1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mật phi ở Thanh triều - A Li Tiểu Phi (16.1/209)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 14: Tương kế tựu kế 1

      Sau khi thỉnh an xong ở cung Thừa Càn, mặt trời mới vừa nhô lên, Vương Mật Hành vuốt trán, ánh mắt có chút mở ra, nàng tính sau khi về điện ngủ tiếp.

      Ánh nắng buổi sáng này, cũng quá hành hạ người ta ! Suy nghĩ chút về sau có ngày ngủ thẳng ga, oán hận của Vương Mật Hành đối với Khang Hi cũng dâng cao hơn.

      Ài, những ngày trong cung, quả nhiên phải để con người sống mà.

      Đột nhiên người bên phải nàng dừng lại, lúc nàng phản ứng kịp, Phỉ Thúy trùng hợp đụng vào người Định tần.

      " có mắt hả!" Định tần vung tay lên, tiếng "ba" thanh thúy vang lên, Phỉ Thúy liền ngã xuống đất.

      Vương Mật Hành còn chưa kịp hiểu mô tê gì, chỉ thấy Phỉ Thúy hoảng sợ bò dậy, quy củ quỳ xuống, vừa dập đầu vừa xin tha tội.

      "Nương nương thứ tội, nô tỳ phải cố ý đụng trúng nương nương." Định tần xuống tay rất ác độc, chỉ trong nháy mắt, gò má Phỉ Thúy sưng đỏ, mơ hồ còn có vết xước đáng sợ.

      Đến lúc này, cuối cùng Vương Mật Hành cũng minh bạch chuyện gì xảy ra.

      Định tần ghen ghét nàng, lại thể nắm nàng trong tay, thân là chủ cung, động được nàng, ra tay với cung nữ bên cạnh quý nhân thân phận thấp kém vẫn dư sức.

      Ai cũng biết, trong hậu cung này, nô tài có thể theo hầu chủ tử đều là những cung nữ thiếp thân, hôm nay, nàng có thể mang Phỉ Thúy tới cung Thừa Càn thỉnh an Hoàng quý phi, ràng cho người khác biết Phỉ Thúy chính là nô tài thân cận nhất của nàng.

      Nhưng mà, việc giận chó đánh mèo như vậy, thủ đoạn này phải quá kém ! Phàm là người có chút ánh mắt đứng bên ngoài cũng có thể biết chuyện 'đụng vào' này là có ý gì?

      Vương Mật Hành cắn cắn môi, đè lửa giận trong đầu xuống, vốn nhìn ra Định tần này là người có đầu óc, nhưng nghĩ được nàng ta lại có đầu óc lớn như vậy.

      Trước hết đây là bên ngoài cung Thừa Càn, là địa bàn của Hoàng quý phi, còn nàng bây giờ chính là "tân sủng" của Khang Hi, chỉ cần người có chút ánh mắt cũng chọn thời điểm này nhảy ra đối phó với nàng sao? Edit by NuyHam

      Người thông minh là loại ở thời điểm ngươi được sủng mà đối lập, cho tới bây giờ các nàng đều núp trong bóng tối quan sát, coi như muốn hạ độc thủ cũng phải tìm kẻ chết thay trước, chờ đến lúc người thất sủng nhảy ra cắn cái làm ngươi vạn kiếp bất phục.

      Còn với Định tần, theo nàng nghĩ, chỉ có từ để hình dung, đó là "ngu xuẩn", động tác này, làm cho nàng biết nên khóc hay cười đây.

      Trong lòng Định tần vốn đè ép lửa hận, nàng mới vừa trở thành chủ cung, hoàng thượng gặp nàng nữa. Nếu người được sủng ái là Hoàng quý phi, Đức phi cũng thôi , hết lần này đến lần khác lại là Hán nữ có thân phận ti tiện thấp kém hơn nàng. Mới vừa rồi ở cung Thừa Càn, những ánh mắt nhìn nàng nếu phải giễu cợt, cũng là hả hê, kích thích nàng xém chút nữa là phát tác tại chỗ.

      tại, nhìn thấy cung nữ õng ẹo của ả quyến rũ kia, trong lòng sinh khí nhịn được mà.

      "Người đâu, đem tiện tỳ này kéo xuống đánh hai mươi trượng." Định tần đầy lửa giận hạ lệnh.

      Nghe vậy, Vương Mật Hành nhíu mày, vốn nàng nghĩ Định tần này chỉ làm khó chút cho xả giận cũng sao cả, nghĩ tới nàng ta lại hưng sư động chúng như vậy.

      Lúc này, Vương Mật Hành thể làm gì khác hơn là nhắm mắt lên, quỳ bên cạnh Phỉ Thúy, cẩn thận xin tội: "Đều là tần thiếp dạy bảo nô tài tốt, kính xin nương nương tha cho Phỉ Thúy lần này."

      Cũng phải nàng thiện lương mà cứu nô tài trung thành với mình, chỉ là nếu chuyện cung nữ thiếp thân của nàng bị bắt phạt trượng truyền ra, đây phải là đánh thẳng vào mặt nàng sao?

      Trong cung này, coi như đánh chó đánh mèo cũng phải xem mặt chủ. Mặc dù nàng cũng quá để ý mặt mũi, nhưng cũng cần phải có vốn liếng gặp người khác nữa chứ?

      Huống hồ, nếu nàng đoán lầm, người Định tần muốn thu thấp nhất, phải là Phỉ Thúy, mà là nàng, người được xem là tân sủng của hoàng thượng, chẳng qua khổ nổi tìm được sai lầm người nàng, nên mới quay qua ra tay với cung nữ thiếp thân của nàng.

      Nếu nàng ta tiếc đại giá làm nhục nàng, tại sao nàng lại phụng bồi chứ? Chuyện này tốt nhất nháo càng lớn càng tốt, có thể đến tai cung Càn Thanh lại càng hoàn hảo nha.

      Bất kể ra sao, nàng cũng coi như là chủ tử trong cung, là nữ nhân Khang Hi, dù Định tần có đầu óc cũng dám lôi nàng ra ngoài dùng trượng đánh nàng . Edit by NuyHam

      Điểm này, tối thiểu nàng có chín thành nắm chặc.

      Cho nên nàng mới quyết định đánh cuộc lần, dù sao kết quả xấu nhất cũng chỉ là công đánh trận.

      Nhìn Mật quý nhân quỳ trước mặt mình, mặt Định tần có vẻ đắc ý khi mưu thành công: "Nếu muội muội chịu nhận tội việc quản giáo nô tài nghiêm, vậy quỳ ở bên ngoài cung Thừa Càn hai canh giờ !"

      Thân là chủ tử, bị phạt quỳ ở đường, cho nô tài lui tới nhìn, thể diện coi như mất hết. Huống hồ, bây giờ mặt trời nhô cao, đất hàn khí rất nặng, nếu quỳ hai canh giờ, trực tiếp làm thân thể bị hư, chẳng phải tốt hơn sao?

      Nghĩ tới đây, đuôi chân mày Định tần tự chủ lộ ra mấy phần đắc ý, giống như nàng nhìn thấy Mật quý nhân sinh được con, cả đời thê thảm ở trong cung.

      xong, Định tần liếc mắt nhìn Vương Mật Hành quỳ dưới đất, trực tiếp hoa hoa lệ lệ xoay người rời .

      Vương Mật Hành nhìn bóng lưng ngày càng xa của Định tần, trong lòng chỉ có suy nghĩ, ni mã, đầu óc bị lừa đá hả?

      Chương 14: Tương kế tựu kế 2

      Sau khi Định tần rời , mấy phi tần đứng xem náo nhiệt cũng hẹn mà giải tán. Cho tới nay vẫn chưa xuất vở kịch người bị phạt trong cung, nên mọi người mới vây xem.

      Vậy mới , người cổ rất hiểu lễ phép nha, bất kể phải sợ vị tân sủng là nàng ngày sau giận chó đánh mèo, lúc này rời bao nhiêu người, cũng giúp cho nàng bớt mấy phần lúng túng sau này.

      Dù sao, ai cũng muốn ở trước mặt người khác mà thấp hơn đầu, huống chi là nàng bị cố ý trách phạt.

      Về phần nô tài, vậy càng cần nhắc tới, nhiều nhất chỉ len lén nhìn chút, sau đó giống như có chuyện gì chạy nhanh như làn khói.

      Dù sao, mặc dù nàng bị phạt quỳ, nhưng cũng là chủ tử trong cung. Nô tài nhìn chủ tử bị chê cười, nếu ngày sau chủ tử nhớ tới, tùy tiện tìm lỗi sai muốn tính mạng bọn họ cũng là có thể.

      Cho nên, tình huống bây giờ là, Vương Mật Hành thân mình quỳ gối đường, sau lưng, cung nữ thiếp thân Phỉ Thúy đứng bên cạnh nàng, nhất là lúc đầu, cung nữ này sống chết cũng muốn phụng bồi, lại bị nàng ngăn lại, phải Vương Mật Hành thương tiếc nàng ta, mà cần thiết.

      Hơn nữa, nếu đợi được lúc Khang Hi tới, chừng lát nữa nàng bị ánh mặt trời làm cho ngất xỉu. Quả , nàng đúng là băng hỏa lưỡng trọng thiên mà.

      Vương Mật Hành quỳ đất, lúc ban đầu nàng chỉ cảm thấy đất có chút lạnh, càng về sau, mặt đất cứng cỏi làm đầu gối nàng đau rát, quỳ chưa tới canh giờ, mồ hôi sớm thấm ướt người, y phục dính sát người nàng, rất là khó chịu.

      Gió lạnh thổi qua, Vương Mật Hành rùng mình, hơi thanh tỉnh chút.

      Đúng lúc đó, nàng thấy tiểu thái giám xa xa đứng ở cửa nhìn, sau đó bước ra khỏi cửa, như làn khói mà chạy về phía cung Càn Thanh.

      Trong lòng Vương Mật Hành cuối cùng cũng thở phào nhõm, nếu tiếp tục quỳ nữa, cần đợi Khang Hi tới, nàng mất mạng rồi.

      Được rồi, có thể xem như Hoàng quý phi muốn cho nàng thê thảm như vậy .

      Mà tại sao nàng khẳng định Hoàng quý phi nhất định đem việc này cho Khang Hi sao? cũng chỉ có nguyên nhân thôi, Định tần này chính là người của Đức phi, Hoàng quý phi và Đức phi lại là tử địch đối đầu, nếu Khang Hi vì tân sủng là nàng mà giận Định tần, cũng chút ý giận chó đánh mèo với Đức phi.

      Chẳng qua lúc này, Vương Mật Hành cũng biết, nàng chỉ biết thứ nhất biết cái thứ hai, ý định chân chính của người ta, nàng căn bản đoán được.

      Thời gian chầm chậm trôi qua, lúc nàng thể kiên trì được nữa, nghe thanh bén nhọn của Lý công công: "Hoàng thượng giá lâm...."

      Trong lòng Vương Mật Hành thả lỏng, tốt, cuối cùng cũng tới!

      Nàng ngẩng đầu lên, nhìn thấy bóng dáng màu vàng hết sức sốt ruột tới, lúc này, đột nhiên nàng có loại cảm giác, hình như nàng là người rất quan trọng trong lòng phải. Nghe tin nàng chịu phạt, vội vội vàng vàng chạy tới.

      Cảm giác được người quan tâm, cũng tệ lắm, nếu người này phải là Khang Hi càng tốt.

      Bởi vì nàng hiểu rất , quan tâm tất cả, bất quá bởi vì nàng là của nên mới được cưng chiều thôi.

      Nếu "tân sủng", phải chính mình có thể khi dễ, chứ người khác đừng hòng khi dễ đúng ?

      Mọi người là bao che, huống chi lại là Khang Hi uy nghiêm rất nặng trong ngày thường, lời ít mà ý nhiều, động tác lần này của Định tần, vách đá dựng đứng là tự tìm đường chết, bởi vì nàng ta ở trước mặt Khang Hi mà đánh vào mặt mũi .

      chân trước mới vừa triệu nàng thị tẩm, Định tần chân sau liền phát tác với nàng, là người đàn ông cũng rất mất mặt.

      thể , đầu óc Định tần nhất định là bị lừa đá mà?

      Chỉ trong nháy mắt, Khang Hi nhanh tới, trước khi tới trước mặt mình, Vương Mật Hành nước mắt lưng tròng nhìn , cuối cùng cũng yên tâm mà hôn mê bất tỉnh.
      Last edited: 5/1/16
      thuyt, Huỳnh Thượng Hỷ, Dion3 others thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 15: Ân cứu mạng

      Lúc Vương Mật Hành tỉnh lại phát mình nằm giường ở Cung Kỳ Tường, đầu gối vừa nhức vừa đau, đầu lưỡi khô khốc, cả người rất khó chịu.

      đến lúc chết là chết mà, ý tứ của lời này nàng hiểu rồi. ràng sắp lấy mạng của nàng, lại biến nàng thành bộ dạng này.

      Nàng nhìn xung quanh cái, thấy bóng dáng Khang Hi đâu cả.

      Vương Mật Hành bĩu môi, được rồi, nàng xác nhận, Khang Hi là ai, đây chính là thiên cổ nhất đế đấy, tự nhiên trở thành nam chính si tình ngồi bên cạnh giường chờ nữ chính mở mắt ra là thấy trong các bộ tiểu thuyết ngôn tình mạng.

      Nếu làm vậy, sợ rằng chính nàng choáng mất, bởi vì nàng biết mình căn bản có phúc hưởng đãi ngộ đó. Cũng phải nàng tự hạ thấp bản thân, người địa vị cao quý tự biết mình, nàng có bản lĩnh lớn để đem con siêu cấp ngựa đực mang tên Khang Hi đến bên cạnh nàng.

      Nàng phải nữ nhân đầu tiên của Khang Hi, cũng phải là nữ nhân cuối cùng của .

      Việc nàng cần làm, là thừa dịp Khang Hi có vài phần sủng ái nàng, cố gắng xây nên cuộc sống tạm ổn an nhàn, rồi từ từ củng cố và tăng thêm phân lượng của nàng trong lòng .

      Chỉ cần hạt giống nàng gieo trong lòng nảy mầm, cũng cần phải sợ nhiều, dù sau này có người mới vào cung, dựa vào chút phân lượng này, cuộc sống mỗi ngày chắc mấy khó khăn.

      Còn về phần có si tình hay , có quan hệ gì với Vương Mật Hành nàng chứ?

      chuyện tình cảm với Khang Hi, chính là tự tìm đường chết đó phải ?

      Nhưng....Dù thế nào Vương Mật Hành cũng có chút để ý, chẳng lẽ lão Khang biết thương hoa tiếc ngọc sao? phải xem thấu thể chất của nữ tử người Hán rồi à?

      Đáy lòng Vương Mật Hành mắng thầm tiếng, từng cơn đau đầu gối truyền tới, thân thể nàng giật giật, muốn ngồi dậy chút.

      "Chủ tử, ngài tỉnh?" trận bước chân vô cùng truyền tới, cung nữ tới, vẻ mặt vui mừng hỏi.

      Chắc là ngủ lâu, nên Vương Mật Hành cảm thấy lúc này đầu óc nàng có chút phản ứng kịp.

      "Nô tỳ tên Thu Mai, được phủ Nội Vụ sai tới hầu hạ quý nhân."

      Khi chuyện, lại có thêm ba cung nữ tới hành lễ với nàng: "Nô tỳ tên Thu Lan/ Thu Trúc/ Thu Cúc thỉnh an quý nhân."

      Nhìn lượt, Vương Mật Hành còn hiểu sao.

      "Đều đứng lên ." Vương Mật Hành đáp tiếng, trong lòng vô cùng vui sướng, nàng chờ ngày này lâu rồi, còn nghĩ rằng Khang Hi quên rồi chứ?

      , nàng cũng ý định của Khang Hi cho lắm, như thế nào mà hết lần này đến lần khác lại chọn lúc này thực hứa hẹn. Bất quá, cần biết có tâm tư gì, nàng cũng rất cao hứng nha.

      Dù sao Khang Hi làm việc, vô luận như thế nào cũng có nguyên nhân của nó cả.

      mặt Vương Mật Hành thần thái vui mừng, nở nụ cười sáng rực.

      Thu Mai rất săn sóc đem khăn đắp lên đùi nàng, cung kính : "Nô tỳ sai phòng bếp nấu chén canh gừng, lát nữa chủ tử hãy uống để trừ lạnh."

      Vương Mật Hành gật đầu, muốn lại thôi, hỏi: "Ta...trở về như thế nào?"

      "Bẩm chủ tử, là Hoàng thượng đưa ngài về, Định quý nhân chọc cho hoàng thượng tức giận, đẽ bị cấm túc, rút cả lam bài, chuyển tới Điện Thu Lương."

      Định quý nhân? Đầu óc Vương Mật Hành xoay vòng vòng, nhịn được nuốt ngụm nước miếng, trong lòng điên cuồng nhảy loạn, đôi mắt đầy khiếp sợ, bất khả tư nghị nhìn Thu Mai. Edit by NuyHam

      Nàng vẫn cho rằng nặng nhất chỉ là cấm túc thôi, lại nghĩ rằng Khang Hi lại phối hợp như vậy? Vương Mật Hành nhếch miệng cười cách vui vẻ, hoàn toàn giống như dáng vẻ 'nhìn có chút hả hê".

      Bất kể Khang Hi nghĩ Định tần làm tổn hại uy nghiêm và quyền uy của đế vương của , hay bởi vì quan tâm nàng mà hạ tần vị của nàng ta, nàng cũng cảm thấy đây là tin tốt vô cùng to lớn nha.

      Nàng tin chắc chỉ cần là nữ nhân, trong tiềm thức cho là vế sau, Khang Hi tức giận như vậy chỉ về Định tần gây khó dễ nàng, người được gọi là "tân sủng", Vương Mật Hành cười ha ha trong bụng.

      Định tần từ chủ cung mà bị hạ thành quý nhân, tin tức như thế này tất nhiên truyền khắp hậu cung, cuối cùng nàng cũng có khoảng thời gian sống yên tĩnh nha.

      Mặc dù yên tĩnh này kéo dài bao lâu, nhưng cũng đủ để nàng hài lòng rồi.

      Uống xong chén canh gừng, người ấm lên, Vương Mật Hành cảm thấy có chút đói bụng, nàng kêu Thu Mai phòng bếp lấy hai đĩa bánh hạt dẻ lên, sau đó sảng khoái ăn.

      Kiếp trước Vương Mật Hành đặc [​IMG]

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 16: (1)

      Khang Hi nhìn nàng hồi lâu, cảm khái : "Vậy mà nàng dám ."

      Khóe miệng Vương Mật Hành kéo lên, lúng túng cười: "Đó là vì nô tỳ dám lừa gạt hoàng thượng, nếu hoàng thượng muốn nghe, sau này chữ nô tỳ cũng lập lại nữa."

      Sống chung thời gian dài cùng Khang Hi, mặc dù đa [​IMG]

    4. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 17: Sủng ái và tính kế

      Sau khi Khang Hi rời , Vương Mật Hành nằm giường lăn qua lăn lại lâu, làm thế nào cũng ngủ được, vì vậy bò ra khỏi giường, để cho Thu Mai rửa mặt thay y phục cho nàng, bận rộn cả buổi, trời cũng sáng.

      Vương Mật Hành im lặng nhìn ngoài cửa sổ, vất vả mới có thể lấy cớ ngủ nướng, nhưng lại thức dậy sớm hơn mọi ngày.

      Cái này gọi là phá hoại mà! Nàng khóc ra nước mắt nằm tháp, lưng dựa vào nệm nhắm mắt dưỡng thần, mặc dù ngủ yên, nằm vẫn tương đối thoải mái, tối hôm qua giằng co cả nửa đêm, bây giờ động cái, ngang hông đau vô cùng, hoàn toàn là dáng vẻ túng dục quá độ.

      Vừa nghĩ tới nàng bị Khang Hi ép buộc làm nhiều tư thế mắc cỡ như vậy, Vương Mật Hành liền hận nhéo cái mạnh vào người Khang Hi. Chỉ tiếc, lấy thân phận bây giờ của nàng, cũng chỉ có thể suy nghĩ trong lòng, muốn làm , tuyệt đối là con đường chết, hơn nữa lại là chết thê thảm. Bất quá, ai có thể nghĩ đến cổ nhân lăn lộn giường lại có nhiều chiêu số đến thế?

      Đối với vấn đề này, Vương Mật Hành chỉ có thể rối rắm và rối rắm, bởi vì nàng đột nhiên nhớ tới đời sau lưu truyền quyển sách, tên sách là < Kim Bình Mai > (!) , như vậy, nàng ra là đánh giá thấp sáng tạo của cổ nhân rồi.

      Có lẽ tháp mềm quá mức thoải mái, cũng có thể vì trong phòng quá mức yên tĩnh, nằm như vậy bao lâu, mi mắt nàng bắt đầu chống đỡ nổi, ngay sau đó, nàng nhịn được liền ngủ thiếp .

      Thu Mai đứng hầu bên cạnh nàng thấy vậy, khỏi thở dài cái, bất đắc dĩ nháy mắt với Thu Lan, từ giường lấy tới cái áo ngủ bằng gấm, nhàng đắp lên người Vương Mật Hành.

      Chủ tử mình cái gì cũng tốt, chính là tính tình lười biếng chút, đối với chuyện gì lớn để ý, ngay cả chuyện của Hoàng thượng cũng có dụng tâm nhiều.

      đến cái khác, lúc buổi sáng Hoàng thượng lên triều, thân là phi tử phải nên hầu hạ hoàng thượng thay quần áo, nhưng chủ tử mình sao? Hoàng thượng đứng lên, nàng còn chưa tỉnh nữa. Coi như hoàng thượng để cho nàng ngủ tiếp. Nhưng cũng nên nghe nửa câu mới phải, đằng này chủ tử mình có đứng lên.

      Ở trong phòng, thân thể của cung nữ các nàng đều căng lên, suýt tý nữa là bị hù chết rồi, hoàn hảo cuối cùng hoàng thượng có trách tội xuống, nếu chủ tử mình vừa được sủng liền thất sủng, nữ nhân trong hậu cung này có ai là người dễ đối phó?

      Bất quá cũng trở lại, các nàng thân là nô tài, chỉ có thể lúc chủ tử nghĩ đến thay chủ tử suy nghĩ, bốn người các nàng đều là do Phủ Nội Phụ lần nữa phân đến Cung Kỳ Tường, nghe ra là Lý công công phân phó. Trong hậu cung này, ý tứ của Lý công công, tự nhiên cũng chính là ý tứ của hoàng thượng.

      Cho nên, bất kể chủ tử được sủng ái hay được sủng ái, các nàng vạn vạn dám có chủ ý khác, chỉ có thể tận tâm hầu hạ tốt chủ tử của mình.

      Các nàng là cung nữ, cầu an ổn, hầu hạ tốt với chủ tử, đợi đến tuổi ra cung, còn có thể tìm mối hôn tốt, đây chính là tạo hóa của nữ nhân bọn nàng.

      Cũng may, mặc dù chủ tử mình chỉ là quý nhân nho , hoàng thượng cũng phá lệ coi trọng. Sau khi Nam tuần, lần lật bài tử đầu tiên chính là chủ tử mình, ngay cả Định tần vốn trước đó được hoàng thượng cưng chìu, cũng bởi vì chủ tử mà bị hạ làm quý nhân, dời đến Điện Thu Lương xa xôi.

      Trong hậu cung, có ân sủng có hết thảy, mặc dù biết hoàng thượng có thể duy trì ân sủng với chủ tử mình hay , nhưng có thể nhìn tình hình bây giờ, phúc khí của chủ tử vẫn còn phải ?

      Vương Mật Hành mơ mơ màng màng ngủ, lúc nửa tỉnh nửa mê bị Thu Mai nhàng lai tỉnh, được ngủ giấc, cả người cũng dễ chịu hơn nhiều, bụng cũng có chút đói.

      Lúc này, Thu Trúc và Thu Cúc sớm chuẩn bị bàn thức ăn sáng.

      Đồ ăn sáng trong cung rất đơn giản, chén cháo trắng, đĩa bày chút thức ăn, còn có phần mỳ. Dù chỉ có những thứ này, nhưng Vương Mật Hành ăn cảm thấy rất ngon.

      Nguyên nhân à, là tay nghề đầu bếp trong cung chính là giống nhau, ngay cả chén cháo trắng cũng có thể làm ra mùi ngọt ngào ngon miệng, hai là đối với những thứ này, Vương Mật Hành biết nào thế nào nữa, có thể tinh sảo chút tất nhiên là tệ, nếu , cũng cưỡng cầu.

      phải nàng cầu thấp, là lớn lên trong đại, nàng có sống an nhàn sung sướng như nữ tử khuê các cổ đại, mặc dù sống đời ở đây lâu, cũng thể thay đổi bản chất của nàng.

      Dùng xong đồ ăn sáng, Vương Mật Hành liền chép sách luyện chữ, bất kể thế nào, phải đem mấy chữ còn thiếu trong sách dạy đánh cờ chép cho xong. Bởi vì nàng biết, tối hôm qua, Khang Hi tuyệt đối thuận miệng , cho nên sau này nàng ngày càng bận rộn rồi.

      Nghĩ tới mấy thứ này, đột nhiên Vương Mật Hành có cảm giác quái dị, ngươi phải nữ nhân hậu cung vội vàng tranh thủ tình cảm cũng vội vàng cung đấu, mà người là nàng, từ khi vào cung cho đến bây giờ, chuyện làm nhiều nhất chính là chép sách?

      Chuyện như vậy nếu cho ai nghe, người nào cũng tin, bởi vì ngay cả nàng cũng cảm thấy hoang đường, nhưng hết lần này đến lần khác lại là , Vương Mật Hành thể bình tĩnh được nữa.

      Nàng vẫn luôn đoán ra suy nghĩ của Khang Hi, đối với chuyện chép sách càng hiểu. Cuối cùng, chỉ có thể tự an ủi mình, ra đối với Khang Hi, chép sách cũng là loại tình thú đặc biệt , cứ như vậy, tình thú càng nhiều, nàng càng được sủng ái.

      Dù chân tướng thế nào, trước mắt nàng cũng chỉ có thể nghĩ như vậy. Nếu , khổ cực chép sách, có chút động lực là thể nào?

      Dĩ nhiên nàng cũng phải chỉ chuyên tâm chép sách, thỉnh thoảng cũng phải bỏ chút tâm tư xem chút, dù sao phải là tứ thư nữ giới cái gì, sau này Khang Hi có hỏi, nàng cũng đến nỗi cái gì cũng biết.

      Phải biết, Khang Hi đọc nhiều sách, mất mặt cũng thể vứt quá nhiều, nếu ấn tượng ngu xuẩn khắc quá sâu, vạn nhất Khang Hi cảm thấy nàng làm mất mặt cũng tốt?

      thể , Vương Mật Hành cũng rất để ý Khang Hi, chẳng qua phương pháp tương đối vi diệu mà thôi. Trừ chính nàng, người bên cạnh cũng nhìn ra.

      Thu Mai đứng trước bàn mài mực, mở miệng : "Sáng nay hoàng thượng , chủ tử nghĩ thế nào?"

      Vương Mật Hành giống như nghe Thu Mai hỏi, viết xong trang mới thờ ơ : "Dĩ nhiên là hoàng thượng cái gì làm cái đó."

      "Chủ tử." Thu Mai đồng ý lắc đầu, : "Nếu chủ tử Cung Thừa Càn thỉnh an, Hoàng quý phi sợ muốn trách tội, toàn cung lại có phê bình."

      nay có trung cung, Hoàng quý phi chấp chưởng phượng ấn, nếu đắc tội Hoàng quý phi, cuộc sống ngày sau khó khăn.

      Nghe vậy, Vương Mật Hành hơi ngẩn người, ngay sau đó : "Đương nhiên là , bất quá mấy ngày này miễn ."

      Lấy những hiểu biết của nàng về Khang Hi, tuyệt đối hy vọng nữ nhân của mình nghe lời của , cho dù đó có là quy củ.

      Nếu chân trước bảo nàng miễn thỉnh an, chân sau nàng liền bước vào Cung Thừa Càn, nàng dám khẳng định sủng ái của nàng chấm dứt. Làm nữ nhân nghe lời còn sáng suốt hơn nữ nhân thông minh, bởi vì người nghe lời làm cho người ta cảm thấy mệt mỏi.

      Bận rộn triều, đại khái Khang Hi cũng hy vọng mỗi nữ nhân hậu cung đều thông minh ? Cho nên thích hợp "ngu ngốc" chút, nhìn thấy nhõm hơn nhiều.

      Huống chi, vất vả mới có cớ lười, tại sao nàng lại lợi dụng tốt chứ? Cũng phải chỉ vì mấy ngày lười đó có thể làm da mặt nàng kém nha. Nàng làm như vậy, bất quá là để cho người hậu cung biết địa vị của nàng trong cảm nhận của Khang Hi, so với tưởng tượng của các nàng còn hơn bậc.

      Về phần cái gì mà súng bắn chim đầu đàn sớm bị nàng quăng ra sau ót, từ khi nàng vào cung đến thị tẩm, rồi đến Định tần bị hạ phân vị, còn phải điệu thấp nữa sao?

      Cho nên, điệu thấp hơn nữa cũng có cảm giác gì. Dù sao, bị người ghen ghét, bị ghen ghét nhiều hơn nữa cũng hơn cái này.

      Muốn trách chỉ có thể trách sói nhiều thịt ít, Khang Hi chỉ có , lại thể chia ra nhiều khối đưa đến cung để mọi người cùng hưởng dụng.

      Sau khi vào cung nàng mới hiểu, cái gì khiêm tốn tranh thủ tình cảm, chỉ cần cầu bình an sống qua ngày là ngây thơ cỡ nào, bởi vì tranh thủ tình cảm càng làm mình chết nhanh hơn.

      Thu Mai vẫn còn chút lo lắng: "Nô tỳ chỉ sợ mấy ngày nữa chủ tử qua đó, Hoàng quý phi gây khó dễ."

      Ý tứ của nàng ta, Vương Mật Hành nghe hiểu, nhưng nàng cũng muốn câu: ra hay cũng quan trọng, vị chủ tử Cung Thừa Càn kia vì thấy nàng nhiều lần mà lúc xuất thủ do dự .

      Bởi vì trong hậu cung này, người khác tốt, mình tốt, thay vì để mình tốt, bằng để người khác tốt .

      Những lời này Thu Mai hiểu, bất quá dùng mặt ngoài hài hòa cầu chút an ủi trong lòng thôi.

      Nhưng, tính kế và mưu trong hậu cung, có lúc nào dừng lại chưa?

      Vẫn là câu kia của Khang Hi, vốn cũng có đơn giản như vậy.

      Tay Vương Mật Hành dừng lại, nhìn Thu Mai đứng bên cạnh, thâm ý : "Ngươi cảm thấy hoàng thượng phân phó như vậy, chỉ vì coi trọng chủ tử ngươi sao?"

      Ánh mắt Thu Mai lóe lên, mặt xẹt qua tia khiếp sợ: "Ý chủ tử là..."

      "Nếu như ta đoán sai, hẳn là vị Cung Thừa Càn kia chọc cho hoàng thượng tức giận ."

      Chẳng qua, người ta dầu gì cũng là Hoàng quý phi, là thứ hậu, dù Khang Hi có bất mãn thế nào cũng phải lưu vài phần mặt mũi cho người ta, bởi vì nếu đánh thẳng mặt nàng ta, cũng cảm thấy nở mày nở mặt.

      Cho nên sủng ái là , tính kế cũng là , nhưng hết lần này đến lần khác, nàng chỉ mặc để cho tính kế, bởi vì nàng cần phần ân sủng này của .

      và nàng là muốn đánh muốn chịu khổ, lợi dụng nàng gõ Hoàng quý phi, mà nàng lợi dụng tạo địa vị ở hậu cung cho nàng.

      Nghiêm túc mà , có ai phúc hậu hơn ai, cái duy nhất giống nhau chính là, người nắm toàn cục trong tay, phải là nàng, mà là , thân đế vương cửu ngũ!

      _______________

      (!) Kim Bình Mai (金瓶梅, Jīnpíngméi), tên đầy đủ là Kim Bình Mai từ thoại (Truyện kể có xen thi từ về Kim Bình Mai); là bộ tiểu thuyết dài gồm 100 hồi của Trung Quốc.

      Đây là "bộ truyện dài đầu tiên mà cốt truyện hoàn toàn là hư cấu sáng tạo của cá nhân". Trước đó, các truyện kể đều dựa ít nhiều vào sử sách hoặc truyện kể dân gian, và đều là chắp nối công công sức của nhiều người. Tên truyện do tên ba nhân vật nữ là Phan Kim Liên, Lý Bình Nhi và Bàng Xuân Mai mà thành.

      Theo số nhà nghiên cứu văn học, tác giả là người ở Sơn Đông họ tên, có bút hiệu là Tiếu Tiếu Sinh (có nghĩa là "Ông thầy cười").

      Có thể trong các tiểu thuyết viết về "nhân tình thế thái" ( gọn là "thế tình", tức "tình đời") ở Trung Quốc, đây là truyện có tiếng nhất, khiến cho nhiều người bàn luận.

      (Theo Bách khoa toàn thư mở Wikipedia)

      [@Nuy: Các bạn muốn tìm hiểu hơn tìm Google nha, Nuy giới thiệu sơ sơ thôi]
      thuytHuỳnh Thượng Hỷ thích bài này.

    5. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 18: Thể diện cung Thừa Càn

      Sau khi Lý công công truyền xong ý chỉ của Khang Hi, khí trong cung Thừa Càn liền trở nên quỷ dị.

      Hoàng thượng cưng chiều vị ở cung Kỳ Tường kia, ai cũng thể nghĩ tới, cưng chiều như vậy, cưng chiều đến nỗi đánh vào thể diện của Hoàng quý phi.

      Hoàng quý phi chấp chưởng phượng ấn hậu cung, là vị đồng thứ hậu, nhưng thứ hậu cuối cùng cũng phải là hoàng hậu, nếu về quy củ tổ tông, đúng là nàng thể nhận lễ thỉnh an mỗi ngày của các cung phi.

      Nhưng chỉ cần ngày nàng vẫn là nữ nhân có phân vị cao nhất trong cung, ngày chấp chưởng phượng ấn, người bên cạnh nghĩ như thế nào, cũng chỉ có thể mỗi ngày quy củ cung kính tới thỉnh an.

      Ai có thể dự đoán, hết lần này đến lần khác, hoàng thượng lại đánh vào mặt nàng, hơn nữa còn ở ngay trước mặt mọi người, chút thể diện cũng lưu lại cho hoàng quý phi.

      Theo lý, có ai mệt mỏi lười biếng, thân thể Mật quý nhân là khó chịu, hay muốn tới thỉnh an, để cho cung nữ bên người tới đây xin lỗi hoàng quý phi tiếng cũng được, phân vị hoàng quý phi có cao hơn nữa cũng thể quản lúc nào ngươi ngã bệnh phải sao?

      Nhưng hết lần này đến lần khác, lại là Lý công công bên cạnh hoàng thượng, chỉ lập lại câu hoàng thượng dặn dò, Mật quý nhân khổ cực hầu hạ hoàng thượng, mấy ngày nay thể tới thỉnh an, để cho hoàng quý phi thông cảm chút.

      Hoàng thượng như vậy, ai dám thông cảm, ràng là muốn làm chỗ dựa cho Mật quý nhân á!

      Trong lúc nhất thời, chúng phi tần ngồi ở đây đều cảm thấy tư vị gì.

      Ai mà được hoàng thượng sủng ái qua, nhưng cưng chìu lần này đúng là lần đầu.

      Mặc dù phi tần hoàng thượng đông đảo, nhưng rất khó ai được coi trọng , hôm nay trong bốn phi chỉ có Đức phi là được cưng chìu chút, còn lại là các phi thần thấp vị, tháng bất quá chỉ được lật bài tử , hai lần, chưa gì đến sủng ai.

      Nhưng lần này, Mật quý nhân làm cho các nàng mở rộng tầm mắt.

      Hán nữ thân phận hèn mọn, lẽ ra được tiến cung là phúc khí lớn nhất của nàng, hôm nay, chẳng những được phong Quý nhân, còn được hoàng thượng coi trọng như vậy, mấy ngày liên tiếp, cũng chỉ đến cung của nàng, bây giờ còn vì nàng, mà đánh cả thế diện của hoàng quý phi. Edit by NuyHam

      thể , Mật quý nhân này đúng là có mấy phần thủ đoạn, nếu , với tính tình hoàng thượng như vậy, làm sau bị nàng đánh lừa như vậy?

      "Nếu nương nương có dặn dò gì khác, nô tài liền trở về thưa lại với hoàng thượng." Tuy lời Lý Đức Toàn giọng cúi đầu, nhưng trong mắt lại mang theo vẻ ngạo mạn.

      Lời này rất hay, chỉ cần dựa vào lá chắn này, có được hay đều dựa vào ý kiến của hoàng thượng, dù hoàng quý phi tôn kính thế nào, cuối cùng cũng là người hủy thân, nhịn được bao lâu. (Câu này Nuy có chút hiểu mấy @@)

      Hai nữ nhi Đồng gia, phong quang vào cung, lại có phúc khí hưởng phong quang đó, hoàng quý phi cảm thấy hoàng thượng tình thâm ý trọng với Hiếu Ý Nhân Hoàng hậu, nhưng nàng cũng nghĩ thêm chút, Hiếu Ý Nhân Hoàng hậu chỉ làm hoàng hậu tới ngày, đến chết cũng có để lại đứa con trai nào.

      Bên trong hậu cung, so với sủng ái, quan trọng nhất vẫn là con nối dòng, hoàng thượng cho nàng sinh hoàng tử, sao có thể là 'tình thâm ý trọng'?

      như vậy, hai tỷ muội hoàng quý phi đều dính quang mang Đồng gia, lại bởi vì có quan hệ với Đồng gia, cả đời chỉ định chỉ có thể đơn ngồi ở vị trí cao cao tại thượng.

      Nếu Đồng gia có hoàng tử, lấy thế lực Đồng gia, khó tránh khỏi uy hiếp tới thái tử trong tương lai.

      Trong lòng hoàng thượng, địa vị thái tử thể dao động.

      "Ừ, làm phiền công công." Hoàng quý phi ngồi tháp mềm, khóe miệng vui vẻ, giọng , biết là để ý, hay miễn cưỡng vui vẻ. Bất quá, ai cũng cảm thấy vui vẻ, người sau nhiều hơn chút.

      Sau khi Lý Đức Toàn lui ra, trong phòng an tĩnh lại, mọi người nhìn nhau, ai cũng muốn lúc này tìm khó chịu cho mình.

      "Tốt lắm, hoàng thượng cưng chìu Mật quý nhân, đó là bản lĩnh của nàng, sau này ít động tâm tư gì , nếu quay đầu lại rơi vào kết cục như Định tần cũng đừng trách bổn cung nhắc nhở các người."

      đến Định tần, sắc mặt mọi người đều có chút tự nhiên, trong lòng biết tư vị gì.

      Nhắc tới hậu cung cũng có nhiều mỹ nhân, Hán nữ cũng có ít, biết Mật quý nhân có chỗ nào được hoàng thượng coi trọng như vậy, ngày đó Định tần chỉ là trừng phạt thôi, thế nào liền từ chủ cung hạ thành quý nhân nho ?

      Hoàng thượng có mới bỏ cũ, vốn cũng là chuyện bình thường, nhưng mắt thấy hoàng thượng sủng ái như vậy, mọi người dần dần ngồi yên.

      "Nương nương phải, nhưng dù Mật quý nhân có được sủng ái thế nào cũng chỉ là Hán nữ, làm quý nhân là cất nhấc nàng rồi, nương nương cần lo lắng."

      "Lời này Thành tần sai rồi, hôm nay nàng là quý nhân được hoàng thượng sủng như vậy, tuy chỉ là nữ tử người Hán, nhưng chỉ cần hoàng thượng vẫn còn sủng ái nàng, ngày sau sinh hạ hoàng tử, phong tần phong phi, ai có thể ngăn hoàng thượng?" Khóe miệng Đức phi nở ra nụ cười vui vẻ, vừa vừa ý vị thâm trường liếc mắt nhìn hoàng quý phi ngồi ở .

      Trong hậu cung, luận tôn quý hoàng quý phi là tôn quý nhât, nhưng đụng đến chuyện của hoàng thượng muốn làm, nàng ta có thể làm gì? Nàng từ cung nữ nho từng bước trèo lên phi vị bây giờ, hoàng quý phi là tử địch lớn nhất của nàng, mắt thấy hoàng thượng đánh vào mặt nàng ta, sao nàng mất hứng được?

      Hoàng quý phi nghe thế, mặt đổi, chỉ cười, : "Lời ấy của muội muội đúng, chính là đáng thương cho Mật quý nhân rồi, lấy thân phận của nàng, ngày sau, coi như sinh hoàng tử cũng phải nuôi dưới danh nghĩa người khác, mỗi ngày thể gặp nhau, cuối cùng xem như xa lạ, khổ sở trong đó, nhất định muội muội rất ràng á."

      Lúc Tứ a ca Dận Chân ra đời, Đức phi vẫn còn là quý nhân , căn bản đủ tư cách nuôi dưỡng hoàng tử, Dận Chân vừa mới ra đời lâu, bị đưa vào ngực hoàng quý phi (?) cung Thừa Càn, cho đến sau này, mới đưa trở về cung Vĩnh Hòa của Đức phi. Edit by NuyHam

      Chẳng qua, từ con trai trưởng của hoàng hậu lập tức trở thành con vợ kế của phi tần, nhắc tới Tứ a ca, có chút đáng thương.

      Chỉ mấy câu chọc đúng chỗ đau của Đức phi, nàng biến sắc, bả vai run rẩy.

      Hồi lâu, mới nở nụ cười nhàn nhạt: "Nương nương đùa, dù nô tỳ như thế nào, bên người vẫn còn có Tứ a ca."

      Nụ cười mặt Đức phi đổi, chẳng qua mắt nhìn hoàng quý phi thêm mấy phần giễu cợt.

      Dù nàng và Tứ a ca có xa cách bao nhiêu, cũng bò từ bụng nàng ra, ngược lại, nếu hoàng quý phi ngươi có năng lực, có bản lĩnh sinh hoàng tử ra xem.

      Hoàng quý phi vào cung nhiều năm, vẫn có con, những năm nay vất vả lắm mới mang thai, hết lần này đến lần khác lại sinh non, mấy năm qua hoàng thượng cũng chỉ cho nàng chút thể diện, người bên ngoài chỉ nhìn phong quang của nàng, mà nàng ở bên cạnh hoàng thượng nhiều năm như vậy, còn biết ý định của hoàng thượng sao?

      Dù hoàng thượng cho nàng thể diện nhiều thế nào, cũng để nàng sinh ra hoàng tử, chừng, chuyện đẻ non ngày đó, chính là hoàng thượng cho tay sau lưng ra tay.

      đến chỗ này, tất cả mọi người đề nhận ra đúng, vội vàng đem đề tài chuyền ra chỗ khác, lúc đến hầu hạ hoàng thượng thế nào, lúc lại về mấy chuyện lịnh tinh như y phục, đồ trang sức...Sau đó, thời gian sáng sớm cứ thế trôi qua.

      "Hôm nay bổn cung mệt trời, giải tán ." Hoàng quý phi kiên nhẫn nghe tiếp nữa, mở miệng đuổi người.

      Vì vậy, sau khi mọi người đứng lên hành lễ, sắc mặt khác nhau lui ra, về phần hoàng quý phi đối phó với vị cung Kỳ Tương như thế nào, các nàng chỉ cần đứng nhìn là được.
      thuytHuỳnh Thượng Hỷ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :