1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

MẬT ĐÀO TIỂU KIỀU THÊ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      Chương 46: Trở thành nhà thiết kế.
      Edit: Tú tú

      Beta: Nico

      Phòng làm việc rộng rãi, sáng sủa, phương tiện dụng cụ đầy đủ, cửa sổ thủy tinh sát đất, mặt in biểu tượng của Miracle.

      Bên trong phòng làm việc có khoảng mười ba mười bốn người, đều chuyên tâm thiết kế.

      ” Các vị xin chú ý chút, đây là đồng nghiệp mới, Hứa Đào Nhi, hi vọng sau này mọi người hợp tác vui vẻ.”

      ” Chào mọi người, tôi là Hứa Đào Nhi, mong mọi người chiếu cố nhiều hơn. Bất cứ chuyện gì cũng có thể tìm tôi hỗ trợ.” rất thành khẩn .

      Nhưng mọi người chỉ ngẩng đầu liếc mắt nhìn cái, sau đó tiếp tục vùi đầu vào bản vẽ.

      chớ để ý, tại là mùa đắt hàng, cho nên mọi người mới như vậy, bình thường bọn họ đều là người dễ gần.” Tiến bối lên tiếng giải thích.

      ” Tôi hiểu, tôi để ý đâu.” mặt Hứa Đào Nhi vẫn nở nụ cười hạnh phúc.

      Tuy rằng bọn họ có chút lãnh đạm nhưng công việc nên chuyên tâm như thế. cao hứng khi có thể cùng làm việc với những tinh trong ngành thiết kế trang sức. Hơn nữa tin chắc rất nhanh thôi bọn họ trở thành bằng hữu.

      cứ về vị trí của mình , tôi trước, có việc gì cứ tìm tôi.” Tiền bối chỉ chỉ vị trí gần cửa sổ .

      ” Cảm ơn !” Hứa Đào Nhi nhanh chóng tới vị trí của mình ngồi xuống, cầm lấy khăn lau ra sức lau chùi.

      Chỉ chốc lát sau nữ nhân mặc váy Dior màu đỏ, tóc dài màu đỏ tím uốn éo vòng eo tới. vừa xuất , bầu khí bên trong phòng thiết kế liền trở nên trầm trọng, mọi người liền cố gắng cúi thấp đầu hết mức có thể.

      khí trầm lặng.” Ngải Lỵ Lỵ hừ lạnh tiếng, kiều mị giơ ngón tay hướng Hứa Đào Nhi ngoắc ngoắc. “! theo tôi.”

      ” Tôi?” Hứa Đào Nhi chỉ chỉ chóp mũi mình, hiểu ra sao theo sát ta.

      Bên trong phòng thiết kế có căn phòng làm việc độc lập được ngăn cách với bên ngoài bằng cửa thủy tinh. Ở giữa đặt chiếc bàn làm việc hình vuông.

      Cho nên Hứa Đào Nhi có thể đại khái đoán ra được nơi này chia làm ba cấp, mà nơi vào chính là văn phòng làm việc độc lập.

      bàn có đặt khối thủy tinh, đó ghi: Ngải Lỵ Lỵ, tổ phó.

      Hóa ra ta chính là tổ phó, là nhà thiết kế đứng đệ nhị trong tổ. Hứa Đào Nhi thầm nghĩ trong lòng.

      ” Miracle rốt cục cũng thuê người làm chạy việc vặt, là hiếm có.” Ngải Lỵ Lỵ nằm ngửa ghế da, chỉ vào mặt bàn , “Đem bàn quét dọn sạch , còn có đem đồ đạc sắp xếp gọn gàng.”

      ” Được!” Hứa Đào Nhi cũng giải thích mình phải là người làm việc vặt, dù sao cũng quen bị người ta hiểu lầm. Hơn nữa giúp công ty làm việc cũng là việc nên làm.

      lau chùi mặt bàn sạch , ngay cả sàn cũng lau lau lại nhiều lần. Thẳng đến khi mỗi chỗ đều có thể soi gương, mới thỏa mãn gật đầu, “Xong rồi.”

      ” Ừ !” Ngải Lỵ Lỵ chính là lười biếng nằm ghế da, hiển nhiên là công chúa được người hầu hạ thành thói quen. Thói quen sai bảo người khác, móc ra tập tài liệu ném lên bàn,” Báo cáo thiết kế mùa hè 2014 của Miracle, đánh ra mười bản. Máy tính ở bên ngoài, nhớ kỹ, được nhầm lẫn.”

      ” Được !” Hứa Đào Nhi mang bảng biểu ra khỏi phòng, đặt lên bàn.

      ” Tối hôm qua ở quán bar uống cả buổi tối, hơi mệt, giúp tôi pha ly cà phê.” Ngải Lỵ Lỵ tiếp tục hạ mệnh lệnh.

      ” À ! Được !:” Hứa Đào Nhi chạy xuống dưới lầu mua hơn mười ly cà phê, chia cho những người khác, rất nhanh trở về phòng làm việc, “Cà phê của .”

      ” Ừm!” Ngải Lỵ Lỵ câu cảm ơn cũng , cầm lấy cà phê hét lên, “Vai đau nhức quá, mau giúp tôi xoa bóp.”

      ” Này…” Giúp ta bóp vai? Hình như có hơi…

      ” Này cái gì mà này, phải là người chuyên chạy việc vặt sao. Nhanh lên, đừng có mè nheo, tôi còn phải đưa bản thiết kế.” Ngải Lỵ Lỵ nhịn được trừng mắt nhìn cái, “Tôi là nhà thiết kế loại chuyện này còn đến phiên tôi làm sao?”

      ” A…Tôi giúp xoa bóp.”

      Lúc Hứa Đào Nhi ra sức giúp Ngải Lỵ Lỵ xoa bóp, vừa làm vừa nghe ta oán giận, cửa đột nhiên mở ra người vào.

      lạnh lùng , “Ngải Lỵ Lỵ! Ở đây phải là nơi xoa bóp, cũng phải là ở nhà , mời hiểu nơi này là nơi nào.”

      Hứa Đào Nhi giương mắt nhìn lên, nữ nhân có khí chất. Tuy rằng ngoài bốn mươi, nhưng bảo dưỡng rất tốt, quần áo người cũng rất có phẩm vị, cảm giác thành thục. Nếu như nhìn kỹ còn tưởng ấy mới ba mươi.

      Giống như khí chất người , nhìn qua liền biết nữ nhân khôn khéo giỏi giang, phải là tấm gương đáng noi theo sao?

      ” Tôi chỉ để người làm việc vặt xoa bóp bả vai chút thôi, tổ trưởng có cần phải nghiêm khắc như vậy ? Giống như tôi gây ra tội ác tày trời gì vậy.” Ngải Lỵ Lỵ tuy rằng ngoài miệng vậy nhưng vẫn ngồi dậy.

      ấy chính là tổ trưởng Hoàng Bội Linh? Thảo nào tiến bối lại ấy rất giỏi, xem ra là rồi. Nội tâm Hứa Đào Nhi tràn ngập sùng bái.

      ấy là nhà thiết kế mới tới, phải là người chạy việc vặt. Mặt khác, công ty phải là nơi tới để hưởng thụ.”

      ” Cái gì? là nhà thiết kế mới tới? Sao sớm. cố ý muốn hại chết tôi có phải ?” Ngải Lỵ Lỵ nhìn Hứa Đào Nhi tức giận chỉ trích.

      ” Lỗi lầm của lại đổ lên đầu người khác. Đào Nhi, trước tiên hãy quay về chỗ ngồi của mình , lát nữa tôi phân công nhiệm vụ cho .” Hoàng Bội Linh xong liền rời .

      Hứa Đào Nhi tự biết bản thân đắc tội với Ngải Lỵ Lỵ cũng nhanh chóng trốn .

      …………………………………………………………..



      Bận rộn cả buổi sáng, từ lâu bụng đói kêu vang trời, Hứa Đào Nhi vất vả mới chạy tới nhà ăn, lại phát vấn đề quan trọng. Chính là suất cơm trưa ở chỗ này đắt muốn chết, tiền trong túi sợ là ngay cả chén cháo cũng mua được.

      Trước đây là công nhân vệ sinh, căn bản được phép tới nhà ăn dùng cơm, đều là mua Hamburger chống đói. Cho nên bây giờ mới biết được cơm trưa ở đây lại đắt như vậy.

      Ngay lúc Hứa Đào Nhi chuẩn bị rời , bên tai bỗng nhiên vang lên giọng ,” Hai phần bò bít tết.”

      quay đầu, lại nhìn thấy cùng tổ với mình, chủ động lên tiếng chào hỏi,” Này ! ăn hai phần sao?”

      ” Đương nhiên phải, tôi phần, phần. Vừa rồi mời tôi uống cà phê, tại tôi mời ăn cơm trưa, coi như huề nhau .”

      cần đâu ! Chỉ là cà phê mà thôi, hơn nữa tôi đói chút nào.”

      ” Mới đến ngày đầu tiên nể mặt tôi như vậy? Sau này làm sao mà hợp tác làm việc được?” Trương Xảo Nhi giả bộ tức giận, lôi kéo Hứa Đào Nhi ngồi xuống. “Hơn nữa, ăn cơm buổi chiều lấy đâu sức lực mà thiết kế?”

      ” Ha ha! Cảm ơn .” ấy chính là người đầu tiên chủ động chuyện với , Hứa Đào Nhi có cảm giác thụ sủng nhược kinh.

      ” Có cái gì mà cám ơn, đều là đồng nghiệp mà. Tuy rằng lúc làm việc rất bận rộn, có thời gian chuyện với nhưng bộ phận thiết kế đều là người hòa đồng, ngoại trừ… Ngải Lỵ Lỵ.”

      Trương Xảo Nhi le lưỡi, lại gần bên tai , “ ta là thiên kim đại tiểu thư, lại từng nhận được giải thưởng thiết kế, cho nên ngoại trừ tổ trưởng căn bản đem ai để vào mắt cả. Có điều chớ để ý, quen rồi tốt thôi. Hơn nữa có tổ trưởng ở đó, ta dám quá kiêu ngạo đâu.”

      ” Ừ ! Tôi biết ! Cảm ơn .”

      ” Cảm ơn cái gì, tôi còn có việc tìm hỗ trợ mà. Cái đó… buổi tối tôi có hẹn, nhưng văn kiện nhiều đến mức trong buổi chiều mình tôi thể làm xong, …có thể giúp tôi được ?”

      ” Đương nhiên có thể, có thể giúp được cao hứng, hơn nữa tại tôi cũng có việc gì làm.”

      vậy chăng? tốt quá.” Hai mắt Trương Xảo Nhi sáng lên,” Đúng rồi, tên là gì? Vừa rồi nghe .”

      ” Tôi là Hứa Đào Nhi, Hứa, Đào, Nhi.”

      ” Hứa Đào Nhi? Tên dễ nghe. Tôi là Trương Xảo Nhi, lưu học sinh mới từ Quốc trở về. sao? là đại thần từ nơi nào tới?”

      ” Tôi phải là đại thần, tôi chỉ là sinh viên bình thường của khoa thiết kế trang sức đại học Bàn Nghệ mà thôi.” Hứa Đào Nhi có ý tứ khoát khoát tay.

      ” Là vậy sao? Tôi nghe nơi đó đào tạo ra rất nhiều nhà thiết kế nổi tiếng, tương lai chắc chắn cũng như thế.”

      ” Hi vọng là thế.” Có thể vào Miracle, đến gần hơn ước mơ của mình thêm bước, chỉ hi vọng trong hoàn cảnh ở nơi này có thể tôi luyện học tập được thêm nhiều kinh nghiệm. Như vậy cũng uổng phí cơ hội mà Thượng Quan Tứ cho .

      ” Nhìn xem ! Là Tổng giám đốc.” Trương Xảo Nhi đẩy Hứa Đào Nhi, trong mắt toát ra vô số trái tim hồng.

      ” Hửm?” Hứa Đào Nhi nhìn theo ánh mắt , chỉ thấy Thượng Quan Tứ mặc âu phục thủ công màu đen về phía bên này, theo sau là mấy chủ quản cao cấp.

      giữa đám người, vẫn cao ngạo tôn quý như cũ. Vóc dáng cao to, khuôn mặt thể kiêu ngạo, khí chất lạnh lùng vương giả, làm cho người khác dám tới gần.

      Tựa như chúng tinh phụng nguyệt, gã chủ quản và Thượng Quan Tứ về phía trước, theo sau là các chủ quản cao cấp khác, thái độ vô cùng cung kính.

      đạm mạc nghe bọn họ giới thiệu tình hình mới của công ty, thỉnh thoảng khẽ gật đầu, hoặc đưa ra quyết sách.

      số quản lý vội vàng cung kính nghênh đón, chỉ gật đầu coi như chào hỏi, mang theo cao quý và xa cách.

      Ánh mắt nhân viên đều tập trung người , lúc qua đều cung kính khom lưng cúi chào, “Tổng giám đốc…” vẫn kiêu ngạo như trước.

      Tuy rằng bọn họ làm việc dưới tòa nhà, Hứa Đào Nhi vẫn cảm thấy khoảng cách giữa hai người xa xôi bờ bến.

      chói mắt như vậy, cho dù thân ở giữa đám đông cũng tỏa sáng hào quang rực rỡ bốn phía, làm cho người khác thể chú ý uổng công sinh ra có bề ngoài xuất trần và khí chất tôn quý.

      chỉ là người bình thường thể bình thường hơn. Cho dù nơi này chỉ có mình ánh mắt người khác cũng do dự chút nào dời về phía .

      , người ở đỉnh cao người ở dưới chót. người chói mắt, người bình thường. Hai người bọn họ kết hôn ai có thể tưởng tượng nổi.

      Nhìn càng lúc càng tới gần, tim Hứa Đào Nhi tự chủ gia tốc. Gương mặt ửng đỏ, hình như còn có chút chờ mong.

      Thượng Quan Tứ qua, ánh mắt hề liếc nhìn , bước chân chút nào ngừng lại.

      lướt qua , giống như bọn họ chỉ là hai người dưng quen biết.

      Hứa Đào Nhi khỏi cảm thấy mất mát chút. Mặc dù biết có thái độ này, nhưng khi hề nhìn đến lại nhịn được mà cảm thấy khổ sở.

      Thượng Quan Tứ và các vị chủ quản ngồi xuống. ngồi ở chính giữa, tiếp tục nghe báo cáo của bọn họ. Thính thoảng hỏi số vấn đề, rất có phong độ của người lãnh đạo.

      mê người nha!” Trương Xảo Nhi nhịn được thở dài, “Tuy rằng bình thường vẫn thường nhìn thấy, nhưng mỗi lần đều khiến người ta rung động.”

      ” Tổng giám đốc thường xuyên tới nhà ăn nhân viên sao?”

      ” Ừ ! giống lãnh đạo những công ty khác, cao cao tại thượng. Nếu có yến tiệc, Tổng giám đốc đều tới nhà ăn nhân viên ăn cơm, chút kiêu ngạo cũng có.

      ” Tuy rằng vẻ ngoài của có chút xa cách nhưng dùng hành động để chứng minh coi trọng mỗi nhân viên, đây mới thực là vương giả.”

      ” Phú nhị đại của mấy công ty xí nghiệp phải ăn chơi trác táng là ngu ngốc. Nhưng Tổng giám đốc lại bất đồng, chẳng những là nhà thiết kế tài hoa còn là người lãnh đạo tài giỏi, xem có phải là vượt qua tiêu chuẩn nam nhân hoàn mỹ ?”

      ” Ừ !” Hứa Đào Nhi gật đầu, đem mất mát trong lòng cất giấu, khôi phục lại bình thường.

      Trương Xảo Nhi chống cằm, say mê nhìn Thượng Quan Tứ xa xa, trong miệng lầm bầm, “Chỉ tiếc, thực phải cổ tích, hoàn mỹ nam nhân phối hợp với hoàn mỹ nữ nhân mới là chân lý, căn bản có khả năng thích loại tiểu thái điểu (người mới) như chúng ta. Haizzz… biết nữ nhân như thế nào mới có thể bắt băng sơn Tổng giám đốc của chúng ta làm tù binh?”

      Lời này lần nữa nhắc nhở Hứa Đào Nhi , chỉ có nữ nhân giống như Thượng Quan Tiên mới xứng được Thượng Quan Tứ . Mà chỉ là tên hề trong đoạn nhân sinh của mà thôi.

      ………………………………………………………..



      Rất nhanh liền tan ca, những nhân viên khác bỗng nhiên nhiệt tình chạy tới tìm .

      ” Tôi cùng bạn hẹn nghe ca nhạc, những số liệu này còn chưa xong, có thể giúp tôi ? Ngày mai mời uống cà phê.”

      ” Đứa còn chờ tôi ở nhà, tài liệu trong USB có thể giúp tôi đánh máy chút ? Văn kiện A mười bản, văn kiện B bảy bản. Cảm ơn.”

      ” Buổi tối tôi còn có hẹn, những bản thiết kế này làm phiền giúp tôi phân loại, đưa đến phòng làm việc của tổ trưởng. Phải nhân lúc ấy ở trong phòng mới được đưa vào. Nhớ kỹ.”

      …………………………………………………………..



      Phòng làm việc dần trở nên trống trải, văn kiện bàn Hứa Đào Nhi giống như ngọn núi . đối mặt với đống lớn văn kiện, nhún nhún vai.

      ” Hô… Bọn họ nhờ mày giúp, chứng tỏ bọn họ tín nhiệm mày. Hứa Đào Nhi, mày nhất định phải làm tốt. Chỉ là tăng ca mà thôi, thành vấn đề.” có lòng tin, xử lý hết đống này.

      Đèn đường được bật lên, trong phòng làm việc chỉ còn mình Hứa Đào Nhi bận rộn. cúi đầu, hề ý thức rằng thời gian tan ca qua rất lâu rồi.

      Ánh sáng màu vàng nhạt hắt lên cửa sổ thủy tinh, bên ngoài phòng làm việc, chẳng biết từ lúc nào có thêm thân ảnh cao lớn.

      lẳng lặng đứng ở nơi đó, ánh mắt sắc bén nhìn phòng làm việc bề bộn, trong khóe mắt cất dấu loại cảm xúc .

      ” Số liệu của Lina, văn kiện của Coco, bản thiết kế của Chương Đức… Kế tiếp là Pana…”

      ” Ring ring ring..” dãy số xa lạ nhấp nháy màn hình điện thoại di động, Hứa Đào Nhi vừa xử lý văn kiện vừa trả lời, “Xin chào. Tôi là Hứa Đào Nhi.”

      ” Xấu nữ, chạy nơi nào? Cố ý bắt bản thiếu gia phải chờ đúng ?” Thanh nóng nảy từ đầu bên kia truyền đến.

    2. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      Chương 47: Chụp hình quảng cáo.
      Edit: Tú Tú

      Beta: Nico

      ” Xấu nữ, chạy nơi nào? Cố ý bắt bản thiếu gia phải chờ phải ?” Thanh nóng nảy từ bên kia truyền đến.

      ” Hửm? Thượng Quan Dạ? cái gì?”

      ” Đừng có giả vờ hồ đồ với tôi, phải tôi tối hôm nay chín giờ ở nhà chờ tôi sao? Đừng quên.”

      ” Hả?” Hứa Đào Nhi buông văn kiện, thành đáp, “Xin lỗi ! Tôi quên mất.”

      ” Quên? muốn chết có đúng ? Bây giờ ở đâu?”

      ” Tôi ở công ty tăng ca.”

      ” Tôi cho mười phút xuống lầu, nếu như dám tới muộn tôi liền vặn gãy cổ .”

      ” Nhưng, thế nhưng…” Công việc của tôi còn chưa xong. Nhìn điện thoại cúp máy, Hứa Đào Nhi thở dài.

      Haizzz! đành phải ngoan nghe lời xuống lầu. Ngày mai làm sớm chút vẫn hơn tốt hơn đắc tội với .

      Đem văn kiện xử lý xong sắp xếp gọn gàng, Hứa Đào Nhi vội vã chạy xuống dưới lầu. Vừa xuống tới nơi liền thấy chiếc xe thể thao màu đỏ vô cùng kiêu ngạo dừng ngay trước cửa chính công ty.

      rất tự giác mở cửa lên xe, sau đó quay sang nhìn Thượng Quan Dạ lộ ra mặt lạnh xinh đẹp cười cười, “Hì. ngờ lại tới nhanh như vậy.”

      ” Nhiều lời vô ích! hài lòng với tốc độ của xe thể thao sao?” Thượng Quan Dạ tức giận rống lên, khởi động xe, xe tăng tốc phóng như bay về phía trước.

      Thân thể Hứa Đào Nhi chao đảo, lúc đổ ra phía trước lúc lại giật ngược ra phía sau, lập tức thắt dây an toàn. Rốt cuộc biết vì sao trong vòng mười phút chạy từ ngoại thành mà tới đây.

      ” Ngày đầu tiên làm tăng ca, đùa giỡn tôi sao?”

      ” Hửm? hề! Tôi giúp đồng nghiệp xử lý số tài liệu.”

      ” Bọn họ có tay sao?”

      ” Ách…Buổi tối bọn họ có hẹn, vừa lúc tôi có cho nên giúp bọn họ.”

      đúng hơn là, bọn họ đều hẹn hò hết chỉ còn mình làm việc đúng ? là đồ ngu sao? Bọn họ cái gì đều nghe theo.”

      ” Bọn họ bắt nạt tôi, là tôi nguyện ý giúp bọn họ. Hơn nữa, bọn họ rất dễ gần, buổi trưa còn có đồng nghiệp mời tôi ăn trưa nữa.” Nhớ tới việc đó trong lòng Hứa Đào Nhi liền cảm thấy ấm áp.

      ” Ăn?” Thượng Quan Dạ liếc cái, khóe miệng nhếch lên nụ cười trào phúng, “Kế tiếp có phải ta cần cảm ơn, sau đó để giúp ta làm việc?”

      ” Làm sao biết?”

      ” Thêm lao động miễn phí, lại còn là người ngu ngốc, nghĩ bọn họ lãng phí sao?”

      “…” Hứa Đào Nhi nhíu nhíu lông mày, nhức đầu, đẩy đẩy gọng kính, sau đó ủy khuất hỏi, “Ý là bon họ cùng tôi kết giao chỉ vì để tôi giúp bọn họ làm việc sao?”

      ” Đương…” Nhiên hai chữ này thể thốt ra được. Lúc Thượng Quan Dạ nhìn thấy sắc mặt uể oải của biết tại sao liền cảm thấy có lỗi, ngược lại chột dạ , “Có thể là bọn họ thực muốn cùng trở thành bằng hữu.”

      ra cần an ủi tôi, tôi sớm có thói quen chỉ là muốn thừa nhận mà thôi.”

      Hứa Đào Nhi bất đắc dĩ cười khổ, “Từ lúc nhà trẻ cho tới bây giờ, người khác để ý đến tôi chỉ có hai nguyên nhân. là cười nhạo tôi, hai là tìm tôi hỗ trợ. Trừ hai cái đó ra có rất ít người tâm muốn cùng tôi trở thành bằng hữu.”

      ” Từ đến lớn, tính cách của tôi đều rất mềm yếu, dám cự tuyệt bất cứ cầu gì của người khác, bởi vì sợ bọn họ ghét tôi.”

      ” Tôi vẫn cho rằng chỉ cần dùng chân tâm thành ý đối đãi người khác người khác cũng dùng chân tâm thành ý đối đãi với tôi. Kết quả chứng minh, tôi sai rồi. Người giống như tôi vĩnh viễn chỉ có thể là đối tượng bị người khác đùa cợt và chế nhạo, đến lúc mất giá trị lợi dụng còn ai để ý tới tôi.”

      Nếu là trước đây nghe được chuyện như vậy Thượng Quan Dạ nhất định nổi da gà toàn thân. nghĩ người đàn bà kia dối trá, cố ý muốn tranh thủ đồng tình của . Nhưng những lời này do ra ngược lại đối với sinh ra cảm giác thương hại.

      Nhất thời biết an ủi thế nào, tiếp tục giữ im lặng có lẽ tốt hơn.

      Cảm thấy bầu khí trong xe có chút xấu hổ, Hứa Đào Nhi vỗ vỗ đầu, vội , “Biểu tình tại của là sao? thương cảm hoàn cảnh của tôi sao? Ha ha! Tôi chỉ vậy thôi, ra tình huống tồi tệ đến như vậy.”

      xem, bây giờ tôi tới Miracle làm việc, phải rất may mắn sao?”

      ” Xấu nữ ngu ngốc !” Thượng Quan Dạ quay mặt sang chỗ khác, muốn để ý tới .

      ” À ! Chúng ta đâu vậy?”

      ” Tới biết, nếu còn nữa tôi liền đá xuống xe.”

      ” A ! Được! Tôi nữa là được.” Hứa Đào Nhi vội vàng che miệng lại, chớp mắt nhìn .

      ………………………………………………………………..



      Xe thể thao dừng lại trước tòa nhà lớn, Hứa Đào Nhi thò đầu ra, công ty giải trí Hoàng Thần? phải công ty của Dịch bá bá sao? trễ thế này có khi nào gặp phải ?

      định mọc rễ xe sao?” Thượng Quan Dạ đứng ngoài cửa sổ xe, lạnh lùng rống lên.

      phải !” Hứa Đào Nhi vội vàng xuống xe, theo sát tới gian phòng trong Studio.

      Bên trong chụp hình, nữ model ngừng tạo đủ tư thế. Nhiếp ảnh gia đầu trọc vừa tán thưởng vừa nhắc nhở người mẫu, động tác tự nhiên hơn chút, thoải mái, càng tự nhiên càng tốt, được xơ cứng và khô khan.

      dẫn tôi tới đây làm gì?” Hứa Đào Nhi hiểu hỏi.

      ” Mang xấu nữ đến trải đời, thuận tiện để cho xem chút thân thể cùng khí chất của người mẫu mà học tập.”

      ” À !” Có thể là cho dù có học thế nào nữa vẫn thể nào làm được như bọn họ. Huống chi chỉ cao có 163cm, căn bản có cách nào so với nữ model. Bộ váy nữ model mặc khi khoác lên người chừng dài tới mắt cá chân.

      Nhìn nữ model cao gầy, thon dài, xinh đẹp động lòng người, lại cúi đầu nhìn vóc người khô quắt của chính mình, Hứa Đào Nhi khỏi có chút tự ti.

      ” Dạ, tiểu tổ tổng của tôi, rốt cuộc cậu cũng tới, gọi nhiều cuộc như vậy cũng chịu bắt máy.” Johnny bu lại, lập tức lải nhải, “Chuyện quan trọng như vậy sao có thể đến muộn được, như vậy trái với quy…”

      ” Được rồi ! Nếu phải xấu nữ cho tôi leo cây, sao tôi lại đến muộn.”

      ” Xấu nữ? Chẳng lẽ là…”

      ” Xin chào ! Xin lỗi, làm trễ nải thời gian của mọi người.” Hứa Đào Nhi từ phía sau Thượng Quan Dạ thò đầu ra, xin lỗi cười cười.

      là cái kia Hứa, Hứa…”

      ” Hứa Đào Nhi.” có ý tốt nhắc nhở.

      quan trọng. Dạ, sao câu lại mang ta tới đây? phải cậu cậu rất ghét ta sao?” Johnny cố ý hạ giọng, nhưng vẫn bị Hứa Đào Nhi nghe được, chỉ cảm thấy vô cùng đau đầu.

      ” Tôi chỉ dẫn ta tới xem chút thôi, cứ coi như ta tồn tại là được rồi.” Thượng Quan Dạ đem ánh mắt về phía ánh đèn chớp tắt, giữa con ngươi màu lam lộ ra quang mang khiếp người.

      ” Tùy tiện ! Cậu nên nhanh thay quần áo, lập tức bắt đầu chụp hình.”

      ” Trước khi chụp ảnh tôi có phải nên cùng nữ model cùng hợp tác chuyện chút hay ?” Ngữ khí Thượng Quan Dạ rất tốt, khóe miệng nhếch lên nụ cười ý vị sâu xa. Làm cho ai nấy đều thấy được, đây là nụ cười của thợ săn khi phát con mồi mới có.

      ” Dạ, phải cậu định… Lần này thời gian chụp hình rất gấp gáp, hay là trước…”

      ” Yuen, đúng ? cao hứng khi có thể cùng hợp tác.”? Nữ model tới, ngón tay ngừng vẽ vòng tròn ngực Thượng Quan Dạ, ” Xem ra tạp chí sai, thân hình của thực rất tuyệt.”

      sao? Tôi ở nơi này chỉ làm người mẫu chụp hình, còn khi ở giường… tôi là người đàn ông…” cũng chút khách khí ôm chặt lấy hông , tay kéo dính chặt lấy thân thể .

      Rốt cuộc bọn họ tới làm việc, hay là tới liếc mắt đưa tình? đầu Hứa Đào Nhi lộ ra ba đường hắc tuyến, mặt đỏ bừng. Thượng Quan Dạ đúng là tên đại sắc lang, lại có thể trước mặt nhiều người như vậy ra những lời như thế, mà cái nữ model kia…

      ấy lên lớn rất đẹp, vòng rất lớn, vòng eo lại , phía sau cong, nhưng mà sao có thể bình tĩnh tự nhiên cùng đại sắc lang làm ra chuyện này.

      nhìn hướng Johnny, vẻ mặt cũng là xấu hổ, ho khan vài tiếng nhắc nhở, “Dạ, hay là trước hết cứ chụp hình cái , chờ xong việc hãy…Hơn nữa thời gian rất gấp gáp…”

      ” Vì vấn đề thời gian chú ý đến chất lượng chụp hình sao? Đây phải là tác phong của tôi.” Môi của Thượng Quan Dạ còn ngừng cọ sát bên má nữ model, thanh nhu hòa nhưng lại lộ ra loại đắc ý.

      ” Tôi cần thời gian cùng nữ model giao lưu, 30 phút ở chung.” xong ôm nữ model vào phòng hóa trang.

      Hành vi của khiến Hứa Đào Nhi cảm thấy thể tưởng tượng nổi. Ve vãn nữ model thôi , lại có thể muốn làm chuyện đó tại trường chụp hình?

      Rốt cuộc là tới làm chụp hình hay là tới tán ? Trực tiếp quay lại bộ phim “hành động” ái tình là được rồi, lượng tiêu thụ nhất định rất cao.

      ” Ghê tởm !” Hứa Đào Nhi nắm chặt quả đấm , giọng lẩm bẩm.

      Nhân viên làm việc xung quanh đều chân tay, rất sợ quấy rối đôi nam nữ trong phòng hóa trang. Bọn họ có lẽ từng nghe đến loại hành vi này của Thượng Quan Dạ cho nên cũng quá kinh ngạc.

      Đợi lâu, Hứa Đào Nhi đưa mắt nhìn điện thoại di động, mười giờ rồi. do dự chút, tới gần phòng hóa trang, cửa khép hờ, bên trong thỉnh thoảng truyền đến thanh ngắt quãng của nữ nhân.

      Nhìn vào bên trong, con mắt Hứa Đào Nhi trợn to, tự giác lấy tay che miệng. Bọn họ, bọn họ thực làm chuyện đó? Đây chính là nơi chụp hình, bên ngoài lại có nhiều người như vậy, tại sao có thể? Tại sao có thê?

      Sau hồi ra trận, Thượng Quan Dạ ghé người ta, gạt tóc dài ẩm ướt, vừa hôn, vừa lầm bẩm , “Bảo bối ! Phản ứng của em làm cho mê muội.”

      Sau đó xoay người nhìn về phía Hứa Đào Nhi,” Nhìn lén đủ chưa? Còn ra?”

      Hứa Đào Nhi kiên trì vào, con mắt dám nhìn xuống, cố gắng giữ bình tĩnh , “Tôi, tôi cố ý nhìn lén, tôi chỉ muốn hỏi , tôi có thể về ? muộn rồi, gia gia lo lắng.”

      là sợ gia gia lo lắng hay là vội vã trở về nhìn cả?” Thượng Quan Dạ híp lại hai mắt giống như con sư tử vừa được thỏa mãn, tâm tình nhìn qua rất tốt. Ngữ khí cũng lộ ra chút trêu đùa.

      ” Tôi, tôi thực cần phải trở về, cảm ơn ý tốt của .” Ngụ ý là tôi thực có hứng thú ở lại xem “biểu diễn”

      ” Đợi chút ! Tôi có đồng ý cho sao?” Thanh mang theo ý tứ cảnh cáo vang lên sau lưng .

    3. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      Chương 48: Trái tim cho cho biết đáp án chính xác.
      Edit: Tú Tú

      Beta: Nico

      ” Đợi chút. Tôi đồng ý để cho sao?” Thượng Quan Dạ cầm lấy cổ tay Hứa Đào Nhi kéo ra bên ngoài, “ chờ ở nơi này, rất nhanh chụp xong.” “Johnny chuẩn bị trang phục.”

      được phép nhúc nhích, cũng được len lén trốn , biết chưa? Nếu như để tôi biết được, chết rất thảm.” trừng mắt liếc , sau đó theo chân thợ trang điểm và style vào phòng hóa trang khác.

      Quá trình chụp hình nhanh chóng bắt đầu, Thượng Quan Dạ thay ba bộ trang phục, tới lui dưới ánh đèn, vòng tay ôm lấy nữ model. Bọn họ ngừng bày ra đủ các loại tư thế, bất luận là tư thế nào đều thể được đặc sắc của trang phục.

      phút trước còn ở trong phòng hóa trang làm loại chuyện đó, nhưng bây giờ giống như chỉ là hai người cộng tác làm việc, Hứa Đào Nhi khỏi bội phục năng lực diễn kịch của hai người này. Có lẽ nên gọi là khả năng “quên ” mới đúng.

      Có điều hai người họ đứng chung chỗ thực rất xứng đôi. Thượng Quan Dạ mặc âu phục thuần trắng, khuôn mặt tuấn mỹ, tóc mai tùy ý xõa trán có thêm vài phần giống “du côn”.

      đôi mắt màu xanh biển thâm thúy, trong ánh mắt toát lên mê hoặc ma mị, nụ cười tà tứ. Toàn thân từ trong ra ngoài đều là vẻ xinh đẹp, tản mát ra hơi thở thần bí ma tính.

      Mà nữ model bên cạnh thân cao gần 180 cm, hai chân thon dài, mang giày cao gót đứng với Thượng Quan Dạ 185 cm cao tương đương nhau. Hai người này bất luận là thân hình hay khí chất đều rất phù hợp và xuất chúng.

      lúc nữ model chụp hình đơn, Thượng Quan Dạ tới bên cạnh Hứa Đào Nhi, kéo lỗ tai .

      ” A a a. Đừng mà, đau quá…”

      đau sao có thể làm nhớ kỹ. hãy nhìn kỹ động tác của ấy, tuy rằng vóc dáng của rất tệ nhưng ít ra khí chất thể thua kém quá nhiều.”

      ” Sau này thể tránh được cùng cả tham gia nhiều kiện bên ngoài, nếu cứ co đầu rụt như vậy mà ra ngoài, thể diện của Thượng Quan gia đều bị làm mất hết. Nhớ kỹ, trước hết phải biết lấy chính bản thân mình mới có dũng khí thể vẻ đẹp của chính mình trước ống kính.”

      ” Khi đối mặt với ống kính, lấy ra tất cả tự tin, mấy thứ như xấu hổ hay lo lắng đều ném lên chín tầng mây. Giống như đối mặt với thế giới này mà thế giới này chỉ thuộc về mình vậy.”

      đến sở trường của bản thân, vẻ mặt Thượng Quan Dạ rất nghiêm túc, ánh mắt chuyên chú, cả người tản mát ra hơi thở của nam nhân thành thục.

      ” Đối mặt với thế giới này, mà thế giới này chỉ thuộc về mình tôi?” Hứa Đào Nhi nghiêng đầu lầm bầm trong chốc lát, nhíu mày, hiểu hết được.

      cứ từ từ suy nghĩ, tôi còn biết tiếp tục chụp hình.”

      Giằng co thêm giờ, tuy rằng Thượng Quan Dạ than mệt nhưng hai đầu lông mày lại lộ ra uể oải.

      Hứa Đào Nhi vội vàng đào bới trong cái túi , may quá còn có năm mươi đồng, cũng đủ mua trà sữa và Hamburger, nhanh chóng ra khỏi studio.

      Chụp hình xong, Thượng Quan Dạ vội hỏi Johnny, “Xấu nữ kia đâu?”

      ta sớm chạy trước, cậu còn quan tâm ta?”

      ” Ai quan tâm ta.” Thượng Quan Dạ phiền muộn cãi lại, lại dám len lén trốn ? Coi lời cảnh cáo của là đánh rắm đúng ? để ý nữ model la lên, Thượng Quan Dạ nộ khí đằng đằng rời khỏi phòng chụp hình.

      Ngồi lên xe thể thao chuẩn bị khởi động xe, Thượng Quan Dạ quét mắt nhìn kính chiếu hậu, thấy xấu nữ hộc hộc chạy tới, tay còn vẫy vẫy hô to, “Đợi chút! Thượng Quan Dạ…”

      phải rồi sao? Tại sao còn trở lại? Cho rằng xe của là xe tiện lợi sao?

      phải chuồn rồi sao? Sao còn trở lại?” Mặc dù ngữ khí rất vui nhưng Thượng Quan Dạ vẫn mở cửa cho vào.

      ” Chuồn ? Tôi có chuồn . Tôi mua cái này.” Hứa Đào Nhi lấy ra bánh mì đưa tới trước mặt Thượng Quan Dạ.

      ” Tôi biết giờ cần nâng cao tinh thần, uống cà phê mới thích hợp nhưng mà mùa hè uống cà phê nóng trong người, muốn gương mặt tuấn mỹ mọc mấy chị em họ đậu đúng ?”

      chạy là để mua cái này?” Thượng Quan Dạ cau mày, nhất thời có cảm giác nên lời.

      Ấm áp, cảm động, kinh ngạc, nghẹn lời, kháng cự…cùng nhau xuất khiến ra lời.

      ” Làm sao vậy? Có phải rất cảm động hay ? Tuy rằng tôi có chút khó coi, nhưng tôi vẫn là người tốt.” Hứa Đào Nhi quên bỏ thêm câu, cảm thấy mình lợi hại.

      ” Tôi cảm thấy xấu xí, chỉ cảm thấy … xấu.” Thượng Quan Dạ nể mặt tới gần bên tai vài câu, sau đó nhanh chóng lùi lại, thuận lợi túm lấy bánh mì trong tay , nhanh chóng nhét vào miệng.

      cái bánh mì khác đột nhiên được nhét vào miệng , đem đôi môi xinh đẹp của mở ra.

      thể hiểu nổi nhìn Hứa Đào Nhi, oán hận đem bánh mỳ kéo ra, quát, “ làm gì? Muốn ăn cùng tôi sao?”

      ” Ăn bánh mì chết người, bụng rỗng uống sữa tươi dễ bị đau bao tử.” Hứa Đào Nhi thành giải thích, “Tôi biết rất khát, nhưng trước lót dạ hai cái bánh mỳ .”

      ” Tuy rằng là siêu mẫu, chuyện gì cũng có người làm thay, nhưng những kiến thức cơ bản lại biết, phải bị người ta chê cười là ngu ngốc sao.”

      ” Khụ ! Khụ ! Tôi là…bị hiểu lầm là ngu ngốc…Khiến người ta ngu ngốc…Hình như là ngu ngốc… ra phải là ngu ngốc…”

      Thấy sắc mặt của càng lúc càng khó coi, Hứa Đào Nhi chán nản bĩu môi,” Ý của tôi là, tôi là đồ ngu ngốc được chưa?”

      Nếu người khác ngu ngốc, thà bản thân ngu ngốc mới đúng. Thượng Quan Dạ quay mặt qua chỗ khác để ý tới , chuyên tâm ăn bánh mỳ.

      Ăn hơn phân nửa, đột nhiên quét mắt về phía , “ xem có nên ra suy nghĩ của mình hay ? Tôi ghét nhất là người khác ấp a ấp úng.”

      ” Ách…Cái đó….” Hứa Đào Nhi đau đầu, đẩy đẩy gọng kính, sau đó nhanh, “Ở trong phòng chụp ảnh làm ra loại chuyện như vậy, thực lưu tâm sao?”

      Hỏi xong, lập tức đỏ mặt. Mà Thượng Quan Dạ nóng lạnh hỏi ngược lại, “Tại sao phải lưu tâm?”

      ” Nhưng, nhưng đó là phòng chụp hình, bên ngoài lại có nhiều nhân viên làm việc như vậy, sau đó lại chụp hình cảm giác phải rất kỳ quái sao?”

      ” Sau đó chụp hình loại này thế nào? Có gì kỳ quái. Cảm giác tới cứ thế mà làm, có chuyện sao?” trả lời rất thản nhiên, hoàn toàn để ý thân thể mình bị nhìn thấy.

      ” Thế nhưng cũng nên làm ở chỗ đó, là nhân vật công chúng, vẫn nên chú trọng hình tượng của mình. Lỡ như bị chụp được, ảnh hưởng đến thanh danh của , gia gia cũng mất hứng.”

      ” Thế nào? Còn chưa gả tới Thượng Quan gia, lấy thân phận chị dâu bắt đầu quản tôi sao? đáng tiếc, tôi có tâm tình nghe bất cứ kẻ nào khuyên nhủ. có thời gian nên ngẫm lại làm thế nào cải tạo bộ dáng xấu xí hơn. Bị người ta chụp tôi và ở cùng chỗ mới ảnh hưởng đến thanh danh của tôi.”

      ” Đúng rồi kéo tôi tới đây, còn phải là muốn ăn hiếp tôi…” Hứa Đào Nhi xoắn góc áo lầm bầm, hơi chút đề cao thanh trả lời , “Được rồi! Lần sau tôi nhớ mang khẩu trang.”

      ” No ! Đây phải vấn đề mang khẩu trang có thể giải quyết được. Toàn thân có chỗ nào có thể nhìn được.”

      ” À ! đúng ! Vừa rồi chúng ta phải thảo luận chuyện ở phòng chụp ảnh sao? cố ý chuyển trọng tâm câu chuyện sao? muốn trốn tránh?” ra, Hứa Đào Nhi có chút tiểu tâm cơ. Người thực cố ý chuyển trọng tâm câu chuyện phải là Thượng Quan Dạ mà là .

      Nhưng cũng có cách nào, tuy rằng có thói quen bị người khác khó nhìn, nhưng cho tới bây giờ chưa ai xấu xí đến tồi tệ như . là xấu nữ, nhưng cũng có tự tôn của xấu nữ.

      ” Tại sao tôi muốn chuyển trọng tâm của câu chuyện? Đối với hoa tâm của mình, tôi chưa bao giờ che giấu. Scandal tình ái tuần nào cũng đúng giờ lên trang nhất, người thành phố A này có ai biết tác phong của tôi sao? Nhưng càng như vậy, càng có nữ nhân kéo tới, tôi có cách nào đây.”

      ” Tôi chính là thích lên giường cùng nhiều nữ nhân khác nhau, ngày mất hứng thú, tôi liền vứt bỏ, đó chính là tôi.”

      nên bản thân mình như vậy, tôi biết phải là người như vậy.” Hứa Đào Nhi nắm chặt tay, vì tỏ thái độ sao cả mà tức giận, lồng ngực kịch liệt phập phồng.

      ” Đây chỉ là lớp ngụy trang của đúng ? Có lẽ chỉ vì cảm thấy mọi thứ đều trống rỗng cho nên mới biến bản thân thành như vậy?”

      ” Phì… ở đây giả trang thiên sứ, thánh nữ sao? nên làm bộ hiểu tôi, chỉ làm tôi cảm thấy ghê tởm mà thôi.”

      ” Tự qua, nam nhân là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới. Cho nên tôi lên giường cũng nữ nhân tuyệt đối phải là ngụy trang, càng phải bởi vì cảm thấy trống rỗng mà chỉ là muốn tìm kiếm kích thích mà thôi.”

      ” Thế nhưng, thế nhưng nuôi thiên nga và cá vàng… còn cứu bướm trắng , điều này rất lương thiện.”

      ” Lương thiện và hoa tâm có xung đột gì cả. Hơn nữa đây chỉ là tự cho rằng tôi lương thiện mà thôi, tôi chưa từng thừa nhận. Hừ! Tôi muốn tiếp tục cái đề tài này nữa.”

      muốn thừa nhận, vậy coi như tôi chưa gì cả. Có điều gạt được tôi cũng gạt được chính mình. Trái tim cho đáp án chính xác.”

      Trái tim cho biết đáp án chính xác? Sống lưng Thượng Quan Dạ cứng đờ, nhưng , chỉ trầm mặc tiếp tục lái xe.

      …………………………………………………………………..



      Xe thể thao dừng trước cửa biệt thự, thấy Thượng Quan Dạ xuống xe, Hứa Đào Nhi hiểu hỏi, “ còn muốn ra ngoài sao? muộn rồi.”

      ” Tôi còn phải đáp máy báy suốt đêm tới Milan tham gia tuần lễ thời trang quốc tế, tôi với gia gia.”

      ” Thế nhưng vừa mới chụp hình xong, thân thể chịu nổi.” Hứa Đào Nhi có chút bận tâm.

      cho rằng người mẫu chỉ có gương mặt, vóc dáng, là bình hoa để trưng bày sao? Lúc ngủ say, nhưng tôi lại bay trời hóa trang.

      “…” Hứa Đào Nhi biết minh tinh tuy rằng bề ngoài rất xa hoa, sung sướng nhưng phải nỗ lực rất nhiều mà người thường thể tưởng tượng được. nhất định là rất khổ cực.

      ” Được rồi ! Tôi sao cả, khổ sở cái gì? Ở máy bay cũng tồi, chỉ có thể nghỉ ngơi, quan trọng nhất là còn có mỹ nữ tiếp viên hàng . Nhớ tới, tôi còn có chút rạo rực.” Thượng Quan Dạ xoa xoa cằm, đôi mắt tỏa sáng.

      “…”

      chuyện này, có muốn lễ vật gì ?”

      ” Lễ vật?” Hứa Đào Nhi ngờ lại hỏi như vậy, có chút kinh hãi.

      ” Rất kỳ quái sao? Chỉ cần là nữ nhân mặc kệ là thành thị hay nông thôn đều muốn lễ vật phải sao? Có điều cũng đừng với tôi muốn cái gì nước hoa hay quần áo, trước khi thay đổi, mua cũng chỉ lãng phí.”

      là! Lúc nào cũng quên chế nhạo , Hứa Đào Nhi lập tức lắc đầu, buồn buồn , “ cần phung phí, tôi muốn gì cả, sớm trở về là tốt rồi.”

      ” Là đó, đừng hối hận. Tôi đây.” Thượng Quan Dạ hai lời phóng xe rời . Sớm trở về? Hình như đây là lần đầu tiên có nữ nhân với những lời này. chờ sao?

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :