1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mạt thế] Luôn có nhân loại muốn chăn nuôi tôi - Sanh Lạc Lạc [Update 40/185] Drop

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Ta nghĩ là máu người bình thường ko có dị năng đó mà. Nên bác sĩ Diệp sợ Nam Ca bị đuổi
      fear thích bài này.

    2. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      thứ 7 r :Cheerleader::Cheerleader:
      Chương 76: Tôi càng muốn

      Nhớ tới những con Zombie trầm khủng bố kia, Tân Vũ Hoa lại muốn òa khóc: "Nhưng mà tôi là người tuổi nhất! phải các , nhiệm vụ lần này trở về đoạn thời gian cho tôi làm nhiệm vụ sao..."

      Vốn Nam Ca thấy Tân Vũ Hoa rơi nước mắt to bằng hạt đậu còn rất kinh ngạc, vậy mà bây giờ lại phát . Tiểu nam hài này khóc lên bộ dáng còn rất đẹp mắt nha.

      Vì vậy vẫn chưa thỏa mãn nhìn chằm chằm Tân Vũ Hoa, biết lúc nào cậu sợ mà khóc .

      Cao Trường Húc cũng biết Nam Ca nghĩ gì, chỉ vỗ vỗ bả vai Tân Vũ Hoa: "Ngày mai bác sĩ Diệp, còn có Lệ Sâm và Nam Ca cũng theo chúng ta, cậu xác định ?"

      Nước mắt Tân Vũ Hoa mãnh liệt ngừng lại, nghiêng đầu nhìn Nam Ca: " sao?"

      "Đương nhiên, tôi lừa cậu!"

      "Vậy tôi ." quả nhiên Tân Vũ Hoa đổi chủ ý.

      Cao Trường Húc dặn dò hết liền , chỉ để lại Nam Ca người ở tại chỗ vẫy tay như Nhĩ Khang: "Chờ... Đợi chút... Lúc nào tôi muốn vậy? Sao tôi nhớ ?"

      Nhưng mà Cao Trường Húc cơ bản là có trả lời !

      Nam Ca chỉ có thể quay đầu lại nhìn Tân Vũ Hoa, a, vẻ mặt Tân Vũ Hoa còn vô tội hơn nha, mỉm cười.

      Vì vậy Nam Ca rất chán chường lần nữa ngồi xuống. Đám con người này sao có thể nghiền ép con Zombie như chứ! bực bội!

      Sau khi Lệ Sâm cùng Diệp Thiệu thấy được liền ra quảng trường . Đại khái hơn ngàn thước, Lệ Sâm mới dừng lại.

      Chỗ này mặc dù có ánh sáng nhưng cũng phải là rất tối. Lệ Sâm nhìn về phía Diệp Thiệu: " có lời gì muốn hỏi, cứ hỏi ."

      "Nam Ca đến cùng là vì cái gì lại biến thành bộ dáng bây giờ?" Diệp Thiệu quan tâm nhất vẫn là thân thể Nam Ca.

      "Tận thế đến, xảy ra vấn đề phải là rất bình thường sao? Thời điểm tôi nhặt... Mang theo ấy, ấy như vậy."

      Lệ Sâm tiết lộ chân tướng cho Diệp Thiệu. Diệp Thiệu chỉ có thể lo lắng suông: "Tại sao có thể mất trí nhớ! Tôi nhất định phải làm kiểm tra toàn diện cho ấy, chữa lành bệnh cho ấy!"

      " vẫn nên tỉnh lại ." Lệ Sâm nhàn nhạt : "Ngày mai chúng tôi rời ."

      "Tôi cho." Diệp Thiệu đồng ý: "Tôi cùng Cao Trường Húc qua, ngày mai hành động Nam Ca theo tôi."

      Ngọn lửa trong lòng Lệ Sâm nổi lên, lên trước phát bắt được cổ áo Diệp Thiệu: " theo ? Dựa vào cái gì? tính là thứ gì?"

      Sức lực Diệp Thiệu lớn như Lệ Sâm nhưng mà cũng nửa bước lui: "Ngày mai chúng tôi muốn tìm nhóm thiết bị cùng thuốc thử rất quan trọng, tôi vốn thiếu trợ thủ. tại gặp được Nam Ca, việc này để ấy đến làm là quá phù hợp."

      "Nhưng mà ấy cũng phải là người của căn cứ các người, ấy cần thiết phải làm việc này cho ." Lệ Sâm cảm thấy Diệp Thiệu rất là buồn cười. Cái gì mà thiết bị quan trọng, cái gì mà trợ thủ. ràng là nghe bản thân muốn dẫn Nam Ca , cho nên ta mới sợ! Đây này là ta muốn giữ Nam Ca lại!

      Nhưng mà mình cũng biết tâm tư của ta đối với Nam Ca còn có thể tùy ý ta như thế sao?

      Sắc mặt Diệp Thiệu đỏ lên, hung hăng tách tay Lệ Sâm ra, uy hiếp nhìn : " có thể ngăn cản cho Nam Ca , nhưng mà tôi lại có nhiều biện pháp giữ ấy lại."

      " đúng là dõng dạc đấy." Lệ Sâm cảm giác mình cùng Diệp Thiệu còn gì hay để , xoay người muốn .

      Diệp Thiệu thèm đuổi theo, chỉ là giọng ôn nhuận thê lương ở phía sau vang lên: "... Tất cả mọi người trong căn cứ đều biết , tôi vẫn luôn muốn thượng kinh."

      Lệ Sâm dừng bước.

      "Nhưng mà bọn họ lại biết, tôi chỉ muốn trở về tìm Nam Ca mà thôi. Cha mẹ tôi ở nước ngoài, đến nay cũng liên lạc được. giờ tôi nhớ nhất, chỉ có mình ấy."

      "Nhưng mà cũng trở về." Lệ Sâm chút lưu tình chọc thủng tâm tư ta: "Dựa vào năng lực của , muốn rời khỏi chỗ còn phải là dễ như trở bàn tay? bất quá cũng chỉ biết dùng giả nhân giả nghĩa quảng cáo rùm beng chính mình mà thôi."

      ràng lời khó nghe như thế, Lệ Sâm lại nghe thấy Diệp Thiệu phản bác. Chỉ nhìn thấy ta khóc cười, mặc dù nụ cười kia so với khóc còn khó coi hơn: "Đúng vậy... Đều tôi có lòng của bác sĩ, bỏ được những người này. Nhưng là chỉ có tôi biết lý do ."

      Diệp Thiệu ngẩng đầu nhìn Lệ Sâm, tình cảm trong mắt thắm thiết khiến Lệ Sâm nhìn thấy cũng lờ được: " có thể tưởng tượng được sao, trong cái chớp mắt tin dữ truyền đến kia, toàn thân lạnh giống như đặt mình trong hầm băng. Mỗi ngày đều giống như là cái xác hồn sống sót."

      Đồng tử Lệ Sâm co lại trong tích tắc: "Ý của là..."

      Diệp Thiệu nhìn bàn tay mình, giống như là nhìn ta có bao nhiêu vô lực: "Có người Nam Ca chết, chết ở bệnh viện ấy trực ban đêm hôm đó..." Giọng ta nhàng, áo khoác trắng ở ban đêm phá lệ ràng: "Tôi dám trở về, tôi sợ sau khi trở về cũng tìm thấy ấy... Nhưng mà tôi cũng muốn tin tưởng ấy rời ... Hôm nay trong nháy mắt nhìn thấy Nam Ca. Trong lòng tôi nghĩ, chỉ cần ấy còn sống, tôi nguyện ý đoản mệnh hai mươi năm..."

      Diệp Thiệu lần nữa nhìn về phía Lệ Sâm: " hiểu tôi có bao nhiêu chấp nhất với ấy. Lần này cho dù là tôi chết, tôi cũng cho ấy lại rời khỏi tôi nữa."

      Trong lòng Lệ Sâm có lửa, nhưng đối với dạng người Diệp Thiệu này, lại biết nên làm như thế nào phát tiết ra.

      Thậm chí nên dùng đến lập trường nào? Đối với Nam Ca người nào? kia chỉ biết nghĩ tới trốn khỏi thôi.

      Diệp Thiệu dùng đòn sát thủ cuối cùng: "Bác sĩ trong tận thế cực kỳ quan trọng. thể nào biết , nhìn dáng người , còn có thói quen cùng động tác bình thường. Trước kia hẳn là quân nhân? Thuốc thử lần này là tôi đồng ý với người trong căn cứ Tân Bình. Chờ việc này kết thúc, tôi và các người rời . Yên tâm, thí nghiệm tiến hành đến bước cuối cùng, rất nhanh có thể kết thúc."

      Đây là Diệp Thiệu đem thẻ đánh bạc tung ra.

      Nhưng mà Lệ Sâm chút cũng muốn mang ta theo.

      "Nam Ca cũng là bác sĩ, cho dù ấy quên mọi thứ nhưng kiến thức trong xương thay đổi, ở thời điểm tốt nghiệp chúng tôi tuyên thệ qua, cả đời vì trách nhiệm của bác sĩ. giờ ngăn cản ấy tham dự hành động, sau này ấy nhớ tới, nhất định hận . Bởi vì thứ ấy buông tha là mấy chục vạn sinh mệnh."

      Lời Diệp Thiệu giống như đạo sấm sét ở trong nội tâm Lệ Sâm nổ vang.

      Sau hồi, đột nhiên phun ra ngụm khí, nhìn về phía Diệp Thiệu, rất là bất đắc dĩ : "Tài ăn của , làm luật sư là đáng tiếc. Ngày mai tập hợp ở đâu? Lúc nào? Tôi dẫn Nam Ca ."

      Diệp Thiệu cũng lộ ra nụ cười chân thành, ta chủ động vươn tay đem thời gian địa điểm với Lệ Sâm, còn tặng thêm: "Tôi phát tại có chút thưởng thức ."

      Lệ Sâm cũng cầm cái, nhưng lập tức buông tay ra. Đứng thẳng lưng: "Nhưng mà tôi lại rất chán ghét ."

      Diệp Thiệu sững sờ, lập tức ha ha nở nụ cười.

      Buổi tối Lệ Sâm vừa mới trở về liền phát Nam Ca tức giận ở trong phòng chờ mình. Điệu bộ nhắn kia, ràng là chuẩn bị khởi binh vấn tội.

      "Sao thế?" Lệ Sâm nhìn chằm chằm hai mắt Nam Ca, trong lòng rất phức tạp.

      Tân Vũ Hoa kia chính là đứa bé, nhưng mà Diệp Thiệu lại là đối thủ cực kỳ khó giải quyết mà.

      Nam Ca vỗ vỗ ván giường phát ra tiếng bùm bùm vang dội: "Cái gì mà hành động! Tôi ! Giấy thử kia cùng tôi có quan hệ gì!"

      Vốn tưởng rằng Lệ Sâm nhất định cưỡng ép , cũng nghĩ kỹ thủ đoạn tiếp theo. muốn ồn ào khiến đêm nay Lệ Sâm đừng nghĩ đến nghỉ ngơi, hừ!

      Ai biết Lệ Sâm chỉ khẽ mỉm cười: " muốn , ngày mai ở lại căn cứ chờ chúng tôi trở về nhé."

      Nam Ca sửng sốt.

      Ầy, tại sao lại ấn theo lẽ thường ra bài đây!

      Lời tiếp theo còn thế nào được nữa!

      che ngực, làm sao bây giờ, tim bị chặn rồi.

      Lệ Sâm đứng tại chỗ động, nhưng ra trong lòng muốn cười ra tiếng: "Còn chờ cái gì mà rời ? Buổi tối còn muốn ở phòng tôi nghỉ ngơi sao?"

      Nam Ca thở phì phì đứng lên, ai thèm ở chỗ này chứ! Cuối cùng cũng có thể rời người đàn ông này , vui vẻ còn kịp đâu!

      Đợi ngày mai chỉ có người trong trụ sở, tha hồ phóng túng!

      A, Tô Phương cùng Tô Hiển bây giờ là đại hồng nhân của căn cứ, có thể khiến bọn họ mang !

      Mặc dù nghĩ như thế, nhưng khi tất cả mọi người nghỉ ngơi. Kể cả gian phòng Lệ Sâm cũng im ắng, Tim Nam Ca giống như là bị bàn tay bé gãi .

      Nhiệm vụ ngày mai đến cùng là cái gì nha? Tính cách Lệ Sâm như vậy, vì sao mang theo mình? Chẳng lẽ là muốn tìm vật gì tốt, sợ phải phân chén canh?

      Bổ não cả đêm, cuối cùng Nam Ca xác định. Khẳng định là Lệ Sâm muốn ăn mình! Cho nên mới mang theo!

      Mình là con Zombie có cá tính như thế, sao có thể để cái gì là cái đó? Ngày mai theo, tức chết !

      Vì vậy ngày thứ hai ở thời điểm tập hợp, Lệ Sâm quả nhiên thấy Nam Ca khoan thai đến chậm.

      Mặt khác trong những người tới lại có , tuy nhiên Lệ Sâm biết, hơn nữa cũng cảm giác được có khuôn mặt dã này là người có dị năng hệ gì.

      chỉ cười nhìn Nam Ca: "Sao lại lại đây, phải là hợp ý nhau sao?"

      Nam Ca ngẩng đầu nhìn trời, bộ dáng rất phối hợp: "Bây giờ thời tiết rất tốt, tôi bỗng nhiên lại muốn đến."

      còn vì mình tìm lý do khác nha, nếu như người có dị năng trong đội này bị Zombie giết. còn có thể được phân chén canh nha, cũng thể lãng phí được.

      Lệ Sâm còn cố ý khích tướng: "Bên ngoài nguy hiểm, vẫn nên ở lại đây thôi."

      Nam Ca giậm chân, có chút ghê gớm : "Tôi phải ! Sao nào?"

      Lệ Sâm bất đắc dĩ thở dài: "Ai, vậy tôi ngăn cản nữa, nhớ chú ý bảo vệ mình."

      Hôm nay Nam Ca còn đem tóc buộc thành đuôi ngựa, lúc này hất đầu. mái tóc màu đen phiêu dật ở trung vạch ra đường cong cực kỳ xinh đẹp.

      "Tôi đương nhiên bảo vệ mình tốt!" xong, xoay người lên xe.

      Hôm nay Cao Trường Húc điều khiển là chiếc xe vận tải, xem ra rất nặng nề. xe có nhiều người, giống như Nam Ca dự liệu, Diệp Thiệu xe.

      Diệp Thiệu cùng Nam Ca liếc mắt nhìn nhau, còn nhu hòa cười cười.

      Vừa mới nãy hình thức cùng Lệ Sâm chung đụng, ta cũng nhìn thấy... Hóa ra sau khi mất trí nhớ, tính cách cũng thay đổi ít.

      Nhưng mà Diệp Thiệu lại cảm thấy của tại cũng đáng . Trước kia ấy lúc nào cũng thích đem bản thân đè nén ở trong cái vỏ, sống quá mệt mỏi.

      "Tiểu sư muội, đến đây ngồi cạnh ." Diệp Thiệu chỉ chỉ vị trí bên cạnh.

      Nam Ca cân nhắc lát quyết định ngồi ở đối diện ta. Bởi vì chỗ đó dựa vào cửa sổ, mặc dù bị phong kín nhưng mà dọc đường còn có thể ngắm phong cảnh.

      Lệ Sâm lên xe ngay sau đó, chỉ còn lại Cao Trường Húc ở dưới xe hỏi thăm Đường Tư Nguyệt vì sao lại đến. Trong danh sách hành động lần này cũng ta.

    3. huynhphuc9494

      huynhphuc9494 Active Member

      Bài viết:
      149
      Được thích:
      188
      Định luật bao giờ đổi: nam phụ dù tốt cỡ nào cũng chỉ là nam phụ. Tội a thiệu quá à
      fear thích bài này.

    4. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      @huynhphuc9494 bà tác giả sợ Diệp k làm nên chuyện nên cho thêm đồng đội này :))))
      Chương 77: Lại thêm người

      Mặc dù Cao Trường Húc cùng Đường Tư Nguyệt tiếp xúc nhiều nhưng biết người này vốn chịu trách nhiệm tuyên truyền xây dựng căn cứ này. Mặc dù nghe cũng là người có dị năng, nhưng hành động lần này rất quan trọng, nên cho người quen tùy tiện gia nhập. ta nghĩ làm thế nào để từ chối ta nhã nhặn chút.

      Đường Tư Nguyệt nhiều năm nay tiếp xúc rất nhiều người, cơ hồ là cái nhìn liền nhìn ra Cao Trường Húc tình nguyện.

      có cách nào, cũng chỉ có thể vươn tay cầm tờ điều lệnh cho Cao Trường Húc xem: "Lâm tiên sinh đồng ý cho tôi theo các người, đội trưởng yên tâm. Tôi làm cho các người thêm phiền toái."

      Cao Trường Húc hồ nghi nhìn ta cái, tiếp nhận tờ điều lệnh kia nhìn nhìn, phát ta xác thực lừa mình.

      Mặt mũi của Lâm tiên sinh, mình còn phải cho. Vì vậy Cao Trường Húc đem điều lệnh trả lại, lộ ra nụ cười hữu hảo: " Hoan nghênh gia nhập lần hành động này."

      trong lòng Đường Tư Nguyệt khỏi vỗ tay hoan hô, cuối cùng cũng cần ở trong căn cứ chờ bọn họ bảo vệ, ta cũng có thể tìm tinh hạch tiến hóa rồi!

      Hai người cùng nhau lên xe tải, cuối cùng Cao Trường Húc nhịn được hỏi ta: "Ở trong căn cứ tốt sao? Thế giới bên ngoài như tưởng tượng tốt đẹp như vậy đâu."

      Đường Tư Nguyệt đương nhiên là có chuẩn bị tâm lý, ta am hiểu hòa mình vào đám người, còn giống như giỡn với Cao Trường Húc: "Cao đội trưởng quên tôi cũng là về sau mới gia nhập căn cứ Tân Bình? Dọc theo đường , tôi thấy ít Zombie đâu."

      đến đây, Đường Tư Nguyệt đột nhiên thu hồi khuôn mặt tươi cười, ánh mắt chất chứa kìm nén và nghiêm túc: "Huống chi tôi thể dựa vào mọi người bảo vệ cả đời, tôi muốn trở nên mạnh mẽ."

      Có lẽ là ánh mắt ta quá kiên định khiến Cao Trường Húc sững sờ cái chớp mắt. Sau khi phản ứng lại, ánh mắt ta nhìn Đường Tư Nguyệt mang theo thưởng thức.

      Trong tận thế, đa số phụ nữ lúc nào cũng rơi vào thế yếu. Dị năng của phụ nữ phần lớn là hệ thủy ôn hòa, còn thể lực cùng kỹ năng cận chiến thường thường sánh bằng đàn ông.

      Mà Đường Tư Nguyệt có thể chủ động đứng ra bày tỏ muốn rèn luyện bản thân. Mặc kệ năng lực của ta như thế nào, phần tâm tình này khẳng định khiến Cao Trường Húc đáng giá cao.

      Hai người trước sau lên xe, Cao Trường Húc thấy bên cạnh Diệp Thiệu có người liền trực tiếp qua ngồi.

      Thường Phong ghế lái lái xe, ghế phụ kế bên là Tô Hoằng ngồi.

      Đường Tư Nguyệt thoải mái cho người trong xe quan sát ta lát, rồi lập tức đưa ra quyết định. ta khẽ mỉm cười, chủ động giới thiệu bản thân: "Tôi là Đường Tư Nguyệt, dị năng là hệ tinh thần, lần này tham gia hành động cùng mọi người. Tuy sức chiến đấu của tôi hơi kém, nhưng tôi giúp mọi người làm tốt công tác điều tra, tránh cho thương vong xảy ra."

      Lời này vừa ra, trong xe vốn yên tĩnh lại càng yên tĩnh hơn. Chỉ có tiếng bánh xe lăn mặt đất và tiếng động cơ xe ầm ầm.

      Tiểu đội năm người trừ Thường Phong lái xe đều đồng loạt nhìn về phía Đường Tư Nguyệt.

      ta vậy mà lại là hệ tinh thần? Hơn nữa còn chủ động đem dị năng của mình ra?

      Nên biết ở tận thế, người với người tín nhiệm là trạng thái bình thường. Nếu như bọn họ là Đường Tư Nguyệt, chắc chắn về sau phải chiến đấu mới có thể ra dị năng của bản thân là gì. Dù sao, tại ngồi trong xe phải là đồng đội của ta.

      Đường Tư Nguyệt thấy tất cả mọi người nhìn , còn có chút ngượng ngùng sờ mũi: "Có phải tôi gì sai ? Tôi nghĩ nên dị năng cho mọi người trước, như vậy mới có thể lên kế hoạch hành động tốt nhất."

      Cao Trường Húc mở miệng trước: " làm sai, lần này gia nhập tiểu đội của chúng tôi tất nhiên là phải tín nhiệm lẫn nhau mới được! Giống như là , công tác điều tra liền giao cho . Tô Hoằng, cùng Đường Tư Nguyệt đổi chỗ ngồi ."

      Vốn Tô Hoằng ngồi ở vị trí kế bên tài xế là để điều tra tình huống. Cao Trường Húc lên tiếng, ta nghiêng đầu di chuyển đến ghế sau.

      Đường Tư Nguyệt cũng có gì ngượng ngùng cả, lưu loát tiếp nhận nhiệm vụ. Ngồi hàng cùng với Thường Phong.

      Mọi người vừa mới nãy còn nhìn Đường Tư Nguyệt khiếp sợ, giờ cũng bình tĩnh trở lại.

      Còn Lệ Sâm cùng Nam Ca, từ khi Đường Tư Nguyệt ra ba chữ hệ tinh thần, suy nghĩ trong lòng khác với những người khác. Lệ Sâm biết Đường Tư Nguyệt, mặc dù ta chủ động ra dị năng của mình. Nhưng cụ thể ta có thể vì đội ngũ làm tới trình độ nào, còn cần quan sát lại.

      Còn Nam Ca sao? vốn chỉ cảm thấy em ngực lớn này rất đẹp mắt, tại biết ta là hệ tinh thần. chỉ kinh ngạc nghĩ, lẽ nào đêm hôm đó suýt chút nữa phát mình chính là Đường Tư Nguyệt?

      Lệ Sâm còn nghiêng đầu nhìn Nam Ca cái, ý bảo ở trong đội ngũ cần bại lộ dị năng của mình. Đáng tiếc trong đầu Nam Ca toàn cơ bắp, hiểu ánh mắt Lệ Sâm đến cùng là muốn biểu đạt cái gì.

      Nhưng vẫn cảm thấy có chút vui thích, con người hệ tinh thần nha, lần đầu tiên gặp nha. Hắc hắc, cũng biết nếu được nhâm nhi thưởng thức máu ta, là mùi gì nhỉ. Vừa nghĩ đến đây, Nam Ca liền xác định lần này chính mình theo là quá chính xác.

      Lệ Sâm thấy bộ dáng tim phổi của Nam Ca, là bất đắc dĩ.

      Đường Tư Nguyệt này nếu là người có dị năng hệ tinh thần như lời , ta dựa vào cái gì để tiến hóa? Tinh hạch Zombie hệ tinh thần! Mà Nam Ca, ấy có khả năng chính là hệ tinh thần đó!

      Nhìn ánh mắt thèm thuồng người ta của Nam Ca kìa, chắc là nghĩ tới đem người ta ăn như thế nào mới ngon đây. cũng hiểu ra, lần này Đường Tư Nguyệt ra khỏi căn cứ chính là muốn tìm loại Zombie ngu xuẩn như đấy!

      Lệ Sâm thở dài, ràng thể cùng Nam Ca đạo lý mà. Mà thôi, ở đường mình nhìn ấy nhiều chút là được.

      Tân Vũ Hoa muốn thân mật cùng Nam Ca. Trước kia ra khỏi căn cứ để hành động, cậu đều là người mất hứng nhất. Lần này còn có chút phô trương giúp Nam Ca tình huống đường.

      Lúc này Nam Ca bên nhìn ra ngoài cửa sổ, bên còn nghĩ. 1000m xung quanh cũng có thể cảm giác được, hình như cũng cần Tân Vũ Hoa phải mà.

      chú ý tới là, Diệp Thiệu thỉnh thoảng cũng quay ra nhìn , trong mắt tràn đầy suy nghĩ sâu xa.

      Xe trong chốc lát, Nam Ca mới hỏi: "Đây giống như phải là đường đến căn cứ mà hôm trước ."

      Đối với thắc mắc này Cao Trường Húc tốt bụng giải thích: "Chúng ta lần này tìm dụng cụ chữa bệnh, phải là tìm kiếm vật tư nên thành thị lúc trước. Đường này tương đối dài, đại khái phải hơn ba giờ mới đến nơi."

      Ba giờ? đường đụng phải bao nhiêu Zombie nha? (⊙v⊙ )

      Lệ Sâm biết tiểu đội năm người ai là kẻ yếu cho nên đương nhiên lo lắng Zombie.

      Bởi vì đường tương đối dài nên đường Đường Tư Nguyệt cũng có lúc cùng mọi người trò chuyện. Đừng nhìn bề ngoài ta xinh đẹp, lúc chuyện cũng rất biết tiến lui, hơn nữa hiểu được nhiều thứ nên dẫn đến tẻ ngắt.

      Quả nhiên, xe hơn giờ, ấn tượng vài người đối với ta cũng tốt hơn.

      Lúc này Đường Tư Nguyệt còn chuyện xảy ra trong lúc ta học đại học, sau khi Diệp Thiệu nghe qua còn cùng Nam Ca : "Lúc trước em có môn bị ám, treo hai lần, cuối cùng tham gia thi lại, còn phụ đạo cho em. Về sau em , môn học này cả đời em cũng quên."

      Nam Ca nghĩ tới Diệp Thiệu còn nhắc tới kỷ niệm trước kia, mấu chốt là nửa điểm cũng nhớ . Cuộc sống trong sân trường cái gì chứ, nó xa xôi giống như là kiếp trước vậy.

      Hơn nữa sau khi Nam Ca nghe qua cũng có tâm tình thương cảm gì. Chỉ hỏi ngược lại Diệp Thiệu: “Vậy mà hai lần cũng thi qua? thể nào! Sao tôi có thể ngốc như thế!"

      Diệp Thiệu sững sờ, phù tiếng bật cười.

      "Tiểu sư muội, sau khi em mất trí nhớ, ngược lại tự tin ít." Mặc dù ta cố gắng che giấu nhưng Nam Ca vẫn nhìn thấy chuyển động trong mắt ta.

      Gào, nhân loại ngu xuẩn còn muốn cười nhạo ta sao!

      Vì vậy Nam Ca cứng cái cổ thừa nhận người trượt môn kia là mình, mặc kệ người khác cái gì đều có phản ứng "Tôi nhất định là thiên tài, người ngu xuẩn như vậy nhất định phải là tôi".

      ra tại thời điểm Đường Tư Nguyệt lên xe chú ý tới Nam Ca. Nghe Diệp Thiệu chuyện, ấy bị mất trí nhớ sao?

      Ngoại hình Nam Ca thuộc về dạng đặc biệt xuất chúng, khiến người ta nhìn thoáng qua là có thể khắc sâu trong lòng. Giờ phút này trong đội ngũ tổng cộng chỉ có hai , lại còn đều là mỹ nữ. người xinh đẹp người diễm lệ lạnh lùng, tất nhiên trong lòng Đường Tư Nguyệt có chút khẩn trương.

      Nếu như bọn họ đều thiên vị Nam Ca, mình phải là phí công tranh thủ xin điều lệnh sao. ở thời điểm Đường Tư Nguyệt mặt ủ mày chau, cơ hội đột nhiên đến.

      ta mạnh mé ngẩng đầu nhìn về phía trước, hỏi Cao Trường Húc: "Phía trước là chỗ nào? Có rất nhiều Zombie , chúng ta nhất định phải qua nơi đó sao?"

      Cao Trường Húc ý bảo Thường Phong ngừng xe lại trước, sau đó ta cũng từ ghế sau đến đằng trước hỏi Đường Tư Nguyệt: "Có thể xác định bên kia là loại hình Zombie nào ?"

      Đường Tư Nguyệt nhắm mắt lại cảm thụ cái, có chút cố hết sức : "Có rất nhiều Zombie biến dị."

      Nam Ca vốn còn xe lau thanh đao của mình, chờ Đường Tư Nguyệt xong, liền dán vào Lệ Sâm. Ở bên lỗ tai giọng : "Bên trong có năm con hệ phong, sáu con hệ hỏa, còn có ba mươi mấy con hệ kim loại. Tất cả đều là Zombie cấp hai."

      Sau khi xong, Nam Ca còn đắc ý cười tiếng, nhướn mày nhìn Lệ Sâm: "Tôi sớm phát ra."

      thoáng ghét bỏ nhìn Đường Tư Nguyệt cái, nghĩ thầm loài người kia cũng hơn gì, căn bản là đẳng cấp bằng chính mình.

      Lệ Sâm cảm thấy Nam Ca là đáng chết được, ràng là còn để ý Diệp Thiệu qua tình nợ môn ?

      Tuy nhiên Nam Ca có thể cảm thụ được ràng như thế, Đường Tư Nguyệt lại thể. Xem ra dị năng của Đường Tư Nguyệt xác thực lợi hại bằng Nam Ca.

      Cao Trường Húc nghe đều là Zombie biến dị liền chỉ huy Tô Hoằng xuống xe tìm hiểu chút.

      bao lâu sau Tô Hoằng trở lại, mắt đào hoa rực rỡ phát sáng: "Là cái xe buýt lật nghiêng, Zombie biến dị mặc dù nhiều nhưng đều là món khai vị thôi. Vũ Hoa, , cậu cùng quét dọn chiến trường nào."

      "A?" Tân Vũ Hoa đau khổ xụ mặt: " được sao?"

      Tô Hoằng hắc hắc xấu xa cười hai tiếng, tay dắt lấy Tân Vũ Hoa xuống xe: "Đương nhiên được! Cậu thuộc hệ mộc dường như rất thích hợp quần công nha, thôi!"

      Tân Vũ Hoa rất là phục, đến quần công Tông Hạo Hiên hệ sét ràng lợi hại hơn!

      Tuy nhiên đợi cậu giãy giụa Tô Hoằng mang cậu . quá phút, mấy trăm mét phía trước truyền đến tiếng Zombie từng đợt gào thét.

      Đường Tư Nguyệt luôn luôn chú ý tình huống chiến trường, ra chiến đấu cũng kết thúc rất nhanh. Hai người kia ra tay đối phó đám Zombie căn bản là giống như là đạp nát món ăn. Dị năng ta còn chưa tiêu hao bao nhiêu, hai người quét dọn chiến trường xong.

      Ánh mắt ta thay đổi trở nên càng thâm thúy hơn. Hóa ra lực lượng cường hãn đối phó với hơn vài chục Zombie cũng sợ!

      Xem ra sau khi ta về căn cứ phải bắt đầu tham gia huấn luyện thể năng, tuyệt đối thể bởi vì là hệ tinh thần mà lười biếng.


    5. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      Ừa, em bik chị Ca là nhất rồi, phải cái ười thi trượt 1 môn 2 lần kia a
      fear thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :