1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mạt thế] Luôn có nhân loại muốn chăn nuôi tôi - Sanh Lạc Lạc [Update 40/185] Drop

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      haha. đội cổ vũ đáng hết nấc <3 thanks Fear nhaaa:)))
      fear thích bài này.

    2. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 88: Tư Nguyệt ám toán

      Lúc nãy Nam Ca còn rất ghét bỏ ba người ngu ngốc kia nhưng bây giờ lại cảm thấy tiếng hoan hô của bọn họ cũng là dễ nghe mà, vì vậy còn cười cái.

      Bởi vì chiến tích dã man của Nam Ca, mọi người xung quanh càng đến càng nhiều. Quả nhiên lát sau người lãnh đạo trong căn cứ, còn có rất nhiều người có dị năng làm nhiệm vụ cũng tới. Bây giờ ánh mắt họ nhìn Nam Ca đều tràn trề tìm tòi nghiên cứu.

      Phái người bình thường chậm rãi cũng còn ai có thể ra ứng chiến, Nam Ca liền quay lại với Lâm tiên sinh: "Phái vài người có dị năng lên ?"

      Lâm tiên sinh vui tươi hớn hở như lão hồ ly: "Tốt thôi."

      Vì vậy dưới bày mưu đặt kế của ông ta, người có dị năng bắt đầu xuất chiến.

      Mọi người vốn đều vì Nam Ca mà toát mồ hôi dầm dề, cảm thấy sao Nam Ca có thể so sánh được với người có dị năng chứ? Nhưng ai mà biết, kết quả lại khiến người ta mở rộng tầm mắt như vậy. Nam Ca còn kém hơn người có dị năng đâu nhé!

      người hệ phong lên, đao gió kia vậy mà lại trực tiếp bị thanh đao của bổ đôi. Vì muốn làm bị thương người có dị năng kia, trực tiếp đem người đó đá ra khỏi đài; Có người hệ hỏa lên, quả cầu lửa nho kia bay tới. Nam Ca để vào trong mắt, cơ thể linh hoạt tránh né cuối cùng trực tiếp gác thanh đao lên cổ người ta; Có người hệ tốc độ lên, biết sánh bằng Nam Ca liền bắt đầu chơi trò đuổi bắt với lôi đài. Dù sao Nam Ca là người bình thường, chắc thể lực dễ hao hết hơn chứ? Đến lúc đó phải là ta thắng sao? Nhưng mà đợi thể lực Nam Ca hao hết, dị năng của ta bị dùng hết trước! Cuối cùng vẫn là bị Nam Ca bỏ lại.

      Những người có dị năng khác tiến lên lúc nào cũng bị Nam Ca tìm được phương pháp phá giải. Hơn nữa công kích và phòng thủ của này đều mạnh muốn chết. Thể lực càng giống cái hang đáy. Mới bắt đầu Lâm tiên sinh cũng chỉ định thăm dò cái, ai biết bên cạnh đều còn người nào có thể xuất chiến nữa mà giờ Nam Ca còn hoàn hảo đứng ở lôi đài đâu, quả thực chính là biến thái mà!

      ra lúc Nam Ca cùng người khác tỷ thí lúc nào cũng nghĩ đến Lệ Sâm. Bởi vì đến loài người cùng đánh nhau, Lệ Sâm tuyệt đối là nhiều nhất.

      Ấn tượng khắc sâu nhất chính là thời điểm vừa tới căn cứ, vốn cho là mình rất lợi hại, đánh ngã Lệ Sâm là vấn đề. Ai biết người đàn ông kia vẫn có thể dễ dàng áp chế mình.

      Lần này mấy người Tông Hạo Hiên Tô Hoằng bọn họ đều đứng ra, ra nếu đấu cùng bọn họ. Nam Ca thể nắm chắc tất thắng được nhưng liều cái mạng vẫn là có thể.

      Chỉ có Lệ Sâm, cái người đàn ông này đến cùng là mạnh bao nhiêu, đến giờ vẫn làm được.

      đến thời điểm tỷ thí có người nào còn hưng phấn hơn và đội cổ động viên đó chính là người lãnh đạo Nhạc Văn Phong của phái người bình thường.

      Bởi vì ta cùng Lâm tiên sinh liên tục chu toàn hai phía cho nên mới có thể đem phái dị năng cùng phái bình thường duy trì ở mức cân bằng quỷ dị.

      Nhưng mà người có dị năng liên tục tiến hóa, người bình thường lại tiến triển thong thả khiến ta hiểu được, cân bằng này chừng lúc nào đó bị đánh vỡ.

      Kết quả tại ta lại phát người làm người ta rung động như thế! Nam Ca là người bình thường nhưng người có dị năng cũng phải là đối thủ của ấy! Nếu như ấy có thể ở lại căn cứ, theo như lời của giáo sư, chừng sức chiến đấu của người bình thường cũng tiến thêm bậc! Mà Nam Ca hoàn toàn xứng đáng là người mạnh nhất!

      Vì vậy Nhạc Văn Phong thầm hạ quyết tâm, cần biết phải trả giá cao như nào cũng phải giữ Nam Ca ở lại.

      Người cuối cùng ra sân, dĩ nhiên lại là Cao Trường Húc.

      Tân Vũ Hoa làm thành viên của đội cổ động Nam Ca, thấy ta lên đài cậu còn có chút bất mãn nhìn Cao Trường Húc cái. Nghĩ thầm, đội trưởng lên xem náo nhiệt gì chứ? nhìn thấy Tông Hạo Hiên cũng ở bên nhìn sao?

      Cao Trường Húc tới, tự nhiên là do cảm thấy ngày đó Nam Ca nể mặt ta, ta muốn dạy dỗ Nam Ca chút.

      ta cảm thấy thời gian qua mình làm việc quang minh lỗi lạc, khẳng định thể dùng thủ đoạn hạ lưu gì. Lần này là Nam Ca chủ động tung tin muốn khiêu chiến toàn bộ căn cứ, ta tiến lên cũng tính là bắt nạt ấy.

      Nam Ca nhìn thấy Cao Trường Húc vẫn còn có chút mong đợi: "Cuối cùng cũng đến đối thủ có thể để cho tôi nghiêm túc chút."

      Cao Trường Húc khẽ mỉm cười: "Nếu vậy tôi rất vinh hạnh."

      ta là người có dị năng hệ thổ, vừa mới nãy ở phía dưới quan sát rất lâu phát ra Nam Ca xác thực rất khó đối phó. tại Nam Ca kích động đến thế, biết chờ sau trận chiến là vẻ mặt gì đây?

      ra thời gian trôi qua lâu Nam Ca phát thích hợp. Bởi vì động đậy được nữa! Cái người Cao Trường Húc này vậy mà lại khống chế bùn đất dưới chân , thiết lập cái bẫy rập cho !

      Tân Vũ Hoa ở ngoài sân nhìn thấy thực lo lắng, còn phục câu: "Còn chưa bắt đầu tỷ thí mà đội trưởng, sao lại xuất thủ trước chứ!"

      Cao Trường Húc vậy mà còn thà phúc hậu cười tiếng: "Việc quân cơ ngại dối trá."

      Tiếng còn chưa rơi xuống, mặt đấy toát ra vài chục cái gai đất hướng tới chỗ Nam Ca thẳng tắp phi đến!

      Đồng tử tại thời khắc này cũng co lại, tim người có dị năng khác cũng kéo căng chặt chẽ, có ít người thậm chí còn chuẩn bị kỹ càng muốn lên cứu Nam Ca.

      Ai biết ở thời điểm gai đất chuẩn bị lao đến bên cạnh mình, Nam Ca vậy mà lại hung hăng dùng thanh đao chọc ở mặt đất. Sau đó liền nhìn thấy, lấy làm tâm điểm đất đai xung quang thoáng chốc rạn nứt. Hai chân cũng có thể động!

      Tình huống nghìn cân treo sợi tóc, bay lên trời. Mà gai đất của Cao Trường Húc ngay lúc đó đâm vào chỗ vừa mới đứng, sai chút nào!

      Người xung quanh cũng bị loại bầu khí này lây nhiễm, trừ người lo lắng cho Nam Ca tất cả đều ở hoan hô trầm trồ khen ngợi.

      Cách Nam Ca vừa mới phá giải nguy hiểm quá soái khí, nhưng mà làm cho người ta căng thẳng, con mắt Tân Vũ Hoa chớp cũng dám chớp cái, rất sợ bỏ qua cái gì.

      "Còn tốt còn tốt... Tôi cũng biết là Nam Ca dễ dàng thua trận như vậy..."

      Lúc này mặc dù Nam Ca nhảy ra xa nhưng gai đất vẫn còn ngừng đuổi theo . Thậm chí Cao Trường Húc đem điểm dừng chân của đều tính toán tốt rồi. Chỉ cần lao xuống, nhất định có gai đất chờ đợi.

      Nam Ca còn ở trong lòng thầm mắng câu, sao dị năng hệ thổ khó giải quyết như thế. Tuy nhiên mặc dù Cao Trường Húc liên tục cùng giằng co chiến đấu, Nam Ca vẫn từ từ dựa vào gần ta.

      tại coi như là người có dị năng hệ thổ có thể khống chế đất, năng lực cũng thể cường hãn đến mức có thể độn thổ nên chỉ cần bị lại gần. Cao Trường Húc kia nhất định thua!

      Đường Tư Nguyệt ở phía sau đám người xem cũng đặc biệt sốt ruột, Nam Ca này đến cùng có thể thua hay ? Cao Trường Húc cũng sử dụng toàn lực rồi!

      tại trán Cao Trường Húc đều là mồ hôi lạnh, ta có chút hối hận khi lên đài tỷ thí cùng Nam Ca. Nhưng mà đâm lao phải theo lao, trận đấu này còn phải tiến hành đến khi bên thua!

      Nam Ca cũng giật giật khóe miệng, vung thanh đao lên, cao cao rơi xuống: "Kết thúc!"

      Nhưng đợi thanh đao đụng vào vẻ mặt xám trắng của Cao Trường Húc, vậy mà lại cảm giác tinh thần hải của mình rung chuyển cái, hành động hạ đao cũng run rẩy trong chớp mắt!

      Tuy nhiên Nam Ca vẫn sống chết cắn chặt răng, rơi xuống bên cạnh Cao Trường Húc, bức ta lui hai bước.

      Đồng thời ánh mắt sắc như dao hướng tới bên ngoài lôi đài đâm tới!

      Cái vị trí kia vừa vặn chính là chỗ Đường Tư Nguyệt đứng!

      Đường Tư Nguyệt quả thực khiếp sợ tới cực điểm, tại sao có thể như vậy? ta lặng lẽ dùng tinh thần lực quấy nhiễu Nam Ca cái, nghĩ tới vậy mà lại có hiệu quả, còn bị ta nhìn thấu?

      Tuyệt đối thể nào! Nam Ca lại phải là người có dị năng hệ tinh thần! Đến cùng thân phận của Nam Ca là gì?

      Nếu , chính do ta núp quá sâu rồi sao?

      Nhất định là như vậy, nếu ta(NC) muốn tinh hạch hệ tinh thần làm cái gì? Đường Tư Nguyệt lạnh lùng cười tiếng, ta còn cho rằng Nam Ca là người bình thường có thân thủ cường hãn đâu. Chỉ sợ vừa mới thắng vài chục trận cũng nhờ ta dùng tinh thần lực của bản thân quấy nhiễu đối thủ ?

      Thiệt thòi ta còn biết xấu hổ đứng ở lôi đài tiếp nhận mọi người cúng bái cùng hoan hô!

      Đường Tư Nguyệt cắn chặt răng, thề muốn tìm cơ hội vạch trần bộ mặt của Nam Ca.

      Nam Ca tỷ thí nhiều người như thế, còn dùng qua tinh thần lực lần nào hết. Lời Lệ Sâm vẫn còn nhớ ràng, là Zombie, sử dụng tinh thần lực rất có thể bại lộ thân phận.

      Nhưng Đường Tư Nguyệt này sao có thể hèn hạ như thế, vậy mà lại ở ngoài sân dùng thủ đoạn bẩn thỉu ngáng chân ! Sau này mặc kệ ta như thế nào, Nam Ca cùng ta kết thành hiềm khích rồi.

      Thất thần trong chớp mắt, tỷ thí còn phải tiếp tục nhưng Cao Trường Húc bại trận ràng.

      Thời điểm Nam Ca còn muốn xông về phía trước, Cao Trường Húc tự động thối lui ra ngoài lôi đài, rất có phong độ : " quá lợi hại, tôi nhận thua."

      Mặc dù có chút tiếc nuối nhưng Nam Ca vẫn đem thanh đao thả trở về, còn nhìn người vây xem cái, nhàn nhạt hỏi: " có ai lên nữa sao?"

      Còn lên cái gì nữa? lên làm món ăn chờ bị ngược sao? Kết quả chiến cuộc còn phải sao? Đương nhiên là Nam Ca thắng lợi!

      Đám người yên tĩnh trong chớp mắt, lập tức liền bộc phát ra tiếng hô động trời. Ba người Tô Phương bọn họ là người đầu tiên ném bảng cổ vũ để xông lên vây quanh bên cạnh Nam Ca. Líu ríu như chim sẻ, Nam Ca thắng lợi nhưng bọn họ còn muốn kích động hơn Nam Ca: "Nam Ca tỷ! Chị là thần tượng của bọn em!"

      "Nam Ca tỷ, chị quá lợi hại, a a a! Vừa mới nãy chị quá soái!"

      Tô Phương còn trực tiếp ôm lấy Nam Ca, lực đạo lớn đến mức làm Nam Ca suýt nữa ngã. Lúc này Tô Phương khăng khăng mực : "Nam Ca, tôi cả đời đều muốn theo !"

      Nếu đầu Nam Ca có ăngten khẳng định lúc này dựng thẳng lên rồi. Cả đời theo mình sao? Nuôi dưỡng tốt chẳng phải là khẩu phần lương thực cả đời của mình sao? tệ tệ.

      Tô Phương ôm Nam Ca buông tay, Tân Vũ Hoa cùng Tô Hiển ở bên quả thực đều hâm mộ đỏ tròng mắt.

      Ô ô, vì sao bọn họ phải là con , như thế cũng có thể thân cận Nam Ca rồi!

      Cũng may Nam Ca cho Tô Phương ôm mình quá lâu đem gẩy ra bên cạnh, thời điểm lại tìm kiếm Đường Tư Nguyệt mới phát người đàn bà này biết lúc nào rời rồi.

      Tô Phương còn ở sau lưng lầm bầm câu: "Đánh nhiều trận như thế, người Nam Ca tỷ sao vẫn lạnh như thế nhỉ, thể lực là tốt."

      Lúc này Nam Ca vừa vặn bị Nhạc Văn Phong ngăn cản lại nên cũng nghe thấy Tô Phương gì, ngược lại Diệp Thiệu lại đây nghe thấy lời này, ý tứ sâu xa nhìn Nam Ca cái.

      Nhạc Văn Phong tại nhiệt tình cực kỳ, nhìn Nam Ca giống như nhìn thấy con thất lạc nhiều năm: "Nam Ca, vừa nãy là lợi hại, khó trách nghe ngày hôm qua theo đám tiểu đội bọn họ làm nhiệm vụ, có thể lập công lớn đấy."

      xong ta còn giơ ngón tay cái lên.

      Nam Ca có chút đắc ý, tuy nhiên khóe miệng còn cố kéo căng giả vờ thâm trầm : "Tôi phải là người lợi hại."

      Sau đó ở trong lòng còn bổ sung câu, tôi ràng là người rất lợi hại nhé =. =

      Nhạc Văn Phong còn muốn ra điều kiện bản thân để giữ Nam Ca ở lại đây nhưng Diệp Thiệu lại ngăn cản trước người Nam Ca.

    3. huynhphuc9494

      huynhphuc9494 Active Member

      Bài viết:
      149
      Được thích:
      188
      ĐTN đập , đập chết con tiện tì bỉ ổi như :die:
      fear thích bài này.

    4. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      :yoyo64::yoyo50::yoyo61:chém con mụ ĐTN não tàn hừm dám phá NC chị à. có khi nào DT phát ra bí mật của NC k nhỉ :063:
      fear thích bài này.

    5. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 89: Đội Nam Ca

      Nhạc Văn Phong vừa mới nhìn thấy Diệp Thiệu cũng rất vui vẻ, dù sao Diệp Thiệu cũng là người bình thường.

      Nhưng mà động tác Diệp Thiệu bảo vệ Nam Ca lại ràng như vậy, Nhạc Văn Phong dựa vào năng lực của mình để ngồi ngang hàng với phái dị năng ở trong căn cứ phải là có lý do. Cho nên trong lòng ta hoang mang, chỉ có thể cười hỏi Diệp Thiệu: "Bác sĩ Diệp hôm nay vội làm việc à."

      "Vội chứ." Mặc dù Diệp Thiệu đáp lại Nhạc Văn Phong nhưng nụ cười mặt cũng rất nhạt: " tại tôi cũng vậy, muốn dẫn Nam Ca trở về phòng thí nghiệm."

      Nam Ca nhìn bóng lưng ta nghĩ thầm về phòng thí nghiệm còn kêu tôi làm cái gì chứ.

      Nhạc Văn Phong lộ ra vẻ mặt khó xử, Diệp Thiệu cản trở như thế hiển nhiên là nể mặt mình mà. "Bác sĩ Diệp, cũng chứng kiến Nam Ca có bao nhiêu lợi hại, căn cứ của chúng ra rất cần nhân tài như vậy..."

      Lời này hiển nhiên là hy vọng Diệp Thiệu có thể làm thuyết khách cho mình. Đáng tiếc giờ Diệp Thiệu sớm cũng phải là ta lúc trước. Việc Nam Ca muốn làm, ta miễn cưỡng .

      Vì vậy khuôn mặt Diệp Thiệu tươi cười dần dần nguội lạnh, bóng lưng khoan dung ngăn cản trước Nam Ca cực kỳ chặt chẽ: " Mấy người Nam Ca chỉ ở trong căn cứ vài ngày, lập tức phải rời ."

      Nhạc Văn Phong có chút tức giận nhưng ta lại dám Diệp Thiệu cái gì. Hơn nữa lúc cùng Diệp Thiệu lui tới, Nhạc Văn Phong cũng vui lòng giữ phần chỗ trống cho Diệp Thiệu.

      chừng lúc nào đó Nam Ca thay đổi chủ ý, ở lại sao? tại nếu làm căng quá, đối với người nào cũng có lợi. Vì vậy thân thể mập mạp của Nhạc Văn Phong tránh sang bên phải bước, còn cười tủm tỉm gật đầu: "Vậy hai người cứ trước, tương lai của căn cứ còn dựa vào hai người đó."

      Lúc này khuôn mặt của Diệp Thiệu mới hơi dịu xuống chút, xoay tay lại muốn cầm lấy cổ tay Nam Ca mang . Có lẽ Nam Ca còn nhớ mình có mạch đập, nếu bị bác sĩ như Diệp Thiệu cầm lấy nhất định bại lộ. Vì vậy nhanh chóng giật tay mình ra.

      Diệp Thiệu bắt hụt, lòng bàn tay trống , trái tim cũng giống như bị bóp cái. Tuy nhiên ta cũng lộ ra thần sắc mất tự nhiên gì, chỉ quay đầu hướng tới Nam Ca nhàng cười tiếng. Còn giống như mang theo chút oán giận: "Tiểu sư muội bây giờ cùng với càng ngày càng thân."

      Nam Ca trừng mắt nhìn, nghĩ thầm, tôi và trước kia cũng rất thân nhé.

      Sau khi Diệp Thiệu mang Nam Ca rời , trở về phòng nghiên cứu của mình. Tuy nhiên ở trong căn cứ, việc về Nam Ca cũng truyền ra. Tất cả mọi người biết Nam Ca có bao nhiêu dũng mãnh, thậm chí ấy còn có thể đánh bại Cao Trường Húc!

      Chính những người nhìn thấy qua Nam Ca tỷ thí cùng người khác, đối với Nam Ca càng sùng bái khó có thể nên lời. ít huấn luyện viên thậm chí trong căn cứ đều bày tỏ muốn cùng Nam Ca luận bàn cái, xin Nam Ca chỉ đạo bọn họ mấy chiêu.

      Nhưng bọn họ khắp căn cứ tìm Nam Ca cũng thấy người, vừa hỏi mới biết được, hóa ra là bị Diệp Thiệu mang . Rất nhiều người lộ ra tươi cười trong dự liệu.

      Chao ôi, nghe hồi trước bác sĩ Diệp cùng với Nam Ca vốn là sư huynh muội, tại đem Nam Ca mang , khẳng định là có tâm tại giai nhân.

      Loại quan hệ này, ngẫm lại cũng rất đẹp đôi mà.

      đến lúc Diệp Thiệu đem Nam Ca mang , hài lòng nhất vẫn là ba người Tân Vũ Hoa bọn họ.

      Bọn họ còn chưa hết chuyện với Nam Ca đâu, cũng chưa mở tiệc ăn mừng cho Nam Ca mà bác sĩ Diệp bắt đầu nô dịch Nam Ca rồi! Bọn họ phục!

      phục có thể khiêu chiến Diệp Thiệu sao?

      A, giống như là cũng thể nha.

      Thời điểm người trong căn cứ đem Nam Ca truyền miệng thành thần thánh, Tô Phương còn hỏi Tô Hiển: " tại có phải Nam Ca biến thành thần tượng của toàn dân trong căn cứ nhỉ."

      Con mắt Tô Hiển lóe sáng, trong giọng tràn đầy ước mơ: "Đó là đương nhiên, tất cả mọi người đều sùng bái chị Nam Ca!" Tô Hiển đột nhiên nhớ ra cái gì đó, còn có chút mất mát : "Vậy mà bọn họ lại Nam Ca cùng bác sĩ Diệp là đôi nữa!"

      Tô Phương đối với chuyện này cũng rất khổ sở. Lệ Sâm cũng được rồi, giờ còn xuất bác sĩ Diệp nữa.

      Tuy nhiên so với bác sĩ Diệp, hiển nhiên vẫn là Lệ Sâm hợp với mong muốn của bọn họ hơn. Dù sao lúc trước Lệ Sâm cũng cho bọn họ tinh hạch nhé. Tính thêm lần này săn giết con hỗn hợp là hai lần rồi.

      Vì vậy Tô Phương thấy mọi người truyền tin thái quá, ngay cả chuyện Diệp Thiệu cùng Nam Ca học đại học phát sinh tình , hay mấy loại Nam Ca cũng căn bản hiểu được đều truyền tới. Cuối cùng ấy cũng nhịn được hỏi: "Có phải các người quên Lệ Sâm ?"

      Mọi người bày tỏ: "Lệ Sâm? Đó là ai? Người theo Nam Ca cùng nhau tiến căn cứ sao? Ai nha, vừa nhìn ta cũng thấy bằng bác sĩ Diệp, vẫn là bác sĩ Diệp xứng đôi với Nam Ca hơn!"

      Giờ phút này Lệ Sâm cũng biết căn cứ xảy ra chuyện gì, chỉ đứng mảnh đất đổ nát dị thường thê lương, hướng tới đường chân trời phía xa nhìn thoáng qua.

      Sau khi thu hồi lại ánh mắt, chung quanh là mảnh vụn Zombie rải rác khắp nơi. Nếu mà giờ phút này có người khác cũng ở nơi đây, nhất định cảm thấy chỗ này phát sinh trận đánh ác liệt.

      Nhưng mà bên trong này chỉ có mình Lệ Sâm. Những thi thể Zombie kia nát bét, khuôn mặt cùng bộ phận đều phân biệt . Hơn nữa tạo thành loại cảnh tượng này giống như là loại vũ khí nào.

      Lệ Sâm nhàn nhạt nhíu nhíu mày, giầy giẫm nát thân thể Zombie làm chảy ra chút nước màu đen, lúc xoay người vạt áo rung động.

      Trong lòng còn nghĩ, chiêu vẫn còn có chút máu tanh, nếu có thể biến đổi chút tốt hơn.

      ...

      Sau khi Nam Ca theo Diệp Thiệu trở về phòng thí nghiệm mới hỏi: " dẫn tôi đến đây làm cái gì?"

      Diệp Thiệu ngưng mắt nhìn sâu, trong mắt trong lòng chỉ có mình . Lúc nào ta cũng lo lắng tình bản thân quá mức nóng rực dọa Nam Ca chạy mất. vất vả ta mới có thể lần nữa nhìn thấy , cái gì cũng phải cẩn thận hơn nữa.

      Vì vậy Diệp Thiệu cứng rắn thu hồi ánh mắt, mang Nam Ca đến bên cạnh bàn: "Em có muốn biết nghiên cứu đến cùng là cái gì hay ?"

      Nam Ca trừng mắt nhìn, cũng hứng thú cho lắm. Dù sao thuốc thử này là cho nhân loại dùng, hơn nữa lại ăn được.

      Diệp Thiệu thấy Nam Ca lời nào, còn đem cái ống nghiệm nhét vào trong tay Nam Ca: "Em làm thành phần phân tích, đến kiểm tra em. Nhìn xem trong khoảng thời gian này có đem kiến thức học đều quên mất hay ."

      Nam Ca nhàng lay động ống nghiệm cái, mặt cuối cùng cũng lộ ra vẻ mặt tình nguyện.

      Diệp Thiệu thanh họng khụ tiếng, bởi vì ta cũng nhìn thấu tâm tư Nam Ca nên vội : "Nếu mà em phân tích toàn bộ chỗ này chính xác có quà thưởng."

      "Quà gì?" Quả nhiên mắt Nam Ca sáng lên.

      Mỗi lần Diệp Thiệu nhìn qua đôi mắt trong vắt của đều cảm thấy giống như là sắp bị hút vào. Đặc biệt là bây giờ cặp mắt kia lại sáng như thế, hề kém sao trời chút nào.

      "Nhất định làm cho em hài lòng, tuyệt đối nuốt lời."

      Dù sao Nam Ca cũng có chuyện gì làm. Vừa vặn ở chỗ này chờ Lệ Sâm trở về cũng được.

      Vì vậy trước tiên đem toàn thân tiêu độc, lại thay quần áo chuyên môn. Bắt đầu kiểm tra đo lường thuốc thử trong ống nghiệm này đến cùng có thành phần gì.

      Diệp Thiệu liên tục bận chuyện của mình, ngẫu nhiên nhìn Nam Ca cái. Thấy bộ dáng thuần thục lại chuyên tâm, là làm cho con mắt Diệp Thiệu đau xót, nước mắt suýt chút nữa rơi xuống.

      Nam Ca của ta, chính là viên minh châu lộng lẫy nhất.

      Bởi vì cả buổi trưa này Nam Ca đều ở trong phòng thí nghiệm hề ra ngoài, Tân Vũ Hoa đợi được Nam Ca nên tìm chút chuyện khác làm.

      Đám Tông Hạo Hiên hôm nay vốn là cần làm nhiệm vụ, buổi chiều còn định nghỉ ngơi chút, kết quả là bị Tân Vũ Hoa triệu tập lại.

      Thời điểm Cao Trường Húc đến, khuôn mặt hiển nhiên là có chút ít bất thiện. Dù sao ta cũng vứt hết mặt mũi ở trước mặt nhiều người như vậy.

      Nhất là thời điểm đối mặt Tân Vũ Hoa, ta càng có chút khí sắc tốt nào. Đội trưởng tính tình tốt lúc trước biến mất còn hình bóng : "Lại có chuyện gì? Cả ngày cậu đều tùy hứng như thế, có rảnh thể huấn luyện sao? Bên ngoài nhiều Zombie chờ cậu giết như vậy mà!"

      Tân Vũ Hoa vốn gọi ta lại đây cũng chỉ là vì góp đủ số mà thôi, tại ta còn mình như vậy. Cậu đương nhiên mất hứng, dứt khoát nghiêng đầu sang chỗ khác : "Tôi xác thực có việc gì, đội trưởng nếu là muốn ở lại, vậy ."

      Cao Trường Húc nghẹn nửa ngày, cắn răng : " là hồ nháo!" ta cũng thực thèm phản ứng lại Tân Vũ Hoa nữa, xoay người mình rời .

      Đợi đến thời điểm Tô Hoằng bọn họ toàn bộ đều đến, bên trong này cũng chỉ có bốn người. Tô Hoằng còn ngáp cái, siết cổ Tân Vũ Hoa. Dùng bàn tay dùng sức vuốt vuốt đầu tóc màu rơm của cậu mới hỏi: "Tiểu tử, cậu sao thế? là hôm nay mới phát ra cậu còn có tiềm chất làm thành viên đội cổ động."

      Tân Vũ Hoa cười hắc hắc hai tiếng: "Cảm ơn khen ngợi."

      Tô Hoằng: ... Đây là tôi khích lệ cậu sao?

      Tông Hạo Hiên cũng ngồi xuống, vẻ mặt vẫn như cũ lạnh như băng: "Cậu , đến cùng là có chuyện gì?"

      Tân Vũ Hoa đẩy Tô Hoằng ra, nghiêm trang : "Tiểu đội chúng ta thành lập cũng đuợc đoạn thời gian rồi. Nhưng mà từ trước đến giờ đều có đặt qua cái tên nào. Cứ gọi tiểu đội năm người mãi cũng được, các thấy tôi có đúng hay ?"

      Tô Hoằng nhướn mày, ta vô thức cảm thấy Tân Vũ Hoa ra lời tiếp theo làm ta rất kinh ngạc đây.

      Tông Hạo Hiên lạnh lùng bày tỏ: "Có lời thẳng."

      Tân Vũ Hoa khụ khụ hai tiếng, rất là hiên ngang lẫm liệt : "Cho nên tôi cảm thấy, chúng ta phải giúp tiểu đội nghĩ cái tên! Tên nha, đây chính là linh hồn của đội ngũ! Mà tôi ý tưởng tốt nhất. bằng về sau chúng ta liền kêu là đội Nam Ca!"

      Lời này vừa ra, ba người cái khác đều trầm mặc. Mà ngay cả Thường Phong thời gian qua quan tâm xung quanh cũng ngẩng đầu nhìn Tân Vũ Hoa cái.

      Tân Vũ Hoa còn rất là có lý: "Tôi cũng có gì sai mà. Các nghĩ xem, Nam Ca lợi hại như vậy lại còn từng cứu chúng ta, dùng tên ấy rất thích hợp! Chờ về sau ấy nổi danh, chúng ta còn có thể tự hào chúng ta là tiểu đội Nam Ca!"

      Khóe miệng Tông Hạo Hiên ngừng giật rồi lại giật, mà ngay cả vẻ mặt Tô Hoằng cũng mơ màng nhìn Tân Vũ Hoa.

      đợi Tân Vũ Hoa xong, Tô Hoằng giơ tay trước mắt cậu quơ quơ: "Hài tử, tỉnh lại , phải bị điên rồi chứ. Bọn hứng thú làm người sùng bái đâu."

      "Cái gì mà người sùng bái chứ, tôi đây là thực cầu thị mà!"

      Tân Vũ Hoa có chút lo lắng, ràng cậu cảm thấy mình đề nghị rất tốt nha!

      Đáng tiếc mấy người kia căn bản đều cảm thấy thế, Tông Hạo Hiên cười nhạo tiếng liền ly khai. Vì vậy Tân Vũ Hoa nhìn thoáng qua Tô Hoằng, cảm thấy người này khó trị cực kỳ, liền rời đến Thường Phong thời gian qua trầm mặc ít ở bên cạnh: "Thường Phong, tới . Gọi là tiểu đội Nam Ca có ý kiến sao?"

      Thường Phong xác thực có ý kiến gì, bởi vì ta : "Tôi sao cả."

      Tân Vũ Hoa ha ha cười tiếng, đắc ý nhìn về phía Tô Hoằng: " tại có hai người ủng hộ rồi!"

      Đây đích thị là Fan cuồng chuyên nghiệp mà :))))

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :