1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mẹ 17 tuổi: Con trai thiên tài cha phúc hắc - Trình Ninh Tĩnh

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Chương 1866: Lang kỵ trúc mã đến 19


      mặt đất đều là mảnh , Cố Thất Thất đánh nhau đều là gần người vật lộn, cái lồng lộ đô rất quen thuộc, hạ bàn đặc biệt trầm, nếu là giẫm vào thủy tinh, đều phải đâm vào da thịt bên trong, vết máu mặt đất tất nhiên phải của .

      bị chày xước chút da, chảy ra ít máu, vết thương nghiêm trọng nhất của là bị gậy gỗ của Cố Thất Thất đập ở người, đánh được từng mảnh ứ thanh, những chỗ khác sao cả, nhưng mà, mặt đất lại có mấy vết máu hình dấu chân.

      cần nghĩ cũng biết chuyện gì xảy ra.

      Long Tứ cảm thấy rất đau lòng, hận thể cho mình cái tát. Tại sao có thể đánh nhau cùng Cố Thất Thất chứ, quả thực muốn sống nữa rồi. Nhưng sau đó lại cảm thấy giận giữ, hận thể quyền đánh chết Cố Thất Thất.

      Chính đau lòng còn ai đau lòng thay nữa.

      Đột nhiên xông tới, ôm ngang lên, Cố Thất Thất húc đầu chính là cái tát thiếu chút nữa đem ngã nhào xuống " làm gì đấy? Thả em xuống mau!"

      Long Tứ giận "Câm miệng, em thử đánh lần nữa xem nào!"

      Cố Thất Thất vẫn tin là , lại tát cái "Được, em đánh đây, đánh nữa xem thế nào ."

      Long Tứ ôm lấy Cố Thất Thất, như ôm cục bông, thiếu chút nữa giơ ném lên sô pha, rốt cuộc vẫn là luyến tiếc, chỉ nhàng đặt lên sô pha, chỉ tay về phía vừa giận vừa "Ngồi yên, đừng động đấy!"

      Cố Thất Thất trầm mặt, nhìn Long Tứ đem hòm thuốc lấy tới, ngồi vào bên cạnh , nâng hai đùi đặt lên đùi , lúc này Cố Thất Thất mới nhận thấy có chút đau đớn, cũng mới cảm thấy kinh hãi, tại sao lại bị chảy nhiều máu như vậy?

      Cố Thất Thất cũng phải là người da trắng, chính cũng biết huyết thống của mình là gì, làn da rất trắng, lớn lên bên bờ biển, những nữ đặc công còn lại cũng phơi da thành màu mật ong bóng loáng, còn làn da vẫn trắng nõn như tuyết vậy.

      cảm thấy làn da trắng quá cũng dễ nhìn, có khoảng thời gian chuyên ở bờ biển phơi nắng nhưng cũng thể biến làn da của mình ngả màu được.

      Huấn luyện quanh năm đều mặc huấn khố sáng tác cùng ủng quân dụng, làn da càng trắng đến dọa người, như trẻ con vừa sinh ra vậy, quanh năm có vết thương, dùng đao, tay làn da cũng mang theo cái kén, đao xuống cũng có cảm giác đau đớn.

      Làn da dưới chân lại rất mỏng mịn, mà lại mẫn cảm, Long Tứ mang theo mỏng kén tay vừa mới sờ tới, cảm giác giống như bị có dòng điện qua, toàn thân tê buốt, toàn thân đều nổi da gà. Mu bàn chân được xoa bóp trong nháy mắt bỗng trở nên phấn hồng.

      mặt cũng là tầng hồng thấu .

      rụt chân lại, bàn tay Long Tứ đánh cái lên chân " tại cũng cảm thấy đau rồi à, lúc đánh nhau sao biết đau à?"

      Cố Thất Thất khóc ra nước mắt, đay phải là đau a.

      Long Tứ phủng chân của , cũng ngẩng đầu nhìn Cố Thất Thất, thấy được từ nhìn đến lớn nữ hài tử vẻ mặt phấn hồng, đa tình mê người, chuyên tâm cẩn thận mà đem đâm tới nàng gan bàn chân mảnh kính bể kẹp ra.

      Cố Thất Thất cũng thấy cảm giác đau đớn lớn, mu bàn chân là nơi thượng xúc giác, cảm nhận rất ràng, bàn tay Long Tứ to che phủ dưới mu bàn chân , non làn da mịn màng của cùng lòng bàn tay thô ráp của ma sát vào nhau, cảm giác ấm áp mà tê dại.

      sắp chịu nổi loại dằn vặt này, bởi vì phải bôi thuốc nên lòng bàn tay ngừng ma sát, như vuốt ve giữa tình nhân với nhau, Cố Thất Thất cũng biết mặt mình hồng thấu, làn da trắng nõn cùng cổ tay màu đồng, đặc biệt kích thích.

      kìm lòng được, ánh mắt dời , nhìn gương mặt nghiêng của Long Tứ, Long Tứ nghiêng mặt so với chính diện cũng cảm thấy mỹ miều hơn rất nhiều, lập thể mà mỹ cảm, mỗi đường nét đều giống như điêu khắc, là họa sĩ dưới ngòi bút người dấu là vật duy nhất. đột nhiên cảm thấy, tướng mạo này có bao nhiêu xuất sắc, trước đây cảm thấy có bao nhiêu mỹ cảm, dù sao nhìn thấy bên cạnh mình cũng có quá nhiều người xuất sắc, như gương mặt Lục Trăn đó quanh năm nhìn thấy cũng ngán.

      Chương 1867: Lang kỵ trúc mã đến 20


      kìm lòng được, ánh mắt dời , nhìn gương mặt nghiêng của Long Tứ, Long Tứ nghiêng mặt so với chính diện cũng cảm thấy mỹ miều hơn rất nhiều, lập thể mà mỹ cảm, mỗi đường nét đều giống như điêu khắc, là họa sĩ dưới ngòi bút người dấu nhất vật. đột nhiên cảm thấy, tướng mạo này có bao nhiêu xuất sắc, trước đây cảm thấy có bao nhiêu mỹ cảm, dù sao nhìn thấy bên cạnh mình cũng có quá nhiều người xuất sắc, như gương mặt Lục Trăn đó quanh năm nhìn thấy cũng ngán.

      Nhìn những người khác nữa, tóm lại vẫn thua kém bậc.

      Vả lại, mấy người đàn ông lãnh đạo vương bài ai cũng có dung mạo vượt trội, bọn họ lớn lên cùng nhau từ , quen biết nhiều năm như vậy, dung mạo thế nào cũng quan trọng, ở trong mắt bọn họ tất cả đều là hình dạng bình thường .

      Hôm nay đột nhiên phát giác, có chút giống nhau.

      Long Tứ thoa thuốc trước, xong đem vải xô quấn quanh vết thương, chân xinh xắn nay nhìn như chiếc bánh chưng, Long Tứ cảm thấy đặc biệt thỏa mãn, loại vết thương bình thường này Cố Thất Thất cũng quan tâm, nhưng lại quan tâm.

      Cho dù là vết thương cũng phải chăm sóc tốt.

      quay đầu, muốn khen tay nghề của mình cũng tốt bắt ngay được ánh mắt chuyên chú mơ hồ của Cố Thất Thất chưa kịp thu hồi. Ánh mắt chuyên chú của người phụ nữ, mây đỏ răng đầy mặt, con ngươi quanh năm băng lãnh như cách tầng hơi nước, ẩm ướt mà sáng sủa.

      Trong lòng Long Tứ rung động, nhất thời thể di dời khỏi ánh mắt đấy.

      Đây là lần đầu tiên nhìn thấy Cố Thất Thất như này.

      Con ngươi vi lam cũng chậm chậm biến thành màu lam đậm mang theo đầy dục vọng.

      Long Tứ tính cách qua loa, nhưng cũng phải người ngu xuẩn. Giữa và Cố Thất Thất cho tới bây giờ phải muốn chuyện kia. Ánh mắt, sắc mặt đỏ bừng như thế, những thứ ấy tranh nhau sợ hậu hướng biểu đạt tình các nữ nhân là bao nhiêu tương tự.

      Trong bầu khí nổi lên biến hóa chậm rãi, ánh mắt giao nhau như lửa nóng mà triền miên, lúc Long Tứ phát giác ra cách Cố Thất Thất chỉ có nửa thước, tay chống ở bên hông Cố Thất Thất, thân người hơi nghiêng, vóc người cao to dường như bao phủ toàn bộ thân thể .

      Cố Thất Thất tựa ở mặt của sô pha, hô hấp có hơi chút mất trật tự.

      tại cái gì cũng ý thức được, đầu óc trống rỗng.

      Tầm mắt giao nhau trở nên nóng bỏng mà triền miên, trong khí có thứ gì đó nhảy múa tưng bừng, tầm mắt của cũng thể dời khỏi khuôn mặt .

      Long Tứ nhìn chằm chằm môi của , phấn nộn ngon miệng, rất muốn âu yếm bờ môi này, nhiều năm, từ lúc thiếu niên cũng để cho ai biết , khát vọng bí , rất muốn chiếm hữu .

      Nhưng vẫn luôn dám, Cố Thất Thất phải là người nghĩ muốn có được là có được, nên ngay cả len lén âu yếm trong khi ngủ cũng dám.

      Là tôn trọng, cũng là kính nể.

      Người phụ nữ mình mến từ lúc thiếu niên, muốn có, lại dám lại gần.

      Bây giờ, ở trước mặt , thoạt nhìn cũng có ý tứ cự tuyệt.

      nhìn chằm chằm môi của , chiếc cổ mịn màng, giữa gian im ắng, thanh nuốt nước miếng kia, có vẻ đặc biệt ràng, Long Tứ đem hạ quyết tâm, chết chết, cho dù là có lỗi cũng được, ít nhất có thể đạt được thân thể .

      lại tiến người gần vào, tay nâng cằm của lên, hôn lên môi .

      Môi Cố Thất Thất mang theo điểm lạnh lẽo, vừa mới hôn lên môi , liền hơi lui về phía sau, đôi môi run rẩy, Long Tứ bỏ qua, nhằm môi của mà mút, nâng cằm của xích lại gần mình.

      Khát vọng lâu, lại dám làm càn quá mức, chỉ dám liếm hôn môi , miêu tả hình dáng môi , cảm thấy kích động như đứa trẻ mười lăm tuổi, so với khi đó càng xúc động hơn, lại muốn liều mạng khắc chế.

    2. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Chương 1868: Lang kỵ trúc mã đến 21

      Khát vọng lâu, lại dám làm càn quá mức, chỉ dám liếm hôn môi , miêu tả hình dáng môi , cảm thấy kích động như đứa trẻ mười lăm tuổi, so với khi đó càng xúc động hơn, lại muốn liều mạng khắc chế.

      Cố Thất Thất dám nhúc nhích, sợ nếu mình khẽ động, liền khơi dậy hồi sóng thể cứu vãn. Ánh mắt thấp thỏm bất an nhìn , nhút nhát như mười tám tuổi chưa hiểu chuyện gì vậy.

      Đối với phương diện này, đúng như là trang giấy trắng.

      có quá nhiều lý luận tri thức nhưng cũng chưa lần thực hành.

      hơi lùi lại chút, chóp mũi để cạnh chóp mũi , hô hấp dồn dập, hiển nhiên liều mạng khắc chế chính mình.

      "Thất Thất..." Thanh của khàn khàn, cũng biết tại sao muốn hô tên của , chỉ là vô thức gọi tên , dường như dự đoán được đáp lại.

      Cố Thất Thất nhìn , hơi nhắm mắt lại, Long Tứ bỗng nhiên đích thân lên , lần này giống với ôn tồn lần trước, dường như giống mãnh hổ xuống núi tìm ăn, cuồng mãnh mà cấp tốc, thẳng thủ mục tiêu, con mồi bị vây khốn, chỉ có thể ở trong túi của kẻ săn bắn, mặc cho van xin.

      dùng lưỡi tách môi ra, xông thẳng vào trong, cướp lấy những ngọt ngào thuộc về mình, đầu lưỡi quấn quít lấy , hút nuốt, chỉ tham đến chỗ sâu nhất, mang theo cấp thiết dục vọng, muốn cắn nuốt trọn cả người . Đây là nụ hôn chân chính đầu tiên của hai người bọn họ, Long Tứ có chút khống chế được, khối điểm tâm này, khát vọng mười mấy năm nay, vẫn luôn để ở trước mắt, nhưng lại ăn được, đột nhiên có ngày, có người cho biết, có thể ăn, có thể ăn thỏa thích .

      Cũng có thể hình dung là ăn như hổ đói, Cố Thất Thất đáng thương, cũng có chút sợ , thân thể vẫn lui về phía sau, càng lui, càng lấn tới, hận thể đem ăn trọn.

      Lưỡi Cố Thất Thất bị mút đến tê dại, muốn cự tuyệt, nhưng mà, tay Long Tứ càng ôm càng chặt hơn, tay nhàng vuốt ve lưng , như là trấn an, như lại muốn cổ vũ.

      lại sợ kiểu tấn công như vậy, hô hấp có chút chặt, cuống quít rút lui khỏi , muốn ngụm khí mới mẻ, Long Tứ cho rằng cự tuyệt, càng nóng nảy, cấp tốc đích thân lên , Cố Thất Thất thiếu chút nữa đánh cái tát.

      "Long Tứ..." khàn khàn lên tiếng, muốn ngăn cản , muốn ôn nhu chút, chậm chút, rất thoải mái, Long Tứ vừa nghe đến thanh này, tên này liền càng kích động .

      Đúng, chính là thanh này, hãy gọi tên như vậy...

      Cố Thất Thất tránh trái tránh phải được, chỉ có thể nghe theo , Long Tứ liền càng được tấc lại muốn tiến thêm thước, dời trận địa hôn nồng nhiệt, chuyển tới hôn dái tai rồi cổ , Cố Thất Thất bị ép ngước cổ, Long Tứ ấn xuống vài cái hôn ở xương quai xanh của , có thể hình dung là gặm nhấm, lại thấy cổ áo lông của có chút vướng bận, là sắc dục hôn tâm, cũng quen hành động là phải thoát y từ trong ra ngoài, Long đại gia liền trực tiếp kéo áo lông của xuống, Cố Thất Thất muốn cước đá xuống sô pha .

      Thứ áo lông vướng bận cuối cùng cũng bị cởi ra, bên trong Cố Thất Thất còn mặc bộ áo lót giữ nhiệt màu trắng, y phục bó sát, tôn lên vóc người hoàn mỹ, từ được huấn luyện, nên đường nét thân thể vô cùng đẹp đẽ, lồi lõm hứng thú, thần bí mê người.

      Long Tứ nhịn được oán giận tiếng, "Sao lại mặc nhiều đồ như vậy?"

      Cố Thất Thất nhấc chân đá cái, Long Tứ cười cười rồi lại đích thân lên đến, tay ôm hông , tay vuốt ve thân thể , Cố Thất Thất bị phủ được đến toàn thân tê dại, lý trí hoàn toàn mất .









      Chương 1869: Lang kỵ trúc mã đến 22

      Cố Thất Thất nhấc chân đá cái, Long Tứ cười cười rồi lại đích thân lên đến, tay ôm hông , tay vuốt ve thân thể , Cố Thất Thất bị phủ dược đến toàn thân tê dại, lý trí hoàn toàn mất .

      muốn cởi của áo lót giữ nhiệt của nàng ra di động đột nhiên vang lên.

      Di động của bọn họ đều để ở chế độ im lặng, nên có bất kỳ tiếng chuông nào, chỉ vang lên cảnh báo. Long Tứ vẫn chìm đắm trong thế giới mỹ hảo, điện thoại cũng muốn tiếp, Cố Thất Thất bừng tỉnh phục hồi lại tinh thần, ở trong mắt Long Tứ đúng là quyến rũ động lòng người, ý loạn tình mê chính mình.

      làm cái gì đây?

      " nghe điện thoại !" thúc vào lồng ngực Long Tứ.

      "Mặc kệ nó ." Lúc này trời đất bao la, cũng bằng chuyện lớn tại. Cho dù bây giờ trời có sập xuống chân cũng lười quan tâm. Thế nên sao có thể nghĩ có thể nhận điện thoại lúc này. nghe điện thoại, hai tiếng vang rồi ngắt.

      Cố Thất Thất nghiêng đầu vừa nhìn là điện thoại của Mục Vân Sinh gọi đến, đột nhiên biết từ đâu lấy ra con dao , kề lên cổ , nhắc lại từng chữ chữ "Nghe điện thoại!"

      Long Tứ thông báo, có việc gì đừng điện thoại cho . qua mấy người bọn họ vô cớ gọi điện cho trừ phi có việc gì gấp. Mà Mục Vân Sinh còn bận túi bụi việc của Lý Hoan Tình nên thể phân thân, điện thoại tới là tuyệt đối có việc.

      Lưỡi dạo nhọn kề dưới gáy , chỉ cần động thủ, Long Tứ tuyệt đối mất mạng, Cố Thất Thất đương nhiên động thủ, chỉ là muốn thanh tỉnh chút, thoạt nhìn như con dã thú thèm khát đói ăn, lý trí gì cũng bị mất hết.

      Long Tứ cúi đầu nhìn lưỡi dao, thào tự , " nhanh đem em lột sạch, em kiếm ra lưỡi dao ở chỗ nào đấy hả?"

      Cố Thất Thất, "... Nghe điện thoại."

      Long Tứ giận, nhìn di động như là nhìn cừu nhân, Cố Thất Thất cầm lấy áo lông bên cạnh, đem cảnh tượng nửa thân trần che giấu trở lại, Long Tứ nhìn thấy chướng mắt, lão tử trăm ngàn cái khổ mới có thể cởi chiếc áo lông này ra, kết quả lại bị người khác mặc trở lại.

      Bao giờ mới có cơ hội cởi ra lần nữa?

      Đô là lỗi của Mục Vân Sinh!

      Cố Thất Thất thấy lúc lâu nghe điện thoại, muốn nhận máy, Long Tứ liền đoạt lấy đến, rít gào tiếng, "Vân Sinh, có chuyện gì khẩn cấp thế?!"

      "Tiêu Dao mất tích, biệt thự bị oanh tạc thành đất bằng, chuyện này quan trọng hay là chuyện cậu tự tìm bất mãn quan trọng?" Mục Vân Sinh chững chạc đàng hoàng hỏi . Từ xưa đến nay giọng của bình tĩnh, mang theo tia khó gặp lo nghĩ, toàn thân nhiệt huyết của Long Tứ rút lui còn mảnh, cấp tốc lấy máy vi tính của mình tới, xị mặt hỏi, "Chuyện xảy ra khi nào?"

      " giờ trước, máy truyền tin người cậu ấy có tín hiệu, tôi phái người tìm kiếm ở vùng phụ cận, cậu cử người lập tức qua xem ." Mục Vân Sinh đơn giản hạ mệnh lệnh, "Hệ thống an toàn của tổng bị bị công kích, Tiêu Dao mất liên lạc, tôi lập tức trở về New York chỉ huy, cậu lập tức tìm vị trí của Tiêu Dao ."

      "Thất Thất ở bên cạnh tôi, chuyện này chúng tôi đối phó." Long Tứ đơn giản .

      Cố Thất Thất đoạt qua điện thoại, "Vân Sinh, có người đến biệt thự sao?"

      "Cảnh sát tiếp nhận vụ này, người của chúng ta thể nhúng tay vào. Chúng ta tra được chu ti mã tích, bên trong biệt thự có hai thi thể, nam nữ, nhưng tôi tin, phải là Tiêu Dao." Ngữ khí của Mục Vân Sinh có tia căng biến hóa "Nếu như cục an ninh bên kia muốn em trở lại thi hành nhiệm vụ, hi vọng em có thể cho ra phán đoán chính xác."

      "Thanh và Tiêu Dao ở cùng chỗ." Cố Thất Thất , "Thanh tòa thành trộm chạm ngọc, bị thương..."

      Chương 1870: Lang kỵ trúc mã 23

      "Thanh và Tiêu Dao ở cùng chỗ." Cố Thất Thất , "Thanh tòa thành trộm chạm ngọc, bị thương...Tiêu Dao để ấy dưỡng thương ở bên trong biệt thự, tạm thời thể rời , thi thể này..."

      "Bọn phi cơ, cũng trường, đặc công của chúng ta ở nước Nga rất phân tán, nay chỉ có hai người ở trường, nhiều người dễ làm việc, những người khác tại chỗ đợi mệnh, tùy thời cơ hành động."

      "Em hiểu ý ." Cố Thất Thất cúp điện thoại, hai người liếc mắt nhìn nhau, thêm gì nữa, vội vã trở về phòng, năm phút đồng hồ sau tập hợp ở phòng khách. Họ hoàn tất toàn bộ trang bị, Long Tứ mang theo máy vi tính , hai người vội vội vàng vàng xuống núi.

      Loại thời tiết quỷ quái này khiến cho việc xuống núi phải tiêu hao chút thời gian, mặc dù bọn họ sống quen thuộc trong gió tuyết.

      Xuống núi, hai người mua tá sô--la cùng nước vứt để ở phía sau xe, lái xe về hướng phía biệt thự. Dọc theo đường , Cố Thất Thất cũng rất trầm mặc, "Đừng lo lắng, cho dù có thi thể, cũng phải là Tiêu Dao cùng Hạ Thanh."

      "Đương nhiên là thể nào rồi!" Cố Thất Thất trầm giọng , "Tuyệt đối thể nào là bọn họ."

      "Tiêu Dao làm việc vẫn rất cẩn thận, cho dù có nguy hiểm, cũng thể để cho người ta hại chết trong biệt thự được. Còn Hạ Thanh ý thức rất nhanh nhạy, kẻ địch mới xuất trong vòng km cũng có thể phát ra rồi. Họ thể chết, tuyệt đối có khả năng này!"

      Cố Thất Thất loại bỏ ý nghĩ hai thi thể tìm thấy trong biệt thự là An Tiêu Dao và Hạ Thanh. Cho dù các loại tin tức có khẳng định là hai người bọn họ cũng tin.

      Long Tứ liên lạc với đặc công tại trường, bên kia cảnh sát tiếp quản trường, thi thể bị hủy hoại đến thể nhận dạng được. Bọn họ lấy được vết máu tại trường để mang phân tích, rất nhanh liền có kết quả.

      Phía bên phụ cận có camera giám sát, bọn họ thấy được hình ảnh xuất nhập nào được ghi lại cả. Thế nhưng camera phía bên ngoài biệt thử khoảng km thấy ghi lại hình ảnh Tiêu Dao ở cửa hàng tiện lợi mua đồ, căn cứ vào thời gian biệt thự bị tập kích hẳn là người khác ở trong biệt thự.

      Bây giờ Cố Thất Thất lo lắng chính là Hạ Thanh đứng bất tiện, bị người đuổi giết, chạy được. Sau khi bọn họ rời khỏi biệt thự, biết Tiêu Dao có thể bỏ lại mặc kệ hay ? Tính tình Hạ Thanh cứng rắn và kiên quyết nên có khả năng cầu cứu An Tiêu Dao đâu.

      Nếu là địch vây tứ phía chắc rằng Tiêu Dao nhất định bỏ lại mặc kệ Hạ Thanh .

      Hạ Thanh thương thế chưa lành tránh được đuổi bắt như thế nào chứ?

      Là ai tập kích bọn họ?

      năm bọn họ tới ở trong biệt thự ở Nga cũng thấy được lần, đối phương sao lại tập kích chính xác đến như vậy. Bọn họ tất nhiên là biết Tiêu Dao ở đây, là ai bán đứng tin tức Tiêu Dao chứ? Trong nháy mắt, Cố Thất Thất nghĩ đến rất nhiều thứ.

      Long Tứ cũng ngoại lệ, nếu là hướng về phía An Tiêu Dao, tình huống có điểm ổn.

      Nửa tiếng đồng hồ sau, bọn họ tới trường, xe dừng ở bên ngoài. trường toàn là cảnh sát, có nam nữ tới, tất cả đều là người phương đông, người phụ nữ nhắn xinh xắn, người đàn ông cao to uy vũ.

      "Tình huống thế nào?" Long Tứ hỏi.

      Cố Thất Thất vẫn là đặc công nằm vùng, nên ngoài quản lý cấp cao cùng những người thân tín những người khác biết được thân phận của Cố Thất Thất, nhưng họ biết Long Tứ.

      "Kết quả phân tích mẫu máu ở trường cho thấy đích thực là An lão đại, còn có ba vết máu thuộc về người khác, có vết qua so sánh kho chứng thực là của Hạ Thanh, hai vết máu còn lại chưa kết quả."

      Người phụ nữ tiếp, " trường có nhiều mảnh đạn , để lại nhiều vết đạn, trong đó có ba vết đạn là dấu vết đạn xạ kích A-23, đường đạn dành riêng cho đặc công nước Mỹ. Biệt thự bị tập kích từ trước, có dấu vết đấu súng kịch liệt, cửa sau bị phá, có vết máu dẫn tới ga ra biến mất, trong ga ra còn xe nào cả."

    3. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Chương 1871: Lang kỵ trúc mã 24

      Người phụ nữ tiếp, " trường có nhiều mảnh đạn , để lại nhiều vết đạn, trong đó có ba vết đạn là dấu vết đạn xạ kích A-23, đường đạn dành riêng cho đặc công nước Mỹ. Biệt thự bị tập kích từ trước, có dấu vết đấu súng kịch liệt, cửa sau bị phá, có vết máu dẫn tới ga ra biến mất, trong ga ra còn xe nào cả."

      Cố Thất Thất trầm giọng hỏi, "Trong ga ra có chiếc xe Chevrolet 74, lập tức tra tung tích của chiếc xe này."

      Đôi nam nữ kia xác định mệnh lệnh này, nhìn về phía Long Tứ.

      Ánh mắt Long Tứ trầm xuống, "Lời của ấy chính là lời của tôi, cậu còn đứng đấy làm gì?"

      nam nữ gật đầu rời , cấp tốc thăm dò hành tung chiếc xe này.

      Cố Thất Thất cầm thẻ FBI lên, Long Tứ muốn cùng vào nhưng Cố Thất Thất quay đầu lại lạnh lùng liếc cái, " ngồi vào trong xe . muốn bị camera ghi lại gương mặt này sao?"

      "Ở đây phải có camera sao?"

      "Nghe em quay trở lại ."

      Long Tứ bất đắc dĩ, đành phải ngồi đợi, Cố Thất Thất là thám tử FBI, trực thuộc cục an ninh, có quyền lợi điều tra truy tung người lãnh đạo tổ chức Vương Bài, nhưng mà, có quyền điều tra, lại có quyền tiếp thu vụ án.

      Quan hệ Nga Mỹ quan hệ phức tạp, nếu FBI Mỹ mà muốn tiếp nhận vụ án ở trong lãnh thổ nước Nga là vô cùng khó khăn.

      Thám tử đến nơi đây là truy tra phần tử khủng bố, cũng thông báo trước chính thức gì, đại sứ quán bên kia làm việc hiệu suất cũng cao, rất nhanh liền liên lạc Sofia, xác nhận thân phận của Cố Thất Thất, cầu được chuyện với cảnh sát tiếp cận trường đầu tiên.

      nam nữ phái người đuổi theo tra tung tích của xe, trở về phục mệnh thấy gương mặt băng lãnh của Cố Thất Thất chuyện cùng cảnh sát nga quốc, vô cùng kinh ngạc, nhịn được hỏi Long Tứ, "Long lão đại, người phụ nữ này là ai?"

      "Cái gì mà người phụ nữ này với người phụ nữ kia, quyền lực của ấy so với tôi còn lớn hơn đấy, các người đều là những người có mắt như mù."

      Nam nhân, nữ nhân yên lặng nghiêng đầu , chẳng lẽ phải người sao? ? ? ?

      Cố Thất Thất cùng cảnh sát chuyện xong, tiến vào trong mảnh phế tích, nam nữ đặc công tới sớm cũng thể vào gian phòng điều tra, năng lực phân tích trường của Cố Thất Thất rất cao, chẳng sợ đứng ở trong phế tích, cố có thể căn cứ đường đạn cùng dấu vết phá hư ở trường mà phân tích ra tình huống lúc đó.

      " ấy rốt cuộc là ai vậy?" Nữ đặc công nhịn được tò mò hỏi.

      "Thôi , việc cần biết đừng hỏi nhiều như vậy." Long Tứ thô bạo rống to tiếng, " tra ra được là ai làm chưa?"

      " Phòng tin tức xử lý chuyện này rồi, họ gửi tin tức nhanh thôi." Thủ lĩnh tin tức của bọn họ bị mất tích, biệt thự còn bị người oanh tạc thành đất bằng, vì thế thủ hạ của An Tiêu Dao nóng lòng muốn tra ra ai làm chuyện này nhất.

      Bị bọn họ tập kích, khẳng định đánh chết tha.

      Tập thể bọn họ tin rằng An Tiêu Dao thể chết ở lần pháo ầm trung, họ cũng tin rằng thủ lĩnh của bọn họ bình an trở về mà chẳng cần có người nào tiếp viện.

      Cố Thất Thất ra phía sau cùng cảnh sát trường trao đổi ít tin tức, sau khi gọi mấy cuộc điện thoại, sắc mặt trầm như nước, Cố Thất Thất cầm văn kiện, ký tự, lúc này mới lên xe, Long Tứ cuống quít hỏi, "Thế nào rồi?"

      "Lái xe khỏi đây trước ."

      Long Tứ gật đầu, đồng thời ra mệnh lệnh cho tất cả đặc công của Vương bài ở lãnh thổ Nga đình chỉ hoạt động tại, tại chỗ đợi mệnh.

      " trường bị phá hư quá nghiêm trọng, tra được tin tức gì hữu dụng. Trái lại em phát ra ít mảnh đạn thú vị." Cố Thất Thất đem mảnh đạn vô ý nhặt được ở trường ra cho Long Tứ xem.

      "Đây là đạn A-911 vương bài sản xuất năm ngoái, toàn bộ bán cho mafia nước Nga, bởi vì loại mảnh đạn này chỉ được dùng cho súng lục chanh, mà loại súng lục này cũng chỉ có mafia Nga mới mua."

      Chương 1872 : Hoạn nạn thấy lòng 1

      "Đây là đạn A-911 vương bài sản xuất năm ngoái, toàn bộ bán cho mafia nước Nga, bởi vì loại mảnh đạn này chỉ được dùng cho súng lục chanh, mà loại súng lục này cũng chỉ có mafia Nga mới mua."

      Long Tứ vừa nghe Cố Thất Thất như vậy, lập tức gọi điện thoại cho Lục Trăn, nhờ xem lại chút ghi chép, năm phút đồng hồ sau Lục Trăn hồi tức , oại này ngoài bán cho mafia Nga còn bán cho danh sát thủ.

      Vương bài làm ăn có chỗ quỷ dị là chỉ cần là người mua có nhu cầu, mặc kệ bán đông tây người mua là ai, tam giáo cửu lưu sao cả.

      Vương bài lại như nhau, ai mua súng ống, mua bao nhiêu, bọn họ cũng lập hồ sơ, tra khởi đến phương tiệnđặc biệt .

      Long Tứ , "Ra lệnh cho người bên phòng tin tức tra theo hai hướng này xem có đầu mối gì ."

      "Được, mọi người cẩn thận chút." Lục Trăn cũng rất bận, vô tâm chuyện, cúp điện thoại.

      Nửa giờ sau, nữ đặc công nhận được tin tức rằng tìm thấy xe của An Tiêu Dao ở cách nơi bọn họ 60 km, vệ tinh toàn cầu định vị tra ra xe cũng phải là việc khó, Long Tứ lập tức lái xe qua đó.

      Xe dừng ở bên dìa đường, bị biến hình nghiêm trọng. Kính xe ở phía trước cùng phía sau vỡ nát, thân xe đều là vết đạn, Long Tứ nhìn theo độ biến hình của xe có thể nhìn ra lúc đó bọn họ chạy thoát thân có bao nhiêu gian khổ.

      Tối thiểu có bốn xe khác giáp công bọn họ.

      tay lái có nhiều vết máu loang lổ, cả bên phía chỗ tài xế ngồi cũng có. Xem ra bọn họ bị thương rất nghiêm trọng, cách đó xa có mảnh dấu vết, cách đó trăm mét có mấy chiếc xe sắt vụn, Cố Thất Thất nheo mắt lại.

      Long Tứ nhíu mày kết luận, "Bị bắt ."

      "Chính xác!" Cố Thất Thất thở dài.

      Nếu phải bị bắt, xe dừng ở đây. Họ bị bắt, chứng tỏ tính mạng tạm thời có nguy hiểm.

      Cố Thất Thất cảm thấy kỳ quái, vì sao bọn họ lại bị bắt , mục đích của đối phương là cái gì.

      Tiêu Dao cùng Hạ Thanh đồng thời bị đưa , tình huống rất ổn.

      Trong xe, Hạ Thanh nhẫn nhịn đau nhức, dựa vào đống đồ khoang xe nghỉ ngơi. An Tiêu Dao tựa ở mặt khác của đống đồ nghỉ ngơi. Hai sắc mặt cũng phải là quá tốt. cánh tay Hạ Thanh có hai vết thương do đạn bắn, vai An Tiêu Dao có vết thương do đạn bắn, hai người bị còng tay khảo ở thùng xe đáng tin thượng.

      Thùng xe rung rung lắc lắc, lại rất ồn, họ cơ bản nghe được thanh gì bên từ phía bên ngoài cả. An Tiêu Dao chỉ phán đoán bọn họ qua trạm xăng dầu, bởi vì nghe được đoạn đối thoại của người phía bên ngoài, tính toán cởi còng tay ra.

      Thế nhưng, đối phương rất có kỹ xảo, thể đụng tới tay kia của mình.

      và Hạ Thanh mỗi người bên, cũng có biện pháp tương hỗ nhau.

      "Lão tử là xui xẻo, nên nghe lời Thất Thất mà lưu lại nơi này dưỡng thương. Đúng là họa vô đơn chí mà, tai bay vạ gió mà." Hạ Thanh bất mãn kháng nghị, An Tiêu Dao thuận tiện liếc mắt cái, vẻ mặt toàn là lỗi của ngươi biểu tình.

      An Tiêu Dao , "Ai bị ai liên lụy còn chưa biết đâu, đừng có kết luận sớm như vậy."

      " là người lãnh đạo vương bài, tôi là đặc công nước Mỹ, người ta nghĩ muốn giết giết người như chứ tôi là công dân tốt đẹp ai muốn giết chứ? Chẳng lẽ là do tôi gây nên hận thù?” Hạ Thanh nhíu mày, thể tin tưởng nhìn An Tiêu Dao.

      Dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết là ai là người gây nên thù oán.

      là đặc công của chính phủ, cũng có người trả thù.

      Nhưng thế giới này có biết bao nhiêu người muốn mệnh của người lãnh đạo vương bài, đương nhiên là hướng về phía An Tiêu Dao rồi.

      An Tiêu Dao cũng biết, hơn phân nửa là nhằm tới , chỉ là thấy Hạ Thanh kiêu ngạo như thế nên nhịn được mà phản bác lại "Biết vậy tôi cứu mang về, cho sớm biến thành quỷ, xem bây giờ còn có thể mắng chửi người khác nữa ."

    4. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Chương 1873: Hoạn nạn thấy lòng 2

      An Tiêu Dao cũng biết, hơn phân nửa là nhằm tới , chỉ là thấy Hạ Thanh kiêu ngạo như thế nên nhịn được mà phản bác lại "Biết vậy tôi cứu mang về, cho sớm biến thành quỷ, xem bây giờ còn có thể mắng chửi người khác nữa ."

      "Vậy xin đa tạ đại ca."

      " cần khách khí!"

      Hạ Thanh xùy cười tiếng, cũng lười cãi nhau. Dù sao thực là bọn họ bị bắt, oán giận cũng giải quyết được gì lúc này cả.

      Nhưng trong lòng An Tiêu Dao kinh ngạc đến cực điểm, khâm phục báo , bình thường đối với hành tung của mình đặc biệt chú ý, chưa bao giờ từng tiết lộ quá hành tung của mình đưa tới sát thủ, năm năm nay chưa từng bị người ta trả thù qua lần.

      ai biết hành tung cụ thể của , lần này đưa Hạ Thanh về dưỡng thương liền xảy ra tình này, nghĩ như thế nào cũng có điểm gì là lạ.

      Bọn họ hành động rất dứt khoát, ngay trong biệt thự của mà dám nổ pháo ầm, san thành bình địa, nếu như có người ở bên trong, chắc chắn tránh né kịp mà bỏ mạng. và Hạ Thanh có tính cảnh giác cao độ, cũng may mà bọn họ sơ suất lại phái người đến ám sát hai người trước.

      Cũng là cho cùng Hạ Thanh thời gian thoát .

      Ngay từ lúc đầu vốn muốn mang Hạ Thanh cùng , Hạ Thanh bị thương, với chính là trói buộc, mang chính là kéo dài thời gian, chừng bị cản trở, nhưng mà, ở thời khắc nguy hiểm Hạ Thanh đến năng lực tự bảo vệ chính mình cũng đủ mạnh, chẳng sợ chân bị thương hảo cũng cùng định rồi .

      Thậm chí đem còng tay của mình lấy ra muốn đem hai người ở cùng chỗ, An Tiêu Dao có biện pháp mới mang cùng nhau rời . đường có tám chiếc xe truy bắt, lái xe, Hạ Thanh xạ kích, giết chết bốn chiếc xe. Chỉ tiếc lúc bọn họ ở đường gặp chướng ngại vật, bọn họ chạy trốn xong, cuối cùng vẫn là bị bắt.

      Bị bắt, trái lại lại được yên ổn. Bọn người bắt cóc muốn lấy mạng hai người bọn họ vì hai cái mạng này còn rất đáng giá .

      Tạm thời có nguy hiểm.

      Cũng có thời gian cho người của vương bài đến giải cứu.

      Hạ Thanh tính toán cởi còng tay ra, trong tay căn ngân châm, chuyên môn dùng để giải khóa, thử hơn nửa giờ mà vẫn thể thành công, bọn họ bị vứt trong xe cũng người quản, Hạ Thanh chỉ nghĩ nhanh chóng mở còng tay ra, thoát khỏi thùng xe.

      An Tiêu Dao thực nhìn được, "Tỉnh điểm khí lực , vô dụng."

      " chưa thử qua, làm sao biết dùng được. Đợi lão tử mở được rồi đừng mơ tưởng tôi giúp ." Hạ Thanh hừ lạnh, vẫn chưa từ bỏ ý định tính toán giải khóa, lại thể với tay tới ổ khóa, trán là tầng mồ hôi lấm tấm.

      An Tiêu Dao , "Bọn họ trở tay còng , càng giãy dụa vòng siết càng chặt, căn bản có hoạt động gian, ngón tay lại dài thêm 10 cm cũng với tới được ổ khóa, thử lâu như vậy chưa thành công sao? Ngay từ đầu tôi tính toán ra để khỏi uổng phí khí lực."

      mặt Hạ Thanh thèm, nhưng trong lòng nghiến răng nghiến lợi, An Tiêu Dao đáng chết đúng, chỉ là tính cách của là như thế, chỉ cần còn hơi cũng chờ chết, nhất định nghĩ biện pháp tự cứu.

      Chờ chết phải là phong cách của .

      Mặc dù biết hi vọng là xa vời, cổ tay của cũng hoạt động được, cũng nhịn được muốn thử lần nữa, chừng liền thành công.

      An Tiêu Dao tính cách cẩn thận, làm việc cũng uổng phí khí lực.

      Tính cách của bọn họ là hai trái cực khác nhau, lấy thí dụ, tựa như mua ngựa, Hạ Thanh khả năng liếc mắt cái liền lựa chọn con ngựa, An Tiêu Dao có thể qua hơn mười phút kiểm tra, tính toán sau đó chọn cùng con ngựa.

      người dựa vào trực giác, người dựa vào lý trí.

      Đồng hồ của An Tiêu Dao bị đánh nát trong cuộc hỗn chiến, cũng phá hủy định vị của vương bài, tại trông chờ tình báo viên cấp dưới có thể mau chóng tìm được tung tích của .








      Chương 1874: Hoạn nạn thấy lòng 3

      Đồng hồ của An Tiêu Dao bị đánh nát trong cuộc hỗn chiến, cũng phá hủy định vị của vương bài, tại trông chờ tình báo viên cấp dưới có thể mau chóng tìm được tung tích của .

      " biết là ai tập kích sao?" Hạ Thanh hỏi, "Đám người này hỏa lực vô cùng lớn, tôi xem súng lục mà nữ đặc công kia dùng là súng lục của vương bài, thực là làm bậy, cảm giác gậy ông đập lưng ông thấy thế nào, thoải mái hay khó chịu?"

      An Tiêu Dao nhìn Hạ Thanh châm chọc khiêu khích, vẻ mặt mỉm cười hai chữ, "Thoải mái!"

      "Bị điên!" Hạ Thanh phiết bĩu môi.

      An Tiêu Dao nhắm mắt lại chứa đựng khí lực, hiển nhiên muốn chuyện, Hạ Thanh hỏi vài câu cũng thấy trả lời, nhịn được thân dài quá chân đá , An Tiêu Dao mở mắt ra, "Đám người kia là do dẫn tới ."

      "Đừng có hươu vượn, trốn tránh trách nhiệm." Hạ Thanh bất mãn , "Đây là chuyện thể nào."

      An Tiêu Dao bình tĩnh , " đời này vẫn chưa có người nào có bản lĩnh mò ra hành tung của tôi ràng như vậy, cũng chưa từng có người có thể tìm ra tôi nhanh như vậy mà làm cho tôi phát . Trừ phi mục tiêu ngay từ đầu của bọn họ cũng phải là tôi, cho nên mới bị tôi xem ."

      "Nếu phải tôi, chỉ có thể là ."

      " là đặc công chính phủ, đắc tội với người nào, ngươi tư dưới tiếp sinh ý đắc tội hơn người?"

      Hạ Thanh nheo mắt lại nguy hiểm, cười chế nhạo câu, "An Tiêu Dao, quá tự phụ rồi, người thông minh cả đời cũng có lúc hồ đồ. xác định là ai có thể bắt được hành tung của sao?"

      An Tiêu Dao mỉm cười, tự phụ cũng tốt, tự tin cũng được, trực giác, những người bắt cóc bọn họ lần này cũng phải là hướng về phía .

      Hạ Thanh thử thêm nửa giờ nữa, đích xác với tới được ổ khóa. đành phải thôi, để uổng phí khí lực. Vẻ mặt An Tiêu Dao biểu tình như sớm dự liệu được kết quả vậy. Hạ Thanh thấy vậy nghiến răng nghiến lợi.

      Đột nhiên, xe phanh gấp lại, hai người ngồi vững vàng đụng tới phía tủ đựng đồ, Hạ Thanh giận dữ, đá cước tới vách tường của xe "Có biết lái xe hay đấy? biết lái xe đổi người khác biết lái . hỗn đản!"

      An Tiêu Dao dở khóc dở cười, xe lại khởi động tiếp. Hạ Thanh cùng An Tiêu Dao mặc dù bị bắt, nhưng trong lòng tính toán thời gian lái xe tối thiểu cũng bảy tám tiếng đồng hồ, châu Âu vốn rất , quãng thời gian dài như vậy cũng đủ xuyên qua lãnh thổ nước. Cũng có thể từ Đông Âu chạy đến Tây Âu. biết rốt cuộc bọn họ muốn chạy tới chỗ nào, An Tiêu Dao sờ cho phép, đơn giản cũng là đoán ra.

      chung, vẫn duy trì loại niềm tin, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng.

      ăn, cũng uống, đủ mười mấy tiếng đồng hồ, xe cuối cùng cũng dừng lại. Hạ Thanh vốn tưởng rằng là dừng lại chút, ngờ nghe thấy thanh xiềng xích vang lên, cùng An Tiêu Dao liếc mắt nhìn nhau, toàn bộ tinh thần hai người tất cả đều là đề phòng.

      Cửa xe mở ra, vài người lên, động tác vô cùng nhanh chóng, dùng vải đen bịt kín mắt An Tiêu Dao cùng Hạ Thanh lại. Vết thương đạn bắn của hai người bọn họ cũng được xử lý gì cả mà cứ bị lôi kéo thô bạo như thế khiến họ vô cùng khó chịu.

      Hạ Thanh quay đầu lại hướng người áp giải mình đá cước "Dẫn lão tử chút, may cho tại tôi đá chết được ."

      cước này xuống, An Tiêu Dao nghe thấy người đàn ông kêu rên thành tiếng, chắc hẳn cú đá , sau đó liền nghe thấy tiếng kêu rên của Hạ Thanh, cũng là bị người kia đá cước, làm cho an phận chút. Hạ Thanh hừ lạnh, những người đó vẫn thô bạo như cũ lôi kéo bọn họ tới.

      Khí trời rất lạnh! !

      Đây là cảm giác đầu tiên của An Tiêu Dao. Toàn bộ hành trình lời vô ích nào cả. Bọn họ áp giải hai người tới trước người võ trang đầy đủ, ngửi được mùi vị đạn dược, tin là trong lòng Hạ Thanh rành mạch đây là đội ngũ được huấn luyện nghiêm chỉnh .

      Chương 1875: Hoạn nạn thấy lòng 4

      Đây là cảm giác đầu tiên của An Tiêu Dao. Toàn bộ hành trình lời vô ích nào cả. Nhóm người áp giải hai người bọn họ là nhóm người được trang bị võ trang đầy đủ, ngửi được mùi vị đạn dược, tin là trong lòng Hạ Thanh rành mạch đây là đội ngũ được huấn luyện nghiêm chỉnh .

      Cũng phải là hạng người hời hợt, chính bởi vì như vậy, bọn họ càng dè dặt cẩn thận.

      Sơn đạo rất khó , đùi Hạ Thanh có vết thương, chậm rãi, nhưng bị những người đó thô bạo đánh mấy lần, Hạ Thanh là loại người tuyệt đối để chịu thiệt , mặc dù bị bịt mắt, phương hướng vẫn cảm nhận được vô cùng tốt, quay đầu lại đánh người áp giải mấy lần.

      người trong số đó thiếu chút nữa bị đá gãy xương sườn, nên cuối cùng những người đó cũng dám thô bạo, cũng phóng lộ trình.

      Lại tiếp tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng nghe thấy tiếng người , tất cả đều là tiếng Nga, tất cả đều việc thủ vệ, An Tiêu Dao cùng Hạ Thanh bị đẩy vào cái phòng bên trong, có người tới kéo vải che mắt của bọn họ xuống.

      Đây là phòng khách phong cách kiểu Âu, được trang trí đầy trang sức xanh vàng rực rỡ, bốn góc bên trong có trang bị đầy đủ bảo tiêu, ngoài cửa cũng có mấy người đứng canh gác, tình huống bên ngoài thế nào, bọn họ cũng ràng.

      Căn cứ vào thanh vừa nghe thấy, An Tiêu Dao phán đoán nơi này có ít hơn ba trăm người.

      Trong lòng chắt lọc các cứ điểm hắc bang Nga rồi phán đoán xem rốt cuộc là cứ điểm của nhóm người nào.

      người đàn ông da trắng cao to từ phía bên ngoài vào, theo là nam nữ, người đàn ông da trắng tầm bốn mươi tuổi, thân hình cao lớn, mặc chế phục màu xanh đậm, là chế phục quân đội, cũng phải chế phục quân đội truyền thống.

      Lang lảnh hữu thần, đặc biệt uy vũ.

      Bên cạnh ông ta là nam nữ, ánh mắt cực kỳ lợi hại, cước bộ vững vàng, Hạ Thanh nhận ra người trong số đó, chính là danh nam đặc công truy bắt bọn họ. Chính người này khiến bị thương nên Hạ Thanh nhớ rất kỹ bộ dáng người này.

      Nghĩ muốn báo thù, đương nhiên phải nhớ kỹ gương mặt người gây ra thù.

      Hạ Thanh lãnh diễm nghĩ, bọn họ tuyệt đối hối hận vì kéo tấm vải đen che mắt xuống để nhìn thấy được hình dáng chân thực của bọn họ.

      Ánh mắt người đàn ông trung niên quan sát người An Tiêu Dao chút, Hạ Thanh cảm thấy kiên nhẫn , "Người ông muốn bắt là ta, phải tôi, tôi cũng biết ta, nên ông có thể thả tôi ra được ?"

      An Tiêu Dao nhíu mày, con ngươi liếc mắt nhìn Hạ Thanh cái, sớm biết người phụ nữ này thường trượng nghĩa, ngờ lại chuyện nghĩa khí như vậy, vừa mở miệng chính là trốn tránh trách nhiệm.

      Người đàn ông trung niên mặt mày bình tĩnh "Người chúng tôi muốn tìm chính là , tiểu thư Hạ Thanh ạ."

      Đôi mắt phượng của Hạ Thanh xẹt qua mạt lo nghĩ, nhưng cũng cấp tốc biến mất, đúng như An Tiêu Dao , đám người kia là nhằm vào ? Vì sao? Từ trước đến giờ đắc tội với ai cũng lưu lại danh tính, ai có bản lĩnh lớn như vậy dám tới bắt nàng?

      An Tiêu Dao thở phào nhõm, mỉm cười , " tốt quá, phải chuyện của tôi, người các ông muốn bắt là ấy, tôi cũng biết ấy, chỉ là nhìn thấy ấy ở ven đường nên tiện đường đem ấy trở về dưỡng thương thôi, vậy xin mời các ông thả tôi ."

      cơ bản An Tiêu Dao đem rập khuôn chính câu vừa rồi của Hạ Thanh.

      Mặc dù cũng biết, bọn họ có khả năng thả , nhưng chính nhịn được muốn chọc giận Hạ Thanh.

      Hạ Thanh quả nhiên tốn hơi thừa lời, khỏa cái răng đô ở đau.

      "Xin lỗi tiên sinh, xem qua trình độ kỹ năng lái xe của cao siêu như vậy, kỹ thuật bắn súng chuẩn như thế, tôi thầm nghĩ hai người là hỏa nhi." Người đàn ông trung niên nhàn nhạt , hai người bọn họ người lái xe người xạ kích, An Tiêu Dao chỉ bằng vào kỹ năng lái xe có thể làm cho toàn bộ số người ba chiếc xe của họ bị diệt hết hẳn phải người thường.

      Hạ Thanh cất giọng hỏi, "Rốt cuộc các ông bắt tôi vì chuyện gì?"

      Người đàn ông trung niên duỗi ra tay, nữ sát thủ liền đem chiếc hộp giao cho ông ta, ông ta mở ra, đồ vật bên trong là vô cùng quen thuộc với Hạ Thanh cùng An Tiêu Dao, đó chính là mảnh ngọc mà Hạ Thanh trộm ra từ tòa thành của An Tiêu Dao.

    5. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Chương 1876: Hoạn nạn thấy lòng 5

      Người đàn ông trung niên duỗi ra tay, nữ sát thủ liền đem chiếc hộp giao cho ông ta, ông ta mở ra, đồ vật bên trong là vô cùng quen thuộc với Hạ Thanh cùng An Tiêu Dao, đó chính là mảnh ngọc mà Hạ Thanh trộm ra từ tòa thành của An Tiêu Dao.

      Trong lòng Hạ Thanh trầm xuống, Cố Thất Thất từng , lần giao dịch này quá thuận lợi, trong lòng thấy bất an, cũng điều tra đối tượng giao dịch, cũng phải là vấn đề quá lớn, ngờ lại trúng vấn đề Cố Thất Thất nghi ngờ .

      Đáng chết!

      Người mua bán đứng .

      "Ông có ý gì?" Hạ Thanh trầm giọng hỏi.

      An Tiêu Dao ở bên lắng nghe mà lời nào, suy nghĩ phương án đối phó, xem ra tạm thời có gì up hiếp tính mạng bọn họ.

      "Người mua vật này muốn tin tức bị rò rỉ ra bên ngoài, muốn người khác biết chạm ngọc này ở trong tay mình, cho nên người đó nhờ chúng tôi đến diệt trừ ." Người đàn ông da trắng ngồi xuống, giọng điệu rất đạm, đốt điếu xì gà, thoạt nhìn chính là lão đại xã hội.

      Hạ Thanh liếc mắt nhìn An Tiêu Dao bên cạnh, lão đại chân chính của vương quốc hắc ám bên tao nhã ngồi nhìn, cả người lẫn vật vô hại, vừa nhảy lương vai hề ở phía áo liệm đại, này kịch bản nhưng biết điều.

      "Nếu muốn giết tôi dọc theo đoạn đường vữa nãy các ông có rất nhiều cơ hội động thủ rồi." Hạ Thanh phải ngu ngốc, xem ra dụng tâm của bọn họ kín đáo, cũng phải là muốn mạng của .

      "Trái lại, tính mạng này của lại rất đáng giá, chính vì quá đáng giá nên tôi lại tiếc muốn giết." Người đàn ông da trắng , ông ta nhíu mày, ý vị thâm trường , "Tôi điều tra thân phận của , phát ra chuyện rất thú vị, lại là đặc công nước Mỹ."

      Trong lòng An Tiêu Dao máy động, người của xã hội đen Nga như vậy mà có thể tra ra được thân phận của Hạ Thanh đơn giản.

      Hạ Thanh nhìn như lỗ mãng, tính cách thô bạo, nhưng mà, làm việc kỳ thực rất cẩn thận, hiếm khi lưu lại nhược điểm cùng kẽ hở gì, bọn họ có thể tìm được tung tích tại của , cũng như tra ra được thân phận của đơn giản chút nào.

      Bây giờ là thời đại khoa học kỹ thuật, mọi tư liệu đều có thể tìm thấy internet, quả nhiên gì là bí mật.

      Hạ Thanh ngẫm nghĩ xem rốt cuộc để lại kẽ hở nào, mặt cực kỳ trấn định, "Ông đùa cái gì vậy? Nếu tôi là đặc công nước Mỹ việc này sớm bị chính phủ bí mật xử lý rồi."

      Người đàn ông da trắng đem tập ảnh chụp ném ở trước mặt hai người bọn họ, trong tấm ảnh là hình của Hạ Thanh lần ở Trung Đông chấp hành nhiệm vụ, mặc quân lục sắc tác huấn phục, đeo cảnh huy, ánh mắt lợi hại, khí phách bức người.

      Nếu thân này thể chứng minh thân phận của , phía sau lưng kia còn hàng bộ đội đặc chủng vùng châu thổ, cũng chứng thực thân phận của .

      Những ảnh chụp khác tất cả đều là ảnh chụp lúc làm nhiệm vụ .

      khó tra ra thân phận của .

      An Tiêu Dao nghiêng đầu, hứng thú nhìn Hạ Thanh.

      Hạ Thanh đột nhiên cảm khái, cho là đúng, "Tại sao thể có người giống tôi được nhỉ? Cha tôi sống phong lưu như nào, cũng như bên ngoài có bao nhiêu chị em tôi cũng thể biết hết được."

      Người đàn ông da trắng đột nhiên quát lên "Hạ Thanh, đừng giả ngu, chính là đặc công chống khủng bố, tại vẫn làm việc ở phòng chống khủng bố cục an ninh, gốc gác của như nào được chúng tôi điều tra ra hết rồi, muốn giấu cái gì cũng thể nữa rồi."

      "Ông muốn như thế nào?" Hạ Thanh hỏi, " biết cái mạng này của tôi rất đáng giá, giữ lại dù sao cũng phải có mục đích gì chứ."

      Người đàn ông da trắng phun ra vòng sương mù, ánh mắt lợi hại chăm chú khóa ở mặt Hạ Thanh "Tôi biết từng được trải qua huấn luyện tại quân căn cứ ở Tây Ban Nha, tôi muốn tính mạng của mang duy trung tướng, hãy cho tôi biết phải làm như thế nào để tiến vào căn cứ đó? Phải làm như thế nào mới có thể giết người này, dùng mạng của người này để đổi lại mạng cho ."

      Mang duy trung tướng là vị tướng quân tại quân căn cứ ở Tây Ban Nha. Tuy người này phải thượng tướng nhưng lại là người có thực quyền, có quyền khống chế toàn bộ quân căn cứ, là nhân vật phong vân, cũng là danh tướng quân tiếng tăm lừng lẫy nước Mỹ.

      Chương 1877: Hoạn nạn thấy lòng 6

      Mang duy trung tướng là vị tướng quân tại quân căn cứ ở Tây Ban Nha. Tuy người này phải thượng tướng nhưng lại là người có thực quyền, có quyền khống chế toàn bộ quân căn cứ, là nhân vật phong vân, cũng là danh tướng quân tiếng tăm lừng lẫy nước Mỹ.

      Căn cứ này cùng Bộ tư lệnh phía Bắc có liên hệ mật thiết, khi có chiến , tranh chấp gì, sở điều khiển quân cũng xuất phát từ căn cứ quân quân Tây Ban Nha.

      Vị tướng quân này có cuộc đời chinh chiến mấy chục năm, từ danh liệt binh đến danh trung tướng, đường máu giết, chưa bao giờ gián đoạn, cuộc đời này của Hạ Thanh rất ít khi cảm thấy bội phục người nào nhưng vị tướng quân này khiến phải bái phục.
      Năm đó cùng Cố Thất Thất trải qua huấn luyện ở căn cứ quân Tây Ban Nha được vị tướng quân này dạy dỗ rất nhiều.

      "Ông muốn giết mang duy tướng quân? Ngoài để trả thù ra còn là lấy được tiền làm nhiệm vụ?" Hạ Thanh trầm giọng hỏi, việc có người muốn giết mang duy tướng quân phải là bí mật, cũng phái người chính thức bảo hộ ông ấy. Tướng quân cực ít khi ra khỏi căn cứ, nếu có ra ngoài cũng là thi hành nhiệm vụ, bên người toàn là đám đại binh, bọn họ muốn tìm được cơ hội giết ông ấy cũng dễ dàng gì, dù sao ai cũng trà trộn vào trụ sở quân để giết tướng quân, đó là tự tìm đường chết.

      Nếu là Hạ Thanh cũng làm loại việc ngốc này. Căn cứ quân nước Mỹ cũng giống như những thứ được quay chụp trong phim ảnh vậy, súng máy đảo qua quét loạt, như vậy vô năng, bên trong đại binh nghiêm chỉnh huấn luyện, chỉ sợ có người vừa xuất bị đánh thành tổ ong vò vẽ.

      Trong mắt người đàn ông da trắng xẹt qua mạt hận ý, trả lời vấn đề của Hạ Thanh.

      An Tiêu Dao nắm lấy, Hạ Thanh là danh đặc công nước Mỹ nhưng lại giống những đặc công nước Mỹ khác, người có cái gì là cảm giác vinh dự, hay sứ mệnh cả. Càng thể có tình cảm sâu đậm, hay tinh thần vì quốc quên thân như những người binh lính bình thường.

      Việc đầu tiên muốn làm chính là bảo trụ tính mạng của mình.

      người Hạ Thanh, nhìn thấy hai chữ trung thành, vì nước Mỹ cống hiến chẳng qua bởi vì Nolan cứu mạng .

      Trong tất cả các chọn lựa, khẳng định lựa chọn bảo trụ tính mạng của chính mình trước tiên.

      " cần quan tâm, chung, tôi muốn mạng của ông ta. Ông ta chết, có thể sống. Nếu hợp tác giúp chúng tôi giết ông ta, cũng đừng nghĩ ra khỏi nơi đây." Người đàn ông da trắng vê tàn thuốc, thanh như nước, mang theo cỗ băng lãnh sắc bén rét thấu xương "Hạ Thanh, đây là cơ hội duy nhất để duy trì mạng sống của ."

      Trong lòng Hạ Thanh cười lạnh, cơ hội duy nhất duy trì mạng sống?

      Việc này chưa chắc!

      "Ông muốn giết mang duy tướng quân kia đơn giản chút nào. Ông thả tôi ra, tôi tự nhiên giúp ông giết người." Hạ Thanh lãnh diễm cười, thần sắc thản nhiên lại khí phách, "Ta, Hạ Thanh hôm nay muốn ai chết, người đó thể sống đến ngày mai."

      An Tiêu Dao vẫn ở bên cạnh trầm mặc, đột nhiên đến câu, "A, như vậy tôi vẫn chưa chết là bởi vì chưa muốn tôi chết hả?"

      " câm miệng lại cho tôi!" Hạ Thanh quay đầu trừng.

      An Tiêu Dao cười, cũng phá.

      Nữ đặc công bên cạnh người đàn ông da trắng trầm giọng , "Lão đại, ta quá giảo hoạt, giáo huấn ta chút khẳng định ấy thành . Nếu để cho ta , muốn bắt lại khó như lên trời."

      Trong lòng Hạ Thanh thầm nghĩ, nếu phải trộm bảo vật bị thương sao có thể bị bắt dễ dàng như vậy chứ.

      Trong lòng người đàn ông da trắng đương nhiên ràng tính toán của Hạ Thanh, ông ta cũng phải ngu ngốc, để Hạ Thanh lừa dối hai câu liền thả người, người cũng có tính cách thỏa hiệp của người Mỹ, nếu là đại binh nước Mỹ, tuyệt đối ra những lời giúp ông ta giết người trái lương tâm như vậy.

      Bọn họ làm loại chuyện này, trực tiếp cự tuyệt, giảo hoạt như vậy.

      "Chỉ cần cung cấp bản vẽ dưới đất của căn cứ ở Tây Ban Nha cho chúng tôi, chúng tôi tự phái người giết mang duy tướng quân, nếu như người của chúng tôi chết người, tôi muốn ngón tay của , chết mười người, tôi muốn mười đầu ngón tay của ." Giọng người đàn ông da trắng lạnh lùng cất lên.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :