1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mạt thế] Luôn có nhân loại muốn chăn nuôi tôi - Sanh Lạc Lạc [Update 40/185] Drop

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      ta @B.Cat cố hoàn trước tết để k phải tặng quà nhé:yoyo36::yoyo36:
      mà ta nghe tin vịt, h mới biết Sâm có dị năng :v

      Chương 108: Thấy chết cứu

      Sau khi Tần Mộ Yên tỉnh lại, Lệ Ngạn là người chạy qua đầu tiên, còn cười hỏi : "Mộ Yên, cậu thức tỉnh là dị năng gì?"

      Tần Mộ Yên hiểu cậu có ý gì, chỉ có thể nghi ngờ nhìn cậu. Lệ Ngạn mở hai tay ra, chỉ thấy bàn tay nổi lơ lửng ngọn lửa nhàn nhạt. Cái tay còn lại chính là cột nước!

      Tần Mộ Yên trợn mắt há hốc mồm, hồi lâu sau mới phản ứng được: "Đấy là... Dị năng? Cậu có dị năng rồi! Lại là song hệ!"

      ấy quả thực cao hứng sắp hỏng rồi, đường từ Bắc Hải lại đây, có dị năng là quá gian nan.

      Bởi vì là duy nhất trong đội ngũ, ấy cảm tính hơn. Khi xúc động khóc. Lệ Ngạn lập tức vỗ bả vai ấy : "Đây là chuyện tốt, cậu đừng thương tâm. Mau nhìn xem cậu thức tỉnh cái gì ."

      Tần Mộ Yên cảm thụ cái, kết quả trong cơ thể có bất kỳ dị động, sắc mặt ấy tái nhợt nhìn Lệ Ngạn: "Tôi... Tôi khả năng là cái gì cũng thức tỉnh..."

      Người khác đều chú ý tình huống bên này, vừa nghe thấy lời Tần Mộ Yên , lập tức lên tiếng. Dù sao bọn họ tại cũng là người có dị năng, chỉ có Tần Mộ Yên mình phải, khẳng định là càng khó chịu hơn.

      Vẫn là Lệ Ngạn phản ứng lại trước, cùng Tần Mộ Yên : " quan hệ, chúng ta thức tỉnh dị năng có thể bảo vệ cậu, về sau cậu đều đứng ở phía sau bọn tôi, được ?"

      Tần Mộ Yên năm nay hai mươi tuổi, lớn lên còn giống như mười bảy mười tám tuổi. Ánh mắt cũng ấm mềm mại, bởi vì Lệ Ngạn bảo đảm, ấy cũng sợ hãi nữa. Còn cười chúc phúc với những người này: "Mọi người đều thức tỉnh, tốt, về sau tôi có thể lười biếng rồi."

      Lệ Ngạn cũng cười hắc hắc, thực tế ai cũng đều hiểu, Tần Mộ Yên đơn giản là muốn làm cho bọn họ lo lắng mà thôi.

      Lệ Sâm cũng tới, chỉ Diệp Thiệu với Tần Mộ Yên: "Chúng ta hai người cũng phải là người có dị năng nhưng các cậu sử dụng thuốc thử, chính là vị bác sĩ này nghiên cứu ra. Vừa nãy tôi nghe Lệ Ngạn , trong đội ngũ có ít vũ khí đều nhờ nghĩ ra. rất thông minh, dựa vào trí tuệ mình cũng có thể sống tốt thôi."

      Tần Mộ Yên bị Lệ Sâm thổi phồng lên cũng đốt lên hy vọng. Ánh mắt nhìn Diệp Thiệu tràn đầy sùng bái.

      Bác sĩ lợi hại như thế là tấm gương của mình!

      Diệp Thiệu bị Lệ Sâm khen còn có chút thẹn thùng, nghĩ thầm ta cùng tình địch này thời gian qua đối phó nhau nữa, sao Lệ Sâm còn đến hữu ích của ta.

      Nhưng dù sao trong đội ngũ đều là đàn ông, cho dù chính mình đối với nũng nịu này có tình cảm dư thừa gì. Nhưng xuất phát từ lập trường đồng bạn suy tính cũng hy vọng ấy đừng quá khó chịu.

      Năng lực thừa nhận trong lòng Tần Mộ Yên vẫn rất cường đại, ấy đứng lên cảm ơn mọi người. Hơn nữa bảo đảm về sau nhất định cố gắng, kéo chân mọi người.

      Lệ Ngạn lại an ủi Tần Mộ Yên hai câu, sau đó cùng mấy đồng bạn khác : "Mặc dù chúng ta là từ Bắc Hải đến nhưng bây giờ chúng ta còn phải trở về chuyến. Mọi người nguyện ý cùng tôi ? đồng ý chờ sáng mai chúng ta liền tách ra ."

      Những người khác trong đội ngũ lập tức hô: "Đội trưởng, cậu ở đâu chúng tôi liền ở đấy!"

      "Đúng vậy, về Bắc Hải cũng tốt. Chúng ta quen thuộc với Bắc Hải hơn! Làm việc cũng tiện!"

      Tần Mộ Yên nhìn thoáng qua Lệ Sâm cùng Diệp Thiệu, biết Lệ Ngạn có thể đưa ra quyết định này, nhất định là bởi vì vị trai của cậu.

      ấy là tri ân đồ báo, Lệ Sâm đưa ra thuốc thử trân quý như thế cho bọn họ dùng, Tần Mộ Yên dĩ nhiên muốn giúp bọn họ. Vì vậy ấy cũng gật đầu: "Tôi theo các người!"

      Lệ Ngạn nghe lời này quay đầu đối với ấy ha ha cười tiếng: "Cậu phải cùng chứ, tôi là đội trưởng còn bảo vệ được cậu nhé."

      Tần Mộ Yên khẽ đỏ mặt, đáy mắt mảnh ôn nhu.

      Như là xác định hướng tới Bắc Hải mà , nghỉ ngơi cả đêm. Ngày thứ hai, mọi người liền tầng tầng lớp lớp xuất phát. giờ bọn họ trong đội ngũ mặc dù chỉ có mười hai người nhưng phần lớn đều là người có dị năng. Còn có bác sĩ có y thuật tinh xảo, cùng với đầu óc thông minh.

      Vào lúc lên đường, bọn họ đối với lần bôn ba này đều tràn trề lòng tin.

      ...

      Đoàn người Lệ Sâm kiên định xuất phát, còn đám Nam Ca bọn họ còn phải chờ ở trong xe đây.

      Tông Hạo Hiên cùng Tân Vũ Hoa sau thời điểm nửa đêm, còn mơ mơ màng màng ngủ giấc. Lúc chuẩn bị hừng đông, bọn họ mới nghe được thanh xe buýt.

      Hai người đều tỉnh, kéo kéo quần áo nửa khô dính ở người. Trong mắt Tông Hạo Hiên có nửa điểm mơ màng, hỏi Tân Vũ Hoa: "Dị năng cậu khôi phục thế nào rồi?"

      Tân Vũ Hoa cảm nhận cái, đối với ta gật đầu: " khôi phục toàn bộ."

      Tông Hạo Hiên cũng hồi phục tới trạng thái đỉnh ngọn núi, nắm chắc sức lực rồi ta liền mở cửa xe ra xuống trước. Tân Vũ Hoa cùng Nam Ca theo phía sau ta, người Nam Ca còn mặc áo khoác của ta.

      Lúc này xe buýt dừng lại, người xe đều nối đuôi nhau ra. Chỉ là mấy người này đều rất chật vật, quần áo bị rách tả tơi, có thể nhìn ra trải qua trận ác chiến.

      Bản thân bọn họ cũng xanh xao vàng vọt, ánh mắt cũng trống rỗng ánh sáng. Hơn nữa... Trước đấy vẫn là mười lăm người, tại chỉ còn lại mười ba. Hai người khác như thế nào, cần cũng biết.

      Nam Ca cũng là ở thời điểm đối mặt với bọn họ mới biết được, kỳ ngày tháng ở bên ngoài chút cũng an nhàn. ràng mới từ căn cứ Tân Bình rời hai ngày, lại có cảm giác dường như qua mấy đời. Ngày bình tĩnh vui vẻ như trước, biết về sau còn có thể trải qua hay .

      Người tài xế kia như cũ lên trước, lần này ông ta chủ động giới thiệu bản thân với Tông Hạo Hiên: "Tôi gọi là Hoa Kiệt, bọn họ đều là đồng bạn dọc theo con đường này gặp được."

      Hoa Kiệt xong, những người kia phía sau ông ta đều lần tên mình. Nam Ca nghe lần, chữ cũng nhớ được.

      Tân Vũ Hoa tuổi còn , hơn nữa lớn lên rất non cho nên để cậu giới thiệu trước tương đối dễ dàng khiến người ta bỏ xuống phòng bị.

      Còn như Tông Hạo Hiên cùng Nam Ca, người là quá lạnh như băng, người quá xinh đẹp. Từ khi vừa mới bắt đầu, ánh mắt quan sát bọn họ có ngừng lại.

      Hoa Kiệt nghe Tân Vũ Hoa xong còn cười cười: "Vậy chúng ta coi như là nhận biết."

      Tân Vũ Hoa vẻ mặt khờ dại gật đầu: "Đúng vậy đúng vậy. Hoa Kiệt đại ca, các người trung tâm thành phố như thế nào? Có phải nhặt được ít tinh hạch ?"

      Hoa Kiệt trong lòng cảnh giác lên, tinh hạch này cũng thể bị người khác cướp cho nên vẻ mặt ông ta đau khổ: "Ài, căn bản là có nhiều. Thời điểm chúng ta đuổi tới đều bị người khác cướp , về sau còn gặp được Zombie lại là cửu tử nhất sinh mới thoát ra được. Chúng tôi nhặt được tinh hạch cũng đều cho người trong đội tiêu hóa hết."

      Tân Vũ Hoa nhu thuận : "Hoa Kiệt đại ca vất vả rồi."

      Nhìn cậu có tìm bọn họ muốn tinh hạch nữa, những người sau lưng Hoa Kiệt mới từ từ thu hồi ánh mắt phòng bị.

      Tân Vũ Hoa gọi Hoa Kiệt đại ca dài, Hoa Kiệt đại ca ngắn bắt đầu lời khách sáo. Nhưng tất cả mọi người hành tẩu thời gian dài ở tận thế như vậy, có vài người có thể đơn giản tin tưởng người khác.

      Cuối cùng Tân Vũ Hoa chỉ đổi được chút thức ăn, cho Tông Hạo Hiên mang về. Ba người trở về Hummer, Nam Ca cần ăn cái gì đó liền ngồi ở vị trí kế bên tài xế cọ xát thanh đao.

      Tân Vũ Hoa còn cùng Tông Hạo Hiên phiền muộn : "Hoa Kiệt miệng quá kín. Căn bản cũng biết lai lịch bọn họ, chỉ có thể thông qua màu sắc đồng tử phán đoán đến cùng là dị năng gì."

      Bánh mì khô cằn cắn ở trong miệng, Tông Hạo Hiên nuốt xuống xong mới vỗ vỗ bả vai Tân Vũ Hoa: "Cậu làm cực kỳ tốt."

      Tân Vũ Hoa khụt khịt mũi thở dài, cũng biết là lòng chua xót nhiều chút, hay là thất bại nhiều chút.

      Nam Ca chú ý động tĩnh sau lưng, chợt nghĩ, hóa ra Tông Hạo Hiên cũng phải là người lạnh lùng như ngoài mặt, chỉ dọc theo con đường này, ta vẫn luôn rất chiếu cố Tân Vũ Hoa.

      Hai người mới vừa ăn xong chút bánh liền nghe đến xe buýt bên cạnh kia truyền đến trận xôn xao.

      Liếc mắt nhìn nhau, ba người lại xuống xe.

      Hóa ra mười mấy người đối diện vây quanh người đàn ông. Còn có vài người rút vũ khí ra nhắm ngay người đàn ông này.

      Người kia nước mắt nước mũi giàn giụa, ngừng giải thích: " phải mà, thời điểm tôi vừa mới cùng Zombie đánh nhau căn bản cũng có bị chúng nó làm bị thương..."

      Coi như là ta giải thích như thế, những người khác cũng tin bởi vì cánh tayanh ta thẩm thấu ra máu.

      Nam Ca vừa nghe tới hương vị máu tươi, có chút hưng phấn, lúc này rất hứng thú nhìn ta.

      Tông Hạo Hiên cùng Tân Vũ Hoa có chuẩn bị xen vào việc của người khác, dù sao Hoa Kiệt mới là đội trưởng của đội ngũ này.

      Giờ phút này ánh mắt Hoa Kiệt cũng lạnh như băng, nhìn chằm chằm người đàn ông kia: "Nhưng bị thương, tại sao phải giấu giếm?"

      Người đàn ông quỳ mặt đất hiển nhiên cũng sụp đổ: "Bởi vì tôi cũng biết là bị thương như nào..."

      " vừa mới phải là bị Zombie làm bị thương! tại lại đổi giọng!" bén nhọn kêu, dao găm tay như kiểu lập tức đâm lên người đàn ông kia: "Vẫn là thừa dịp chưa có hóa Zombie, giết !"

      Người đàn ông run rẩy hướng ra sau trốn: " phải mà ..." ta năn nỉ: "Tôi phải là bị Zombie cắn bị thương, các người tin tưởng tôi ..."

      Coi như là ta như thế, người trong đội ngũ vẫn định buông tha người đàn ông này. Chỉ có đôi tình lữ kia, thủy chung luôn yên tĩnh ngồi ở bên, có nhúng tay.

      Tân Vũ Hoa nhịn được, giọng hỏi Nam Ca: "Nam Ca tỷ, chị xem người đàn ông kia bị thương, đến cùng có phải Zombie tạo thành ?"

      tại Nam Tiểu Ca, đường về não là cong cong quẹo quẹo. Giống như là rời Lệ Sâm, trong đêm, liền lớn lên.

      Tâm tư nhân loại quá tàn khốc, chỉ có thể thay đổi trở nên tàn khốc hơn mới có thể hiểu được. Vì vậy Nam Ca nhàn nhạt : "Bất kể là phải hay hoàn toàn có thể đem người đàn ông này trói lại, quan sát cả đêm phải sao? Bọn họ ràng mấy phút đồng hồ cũng chờ được. Cậu cảm thấy, bọn họ nghĩ buông tha ta hay vẫn là giết ta?"

      Tân Vũ Hoa hiểu ra. Coi như là bọn họ tại cứu người đàn ông này người khác cũng tìm lý do khác giết ta. Vì vậy Tân Vũ Hoa chỉ có thể cưỡng bách chính mình thu hồi ánh mắt, tâm tình trầm trọng cùng Tông Hạo Hiên trở về.

      hai bước, phát Nam Ca còn hứng thú đứng ở tại chỗ xem, Tân Vũ Hoa gọi : "Nam Ca tỷ, chị trở lại sao?"

      Nam Ca khoát khoát tay: "Các người lên xe trước , tôi xem chút người này bị bọn họ ném nơi nào."

      xong, còn nuốt ngụm nước bọt.

      Đến đây Tân Vũ Hoa triệt để hiểu được ý đồ của Nam Ca, trách được ấy cứu người nha, ấy đem người kia trở thành điểm tâm rồi!

      Nam Ca như này ràng hơn chút, mặt Tân Vũ Hoa đen lại lên trước túm : "Nam Ca tỷ, chị nhanh trở về !"

      Mặc dù biết xuất phát từ nguyên do gì, tại Tân Vũ Hoa suy tính đều là thể để cho thân phận của Nam Ca tỷ lại bại lộ!

    2. kabi_ng0k

      kabi_ng0k Member

      Bài viết:
      68
      Được thích:
      80
      Hạnh phúc là đêy, mỗi lần vào là có chương mới :yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      fear thích bài này.

    3. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Ahoho. Hoàn trước tết mới hạnh phúc làm sao, cơ mà đến tết ko gặp 2 chị cũng có chút buồn. Nàng @fear năng suất là ai cũng thương hơn cả bình thường đó. Keke
      Riêng a Lệ Sâm ta nghĩ ko chỉ có dị năng gian mà rất có thể a còn có dị năng thời gian nữa cơ. Vì như chi tiết trước đó, ràng chiếc xe nổ trước mắt 2 chị, vậy làm sao mà kịp giấu đây. Chậc chậc
      huynhphuc9494fear thích bài này.

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Lệ Sâm khủng thế ah. Nam Ca nhặt được kho báo rồi. Thanks Nàng
      fear thích bài này.

    5. huynhphuc9494

      huynhphuc9494 Active Member

      Bài viết:
      149
      Được thích:
      188
      Mình cũng nghĩ như @B.Cat 1 like cho bạn, cả chi tiết diệp thiệu hỏi lệ sâm giấu ở đâu nhưng lệ sâm ko cũng là 1 điểm sáng
      B.Catfear thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :