1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mạt thế] Luôn có nhân loại muốn chăn nuôi tôi - Sanh Lạc Lạc [Update 40/185] Drop

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 60 Mua chuộc lòng người

      "A?" Nam Ca cảm thấy chắc chắn là Lệ Sâm trêu chọc mình.

      Sau khi Lệ Sâm ngồi xuống còn bảo Nam Ca cũng ngồi ở đầu khác: "Tàu hỏa... trôi."

      Nam Ca phù tiếng cười to. còn biết phía dưới là hai đoạn tàu hỏa! Bọn họ làm sao chèo? Muốn chèo tự mình làm !

      Lệ Sâm còn thở dài: "Nếu phải là con tàu này quá rộng, nghĩ rằng tôi còn cần sao? Nhanh lại đây nào, chị em Tô Hiển còn ở bờ kìa."

      Nam Ca nghe lời này chỉ có thể nhận mệnh ngồi xuống, sau đó ở dưới chỉ huy của Lệ Sâm, đâu ra đấy theo sát chèo tàu hỏa.

      ra bọn họ thực cần lực quá lớn, cơ bản đều thuận theo nước sông trôi , Lệ Sâm muốn Nam Ca lại đây cũng chỉ là vì điều chỉnh phương hướng.

      Qua tiếng đồng hồ cuối cùng họ cũng lên được bờ.

      Từ lúc Tô Hiển cùng Tô Phương nhìn thấy tàu hỏa từ trong nước sông ra cũng gắt gao nhìn chằm chằm động tĩnh bên này. Phát Nam Ca cùng Lệ Sâm đều có việc gì, tim bọn họ mới xem như lần nữa thả lại trong ngực. Bởi vì tàu hỏa liên tục trôi theo dòng nước nên bọn họ cũng chỉ có thể chạy theo bờ.

      Ngày hôm qua mệt mỏi cả đêm bây giờ lại phải chạy theo tàu thời gian dài như vậy, còn lo lắng hãi hùng sợ có con Zombie nào đó lao ra. vất vả kéo Nam Ca cùng Lệ Sâm lên bờ, lúc này hai chị em đều mệt mỏi nằm co quắp. Chân hai người vốn mềm nhũn giờ ngồi dưới đất liền đứng dậy nổi nữa.

      Lệ Sâm cũng ngồi xuống thở hổn hển.

      Duy nhất có việc gì chính là Nam Ca. Mặc dù toàn thân ướt nhẹp, bàn về độ chật vật so với Lệ Sâm chỉ có hơn chứ kém.

      Chắc là bởi vì cuộc chiến đấu này khiến bọn Tô Hiển sinh ra cách mạng tình cảm, sau khi ngồi xuống Tô Hiển cũng quên cực kỳ hứng thú hỏi Lệ Sâm: "Lệ ca, sao có thể nghĩ ra loại biện pháp này. biết khi nãy bọn em chứng kiến tàu hỏa ngã xuống có bao nhiêu sốt ruột đâu!"

      Lệ Sâm cũng chỉ nhàn nhạt cười cười: "Chẳng qua là nhanh trí mà thôi, tính là gì. đụng phải quái vật trong nước, ngược lại may mắn."

      ra đường lại đây Lệ Sâm lo lắng nhất chính là có con gì từ trong nước vọt đến. Cũng may Zombie tiến hóa nhanh hơn, vài động vật sống trong nước chưa hẳn. Nhưng nước sông này rất sâu, có thể tới gần cố gắng tới gần.

      Tô Phương vốn cũng có chút sùng bái Lệ Sâm, bây giờ ánh mắt nhìn Lệ Sâm có chút nóng rực. Nhưng vẫn cố khống chế, sợ Nam Ca nhận ra tâm trạng của mình.

      Nam Ca nhìn ba người bọn họ đến khí thế ngất trời liền cầm lấy thanh đao của mình bắt đầu công việc mổ đầu đám Zombie.

      Bên trong túi có khoảng chừng vài chục cái đầu lâu, thời điểm Nam Ca mới bắt đầu động thủ còn chưa thuần thục cho lắm. Đào nửa ngày mới tìm thấy tinh hạch trong đó.

      Viên tinh hạch này có hình sao sáu cánh, ở dưới ánh mặt trời chiếu sáng lấp lánh làm cho thích cực kỳ.

      Về sau động tác của càng ngày càng thành thạo, thanh đao chém vào giữa đầu lâu, đè xuống cái, cái đầu liền vỡ vụn. Sau đó lại khoét nhát, miếng tinh hạch liền rơi vào trong tay.

      Mới bắt đầu Tô Hiển còn cùng Lệ Sâm bày tỏ tình cảm sùng bái, biết bắt đầu từ khi nào, cả ba người đều lời nào chuyên tâm nhìn Nam Ca mổ đầu Zombie.

      Chờ viên tinh hạch cuối cùng được cầm ra, Tô Hiển còn sờ sờ đầu mình. Trong lòng cậu thở ra hơi dài. phải nguyên nhân là bởi vì ngồi ở bờ sông đâu nha... Sao cậu lại cảm thấy sau cổ lạnh buốt vậy.

      Tô Phương cũng khiếp sợ. Động tác Nam Ca mở đầu Zombie này... Cũng quá thuần thục lưu loát rồi... Nếu mà chọc tới , hướng thanh đao kia chém phải là bọn họ đâu phải ?

      Tô Phương vội vàng đem ý nghĩ này thu lại, đối địch cùng Nam Ca đáng buồn.

      Cất kỹ thanh đao Nam Ca, nâng nắm tinh hạch sáng long lanh như hiến vật quý cùng Lệ Sâm : " nhìn này! Màu gì cũng có!"

      Lần này giết Zombie còn có nhiều loại hình nha, thậm chí bọn họ còn thu thập được tinh hạch hệ mộc cùng hệ kim loại!

      Tô Phương cùng Tô Hiển lần đầu tiên nhìn thấy vật này, lúc trước dù thế nào cũng nghĩ tới, trong đầu đám Zombie xấu xí như vậy có thứ xinh đẹp đến thế.

      Mặc dù Lệ Sâm đem đa số đồ người ném nhưng riêng cái túi chứa tinh hạch vẫn liên tục giữ bên người. Giờ phút này lấy cái túi kia ra, Nam Ca liền thuận theo động tác của đem tinh hạch đổ vào.

      Lệ Sâm đếm đếm. Từ bên trong nhặt ra hai viên tinh hạch màu xanh dương, đưa cho hai chị em Tô Phương cùng Tô Hiển.

      Từ nãy giờ Tô Hiển tò mò sắp chết, vừa tiếp nhận tinh hạch vừa hỏi Lệ Sâm: "Lệ ca, đây là cái gì vậy... Để làm gì thế?"

      "Nếu như tôi đoán sai, người có dị năng có thể dựa vào cái này tăng giá trị vũ lực lên." Lệ Sâm trả lời.

      Tô Phương cùng Tô Hiển sửng sốt, hiển nhiên còn chưa tiêu hóa được.

      Đây... Quả thực mới nghe lần đầu nha!

      "Cái thứ này... Làm thế nào có thể tăng năng lực lên?" Tô Phương bóp viên tinh hạch, còn hướng nó lên nhìn xuyên thấu qua ánh mặt trời.

      Lệ Sâm ý tứ sâu xa nhìnNam Ca: "Ăn hết là được."

      "Ăn hết?" Tô Phương cũng nghĩ tới là dạng phương pháp đơn giản mà thô bạo như vậy, chỉ ý thức được chuyện khác. Vội đem tinh hạch trả lại cho Lệ Sâm: "Để lấy được thứ này dễ, chúng tôi thể nhận được."

      Tô Hiển cũng gật đầu. Mặc dù nghe qua rất tốt nhưng mà bọn họ muốn tham lam đồ của Lệ Sâm.

      Lệ Sâm chỉ đem hai cánh tay đẩy trở về: "Nếu như có hai người che chở tàu hỏa, tôi cũng thể thay đổi quỹ đạo thành công, hai viên tinh hạch này, các cứ giữ . sau, các sắp phải căn cứ Tân Bình, nếu như dị năng nổi bật cũng thể được trọng dụng."

      Tô Phương còn muốn từ chối, Tô Hiển do dự chút lại trực tiếp đem tinh hạch bỏ vào miệng ngậm. Quả nhiên, gần như là trong nháy mắt viên tinh hạch liền biến mất.

      "Tiểu Lộ!" Tô Phương trừng to mắt nhìn em trai.

      Tô Hiển cười sáng lạn: "Chị nhìn xem, có chuyện gì mà."

      Nếu Tô Hiển ăn, Tô Phương tự nhiên cũng do dự nữa. Mặc dù nếm qua cũng thấy có cảm giác gì.

      Lăn qua lăn lại thời gian dài như vậy, hôm nay hiển nhiên thể gấp rút lên đường. Lệ Sâm coi như là thể chất tốt nhất đám nhưng hai ngày đêm ngủ cũng chịu nổi.

      Vì vậy khảo sát địa hình xung quanh lần, bên trong này hoang tàn vắng vẻ ngược lại rất thích hợp nghỉ ngơi.

      Tìm đến chút gỗ vụn, lấy ra cái bật lửa chống thấm nước, bao lâu sau lửa được đốt lên. Sau đó Lệ Sâm gọi Nam Ca: "Đem quần áo người lại đây hơ cho khô, chờ lát nữa trời tối phải tắt lửa rồi."

      Ánh lửa dễ dàng đưa tới Zombie, mọi người đều hiểu điều này.

      Tô Hiển cùng Tô Phương ở phía xa, cái gì đó.

      Nam Ca còn nghi ngờ nhìn qua bóng lưng hai người kia cái: "Bọn họ làm cái gì đấy?"

      Lệ Sâm trả lời, lâu sau Tô Hiển lại đây giải đáp thắc mắc của Nam Ca.

      Chỉ thấy cậu lấy ra phần thức ăn dành cho hai người đặt ở trước mặt Lệ Sâm, cùng cười : "Tận thế, có gì so với thức ăn quan trọng hơn. Những vật này đều là tôi cùng chị bảo quản bên người, hai ngày nay còn chưa ăn gì rồi, hai người chịu khó chút."

      Lệ Sâm nhìn thoáng qua nhưng lại chạm vào, chỉ đưa mắt nhìn Tô Hiển: "Vậy của các người đâu?"

      Khuôn mặt Tô Hiển hơi mất tự nhiên, còn gãi gãi đầu: "Chúng tôi vẫn còn."

      "Nếu cậu thế sao hai người lấy ra?" Khẳng định là thời điểm chiến đấu lúc nãy, phần lớn vật tư đều mất rồi.

      Tô Hiển biết nên giải thích thế nào. Cậu cùng chị là chiến hữu bỏ , chỉ có thể cản trở Lệ Sâm với Nam Ca, giờ thế nào biết xấu hổ đối mặt với bọn họ.

      Lệ Sâm chỉ thở dài đem thức ăn chia làm hai phần, phần đưa cho Tô Hiển: "Cái này hai người giữ lại . Tôi vừa mới nhìn qua bản đồ, mặc dù bây giờ chúng ta cách căn cứ Tân Bình có hơi xa, nhưng mà cách đây xa có thị trấn , ngày mai chúng ta có thể tìm vật tư."

      Tô Hiển quả thực cảm động đến biết cái gì cho phải, con mắt nhìn Lệ Sâm đều đỏ bừng.

      "Lệ ca, vẫn nên để cho cùng Nam Ca ăn ..."

      " gọi chúng tôi tiếng chị, chúng tôi cho mấy người vật tư là phải rồi." thái độ Lệ Sâm quá kiên định, Tô Hiển đành phải mang đồ ăn lấy nửa.

      Nam Ca liên tục ngồi bên cạnh Lệ Sâm, muốn động đậy nên dứt khoát nằm xuống. Nhìn vẻ mặt Tô Hiển cảm động, còn giọng hỏi Lệ Sâm: "Sao cho bọn họ hai phần ba?"

      ràng là cần ăn cái gì nha.

      Lệ Sâm kéo ra túi lạp xưởng, cắn cái : "Đối tốt với người khác, cũng nên có mức độ thôi, nếu như quá mức đối phương mà dán lên đòi lấy tốt lắm."

      Nam Ca hừ hừ hai tiếng, ràng chính là dùng ít vật tư khiến hai chị em kia đối với trung thành.

      Lệ Sâm còn chắc chắn chính mình đem chân tướng cho bọn họ biết. Tâm tư thâm trầm như thế, cũng biết là người đan ông này ở trong hoàn cảnh nào lớn lên đây.

      Nam Ca sao có thể biết , Lệ Sâm gặp qua phản bội quá nhiều. tại mang hai chị em kia theo, tự nhiên hy vọng bọn họ biến thành kẻ địch.

      Con người đều chịu đựng được mê hoặc,nếu lay chuyển được chỉ là vì mê hoặc đủ lớn.

      tại nếu nguyện ý đem bọn họ bồi dưỡng thành người theo, nhất định phải khiến lòng bọn họ khăng khăng mực mới được.

      Nếu mà khiến hơi chút nghi ngờ hai chị em này chắc chắn sống quá tối hôm qua rồi. Đương nhiên mấy lời này, Lệ Sâm có khả năng với Nam Ca.

      Lúc tối, Nam Ca nằm ở bên cạnh Lệ Sâm, nhắm mắt lại giả vờ ngủ.

      Ba người kia ngược lại đều ngủ rất sâu.

      Sau nửa đêm, Nam Ca bò dậy còn cẩn thận tỉ mỉ nhìn Lệ Sâm thời gian rất lâu.

      Người đàn ông này còn bảo ngày mai muốn tìm vật tư, có vũ khí gì cả làm thế nào nắm chắc như thế? định đem mình làm tay chân mà dùng ?

      Tiểu Zombie còn nghi hoặc Lệ Sâm vươn tay lên túm lần nữa nằm xuống. hề mở mắt, thanh cũng mơ mơ màng màng : "Đừng quấy rầy tôi ngủ."

      Ai làm phiền ! Trong lòng Nam Ca rất phục, chỉ là nhìn nhiều hơn hai mắt thôi! người đàn ông còn sợ bị nhìn sao?

      Hừ, xoay người đem quay lưng cho nhìn!

      Ngày thứ hai, vẫn là Tô Phương cùng Tô Hiển tỉnh dậy trước. ra Lệ Sâm cũng dậy muộn hơn bao nhiêu, thời điểm ngồi dậy, trời còn chưa sáng đâu.

      Đối diện với khí lạnh toát ra từ lòng bàn tay mình, dựa vào gần mép nước nghỉ ngơi là gạt người. giờ cũng lạnh giống Nam Ca rồi.

      đợi Lệ Sâm trước, Nam Ca chỉ chỉ hai chị em cách đó xa: "Bọn họ đứng ở đó thời gian rất lâu rồi, biết là cái gì."

      Lệ Sâm mang Nam Ca tới, Tô Hiển cùng Tô Phương thấy hai người bọn họ lập tức cung kính chào hỏi: "Lệ ca, cùng Nam Ca dậy sớm vậy!"

      "ừm." Lệ Sâm cũng nhìn lại, mặt sông rộng lớn thu hết vào hai mắt.

      Tô Phương cùng Tô Hiển đứng ở bên lời nào, lại nhìn Lệ Sâm chỉ mặt sông với bọn họ: "Đến, thử xem dị năng của hai người."

    2. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Nam Ca giờ ngoan rồi, có bao nhiêu tinh hạch đều giao hết cho Lệ
      fear thích bài này.

    3. huynhphuc9494

      huynhphuc9494 Active Member

      Bài viết:
      149
      Được thích:
      188
      Bạn đồng hành tăng thêm 2 ng, mà ko bjk có duy trì đc lâu , 2 ng này cũng dễ thương, mình thik
      fear thích bài này.

    4. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 61 Dị năng có thể thăng cấp

      Kiểm tra... Dị năng? Đây là muốn kiểm tra như thế nào? Hai chị em vẫn chưa kịp phản ứng lại được. Ngay cả Nam Ca cũng nghi ngờ nhìn , biết vì sao Lệ Sâm lại ra lời ấy.

      Lệ Sâm chỉ bảo bọn họ tới gần bờ sông, bước chân rất dài làm Nam Ca phải bước nhanh theo phía sau .

      "Chính là thử khống chế nước sông này." Lệ Sâm nhìn mặt sông rộng lớn trải dài về phía xa xa. Lập tức quay đầu hỏi hai chị em: "Ngày hôm qua sau khi ăn viên tinh hạch kia, hai người có cảm giác được thân thể có thay đổi gì ?"

      Vừa mới nãy, hai người Tô Phương cùng Tô Hiển chính là chuyện này. Tô Hiển gãi gãi đầu, hơi mơ hồ trả lời: "Cụ thể... Chúng tôi cũng biết như thế nào, chỉ là sáng nay lúc tỉnh dậy cảm thấy toàn thân tràn đầy sức lực dùng mãi hết... Chúng tôi còn tưởng rằng là do ngày hôm qua nghỉ ngơi tốt, còn nghĩ đến có phải tác dụng của tinh hạch hay ."

      Ngược lại, Tô Phương lại cảm thấy tò mò, cũng muốn cùng Lệ Sâm chuyện nên tiến lên phía trước bước: "Để chúng tôi khống chế nước sông... Chẳng lẽ là dùng dị năng?"

      " sai." Cụ thể có hiệu quả gì Lệ Sâm còn cần quan sát lại. Dù sao lúc trước Nam Ca ăn tinh hạch phản ứng gì cũng có. Mà hiệu quả tinh hạnh ràng đều biểu ở biến hóa thân thể .

      Tô Hiển cùng Tô Phương liếc mắt nhìn nhau, tiến ra xa tí. Sau khi đứng vững lại quay lại nhìn Lệ Sâm.

      Thấy Lệ Sâm kéo Nam Ca lùi ra sau vài bước. Trong đầu bọn họ vừa động vừa đưa tay ra.

      ra đối với khống chế dị năng, vài người mới vừa đạt được dị năng bao lâu cũng có bí quyết gì, đa số là vô tự thông.

      Bây giờ bọn họ đối mặt với nước sông cũng chỉ là vô thức làm ra động tác. Nhưng mà biến hóa cứ như vậy xảy ra.

      Lúc trước hai chị em là người có dị năng sơ cấp, năng lực rất kém cỏi, chỉ thúc giục được lượng nước ít ỏi. Bây giờ họ chỉ tùy tiện vung tay lên, cột sóng lớn cao ngút trời nổi lên!

      Lại mạnh mẽ đè tay xuống dưới, sóng lớn kia lại đập vào trong nước tạo nên chấn động mạnh, có chút giống quả bom lớn ở trong nước nổ vang.

      Ầm ầm tiếng, hai chị em bởi vì tránh kịp mà toàn thân đều bị bọt nước văng lên ướt hết người.

      Nam Ca đứng ở bên cạnh Lệ Sâm, ánh mắt tràn đầy nóng rực. nhìn ra hai chị em này còn chưa dùng hết sức lực. Nếu như dùng hết... Cả mặt sông này bị bọn họ tách ra chứ?

      còn biết người có dị năng hệ thủy khi chọn xong địa điểm lại có thể lợi hại như vậy!

      Bất kể là dị năng hệ nào khác, chỉ cần ở trong khu vực gần nước có ai là đối thủ của hai chị em kia!

      riêng Nam Ca mà bản thân Tô Hiển cùng Tô Phương cũng nhìn tay mình, lâu vẫn hoàn hồn.

      Đây... là do bọn họ tạo ra sao? thể nào! Bọn họ ràng rất yếu, vẫn liên tục kéo chân Lệ Sâm cùng Nam Ca nha!

      Tô Phương quay đầu lại, hơi kinh hãi nhìn Lệ Sâm: "Lệ đại ca... Tại sao lại có thể như vậy... Trước kia chúng ta cũng thử điều khiển nước chảy qua, nhưng tuyệt đối có được uy lực lớn như vậy!"

      tại vẻ mặt Lệ Sâm rất bình tĩnh nhưng mà ý tưởng trong đầu cũng là trăm chuyển ngàn hồi.

      Hóa ra tinh hạch này nếu bị người có dị năng hấp thụ làm cho bọn họ có biến hóa lớn như vậy. Chỉ cần đến cái con Zombie cấp ba khiến Nam Ca ăn đau khổ kia nếu như ở đây đánh nhau với hai chị em này, chiêu thôi cũng có thể bị giết chết!

      Tốc độ lên cấp này cũng quá nhanh rồi! Mấu chốt là trước mắt mới chỉ biết thế, còn có tác dụng phụ gì cũng biết!

      Vì vậy Lệ Sâm ngẩng đầu nhìn qua hai người kia, trước tiên lộ ra bộ dáng tươi cười: "Chúc mừng hai người, dị năng của hai người lên cấp."

      "Lên cấp? Có phải hay về sau chúng tôi cũng có thể lợi hại như thế?" Tô Hiển ra là muốn cùng Lệ Sâm, dù sao người trong căn cứ Tân Bình bọn họ ai cũng biết. Đến chỗ đó phỏng chừng cũng bị gạt bỏ sang bên.

      Sức chiến đấu của bản thân tăng lên, tại giống trước. Bọn họ có thể giúp đỡ được!

      Ai biết Lệ Sâm lại giội cho bọn họ gáo nước lạnh: "Các người lợi hại, cách khác là bởi vì ở gần nguồn nước. Nếu như là ở chỗ cằn cỗi dị năng của hai người giảm bớt nhiều."

      Vẻ mặt hưng phấn Tô Phương cùng Tô Hiển cứ như vậy bị Lệ Sâm dập tắt.

      Hai mắt Nam Ca lại sáng long lanh nghĩ, bọn họ lợi hại hơn khẳng định máu uống ngon hơn nha!

      Điều chỉnh tậm trạng xong trước vẫn là Tô Hiển, cậu ngẩng đầu với Lệ Sâm: "Nếu dị năng của chúng tôi có thể thăng cấp, vậy chúng tôi phải học được cách vận dụng luôn mới được. Lát nữa chúng ta còn phải tìm vật tư, chúng tôi muốn nhanh chóng giúp mọi người."

      Lệ Sâm mỉm cười: "Hai người đương nhiên có thể giúp được."

      biết suy nghĩ của Tô Hiển cùng Tô Phương, từ kẻ yếu biến thành cường giả. Bọn họ hiển nhiên còn chưa thể làm quen được, cần thử nhiều lần mới có thể xác định được.

      Lệ Sâm mang Nam Ca rửa mặt, chính ăn chút gì đó. Tô Phương cùng Tô Hiển vẫn luôn ở mép nước thử khống chế nước chảy.

      Lần mạnh nhất là lần Lệ Sâm nhìn thấy hai chị em kia liên thủ, vậy mà đem mặt sông bổ ra được!

      Mặc dù đáy sông chỉ lộ ra trong nháy mắt nước chảy vào chìm ngập, nhưng mà đây cũng đủ lam cho người khác khiếp sợ!

      Quan sát trong chốc lát, phát ánh mắt Nam Ca thủy chung nóng rực nhìn chằm chằm hai người kia. Lệ Sâm bật cười: " còn chưa quên bọn họ nợ khoản sao?"

      "Đương nhiên!" Nam Ca hất cằm lên: "Thiếu nợ nhất định phải trả! Chờ bọn họ đến căn cứ Tân Bình tôi tiện đòi nợ, chờ lát nữa tìm vật tư, tôi cùng bọn họ !"

      Lệ Sâm nhìn tính toán được rất tốt, vừa muốn chuyện liền mơ hồ nhìn thấy chân trời có thứ gì đó bay tới.

      Nam Ca theo ánh mắt nhìn đến ngơ ngác, : "Bên trong này sao lại có máy bay trực thăng?"

      Lệ Sâm đứng lên, chạy tới bảo Tô Phương cùng Tô Hiển dừng tay nhưng hiển nhiên là kịp. Máy bay trực thăng kia thế nhưng từ trung bay vòng, chậm rãi hướng tới bên này hạ xuống.

      Tô Phương cùng Tô Hiển còn ở trong hưng phấn, lần này bọn họ xác định năng lực bản thân có ích rất lớn. Nhưng khi nhìn thấy chiếc máy bay trực thăng kia, bọn họ lại cười nổi.

      Nhất định là bởi vì động tĩnh vừa rồi quá lớn mới đem máy bay trực thăng này đưa tới. tại đối phương là địch hay bạn, vẫn chưa biết được.

      Tô Phương trực tiếp mang Tô Hiển núp ở sau lưng Lệ Sâm, lo lắng hỏi: "Lệ đại ca, chúng tôi gây họa rồi."

      "Việc này phải trách tôi." Lệ Sâm vươn tay, trước tiên đem Nam Ca túm đến bên cạnh mình. Làm ra bộ dáng bảo vệ : "Tôi nên cảm thấy chỗ này gần bờ sông, hoang tàn vắng vẻ mà buông lỏng cảnh giác."

      Nam Ca xa xa cũng cảm giác được hơi thở của người có dị năng, hơn nữa còn là hơi thở làm cho rất hưng phấn! Những người máy bay trực thăng kia đều là cường giả!

      Rất nhanh, máy bay trực thăng hạ cánh ở bãi đất trống phía trước. Cửa cabin từ từ mở ra, từ phía xuống mấy người đàn ông.

      Lệ Sâm mặt biến sắc quan sát bọn họ, chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay.

      Đối diện tổng cộng là năm người, đều mặc quần áo chịu ma sát, bên hông phình ra hiển nhiên là có súng. Người cầm đầu hơn ba mươi tuổi. Khuôn mặt hiền lành, ánh mắt cũng rất tĩnh mịch, đầu đinh năm phân là loại hình khảo nghiệm khuôn mặt đàn ông, hiển nhiên người đàn ông này hoàn toàn có thể khống chế được.

      Lại nhìn bốn người đàn ông phía sau ta, trừ người trông còn tuổi, những người khác đều hơn hai mươi tuổi. Đứng sau lưng người cầm đầu cũng quan sát đoàn người bọn họ.

      Ban nãy ở máy bay, mấy người này còn thảo luận: "Thị trấn kia là quá thảm. Thời điểm chúng tôi tiến đến, người sống cũng còn chớ, còn nổi trận lửa lớn. Phỏng chừng muốn chạy cũng chạy được."

      Người khác tiếp lời: " Nhiệm vụ cứu viện hoàn thành lại muốn tìm vật tư, dù sao đều là cùng chống lại Zombie nhưng tôi lại cảm thấy tìm vật tư dễ dàng hơn chút."

      Vài người vốn thảo luận sôi nổi, ai biết ở máy bay trực thăng lại nhìn thấy mặt sông từng đợt khuấy động. Bọn họ còn tưởng rằng có bom ở dưới nước đây. Sao có thể nghĩ đến vừa dựa vào gần xem cái mới phát ra là có hai người có dị năng hệ thủy!

      Lúc này tất cả mọi người đều khiếp sợ . Dù sao ở trong căn cứ, người có dị năng hệ thủy có công việc mỗi ngày chỉ là sưu tầm nguồn nước, cung cấp cho người trong căn cứ sử dụng. Bọn họ nào có sức chiến đấu lớn như thế?

      Vì vậy mấy người này liếc nhau cái liền làm ra quyết định. Bọn họ muốn hạ máy bay xuống dò thám thực hư.

      Cao Trường Húc vẫn luôn là người phụ trách tiểu đội năm người này. Mặc dù thời điểm tuyển ta cũng chỉ là bởi vì ta lớn tuổi nhất. Vài tên tiểu tử sau lưng đều là người có dị năng. Bình thường cũng có chủ ý riêng của mình, số thế nào nghe ta.

      Nhưng bây giờ lại có người mở miệng, hiển nhiên là đợi ta trước.

      Bọn họ cũng là sau khi máy bay hạ cánh mới phát hóa ra là có bốn người. Nhìn người đàn ông cầm đầu kia, dung mạo ràng như thế lại mơ hồ lộ ra khí thế. Trông sâu lường được, lại nhìn bên cạnh ta. Trong lòng năm người lại cảm thấy được.

      Tận thế còn mang xinh đẹp như vậy ở bên người, nếu mà ta có thể che chở ấy được chu toàn lên cái người này tương đối lợi hại.

      Vì vậy Cao Trường Húc trong lòng cân nhắc phen, quyết định vẫn nên bày tỏ trước.

      Lúc trước bọn họ ở máy bay đều thương lượng tốt, hai người có dị năng hệ thủy kia, nhất định phải dẫn về căn cứ. Còn như đôi nam nữ trước mặt này, vừa nhìn biết là khó đối phó. Bọn họ thể cứng đối cứng.

      "Chào , chúng tôi là đội cứu viện căn cứ Tân Bình, tôi là đội trưởng, Cao Trường Húc." xong, Cao Trường Húc còn vươn tay muốn cùng Lệ Sâm bắt tay.

      Tuy nhiên Lệ Sâm lại động đậy, chỉ nhàn nhạt : "Các người có việc gì thế?"

      Bởi vì tay nắm lấy cổ tay Nam Ca nên có thể cảm giác được tay nhảy dựng nhảy dựng, hiển nhiên là rất hưng phấn vì có thể nhìn thấy nhiều người có dị năng như thế.

      So với ăn thịt đồng loại càng ưa thích ăn thịt người hơn... là, thói quen này đoán chừng là thể thay đổi được rồi.

      Từ trong con mắt mấy người đàn ông trước mặt, cơ bản có thể đoán được bọn họ là dị năng gì rồi. Giống như người trước mặt gọi là Cao Trường Húc này hẳn là hệ thổ.

      Cao Trường Húc thấy Lệ Sâm biểu bộ dáng tin tưởng bọn họ, nhưng để ý. Sau khi đem tay bỏ xuống, còn cười hỏi: " biết là mọi người muốn chỗ nào?"

      Lệ Sâm đưa mắt nhìn hai chị em sau lưng, trả lời Cao Trường Húc. Chỉ là hỏi: "Mấy người đến cùng là vì sao mà đến?"

      Cao Trường Húc cũng chầm chậm thu hồi vẻ mặt tươi cười. Người này là cứng mềm đều ăn.

      Vì vậy ta đem mục đích đến giải thích : " cũng biết , căn cứ tại trong giai đoạn xây dựng, rất cần nhân tài. Chúng tôi vừa mới ở máy bay trực thăng chứng kiến hành động của hai người này, muốn dẫn bọn họ trở lại căn cứ."

      Nam Ca trừng mắt nhìn. Mang căn cứ nha, đây phải là vừa vặn sao. Dù sao bọn họ cũng muốn căn cứ Tân Bình mà.

    5. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      NC lại lên cơn thèm ăn rùi :yoyo31:
      fear thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :