1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mạt thế] Luôn có nhân loại muốn chăn nuôi tôi - Sanh Lạc Lạc [Update 40/185] Drop

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 104: Bị buộc tách ra

      là oan gia ngõ hẹp, Tân Vũ Hoa làm sao biết tại người muốn giết nhất chính là Đường Tư Nguyệt chứ?

      Nếu như phải là ta cản trở, mình cùng Lệ Sâm sao có thể tách ra?

      Đường Tư Nguyệt ung dung tỉnh lại, mới bắt đầu cũng phát bản thân ở địa phương nào. Tuy nhiên thanh cánh quạt vẫn làm ta quen thuộc. Nghĩ thầm, chẳng lẽ mình được người khác cứu ra?

      ta lập tức vui sướng trở lại, từ mặt đất ngồi dậy nghĩ tới nhượng bộ trước. thể để cho bọn họ bỏ lại mình. Nhưng ai biết, mới vừa ngẩng đầu liền chống lại ánh mắt Nam Ca!

      Đường Tư Nguyệt mãnh liệt hét ầm lên, quay đầu nhìn lại Tân Vũ Hoa, bắt lấy ống quần cậu : "Nam Ca là Zombie! là Zombie!"

      Tân Vũ Hoa bây giờ ánh mắt nhìn Nam Ca cũng phức tạp, cậu cũng muốn hỏi, đến cùng có phải Zombie hay . Nhưng mà cậu hỏi được.

      Vừa mới nãy quyết định mang theo Đường Tư Nguyệt, ra chính là vì cho Nam Ca tỷ trút giận. Vì vậy Tân Vũ Hoa quyết định nghe theo trái tim của mình, móc tay Đường Tư Nguyệt ra.

      Nam Ca đỡ cửa khoang từ từ đứng lên.

      Váy bị rách tả tơi, thời điểm vừa mới nãy đánh nhau, dây chuyền kim cương cũng biết rơi nơi nào. đầu tóc đen cột chắc giờ phút này cũng rơi xuống khoác bờ vai.

      tới bên cạnh Đường Tư Nguyệt, như cười như nhìn ta: " tôi là Zombie?"

      Đường Tư Nguyệt sợ hãi muốn chết, muốn dùng tinh thần lực công kích nhưng ai biết, chính mình căn bản phải là đối thủ của Nam Ca!

      Nam Ca trực tiếp nắm bả vai ta, mang ta tới bên cạnh mình sau đó cười lạnh : " đúng, tôi xác thực là Zombie. biết Zombie thích ăn nhất là cái gì ?"

      Đường Tư Nguyệt sợ hãi, bắt đầu cầu xin tha thứ: "Nam Ca tha cho tôi. Trước kia là tôi bị ma quỷ ám ảnh..."

      "Tôi rất là khinh thường thời điểm các người nên ra tay lại buông tha, thời điểm buông tha Mạnh Nham, tôi nên đứng ra giết ta. Nếu nào có chút chuyện đằng sau này? Còn có thời điểm ở bệnh viện Biện thành ám toán tôi, tôi cũng nên đao chém chết ."

      Hàm răng Đường Tư Nguyệt đều run rẩy, nhìn ra Tân Vũ Hoa rung động lập tức cầu khẩn cậu: "Cậu cứu tôi với, chúng ta đều là con người mà."

      Trong đầu Tân Vũ Hoa tiến hành giao chiến thiện ác, làm sao bây giờ. Cậu chẳng thể nghĩ tới tình phát triển thành dạng này!

      Nam Ca vỗ vỗ mặt Đường Tư Nguyệt, với ta câu sau cùng: "Cho nên tại tôi quyết định giết , người có dị năng hệ tinh thần hệ là thứ tôi ưa thích thứ hai."

      " thể..." đợi Đường Tư Nguyệt xong, Nam Ca mạnh mẽ dùng tinh thần lực khống chế ta. Đồng thời hung hăng cắn lên động mạch cần cổ ta!

      Nếu là Đường Tư Nguyệt lúc trước, máu khẳng định có hương thơm mỹ vị như thế, nhưng mà bây giờ ta là người có dị năng cấp ba. biết ăn bao nhiêu tinh hạch của Thái Phong Mậu, vị máu là làm cho Zombie muốn ngừng mà được.

      Đường Tư Nguyệt mới bắt đầu vẫn còn có ý thức, nhưng mà chậm rãi cũng bởi vì mất máu quá nhiều, có khí lực. Mà cuối cùng, ta là tươi sống đau chết.

      Nam Ca thậm chí còn buông áp chế ra, làm cho ta cảm nhận chút cảm giác máu từ trong thân thể từng chút bị hút ra đến cùng là như nào.

      Chờ thời điểm Nam Ca buông Đường Tư Nguyệt ra, trong ánh mắt ta cũng nhìn thấy đồng tử. Thân thể ta ngừng co quắp máy bay trực thăng, nhưng mà vết thương ở cổ lại giọt máu cũng chảy ra.

      đến mấy phút nữa, ta chết hẳn.

      Đối với người chết, Nam Ca chút tâm tư giữ lại cũng có, đối với Tông Hạo Hiên tiếng: "Đem khoang cửa mở ra."

      Tông Hạo Hiên ra ngồi ở phía trước vẫn biết phía sau xảy ra chuyện gì. Nhưng ta có nhìn Nam Ca, chỉ là mở cửa khoang ra.

      Nam Ca giống như là vứt rác mà đem thi thể Đường Tư Nguyệt trực tiếp ném xuống. Cao như thế, ngã xuống khẳng định hài cốt còn.

      Chờ lần nữa ngồi trở lại trong buồng máy bay, quanh thân Nam Ca lại khôi phục khí lực. Hơn nữa lần này bởi vì máu Đường Tư Nguyệt thúc giục, thế nhưng mơ hồ cảm giác được năng lực của mình lại muốn phát sinh biến hóa.

      Thời điểm mới bắt đầu, chỉ có thể cảm giác mấy trăm mét xung quanh, về sau phạm vi lớn hơn, còn có thể nghe được thanh .

      Lần này sao? biết thay đổi thế nào đây?

      Tân Vũ Hoa luôn thủy chung nháy mắt nhìn chằm chằm Nam Ca. vừa mới biểu chứng minh giống như lời Đường Tư Nguyệt , là con Zombie.

      Nam Ca chống đỡ thân thể còn đối với Tân Vũ Hoa cười cười: "Sao thế? Sợ hãi? Hay là muốn giết tôi?"

      còn nhớ khóc bao sợ nhất chính là Zombie, tại có Zombie trước mặt cậu giết chết người, cậu khẳng định cũng khóc ?

      Thần kỳ là Tân Vũ Hoa có khóc, cậu chỉ xoay đầu qua bên. Trong nội tâm quá loạn, cậu biết phải đối mặt với Nam Ca như thế nào.

      ...

      Lệ Sâm lái xe mang Diệp Thiệu cùng máy bay trực thăng hướng ngược lại.

      Diệp Thiệu nhớ tới vừa mới nãy bộ dáng Lệ Sâm dẫn ta lên xe, cuối cùng nhịn được hỏi thăm câu: "Chiếc xe này của ... Trước đây giấu ở nơi nào vậy?"

      ta xác định trong căn cứ có dạng xe cao cấp như này!

      Lệ Sâm trả lời Diệp Thiệu, chỉ : " tuyển chọn địa phương, tôi đưa qua. Tôi còn muốn tìm Nam Ca."

      Diệp Thiệu đương nhiên chịu : "Tôi cũng muốn tìm Nam Ca! tại ấy theo Tông Hạo Hiên , ai biết phát sinh cái gì chứ?"

      Lệ Sâm cũng đặc biệt lo lắng, nhưng mà lo lắng có ích lợi gì? Đường tìm Nam Ca cũng bị thiên thạch phá hư.

      Diệp Thiệu thấy Lệ Sâm trầm mặc, do dự chút hay là hỏi : "Nam Ca ấy... là Zombie?"

      "Sao nào? Biết ấy là Zombie, sợ hãi hay là chê bai vứt bỏ?" Lệ Sâm lạnh lùng hỏi.

      Diệp Thiệu trầm tĩnh lại: "Tôi có sợ hãi, cũng có ghét bỏ. Mặc kệ ấy biến thành bộ dáng gì, ấy đều là Nam Ca."

      "Vậy có thể tiếp nhận ấy từng là bác sĩ cứu sống mạng người, tại chỉ khao khát máu tươi nhân loại sao?" Lệ Sâm hỏi xong, Diệp Thiệu quả nhiên biết nên trả lời thế nào.

      Trong xe hoàn toàn yên tĩnh, Lệ Sâm hiển nhiên cũng muốn tiếp tục đề tài này. Mà bọn họ vài cái tiếng đồng hồ, Diệp Thiệu phát bọn họ thế nhưng lại chạy đến căn cứ Hoa Nguyên.

      Thiên thạch kia rơi xuống, đối với căn cứ Hoa Nguyên cũng có ảnh hưởng, tuy nhiên cũng lớn. Tối thiểu nhất, người trong căn cứ còn sống sót, tòa nhà cũng còn hoàn hảo.

      Lệ Sâm mới vừa xuống xe liền phát đội người muốn tiến vào căn cứ Hoa Nguyên. Tuy nhiên người đầu lĩnh kia hiển nhiên cùng người trong căn cứ thương lượng cái gì đó.

      Lệ Sâm nhìn bóng lưng ta, thân thể đột nhiên cứng đờ.

      Người trông coi căn cứ này còn có chút kiên nhẫn, vung vẩy tay: "Đều , tại căn cứ chúng ta thu người bình thường, các người nhanh thôi."

      Thái Phong Mậu rất có dã tâm, Diệp Thiệu nghĩ thầm thuốc kích thích kia, ông ta khả năng cũng muốn dùng người người bình thường!

      Đoàn người này đều phong trần mệt mỏi, người dẫn đầu dáng người cao ngất, tóc đen lưu loát, giọng của người thanh niên đặc biệt ôn nhuận: "Chúng tôi tiến vào căn cứ cũng được, nhưng người phụ trách đâu? Tôi muốn dùng tinh hạch cùng bọn họ đổi lấy chút ít vật tư."

      "Các người còn có tinh hạch sao?" Giữ cửa cười nhạo tiếng: "Các người vẫn là nhanh chút , vật tư trọng yếu như thế ai có thể cho các người?"

      Người thanh nien đằng trước kịp cái gì, Lệ Sâm sau lưng vẫn lạnh lùng : " có sai, chúng tôi cũng chuẩn bị đổi vật tư với các người."

      Người thanh niên đằng trước mạnh mẽ xoay đầu lại, thể tin nhìn Lệ Sâm. Bởi vì quá kích động, cậu còn dùng sức dụi dụi con mắt, giọng run rẩy hỏi: "? Tại sao lại ở chỗ này?"

      Đây cũng là Lệ Sâm muốn hỏi Lệ Ngạn, tuy nhiên giờ phút này hiển nhiên phải là thời cơ tốt.

      chỉ là nhìn thoáng qua mấy người thanh niên đằng sau em trai, sau đó vỗ vỗ bả vai Lệ Ngạn: " tại thay đổi giống như đại nhân rồi, vất vả cho em."

      "..." Lệ Ngạn suýt chút nữa khóc lên.

      Bộ dáng này quả thực dọa hỏng những người đồng bọn của cậu. Nên biết dọc theo con đường này, Lệ Ngạn túc trí đa mưu, là người bọn họ tin tưởng dựa dẫm, người trước mặt này là trai cậu sao? Cũng đúng, hai người lớn lên giống nhau.

      Nhưng mà bọn họ như thế nào cũng nghĩ tới, Lệ Ngạn thế nhưng lấy đụng phải cậu liền biến thành đứa bé nha!

      Lệ Sâm cũng rất kích động, dù sao dọc theo con đường này, chính là muốn tìm kiếm Lệ Ngạn. tại vừa vặn đụng phải cậu, loại trùng hợp này khiến cũng muốn cảm tạ trời đất.

      Để Lệ Ngạn đứng sau lưng, nòng súng Lệ Sâm nhắm ngay người giữ cửa: "Tôi biết tất cả tinh toàn bộ xuất hành, tại ngoan ngoãn mở cửa ra nếu tôi giết ."

      Người giữ cửa kia đối mặt với uy hiếp sinh mạng đương nhiên dám thất lễ, run rẩy mở cửa.

      Nhưng ai biết, Lệ Sâm cũng vào mà là ở cửa phòng truyền thanh, đánh kênh khuếch trương thanh, giọng lạnh như băng vang lên: "Người trong căn cứ Hoa Nguyên nghe đây, cho các người mười phút thời gian rút lui ra khỏi căn cứ. Sau mười phút ra tôi đem căn cứ oanh tạc. Lặp lại lần nữa..."

      Người trong căn cứ vừa nghe thấy truyền thanh này, khó hiểu cực kỳ. Còn tưởng rằng là trò đùa dai, hùng hùng hổ hổ cũng có rút lui khỏi căn cứ.

      Lệ Ngạn thấy Lệ Sâm ra, nghi ngờ hỏi: ", đây là như thế nào nha... Sao muốn nổ cái căn cứ này?"

      "Em mặc kệ." Lệ Sâm bóp thời gian, trong vòng mười phút, đem hết thảy chuẩn bị tốt, đạn pháo cũng gác ở xe. Chờ mười phút vừa qua, ánh mắt cũng có nháy cái, đánh tới cao ốc trung tâm căn cứ!

      Tiếng vang lớn như thế đương nhiên kinh động mọi người, bọn họ nghĩ tới, truyền thanh kia phải là giỡn!

      Mà xa xa còn chưa xong, Lệ Sâm oanh tạc hết cao ốc trung tâm xong, làm bộ muốn tiến hành oanh tạc cao ốc khác, Lệ Ngạn từ trước đến giờ cũng biết người cậu mang nhiều vũ khí tính sát thương lớn như thế!

      Trong căn cứ ngừng có người chạy đến, còn tránh né đạn pháo, bởi vì chủ yếu là người lãnh đạo đều ở đây. Rất nhanh trong căn cứ rối loạn lung tung.

      Mà động tác Lệ Sâm chuẩn bị xác định địa điểm phóng ra cũng có thay đổi qua, bộ dáng đeo kính cực kỳ nghiêm túc lạnh lùng, toàn bộ căn cứ đều đầu hàng mới dừng tay.

      Cao ốc trung tâm bị hủy, trong căn cứ mảnh hốt hoảng.

      Lệ Sâm quản Diệp Thiệu, trực tiếp liền lái xe xông vào trong căn cứ đến chỗ trước tòa nhà.

      Sau khi xuống xe, vào nhìn thấy dụng cụ vô tuyến trong nhà còn hoàn hảo, yên tâm lại, bắt đầu vận hành thử kênh.

      đợi bao lâu, kênh liền chuyển được thanh Tông Hạo Hiên vang lên: "Ai đấy?"

      "Tôi là Lệ Sâm." Giọng giống như lúc đối mặt với Thái Phong Mậu lạnh lẽo như vậy, nhưng vẫn nghe được người bên kia chợt rùng mình: "Tôi biết Nam Ca ở trong tay . dám động đến ấy tôi liền giết ."

    2. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 105: Chờ tôi tìm em

      Tông Hạo Hiên cũng nghĩ tới Lệ Sâm nhanh như thế có thể liên lạc với mình, dù sao bọn họ bây giờ còn ở máy bay trực thăng.

      Căn cứ Tân Bình bị phá hủy, Lệ Sâm muốn tìm thiết bị vô tuyến để liên lạc chỉ có thể căn cứ Hoa Nguyên gần nhất.

      ra xe Lệ Sâm cũng có thiết bị, tuy nhiên nó thể truyền tín hiệu đến máy bay trực thăng. Cũng thiệt thòi phải lái xe đến nơi này mới có thể tìm được Lệ Ngạn.

      Giọng Lệ Sâm lạnh như băng. Tông Hạo Hiên ý thức được chẳng hề đùa nhưng đối mặt với Lệ Sâm, Tông Hạo Hiên vẫn có thần sắc e ngại gì.

      Bên miệng Tông Hạo Hiên còn mang theo vẻ tươi cười: " còn biết ấy tại trong tay tôi? Chuyện ấy là Zombie, sớm biết ."

      Lệ Sâm lo lắng nhất chính là điểm này. Mình có thể tiếp nhận Nam Ca là con Zombie, hơn nữa khắp nơi dùng thế lực bắt ép hành động, nhưng những người khác chưa hẳn.

      Nếu như chỉ có mình Tân Vũ Hoa, Lệ Sâm còn có chút nắm chắc. tại đụng phải Tông Hạo Hiên, Lệ Sâm nhìn ra suy nghĩ trong lòng người đàn ông này. Vì vậy chỉ có thể trầm ngâm lát, nhàn nhạt xem như giảm thái độ: "Nam Ca có phải ở bên cạnh ?"

      Nam Ca vừa rồi ngồi ở trong góc máy bay trực thăng động cũng dám động. Kỳ trong nội tâm cũng thấp thỏm, dù sao năng lực Tông Hạo Hiên quá mạnh mẽ. Nếu là ta liên hợp với Tân Vũ Hoa giết mình rất khó thoát .

      Bây giờ nghe thấy giọng Lệ Sâm, kích động muốn khóc lên. Thái độ lạnh như băng lúc đối mặt với Tân Vũ Hoa cùng Tông Hạo Hiên biến mất thấy gì nữa, nhanh chóng đụng ngã đồ vật trước mặt, nhào tới thoại đàm hô lên: "Lệ Sâm tôi ở đây!"

      Thời điểm theo Lệ Sâm vẫn luôn cảm thấy cái người đàn ông này khắp nơi áp bức mình, nhưng bây giờ rời . Nam Ca nghĩ đến đều là những chuyện Lệ Sâm trả giá vì mình.

      Đồ mặc người bây giờ là váy đỏ Lệ Sâm tìm trở về cho . Nghĩ đến lúc trước còn cùng Lệ Sâm , xinh đẹp nhất. tại so với ai khác cũng muốn chật vật hơn.

      Lệ Sâm nghe được giọng Nam Ca, tim đều muốn nhấc lên. Tuy nhiên xem ra còn rất có tinh thần, tối thiểu nhất Tông Hạo Hiên có làm cái gì .

      Vì vậy lập tức : "Nam Ca, mặc kệ tại em ở đâu đều phải dựa theo chúng ta ước định, Bắc Hải chờ tôi. Tôi nhất định mau chóng tìm em. Còn như những người khác..." Lệ Sâm biết Nam Ca yếu cho nên lời cũng dẫn theo tia uy hiếp: "Người nào cản trở em em giết luôn ."

      Tông Hạo Hiên biết Lệ Sâm đe dọa mình, Nam Ca nghe xong, dùng sức gật đầu: "Ừ, tôi ở Bắc Hải chờ ."

      đợi Lệ Sâm nữa, Tông Hạo Hiên liền cắt đứt truyền tin, hơn nữa còn đóng thăng tín hiệu máy bay.

      Thiên thạch rơi xuống, khí thay đổi càng kỳ quái hơn. Vốn là ngoài trụ sở vẫn là mảnh sáng rỡ, bây giờ mới bay thời gian bao lâu cũng mưa to mưa tầm tã.

      Máy bay trực thăng bay chẳng hề cao cho nên cũng ở trong màn mưa, bởi vì mưa to quấy nhiễu, tín hiệu máy bay trực thăngcũng thay đổi rối loạn.

      Sau khi Lệ Sâm nhìn thấy tín hiệu bị Tông Hạo Hiên đơn phương chặt đứt liền cố gắng tiếp tục liên lạc nhưng mà liên tiếp thành công.

      Lệ Ngạn cũng mang đội người từ ngoài trụ sở đến, cậu nhìn Lệ Sâm di chuyển thiết bị điện vô tuyến, cũng đoán được cố liên lạc người nào đó. biết mình có biết người kia hay , cùng Lệ Sâm là quan hệ như thế nào?

      Lệ Sâm có chút nào muốn cùng Lệ Ngạn giải thích, ngược lại là nhìn cậu cái: "Lại đây giúp tay."

      Có đám người Lệ Ngạn hỗ trợ, thiết bị trong căn cứ rất nhanh bị mang .

      Cư dân trong căn cứ Hoa Nguyên giờ phút này đều đứng ở bên ngoài trụ sở, Lệ Sâm lên tiếng bọn họ căn bản là dám vào.

      Mà Lệ Sâm căn bản cũng muốn ở lại chỗ này. Tân Bình căn cứ rơi xuống, căn cứ Hoa Nguyên này gần sát hố thiên thạch, nếu như dời rất dễ dàng bị phóng xạ.

      Vì vậy tìm được người phụ trách trước căn cứ, để Lệ Ngạn ràng ý đồ. Hơn nữa dùng tinh hạch đổi lấy lượng vật tư, đều chứa ở xe Lệ Ngạn.

      Lúc muốn rời , Lệ Sâm cùng tất cả mọi người trịnh trọng : "Thiên thạch đối với con người nguy hại thể đo lường, các người có năng lực mau rời khỏi nơi này."

      Những người khác biết chuyện thiên thạch rơi xuống nhưng vừa nghe rời , ít người vẫn là đỏ mắt lên.

      Mặc dù phúc lợi trong căn cứ Hoa Nguyên cũng tính là tốt, từ người lãnh đạo căn cứ đến người có dị năng đều rất thích ức hiếp dân chúng bình thường. Nhưng bên trong này tối thiểu nhất vẫn là chỗ dung thân.

      Trời đất bao la, bọn họ rời có thể nơi nào? Huống chi tại bởi vì thiên thạch ảnh hưởng, Zombie có xuất động. Cái loại sinh vật đó vốn là tử vong, bọn chúng sợ phóng xạ, rất nhanh đến công kích nhân loại phải ?

      Những nghi hoặc này cũng có người giải đáp cho bọn họ.

      Thấy đoàn người Lệ Sâm phải ly khai, những dân chúng này còn có hy vọng Lệ Sâm có thể dẫn bọn họ đoạn đường. Diệp Thiệu mặc dù là bác sĩ nhưng nghe đến cầu này trong lòng có chút thoải mái.

      Cũng là bởi vì Thái Phong Mậu có lòng tham mới để cho toàn bộ căn cứ Tân Bình bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, ta còn có rất nhiều tài liệu trân quý mang được.

      Cho dù dân chúng bình thường căn cứ Hoa Nguyên là vô tội, Diệp Thiệu cũng thể cứ như vậy vứt bỏ hiềm khích lúc trước mà dẫn bọn họ . Nhưng đây dù sao cũng là xe Lệ Sâm, Diệp Thiệu gì.

      Lệ Sâm nhìn những dân chúng này khẩn cầu mình, khỏi nghĩ đến thời điểm ở thượng kinh, cái bệnh viện tìm kiếm dụng cụ cũng đụng phải đoàn người.

      Khi đó thể mang bọn họ lại để cho bọn họ khẩu súng.

      Lúc này mới qua mấy tháng, tâm tình hề giống trước nữa. Vì vậy mặt lạnh tanh cự tuyệt: "Trong tận thế nếu như các người chỉ có thể dựa vào người khác, cuối cùng cũng bị cái thế giới này đào thải."

      quay đầu nhìn thoáng qua phương hướng Bắc Hải, từ thượng kinh bôn ba đến nơi đây. Lúc này người phải tìm, biến thành tiểu nương Zombie đáng .

      vô cùng nhớ .

      "Huống chi, tôi còn có người phải tìm. thể mang các người." xong, Lệ Sâm cứ như vậy khởi động xe mang đội người Lệ Ngạn rời cửa căn cứ Hoa Nguyên.

      Xe chạy ra khỏi cửa rất xa, Diệp Thiệu từ cửa sổ xe hướng ra sau xem, cửa trụ sở chỉ còn lại đám người biết làm sao.

      Vừa mới nãy tuy lời Lệ Sâm dễ nghe nhưng quả có đạo lý. Tận thế quá tàn khốc, rất có thể qua hôm nay có ngày mai.

      Vừa muốn quay đầu trở về, Diệp Thiệu mắt sắc phát phía sau xe dùng miếng vải đen che kín ít cái hòm. tại miếng vải đen kia có chút chếch , ta dùng tay vén lên nhìn thấy cảnh tượng trước mắt khỏi trợn to hai mắt.

      ...

      máy bay trực thăng, Nam Ca còn muốn cùng Lệ Sâm thêm mấy câu mà. Ai biết Tông Hạo Hiên trực tiếp đem vô tuyến điện chặt đứt.

      gấp đến độ giậm chân, ánh mắt nhìn Tông Hạo Hiên đều dẫn theo oán giận. "Làm thế nào có thể gọi lại?" Nam Ca đem thứ này trực tiếp trở thành điện thoại để dùng, giọng cực kỳ nôn nóng, giống như là Tông Hạo Hiên để cho làm được, liền muốn động thủ vậy.

      Tông Hạo Hiên cũng chịu uy hiếp, vốn là ta lớn lên rất cao, rũ xuống rèm mắt nhìn Nam Ca: "Máy bay trực thăng chúng ta tiếp tế đủ, phải nhanh chút tìm địa phương hạ xuống, trở về ngồi ."

      Nam Ca há to mồm, còn tái diễn vấn đề lần nữa: "Tôi muốn gọi trở về..."

      "Nam Ca tỷ..." Tân Vũ Hoa yếu ớt kêu tiếng, muốn cho biết đừng chọc Tông Hạo Hiên. ta là người mạnh nhất trong tiểu đội năm người. Nam Ca là Zombie cũng phải là đối thủ của ta...

      Nếu lúc trước, Tân Vũ Hoa khẳng định thân mật thắm thiết tới kéo bàn tay bé của Nam Ca, bây giờ bởi vì đối mặt là con Zombie, cậu cũng dám động.

      Tông Hạo Hiên xoay người, căn bản có đem Nam Ca trở thành uy hiếp. Nghĩ đến Lệ Sâm vừa mới cảnh cáo, ta cũng cảm thấy muốn cười.

      Nếu như ta muốn giết Nam Ca, từ lúc Đường Tư Nguyệt bị vứt xuống máy bay trực thăng ra tay, còn chờ tới bây giờ sao?

      " muốn từ máy bay trực thăng rơi xuống trung hài cốt còn ngoan ngoãn ngồi xuống." Tông Hạo Hiên lạnh như băng , vốn là khuôn mặt tuấn mỹ cũng khiến người khác rùng mình.

      Quả nhiên câu này vẫn rất có tác dụng, Nam Ca phồng gò má sưng mặt lên, chỉ có thể lại lần nữa ngồi vào vị trí cũ.

      Bởi vì cùng Lệ Sâm trò chuyện, Nam Ca vẫn cao hứng. Hơi thở hàn cự người ngoài ngàn dặm lúc nãy cũng tiêu tán thấy.

      Tân Vũ Hoa ngồi ở chỗ xa, máy bay trực thăng ngừng ở trung lay động, hết thảy đều có Tông Hạo Hiên thao túng.

      ta nhìn chằm chằm thứ chợt lóe chợt lóe, phía cái bản đồ điện tử giản dị, có thể nhìn ra Tông Hạo Hiên tìm điểm dừng chân thích hợp.

      Nam Ca cũng chú ý tới Tân Vũ Hoa còn quan sát mình, lần này cũng hỏi lại cậu cái gì, dứt khoát nhắm mắt lại. Tựa ở cabin nhắm mắt dưỡng thần.

      Tân Vũ Hoa có chút buồn bực. Cậu giết rất nhiều Zombie nhưng đối với Zombie vẫn còn e ngại.

      Cho nên đối mặt với Nam Ca, ý tưởng của cậu mới có chút phức tạp. để cậu ra tay với Nam Ca là tuyệt đối thể.

      Có thể để cậu thân cận cùng Nam Ca, giống như cậi cũng làm được ...

      Tân Vũ Hoa cúi đầu xuống, đầu tóc màu rơm mềm mại rủ xuống, mặt, trong mắt tiểu thiếu niên đều là giãy giụa cùng nghi ngờ.

      Máy bay trực thăng ở trung bay hơn giờ, trong lúc này ai cũng thêm gì, liền ở lần thứ ba cảnh báo năng lượng vang lên nhắc nhở tài nguyên lập tức triệt để tiêu hao sạch, Tông Hạo Hiên tìm được điểm dừng chân.

      Đây là chỗ trong cao ốc thành thị, mặc dù trải qua tai hoạ nhưng bởi vì chẳng hề ở tâm địa chấn cho nên có bị hư hại. Đỉnh cao ốc rất bằng phẳng, chủ yếu là trung tâm thành phố này tràn đầy Zombie, người bình thường giao thiệp đến nơi đây.

      Đem máy bay trực thăng dừng ở bên trong này, bọn họ còn có thể phụ cận lấy đồ. Dù sao ở tận thế, máy bay trực thăng quá quý báu, ai cũng thể bỏ lại.

      Nam Ca vốn là dựa vào cabin mơ mơ màng màng. Nghe được cánh quạt chuyển động biến hóa biết là muốn hạ xuống liền mở mắt. Ai biết, đợi động, toàn bộ máy bay trực thăng liền nghiêng về bên, sau đó cabin lay động kịch liệt!

      Sắc mặt Tông Hạo Hiên cũng trong nháy mắt thay đổi trở nên xanh mét, là, cũng lập tức muốn hạ xuống. Máy bay trực thăng thế nhưng xảy ra vấn đề!

      Bọn họ vẫn luôn rất chú ý định kỳ bảo dưỡng cái máy bay trực thăng này, tại xảy ra vấn đề chỉ có thể có lời giải thích, thời điểm lúc trước thiên thạch hạ xuống có lẽ đối với máy bay trực thăng tạo thành ảnh hưởng!

      Tân Vũ Hoa căn bản cũng ngủ, chứng kiến đèn trong máy bay trực thăng chợt lóe lại chợt lóe, cabin cũng kịch liệt lay động, hơn nữa tốc độ ngày càng nhanh hơn, cậu lập tức hỏi: "Tông Hạo Hiên, sao thế?"

      Hai cánh tay Tông Hạo Hiên cầm lấy trụ điều khiển, đối với Tân Vũ Hoa : "Máy bay trực thăng lập tức phải rơi xuống, các người làm tốt chuẩn bị đề phòng va chạm."

    3. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 106: Máy bay rơi

      Tân Vũ Hoa cũng bị dọa rồi đơ người rồi, trong lúc vô thức cậu vẫn dùng dây leo cuốn lấy hai tay mình, sau đó còn đem cây dây leo cột vào ngang hông Nam Ca.

      Nam Ca nhắm mắt nhưng bắt đầu vận dụng tinh thần lực cảm giác xung quanh máy bay. Cũng là giờ phút này mới phát , Tông Hạo Hiên lại đem máy bay trực thăng chạy đến trung tâm thành phố!

      Có phải ta bị điên ? Bên trong này nhiều Zombie như thế, bọn họ làm sao ra ngoài được?

      Coi như là tự tin với năng lực bản thân cũng thể tự tin như thế chứ!

      Nhưng bây giờ hiển nhiên bất chấp để Nam Ca nghĩ nhiều như vậy, bởi vì Tông Hạo Hiên thao túng máy bay trực thăng, hướng về tòa cao ốc cao nhất phi tới!

      Trời ơi, ta cho rằng máy bay trực thăng này bao giờ hỏng sao, đâm vào như thế hài cốt ta còn trước tiên đấy!

      Tay Nam Ca sít sao chụp ở cửa khoang, cùng Tân Vũ Hoa liếc nhau cái. Nếu như lát nữa muốn đụng cao ốc, vậy bọn họ trước hết nhảy xuống rồi tính sau.

      Cũng chính là vài công phu tránh né thần thánh, máy bay trực thăng mượn trọng lực nhanh chóng tiếp cận cao ốc!

      Tiếng thét chói tai của Nam Ca ngẹn ở trong cổ họng, thể lên cũng sượng mặt, thời điểm chỉ mành treo chuông còn kêu câu: "Lệ Sâm!"

      Nhưng mà Lệ Sâm ở đây, đương nhiên cũng thể cứu . Là Tông Hạo Hiên tính toán thời gian, ở thời điểm máy bay trực thăng lập tức phải đụng vào cao ốc kéo mạnh trụ điều khiển, toàn bộ thân máy bay cứ thế hướng tới phía .

      Vốn là máy bay trực thăng còn nhiên liệu cho nên mặc dù là hướng lên cũng chỉ đủ vọt tới đỉnh cao ốc. Nam Ca cầm lấy cabin cũng cảm giác được thân máy bay vọt lên lại rơi xuống, sau đó ở mái nhà đập vài cái. Bởi vì quán tính bắt đầu trượt đoạn.

      Cũng may mái nhà đủ rộng lớn, Tông Hạo Hiên lại liên tục phanh lại, bọn họ từ bên mái nhà vọt tới bên khác. Cuối cùng cũng khiến máy bay trực thăng ngừng lại.

      Mưa to còn ngừng cọ rửa thân máy bay, đèn trong máy bay trực thăng nháy mấy lần, cuối cùng cũng tắt hẳn.

      Tông Hạo Hiên hít thở sâu, quay đầu nhìn lại. Nam Ca còn trừng mắt đôi mắt to xinh đẹp kinh hãi nhìn mình. Lời ta muốn đột nhiên ở thời điểm đối mặt với đôi mắt này liền nên lời. Hầu kết động động, rất lâu mới bình phục lại: "Mở cửa khoang ra , bây giờ chúng ta rời khỏi chỗ này."

      Tân Vũ Hoa hai lời liền đem cửa khoang mở ra, sau đó mang Nam Ca trước bước ra ngoài.

      máy bay trực thăng tinh hạch hay vật tư cái gì cũng có, cũng có đồ gì có thể mang . Ba người đều là thân lưu loát.

      Chỉ là Tân Vũ Hoa chứng kiến máy bay trực thăng lật nghiêng, rất bỏ được: "Tông Hạo Hiên, máy bay trực thăng này coi như là hỏng sao?"

      Tông Hạo Hiên biết sửa máy bay trực thăng, ra cửa khoang, nước mưa rơi ở mặt. ta vô tình lau phen: "Hệ thống hư hại, cái này tôi biết sửa. Tuy nhiên để lại đây cũng rất ít người có thể tìm đến, chúng ta lần sau mang nhân viên chuyên nghiệp trở lại sửa là được."

      Tân Vũ Hoa nghe còn có hy vọng sửa được, nhếch môi cười.

      Mặc dù bọn họ là tiểu đội năm người, nhưng máy bay trực thăng này tuyệt đối xem như đồng đội thứ sáu của bọn họ vậy.

      Nam Ca yên lặng theo đằng sau, khỏi nhớ tới cảnh tượng lúc trước theo Lệ Sâm sửa tàu hỏa. nghĩ Lệ Sâm nhất định có thể sửa được máy bay trực thăng này.

      Nhưng mà tại chẳng hề ở đây.

      Mới thất thần cảm giác được dây leo quấn ở eo đột nhiên kéo cái, mạnh mẽ nghiêng đầu. lưỡi dao ngọn gió, liền xượt qua gò má , còn gọt mất lọn tóc vai.

      Tông Hạo Hiên quay đầu nhàn nhạt nhìn : " muốn chết chuyên tâm chút ." Ngay cả Tân Vũ Hoa cũng là lòng đầy sợ hãi: "Đúng vậy, chỗ này đầy Zombie đấy."

      Nam Ca giật giật khóe miệng nghĩ thầm, tôi cũng là Zombie mà.

      Nhưng hiển nhiên ra miệng, bởi vì, cũng cảm giác được Zombie trong trung tâm thành phố sau khi cảm giác được hơi thở sinh mệnh đều nổ tung nhanh chóng hướng tới cao ốc này mà đến!

      Hơn nữa, trong chúng nó còn có rất nhiều Zombie cao cấp!

      Quả thực mặt Nam Ca cũng thay đổi trở nên trắng xanh, tại rời khỏi hai người kia được ? Chính mình cũng là Zombie mà, muốn bị con Zombie khác coi thành kẻ địch giết chết!

      Nhưng Tông Hạo Hiên cùng Tân Vũ Hoa hiển nhiên có cho Nam Ca cơ hội này, bọn họ động thủ với đợt Zombie thứ nhất xông lên.

      Lần này bởi vì bọn họ có đem Nam Ca trở thành sức chiến đấu chính cộng thêm tình huống nguy cấp, nhất định phải tốc chiến tốc thắng cho nên ai cũng có giữ lại thực lực. Cũng may lần này bọn họ thực phải là vì tinh hạch mà là vì có thể ra khỏi thành phố này.

      Nam Ca là lần đầu tiên nhìn thấy Tân Vũ Hoa vận dụng thứ ngoại trừ vũ khí dây leo bên ngoài, hóa ra cậu có thể thúc đẩy mọc ra rất nhiều thực vật. tại xuất ở quanh thân chính là hoa bá vương có độc.

      Mấy đóa hoa này cùng bọn họ bình thường gặp được cũng giống nhau. Hoa bá vương khổng lồ giống như là có vô số đầu, mỗi cái đều có hàm răng dài bén nhọn, ngụm cắn xuống chính là cái đầu lâu Zombie!

      Hơn nữa năng lực Tân Vũ Hoa khống chế dây leo dày công tôi luyện, thời điểm cậu cùng Tông Hạo Hiên cùng nhau hướng về phía ngoài trung tâm thành phố chạy trốn căn bản cũng phải là dùng chân mà là đem dây leo, phân biệt quấn ở hai tòa lầu lớn, tiếp theo dùng lực kéo rút ngắn dây leo hướng tới đằng trước sưu sưu vèo tiếng bay qua.

      Nam Ca sở dĩ cũng có thể nhận thức loại cảm giác này là vì eo còn quấn dây leo a a a!

      Thời điểm Tân Vũ Hoa lại chạy trốn căn bản là chưa từng quên mang theo , thậm chí Nam Ca cũng cần tự mình đường cũng cảm giác làn váy bị gió thổi tung, trực tiếp áp vào đầu gối cùng bắp đùi. Thanh đao trong tay cơ bản cũng làm cái gì có tác dụng, bởi vì Tân Vũ Hoa quá mạnh mẽ, hoa bá vương qua chỉ để lại mảnh Zombie đầu!

      Hai người bọn họ có tốc độ rất nhanh, Tông Hạo Hiên lại chỉ có thể chạy. Nhưng phương thức chiến đấu của ta ràng bá đạo hơn Tân Vũ Hoa nhiều.

      Vốn dị năng của ta là thao túng sấm sét, mà trời mưa, nước mưa dẫn điện rất tốt. Loại thời tiết này quả thực chính là thời cơ tuyệt vời cho Tông Hạo Hiên giết người cướp của. ta đưa ra đại chiêu vốn là có thể đánh chết Zombie trong mấy dặm, tại lại càng ngang ngược, bị nước mưa khuếch tán khiến Zombie gần mười dặm cũng có thể bị điện của ta đánh cho còn mảnh giáp!

      Thậm chí ta phát ra sấm sét, đem sấm sét bầu trời đều kéo xuống. Nước mưa rơi đùng đùng xen lẫn thanh sấm sét, đem này khoảng trung tâm thành phố chiếu giống như là ban ngày vậy.

      Nam Ca tại có chút ít hiểu ra tại sao Tân Vũ Hoa lại chạy nhanh như vậy. Mẹ nó chạy nhanh lên, muốn chờ bị điện của Tông Hạo Hiên giật chết sao?

      Bọn họ bây giờ cũng ra khỏi phạm vi công kích của Tông Hạo Hiên, Nam Ca còn có thể nghe thấy cỗ mùi vị thịt nướng. Có thể nghĩ, Tông Hạo Hiên là lần giết bao nhiêu Zombie!

      Chính là nhiều tinh hạch như vậy, bọn họ cũng kịp thu thập. Có nhiều Zombie nghe được động tĩnh đều hướng tới này chạy đến.

      Có hai đồng bạn sức chiến đấu cường hãn, chiến đấu đến nửa đêm. Bọn họ cuối cùng cũng từ trong vòng vây Zombie trung tâm thành phố trốn ra được.

      Nhưng Tân Vũ Hoa cùng Tông Hạo Hiên cũng bởi vì cuộc chiến đấu này, hao hết tất cả dị năng trong cơ thể.

      Bọn họ bây giờ ở bên ngoài thành thị, Zombie chỗ này hẳn là bị tiểu đội qua đường giải quyết. Tân Vũ Hoa đặt cái mông ngồi mặt đất, há miệng thở dốc. Tông Hạo Hiên dựa tường, hiển nhiên cũng rất là mệt mỏi.

      Chỉ có Nam Ca con Zombie, từ đầu đến cuối đều có làm ra cái gì, vẫn là bị bọn họ hai cái người này dắt chạy.

      Duy nhất cũng như bọn họ chính là Nam Ca cũng rất chật vật, váy đỏ xinh đẹp bởi vì bị nước mưa làm ướt, sít sao áp lên người .

      Tuy nhiên Nam Ca hiển nhiên là chú ý đến đoạn này, cõng thanh đao to, suy tư phải làm như thế nào đây. Hai người kia hiển nhiên cũng thể tín nhiệm , thừa dịp bọn họ hết sức, tuyệt đối là cơ hội tốt để giết bọn họ. Có lẽ tay cũng đặt ở chuôi đao, cuối cùng vẫn có rút đao ra.

      Thôi, xem ở phần bọn họ mang mình chạy trốn hồi, vẫn đừng nên giết người.

      đến đây, Lệ Sâm cũng thích mình giết người mà.

      Tông Hạo Hiên mặc dù nhìn về phía khác nhưng sau khi Nam Ca thả tay xuống, bả vai ta mới trầm tĩnh lại.

      Hai người nghỉ ngơi đại khái nửa giờ, cuối cùng cũng khôi phục thêm chút sức lực. Tông Hạo Hiên giẫm đạp nước mưa tới cùng Tân Vũ Hoa : " tại máy bay trực thăng chúng ta thể dùng, nhất định phải tìm cái xe thay bộ."

      Tân Vũ Hoa gật gật đầu, cậu vẫn chán chường ngồi dưới đất, chỉ ngẩng đầu nhìn Tông Hạo Hiên: "Chúng ta chia nhau tìm xem." Sau đó liền chống vách tường muốn đứng lên, vẫn là Tông Hạo Hiên đỡ cậu phen.

      Tân Vũ Hoa lúc này còn tự giễu nghĩ, trước kia giết nhiều hai con Zombie cũng có thể dọa cậu khóc được. Lần này thế nhưng lại có cảm giác gì.

      Hơn nữa... Cậu lặng lẽ nhìn Nam Ca cái, ràng cảm thấy, nếu như Zombie cũng lớn thành bộ dáng giống như vậy chính mình cũng sợ hãi rồi.

      Nam Ca vẫn luôn lên tiếng, do dự mở miệng: "Tôi biết nơi nào có xe thích hợp."

      Tông Hạo Hiên cùng Tân Vũ Hoa liếc nhau cái, cuối cùng với Nam Ca: "Vậy dẫn đường ."

      Mặc dù bọn họ hai người này cũng thể nào tin được Nam Ca, nhưng cùng ý tưởng của Nam Ca giống nhau, hạ được sát thủ.

      Mâu thuẫn rối rắm cũng thể khiến tình chuyển biến tốt đẹp, hai phe vốn là đều thăm dò lẫn nhau, ai xuất thủ trước cho đối phương cơ hội xuất thủ.

      Nhưng Nam Ca có lừa bọn họ, vừa mới dùng tinh thần lực cảm giác cái, tìm được chiếc Hummer. Hummer này còn rất mới, trong xe có vết máu đoán chừng là chủ nhân bị giết hại. Hơn nữa vị trí Hummer rất hẻo lánh, nếu như phải là Nam Ca. Khẳng định có người có thể tìm tới.

      Tông Hạo Hiên để hai người Tân Vũ Hoa chờ ở phía dưới, sau đó lên xe kiểm tra chút. Trong xe cũng có thiếu xăng dầu, bởi vì là xe mới có thể lái được cho nên Tông Hạo Hiên quyết định về sau đây chính là xe của bọn họ.

      Nam Ca cùng Tân Vũ Hoa thấy thành vấn đề gì, cuối cùng cũng có thể mở cửa xe ra ngồi lên.

      Tân Vũ Hoa vừa tới lên xe liền tầng tầng hắt xì, Nam Ca còn tốt. vốn có nhiệt độ cơ thể cùng tim đập nên cũng sợ lạnh.

      Tông Hạo Hiên cân nhắc chút, việc cấp bách nhất vẫn là chạy đến chỗ an toàn trước. Chờ thể lực khôi phục lại rẽ về trung tâm thành phố tìm quần áo cùng thức ăn.

      Còn như về sau chạy đâu... Nam Ca khẳng định là muốn Bắc Hải, còn ta tạm thời còn chưa có suy tính nào. Nghĩ rất chuyên tâm, Tông Hạo Hiên lái xe rất nhanh xe chạy nhanh đến đường lớn.

      đợi bao lâu liền chạm mặt chiếc xe khác, kia dĩ nhiên là chiếc xe buýt. xe biết có bao nhiêu người. Hình như nghĩ tới có thể gặp được nhân loại, chiếc xe buýt phía trước quơ quơ đèn xe, sau đó ở giữa đường ngừng lại.

      Tông Hạo Hiên ở trong kính chiếu hậu cùng Tân Vũ Hoa liếc nhau cái, cả hai đều trở nên cảnh giác.

    4. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 107: Dùng thuốc thử

      Nam Ca ở thời điểm xe buýt mới vừa dừng lại cũng dò xét tình huống bên trong. Tổng cộng mười lăm người, nữ có nam có, có trẻ con cùng người trung tuổi. Hơn nữa mười lăm người này là tách ra ngồi, số người mỗi nhóm bất đồng. Tiểu đoàn thể ít nhất là đôi tình lữ, dựa vào nhau nghỉ ngơi.

      Xe ngừng lại xong, bọn họ cũng có người nào chuyện, chỉ có người tài xế kia đẩy cửa xe ra xuống.

      Tông Hạo Hiên cùng Tân Vũ Hoa tại dị năng đều có khôi phục lại đủ. Người tài xế này thoạt nhìn là người có dị năng, nếu như đột nhiên công kích, tình huống đối với bọn họ rất bất lợi.

      Nam Ca vốn là có tinh thần hiến thân gì, nhưng vừa mới nhìn Tông Hạo Hiên cùng Tân Vũ Hoa giết Zombie đến sung sướng. Chính mình chút sức cũng có ra, tay liền rất ngứa. Cho nên chủ động đẩy cửa xe ra, xuống.

      Tài xế kia là người đàn ông trung niên, Nam Ca vừa xuất con mắt ông ta liền thẳng tưng, là... thân hình của quá mị hoặc. Tông Hạo Hiên thầm mắng tiếng, đem áo khoác ướt đẫm của mình kéo xuống rồi quay kính xe xuống, hướng tới chỗ Nam Ca vứt qua.

      Nam Ca tiếp nhận áo khoác, nghi hoặc nhìn thoáng qua nhưng vẫn đàng hoàng mặc vào. Áo khoác ta rất dài, thân thể Nam Ca nhắn xinh xắn cứ thế bị che ở bên trong.

      Người tài xế kia cũng ý thức được mình lễ phép, còn cười xin lỗi: "Các người cũng là ngang qua, muốn trung tâm thành phố sao?"

      Nam Ca lắc đầu: " phải."

      Các là mới từ trung tâm thành phố ra.

      Lái xe này còn : "Trung tâm thành phố vừa mới truyền ra động tĩnh rất lớn. Hình như là sét bầu trời giết chết mảng lớn Zombie. Chúng tôi cũng phải trung tâm thành phố tìm tinh hạch, sao rồi, các người có muốn cùng chúng ta đội, cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau?"

      Nam Ca tại chẳng dễ dàng tin tưởng người khác, trung tâm thành phố quá hung hiểm. Bọn họ mới vừa trốn ra được, chính mình muốn trở về đâu. Ngay cả tinh hạch này, ai mà muốn nuốt mình, còn có thể có người tốt như vậy đem tinh hạch nhường lại sao?

      Vì vậy Nam Ca lưu loát lắc đầu: " ."

      Quả nhiên, trong mắt tài xế kia lên thất lạc. như vậy, kế hoạch ông ta nghĩ lôi kéo đồng bạn cũng có biện pháp áp dụng. Tuy nhiên ông ta vẫn chỉ cho Nam Ca con đường, là rất nhanh có thể ra khỏi thành để bọn họ từ nơi này rời .

      Tông Hạo Hiên để Nam Ca lại ứng phó mấy người này tiếp, ta mở tay lái phụ ra để cho lên xe. Lập tức lạnh lùng gật đầu với tài xế kia: "Chúng tôi trước."

      Rất nhanh, xe bọn họ liền qua bên cạnh xe buýt, sau khi ra rất xa ta mới hỏi Nam Ca: "Đường ông ta vừa mới có thể ?"

      Nam Ca nhìn Tông Hạo Hiên cái, có chút ít kinh ngạc trước quan sát nhạy cảm của ta. Chuyện có thể thám thính tin tức từ trước đến giờ đều cùng mấy người này qua.

      Tuy nhiên bí mật lớn nhất của mình cũng bại lộ, Nam Ca dứt khoát che giấu: "Có thể, ông ta có gạt chúng ta, con đường kia tương đối ít Zombie."

      Tông Hạo Hiên nghe xong hướng bên phải đánh tay lái, rất nhanh liền đến con được tài xế kiavừa mới .

      Tân Vũ Hoa còn ngồi ở phía sau cười: "Mấy người này còn tưởng rằng là sét đánh giết chết Zombie... Ha ha..."

      Nam Ca cũng cảm thấy rất buồn cười, vừa rồi đoàn người kia khẳng định nghĩ tới, giết Zombie chính là hai người này trong xe.

      Lại nửa giờ, bọn họ cuối cùng cũng ra khỏi thành phố, Tông Hạo Hiên định rời .

      Chủ yếu là vị trí bây giờ của bọn họ tình huống như thế nào, ta cũng biết. Vừa mới nãy xe bus cũng có ít người, chờ bọn họ trở về Tông Hạo Hiên chuẩn bị hiểu tình huống chút.

      Mưa từ từ ngừng, Tông Hạo Hiên cùng Tân Vũ Hoa xuống xe tìm chỗ bí mật, đem y phục người cởi ra nhéo nhéo nước.

      Váy người Nam Ca đều ướt nhẹp, dán ở người cực kỳ thoải mái. Nhưng mà hiềm khích là làn váy dài này rất tốn công hoạt động, suy nghĩ chút liền xé toang nửa.

      Lúc Tân Vũ Hoa trở lại, nhìn thấy cặp chân dài của Nam Ca, mắt trợn trắng. Lỗ tai có chút hồng hồng. Lúc nãy phải là váy hơi dài sao? tại sao có thể biến thành váy ngắn rồi?

      Nam Ca bây giờ vô cùng hoài niệm những ngày ở cùng Lệ Sâm, có túi máu này, còn có quần áo sạch để mặc này... Ríu rít, Lệ Sâm đến cùng ở đâu.

      ...

      Lệ Sâm cùng đám Nam Ca khác nhau, biết phương hướng Bắc Hải. Hơn nữa sau khi mang Lệ Ngạn rời căn cứ Hoa Nguyên liền hỏi thăm Lệ Ngạn muốn chỗ nào.

      giờ bọn họ dừng ở trước chỗ đống hoang tàn, xung quanh có cái gì che. Nếu như có Zombie tới cũng có thể rất nhanh phát ra.

      Lệ Ngạn trả lời Lệ Sâm: "Vốn là muốn thượng kinh tìm , nghĩ tới lại gặp nhau ở đây. Em cùng mấy đồng bạn đều có chỗ nào muốn , liền theo ."

      Lệ Sâm đối với chuyện này có gì dị nghị, tại thế đạo quá loạn. cũng yên tâm Lệ Ngạn mình lên đường. Tuy nhiên có chút yên lòng hỏi câu: "Vài đồng bạn của em có thể tín nhiệm sao?"

      Lệ Ngạn vỗ lồng ngực bảo đảm: "Chúng em là đường từ Bắc Hải lại đây, mấy người này đều là bạn học của em. Hơn nữa bởi vì trong đội ngũ chỉ có dị năng giả, thời điểm lúc ban đầu chúng em có lần suýt chết. Về sau còn là nhóm bạn học tiếp thu ý kiến quần chúng, tìm chút ít tài liệu chế tạo vũ khí, ngày này mới trôi qua được."

      Lệ Ngạn đối với chuyện mình phải là người có dị năng cũng có chút canh cánh trong lòng. Bây giờ mình là đội trưởng, năng lực bảo vệ mấy bạn học này cũng có.

      Lệ Sâm chợt bắt được điểm chính: "Vũ khí?"

      Nhắc tới cái này, Lệ Ngạn còn rất tự hào. Chạy đem vũ khí bọn họ tự chế lấy tới, giảng giải cho Lệ Sâm mỗi dạng, càng về sau, ánh mắt Lệ Sâm nhìn Lệ Ngạn càng tán thưởng.

      là... Học giỏi toán lý hóa, khắp thiên hạ cũng sợ mà.

      Làm khó đám làm nghiên cứu khoa học này, nếu mãi có dị năng. Lệ Sâm cũng chút nghi ngờ bọn họ có thể sống được rất tốt tại tận thế này.

      "Mọi người rất lợi hại." Lệ Sâm thành tâm thành ý .

      Lệ Ngạn lại xin lỗi: "Đều là chút đồ chơi , dù sao em trừ đầu óc tốt hơn hình như cũng có ưu điểm nào khác."

      Lệ Sâm lại nghĩ tới kiện: " vừa mới đếm chút, tính cả em trong đội ngũ có mười người. Em đem tất cả mọi người gọi đến ."

      Lệ Ngạn có chút nghi ngờ hỏi: "Gọi bọn họ làm cái gì?"

      Cậu còn tưởng rằng Lệ Sâm muốn phát biểu. Dù sao, Lệ Sâm hàng năm đều ở nước ngoài, sô lần em bọn họ gặp mặt rất ít. đối với người đơn giản lại có uy nghiêm này, Lệ Ngạn vẫn có chút sợ hãi.

      "Các em phải là có dị năng sao, thử xem có thể thay đổi thể chất cho mọi người hay ."

      Lệ Ngạn mở rộng miệng, quả thực thể tin được điều cậu nghe thấy. Này... Thể chất con người còn có thể bị thay đổi?

      Cậu biết chuyện này nếu như thành cộng, vậy cái tiểu đội này nhất định sinh ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Cũng dám trì hoãn đem vài người khác đều kêu đến.

      Tuy nhiên Lệ Ngạn cụ thể cho bọn họ Lệ Sâm muốn làm cái gì, chỉ Diệp Thiệu là bác sĩ, có thể làm kiểm tra cho bọn họ.

      Hai em này lớn lên rất giống, tuy nhiên Lệ Sâm ràng lớn hơn Lệ Ngạn vài tuổi. Diệp Thiệu đứng ở đằng xa, nhìn em hai người chuyện, bụng nghi vấn.

      đợi ta tìm Lệ Sâm Lệ Sâm qua. Cùng Diệp Thiệu : "Tôi muốn cho mười người này tiêm thuốc thử, tới giúp tôi quan sát chút."

      Diệp Thiệu theo bản năng gật đầu đáp ứng xong mới ý thức được, mình còn có lời muốn hỏi mà! sau , ta lại phải là bác sĩ chuyên môn của Lệ Sâm nhé!

      theo phía sau Lệ Sâm, Diệp Thiệu hỏi : " vội tìm Nam Ca sao?"

      Lệ Sâm đương nhiên sốt ruột, cùng Diệp Thiệu giải thích ý đồ: "Nếu như có thể có nhiều người trợ giúp, đường cũng có thể thuận lợi hơn."

      Diệp Thiệu tại triệt để bỏ ý niệm muốn cùng Lệ Sâm tách ra, cái người này quá thần bí, cũng quá có bản lĩnh. ta tiêm vào mấy lần thuốc thử cũng có kích phát ra dị năng. Nếu lẻ loi mình, lại là bác sĩ, sống giữa tận thế quá nguy hiểm rồi.

      Tìm chỗ chỗ trống, Lệ Ngạn cho mọi người nằm xuống. Bởi vì đối với Lệ Ngạn tuyệt đối tin tưởng cho nên mới nghe theo Lệ Sâm .

      Trong tay Lệ Sâm là mười viên thuốc thử, Diệp Thiệu nhìn thấy còn có chút kích động hỏi: "Đây là trước đây tôi cho ? tại toàn bộ thế giới phỏng chừng chỉ có mấy viên trong tay thôi."

      Lệ Ngạn nghe lời này, ngẩng đầu nhìn Diệp Thiệu: "Bác sĩ Diệp, thứ này rất trân quý đúng , chẳng lẽ muốn dùng ở người chúng tôi sao? Thân thể chúng tôi có vấn đề gì, vẫn là để cho người cần dùng hơn ."

      Trong đội ngũ đều là phần tử trí thức cao cấp, hơn nữa mỗi người bọn họ đều có đầu óc thông minh có bản lĩnh. ra ý tưởng cùng với Lệ Ngạn giống nhau.

      duy nhất còn phụ họa: "Đúng vậy, chúng tôi đều phải là người có dị năng, đừng có dùng ở người chúng tôi."

      Lệ Sâm cùng Lệ Ngạn cười cười, ý bảo cậu thoải mái buông lỏng tinh thần: "Các người nhắm mắt lại, ngủ giấc ."

      Diệp Thiệu rửa qua tay lại đeo lên bao tay trắng, bắt đầu tiêm thuốc thử vào vài người. lâu sau tất cả mọi người đều ngủ. Cuối cùng ta cũng có thể thừa cơ hội này hỏi Lệ Sâm: " xe của có những dụng cụ chữa bệnh đều là từ bệnh viện thượng kinh tìm được đúng ? Hơn nữa còn là bệnh viện chỗ Nam Ca."

      Lúc trước ta thiếu dụng cụ, sau khi Lệ Sâm tìm giúp ta cảm thấy nhìn quen mắt. Nhưng bởi vì Tân Bình cùng thượng kinh quá xa nên ta mới đem ý tưởng của mình phủ quyết.

      tại đặt ở trước mặt, Lệ Sâm ràng là đem những dụng cụ này đều giấu hết! Vậy ta giấu ở nơi nào, chiếc xe lớn như vậy có đạo lý người trong căn cứ phát được nha.

      Vấn đề của Diệp Thiệu, Lệ Sâm ngược lại thẳng thắn trả lời: " sai."

      Vì vậy Diệp Thiệu truy vấn: "Vậy đến cùng mang thứ đó giấu ở nơi nào?"

      "Chuyện này cũng cần phải biết ." Lệ Sâm xong liền xoay người lên xe, bắt đầu loay hoay bộ thiết bị vô tuyến.

      Nhưng mà gẩy mấy lần, máy bay trực thăng cũng có trả lời. chỉ có thể cưỡng chế nôn nóng trong lòng, tính toán trong bóng tối. Đến lúc nào mới đuổi tới Bắc Hải.

      Những người được tiêm thuốc thử, trong đó dị năng giả là tỉnh trước. Thuốc thử ở người ta có hiệu quả gì.

      Diệp Thiệu còn cho là mười người này, có thể thức tỉnh hai người sai rồi. Ai biết, cuối cùng mười người này thế nhưng có tám người thức tỉnh!

      thức tỉnh chỉ có duy nhất trong đội ngũ Tần Mộ Yên. Lúc ấy tỉnh lai, những người khác trong đội ngũ là vẻ mặt khí vui mừng, còn thảo luận lẫn nhau đạt được dị năng nào.

      Thời điểm Diệp Thiệu tiêm thuốc thử cho bọn họ, chẳng ai ngờ rằng thuốc thử này có thể nghịch thiên như thế, triệt để thay đổi vận mệnh bọn họ.

      tại đặt ở trước mặt bọn họ, ngày hôm trước từ giấc mơ giờ tới trong tay, bọn họ cảm thấy như trời rớt xuống bánh bao, thiếu chút nữa đập bọn họ hôn mê.


      m.n đừng mất bình tĩnh quá nhá :yoyo45::yoyo45:

    5. kabi_ng0k

      kabi_ng0k Member

      Bài viết:
      68
      Được thích:
      80
      Mở mắt thức dậy có mấy chương đọc liên tiếp sướng ghê lun, có tinh thần làm vào ngày tất cả m.n đc nghĩ:ex10::ex10::ex10:
      fear thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :