo, ánh mắt cũng chưa tới chút lợi hại. Dung nhan như nước, đạm mạc như nước.

      Nhưng mà, đây cũng là người đàn ông Hạ Thanh kiêng kỵ nhất.

      đem câu đừng nhìn mặt mà bắt hình dong cái từ ngữ này phát huy tới cực hạn.

      Hạ Thanh nhịn được , "An Tiêu Dao, xem ra có lực chấn nhiếp gì, cũng có gì khí thế a, con mắt nhân gia cũng nhìn , vội vàng thoái vị hiền quên , ra nhiều mất mặt."

      Sắc mặt của càng lúc càng tái nhợt, người trúng vài vết thương, mất máu quá nhiều, vết máu đều nhuộm đỏ sàn nhà, ánh mắt lại hữu thần như vậy 囧 囧, An Tiêu Dao nhắc nhở câu, " bớt , bảo tồn chút khí lực , chết tôi phụ trách."

      "Hừ, dám phụ trách, tôi hóa thành lệ quỷ đều bỏ qua ."

      " đối với tôi là nhiều chấp niệm, hóa thành lệ quỷ cũng muốn quấn quít lấy tôi."

      Chương 1881 hoạn nạn thấy thương 10

      " đối với tôi là nhiều chấp niệm, hóa thành lệ quỷ cũng muốn quấn quít lấy tôi." An Tiêu Dao đùa, vẫn như cũ có ý thức nguy cơ gì.

      "Hừ! ! ! Đó là vinh hạnh của , bao nhiêu người muốn tôi hóa thành lệ quỷ quấn quít lấy ta, lão tử đều muốn."

      An Tiêu Dao cười, người đàn ông da trắng chịu nổi bọn họ nhàn nhã chuyện phiếm như thế, quả thực đem bọn họ để vào mắt, tay cầm khẩu súng đối với Hạ Thanh, ", lời có phải vậy hay ?"

      Hạ Thanh tầm mắt có chút ảm đạm, liền bị người dùng súng chỉ vào đều cần thiết.

      biết vì sao, cũng cảm thấy khẩn trương.

      Bao nhiêu lần sắp mất mạng, chẳng sợ ung dung, bao nhiêu cũng ít cảm giác khẩn trương, lần này lại hoàn toàn có, bởi vì có vị bình tĩnh như Phật tổ bên người, đạm nhiên tựa hồ người bên cạnh có thể bị nhiễm, có thể dùng tất cả cảm xúc táo bạo đều được che phủ an bình.

      "Tin hay , cùng tôi có quan hệ gì đâu, tôi tuyệt đối bán tướng quân, hoặc là tin tôi, hoặc là giết tôi, tùy ." Hạ Thanh có chút nhịn được, nghiêng đầu dựa vào vai An Tiêu Dao, vừa lúc áp vết thương An Tiêu Dao.

      " cố ý ?"

      Hạ Thanh chuyện, có khí lực chuyện, đau đớn cùng mất máu muốn lấy nửa cái mạng của .

      An Tiêu Dao nhìn người đàn ông da trắng, họng súng của chậm rãi chỉ vào An Tiêu Dao, " rốt cuộc là ai?"

      "An Tiêu Dao." cũng lời vô ích, chỉ báo gia môn, nhìn Hạ Thanh bên cạnh liếc mắt cái, nha đầu chết tiệt kia quả nhiên tin được, bị bán đứng, cũng cũng cần phải vòng quanh, ít nhất người đàn ông da trắng này trong khoảng thời gian ngắn cần mạng của .

      " nhóm súng ống này Vương Bài chỉ bán cho Hắc bang Nga, Tác La Tư, bản lĩnh, ngay cả tôi cũng dám bắt."

      Người đàn ông da trắng thay đổi sắc mặt, mai danh tích nhiều năm như vậy, vì là bảo vệ người nhà, ở đường đều dùng tên giả, thân phận sớm tàng mười mấy năm rồi, ngờ An Tiêu Dao có thể chuẩn xác kêu lên tên của .

      Vương Bài phân công bọn họ có lẽ ràng lắm, nhưng mà, Vương Bài có thoải mái hệ thống an toàn quốc gia nước Mỹ cục tình báo, bọn họ cũng có nghe thấy, dù cho phải An Tiêu Dao, cũng cũng hạng người hời hợt.

      mặt An Tiêu Dao, nhìn thấy tia kinh hoảng đối mặt chết chóc.

      "Tôi vẫn là chưa tin, Vương Bài cùng chống khủng bố là đối thủ mất còn, vì sao các người lại cùng chỗ, Hạ Thanh tại sao lại ở bên cạnh dưỡng thương?" Người đàn ông da trắng đưa ra nghi vấn.

      An Tiêu Dao nghiêng đầu nghĩ nghĩ, rất nghiêm túc trả lời, "Hạ Thanh coi trọng tôi, theo đuổi bỏ, người lại nửa cái mạng, tôi khó có được ngày làm việc thiện cứu ấy mạng, có gì hiếm lạ?"

      Hạ Thanh ngẩng đầu, vừa nâng lên lại hạ xuống, đầu nện ở vết thương của An Tiêu Dao.

      Lão tử mắt bị mù mới có thể coi trọng .

      An Tiêu Dao thiếu chút nữa đem đầu đập xuống.

      "Nếu , lão tử bắn chết !" Người đàn ông da trắng cũng bị bức nóng nảy, họng súng để ở mi tâm của .

      An Tiêu Dao con hơi rụt lui, tia ánh sáng lạnh thoáng qua, " tốt nhất đem súng lấy ra, tôi đối với đồ chơi này có chút mẫn cảm, cách tôi gần như vậy, tin hay , chẳng sợ tôi chỉ còn lại có hơi, cũng chết trước so với tôi."

      Người đàn ông da trắng sau này cấp tốc tránh mấy bước, An Tiêu Dao khóe môi tiếu ý càng đậm.

      Tiếu ý nhìn ở trong mắt người đàn ông da trắng, chói mắt lại châm chọc, tức giận đến lồng ngực phập phồng, đột nhiên hét lớn tiếng, "Đem bọn họ ra!"

      Thủ hạ của mang theo An Tiêu Dao cùng Hạ Thanh địa lao, nữ sát thủ bên cạnh hỏi, "Lão đại, bây giờ làm sao?"

      Chương 1882 hoạn nạn thấy thương 11

      Thủ hạ của mang theo An Tiêu Dao cùng Hạ Thanh địa lao, nữ sát thủ bên cạnh hỏi, "Lão đại, bây giờ làm sao?"

      "Lập tức điều tra, tra thân phận người đàn ông này, cần phải thanh thanh sở sở."

      Nữ sát thủ gật đầu, ra làm việc, người đàn ông da trắng ngồi ghế, đột nhiên cảm thấy trận gió rét thổi tới, trán phát lạnh, thân thủ lượt mới biết, ra thân mồ hôi lạnh, kia người đàn ông ràng mỉm cười như pho tượng Phật sống, lại hiểu ra mồ hôi lạnh.

      ta thực là An Tiêu Dao của Vương Bài sao?

      "Lão đại, chúng ta phải tính toán đến điều xấu nhất, vạn nhất ta thực là An Tiêu Dao phải làm sao?"

      Người đàn ông da trắng trầm giọng , "Nếu như ta thực là An Tiêu Dao vậy tốt hơn, có ta trong tay, ta hà tất cần Hạ Thanh giết Mang Duy, ta có thể lợi dụng người Vương Bài giết Mang Duy, có bọn họ xuất mã so với Hạ Thanh càng tốt hơn."

      "Ta còn có thể uy hiếp bọn họ, nhượng ra tuyến súng ống đạn dược ở châu Âu cho chúng ta, nhất cử lưỡng tiện."
      *

      Trong địa lao, người đàn ông da trắng sợ bọn họ chết, cho ít dược phẩm cùng thức ăn cho bọn họ, nhà tù đơn sơ, chỉ có giường đá, Hạ Thanh cơ bản vừa đến địa lao liền ảm đạm, An Tiêu Dao đỡ dậy, dựa vào tường đá, đem cái bật lửa cùng tiểu đao lấy ra, dược phẩm bao kéo qua đây. Có viên đạn ở cánh tay Hạ Thanh phải xử lý, có thuốc tê, điều kiện cũng đơn sơ, chỉ có thể dựa vào chính mình.

      An Tiêu Dao vỗ vỗ Hạ Thanh mặt, "Tỉnh chưa?"

      Hạ Thanh trả lời, An Tiêu Dao đem khối khăn bố nhét ở trong miệng , sau khi tiêu độc, cắt vết thương lấy đạn cho Hạ Thanh, Hạ Thanh ở trong nhà lao là được, tay kéo khăn bố vứt xuống bên cạnh, nhắm mắt lại, chịu đựng phẫu thuật đau nhức có thuốc tê, hàm răng cắn được đều ê răng.

      "Đem khăn bố cắn lên."

      " ít dông dài, nhanh lên chút." Hạ Thanh thanh đều mang theo run rẩy, An Tiêu Dao cũng lại, chuyên tâm lấy đạn, viên đạn này bắn khá sâu, may mắn vào xương cốt, lúc lấy ra, y phục người Hạ Thanh đều bị sũng mồ hôi. Tóc cũng ướt đẫm, cả người như là mới vớt ra trong nước.

      An Tiêu Dao khâu lại, bôi thuốc, giúp băng bó lại, cho mấy khối sô--la để cho bổ sung thể lực, có vết thương do súng, lại có bị trúng đạn, trái lại nhõm ít, chỉ cần bôi thuốc băng bó, đơn giản là được.

      Trong địa lao phiêu tán vị máu, Hạ Thanh chịu được dựa vào giường đá ngủ, An Tiêu Dao đem ôm lên, cho nằm xuống nghỉ ngơi, phải chiếu cố kỹ lưỡng Hạ Thanh, nếu muốn rời ở đây, hai người cần hợp tác.

      Mặc dù nhắm mắt lại, dọc theo con đường này cũng có thể cảm giác được địa hình ở đây, mình muốn ra ngoài, khó như lên trời, hy vọng duy nhất chính là đem thân thể của bọn họ đều dưỡng tốt, có thể cùng nhau nghĩ biện pháp thoát ra.

      Nơi này bí mật, Long Tứ cùng Thất Thất tìm đến cũng phải cần khoảng thời gian.

      Hạ Thanh khi tỉnh lại, đêm khuya, cực kỳ đói bụng, người đàn ông da trắng cho người đưa cơm nước, An Tiêu Dao thấy ngủ say, gọi dậy ăn cơm, bây giờ lạnh, Hạ Thanh gió cuốn mây tan, đầy hồi liền đem thức ăn ăn hết.

      nhìn đồng hồ chút, ba giờ khuya, An Tiêu Dao dựa vào ở bên ngủ rất ngon, mình chiếm lấy giường đá, vết thương đau đớn như vậy, Hạ Thanh cẩn thận quan sát gian nhà tù này, bên ngoài có người canh giữ.

      Lần này bọn họ trói hai người, có gian tự do, xem cửa nhà tù là khóa, khó mở, chỉ là điều kiện thân thể quá kém, cho phép vượt ngục, nếu chỉ con đường chết.

    3. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Chương 1883 hoạn nạn thấy thương 12

      Lần này bọn họ trói hai người, có gian tự do, xem cửa nhà tù là khóa, khó mở, chỉ là điều kiện thân thể quá kém, cho phép vượt ngục, nếu chỉ con đường chết.

      Hạ Thanh là tối thức thời, tuyệt đối làm chuyện chịu chết.

      lại nằm xuống ngủ, ngủ tới hừng sáng, An Tiêu Dao sáng sớm liền tỉnh lại, tựa ở vách tường chợp mắt, bên ngoài truyền đến tiếng súng, tựa hồ là huấn luyện sáng sớm, bọn họ có thể nghe thấy ít thanh khẩu hiệu.

      "Xem ra đây là căn cứ rất lớn." Hạ Thanh , nằm bò mặt đất nghe hồi, căn cứ tần suất chấn động có thể đại khái phán đoán số người, An Tiêu Dao nghe qua từ giờ trước.

      Khi đó người nhiều hơn ít, lúc này có nhóm người bắn bia, chấn động lợi hại như vậy.

      "Nếu như tôi đoán sai, chúng ta ở lãnh thổ nước nga vẫn như cũ, đây là căn cứ lớn nhất Hắc bang Nga." An Tiêu Dao nhàn nhạt , loại căn cứ đại hình này hắc bang bình thường cũng có, chủ yếu là dùng cho mô hình huấn luyện binh lính quân đội.

      Dã tâm .

      Từ sau khi Tổ chức Vương Bài thành lập, có nhiều hắc bang cũng bắt đầu tham khảo hình thức của bọn họ.

      Nhưng mà, phải hắc bang nào cũng có loại năng lực này .

      "Sao có thể vẫn ở trong lãnh thổ nước Nga, chúng ta ngồi xe lâu như vậy. Chẳng lẽ vòng quanh chuyển ?" Hạ Thanh nhíu mày, chỉ nghĩ đến khả năng này.

      "Chúc mừng , rốt cuộc học được cách dùng đầu óc ."

      Hạ Thanh hơi thiếu chút nữa thở được, thiếu chút nữa bổ nhào tới ăn , "Có ý gì, khoe khoang đầu óc linh hoạt sao? Có bản lĩnh búng đầu để tôi nhìn xem đầu óc như thế nào tôi hảo chỉnh."

      An Tiêu Dao, "... Tôi sợ búng cũng học được."

      "Đắc ý cái gì, đầu óc tốt, khâm phục báo thế nào còn hỏi Hạ Thiên."

      "Đúng vậy, nếu xét toàn gia, xem chỉ số thông minh của Hạ Thiên, xem hai chị của nhiều bình tĩnh, thế nào học được hai phân đây?"

      "An Tiêu Dao, thêm câu nữa có tin hay tôi làm !" con Hạ Thanh chợt lóe sáng lạnh, nếu như ánh mắt có thể giết người, An Tiêu Dao chết.

      " khỏe mạnh đánh lại tôi, tôi sợ giờ còn nửa cái mạng đánh chết tôi?"

      Hai người câu tôi câu tương hỗ châm chọc, cuối cùng đem mặt phiết, ai cũng muốn nhường người nào, lúc xế chiều, có người tới đưa cơm, hai người cũng trầm mặc ăn đông tây, chứa đựng thể lực mới là trọng yếu nhất.

      Đến tối, đổi An Tiêu Dao nằm nghỉ ngơi, Hạ Thanh ngồi nghỉ ngơi, thay phiên cảnh giới, Hạ Thanh châm chọc, "Tôi là người bị thương nặng, sao lại biết nhường tôi chút."

      "Đó là đáng đời , trộm chạm ngọc có loại hậu quả này sao, tôi đều để ý bị liên lụy" An Tiêu Dao , " cứ như thiếu tiền vậy? Thiếu tiền hỏi Thần Hi, Đường tổng là người có tiền, trộm đạo làm cái gì, trừ chạm ngọc còn trộm vật phẩm trang sức."

      "Ai cần lo, lão tử liền thích trộm đông tây, có cảm giác thành tựu được hay ." Hạ Thanh tranh luận, đột nhiên híp híp mắt, "Chờ chút, biết tôi trộm chạm ngọc tình hữu khả nguyên, làm sao biết tôi trộm vật phẩm trang sức?"

      Chuyện này cho tới bây giờ đề cập qua, chỉ có cùng Cố Thất Thất biết, Cố Thất Thất thể nào với An Tiêu Dao, vậy ta làm thế nào biết ?

      An Tiêu Dao cũng biết mình châm chọc quá lố, lộ hết bí mật, lại thể Cố Thất Thất , mặc dù xúc động nhiệt huyết châm chọc Hạ Thanh, nhưng mà, Hạ Thanh là người cực kỳ nhạy bén cùng bình tĩnh, vừa càng lộ tẩy.

      Thất Thất nay còn chưa muốn bại lộ, cũng muốn để Hạ Thanh sinh nghi.









      Chương 1884 hoạn nạn thấy thương 13

      Thất Thất nay còn chưa muốn bại lộ, cũng muốn để Hạ Thanh sinh nghi.

      "Tôi từ đầu tới đuôi nhìn trộm, thế nào biết." An Tiêu Dao mở ra đến , "Tòa thành này thuộc về Vương Bài, đồ vật bên trong thuộc về Vương Bài, trộm được cửa nhà tôi, chính mình cũng biết, thế nào điều tra ."

      Hạ Thanh lạnh lùng cười, " như vậy, lão tử người bị thương đều là làm?"

      " có ý kiến?" An Tiêu Dao nhíu mày, cười hỏi lại, có loại có ý kiến cũng dùng, tôi chính là làm bị thương thế nào, tới trộm của nhà tôi, "Dùng vài giọt máu đổi tòa chạm ngọc, đó là buôn bán lời."

      Đó là vài giọt máu sao? Đó là vài giọt máu sao? Hạ Thanh trong lòng gầm thét, ảo tưởng đem An Tiêu Dao giẫm dưới chân, cảm giác diễu võ dương oai mà đem đánh, cũng mau hưởng thụ loại ảo tưởng này.

      An Tiêu Dao thấy bộ dáng nghiến răng nghiến lợi, xem thấu suy nghĩ trong lòng , " còn đừng là ảo tưởng, thân rất đau đớn, có cơ hội."

      Hạ Thanh nhìn , mỉm cười, có loại cảm giác người thục nữ, " cứ chờ, tôi cũng tin chút nhược điểm cũng có, nếu là bị tôi tìm được, nhất định phải chết."

      "Tùy thời hoan nghênh, tìm được cho tôi biết."

      "Hừ!" Hạ Thanh lười cùng lời vô ích, bằng nhất định máu xông não.

      Vừa nghĩ tới chính mình từ đầu tới đuôi đều bị chơi đùa, Hạ Thanh trong lòng vô cùng thoải mái, đột nhiên nghĩ đến thời gian vào cửa, có mấy lần cho là mình hẳn phải chết thể nghi ngờ, kết quả lại may mắn chạy thoát thân, trong lòng càng nén giận.

      "An Tiêu Dao, có phải động thủ ở cơ quan hay ." Hạ Thanh trầm giọng hỏi.

      "Cái gọi là động thủ, là dạng động thủ thế nào?" An Tiêu Dao hưng trí hỏi lại, " cảm thấy nếu là tôi có động thủ, có bản lĩnh an toàn thoát ra khỏi tòa thành? Hạ Thanh, có phần quá tự tin."

      Chương 1885 hoạn nạn thấy thương 14

      "An Tiêu Dao, có phải động thủ ở cơ quan hay ." Hạ Thanh trầm giọng hỏi.

      "Cái gọi là động thủ, là dạng động thủ thế nào?" An Tiêu Dao hưng trí hỏi lại, " cảm thấy nếu là tôi có động thủ, có bản lĩnh an toàn thoát ra khỏi tòa thành? Hạ Thanh, có phần quá tự tin."

      Với An Tiêu Dao mà , nếu là ngày đó ở đó, Hạ Thanh có thể chạy trốn hay , biết xác suất bao nhiêu phần trăm, xác thực có bản lĩnh thoát qua tất cả cơ quan, nhưng mà, chưa chắc có bản lĩnh có thể toàn thân trở ra.

      muốn truy cứu, cho nên phái người truy, chính đuổi theo, có ý tha cho lần.

      Nhưng mà, nếu muốn vây khốn Hạ Thanh, cơ quan thứ hai qua được, trực tiếp chết ở tòa thành, nếu phải Hạ Thanh, phải cùng Vương Bài có nhiều thiên ti vạn lũ quan hệ như vậy, với tuyệt đối là con đường chết.

      Hạ Thanh cũng tự ràng, trầm sắc mặt, cho rằng dựa vào bản lĩnh chính mình, cầm gì đó muốn, có thể xông qua cơ quan người qua, ngờ, sau lưng vẫn có người giúp, mới có thể tránh được .

      Thực là... Buồn cười! ! !

      "Cơ quan này là thiết kế ?"

      " sai!" An Tiêu Dao cũng sảng khoái thừa nhận, đó cũng phải chuyện nhất kiện đáng xấu hổ, cơ quan này là trong những thiết kế đắc ý nhất, cơ quan thiết kế thành công nhất là tổng bộ Vương Bài ở sa mạc.

      Đây mới thực là cơ quan ai có thể xông qua được.

      Chính thiết kế, bản thân cũng qua cơ quan, chính là muốn có người phát tổng bộ Vương Bài, có đến mà có về.

      "Tên khốn!" Hạ Thanh tức giận đến câu cũng muốn , trong lòng thầm nghĩ, lúc nào cũng bị té nhào, nhất định theo điên cuồng cười to, cũng đếm hết chính mình bị An Tiêu Dao đùa bỡn bao nhiêu lần.

      "Đa tạ khen." An Tiêu Dao đạm đạm nhất tiếu, , " chẳng trách tôi, trộm cái gì tốt, mà lại muốn trộm đồ của tôi."

      "Kia cũng phải thuộc về , cũng bất quá là từ ở trong tay người khác trộm trở về ."

      " là già mồm át lẽ phải."

      Hạ Thanh để ý tới , trầm mặc, thời gian trôi đặc biệt chậm, bọn họ bị thương, tinh thần cũng khá lắm, đều buồn ngủ, đêm tối dài dằng dặc cuối cùng cũng qua, Hạ Thanh cùng An Tiêu Dao nghỉ ngơi ngày đêm, khôi phục rất nhiều, hơn nữa có dược phẩm cùng thức ăn, vết thương cũng đến mức khó chịu như vậy.

      "Người của rốt cuộc lúc nào tới cứu người?" Hạ Thanh hỏi.

      An Tiêu Dao nghĩ vấn đề này, nhàn nhạt , "Thuận theo tự nhiên, tôi cũng biết, Vương Bài ở Đông Âu có thế lực nào, chỉ có mấy cái tuyến vận tải cần quản lý, đều là ý muốn của người, tuyệt tham dự các khác hoạt động."

      " như vậy, cũng chính là ai cứu ?"

      " thế nào muốn nghĩ, tôi căn bản là cần người cứu." An Tiêu Dao bình tĩnh tự nhiên , "Xã hội đen của người Nga mặc dù hận Vương Bài, nhưng dám tuỳ tiện giết tôi, trừ phi ta muốn hủy hoại cơ nghiệp chính mình chỉ trong chốc lát."

      "Vương Bài là hắc đạo vương quốc, nhưng cơ bản trừ buôn lậu súng ống đạn dược cùng rửa tiền, cũng liên quan đến các hoạt động khác hắc đạo, mỗi cái hắc bang vương quốc đều có ý thức, thà rằng đắc tội chính phủ cũng đắc tội chúng tôi."

      "Chính phủ muốn xử trí bọn họ, có lẽ còn muốn bận tâm cái gì, chúng tôi cũng bận tâm, giết chính là giết, luận cái dư địa gì, trừ phi có thâm cừu đại hận, bằng , ta giết tôi."

      An Tiêu Dao dù bận vẫn ung dung nhìn Hạ Thanh, mỉm cười, " liền giống nhau, là Hạ Thanh, giúp được ta, ta chắc chắn lưu ."

    4. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Chương 1886 hoạn nạn thấy thương 15

      Buổi trưa, bọn họ vừa mới ăn cơm xong, người đàn ông da trắng tới rồi, ánh mắt trầm nhìn An Tiêu Dao, tựa hồ mưu toan cái gì, An Tiêu Dao thân dài quá chân, thờ ơ hỏi, "Điều tra hai ngày, điều tra ra kết quả?"

      Người đàn ông da trắng , " sai, tôi là điều tra ra cái gì, nhưng tôi biết, Vương Bài có nhiều đặc công hoạt động ở lãnh thổ Nga, tôi có thể tin, chính là An Tiêu Dao, nếu , có nhiều đặc công tinh của Vương Bài tề tụ tại Nga như vậy."

      "Cho nên đâu?" An Tiêu Dao ánh mắt hơi vừa nhấc, như nước bình thường con lý, xẹt qua mạt đạm mạc cười chế nhạo.

      Mỗi người con bài chưa lật đều xốc, đương nhiên phải điều kiện.

      "Chỉ cần đáp ứng tôi điều kiện, tôi có thể thả ." Người đàn ông da trắng cũng đặc biệt sảng khoái.

      An Tiêu Dao khóe môi hơi vung lên, rũ xuống con , cũng quá tự đa tình, người này ngu xuẩn, khi là thiếu niên mười lăm tuổi, mới vừa ở đường đánh nhau sao? Loại mượn cớ này được cũng sợ đau răng.

      " ." Nếu là tuồng kịch, như cùng nhau phối hợp.

      "Giết Mang Duy, tôi thả ." Người đàn ông da trắng trầm giọng , "Tôi biết người của Vương Bài muốn giết Mang Duy, dễ như trở bàn tay, chỉ cần giết ông ta, tôi nhất định thả , nếu , tôi thà rằng đắc tội với Vương Bài, cũng đem các người giết."

      An Tiêu Dao vuốt cằm, như suy nghĩ chuyện trọng yếu gì, người đàn ông da trắng cho là sợ, mặt có mấy phần đắc ý.

      kể là ai, luôn luôn thập phần tiếc mệnh.

      Ở địa bàn người khác, cũng chỉ có nhìn sắc mặt của người khác.

      cũng tin, An Tiêu Dao có thể quan tâm sinh tử, có con đường sống , càng muốn hướng con đường chết.

      "Tôi rất kỳ, vì sao muốn giết Mang Duy tướng quân." An Tiêu Dao hỏi.

      "Ông ta giết cha mẹ tôi." Người đàn ông da trắng mặt ra hận ý, lạnh như gió lạnh, An Tiêu Dao có thể nhận thấy được hận ý cường liệt người ta, cũng phải là ngụy trang, ta xác thực hận Mang Duy tướng quân.

      Hạ Thanh lạnh lùng cười, " buồn cười, các người là tội phạm quan trọng quốc tế, ông ta phụng mệnh tróc nã các người, giết các người là thiên kinh địa nghĩa, có cái gì mà hận? Bị giết chẳng qua là chính mình có bản lĩnh, cần thiết oán trời trách đất."

      " câm miệng cho tôi!" Người đàn ông da trắng chỉ vào Hạ Thanh chửi ầm lên, " thêm câu nữa, tôi tại liền giết ."

      Hạ Thanh hừ lạnh tiếng, mặt giấu được cười chế nhạo, trời sinh phản cốt, cho làm cái gì, lại muốn làm, "Thế nào đâm tới tâm ? Thẹn quá hóa giận? Đừng hô giết người, chân chính muốn giết người, chưa bao giờ cần uy hiếp, trực tiếp bóp cò súng là được."

      " ngụm uy hiếp, chẳng qua là sức mạnh chưa đủ mà thôi, loại thủ đoạn phố phường hạ lưu này, cũng biết xấu hổ dùng, tôi cũng mắt thấy."

      An Tiêu Dao có đôi khi thực rất bội phục Hạ Thanh mở miệng, xác thực nhìn các loại uy hiếp, cũng coi các loại trường hợp, sống được vô cùng nguồn gốc, muốn cái gì cái đó, những câu đều hướng tâm người khác trêu chọc.

      tưởng chút cũng sợ người đàn ông da trắng thẹn quá hóa giận giết .

      Tính cách này tựa như Lục Trăn.

      Lục Trăn nếu là bị trảo, cũng là phản ứng này, đối phương đem chỉnh chết, đem đối phương tức chết trước, hai người này chừng có cái gì quan hệ huyết thống đây.

      Người đàn ông da trắng bị Hạ Thanh khiêu khích như vậy, chỉ là phẫn nộ đỏ mắt, cũng ý tứ muốn giết Hạ Thanh.

      An Tiêu Dao hiểu sao thở phào nhõm, bình thường khiêu khích địch nhân, có vài người là người điên, chừng cùng mình đồng quy vu tận, đôi lời miệng lưỡi cực nhanh, đánh mất tính mạng, xác thực tính toán.

      Căn bản cần thiết như vậy.

      Chương 1887 hoạn nạn thấy thương 16

      "An Tiêu Dao, đáp án của ."

      "Được, muốn tôi giúp giết người, kia cũng có thể, ít nhất phải để tôi đánh cú điện thoại." An Tiêu Dao nhàn nhạt .

      Hạ Thanh trong lòng trận, " dám!"

      " có chuyện của , câm miệng!" An Tiêu Dao quay đầu lại liếc nhìn cái, ý bảo câm miệng, tính nhìn ra, Hạ Thanh tịnh am hiểu xử lý loại chuyện này, nếu ở niên đại cách mạng, tính tình này tuyệt đối là liệt sĩ.

      "Rất tốt." Người đàn ông da trắng rất hài lòng phối hợp của An Tiêu Dao, trầm giọng , "Điện thoại liền miễn, viết tờ giấy, cho tôi biết đưa cho ai, tôi lập tức phái người đưa ."

      " cũng tất để ý như vậy, tôi dọc theo đường bị bịt mắt, cũng biết đây là đâu, dù cho gọi điện thoại, cũng tiết được bí mật."

      Người đàn ông da trắng cười lạnh, "Tôi cũng phải sợ tiết lộ địa chỉ, cũng biết ở đâu, tôi chỉ là sợ điện thoại bị truy tung, năng lực truy tung của Vương Bài, tôi có nghe qua, vì lý do an toàn, tôi thà rằng phí chút thời gian."

      An Tiêu Dao buông tay, " như vậy, tùy ý , tôi sao cả."

      viết tờ giấy giao cho người đàn ông da trắng, muốn ta gửi qua bưu điện đến quán cà phê trong cái trấn của Nga, có người nhận, đến lúc đó có người làm chuyện này, người đàn ông da trắng cầm tờ giấy rời .

      Hạ Thanh trầm giọng hỏi, " có kế hoạch gì, chẳng lẽ thực muốn phái người giết Mang Duy tướng quân? Mang Duy tướng quân trung gan nghĩa đảm, làm việc thịnh hành nóng nãy, là nhân vật phong vân khó gặp, sao có thể chết trong loại người này, An Tiêu Dao, rốt cuộc suy nghĩ gì."

      An Tiêu Dao bình tĩnh chuyển bút máy trong tay, ánh mắt rơi vào bóng lưng người đàn ông rời , thâm trầm mà trấn định, " yên tâm, người đàn ông này rất đa nghi, bảo thủ, tôi dù cho ta tờ giấy, vì lý do an toàn, ta tối thiểu phái người nghiên cứu ngày, nhìn xem bên trong có tín hiệu cầu cứu đặc thù hay . Lại phái người đưa , thứ nhất hồi lại được ngày, lại cho chúng ta hai ngày dưỡng thương, cảm thấy dựa vào chúng ta ra được?"

      Hạ Thanh trong lòng thủy chung có nghi vấn, "Vạn nhất người của thực giết Mang Duy tướng quân làm sao bây giờ?"

      "Vậy cho là vận mệnh của ông ta như vậy." An Tiêu Dao rất khẳng định, Lục Trăn phái người giết người tướng quân nước Mỹ, muốn tờ giấy phải đưa đến trong tay Lục Trăn, ta hiểu ý của mình.

      Chỉ bất quá, nhịn được nghĩ đùa Hạ Thanh.

      Khiêu khích , chọc tức , nhìn phát điên là sinh lạc thú chi nhất của An Tiêu Dao.

      Ai biết, lần này Hạ Thanh sinh khí, chỉ là liếc cái, mở mắt, bộ dáng tựa hồ nhiều liếc cái đều ghét bỏ, nhưng cũng phải sinh khí, An Tiêu Dao thầm nghĩ, lúc nào đổi tính?

      Hạ Thanh học xong, nhìn An Tiêu Dao mở miệng, cũng nhìn ra ý đồ của An Tiêu Dao, mới ngốc đến nỗi bị chơi.

      Như An Tiêu Dao sở liệu, người đàn ông da trắng phái người kiểm tra tờ giấy này vô số lần, kiểm tra rồi ngày đêm, xác định có mật mã đặc thù gì cùng tín hiệu khác, ta mới yên tâm cho người ta đưa .

      Sau khi bồi bàn tại quán cà phê nhận được tờ giấy, lập tức gọi điện thoại cho Lục Trăn, hơn nữa dựa theo ý tứ Lục Trăn đáp lời người đưa thư.

      Người đưa thư trở về cùng người đàn ông da trắng, "Người của Vương Bài cũng xác định có phải nét chữ của An Tiêu Dao hay , cho nên ta muốn đích thân nhìn thấy tờ giấy mới được, cho nên phái người đưa New York, buổi tối ngày mai mới có thể cho chúng ta tin tức."

      "Hừ, được phép tin ta."

      "Người trong địa lao làm sao bây giờ?" Nữ sát thủ hỏi, nheo mắt lại, "Lão đại, thả An Tiêu Dao? Thả hổ về rừng, hậu hoạn vô cùng."

    5. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Chương 1888 hoạn nạn thấy thương 17

      "Người trong địa lao làm sao bây giờ?" Nữ sát thủ hỏi, nheo mắt lại, "Lão đại, thả An Tiêu Dao? Thả hổ về rừng, hậu hoạn vô cùng."

      Người đàn ông da trắng mím môi trầm tư, suy nghĩ cũng định, "Hạ Thanh giữ lại được, còn An Tiêu Dao, giết ta, tất nhiên khiến cho Vương Bài tức giận, nếu trái lại trả thù, chúng ta sợ là ứng phó được. Nếu là thả ta, ta lòng có phục làm khó dễ chúng ta, cũng dễ dàng đối phó, đây là năng thủ sơn dụ, rất khó xử lý."

      "Lão đại, tôi trái lại có biện pháp tệ có thể xử lý bọn họ." Nữ sát thủ lạnh lùng .

      "!"

      Nữ sát thủ cúi người tử ở bên tai của câu , người đàn ông da trắng ánh mắt sáng ngời, "Uh, đây là chủ ý tệ, bọn họ chẳng sợ chết, cũng coi như được chết đầu chúng ta, lập tức làm."

      "Là."

      An Tiêu Dao vì cùng Hạ Thanh tranh thủ ra ba ngày dưỡng thương, hiệu quả vô cùng tốt, nguyên bản cho rằng có thể tranh thủ đến hai ngày, ngờ Lục Trăn vì bọn họ tranh cãi nữa ngày, buổi tối cấp tốc đến, ăn qua cơm chiều, An Tiêu Dao cùng Hạ Thanh bắt tay vào làm thoát kế hoạch.

      Mấy ngày nay bọn họ qua được thập phần an phận, cũng có chỗ xấu, bên ngoài thủ vệ cũng buông lỏng cảnh giới, có thủ vệ nghiêm ngặt như lần đầu tiên, này cũng tạo điều kiện cho An Tiêu Dao cùng Hạ Thanh.

      Bọn họ vẫn nằm nghỉ ngơi, vừa vào đêm, hai người liền đứng dậy, Hạ Thanh cùng An Tiêu Dao đều sờ thấy thời gian thủ vệ thay ca, ngay trong vòng mười giây lúc bọn họ thay ca, Hạ Thanh cấp tốc mở khóa nhà tù ra.

      Đem bọn họ giam chung chỗ, tuyệt đối là lựa chọn sai lầm.

      Người đàn ông da trắng dự đoán cũng ngờ, Vương Bài cùng chống khủng bố là đối thủ mất còn, Hạ Thanh cùng An Tiêu Dao hợp tác, chỉ cần có thể ra, Hạ Thanh cũng ngại cùng ai hợp tác, cùng An Tiêu Dao trướng khẳng định có thể coi là, nhưng vội nhất thời.

      Hai người ra nhà tù, người đặc công vừa lúc quay đầu lại, An Tiêu Dao cùng Hạ Thanh cấp tốc bổ nhào tới, tên kia đặc công còn chưa kịp rút súng lục ra liền bị An Tiêu Dao bẻ gãy xương sọ, Hạ Thanh ở tiếng súng vang lên trước, giải quyết người đặc công trông coi.

      Hai người đem vũ khí người đặc công cùng đạn dược toàn bộ thu thập tốt, theo bậc thềm mà

      Bên trong chỉ có hai người gác, bên ngoài lại có tám người, Hạ Thanh cùng An Tiêu Dao mỗi người bên nấp trong chỗ tối, bọn họ quan sát qua địa hình địa lao, nếu là tiếng súng vang lên, bọn họ muốn ra ngoài, khó càng thêm khó khăn.

      Bọn họ trực tiếp có thể ngăn ở cửa, bọn họ có cơ hội sống sót.

      An Tiêu Dao cùng Hạ Thanh vòng qua cái giá phía sau người lính, Hạ Thanh rút ra thanh đoản đao, An Tiêu Dao lén lút siết chặt rảnh tay trong lưỡi dao, thủ thế, ý bảo Hạ Thanh nên như thế nào phối hợp, giải quyết mấy người kia.

      Trong bóng tối, ánh mắt Hạ Thanh như sói hoang trong rừng rậm, gật gật đầu, đột nhiên từ trong bóng tối ra, bóng dáng nhanh như chớp, đoản đao ở trong tay cầm ngược, cấp tốc phá vỡ yết hầu người, trở tay lại ở gáy người người đàn ông, đoạt tính mạng của ta.

      mặt khác, An Tiêu Dao cũng theo bên cạnh ra, ngăn chặn cửa, lưỡi dao xẹt qua mắt người, đánh tiếp cột sống ta, người khác muốn hô to, đoản đao Hạ Thanh bay ra, theo miệng của ta cắm thẳng yết hầu, xuyên thấu đầu.

      Mấy người khác phản ứng kịp, đều bị hai người lặng yên tiếng động giải quyết.

      Địa lao mảnh huyết tinh khí.

      Hạ Thanh xuất thủ nhanh như chớp, An Tiêu Dao càng cần nhiều lời, thắng ở mau chuẩn ngoan.

      lau sạch thanh đoản đao vết máu, nấp trong bên hông.









      Chương 1889 hoạn nạn thấy thương 18

      lau sạch thanh đoản đao vết máu, nấp trong bên hông, hai người lại thu thập đạn dược, cấp tốc chạy ra cửa, ngoài cửa mảnh đen kịt, có đội tuần tra binh qua, An Tiêu Dao thân thủ đem Hạ Thanh xả qua đây, hai người kề sát mặt tường chỗ hắc ám.

      Hô hấp cơ hồ đều dung nhập cùng chỗ, tay chế trụ hông của , chặt được dường như muốn cắt đứt hông của . Hạ Thanh mi tâm hơi nhíu, muốn giãy giụa, lại nghe đến tiếng trầm thấp trầm, "Chớ lộn xộn."

      Khuỷu tay hung hăng hướng bụng dưới quyền, xem như là đáp lại.

      An Tiêu Dao cười khẽ, cằm đặt ở đỉnh đầu của .

      Khó có được thân mật, lại là loại biểu giả dối.

      vất vả, tuần tra binh qua, hai người theo trong bóng tối ra, đỉnh núi căn cứ rất lớn, vật che đậy cũng nhiều, cũng phương tiện bọn họ giấu, Hạ Thanh cùng An Tiêu Dao cũng muốn lập tức thoát , đám người kia mỗi nửa giờ có người địa lao nhìn chút, phát bọn họ ở là chuyện vô cùng dễ dàng.

      Bọn họ phải bảo đảm có thể an toàn rời .

      Hai người thân thủ đoạt lấy lính gác, vòng hơn phân nửa căn cứ tới kho vũ khí, buổi tối kho vũ khí chỉ có hai người canh, An Tiêu Dao cùng Hạ Thanh mỗi người bịt miệng đặc công giết chết bọn họ.

      Thuận lợi tiến vào kho vũ khí.

      qua nửa căn cứ, An Tiêu Dao mới đột nhiên phát , Hắc bang Nga bây giờ phát triển thành quy mô như vậy, có chừng hơn năm trăm người cái trụ sở, quân đội .

      Nếu là trình độ bọn họ đều giống như nam nữ đặc công bên người người đàn ông này, thực lực thể khinh thường.

      Hạ Thanh bên cầm đạn dược vừa , "Từ sau khi huấn luyện hình thức Vương Bài truyền ra, biết bao nhiêu hắc bang noi theo, Hắc bang Nga, mafia Italy, Bắc Mỹ người Hoa hắc bang... Bồi dưỡng rất nhiều đặc công, toàn năng cùng tương hỗ chống lại đặc công chính phủ."

      "Tỷ lệ vụ án Quốc tế chống khủng bố phá án và bắt giam cũng chậm lại rất nhiều."

      " xem căn cứ trang bị Hắc bang Nga, ở đây trang bị đạn dược, nổ nửa New York thành vấn đề, bên kia còn có vũ khí hạt nhân."

      Hạ Thanh thực cầu thị, "Như vậy rất có lợi với an toàn đất nước, phát triển chút đến giới hạn xảy ra chuyện."

      An Tiêu Dao tìm nhóm bom cao su lưu hóa, ném tới trong bao vũ khí, nhàn nhạt , " tại hắc bang phát triển phải là theo truyền thống, ai có súng ống đạn dược, là ai có thể áp chế phía trước. Đây là niên đại phạm tội công nghệ cao, tin tức cùng tình báo là trung tâm tổ chức, chỉ đơn thuần là tìm kiếm huấn luyện đặc công, cung cấp trình độ chiến đấu, có tác dụng gì, huấn luyện của chúng tôi chưa bao giờ lấy vũ lực làm đầu."

      "Đắc ý." Hạ Thanh cho là đúng, biết lời An Tiêu Dao .

      Chỉ là, giọng điệu này cũng quá quá đắc ý.

      Tin tức Vương Bài đích xác phát triển, có vệ tinh chính mình, có bộ hệ thống truyền tin chính mình, chống khủng bố thậm chí cách nào tìm được tung tích, có thể biết, bọn họ bao nhiêu chiêu bài, tựa như thông tin ở toàn cầu, mặt khác nhiều ra chi nhánh bí mật.

      Kho vũ khí nối liền kho dược phẩm, hai người lấy châm giảm nhiệt, lấy ít dược phẩm, mỗi người cõng lên túi trang bị, vừa mới định ra ngoài liền nghe bên ngoài hô to.

      "Bọn họ chạy, bọn họ chạy..."

      Tiếp theo đó là tiếng chó săn gầm gừ, An Tiêu Dao cùng Hạ Thanh vốn là muốn chờ bọn họ tìm người, lại theo phía sau bọn họ , chỗ nguy hiểm nhất chính là chỗ an toàn nhất, ai biết có chó săn, kia nhất định phải bỏ chạy.

      Hai người theo kho vũ khí , hướng phương bắc điên cuồng chạy.

      Hạ Thanh cùng An Tiêu Dao rất có ăn ý, hai người có ý muốn muốn tách ra riêng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :