1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mạt thế] Luôn có nhân loại muốn chăn nuôi tôi - Sanh Lạc Lạc [Update 40/185] Drop

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      được nửa truyện r mới thấy NC thông minh híhí
      Chương 83: Nam Ca gầm thét

      Mấy người Cao Trường Húc luôn luôn ở cùng chỗ cho nên bọn họ chủ yếu vẫn để ý Nam Ca cùng Lệ Sâm sao lại tách ra , trong lúc đó xảy ra chuyện gì.

      Lệ Sâm đối với chuyện này cũng có gì để giấu giếm. Đơn giản kể lại lần rồi nhìn về phía Nam Ca: "Sao còn động thủ cùng con hỗn hợp kia?"

      Nam Ca vẫn còn tức giận đấy. định chuyện với nên đem đầu vặn vẹo qua bên.

      Diệp Thiệu đối với chuyện này rất áy náy, ánh mắt thủy chung đều đặt ở người Nam Ca: " ấy là vì cứu tôi mới lao ra."

      Nếu như giờ ai tự trách mình nhất ai có thể hơn Diệp Thiệu. ta khăng khăng mang Nam Ca ra khỏi căn cứ vốn chính là vì có thể chung đụng với nhiều hơn. Nhưng nghĩ tới lại đưa Nam Ca vào trong tình cảnh nguy hiểm.

      Vì vậy ta thành khẩn xin lỗi Nam Ca: "Sư muội, lần này là tốt. Về sau có nhiệm vụ, mang em theo nữa."

      Nam Ca lúc này chính là cái đồ thích mềm thích cứng, lại còn có lòng muốn chọc giận Lệ Sâm. Vì vậy đối mặt với Diệp Thiệu xin lỗi, còn xin lỗi lại: " có... Tôi cũng chỉ làm những việc đủ khả năng..."

      Tân Vũ Hoa ngồi ở bên cạnh Nam Ca, còn hận thù nhìn Đường Tư Nguyệt đây. Vì vậy chờ Nam Ca xong, cậu trực tiếp hỏi: "Nam Ca, kia chọc giận chị như thế nào?" Dù sao trong lòng cậu, Nam Ca là tốt nhất. Nhất định là Đường Tư Nguyệt sai!

      Nam Ca muốn giải thích, Diệp Thiệu liền tình huống lúc đó. Quả nhiên sau khi mọi người nghe qua, sắc mặt đều khẽ trầm xuống.

      Đường Tư Nguyệt cũng biết ta gây họa, tuy nhiên so với áy náy, ta lại càng chán ghét Nam Ca hơn.

      Hóa ra thân thủ ta tốt như thế, nhưng vẫn núp ở trong bóng tối. Nếu phải là mình chọc giận con hỗn hợp kia. Chỉ sợ ta vẫn ra tay đâu?

      Vừa nghĩ tới danh tiếng giết đại Zombie kia đều bị Nam Ca cướp , tim Đường Tư Nguyệt cũng co rút đau đớn vài phần. Tuy nhiên ta biết lúc này những người đàn ông khác đều đứng về phía Nam Ca. Vì vậy ta cúi đầu, thành khẩn xin lỗi: "Lần này là tôi xúc động, thực xin lỗi."

      ta là xinh đẹp, còn là lần đầu tiên làm nhiệm vụ. Coi như là Lệ Sâm Diệp Thiệu luôn đem mĩ mạo của ta để ở trong mắt, vẫn có chút thương tiếc ta.

      Cao Trường Húc làm đội trưởng, cũng câu công đạo: " kiện này cũng thể toàn bộ trách , khi đó chúng ta đều ở phía dưới. cứu người cũng là sốt ruột. Huống chi Nam Ca phải là đội trưởng, xác thực cần thiết phải nghe ấy. Tuy nhiên nếu chúng ta đội, phải giúp đỡ lẫn nhau. Lần sau nên xung đột cùng Nam Ca nữa."

      ta tâm khuyên Đường Tư Nguyệt. Đặc biệt là thân thủ của Nam Ca quá cường hãn, Đường Tư Nguyệt có hệ tinh thần như thế nào. đợi ta kịp khống chế Nam Ca Nam Ca đao cũng có thể đem ta chém ra mấy khúc.

      Cộng thêm việc Lệ Sâm cùng Diệp Thiệu đều che chở Nam Ca, Tân Vũ Hoa vẫn là fan cuồng Nam Ca. Nếu mà về sau chọc tới Nam Ca, kết cục Đường Tư Nguyệt chưa chắc có thể tốt hơn bây giờ.

      Nhưng mà nghe Cao Trường Húc , ý tứ xét lại mình trong lòng Đường Tư Nguyệt chút cũng có. ta chỉ cảm thấy Cao Trường Húc cũng giống những người đàn ông khác, đều thích dạng bình hoa như Nam Ca, nhìn thấy cố gắng của ta.

      Tuy nhiên ngoài mặt ta lại đem phần cam lòng này biểu ra ngoài, chỉ khiêm tốn gật đầu bày tỏ về sau nhất định cùng Nam Ca cư xử khéo léo.

      Nam Ca khinh thường quay đầu nhìn ra bên ngoài, ai muốn cùng ta cư xử khéo léo chứ. Người có dị năng hệ tinh thần, cả ngày nghĩ tới, khẳng định là làm thế nào để săn giết loại Zombie như thôi.

      Dù sao lần này coi như là thả cho Đường Tư Nguyệt lối thoát, nếu có lần sau nữa, mình nhất định đem đầu ta chặt xuống.

      Lệ Sâm sau khi nghe xong tiền căn hậu quả, cũng bất đắc dĩ sờ sờ mũi.

      trách được tiểu Zombie để ý tới , tính cách kia của , chán ghét người nào chán ghét đến cùng. Phỏng chừng con đường xin lỗi rất nhấp nhô nha.

      Diệp Thiệu thấy mọi người toạc ra hết, lúc này mới nhắc tới tình của ta. Nhìn người đàn ông mặc đồ đen trong xe hỏi: "Zombie hỗn hợp trong bệnh viện này là thế nào?"

      Mạnh Nham hôm nay tổn thất nhiều huynh đệ như vậy, chính mình cũng bị trói, vừa thất bại lại vừa sợ hãi : "Con hỗn hợp này là sau tận thế liền hình thành, mới bắt đầu cũng khổng lồ như thế. Về sau nó gần như đem tất cả Zombie trong bệnh viện cắn nuốt hết, liền trở thành hình dáng như bây giờ."

      "Vậy các người làm như thế nào phát ?" Diệp Thiệu hỏi lại.

      Mạnh Nham nuốt ngụm nước bọt: "Có lần chúng tôi đến bệnh viện tìm thuốc hạ sốt liền phát ra nó."

      "Con Zombie này vì sao công kích các người?" Đây là chuyện khiến Diệp Thiệu lý giải được.

      "Mỗi ngày nó đều có đoạn thời gian suy yếu, khi đó nó giống như tử thi. Mặc kệ làm cái gì, nó cũng phản ứng phản ứng lại... Bên cạnh nó còn dưỡng hai tiểu Zombie, ở thời điểm con hỗn hợp ngủ đông. Bọn chúng chịu trách nhiệm bảo vệ con Zombie lớn."

      Diệp Thiệu lạnh lùng : "Cho nên chỉ cần có người khác tới chỗ này, các người chờ con hỗn hợp giết chết bọn họ sau đó lại vào nhặt đồ?"

      Mạnh Nham gật đầu, thân thể co rúm lại bên. ta ràng cảm giác được mấy người đàn ông này đều dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn mình.

      Mà ngay cả Lệ Sâm cũng hối hận khi đó giết ta luôn. Dạng người bại hoại như vậy, ràng dựa vào tận thế để sát hại đồng bào.

      Nếu như bọn họ có thể cho những người khác chút cảnh báo, hoặc là thừa dịp con hỗn hợp ngủ đông giết chết nó, nó có thể chết được bao nhiêu người?

      Nam Ca cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Zombie kiểu này, nghe có chút xuất thần. Còn kết cục của người đàn ông trước mặt này. là Zombie cũng hiểu được, bọn họ chắc chắn giữ lại mạng ta.

      Quả nhiên, Diệp Thiệu hỏi chuyện xong liền lấy khẩu súng ra, nhắm ngay đầu Mạnh Nham.

      Mạnh Nham lập tức sợ hãi hô to: "Đợi chút! Tôi còn có chuyện muốn !" Toàn thân tóc gáy đều đứng lên, ta cũng muốn đầu mình nở hoa!

      "." Diệp Thiệu nhàn nhạt tỏ vẻ.

      Mạnh Nham lại nuốt từng ngụm nước bọt, cố gắng làm cho ánh mắt mình chân thành chút: "Mấy người đến bệnh viện, khẳng định là để tìm kiếm đồ đúng ? Những người của tôi thừa dịp con hỗn hợp ngủ đông, chuyển được ít thuốc men, còn có dụng cụ. tại cũng để ở trong căn cứ... Chỉ cần các có thể tha cho tôi mạng, tôi liền đem những vật này cho mọi người..."

      " dụng cụ?" Diệp Thiệu có chút động tâm: "Nhưng mà làm sao chúng tôi biết ?"

      Mạnh Nham dùng sức nhoài về phía trước: "Mấy huynh đệ chúng tôi đều chết ở chỗ này, tại chỉ còn lại mình tôi. Mọi người lái xe dẫn tôi qua, tôi chắc chắn lừa mọi người!"

      Nếu ta có dụng cụ, Diệp Thiệu tự nhiên thể giết ta như thế. Lệ Sâm cũng trầm tư trong chớp mắt, cùng mấy người bọn họ : "Mọi người ra sau xe ngồi, tôi lái xe dẫn ta phía trước."

      Chỉ cần giữ khoảng cách nhất định, Mạnh Nham coi như là có xiếc gì cũng thể bày ra.

      Cao Trường Húc muốn để cho Lệ Sâm dính vào liền bày tỏ ta phải lái xe, tuy nhiên nhìn Lệ Sâm kiên quyết như thế, vẫn mang người ra đằng sau.

      Nam Ca vốn cũng muốn cùng, Lệ Sâm lại gọi lại: "Nam Ca." có sắc mặt tốt quay đầu lại, con mắt lạnh lùng hỏi: "Cái gì?"

      " và tôi ở bên trong đây." Giọng Lệ Sâm nhu hòa hơn trước rất nhiều, thái độ cũng hạ xuống cực kỳ thấp. Nhưng mà Nam Ca chút cũng muốn để ý đến , muốn xuống xe.

      Lệ Sâm chờ vài người khác hết mới kéo lấy Nam Ca, sau đó ở bên tai : " muốn khẩu phần lương thực sao."

      "Hửm?" nghi ngờ nhìn , có hiểu có ý gì.

      Lệ Sâm ý tứ sâu xa cười cười với Nam Ca: " ở lại."

      do dự trong chốc lát, cuối cùng vẫn ngăn cản được sức hấp dẫn của lương thực nhắm rượu. lầu bầu lẩm bẩm tỏ vẻ: "Đầu tiên trước, tôi phải là muốn tha thứ cho mới ở lại đây đâu."

      Chỉ cần có thể ở lại, Lệ Sâm cảm thấy rất vui vẻ, còn đưa thay sờ sờ đầu : “Ừ."

      Nam Ca nhìn mò đến nghiện, lui về phía sau hai bước. Tự mình ngồi trong khoang xe. Hai chiếc xe chậm rãi di chuyển, xe Mạnh Nham lái tới vẫn là chủng loại hiếm thấy.

      Hơn nữa ta xác thực láo, căn cứ của bọn họ ở chỗ rất bí mật. Trong kho hàng chất đống ít đồ bọn họ vơ vét được trong khoảng thời gian này.

      Sau khi thấy xe Nam Ca ngừng lại, Cao Trường Húc liền áp giải Mạnh Nham xuống xe, Diệp Thiệu tiến tới kho hàng tìm dụng cụ cần dùng.

      xe tải, cũng chỉ có hai người Lệ Sâm cùng Nam Ca. Nam Ca vẫn như cũ ngồi trong góc, thanh đao cho vào vỏ được đặt ở cạnh chân .

      Lúc này còn chống cái chân lên, đem cánh tay mình dựa đầu gối. Con mắt lớn chớp mắt nhìn chằm chằm Lệ Sâm.

      nghĩ kỹ, nếu Lệ Sâm còn dám lừa , chắc chắn bao giờ để ý tới người đàn ông thối này nữa!

      Cũng may sau khi qua liền đưa cho túi máu. Nam Ca chớp chớp con mắt muốn tiếp nhận, Tuy nhiên Lệ Sâm lại hỏi: "Sao tò mò cái này lấy từ đâu?"

      có chút mong đợi nhìn Nam Ca, nghĩ tới chỉ cần hỏi chính cho biết. Ai biết Nam Ca đối với lai lịch của thứ này, chút lòng hiếu kỳ cũng có. Trực tiếp duỗi tay đến đoạt: "Tôi muốn biết!"

      Lệ Sâm có chút thất bại, tuy nhiên vì dụ dỗ Nam Ca mà cũng chỉ có thể đàng hoàng đem túi máu đưa cho .

      Nam Ca tại công lực mở túi máu là hạng nhất, hơn nữa lúc uống máu tươi bên trong còn đưa lưng về phía Lệ Sâm.

      Lệ Sâm nhìn cái gáy của , thế nhưng cũng cảm thấy xinh đẹp cực kỳ. nghĩ, khẳng định là bây giờ khiến ma cũng sợ run.

      Chờ Nam Ca uống xong, Lệ Sâm mới cười hỏi : "Sao rồi, lúc này giận tôi nữa chứ?"

      Nam Ca sờ sờ bụng mình, lại đảo tròng mắt.

      Lúc này Lệ Sâm ngoan ngoãn phục tùng mình thế. thừa dịp có cơ hội tốt như vậy, hố cái còn chờ tới lúc nào?

      Vì vậy Nam Ca vươn tay ra trước mặt Lệ Sâm: "Tôi còn chưa có no bụng mà."

      Ánh mắt Lệ Sâm sắc bén cực kỳ, trong nháy mắt nhìn thấu tâm tư của .

      Tuy nhiên Nam Ca chỉ ngước cái cằm xinh đẹp lên, lại còn dùng ánh mắt bày tỏ ý Sao nào? có thể cho tôi nha, cho tôi lập tức xuống xe .

      Lệ Sâm sủng ái cười cái, quả nhiên từ trong ba lô lại cầm ra túi máu cho , tuy nhiên lúc Nam Ca giơ tay muốn đụng vào, lại thu túi máu trở về.

      " cho tôi!" Nam Ca thấp giọng hô.

      Lệ Sâm lại ngồi ở bên cạnh người , trong mắt tràn đầy vui vẻ: " giận tôi nữa chứ?"

      Đôi mắt Nam Ca trông mong nhìn chằm chằm túi máu, còn làm ra động tác nuốt xuống. Nhưng mà lý trí làm cho thể đơn giản khuất phục Lệ Sâm được.

      vừa mới tuyên bố về sau để ý tới , nếu mà cứ như vậy tức giận nữa mất mặt nha.

      Vì vậy tiểu Zombie nghiêng đầu: "Hừ."

    2. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 84 chút vui vẻ

      "Xem ra muốn uống rồi. Vậy tôi xuống xe đây." Lệ Sâm giả vờ muốn .

      Lúc này Nam Ca lại đồng ý, tay chân cùng sử dụng ôm lấy Lệ Sâm. Mắt to đen bóng trong trẻo: “ cho !"

      Lệ Sâm nhướn mày, thời điểm Nam Ca dán lại đây vậy mà còn mang theo mùi thơm nhàn nhạt. là quá thần kỳ, hai tháng trước cả người chỉ có mùi thịt thối thôi nha. Hơn nữa thân thể trừ làn da lạnh lạ thường ra, còn lại đều mềm mại giống như con người .

      Đôi mắt Lệ Sâm trong chớp mắt tối lại, giọng khàn khàn, đôi mắt lại sáng: " biết tôi muốn nghe phải là câu này."

      Nam Ca cắn răng, nghĩ thầm loài người là quá hèn hạ. hoàn toàn làm được!

      Vì vậy chỉ có thể vừa thận trọng lại vừa vô lại : "Được rồi, tôi chiến tranh lạnh cùng nữa!"

      Lệ Sâm ha ha cười tiếng, bóp má mấy lần mới đưa túi máu cho . " chờ ở trong khoang xe, tôi xem tình huống phía dưới chút."

      Nam Ca cũng quan tâm đến mấy thứ dụng cụ, Lệ Sâm vừa , liền mở túi máu ra uống.

      Lần này tốc độ uống còn hết sức chậm, nghĩ thầm, nếu mà mỗi lần tức giận Lệ Sâm cũng có thể cầm túi máu dụ dỗ mình quá tốt rồi. Lúc đó mỗi ngày đều tức giận, ngày giận hai lần, lần giận nửa ngày, ha ha.

      Vừa vặn đem túi máu trong tay mình giải quyết xong, Nam Ca phát có người lại đây. trực tiếp đem vỏ túi giấu vào trong túi áo. Vừa quay lại nhìn phát Đường Tư Nguyệt ở chỗ xa nhìn chằm chằm mình.

      Nam Ca thích ta, tất nhiên đối với ta cũng có sắc mặt tốt. Lệ Sâm còn nguyện ý tha thứ chứ Đường Tư Nguyệt này, coi như là đem sinh mệnh bản thân hiến tặng cho cũng thèm nhìn ta.

      ra Đường Tư Nguyệt vẫn luôn tiến vào kho hàng, ta đứng ở bên ngoài chờ.

      Vừa mới nãy Lệ Sâm xuống xe, ta muốn lên hai câu với Lệ Sâm. Ai biết Lệ Sâm căn bản là để ý tới ta, vì vậy lòng Đường Tư Nguyệt trong khoảnh khắc đó tràn đầy cảm giác chua xót.

      ta cần nghĩ cũng biết, lúc nãy Lệ Sâm chắc chắn là ở trong khoang xe dụ dỗ Nam Ca.

      tùy hứng như vậy, có cái gì tốt mà dụ dỗ?

      ấy cứu mình phải sao? Cao Trường Húc cũng bọn họ là đồng đội! Lại , bản thân đường theo tới nơi này cũng giúp mọi người nhiều lần.

      Coi như là Nam Ca cùng ta có ân oán nó dính dáng gì đến Lệ Sâm chứ?

      ta suy đoán, Lệ Sâm vừa nãy để ý đến ta, nhất định là do Nam Ca cái gì với . Vì vậy giờ phút này ánh mắt Đường Tư Nguyệt nhìn chằm chằm Nam Ca càng thêm tốt lành.

      Lúc này Nam Ca ăn no, có việc gì làm nên nhảy xuống xe, còn hướng tới chỗ Đường Tư Nguyệt đến.

      Sắc mặt Đường Tư Nguyệt tái nhợt, quật cường lui về phía sau.

      Nam Ca lại bên tai ta: "Tôi biết chán ghét tôi, hận thể giết tôi. Nhưng chỉ cần dám làm như thế, tôi nhất định cho xem chút thanh đao của tôi nhanh cỡ nào."

      Trong nháy mắt mặt Đường Tư Nguyệt đen lại!

      " khiêu khích tôi như thế sợ Lệ đại ca cùng bác sĩ Diệp biết sao?" ta lạnh lùng nhìn Nam Ca nhưng ra trong lòng vẫn hơi sợ. Dù sao ở thời điểm đối mặt với con Zombie hỗn hợp, Nam Ca trực tiếp ném mình từ tầng 15 xuống.

      Nam Ca dường như nhìn thấu sợ hãi trong lòng ta, còn ha ha cười hai tiếng: " có thể cáo trạng nha, nhìn xem tôi có sợ hay ."

      xong, cũng thèm ở lại cùng Đường Tư Nguyệt mà hướng tới kho hàng đến. Nhỡ đâu có thứ gì mình có thể ăn nha, hắc hắc.

      ngụm khí chắn ở ngực, mặt Đường Tư Nguyệt căng cứng hít sâu mấy chục lần mới đem lửa giận đè xuống được.

      Đồng thời ta còn suy nghĩ, vì sao lúc Nam Ca nhích lại gần mình, vị máu tanh lại nặng như vậy? Chẳng lẽ là bởi vì máu con hỗn hợp người ta(Nam Ca)?

      Mạnh Nham dối, Diệp Thiệu vốn cho là lần này bọn họ phải tay mà về. nghĩ tới ở trong này lại tìm được dụng cụ. Cùng với nó còn có rất nhiều thuốc đặc hiệu, xe tải của bọn họ vừa vặn có thể chứa hết.

      Còn vật tư, Tô Hoằng hoàn mỹ phát huy tính chất đặc biệt “ qua là sạch”, chỉ để lại cho Mạnh Nham cái bánh mì.

      Vốn Tông Hạo Hiên còn muốn giết Mạnh Nham. Có lẽ Diệp Thiệu là bác sĩ, Lệ Sâm là quân nhân. Mặc dù Mạnh Nham cùng họ có ân oán nhưng họ giết nhiều đồng bạn của ta như vậy, lại còn đem tất cả mọi thứ của ta lấy hết. Chắc là ta sống được lâu trong thời kỳ tận thế này, vì vậy hai người liền thống nhất ý kiến, giữ lại cho Mạnh Nham mạng.

      Lúc Mạnh Nham nhìn hai cái xe đều bị lái , mà ta chỉ còn lại cái kho hàng trống rỗng. Giống như sống sót sau tai nạn ngồi phịch xuống đất.

      Nửa tiếng sau ta mới phản ứng lại, ta tuyệt đối thể ngồi chờ chết như thế. tại ta có vũ khí gì, lại có đồng bạn. Nếu đụng phải Zombie chỉ có thể nằm im chịu chết!

      Vì vậy suy nghĩ của ta liên tục vòng vo, thừa dịp trời còn chưa tối, cầm cái bánh mì cuối cùng về hướng khác.

      Giờ phút này ở trong căn cứ Hoa Nguyên, bọn người lãnh đạo Thái Phong Mậu vừa ăn cơm xong, còn ngồi nghe thuộc hạ báo cáo.

      ra đơn giản đều là mấy chuyện như tình hình phát triển căn cứ, những trụ sở khác lại thu nhận thêm người mới nào.

      Thái Phong Mậu là người có tướng ngũ đoản*, tuy nhiên chuyện này có nghĩa là ta có thủ đoạn cùng thực lực. Sau tận thế, ta là nhóm người đầu tiên dựng lên căn cứ, hơn nữa thực lực liên tục lớn mạnh lên.

      * Nếu người có trong những tướng xấu như mắt, mũi, tai, miệng, lông mày có thể rất xấu. Nhưng khi cả 5 tướng xấu kết hợp lại lại tạo thành bộ tướng đặc biệt cực kỳ tốt.

      Mặc kệ nhân phẩm của ta như thế nào thời gian qua đối với người trong căn cứ đều là thưởng phạt phân minh. Nghe hôm nay căn cứ lại có đội người có dị năng tới, Thái Phong Mậu rất là vui vẻ, còn ăn nhiều hơn hai bát cơm.

      "Tiên sinh, vừa nãy đến căn cứ còn có người dân chúng bình thường, là muốn gặp ngài."

      "Người bình thường muốn gặp tôi làm cái gì?" Thái Phong Mậu nhíu mày: " gặp."

      "Nhưng mà người kia , có liên quan đến tình báo trọng yếu của căn cứ Tân Bình muốn cho ." Nếu như phải là nghe thấy hai chữ Tân Bình, người trợ thủ cũng đuổi người đàn ông kia .

      Quả nhiên, tại Thái Phong Mậu cũng có hứng thú. Cơm cũng ăn với trợ thủ: "Tốt, cậu cho người vào ."

      Mạnh Nham vài giờ mới đến trụ sở gần nhất. Tuy nhiên bên này cách căn cứ Tân Bình rất xa, bình thường căn cứ Hoa Nguyên cùng căn cứ Tân Bình đều là nước giếng phạm nước sông. Lần này ta tìm đến Thái Phong Mậu, trong lòng cũng rất bồn chồn sợ người ta tin mình.

      Cho nên chờ sau khi được mời vào căn cứ, ta nhìn thấy Thái Phong Mậu. Biểu hoàn toàn tôn kính, cũng nhảm mà đem tình của vài người căn cứ Tân Bình hôm nay ta nhìn thấy ra hết.

      "Thái tiên sinh, con Zombie hỗn hợp trong bệnh là con siêu cấp Zombie. Nhóm chúng tôi có người nào dám vào gần, nhưng mà mấy người này lại giết được nó!"

      Bởi vì căn cứ Hoa Nguyên cách Biện thành xa, Thái Phong Mậu cũng thu được tin tức về con Zombie hỗn hợp này. Nhưng phái người thăm dò mấy lần, ai cũng dị năng đối với con hỗn hợp có tác dụng. Nhưng nó có nhiều đầu lâu như vậy, trong đó đều có tinh hạch cho nên Thái Phong Mậu sớm an bài huấn luyện người có dị năng. Chờ sau khi năng lực bọn họ tăng lên giết con Zombie hỗn hợp này.

      Ai biết, Zombie ta nhìn trúng lại bị người khác giết rồi? Hơn nữa còn là căn cứ Tân Bình!

      Trong nháy mắt Thái Phong Mậu cực kỳ phẫn nộ: "Đến Biện thành giết Zombie, đây ràng là có đem tôi để ở trong mắt!"

      Mạnh Nham cũng nghĩ tới ta đến mật báo, thế nhưng lại có thể có chuyện tốt như thế chờ đợi mình. Vì vậy ta liền thêm dầu thêm mỡ : "Tôi cùng vài huynh đệ tranh thủ lúc con hỗn hợp chưa lớn lên chuyển được nhóm thuốc cùng dụng cụ trở về..."

      Thái Phong Mậu vừa nghe lời này, ánh mắt lợi hại trừng lại đây làm Mạnh Nham giật mình cái.

      "Chúng tôi, ra chúng tôi định hiếu kính ..." Sau khi xong, ta còn gượng cười hai tiếng. Tuy nhiên Thái Phong Mậu hiển nhiên tin, ta cũng chỉ có thể kéo đến đề tài khác: " Em rất nghi hoặc, Căn cứ Tân Bình kia còn gửi đến hai bác sĩ, đồ lựa chọn đều là dụng cụ thí nghiệm... Tiên sinh, xem có phải bọn họ muốn nghiên cứu chế tạo ra cái gì hay ?"

      Lời Mạnh Nham giúp Thái Phong Mậu tỉnh ngộ. Đúng vậy, nhất định mấy người này có mưu, nếu sao có thể tới nơi xa như thế lấy dụng cụ.

      Nếu Mạnh Nham đem những chuyện này cho mình vậy tạm coi như là có công lao. Thái Phong Mậu thu hồi sát ý: " việc này tôi biết, cậu tạm thời ở lại căn cứ Hoa Nguyên , chờ tôi hỏi thăm tình huống Tân Bình ràng xong, còn cần cậu trợ giúp."

      Mạnh Nham lập tức khom lưng cúi đầu : " yên tâm, chỉ cần có thể giúp đỡ. Em nhất định chối từ!"

      Ở lúc Mạnh Nham báo cáo tình huống cho Thái Phong Mậu, đoàn người Diệp Thiệu cũng trở về căn cứ.

      Xe tải lái vào thanh sắt lưới điện quay quanh cửa chính, rất nhanh đến căn cứ trung ương.

      Lâm tiên sinh đối với hành động lần này đặc biệt để ý, nghe Diệp Thiệu trở về còn tự mình ra nghênh đón. Nhạc Văn Khang lãnh đạo phái người bình thường trong căn cứ cũng ra.

      Sau khi Diệp Thiệu xuống xe, bọn họ hẹn mà cùng tới, chứng kiến cả đám đều rất chật vật, sốt ruột hỏi: "Sao rồi?"

      Diệp Thiệu khẽ mỉm cười: "Kinh sợ mà nguy hiểm. Nếu dụng cụ tới tay, mấy ngày này tôi tập trung nghiên cứu thuốc thử. Trong khoảng thời gian này, mọi người đừng tới quấy rầy tôi."

      Ai cũng định cự tuyệt cầu của Diệp Thiệu, Lâm tiên sinh còn dẫn theo vài người có dị năng, cầu bọn họ cẩn thận lại cẩn thận đem những dụng cụ này dời đến phòng thí nghiệm.

      Diệp Thiệu còn với Lâm tiên sinh: " xe còn có thuốc cùng chút vật tư, cứ để vào trong kho hàng trước . Hôm nay người trong tiểu đội còn chưa chia đồ vật."

      Lâm tiên sinh lập tức hiểu được ý tứ của Diệp Thiệu ý tứ: "Được, vật tư này mọi người cứ phân chia trước, còn dư lại để lại cho căn cứ."

      Lại hàn huyên vài câu, Lâm tiên sinh mới mang người rời . Diệp Thiệu quay đầu tìm kiếm hình dáng Nam Ca, phát cúi đầu đá hòn đá , bộ dáng vô cùng buồn chán.

      Trong mắt ta dẫn theo tin tức, cùng Cao Trường Húc : "Hôm nay tất cả mọi người đều mệt mỏi, tất cả tinh hạch trước hết cứ để ở chỗ của . Ngày mai các lại phân chia sau."

      Cao Trường Húc đồng ý: "Được, vậy chúng tôi đây."

      Nam Ca thấy cuối cùng cũng có thể giải tán, khoát tay áo với Diệp Thiệu. Cùng với Lệ Sâm tới phòng ở của bọn họ.

      Lệ Sâm thấy thái độ Nam Ca đối với tốt hơn nhiều, thấp thỏm trong lòng cuối cùng cũng bỏ xuống. Vì vậy sau khi xa, còn hỏi Nam Ca: " nghĩ gì thế? Sao lại thất thần?"

      Nam Ca buồn bực : "Hóa ra lần này là làm nhiệm vụ, chút ý tứ cũng có!" Thiệt thòi còn tưởng rằng đường này có ngạc nhiên mừng rỡ gì nha?

      Kết quả, ngẫm lại gặp phải con Zombie hỗn hợp kia, tất cả đều là kinh hãi!

      Lệ Sâm nhịn được bật cười, hóa ra bây giờ Nam Ca còn để ý lấy được bảo bối gì. Vì vậy Lệ Sâm an ủi : "Hôm nay khẳng định có được nhiều tinh hạch hệ tinh thần. Ngày mai cho , còn mất hứng ?"

      Nam Ca suy nghĩ chút mới miễn cưỡng gật đầu, còn dùng hai ngón tay bóp lại, mắt to tinh khiết nhìn Lệ Sâm: "Vui vẻ lớn bằng chừng này này."

    3. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      ko tả đk luôn . sao NC càng ngày càng dễ thương thế kb?. cơ mà ta thấy mùi ko ổn nha. mấy tinh hạch hệ tinh thần rất có thể bị nàng kia lấy mất .
      thanks fear nhaaa
      Hale205fear thích bài này.

    4. huynhphuc9494

      huynhphuc9494 Active Member

      Bài viết:
      149
      Được thích:
      188
      Vợ sâm đây chỉ khi nào gặp tiểu tam IQ mới tăng đột biếng thôi kkk
      fear thích bài này.

    5. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Ta ngồi hóng ngày ngày, hóng JQ của Nam Ca Lệ Sâm, hóng Cẩu huyết và tiểu kết cục của Đường Tư Nguyệt. Moahaha :v
      Nhân tiện, gửi 200 nụ hôn gió đến @fear combo 2 chương liền. Kaka
      fearhuynhphuc9494 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :