1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mặc Trạc - Bồ Đào Hảo Toan (182/255) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 85: Lam Á Nam

      “ Ý nghĩa mặt chữ, nghe hiểu sao?” Duy Nhược Hề đứng trước mặt Mặc mẹ trừng cái tên tự đại cuồng kìa, hoàn toàn biết mình cứ như vậy mà thừa nhận là vợ của Mặc Diễm.

      Viêm Bân lạnh lùng nhìn người con trước mắt, vì cái gì lại có biến hóa nhiều như thế, lúc trước theo sau thấy nữa. Có phải hay thứ mất còn tìm trở lại?

      “Vì cái gì?” Viêm Bân cam lòng.

      “Vì cái gì mà năm rưỡi này em tránh ? Vì cái gì mà em.....thay đổi nhiều như vậy?” Viêm Bân nhìn Duy Nhược Hề trước mắt, ràng ăn khép nép như vậy vì sao còn chịu tha thứ cho .

      Duy Nhược Hề cũng lạnh lùng nhìn lại Viêm Bân, thế nhưng hoàn hảo ý tứ hỏi vì cái gì, là... Duy Nhược Hề muốn đánh cái cho tỉnh ra, rất phiền.

      “Viêm đại thiếu gia, con mắt nào của nhìn thấy tôi tránh năm?” ràng là bị cái con điên kia thiếu chút nữa hại chết.

      “Vậy hơn năm nay em nơi nào?” Viêm Bân khó hiểu hỏi nguyên nhân. Duy Nhược Hề nắm tay lại thành quyền, sợ khống chế được đánh tên này mất, cắn răng thèm nhìn ta nữa.

      “Vì sao em lại ở chỗ với Mặc Diễm.” Viêm Bân chưa từ bỏ ý định tiếp tục hỏi. nghĩ đến thời gian trước gặp Mặc Diễm cùng trang điểm vô cùng đậm ở Phàm Nghĩa Đường, phải người kia chính là Duy Nhược Hề ?

      “Lần trước ở Phàm Nghĩa Đường, người con kia chính là em sao?” Viêm Bân đợi Duy Nhược Hề trả lời liền tiếp tục hỏi.

      nếu biết, còn hỏi cái gì.”

      Viêm Bân gắt gao cắn răng nanh, nắm chặt tay lại, tiến lên từng bước gắt gao bắt lấy bả vai của Duy Nhược Hề, cam lòng gầm :“Vì cái gì? Vì cái gì đối với như vậy? Khi đó vì cái gì mà làm bộ như biết ?”

      Viêm Bân nhớ đến lúc ấy gặp qua mà phát đó là Duy Nhược Hề thậm chí còn ngu xuẩn nghĩ là người phụ nữ của Mặc Diễm, là buồn cười. Duy Nhược Hề thể nhịn được nữa, cái tên này là... Làm cho Duy Nhược Hề muốn đánh chút, đợi Duy Nhược Hề có thêm động tác liền nghe được Mặc mẹ , “Này họ Viêm, cậu buông con dâu tôi ra ngay.”

      Sau đó Mặc mẹ liền giáng cái tát lên mặt Viêm Bân sau đó nhanh bắt lấy tay của Duy Nhược Hề kéo ra. Đứng nghe hồi bà rốt cuộc hiểu được tên Viêm Bân này muốn cướp con dâu nhà bà. quá đáng.

      “Đây là chuyện của tôi cùng ấy.” Viêm Bân nhíu mày giương nanh múa vuốt trước Mặc mẹ.

      “Cái gì mà chuyện của cậu? Tôi chỉ biết Tiểu Hề chính là con dâu của Mặc gia tôi.” Mặc mẹ từng bước tiến về phía trước, hai tay chống nạnh ưỡn ngực trừng mắt với Viêm Bân.

      Trong lòng bà lại thầm sốt ruột, tên Mặc Diễm chết tiệt, hôm nay bảo theo mà chịu cùng, tại vợ của mình cũng sắp bị người ta đoạt rồi.

      Ai, Duy Nhược Hề bất đắc dĩ nhìn tình hình trước mắt cảm thấy đau đầu cực, là, sớm biết liền ngốc ở nhà, mỗi lần ra cửa cơ hồ là lại có chuyện phát sinh. Quên , đoán chừng ràng với ta được. Vẫn là đem Mặc mẹ khuyên can chút, đợi lát nữa cẩn thận bị Viêm Bân làm bị thương xong.

      “Dì ơi, dì qua bên kia ngồi , đợi con chút. Con chuyện với ta ràng xong chúng ta .” Đối đãi với Mặc mẹ Duy Nhược Hề vẫn mỉm cười, đối với Viêm Bân rất bực tức nhưng với Mặc mẹ muốn mỉm cười liền mỉm cười.

      Mặc mẹ nhìn nhìn Duy Nhược Hề lại nhìn thoáng qua Viêm Bân, kéo kéo góc áo Duy Nhược Hề, dùng thanh rất với Duy Nhược Hề:“Tiểu Hề, con có thể ứng phó sao? Tên kia có thể hay khi dễ con? Nếu dì gọi là Mặc Diễm lại đây?”

      Duy Nhược Hề tiếp tục mỉm cười,“ cần, dì à, con có thể ứng phó! cần kêu Mặc Diễm tới.” Duy Nhược Hề cũng dám làm cho Mặc Diễm đến đây, vốn hai người cũng hợp lắm, vạn nhất bắt ta đến đây như vậy nguy rồi! Nhớ đến Mặc Diễm kia với gương mặt lạnh như băng, Duy Nhược Hề liền sinh sôi đánh cái rùng mình.

      Mặc mẹ cắn cắn môi dưới, phát chính mình ở chỗ này cũng có gì dùng, vẫn là qua gọi điện thoại cầu cứu Mặc Diễm tốt!

      “Được, dì qua bên kia trước nếu cậu ta khi dễ con, Tiểu Hề liền kêu tiếng dì đến liền.” Dứt lời Mặc mẹ lại trừng mắt nhìn Viêm Bân cái rồi mới xách này nọ qua bên kia ngồi chuẩn bị cầu cứu con trai.

      Duy Nhược Hề thấy Mặc mẹ xa thế này mới xoay người nhìn về phía Viêm Bân. “ rốt cuộc muốn hỏi cái gì? Tôi phải với sao? Tôi muốn nhìn thấy . Còn chuyện tại sao tôi mất tích năm, phải Viêm gia lợi hại lắm sao? Chẳng lẽ tra ra?” Vì sao trắng ra mà người này còn . Chẳng lẽ ép phải ra Bạch Linh Nhi sao?

      Duy Nhược Hề rất là phiền não nắm nắm tóc của mình.

      “Nha, đây phải là Viêm Bân sao? là khó khăn lắm mới gặp được. tìm Duy Nhược Hề của cậu sao mà đứng chỗ này làm gì?” giọng khàn khàn trầm thấp của con vang lên ở phía sau.

      Hai người đồng thời quay đầu lại, Duy Nhược Hề vẻ mặt mờ mịt, này ai a? Viêm Bân nhíu chặt mày, thực nghĩ đến có thể nhìn thấy người kia ở đây.

      Hướng hai người tới là người con . người con nhưng lại rất tuấn tú, tóc cắt ngắn kiểu con trai nhuộm thành màu vàng óng. Mày rậm mắt to, cái mũi rất thẳng, lỗ tai lộ ra hai khối lòe lòe tỏa sáng là kim cương. thân là kiện áo màu rám nắng, phía dưới là cái quần bó sát, quần áo cả người làm bằng da, phía dưới là đôi giày màu đen cao gót. Cũng mang giày cao gót giống như Duy Nhược Hề nhưng ấy cao hơn Duy Nhược Hề cả nữa cái đầu.

      là soái nữ a! Duy Nhược Hề trong lòng cảm khái.

      “Cậu lại đây làm cái gì? Lam Á Nam.” Viêm Bân nhíu mày nhìn soái nữ nhân đến, kiên nhẫn .

      Lam Á Nam? Đó là ai? Chẳng lẽ là người của Lam gia? Duy Nhược Hề chỉ biết là thế giới này bát đại gia trong tộc có cái Lam gia, tại nhìn đến Viêm Bân cùng ấy nhận thức, phỏng chừng hẳn là người của Lam gia .

      Lam Á Nam nhìn chằm chằm Viêm Bân hồi mới :“Cậu phải năm rưỡi nay đều tìm Duy Nhược Hề sao? Hôm nay như thế nào rảnh ở trong này dạo? Ai, là khó gặp được, cậu thế nhưng thích cái người theo cậu 7 năm kia.” Lam Á Nam xong vẻ mặt đầy ý cười.

      Duy Nhược Hề nhíu mày, như thế nào người này cũng biết việc kia?

      “Lam Á Nam, cậu có việc gì bước !” Viêm Bân trực tiếp hạ lệnh trục khách.

      Lam Á Nam chỉ cười , quay đầu nhìn về phía Duy Nhược Hề, chính là trong nháy mắt Lam Á Nam cả người dường như ngây ngẩn.

      Làm sao có khả năng? Lam Á Nam tựa hồ có chút thể tin được hai mắt của mình, này là ai? Vì cái gì diện mạo lại có chỗ giống Duy Nhược Hề? Nhưng là làm sao khả năng? Người con trước mắt này so với Duy Nhược Hề cao hơn nhiều, bộ dáng so với Duy Nhược Hề cũng tốt hơn, làn da so với Duy Nhược Hề cũng vô cùng xinh đẹp, so với Duy Nhược Hề đẹp hơn biết bao nhiêu lần! Nhưng là, vì cái gì lại nhìn diện mạo của ta lại thấy bóng dáng của Duy Nhược Hề!

      “Duy Nhược Hề?” Lam Á Nam thử hỏi?

      Duy Nhược Hề chớp mi, các biết nhau sao?“Chúng ta biết nhau sao?”

      là Duy Nhược Hề?” Lam Á Nam vẻ mặt thể tin .

      Rất khoa trương ? Này Duy Nhược Hề phải mất tích hơn năm sao? lẽ lại chạy đến chỗ nào chỉnh dung ? Nhưng mà có chỗ nào chỉnh dung lại tự nhiên như vậy? xinh đẹp nha. Nhưng mà nếu chỉnh dung làm sao thay đổi luôn cả ánh mắt. Tính cách dường như cũng cải biến. Lam Á Nam ngạc nhiên thôi. Ai, lẽ người này biết Duy Nhược Hề trước kia sao? Duy Nhược Hề thở dài trong lòng.

      ấy chính là Lam Á Nam, nhị tiểu thư Lam gia. Trước kia học cùng học viện với chúng ta.” Viêm Bân nhìn Duy Nhược Hề biết mất trí nhớ quên hết tình trước kia.

      biết tôi sao?” Lam Á Nam nhìn Duy Nhược Hề trước mắt hỏi.

      “Chúng ta rất quen thuộc sao?” Duy Nhược Hề hỏi lại.

      “Cũng phải, trước kia chúng ta ở cùng học viện có học chung vài chương trình học, tính ra cũng có vài lần chi duyên.” Lam Á Nam mở miệng cười , quả nhiên a, ngay cả tính cách đều trở nên thay đổi hoàn toàn như vậy. Dường như còn mất trí nhớ.

      là càng ngày càng thú vị a, Lam Á Nam vuốt cằm nhìn chằm chằm Duy Nhược Hề đánh giá cẩn thận. Thời điểm biết Viêm Bân tìm Duy Nhược Hề cảm thấy thực giật mình, tại nhìn đến thay đổi của ấy, là cảm thấy càng ngày càng thú vị.

      “ Thay đổi làm cho người ta nhịn được muốn tới gần a!” Lam Á Nam than thở câu, thanh đến mức ngay cả Duy Nhược Hề cùng Viêm Bân đều có nghe được. Trước kia ở học viện, hai người cùng học chung môn tinh thần lực nhưng bởi vì Lam Á Nam thường xuyên vắng tiết nên hai người cũng chỉ gặp qua vài lần. Lam Á Nam thích thậm chí là chán ghét Duy Nhược Hề trước kia bởi vì thấy Duy Nhược Hề khi đó quá yếu đuối. Lam Á Nam khi đó căn bản có chú ý hoặc muốn tìm hiểu . Nhưng mà Duy Nhược Hề trước mắt mất trí nhớ, quên Viêm Bân thậm chí tính cách cùng dung nhan cũng thay đổi. Cái này làm cho Lam Á Nam có hứng thú với .

      dạo phố sao? Tôi với .” Lam Á Nam đầu đuôi toát ra câu. Sau đó tự nhiên khoát cánh tay lên vai của Duy Nhược Hề.

      cần để ý đến tên Viêm Bân kia, mặc kệ .” Lam Á Nam xong còn dùng con mắt chớp chớp với Viêm Bân, lộ ra gương mặt nhìn rất bỉ ổi.

      “......” Duy Nhược Hề đầu hắc tuyến, tại rốt cuộc là cái gì tình huống gì a? Như vậy soái nữ nhân thế nhưng muốn bồi dạo phố. Chính yếu là, các ràng cũng có quen thuộc với nhau nha!

      Viêm Bân vẻ mặt tức giận nhìn Lam Á Nam, cái người điên này rốt cuộc muốn làm cái gì a? “Lam Á Nam, quậy đủ chưa?” thanh của Viêm Bân trầm xuống, tìm Duy Nhược Hề năm rưỡi, tại vất vả mới nhìn thấy , muốn cùng ấy ràng, ai biết từ đâu ra người râu ria. Viêm Bân khó khăn đè ép tính khí cuối cùng bị Lam Á Nam chọc cho điên lên.

      Lam Á Nam chớp mắt với Viêm Bân lại mở miệng :” Tôi quậy cái gì? Tôi là bạn cùng lớp với Duy Nhược Hề. Gặp lại bạn bè cũ muốn tâm thiệt nhiều nha. giống như cậu, biết xấu hổ, trước kia xua đuổi người ta. tại phát ra ấy cứ quấn quít buông, da mặt dầy nha. Cho dù trước kia Duy Nhược Hề thích cậu nhưng cũng có mặt dầy như cậu bây giờ.”

      Viêm Bân hé ra khuôn mặt lãnh nhìn Lam Á Nam, khí thế vừa thu liễm trong nháy mắt lại phát ra.
      Kem Đá, linhdiep17Tôm Thỏ thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 86: Quyết định

      Mặc mẹ lo lắng ngồi ghế tìm cách liên lạc với Mặc Diễm, “Chết tiệt, thằng oắt con này làm cái gì? Tại sao lại chậm chạp như vậy, vợ sắp bị người ta cướp rồi mà biết nơi nào!”

      Qua lúc sau rốt cuộc Mặc Diễm lạnh lùng kia gọi lại cho bà, trong giọng tràn ngập kiên nhẫn, “ Mẹ, có chuyện gì?” người này dạo số tại sao lại còn an phận nữa.

      Mặc mẹ kích động thấy Mặc Diễm gọi lại liền gầm rú :” Con trai, con mau qua đây, vợ của con sắp bị người ta đoạt rồi.” Tên nhóc này làm cái gì mà mặt mày kiên nhẫn thế chứ.

      “Cái gì?” Mặc Diễm dường như nghe hiểu Mặc mẹ cái gì, cái gì mà vợ với con ở đây?

      “Tiểu Hề a! Tiểu Hề sắp bị người ta đoạt rồi. Chúng ta gặp phải Viêm Bân, cái tên kia cứ quấn quít lấy Tiểu Hề. Xú tiểu tử, con mau qua đây, chúng ta ở xxxx đường xxxxx.” Mặc mẹ vội vàng địa chỉ cho Mặc Diễm nghe.

      Mặc Diễm rất kinh ngạc nhưng lại lạnh lùng mở miệng :” chuyện đó có liên quan gì đến con?”

      Mặc mẹ sửng sốt thiếu chút nữa vì giận mà đứng bật dậy, bà tức giận nhìn Mặc Diễm màn hình, “Con cái gì? Cái gì mà liên quan đến con? Tiểu Hề phải bạn con sao?” Mặc mẹ xong lại quay đầu nhìn Duy Nhược Hề bên kia.

      Ai nha nha, lại ở đâu ra thêm tóc vàng cà lơ phất phơ nữa, người kia còn khoác vai Duy Nhược Hề nữa chứ. Như thế nào mà cả nam lẫn nữ đều cùng bà tranh con dâu vậy a.

      “Con nhanh chạy lại đây . tại lại có thêm mộ đứa con kề vai sát cánh với Tiểu Hề kia kìa. Con mà chịu đến bị mất vợ ráng mà chịu.” Mặc mẹ cảm thấy nóng nảy, từ ngữ cũng bắt đầu loạn lên.

      “Con .” Giọng lạnh như băng của Mặc Diễm xuyên thấu qua động rơi vào tay của Mặc mẹ, “Đó là chuyện của ấy. ấy tự giải quyết được.”

      Mặc mẹ kinh ngạc, “Nhưng mà Tiểu Hề là bạn của con. Con thế nào lại quan tâm đến Tiểu Hề chứ.”

      “Mẹ, con rồi con cùng Duy Nhược Hề có quan hệ gì, ấy có ơn với con cho nên con mới giúp đỡ ấy ở tạm nhà chúng ta thời gian.” Thanh của Mặc Diễm càng thêm lạnh dường như còn có chút tức giận.

      “ Làm sao lại như vậy?” Mặc mẹ giật mình, bà còn định với Mặc Diễm thêm chút gì đó nhưng lại nghe thấy thanh ngắt liên lạc, Mặc Diễm ngắt kết nối với bà.

      Duy Nhược Hề gì nhìn hai người giương cung bạt kiếm trước mặt . tại có phải hai thành chuyện của Viêm Bân với Lam Á Nam, Duy Nhược Hề cảm thấy mình cũng nên được rồi.

      Nghĩ như vậy Duy Nhược Hề muốn nhấc chân lên chạy lấy người.

      / em muốn !” giọng của hai người kia đồng thời vang lên.

      Duy Nhược Hề vốn nhấc chân lên lại ngừng lại.

      “ Hai người phải chuẩn bị đánh nhau sao?” Duy Nhược Hề nhìn hai người lại thêm, “ Hai người đánh nhau tôi ở đây làm cái gì?”

      Hai người nghe Duy Nhược Hề xong mới trừng mắt nhìn đối phương hừ tiếng rồi thu hồi khí thế.

      “Viêm Bân, nếu có chuyện gì nữa tôi liền mang Duy Nhược Hề nhé.” Lam Á Nam liếc xéo Viêm Bân cái.

      tự mình , Duy Nhược Hề ở lại.”

      “Viêm Bân, cậu bớt tự kỷ . Trước kia Duy Nhược Hề thích cậu nhưng mà tại phải như vậy, cậu đừng cứ quấn quít người ta mãi thế.” Lam Á Nam biết Viêm Bân này nghĩ như thế nào. Cậu ta hoàn toàn biết tự trọng, biết rằng Duy Nhược Hề rất phiền cậu ta nhưng mà quấn lấy người ta.

      “Duy Nhược Hề, có hay ?” Lam Á Nam quay đầu hỏi Duy Nhược Hề mà thèm nhìn Viêm Bân, chuẩn bị chờ Duy Nhược Hề gật đầu cái là cùng với . “Đương nhiên !” Duy Nhược Hề vội vàng gật đầu, ai muốn ở cùng tên tự đại cuồng này chứ.

      thôi!” Lam Á Nam tiếp tục gác vai Duy Nhược Hề chạy lấy người.

      Viêm Bân nổi giận đùng đùng nhìn chằm chằm Lam Á Nam, nhìn dẫn Duy Nhược Hề mất, con chết tiệt. Nhưng mà sao cả, biết Duy Nhược Hề bình an trở lại là tốt rồi.

      “Này, biến hóa kinh khủng nha. Thiếu chút nữa nhận ra rồi.” Lam Á Nam nghiên đầu nhìn Duy Nhược Hề.” Chậc chậc, nhìn gần như thế này mới thấy làn da của tốt nha, nhìn thấy làm cho người ta muốn cắn cái.”

      “Phải, ngốc giống trước kia là được!” Duy Nhược Hề vô tâm ứng phó, tiếp tục suy nghĩ tâm của mình, ai, tại bát đại gia tộc có hai người biết trở lại, phỏng chừng quá lâu nữa đến tai của Bạch Linh Nhi. Đến lúc đó cần phải đối phó với ta thế nào đây? Duy Nhược Hề buồn rầu thôi. Hay là vụng trộm xử lý ả ta? Nhưng mà trực tiếp giết ta như vậy nếu có gì sai sót ảnh hưởng đến Duy gia. Duy Nhược Hề vẫn suy nghĩ biện pháp giải quyết.

      có tâm ?” Lam Á Nam thấy Duy Nhược Hề nhăn mặt nhăn mày, bộ dáng ta có tâm giấu trong lòng.

      có gì!” Duy Nhược Hề ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua Lam Á Nam, cảm giác soái nữ này cũng tệ lắm.

      có thể giúp tôi giấu giếm chuyện tôi trở về được ?” Duy Nhược Hề cảm thấy chỉ cần Lam Á Nam cùng Viêm Bân ra là được, Bạch Linh Nhi nhanh như vậy biết trở về. tranh thủ ít thời gian để chuẩn bị cho tốt.

      Lam Á Nam gật gật đầu, kỳ quái nhìn Duy Nhược Hề cái. trốn người nào sao? Ngoại trừ Viêm Bân còn có người khác nữa sao? Lam Á Nam suy đoán trong lòng, chẳng lẽ người này cùng chuyện ấy mất tích có quan hệ gì sao? Lam Á Nam phát ngày càng thấy hứng thú với Duy Nhược Hề này.

      “Cảm ơn vừa rồi giúp tôi giải vây, bên kia còn có người chờ tôi, trước nhé, hẹn gặp lại.” Duy Nhược Hề ngẩng đầu mỉm cười nhìn Lam Á Nam.

      Lam Á Nam gật gật đầu,“ tạm biệt.”

      Lam Á Nam nhìn bóng lưng Duy Nhược Hề xa khóe miệng giơ lên, ai, tâm tình tốt. Rất khó gặp được người mà cảm thấy hợp nha, hứng thú về sau còn nhiều thời gian tìm hiểu.

      Duy Nhược Hề đến chỗ Mặc mẹ phát vẻ mặt của bà rầu rĩ vui, “ A, dì làm sao vậy? Chúng ta về thôi, chuyện của con giải quyết xong rồi.”

      Mặc mẹ ngẩn đầu nhìn Duy Nhược Hề thực nghiêm túc hỏi:” Tiểu Hề, con cho dì biết, con cùng Diễm cuối cùng là quan hệ gì?” Trong thanh của Mặc mẹ dường như còn ôm chút hy vọng.

      “Dì à, con cùng Mặc Diễm có quan hệ gì cả, chỉ là bạn bè bình thường thôi.” Trước đây Duy Nhược Hề giải thích rất nhiều lần nhưng mà bọn họ chịu tin.

      chút ảo tưởng cuối cùng của Mặc mẹ cũng tan biến, “Tại sao lại có thể như vậy? là sao?” Mặc mẹ cảm thấy ràng khi con bà nhìn Duy Nhược Hề ánh mắt ôn nhu. Nhưng mà vì sao hai đứa nó lại có quan hệ gì.

      Duy Nhược Hề cứ như vậy cùng Mặc mẹ với vẻ mặt thất vọng trở lại Mặc gia. Đối với vẻ mặt thất vọng của Mặc mẹ Duy Nhược Hề cũng biết làm sao nhưng cùng Mặc Diễm cũng chẳng có cái gì, chỉ là cứu , giúp mà thôi. tại quan hệ giữa hai người bọn họ ở thế cân bằng ai nợ ai.

      Duy Nhược Hề dọc theo đường suy nghĩ rất nhiều biết có nên rời khỏi Mặc gia hay . càng ở lâu tại Mặc gia khiến cho người khác hiểu lầm càng sâu. sợ chính mình thích Mặc Diễm, căn bản cho rằng mình tại có tư cách chuyện đương.

      Xem ra cần phải , bằng nếu rơi vào lưới tình ổn. Duy Nhược Hề nhắm mắt lại hơi thở dài. Đến Mặc gia ở là chuyện nhất thời xúc động mà đáp ứng, tại xem ra phải rồi.
      Kem Đá, Tôm Thỏlinhdiep17 thích bài này.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 87: Bị khách sáo

      Duy Nhược Hề trở về mấy ngày nay, vẫn đều ở Mặc gia thành thành mà ngốc. Mỗi ngày ngoại trừ tu luyện chỉ ăn cơm và ngủ, còn biết chuyện gì khác.

      Mấy ngày nay Mặc mẹ cũng có tìm Duy Nhược Hề, dường như bà tin Mặc Diễm và Duy Nhược Hề có quan hệ gì. Chính là mỗi lần ăn cơm Mặc mẹ chỉ dùng ánh mắt hết nhìn rồi nhìn Mặc Diễm. Duy ba và Duy mẹ tại cũng biết bọn họ có quan hệ gì.

      Mỗi lần cùng chỗ ăn cơm như thế này cảm thấy khí quái dị vô cùng. Sáu người ngồi chung cái bàn mà câu gì, ngoại trừ Mặc mẹ lâu lâu trộm ngắm mọi người đều trầm mặc.

      Ngày đó, sau khi Mặc mẹ trở về Duy Nhược Hề phát Mặc Diễm ở cổng chờ hai người. Duy Nhược Hề lúc đó cảm thấy sắc mặt của Mặc Diễm vô cùng vô cùng lạnh, đứng ở bên cạnh liền cảm giác được hàn khí, lại dường như có chút tức giận. Thấy hai người trở về Mặc Diễm lại xoay người trở vào nhà.

      Duy Nhược Hề bung người hình chữ đại nằm sải giường, tu luyện buổi sáng cũng xong, bữa sáng cũng ăn, Mặc Diễm khi nãy còn mặt lạnh nhìn . Duy Nhược Hề hiểu tại sao, ràng lúc trước còn thấy tươi cười với , tại ngày nào cũng banh cái mặt ra, làm như người ta thiếu ấy nhiều tiền bằng.

      “Đồ mặt than!” Duy Nhược Hề trong lòng oán hận Mặc Diễm. Lúc cao hứng tươi cười với còn khi mất hứng lại banh cái mặt ra phóng lãnh khí với nữa.

      tại kiếm cớ gì rời khỏi đây? Viêm Bân cùng Lam Á Nam biết trở lại như vậy Bạch Linh Nhi cũng sớm biết. Nếu ở lại đây mà trở về nhà Duy Nhược Hề sợ ba mẹ được an toàn. Nhưng mà ở tại nhà Mặc Diễm lại làm cho cảm thấy xấu hổ vô cùng. Đây phải là biện pháp tốt nhất.

      Duy Nhược Hề nhàm chán nằm ở giường lăn qua lăn lại, buồn chết được, chán quá , giải quyết thế nào đây?

      Duy Nhược Hề nằm giường lâu lại đứng dậy đem sách trí năng mở ra, tính lên mạng tìm hiểu thêm về trạng của thế giới này.

      Trước đây Duy Nhược Hề chỉ biết thế cục ở thế giới này, mấy trăm năm trước từng có cuộc đại chiến tranh nhưng tại ổn định chút. Bộ đội dường như toàn bộ đóng quân ở vành đai bảo vệ bên ngoài trái đất.

      Quân đội cũng chia làm 4 khu quản lý, theo bốn phương hướng vây quanh địa cầu. Bởi vì mấy trăm năm trước sinh vật từ U Điềm Tinh cầu chạy đến trái đất với số lượng lớn cho nên địa cầu mới lập ra vành đai quân đội để bảo vệ. tạo thành các trạm phòng thủ gian xung quanh trái đất.

      Mỗi trạm phòng thủ như thế tương đương với thành thị lớn, bốn trạm phòng thủ được kêu là Đông Lâm Thành, Nam Lâm Thành, Tây Lâm Thành cùng Bắc Lâm Thành. Duy Nhược Hề ở mạng xem qua hình ảnh của bốn thành phòng thủ. Bốn thành được tạo ra từ kim loại đặt ở bốn phía của trái đất, rất đồ sộ.

      Bốn tòa thành chứa lực lượng bộ đội khổng lồ, Duy Kì đóng quân chính là ở Đông Lâm thành còn Duy Hạo là ở Nam Lâm Thành.

      Ngoại trừ chính phủ ra bát đại gia tộc là thế lực còn lại. Bình thường chính phủ cùng bát đại gia tộc đều công khai tuyển ít kỳ nhân dị sỹ, học giả dị năng cùng thể thuật và ít người có tinh thần lực cao thâm.

      Duy Nhược Hề ở mạng xem xét về phương diện này, nếu chuyện của cùng Bạch gia thể giải quyết được mà tại cũng có thế lực gì chỉ còn biện pháp tìm thế lực hậu thuẫn. Nếu được như vậy Bạch Linh Nhi cũng dám tùy tiện có hành động gì. Như vậy thế lực cường đại và mạnh mẽ nhất là chính phủ, gia tộc nào dám cùng chính phủ đối kháng ?

      Duy Nhược Hề quyết định chủ ý này, đợi lát nữa tự đề cử là được. Tinh thần lực của tại hẳn là rất cao, chính phủ chắc là rất coi trọng ?

      Duy Nhược Hề cảm thấy rất ngượng ngùng nếu tiếp tục ở Mặc gia. trực tiếp thay bộ đồ thoải mái rồi ra ngoài, ở Văn Minh Khu có đặt địa điểm chuyên tuyển chọn người có năng lực. Duy Nhược Hề quyết định xem. Vì để có ấn tượng tốt quyết định hóa trang mà để gương mặt ra ngoài.

      Trực tiếp gọi xe đến địa chỉ mà mạng ghi, nó đưa đến đúng địa chỉ sợ lạc đường.

      Lúc ra cửa đụng phải Mặc Diễm, Mặc Diễm kia thế nhưng đến ngay cả cái liếc mắt cũng thèm nhìn cái. Thế lại còn toát ra hàn khí lướt qua người , làm Duy Nhược Hề cảm thấy như bị rét.

      Toa xe trí năng rất nhanh liền đưa đến địa chỉ , Duy Nhược Hề phát , hổ là nơi chính phủ tuyển nhân tài nha, vô cùng tráng lệ. cửa có bản hiệu gì cả, nếu phải ở mạng biết được nơi như thế này Duy Nhược Hề còn tưởng đây là nhà của gia đình giàu có nào đó.

      Đại sảnh được thiết kế hoàn toàn bất đồng với cty nào đó, có TV trí năng, những cái xô pha vô cùng xa hoa, những cái bàn cực kỳ xinh đẹp được tạo nên từ thủy tinh nhiều màu, dưới đất còn được trải những tấm thảm lông vô cùng mềm mại.

      Chậc chậc, hổ là địa điểm trong cơ cấu của chính phủ nha. Duy Nhược Hề đến chỗ lễ tân đồng thời mở miệng.

      “Xin chào , cho hỏi nơi này tuyển những người có tinh thần lực cao phải ?” Duy Nhược Hề rất lễ phép với nhân viên tiếp tân.

      nhân viên lễ tân nghe được tiếng của Duy Nhược Hề ngẩn đầu lên ngắm cái, trong đáy mắt toát ra nồng đậm khinh bỉ, hừ, người phỏng chừng tinh thần lực mới đạt tới vài cấp mà vọng tưởng được chính phủ tuyển dụng.

      Kỳ cũng thể trách tiếp tân kia, bởi vì mỗi ngày ấy nhận được rất nhiều người như thế, có những người ngay cả cấp 10 cũng đạt đến vậy mà vẫn chạy đến đây hy vọng chính phủ tuyển dụng.

      Bởi vì khi ở trường học có thí nghiệm tinh thần lực cùng thể , khi ấy những người thuộc cấp bậc cao bị chính phủ cùng bát đại gia tộc phát và trọng dụng rồi. Duy Nhược Hề tại qua tuổi học mà chưa được quốc gia tuyển dụng cho nên nhân viên tiếp tân mới khẳng định tinh thần lực của Duy Nhược Hề chẳng có bao nhiêu.

      Duy Nhược Hề nhíu mày, thấy mình bị khách sáo như thế mà hoàn toàn biết nguyên nhân, hiểu tại sao mình lại bị khinh bỉ.

      “Xin hỏi,” khẩu khí của Duy Nhược Hề lại nặng hơn chút, “Có tuyển người phải ?”

      nhân viên lễ tân lười biếng cho bảng thông tin, “Nha, điền vào.” Dứt lời lại cầm cái gương lên tiếp tục soi.

      Duy Nhược Hề cầm cái bảng ghi thông tin lên điền. Điền đến chỗ Duy Nhược Hề liền thất thần, tinh thần lực của thuộc cấp bao nhiêu nha? chưa có thí nghiệm qua lần nào cả.

      Nghĩ nghĩ, Duy Nhược Hề lại cầm lấy bảng điền đến chỗ lễ tân kia, “ Tôi biết tinh thần lực của mình thuộc cấp bao nhiêu, biết chỗ này có máy kiểm tra ?”

      Nhân viên lễ tân vừa nghe xong lập tức bỏ lại cái gương bàn, “Ai nha, cái này sao thế? biết tinh thần lực của mình thuộc cấp mấy mà dám tới chỗ này xem náo nhiệt. Lúc học có thí nghiệm qua sao? Chiếu theo cái đó điền vô là được.”

      Duy Nhược Hề nhíu mày, mở miệng :“Cho dù lúc ở học viện từng kiểm tra qua nhưng sau khi tốt nghiệp tinh thần lực có tăng sao?” nhân viễn lễ tân hoàn toàn là mắt chó thấy người sang, Duy Nhược Hề cũng thấy tức giận, dù sao những chuyện như thế này thấy rất nhiều từ ngàn năm trước rồi, rất bình thường.

      Duy Nhược Hề hoàn toàn biết trước kia ở học viện khi kiểm tra tinh thần lực của cấp bao nhiêu, bởi vì phải là Duy Nhược Hề trước kia.

      nhân viên lễ tân hoàn toàn thể phản bác lời của Duy Nhược Hề chính là thở phì phì nhìn Duy Nhược Hề, “ cứ ấn theo kiểm tra trước kia mà điền, cho dù có tăng cũng tăng được bao nhiêu. cho là tinh thần lực dễ dàng tu luyện, dễ dàng tăng lắm sao?”

      nhân viên này nghĩ rằng tinh thần lực của Duy Nhược Hề có bao nhiêu mới dám đối xử với như vậy, nếu Duy Nhược Hề trước đó hỏi nơi đây có tuyển học giả dị năng, hoặc người có dị năng khác. nhân viên lễ tân nhất định trưng ra khuôn mặt tươi cười nịnh nọt. Bởi vì dị năng hoàn toàn có thể bộc phát tùy thời điểm còn tinh thần lực sau khi kiểm tra lúc học tăng lên được bao nhiêu.

      “Phiền toái giúp tôi kiểm tra chút .” Duy Nhược Hề hoàn toàn biết kiểm tra chỉ số là bao nhiêu làm sao mà điền.

      có,” lễ tân mực từ chối, ta khẳng định Duy Nhược Hề có chú lợi hại nào.

      Duy Nhược Hề nhíu mày, thể nhịn được nữa, xoát xoát xoát giấy điền Tinh thần lực là cấp 20!. Sau đó đem bảng điền cho tiếp tân kia.

      Duy Nhược Hề biết tinh thần lực của tuyệt đối vượt qua cấp 20, rất khẳng định chuyện này, dù sao tinh thần lực của càng ngày càng phát ra phạm vi rất rộng nha. Thậm chí thanh còn nghe được rất ràng.

      nhân viên cầm tờ giấy nhìn chút bỗng nhiên xì cười tiếng, tiếp theo lại bắt đầu cười rộ lên đến mức nước mắt đều chảy ra.

      “Ha ha tinh thần lực cấp 20, cười chết tôi, thế mà cũng dám điền, ha ha…” nhân viên lễ tân cứ tiếp tục ôm bụng cười đến mức chảy cả nước mắt.

      Duy Nhược Hề nghiến răng nghiến lợi nhìn nhân viên trước mắt cười đến phát cuồng, có thể càn rỡ như vậy sao? Cận thẩn cười đến rớt cả hàm răng ra.

      nhân viên ở đằng xa nhìn thấy tình huống bên này đồng thời do buổi sáng có người đến nên cũng chạy qua bên này xem náo nhiệt.

      “Tiểu Hoa, cười cái gì vậy?” nhân viên khác hỏi.

      “Đúng vậy, xa cũng nghe thấy được tiếng cười của .” nhân viên khác cũng góp vui.

      Cái Tiểu Hoa tiếp đãi Duy Nhược Hề cầm lấy bảng điền của Duy Nhược Hề đưa cho người khác xem. Mấy nhân viên khác nhìn vào cùng xì lên tiếng, thế là cả đám bắt đầu cười lên.

      “Aha ,cấp cấp 20, ấy đúng là dám điền.Mau cười chết tôi!”

      “Chính là,cấp 20, ha ha! muốn cho người chú ý cũng cần dùng biện pháp này , ha ha!”

      “Ha ha, đem chủ nhiệm kêu ra ! Tinh thần lực cấp 20, chúng ta dám tiếp đãi a! Cười cười chết ta......”

      Duy Nhược Hề mặt chút thay đổi nhìn đám người trước mắt cười càn rỡ, quyết định lấy thái độ bình tĩnh đối mặt mấy ấy. Dù sao thế giới này vẫn có rất nhiều người hiểu chuyện.

      Kỳ , thể trách các kia cười thành như vậy, bởi vì chưa từng có người điền tinh thần lực cấp 20. Phải biết rằng mấy trăm năm trước chỉ có người có Tinh thần lực cấp 30 làThượng Tử Lạc.

      Từ đó đến nay cũng mấy trăm năm nhưng chưa từng xuất người có tinh thần lực cao hơn cấp 20. tại biết từ đâu lòi ra người tinh thần lực cấp 20 cho nên các ấy khẳng định Duy Nhược Hề dối, cho nên mới cười thành như vậy.
      Kem Đá, Tôm Thỏlinhdiep17 thích bài này.

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 88: Tinh thần lực cao hơn cấp 20

      “Mọi người tụ tập ở đây làm cái gì? lẽ thấy người đến cần trực ban sao?” Duy Nhược Hề nghe được từ phía sau vọng đến giọng nam.

      Mấy nhân viên cười càn rỡ kia bỗng nhiên lẵng lẽ im mồm còn cười nữa, cuốn quít chạy về chỗ ngồi.

      “Chủ nhiệm đến rồi sao.” nhân viên tên Tiểu Hoa bỗng nhiên mang vẻ mặt nịnh nọt rồi quay sang nhìn Duy Nhược Hề.

      Duy Nhược Hề quay đầu nhìn người đàn ông trung niên có cái bụng béo phệ và cái đầu hói vẻ mặt nghiêm túc nhìn mấy nhân viên tiếp tân. “ Tiểu Hoa, mới sáng sớm sao lại thế này?”

      Tiểu Hoa lắc mông từ phía Duy Nhược Hề qua đến chỗ đầu hói :” Chủ nhiệm, kia tới quậy phá. Chủ nhiệm xem bảng ta điền này.” xông ta liền đem bảng biểu mà Duy Nhược Hề điền cho ông ta xem.

      Đầu hói dường như rất thích thanh của Tiểu Hoa, vẻ mặt hưởng thụ tiếp nhận tờ giấy mà Tiểu Hoa đưa. Sau khi đầu hói nhìn thoáng qua liền ngây ngẩn cả người, Tinh thần lực cấp 20 cũng dám điền, là buồn cười. Đầu hói khóe miệng có dấu hiệu mở rộng.

      Duy Nhược Hề gì nhìn đám người trước mắt, Tinh thần lực cấp 20 làm sao? Có chuyện gì mà làm cho bọn họ biến thành như vậy?

      “Tiểu thư, nơi đây phải chỗ để đùa giỡn.” Đầu hói nhìn Duy Nhược Hề xong lại lớn giọng :” xin mời điền bảng cho thận trong, nếu gây rối nơi này tôi có quyền đem đến ngục giam.”

      Duy Nhược Hề nhìn lại tên đầu hói mở miệng :” Ông là người phụ trách nơi này sao? Trực tiếp kiểm tra tình thần lực của tôi chút biết ngay tôi có đùa giỡn hay chứ gì.”

      Hói đầu chỉ được xem như nhân viên quản lý quèn, còn đến người phụ trách cấp bậc thấp nhất cũng xem như là lãnh đạo.

      Đầu hói cũng như nhân viên tiếp tân khi nãy, nghe Duy Nhược Hề xong nổi giận đùng đùng quát:” Cút nhanh ra ngoài, mà chạy đến đây quậy phá cái gì?” xong thế nhưng còn muốn động thủ đẩy Duy Nhược Hề ra ngoài.

      Duy Nhược Hề đâu chịu đứng yên để cho tên đầu hói đụng vào người , lập tức nhàng xoay chân cái tránh né móng vuốt của .

      Đầu hói thấy Duy Nhược Hề thế nhưng còn né qua lập tức la làng lên:” Bảo a, bảo an đâu, mau đến đây ngay!”

      “......” Duy Nhược Hề gì nhìn tên đầu hói. phải là né chút sao, kêu cái mông a!

      Ở ngay ngoài cổng bảo an nghe tên kia quát to lập tức chạy lại đây, định giơ tay bắt Duy Nhược Hề, cũng chiêu cũ, chỉ cần làm vài động tác là vọt qua bên.

      Sau đó Duy Nhược Hề dùng tinh thần lực khống chế cái bàn bằng thủy tinh xinh đẹp nhiều màu kia bay đến đỉnh đầu của đầu hói.

      Đầu hói trợn mắt nhìn cái bàn bay đến chỗ mình lập tức bị dọa tránh qua chỗ khác. Nhưng mà đầu hói chạy đâu cái bàn cũng đuổi theo đầu.

      đám nhân viên cùng bảo an còn lại trợn mắt nhìn tình huống này, họ cảm giác đầu óc dường như bị ngắn lại.

      Này…này cái bàn thủy tinh đó rất nặng nha, cần , ít nhất nó nặng đến vài trăm cân. Thế mà nhìn xem, nó bay bay nhàng đầu chủ nhiệm, cứ đuổi theo ông tới lui.

      Chủ nhiệm bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, đầu hói sợ hãi cái bàn đầu lúc nào cũng có thể rớt xuống người ông, khi đó ông khác đống thịt vụn là bao.

      Qua nửa ngày mọi người mới nghĩ đến DuyNhược Hề, vội vàng quay đầu chạy lại chỗ , khi đến phát vui vẻ nhìn về phía bọn họ bên này.

      Duy Nhược Hề thấy mọi người nhìn lại mới mở miệng :” thế nào? Các người có muốn biết cảm giác đỉnh đầu lúc nào cũng có cái này cái nọ bay đến?” xong liền khống chế mấy thứ qua đám bảo an cùng nhân viên bên đó.

      tại mọi người biết tình huống này cùng Duy Nhược Hề có liên quan, đám nhân viên lễ tân nhìn đám này nọ qua chỗ bọn họ bị dọa oa oa kêu to, chung quanh bắt đầu loạn xạ cả lên.

      Nhóm người này tại mới biết trước mắt có có khả năng tinh thần lực đạt cấp 20, nếu làm sao khống chế được nhiều thứ bay loạn xạ như thế. Các ấy thấy tình thế này mới khóc ra nước mắt.

      Bọn họ ở trong này ngây người thời gian dài chưa gặp qua được người nào có tinh thần lực vượt cấp 10, ai biết người này ở đâu đột ngột chui ra có tinh thần lực đến cấp 20.

      “Tiểu thư, tôi sai lầm rồi, tôi có mắt tròng a.” Đầu hói chui xuống dưới gầm bàn run run xin lỗi.

      Cái kêu Tiểu Hoa kia cũng năn nỉ Duy Nhược Hề, Duy Nhược Hề thấy như thế mới đem mấy thứ đỉnh đầu các bỏ lại chỗ cũ.

      Hói đầu kia thấy uy hiếp đỉnh đầu còn thế này mới kêu bảo an tiếp tục trông cửa, lại làm cho đám nhân viên tiếp tân trở lại vị trí công tác. Hoàn thành xong mới mang theo Duy Nhược Hề vào bên trong.

      Đám nhân viên tiếp tân thấy Duy Nhược Hề ngang qua bộ dáng như nhìn thấy quỷ, hết sức né tránh làm cho Duy Nhược Hề dở khóc dở cười. đâu có khủng bố đến như vậy nha.

      “Tiểu thư, tại tôi đem kiểm tra tinh thần lực, sau đó mới mời thượng cấp đến được.” vị hói đầu kia rốt cục cũng thành , đám nửa giọng lớn tiếng. Tinh thần lực cấp 20 đó nha, bảo bối vô cùng hiếm lạ trong các nhân vật cấp cao đó. cuối cùng biết thực lực của này làm sao mà dám đắc tội nha.

      Tiểu thư, tiểu thư, Duy Nhược Hề nghe được thoải mái cho lắm ,“ cần kêu tôi là tiểu thư, cứ gọi Duy Nhược Hề là được, trực tiếp kêu tên đầy đủ tốt rồi!”

      “Vâng, Duy Nhược Hề tiểu thư!” hói đầu nào dám kêu tên đầy đủ là Duy Nhược Hề nha.

      Duy Nhược Hề cũng để ý nữa, chỉ cần trực tiếp kêu là tiểu thư tốt rồi!

      Mập mạp kia mang theo Duy Nhược Hề hướng bên trong mấy vòng, sau đó liền vào cái phòng rộng lớn.

      “Duy Nhược Hề tiểu thư, tôi trực tiếp dùng máy đo lường tinh thần lực từ cấp 10 đến cấp 20 cho .” Hói đầu dẫn Duy Nhược Hề đến ngồi trước đống máy móc màn hình kiểm tra.

      “Mời ngài đem tinh thần lực phóng đến dụ cụ này là được.” Duy Nhược Hề nghe lời đem Tinh thần lực phóng thích đến dụng cụ, sau đó liền phát cái đường màu đỏ, nó lập tức liền lập tức nhảy đến điểm cao nhất. H

      ói đầu ở bên cạnh nhìn xem trợn mắt há hốc mồm, trời ạ, thế nhưng đến đỉnh cấp 20 như vậy chứng tỏ tinh thần lực của ấy có khả năng vượt cấp 20.

      Duy Nhược Hề nhìn nhìn đầu hói bên cạnh hỏi:” thế nào?”

      Đầu hói nuốt ngụm nước miếng trả lời:” Duy tiểu thử, dụng cụ đo lường của chúng tôi ở chỗ này chỉ có cấp 20. Cho nên phải chờ lãnh đạo đến đây. Tôi cho người thông tri lãnh đạo đến, mong chờ chút.”

      Duy Nhược Hề gật gật đầu, hói đầu thấy đồng ý mới ra ngoài, chắc là liên hệ với lãnh đạo.

      Hói đầu vừa ra ngoài hứng thú phấn chấn cả người. Trời ạ, tinh thần lực cấp 20. Phát ra này cũng có công lao của , quên mất vừa rồi mình định đem người này đuổi ra ngoài.
      Kem Đá, Tôm Thỏlinhdiep17 thích bài này.

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 89: Chuyển khỏi Mặc gia

      Đầu hói có tên là Từ Trung Thiên, là chủ quản của phòng tuyển dụng này, chủ quản cho sang chứ ra là quản lý mấy nhân viên tiếp tân với bảo vệ mà thôi, căn bản có chức vụ gì. Chính phủ căn bản trông cậy vào nơi này để tìm được nhân tài, chủ yếu là chọn ít người có chút thể thuật hoặc tinh thần lực cho vào quân đội khi thiếu mà thôi.

      Hơn nữa từ trước đến giờ nơi này chưa từng tuyển qua được người có dị năng hoặc người có thể thuật, tinh thần lực cấp bậc cao bao giờ. Những người đó là khinh thường đến nơi như thế này. Những người có dị năng, tinh thần lực hoặc thể thuật cao thường rất cao ngạo làm sao có thể đến nơi bé thế này đăng ký tuyển dụng. Họ đa phần là chính phủ hoặc bát đại gia tộc đích thân đến cửa mời.

      Từ Trung Thiên vừa ra ngoài liền trực tiếp liên hệ với thượng cấp tối cao là Thường Trác. Lẽ ra Từ Trung Thiên phải liên hệ với cấp của mình chứ phải là vượt cấp gọi đến Thường Trác, nhưng mà Từ Trung Thiên sợ vòng qua vòng lại mấy cấp chừng công lao này đến được đầu mà trực tiếp bị giành lấy từ cấp . Chính vì thế mà trực tiếp xin liên hệ với Thường Trác.

      Sau hồi xin được liên hệ với Thường Trác được thông, Thường Trác này là người trung niên khoản 40 tuổi thoạt nhìn có diện mạo rất chính nghĩa, “Có chuyện gì?”

      Từ Trung Thiên vẫn là lần đầu tiên được chuyện với Thường Trác nên rất kích động, “ Xin chào Thường bí thư, tôi là chủ quản ở cơ quan tuyển dụng, Từ Trung Thiên. Hôm nay chỗ chúng tôi nhận được ….”

      Từ Trung Thiên đống chuyện còn chưa vô vấn đề chính làm cho Thường Trác phải nhíu mày, “ ngắn gọn, trọng điểm!”

      “Có có Tinh thần lực cấp 20, vừa mới ban đầu chúng tôi còn tin nhưng ai biết được ấy vậy mà có thể khống chế cái bàn nặng đến mấy trăm cân. Sau đó tôi mang ấy kiểm tra phát tinh thần lực nằm ở đỉnh cấp 20.”

      Từ Trung Thiên còn dong dài bên kia Thường Trác ngây ngẩn cả người, Tinh thần lực đạt đỉnh cấp 20, trời ạ, đây là hay giả. Tông sư của bộ môn Tinh Thần Lực, Thượng Tử Lạc là cấp 30, từ đó đến nay mấy trăm năm mà trong số các nhân tài do chính phủ tuyển chọn chưa có ai Tinh Thần lực vượt cấp 20. tại lòi ra người nằm ở đỉnh cấp 20 Thường Trác có chút thể tin.

      ấy còn ở đó hay ?” Chờ Thường Trác lấy lại Tinh thần mới cuống quít hỏi. Bình thường những người có khả năng là vô cùng cao ngạo, vạn nhất ấy chịu đợi mà rời khỏi ông hối kịp.

      “Vẫn còn, vẫn ở nơi này.”

      “Tốt, cậu nhất định phải giữ ấy lại biết . tại tôi sang đó ngay.” Thường Trác xong liền ngắt liên lạc sau đó lấy áo khoác vội vàng chạy .

      “Duy Nhược Hề tiểu thư, mong vui lòng đợi chút được ạ, Thường bí thư đường đến nơi đây.” Từ Trung Thiên ngắt liên lạc xong vội vàng chạy lại phòng Duy Nhược Hề chờ với .

      Duy Nhược Hề ngẩn ngơ, Thường bí thư? Thường Trác? Người này phải lãnh đạo tối cao khu Viêm Hoàng sao? Tại sao phải đích thân đến nơi này? “Thường bí thư? Thường Trác?”

      “Vâng, chính là Thường bí thư.” Từ Trung Thiên cũng dám kêu thẳng tên của Thường Bí Thư là Thường Trác.

      Đại khái khoản gần nửa tiếng sau Duy Nhược Hề thấy nhân viên dẫn vào người đàn ông trung niên. Người này trán rộng, mày rậm, diện mạo chính chắn Duy Nhược Hề suy đoán người có ngũ quan như thế hẳn là người chánh trực .

      Người này Duy Nhược Hề cũng xa lạ, ông ấy thường xuyên xuất TV, chính là lãnh đạo tối cao khu Viêm Hoàng, bí thư Thường Trác.

      Thường Trác đến nơi liền ngây ngẩn cả người, bên trong phòng chỉ có người vừa chuyện với ông cùng vô cùng trẻ tuổi chỉ khoản 20 là cùng.

      Từ Trung Thiên vừa thấy Thường Trác lại đây, liền lập tức mang vẻ mặt tươi cười nghênh đón, “Thường bí thư, ngài tới rồi, vị này chính là tiểu thư Duy Nhược Hề mà tôi vừa nhắc trong điện thoại.”

      “Ừ.” Thường Trác quay đầu nhìn Từ Trung Thiên, “ Cậu ra ngoài chờ lát .”

      Ở trong phòng chỉ còn lại Duy Nhược Hề cùng Thường Trác, Thường Trác mang vẻ mặt kích động tiến lên từng bước, “ tên là Duy Nhược Hề sao? Tinh thần lực của là cấp 20 sao?

      Duy Nhược Hề nhìn thoáng qua Thường Trác kích động, kỳ chính Duy Nhược Hề cũng kích động. Trước đây từng thấy qua thị trưởng. nhưng tại thấy được lãnh đạo tối cao của Viêm Hoàng, phải biết rằng tại trái đất chỉ có bốn khu thôi đó, trái đất chỉ có 4 người cao cấp như thế này thôi. Duy Nhược Hề ngừng kích động, “ Vâng, tôi tên là Duy Nhược Hê…..” chỉ được nhiêu đó thôi, hoàn toàn biết mình nên thêm cái gì.

      Kỳ so với Duy Nhược Hề Trường Trác còn muốn kích động hơn, tinh thần lực ở đỉnh cấp 20 đó nha, vài trăm năm nay còn chưa có gặp qua ai có tinh thần lực vượt cấp 20.

      Duy Nhược Hề xuất sao làm cho Thường Trác kích động được, thời đại này cần nhất chính là những người có tinh thần lực, thể thuật, hoặc dị năng nha. Đáng tiếc những người có tinh thần lực cao vô cùng ít, trước mắt ông biết người có tinh thần lực vượt cấp 20 chỉ có mỗi mình Duy Nhược Hề.

      Thường Trác lại rất nhàng lịch hỏi Duy Nhược Hề số vấn đề, sau đó liền dẫn thí nghiệm lại tại vì nơi này máy móc chỉ đo được đến cấp 20.

      Lúc Duy Nhược Hề cùng Thường Trác ra ngoài đám nhân viên lễ tân hoàn toàn thay đổi bộ dáng, đám vô cùng chuyên nghiệp hướng Duy Nhược Hề cùng Thường Trác làm lễ. Duy Nhược Hề cũng lười để ý các dù sao con người mà đều có người này người kia.

      Thường Trác trợn mắt nhìn số liệu màn hình, cái vạch đỏ vững vàng nằm ở vị trí số 25, điều này cho thấy tinh thần lực của Duy Nhược là cấp 25. “Này… là cấp…25.” Duy Nhược Hề kinh ngạc cái gì bởi theo phỏng đoán Tinh thần lực của mình cũng có gì sai biệt lắm.

      “Cái kia, tiểu thư Duy Nhược Hề cầu gì cần đề xuất ?”

      Thường Trác rất kích động, chỉ thua Thượng Tử Lạc của mấy trăm năm trước có 5 cấp thôi đó. Ông đúng là nhặt được bảo bối, Thường Trác muốn đem hết toàn lực lưu Duy Nhược Hề lại.

      cầu? Duy Nhược Hề tự nhiên hy vọng có thể làm cho cha mẹ luôn được an toàn. “ Tôi hy vọng chính phủ có thể bảo vệ tốt cha mẹ của tôi, đây là cầu duy nhất.”

      Thường Trác ngây người, cầu này cũng rất đơn giản.“Được, ta đáp ứng. Có thể mạo muội hỏi chút, có phải hay bởi vì có cừu nhân cho nên mới có thể đưa ra cầu này?”

      “Phải.” Duy Nhược Hề cũng giấu diếm, dù sao chuyện cũng lộ ra như vậy cho Thường Trác nghe cũng sao, lại càng làm cho ông ấy cử người bảo vệ cho ba mẹ tốt hơn.

      Thường Trác cũng hỏi cừu nhân này là ai, dù sao Tinh thần lực cấp 25 cũng đảm bảo đối phó được, phỏng chừng người kia hẳn là có thế lực rất lớn. Chính phủ cũng thể xử lý được chỉ có thể bảo vệ an toàn tốt cho người nhà của Duy Nhược Hề thôi.

      Giả sử nếu Duy Nhược Hề cho Thường trách kẻ thù của là Bạch gia Thường Trác cũng giúp được gì, dù sao bát đại gia tộc cùng chính phủ vẫn có mối quan hệ ỷ lại với nhau. Chính phủ cũng thể chỉ vì mình Duy Nhược Hề mà đối kháng với Bạch gia

      “Đúng rồi, vài ngày nữa tôi mở cái khách sạn, tôi sợ có gì đó phiền toái cho nên biết có thể nhờ Thường bí thư giúp xử lý chút được ?” Duy Nhược Hề nghĩ nếu vấn đề an toàn của ba mẹ giải quyết cũng còn sợ Bạch Linh Nhi biết còn sống. Đa Cư Quán cũng có thể khai trương trở lại. Nhưng mà để tránh ít phiền toái cần nhờ Thường Trác hỗ trợ chút.

      “Tốt, có vấn đề gì.” Thường Trác ngụm đáp ứng.

      “Đúng rồi, tôi muốn hỏi chút công việc của tôi như thế nào?” Duy Nhược Hề cũng muốn biết nhiệm vụ của là gì, chính phủ có khả năng nuôi ngồi chơi.

      Thường Trác cười cười :“Kỳ cũng tình gì làm, chúng ta thiết lập cái ngành chuyên môn, kêu ‘Dị’. Cái ngành kia bên trong đều là những người có dị năng hoặc tinh thần lực bậc cao, thể thuật bậc cao khác hẳn người thường. Bất quá cần thiết suốt ngày phải ở trong đó. Trừ khi tổ chức có chuyện gì cần cầu liên lạc với .”

      “Nhưng mà tại tôi chưa thể dẫn đến Dị được, đợi tôi sắp xếp thời gian ổn thỏa dẫn ra mắt với mọi người sau.”

      Duy Nhược Hề nghe xong, cảm thấy cũng tệ lắm, hẳn là có vấn đề gì. Về phần tổ chức Dị kia cũng muốn đến đó.

      Thường Trác muốn để Duy Nhược Hề gặp các thành viên của Dị sớm bởi bây giờ còn chưa xác định được Duy Nhược Hề là ai, cần phải điều tra cho ràng rồi mới tính. Sau đó Duy Nhược Hề còn phải hoàn thành nhiệm vụ mới có khả năng gặp các thành viên khác của Dị.

      Dị là tổ chức lấy thực lực làm trọng. tại thành viên tối cao của Dị mới chỉ có cấp 15 tinh thần lực hoàn toàn kém xa Duy Nhược Hề. khi Duy Nhược Hề đến Dị khẳng định trở thành thành viên chủ chốt. Cho nên cần phải trải qua khảo sát.

      Thường Trác lại cùng Duy Nhược Hề giảng giải ít vấn đề mà Duy Nhược Hề hiểu, sau đó cho Duy Nhược Hề biết ngày mai bố trí người bảo vệ an toàn cho cha mẹ cách thỏa đáng bảo Duy Nhược Hề cứ yên tâm.

      Sau đó những cái gì nên hỏi Duy Nhược Hề đều hỏi, hoàn thành xong mới trở về Mặc gia, chuẩn bị đợi đến bữa tối thông báo cho mọi người biết chuyển nhà.

      Trở lại Mặc gia Duy Nhược Hề phát Mặc Diễm ngồi ở ghế đá bên ngoài, Duy Nhược Hề định chào hỏi nhưng mà dám nên định trở về phòng. Ai biết sắp rời Mặc Diễm gọi lại.

      “Duy Nhược Hề!” giọng của Mặc Diễm vẫn cứ lạnh lùng làm Duy Nhược Hề phải rụt cổ lại.

      “Có việc sao?” Duy Nhược Hề hỏi, thanh cẩn thận. Dù sao Mặc Diễm khi phát ra lãnh khí là rất mạnh mẽ. Duy Nhược Hề đến bây giờ còn biết tại sao Mặc Diễm càng ngày càng lạnh.

      “Lại đây!” thanh lạnh như băng,“ngồi!”

      Duy Nhược Hề ngoan ngoãn nghe lời ngồi ở đối diện với Mặc Diễm, vị trí này cách Mặc Diễm khá xa!

      ra ngoài làm cái gì?”

      Duy Nhược Hề bối rối, những lời này rốt cuộc có phải hay là quan tâm đến ? Bất quá, Duy Nhược Hề cũng tính gạt Mặc Diễm, liền trực tiếp cho Mặc Diễm là ra ngoài làm cái gì. Dù sao, chuyện của Mặc Diễm cũng biết rất nhiều.

      Nghe Duy Nhược Hề trả lời xong, Mặc Diễm trầm mặc lâu, hơn nữa sắc mặt cũng càng ngày càng lạnh. Làm cho Duy Nhược Hề run sợ trong lòng. biết chính mình lại sai chỗ nào!

      “Quyết định?” Nửa ngày sau, Mặc Diễm rốt cục mở miệng.

      “Phải, quyết định! Dù sao ở nơi này cũng phải là kế sách lâu dài. Cho nên chắc là ngày mai tôi cùng ba mẹ dọn ra ngoài.”

      Mặc Diễm nghe Duy Nhược Hề xong lại tiếp tục trầm mặc lâu, sau đó lưu loát đứng dậy . Làm cho Duy Nhược Hề ngồi tại chỗ trợn mắt há hốc mồm!

      Duy Nhược Hề rối rắm nhìn bóng dáng của Mặc Diễm, ai, chính mình làm gì mà ta thành ra như vậy.

      Thường Trác nhìn đống tư liệu bàn, cảm thấy thể suy nghĩ được, chỉ vài giờ sau khi cho người điều tra về Duy Nhược Hề tư liệu đầy đủ ở trước mặt ông.

      Tư liệu khá chi tiết, bao gồm ngày sinh tháng đẻ của Duy Nhược Hề, được sinh ở đâu, thời gian học ở Viêm học viện, lực học như thế nào, ông phát kiểm tra tinh thần lực của khi đó chỉ có cấp 3. Hơn nữa còn thầm mếm Viêm thiếu gia đến 7 năm trời. Ngay đến chuyện bị bảo an của Viêm gia đánh đến nỗi mất trí nhớ rồi cung cấp rau dưa cho Đa Cư Quán, sau đó mất tích 1 năm, ngoài ra còn thân phận của toàn bộ người nhà Duy Nhược Hề cũng được nhắc đến rất chi tiết.

      Gia thế thân phận hoàn toàn trong sạch nhưng làm cho Thường Trác vô cùng kinh ngạc chính là vốn dĩ tinh thần lực từ cấp 3 làm sao chỉ trong thời gian ngắn có thể đột phá đến cấp 25. Cùng với chuyện mất tích năm chuyện cung ứng gạo cùng rau dưa cho Đa Cư Quán làm cho Thường Trác đau đầu bởi vì rau dưa này hoàn toàn phải là đào tạo dịch nuôi được. Thậm chí nguyên nhân mất tích năm cũng tra được.

      Chính vì thế mà Thường Trác cảm thấy rất đau đầu bởi chuyện của Duy Nhược Hề rất quỷ dị. Tinh thần lực từ cấp 3 tăng vọt đến cấp 25, hơn nữa gạo cùng rau dưa từ nơi nào ra, chuyện của Duy Nhược Hề hoàn toàn mờ mịt.

      Thường Trác quyết định hay là báo cho chủ tịch tiếng dù sao chuyện của Duy Nhược Hề quá đặc thù.

      Duy Nhược Hề có chút yên lòng ăn cơm, bên nhìn mọi người trầm mặc, do dự biết nên mở miệng như thế nào cho mọi người biết chuyện sắp dọn .

      “Chú, dì.” Duy Nhược Hề suy nghĩ hồi lâu, rốt cục vẫn quyết định thừa dịp ăn cơm cho mọi người nghe tốt hơn.

      “Chuyện gì? Tiểu Hề.”

      “Con với ba mẹ định chuyển ra khỏi đây. Con cám ơn chú cùng dì chiếu cố cả nhà con trong thời gian vừa rồi.” Duy Nhược Hề hơi xong những điều cần .

      Mặc Tứ cùng Du Tú Ảnh đều trầm mặc, từ khi bọn họ biết Duy Nhược Hề cùng Mặc Diễm có quan hệ gì ông bà sớm biết Duy Nhược Hề sớm hay muộn cũng dọn . Nhưng mà lại nghĩ đến nhanh như vậy.

      Tuy rằng Mặc Tứ cùng Du Tú Ảnh rất thích Duy Nhược Hề nhưng mà bọn họ biết cho dù bọn họ thích như thế nào, chủ yếu vẫn là Mặc Diễm. Cho nên Mặc Tứ cùng Du Tú Ảnh cũng đồng ý để Duy Nhược Hề rời .

      Mặc mẹ đồng ý xong hy vọng Duy Nhược Hề về sau thường xuyên trở lại chơi Duy Nhược Hề cũng đáp ứng, dù sao cũng rất thích Mặc mẹ.

      Còn Duy ba cùng Duy mẹ được Duy Nhược Hề sớm thông báo cho nên cũng có kinh ngạc chỉ có mỗi mình Mặc Diễm vẫn cuối đầu cắm cúi ăn cơm lại phát ra lãnh khí cũng thèm với Duy Nhược Hề tiếng nào.

      Sáng sớm ngày hôm sau Duy Nhược Hề thu thập mọi thứ sau đó lại thấy Thường Trác vậy mà thân chinh đến Mặc gia đón cả nhà Duy Nhược Hề. Ngày hôm qua Duy Nhược Hề cho Thường Trác nghe địa chỉ ở.

      Ngay trong ngày hôm qua Thường Trác đem chuyện của Duy Nhược Hề trình báo cho chủ tịch. Sau đó chủ tịch nhất định phải giữ Duy Nhược Hề ở lại chính phủ, hơn nữa mấy chuyện Duy Nhược Hề ra cũng phải cố gắng hỗ trợ. Còn chuyện Đa Cư Quán chủ tịch chỉ cần Duy Nhược Hề mở miệng cần hỏi đến nữa.

      Cho nên đối với người quan trọng như thế sáng hôm nay Thường Trác phải tự thân đón. Dù sao theo ông thấy thái độ của chủ tịch chủ tịch rất coi trọng Duy Nhược Hề.

      Mặc ba cùng Mặc mẹ thấy Thường Trác đến đón Duy Nhược Hề tuy rằng rất kinh ngạc nhưng cũng hỏi thêm cái gì chỉ là Duy Nhược Hề về sau phải thường xuyên trở lại nơi đây chơi.

      Mặc Diễm từ đầu đến cuối cũng có xuất qua. Duy Nhược Hề nhìn cửa phòng của đột nhiên cảm thấy rất mất mát. biết có phải là do Mặc Diễm đến đưa tiễn hay vì nguyên nhân nào khác.

      “Tôi giúp gia đình an bài ví trí ở Khu Hào Gia Viên thuộc Văn Minh Khu, nơi này là nơi cư trú của các cán bộ chính phủ. An toàn ở nơi này rất đảm bảo và vô cùng nghiêm khắc bởi vì bên trong đều là gia đình của những nhân vật quan trọng cho nên tuyệt đối thể xảy ra bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn. Hơn nữa còn có người máy chuyên bảo vệ. Cho nên tiểu thư Duy Nhược Hề cứ an tâm.” Thường Trác ngồi cùng toa xe với Duy Nhược Hề từng bước giải thích.

      Còn Duy ba cùng Duy mẹ trầm mặc lời nào, bọn họ tự nhiên biết Thường Trác này là ai. Chỉ là nghĩ con lại biết người này mà thôi. Kỳ Duy ba cùng Duy mẹ đoán được nguyên nhân rồi, họ biết chính vì bọn họ cho nên Duy Nhược Hề mới làm như vậy. Bằng với cá tính của Duy Nhược Hề tuyệt đối muốn làm việc cho chính phủ.

      “Cám ơn Thường bí thư!” Duy Nhược Hề mở miệng lời cảm tạ.

      Thường Trác cười cười :“ cần gọi là gì bí thư gì cả, ta lớn hơn con nhiều nếu con cứ gọi ta là chú Thường được rồi.”

      “Dạ, chú Thường!” Duy Nhược Hề cũng cảm thấy kêu Thường Trác là chú Thường có cái gì ổn. Cùng Thường Trác tiếp xúc hai lần, Duy Nhược Hề có thể biết được Thường Trác là người chính nghĩa thuộc loại người lấy lợi ích toàn cục làm trọng, những người như thế thường rất ngay thẳng.

      Cùng Thường Trác chuyện Duy Nhược Hề biết được chỉ có cán bộ cao cấp hoặc những người vô cùng tài năng mới được ở khu nhà mới này. Khu nhà này được chia làm 10 phần, phân biệt là Hào Gia Viên 1 đến Hào Gia Viên 10. Nhà mới của Duy Nhược Hề nằm ở Hào Gia Viên 1, khu này chỉ có vài vị lãnh đạo trọng yếu cùng người nhà ở. Có hệ thống bảo vệ phi thường toàn diện và an toàn. Trừ phi có thẻ chứng minh thân phận nếu tuyệt đối được bước nửa chân vào khuôn viên khu nhà. Lúc lên xe Thường Trác phát thẻ chứng minh thân phận cho ba người.

      Đại khái gần nửa giờ đến Hào Gia Viên 1, khu này có kiến trúc cao tầng, mà kiến trúc thoạt nhìn giống như biệt thự của 1000 năm trước, Duy Nhược Hề chính là thích phòng ở theo hình thức này.

      Sau khi kiểm tra xong mọi người xuống xe đến cổng nhà, tòa nhà này rất rộng lớn phía trước còn có cái sân, xung quanh toàn bộ được bao bọc bởi bức tường bằng kim loại cao khoản 2 mét. Nếu đứng từ bên ngoài thể nhìn thấy bên trong.
      Kem Đá, linhdiep17Tôm Thỏ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :