1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mạt thế] Luôn có nhân loại muốn chăn nuôi tôi - Sanh Lạc Lạc [Update 40/185] Drop

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Chơi game kìa các Nàng ơi
      fear thích bài này.

    2. 1900

      1900 Well-Known Member

      Bài viết:
      251
      Được thích:
      1,544
      tốc độ ra chương của nàng khiến ngta hâm mộ mà =.=
      fear thích bài này.

    3. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      :yoyo39::yoyo39: 15 like kìa mọi ng ơi vào nhanh để có chương mới nào :yoyo17::yoyo17:
      fear thích bài này.

    4. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      vừa chuẩn tgian :)))
      Chương 98: Quyết thỏa hiệp

      ta còn bổ sung câu: "Bởi vì quá bận rộn, gần đây vẫn luôn thấy tiểu sư muội."

      Mắt Lệ Sâm lạnh xuống nghĩ thầm, Nam Ca của tôi dựa vào cái gì để cho gặp.

      Lúc này Nam Ca nhàng hắt xì, đứng ở chô tương đối vắng vẻ trong căn cứ, còn nhìn Tô Phương cùng Tô Hiển sử dụng dị năng hệ thủy.

      Quả nhiên dị năng của hai người bởi vì gần đây ở trong căn cứ huấn luyện chuyên môn đặc biệt thành thạo. Cột nước ngút trời độ mạnh yếu đủ để giết chết con Zombie cấp hai.

      Còn như Tân Vũ Hoa, thực lực cậu vốn cường hãn đến biến thái, bây giờ cậu cũng diễn luyện mà chỉ ngồi ở cái lá to lớn trôi nổi ở giữa trung.

      Nam Ca còn nhạy cảm phát hình như chỗ nào có Tân Vũ Hoa, năng lượng thủy hệ ở đó cũng rất dư thừa.

      Đợi đến khi cẩn thận dùng tinh thần lực dò xét cái mới phát hóa ra ngoài mặt Tân Vũ Hoa có làm cái gì. thực tế trong đất bùn đều là dây leo mọc đan xen! tại những dây leo kia đều lan tràn đến dưới chân Tô Hiển cùng Tô Phương, năng lượng hệ thủy của bọn họ rơi mặt đất đều bị Tân Vũ Hoa hấp thu hết!

      Tiểu tử này thế mà lại chiếm tiện nghi của hai chị em người ta!

      Đợi đến khi Tô Phương cùng Tô Hiển diễn luyện xong, Tân Vũ Hoa còn cười trộm cái, sau đó thao túng dây leo từ dưới nền đất lao ra. Trực tiếp đem chân hai người trói chặt với nhau, lại vung tay lên, hai người thiếu chút nữa bị ném lên bầu trời!

      Tô Phương cùng Tô Hiển đầu tiên là bị sợ hết hồn, về sau liền phản ứng lại đây là Tân Vũ Hoa làm trò quỷ. Bọn họ có hai người đấy, còn có thể sợ Tân Vũ Hoa sao?

      Cho nên rất nhanh ba người liền hỗn chiến với nhau, Nam Ca đứng ở chỗ xa xa, nhìn bọt nước cùng lá cây bay tán loạn. Ba người này dù sao cũng nặng tay, dứt khoát kệ bọn họ .

      ra gần đây trong khoảng thời gian này, vui vẻ nhất chính là Tân Vũ Hoa . Trước kia cậu ở trong đội ngũ mặc dù cũng được nhận ưu đãi, nhưng bởi vì phương thức phân phối cùng quản lý, cậu vẫn luôn có lòng trung thành gì.

      Có thể bởi vì Nam Ca, cậu cùng Tô Phương Tô Hiển gần gũi hơn, có thể đương nhiên cùng bọn họ đánh thành đoàn. tại Nam Ca tỷ còn ở phía xa xem bọn họ, Tân Vũ Hoa miễn bàn có bao nhiêu thỏa mãn.

      Vị trí Nam Ca đứng ở cạnh lưới sắt căn cứ. Ở sau lưng chính là khoảng lớn đống hoang tàn sắp hóa thành bình nguyên. Thời điểm xa xa nhìn lại còn có thể nhìn thấy mấy con Zombie lêu lổng qua.

      giờ đa số Zombie cũng hiểu được tránh hung tìm cát, chúng nó tùy tiện công kích căn cứ, cũng rất ít hành động đơn độc.

      Phong cảnh đổ nát sau lưng cùng cảnh tượng khoan khoái trước người hình thành đối lập ràng. Nam Ca mặc váy đỏ, chính là hình ảnh sáng nhất bên trong này.

      Thời điểm ba người trước mặt đều mệt mỏi kiệt sức, Cao Trường Húc thế nhưng từ xa xa tới. Tân Vũ Hoa lập tức đứng lại, giả vờ là cái gì cũng có phát sinh. Rất nhiều ngày thấy đội trưởng rồi, cũng biết ấy đến đây làm cái gì?

      Cao Trường Húc nhìn thấy đầu tiên chính là Nam Ca, ánh mắt cũng ngưng trệ trong chớp mắt. Tuy nhiên rất nhanh ta nhớ tới chính khiến mình tới đây: "Các người nhanh trở về , căn cứ Hoa Nguyên bởi vì chúng ta giết con Zombie hỗn hợp mà tìm người đến đàm phán! Bọn họ điểm danh muốn gặp Nam Ca!"

      Tân Vũ Hoa trong nháy mắt phẫn nộ : "Con hỗn hợp kia bọn họ giết, chúng ta giết còn sai sao? sau , chuyện này liên quan gì đến Nam Ca tỷ chứ?"

      Cao Trường Húc trừng Tân Vũ Hoa cái: "Lâm tiên sinh để cho tôi tới gọi các người, hơn nữa cậu biết lần này đến đàm phán là ai sao?"

      Tân Vũ Hoa nghi hoặc: "Ai?"

      "Mạnh Nham."

      "Cái người đàn ông bị chúng ta bỏ rơi?" Trong mắt Tân Vũ Hoa lên tia ngoan: "Lúc trước sau khi cầm đồ nên giết ta luôn."

      Nam Ca nghĩ thầm, người này nếu tìm tới cửa. Vì sao gặp chứ?

      Để Tô Phương cùng Tô Hiển về trước, mang Tân Vũ Hoa trở về. Quả nhiên, đợi đến phòng khách Lâm tiên sinh, sau khi đẩy cửa tiến vào, phát Mạnh Nham lúc trước vì mạng sống hận thể quỳ xuống trước Lệ Sâm ngồi ở bên cạnh Lâm tiên sinh.

      Bây giờ còn giả vờ thành dạng chó hình người, xem ra nhờ bán tin tức về bọn họ làm cho ta lăn lộn cực kỳ tốt trong căn cứ Hoa Nguyên.

      Sau khi Mạnh Nham nhìn thấy Nam Ca, tròng mắt thiếu chút nữa lồi ra. Lúc trước ta cũng xinh đẹp như thế ? trách được Thái tiên sinh nhất định muốn tranh thủ đem ta lại đây.

      sức chiến đấu cường hãn như thế, lớn lên lại xinh đẹp làm mặt tiền cửa hàng. Danh tiếng căn cứ Hoa Nguyên khẳng định lan truyền ra xa.

      Tuy nhiên tâm nguyện muốn nhìn nhiều hai mắt của ta lại thực được, Lệ Sâm cùng Diệp Thiệu cũng từ bên ngoài vào, người đàn ông trước trực tiếp túm Nam Ca bên cạnh, lạnh lùng hỏi Mạnh Nham: " tìm Nam Ca làm cái gì?"

      Mạnh Nham lần này mang theo mệnh lệnh Thái Phong Mậu đến, chuyện cũng rất có sức lực: "Con hỗn hợp thể kia vốn chính là của căn cứ Hoa Nguyên nhìn trúng, lại bị các người nhanh chân đến trước. Lẽ nào các người nên cho chúng tôi cái công đạo sao?"

      "Công đạo?" Lệ Sâm cầm lấy cổ tay Nam Ca, có thể tinh tường cảm giác được thân thể lạnh buốt của : " muốn công đạo như thế nào?"

      "Đương nhiên là đem tinh hạch trả lại cho chúng tôi, còn có các người dọa dẫm tôi cầm thuốc men cùng dụng cụ, cũng mời các người đều trả lại."

      là gặp qua vô sỉ lại chưa thấy qua vô sỉ như thế. Lâm tiên sinh cũng phẫn nộ hỏi: "Căn cứ Hoa Nguyên có ý gì?"

      "Chúng ta đương nhiên có ý gì, chỉ là muốn lấy thứ thuộc về chính mình mà thôi, chẳng lẽ phải nguyên nhân hợp lý nhất sao?" Mạnh Nham cười .

      Nam Ca vẫn luôn có lên tiếng, lại đánh tung váy. Trong nháy mắt váy rơi xuống, trong tay liền nhiều hơn thanh đao bắn ra hàn quang.

      Giờ phút này lạnh lùng nhìn Mạnh Nham: "Nếu như thế, lúc trước chúng tôi tha cho mạng, tại cũng có thể thu hồi lại!"

      xong tiến lên phía trước mà , trấn tĩnh cùng dũng cảm của Mạnh Nham toàn bộ đều biến mất còn thấy gì nữa. Mãnh liệt từ ghế đứng dậy: " thể làm thế! Tôi chính là người đại diện cho căn cứ Hoa Nguyên. Nếu tôi chết ở chỗ này, căn cứ Hoa Nguyên lập tức chinh phạt các người!"

      Diệp Thiệu lẳng lặng xem hết thảy, trong nội tâm biết là đau lòng hay là chán ghét.

      Sau tận thế, các loại tài nguyên hiếm hụt. Bao nhiêu người còn trôi giạt khắp nơi đối mặt với Zombie khủng bố, bất cứ lúc nào cũng có thể vứt bỏ tính mạng.

      Mà căn cứ Hoa Nguyên sao, vậy mà lại ở thời điểm này nghĩ làm thế nào để cùng các thế lực khác liên thủ giết hết Zombie, còn tìm đến gây !

      Lâm tiên sinh là người lấy đại cục làm trọng, ông ta dễ dàng cùng căn cứ khác nháo ra mâu thuẫn. Lúc này mặc dù tức giận nhưng cũng chỉ nhìn Nam Ca cái: " đừng xúc động."

      xong, ông ta nhìn về phía Mạnh Nham, nguy hiểm : "Như cậu thấy được, tinh hạch, y dược cùng dụng cụ chúng tôi đều trả lại cho nhóm các người."

      Mạnh Nham nơm nớp lo sợ ra câu trọng yếu nhất trong hôm nay: "Nếu thế Thái tiên sinh , nếu quả cầm được đồ ra, vậy mời Nam Ca căn cứ chúng tôi chơi, ân oán trong lúc đó liền xóa bỏ."

      Lông mày Lệ Sâm hung hăng xoắn vào nhau, đáng chết. Hóa ra mấy người này ở chỗ này chờ mình! Nam Ca gần đây rất có danh tiếng ở trong căn cứ Tân Bình. Thái tiên sinh này ràng muốn lôi kéo.

      Nhưng mà sao Lệ Sâm có thể cho bọn chúng như mong muốn? vẫn đem Nam Ca sít sao ngăn ở phía sau, ánh mắt phần trêu tức, dưới đồng tử bình tĩnh là sát ý ngập trời: "Chúng tôi vốn phải là người của căn cứ Tân Bình, căn cứ Hoa Nguyên muốn làm gì, đừng tới cùng người căn cứ Tân Bình điều kiện."

      "Lệ đại ca?" Tân Vũ Hoa rung động nhìn , Lệ Sâm phải là vì bảo vệ căn cứ Tân Bình mà chủ động ra chứ?

      Nhưng ai biết, tình về hướng cùng cậu tưởng tượng hề giống nhau. Lệ Sâm đúng là chủ động ra nhưng chỉ vì mình Nam Ca.

      chỉ Mạnh Nham: "Các người muốn tìm phiền toái, cứ việc tới, tôi cùng Nam Ca đều tiếp hết. Nhưng mà trở về chuyển cáo cho Thái tiên sinh của các người. Bảo ông ta cần vọng tưởng Nam Ca nghe theo lời ông ta . Chỉ là cái trụ sở mà thôi, chúng tôi còn thèm để ở trong mắt."

      Nam Ca mãnh liệt ngẩng đầu nhìn Lệ Sâm, quá nghiêm túc làm trong lòng Nam Ca bồn chồn.

      Đến cùng có biết căn cứ Hoa Nguyên có bao nhiêu người ? Bây giờ lại có đem căn cứ kia để ở trong mắt? Nhưng mà bọn họ chỉ có hai người! A, mình so với Lệ Sâm khả năng chính là chiến ngũ cặn bã. Nếu là hai người bọn họ chống lại cái căn cứ lớn như vậy, có thể có phần thắng sao?

      Mạnh Nham cũng cảm thấy rất ngạc nhiên, miệng người đàn ông này sao có thể lớn lối như thế?

      ta vốn muốn phản bác trào phúng hai câu, nhưng chống lại ánh mắt Lệ Sâm, ta liền kinh sợ. Lại ở lại, Lệ Sâm chừng muốn giết ta. Vì vậy Mạnh Nham đứng dậy cáo từ."Dù sao lời tôi chuyển xong, các người nếu muốn căn cứ Hoa Nguyên tìm phiền toái nhanh chút đem Nam Ca giao ra đây!"

      Trong chớp mắt kia Lệ Sâm muốn giết cái gã này, vẫn là Nam Ca từ phía sau lưng túm cái.

      Mạnh Nham quả thực là lăn vòng rời , nếu lại ở lại, ta cảm giác mình bị Lệ Sâm xé rách mất.

      Người ngoài rồi, mặt Lệ Sâm vẫn là nửa điểm cười cũng có. Rất nhiều người đều chưa thấy qua như vậy, Diệp Thiệu cũng khiếp sợ. Ở trong mắt ta, Lệ Sâm mặc dù lớn lên đẹp, thân thủ tốt, nhưng so với Nam Ca đặc biệt an phận.

      Hơn nữa cái người này lúc nào cũng bất cần đời, dường như chuyện gì cũng để trong lòng.

      Chỉ ngày đó Lệ Sâm mang dấu răng từ trong phòng Nam Ca ra, Diệp Thiệu vẫn phản ứng hai ngày lại thăm dò Nam Ca cái mới biết được bọn họ khi đó ở trong phòng cái gì cũng có phát sinh.

      người đàn ông như vậy thế nhưng vì Nam Ca phát hỏa lớn như thế? Bộ dạng vừa rồi của ta... là rất đáng sợ, giống như năng lượng trong khí đều chao đảo theo.

      Lệ Sâm tức giận nhưng thủy chung vẫn cầm lấy cổ tay Nam Ca, ánh mắt nhàn nhạt quét qua tất cả người trong phòng. Cuối cùng rơi ở mặt Lâm tiên sinh: "Tôi giao Nam Ca ra , cũng cùng căn cứ Tân Bình phân giới hạn. Nếu để cho tôi biết , ai có tâm tư mang Nam Ca nịnh nọt căn cứ Hoa Nguyên, tôi nhất định giết người đó."

      Lệ Sâm quá đương nhiên, lưng Lâm tiên sinh cũng nguội lạnh. đợi mọi người đáp lại, Lệ Sâm kéo Nam Ca rời .

      Bởi vì rất nhanh, Nam Ca theo phía sau có chút nghiêng ngả chao đảo.

      "Lệ Sâm... Hôm nay sao thế... Mạnh Nham phải chỉ mời tôi căn cứ Hoa Nguyên nhìn chút thôi sao?" Sao lại có bộ dáng như muốn tiêu diệt căn cứ Hoa Nguyên chứ.

      Lệ Sâm chỉ biết là trong khoảnh khắc đó, lửa giận chịu khống chế của .

      "Chỉ xem chút cũng được!" kéo Nam Ca vào trong ngực: "Về chuyện của em, tôi chút cũng thể thỏa hiệp!"

      Nam Ca chớp chớp con mắt, nằm ở trong lòng thế nhưng lại sáng lạn cười cái.

    5. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 99: Đối tốt với

      Hóa ra đây chính là cảm giác được người khác bảo vệ cảm giác nha, rất tốt.

      ra vừa mới nãy Nam Ca muốn giết Mạnh Nham là , mặc dù căn bản là thấy tức giận với Mạnh Nham. Người như vậy mới đáng đâu.

      Chuyện nghĩ tới, chỉ là Lệ Sâm có thể bảo hộ mình như vật. Cho dù biết đến cùng lai lịch của bản thân như nào, tương lai ra sao. khắc này lòng nguyện ý theo bên cạnh .

      Con người này có thể cho cảm giác an toàn trước đây chưa bao giờ có.

      Lệ Sâm thấy Nam Ca thủy chung luôn lên tiếng, khẽ buông lỏng vòng tay chút ít, nâng cái cằm lên hỏi: "Em suy nghĩ gì vậy? Hử?"

      Nam Ca chớp chớp đôi mắt đen như viên đá Obsidian, vẻ mặt ngây thơ mặt khiến người ta đành lòng cự tuyệt: "Lệ Sâm, Về sau tốt với tôi nữa chứ?"

      Lệ Sâm mặc dù trong chớp mắt nghi hoặc, nhưng vẫn trả lời: "."

      Vì vậy tiểu Zombie nào đó lại bắt đầu được voi đòi tiên, bên nhàng lôi kéo tay áo , bên hồn nhiên : "Vậy về sau mỗi ngày đều chăn nuôi tôi sao?"

      Lệ Sâm lại cười nữa: "Chăn nuôi. Cho em ăn no."

      Nam Ca ha ha cười tiếng, khắc này hoàn toàn bỏ xuống tâm tư trốn : "Vậy chúng ta tốt lắm nha? Nếu mà nuôi tôi no tôi bỏ chạy luôn đó."

      Lệ Sâm nhéo nhéo chóp mũi : "Em dám."

      còn là giọng từng uy hiếp , thậm chí trong con ngươi cũng tràn đầy ôn hòa.

      Nam Ca từ trong mắt có thể nhìn thấy khuôn mặt bản thân. mỹ lệ cực kỳ, có cái gì khác biệt với loài người. Nhưng vẫn phải là loài người, cũng muốn làm con người.

      chỉ hy vọng làm con Zombie an lặng yên tĩnh, sau đó tìm người có thể ngày ngày chăn nuôi mình, hì hì.

      "Lệ đại ca...Tại sao hai người lại ở chỗ này?" Hai người còn ôm nhau sau lưng vang lên giọng của người khác. Nam Ca còn nhớ giọng này, từ trong lòng Lệ Sâm xoay người, quả nhiên thấy Đường Tư Nguyệt.

      đoạn thời gian gặp, Đường Tư Nguyệt hình như cũng nội liêm hơn trước ít. Mà Nam Ca trong nháy mắt nhớ tới thời điểm lúc trước mình cùng Cao Trường Húc tỷ thí. Đường Tư Nguyệt dùng tinh thần lực ngăn trở hành độnh của .

      Vì vậy Nam Ca lạnh lùng cười với Đường Tư Nguyệt: "Chuyện lần trước ám toán tôi, tôi còn chưa cùng tính đâu."

      "Cái gì?" Đường Tư Nguyệt kinh ngạc nhìn Nam Ca: "Sao tôi có thể ám toán chứ? Nam Ca, mặc dù tôi thích nhưng mà cũng thể vu oan tôi như thế."

      Vẻ mặt ta là quá tự nhiên khiến người ta cũng tìm ra chút sai lầm nào. Đặc biệt là Đường Tư Nguyệt còn giật giật khóe miệng khinh thường : "Coi như tôi ám toán vậy đưa chứng cớ ra đây ?"

      xong, ta còn mong đợi nhìn Lệ Sâm: "Lệ đại ca, cũng tin tưởng lời Nam Ca sao?"

      Nam Ca có chứng cớ. Khi đó Đường Tư Nguyệt dùng tinh thần lực ảnh hưởng mình, làm sao tìm được chứng cớ đây?

      Vì vậy Nam Ca bắt đầu làm nũng với Lệ Sâm: " ta phá hư tôi mà! Nếu phải là tôi cảnh giác chừng bị gai đất của Cao Trường Húc làm bị thương rồi!"

      Lệ Sâm thấy bộ dáng vội vàng này của Nam Ca rất là thú vị. Zombie ngốc này, còn chưa hiểu sao? Nam Ca chán ghét ai chính là chán ghét, cũng khinh thường vu oan người khác.

      Vì vậy Lệ Sâm chỉ nhàn nhạt hỏi Đường Tư Nguyệt: "Khi đó đến cùng là thế nào?"

      Đường Tư Nguyệt mãnh liệt đau lòng. Vì cái gì Lệ Sâm truy vấn Nam Ca? cứ như vậy tin tưởng Nam Ca sao? Nếu như Nam Ca có tâm giả vờ ngây thơ lợi dụng sao? Có phải cũng chút do dự vì Nam Ca trả giá sinh mệnh hay ?

      ta là hận làm vậy, lại hận chính mình .

      Vì vậy Đường Tư Nguyệt giống như là con khổng tước cao ngạo, giờ bọn họ đứng cách chỗ Lâm tiên sinh ở xa. Cao Trường Húc bọn họ cũng từ trong tòa nhà ra.

      Đường Tư Nguyệt chịu thua: "Tôi biết các người cái gì."

      Nam Ca chán ghét nhìn Đường Tư Nguyệt: "Dám làm cũng dám nhận, là làm cho tôi coi thường ."

      "!" Đường Tư Nguyệt tức giận: "Ai cần nhìn nhận tôi!
      cũng đừng sang chuyện khác, tôi và là chuyện ám toán!"

      "Còn ác nhân cáo trạng trước." Nam Ca ôm cánh tay Lệ Sâm, vậy mà lại nổi lên chút hứng thú nào với Đường Tư Nguyệt.

      Người đàn bà này rất thú vị, có thời gian cùng ta vướng mắc, còn bằng trở về tìm Tô Phương chơi đâu, Tô Phương nương kia cũng để cho mình cắn rồi.

      Cao Trường Húc gần đây cùng Đường Tư Nguyệt thân thiết, chuyện này mọi người đều biết. Vì vậy ta lập tức tới điều giải ngay, cùng Lệ Sâm giải thích: "Trong chuyện này khẳng định là có hiểu lầm gì rồi."

      Người càng ngày càng nhiều, coi như là muốn giải quyết Đường Tư Nguyệt cũng phải là tại đây. Vì vậy Lệ Sâm chỉ ôm bả vai Nam Ca, lại lạnh lùng nhìn thoáng qua Đường Tư Nguyệt: "Nếu Nam Ca cầm ra chứng cứ, hôm nay chúng ta truy cứu chuyện này."

      Sắc mặt Đường Tư Nguyệt trong nháy mắt yếu ớt, Lệ Sâm có ý gì? còn muốn sau này trong bóng tối giúp Nam Ca lấy lại danh dự? ta như thế nào cũng là nữ nhân! Dựa vào cái gì đối với Nam Ca tốt như vậy mà với ta ngay cả nhìn cũng muốn nhìn lần!

      Cao Trường Húc mắt thấy Đường Tư Nguyệt cũng sắp đến trạng thái nổ tung cũng khuyên ta: "Tư Nguyệt, tại sao em lại ở chỗ này? Có phải có chuyện tìm tôi ? Chúng ta trước ."

      xong, đợi Đường Tư Nguyệt bày tỏ cái gì, ta trực tiếp túm ta .

      Lệ Sâm kia tuyệt đối đơn giản, chỗ này mặc dù là căn cứ Tân Bình nhưng nếu là Lệ Sâm có năng lực giết tất cả bọn họ khẳng định là ta tin. Nhưng nếu muốn giết Đường Tư Nguyệt, tuyệt đối rất đơn giản.

      Đường Tư Nguyệt cũng biết nhỏ nhịn sẽ loạn chuyện lớn, chỉ có thể mặc cho Cao Trường Húc túm ta .

      Lệ Sâm lại cùng đám người sau lưng chuyện, mang Nam Ca cũng rời .

      Nhìn Nam Ca hình như còn có chút trầm tư, Lệ Sâm hỏi: “Sao em lại thất thần."

      Nam Ca lắc đầu: " có việc gì."

      Vừa mới nãy có chút nghi hoặc, thời điểm Đường Tư Nguyệt qua sao mình lại phát giác? Tuy nhiên cũng nghĩ tình quá phức tạp, cảm thấy chắc là chuyện với Lệ Sâm quá chuyên tâm.

      Bởi vì Lệ Sâm cùng mọi người tan rã trong vui, cũng định ở lại trong căn cứ. Lúc tối, theo chỗ Diệp Thiệu lấy bốn mươi viên thuốc kích thích. Sau khi đem tinh hạch cho Diệp Thiệu, Lệ Sâm rất ràng cho ta biết: "Sáng mai, tôi cùng Nam Ca rời thôi."

      Diệp Thiệu cũng bối rối: "Hai người thể đợi thêm hai ngày nữa sao? Tôi giải quyết phần nhiệm vụ này xong liền cùng hai người!"

      " có thể sao?" Lệ Sâm cùng Diệp Thiệu chuyện cũng nhớ Nam Ca, chắc lúc này Nam Ca còn ở trong phòng loay hoay mấy bộ váy đâu. Biết được sáng mai rời , kia trước hết tiếc nuối là thể mặc váy lên đường.

      Diệp Thiệu bị Lệ Sâm chất vấn á khẩu trả lời được. Đúng vậy, ta cùng căn cứ có quá nhiều liên luỵ , những người trợ thủ kia bây giờ còn trong căn phòng cách vách chế thuốc. Đồng dạng, bọn họ cũng chịu trách giám thị mình.

      Lệ Sâm biết Diệp Thiệu trả lời được, dứt khoát : " cũng thấy ràng tình thế bây giờ, Nam Ca chỉ có ở bên cạnh tôi mới an toàn nhất. cũng cần lo lắng Nhạc Văn Phong đối với Nam Ca làm cái gì, ông ta dám cũng đừng mong nhìn thấy mặt trời sáng mai."

      Trong lòng Diệp Thiệu mặc dù buông được, nhưng cũng chỉ có thể đồng ý lời thuyết phục của Lệ Sâm: "Vậy có thể cho tôi phương hướng đại khái ? Tôi đuổi theo hai người."

      "Chúng tôi hướng Bắc Hải ." Đây vốn chính là mục đích lúc ban đầu, vẫn luôn có thay đổi.

      Diệp Thiệu gật đầu bày tỏ ta biết , hồi lâu sau còn có chút tò mò hỏi câu: "Có phải lo lắng Nam Ca ở căn cứ mang nguy hiểm đến căn cứ Tân Bình."

      Lệ Sâm nhíu nhíu mày, thừa nhận: " có."

      Diệp Thiệu nhìn ta được tự nhiên như thế, cũng thở dài. Khó trách Ca nhi theo ta thời gian dài như vậy, ta cũng có đem ca nhi bắt lại.

      ràng chính là muốn liên lụy người dân trong căn cứ Tân Bình lại còn nhất định giả bộ phân giới hạn cùng bọn họ.

      Vì vậy Diệp Thiệu cũng chỉ có thể vỗ vai Lệ Sâm: "Xe ngày mai hai người lái, tôi chuẩn bị xong rồi. Vật tư ở chỗ ít ?"

      "Xe cần, tôi có biện pháp rời ." Lệ Sâm cự tuyệt ý tốt của Diệp Thiệu. Cầm lấy bốn mươi viên thuốc rời .

      Nam Ca lúc này thu thập hành lý, cũng biết như thế nào rồi. còn phải về xem chút.

      Diệp Thiệu còn giỡn với bóng lưng : " giờ Nam Ca là đại hồng nhân trong căn cứ, chuyện hai người phải rời vẫn nên gạt chút. Nếu mọi người khẳng định cho hai người ."

      Lệ Sâm đưa lưng về phía ta phất phất tay: "Chúng tôi chỉ cùng với vài người cáo biệt."

      Diệp Thiệu nhìn bóng dáng Lệ Sâm càng càng xa, trong lòng thở dài. Có thể đuổi theo bọn họ hay vẫn là vấn đề đây.

      Mới vừa phải về kiểm tra chút tiến độ thí nghiệm, đột nhiên ta nghe thấy trận còi báo động bén nhọn! Xen lẫn ở trong đó còn có tiếng súng! An ninh của căn cứ rất tốt nhưng lại thể ngăn cách thanh, Diệp Thiệu thậm chí còn nghe được phía xa xa có thanh lửa đạn vang lên!

      Loại cảnh báo này... Chẳng lẽ là có người ở cửa chính đánh bọn họ!

      Căn cứ Tân Bình có mấy vạn người, đến cùng là thế lực nào dám làm như thế? Oanh động mở cửa chính để Zombie tràn vào đối với bọn họ có ích lợi gì?

      Lệ Sâm cũng bao xa nghe thấy thanh gặp chuyện may. vội vàng cất thuốc rồi lập tức hướng tới chỗ Nam Ca ở chạy tới.

      Nhưng chờ tới thời điểm đẩy cửa ra mới phát căn bản là Nam Ca ở trong phòng! Tô Phương cùng Tô Hiển cũng ở đây!

      Trong lầu ngừng có người chạy xuống, Lệ Sâm tiện tay kéo lấy người hỏi: "Đến cùng là chuyện gì xảy ra? Nam Ca đâu? thấy Nam Ca đâu ?"

      Người kia kinh hãi cực kỳ chỉ phương hướng cửa chính: "Hình như là những trụ sở khác đến chinh phạt chúng ta! Nhanh chạy , chúng ta căn bản là đánh lại bọn họ! Chờ lát nữa bọn họ đem cửa chính bắn vỡ, Zombie lao ra! Chao ôi! chạy chỗ nào đấy? Sai hướng rồi, cửa sau căn cứ ở chỗ này!"

      Lệ Sâm còn cửa sau căn cứ cái gì chứ, muốn tìm Nam Ca! Sảy ra chuyện này, Nam Ca rất có thể ở cửa lớn căn cứ!

      Còn như chuyện tại sao vài cái căn cứ khác lại đến oanh tạc căn cứ Tân Bình, dùng đầu ngón chân để suy nghĩ cũng biết là thuốc của Diệp Thiệu bại lộ rồi! Vốn là Lệ Sâm nghĩ tới bọn họ có thể điên cuồng như thế. Nên biết, Mạnh Nham hôm nay mới bị bọn họ dọa chạy xong!

      Chỉ sợ Mạnh Nham kia bị Thái Phong Mậu phái tới chính là cái bẫy mê hoặc mọi người, thừa dịp lúc ta cùng Lâm tiên sinh đàm phán, sau đó phái người dò xét phòng thí nghiệm Diệp Thiệu!

      Diệp Thiệu cũng nhiều ngày như thế ta cũng hề rời phòng thí nghiệm quá xa! Chỉ có bởi vì chuyện của Nam Ca, ta mới cùng mình đến gặp Lâm tiên sinh!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :