1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mẹ 17 tuổi: Con trai thiên tài cha phúc hắc - Trình Ninh Tĩnh

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 129: Người qua đường , cần tức giận.

      Editor: thanh huyền

      Triệu Phong chính là , chân của ta bị nhiễm vi khuẩn, thiếu chút nữa bị cắt, chẳng sợ như vậy, cũng dám phun ra ai bắn.

      Cục trưởng đem chuyện Đường Bạch Dạ đại náo cục cảnh sát cho Tưởng thi trưởng, Tưởng thị trưởng giận kìm được, tìm Đường Bạch Dạ, thậm chí tìm đến Đường gia, Đường Bạch Dạ lại biến mất đêm, ai cũng biết chỗ nào.

      Tưởng Tuệ chỉ có thể nghĩ đến, tất cả đều là Hạ Thần Hi làm.

      phỏng đoán, có người bắt Triệu Phong, bức Triệu Phong thừa nhận hành vi phạm tội, Hạ Thần Hi bị thả ra, quá trùng hợp, nhất định là người của Hạ Thần Hi.

      "Tổng giám, tôi cái gì?" Hạ Thần Hi vô tội hỏi.

      " còn dám giả trang, tôi bị người ta bắn, thiếu chút nữa tàn phế, vậy mà biết tôi cái gì?" Tưởng Tuệ tức giận hỏi, "Có phải phái người làm có phải hay ?"

      Triệu Phong bị người bắn?

      Hạ Thần Hi càng cảm thấy ngoài ý muốn, ai phải làm như vậy, Đường Bạch Dạ người đơn thương độc mã ở cục cảnh sát đùa giỡn uy phong, cục trưởng cũng dám gì, căn bản cần làm việc thừa với Triệu Phong.

      " ta bị người bắn lúc nào?”

      "Tối hôm qua, còn dám giả trang?" Tưởng Tuệ bệnh tâm thần , " tôi bị bắn, bệnh việc dám , lại chạy đến đồn cảnh sát tự thú, cầu cục trưởng thả , nếu như phải người của , ai làm?”

      " thuê người giết người có phải ?”

      "Tưởng công chúa, xem phim Âu Mỹ nhiều quá.” Hạ Thần Hi nhàn nhạt , nếu là Đường Bạch Dạ, cũng phải là Đường Bạch Dạ bắn , "Tôi kiếp này chưa thấy sát thủ, chỗ nào thuê người giết.”

      Ít hôm sau, Hạ Thần Hi nhớ tới chính mình từng là sát thủ tốt nhất, lại nghĩ tới câu này, đó là có nhiều hình ảnh hỉ cảm.

      "Đừng nghĩ ngụy biện, nhất định là ." Tưởng Tuệ nghiêm nghị , "Nếu phải , tôi bị chỉnh thảm như vậy, Hạ Thần Hi, chờ chịu chết , tôi bỏ qua , nhất định ."

      Hạ Thần Hi cười lạnh, "Tưởng Tuệ, làm tặc thích nhất kêu bắt trộm, tôi bị bắt đến sở tạm giam chịu tội thay, bị bức cung, thiếu chút nữa mất mạng, tôi đến bây giờ câu nào, cấp cục trưởng mặt mũi."

      "Nếu là tôi ra, sợ là vị trí cục trưởng này ngồi bất ổn."

      "Tôi bị tạm giữ, cho phép gặp luật sư, cho phép gặp người nhà, tôi thể liên hệ với bên ngoài, dựa vào cái gì tôi làm?”

      Hạ Thần Hi càng , thanh càng lạnh, " có bệnh, tôi thiếu chút nữa bị người giết người diệt khẩu biết có chứng cứ là Triệu Phong làm, tôi cái gì cũng , ồn ào cái gì?"

      "Nhà xảy ra chuyện gì cũng đổ lên đầu tôi có phải ?”

      "Ngày nào đó ra cửa bị xe đụng xảy ra tai nạn xe cộ có phải hay cũng là tôi phái người đến cao tốc cố ý đụng ?"

      " có bị bệnh đến tìm bác sĩ khoa thần kinh của bệnh viện, đừng đến phiền tôi."

      Tưởng Tuệ bị Hạ Thần Hi tức giận đến hô hấp thuận, Hạ Thần Hi cũng lười nghe Tưởng Tuệ chửi rủa, cúp điện thoại.

      Chuyện này, làm tốt bổn phận của mình.

      Chẳng sợ đến loại tình trạng này, cũng có gây chuyện thị phi.

      biết, Đường Bạch Dạ đủ bận, vì cứu , dự đoán muốn ứng đối Đường gia, lại muốn ứng đối Tưởng gia cùng Triệu gia, loạn thất bát tao đống.

      Chuyện của , muốn phiền lòng.

      ngờ Tưởng Tuệ cảm thấy được như thế.

      đời có loại phụ nữ, có thể kéo thấp trình độ của mình.

      "Mẹ, nên tức giận, rất nhanh già." Hạ bảo bối ở phía xa phất tay cái, "Chọc giận mẹ tức giận, coi như là người qua đường, quan trọng, hà tất tức giận.”

      Hạ Thần Hi cười, bảo bối đúng, lời người qua đường , hà tất tức giận.

      đáng.



      Chương 130: Đường đại thiếu cùng Đường lão trở mặt

      Editor: thanh huyền

      Đường Bạch Dạ cũng trở về Đường gia, chẳng sợ trợ lý cho biết, Đường lão giận kìm được, vẫn kiên trì ở công ty, xử lý chuyện công trình Hằng Kim, thuận tiện để thư ký gọi điện thoại, mời ký giả dự buổi họp báo.

      Ai biết, tin tức này vừa mới truyền , các phóng viên còn chưa tới đến dưới lầu Đường thị, Đường lão tức giận bừng bừng tới phòng làm việc tổng giám đốc.

      Bên cạnh là Đường Nhất Phong, Đường Thành Nam bị chó Tây Tạng cắn bị thương ở bệnh viện, còn chưa có xuất viện.

      Thư ký nào dám ngăn Đường lão, Đường Bạch Dạ cùng Lâm Nhiên thương lượng việc bồi thường, Đường lão đá văng cửa phòng làm việc.

      Đường Bạch Dạ nhíu mày, trong lòng hừ lạnh.

      có giáo dưỡng!

      Lâm Nhiên nhớ tới mấy năm trước Đường Bạch Dạ cũng thường xuyên đá cửa như thế, trong lòng hừ lạnh, quả nhiên là cha con, phong độ giáo dưỡng đều là vấn đề di truyền.

      "Đường Bạch Dạ, mời ký giả họp báo muốn làm cái gì, đừng cho tôi, nghĩ nhận chuyện công trình Hằng Kim?" Đường lão tức giận mười phần rống.

      Ánh mắt Đường Bạch Dạ trầm xuống, quả nhiên có lão đầu tử nội gian, vừa mới hạ mệnh lệnh, lão đầu tử tới rồi.

      Tốc độ ánh sáng cũng nhanh như vậy.

      "Chuyện công trình Hằng Kim, Đường thị là chủ phụ trách, xảy ra chuyện, đương nhiên phải phụ trách." Đường Bạch Dạ , đúng mực, ôn hòa.

      muốn cùng lão đầu tử cứng đối cứng, chẳng qua là muốn phức tạp.

      Nếu , lấy thế lực Đường môn, chính là Đường thị để vào mắt.

      muốn, là Đường lão sống tốt, nhìn đem Đường thị đùa bỡn như thế nào.

      Hận người, nhất định phải ép chết.

      Chỉ cần phá hủy thứ mà người đó coi trọng nhất.

      Đường Bạch Dạ am hiểu chân lý này.

      ", việc này có thể chậm rãi thương lượng." Đường Nhất Phong , "WPL có người vì cái này phụ trách, chúng ta cần vào."

      Đường Nhất Phong mới vừa vào Đường thị, là tổng giám tài vụ Đường thị.

      Đường Bạch Dạ lạnh lùng cười, ánh mắt đảo qua Đường lão, "Chuyện này, WPL có trách nhiệm."

      "Vô liêm sỉ!" Đường lão đại giận, hận thể cho Đường Bạch Dạ bạt tai, " đừng cho là tôi biết tối hôm qua làm chuyện vô liêm sỉ gì, chuyện người chạy đến đồn cảnh sát, đánh bốn cảnh sát bị thương, chính là nữ kỹ sư WPL kia, là điên rồi sao?"

      "Có người vì công trình phụ trách, vậy để WPL phụ trách, lúc nào dông dài như vậy, vậy mà chạy đến đồn cảnh sát nháo.”

      ", cũng nữ kỹ sư kia có quan hệ gì, tại sao muốn làm như vậy?"

      Đường Bạch Dạ ưu nhã cười, nhàng như gió, "Đương nhiên là ta coi trọng người, nếu vì sao vất vả đến đây chuyến."

      "Cánh cứng rắn có phải hay ?" Ánh mắt Đường lão như đao, "Đừng quên, chỉ là tổng giám đốc Đường thị, tôi mới là chủ tịch Đường thị, muốn mỹ nhân muốn giang sơn, còn muốn hỏi tôi có đáp ứng hay ."

      Lâm Nhiên vừa nghe những lời này, sắc mặt rất khó nhìn.

      Đường Bạch Dạ cùng Đường lão vẫn bảo trì loại quan hệ hỗ thủ cần thiết, hai người cực ít trở mặt, Đường Bạch Dạ chọn chủ động nhượng bộ, tạo thành ảo giác Đường lão nắm trong tay.

      Lần này vì Hạ Thần Hi, là lần đầu tiên cùng Đường lão trở mặt.

      Cho dù là chuyện thông gia quan trọng như vậy, Đường Bạch Dạ cũng có ngỗ nghịch.

      Lần này, nhiều nghiêm túc, chỉ sợ chính mình cũng biết.

      Đường lão thấy sắc mặt Đường Bạch Dạ trầm, cho là mình đắn đo, lạnh lùng cười, "Lấy cổ phần ở Đường thị, tôi nghĩ muốn cút, tùy thời có thể cút, Đường Bạch Dạ, tốt nhất đừng ngỗ nghịch với tôi.”

      Khóe miệng Đường Bạch Dạ cong lên, đáy mắt lên ý cười.
      Last edited: 6/5/16
      trangtrongnuoc thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 131. Triệu Phong chịu nhận tội

      Editor : nguoihaymo

      Beta: Thanh huyền


      Đường Nhất Phong ở bên , ", có chuyện gì có thể từ từ bàn bạc với cha, việc gì mà dàn xếp được."

      "Có việc gì mà thể bàn bạc, việc này cho phép Đường thị chịu trách nhiệm, nếu , liền cút ra khỏi Đường thị cho tôi." Lời kiên quyết Đường lão, chiêu cuối cùng này, ông tin Đường Bạch Dạ có thể chịu đựng được.

      Đường Bạch Dạ muốn chuyện đó với ông, trợ lý gõ cửa tiến vào.

      "Chủ tịch, Tổng giám đốc, xảy ra chuyện, Triệu kỹ sư thừa nhận hết mọi tội lỗi ."

      "Cái gì?" Đường lão nghe vậy thiếu chút nữa là lên cơn đau tim, Đường Bạch Dạ lo giải quyết mọi chuyện bên này, nghĩ tới Triệu Phong lại đâm cho dao, Đường lão giận tím mặt hỏi, "Này đến tột cùng có chuyện gì xảy ra?"

      Trợ lý , "Chúng tôi cũng biết, chính là biết Triệu kỹ sư nhập viện vào sáng nay, thừa nhận tất cả mọi chuyện."

      "Tên hỗn đản này!" Đường lão rất tức giận.

      Đường Bạch Dạ cũng vô cùng kinh ngạc, bọn suy nghĩ cũng chưa từng nghĩ đến mọi chuyện như thế này, Triệu Phong lại tự mình đứng ra chịu trách nhiệm, Đường Bạch Dạ định vì chuyện này mà đấu với Đường lão trận.

      Đàn ông vì người phụ nữ của mình mà đánh trận, đó mới được gọi là bản lĩnh . .

      thể ngờ, trận chiến vừa mới bắt đầu, đối phương liền muốn dập lửa .

      có hứng thú ngờ mọi chuyện lại ra như vậy.

      "Có phải mọi chuyện việc do sắp đặt?" Đường lão hỏi.

      " Chuyện này liên quan con." Đường Bạch Dạ cố biện minh cho mình, " chừng lương tâm Triệu Phong trỗi dậy nên mới vậy."

      Đường lão nghe những lời này dường như thể tin được cười lớn, Triệu Phong có lương tâm, lương tâm của ta bị chó tha rồi, làm sao có lương tâm để cứu người như thế chứ.

      Đường lão rồi, Lâm Nhiên vỗ ngực mình.

      "Cậu muốn đấu với ông ta sao " đá chọi với đá ", đúng là tự mình tìm rắc rối mà."

      "Tắt lửa ." Đường Bạch Dạ tỏ ra đáng tiếc , "Tắt cũng tốt, Triệu Phong đầu óc có vấn đề sao? Vì sao lại có thể nhận tội như thế chứ?"

      "Nếu như theo lời cậu, là lương tâm cậu ta trỗi dậy sao."

      "Cậu cũng biết chọn thời gian để chọc cười người ta sao." Đường Bạch Dạ hừ lạnh tiếng, cầm điện thoại điện cho Tưởng Tuệ.

      Tưởng Tuệ nhìn màn hình thấy Đường Bạch Dạ gọi đến, trong lòng vui vẻ, Đường Bạch Dạ hỏi, "Triệu Phong như thế nào lại đột nhiên nhận tội? Em có biết hay , việc này đem đến cho Đường thị rất nhiều rất rối?"

      Tưởng Tuệ nghe, trong lòng cũng cảm thấy bất an, "Em cũng biết vì sao ấy lại chịu nhận tội nữa, Đường, xin lỗi, Đường lão có phải trách cứ hay , đều là do em tốt, em bị người ta bắn phát, lá gan bị vỡ."

      Đường Bạch Dạ nhíu mày, "Bị bắn sao, là do ai bắn?"

      Tưởng Tuệ tức giận , "Nhất định là Hạ Thần Hi muốn giết người, tối hôm qua ấy bị người ta cầm súng bắn, thiếu chút nữa mà mất mạng, chỗ nào đều , phải đến sở cảnh sát cầu thả người, ấy bị hoảng sợ, nhất định là do ta làm , bằng vì sao ấy là sợ ta đến vậy."

      Giọng Đường Bạch Dạ trầm xuống ," có khả năng!"

      Làm sao có thể là Hạ Thần Hi, ấy vừa ngủ dậy cái gì cũng biết, hôm nay còn hỏi mọi chuyện xử lý như thế nào rồi, nếu Hạ Thần Hi làm , vậy khả năng diễn xuất của ấy cũng quá cao , tuyệt đối có khả năng.

      "Đường, tin em sao, Hạ Thần Hi nhất định phải là người tốt." Tưởng Tuệ , nghĩ Đường Bạch Dạ dường như bảo vệ cho Hạ Thần Hi, cảm thấy được vui cho lắm, " vì sao muốn bảo vệ ta chứ, thậm chí vì ta mà đến cục cảnh sát đả thương người, Đường, như thế nào. . . . . ."

      "Chuyện này về sau giải thích với em, Triệu Phong bị thương như thế nào?" Đường Bạch Dạ chuyển sang chủ đề khác để Tưởng Tuệ hỏi nữa.

      " nghiêm trọng lắm, em tính đưa ấy ra nước ngoài thời gian, cho mọi việc tạm lắng xuống trở về."


      " hiểu." Đường Bạch Dạ cúp điện thoại, Lâm Nhiên , " có thể diễn trò, Triệu Phong thừa nhận tội, là người vui vẻ nhất, vậy mà còn bảo ta đem phiền toái đến cho cậu nữa chứ, đúng là dối chớp mắt."
      Last edited: 6/5/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 132: Đường Bạch Dạ cùng Tưởng thị trưởng (1)

      Editor: thanh huyền

      "Thói quen là được." Đường Bạch Dạ chậm rãi , như có điều suy nghĩ, "Nghe Tưởng Tuệ , khi Triệu Phong , tôi còn chưa có , khi đó Hạ Thần Hi còn chưa có ra, là ai uy hiếp Triệu Phong?"

      "Tôi tương đối hiếu kỳ, là ai nổ súng bắn Triệu Phong." Lâm Nhiên , "Trong nước súng ống quản lý nghiêm, giống Âu Mỹ, cho rằng ai cũng có thể rút súng bắn người sao?”

      " Bạch Dạ, bên người Thần Hi có hắc đạo có phải hay ?”

      Đường Bạch Dạ nhíu mày, nhớ tới trong nhà Hạ Thần Hi, ấm áp như vậy, sao có thể cùng hắc đạo có liên quan, tuyệt đối có khả năng.

      Lâm Nhiên thấy Đường Bạch Dạ như có điều suy nghĩ, trầm giọng , "Triệu Phong lúc sợ trời sợ đất, chớ ai có thể buộc thừa nhận hành vi phạm tội, nhất định là cho ta đả kích rất lớn, bằng , ta có khả năng thuận theo như vậy."

      “Cả thành phố S, ai kiêng dè Tưởng gia cùng Triệu gia mấy phần, ai có này lá gan chọc bọn họ."

      Đường Bạch Dạ trầm giọng , "Chuyện này tôi giao cho Đường môn mật thám, nhất định tra ."

      Triệu Phong nhận tội công trình Hằng Kim, Đường thị cũng bị xét xử, mặc dù ảnh hưởng lớn, cuối cùng là có tổn hại hình tượng công ty, Đường Bạch Dạ cũng quan tâm, công trình Hằng Kim đối Đường thị mà như hòn đá Thái sơn.

      Sau khi Triệu Phong nhận tội, Đường Bạch Dạ cần làm chỉ là giải quyết tốt hậu quả.

      Đường lão chẳng sợ có nhiều lửa giận hơn nữa cũng có chỗ nhưng phát, bởi vì là Triệu Phong tự mình nhận tội, liên quan đến Đường Bạch Dạ, chuyện này được sôi sùng sục, thương giới người nào biết, Tưởng gia cùng Triệu gia ở giới chính trị cũng mất mặt mũi.

      Tưởng thị trưởng vô cùng tức giận, Triệu gia bất đắc dĩ, chỉ có thể cho Triệu Phong ra nước ngoài, tránh tránh đầu sóng ngọn gió.

      Cũng thể ngồi tù.

      Buổi tối, Đường Bạch Dạ cùng Tưởng thị trưởng có bữa tiệc.

      Chỉ có Đường Bạch Dạ cùng Tưởng thị trưởng.

      Tưởng thị trưởng , " Bạch Dạ, tâm tư người trẻ tuổi, tôi tại thực là xem hiểu , rốt cuộc là có ý gì?"

      Đường Bạch Dạ ưu nhã cười, phong độ nhàng, "Tưởng thị trưởng chỉ là cái gì?"

      "Chuyện Triệu Phong, tôi đến rốt cuộc có phải làm hay , có kỹ sư WPL thừa nhận chuyện này, vì sao muốn mạo hiểm đến đồn cảnh sát nháo, đem người mang ?" Tưởng thị trưởng vô cùng vui, "Chuyện này, rốt cuộc giải thích thế nào."

      Đường Bạch Dạ ý cười giảm, thẳng tắp nhìn Tưởng thị trưởng, "Tưởng thị trưởng, chuyện này sau lưng rốt cuộc chân tướng thế nào, ngài trong lòng biết ràng, nữ kỹ sư WPL là vô tội , Triệu Phong lá gan , vậy mà mua được cảnh sát."

      "Sử dụng hình phạt riêng, nếu như tôi đến, ấy liền bị giết người diệt khẩu ."

      Tưởng thị trưởng nhíu mày, giọng điệu vô cùng khinh mạn, lãnh khốc, "Chết liền chết, có có gì đáng ngại , cũng phải cái gì quan trọng."

      Ánh mắt Đường Bạch Dạ trầm xuống, mi tâm nhíu lại, "Tưởng thị trưởng, đối với ngài mà , ấy là gì quan trọng, với tôi mà , ấy lại là người tôi thể thiếu.”

      Người ý nghĩa, đúng cùng người, vĩnh viễn đều là giống nhau như vậy.

      biết mình có Hạ Thần Hi hay .

      Ai có muốn mạng của , liền muốn mạng người đó trước.

      Sắc mặt Tưởng thị trưởng trở nên rất khó coi, trải qua phong sương tròng mắt đầy vẻ lo lắng, cả giận , "Đường Bạch Dạ, làm càn, như vậy, đem Tiểu Tuệ đặt chỗ nào?"

      Đường Bạch Dạ lạnh lùng cười, cũng thèm để ý lửa giận Tưởng thị trưởng, nhìn thẳng Tưởng thị trưởng, trầm giọng , "Tưởng thị trưởng biết rất ràng, tôi ở đồn cảnh sát làm cái gì, ngài cũng biết, ấy là người thế nào của tôi."

      "Ngài ấy quan trọng, chết liền chết, ngài muốn tôi đặt ở chỗ nào.”
      Last edited: 6/5/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 133: Đường Bạch Dạ cùng Tưởng thị trưởng (2)

      Editor: thanh huyền

      thanh lớn, như bình thường, thậm chí mang theo chút ưu nhã, nhưng mà, lời ra, lại là khí phách, như tối ngạnh cương đao, để ngang yết hầu của địch.

      khí, trong nháy mắt căng thẳng.

      Tưởng thị trưởng đột nhiên ý thức được, ông và Đường lão vẫn cho là nắm Đường Bạch Dạ trong lòng bàn tay, chậm rãi thoát khỏi lòng bàn tay của bọn họ.

      " ngụ ý, muốn cùng Tiểu Tuệ kết hôn?" Sắc mặt Tưởng thị trưởng khó coi đến cực điểm, con duy nhất của ông chịu nhục nhã lớn như vậy, là người cha thể chịu đựng.

      "Hôn nhân của tôi, chỉ là tràng giao dịch." Đường Bạch Dạ lạnh lùng , phải đời hạnh phúc, mà là chuyện quan trọng.

      vẫn cho là, hôn nhân chỉ là hồi giao dịch, còn cái khác.

      chưa bao giờ chờ mong hôn nhân.

      biết, chẳng sợ kết hôn với Tưởng Tuệ, cũng là hôn nhân.

      Thẳng đến gặp được Hạ Thần Hi.

      đột nhiên muốn hôn nhân chân chân .

      Tưởng thị trưởng cười lạnh, tay nắm ly rượu đỏ, giống như muốn đem ly bóp nát, "Đường Bạch Dạ, thực biết phân biệt. Tiểu Tuệ có thể gả cho , là phúc khí có được, nó như vậy, vì sao biết quí trọng.”

      "Trong cả đời Tưởng thị trưởng, trừ thị trưởng phu nhân, qua những người khác sao?" Đường Bạch Dạ cười mỉm hỏi, vô cùng thân sĩ, như hỏi chuyện bình thường.

      Tưởng thị trưởng trong nháy mắt nên lời.

      Trong đầu thoáng qua gương mặt trẻ tuổi, cấp tốc biến mất.

      Ông nhíu mày, Đường Bạch Dạ thấy thần sắc ông như vậy, cũng hiểu được.

      Nhớ người cũ, là thói hư tật xấu của đàn ông.

      Đàn ông có thể người phụ nữ, lại cam đoan kì hạn, cực ít có người đàn ông trọn đời trọn kiếp người.

      Nhìn hôn nhân có tình cảm lại cảm thấy cực kì quái.

      Phương diện này, Đường Bạch Dạ thấy rất thấu hiểu.

      Tưởng thị trưởng lạnh lùng cười, "Đường đại thiếu, lúc tôi ở cái tuổi này, cũng giống như , cái gì tình tình , chờ đến cái tuổi này của tôi liền biết, tình cái gì cũng phải, nắm ở trong tay, mới thực tại tại, nắm giữ gì đó."

      "Nếu là , tôi thả thông minh điểm, cưới Tiểu Tuệ, hơn phấn đấu ba mươi năm."

      Đường Bạch Dạ đột nhiên cười to, tiếng cười châm chọc, như nghe đến vũ trụ cười nhạo.

      "Giờ này ngày này, chẳng sợ phấn đấu ba mươi năm này, tôi cũng đủ khoe khoang ba đời." Đường Bạch Dạ xong ngạo mạn càn rỡ, giống như là cao cao tại thượng, cái gì cũng để ở trong mắt.

      Tưởng thị trưởng giận dữ, đập bàn đứng lên, "Đường Bạch Dạ, rất quá đáng, lúc trước Tiểu Tuệ giúp , bây giờ qua sông rút ván, sợ làm nó thất vọng sao?”

      Đường Bạch Dạ , "Tưởng thị trưởng, lúc trước Đường gia gặp nạn, ngài cho viện trợ, tôi rất cảm kích."

      "Mấy năm qua này, tôi cũng cho ngài đủ tiền tài, cho ngài đủ giúp đỡ, giúp ngài ở giới chính trị thuận buồm xuôi gió, tôi cũng nợ ngài."

      "Nợ ngài, tôi trả sạch."

      "Tưởng Tuệ cùng tôi vừa mới bắt đầu chính là giao dịch, trong lòng ấy cũng biết ràng." Đường Bạch Dạ nhìn Tưởng thị trưởng, ánh mắt lãnh ngạnh, điểm thỏa hiệp, "Tôi Đường Bạch Dạ làm Tưởng Tuệ thất vọng."

      và Tưởng Tuệ ngay từ đầu, với Tưởng Tuệ, , bọn họ đính hôn, chỉ biết chức trách vị hôn phu chiếu cố , tệ bạc với , nếu là tương lai có người , có thể kết hôn với .

      Nếu có, bọn họ hai con đường.

      Đường Bạch Dạ đa tình phong lưu, lại lừa tình đối với phụ nữ của mình.

      Tưởng Tuệ , biết, cho nên lừa .

      Đường Bạch Dạ nghĩ muốn cái gì, dùng hết toàn lực chính mình, dựa vào phụ nữ.
      Last edited: 6/5/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 134: Bữa ăn khuya

      Editor: thanh huyền

      cho Tưởng Tuệ tuyển trạch, nếu Tưởng Tuệ cự tuyệt, cũng lợi dụng tiền vốn Đường môn giúp Đường thị vượt qua cửa ải khó khăn, đại giới là Đường môn có thể triệt để tan rã, quan tâm, mất , tìm trở về.

      Tưởng Tuệ cùng chỗ với , tiếp thu điều kiện của .

      "Tôi có làm ra quyết định, nhận toàn bộ trách nhiệm. Tưởng Tuệ cũng là, ngài cũng là, mọi người đều là." Đường Bạch Dạ , "Hôn nhân này, định trước tồn tại danh nghĩa, tôi nếu là ngài, để cho Tưởng Tuệ gả cho tôi."

      Tưởng thị trưởng phẩy tay áo bỏ , Đường Bạch Dạ ưu nhã cười, sát khí trong ánh mắt vụt tắt.

      Mọi người trở mặt với nhau, vậy trở mặt luôn .

      Đường Bạch Dạ trở lại nhà trọ cảnh biển, chín giờ.

      biết vì sao, đột nhiên gọi cú điện thoại cho Hạ Thần Hi, mẹ con Hạ Thần Hi ở phòng khách đọc sách, chờ ăn bữa ăn khuya, Hạ Thần Hi nhìn sách thiết kế công trình, Hạ bảo bối nhìn sách khoa học máy tính.

      Lúc Đường Bạch Dạ điện thoại tới, Hạ Thần Hi có chút kinh ngạc.

      "Tôi nghĩ cùng chuyện công trình Hằng Kim chút.” Đường Bạch Dạ , vốn định mời Hạ Thần Hi cùng ra ngoài uống chén, Hạ Thần Hi nghĩ đến Hạ bảo bối ở làm bữa ăn khuya, lại thấy Hạ bảo bối rất muốn thấy Đường Bạch Dạ.

      nghĩ nghĩ, quyết đoán hi sinh chính mình bị nguy hiểm ăn đậu hủ, " nếu ở nhà, tới đây chuyến , vừa lúc chúng tôi muốn ăn bữa ăn khuya."

      Đường Bạch Dạ cầu còn được, giọng điệu lại có chút rụt rè , "Vậy cung kính bằng tuân mệnh ."

      Hạ Thần Hi tình nghĩ châm chọc.

      Hạ bảo bối cười híp mắt , "Mẹ, mẹ cha ở đây ăn sáng, ăn khuya cũng ở đây, có thể hay , bữa tối cũng ăn ở đây?”

      "Con hỏi muốn tiền sinh hoạt." Hạ Thần Hi đầu cũng giơ lên, .

      Hạ bảo bối nghiêm túc tự hỏi, "Phải , cha cũng cho chúng ta tiền sinh hoạt, quá tiện nghi ."

      tới mười phút, chuông cửa vang lên.

      Hạ bảo bối vui buông nguyên sách xuống, ra mở cửa, Đường Bạch Dạ cầm bó hoa bách hợp tiến vào, như ghét bỏ ném ở trong lòng Hạ bảo bối, Hạ bảo bối tươi cười ngọt như mật , "Đường tiên sinh, chú tặng nhầm người, chú phải có kiên trì sao?”

      Hạ Thần Hi 囧 囧, cũng ngờ Đường Bạch Dạ cầm bó hoa bách hợp lên, ưu nhã tiêu sái, Đường Bạch Dạ lạnh lùng sắc bén cầm bó hoa bách hợp, kia hình ảnh muốn nhiều hỉ cảm là hơn hỉ cảm.

      "Chú mua cho cháu.” Đường Bạch Dạ phi thường bình tĩnh mà tỏ vẻ, Hạ Thần Hi tiểu thư ngàn vạn muốn hiểu sai .

      Này hoa là tặng bảo bối .

      Hạ bảo bối khinh bỉ Đường tiên sinh khẩu thị tâm phi*( trong lòng nghĩ khác ra), ràng hỏi thăm hoa mẹ con bé thích, bé thích hoa hồng sâm panh, mẹ bé thích hoa bách hợp, mua bách hợp hiển nhiên là tặng mẹ.

      Thực là mạnh miệng.

      "Đường tiên sinh, chú khẩu thị tâm phi là theo đuổi được phụ nữ đâu.” Hạ bảo bối cười hì hì mang hoa bách hợp cắm, đích xác hoa bách hợp trong bình cũng nên thay, mua vừa đúng lúc.

      "Lão tử cần truy đuổi phụ nữ."

      Khóe môi Hạ Thần Hi co quắp, ai cũng biết có sức quyến rũ, cần thiết mỗi ngày tự luyến.

      Đường Bạch Dạ cùng Tưởng thị trưởng chuyện vui nên sớm từ biệt, ăn thứ gì, chính hơi đói, nghe thấy được phòng bếp truyền đến hương vị, nhịn được hỏi, "Các người nấu cái gì?"

      "Chè." Hạ bảo bối , "Đậu xanh."

      Hạ Thần Hi , "Hạ bảo bối học nấu bữa ăn khuya, có lộc ăn.”

      Hạ Thần Hi ngồi ở thảm phòng khách, dựa vào sô pha, đọc sách làm bút ký, trong lòng ôm cái gối, bộ dáng vô cùng nhàn nhã. chân dép, chân trắng nõn như là ngó sen lột da, trắng nộn đến cực điểm.
      Last edited: 6/5/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :