1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Mẹ, đừng đùa với lửa! - Phồn Hoa Đóa Đóa (Full 171 Chương Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 162: Cung điện biển

      Mới vừa lên đèn, Luân Đôn nước , khu biệt thự cũng thu hút, cả khu biệt thự tản ra vẻ lịch sử cổ xưa cùng tự nhiên chất phác, bề ngoài đơn giản, nóc nhà hình tam giác, trang trí đơn giản, trong biệt thự tầm thường, hôm nay lại có nhân vật lớn có sức ảnh hưởng đến cả thế giới.

      khuôn mặt lãnh khốc như được đao khắc mang theo nhàn nhạt mệt mỏi, hiển nhiên chủ nhân gương mặt này lại đêm ngủ ngon, hôm nay thế cục giới hắc đạo càng ngày càng gay go, dẫu sớm có sắp xếp, cũng dám hơi có buông lỏng, thời khắc chú ý mọi biến hóa.

      Viêm Dạ Tước bước nhanh tới trước bàn ăn, vị trí của , trừ mấy mùi thơm ngát của bữa sáng ra, còn để chồng lớn báo đương thời tình hình chính trị, tiện tay rút ra tờ, ánh mắt lạnh lẽo nhanh chóng quét qua phía , tìm kiếm tin tức hữu dụng đối với mình.

      Đúng lúc này, Đan Hùng thân trang phục màu đen vào, mặt thô kệch mang theo nặng nề bình thường, cung kính mở miệng : "Lão đại, nơi Phi Ưng có tin tức."

      Viêm Dạ Tước cũng ngẩng đầu lên ừ tiếng, ý bảo ta tiếp.

      "Sau khi thiếu gia Daniel nhận được mật thư của lão đại, lập tức mang theo đội tàu chiến quyết chiến với Shawn, ba vị trưởng lão của gia tộc Ander Leo cũng có tham dự, còn đánh sau lưng muốn tiêu diệt thiếu gia Daniel sau đó chấp chưởng gia tộc, sau Phi Ưng kịp thời chạy tới, hai người cùng nhau tiêu diệt hết đội tàu chiến biển của Shawn, tại chạy tới Sicily của gia tộc Clovis."

      Viêm Dạ Tước nhíu mày, ngẩng đầu hỏi: " có gặp phải bất kỳ vật cản nào?"

      Đan Hùng hiểu tại sao lão đại hỏi như thế, nhưng mà vẫn nhanh chóng hồi đáp: "Đội tàu chiến của thiếu gia Daniel tổn thất nghiêm trọng, trừ lần đó ra đều vô cùng thuận lợi."

      Cái này có chút kỳ quái, Viêm Dạ Tước tiện tay đem tờ báo thả lại bàn, nhíu lông mày trầm tư, kéo thực lực tay ta ra, rồi lại có ý định tiêu diệt, rốt cuộc đám người kia có chủ ý gì?

      "Còn có việc?" Thấy Đan Hùng , Viêm Dạ Tước nhíu chân mày.

      "Vâng" Sắc mặt Đan Hùng càng trở nên khó coi, giọng mà ra: "Mới vừa nhận được tin tức, chị dâu và Tiểu Nặc mất tích."

      Vừa dứt lời, Đan Hùng liền cảm thấy nhiệt độ trong phòng đột nhiên giảm xuống, hai tay để bên người run .

      khuôn mặt lạnh lẽo của Viêm Dạ Tước có chút tình cảm nào, đôi mắt sắc bén mang theo sát ý tàn khốc, giọng lạnh tới cực điểm giống như có thể đông tất cả: "Ai làm?"

      "Tạm thời còn chưa ." Đan Hùng thở dài, bây giờ người muốn lão đại bất lợi quá nhiều, gần đây lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, số người có vẻ đủ, hơn nữa theo hồi báo, đối phương tới vô ảnh vô tung, sau khi chuyện xảy ra càng có bất cứ tin tức gì truyền đến.

      Viêm Dạ Tước gật đầu cái, ánh mắt lại trở lại bàn ăn: "Tôi biết rồi." ai ngu ngốc đến giết người phụ nữ và con trai mình, cho nên khả năng lớn nhất, chính là dùng để uy hiếp mình, cho nên tạm thời cần lo lắng an toàn của họ.

      Đúng lúc này, Văn Tĩnh cũng vội vã chạy vào, mặt gầy đét cũng tràn đầy mệt mỏi: "Tước, cung điện biển của gia tộc La Nhĩ Đức làm xong, Angela gửi thư mời tới." qua đưa tấm thẻ màu trắng lên, cái thẻ xa hoa trang nhã, ở dưới ánh đèn tản ra hào quang rực rỡ.

      Chữ tiếng màu vàng nổi ở giấy, từng chữ đều tản ra sắc thái cao quý, giữa góc cạnh ràng, mang theo khí phách duy ngã độc tôn, nghiễm nhiên chính là hồng môn yến.

      Tiện tay bỏ thư mời bàn, Viêm Dạ Tước trầm giọng hỏi: "Sắp xếp như thế nào?"

      Mặt Văn Tĩnh cung kính : "Cũng sắp xếp xong xuôi."

      mặt Viêm Dạ Tước vẫn có sắc thái khác, lạnh lùng : "Tối nay Đan Hùng theo tôi, nên lúc kết thúc rồi."

      Cung điện biển, Angela nắm giữ cả gia tộc bắt đầu tiến hành hạng mục, cho tới bây giờ ta đều che giấu dã tâm của mình, phải dựa vào năng lực của ta, chế tạo thế lực thua thậm chí vượt qua nhà họ Viêm, nhà họ Viêm có đảo Viêm Long, ta phải kiến tạo tòa Thánh Địa còn phải huy hoàng hơn so với đảo Viêm Long.

      Cả tòa cung điện có trang thiết bị điện từ kỹ thuật tân tiến nhất thế giới, thông qua điện từ lập trường lập tức hấp thu vào mặt biển, cấp độ vững chắc tuyệt đối thấp hơn hải đảo được thiên nhiên hình thành, chỉ cần có đầy đủ lượng điện, cho dù đáy biển có động đất cũng khiến nó di động chút nào, vật liệu cung điện cũng sử dụng hợp kim tân tiến nhất, chẳng những có thể chống đỡ các loại thiên tai, dù là tên lửa ngư lôi, trong thời gian ngắn cũng khó tổn hại chút nào.

      Gia tộc La Nhĩ Đức làm như vậy, mặc dù hoàn toàn bại lộ chính mình ở trong giới hắc đạo, nhưng cũng phô bày thế lực với mọi người, cơ hồ tất cả thế lực khắp nơi đều nhận được thư mời, cũng chuẩn bị thừa cơ hội này kết giao với gia tộc La Nhĩ Đức.

      Angela lẳng lặng ngồi ở sân thượng cung điện, từ cao nhìn xuống đám người phía dưới, người mang theo khí thế duy ngã độc tôn, tài lực gia tộc La Nhĩ Đức cũng kém bao nhiêu so với nhà họ Viêm, trước vẫn khiêm tốn là bởi vì Viêm bang, nhưng qua hôm nay, toàn bộ thế giới chỉ biết nhớ gia tộc, đó chính là La Nhĩ Đức, toàn bộ thế giới chỉ biết có hoàng đế, đó chính là Angela !

      Trong đám người đột nhiên thoáng qua bóng dáng người cao lớn, thế lực hùng bá phương xung quanh đứng chung chỗ với lập tức trở nên bé rất nhiều, khuôn mặt cao ngạo, mang theo khí phách cao quý của vị đế vương, hai cánh tay rắn chắc buông xuống bên hông, giận tự uy, trong người cũng giống những người khác rầm rộ ủng hộ, chỉ như bảo kiếm ra khỏi vỏ, hai người thủy chung giữ vững khoảng cách nửa mét, hiển nhiên tâm thần hai người duy trì loại so sánh kỳ dị ăn ý hề tầm thường.

      Angela nhàng nỉ non tiếng: " hổ là đối thủ lớn nhất của tôi, đáng tiếc."

      Viêm Dạ Tước dừng bước lại, hai tròng mắt lạnh như băng quan sát khí thế hoàng tráng của cung điện trước mắt.

      "Lão đại." Nhìn cung điện khí thế, còn có thế lực xung quanh thỉnh thoảng lại khắp nơi, Đan Hùng giọng : "Xem ra lần này mưu đồ của gia tộc La Nhĩ Đức tương đối lớn, có muốn sắp xếp người nhiều hơn để phòng ngừa bất trắc hay ?"

      ta có trí khôn như lão đại, cũng nhìn ra được đối phương chỉ đơn giản là muốn kiến tạo tòa cung điện, hôm nay mời nhiều người tiến đến, có cơ hội rất lớn lập uy, thậm chí có quyền uy khiêu chiến nhà họ Viêm, khỏi khiến ta cẩn thận.

      " cần." Viêm Dạ Tước nhàn nhạt câu, ánh mắt theo cột đá cung điện nhìn lên , vừa lúc gặp nhau cùng tầm mắt Angela ở trung, hai khí thế lớn mạnh đụng vào nhau, nhất thời khiến người chung quanh hoảng hốt, hình như cảm thấy nguy hiểm lớn đến gần, chỉ là tìm nửa ngày cũng hề phát thứ gì.

      "Tước, hối hận rồi chứ?" giọng ngả ngớn truyền đến từ phía sau lưng: "Mỹ nhân như thế, còn có chí khí và thế lực, đúng là cực phẩm trong mắt đàn ông."

      Người chung quanh biết Viêm Dạ Tước nhất thời sợ hết hồn, đây là công như nhà nào, lại dám quang minh chính đại trêu vị bá chủ hắc đạo như thế, chẳng lẽ ta sợ phải đền bù bằng cả gia tộc mình ư.

      Chỉ là khiến mọi người mở rộng tầm mắt là, Viêm Dạ Tước thế nhưng có tức giận, xoay người, nhàn nhạt nhìn công tử vừa chuyện.

      "Thế nào, có hứng thú đối với mỹ nhân bên người tối chứ?" Phụ nữ bên cạnh ta quả ít, chơi đội bóng cũng có thể còn dư lại người dự phòng, hơn nữa mọi người đều là mỹ nữ, người đàn ông kéo mỹ nữ qua coi ai ra gì hung hăng hôn cái, mới tiếp tục trêu đùa: "Vừa ý người nào, bằng tôi cho chú mượn trước sử dụng, bất quá phải lại, làm sao mà bác sĩ Trình của chú có tới?"

      Viêm Dạ Tước nhạy cảm nhận ra, mới vừa rồi ta đến Trình Du Nhiên, trong mắt lóe ra ánh sáng, hiển nhiên là biết tin tức Trình Du Nhiên bị bắt, thậm chí chừng ta cũng có phần trong đó, lạnh lùng theo dõi ánh mắt ta, trầm giọng : " hăng hái, tới chỗ nào đều quên mang bầy."

      Tư, ta là hoa hoa công tử nhà họ Viêm - Viêm Lãng! Viêm Dạ Tước vừa ra khỏi miệng, người chung quanh lập tức biết thân phận của người này, trách được Viêm Dạ Tước có trực tiếp nổi đóa, mấy người còn nghĩ tìm cơ hội mượn hai mỹ nữ của công tử nhất thời bị hù dọa chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người, may nhờ lên, bằng chết quá oan uổng.

      Chữ bầy này dùng ở người phụ nữ, quả phải chữ tốt, chỉ là Viêm Lãng hoàn toàn muốn ngỗ nghịch, mở miệng cười : "Người nọ chú đều thấy, giới thiệu cho chú chút đây là thập thất phu nhân của tôi, ra trước các người cũng gặp."

      Viêm Lãng kéo người phụ nữ diễm lệ mặc sườn xám : " phải em vẫn luôn muốn nhận thức em năm chút ư, hôm nay em năm ở chỗ này, sao ngược lại ."

      "Hóa ra ở nơi này." Trong giọng Viêm Dạ Tước lộ ra tia sát khí, trước bởi vì quá nhiều chuyện khiến có thời gian tìm, ngờ người phụ nữ này thế nhưng cùng chỗ với Viêm Lãng, chỉ là biết, phế vật như vậy, tại sao Viêm Lãng lại nhận lấy?

      " ngờ lão đại Viêm còn nhớ tôi." Khóe miệng Vạn Nhã Cầm mang theo nụ cười, trong tươi cười thế nhưng mang theo bảy phần vẻ mặt của Vạn Tuyết Cầm, tư thái ưu nhã : "Mặc dù có mấy lần qua lại với lão đại Viêm, nhưng dưới trường hợp này gặp mặt cũng là lần đầu tiên, trước có chút hiểu lầm, kính xin lão đại Viêm xem Nhã Cầm chỉ là phụ nữ mà nên trách tội."

      Vừa dứt lời, cái tát của Viêm Lãng vỗ vào cái mông Vạn Nhã Cầm, làm bộ như có chút tức giận : "Bây giờ em là người của tôi, sao lại gọi em năm là lão đại Viêm?" Trong giọng đầy cưng chiều bất luận kẻ nào cũng có thể nghe được .

      Đôi mắt Viêm Dạ Tước đột nhiên co rụt lại, xem ra phải ánh mắt Viêm Lãng thay đổi, mà là Vạn Nhã Cầm thông minh, nghĩ tới người như thế lại cũng có thể tâm cơ, chỉ là càng như vậy, càng quyết tâm muốn báo thù của ta.

      Đan Hùng thấy người phụ nữ mới vừa xuất gây đối với lão đại, trong lòng nhất thời tức giận, cũng quản ta là người phụ nữ của thiếu gia Viêm Lãng, mở miệng cười : "Lão đại làm sao trách tội chứ, lại chỉ cần Vạn tiểu thư trách tội chúng tôi cũng , dù sao chị Vạn Tuyết Cầm cũng coi là chết ở trong tay chúng tôi."

      Mặt Vạn Nhã Cầm liền biến sắc, lửa giận trong lòng trong nháy mắt liền chạy đến cổ họng, chỉ là ta biết tại cũng phải lúc nổi giận, tay trái vòng sau lưng dùng sức véo lưng khiến mình bình tĩnh lại, vất vả mới khống chế xong tâm tình của mình, mặt giãn ra cười : "Chỉ cần lão đại Viêm truy cứu là tốt rồi."

      Lúc này, Viêm Lãng bên cạnh đột nhiên hỏi: "Em năm, chiêu thức của Angela, chú thấy thế nào?"

    2. Amelia

      Amelia Well-Known Member

      Bài viết:
      484
      Được thích:
      1,158
      Chương 163: thể đồng ý

      "Em năm, chiêu thức của Angela, chú thấy thế nào?"

      Câu hỏi của Viêm Lãng nhanh chậm, giống như ta căn bản để ý, nhưng mà đám phụ nữ bên cạnh ta nhất thời yên tĩnh lại, hi vọng nghe chút vị người chuyện trong bang đệ nhất thế giới thế nào, đặc biệt là Vạn Nhã Cầm, rất sợ bỏ lỡ chi tiết, cặp mắt nhìn chằm chằm Viêm Dạ Tước.

      Viêm Dạ Tước nhất định khiến cho các thất vọng, mặt lạnh lẽo nhìn ra vẻ mặt gì, giọng trầm thấp giống như gió lạnh thổi qua bên tai mọi người: "Tự tìm đường chết."

      Vạn Nhã Cầm run lên trong lòng, Viêm Dạ Tước được là làm được, đây thành công là nhận thức chung ở giới hắc đạo, hôm nay nếu dám thế, nhất định là biết gì đó, thậm chí sớm có sắp xếp, chỉ là vừa nghĩ tới Trình Du Nhiên còn ở trong tay mình, trong lòng nhất thời nắm chắc, dầu gì, có lá vương bài này ở tay, ta cũng bại.

      Viêm Lãng khẽ cười tiếng, phá vỡ quỷ dị chung quanh, đôi tay bao quát, mỗi tay ôm mỹ nữ, thuần chất công tử, cười hì hì : "Vậy tôi xem em năm biểu di."

      Đúng lúc này, cửa chính cung điện sau lưng đột nhiên mở ra, nhóm người vào bên trong, những người này xuất , nhất thời đưa tới oanh động rất lớn.

      lão đại Hắc bang thành phố Plymouth đột nhiên : "Là em Dean của Gia tộc La Nhĩ Đức?"

      "Bọn họ tính là gì." Bên cạnh có người trung niên quý tộc ăn mặc sang trọng liếc vẻ mặt có kiến thức : "Thấy người ở giữa là ai , đó mới là nhân vật chính của hôm nay."

      " ngờ ngay cả lão La Nhĩ Đức tiên sinh cũng xuất , rốt cuộc người nào có thể có lực ảnh hưởng lớn như vậy?"

      Mặc dù cung điện biển sớm mở ra, nhưng cho dù là người học viện hàng hoàng gia nước tới, cũng chỉ do người trẻ tuổi trong gia tộc La Nhĩ Đức nghênh đón, hơn nữa còn là từ cửa bên vào, hôm nay làm ra động tĩnh lớn như vậy, hiển nhiên là nhân vật lớn.

      Chờ những người khác theo ánh mắt đám người Gia tộc La Nhĩ Đức nhìn qua, mọi người mới bừng tỉnh hiểu ra: hóa ra là !

      Lão La Nhĩ Đức tiên sinh dẫn đầu ra, cười ha ha : "Tước, Viêm Lãng, còn các vợ của , hoan nghênh tới cung điện biển của La Nhĩ Đức."

      Mặc dù sắp xếp ổn thỏa, Viêm Lãng lớn tuổi hơn so với Viêm Dạ Tước, nhưng Viêm Dạ Tước là người chuyện Viêm bang, chào hỏi đầu tiên dĩ nhiên là .

      "La Nhĩ Đức tiên sinh." Phô trương như vậy, Viêm Dạ Tước cũng động tĩnh, chỉ lạnh lùng tiếng.

      So sánh với tính tình lạnh lùng của Viêm Dạ Tước, Viêm Lãng lại lễ phép hơn nhiều, đôi tay buông mỹ nhân trong ngực ra, nở nụ cười : "Chú La Nhĩ Đức tự mình nghênh đón, khiến cho đám tiểu bối chúng tôi làm sao dám đảm đương, gia chủ và mấy vị tộc lão bởi vì có chuyện thể tiến đến, kính xin chú La Nhĩ Đức tha lỗi."

      Nghe Viêm Lãng như vậy, lão La Nhĩ Đức tiên sinh càng thêm nhiệt tình: "Phải là tôi nhìn mấy mấy lão mới đúng, mấy năm gặp, có chút nhớ nhung."

      Angela lại đem mục tiêu đặt ở người Viêm Dạ Tước, đôi môi hơi vểnh mang theo khiêu khích, thản nhiên : "Tước, tôi biết ngay đến, trước tôi qua còn nhớ chứ, chỉ mong bây giờ có hối hận."

      Viêm Dạ Tước lắc đầu cái, giọng lạnh lùng tràn đầy bá đạo khiếp người: "Cho tới bây giờ tôi chưa bao giờ hối hận."

      Dean bên cạnh đột nhiên : "Nếu hai vị thiếu gia nhà họ Viêm đều tới, bằng chúng ta vào bên trong ."

      Mấy câu ngắn ngủn, mấy người nhất thời lộ ra ý tưởng, lão La Nhĩ Đức chỉ giao tình cái khác, hiển nhiên có ý giao phó toàn quyền Gia tộc La Nhĩ Đức cho con , giọng Angela bức người, lòng muốn khiến Viêm Dạ Tước cúi đầu, Dean mặt tôn trọng lão La Nhĩ Đức tiên sinh sắp xếp, trước lúc Angela chuyện cướp danh tiếng, mặt khác vẫn còn tranh thủ quyền chuyện ở gia tộc, đột nhiên chen vào , cũng có ý tốt với Viêm Dạ Tước.

      Mấy người theo đuổi tâm tư của mình, còn chưa có bước vào cửa chính tiến hành lần giao chiến ngắn ngủi.

      Cung điện biển cũng chỉ là tòa kiến trúc, chung quanh còn có lục địa nhân tạo, dùng để huấn luyện cùng sắp xếp thuộc hạ, đồng thời Angela còn thiết kế mấy cái đảo có kích thước hơi hơn ở chung quanh hải vực, dùng để bảo vệ cung điện biển, dĩ nhiên những thứ này đều là chuyện sau này.

      Phòng khách cung điện cách cửa chính khá xa, cho nên ở hai bên cửa lớn dừng trăm chiếc xe, mỗi chiếc xe đều căn cứ cấp bậc tiến hành phân loại, người nào ngồi dạng xe gì, đều được phân chia nghiêm khắc.

      Ngồi xe, Đan Hùng cũng thể cảm thán tiền tài của Gia tộc La Nhĩ Đức, coi như chỉ là xe hơi lại hành lang, cũng treo đầy bích hoạ trân quý cùng điêu khắc, giữa mỗi khúc quanh đều giấu đầy thiết bị điện tử, quả thấp hơn bố trí ở đảo Viêm Long, chỉ có như thế muốn đấu với gia tộc đệ nhất, tựa hồ vẫn kém chút, đệ nhất gia tộc của nhà họ Viêm là công lao của đảo Viêm Long.

      Lắc đầu, vứat bỏ những thứ đồ ngổn ngang ra khỏi đầu, có lão đại ở chỗ này, dù Angela có nhiều quỷ kế hơn nữa cũng thể dùng, ta chỉ muốn làm như lão đại là được.

      Hôm nay phòng khách cung điện ngồi đầy người, cũng bị phân chia mấy cấp bậc, Viêm Dạ Tước ra nhất thời đưa tới hồi chấn động, nơi qua tất cả người hai phe hắc bạch đều nhường đường, tuyệt đại đa số đều ăn khép nép gọi tiếng lão đại Viêm, câu của có thể quyết định sống chết của tất cả mọi người, bọn họ cẩn thận được.

      Rất nhanh, Viêm Dạ Tước bị đưa đến hàng đầu, trước mặt , chỉ còn để lại vị trí chủ nhân, chỉ là vị trí này sắp xếp có chút đặc biệt, bởi vì trước mặt chỉ có chỗ ngồi.

      Nghênh đón người nhà họ Viêm, Angela trực tiếp sau điện, ở trong mắt ta, tại đáng giá để ta tự mình nghênh tiếp cũng chỉ có mấy người, thậm chí chỉ có mình Viêm Dạ Tước, mà sau hôm nay, có lẽ có ai.

      Sau điện mới là bộ phận quan trọng nhất của cung điện, trừ hệ thống phòng ngự ra, tất cả thiết bị điện tử đều hội tụ ở đây, sau đó do nhân viên tương ứng thu thập sửa sang lại rồi mới phát ra chỉ thị tương ứng.

      tới trước người nhân viên, Angela mở miệng hỏi: "Như thế nào?"

      "Tất cả bình thường." Nhân viên thuận miệng tiếng, đột nhiên phát là tiểu thư tự mình tới đây, vội muốn đứng dậy tạ tội, Angela khoát tay áo: "Có người vắng mặt hay ?"

      "Tuyệt đại đa số khách nhận được thư mời đều đến, tại tới vẫn là ở đường, chỉ là theo thuộc hạ hồi báo, đại thiếu gia Viêm Hạo Thừa, tam thiếu gia Viêm Thế Kiêu nhà họ Viêm cũng có ý tới."

      Nghe nhân viên như vậy, Angela đột nhiên cảm thấy có chút phập phồng yên, hình như quên mất chuyện gì, chỉ là suy nghĩ lần cũng có phát chỗ sơ hở nào, Viêm Hạo Thừa và Viêm Thế Kiêu tới sớm ở trong dự liệu của ta, hẳn là sợ bị ảnh hưởng bởi Viêm Dạ Tước, dù sao tiếng xấu của quá vang dội.

      Angela gật đầu cái: "Khách Viêm Lãng mang tới cũng cần quan tâm tốt, đây chính quà tôi chuẩn bị tặng cho Viêm Dạ Tước."

      Vạn sẵn sàng, chỉ chờ tin tức tuyên bố, dưới ánh mắt của tất cả mọi người nhìn chăm chú, Angela mặc trang trọng trở lại trước điện, ngồi ở vị trí duy nhất, đây là điểm cao nhất ở phòng khách, vào lúc ta ngồi xuống, khí chất cả người nhất thời biến đổi, tất cả mọi người cảm thấy khí thế cao cao tại thượng nhào tới mình, thậm chí có loại cảm giác dám nhìn thẳng ta.

      Nghi ngờ, kính sợ, tôn kính, các loại ánh mắt phức tạp rối rắm ở chung chỗ, đây chính là cảm giác cao cao tại thượng mà ta vẫn muốn.

      Cực kỳ hài lòng đối với biểu của mọi người phía dưới, Angela hơi nhếch khóe môi lên lên, cao giọng : "Mọi người có thể tới tham gia lần yến hội này, Angela ngỏ ý cảm ơn." Ngoài miệng xong, nhưng mà mặt lại có vẻ mặt cảm ơn.

      Tuy nhiên quả đấm lớn chính là đạo lý cứng rắn, tại trừ nhà họ Viêm người nào dám chống đối cùng Gia tộc La Nhĩ Đức, thậm chí ngay cả người nhà họ Viêm cũng có bày tỏ phản đối, những người khác cũng có can đảm này.

      Đưa tay phải ra nhàng vung lên, cả phòng khách nhất thời im lặng, mặt Angela mỉm cười : "Cung điện biển chỉ là chuyện , hôm nay còn có chuyện lớn muốn thương lượng cùng lão đại Viêm."

      Viêm Dạ Tước chỉ lạnh lùng nhìn ta cái, cũng lời nào, yến tốt đẹp, sớm biết Angela thể nào gây ra động tĩnh lớn như vậy.

      Thân thể Angela nghiêng về phía trước, trong đôi mắt tản ra tia sáng chói mắt, giọng cho cự tuyệt: "Về sau chuyện châu Âu để cho người châu Âu tự mình giải quyết, kính xin Viêm bang thủ hạ lưu tình."

      Những lời này vừa ra, mọi người coi như sớm có chuẩn bị cũng nhịn được sợ hết hồn, người phụ nữ này cũng quá lớn mật, thế nhưng trắng trợn cướp đoạt phạm vi thế lực cùng đệ nhất bang, câu của ta, đắc tội cả nhà họ Viêm, chẳng lẽ Gia tộc La Nhĩ Đức mặc cho ta làm hay sao?

      Chẳng qua là khi mọi người nhớ tới từ lúc tiến vào cung điện và vị trí tại của Angela, hình như chuyện này sớm thông qua Gia tộc La Nhĩ Đức thảo luận, cách khác, Gia tộc La Nhĩ Đức muốn tuyên chiến với nhà họ Viêm rồi!

      Tin tức này tương đối mạnh đối với tất cả mọi người, mặc dù Viêm bang cũng thường gặp phải khiêu khích, nhưng khỏi té ở dưới thủ đoạn tàn khốc của Viêm Dạ Tước, Gia tộc La Nhĩ Đức hiểu nhất nhà họ Viêm hôm nay cường thế ra mặt, hiển nhiên là sớm có chuẩn bị, những thứ này có quan hệ gì với bọn họ, thậm chí trong ấn tượng của bọn họ, càng loạn càng tốt, chỉ có giới hắc đạo đại loạn, bọn họ mới có cơ hội ra mặt.

      Quanh thân Viêm Dạ Tước có khí lạnh bức người, mặc dù sớm biết như vậy, cũng bị biểu liều lĩnh của Angela làm giận , người có thể điều kiện ở trước mặt chỉ có , mặc dù đều là phụ nữ, nhưng Angela còn chưa xứng, lạnh lùng liếc ta cái, trầm giọng : "Những lời này, tính."

      Giọng Viêm Dạ Tước cũng lớn, nhưng trong giọng xen lẫn khí thế bá đạo, dù là ngu ngốc cũng hiểu gì, Trình Du Nhiên bị hạn chế ở phía sau, cũng bị khí thế của chấn động, hổ quả nhiên là Viêm Dạ Tước, tại địa bàn của người khác, hay là dưới tình huống đối phương sớm có chuẩn bị, cũng dám lớn lối như thế, so với trước kia nhìn thấy, tuyệt đối là gặp phải sư phụ rồi.

      Angela hình như sớm biết Viêm Dạ Tước như vậy, khóe miệng khẽ nhếch, cười : "Sợ rằng lão đại Viêm thể đồng ý!"

    3. Amelia

      Amelia Well-Known Member

      Bài viết:
      484
      Được thích:
      1,158
      Chương 164: Lão đại, hãy nhìn xem

      "Tìm chết!" Đan Hùng nổi giận gầm lên tiếng, đột nhiên đứng lên từ chỗ ngồi, nhấc chân lấy cái ghế bên cạnh, nặng nề nện ở người Gia tộc La Nhĩ Đức, hai súng nhanh chóng nhảy vào trong tay, pằng pằng hai tiếng, vệ sỹ ở bên cạnh Angela đồng thời trúng đạn ngã xuống đất, đảo mắt có tiếng thở.

      Hừ lạnh tiếng, Đan Hùng chỉa súng nhằm hướng Angela: "Bằng vào các người cũng dám uy hiếp lão đại, biết tự lượng sức mình."

      Ngoài dự đoán mọi người, đều là con em nhà họ Viêm nhưng Viêm Lãng đột nhiên mở miệng : "Đan Hùng bỏ súng xuống, Angela thế nào cũng là mỹ nhân mềm yếu, làm sao cậu có thể đường đột như thế." Giọng cùng nội dung ngược lại hoàn toàn phù hợp với hình tượng hoa hoa công tử của ta.

      Hai súng sáng loáng chỉ ngay trước mắt, Angela chút cử động, khinh bỉ nhìn Đan Hùng cái, đưa tay nhàng khẽ gạt súng, lạnh giọng cười : "Viêm Dạ Tước còn chưa lên tiếng, là cái thá gì?"

      "Đừng động."

      "Để súng xuống."

      Angela chuyện, đồng thời vệ sỹ Gia tộc La Nhĩ Đức cũng nhanh chóng xuất trong phòng khách, khẩu súng dài ngắn đồng nhất toàn bộ nhắm ngay hai người Viêm Dạ Tước, bất cức lúc nào cũng có thể bắn ra hàng loạt.

      Thình lình xảy ra biến đổi lớn khiến mọi người lập tức tỉnh táo lại, nhất thời hận Gia tộc La Nhĩ Đức đến xương tủy, đặc biệt là Angela, có chuyện làm sao lại trêu chọc Viêm bang, Viêm Dạ Tước nổi danh lòng dạ độc ác, cho dù người phụ nữ đáng chết này muốn ra mặt, cũng đừng kéo theo bọn họ.

      Tuyệt đại đa số người bắt đầu hối hận, thậm chí có vài người chuẩn bị tìm kiếm đường rời , sớm biết như vậy, ban đầu coi như liều mạng đắc tội Gia tộc La Nhĩ Đức, cũng tới nơi này, có gia tộc La Nhĩ Đức ủng hộ, nhiều lắm là chịu chút tổn thất phương diện làm ăn, nhưng xúc phạm Viêm bang, kết quả cực kỳ bi thảm.

      Chỉ có cực kì ít lão đại Hắc bang, mơ hồ đoán được trong đó bình thường, gần đây Gia tộc La Nhĩ Đức ít xuất , tại đột nhiên khiêu khích với Viêm Dạ Tước, phải đầu có vấn đề, chính là sớm có mưu đồ, chỉ là rất ràng, gia tộc truyền đời mấy trăm năm, tuyệt đối có khả năng giao trách nhiệm nặng nề gia tộc cho người ngu ngốc.

      Thân thể Viêm Dạ Tước nghiêng về phía sau, đôi tay tùy ý khoác lên ghế, hoàn toàn để mười mấy khẩu súng ở trong mắt, lông mày hơi nhíu: "Bằng bọn họ?"

      Giọng nhàn nhạt, từ ngữ ngắn gọn, lại tràn đầy cuồng ngạo khiếp người, cho dù lặng lẽ đầu quân Angela, thừa nhận cũng được, có điều khí thế như Viêm Dạ Tước, mới có thể gọi là vương giả chân chính của hắc đạo, so sánh mà , Angela chỉ có thể coi là nhà giàu mới nổi mà thôi.

      "Tước, quả cũng coi là đối thủ đủ tư cách." Angela thở dài, ta luôn luôn tự xưng là kém bất kì ai, nhưng ở trước mặt Viêm Dạ Tước, còn hơi kém chút, nếu như phải là sớm có chuẩn bị, chỉ bằng vào ba chữ Viêm Dạ Tước, ta đều phải cân nhắc người loại bỏ, điều này cũng càng khiến ta quyết tâm giết trừ Viêm Dạ Tước, người này, tuyệt đối thể lưu.

      "Tình huống bây giờ có lẽ còn hiểu , đây là tin tức mới nhất mà thuộc hạ của tôi mới vừa lấy được, ngại chia sẻ cùng mọi người." Angela hơi cong môi, khuôn mặt mị hoặc cười lộ ra nụ cười gian kế như ý: "Tin tức truyền tới từ Nhật Bản, Tam Khẩu tổ Long Trạch Thu ở Nhật Bản chính thức hạ tối hậu thư với Viêm Thế Kiêu, nếu có thể vì việc làm trước đó mà trả giá lớn, Tam Khẩu tổ đuổi tất cả thế lực nhà họ Viêm ra khỏi Châu Á."

      Lòng của tất cả mọi người đồng thời run lên, từng lão đại gia chủ phát ra thanh hít khí khó có thể át chế, trách được Angela dám phát ra lời ngông cuồng, hóa ra muốn xuống tay với nhà họ Viêm chỉ là La Nhĩ Đức, xem ra lần này Viêm Dạ Tước gặp phiền toái lớn, trong giây lát có người đột nhiên phát biểu, em Long Trạch Thu hình như chính là trong những phụ nữ của Tứ thiếu nhà họ Viêm, như vậy mới vừa rồi bảo ta để súng xuống, chắc cũng là có dụng ý khác.

      Trong phòng khách bàn luận xôn xao, phía sau phòng khách mọi người chú ý tình huống phía trước, nhìn Angela trong màn hình ai bì nổi, Trình Du Nhiên có loại cảm giác muốn ói, bĩu môi cái : "Đây chính là nguyên nhân liều lĩnh muốn bắt tôi?"

      Tần Tử Duệ cười tà mị: "Em quá khinh thường Angela, cũng quá coi thường tôi." ta hình như quan tâm thế cục trong phòng khách, thân thể nằm ngang chiếm hơn nửa chiếc ghế sofa, hai chân tùy ý bắt chéo.

      "Chỉ bằng ? Trước bị Viêm Dạ Tước đuổi đến trốn Đông trốn Tây, tại đổi nghề làm lính đánh thuê còn có tính khí hải tặc, tôi đúng là nhìn ra mới có thể xem trọng ." Mi phí tặng Tần Tử Duệ hai cái lườm nguýt, Trình Du Nhiên để ý ta, chỉ lưu lại cái ót cho ta.

      Đọc xong đồ tay, Angela cười như cười nhìn Viêm Dạ Tước : "Như thế nào, tin tức này biết có thể khiến thay đổi chủ ý hay , nếu như thể, còn có đồ thứ hai."

      Thứ nhất cũng chấn động nửa bầu trời, chẳng lẽ còn có tin tức lớn hơn tin này? Lần này chẳng lẽ Viêm Dạ Tước xong rồi? Tất cả mọi người duỗi dài cổ muốn xem tờ giấy thứ hai tay Angela, mặc dù bọn họ lập tức biết.

      "Tờ thứ hai đến từ Newyork." Vẻ mặt Angela khoa trương, lập tức đưa tới lòng hiếu kỳ của mọi người, Newyork là đại bản doanh của Viêm Dạ Tước, chẳng lẽ nơi đó cũng xảy ra chuyện, Angela cũng quá ác độc, thế nhưng bày cái bẫy lớn như vậy.

      "Trưởng lão Đường Nghiêu Viêm bang, bởi vì bất mãn sắp xếp của người chuyện Viêm Dạ Tước, xảy ra xung đột kịch liệt với Văn Long ở lại giữ Newyork, tại hai bên vẫn còn giằng co."

      Angela quả nhiên phụ mong đợi của mọi người, tin tức càng thêm chấn động nhất thời nổ tung toàn trường, Đường Nghiêu, trong tứ đại trường lão Viêm bang, người công khai phản đối Viêm Dạ Tước, bất luận là đối với , hay cả Viêm bang, đều là tai nạn tương đối lớn.

      Chỉ là, Viêm Dạ Tước thua ở loạn trong giặc ngoài sao?

      Newyork, cửa biệt thự của Viêm Dạ Tước, bây giờ thành cấm khu, mấy trăm người bắn nhau trình di ở chỗ này, tiếng súng cùng tiếng la giết nổi lên bốn phía, thỉnh thoảng truyền đến tiếng kêu thảm thiết khi có người trúng đạn, mùi máu tanh nồng đậm làm xung quanh biến thành địa ngục. Lúc này coi như cảnh sát cũng chỉ xua đuổi bên ngoài, Hắc bang tranh đấu, vượt quá xa phạm vi khống chế của bọn họ, trừ phi phái quân đội, nếu cũng chỉ có thể chờ bên trong đó bị chết sạch hoàn toàn.

      Bên trong cửa biệt thự, cánh tay trái Văn Long quấn băng sớm bị máu tươi nhuộm đỏ, tí tách rơi mặt đất, nhưng mà ta vẫn dẫn người giữ vững ở chỗ này, đây là phòng tuyến cuối cùng của họ, khi bị đột phá, thế lực của lão đại ở Newyork liền hoàn toàn mất .

      Lúc này, Đường Ngự Phong kêu lớn bên ngoài: "Văn Long, tại mày còn dư lại bao nhiêu người, 50? 100? Tôi có thể cho mày biết, bên ngoài tôi còn có hơn năm trăm em, cho dù người của mày có thể đánh năm, tình thế chắc chắn phải chết." Loại tràng diện này, giờ nào khắc nào ta cũng đều mong mỏi, hôm nay rốt cuộc biến thành thực tế, Viêm Dạ Tước phải lập tức ngã xuống.

      Văn Long khinh thường nhổ ngụm: "Vậy thế nào, chỉ cần Văn Long này chết, mày đừng mơ tưởng tiến vào bước, chờ lão đại trở lại, chính là ngày cuối cùng của phản đồ chúng mày."

      "Mày cứ tiếp tục nằm mơ ." Đường Ngự Phong cười dài: " tại sợ rằng bản thân Viêm Dạ Tước cũng bảo vệ được mình, còn muốn trở lại? sợ cho mày biết, lần này đại thiếu gia liên thủ với gia tộc La Nhĩ Đức và Tứ thiếu gia Viêm Lãng, tất cả thế lực của chúng mày đều bị chết, cho dù mày thủ cả đời, cũng có bất luận kẻ nào tới cứu."

      "Văn Long, trong người trẻ ở Viêm bang, cậu cũng coi là người có năng lực, lúc này Viêm Dạ Tước diệt vong thành định cục, cậu cần gì phải theo cậu ta?" Đường Nghiêu cũng lỗ mãng giống như con trai, mặc dù giết chết sạch , nhưng giết địch ngàn tổn hại tám trăm, bọn họ cũng tiêu hao nổi, dù sao thanh trừ Viêm Dạ Tước, bước kế tiếp phải đối mặt chính là người phụ nữ Angela, cho nên nhất định phải cố gắng giữ thực lực, nếu như có thể chiêu hàng người của Viêm Dạ Tước, vậy càng tốt hơn.

      "Tôi và Văn Tĩnh cũng là em già, chỉ cần bây giờ cậu đầu quân đại thiếu gia, tôi bảo đảm vị trí của cậu thấp hơn con tôi, suy nghĩ thử xem, Văn Tĩnh chỉ có mình cậu là dòng độc đinh."

      "Thúi lắm." Văn Long trực tiếp tức miệng mắng to: "Cấu kết người ngoài, hãm hại Viêm bang, ông còn mình là người Viêm bang, cha tôi cũng em khốn kiếp như ông, có bản lãnh cứ tấn công vào, xem Văn Long tôi chết trước, hay đám phản đồ các người chết trước."

      "Cha, để con đập chết kẻ biết tốt xấu này." Đường Ngự Phong xong, phải khiêng súng máy bên cạnh lên xông về trước.

      "Trở lại." Sắc mặt Đường Nghiêu tối sầm lại, mình từng với nó bao nhiêu lần đừng mê võ lực, nhưng nó luôn nghe vào trong lỗ tai, đối với Phương thiếu cũng có mấy chục người, xông vào phải tìm chết sao!

      "Mọi người chuẩn bị thuốc nổ, nếu bọn họ ra được, tôi san đây thành bình địa, tôi ngược lại muốn nhìn xem bọn họ có thể chịu đựng đến lúc nào."

      " Long, tên khốn kia muốn dùng thuốc nổ."

      "Lỗ tai tôi còn chưa có hư." Văn Long tức giận trắng mặt nhìn ta cái: " tay bọn họ có thuốc nổ quá lợi hại, nhiều nhất chính là lựu đạn, truyền lệnh xuống, phàm đến phạm vi gần biệt thự 50m đều bắn chết."

      Tiếng súng vang lên lần nữa, lần này hỏa lực ràng nhiều hơn so với trước kia, hiển nhiên là Đường Nghiêu lại phái thêm người, mười mấy bóng dáng từ từ hướng đến gần biệt thự, mỗi người cũng treo mười mấy viên lựu đạn, nếu để cho nhiều lựu đạn ném vào, bên Văn Long sợ rằng còn mấy người.

      Văn Long cười khát máu: "Tất cả súng máy bắn ngừng cho tôi, để bất luận kẻ nào đến gần." Những người này mặc dù núp rất tốt, nhưng so với chiến đội được lão đại huấn luyện còn kém xa.

      Đoàng đoàng --

      Tiếng nổ mạnh kịch liệt trực tiếp át tiếng súng, mắt thấy ai đến gần, rất nhiều người trực tiếp đưa tay ném lôi ra nổ tung, mượn nổ tung sinh ra khói mù nhanh chóng đến gần biệt thự.

      Văn Long nhíu nhíu mày, ngay sau đó ra lệnh: "Tay súng máy nhắm ngay càn quét trong phạm vi 50m, cho dù thấy được người, cũng xem đây thành dây cách ly cho tôi."

      " Long, tiếp tục như vậy chúng ta đủ đạn." Tuần hoàn bắn càn quét, coi như trong khố phòng trang bị đầy đủ đạn, cũng ngừng tiêu hao.

      "Đừng nhảm, lập tức thi hành mệnh lệnh." Văn Long giận dữ mắng mỏ tiếng, trong lòng cũng có chút khẩn trương, xuyên qua khói mù nhìn về phía phương xa, trong miệng giọng ra: "Lão đại, hãy nhìn xem."

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 165: Mạnh hơn so với Viêm Dạ Tước

      Trong ngoài biệt thự đạn bay tán loạn, tiếng nổ mạnh vang bên tai dứt, từng đám lửa đỏ nổ tung rực sáng, tạo thành làn khói màu đen dầy đặc, mặc dù có súng máy bắn càn quét, nhưng chung quy lại cũng có cá lọt lưới nhích tới gần biệt thự, lựu đạn bay qua, nhất thời có vách tường lớn sụp đổ, sân sau tường cũng lộ ra ngoài.

      Họa nhiều mà phúc chả có bao nhiêu, thuộc hạ xuyên qua rừng bom mưa đạn tới trước mặt Văn Long lớn tiếng : " Long, đạn súng máy có nhiều lắm."

      " nhiều lắm cũng phải làm" mặt Văn Long sớm có vẻ đẹp trai thường ngày, khuôn mặt lạnh lùng phiếm ánh sáng quyết tuyệt: "Lão đại muốn chúng ta giữ vững chỗ này, cho dù chết cũng thể rời nửa bước, bảo các em chuẩn bị vũ khí gần người, có đạn lui về trong biệt thự, lợi dụng địa hình vật lộn với bọn họ."

      Người nọ cười ha ha : " Long yên tâm, em lập tức theo thông báo với bọn họ, cùng Long lâu như vậy, trận đánh này đánh sảng khoái nhất."

      Đúng lúc này, tiếng nổ mạnh to lớn đột nhiên vang lên ở chỗ xa, ngay sau đó tiếng súng mãnh liệt, thanh trực tiếp lấn át bên này.

      "Lão đại rốt cuộc phái người tới rồi." Tảng đá trong lòng Văn Long rốt cuộc rơi xuống đất, ta sợ chết, nhưng còn chưa thấy lão đại thống nhất Viêm bang, cứ thế mà chết tiếc nuối, bây giờ Đường Nghiêu bị công kích bên ngoài, nhất định là viện quân của lão đại tới.

      Đòn phản công này là cơ hội tốt thể bỏ qua, Văn Long hét lớn tiếng: "Các em, tiếp ứng em chúng ta, thừa dịp bây giờ, mọi người cùng tôi xông ra, đuổi tận giết tuyệt bọn khốn kiếp kia." tay chống tường, vững vàng đứng mặt đất.

      Thuộc hạ còn sống sớm bị đấu pháp này nghẹn chết rồi, nghe Long lên tiếng, lập tức hưng phấn theo sát, tránh né phóng tới hướng đối phương.

      Đạn tức giận tựa như mọc mắt, mảnh đạn bay qua mọi nơi, kẻ địch nào còn đứng, 20 mấy người thế nhưng áp chế hơn 50 người của đối phương dám ngẩng đầu, thuộc hạ của Đường Nghiêu hỗn loạn tưng bừng.

      Đường Ngự Phong chợt kéo thuộc hạ từ phía sau chạy tới hỏi: "Chuyện gì xảy ra?"

      " Phong, Đường lão, Viêm Dạ Tước phái viện quân tới, các em phía sau chống nổi."

      "Làm sao có thể, phải Angela người cũng bị ta kìm lại sao?" Chỉ lát nữa là thành công, thể nghĩ đến thoát ra nhóm người này, Đường Ngự Phong tức giận mắt trợn muốn rách, nắm lấy cổ thuộc hạ, tàn bạo hỏi: "Dẫn đầu là ai, có bao nhiêu người?"

      "Tôi . . . . . . biết." Tay Đường Ngự Phong tựa như kìm sắt, cổ bị nắm, tên thuộc hạ cũng thở nổi, nhưng mà ta cũng có dũng khí đắc tội vị đại gia này, tuy ngột ngạt nhưng vẫn lớn tiếng kêu lên: "Nhìn người đến ít hơn chúng ta là mấy." ra những lời này, cả khuôn mặt trở nên tái xanh.

      "Phế vật." Đường Ngự Phong mở miệng tức giận mắng, sau đó tay ngắt cái, chỉ nghe tiếng rắc, người nọ chung quy vẫn có thoát khỏi cái chết.

      "Con gấp cái gì." Mặc dù sắc mặt Đường Nghiêu vẫn khó nhìn, nhưng trấn định hơn nhiều so với con trai, kéo con trai lại kêu gào lớn tiếng trách cứ: "Phía sau con cần phải xen vào, trước tiên hãy xử lý những người còn dư lại xong lại ."

      " tệ." mặt Đường Ngự Phong thoáng qua tia khát máu, nếu như phải là bọn khốn kiếp đáng chết này trì hoãn thời gian quá dài, làm sao bọn họ bị người ta vây đánh, vô luận như thế nào cũng thể để cho những người còn dư lại còn sống, tay trái nắm thanh dao hơn ba mươi cm, tay phải vẫn cầm súng lục, hét lớn tiếng: "Xông lên cho tôi."

      Chuyện tiến triển bất lợi, đầu sỏ gây nên chính là Văn Long, Đường Ngự Phong mang theo bụng đầy hận ý, phóng tới hướng Văn Long, nơi qua, thuộc hạ cùng Văn Long lao lên nếu phải là bị đạn bắn trúng, chính là bị dao bổ làm hai nửa, mảng máu lớn dâng lên, đảo mắt Đường Ngự Phong liền trở thành người toàn máu.

      "Đáng chết!" Nhìn từng em theo mình mấy năm bị Đường Ngự Phong giết chết, lửa giận của Văn Long trong nháy mắt dâng lên đỉnh núi, để ý giữa hai người chênh lệch, cũng nhanh chóng lao tới đối phương, đạn gào thét mà qua, coi như thể đánh trúng, cũng có thể ngăn cản ta tàn sát em của mình.

      Đường Ngự Phong nhanh chóng tránh né, mười mấy viên đạn đảo mắt rơi vào sau lưng, tiện tay vứt bỏ khẩu súng lục, dao đổi sang tay phải, mặt khát máu lộ ra nụ cười tàn nhẫn: "Mày đáng chết."

      Hộp đạn bị Văn Long bắn ra sạch , hôm tại cũng kịp đổi, thấy dao chẻ qua, vội đem súng lục đỡ trước mặt, ánh dao lướt qua, nửa thanh súng lục bay thẳng ra ngoài.

      Thừa dịp này, Văn Long vội rút ra dao găm bên hông, trong nháy mắt ánh dao cùng bay múa, cọ sát ra tia lửa.

      Năng lực chiến đấu gần người của Văn Long bằng Đường Ngự Phong, trước đó chiến đấu thời gian dài, hơn nữa cánh tay trái bị thương từ lâu, khi Đường Ngự Phong gió táp mưa rào điên cuồng càn quét, đảo mắt sau lưng, đùi liền trúng phải mấy dao, mặc dù tránh thoát chỗ hiểm, nhưng cũng khiến ta chảy máu nhiều hơn.

      Rầm cước, Văn Long trực tiếp bị đá ra xa mấy mét, nặng nề đụng vào vách tường sụp đổ, dao găm trong tay cũng rời khỏi tay, toàn thân có vũ khí.

      "Văn Long, tao sớm với mày, theo Viêm Dạ Tước có tiền đồ." Đường Ngự Phong cười đứng ở trước mặt Văn Long, dao ngừng xoay tròn ở tay: "Tao cho mày thêm cơ hội cuối cùng, theo đại thiếu gia, sau đó thuyết phục cha mày, đến lúc đó tao có thể thay mày cầu cạnh đại thiếu gia, giữ lại mạng cho cha con mày."

      Văn Long khạc ra ngụm máu, trực tiếp chuyển mặt sang, bảo ta phản bội lão đại? Quả thực là nằm mơ!

      "Tôi xem miệng mày cứng rắn hay xương cứng rắn hơn." Sắc mặt Đường Ngự Phong tối sầm lại, vung dao chém về phía cánh tay Văn Long, ta muốn chặt đứt cánh tay kia thành từng khúc.

      Nguy hiểm! Ý niệm mới vừa nhóm lên trong lòng, Đường Ngự Phong theo bản năng nhảy hướng bên cạnh, dao chém vào khoảng , cùng lúc đó, viên đạn thoáng qua dưới chân ta, bắn ra cái hố.

      Sát khí ngập trời đập vào mặt, giọng lạnh lùng: "Đối thủ của là tôi."

      Viêm Thế Kiêu? cần nhìn, chỉ bằng vào sát khí này Đường Ngự Phong cũng biết là ai tới, nhưng phải ta ở Châu Á bị Tam Khẩu tổ kéo lại ư, sao lại có cơ hội tới nơi này giúp tay, chẳng lẽ ta cũng cần địa bàn ở Châu Á, hay Tam Khẩu tổ có ra tay theo ước định?

      Chỉ thời gian cái nháy mắt, vô số nghi vấn thoáng qua trong đầu, đổi lại là người khác, sớm mượn cơ hội này nổ súng giết chết Đường Ngự Phong, nhưng Viêm Thế Kiêu kiêu ngạo khinh thường việc làm này, tiện tay ném súng cho Văn Long : "Mau tránh ra."

      Mặc dù Văn Long biết súng bắn chết Đường Ngự Phong càng thêm bớt việc, nhưng mà ta có can đảm làm như vậy, vội vã nắm súng quét dọn hết sạch kẻ địch ở chung quanh, sau đó lập tức chỉ huy thuộc hạ hai phe giết tàn binh của Đường Nghiêu.

      Chờ Đường Ngự Phong tỉnh lại, nhưng mặt lại là kinh ngạc mồ hôi lạnh toàn thân, nếu như Viêm Thế Kiêu thừa dịp mình mới vừa mất hồn ra tay, coi như mười mạng cũng chết, tiện tay chỉ dao về phía Viêm Thế Kiêu, cười lạnh : " có lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, vậy tôi cũng cho toàn thây."

      "Ngu ngốc." Giọng Viêm Thế Kiêu tựa như sứ giả câu hồn xuống địa ngục, vừa dứt lời, thanh mã tấu lóng lánh nhảy vào trong tay của ta, xa xa chỉ hướng Đường Ngự Phong, phế vật như vậy, còn đáng để cho ta ra tay đầu tiên.

      " chết ." Đường Ngự Phong làm sao có thể hiểu Viêm Thế Kiêu coi rẻ mình, nhưng ta vẫn coi mình là cao thủ của đối phương, tại bị vũ nhục như vậy, cặp mắt nhất thời trở nên đỏ ngầu, hung hăng nắm dao vọt tới hướng đối phương.

      Keng keng keng keng --

      Tiếng va chạm liên tục vang lên, ánh dao lóe lên ở giữa hai người, Đường Ngự Phong cơ hồ phát huy 120% thực lực của ta, ngoan tuyệt* bổ tới hướng Viêm Thế Kiêu, trong lòng ta, cho dù vài chục dao thể gây tổn hại đến đối phương, cũng đủ làm cho đối phương luống cuống tay chân.

      *ngoan tuyệt: tàn nhẫn và quyết tuyệt

      Vậy mà Đường Ngự Phong cũng hoảng sợ phát , Viêm Thế Kiêu chẳng những loạn chút nào, mà tốc độ xuống tay vẫn giữ vững như mình, thậm chí xem ra còn có chút thành thạo, điều này sao có thể?

      Mặc dù Viêm Thế Kiêu lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, nhưng cũng thể mặc cho đối phương ra tay, lúc Đường Ngự Phong dừng lại ngắn ngủi, hét to: "Tới phiên tôi."

      Mã tấu nhanh như tia chớp giống như tia sáng mặt trời phát ra chói mắt, ánh dao cắt ngay tay phải cầm dao của Đường Ngự Phong, mã tấu tìm đường vòng cung quỷ dị, chờ nhìn lại Viêm Thế Kiêu trở về chỗ ta mới đứng vừa rồi, tựa như căn bản động đậy.

      Tiếng động rắc rắc vang lên, tay phải nắm chặt dao của Đường Ngự Phong đột nhiên mất tri giác, ngay sau đó đau đớn tan lòng nát dạ truyền đến, máu tươi mãnh liệt phun ra từ mạch máu cổ tay, cả tay bị cắt thành nửa, tại vô lực treo ở cánh tay.

      " thể nào, làm sao có thể?" Đường Ngự Phong hình như quên mất đau đớn tay, lớn tiếng điên cuồng la hét, dù thế nào ta cũng nghĩ ra, người vẫn bị ta coi như đối thủ, vậy mà chỉ dùng dao phế ta, có tay phải, ta còn dùng cái gì để vật lộn?

      mặt Viêm Thế Kiêu tràn đầy sát khí thoáng qua vẻ khinh thường: "Tôi vốn còn tưởng rằng cũng coi là nhân vật, ngờ, cũng chẳng qua như thế."

      xong, dao thoáng qua, cổ Đường Ngự Phong cắm chuôi mã tấu dị.

      "Đại thiếu gia, phần lớn người của Đường Nghiêu bị giết chết, bản thân Đường Nghiêu cũng chết, chỉ có số ít kẻ chạy thoát." Trước kia chưa từng thấy qua thuộc hạ của Đại thiếu gia, hôm nay vừa thấy khiến Văn Long cả kinh tặc lưỡi, mặc dù những người này cao cường giống như những người lão đại bồi dưỡng, nhưng đều là người sợ chết xông về phía trước, Đường Nghiêu bị giết chết, ta thậm chí cảm thấy may mắn, nếu như chỉ bằng vào thuộc hạ, lão đại và đại thiếu gia nhất quyết sinh tử, coi như cuối cùng thắng cũng tuyệt đối là thắng thảm, biết đại thiếu gia huấn luyện ra thế nào.

      Viêm Thế Kiêu gì về thành quả chiến đấu, chỉ lạnh lùng : " cho Viêm Dạ Tước, nếu như địa vị nhà họ Viêm bị người ta thay thế, tôi nhất định lấy mạng chú ta." xong, xoay người cũng quay đầu lại rời .

      Cung điện biển của gia tộc La Nhĩ Đức, Angela mới vừa thổ lộ ra hai tin tức, tùy ý quét mắt đám người phía dưới, rất nhanh ghi nhớ nét mặt của tất cả mọi người trong đầu, thể , lực thu hút của Viêm Dạ Tước quả giống vật thường, cho dù là hôm nay loạn trong giặc ngoài, ta cũng nhìn ra trong đám người có bao nhiêu muốn đối đầu với ta.

      Chỉ là càng như vậy, ta lại càng vui mừng, chỉ cần điều này đánh tan thần thoại bất bại, trong nháy mắt Angela trở thành Viêm Dạ Tước mới, hơn nữa còn mạnh hơn so với Viêm Dạ Tước!

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 166: Lời này hẳn là chúng tôi

      Trong cung điện biển huy hoàng còn chỗ ngồi, liếc nhìn lại khắp nơi đều là người, vậy mà trong phòng khách lại tĩnh lặng quỷ dị, ngay cả tiếng hít thở của mọi người cũng tận lực đè nén.

      Mặt Viêm Dạ Tước bình thản ngồi ở hàng ghế đầu tiên, quanh thân khí lạnh bức người, thèm để ý mười mấy khẩu súng chung quanh lom lom chỉ vào mình, ngón tay nhàng đập ở ghế.

      Đúng lúc này, giọng dồn dập từ phía sau vang lên, Angela nhíu mày lại, trường hợp quan trọng như vậy ngờ có kẻ vô lễ, bất luận người muốn vào này là ai, ta đều phải trừng phạt kẻ đó mới được.

      Quay đầu nhìn lại, trong lòng Angela cả kinh, mặt biến sắc hỏi: "Heather, sao lại tới đây?" Người tới lại là trưởng quan cao nhất phụ trách tình báo dưới tay ta, lúc này chạy tới, chẳng lẽ xảy ra chuyện lớn gì.

      Đầu Heather đầy mồ hôi, mới vừa lấy được tin tức này ta liền từ phía sau chạy như bay tới đây, lập tức chuyện này cho tiểu thư, nếu rất có thể xảy ra chuyện lớn.

      Đưa tay đem tờ giấy nắm có chút ẩm ướt tới, vẻ mặt Angela vô cùng nghi hoặc nhận lấy, chờ thấy nội dung phía sắc mặt nhất thời đại biến, thất thanh : "Làm sao có thể?"

      Giọng Angela tuy , nhưng bản thân ta ở chỗ cao nhất trong phòng khách, hay bởi vì tình thế giương cung bạt kiếm, chung quanh yên tĩnh tựa như ngày tận thế, cơ hồ tất cả người đều nghe được tiếng khiếp sợ của ta, điều này cũng làm cho mọi người càng thêm tò mò, rốt cuộc tin tức gì làm người dám phụ nữ dám chống đối Viêm Dạ Tước luống cuống như thế?

      Mặc dù lòng hiếu kỳ của Trình Du Nhiên có nặng như vậy, nhưng có thể nhìn ra Angela xui xẻo, trong lòng đương nhiên vui sướng, vẫn tương đối hài lòng đối với biểu của Viêm Dạ Tước.

      Tất cả mọi người chú ý đồ tay Angela, thình lình truyền đến giọng nhạo báng của Đan Hùng: "Bây giờ tiểu thư Angela còn có lời gì nữa?"

      Angela tiện tay vò nát tờ giấy, hầm hừ hỏi: "Đây là các sắp xếp tốt trước đó?"

      Đan Hùng khinh thường : "Thực lực mấy phương của các người, hợp tác với nhau quả lớn mạnh, chỉ tiếc càng nhiều người tham dự, cơ hội tiết lộ cũng càng lớn, chỉ cần biết các người muốn làm gì, lão đại muốn thu thập các người cũng dễ như trở bàn tay."

      Angela cười lạnh tiếng: "Cũng chỉ là mất bảo vệ Châu Á châu Mỹ mà thôi, Viêm Thế Kiêu cũng bỏ được, vì thậm chí Viêm Dạ Tước ngay cả Châu Á cũng cần."

      Đầu óc tương đối nhanh nghe được đối thoại của hai người nhất thời bừng tỉnh hiểu ra, trách được sau khi Viêm Dạ Tước nghe được Đường Nghiêu tập kích tổng bộ của ở nước Mỹ cũng hốt hoảng, ra là sớm sắp xếp tốt, chỉ là hai em nhà họ Viêm lúc nào tốt như vậy?

      Viêm Lãng bên cạnh có lạc quan như Angela, ta biết tính khí của Viêm Dạ Tước, tuyệt đối làm chuyện chặt đầu cá vá đầu tôm như thế, cho nên ở Châu Á, ta khẳng định còn có chiêu sau, hai mắt nhìn chằm chằm Đan Hùng, nhìn xem ta còn có thể ra cái gì.

      Đan Hùng cũng có khiến Viêm Lãng thất vọng, ở trong tiếng cười lạnh của Angela, Đan Hùng hừ tiếng cười : "Đúng là mất Châu Á, chỉ là rốt cuộc là ai vứt cái này rất khó ."

      Sắc mặt Angela biến đổi, khóe mắt nhìn hướng Viêm Dạ Tước giống như ngàn năm hàn băng, nhưng mà trong nội tâm lại có chút khó có thể tin, mặc dù Viêm Hạo Thừa có hoàn thành hành động ở nước Mỹ, nhưng cũng thành công giữ chân đám người Văn Long, Phi Ưng ở Hải vực Sicili cũng bị Shawn ngăn cản lại, còn dư lại Viêm Lãng ở phủ Chiang Rai nước Thái, trừ thuộc hạ Viêm Thế Kiêu, lại từ nơi nào tìm người đến đối phó Tam Khẩu tổ, chẳng lẽ là lão già kia ra tay?

      Vừa nghĩ tới có thể là Viêm Lệnh Thiên động tay, trong lòng Angela trầm xuống, từ trước đến giờ cha con nhà họ Viêm hòa thuận, điều này mới khiến ta dám liên hiệp những người khác đả kích Viêm Dạ Tước, nhưng nếu như đây chỉ là di trò cho người khác nhìn, vậy mình chẳng phải là vừa lúc trúng bẫy bọn họ? Còn nữa, Viêm Hạo Thừa chạy đâu, tại sao tin tức vừa có nhìn thấy bóng dáng của ta ở Newyork?

      Nghi vấn liên tiếp xuất ở trong đầu Angela, chỉ là bất luận ta nghĩ như thế nào, đều vẫn nghĩ ra chút đầu mối, trong lòng bắt đầu hoài nghi sớm tuyên chiến với Viêm Dạ Tước là đúng hay sai.

      Rốt cuộc, Viêm Dạ Tước vẫn gì bỗng lên tiếng, giọng lạnh lẽo trong nháy mắt cuốn lấy cả phòng khách: " ấy ở nơi nào?"

      tệ, mình còn có lá vương bài này! Hai mắt Angela tỏa sáng, nếu như phải là Viêm Dạ Tước ra ta đúng là thiếu chút nữa quên tồn tại của Trình Du Nhiên, nếu Viêm Dạ Tước coi trọng người phụ nữ này tới cực điểm, ta cũng thua. Chỉ là trong lòng hình như cảm thấy có chút có tư vị, vị trí kia vốn là của ta.

      Phía sau, Trình Du Nhiên rốt cuộc nghe được Viêm Dạ Tước nhắc tới mình, trong lòng cảm giác hòa tan, Viêm Dạ Tước đề cập tới thứ khác chỉ tới mình, cũng coi như phụ lòng xa rời.

      " thôi, chúng ta nên ra sân." Tần Tử Duệ cười tà mị, đưa tay ôm Tiểu Nặc lên, lại phân phó mấy người lưu lại coi chừng Bôn Lang và Lưu Văn Hoa, đẩy Trình Du Nhiên tới phía trước.

      Angela điều chỉnh tốt cảm xúc, khẽ mỉm cười : "Tước, gì vậy, tôi có chút nghe hiểu."

      Viêm Dạ Tước hừ lạnh tiếng, lúc mọi người còn chưa có phát giác đứng dậy, súng lục bên hông sớm nắm trong tay, nòng súng lạnh lẽo mang theo nồng đậm sát khí chỉ hướng Angela, mắt ưng lóe ra máu tanh nồng nặc: " tại biết?"

      Từ lúc tiến vào phòng khách, bất luận Angela vô lý muốn Viêm bang rút lui ra khỏi Châu Âu, hay từ cao nhìn xuống khiến cúi đầu, Viêm Dạ Tước vẫn luôn ngồi đó như núi băng, nhưng vừa nhắc tới Trình Du Nhiên, thế nhưng lập tức rút súng chỉ hướng Angela, rất có khả năng nổ súng bắn người, có thể đoán được địa vị của Trình Du Nhiên ở trong mắt .

      Giờ khắc này, tất cả lão đại gia chủ ở đây đều ghi nhớ, về sau có thể cướp hàng Viêm bang, giết người của Viêm Dạ Tước, nhưng tuyệt thể có hành động vô lễ nào đối với Trình Du Nhiên, nếu đó chính là tai hoạ ngập đầu.

      giống như Đan Hùng lúc trước, Angela ràng cảm thấy sát khí truyền tới họng súng, may mà Trình Du Nhiên ở trong tay ta, chỉ cần mang ra, ta có thể mượn cơ hội điều kiện, mắt đảo qua, khóe miệng thoáng qua vui mừng: "Tước hẳn là bác sĩ Trình, chuyện này tôi xác thực thế nào hiểu , là Tứ thiếu gia Viêm Lãng phái người mời tới làm khách." Nếu Viêm Lãng tham dự kế hoạch, cũng nên để cho ta góp sức.

      Viêm Lãng nghe Angela nhắc tới mình, nhất thời toàn thân chấn động, ở nhà họ Viêm, bất luận là Viêm Vũ Khởi có tâm rắn rết, hay Viêm Kinh Vũ nhẫn, so với ta mà cũng kém xa, mới vừa rồi ta cũng quyết định vạch giới hạn cùng Angela, nghĩ tới ta lại tìm tới cửa nhanh như vậy.

      Cảm nhận được sát khí toát ra người Viêm Dạ Tước, Viêm Lãng cố buông lỏng tay ra: "Em năm, chú biết sở thích của tôi, những thứ này đều là thuộc hạ và mấy người phụ nữ cứng đầu cứng cổ của tôi, muốn xử trí thế nào, chỉ cần câu của chú."

      Vạn Nhã Cầm ngờ Viêm Lãng bán mình nhanh như vậy, trong lòng càng lời của chị, quả nhiên thể dựa vào đàn ông, nhưng mà nếu như vậy, ta dứt khoát lật bài với Angela, dù sao nơi này cũng là địa bàn của nhà La Nhĩ Đức, có Angela che chở, ta có chuyện gì.

      "Trình Du Nhiên là do tôi sai người bắt." Vạn Nhã Cầm đứng lên từ chỗ ngồi, vuốt mái tóc quyến rũ ra sau ót : "Dĩ nhiên điều này cũng phải cảm ơn tình báo chính xác của tiểu thư Angela." Vì mạng sống, trước tiên ta chỉ có thể đem mình và Angela cột chung chỗ, về phần sau này Angela có thể tìm ta tính sổ hay , chỉ có thể đến đâu hay đến đó.

      Vạn Nhã Cầm vừa dứt lời, bóng đen đột nhiên xuất ở trước mắt ta, bàn tay to hung hăng kìm ở cổ mịn màng của ta.

      Vạn Nhã Cầm từng lĩnh giáo qua hai bàn tay của Viêm Dạ Tước, tại thấy trực tiếp bắt giữ mình, nhất thời hoảng sợ kêu lên: "Buông. . . . . . Buông tay."

      "Người nào?" Viêm Dạ Tước chút thương hương tiếc ngọc, tay tăng thêm lực, móng tay bén nhọn rất nhanh kéo lê ra từng vết máu ở cổ trắng như tuyết của ta.

      Angela cũng có định đặt mình bên ngoài, đừng ta căn bản cũng thể phủi sạch tham dự bắt cóc Trình Du Nhiên, coi như hôm nay có Trình Du Nhiên cũng thể bỏ qua, ta chỉ muốn kéo Viêm Lãng vào, tại mặc dù Viêm Lãng lên tiếng phủ nhận, nhưng có Vạn Nhã Cầm cũng mi cưỡng, cho nên tuyệt thể để cho Vạn Nhã Cầm bị Viêm Dạ Tước bóp chết, vội mở miệng : "Tước, nếu như giết chết Vạn tiểu thư, chỉ sợ cũng được gặp lại Trình tiểu thư đâu."

      Viêm Dạ Tước nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn chằm chằm Angela : " uy hiếp tôi?"

      " phải uy hiếp." Angela cũng dám thừa nhận, cười cái : "Dù sao Trình tiểu thư cũng do hai người bọn họ phái người mời tới, nếu như Vạn tiểu thư chết rồi, chừng những thuộc hạ kia làm ra chuyện gì đó." ta cố ý nhấn mạnh chữ hai người bọn họ, vô luận như thế nào cũng muốn Viêm Dạ Tước có sát tâm đối với Viêm Lãng.

      tại Vạn Nhã Cầm bị Viêm Dạ Tước xách lên tựa như bắt con gà con, đôi tay hai chân đung đưa càng ngày càng chậm, hô hấp hít vào nhiều thở ra ít, mắt thấy chết.

      Tiện tay vung, thân thể mảnh khảnh của Vạn Nhã Cầm bay thẳng lên, rơi xuống phương hướng Viêm Lãng, biết là lời của Angela có chút tác dụng, hay do bản thân Viêm Dạ Tước có ý định bỏ qua cho ta.

      mặt Viêm Lãng tình bất định, cuối cùng vẫn còn đưa tay đỡ lấy Vạn Nhã Cầm, Viêm Dạ Tước làm như vậy, biểu thị thái độ của , nếu như mình còn phủi sạch, chẳng những khiến mình và phụ nữ lục đục, cũng sinh ra vết rách cực lớn với Angela , làm như vậy hiển nhiên là sáng suốt.

      Thấy mình bị ném hướng Viêm Lãng, Vạn Nhã Cầm vốn cho là ta vì Viêm Dạ Tước giết mình, thể nghĩ đến lại có chuyển biến, như vậy Viêm Lãng có ý định trốn tránh. Nằm ở trong ngực Viêm Lãng, ta cũng lớn mật hơn, cười lạnh : "Viêm Dạ Tước, tốt nhất nên hành động bừa bãi, còn có và thuộc hạ của hãy thu súng lục lại, nếu tôi lập tức bảo người giết Trình Du Nhiên ." Có lá bùa hộ thân phải lợi dụng hết mức.

      Viêm Dạ Tước gì, có điều ngón tay dừng cò súng, ý tứ rất ràng, mang người ra, lập tức nổ súng.

      Đúng lúc này, Tần Tử Duệ ôm Tiểu Nặc ra, tay nắm súng lục chống đỡ ở người Trình Du Nhiên, cười đùa : "Chơi gì vậy, lớn thế này?"

      Rốt cuộc thấy Trình Du Nhiên và Tiểu Nặc còn sống, sát khí người Viêm Dạ Tước giảm bớt rất nhiều, phân ra cây súng lục chỉ hướng Tần Tử Duệ lạnh giọng : "Thả bọn họ, tôi giữ mạng cho ."

      Con tin xuất , Vạn Nhã Cầm nhanh chóng nhảy xuống bên cạnh Viêm Lãng, đứng ở bên Trình Du Nhiên cười lạnh : "Lời này hẳn là chúng tôi mới đúng."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :