1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mẹ 17 tuổi: Con trai thiên tài cha phúc hắc - Trình Ninh Tĩnh

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Chương 1556: Chúng ta là người của hai thế giới 5

      "Toàn bộ thôn người sống cũng còn."

      "Tôi muốn cứu người, thể làm gì, lúc đó tuổi quá , bọn họ súng ống đạn được trang bị lại mạnh mẽ, tôi quay đầu lại thăm dò chuyện này, phát nhóm người này phần thuộc doanh trại cảnh sát biên giới của Algeria, thường xuyên thực thi pháp luật bạo lực, giết người vô số, dân của bốn làng bị giết trong tháng."

      "Tôi đem trong chuyện này báo, nghĩ chính phủ gửi người tiếp viện vì người bị chết chủ trì công đạo, đương nhiên, năm đó tôi còn vẻ đơn thuần, tin ác hữu ác báo, kết quả chính phủ bác bỏ, cho phép chúng tôi tham gia chiến loạn nội bộ quốc gia bọn họ, nhiệm vụ của chúng tôi chính là tìm kiếm tù binh."

      " ngờ, tối hôm đó, toàn bộ doanh trại cảnh sát hơn bốn trăm miệng ăn đều bị giết bình thường, khi đó bộ đội đóng quân cách đó đến km, nhưng ở đây hơn bốn trăm người chết vậy mà khiến cho bộ đội chú ý, trường cũng có vết đạn, tất cả đều là giống nhau dao găm gây thương tích, người sống."

      "Đây là trong những kì án lớn nhất năm đó, sau vụ án kia, tôi ở địa phương còn dừng lại nửa tháng nghĩ điều tra chuyện này, ngờ có học viên của học viên quân West Point bị bại lộ, chúng tôi bị buộc rút về nước Mỹ.

      Nolan chậm rãi lên chuyện năm đó, đô ngờ, và Lục Trăn hóa ra từng có khoảng cách gần như vậy, có lẽ, thời gian nhìn nhóm người tàn sát người dân kia, Lục Trăn cũng nhìn, năm đó Lục Trăn, chỉ có 12 tuổi .

      Lục Trăn dường như nhìn Nolan như nhìn quái vật, đột nhiên nhớ tới Thất Thất năm đó câu , Thất Thất , cây hình như có người.

      Bọn họ năm đó mắt cũng thấy màn thảm kịch này, cho nên chọn doanh trại cảnh sát này, cũng nghĩ tới, và Nolan vậy mà trong lúc vô ý từng có thân mật tiếp xúc như vậy, vậy mà ở cùng chỗ xuất qua.

      Chỉ là, năm đó bọn họ tất cả đều là nhóm đứa , lớn nhất Long Tứ cũng quá 14 tuổi, sức quan sát cùng lực nhạy bén có tốt như bây giờ vậy, Thất Thất nhất, chỉ có 8 tuổi, lời của mấy người bọn họ cũng như vậy tưởng , bọn họ vội vàng rút lui khỏi, cũng là chú ý phía sau là có phải có người.

      Nolan bật cười , "Nếu như đêm hôm đó tôi xuất ở biên giới, là phải chúng ta sớm biết?"

      Lục Trăn lạnh lùng , "May mà xuất , bằng , mấy người chúng tôi liên hợp lại liền đem để làm."

      là lời , năm đó bất kể là ai xuất ở chỗ đó, chỉ cần phải đoàn đội bọn họ mọi người đều bị giết chết.

      Nolan , "Tôi chỉ là cảm khái, tôi từng cách gần như vậy."

      " rốt cuộc có hiểu hay tôi cái gì? Năm đó cái doanh trại cảnh sát doanh kia, trăm người là có tội, cái khác hơn ba trăm người, vừa điều qua đây, bọn họ cái gì cũng làm, chúng tôi liền xử bọn họ tử hình."

      "Chúng tôi cũng có tội, chúng tôi cũng quyền lợi làm như vậy."

      "Tôi và cùng dạng người như vậy, tôi có đạo đức, cũng có thị phi gì, lúc nào mới có thể nhìn minh bạch?"

      Nolan kinh ngạc nhìn Lục Trăn, dường như Lục Trăn giống như ra lời như vậy, trầm giọng , "Lục Trăn, tôi cho là chúng ta qua, tôi cho là chúng ta cũng có chung nhận thức, cho phép ta cùng đời, ngày đó cùng tôi qua ít gặp gỡ ở trong ngục, tính toán để cho tôi tới gần."

      Chương 1557:Hai người cùng nhau ngồi xe lửa 1

      "Cậu cũng nỗ lực phối hợp trị liệu, cai nghiện, cậu đều thành công, vì sao, lại muốn đem tôi đẩy ra?"

      Nolan dù sao hiểu biết Lục Trăn, hai người trải qua nhiều mưa gió như vậy, lúc lại là thanh mai trúc mã, nếu ngay cả điểm ấy cũng có hiểu biết, cũng xứng Lục Trăn, ta vội vã đem đẩy ra như thế là vì sao?

      Lục Trăn nhìn trời xanh, ánh mặt trời ấm như vậy, nhưng cách nào cảm nhận được, lưng hình như có luồng gió lạnh, ngừng thổi tới trong xương cốt của , cái loại lạnh lẽo này, rất chống cự, nhưng lại thể đuổi .

      "Chỉ sợ rằng đây là ảo giác của , tôi phối hợp trị liệu, chỉ là vì chính tôi, cùng quan hệ, tôi và những thứ gặp gỡ ấy, cho phép tới gần, cũng là vì tôi, cùng quan hệ, càng là sợ hãi như nhau, tôi càng là muốn ở bên người, như vậy tôi mới có thể khắc phục sợ hãi trong lòng."

      "Những thứ này đều là vì tôi có thể nhanh chóng tốt, tôi báo thù, cùng cũng quan hệ."

      "Tôi đến nay còn có cách nào, hoàn toàn đem chuyện này buông ra, ở bên cạnh tôi, chúng ta sớm muộn có ngày có vết rách."

      Nolan nheo mắt lại, trầm giọng , "Tôi nguyện ý chờ cậu!"

      "Tôi muốn cho chờ." Lục Trăn cự tuyệt, mắt như hồ nước cuối thu, có gợn sóng, Nolan tính toán nhìn thấy cảnh sắc bên trong, lại phát , cái gì cũng có, mảnh tiều tụy.

      vì sao, đột nhiên trở nên như vậy?

      Lục Trăn nửa năm này vẫn nguyện ý cùng , thế nào đột nhiên lại bằng lòng? Là sợ hãi giết chết để cho ghét cay ghét đắng, cho nên ngay từ đầu đẩy ra, đây cũng quá bình thường, cũng hợp lý.

      Rốt cuộc làm sao vậy?

      "Rốt cuộc phát sinh chuyện gì?" Nolan nghiêm nghị hỏi, "Vì sao đột nhiên tuyệt tình như thế?"

      Lục Trăn lạnh lùng cười, " thực là quá ngốc, tôi phải đột nhiên tuyệt tình như thế, tôi là trời sinh tuyệt tình như thế, là tình nguyện, cho tôi còn rất thiện lương, sớm nhìn lầm rồi."

      Nolan nhìn sâu, ngực nặng nề phập phồng, Lục Trăn biết tức giận, có giải thích, Lục Trăn cũng muốn cùng Nolan sớm ngả bài như vậy, nếu phải Nolan ra lời đồng sinh cộng tử.

      Nếu là như vậy, như sớm chút kết thúc, thà rằng Nolan hận .

      Cũng muốn Nolan bồi cùng chết.

      Morgan tới, Lục Trăn cũng mệt mỏi rã rời đứng lên, sau loạt kiểm tra, thân thể cũng có chút ăn tiêu, "Tôi muốn trở về, tự tiện."

      Nolan lạnh lùng cười, kêu ở , "Có phải sau lần tự tiện này, cậu liền bao giờ thấy tôi nữa hay ?"

      Lục Trăn cũng lời nào, Nolan tay chế trụ cổ tay của , thân thể gầy nhiều, tay có thịt gì, tất cả đều là xương cốt, rất , Nolan ở cổ tay của nắm ra vết đỏ giống nhau.

      nhíu mày nhìn Nolan, cũng lời nào.

      Nhịn xuống cổ tay đau đớn, kỳ thực với , cũng tính đau đớn.

      Sau khi ở ngục giam ra, năng lực nhẫn nại đau đớn lại tầng.

      "Lục Trăn, trở về thành phố New York, cũng gần 6 giờ, chúng ta cùng ăn bữa cơm." Nolan , sắc mặt Lục Trăn khẽ biến, hất tay của ra, "Tôi !"

      "Cậu phải !" Nolan nổi giận gầm lên tiếng, là người cực uy nghiêm, nửa năm này vì Lục Trăn, chỉ thiếu chút nữa khuôn mặt tươi cười nghênh người, gầm lên như thế, trái lại lâu thấy, Lục Trăn cười khổ, đây là tự tìm .

      "Tôi ." Lục Trăn lại lần nữa cự tuyệt.

      còn chưa có chuẩn bị tâm lý tốt, vào trong đám người.

      "Cậu muốn chạy trốn tới khi nào?" Nolan nghiêm nghị chất vấn, "Chúng tôi cho cậu thời gian dài như vậy, cậu lần nữa trong đám người dũng khí cũng có, cậu thế nào báo thù? Hôm nay tôi cùng với cậu ra ngoài, chính là muốn đem cậu mang đến trong đám người, cậu thể vĩnh viễn rúc ở trong tòa cao ốc này."

    2. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Chương 1558: Hai người cùng nhau ngồi xe lửa 2

      "Cậu phải người nhu nhược!"

      "Đừng làm cho tôi khinh thường cậu!"

      Cuối cùng hai câu là cực kỳ nghiêm khắc chỉ trích, Lục Trăn thay đổi sắc mặt, hung ác nham hiểm nhìn , Nolan cũng để ý, trầm giọng hỏi, "Cậu sợ sao?"

      "Chuyện này tôi tự có chủ trương, cần tới chỉ trích."

      Nolan lắc đầu, ", cậu chính là sợ, Lục Trăn, cậu bây giờ cả đám người đều sợ, cậu thế nào giết người?"

      "Đủ rồi!" Lục Trăn lớn tiếng quát dừng lại.

      Bị người trúng tâm , mà nhất là những tâm chịu nổi, tùy ý là ai, tính tình cũng quá tốt, Lục Trăn cũng như nhau.

      quả thực dám tin, Nolan hung hăng như vậy.

      Nolan nắm tay , trầm giọng , "Cậu phải nghĩ chia tay sao? , chỉ cần cậu khắc phục vấn đề này, tôi biết cậu có tôi có thể qua rất tốt, tôi đồng ý chia tay, bằng , tôi chia tay."

      "..."

      Con ngươi màu lam của Nolan như biển cả thâm thúy, thâm tình, mà lại như muốn đem linh hồn của đều hút vào, mang theo mị hoặc đặc biệt, Lục Trăn cảm giác mình đều nhanh hít thở thông, Nolan nghiêm túc , " Nếu cậu muốn tôi rời , ít nhất phải để cho tôi biết, mình cậu có thể qua rất khá, nếu , tôi như thế nào bỏ được, lại lần nữa buông tay cậu ra?"

      Lục Trăn trong lòng rất đau, ánh mắt chật vật, dám cùng Nolan đối diện, ánh mắt như vậy, như muốn đánh nát tim của , lòng như đao cắt cũng như vậy, đối với Nolan tuyệt tình tàn nhẫn như thế.

      Vì sao, ta oán cũng giận?

      ta phải nên hận chính mình sao?

      Vì sao hận?

      "Đáp ứng tôi, được ?" Nolan giọng hỏi.

      có thể đáp ứng sao?

      Nếu đây là điều kiện duy nhất để Nolan đáp ứng rời khỏi , cố gắng khắc phục.

      thân thể sứt mẻ này, thể liên lụy Nolan.

      "Tốt!"

      Morgan xa xa liền nhìn thấy bọn họ tranh chấp, qua đây, đến lúc Lục Trăn phất tay, để cho qua, Nolan khẽ , " dẫn người về trước , chờ sau bữa tối, tôi đem Lục Trăn đưa trở về."

      "Bữa tối?" Morgan kinh ngạc, cho rằng Lục Trăn đường ngồi xe trở về, lúc này ăn bữa tối, chỗ nào ăn bữa tối? Lục Trăn còn chưa có chuẩn bị tâm lý, ta còn rất chống cự đám người.

      Lục Trăn , "Các trước ."

      Morgan tuy có nghi hoặc, nhưng là cái gì nữa, nếu đây là ý của Lục Trăn, cũng vui vẻ tán thành.

      Vùng ngoại thành có trạm xe lửa.

      Nolan mang Lục Trăn ngồi xe lửa trở về.

      tại ai theo dõi Nolan, ngồi xe lửa trở về cũng là có thể, cho dù có người ôm cây đợi thỏ theo tung tích, khẳng định cũng nghĩ ra, Nolan cùng Lục Trăn ngồi xe lửa, chuyện này dường như là thể nào.

      Nolan mua hai tờ vé, vì vùng ngoại ô có người sống, nên nhà ga này rất ít người, lẻ loi chỉ có mấy người chờ xe lửa, đây là vùng ngoại ô rất xa xôi, chiếc xe lửa muốn nửa giờ.

      dắt Lục Trăn ngồi ở ghế dài, bên cạnh có máy bán hàng tự động, Nolan đến bên cạnh mua nước cho Lục Trăn, thời gian liền trôi qua lúc, mỹ nữ gợi cảm ngồi ở bên cạnh Lục Trăn và cùng Lục Trăn chào hỏi.

      Dường như Lục Trăn như bị giẫm phải cái đuôi, vô ý thức đứng dậy, cách ấy xa mét.

      đến gần nhíu mày nhìn , mắng tiếng bệnh tâm thần, ngược lại rời , hướng các bạn bè của , sau đó đối với Lục Trăn chỉ trỏ, Nolan nhìn ở trong mắt, lại cái gì.

      Chương 1559: Hai người cùng nhau ngồi xe lửa 3

      Lục Trăn cũng có chút có quen, Lục ca ca là ai, phong lưu lại tiêu sái, mãn lâu hồng tay áo chiêu(ý đào hoa giỏi tán ), tuyệt đối là sát thủ của phụ nữ, từ 9 tuổi đến 90 tuổi, có người phụ nữ nào mà đối phó được, chưa từng có người phụ nữ Lục Trăn phải.

      Càng người phụ nữ, Lục Trăn là bệnh tâm thần.

      ở trước mặt người phụ nữ, luôn luôn ưu nhã thân sĩ, mê người khêu gợi.

      Mấy tháng này được, dù là Lục Trăn đều cảm thấy thế đời trở nên quá nhanh.

      Đoạn thời gian ở ngục giam kia, thính lực của ràng tăng lên, người phụ nữ giọng nữa cũng nghe được, mà của người phụ nữ đến gần kia lại , Lục Trăn tinh tường nghe thấy các thảo luận chính mình.

      Đơn giản là bệnh tâm thần, tự kỷ.

      vô ý thức muốn chạy trốn xa rời nhà ga, chạy trốn tới xe của Morgan, vĩnh viễn rời khỏi nơi nhao nhao hỗn loạn này.

      Nolan cầm hai bình nước, đứng ở ngoài ba mét, ánh mắt Lục Trăn chống lại Nolan, nhất thời có thể dời, trong mắt người nọ, đối với tất cả đều là chờ mong, tất cả đều là cổ vũ, cũng điểm tạp chất.

      Lục Trăn đột nhiên nhớ tới lúc bé, Nolan cũng luôn là như thế nhìn .

      Chờ mong cùng ta biến thành người như vậy, chờ mong theo ta cùng nước Mỹ, chờ mong làm người thiện lương chính nghĩa.

      Giống như vẫn sống ở trong ánh mắt chờ mong của Nolan.

      lúc , phản bội qua loại chờ mong này, vì tư tâm mình thoát loại chờ mong này.

      Bây giờ, trưởng thành người này.

      đến trong xương cốt, luyến tiếc bởi vì cái chết của mình thương tâm khổ sở, luyến tiếc đem ta người lẻ loi vẫn thế giới, có nhiều luyến tiếc như vậy, sao lại tiếc, lại lần nữa phản bội ta chờ mong.

      Tâm từ vừa muốn chạy trốn, lại rụt trở lại.

      Lục Trăn hướng cười, tuy có chút cứng ngắc, trái lại ôn hòa.

      Nolan thở phào nhõm, vặn mở chai nước cho , Lục Trăn uống ngụm, vị lạnh băng, hơi chút giảm bớt khẩn trương, Nolan dẫn ngồi ở ghế dài, "Có phải đặc biệt khó chịu hay ?"

      nghe thấy tim của Lục Trăn đập, đập rất nhanh.

      ta khẩn trương.

      "Tôi nhịn được." Lục Trăn nhàn nhạt , dù cho nhịn được, cũng phải nhịn, đây là đối với hứa hẹn của mình, cũng là đối với Nolan hứa hẹn, là thời gian , ra thế giới của mình .

      Lục Trăn chưa bao giờ là người hối hận, từ chỗ Tiểu Tuyết biết mình sống quá 30 tuổi, có 3 tháng. làm theo phối hợp trị liệu, làm theo tích cực điều dưỡng thân thể.

      cũng có rơi xuống, cam chịu.

      nhiều, chỉ là thù hận mà thôi.

      dám tới trong đám người, cũng phải là sợ hãi đám người làm tổn thương .

      Mà là sợ hãi, sợ khống chế được, làm tổn thương người khác.

      Bầu khí giữa hai người rất trầm mặc, bên cạnh các nữ nhân vẫn thầm như cũ, đối với thân phận của Nolan cùng Lục Trăn rất tò mò, khuôn mặt của Lục Trăn là con lai, thiên về người phương đông, rất ôn nhuận. Nolan ngũ quan thâm thúy tuấn, ở trong mắt người tây phương là thuộc về đàn ông rất tuấn tú, đồng dạng chờ xe, nếu là nam nữ trước kia, sớm hòa mình, duy chỉ có bọn họ, yên tĩnh hình như thế giới chỉ có nhau.

      Tai của Nolan nghe thấy ít từ ngữ chịu nổi, ánh mắt sắc bén đảo qua, những người phụ nữ Lục Trăn lập tức im lặng, Nolan xây dựng ảnh hưởng(ý ánh mắt của thiếu tá) lâu, người bình thường phải có thể trêu chọc được.

      Chương 1560: Bọn họ cùng nhau ngồi xe lửa 4

      Cuối cùng, các cũng im lặng ít, lúc này, người đàn ông đỡ người phụ nữ có thai tới, ghế dài có thể ngồi năm người, đôi vợ chồng kia ngồi xuống. Lục Trăn vốn dĩ rất cứng ngắc, thử có thể tiếp xúc thân thiết cùng người khác ngoài Nolan như thế hay .

      thử, chờ người phụ nữ bên kia ngồi xuống, sau đó phát , làm được, thực làm được.

      chỉ có thể đứng dậy, Nolan nhìn , cũng miễn cưỡng. Nếu ngay từ đầu Lục Trăn có thể tiếp nhận, khả năng cũng cao, giống như có người tới gần , bắt đầu khẩn trương, phản ứng của làm lớn, đôi vợ chồng kia cũng có sinh nghi.

      Lục Trăn ở sân ga tự nhiên đến những chỗ vắng vẻ.

      May mắn, bao lâu, xe lửa vào trạm.

      Chỉ ngừng năm phút đồng hồ, đoàn người lục tục lên xe, Lục Trăn tới chỗ ngồi cuối cùng. và Nolan ngồi cùng chỗ, Nolan đem vị trí chỗ ngồi gần cửa sổ cho Lục Trăn. Lúc này trong xe có nhiều người, chỉ có ba bốn người.

      Xe lửa hướng thành phố rời , trải qua mấy trạm, đều có người, lúc tới gần thành phố, người tăng lên nhiều ràng, Lục Trăn cũng bắt đầu trở nên vô cùng khẩn trương. Vị trí đối diện cũng có người ngồi, là hai người đàn ông thanh niên, thậm chí tệ hơn, người đàn ông mặc quân trang lục quân cấp bậc thiếu úy.

      Trong lòng của Nolan lộp bộp tiếng, đại loại có cảm giác xong đời.

      Lúc đầu Lục Trăn đối với người quân chính phủ cũng có bao nhiêu bài xích, đừng gì đến thù hận. Bọn họ muốn làm chuyện gì cùng Lục Trăn chút quan hệ cũng có. Sau khi trải qua việc ngục giam, hoàn toàn khác nhau.

      Lục Trăn căm hận tất cả người mặc quân trang.

      Bộ tác chiến và bộ đội đặc chủng có thường phục cùng đồng phục tác chiến chính mình. Lục Trăn thấy có quân hàm bộ đội đặc chủng, hẳn toàn bộ là tác huấn phục cùng thường phục, có thể đơn giản phân biệt, nếu là có quân hàm, tất cả đều là quân hàm lục quân.

      Bộ tác chiến cùng bộ đội đặc chủng giống như toàn bộ xuất thân lục quân.

      Trong đoạn cuộc sống kia, Lục Trăn thấy nhiều nhất chính là đàn ông mặc loại quân trang này.

      Ngoại trừ màu sắc khác biệt các quân hàm, cơ bản có gì khác nhau, thậm chí có thể phân loại bọn họ thành loại người, lục quân.

      Nolan là người bộ quốc phòng, xuất thân bộ đội đặc chủng, lục quân bộ đội đặc chủng. Từ sau khi Lục Trăn được cứu ra, Nolan chưa bao giờ ở trước mặt mặc qua quân trang, trừ phi thực nghĩ đoạn cảm tình này muốn kết thúc.

      An Tiêu Dao có nhắc nhở trước, chính cũng có ý thức này.

      Dù sao là người của mình, biết tất cả suy nghĩ của Lục Trăn.

      ta cách nào nhịn được có người mặc trang phục lục quân xuất ở trước mặt ta.

      Ở thời gian điên cuồng nhất của ta, ta khả năng cũng bận tâm là ai, súng đem giết chết.

      Sau khi nhìn thấy, người binh lính cấp bậc thiếu úy ngồi ở trước mặt bọn họ. Nolan thiếu chút nữa nhảy lên, cảm giác được hô hấp Lục Trăn trở nên rất chầm chậm, rất chậm, bàn tay nắm rất chặt, dường như cực lực nhẫn nại cái gì.

      Nolan hô hấp cũng rất chậm và luôn chú ý cảm xúc thay đổi của Lục Trăn.

      Ở thời điểm ta có thể khống chế chính mình, Nolan cũng lo lắng.

      Bây giờ, chỉ chờ đợi, người thiếu úy này xuống xe ở trạm kế tiếp.

      Ánh mắt của Lục Trăn nhìn người rất châm chọc.

      Thiếu úy nhíu mày, nhìn Lục Trăn, "Thưa , xin hỏi có chuyện gì ?"

      Lục Trăn cứng ngắc đem tầm mắt dời , nhìn ngoài cửa sổ, khuôn mặt lạnh ngắt.

      Nolan , "Xin lỗi, bạn thân của tôi bệnh nặng mới khỏi, tinh thần tốt lắm."

      Thiếu úy giống như cũng thể tiếp nhận đáp án như vậy, nhưng người rất thân thiện, có tiếp tục hỏi, nhắm mắt nghỉ ngơi, Lục Trăn chuyển tầm mắt qua, nhìn lên vùng cổ của ta, tia khát máu ở trong mắt của chợt lóe lên

    3. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Chương 1561: Hai người cùng nhau ngồi xe lửa 5

      Chỉ cần bổ nhào tới, có thể cắt động mạch của người này, thậm chí có thể đem đầu của ta vặn xuống.

      Mặc dù tại có trình độ trước đây, nhưng ở dưới phòng bị của ta, thành công, dễ như trở bàn tay.

      Lục Trăn hô hấp bắt đầu bất ổn, người đàn ông bên cạnh thiếu úy thấy có chút sợ hãi, cuống quít đứng dậy rời , tìm vị trí khác, Nolan vặn nắp chai ra, giọng , "Tiểu Trăn, uống nước."

      vui mừng, chính mình mua nước.

      Lục Trăn quay đầu lại, trừng mắt Nolan, bộ dáng nhúc nhích rất dọa người.

      "Cậu khát sao?" Nolan cười hỏi.

      Lục Trăn đoạt lấy cái bình, uống hớp nước lớn, Nolan dùng tiếng Trung hỏi, "Có phải rất thoải mái hay , nếu , chúng ta đổi chỗ ngồi khác."

      " cần!" Lục Trăn khẽ .

      Thiếu úy kia rất kinh ngạc bọn họ tiếng Trung và giọng Nolan còn đặc biệt đúng, ta mở mắt ra xem bọn họ cái, lại nhắm mắt lại, làm hại Nolan cũng dám tiếng Trung, sợ ta nghe hiểu được.

      "Nhắm mắt lại nghỉ ngơi , đầy lát đến thành phố, tôi suy nghĩ chút, bữa tối chúng ta ăn cái gì." Nolan khuyên bảo.

      Nhắm mắt lại, nhắm mắt làm ngơ...

      ...

      Lục Trăn nhìn về phía ngoài cửa sổ, biết người thiếu úy liền ở trước mặt , Lục Trăn tuyệt đối có khả năng nhắm mắt lại nghỉ ngơi.

      Chẳng sợ ta biết, Nolan ở bên bảo vệ .

      có bất cứ chuyện gì.

      Trong mấy ngày kia, thấy qua rất nhiều, thường mặc phục quân như vậy.

      Bọn họ đối với làm, quá nhiều chuyện đáng sợ.

      sợ tất cả làm lại.

      Cũng sợ chính mình nhịn được, bổ nhào tới giết ta.

      Mặc dù biết, thiếu úy rất vô tội.

      Thời gian đối với Lục Trăn cùng Nolan mà , trở nên dài dằng dặc, Nolan là đặc biệt có cảnh giác người, vẫn chú ý tới thiếu tá đối diện, sau khi và Lục Trăn lên xe, có người quân nhân xuất xe.

      Lại là lục quân, khẳng định muốn cẩn thận phá lệ.

      chừng, người này là bộ đội đặc chủng, duỗi tay ra, lấy ra cây súng, giết Lục Trăn.

      Toàn bộ tinh thần của Nolan đề phòng, chỉ sợ loại ngoài ý muốn này.

      Lại thể biểu được quá phận khẩn trương.

      Bầu khí trong xe lúc này cũng là trở nên rất quái dị, ngay cả nhắm mắt lại nghỉ ngơi thiếu úy đều thích hợp, mắt mở ra.

      Lục Trăn vẫn nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ.

      Nolan hỏi thiếu úy, " đến trạm nào xuống xe?"

      "Trạm trung tâm."

      ...

      Nolan trong lòng mắng tiếng mẹ nó, vậy mà cùng trạm bọn họ xuống xe, muốn ngồi đến thành phố, hận thể làm người này xuống trạm tiếp theo, kết quả náo ra màn này, Nolan có thể mắng lời thô tục đều mắng lần, mặt cũng có gì đặc biệt.

      Thiếu úy lại cùng Nolan chuyện mấy câu, Nolan chú ý tới Lục Trăn phiền lòng, vì thế lại cùng ta chuyện phiếm.

      Thiếu úy đột nhiên hỏi, " cũng là sĩ quan sao?"

      Nolan nhíu mày, là có, cũng , thiếu úy , "Tôi xem có chút quen mắt, hình như thấy qua ở đâu."

      Lục Trăn ở bên thể nhịn được nữa, "Đúng vậy, ta là lục quan cấp bậc thiếu tá, phụ thuộc bộ đội đặc chủng chống khủng bố, kêu tiếng cấp tới nghe chút."

      Thiếu úy rùng mình, đột nhiên kính trọng đứng lên, thiếu chút nữa kính chào theo nghi thức quân đội, Nolan ngăn chặn tay Lục Trăn, nhàn nhạt đối với tên thiếu úy , "Đừng nghe ta bậy, ta gần đây xem nhiều hình ảnh chiến tranh, đừng chấp nhặt với ta."

      Nolan cảnh cáo liếc mắt nhìn Lục Trăn cái, ý bảo câm miệng.

      Chương 1562: Chúng ta chia tay 1

      Lục Trăn nghẹn khí lời nào, thiếu úy tò mò nhìn bọn họ, nhìn tới nhìn lui cũng nhìn ra đến nguyên nhân, đơn giản lời nào.

      Nolan cũng vui mừng, thiếu úy này phải người thích chuyện, đại đa số quân nhân đều lảm nhảm, cũng bớt ít phiền phức, xe lại trải qua mấy trạm, người nhiều hơn, cũng bắt đầu chật chội, trong xe tất cả đều là người, các loại thanh ầm ỹ.

      Lục Trăn trong lòng càng phát ra bực bội, trong đầu xuất rất nhiều ý nghĩ đẫm máu, rất muốn lựu đạn đem những người này toàn bộ đều giết chết, như vậy thế giới yên tĩnh hơn, muốn nhất chính là lấy thiếu úy đối diện bắt đầu.

      Nolan tự nhiên cũng nhận thấy được tâm tình của thay đổi.

      lấy di động ra, lấy ra vài bài hát, để cho Lục Trăn nghe, Lục Trăn lạnh lùng liếc cái, muốn tiếp thu sắp xếp của Nolan, thiếu úy nghĩ thầm, người đàn ông này ấu trĩ, ràng rất bực bội, lại còn cáu kỉnh.

      Nolan lời gì, đem tai nghe cho mang.

      nghe chính là nhạc rock, quả nhiên che giấu được tiếng ầm ỹ của xe, Lục Trăn tâm tình cũng yên lặng rất nhiều.

      Thiếu úy hỏi, " ta bị bệnh gì, luống cuống như thế?"

      Nolan , " ta có tâm bệnh, có biện pháp, sợ hãi nhiều người, bình thường cũng dám ngồi thang máy."

      Thiếu úy bừng tỉnh hiểu ra, Nolan , "Tôi dẫn ta ra ngoài, chính là muốn giúp ta khắc phục, đừng trách."

      Giải thích hoàn mỹ như thế, dường như cũng thuyết phục thiếu úy.

      ta phất tay cái, tỏ vẻ để ý.

      " thực là thiếu tá sao?"

      Nolan trả lời, thay đổi đề tài, thiếu úy có chút thất vọng, Lục Trăn lạnh lùng liếc mắt nhìn Nolan cái, ở phía dưới giẫm chân cái, mới có tâm bệnh, cả nhà cũng có tâm bệnh.

      Nolan để ý, vẫn luôn rất dung túng tính tình của Tiểu Lục Trăn.

      Rất khó được.

      Lục Trăn nghe nhạc, kinh ngạc phát , có thể cần suy nghĩ người đàn ông mặc quân trang đối diện, cũng cần suy nghĩ trong xe ầm ỹ, thậm chí cái gì cũng có thể mặc kệ, chỉ nghe nhạc là có thể.

      nhạc có thể làm cho thả lỏng.

      Chẳng sợ trong gian như vậy có người quân nhân, cũng trở nên sợ như vậy.

      Mặc dù vẫn có chút nho bài xích.

      Đoàn tàu cuối cùng cũng tới trung tâm thành phố, xuống xe người nhiều hơn. Nolan cố ý dắt Lục Trăn ở cuối cùng, chờ thiếu úy kia xa, mới dắt Lục Trăn về phía trước. Hai người đàn ông tay trong tay, cần tuyên bố, mọi người đều biết bọn họ là quan hệ như thế nào.

      Lục Trăn có chút giãy giụa, Nolan lại chút cũng để ý, cũng buông ra, làm như vậy làm an tâm. Nhà ga người đến người , lên xe xuống xe. Tự nhiên có thân thể ma sát, Lục Trăn mỗi lần đều tình trạng phóng ra tính muốn tấn công người khác, đều bị Nolan nhất nhất hóa giải.

      Bọn họ theo nhà ga ra, quả thực giống như trải qua hồi chiến tranh.

      Nolan trán đều đổ ra tầng mồ hôi, Lục Trăn cảnh giác nhìn đoàn người, dường như những người này trong tay cũng có khẩu súng muốn đem bắn chết, Nolan dắt tay , khẽ , "Đều là người dân bình thường, ai muốn mạng của , thoải mái."

      "Tôi chút cũng khẩn trương." Lục Trăn xị mặt , nếu phải tay chân quá mức cứng ngắc phản bội các tâm trạng của , Nolan có lẽ tin tưởng chút cũng khẩn trương, chỉ tiếc, Lục Trăn cứng ngắc giống như con rối.

      Đương nhiên, có ra tay tổn thương người, cảm thấy vô cùng tốt.

      Xem ra, ta còn có thể khắc chế chính mình.

      Nolan mang Lục Trăn đến bờ biển bọn họ trước đây qua phòng ăn kia ăn cơm, chạng vạng mặt trời chiều rất tốt, phô ra tầng ánh sáng ấm áp, chiếu rọi ở thân người cũng cảm thấy ấm áp dễ chịu, thoải mái đến cực điểm.

    4. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Chương 1563: Chúng ta chia tay 2

      Đây là phòng ăn đặc biệt đông, cũng quá cao cấp, mọi người ăn bữa tối uống bia bên ngoài vây quanh vòng, có ca sĩ ở lại hát, nhạc rock and roll, môi trường cũng phải là quá yên tĩnh

      Nolan là cố ý, làm cho quen thuộc.

      Đây mới là cảm giác trong đám đông.

      Hai người ăn cơm, Nolan muốn bia, Lục Trăn muốn nước trái cây, ta tạm thời vẫn thể uống rượu, dùng lời của Lục ca ca, đàn ông uống rượu tuyệt đối phải đàn ông , nhìn Nolan uống bia, ánh mắt đều trừng ra hỏa.

      " cố ý!" Lục Trăn lên án, biết tại thể uống rượu, kết quả ta còn muốn uống bia, ý định câu , đây phải cố ý câu sao?

      "Nhịn." Nolan nhàn nhạt , "Tiểu Tuyết chờ hoàn toàn khôi phục còn có cơ hội uống rượu, trước đây, chạm vào cũng thể chạm vào, chống cự cái gì, phải cuối cùng thích bắt bên người sao? Đây là ."

      Lục Trăn trong lòng oán thầm tiếng, quỷ hẹp hòi, quỷ hẹp hòi.

      Nolan ưu nhã dùng cơm, bên tùy tiện tìm đề tài cùng Lục Trăn , Lục Trăn lại cảnh giác nhìn xung quanh, tất cả tâm tư đều quan sát hoàn cảnh, Nolan dở khóc dở cười, lại chỉ có thể theo ta.

      Nếu là Lục Trăn thực bất bài xích đám người, người nguyện ý ra ngoài, cũng xem như ta muốn thực lời hứa của mình, bọn họ phải chia tay.

      Kết cục này, cũng phải có thể tiếp thu.

      Nolan rất mâu thuẫn.

      mặt, hi vọng khúc mắc của Lục Trăn có thể nhanh tốt lên chút, ở phương diện khác, vừa hy vọng Lục Trăn có thể yếu đuối ít, càng cần nhiều chút, muốn đẩy rất xa, đối với Lục Trăn xưa nay ngoan ngoãn phục tùng, ngoại trừ ta muốn chạy trốn ra ngoài.

      Nếu phải ta từng trải qua đoạn chuyện cũ bi thảm này, có khả năng dung túng Lục Trăn như vậy.

      Tiểu Tuyết mịt mờ cùng đề cập qua, nhất định mọi chuyện phải theo Lục Trăn, khiến cho ta duy trì tâm tình vui vẻ, được ngỗ nghịch Lục Trăn, giống như người mẹ vợ đối với con rể ân cần dạy bảo đối với con của mình tốt chút.

      Nhưng mà, làm sao mọi chuyện theo Lục Trăn, tâm tình của cũng thấy vui vẻ.

      Lục Trăn hiển nhiên có tâm trạng để ăn, ăn chậm chút, miếng bò bít tết ăn phân nửa, khiêu khích ăn hết toàn bộ, Nolan nhìn , trong lòng mềm mại rối tinh rối mù, "Ăn được đừng ăn nữa."

      giống như đạt được lệnh ân xá, liền bỏ dao nĩa xuống, thoạt nhìn bộ dáng rất gấp thiết, "Có thể trở về sao?"

      "Sợ?"

      "Ai sợ?" Lục Trăn nheo mắt lại, cũng thừa nhận chính mình sợ, theo đêm tối đến, xác thực muốn ở tại chỗ này, nhưng mà, thừa nhận sợ, đó là có khả năng.

      , Lục Trăn cái gì?

      Ở trong ngục, gặp tội lớn như vậy, cũng sợ hãi cái gì, người chết cũng sợ, có thể sợ cái gì?

      " phải sợ hãi, vậy cần vội vã ." Nolan ngả người ra sau, thần sắc có chút lạnh lùng, mặt đường nét phi thường lạnh lùng nghiêm nghị, có chút bất cận nhân tình, ngũ quan thoạt nhìn liền đẹp đến cay nghiệt.

      Gương mặt lạnh lùng như thế, càng có loại làm người ta sợ hãi gì đó.

      "Cậu muốn cùng tôi chia tay, chắc hẳn cậu cũng muốn gặp lại tôi, như vậy, sao hướng tôi chứng minh, cậu thoát khỏi bóng mờ trong lòng, cậu người có thể qua rất khá, nếu cậu có thể làm được, tôi như cậu mong muốn, dù sao cậu cũng muốn thấy tôi, hà tất lại cho chúng ta lại lần nữa cơ hội gặp mặt."

      Lục Trăn ngực cứng lại, đây ràng là kết cục muốn, vì sao, cảm thấy xót xa trong lòng như vậy?

      Nolan xong lãnh khốc vô tình, tim của lại đau nhói.


      Chương 1563: Chúng ta chia tay 2

      Đây là phòng ăn đặc biệt đông, cũng quá cao cấp, mọi người ăn bữa tối uống bia bên ngoài vây quanh vòng, có ca sĩ ở lại hát, nhạc rock and roll, môi trường cũng phải là quá yên tĩnh

      Nolan là cố ý, làm cho quen thuộc.

      Đây mới là cảm giác trong đám đông.

      Hai người ăn cơm, Nolan muốn bia, Lục Trăn muốn nước trái cây, ta tạm thời vẫn thể uống rượu, dùng lời của Lục ca ca, đàn ông uống rượu tuyệt đối phải đàn ông , nhìn Nolan uống bia, ánh mắt đều trừng ra hỏa.

      " cố ý!" Lục Trăn lên án, biết tại thể uống rượu, kết quả ta còn muốn uống bia, ý định câu , đây phải cố ý câu sao?

      "Nhịn." Nolan nhàn nhạt , "Tiểu Tuyết chờ hoàn toàn khôi phục còn có cơ hội uống rượu, trước đây, chạm vào cũng thể chạm vào, chống cự cái gì, phải cuối cùng thích bắt bên người sao? Đây là ."

      Lục Trăn trong lòng oán thầm tiếng, quỷ hẹp hòi, quỷ hẹp hòi.

      Nolan ưu nhã dùng cơm, bên tùy tiện tìm đề tài cùng Lục Trăn , Lục Trăn lại cảnh giác nhìn xung quanh, tất cả tâm tư đều quan sát hoàn cảnh, Nolan dở khóc dở cười, lại chỉ có thể theo ta.

      Nếu là Lục Trăn thực bất bài xích đám người, người nguyện ý ra ngoài, cũng xem như ta muốn thực lời hứa của mình, bọn họ phải chia tay.

      Kết cục này, cũng phải có thể tiếp thu.

      Nolan rất mâu thuẫn.

      mặt, hi vọng khúc mắc của Lục Trăn có thể nhanh tốt lên chút, ở phương diện khác, vừa hy vọng Lục Trăn có thể yếu đuối ít, càng cần nhiều chút, muốn đẩy rất xa, đối với Lục Trăn xưa nay ngoan ngoãn phục tùng, ngoại trừ ta muốn chạy trốn ra ngoài.

      Nếu phải ta từng trải qua đoạn chuyện cũ bi thảm này, có khả năng dung túng Lục Trăn như vậy.

      Tiểu Tuyết mịt mờ cùng đề cập qua, nhất định mọi chuyện phải theo Lục Trăn, khiến cho ta duy trì tâm tình vui vẻ, được ngỗ nghịch Lục Trăn, giống như người mẹ vợ đối với con rể ân cần dạy bảo đối với con của mình tốt chút.

      Nhưng mà, làm sao mọi chuyện theo Lục Trăn, tâm tình của cũng thấy vui vẻ.

      Lục Trăn hiển nhiên có tâm trạng để ăn, ăn chậm chút, miếng bò bít tết ăn phân nửa, khiêu khích ăn hết toàn bộ, Nolan nhìn , trong lòng mềm mại rối tinh rối mù, "Ăn được đừng ăn nữa."

      giống như đạt được lệnh ân xá, liền bỏ dao nĩa xuống, thoạt nhìn bộ dáng rất gấp thiết, "Có thể trở về sao?"

      "Sợ?"

      "Ai sợ?" Lục Trăn nheo mắt lại, cũng thừa nhận chính mình sợ, theo đêm tối đến, xác thực muốn ở tại chỗ này, nhưng mà, thừa nhận sợ, đó là có khả năng.

      , Lục Trăn cái gì?

      Ở trong ngục, gặp tội lớn như vậy, cũng sợ hãi cái gì, người chết cũng sợ, có thể sợ cái gì?

      " phải sợ hãi, vậy cần vội vã ." Nolan ngả người ra sau, thần sắc có chút lạnh lùng, mặt đường nét phi thường lạnh lùng nghiêm nghị, có chút bất cận nhân tình, ngũ quan thoạt nhìn liền đẹp đến cay nghiệt.

      Gương mặt lạnh lùng như thế, càng có loại làm người ta sợ hãi gì đó.

      "Cậu muốn cùng tôi chia tay, chắc hẳn cậu cũng muốn gặp lại tôi, như vậy, sao hướng tôi chứng minh, cậu thoát khỏi bóng mờ trong lòng, cậu người có thể qua rất khá, nếu cậu có thể làm được, tôi như cậu mong muốn, dù sao cậu cũng muốn thấy tôi, hà tất lại cho chúng ta lại lần nữa cơ hội gặp mặt."

      Lục Trăn ngực cứng lại, đây ràng là kết cục muốn, vì sao, cảm thấy xót xa trong lòng như vậy?

      Nolan xong lãnh khốc vô tình, tim của lại đau nhói.

    5. bangtam

      bangtam Member

      Bài viết:
      302
      Được thích:
      0
      Chương 1565: Chúng ta chia tay 4

      "Tôi vẫn như cũ có biện pháp thản nhiên mà đối diện đám người, tôi vừa nhìn thấy người khác tới gần tôi, tôi liền muốn giết ta, tôi có biện pháp... Tôi tựa như phế vật, phế vật, tôi ngay cả đứa cũng dám chạm vào, hài lòng sao? hài lòng sao? Ha ha ha..."

      Tiếng cười đau khổ vang vọng trong hẻm tối ẩm ướt và u ám.

      Nolan nhìn thấy Lục Trăn sụp đổ.

      thiếu chút nữa đối với chính mình cho cái tát, mong muốn của , dẫn đến Lục Trăn sụp đổ.

      thiếu tá chống khủng bố, ngay cả khi điều tra án vụ án đều cần tiến hành theo tự nhiên, thể nhanh, làm sao có thể cầu Lục Trăn bị thương sau sáu tháng, lần đầu tiên bước ra đám đông là có thể chấp nhận được.

      Trong tiềm thức của ràng, Lục Trăn vô pháp tiếp thu, biết rất ràng, Lục Trăn tuyệt vọng, sụp đổ, vì sao còn phải làm như vậy?

      Chỉ là bởi vì Lục Trăn chia tay, bị tổn thương, cảm thấy tuyệt vọng, nên cũng làm cho Lục Trăn cảm thụ tuyệt vọng này.

      Tại sao có thể làm ra việc tàn nhẫn như vậy?

      Đây phải là mong muốn của .

      "Tiểu Trăn, đứng lên, chúng ta về, có chuyện gì, trở về rồi hãy , cậu muốn làm gì, tôi đều tùy cậu." Nolan luống cuống tay chân ôm Lục Trăn, Lục Trăn lại đối với trận tay chân đấu đá, cái tát còn ném mặt Nolan.

      Nolan chỉ biết đem ta ôm đến trong lòng, nặng nề ôm ta, "Tiểu Trăn, xin lỗi, cậu muốn thế nào cũng có thể, tôi nhận, chỉ cần cậu có thể cảm thấy thoải mái ít, cậu muốn thế nào đều tùy cậu."

      "Cút!" Lục Trăn vô tình đá cước vào người Nolan, ta biết cái này thể trách Nolan, ta chỉ bất quá cho hả giận mà thôi. ta đánh giá cao chính mình. ta cho rằng, ta có thể, có thể khắc phục.

      ngờ, ta vậy mà chịu được kích như thế.

      Lục Trăn lúc kiêu ngạo, cứng rắn, chưa từng có cái cửa ải khó khăn nào chính ta thể qua. Lúc hạ quyết tâm lần nữa muốn đứng lên, lại nghe đến chính mình sống còn lâu. Trong lòng chứa hận, càng muốn phát ra, chứng minh chính mình chắc chắn có thể đứng lên tốt.

      Ai biết, kết quả như ý người.

      Đối với sống chết, bản thân rất xem . Nhưng mà, sau khi Nolan, đột nhiên rất sợ chết. Cũng phải là bản thân sợ chết, mà là sợ và Nolan còn được gặp lại nhau, bọn họ sống cùng nhau trong thế giới

      Rất sớm trước đây, sư phụ nhắc nhở bọn họ, nếu có chuẩn bị sẵn sàng tâm lí để xây dựng gia đình, nên người khác, hại người hại mình.

      Xem ra chuyện Lý Hoan Tình cùng Mục Vân Sinh mười năm này thương tổn đến lẫn nhau, vết thương , Lục Trăn đối với tình càng nhượng bộ đối phương, muốn hưởng thụ người khác , lại muốn trả giá tất cả tình của mình.

      Đến khi gặp gỡ Nolan.

      Lục Trăn nghĩ tự giễu, lúc trước sư phụ chưa với , nếu người, lý trí thể quyết định.

      Chờ lúc phát , sớm liền phát , phải thể.

      Chỉ là, đoạn cảm tình như vậy, lại có số phận như vậy.

      "Tôi ở bên cạnh cậu, thực làm cho cậu thống khổ như vậy sao?" Nolan ánh mắt khó hiểu, ngưng tụ trong khí ẩm ướt, bọn họ vô pháp ra khỏi miệng bi thương.

      Những ngày trước bọn họ rất tốt, Lục Trăn tâm trạng nhiều vui vẻ, cũng có dấu hiệu của chia tay, vì sao đột nhiên liền chia tay? Nolan cũng hiểu, biết bây giờ chấn thương của Lục Trăn vẫn chưa khỏi hẳn, tính khí táo bạo lại nhiều lần.

      Nhưng mà, cho là ta mất lý trí, chia tay đọng ở bên miệng, nếu ta là chia tay, nhất định là muốn chia tay, cũng phải phụ nữ, lợi dụng chuyện như vậy dò hỏi tình cảm của .


      hương 1566: Chúng ta chia tay 5

      Đây cũng là chỗ hiểu của , là làm sai cái gì? Lục Trăn muốn bỏ ?

      Lục Trăn dựa vào vách tường dơ bẩn, hơi ngửa đầu, xuyên qua ánh sáng u ám, nhìn thấy hai mí mắt Lục Trăn thâm thúy cùng mũi thẳng tắp, như đao lãnh ngạnh, lại tinh xảo lạnh lùng. Ánh sáng yếu ớt ở người ta, được bao phủ tầng màu trắng lưu sa, xám trắng mà tuyệt vọng, hầu kết bất an trượt, giọt mồ hôi theo trán chảy xuống, chảy xuống ở trong mắt, lại từ mắt tràn ra.

      Ánh mắt của màu đỏ, thể , đó là giọt nước mắt hay là mồ hôi.

      Tim của Nolan, bị người nắm , giống như sợ đủ đau, bên còn quấy làm cho thống khổ.

      Theo góc độ của Lục Trăn, chỉ thấy tấc vuông bầu trời đêm, có ngôi sao, nếu là bên ngoài nhìn, ngôi sao sáng rực. Nhưng mà, trong ngõ hẻm này lại tối sầm, hai bên những toà nhà cao tầng như chặn hết những ngôi sao óng ánh, chỉ để lại mảnh đêm tối cho . thể nhìn thấy ngôi sao, toàn thế giới của chỉ còn lại có tối tăm như vậy.

      "Ngày đó, , tôi là tín ngưỡng của ." Lục Trăn lãnh ngạnh đường nét đột nhiên trở nên dịu dàng hơn, "Tôi hạnh phúc, tôi coi mình là tín ngưỡng của , tín ngưỡng của Nolan, đó là vinh dự rất cao, tôi hình như có loại nghị lực nhất định thể làm cho mình lại lần nữa khuynh đảo."

      "Tôi tích cực phối hợp, tôi nỗ lực để sống, tôi muốn trở lại trạng thái trước đây."

      "Trời biết, tôi suy nghĩ nhiều." Lông mi Lục Trăn nồng đậm, nhiễm tia hơi nước, "Nhưng tôi phát , quá mệt mỏi."

      "Nolan, tôi rất mệt." Lục Trăn nhàng , giọng cũng giống vừa rồi cao ngạo, cũng mất luống cuống, chỉ có hơi lạnh mệt mỏi rã rời, "Tôi thực rất mệt, nửa năm này trôi qua, cai nghiện hao tổn toàn bộ khí lực của tôi, Tiểu Tuyết , tôi rất nhanh khỏi, nhưng tôi cảm thấy, thân thể của tôi đều bị vét sạch, tôi đời đều tốt được, hiểu ?"

      " xem tôi chút, còn nhận biết tôi sao? còn nhớ, khi vừa mới gặp được Lục Trăn, ta trông như thế nào? nhìn lại tôi tại, có thể người tôi tìm được chút bóng dáng quá khứ sao?"

      "Tôi bị ném ở trong rác rưởi phế vật, cái gì đều làm được, còn vọng tưởng có ngày có thể lần nữa tự tin đứng dưới ánh mặt trời xán lạn."

      "Kỳ thực, những người như tôi, căn bản xứng có ánh nắng mặt trời."

      Nolan, trong mắt đau đớn, "Rốt cuộc phát sinh chuyện gì, tại sao muốn làm thấp chính mình như thế? Ở trong lòng tôi, cho tới bây giờ đều là Lục Trăn, mặc kệ biến thành bộ dáng gì nữa, đều là Lục Trăn."

      " giống nhau, giống nhau..." Lục Trăn cười ha ha, tiếng cười bi ai, " xem chút nơi này, tại Lục Trăn, ở trong u ẩm ướt này trốn giống như con chuột."

      Nolan giữ mặt ta, giọng của giận dữ, " được như thế nữa, có nghe thấy , tôi cho phép như thế nữa, cậu là ánh mặt trời trong lòng của tôi, vĩnh viễn đều là."

      "Ha ha ha..." Lục Trăn cười to, thân thể thon dài toàn bộ xụi lơ mặt đất, gương mặt có giọt nước mắt chảy xuống, giống như là tượng này sinh lý cười đến mức khống chế được, ta đột nhiên cười lên rất ác độc, đầu lưỡi ẩm ướt đảo qua cánh môi, lộ ra như rắn độc nguy hiểm ác độc tươi cười.

      "Tôi vẫn luôn sợ hãi phát việc, bây giờ, tôi vậy mà sợ..." Lục Trăn cười đến có chút bệnh trạng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :