1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mạt thế] Luôn có nhân loại muốn chăn nuôi tôi - Sanh Lạc Lạc [Update 40/185] Drop

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Tân Hoa Vũ. Chị em rồi. Thanks Nàng
      fear thích bài này.

    2. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      Bác sĩ Diệp này có j bí ta
      fear thích bài này.

    3. xiu lão gia

      xiu lão gia Well-Known Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      391
      Nàng ơi thiếu c68 hay sao ý?
      fear thích bài này.

    4. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      @xiu lão gia haha t edit xót :v thảo nào cứ thấy thiếu thiếu
      ta sửa chương 68 ở trag trước r nha :3
      Chương 69: Bác sĩ lấy máu để thử máu

      Hai chị em Tô Phương cùng Tô Hiển theo Lệ Sâm mấy ngày. Nhưng buổi tối mỗi ngày Nam Ca đều cùng Lệ Sâm ở chỗ, cho nên bọn họ cũng biết là buổi tối Nam Ca ngủ được.

      Giờ phút này bọn họ thấy Nam Ca ngủ còn thông cảm lại đau lòng : " Khẳng định là Nam Ca vừa mới cùng Zombie đánh nhau quá mệt mỏi mới ngủ thôi."

      Cao Trường Húc trước thấy tình cảnh Nam Ca cùng Zombie chiến đấu, nhưng mà biết xung quanh siêu thị kia có bao nhiêu Zombie hung mãnh , ngay cả mình cũng chịu thua thiệt.

      Về sau ở mái nhà, mặc dù ta chỉ nhìn trong chốc lát, nhưng vẫn biết Nam Ca rất dũng mãnh.

      Hai người dạng này được nhiều chiếu cố chút cũng đúng.

      Cho nên Cao Trường Húc cườinhẹ nhàng cùng Lệ Sâm : "Dù sao chúng ta cũng sắp đến. Tiến vào căn cứ tôi an bài bảo người ta tìm chỗ ở cho mọi người."

      Lệ Sâm vẫn như cũ ôm Nam Ca buông tay, chờ máy bay ở trong căn cứ dừng hẳn liền cùng Cao Trường Húc lời cảm ơn. Ôm xuống máy bay.

      Tô Phương cùng Tô Hiển đem Lệ Sâm xem như người tâm phúc, đương nhiên là theo phía sau . Tiểu đội năm người ngược lại xuống cuối cùng.

      Lệ Sâm rời luôn, ôm Nam Ca, dáng người cao lớn rắn rỏi hỏi Cao Trường Húc: "Sau khi tiến vào căn cứ phải dùng cái gì kiểm tra ?"

      Cao Trường Húc cười cười, khoát tay: "Nếu như là người khác, nếu muốn vào phải ở cửa trụ sở cởi quần áo kiểm tra người có vết thương hay . Chủ yếu căn cứ lo lắng có người hóa Zombie. Tuy nhiên chúng ta cũng đường. Chúng tôi xác định các người là con người, bước kiểm tra này liền miễn."

      ta suy nghĩ chút còn bổ sung: "Tuy nhiên chờ sau khi mọi người dàn xếp tốt, có người tới lấy máu để thử máu. Bác sĩ trong trụ sở muốn xét nghiệm có bệnh truyền nhiễm hay ."

      đến kiện này, Cao Trường Húc có chút lúng túng. Làn da ta vốn hơi đen, giờ phút này còn kèm theo chút hồng: "Tôi cũng phải là hoài nghi mọi người, nhưng đây là quy củ của căn cứ..."

      Tô Hoằng ngược lại cà lơ phất phơ, còn hiếu kỳ nhìn chằm chằm Nam Ca, nào có ai ngủ được nhanh như thế: "Đây tính là cái gì, căn cứ chúng tôi bây giờ nghiên cứu chế tạo thuốc có thể dò xét ra dị năng trong thân thể con người, rất nhanh có thể thành công!"

      Lệ Sâm khỏi có chút khiếp sợ. đến việc trong căn cứ có bác sĩ. Chỉ đến thuốc thử dò xét dị năng cũng thể khinh thường được.

      Nếu nghiên cứu chế tạo thành công, chỉ sợ các căn cứ khác đều muốn tới lấy dùng thử. Đến thời điểm đó, cái căn cứ Tân Bình an phận ở góc chỉ sợ còn thái bình.

      Cuối cùng là bị thâu tóm hay là cường đại hơn. Con đường phía trước khó bề phân biệt.

      Tông Hạo Hiên nhíu mày nhìn Tô Hoằng cái, lạnh lùng : "Cùng bọn họ nhiều như thế làm cái gì? giao nhiệm vụ?"

      đến giao nhiệm vụ, Tô Hoằng quả thực là có nỗi khổ khó . Vật tư ta tìm được đều bị Lệ Sâm chèn ép đem . Về sau làm thêm bao nhiêu nhiệm vụ mới có thể đem những vật tư này bổ sung trở về đây.

      Vì vậy ta sờ sờ chóp mũi, mắt đào hoa rũ xuống, so với Cao Trường Húc còn lúng túng hơn: "Tôi... Tôi lần này đâu, giúp tôi xin phép lão đại nha."

      Sau khi xong, ta chạy nhanh hơn bất cứ ai. Giống như là rất sợ người khác quản ta dùng vật tư đòi lấy vật khỉ gió gì.

      Lệ Sâm thấy Cao Trường Húc dặn dò xong mới khẽ vuốt cằm cùng ta : "Quản lý căn cứ dễ dàng, chúng tôi phối hợp."

      Tân Vũ Hoa còn đưa mắt trông mong nhìn qua Nam Ca, nếu phải là Cao Trường Húc dùng ánh mắt ngăn cậu lại, chỉ sợ cậu sớm theo bên cạnh Nam Ca rồi.

      Cao Trường Húc cũng đành lòng nhìn thấy cậu như thế, vốn là cậu chính là người tuổi nhất trong đội. Vẫn là người hay khóc nhè, vì vậy ta bất đắc dĩ : "Vũ Hoa, cậu mang bọn họ tới chỗ ở chỗ ."

      khuôn mặt nhắn của Tân Vũ Hoa vừa mới rồi còn như phủ lớp bụi bẩn, giờ lại mạnh mẽ lộ ra bộ dáng tươi cười sáng lạn giống như ánh mặt trời giữa trưa: "Được!"

      xong cậu liền tung tăng đến bên cạnh Lệ Sâm, còn đưa tay ra: "Lệ Sâm, để tôi ôm Nam Ca cho!"

      Lông mày Lệ Sâm nhíu lại sâu hơn, ràng là thích cậu: "Cậu dẫn đường là được."

      Ôm cái gì mà ôm.

      Mắt Tân Vũ Hoa đỏ lên, khụt khịt mũi, lưu luyến rời nhìn Nam Ca cái. Bộ dáng kia giống như là muốn cùng sinh ly tử biệt.

      Tuy nhiên cậu cũng ngỗ nghịch với lời của Lệ Sâm, mang bốn người rất nhanh đến chỗ ở.

      tại gian phòng trong căn cứ cũng được xây rất nhiều, chỗ của bọn họ là ở trung tâm căn cứ. Nghe rất nhiều người lãnh đạo của căn cứ đều ở nơi này, lúc Tân Vũ Hoa mang Lệ Sâm lên lầu còn thông qua cửa sổ chỉ cho : "Chúng tôi ở tòa building kia, chỗ kia chính là phòng của tôi."

      Lệ Sâm nghe cậu , cũng thèm xoay người lại. Chỉ đem Nam Ca đặt ở giường trước, còn thuận tay sửa sang lại tóc cho , kéo chăn mền đắp Nam Ca rồi mới rời khỏi.

      Tô Phương cùng Tô Hiển ở tại căn phòng cách vách, Tân Vũ Hoa lát nữa có người đưa vật tư lại đây. Bảo mọi người tạm thời chờ chút, cho nên hai người kia cũng tới đây.

      Lệ Sâm từ chỗ Tô Hoằng trao đổi được vật tư đều bị Tân Vũ Hoa sắp xếp bỏ vào cái phòng cất giữ đồ ở bên cạnh.

      Chờ chăm sóc xong Nam Ca, Lệ Sâm ngồi ở bên giường nhìn Tân Vũ Hoa cái.

      Tân Vũ Hoa còn biết là có việc gì, tựa ở bên cửa sổ nhìn Lệ Sâm, trong mắt tràn đầy mong đợi. Hai người cứ im lặng như vậy nhìn nhau rất lâu. Cuối cùng Lệ Sâm cũng nhịn được mở miệng: "Sao cậu còn ?"

      "?" Tân Vũ Hoa lại kinh ngạc : "Tôi đâu? Nam Ca còn chưa tỉnh mà."

      Lệ Sâm ghét bỏ nhìn cậu: "Chỗ này cần cậu."

      Tân Vũ Hoa ngượng ngùng, dù sao cũng chịu rời khỏi chỗ: "Lát nữa còn có bác sĩ đến lấy máu để thử máu nha, tôi thể rời ."

      đến kiện này, Lệ Sâm có chút đau đầu.

      Bản thân có vấn đề gì nhưng mà Nam Ca là Zombie, máu chỉ cần bị mang phát thích hợp. Làm thế nào giúp giấu diếm đây?

      Kế hoạch ban đầu của mình là tiến vào căn cứ, dù sao bọn họ cũng có vật tư, có thể mang Nam Ca trực tiếp rời .

      Ai biết Nam Ca đột nhiên ngủ, kế hoạch của cũng bị đánh loạn. Hơn nữa, cũng muốn nhìn chút có thể nghiên cứu chế tạo ra thuốc thử dò xét dị năng, là bác sĩ dạng gì.

      Vì vậy trầm tư chút, Lệ Sâm giả vờ như rất khó xử cùng Tân Vũ Hoa : "Cậu cũng biết, Nam Ca sợ nhất là rút máu. Nếu mà ở thời điểm ấy ngủ lấy máu để thử máu, sau khi tỉnh lại chắc chắn rất đau lòng."

      Tân Vũ Hoa trợn tròn cặp mắt, trái tim nhảy bang bang.

      Đúng vậy, Nam Ca tỷ của cậu cao quý như vậy, sao có thể bị người khác lấy máu để thử máu! sau , nhìn mới giống như là có bệnh truyền nhiễm đâu!

      Coi như là có... mình cũng phải giúp ấy giấu!

      Fan cuồng Tân Vũ Hoa cơ hồ là trong nháy mắt đưa ra quyết định: "Tôi tìm máu khác đến giúp Nam Ca là được rồi!"

      xong, đợi Lệ Sâm nhắc lại cậu cái gì nữa, cậu lập tức từ cửa sổ nhảy xuống luôn!

      Dù sao cảnh tượng cậu từ mái nhà nhảy xuống, Lệ Sâm cũng thấy. Lần này đương nhiên có lo lắng cho cậu.

      Ngược lại người ngang qua bị Tân Vũ Hoa hù dọa thét chói tai hai tiếng, chờ sau khi thấy ràng người mới gào lên với cậu: "Cậu có thể đừng nhảy cửa sổ ! rất dọa người đấy!"

      Trong khí truyền đến đến tiếng Tân Vũ Hoa cười cởi mở: "Ha ha, tôi nhớ rồi, lần sau nhất định chú ý!"

      Lệ Sâm cân nhắc, Tân Vũ Hoa này ở trong căn cứ cùng người khác quan hệ còn rất tốt. Ít nhất người khác cậu câu, cậu cũng có nước mắt lưng tròng.

      Tân Vũ Hoa lấy máu khác để thử máu cũng rất nhanh, biết là cậu tìm ai để xin máu, màu máu đỏ rất tươi.

      Lệ Sâm chăm chú xem xét cái, lại hỏi cậu: "Cậu xác định cái này có thể sao?"

      Tân Vũ Hoa e dè gật đầu: "Vừa mới nãy có người muốn tiến vào căn cứ, tôi từ bên ngoài muốn máu của bọn họ rồi cho bọn họ vài chỗ tốt. Đem bọn họ đuổi , yên tâm , dạng máu này, tại ở trong trụ sở khẳng định là duy nhất."

      Lệ Sâm tán thành nhìn Tân Vũ Hoa cái, nghĩ thầm, việc người này biết làm riêng gì khóc nha.

      Bị cậu cùng cầm về là ba cái dụng cụ lấy máu để thử máu, Lệ Sâm sau khi nhìn thấy liền biết dụng ý của cậu.

      Đây là chuẩn bị trước khi bác sĩ đến, đem máu cả nhóm đều lấy hết, miễn khả năng tại chỗ lấy máu lộ tẩy.

      Vì vậy Lệ Sâm lại sai khiến Tân Vũ Hoa lấy máu Tô Phương cùng Tô Hiển.

      Chờ máu của bốn người cùng được đặt ở chỗ, quan sát bốn cái lọ đựng máu mới phát máu người có dị năng cùng người bình thường thực quá giống nhau.

      Máu Tô Phương cùng Tô Hiển ràng nhạt hơn tí, bản thân mình ngược lại nhìn ra có chỗ nào đặc biệt.

      Tân Vũ Hoa cảm thấy cậu cũng lập công, xoa xoa mồ hôi trán. Xách cái ghế ngồi ở gần đầu giường, vừa vặn nhìn chằm chằm mặt Nam Ca.

      Lệ Sâm rất là thích ánh mắt này của cậu, bắt đầu biến sắc lời khách sáo.

      tại Tân Vũ Hoa đem Nam Ca trở thành người của mình cho nên Lệ Sâm cũng thuộc đối tượng cậu tín nhiệm. Rất nhiều chuyện tiết lộ cho những người khác, Tân Vũ Hoa cũng thà hết với Lệ Sâm.

      Giống như tại cái căn cứ Tân Bình này cũng phải là chỉ có phái người lãnh đạo. giờ người trong căn cứ đem bọn họ chia ra gọi là phái dị năng cùng phái bình thường.

      ra riêng gì ở bên trong này, ở rất nhiều căn cứ, người có dị năng cùng người bình thường đa số đều có xung đột.

      Năng lực người có dị năng càng mạnh, càng đạt được ưu đãi nhiều. Người bình thường đương nhiên nhịn được. Nhưng thể tranh cãi lại là, người bình thường rất cần sức chiến đấu của người có dị năng.

      Ở căn cứ Tân Bình, phái người có dị năng dần dần nắm giữ phần lớn quyền lợi.

      Tân Vũ Hoa còn thở dài, ràng là gương mặt chính thái, lại giả vờ giống như ông chú: "Sở dĩ người có dị năng thể thống lĩnh toàn bộ căn cứ, cũng là bởi vì người tôi và vừa đến. Bác sĩ Diệp là người bình thường. Bây giờ bất kể là người có dị năng hay là người bình thường khỏe mạnh, đều là bác sĩ Diệp chịu trách nhiệm. Thậm chí cũng phát ra, dị năng của chúng tôi so với người bình thường lợi hại hơn, đều là công lao của bác sĩ Diệp."

      Nhắc tới cái người bác sĩ Diệp này, Tân Vũ Hoa hiển nhiên lòng thích. giống như thái độ ghét bỏ phái bình thường vừa mới nhắc tới: "Có thể thông qua tinh hạch đề cao năng lực cũng là bác sĩ Diệp ra trước. Khi đó tận thế mới đến thời gian lâu."

      Tân Vũ Hoa ý thức, rất nhiều chuyện: "Mặc dù phái dị năng cùng phái bình thường thống lĩnh phải là do bác sĩ Diệp, nhưng mà ấy ràng là đứng bên cạnh đám người bình thường kia, đồng ý cho bọn họ tranh thủ nhiều chỗ tốt. Nghe ấy vẫn luôn muốn về thượng kinh, nếu như phải là người lãnh đạo hai phái liên tục giữ lại. Chỉ sợ ấy sớm rồi."

      Lệ Sâm càng nghe Tân Vũ Hoa , càng cảm thấy cái người bác sĩ Diệp này tầm thường. Vì vậy hỏi: " ta là người bình thường?"

      Tân Vũ Hoa gật đầu, tiếc hận : "Đúng vậy, ấy có dị năng. Nếu như ấy có dị năng, dựa vào tay y thuật kia, ở tận thế nhất định có thành tựu càng lớn."

      tại bị vây ở trong trụ sở Tân Bình này, chỉ sợ nguyên nhân cũng là bị người có dị năng quản chế rồi.

    5. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      làm đến đây ta thấy hơi ghét chị em Tô Phương r ==! toàn có ý nghĩ dựa dẫm thôi
      Chương 70 mới dọa người

      Tân Vũ Hoa mặc dù , nhưng mà Lệ Sâm cũng có thể nghĩ đến. Trong lòng lên vài kế hoạch, quyết định chờ nhìn đến lúc thấy bác sĩ Diệp, rồi mới cân nhắc.

      Hai người còn chuyện liền vang lên tiếng đập cửa.

      Tân Vũ Hoa ngẩng đầu hỏi: "Ai đấy?"

      "Là tôi." giọng nam ôn hòa vang lên, coi như là cách cánh cửa, nhìn thấy người. Lệ Sâm cũng có thể đoán được, đây là người đàn ông có tác phong làm việc.

      Tân Vũ Hoa với Lệ Sâm: "Là bác sĩ Diệp đến!"

      Cậu vừa muốn đứng lên mở cửa Lệ Sâm tới cửa, mở ra. Lẽ ra cùng người lạ câu cũng chưa cùng nhau, có rất ít người khiến đối phương lưu lại ấn tượng xấu.

      Thậm chí bản thân Lệ Sâm cao lớn tuấn lãng, chỉ năm người trong tiểu đội này cũng có địch ý với .

      Bộ dáng bác sĩ Diệp ngoài cửa rất xuất chúng. ta đeo mắt kính, góc cạnh nhu hòa càng lộ ra khí chất ôn hòa.

      Chỉ thấy ta còn mặc áo khoác trắng, làn da có khả năng là vì hàng năm ở trong phòng nên so với người đàn ông khác trắng hơn rất nhiều.

      Từ trước đến giờ Lệ Sâm cũng chưa từng nhìn thấy tên con trai nào ôn hòa đến thế, thậm chí người ta tỏa ra khí chất khiến cho người khác cảm thấy cực kỳ thân cận. Nhưng mà... Phản ứng đầu tiên của Lệ Sâm chính là, người đàn ông còn trắng như thế làm gì? Khiến cho rất là thích.

      Lúc này Diệp Thiệu cũng ở trong lòng quan sát Lệ Sâm, tuy nhiên con mắt của ta có tính xâm lược như vậy.

      Người đàn ông xa lạ này chắc là người Cao Trường Húc mang vào căn cứ ? Vốn còn nghe Cao Trường Húc tán dương ta nhiều như vậy, Diệp Thiệu còn tò mò, muốn gặp mặt lần. Ai biết chỉ đối mặt cái, ta liền vui vẻ nổi với người trước mặt này.

      Vì vậy ta ôn hòa mang theo xa cách, cùng Lệ Sâm duỗi tay: "Diệp Thiệu."

      Lệ Sâm đưa tay cầm cái, rất nhanh liền buông ra: "Lệ Sâm."

      Diệp Thiệu gật gật đầu, với : "Tôi đến lấy máu để thử máu."

      Lệ Sâm đem cửa mở to ra cho Diệp Thiệu vào, thấy sau lưng người này còn cõng cái hòm thuốc .

      Sau khi ta vào cửa mới nhìn thấy Tân Vũ Hoa, khuôn mặt tươi cười ràng nhu hòa hơn nhiều: "Vũ Hoa ở đây sao? Sao rồi, nhiệm vụ lần này thuận lợi ?"

      Tân Vũ Hoa đứng lên, từ góc độ Diệp Thiệu nhìn lại cậu vẫn đem người giường ngăn trở cho nên Diệp Thiệu cũng thấy được mặt Nam Ca.

      "Đụng phải chút phiền toái , tuy nhiên được Tông Hạo Hiên giải quyết rồi." Tân Vũ Hoa giống như là bị hơi thở Diệp Thiệu lây nhiễm. Cậu vốn là dị năng hệ mộc, rất có cảm giác với thiên nhiên. tại Lệ Sâm nhìn cậu, cũng thể tưởng được hình ảnh cậu khóc lóc.

      Diệp Thiệu lại vào bên trong mà chỉ cùng Tân Vũ Hoa : "Bình an trở về là tốt rồi, tôi vừa vặn còn có chút thuốc cùng thiết bị muốn tìm. Chờ lát nữa tôi tìm Cao Trường Húc."

      Tân Vũ Hoa gật đầu, tuy nhiên tâm tình lại có chút mất mát. Mặc dù cậu cũng hiểu ra, căn cứ chỉa có máy bay trực thăng, vẫn là giải quyết phái bình thường làm khó dễ mới giao vào trong tay bọn họ. lấy được nhiều công lao, sao có thể dùng tốt máy bay trực thăng?

      Lệ Sâm đem lọ máu cho Diệp Thiệu, trực giác của khiến cho muốn để Diệp Thiệu ở đây thời gian quá dài.

      "Đây là mẫu máu."

      Ý ở ngoài lời chính là có thể được rồi, thuận tiện đem Tân Vũ Hoa cũng mang .

      Đối với việc có thể rời khỏi chỗ này sớm, Diệp Thiệu cầu cũng được. tin tưởng Tân Vũ Hoa nên cũng nghĩ tới mẫu máu có vấn đề gì, vì vậy sau khi nhận lấy, liền trực tiếp đặt ở trong hòm thuốc.

      Cùng Lệ Sâm xa cách gật gật đầu: "Vậy tôi đây, có chuyện gì có thể bảo Vũ Hoa tìm tôi."

      Sau khi xong ta liền xoay người rời .

      Hai mắt Tân Vũ Hoa nhìn chằm chằm Nam Ca, do dự chút vẫn theo Diệp Thiệu ra ngoài.

      Lúc này Lệ Sâm mới đến bên giường, ngồi ở bên cạnh Nam Ca bên.

      Vật tư thuộc về Tô Phương cùng Tô Hiển quả nhiên rất nhanh được đưa đến. Hai chị em kia nếm qua vài thứ rồi đến nhìn Nam Ca. với Lệ Sâm: "Người trong căn cứ biết dị năng của bọn tôi, sau bữa cơm chiều muốn gặp chúng tôi."

      Tô Phương có chút sợ hãi, trước đây hỏi thăm chút. Nghe cái căn cứ này có mấy vạn người.

      Đây cũng giống như là nhóm bọn họ tróng thị trấn kia, nếu quả xuất viẹc ngoài ý muốn, bọn họ muốn chạy cũng chạy được. Cho nên cùng Lệ Sâm như thế là hy vọng Lệ Sâm có thể cùng bọn họ .

      Lệ Sâm lại muốn rời Nam Ca. còn mê man, mình thể rời .

      Vì vậy Lệ Sâm dặn dò bọn họ vài câu: "Các người cẩn thận chút, cứ là được. Tuy nhiên cần nhiều về tôi cùng Nam Ca."

      Tô Phương hơi mất mát, nhưng mà có biện pháp chỉ có thể mang Tô Hiển .

      Nam Ca vẫn luôn tỉnh lại, Lệ Sâm có tâm trạng ăn cơm, nước cũng muốn uống.

      Ngược lại Tô Phương cùng Tô Hiển, hai người thấp thỏm gặp người lãnh đạo phái dị năng.

      Đó là người đàn ông có ánh mắt mạnh mẽ, nhìn qua hơn năm mươi tuổi. Tất cả mọi người gọi ông ta là Lâm tiên sinh. Về phần tên ông ta là gì ông ta chủ động với Tô Phương Tô Hiển.

      Giống như Lệ Sâm trước đó, Lâm tiên sinh chỉ hỏi bọn họ lúc nào thức tỉnh dị năng, lại làm như thế nào thăng cấp.

      Chờ nghe được bọn họ là tới từ cái thị trấn kia, Lâm tiên sinh còn thương xót nhìn bọn họ cái, câu nén bi thương.

      Tô Phương cùng Tô Hiển vẫn luôn rất câu nệ, ngồi ở ghế dám nhúc nhích.

      Lâm tiên sinh ngược lại ha ha cười tiếng: "Hai người cũng đừng khẩn trương, bàn về cấp bậc dị năng tôi so với hai người còn bằng. Có thể ngồi cái vị trí này cũng là người người phía dưới coi trọng tôi. Đối với việc các người vừa mới là ăn tinh hạch để lên cấp. Tinh hạch kia là ai cho các người? Là đồng bạn cùng các người tiến vào căn cứ sao?"

      Tô Hiển thành gật đầu: "Đúng vậy. Nhưng mà chúng tôi cũng biết ta làm sao biết biện pháp này."

      Quả nhiên Lâm tiên sinh hỏi nữa, cùng hai người họ : "Thế này , ngày mai tôi đem tất cả triệu tập lại. Kiểm tra thực lực của cả nhóm chút. Sau đó lại sắp xếp vị trí cho mọi người, các người yên tâm. Người có dị năng hệ thủy hệ ở căn cứ địa vị đều vượt xa người có dị năng khác. Tông Hạo Hiên hai người cũng thấy chưa? Biến dị hệ sét, giết Zombie giống như là băm món ăn, cậu ấy cũng rất tôn trọng hệ thủy."

      Tô Hiển suy nghĩ chút bộ dáng Tông Hạo Hiên lãnh khốc kia. Nghĩ thầm, sao tôi nhìn ra tôn trọng nha...

      Nhưng mà nếu Lâm tiên sinh cũng muốn nghiệm chứng năng lực, hai người bọn họ cũng thể cự tuyệt. ước định thời gian xong, Lâm tiên sinh còn tìm người dẫn bọn họ tham quan căn cứ.

      Người kia rất hiểu quy củ, chỉ đơn thuần giới thiệu. Chẳng hề từ trong miệng bọn họ lời khách sáo.

      Lúc ngang qua căn phòng , người kia còn chỉ: "Chỗ này chính là trạm radio của chúng tôi, tại chúng tôi đểu thông qua chỗ này cùng bên ngoài liên lạc."

      Tô Phương khỏi nhìn kĩ chút, nghĩ thầm, hóa ra lúc xe lửa nghe được radio là từ nơi này truyền ra nha.

      Vừa vặn, cửa phòng bị mở ra. có dung mạo kiều diễm từ bên trong ra.

      ấy còn mặc thân quần áo ôm sát cơ thể, tuổi cũng tầm hai mươi lăm tuổi. Tóc xoăn sóng lớn màu đỏ, dáng người cưc kỳ tốt.

      Ánh mắt Tô Phương cùng Tô Hiển đều bị hấp dẫn.

      Người đàn ông chịu trách nhiệm giới thiệu kia cười tiếng: "Sao nào, đẹp mắt ? Đó chính là chủ trì phòng phát thanh của chúng tôi, Đường Tư Nguyệt. Trước khi tận thế xảy ra nổi danh cả nước. ấy là bông hoa của căn cứ chúng tôi, bản thân lại là người có dị năng. Trong căn cứ có rất nhiều người theo đuổi ấy."

      Tô Phương hâm mộ nhìn kia, người kia ràng cũng chú ý tới bọn họ. Tuy nhiên chỉ xa cách gật gật đầu .

      Ngược lại Tô Hiển kéo kéo tay áo Tô Phương, cùng : "Chị, chúng ta thôi."

      Dưới đáy lòng Tô Phương thở dài, nghĩ tới, nếu mà có thể xinh đẹp như nữ phát thanh này, Nam Ca nhất định càng ưa thích mình.

      Tô Hiển nào biết Tô Phương suy nghĩ gì, giờ các đối với Nam Ca đều có chỗ hiểu lầm...

      Mà Nam Ca bị vài người nhớ kỹ, ở thời điểm sau nửa đêm mới tỉnh lại. ra biết mình buồn ngủ cực kỳ cho nên mới ngủ. Nhưng mà lần này ngủ, cùng ngày xưa ràng giống nhau.

      có thể cảm giác được bên cạnh có người, biết bọn họ chuyện nhưng lại nghe bọn họ cái gì, cũng hoàn toàn tỉnh lại được.

      tự cảm thấy, thân thể mình giống như xuất chút thay đổi. Vân da vốn bị tổn hại đều từ từ được chữa trị.

      Đợi đến khi mở mắt ra, đôi mắt to tròn kia ở trong đêm tối phát ra ánh sáng!

      cảm giác tinh thần mình khôi phục lại trạng thái đỉnh cao, thử dò xét phen mới phát bây giờ có thể chứng kiến xung quanh 1000m!

      cách khác dị năng của cũng lên cấp ha ha!

      Mặc dù biết tại bản thân lợi hại đến trình độ nào, nhưng nếu như gặp phải Zombie cấp ba, khẳng định nó phải là đối thủ của !

      Nam Ca vui thích, tay nắm chặt đặt ở trước ngực, còn ngon lành cười hai tiếng.

      Ai nha, tại lợi hại như vậy, chạy trốn khẳng định rất dễ dàng.

      Ha ha, Lệ Sâm cái đồ con người ngu xuẩn kia, lần này cũng đừng hòng bắt lại.

      muốn làm chuyện tốt, chú ý liền nghe thấy giọng nam vang lên: " cười gì vậy?"

      Nam Ca bị dọa sợ hết hồn, nhìn bên cạnh giường ngồi cái bóng đen! A phải, ngồi cái người Lệ Sâm!

      mạnh mẽ ngồi dậy, co người lại hướng về phía bên trong giường, kinh hãi nhìn chằm chằm : "Tại sao lại ở chỗ này! chút cũng lên tiếng, muốn hù chết tôi à!"

      ra Lệ Sâm thấy tỉnh lại, lòng mới thả vào trong bụng.

      Nam Ca vĩnh viễn cũng biết, xơ xác ngồi ở mép giường gần mười tiếng đồng hồ, cũng sắp biến thành hòn vọng thê rồi.

      Giờ phút này cũng có tâm tư giỡn, chuyển mắt cùng : "Tôi liên tục ngồi ở chỗ này là do chú ý tới. sau , vừa mới mở choàng mắt, sau đó liền bắt đầu cười. có biết bây giờ là hơn nửa đêm, mới là dọa người được chứ?"

      Con mắt Nam Ca ngập nước, đương nhiên Lệ Sâm biết khẳng định hiểu cái gì là gợn nước mênh mông, thuần túy đó là thể lực tăng lên. Bộ dáng so với trước kia càng xinh đẹp hơn.

      Lúc này bị Lệ Sâm chỉ trích ngược lại, Nam Ca còn cứng cổ thừa nhận: "Tôi lại biết ở đây! bị tôi dọa cũng là đáng đời! Hừ!"

      xong, còn nằm xuống đưa lưng về phía Lệ Sâm, bày tỏ muốn nhìn thấy .

      Lệ Sâm cười nhìn cái, sau đó từ dưới sàn nhà lấy ra bao thức ăn, ngồi ở bên giường bắt đầu kéo vỏ túi.

      Nam Ca nghe thanh sột soạt, nhịn được nghiêng đầu nhìn cái. Phát tay nắm lấy cái bánh mì ăn ngon lành.

      Đương nhiên, mặc dù động tác còn tính là văn nhã, nhưng tốc độ ăn đồ cũng rất mau. Đợi sau khi nếm qua đồ ăn, Nam Ca còn thấy nhét hai viên thuốc vào trong miệng.

      Tính tình Nam Ca vốn rất hiếu kỳ, quên còn cùng Lệ Sâm bực bội liền mềm mại hỏi: " ăn cái gì vậy? ăn ngon ?"

      Lệ Sâm biết trong đầu chỉ muốn ăn, cười đến con mắt đều cong.


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :