1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mẹ 17 tuổi: Con trai thiên tài cha phúc hắc - Trình Ninh Tĩnh

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Chương 1819 quân tử như ngọc mỹ nhân như lửa 13

      An Tiêu Dao nhíu mày, tựa hồ cũng kinh ngạc, mỉm cười , " giả sao cả, mục tiêu của chúng ta vốn cũng là con chíp, có khối đồ này, giả lấy thời gian, Hạ Thiên người cũng có thể gián đoạn thông tin bọn họ ngày."

      Con chíp, cũng là mục tiêu cuối cùng của An Tiêu Dao.

      xuất ở hội trường, cũng tịnh phải là vì con chíp, chẳng qua là trong lúc rảnh rỗi, nhìn thấy Hạ Thanh thuận lợi như vậy, liền nhịn được muốn vướng chân cước, muốn làm cho hoàn thành nhiệm vụ thuận lợi vậy.

      Dù sao, phụ nữ này gần đây tìm phiền phức rất nhiều lần.

      cũng ăn miếng trả miếng.

      ", phụ nữ này thực là nóng bỏng." Toàn bộ hành trình ở cùng An Tiêu Dao William chậc chậc có tiếng , "Lúc khiêu vũ cùng ấy, tôi dám đánh cuộc, đàn ông toàn trường đều hận thể cùng ấy đêm thanh."

      An Tiêu Dao tự tiếu phi tiếu nhìn về phía , " cũng muốn?"

      "Thôi , tôi cũng lá gan này, chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu còn là để lại cho đàn ông khác ." William nghiêng đầu , "Chỉ bất quá, phụ nữ có thể như ấy phần này, thực là... Tuyệt."

      An Tiêu Dao cầm lấy văn kiện bên cạnh, cúi đầu thoạt nhìn, William ánh mắt ùng ục nhiều chuyển động, muốn lại thôi, An Tiêu Dao đầu cũng nâng lên, nhàn nhạt , "Tôi phải phái tiến tu chút nghệ thuật, miễn cho trong đầu luôn nhiều ý nghĩ xấu xa như vậy."

      Dù sao là người hầu cận của mình, chân mày khẽ động, An Tiêu Dao liền biết suy nghĩ gì.

      "Tiêu Dao lão đại, cùng ấy nhảy nóng bỏng như thế, thực điểm phản ứng cũng có?"

      An Tiêu Dao lật qua trang văn kiện, " xem?"

      William lui về sau bước, ánh mắt có ý tốt nhìn về phía bộ vị An Tiêu Dao cái, hảo ý nhắc nhở, "Lão đại, làm thuộc hạ tối tri kỷ của , tôi cảm thấy có tất yếu... Thích hợp vận động chút, có chút công năng lâu cần hội thoái hóa tích ước."

      Vừa xong, người liền biến mất thấy.

      Chạy được so với thỏ còn nhanh.

      An Tiêu Dao dở khóc dở cười lắc lắc đầu, chậm rì rì khép lại văn kiện, trong đầu lên tất cả xảy ra trong sàn nhảy đêm nay, rất kinh ngạc phát , vậy mà có thể nhớ kỹ, đây đó mỗi lần vũ động.

      phải thừa nhận việc, Hạ Thanh là thấy qua, tối tính - cảm phụ nữ.

      Trong cái vòng này, nữ tính cũng ít khi thấy, hỗn được nữ tính, càng hiếm thấy, này là đàn ông thế giới, là lực lượng cùng nắm tay thế giới, cũng thích hợp phụ nữ tới hỗn, phụ nữ giống Thất Thất cùng Hạ Thanh như vậy, ở trong cái vòng này, cũng ít khi thấy.

      Nếu phải từ huấn luyện trở thành sát thủ đặc công, chính là có thiên phú, bằng , thế nào đều đến được phần này, Hạ Thanh hai người đều chiếm, từ huấn luyện, thả thiên phú vô cùng tốt, cha mẹ di truyền được tốt.

      vậy mà có thể đổi trắng thay đen, đem con chíp cấp thay đổi.
      còn có thể giấu ở chỗ nào?

      Phản ứng mau.

      Hơn mười phút sau, William lại tới, lần này cũng phải là múa mép khua môi, mà là chính , Thác Lôi chết, phát bắn chết, tử trạng rất thảm, tài năng ở dưới bảo vệ tầng tầng bảo vệ giết người của , thuật bắn súng nhất định đứng đầu.

      cần nghĩ cũng biết, là ai ra tay.

      "Chúng ta còn muốn dựa theo nguyên kế hoạch nâng dậy Mã Ân sao?" William hỏi.

      An Tiêu Dao lắc lắc đầu, nguyên bản Lục Trăn cùng Mã Ân tiếp xúc qua, bọn họ cũng thương nghị, sau khi Thác Lôi chết, đỡ Mã Ân lên vị, tiểu Thác Lôi là người giáo sư đại học, cũng tâm với nghiệp súng ống đạn dược.

      Bây giờ, thay đổi chủ ý.

      "Đỡ tiểu Thác Lôi, tôi yên lòng Mã Ân." An Tiêu Dao .

      Chương 1820: Quân tử như ngọc mỹ nhân như lửa 14

      “Ủy thác cho , tôi yên lòng về Mã Ân.” An Tiêu Dao , hiểu Mã Ân, phân tích giới hạn tình báo, cũng thể chính diện đánh thắng được, đêm nay chính thứ thấy được bộ mặt của ta, buông tha tâm tư của Mỹ Ân.

      “Tên Mã Ân này, bãn lĩnh lớn, tâm rất dã, thử đoạn độc ác, là con riêng, mẹ lại chết sớm, có thân nhân nào, cách khác, cho dù có chết, cũng có ai quan tâm.”

      An Tiêu Dao có chút lạnh lùng, “Loại người này, ngoài dã tâm ra cũng chỉ có dã tâm, có nhược điểm gì, điểm ấy tôi yên lòng, khống chế tốt, tiểu thác ngươi lôi đồng nhất dạng, để ý đến nghiệp, tính tình chính trực. Thế nhưng, có gia đình, có mẹ già, dưới có hai con , lại rất trú trọng cuộc sống gia đình, loại người này tương đối khá khống chế.”

      Nguyên thác ngươi lôi tính toán sau khi chết đem vị trí giao cho con trai, đây là con trưởng của , từ cũng rất quý, nghe đồn, là bởi vì con trưởng đó nghe lời , làm giáo thụ, làm nghiên cứu, để thất vọng, cho nên thác ngươi lôi liền tính toán bồi dưỡng con riêng.

      Kỳ thực, cũng phải là như vậy.

      An Tiêu Dao nghĩ thầm, thác người lôi nhất định rất thích người con trưởng, tất cả chuẩn bị kế hoạch để lại cho con trưởng, kỳ thực, vòng tròn bất tiến này, mới là danh cha bảo vệ con trai, chỉ là Mã Ân người này, có được nhiều tín nhiệm.
      Là con rối, phải biết nghe lời, nếu nghe lời, chẳng còn ích lợi gì.

      Huống chi, lại ham mê , trong lòng người muốn nâng đỡ , cũng dám cùng ta cướp người, thể nghi ngờ dã tâm của , càng được.

      William cùng An Tiêu Dao có ý nghĩ giống nhau, chỉ là chuyện rất , lại đủ thấy bộ mặt con người.

      Con của thác ngươi lôi là người bọn họ muốn tìm.

      “Kể từ lúc đó, ta nhất định nổi giận đùng đùng.”

      “Theo ta.” An Tiêu Dao đạm bạc , “ ta có hành động gì, nghiệp của thác ngươi lôi trọng tâm là ở Nga, dưới tay ta có rất nhiều người, càng kính trọng đại thiếu gia của bọn họ.”

      “Nếu phải Thác Lôi mang theo Mã Ân lên sân khấu, có mấy người trong hội mua sách của Mã Ân. Huống chi,gia cảnh của mẹ đẻ của con trai Thác Lôi thế lực cũng lớn, đủ để bảo vệ bọn họ, mẹ của Mã Ân xuất thân cũng cơ cực bần hàn, lại chết sớm, mấy năm nay ta được Thác Lôi mang theo bên người, bồi dưỡng.

      William gật đầu, “Tên nóng này đó nhảy tường, tôi tìm giám thị của ta, miễn cho ta chịu phạt.”

      Việc này quyết định như thế

      An Tiêu Dao lần này đến Nga mục tiêu cuối cùng là giết Thác Lôi, đỡ con rối, thầm khống chế Nga về súng ống đạn dược, ngầm chiến toàn bộ châu Âu. Mọi việc được phản hồi, đối với tổ chức có căn cứ rất sâu, chiếm trọn cũng phải là lựa chọn tốt.

      Lựa chọn tốt nhất, là để cho bọn tiếp tục thống trị, còn bọn họ thầm khống chế.

      Đây chính là vì những gì từ xưa kia có luật pháp.

      Hạ Thanh sau lần hoàn thành tốt nhiệm vụ, cóp được bẩy ngày nghỉ, cũng có rời khỏi Nga, tương đối khác với các đặc công, thời gian này muốn có thời gian tự do, lần này thoát khỏi cục an nình đặc công, trong lòng cũng thoải mái.

      Có ngày nghỉ, dĩ nhiên là muốn du lịch, Hạ Thanh gọi điện thoại cho Cố Thất Thất, “Thất Thất, sao đến Nga chuyến?”

      “Có ngày nghỉ?” Giọng Cố Thất Thất nghe quạnh quẽ, lại là cấp , đây là dành riêng cho Hạ Thanh cho nên mới nhàng như thế, bạn bè nhiều năm, tình cảm sớm thân thiết nhưu chị em.

      Đối với bọn họ, tình cảm của bọn họ, nếu so với những tình cảm khác sâu sắc hơn nhiều lắm.

      Chương 1821: Quân tử như ngọc mỹ nhân như lửa 15

      Đối với bọn họ, tình cảm của bọn họ, nếu so với những tình cảm khác sâu sắc hơn nhiều lắm

      “Có bẩy ngày nghỉ, làm công cho cục an ninh thực là mệt chết.” Hạ Thanh oán giận, “Đều do , chạy mười chín trung đội, thả cho chúng ta, tại muốn nghe mệnh cục an ninh, tối hôm qua để tôi mình lấy con chíp.”

      “Phải người quản lý, lại có người giúp, này là tổ chức gì.”

      Cố Thất Thất nhíu mi tâm, "Gặp phiền toái?"

      có việc gì, nhiệm vụ hoàn thành, chuyện khác liên quân đến tôi, tới Nga chuyến , mùa này trượt tuyết núi là tuyệt vời nhất.” Hạ Thanh cười đề nghị, gần đây có bất kỳ tính toán gì đều tìm An Tiêu Dao để than phiền.

      Cố Thất Thất khẽ lung lay với lời mời gọi của Hạ Thanh, Long Tứ biến mất rất nhiều tổ chức thế giới, có hỏi Lục Trăn, nhưng Lục Trăn , trái lại Hoan Tình có lần tiết lộ phải Nga, cụ thể là chỗ nào, Hoan Tình cũng biết, hỏi Tiểu Tuyết là ở núi tuyết, còn những việc khác Tiểu Tuyết biết.

      Nga có nhiều núi tuyết như vậy, cho dù có thầm tìm cũng phải mất thời gian.

      Tìm chỗ nào được.

      Huống chi, Sofia còn còn ly khai khỏi New York.

      “Khoan, chờ tôi chút, tôi hỏi Sofia cho tin tức.” Cố Thất Thất .

      phải bị thương sao?” Thái độ vô tâm của Hạ Thanh đối với Sofia, xem như là của người lãnh đạo, “ phải là muốn bồi dưỡng tình cảm với Michael mới đem chúng tôi tham gia vào, phiền phức.”

      “Trực tiếp mở miệng phải tốt sao, quả nhiên khâm phục tình báo các người, quanh co lòng vòng, làm chuyện gì cũng quanh co lòng vòng.”

      hươu vượn cái gì đâu.”

      “Được, cho tôi biết lừa gạt cũng tốt.” Hạ Thanh thèm , giọng điệu rất bá đạo, “Tôi mặc kệ, chúng tôi xa nhau sáu ngày, cho tới bây giờ xa nhau lâu như vậy, được theo tôi.”

      Lời này của Cố Thất Thất rất hưởng thụ, “Tốt, tôi biết rồi.”
      Mười phút sau, Cố Thất Thất gọi lại điện thoại cho , báo ngày mai đến, Hạ Thanh rất vui mừng.

      Sau buổi trưa trời ấm áp, Hạ Thanh ở đầu đường uống cà phê, có nhiệm vụ phải làm, liền bắt đầu nghĩ tìm cái gì đó để làm, chính ở trong khoảng thời gian nghỉ ngơi này, muốn tìm việc để kiếm tiền.

      Chống khủng bố cho năm tiền lương là 50 vạn đô la, nếu như là chiến tranh nhiệm vụ, dựa theo giờ để tính toán, chỉ là Hạ Thanh thích làm nhiệm vụ đó, rất ít làm, cộng thêm số việc sắp tới, tinh tinh tổng cộng vào năm cũng chỉ được 60 vạn đôla. Đối với người tích tiền như mạng mà , số tiền kia cũng đủ để dưỡng tay cho M-109.

      Thế là Hạ Thanh bắt đầu kiếm khoản thu nhập thêm.

      Loại tiền này rất dễ kiếm, cùng Cố Thất Thất có trang web, cũng có tiếng tăm, trong hội có ít người thu thập trộm báu vật, cần người hộ tống bảo vật, thậm chí muốn thuê sát thủ bảo vệ.

      Nolan sớm biết, chỉ là mở con mắt nhắm con mắt, biết với những đồng lương đó đủ để cho các nghỉ ngơi, cũng đủ để bọn họ tiêu dùng, cho những việc này vào chính phủ cũng chi trả thêm.

      Bây giờ, Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất rất có giá trị trong công việc, ở trong giới sát thủ có tên tuổi, có người cùng vương bài thích đến tìm các để thuê họ làm việc, cá nhân Hạ Thanh thích làm vài nhiệm vụ trộm bảo vật.

      Nếu như trộm bảo vật có giá trị 400 vạn đôla có thể nhận được 20% thù lao, đây là nghề kiếm tiền rất cao, rất nhiều người dù thu nhập cao nhưng vẫn muốn làm, chính Hạ Thanh cũng muốn có ít đồ cổ.

      bên uống cà phê bên lang thang trang web

    2. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Chương 1822: Quân tử như ngọc mỹ nhân như lửa 16

      bên uống cà phê bên lang thang trang web, sàng chọn nhiệm vụ, trang web này vào hai ngày trước, khi có nhiệm vụ, mặc kệ có nhận hay nhận, cũng có hội người mua, bây giờ có kho vàng , mấy năm này cũng ít tiền, cũng phải là thiếu tiền. Làm nhiệm vụ theo thời gian, cũng có thể chọn, giống như mấy năm trước, thiếu tiền các loại, Nolan cũng trả cho các được bao nhiêu, còn bỏ tiền ra trả cho các , nhiệm vụ nào Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất đều nhận.

      Bây giờ là chọn nhiệm vụ làm.

      Điều đó, phải mỗi ngày đều có, hai ngày này có việc gì, lúc trước quá bận, giao việc cho hai người mới, muốn rút lui, đột nhiên hòm thư báo có bưu kiện mới. Hạ Thanh mở ra nhìn, có người ủy thác cho trộm pho tượng chạm ngọc.

      Địa điểm các quá trăm km, Hạ Thanh hơi nhíu mày, tìm đọc tỉ mỉ tư liệu, ngọc này có thời gian bẩy trăm năm lịch sử, cũng phải là của gia đình danh giá gì, ít nhất điêu khắc có danh tiếng gì.

      Chỉ là truyền thuyết vô cùng bi thương.

      Nghe đồn là vào 800 năm trước tại Nga, bởi vì chiến tranh, đôi vợ chồng mới tân hôn bị ép chia ly, người chông hứa hẹn với người vệ, sau chiến tranh nhất định trở về đoàn tụ, nhưng mà, sau khi chiến tranh kết thúc,người chồng vẫn chưa trở về.

      Ngươi vợ chờ đợi khổ sở tám năm trời, thường đứng chờ ở nơi đầu làng nhìn ra xa, cuối cùng biến thành pho tượng.

      Pho tượng này trước kia ở trong viện bảo tàng, về sau bị trộm , tung tích , rồi có đủ mọi truyền thuyết truyền tai nhau, ai thực biết , điêu khắc này rơi vào tay ai.

      Như thế trở thành điêu khắc vô giá, giá để mua nó, tất nhiên là vô cùng lớn so với bình thường.

      Về chỗ cất dấu quá tiếng tăm, lại là điêu khắc vô giá, Hạ Thanh nghe qua, năm ngoái cùng Cố Thất Thất tiếp nhận nhiệm vụ tương tự như vậy, cũng chỉ là tìm kiếm ngọc điêu khắc này, cũng vô ích chuyến, tin tức chính xác.

      Cho nên, Hạ Thanh suy nghĩ, tin tức này rốt cuộc chính xác được bao nhiêu, hay lại là chuyến tay .

      Chủ là người Nga, thu thập đồ cổ, Hạ Thanh lợi dụng cục an ninh Quốc gia xét tìm bối cảnh của ông ta, rất sạch , bên ngoài có ghi có phạm tội gì. Chuyến này có quy củ, còn người mua là ai, ai quan tâm.

      Nhận đơn hợp đồng sau đấy, có 30% tiền đặt cọc cho , ngươi mua quy định thời gian, thí dụ như tháng, nếu hoàn thành, phải trả lại tiền đặt cọc, nếu bất hạnh tử vong, số tiền đó coi như là phí an táng.

      ai tiết lộ người mua là ai.

      Hạ Thanh có thói quen là mỗi lần làm nhiệm vụ tìm hiểu chút xem người mua là ai, thuận tiện xem xem bối cảnh của người mua rồi tính làm tiếp.
      Người này là tên buôn đồ cổ ăn trộm, tất cả đều là tác phẩm nghệ thuật, xem gia là người đam mê nghệ thuật.

      nhà đầu tư cho mình.

      nghĩ nghĩ, trả lời thư, đáp ứng lần trộm đạo này, dù sao cũng có việc gì làm, chuyến cũng được. Thư đầy năm phút có hồi , Hạ Thanh cho tài khoản ngân hàng tại Thụy Sĩ.

      giờ sau có ba trăm ngàn chuyển vào tài khoản các nhân của .

      Hạ Thanh bắt đầu tìm hiểu về địa phương, thời tiền nơi đó.

      Chuẩn bị làm việc, vô cùng đơn giản.

      là tay già đời, nghề đạo chích, sớm thích nghi lâu rồi.

      Tối hôm đó, đến nội thành, mua ly cà phê, hai chiếc bánh Pizza, lái xe đến địa điểm, có ai tiếp ứng, đều phải tự thân vận động. Điêu khắc được dấu ở tòa thành.

      Tòa thành được xây ở vùng ngoại thành bình yên, bốn phía đều là tòa tháp bảo vệ.

      Lúc này trời vẫn sáng.

      Trời Châu Âu, luôn luôn tối rất muộn, buổi tối hơn chín giờ, bên ngoài vẫn sáng như ban ngày.


      Chương 1823: Quân tử như ngọc mỹ nhân như lửa 17

      Trời Châu Âu, luôn luôn tối rất muộn, buổi tối hơn chín giờ, bên ngoài vẫn sáng như ban ngày, cảnh tượng rất hợp lòng người, Hạ Thanh ngồi xếp bằng xuống, hưởng thụ bữa tối, chỗ ngồi này từ tòa thành có thể ngắm tòa thành, tòa thành có diện tích hơn vạn thước, cây xanh vô cùng tốt.

      Hạ Thanh ngồi cây bên rừng rậm, xa xa nhìn tòa thành.

      Cố Thất Thất sớm lợi dụng vệ tinh, chỉ ra quy luật thay ca cùng điểm mù của tuần tra, bao quát mọi hành động của Hạ Thanh trong máy vi tính, Hạ Thanh điều bỏ vốn liệu, vừa ăn pizza vừa điều chỉnh tuyến đường cuối cùng.

      gấp trộm bảo vật làm cái gì, ngày mai tôi tới, chúng ta cùng nhau .” Cố Thất Thất , hai người cùng nhau hành động, lại có ăn ý, yên tâm hơn, đương nhiên, mình Hạ Thanh làm nhiệm vụ, cũng lo lắng nhiều.

      “Buổi tối buồn chán, muốn chuyến.” Hạ Thanh sao cả, “Gần đây có tiền hoa, tôi muốn chi tiền cho đâu.”

      Cố Thất Thất mím môi, “Tôi nhớ trong tài khoản của còn hai vạn.”

      “Đây là tiền của tôi dành dưỡng lão, tính.”

      Cố Thất Thất, “…”

      Mải chuyện phiếm, trời cũng dần tối, Cố Thất Thất nhìn xung quanh bầu trời, cũng tốt, dặn dò tiếng, “ sau khi vào, nhớ phải phía bên phải, bên trái có mê cung.”

      “Tôi biết.” Hạ Thanh cho là đúng , “Bên trong còn có tam mê cung đâu, tôi sợ cái quái gì, sợ tôi ra khỏi mê cung sao.”

      Cố Thất Thất muốn lại thôi, nếu cho , mê cung này là do ai thiết kế, dự đoán Hạ Thanh liền lập tức xông lên, đụng tường quay đầu lại, bây giờ so sánh kỳ quái chính là, ai lại có bản lĩnh mà biết ngọc này được dấu ở chỗ này.

      Hạ Thanh đóng video, chờ sắc trời tối hẳn, Cố Thất Thất nắm di động, khó xử, muốn thông tri AN Tiêu Dao, còn thông tri tốt? Bạn tốt nhất của trộm nhà huynh đệ mình gì đó.

      Thực rất quấn quýt.

      bây giờ, quan tâm tượng ngọc này rốt cuộc rơi vào tay ai, thà rằng muốn tượng ngọc này bị Hạ Thanh trộm , có thể bán với giá tốt, dù sao cũng là do Long Tứ trộm tới cho An Tiêu Dao lây cũng như nhau.

      quan tâm, là bên trong nhà này.
      Căn nhà của An Têu Dao bao bọc nhiều cơ quan bảo vệ tinh vi, thiết kế đường thông nhau rất lòng vòng, nguy hiểm trùng trùng, năm nay có ba người chết tại tòa thành này, tất cả đều là do biết tự lượng sức mình đến trộm báu vật dước họa vào thân.

      Trong khi ba người này đều là những cao thủ đứng đầu.

      Tòa thành này danh nghĩa là thuộc về công ty bảo tàng, ra là tài sản của chính phủ, Cố Thất Thất Thất trước kia xa rời tổ chức, phía sau cũng có rất nhiều chuyện tự mình tham gia, tòa thành này thuộc kiến trúc cổ xưa, vẫn có số tác phẩm nghệ thuật quý báu.

      Tất cả đều là do Long Tứ bọn họ trộm về.

      Về sau biết vì sao lại lọt tin tức ra ngoài, có người đến trộm đạo, An Tiêu Dao đơn giản liền thiết kế mê cung cùng cơ quan bảo vệ, đem người bảo vệ chỗ này, mấy năm nay cũng biết làm cho bao nhiêu người thương vong.

      cũng có ở cùng An Têu Dao trong tòa thành, cũng biết, rốt cuộc có bí mật gì.

      Nhưng mà, nhất định có lực sát thương vô cùng nguy hiểm.

      dùng vệ tinh tra xét đội bảo vệ đổi ca rất có quy luật, vui mừng chính là, ở đây bảo vệ phải là đặc công của chính phủ, tất cả đều là bảo vệ của công ty, trình độ bằng các đặc công, thấp hơn nhiều.

      Hạ Thanh nhất định có thể thuận lợi lên tới tầng cao nhất.

      Nhưng mà, cơ quan ngầm bên trong.

      Nếu hỏi An Tiêu Dao, nhất định là ta biết, Hạ Thanh muốn trộm được tượng ngọc này, là rất khó khăn.

      Nhưng nếu hỏi, nếu xảy ra chuyện, hối hận cả đời.

      Cố Thất Thất bấm điện thoại của An Tiêu Dao, đầu điện thoại bắt máy ngay truyền đến là giọng cười ấm áp, “Bảo bối, lạ, hôm nay lại gọi điện cho , đừng có hỏi Long Tứ ở đâu, biết.”

    3. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Chương 1824: Quân tử như ngọc mỹ nhân như lửa 18

      Cố Thất Thất bấm điện thoại của An Tiêu Dao, đầu điện thoại bắt máy ngay truyền đến là giọng cười ấm áp, “Bảo bối, lạ, hôm nay lại gọi điện cho , đừng có hỏi Long Tứ ở đâu, biết.”

      “Em hỏi Long Tứ.” Cố Thất Thất , “ ở đâu?”

      An Tiêu Dao nhàn nhạt cười , “ có việc gì làm, đến tòa thành dạo chút. Vừa mới nhận được điện thoại, Hạ Thiên qua khảo sát, tên này ghê gớm, bọn ở gần đây, thuận tiện đến tòa thành cho lấy lễ vật khắp nơi như nhau.”

      Cố Thất Thất giật mình, nếu phải tin tưởng An Tiêu Dao, cho rằng, An Tiêu Dao cố ý lừa , cho rằng chắc ta điều tra được Hạ Thanh trộm bảo bối của ta, cho nên mới trở về tòa thành.

      phải oan gia chạm trán, chắc là như thế .

      còn bao lâu nữa đến tòa thành.”

      “Hơn tiếng nữa.” An Tiêu Dao kinh ngạc hỏi, “Làm Sao vậy?”

      “Thanh trộm bức tượng điêu khắc.”

      An Tiêu Dao dừng chút, Cố Thất Thất nghe thấy như tiếng cười trong điện thoại, “Người phụ nữ này to gan, đoán em phải vì muốn báo cho biết nên mới điện thoại.”

      “Tiêu Dao, đừng làm khó dễ ấy.” Cố Thất Thất giọng lành lạnh, chỉ là giọng điệu có chút khó xử.

      An Tiêu Dao chuyện, đạp mạnh chân ga, tăng nhanh tốc độ, lúc lâu, mới giọng , “Thất Thất, chuyện này biết là ai làm khó ai, nếu đổi lại là người khác, em có quản ?”

      “Nhưng ấy là Thanh.” Cố Thất Thất khẳng khái , “Chỉ là bức tượng ngọc thôi mà.”

      “Chỉ là bức tượng ngọc…” An Tiêu Dao cười, “Em quên, vì bức điêu khắc này, Long Tứ thiếu chút nữa mất cánh tay.”

      Cố Thất Thấy bị câu của làm cho lên lời, biết phải làm gì tiếp theo, Long Tứ thường xuyên trộm bảo vật, nhât định là nguy hiểm, cũng biết Long Tứ bao nhiêu lần rồi, nhưng ta nghe lời.

      “Em biết cơ quan trong tòa thành, hồi bé cùng Lục Trăn chơi đùa trong đó mấy lần, sâu vào trong đó, sau khi lớn lên, vẫn chưa thử qua. Em cũng biết cơ quan mật thất trong đó có cái gì, nhưng em biết, vô cùng đáng sợ.”

      “Tiêu Dao, nếu là người khác, hà tất em phải quản, Thanh ở trong lòng em, cùng mọi người quan trọng như nhau, em nghĩ sau khi về căn cứ, biết phải mở miệng như thế nào với ấy, mọi việc, em muốn ấy bị thương.”

      “Cái chính là em muốn mọi người bị thương.”

      bị kẹp giữa như nhân bánh bích quy.

      Cố Thất Thất vẫn luôn bị kẹp ở giữa, khó đạt được công bằng, chỉ cần phải liên quan đến tính mạng, cũng nhắm mắt mở mắt, bây giờ, đó phải là việc có thể đùa giỡn.

      “Em ngày mai đến Nga, muốn em nhìn ấy bị thương sao?”

      An Tiêu Dao đến đầu đường, xa xa nhìn thấy tòa thành, sắc mặt lành lạnh, giống như đêm đen, nhìn thấy nghĩ gì, “Thất Thất, hi vọng em nhớ em là ai.”

      rồi cúp điện thoại, đạp mạnh chân ga, xe phóng như bay đường, thẳng đế n tòa thành.

      Xe dừng lại ở cổng thành, An Tiêu Dao ấn vào máy kiểm tra vân tay, thuận lợi tiến vào tòa thành, người tổng quản cuống quýt nghênh đón khi thấy , An Tiêu Dao bước lên trước, điện thoại cho ông ta, ông chuẩn bị tâm lý nghênh đón.

      Chỉ là, ngờ tới nhanh như vậy.

      “An tiên sinh, ngài là muốn…”

      An Tiêu Dao ngẩng đầu, cắt ngang lời của ông, “Có gì xảy ra ở tòa thành này ?”

      “Khác thường? có a…” Người tổng quản giọng , sau đó nghĩ nghĩ, lại câu, “Vừa quản chế hình ảnh có chút tạp , mười giây liền sửa xong, chúng ta phái người tuần tra, gần đây đường bộ quá ổn định, chắc là có vấn đề gì.”

      Chương 1825: Quân tử như ngọc mỹ nhân như lửa 19

      “Khác thường? có a…” Người tổng quản giọng , sau đó nghĩ nghĩ, lại câu, “Vừa quản chế hình ảnh có chút tạp , mười giây liền sửa xong, chúng ta phái người tuần tra, gần đây đường bộ quá ổn định, chắc là có vấn đề gì.”

      Người tổng quản này vẫn ở lại quản lý tòa thành, gia đình của ông cũng ở nơi này cùng với đứa bé, ông ta là tổng quản quản lý tòa thành rất an toàn, đối với phương diện này rất có kinh nghiệm, khi An Tiêu Dao có ở tòa thành, ông ta chính là chủ nhân của tòa thành.

      Đây tương đương với thân phận của , có thể thay quản lý mọi việc.

      Chỉ là, An Tiêu Dao tuyệt đối cho phép ông đem khách về tòa thành, cho dù là bạn học của đứa bé cũng được.

      Quanh năm đều làm tổng quản ở đây.

      An Tiêu Dao gật đầu, ánh mắt xẹt qua khu rừng rậm cách đó xa, khoảng cây cao rậm rạp, An Tiêu Dao nheo mắt lại, nếu như là cũng theo những lùm cây kia để tiến vào tòa thành.

      Cho nên lúc ban đầu, lùm cây là con đường an toàn nhất, có tiếng động, khoảng cách cũng như nhau, khó phát , trực tiếp làm giảm trọng lực sàn, đen tường thành chiếu sáng làm kinh động đến bảo vệ.

      Rất nhiều người theo rừng rậm đến tòa thành đến đoạn này bị lộ.

      Hạ Thanh qua đoạn này, Cố Thất Thất theo vệ tinh bản đồ tìm ra điểm này, tất cả đều giấu dưới đất, dễ dàng phát , chỉ là Hạ Thanh trong vòng, trâu người chiếm đa số.

      Mới vừa đường tới đây, vậy mà nghe được có người từng vì tiếp cận tòa thành, tự đưa mình kiểm tra đo lường hơn ba ngày, cho nên cho chỗ, Hạ Thanh lợi dụng trời tối, linh mẫn qua con đường này, thuận lợi đến trung tâm của tòa thành.

      khi tiến vào tòa thành, chuyện còn lại đơn giản hơn chút, cùng với thành công chỉ còn nửa, Hạ Thanh tính tình cũng trầm mặc, đặc biệt về việc tính toán thời gian, rất chuẩn xác, vẫn trốn ở góc chết của tòa thảnh, đợi bảo vệ thay ca.

      An Tiêu Dao ngồi ở phòng điều khiển, biết Hạ Thanh còn chưa có lên, khẳng định còn ở phía dưới, cũng muốn Hạ Thanh biết có ở đây, quan sát, Hạ Thanh rốt cuộc có bản lĩnh gì, có thể qua các cơ quan mật đạo của .

      Nếu có thể qua, tượng điêu khắc này đưa cho .

      Sau khi bảo vệ thay ca, thừa dịp trục bánh xe tăng tốc, Hạ Thanh thân mình như rắn men theo chỗ tối linh hoạt xuyên qua, dùng dụng cụ leo núi, cố định tay chân, theo góc chết leo lên tầng hai của tòa thành.

      Đây là thư phòng, Hạ Thanh cẩn thận từng ly từng tí tránh bảo vệ.

      Tòa thành này được bảo vệ bốn phương tám hướng, cơ hồ có thể bao quát tất cả các góc, trừ ít góc chết nhìn thấy, những chỗ khác cũng có thể nhìn thấy được, tòa thành này lúc đó bởi vì quy hoạch lại, về sau bảo vệ cũng có chút ít khó khăn.

      Nếu , với tính cách của An Tiêu Dao, có thể đem tòa thành thiết kế còn góc chết.

      Hạ Thanh dựa sát vào tường, xuyên qua cửa thư phòng tới sát vách toilet, phòng sách này chắc cũng có người dùng, An Tiêu Dao rất ít đến, đến là liền ra, Hạ Thanh theo đường thông gió của toilet, theo đường ống trèo đến phòng khác.

      Tất cả việc này hề có tiếng động, An Tiêu Dao bên nhìn người tổng quản, bên nhìn thời gian, tính thời gian, tính xem Hạ Thanh có thể đến chỗ nào của tòa thành.

      Đây là trò chơi.

      cũng nghĩ đến gian lận, cho Hạ Thanh cơ hội công bằng.

      có thể đoán được Hạ Thanh ở đâu, muốn làm cái gì, nếu ngăn Hạ Thanh, tuyệt đối có thể ngăn được, chỉ là, như vậy công bằng với , cho Hạ Thanh cơ hội, xem xem người phụ nữ này, rốt cuộc có bao nhiêu bản lĩnh.

      Chương 1826: Quân tử như ngọc mỹ nhân như lửa 20

      có thể đoán được Hạ Thanh ở đâu, muốn làm cái gì, nếu ngăn Hạ Thanh, tuyệt đối có thể ngăn được, chỉ là, như vậy công bằng với , cho Hạ Thanh cơ hội, xem xem người phụ nữ này, rốt cuộc có bao nhiêu bản lĩnh.

      Coi như chưa từng tới, chỉ quan sát qua màn hình giám sát, tránh cho Hạ Thanh trọng thương tử vong.

      Đột nhiên, màn hình phát ra thanh sàn sạt, mặc dù thanh có chút ràng, đột nhiên lóe lên cái, mười giây sau khôi phục lại bình thường, tất cả đều im ắng, An Tiêu Dao ngồi im lặng, để các nhân viên thông tin làm việc.

      Đột nhiên, tòa thành cắt điện.

      Tất cả cũng bắt đầu bận rộn, An Tiêu Dao chậm rãi trở về phòng, lợi dụng nguồn điện dự phòng, mở ra tầng cao nhất dành riêng cho người quản lý, Hạ Thanh vẫn ngờ, có hai phòng điều khiển.

      Bình thường các tòa thành, cũng chỉ có tuyến đường quản lý, ở đây chôn giấu rất nhiều thứ, An Tiêu Dao phòng ngừa vạn nhất, có cao thủ xuất , cho nên mới làm hai phòng quản lý, bình thường để tới nơi nay trộm đạo cũng cần có vài người cùng hợp tác.

      người làm nhiễu phòng quản lý, người xâm nhập vào tòa thành.

      Bằng , người đến trộm đạo, cũng chỉ có thể làm hỏng phòng quản lý, người xông vào, nếu , bị nhân viên phòng quản lý phát , sau đó bị đánh thành đống thịt vụn.

      để tổng quản nên xử lý như thế nào xử lý như thế, đừng tới phiền , nơi này có người vì kiểm tra, thường thường quấy rầy tuyến đường, thường xuyên cắt điện, người tổng quản cũng thành thói quen, An Tiêu Dao mở màn hình quản lý liền nhìn thấy Hạ Thanh.

      Theo đường thông gió xuyên qua, thoạt nhìn cũng đến nỗi nhếch nhác, phòng quản lý này có thể quan sát thấy những góc chết, rất bí mật, khó có thể nhìn ra được, ở đây đường dây quản lý cũng giống nhau.

      Là thuộc về đường điện độc lập, quanh năm đều hề mất điện, Hạ Thanh trừ phi là thần, bằng thể nào làm nhiễu mạch ở đây, hiển nhiên cũng bất ngờ, nhưng thấy phía dưới có động tĩnh gì, cũng an tâm.

      Tầng cao nhất có cánh cửa chạm hoa, chính là nội thất nhập khẩu, đây là đá phiến môn nhập khẩu từ nước , sức người thể mở ra, chỉ có thể dựa vào các cơ quan ở đây, Hạ Thanh ngắm nhìn bốn phía, chạm hoa cửa có hai đóa hoa, đóa hoa hồng, đóa hoa mẫu đơn.

      Bên cạnh có cái giá đồ cổ ba tầng được chạm rỗng, để đủ loại bình hoa cổ.

      Vừa chợt nhìn, cũng có chỗ nào bình thường.

      Hạ Thanh mở video, kết quả ở đây có tín hiệu, nguyền rủa tiếng, vốn muốn hỏi ý kiến Cố Thất Thất, xem ra hỏi được.

      Khoan ở đây, có bảo vệ, có cảm giác lạnh lẽo đến tận xương tủy.

      tới giá tiền cổ, mỗi cái giá tầng cũng có 7 cái bình hoa, màu sắc giống nhau, Hạ Thanh suy nghĩ đến những bình hoa này, tấ cả đều là hiếm thấy, quanh năm trộm bảo, cũng có khả năng nhận thức được dâu là đồ tốt.

      có tiền…” Hạ Thanh tay xuy tiếng, “Nhà tư bản…”

      bình hoa cổ Ai Cập, khoảng chín nghìn năm, cũng có thể là văn vật, còn các bình hoa khác, đại đa số là của thời trung cổ của các nước Châu Âu, hoa mỹ quý khí, thoạt nhìn có giá trị phi phàm.

      Cửa mà tùy tiện bày nhiều đồ cổ như vậy, bên trong càng thể hết.

      Hạ Thanh chạm tay vào bông hoa được khắc cửa chính, phát ra bất luận điều bí mật gì, cuối cùng đem mục tiêu hướng về cái giá cao nhất, đây là cơ quan, chỉ là, cơ quan nằm ở đâu? Hạ Thanh cũng phải là chuyên gia thưởng thức đồ cổ.

      Bình hoa lại càng phải sở thích của , năng lực thưởng thức có hạn, nhưng có thể nhìn ra được, các bình hoa xuất xứ ở đâu, niên đại của nó.

      Hạ Thanh trộm bảo nhiều hơn, cũng thấy nhiều cơ quan,

      Lần đầu tiền nhìn thấy cánh của của cơ quan mật thất như thế này.

      Là có lòng thưởng thức trình độ của sao?

    4. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Chương 1827: Quân tử như ngọc mỹ nhân như lửa 21

      đem bình hoa cầm lên, nhìn nhìn dưới đáy, bình hoa có bệ, đó là ý, quả nhiên chính xác cần bày lại các bình hoa này, mới có thể vào cánh cửa này, Hạ Thanh thoáng suy nghĩ, theo quy tắc đơn giản nhất.

      Đem sắp xếp các bình hoa theo niên đại từ đầu tới cuối sắp thành hàng.

      Thất bại.

      nghĩ nghĩ, đem bình hoa trở về chỗ cũ, lại ngồi sếp bằng xuống, nhớ, vị bằng hữu kia , cửa cơ quan, chủ yếu là năm, bày các bình hoa theo thời gian tìm được nó.

      Sau đó cấp tốc thoát , , sau khi cửa mở ra, mới trốn .

      Nếu ba lần thông qua, báo động vang lên.

      Hạ Thanh tinh mắt chú ý tời bình hoa Trung Quốc ở trung tâm có chút khác thường, màu sắc quá mức tươi đẹp, vừa nhìn biết đây là bình sức đời Đường trong năm, liếc nhìn cái, cũng chỉ có mỗi bình hoa này có xuất xứ ở Trung Quốc.

      Chỉ là, niên đại lâu như vậy, màu sắc này có thể , quá mức tươi đẹp hơn.

      Hạ Thanh lấy nó, nhìn kỹ, bừng tỉnh ngộ, đây là đồ giả.

      “Ta xét! Cơ quan này do phụ nữ thiết kế , nhiều vòng như vậy.” Hạ nương mắng tiếng, lần nữa bày lại, đưa cái bình hoa này tới sau cùng, chạm hoa cửa lớn, chậm rãi mà mở, Hạ Thanh muốn châm chọc, cấp tốc lấp vào chỗ.

      Chạm hoa cửa lại chậm rãi đóng lại.

      “…Người phụ nữ này??” An Tiêu Dao nhíu mày, sắc mặt hơi chút.

      cũng tin, vậy mà mới thử lần liền có thể được, điều này có chút nghi ngờ, nhiều người thử rất nhiều lần, lúc bày ra cơ quan này, cũng suy nghĩ rất nhiều.

      Trộm bảo nếu có thể chuẩn xác biết, các bình hoa này có cùng niên đại cùng thời đại, mới có thể chính xác hóa giải cửa phòng này, lấy đồ giả đánh tráo, suy nghĩ, lấy tính cách của Hạ Thanh tuyệt đối qua cửa ải này.

      ngờ, vậy mà có thể hóa giải.

      ngờ, Hạ Thanh thông minh như vậy, như thế để An Tiêu Dao trở tay kịp, cười, “Tôi đúng là xem .”
      Bên trong cánh cửa là chín bàn cờ, tất cả đều là bàn cờ màu đen trắng, trung tâm co bản cảm ứng màu hồng, vách tường là kính, bốn phương tám hương cũng có thể nhìn thấy chính mình trong đó, và gian chừng trăm năm mươi mét vuông, cái gì cũng có, vắng vẻ, Hạ Thanh nheo mắt lại.

      Đây là cơ quan gì?

      Hạ Thanh hơi nhíu mày, có chút hiều, lấy viên đạn, tùy tiện ném về phía giữa phòng, đột nhiên các tia sáng màu xanh từ ba quang theo bóng kính bóng loáng phản xạ qua.

      ...
      Những tia sáng đan xen nhau rậm rạp, có thể đem người cắt nát.

      muốn tới lối đối diện, rất khó khăn, Hạ Thanh thử dùng dây thép , lại thể tiến đến đối diện kính tường, kia tựa hồ là thứ gì đó rất cứng, căn bản là thể vào.

      Hạ Thanh thử được thời gian, biết đụng đến cái cảm ứng nào, bắn ra tia sáng, đem dây thép của cắt thành chục đoạn .

      Hạ Thanh, “…”

      Đây là cái thứ gì chứ.

      nhịn được nguyền rủa tiêng, có thể đem dây thép cắt thành như thế, có thể đem người cắt thành gì đây.

      Quá hiểm.

      An Tiêu Dao dựa lưng vào ghế, thoải mái chờ đợi Hạ Thanh đến phá giải, mặt khác để chuột vào nút, khi có nguy hiểm, lập tức thủ tiêu cơ quan, bằng mất mạng, Cố Thất Thất cùng Hạ Thần Hi bên kia cũng tốt.

      Hạ Thanh ngồi xuống, dù sao cũng có thời gian, tiến vào phía sau mật thất, ở đây nếu có tiếng súng, bên ngoài nghe được.

      Ánh mắt nặng nề nhìn…



      Chương 1828: Quân tử như ngọc mỹ nhân như lửa 22

      Ánh mắt nặng nề nhìn bàn cờ, đối với cờ đen trắng có chút hiểu biết, cũng phải là lâu, cơ bản là nhập môn cũng học được, nếu hiếu thắng xông quan, hẳn là phải chết thể nghi ngờ, Hạ Thanh chưa bao giờ làm cho mình vào con đường chết.

      đem đạn người mình lấy ra, lợi dụng đạn bằng cách gõ gõ mặt đất chỗ có cảm ứng, dựa vào trí nhớ nhỡ kỹ, chỉ có biện pháp ngốc nghếch này, mặt dù ngốc nghếch, nhưng mà, đây là biện pháp duy nhất lúc này.

      Bằng , muốn có cơ hội để chơi cờ.

      Cho dù có, cũng nhất định, có thể tới lối đối diện.

      Mỗi khoảng cách chỉ cho phép hai chân đứng thẳng, khoảng cách vô cùng , có chừng trăm khoảng cách như vậy, nếu muốn biết cái nào có cảm ứng, kiểm tra cần rất nhiều thời gian, nhớ kỹ nó cũng vô cùng khó rồi, Hạ Thanh ví mình như chiếc máy vi tính.

      Bắt trước bàn cờ, sau đó bắt đầu dùng đạn để kiểm tra, loại kiểm tra này cũng cần rất nhiều độ tinh xảo, bởi vì có nhiều đạn, Hạ Thanh muốn bảo đảm, đạn bay ra ngoài, đập vào mặt kính, bắn ngược trở về.

      Loại kiểm tra này vô cùng tốn thời gian, ở đây hơn trăm ô vuông lớn , đại đa số là có laser cảm ứng, chỉ có số ít để cho người của tòa nhà, bắt đầu kiểm tra, rất lãng phí thời gian.

      Hạ Thanh kiểm tra 3 tiếng đồng hồ, cơ bản là có bao nhiêu ô vuông kiểm tra xong hết.

      Mỗi ô có ký hiệu đặc biệt ở trong máy tính, tránh nhầm lẫn, nhớ kỹ, tất cả khu vực an toàn, An Tiêu Dao cười, gì thêm nữa, bất kể là ai, cũng lãng phí thời để kiểm tra khu vực an toàn như thế này.

      Hạ Thanh bước vào ô vuông thứ nhất, đây là ô an toàn trong khu vực, có thể thông đến phía đối diện, vô cùng , vòng qua bàn cờ vòng mới có thể qua. Hạ Thanh tới gian ở trung tâm, đột nhiên, có chuyện xảy ra ngoài ý muốn.

      vách tường từ đó bắn ra tía sáng xanh, nhằm hướng Hạ Thanh hướng tới, nhanh như chớp, Hạ Thanh kinh hãi, cấp tốc nhảy lên, nhảy lên cao nhất có thể, rồi co người lại, tia sáng xanh sượt qua đầu côlàm đứt vài sợi tóc, các sợi tóc đen rơi vào bàn cờ đen trắng phía trước.

      Nghiêng người về phía sau, chậm chãi hạ xuống, vừa mới đặt chân xuống, kính đối diện lại phóng ra tia sáng xanh, Hạ Thanh phi thân lên, vừa tránh nguy hiểm, vừa mới rơi xuống đất, đối diện tia sáng lại bay tới, Hạ Thanh căn bản kịp suy nghĩ gì, chỉ có thể tránh, đời được bên phải cũng phóng tới, co nhạy bén nhận thấy được mùi của tử vong.

      Đây là loại biến hóa khó lường.

      Cũng phải là cố định những ô chết.

      Khu an toàn tùy theo trọng lực mà thay đổi.

      Đây ràng là ô an toàn, bây giờ lại thay đổi, bốn phía đều có tia nguy hiểm bắn qua, tia sáng hướng bốn phía bắn ra, cùng nhau bắn qua lần, cao thấp giống nhau, có đường sống.

      Hạ Thanh nghĩ tới việc thay đổi kế hoạch, thân thể vừa lăn lộn, vừa đứng đùng vào khu vực an toàn là ô màu trắng, chỉ có thể ngựa chết thành ngựa sống, nếu phán đoán sai, nhất định bỏ mạng tại đây.

      ngồi xuống, tường bốn phía đều có tia sáng, cao thấp phập phồng, hướng Hạ Thanh bắn đến, Hạ Thanh cắn răng, loại này lặp lại các tia sáng xiên chéo vào nhau, có thế nào thể trách khỏi, muốn đánh cược lần, xem xem tốc độ của nhanh, hay tốc độ của ánh sáng nhanh, chung là thể ngồi chờ chết.

      Nhưng mà, bắn ra được nửa tia sáng, vội vàng lùi về.

      Hạ Thanh thở phào nhõm, nguyền rủa các cơ quan này.

      Chương 1829: Quân tử như ngọc mỹ nhân như lửa 23

      Hạ Thanh thở phào nhõm, nguyền rủa các cơ quan này, cuống quít từ bên hông lấy máy tính ra, khu an toàn thay đổi, kỳ an toàn cũng thay đổi, muốn điều chỉnh.

      cũng vui mừng, vừa tránh khỏi nạ, ở giây đồng hồ chỉ có thể đoán đúng phương hướng mà thôi.

      Thảo nào ở đây chết rất nhiều người.

      cũng thiếu chút nữa cũng như vậy.

      sờ sờ đầu mình chỉnh lại chỗ tóc vừa bị cắt mất, trong lòng tức giận, hôm nay buộc tóc lên, vì vậy cũng may mắn là chỉ bị mất chút.

      Nếu như thấp hơn chút có lẽ rơi xuống là cái đầu của .

      Bàn cờ quá phức tạp, vượt qua khả năng phán đoán của Hạ Thanh, ây giờ ở giữa bàn cờ. thể kiểm tra khu vực an toàn, nếu chính là muốn chết, vừa kiểm tra thời gian, đầy phòng đều là tia sáng xanh bay tới bay lui.

      Người muốn tiến về phía trước, bị cắt thành nhiều mảnh.

      An Tiêu Dao cầm máy tính lùi về phía sau, cốn cho là, Hạ Thanh hẳn chết là điều chắc chắn, cho nên chuẩn bị tốt cho tạm ngừng các cơ quan bảo vệ, ai biết khi vừa mới đụng tới chuột, Hạ Thanh liền chọn đúng ô an toàn, tránh được kiếp nạn.

      Cứ như vậy mà trong thời gian ngắn có thể chuẩn đoán chính xác được nguy hiểm mà tránh, khứu giác rất nhạy bén.

      Ngón tay Hạ Thanh trượt màn hình, chỉ ra hai con đường, khẳng định là có con đường đúng, chỉ là biết, đâu là con đường chính xác, chỉ có thể đoán năm mươi phần trăm xác suất.

      Hai bên traí phải, cũng đoán được khu an toàn, Hạ Thanh phải thuận tay trái, nhưng xưa nay luôn thích bên trái hơn, hạ quyết tâm, quyết đoán di động đến ô đen màu vuông bên trái, trong mật thất, có động tĩnh gì.

      Chỉ nghe thấy tiếng đập rất nhanh của tim .

      Thành công!

      thở phào nhõm, trong lòng nguyển rủa người nào thiết kế ra cơ quan này.

      Nguyền rủa và nguyền rủa, Hạ Thanh vất vả tìm kiếm cơ quan, như định liệu, được ba bước lại bắt đầu biến hóa, lại lần phán đoán là bên trái, kết quả lại bắt ra loạt các tia sáng xanh làm nhức mắt, Hạ Thanh đơn giản làm thôi, làm là làm đến cùng, thân thể lăn tròn đất vòng, cũng lười lại phán đoán đâu là khu an toàn, bởi vì đối diện chỉ còn có mười bước, cũng ở mảng hỗn loạn, phán đoán ra được cái gì, vì thế đánh cuộc phen.

      Nếu là phán đoán đúng, cái chết chờ sẵn, mà cái chết này quá tàn nhẫn, ở chỗ đứng lộn vòng, thân thể rất lợi hại, trực tiếp đụng vào cửa, Hạ Thanh chỉ cảm thấy ở chân có cảm giác đau đớn vô cùng, sau đó tê dại, cuối cùng có có cảm giác gì, nửa chân cùng phế , lúc lâu có cảm giác đau.

      Trán Hạ Thanh bị đụng chày máu, quay đầu lại là mảng tia sáng xanh quỷ dị, liền sát bên bên cạnh , khoảng hơn hai mươi giây sau tì cá tia sáng vụt mất, may di chuyển với tốc độ nhanh hơn cắc, nếu

      An Tiêu Dao nhíu mày, “Chẳng lẽ là BUFF, như vậy có lỗi với quá khứ?”

      thiết kế, trừ theo dựa vào các khu an toàn từng cái từng cái qua, bằng hẳn là phải chết nghi ngờ gì, dù cho tới cạnh cửa, cũng bị tia laze bắn chết, thế nào Hạ Thanh như thế mà lại chưa chết?

      xác động chỗ nào?

      Điểm này An Tiêu Dao cũng hiểu được, nhưng mà, đợi cho suy nghĩ vì sao lại như thế, liền nhìn thấy qua màn hình dưới chân Hạ Thanh có vũng máu.

      Hạ Thanh nhận thấy đúng, chân trái của chút cảm giác, tia sáng xanh xuyên qua bắp chân của , cứa vết thương đến chày máu, dưới lòng bàn chân cũng có mảng máu, làm đỏ chiếc quần mặc.

      Hạ Thanh để ba lô hành lý lấy ra chiếc kéo nhở, cắt chiếc quần ra.

    5. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Chương 1830: Quân tử như ngọc mỹ nhân như lửa 24

      Thanh để ba lô hành lý lấy ra chiếc kéo nhở, cắt chiếc quần ra, bắp chân trắng nõn ra, tất cả đều là vết máu, biết có phải chân của bị hỏng rồi , thấy chân có cảm giác đau.

      Bứt rứt đau.

      Nhịn cơn đau, với , chỉ là việc vô cùng đơn giản.

      Trán Hạ Thanh lấm tấm mồ hôi lạnh, kiểm tra lại vết thương, vui mừng, tia sáng xanh chết tiệt kia có xuyên vào xương , chỉ xuyên qua lòng bàn chân.

      Nhưng mà, như vậy cũng chịu được.

      Hạ Thanh có oán giận, cũng có nguyền rủa, lấy dụng cụ trong ba lô ra xử lý vết thương.

      xông qua các cơ quan, có lẽ chỉ có thể nguyền rủa tiếng, bất quá mà xông qua, hoặc là bị thương, chưa bao giờ oán giận.

      chỉ cho rằng, là mình có bản lĩnh, cho nên mới để chảy máu bị thương, oán giận người khác bức mình như thế này.

      Máu chảy nhiều, có chút choáng váng, nhưng do cầm máu nên cũng đỡ, xử lý vết thương vô cùng tốt, tia sáng bắn ra phía của cũng lớn, cũng làm giảm phiền phức cho , chỉ là chân bị thương, hành động có chút tiện.

      thà rằng tay bị thương.

      Hạ Thanh đem bịch máu ở trong balo ra, tự truyền máu cho mình, được huấn luyện, trộm bảo vật, tất cả công cụ phải chuẩn bị đầy đủ kể cả công cụ cứu thương khẩn cấp như lúc này, chính là vì sợ có chuyện xảy ra ngoài ý muốn. Vì để tránh cho ảnh hưởng đến những hành động sau đó, Hạ Thanh đành đánh cược trận, tê buốt dây thần kinh thế nên chắc ảnh hưởng đến hành động tiếp theo của .

      Xử lý tốt vết thương, cũng truyền hết máu, Hạ Thanh đứng dậy, nhìn đồng hồ tay chút, trời sáng, cánh cửa này rất chắc chắn, bên cạnh đó có cái nút, trực tiếp có thể vặn ra, Hạ Thanh cầu khẩn, muốn có cái bẫy nào nữa chờ .


      Đây cũng là mật thất, nhưng mà, chỉ là mê cung.

      Hạ Thanh cũng sợ mê cung, đối với người khác mà , mê cung so với bàn cờ bên ngoài còn khó hơn, đối với Hạ Thanh mà , mê cung rất đơn giản, từng học về giải mã mê cung thời gian, cho nên phải tự tin với Cố Thất Thất, bị vây ở mê cung.

      Cho nên, Hạ co nương hơn giờ liền ra, trong mê cung, lần bị thương, chỉ là nếu bị rối trong mê cung bị mê cung làm rối trí, Hạ Thanh là người tài nhất trong mê cung này, chỉ có bàn cờ bên ngoài.

      An Tiêu Dao vuốt cằm, rơi vào trầm tư, dựa theo tình hình này, tượng ngoạc này, phân nửa là giữ được.

      là muốn mọi chuyện tệ hơn sao?

      cũng ngờ, bức Hạ Thanh đến như vậy, xông qua bàn cờ, bị thương, rất chính xác với dự đoán của , coi như là Long Tứ cũng dám mình có thể bình an qua bàn cờ này, mê cung như vậy mà hề làm khó ?

      Nơi này có chín mật đạo, chỉ cần nhầm bước cũng bị bắn chết thành tổ ong vò vẽ.

      Như vậy mà hề làm có vấn đề gì xảy ra.

      Điều này đúng với khoa học.

      Người này là tên trộm chuyên nghiệp.

      qua sau mê cung, chính là mật thất, lại là cánh cửa đá, mở cửa cũng rất đơn giản, bởi vì là khóa mật mã, có đồ giải mã, cho nên rất nhanh mở được, vào bên trong, lòng bàn chân có cảm giác ướt ướt, Hạ Thanh cúi đầu nhìn toàn là máu của mình.

      lại nhiều, vết thương lại bị vỡ ra.

      qua, phía trước có hơn mười bậc thềm, Hạ Thanh theo bậc thềm xuống, xung quanh đều mang hơi lạnh u, mang theo luồng tà đạo cùng sát khí.

      Đột nhiên, nhìn thấy hắc đạo theo hướng mà tiến đến, mang theo hung khí sắc bén, Hạ Thanh xoay người lên, lại là ảnh hắc đạo xẹt đến, Hạ Thanh vừa sợ vừa tránh, đợi cho đứng vững, hai bóng đen trái phải xẹt qua .

      Chương 1831: Quân tử như ngọc mỹ nhân như lửa 25

      Đột nhiên, nhìn thấy hắc đạo theo hướng mà tiến đến, mang theo hung khí sắc bén, Hạ Thanh xoay người lên, lại là ảnh hắc đạo xẹt đến, Hạ Thanh vừa sợ vừa tránh, đợi cho đứng vững, hai bóng đen trái phải xẹt qua , trong đó có người nắm ám khí trong tay, bắn trúng bụng dưới Hạ Thanh, Hạ Thanh lùi lại mấy bước, thân người đập vào tường, đột nhiên, mũi tên từ phía tường đối diện bắn ra.

      Hạ Thanh liền xoay người né tránh, mũi tên rơi mặt đất, bốn phía các bóng đen nhào tới, Hạ Thanh giờ mới nhìn , bốn bóng đen này phải là người, mà là hình ảnh của máy chiếu, tung chiêu rất tốt, cách đánh rất cố định cứng nhắc, chỉ là sức đánh .

      Nguy hiểm nhất, cũng phải là những người máy này, mà là Hạ Thanh nếu như đánh nhau với những cỗ máy này ở đây đụng đến số cơ quan mật thất, điều đó mới là dọa người, đáng sợ nhất, thời gian ứng phó với người máy, thỉnh thoảng muốn né tranh bay tới có những mũi tên bắn lén bay tới như lá liễu sắc bén.

      Hạ Thanh mất máu quá nhiều, mặc dù mất máu, vết thương lại được xử lý tốt, có chút ảnh hưởng tốc độ cùng sức lực ra chiêu của , bị những người máy này quấn quýt lấy mình rời, hơn mười phút, bị bốn cái người máy đánh lại vài quyền.

      góc trong mật thất, tên cùng phi đao bay khắp nơi, nhằm hướng Hạ Thanh bay tới.

      lợi dụng những người máy này, cản trở ít phi đao cùng mưa tên, đột nhiên bay lên, tay giữ đầu người máy, trực tiếp bẻ gãy, với những phương thức giống nhau, bốn người máy hỏng.

      An Tiêu Dao hận nghiến răng nghiến lợi.

      Hạ Thanh cũng chịu nổi, cánh tay phi đao bắn găm vào bị thương, cánh tay có hai dòng máu chẩy xuống.

      người cũng bị người máy đánh bị thương vài chỗ.

      Nhưng mà biết là, từu trước đến nay là người duy nhất qua cơ quan mật thất của An Tiêu Dao.

      Lại về phía trước, chính là nơi dấu bảo vật.

      Chỉ là bị thương, là khó có được.

      Lại phía trước, chính là giấu bảo thất.

      Chỉ là bị thương chút, khó có được, rất nhiều người ở bên ngoài vào được, dù cho có tiến vào, cũng chết ở lúc đối đầu với cơ quan thứ nhất, có ai có thể vượt qua bốn mật thất, với năm tiếng đồng hồ.

      ngòi xuống, nhắm mắt lại điều dưỡng, có chút thoải mái.

      Mất máu quá nhiều làm thân thể Hạ Thanh rét run, trước mắt tự dưng thành màu đen, tiếp tục về phía trước, còn có cái gì khóa khăn, trong tình huống này , rốt cuộc rất nhanh.

      Nghỉ hơn hai mươi phút, mới có cảm giác thoải mái chút.

      Hạ Thanh đứng lên, mắt tự dưng hoa lên, từ từ về hướng phía giấu bảo vật, vừa đến nơi, hoa mắt nhìn thấy gì, quả thực, ở đây có rất nhiều những chiếc giá chạm rỗng.

      Có rất nhiều đồ cổ.

      Vô cùng hoa lệ.

      vách tường là vài bức họa nổi danh, có số chỉ có thể thấy ở bảo tàng Louvre, cho tới bây giờ chưa từng nghe thấy bị đánh cắp, ở đây các bức tranh cũng có khảm nạm, Hạ Thanh có thể dùng tay chạm vào.

      tưởng đó là đồ giả.

      Bảo tàng phương tây nếu như bị mất , nhất định công bố, cho tới bây giờ chưa từng nghe thấy công bố bảo vật bị trộm mất.

      Dù cho hiểu nhiều về các bức họa này, nhưng nghe đến nhiều nên thuộc các tên các danh học này.

      “Quá khoa trương, làm bậy…” Hạ Thanh muốn châm chọc, vậy mà tất cả đều là , tất cả đều là bút tích , có ít nhất mười bức họa mà có thể nhận ra được, cũng biết, là bị bọn họ trộm.

      Đặt ở chỗ này, nơi thấy mặt trời, Hạ Thanh cơ bản có thể xác định, là người duy nhất có thể xông vào đây.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :