1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mẹ 17 tuổi: Con trai thiên tài cha phúc hắc - Trình Ninh Tĩnh

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Chương 1746: Lữ trình Lục ca ca 1


      Động nhân nhìn phía xa người ôm nhau, nhìn bóng lưng nam nhân kia, biết là ai, là lần trước ở quán rượu, nam nhân bồi dùng cơm, tao nhã vô song, Tiểu Tuyết mười năm này, gặp phải rất nhiều người, tất cả đều là nhân vật phong vân.

      chưa với Phương Đông, là người vương bài, chỉ là đơn giản những năm ít chuyện chính mình gần đây trải qua, theo cách của Phương Đông đoán ra, mấy năm nay, cũng gặp được ít nhân vật tuyệt đại phong hoa.

      Cho nên, đem bảo hộ rất khá.

      cũng hỏi qua, nam nhân bồi ăn điểm tâm là ai, Tiểu Tuyết , là bạn rất thân của .

      Có cái gì bằng hữu, có thể thân mật đến nước này, ôn nhu như vậy ôm ta, hôn ta, đây là tình nhân mới có vô cùng thân thiết, dù cho phải tình nhân, cũng là thân nhân, bọn họ cũng phải.

      Vượt ra khỏi tình nghĩa bằng hữu bình thường.

      Tiểu Tuyết người khác?

      Đây chính là vì cái gì, chúc hạnh phúc sao?

      Phương Đông nắm chặt nắm tay, nhiều năm như vậy, thói quen cất giữ tâm tình của mình, có thói quen đến, cho là mình còn cách nào khác, giờ khắc này, dưới lòng bàn chân dâng lên hỏa, ở trong thân thể bạo phát.

      Như núi lửa bạo phát.

      Khắp nơi đều là ánh lửa.

      Chỉ nghĩ đem người chướng mắt xa xa cắn nuốt.

      Lục Trăn cảm giác được Tiểu Tuyết cứng ngắc, quay đầu nhìn lại, thấy là Phương Đông, hơi nhíu mày, ngả ngớn chút, tay vẫn như cũ ôm eo Tiểu Tuyết, Phương Đông thần sắc tối sầm lại, thân là nam nhân, tự nhiên hiểu được, đây là ý gì.

      gây hấn với.

      Nam nhân này thoạt nhìn, mặc dù là con bướm hoa hoét, nhưng dễ chọc. kiến thức rộng rãi, hạng người gì chưa từng thấy, đương nhiên cũng gặp nam nhân như Lục Trăn vậy, toàn thân lệ khí đều bị giấu ở dưới tươi cười.

      Nhìn như ngả ngớn, lại rất có thực lực.

      Đây là người bây giờ Tiểu Tuyết ?

      Phương Đông trầm mặt, xoay người bỏ .

      Tiểu Tuyết biến sắc, cuống quít đứng dậy, Lục Trăn kéo tay , hoang mang quay đầu lại muốn , Lục Trăn , "Đừng đuổi theo."

      " ta hiểu lầm chúng ta." Tiểu Tuyết vội vàng , "Tôi phải cùng ta giải thích ."

      "Tiểu Tuyết, nghe tôi , đừng đuổi theo." Lục Trăn trầm giọng , dùng sức lôi kéo, đem Tiểu Tuyết kéo xoay người lại, làm cho ngồi xuống, "Tôi biết thích cùng người khác chơi đoán tâm tư, cũng biết, các ngươi thanh mai trúc mã, nhưng mười năm trôi qua, như , rất nhiều thứ giống nhau."

      " ta nếu hiểu lầm, để ta hiểu lầm , nếu , ta quay đầu lại tìm muốn đáp án, thẳng đến nghe chính miệng , người khác, rất hạnh phúc, ta mới có thể hết hy vọng."

      "Nếu ta như thế xoay người rời , liên tìm kiếm chân tướng dũng khí cũng có, cũng đáng ."

      "Thế nhưng..."

      "Nghe lời, là nam nhân, hay tôi là nam nhân?" Lục Trăn cắt ngang lời của , mỉm cười nhìn , Tiểu Tuyết thở dài, nghe theo Lục Trăn đề nghị, lý trí của cũng trở về, suy nghĩ Phương Đông trở về làm cái gì?

      Tìm sao?

      tâm tư phức tạp, nghĩ cũng nhiều, Lục Trăn lại vuốt mặt mình, "Xem ra tôi nếu như sắm vai tình nhân của , nhất định rất thành công, lần trước Tiêu Dao đem vị trí tặng cho tôi quả nhiên là đúng rồi."

      "Tôi liền biết là cố ý ."

      "Đó là, tiểu sinh gương mặt này xưa nay đều là bán điểm lớn nhất, sắm vai tình nhân thích hợp nhất, uổng công tiểu sinh chiếu cố nó như thế."

      Chương 1747: Lữ trình Lục ca ca 2


      "Đó là, tiểu sinh gương mặt này xưa nay đều là bán điểm lớn nhất, sắm vai tình nhân thích hợp nhất, uổng công tiểu sinh chiếu cố nó như thế." Lục Trăn có chút tự kỷ vuốt khuôn mặt của mình, đối với bề ngoài mình, phi thường có lòng tin.

      Tiểu Tuyết dở khóc dở cười, nhưng là thừa nhận, đây là lời .

      Lục Trăn nhìn coi được, kia được công nhận, nam nhân vương bài, nếu chọn cành hoa, đương nhiên là Lục Trăn, ai cũng đừng nghĩ cùng tranh.

      Phương Đông quay đầu lại, so với Lục Trăn dự tính được mau hơn, được nửa giờ, ta lại xuất bờ cát, lúc này, tâm tình của ta tốt hơn rất nhiều, chính làm nũng bán manh đùa Tiểu Tuyết hài lòng.

      Tiểu Tuyết chịu nổi, cười đến rất xán lạn.

      Phương Đông trầm mặt, nhìn đôi nam nữ này, phải thừa nhận, bọn họ rất xứng, xứng đến tình hình đố kị, ở bờ cát cái gì cũng làm, cứ như vậy nhìn trận bóng, cũng rất cảnh đẹp ý vui.

      Xung quanh có rất nhiều ánh mắt của người tập trung ở người bọn họ.

      Xem ra, là bị bọn họ hấp dẫn ánh mắt.

      Tiểu Tuyết chính nghiêng đầu, với Lục Trăn cái gì, tiếu ý ôn nhu, tim của bắt đầu lên men, muốn thừa nhận loại tình tự này, lại phải thừa nhận, rất đố kị, rất đố kị.

      thực người khác?

      tin.

      Tiểu Tuyết , vừa mất lý trí, mới có thể quay đầu , trong thoáng chốc quay đầu lại, nghĩ đến đêm hôm đó chuyện, tâm tư Tiểu Tuyết, người , có thể cảm giác được, Tiểu Tuyết như vậy, sao lại người khác.

      tin.

      Cho nên, lại quay đầu lại đến tìm .

      Dù cho người khác, cũng muốn nghe thấy chính miệng .

      Nếu , tin.

      Tuyết nhi của , đợi nhiều năm như vậy, nếu chỉ là bởi vì cùng người khác quá thân mật, liền buông tha cho, đây coi là cái tình gì?

      "Tiểu Tuyết, xem ra, tôi có lỗi đánh giá ta." Lục Trăn nhìn thấy Phương Đông trước, mỉm cười, Tiểu Tuyết quay đầu nhìn lại, thời gian nhìn thấy Phương Đông, hiển nhiên ngẩn ra, lúc này mới bao lâu, ta lại trở về.

      Lần này, Phương Đông có tránh, tới trước mặt , giọng , "Tuyết nhi, có lời với em."

      Tiểu Tuyết vô ý thức nhìn Lục Trăn, Phương Đông thần sắc tối sầm lại, thần sắc này nhiều ỷ lại người khác, sợ rằng Tiểu Tuyết cũng nhận thấy được, cả người , tất cả tâm tư ỷ lại người khác.

      Nam nhân này với , vô cùng quan trọng.

      Ánh mắt Phương Đông ở người Lục Trăn tuần sát phen, phải thừa nhận, đích xác rất ưu tú, Lục ca ca là cái loại đó phàm là chỉ cần là nữ nhân đều thích loại nam nhân này, quá nam nhân, cũng quá khí chất.

      Tươi cười rất có phong tình.

      Phương Đông tâm càng lúc càng trầm, Lục Trăn đứng dậy, tính trấn an vỗ vỗ vai Tiểu Tuyết, cũng làm cái gì làm người ta hiểu lầm, chỉ là câu rất ái muội, "Đừng quá muộn, đêm về loại chuyện này, lần là được."

      Tiểu Tuyết gật gật đầu, hai người này tâm tư rất thành, nghe vào trong tai Phương Đông, nhưng lại có ý tứ gì khác.

      Lục Trăn rồi.

      Tiểu Tuyết cười, vỗ vỗ vị trí bên người, ý bảo ngồi xuống, Phương Đông trong lòng mọi cách muốn, cũng chỉ ngồi xuống, càng muốn mang Tiểu Tuyết chỗ yên tĩnh, tốt chuyện giữa bọn họ.

      phải là ở nơi ầm ĩ bờ cát, cách đó xa còn là đoàn người thét chói tai.

      " phải về nhà sao?" Tiểu Tuyết trước phá vỡ trầm mặc, cũng giải thích quan hệ cùng Lục Trăn, Phương Đông tính tình nội liễm, lại thâm sâu ái Tiểu Tuyết, từ dưỡng thành thói quen tốt, bày sắc mặt ở trước mặt Tiểu Tuyết .

      Chẳng sợ lúc này trong lòng vui, cũng có lại trầm mặt.

    2. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Chương 1748:

      "Xử lý chuyện." Phương Đông qua loa, ánh mắt của vượt qua đoàn người, nhìn về phía ngoài khơi, nước biển xanh thẳm đường trườn, đối diện lại là bờ biển, cao lầu, trời xanh mây trắng, xung quanh đều là người ta buông lỏng bầu khí.

      Hoàn cảnh như vậy, từng là tha thiết ước mơ, sau khi Tiểu Tuyết chết, chỉ xuất trong mộng.

      "Tuyết nhi, nên quay đầu lại tìm em sao?" Phương Đông hỏi, ngăn chặn trong lòng buồn khổ.

      Mười năm, thực thay đổi quá nhiều chuyện sao?

      Tiểu Tuyết cúi đầu, cũng phân lời này Phương Đông là có ý gì, rốt cuộc muốn cái gì? Thấy trầm mặc, Phương Đông nhìn , nữ nhân này lần cười đều là quen thuộc , chẳng sợ nhiều năm như vậy chưa từng thấy đến, cũng là quen thuộc như vậy.

      luyến tiếc, ở gương mặt này trước nhìn thấy mảy may thất vọng cùng khổ sở.

      Ngày đó, nhận điện thoại bằng hữu Trình Mịch, ánh mắt góc phụ nhìn thấy ánh mắt đau đớn, vậy mà sinh ra loại đáng buồn vui sướng, vui sướng chính là, lòng của còn người , bây giờ nghĩ đến, biết là tự mình đa tình phải .

      "Vì sao, tới sớm chút tìm ?"

      Tiểu Tuyết thở dài, đúng vậy, vì sao tới sớm chút tìm , có thể cho Phương Đông, là bởi vì quá tự tin, cho là vĩnh viễn thay đổi, cho nên quan tâm mấy tháng như vậy, bởi vì mười năm cũng chờ .

      cho rằng, chờ lâu mấy tháng, có bất kỳ biến cố gì.

      Ai biết, chuyện duyên phận, có đôi khi chậm phút đồng hồ, cũng là chậm.

      "Năm đó em bị thương, cũng mất ký ức, thân thể nuôi mấy năm, dây thanh quản chậm rãi khôi phục, thân thể cũng mới khôi phục, chỉ là ký ức vẫn có thể tìm trở về. Về sau, Thần Hi ở New York gặp phải em, cho em biết chuyện phụ thân, em cảm thấy rất quen thuộc, ký ức mới chậm rãi trở về."

      "Phụ thân sau khi chết, em cũng khôi phục ký ức, chẳng qua là khi , nam nhân vừa nhìn thấy là người em rất trọng yếu, phụ thân ở người ta đánh rất nhiều thứ, ta có mấy năm tuổi thọ, vì cứu ta, em mới đình lại , Thần Hi cũng , nghĩ cho biết, em còn sống. Chỉ là em nghĩ đem chuyện chấm dứt, lại tìm , ngờ chứa nhiều biến cố, em cũng nghĩ như thế."

      "Em đến bây giờ cũng có thể nghiên cứu ra phương án tới cứu ta, ta lại nhìn bác sĩ tâm lí, em hao hết tâm tư điều dưỡng thân thể ta, muốn ta sinh bệnh, nếu như ta sinh bệnh, khả năng nửa năm mấy tháng tuổi thọ cũng có."

      "Em có nhiều thời gian xa xỉ như vậy, xử lý chuyện của mình."

      "Đình lại phút đồng hồ, chính là phút đồng hồ, chừng, cứ như vậy phút đồng hồ, em tới kịp cứu ta, em muốn lãng phí."

      Phương Đông trầm mặc nhìn , tự nhiên tin theo như lời Tiểu Tuyết , chỉ là ngờ, vừa thoạt nhìn đại nam nhân phong hoa tuyệt như vậy, vậy mà có bao nhiêu năm tuổi thọ, ta thoạt nhìn rất khỏe mạnh.

      "Hạ Phong chết ?"

      "Ừ, chết ." Tiểu Tuyết nhàn nhạt , "Còn may là, trước khi chết ông để lại di ngôn cho em, đem nguyên nhân cuối cho em, em nghiên cứu mới hơi chút có khởi sắc, bây giờ là thời gian quan trọng, càng thể có lỗi."

      "Ở trong lòng em, ta so với quan trọng?" Phương Đông cười khổ hỏi, ngăn chặn lệ khí trong lòng, trong lòng cho tới bây giờ đều là Tiểu Tuyết duy nhất, người quan trọng nhất, lúc nào, muốn đến phiên bài đệ nhị.

      Có lẽ, liên đệ nhị bài hơn.

      Tiểu Tuyết ngẩn ra, "Này căn bản thể so sánh a."

      thích , muốn cùng người nhà của so với ai khác quan trọng nhất, cái này căn bản là chuyện khó giải, sao có thể so với.

      Chương 1749:

      Phương Đông lại hiểu lầm lời của , cho là hoàn toàn thể cùng Lục Trăn đánh đồng, những lời này đối với Phương Đông mà , quả thực tru tâm, Tiểu Tuyết hiểu biết ý người, tâm tư linh lung, thấy sắc mặt kịch biến, cũng biết có chỗ hiểu lầm.

      cuống quít giải thích, "Phương Đông, ta với em mà , ý nghĩa giống như em đối với Thần Hi và Xanh, mười năm này, bọn em sống nương tựa lẫn nhau, có thể hiểu sao? Năm đó bọn họ cứu em chỉ là cử thủ chi lao. Lại rước lấy họa sát thân, năm đó bọn họ còn cái gì cũng có, chỉ là đàn nhiệt huyết lính đánh thuê, khắp nơi bị người đuổi giết, lại mạo hiểm bị bạch nhân truy sát nguy hiểm, mang theo em xung quanh cầu y, theo Bắc Phi mãi cho đến Đông Âu, cuối cùng đến Na-uy tìm được danh thầy thuốc tốt, đem em chữa cho tốt."

      "Bình thủy tương phùng, bọn họ có nghĩa vụ làm như vậy, nếu như có bọn họ, em sớm chết , gì có em ngày hôm nay, bây giờ, ta gặp nạn, em sao lại ngồi yên lý đến, mặc kệ chính em có bao nhiêu chuyện trọng yếu, em cũng có thể để ở bên."

      Bọn họ là bằng hữu, cũng là thân nhân, qua nhiều năm như vậy, vẫn sống nương tựa lẫn nhau.

      Thân mật được thể phân cách.

      "Em là , em với ta có tình , chỉ có thân tình cùng ân tình?" Phương Đông nhạy bén nắm lấy ý tứ Tiểu Tuyết trong lời , những thứ ấy u tối nghĩa tan thành mây khói, nhìn quanh gian, thần thái sáng láng.

      Tiểu Tuyết ôn nhuận cười, " ta là người nhà của em."

      Đơn giản câu , cũng quan hệ giữa bọn họ.

      Phương Đông thở phào nhõm, trong lòng cam lòng, nam nhân kia tám phần là cố ý kích thích , may mắn quay đầu lại, bằng , cũng biết chính mình lỗi mất cái gì. Tiểu Tuyết cúi đầu, ngón tay bất an dây dưa cùng chỗ.

      thấp thỏm hỏi, " cùng ấy thế nào ?"

      Phương Đông thân thủ, chế trụ hông của , đem mang đến người mình đến, làm cho an tọa ở chân của mình, Tiểu Tuyết cuống quít ôm cổ của , tránh cho chính mình té ngã, ôm ấp này, đến nay vẫn làm bên má đỏ lên, tim đập rộn lên.

      Trong lồng ngực khắc kia, cấp thiết muốn nhảy ra bộ ngực.

      " thực đứa ngốc." Phương Đông ôm thở dài tiếng, vô cùng thân thiết hôn vào môi của , ôn nhu triền miên, chóp mũi cọ gương mặt , vô cùng thân thiết đến cực điểm, "Từ thủy tới chung, cũng chỉ có em."

      Tiểu Tuyết kinh ngạc nhìn , trong mắt giấu được khiếp sợ, cho rằng, Phương Đông có người khác, vội vã hồi Pháp, cũng là cùng nữ nhân của gặp nhau, lo lắng nữ nhân của , ngờ, lại ra câu như vậy.

      "Em cho rằng..."

      "Chúng ta đều là đứa ngốc." Phương Đông cười khổ, đem chuyện giữa và Trình Mịch, từ đầu chí cuối cho Tiểu Tuyết, chút lừa gạt, Tiểu Tuyết đau lòng đến cực điểm, vì sao Phương Đông đáp ứng nữ nhân khác, muốn thử lần, hiểu được.

      chỉ là muốn muốn người đến cùng.

      Nếu phải Tiểu Tuyết, ai cũng có thể.

      "Xin lỗi." Tiểu Tuyết hôn , vẫn xin lỗi, Phương Đông ánh mắt đựng đầy sủng nịch, dung túng tất cả lờ , đột nhiên tin câu , duyên phận là của ngươi, cuối cùng là ngươi .

      Mặc kệ rất xa rồi, trái đất tròn, cuối cùng chung quy trở lại bên cạnh ngươi.

      Tiểu Tuyết với , chính là người như thế.

      "Chờ em đem chuyện bên này kết thúc, cùng về nhà, được ?" Phương Đông nhắc tới cầu, để ý, Tiểu Tuyết cứu người trọng yếu, thậm chí cảm kích những người đó, bởi vì bọn họ, Tuyết nhi có thể sống được, thả quá được cũng tệ lắm.

      Sắc mặt hồng hào, thân thể khỏe mạnh.

      Cũng cảm kích những người đó, gặp mười năm, bây giờ quý trọng .

    3. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Chương 1750: Lục ca ca mỹ nhân lữ trình 5

      Cũng cảm kích những người đó, vắng họp mười năm, bây giờ quý trọng .

      Tiểu Tuyết mím môi, biết nên trả lời như thế nào, nghiệp của rời tổ chức khủng bố, có rất nhiều hạng mục nghiên cứu, đều phải qua tay , nếu là trở lại Hỏa Vân, thân phận xấu hơn.

      Phương Đông sớm muộn cũng biết, Tiểu Tuyết cũng có gì giấu giếm.

      " biết vừa người vừa rồi tên gọi là gì sao?" mỉm cười hỏi.

      Phương Đông lắc đầu, Tiểu Tuyết , " ta là Lục Trăn, xa lạ."

      "... Lục Trăn Vương bài?"

      "Đúng vậy." Tiểu Tuyết mỉm cười , " là lần đầu tiên nhìn thấy khuôn mặt của ta, đây chính là ta, cũng biết em tại cùng chỗ với ai, để ý sao?"

      "Em cái gì ngốc vậy." Phương Đông giọng răn dạy, "Mặc kệ em làm cái gì, em đều là Thần Tuyết, có gì được. chỉ là kinh ngạc, em vậy mà cùng bọn họ cùng chỗ, thảo nào..."

      nghĩ, hình kia là Lục Trăn gửi cho .

      Từ đầu tới đuôi, ta đều là cố ý .

      Quả nhiên xảo quyệt như lời đồn.

      Tiểu Tuyết , "Em vô ý gạt , tương lai có ngày, sớm muộn cũng biết , Thần Hi cùng Thanh cũng biết, nếu như muốn cùng về nhà, em phải cùng bọn họ chút."

      Phương Đông ngẩn ra, mười năm thực thay đổi ít \.

      Bây giờ, Tiểu Tuyết muốn cùng về nhà, vậy mà trước muốn chút, nếu là bọn họ đồng ý, chẳng lẽ Tiểu Tuyết cũng cùng về nhà?

      "Em có muốn?"

      Chỉ cần muốn, tất cả cũng phải là việc khó, nếu muốn, vậy khó .

      Tiểu Tuyết cúi đầu, "Muốn!"

      Vô cùng muốn, nhưng cũng quyến luyến cuộc sống ở Vương bài, phong phú thỏa mãn, đây là hai đoạn nhân sinh đặc sắc trong đời của , kể là kia đoạn, cũng muốn, này cũng xung đột.

      " chờ em."

      Chờ em cùng nhau về nhà, ngày này, đợi được lâu lắm, để ý, đợi thêm khoảng thời gian nữa.

      Thân thể Lục Trăn trạng thái dần dần ổn định, bác sĩ tâm lí theo dõi liên tục nửa tháng, trạng thái tâm lý của đều ổn định hơn, thân thể tốt, tâm tình cũng tốt, gặp bác sĩ tâm lí khó khăn nhất kia cửa cũng vượt qua.

      Tiểu Tuyết quyết định cho chính mình kỳ nghỉ dài hạn, Phương Đông ở New York bồi tuần liền , cho tới bây giờ vào trong căn cứ tổ chức khủng bố. Cũng phải là kiêng kỵ cái gì, mà là căn bản cần thiết vào.

      Hỏa Vân cùng Vương bài vốn cũng là nước giếng phạm nước sông.

      rồi, Tiểu Tuyết có chút nhớ , sau khi thân thể Lục Trăn ổn định, theo số liệu thực nghiệm của , tính toán Pháp chuyến, vừa lúc tiện đường gặp người giáo sư y học, thuận tiện đưa cho Phương Đông kinh hỉ.

      Lục Trăn chút ý kiến cũng có, chào hỏi, cho người bảo vệ .

      Lại qua liên tục nửa tháng, trạng thái tinh thần Lục Trăn tốt hơn, An Tiêu Dao có chút bận rộn, cũng bắt đầu phân công cho xử lý ít việc, chạy đông chạy tây, chuyến qua Prague.

      Hơn tháng này, Nolan rất bận, rất bận.

      Sinh động với vùng Bắc Phi, phá án và bắt giam mấy vụ án lớn, bắt được mười người phần tử khủng bố nổi danh toàn cầu, tạo dựng uy tín 19 trung đội triệt để, người mười chín trung đội vô cùng sinh động khởi đến, ở Bắc Phi lập chiến công hiển hách.

      Đồng thời, Nolan cũng thu phục binh lính thủ hạ, để cho bọn họ tâm phục khẩu phục.

      Ngày nghỉ liền đến nước chảy thành sông, có được tám ngày nghỉ, Lục Trăn vừa nghe, vô cùng cao hứng, sớm thiết kế hành trình du lịch rồi, vừa nghe Nolan có ngày nghỉ, cũng lập tức cùng An Tiêu Dao chào hỏi.

      An Tiêu Dao thiếu chút nữa bóp chết .

      Chương 1750: Lục ca ca mỹ nhân lữ trình 5

      Cũng cảm kích những người đó, vắng họp mười năm, bây giờ quý trọng .

      Tiểu Tuyết mím môi, biết nên trả lời như thế nào, nghiệp của rời tổ chức khủng bố, có rất nhiều hạng mục nghiên cứu, đều phải qua tay , nếu là trở lại Hỏa Vân, thân phận xấu hơn.

      Phương Đông sớm muộn cũng biết, Tiểu Tuyết cũng có gì giấu giếm.

      " biết vừa người vừa rồi tên gọi là gì sao?" mỉm cười hỏi.

      Phương Đông lắc đầu, Tiểu Tuyết , " ta là Lục Trăn, xa lạ."

      "... Lục Trăn Vương bài?"

      "Đúng vậy." Tiểu Tuyết mỉm cười , " là lần đầu tiên nhìn thấy khuôn mặt của ta, đây chính là ta, cũng biết em tại cùng chỗ với ai, để ý sao?"

      "Em cái gì ngốc vậy." Phương Đông giọng răn dạy, "Mặc kệ em làm cái gì, em đều là Thần Tuyết, có gì được. chỉ là kinh ngạc, em vậy mà cùng bọn họ cùng chỗ, thảo nào..."

      nghĩ, hình kia là Lục Trăn gửi cho .

      Từ đầu tới đuôi, ta đều là cố ý .

      Quả nhiên xảo quyệt như lời đồn.

      Tiểu Tuyết , "Em vô ý gạt , tương lai có ngày, sớm muộn cũng biết , Thần Hi cùng Thanh cũng biết, nếu như muốn cùng về nhà, em phải cùng bọn họ chút."

      Phương Đông ngẩn ra, mười năm thực thay đổi ít \.

      Bây giờ, Tiểu Tuyết muốn cùng về nhà, vậy mà trước muốn chút, nếu là bọn họ đồng ý, chẳng lẽ Tiểu Tuyết cũng cùng về nhà?

      "Em có muốn?"

      Chỉ cần muốn, tất cả cũng phải là việc khó, nếu muốn, vậy khó .

      Tiểu Tuyết cúi đầu, "Muốn!"

      Vô cùng muốn, nhưng cũng quyến luyến cuộc sống ở Vương bài, phong phú thỏa mãn, đây là hai đoạn nhân sinh đặc sắc trong đời của , kể là kia đoạn, cũng muốn, này cũng xung đột.

      " chờ em."

      Chờ em cùng nhau về nhà, ngày này, đợi được lâu lắm, để ý, đợi thêm khoảng thời gian nữa.

      Thân thể Lục Trăn trạng thái dần dần ổn định, bác sĩ tâm lí theo dõi liên tục nửa tháng, trạng thái tâm lý của đều ổn định hơn, thân thể tốt, tâm tình cũng tốt, gặp bác sĩ tâm lí khó khăn nhất kia cửa cũng vượt qua.

      Tiểu Tuyết quyết định cho chính mình kỳ nghỉ dài hạn, Phương Đông ở New York bồi tuần liền , cho tới bây giờ vào trong căn cứ tổ chức khủng bố. Cũng phải là kiêng kỵ cái gì, mà là căn bản cần thiết vào.

      Hỏa Vân cùng Vương bài vốn cũng là nước giếng phạm nước sông.

      rồi, Tiểu Tuyết có chút nhớ , sau khi thân thể Lục Trăn ổn định, theo số liệu thực nghiệm của , tính toán Pháp chuyến, vừa lúc tiện đường gặp người giáo sư y học, thuận tiện đưa cho Phương Đông kinh hỉ.

      Lục Trăn chút ý kiến cũng có, chào hỏi, cho người bảo vệ .

      Lại qua liên tục nửa tháng, trạng thái tinh thần Lục Trăn tốt hơn, An Tiêu Dao có chút bận rộn, cũng bắt đầu phân công cho xử lý ít việc, chạy đông chạy tây, chuyến qua Prague.

      Hơn tháng này, Nolan rất bận, rất bận.

      Sinh động với vùng Bắc Phi, phá án và bắt giam mấy vụ án lớn, bắt được mười người phần tử khủng bố nổi danh toàn cầu, tạo dựng uy tín 19 trung đội triệt để, người mười chín trung đội vô cùng sinh động khởi đến, ở Bắc Phi lập chiến công hiển hách.

      Đồng thời, Nolan cũng thu phục binh lính thủ hạ, để cho bọn họ tâm phục khẩu phục.

      Ngày nghỉ liền đến nước chảy thành sông, có được tám ngày nghỉ, Lục Trăn vừa nghe, vô cùng cao hứng, sớm thiết kế hành trình du lịch rồi, vừa nghe Nolan có ngày nghỉ, cũng lập tức cùng An Tiêu Dao chào hỏi.

      An Tiêu Dao thiếu chút nữa bóp chết .

    4. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Chương 1752:

      "Quyết !" Lục ca ca vô cùng kiên trì, " đến ngoại than, lão tử chết sống rời xe."

      "..."

      Lục Trăn cố chấp, Nolan cũng là lần đầu tiên thấy được, nhưng lần này xem như là mở rộng ra nhãn giới, theo Phổ Đông chuyển tới sau Phổ Tây, lại cao giá chuyển hơn giờ, Nolan ngủ, cuối cùng cũng đem xe chạy đến ngoại than, muốn chết chính là, tìm được nơi dừng xe, lại đem xe chạy đến dừng ở kho thương trường, như thế lăn qua lăn lại, Lục ca ca cũng mau ủ rũ .

      Ngồi xe tốt, phí lực lo lắng như thế, chút chỗ tốt có, may mắn, Lục ca ca tốc độ khôi phục cũng rất nhanh, nhanh chóng liền khôi phục hưng trí, chút cũng e ngại biển người ngoại than này.

      Chỉ là, vẫn muốn châm chọc câu, tối khuya như vậy, nhiều người như vậy thực là hiếm thấy.

      Nước ngoài buổi tối khuya đường hoang tàn vắng vẻ, dáng vẻ này ở đây, nhiều người như vậy.

      Hai người bên ngoài than dạo nửa giờ, Lục Trăn liền ăn tiêu, khí trời nóng, chỉ là người chen chúc tâm hoảng ý loạn, Nolan biết thoải mái, dẫn mới ít người, vẫn hướng cầu trắng bên kia , người hơi ít chút.

      Chụp ảnh cũng có thể nhìn thấy Phương Đông minh châu hoàn chỉnh.
      " còn nhớ bố mẹ có người nhà ở đâu cần phải về thăm sao?" Nolan bên vì chụp ảnh bên thuận miệng hỏi, người đều trở lại cố hương, vào cổng nhà, luôn có điểm thể nào nổi.

      "Tôi nhớ ." Lục Trăn trả lời rất tùy ý.

      Nolan thầm nghĩ, Vương bài có tổ chức tình báo lớn như vậy, nếu muốn tra người, so với lật thư còn dễ, sao có thể biết, nếu muốn biết, nhất định có tin tức, trừ phi Lục Trăn muốn biết.

      "Mẹ cậu cùng người trong nhà có mâu thuẫn gì sao?" hỏi.

      Lục Trăn thở dài , "Tôi nghe mẹ đề cập qua, bà từ theo cha mẹ di dân đến nước Mỹ, mẹ sau khi chết, cậu về nước, kỳ thân nhân của ông đều ở quốc nội, vẫn luôn lui tới, đến mâu thuẫn, cũng mâu thuẫn, chính là rất nhiều năm liên lạc, đột nhiên tới cửa, cảm thấy kỳ quái sao? Dù cho bọn họ đường, tôi cũng nhất định nhận thức bọn họ, hà tất nhận thân."

      như vậy, Nolan cũng cái gì nữa, chuyện Lục Trăn quyết định, quyết tâm là muốn chấp hành.

      Bọn họ phà, ngồi ở phía cao ngắm phong cảnh, sông Hoàng Phố mang theo vài phần cảm giác mát, thổi vào người rất thoải mái, Lục Trăn nhìn kiến trúc hai bờ sông, mỉm cười, đây là cố hương.

      Tất cả tinh hoa đều ở đây hai bờ sông Hoàng Phố.

      Các loại mỹ lệ.

      kể là kia tòa thành thị, hai bờ sông đều là cảnh tượng đẹp nhất.

      Tới hừng đông, lúc này mới trở về, có kinh nghiệm, hơn nữa trí nhớ Lục Trăn, lái trở về được hai mươi phút, vừa nghĩ tới chạy đến bên này, Lục Trăn tình cảm thấy các loại xót xa trong lòng.

      Lục Trăn đoạn đường này xuống, thân thể mệt mỏi rã rời, nằm xuống liền ngủ, Nolan buồn ngủ, đem bảng kế hoạch của Lục Trăn lấy ra, Lục Trăn ở Thượng Hải tính toán dừng lại hai ngày, đây mới là buổi tối.

      Kỳ thực, cảm thấy thành phố lớn có gì hay dạo, ngày như vậy đủ rồi, thế nhưng, du lịch lại muốn quá mức chặt chẽ, miễn cho Lục Trăn vất vả, tìm hiểu nơi muốn .

      Miếu thành hoàng, tính rất xa, Lục Trăn đến Thượng Hải liền mấy nơi như vậy, lấy lời Lục Trăn , mọi người đều muốn nơi này, chúng ta cũng thể ngoại lệ.

      nghiêng đầu nhìn Lục Trăn yên lặng ngủ, tâm tình lộn xộn, là hài lòng .

      Chương 1753:

      nghiêng đầu nhìn Lục Trăn yên lặng ngủ, tâm tình lộn xộn, là hài lòng .

      Cực thấy vui vẻ như vậy, chẳng sợ vòng đường, vòng thời gian dài như vậy, cũng rất có kiên trì, như vậy, theo , vui vẻ là được rồi.

      Lục Trăn theo thói quen dậy sớm, trong khách sạn có phòng tập thể thao cho khách, thấy Nolan còn ngủ, người bơi, bơi giờ trở về, Nolan cũng tỉnh, Lục Trăn vừa mới tắm sạch , cười híp mắt, cho nụ hôn.

      Nolan bị áp ở giường, lập tức có loại ảo giác quân vương còn sớm.

      vừa mới tắm rửa, trong hơi thở, toàn là vị đạo của Lục Trăn, vị đạo sữa tắm nhàn nhạt mộc chất hương khí, có thể mê hoặc người, Nolan chìm đắm trong hương khí tại đây, mê muội với răng môi vô cùng thân thiết.

      Thẳng đến phát giác có chút khống chế được, mới đẩy vai Lục Trăn.

      Nam nhân sáng sớm đến thông thường đều vô cùng xúc động, nhưng chịu nổi Lục Trăn nhiệt tình như vậy.

      " có định lực." Lục ca ca châm chọc tiếng, bị Nolan đẩy đầu ra, đối với người của mình, lão tử muốn loại định lực đồ chơi này làm cái gì? Có thể điểm định lực đều có cũng quan hệ.

      Lúc Nolan tắm, hơi lâu chút, Lục Trăn ở bên ngoài chuẩn bị gì đó ra cửa, Nolan vừa ra tới, bọn họ xuống lầu ăn điểm tâm, sau đó miếu thành hoàng, có kinh nghiệm hôm qua, Nolan cho Lục Trăn lái xe.

      Bằng , tất cả thời gian đều lãng phí xe.

      Lục Trăn hôm nay ngoài ý muốn cố chấp, hai người thuê xe miếu thành hoàng, vừa đến miếu thành hoàng, Lục Trăn mới cảm nhận ràng được cái gì gọi là nhiều người, hai người ở trong đám người đẩy giờ, Lục Trăn trước chịu nổi, kéo Nolan ăn mấy thứ ăn vặt.

      Lúc này, trời còn sớm, cách ăn cơm trưa cũng có khoảng cách, Lục ca ca là tâm bi kịch, nhịn được nghĩ rống tiếng, có nơi nào ít người hay ? ? ?

      "Cảnh điểm đều là người, đừng vô giúp vui, tùy ý ở thành thị này hóng gió, xem như là thỏa mãn về nhà niệm tưởng, những chuyện khác liền nên suy nghĩ nhiều." Nolan nhàn nhạt , dắt Lục Trăn rời miếu thành hoàng.

      Bọn họ đều thích nơi thanh tịnh chút hơn, cực xuất ở nơi người chen người như thế.

      ra miếu thành hoàng, Nolan cùng Lục Trăn bắt đầu có mục đích ở trong thành, Lục Trăn nghĩ thầm, vậy cũng là nhà bà ngoại, chỉ là, đối với thành phố này thực xa lạ cực kỳ. Xa lạ chút sợ hãi, trong tiềm thức của , còn muốn bảo lưu chút ký ức ngày xưa, lại phát , càng lúc càng mờ nhạt mạc.

      Xe dừng ở bác, Nolan mang Lục Trăn bác, hôm nay phải cuối tuần, cũng phải ngày lễ, cũng có nhiều người, cuối cùng cũng thanh tịnh chút, hai người tiến nhà bảo tàng, Nolan mang Lục Trăn dạo tác phẩm nghệ thuật cảm thấy hứng thú.

      Chợt nhìn thấy chiếc bình sứ, Lục Trăn ở miệng trương thành 0, qua đoan trang cẩn thận, vuốt cằm, cười đến có chút bí hiểm, Nolan tới, đây là chiếc bình sứ Minh triều, chạm hoa rất tinh xảo.

      phải thừa nhận, này đó đồ sứ, lại tiếp còn là nổi danh nhất Trung Quốc, cũng tinh xảo nhất, mặc dù hoàng thất châu Âu cũng có chút đồ sứ rất tinh xảo, thoạt nhìn rất đẹp đẽ quý giá, lại tổng thiếu quốc gia cổ chia ra rất nặng.

      Loại bình sứ này, cực kỳ hiếm thấy, đột nhiên là long phượng trình tường, làm công rất tinh mỹ.

      đối với mấy thứ này có năng lực thưởng thức, cũng phát Lục Trăn đối với mấy thứ này có năng lực thưởng thức.

      "Làm sao vậy?"

      Lục Trăn tiến đến bên tai Nolan giọng , "Là đồ giả."

    5. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Chương 1754:

      Lục Trăn tiến đến bên tai Nolan giọng , "Là đồ giả."

      Nolan, "..."

      bác là rất nổi danh nhà bảo tàng, sao có thể hội cất giữ đồ giả, Lục Trăn lúc nào đối với văn vật có thưởng thức năng lực như thế? Đồ chơi này đều đặt ở thủy tinh công nghiệp, có thể nhìn ra là đồ giả, hay là phẩm?

      Nolan tỏ vẻ rất hoài nghi.

      Đây là nhất kiện văn vật, niên đại cửu viễn, thế nhưng bảo tồn rất tốt, Nolan nghĩ thầm, nếu là đồ giả, người ta đưa cho đại gia triển lãm.

      Lục Trăn cười đến tao nhã bức người, "Chính phẩm ở ca ca tay, này đương nhiên là đồ giả."

      Nolan, "..."

      " trộm văn vật Trung Quốc?"

      " trộm, lời này khó nghe bao nhiêu, tôi đó là hắc ăn hắc được ?" Lục Trăn , nhắc lại chuyện cũ, "Năm đó tôi cùng Long Tứ phụ trách vận chuyển quân giới vào London, vừa lúc đụng với nhóm buôn lậu văn vật."

      "Lại tiếp, tính là bọn họ xui xẻo, bọn họ bị hải quan ngăn lại, văn vật này chính là theo bác cùng Tây An mấy nhà bảo tàng ăn cắp, về sau đủ số trả đưa cho Trung Quốc, trùng hợp chính là, lúc đó tôi cùng Long Tứ trốn ở khoang thuyền có việc gì làm, mở cái rương, tất cả đều là bảo vật, Long Tứ cầm vòng ngọc, hẳn là trong năm vòng tay Đường triều, tiểu sinh đối chiếc bình sứ này vừa gặp , thuận tay liền lưu ."

      Nolan, "... Trả lại cho người ta."

      "Dựa vào cái gì." Lục Trăn hừ lạnh, vừa cẩn thận ngắm nhìn chiếc bình sứ, cũng phải là nhã tặc, năng lực thưởng thức tính đặc biệt tốt, nhưng biết, bình hoa nhà nhất định là chính phẩm, bình hoa này điểm là đồ giả.

      Mặc dù thoạt nhìn giống nhau như đúc.

      Ánh sáng màu đều hề sai biệt.

      " xem, dù cho tiểu sinh cầm bình hoa, bọn họ cũng chỉnh ra cái giống như đúc đặt ở đây cho người ta thưởng thức, nhân gia là hành gia, dự đoán người trong nghề cũng nhìn ra, tôi cần gì phải hoàn trả đến, lại , tiểu sinh tình thích bình hoa này."

      Nolan lắc lắc đầu, "Đây là đồ cổ."

      " phải đồ cổ tôi cũng trộm đâu, Long Tứ thích nhất trộm bảo, chúng tôi cũng biết trộm Ai Cập châu Âu bao nhiêu đồ cổ." Lục Trăn cho là đúng, quả thực khiêu chiến Nolan đạo đức quan.

      "Tôi tìm xem vòng tay..." Lục Trăn đột nhiên trận, thu hồi tất cả , chuyện xấu, chuyện xấu, này lắm miệng, luôn luôn quên nam nhân này tâm tư nhiều nhạy bén, miệng thiếu, nhắc tới vòng tay làm cái gì?

      Vòng tay kia, Cố Thất Thất mang nhiều năm như vậy, Nolan phát ?

      " rồi, rồi, tiểu sinh có hưng trí." Lục Trăn kéo Nolan liền , thể nhìn nữa, vòng tay kia tay Cố Thất Thất thấy rất được, nếu là ở đây cũng thấy đồ giả, nhất định phải chết.

      Nolan đến, "Chạy nhanh như vậy làm cái gì, chột dạ?"

      "Tôi chột dạ cái gì." Lục Trăn trong lòng vừa nhảy, lại vẫn như cũ bảo vệ hoàn mỹ sứt mẻ tươi cười, quả thực chút kẽ hở, người thoạt nhìn cũng bình tĩnh, ngầm lại hối thanh ruột.

      "Chiếc bình sứ này là trấn quán chi bảo, trộm nó, vô tâm hư?" Nolan hỏi lại, Lục Trăn thở phào nhõm, cười đến tượng lưu manh, "Cùng lắm , sau này tiểu sinh giúp bọn họ đem đồng đen đầu thú đều trộm trở về."

      Đây là điển hình binh đến tướng canh, nước đến đất chặn, mặc kệ Nolan cái gì, Lục Trăn đều có bản lĩnh đỉnh trở lại.

      "Tiểu mỹ nhân, tôi phát chút năng lực nghệ thuật thưởng thức cũng có." Lục Trăn chuyển hướng đề tài, dạo nửa ngày, cũng thấy được thích đông tây, đối tác phẩm nghệ thuật thứ này, Nolan là hiểu.

      "Vật này là xa xỉ phẩm, tôi cho tới bây giờ liền , vì sao bức họa có thể bán ra cao như vậy giá, treo ở nhà có ích lợi gì."

      Chương 1755

      "Vật này là xa xỉ phẩm, tôi cho tới bây giờ liền , vì sao bức họa có thể bán ra cao như vậy giá, treo ở nhà có ích lợi gì." Nolan nhàn nhạt , "Tôi đối tất cả đồ cổ cũng có năng lực thưởng thức."

      Lục Trăn, "..."

      "Ngày nào đó chúng ta Ai Cập, trộm mộ vương phi?" Lục Trăn mỉm cười đề nghị, "Tôi có huyệt, tổng là vào được, có hồi thiếu chút nữa chết ở bên trong, còn là Long Tứ tới cứu tôi ."

      "Đem tôi vòng hôn mê, dưới đất giống như mê cung, tìm thế nào đều được vật bồi táng của bà ở đâu."

      " trộm vật bồi táng của bà làm cái gì?" Nolan hỏi, "Vật bồi táng nữ nhân, đơn giản là vàng bạc châu báu, trộm mấy thứ này, phải dùng tới?"

      "Tổ chức chúng tôi rất nhiều đặc công mỹ nữ được ?" Lục Trăn phản bác, "Trộm mộ chỉ là đối với mình loại khiêu chiến, tôi phát cổ nhân thiết kế cơ quan thể nhìn, dùng ánh mắt người đại giải được, đều biết bao nhiêu người chết ở trong mộ, trước đây thời gian chúng tôi còn là lính đánh thuê, nếu là nhiệm vụ ngang qua Ai Cập liền thích đến trộm mộ, có mấy huyệt chúng tôi vào được."

      "Có huyệt càng sâu, tất cả đều là sương mù dày đặc, độc khí đặc biệt nặng, may mà tiểu sinh bách độc xâm, bằng sớm công đạo ở phía dưới ."

      nhắc tới chuyện nguy hiểm này đó, luôn luôn qua loa, Nolan trong lòng cực kỳ vui.

      Lục Trăn trộm bảo, có ý kiến gì, chỉ là trộm bảo quá nguy hiểm, như vậy khiêu chiến cực hạn, nếu ngày kia vận khí tốt, xảy ra chuyện làm sao bây giờ? thâm tín, văn minh quốc gia cổ là có nhất định tà tính .

      Lục Trăn mắt quan bát phương, chú ý tới có vòng tay của Thất Thất, mới an tâm, chiếc bình sứ là trấn quán chi bảo, cho nên có đồ giả, vòng tay có, kia là rất khó phục chế, vòng tay kia độc nhất vô nhị, thực phục chế ra thứ hai đến.

      Cố Thất Thất người vẫn luôn chỉ có vòng ngọc là trang sức, cái trang sức khác chưa bao giờ mang, có thể nghĩ, bản thân cũng thích.

      Hai người dạo bác, cũng sắp đến lúc ăn cơm, Lục Trăn cùng Nolan cũng khách sạn lớn, tùy tiện chui đầu vào trong quán đường, là quán món cay Tứ Xuyên, đầu đường N nhiều quán món cay Tứ Xuyên, mãn đường cái đều là xuyên món ăn Tương Giang.

      Nolan nguyên bản hiểu đây là cái món ăn tự điển gì, chờ nhìn thấy thức ăn tất cả đều là hồng đan đan, nhìn về phía Lục Trăn, " có thể ăn cay."

      "Hôm nay tôi cao hứng." Lục Trăn , Nolan nhíu mày, bản thân phải người có thể ăn cay, vừa nhìn thức ăn đỏ rực này có điểm chịu nổi, may mắn, này có hai món là cay .

      " ở nước ngoài rất ít ăn cơm trưa ngon." Lục Trăn mở ra thực đơn, cười cười, "Bảo đảm thích ."

      Nolan , "Toàn muốn vi cay, được ăn quá cay."

      Lục Trăn cũng tính thái quá, biết tình hình thân thể của mình, đương nhiên cần ăn cay, hai người hai phần điểm tâm, bao gồm hai rau trộn, nhân viên phục vụ nhìn bọn họ chọn thực đơn, đều muốn hỏi bọn họ chút là phải vài người cùng nhau ăn cơm, có cần bày thêm bát đũa hay .

      Mặc dù thời gian Lục Trăn cùng phục vụ gọi món ăn đều tiếng Trung, nhưng phần lớn thời gian đều tiếng với Nolan, nhân viên phục vụ cũng hỏi, chỉ là thầm châm chọc, này hai soái ca sức ăn thực là dọa người.

      Thức ăn lần lượt đưa lên, đều là món ăn Tương Giang thông thường, Lục Trăn bình thường đều rất thích ăn, tâm huyết dâng trào làm mấy thứ, nhưng vị lại cùng quán cơm làm giống nhau...

      Lục Trăn ăn được rất khoái trá, tâm tình cũng tồi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :