1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mạt thế] Luôn có nhân loại muốn chăn nuôi tôi - Sanh Lạc Lạc [Update 40/185] Drop

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Sawa

      Sawa New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      1
      Lần đầu đọc thể loại này nhưng thực rất thích. Truyện hay và nam nữ chính cực dễ thương. cảm ơn bạn edit rất nhìu!!!
      fear thích bài này.

    2. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 93: Vung tay

      Diệp Thiệu nghe Lệ Sâm , đồng tử mãnh liệt co chặt lại. hề có dấu hiệu nào, quyền liền đánh tới mặt Lệ Sâm.

      Nam Ca sửng sốt, bởi vì đứng ở sau lưng Lệ Sâm, nếu như vô thức tránh né rất có thể đụng vào . Cho nên Lệ Sâm vậy mà cứ như vậy cứng rắn nhận quyền này.

      Sắc mặt Diệp Thiệu khẩn trương, thân thể cũng giống như là chống đỡ đến vòng cung cực hạn. Ôn tồn tao nhã đều biến mất thấy gì nữa, chỉ còn lại phẫn nộ thấu xương cùng rùng mình.

      Giờ phút này, so với khắc biết tin Nam Ca chết kia tâm tình còn muốn kích động hơn. Vui sướng mất mà lại được đều biến thành thất vọng.

      Có thể coi là tâm tư bình tĩnh, quanh thân run rẩy ngừng cũng ngừng được. ta giống như đột nhiên bị người ném tới vùng băng nguyên. Mà ta thích lại càng lúc càng xa.

      quyền này Lệ Sâm chịu được rất đau đớn, tuy nhiên chờ lần nữa ngẩng cao đầu, vẫn chỉ lau chút khóe miệng. Còn kéo Nam Ca cái: "Em ra ngoài dạo, tôi và sư huynh em có mấy lời muốn ."

      Mặc dù là tại, Nam Ca vẫn như cũ từ vẻ mặt Lệ Sâm, nhìn thấu ý tưởng trong lòng .

      Bị đánh là nha, vì cái gì trông giống như cũng tức giận? Thậm chí còn có thể bình tâm tĩnh khí dạng này chuyện với mình?

      Nam Ca muốn rời . cũng biết hai người bọn họ tại sao phải đánh nhau đâu.

      Lệ Sâm cũng rất kiên trì, đẩy Nam Ca ra. Còn đối với khoát tay: " xa chút nhé."

      Nam Ca có biện pháp nào chỉ có thể nhìn hai người đàn ông giương cung bạt kiếm cái, xoay người xuống lầu.

      Lệ Sâm để cho tránh xa chút khẳng định là vì kiêng kỵ năng lực thăm dò của . Tuy nhiên lúc này trời vừa sáng, Nam Ca cũng có chuyện gì có thể làm liền chậm chạp ở trong căn cứ tản bộ.

      Còn như hai người đàn ông lầu kia... Ai biết bọn họ vì cái gì lời hợp liền động thủ? Chẳng lẽ đàn ông nhân loại đều xúc động như thế?

      Diệp Thiệu sao có thể xúc động, ở trong lòng ta, tiểu sư muộn ta thần thánh nhất bị nhúng chàm. Hơn nữa còn là người đàn ông trước mắt ta xem vừa mắt này.

      Nam Ca mất ký ức, ta cùng tiếp xúc vài ngày. Phát bây giờ giống như là tờ giấy trắng. Sao Lệ Sâm có thể dụ dỗ ấy như thế? Diệp Thiệu tại cũng hận thể đánh chết ta!

      Nam Ca ra cửa, Diệp Thiệu liền tới. ta lạnh lùng với Lệ Sâm: " đây này là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn."

      Lệ Sâm cũng giải thích ra cùng Nam Ca trong lúc đó cái gì cũng có phát sinh. Dù sao, sớm muộn gì cũng phát sinh phải sao. Vì vậy lúc Nam Ca rồi cũng thu hồi nét mặt ôn hòa. Nhíu mày đưa mắt nhìn Diệp Thiệu: " vừa mới nãy thiếu chút nữa làm ấy bị thương."

      Diệp Thiệu cắn răng: " đừng ở đây giả mù sa mưa! Tôi nghĩ tốt lắm rồi. Về sau Nam Ca liền ở lại trong căn cứ, hôm nay liền rời !"

      Rời ? Lệ Sâm giật giật khóe miệng, như thế nào cũng thể nào mình rời . Dù sao tối ngày hôm qua mới nhận tâm ý của mình nha.

      Thấy bộ dáng kia ràng là đồng ý, Diệp Thiệu lên phía trước hai bước kéo cổ áo . Tròng mắt sắp nứt ra: "Đến cùng muốn thế nào mới bằng lòng rời ấy ? cưỡng chế giữ ấy ở bên cạnh như thế chỉ có thể làm tổn thương ấy!"

      Lệ Sâm lần này cũng định nhẫn nại, vừa mới bất hòa để Diệp Thiệu động thủ, bất quá là sợ hù đến Nam Ca mà thôi.

      Lúc này kia xa, Lệ Sâm dắt lấy tay Diệp Thiệu đem ta hung hăng ném đến bên. Thời điểm lại nhìn Diệp Thiệu, vẻ mặt cũng vô cùng nghiêm túc: "Làm sao biết tôi thương tổn ấy? Còn nữa, nếu như cam lòng có thể hỏi Nam Ca, đến cùng là ấy nguyện ý theo ai."

      Diệp Thiệu quả thực bị tự tin trong mắt Lệ Sâm đánh bại, bởi vì ta xác định được Nam Ca đến cùng đứng ở bên mình. Dù sao Lệ Sâm mới là người sau khi mất trí nhớ liên tục theo!

      "Vậy cũng nên đối với ấy như thế, các người tối ngày hôm qua..." Càng càng đau lòng, Diệp Thiệu cảm giác hô hấp cũng thông thuận.

      Đột nhiên, ta nghĩ đến, nếu như có thể giết Lệ Sâm. Như thế có thể coi là dạy dỗ ta sao? Nam Ca cũng có thể ở lại bên cạnh mình sao?

      Vì vậy Diệp Thiệu nhanh chóng rút súng ra. Nhưng mà đợi ta đem họng súng nhắm vào Lệ Sâm liền thấy được Lệ Sâm bước lên bước. Vặn vẹo cổ tay ta, bị đau phía dưới, ta buông lỏng tay cái, thời điểm lại nhìn về phía Lệ Sâm. Khẩu súng kia đến trong tay , mà họng súng đối diện chính mình!

      Diệp Thiệu là bác sĩ, làm sao có thể đánh thắng được Lệ Sâm, ta khỏi thất bại.

      Chẳng lẽ mình phải nhận mệnh như vậy sao? Lẽ nào ta phải buông tha như thế?

      Nòng súng Lệ Sâm để nằm ngang, nhưng kỳ cũng có lên đạn. Người này dù sao cũng là sư huynh Nam Ca, thể nào giết ta.

      Tuy nhiên Lệ Sâm vẫn uy hiếp : " quyền vừa nãy tôi có thể xem như là hồi báo trước kia chiếu cố Nam Ca. Về sau ấy cũng nợ cái gì nữa. Còn như chuyện giữa tôi cùng Nam Ca, tôi khuyên vẫn cần nhúng tay vào. Nam Ca phải là hàng hóa, tôi có quyền lợi nhường, cũng sai khiến. Là người đàn ông liền thoải mái tranh thủ. cần ở chỗ này của tôi tỏ ra uy phong."

      Ngày hôm qua Diệp Thiệu còn hơi chút thưởng thức Lệ Sâm, nhưng hôm nay đầu ta là bị hôn mê, hận thấu xương người đàn ôn trước mặt.

      Nhưng là nghĩ đến Nam Ca, tim ta bỗng nhiên mềm mại xuống. Đúng vậy, nếu như Nam Ca lựa chọn Lệ Sâm, đó cũng là tự do của ấy. Chính mình có quyền gì xen vào?

      Vì vậy thời điểm Diệp Thiệu lại đứng thẳng thân thể, hào quang phẫn nộ trong mắt kia dần dần tiêu tán. Trong giọng của ta cũng hàm tình thế bắt buộc: "Chờ sau khi ký ức Nam Ca khôi phục, nhất định hận chết ."

      Lệ Sâm vô tình cười cười. ấy có cái gì tốt hận mình chứ, mình lại cưỡng bách qua ấy bao giờ.

      Đem khẩu súng ném cho Diệp Thiệu, Lệ Sâm nhìn thoáng qua hướng cửa: " có thể , nếu biết Nam Ca là người của tôi, về sau liền cách xa ấy chút."

      Diệp Thiệu lại kinh thường cười cười: "Dựa vào cái gì? Đó là sư muội của tôi. Tôi tự nhiên có thể tranh thủ. tốt nhất nên bị tôi phát có cái gì thực xin lỗi Nam Ca, nếu tôi tuyệt đối nương tay với đâu."

      Lệ Sâm căn bản có đem Diệp Thiệu làm thành đối thủ, là so sánh người này cùng mình, sức chiến đấu quá yếu mà.

      Chỉ là này phần dũng khí còn rất đáng giá khen ngợi, xem ra vì Nam Ca, người này là dễ điên cuồng.

      Đồng thời, trong lòng Lệ Sâm còn dẫn theo chút nghi hoặc. Vì sao nghe trong giọng Diệp Thiệu, cảm thấy ta tựa hồ rất tự tin về sau năng lực ta trở nên mạnh mẽ? phải là ta có dị năng sao.

      " chờ thời điểm có thể đánh bại tôi hãng lời này ." Lệ Sâm nhàn nhạt mở miệng.

      Diệp Thiệu lạnh lùng nhìn cái, lúc này mới xoay người rời . Tuy nhiên chờ đứng ngoài cửa, đóng cửa lại. Cách ánh mắt Lệ Sâm, Diệp Thiệu mới che ngực cong thân thể xuống.

      Coi như là ở trước mặt Lệ Sâm, chuyện được mạnh mẽ như thế. ta vẫn cảm giác được vô lực này. Bởi vì chỉ cần ta vừa nghĩ tới Nam Ca theo Lệ Sâm, tim liền đau đến giống như của bản thân ta nữa.

      ngày này, Diệp Thiệu ngây ngây ngô ngô cũng biết là trở lại phòng thí nghiệm như thế nào.

      Cả ngày ta đều ăn cái gì, cũng có uống hớp nước. Thời điểm nghe bên ngoài trụ sở tụ tập ít Zombie, ta cũng chỉ chôn mình ở trong phòng thí nghiệm, hoàn thành bước cuối cùng của thuốc thử.

      Đợi đến khi đại công cáo thành, ta lay động cái ống nghiệm, điểm vui sướng vẻ mặt cũng hề lộ ra.

      Chờ từ phòng thí nghiệm ra ngoài nhìn thấy ít người đứng trước cửa. Trước mặt chính là trợ thủ của Lâm tiên sinh, ta vừa nhìn thấy Diệp Thiệu liền kích động đón lại hỏi: "Bác sĩ Diệp, như thế nào rồi. Thuốc thử nghiên cứu chế tạo thành công sao?"

      Diệp Thiệu gật đầu: "Dẫn tôi gặp Lâm tiên sinh ."

      Trợ thủ kia lập tức ở phía trước dẫn đường, đồng thời còn bày tỏ sùng bái đối với Diệp Thiệu: "Bác sĩ Diệp, ngài là quá lợi hại. Vậy mà lại có thể nghiên cứu chế tạo ra thuốc thử dạng này!"

      Diệp Thiệu theo ta ra ngoài, xa xa liền nghe thấy nhiều tiếng ồn ào nên hỏi câu: "Đây là như thế nào?"

      Trợ thủ kia a tiếng, sau đó trả lời: "Là hôm nay ngoài trụ sở có ít Zombie vây công, cũng may người có dị năng trong căn cứ cũng rất nhiều. Đem những con Zombie kia đều giết chết hết, tại hẳn là quét dọn chiến trường ."

      Diệp Thiệu nghe Zombie bị giết sạch nên lại chú ý nữa.

      Mà lúc này ở cửa lớn căn cứ xác thực tụ tập rất nhiều người, ít người có dị năng vây quanh hai mới tới. Còn sùng bái : "Hai người vừa mới chiêu kia đến cùng là làm như thế nào tạo ra? Lực sát thương này cũng quá lớn rồi, mảnh cầu lửa bỏ ra khiến mảnh đất đều còn gì!"

      "Đúng vậy đúng vậy, trước kia hai người phối hợp cũng được như thế chứ? nghĩ tới, trong căn cứ Tân Bình còn có dạng nhân tài này!"

      Lần này săn giết Zombie này, Nam Ca cùng Lệ Sâm cũng có xuất . Lệ Sâm cảm thấy Nam Ca quá bị để ý, muốn lại nổi tiếng thêm.

      Mà Nam Ca đâu? vẫn tương đối chú ý hôm nay sau khi chính mình rời , Lệ Sâm cùng Diệp Thiệu cái gì. Bây giờ bọn họ đứng bên ngoài vây xem, bởi vì có tham dự chiến cuộc cho nên có tinh hạch cũng tới phiên bọn họ.

      Nam Ca dứt khoát hỏi Lệ Sâm: "Buổi sáng hôm nay, bác sĩ Diệp đến cùng vì cái gì đánh thế? Còn có tình hình chiến đấu cái gì chứ, tối hôm qua tôi cũng đánh nhau cùng mà?"

      Lệ Sâm thanh họng khụ tiếng, đương nhiên thể cùng Nam Ca giải thích đánh nhau là chuyện gì xảy ra. Cho nên chỉ mơ hồ : "Đàn ông chúng tôi trong lúc đó có chút việc riêng muốn giải quyết."

      Nam Ca bĩu môi: "Còn thần thần bí bí nữa."

      Tuy nhiên hiếu kỳ đến nhanh, cũng nhanh. Lúc này đứng ở chỗ tương đối cao, còn nhìn hai phía dưới: "Các ấy đều là hệ hỏa , nghĩ tới vậy mà có thể nghiên cứu ra chiêu thức mới, cái biển lửa rơi xuống, xem ra rất đau nha."

      Lệ Sâm cũng thuận theo ngón tay Nam Ca chỉ, có gì bất ngờ xảy ra nhíu nhíu mày. Bởi vì hai kia, đúng là ngày hôm qua đụng phải. Hai người kia còn muốn đáp xe mình.

      Quả nhiên, các ấy đơn giản mà. Đây phải là có mình, các ấy vẫn như cũ có thể tới căn cứ hơn nữa còn làm ăn được rất tốt.

      Vừa mới nãy săn giết những con Zombie kia giống như là buổi biểu diễn dành riêng cho hai , hai người vừa ra tay, người khác cơ hồ cũng có cơ hội gì nữa.

      Tuy nhiên Lệ Sâm nhắc nhở Diệp Thiệu, chắc hẳn tầng cao trong căn cứ đối với hai người này cũng có chút đề phòng .

      Lệ Sâm còn đem tình các này ngày hôm qua muốn nhờ xe cho Nam Ca, ngoài dự liệu, Nam Ca quả nhiên đặc biệt tiếc nuối: "Người có dị năng lợi hại như thế nhất định ăn rất ngon, vậy mà lại đồng ý, quá lãng phí."

      thành thói quen với từ ngữ của Nam Ca, dù sao chiến trường cũng cần bọn họ đến quét dọn, Lệ Sâm liền với Nam Ca: ", chúng ta gặp Diệp Thiệu, xem ta nghiên cứu chế ra thuốc đến cùng là có công hiệu gì."

    3. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 94: Thuốc thử nghịch thiên

      Lệ Sâm khẳng định, thuốc kia tuyệt đối phải chỉ là thuốc dò xét dị năng đơn giản như vậy.

      Bởi vì Nam Ca phân tích qua thành phần thuốc nên lúc theo sau lưng Lệ Sâm còn suy tư trong chốc lát, sau đó tự nhiên : "Bên trong còn thêm tinh hạch vào, hẳn là có tác dụng kích thích tiềm năng ."

      Lệ Sâm mạnh mẽ trừng to mắt. Đúng vậy, kích thích tiềm năng! Sao lại nghĩ tới?

      Diệp Thiệu phải là người có dị năng, mặc dù ta ở trong căn cứ cũng sống rất tốt nhưng nếu như nghiên cứu được thuốc này. Nhất định ta muốn nó có thể được sử dụng cho mình trước!

      đến đây... Thuốc kia chừng có thể thúc đẩy người bình thường biến thành người có dị năng?

      trách được cấp cao trong căn cứ coi trọng như vậy, ngay cả Diệp Thiệu cũng tự mình xuất động tìm dụng cụ. Thậm chí chừng hy sinh biết bao nhiêu người vì thuốc này!

      Nhưng mà nếu thuốc này thành công, chỗ tốt mà nó mang đến căn cứ cũng rất khó có thể tưởng tượng!

      Có thể thử ngẫm lại, các căn cứ khác. Trong hai vạn người, có thể chỉ có trăm người có dị năng. Nhưng nếu như căn cứ Tân Bình đem thuốc thử này vào sử dụng, vậy trong hai vạn người bọn họ, khả năng có hơn mấy trăm ngàn người là người có dị năng!

      Tương lai dựa vào người có dị năng quyết đấu để quyết định phạm vi thế lực, nhất định là chiều hướng phát triển.

      Cho nên thuốc thử này nghe thấy rất nguy hiểm!

      Vừa nghĩ như thế, bước chân Lệ Sâm nhanh hơn. Nam Ca theo phía sau còn phải chạy chậm.

      lâu sau, còn oán giận câu: " chậm chút !"

      Lệ Sâm vì nghĩ tình này cho nên khỏi bước nhanh hơn, nghe Nam Ca , khẽ mỉm cười dừng lại đợi . Nhìn khuôn mặt nhắn tức giận, Lệ Sâm còn cười : "Tiểu chân ngắn."

      Nam Ca cực kỳ phục, trực tiếp từ bên cạnh qua, lưu lại cho bóng lưng.

      mới phải tiểu chân ngắn đâu! Trước kia vóc dáng vẫn rất cao, biết là vì cái gì bây giờ lại chỉ có thể đến ngực Lệ Sâm!

      Thời điểm Lệ Sâm muốn dẫn Nam Ca gặp Diệp Thiệu, chiến trường ở cửa trụ sở cũng bị quét dọn sạch , hai kia xuất lực nhiều nhất đương nhiên đạt được tinh hạch cũng là nhiều nhất.

      Các đem tinh hạch thu lại, thẳng đến chỗ ở căn cứ an bài. Hôm nay nhóm các biểu ràng như thế, đoán chừng bao lâu sau căn cứ phái người đến tiếp xúc bọn họ.

      Các nghĩ sai, gặp được người lợi hại như vậy căn cứ nhất định phải dùng phúc lợi tốt để giữ người lại. Mà bàn bạc với các lại là Cao Trường Húc.

      giờ Cao Trường Húc cùng vài đội viên khác đều thân cận nữa. Ngược lại là Đường Tư Nguyệt cả ngày đều ở bên cạnh ta.

      Cái người Đường Tư Nguyệt này ở trong mắt đàn ông căn cứ là cực xinh đẹp lại khó trị. Bao nhiêu người theo đuổi ta nhưng ta cũng chịu gật đầu.

      Nhưng mà bây giờ ta cùng Cao Trường Húc như hình với bóng, khó tránh khỏi cho người ta cảm thấy bọn họ là đôi.

      Đường Tư Nguyệt cũng giải thích, bản thân Cao Trường Húc là đàn ông nên cũng có lòng hư vinh, đại mỹ nữ như thế nguyện ý thân cận ta tại sao ta lại muốn đẩy ra chứ?

      Cho nên lần này Cao Trường Húc đến gặp hai kia cũng mang Đường Tư Nguyệt cùng nhau đến.

      Hai người kia mặc dù tự xưng là chị em nhưng lớn lên hề giống nhau. Hơn nữa trừ bình thường cùng nhau hành động ở bên ngoài, nửa điểm cũng thân cận. Thời điểm Cao Trường Húc nhìn thấy các liền nghĩ, hai người kia đoán chừng là ở đường lưu lạc kết bạn rồi.

      Hỏi tên hai người hai chị em cũng chỉ nhàn nhạt trả lời: "Các người gọi tôi là tiểu Tuyền, gọi ấy là tiểu Dung là được."

      Đây là đến tên cũng muốn cho. Đường Tư Nguyệt đứng ở sau lưng Cao Trường Húc quan sát hai này cái.

      Phát các đều có dung mạo xấu xí cực kỳ, hơn nữa tính tình rất là cứng rắn. người chút vị đàn bà cũng có, mặc quần áo cũng giống nhau... Tóm lại ta đối với dạng nữ nhân này có địch ý, cũng có tâm tư thân cận gì.

      Cao Trường Húc đến vấn đề chính: "Tiểu Tuyền, tiểu Dung. Hôm nay chúng ta đều nhìn thấy thực lực hai người rất cường hãn, biết là về sau hai người có muốn ở lại căn cứ Tân Bình hay , chúng ta có rất nhiều phúc lợi tốt."

      Tiểu Tuyền đợi Cao Trường Húc xong liền giễu cợt cắt đứt: "Phúc lợi các người mà xem là tốt sao? Nhìn ràng cũng là đội trưởng nhưng mà dị năng cùng bậc còn cao bằng hai chị em chúng tôi, căn cứ các người thiếu thốn tinh hạch như vậy sao?"

      câu đem Cao Trường Húc trở nên khó xử, nhưng ta còn muốn bảo trì phong độ giải thích: "Căn cứ chúng tôi có phương pháp quản lý riêng biệt..."

      Tiểu Dung lại ở bên phụ hoạ: "Phía sau kia là người của ? Xem màu sắc đồng tử của ta chẳng lẽ là hệ tinh thần? Tuy nhiên ta cũng quá yếu rồi. Có phải sau khi dị năng thức tỉnh miếng tinh hạch hệ tinh thần cũng chưa dùng qua ? là đội trưởng, ngay cả người của mình cũng bảo vệ tốt, chúng tôi làm sao có thể yên tâm ở lại căn cứ?"

      Vốn là Cao Trường Húc rất ngại rồi, bây giờ lại còn nhắc tới Đường Tư Nguyệt. ta cảm thấy tôn nghiêm đàn ông của mình quả thực chịu khiêu chiến lớn!

      Đường Tư Nguyệt cũng rất là buồn bực, bởi vì hai người này chọc thủng chính là chuyện ta muốn thừa nhận nhất!

      Nhìn bộ dáng hai này lớn lối như thế, Cao Trường Húc còn có thể khuyên cái gì. Mang Đường Tư Nguyệt rời như thế nào cũng biết.

      Chờ đến chỗ đất trống có người, Cao Trường Húc mới giải thích khó khăn: "Tư Nguyệt, gần đây người tôi xác thực có tinh hạch hệ tinh thần, ủy khuất ..."

      Đường Tư Nguyệt lắc đầu, rất là ôn nhu săn sóc : "Tôi trách , người còn có viết thương đâu."

      Tuy nhiên trong lòng ta vẫn có so sánh. Nghe ngày hôm qua Lệ Sâm thân mình làm nhiệm vụ còn hoàn hảo tổn hao gì trở về. biết là lại lấy được bao nhiêu tinh hạch.

      Nam Ca cũng quá may mắn rồi, có thể ở bên cạnh người đàn ông như vậy. Vì ấy thể nhìn mình lần chứ?

      Cao Trường Húc nghe Đường Tư Nguyệt , cũng cầm bả vai ta, trong mắt tràn đầy cảm động: "Tư Nguyệt, tôi cũng biết là nhất định hiểu cho tôi! yên tâm, tình hôm nay khẳng định là lần cuối cùng!"

      Đường Tư Nguyệt gật đầu, con mắt ướt át nhìn Cao Trường Húc: "Đội trưởng, đối xử với tôi là quá tốt."

      Tay Cao Trường Húc còn lại siết thành quả đấm, nụ cười mặt lại thay đổi: " cần cùng tôi khách khí. Thôi về trước , tôi còn có chút việc."

      Đường Tư Nguyệt cũng hỏi ta muốn làm cái gì, dù sao đàn ông đều thích đàn bà đem toàn bộ phương hướng bọn họ quản chế hết. Cho nên ta chỉ dặn dò hai câu liền rời , còn như Cao Trường Húc, ta cắn răng vẫn thuận theo đường cũ trở về.

      Lần nữa gõ vang cửa, giọng tiểu Tuyền vang lên: "Cửa khóa."

      Sau khi Cao Trường Húc vào, còn hăng hái như vừa nãy. ta cũng vòng vèo, chỉ hỏi hai người các : "Các người nếu có tầm mắt cao như vậy, vì sao lại đến căn cứ Tân Bình?"

      Tiểu Dung sớm dự liệu được, Cao Trường Húc trở về. Dù sao, ta là đàn ông muốn mất mặt trước mặt Đường Tư Nguyệt.

      Vì vậy mặc dù trong lòng ta giễu cợt, mặt lại vẫn tươi cười: "Chị em chúng tôi đương nhiên là có chỗ tốt hơn . Tuy nhiên tại sao chúng tôi phải cho chứ?"

      Cao Trường Húc ngẩng đầu nhìn ta: "Mục đích của hai người đến cùng là cái gì?" ta còn dừng lại chút bổ sung: "Các người nếu như có chuyện tìm tôi , thẳng là được. Tôi cũng vậy nên được biết đến cùng các có thể cho tôi chỗ tốt gì."

      Tiểu Tuyền vỗ tay cái, khuôn mặt u ám còn nở rộ bộ dáng tươi cười: "Quả nhiên là người sảng khoái, tôi rất thưởng thức dạng đàn ông như . lần nữa giới thiệu, tôi đến từ căn cứ Hoa Nguyên."

      Cao Trường Húc trợn to hai mắt, nhưng mà lập tức ta liền cúi đầu xuống. Là ta biết, hai người này phải là người bình thường mà.

      ...

      Lệ Sâm cùng Nam Ca nhìn thấy Diệp Thiệu, cũng tốn thời gian rất lâu. Chủ yếu là Diệp Thiệu vẫn luôn ở cùng Lâm tiên sinh còn có Nhạc Văn Phong thương lượng. Lệ Sâm liền mang theo Nam Ca ở bên ngoài chờ.

      Lúc này Nam Ca có thể xác định, trước đây vẫn chỉ có thể cảm giác được chuyển động, tại sao? Vậy mà ta có thể nghe được thanh gần đây?

      Cái này đại biểu gì? Có phải lại tiến hóa ?

      Nhìn thoáng qua Lệ Sâm phát sắc mặt có thay đổi liền biết nghe được Diệp Thiệu cùng hai người kia cái gì trong phòng. Vì vậy Nam Ca cười xấu xa cái, quang minh chính đại nghe ở góc tường.

      Vừa nghe lén như thế liền đắc ý, bởi vì giống như dự liệu. Chất trong tinh hạch kia vậy mà có thể kích thích tiềm năng của con người!

      Diệp Thiệu trước sau thất bại rất nhiều lần, lần này ta làm thuốc thử cho Lâm tiên sinh, tỷ lệ kích phát ra tiềm năng người bình thường đến mười phần trăm!

      Mười nghe nhiều, nhưng nên biết là vĩnh dạ khi đó, tỷ lệ người có dị năng thức tỉnh cũng mới chỉ có phần ngàn! Đa số vẫn là người bình thường!

      Nếu như từ phần ngàn biến thành mười phần trăm, số lượng người có dị năng kia biến thành gấp trước kia bao nhiêu lần?

      Hơn nữa Diệp Thiệu cũng đây chỉ là thành phẩm sơ bộ, về sau ta còn sửa lại thuốc thử. Hơn nữa tăng nhanh tiến độ nghiên thuốc thử cứu chữa khỏi độc Zombie.

      Lâm tiên sinh cùng Nhạc Văn Phong là cao hứng sắp hỏng rồi, xác suất thức tỉnh dị năng cao như thế, bọn họ nhặt được bảo bối rồi!

      Vì vậy ở trong phòng làm việc của Lâm tiên sinh, bọn họ còn làm ra cái hiệp nghị giữ bí mật. Mặc dù ở tận thế, loại hiệp nghị này khả năng cũng có hiệu ích luật pháp gì, nhưng hiển nhiên, Lâm tiên sinh muốn dùng tờ văn thư này cho Diệp Thiệu, cần tiết lộ bí mật trong căn cứ.

      Diệp Thiệu quyết đoán ký tên, chờ đến thời điểm đem văn thư giao cho Lâm tiên sinh, ta còn ngưng trọng mà tỏ vẻ: "Thuốc thử này cần quy mô sản xuất lớn. Chờ sau khi người có dị năng đều thức tỉnh, cái bí mật này khẳng định gạt được nữa. Chúng ta nhất định phải làm tốt các loại chuẩn bị khẩn cấp, đồng thời còn cần tăng cường canh gác căn cứ."

      Lâm tiên sinh cùng Nhạc Văn Phong đều hiểu được đạo lý này, hai phái đấu thời gian dài như vậy ở lúc mấu chốt này nắm tay giảng hòa. Bày tỏ căn cứ gần đây cho phép người ngoài tiến vào.

      Diệp Thiệu cùng bọn họ chuyện ràng liền chuẩn bị trở về phòng thí nghiệm. Bình thường ta có vài trợ thủ, tuy nhiên thuốc thử này lại là mình ta hoàn thành. tại ta có cách điều chế rồi nên chỉ cần cho vài trợ thủ kia, bọn họ có thể pha trộn cho cân đối.

      Còn suy tư, Diệp Thiệu vừa ngẩng đầu vậy mà lại nhìn thấy Lệ Sâm cùng Nam Ca. mặt Lệ Sâm còn lưu lại dấu vết bị chính mình đánh. Dấu răng cũng còn ở đây, Nam Ca manh manh đứng ở bên cạnh ta.

      "Sao hai người lại ở đây?" Diệp Thiệu nghĩ thầm, sáng sớm hôm nay phải là bọn họ còn nháo chuyện vui sao.

      "Chỗ này tiện, chúng ta tìm chỗ chuyện ." Lệ Sâm ở phía trước dẫn đường.

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Chúc Nàng giáng sinh vui vẻ và hạnh phúc
      fear thích bài này.

    5. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      lái sắp có biến :yoyo36::yoyo14::yoyo14::yoyo3:
      fear thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :