1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mạt thế] Luôn có nhân loại muốn chăn nuôi tôi - Sanh Lạc Lạc [Update 40/185] Drop

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huynhphuc9494

      huynhphuc9494 Active Member

      Bài viết:
      149
      Được thích:
      188
      Thời loạn lạc, tình cảm là thứ đáng quý nhất. Còn thời bình cứ như mớ rau mớ cải ngoài đường.
      fear thích bài này.

    2. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Đêm qua ta xe khách từ thủ đô về nhà, 4h sáng đến nơi, lăn giường mở web ra thấy có chương mới của mạt thế rồi còn có cả chương bonus nửa đêm cơ chứ. Thích ơi là thích. nàng @fear nhiều. He he
      fear thích bài này.

    3. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Nam Ca toàn tìm chết:yoyo36::yoyo36::yoyo36:

      Chương 30 Trốn dưới vách núi

      Vốn mọi người đều chưa tin tưởng Lệ Sâm cho lắm, nhưng mà gói thuốc lá cơ bản liền đem những người nghiện thuốc lá đều thu mua hết, rất nhiều việc cần Lệ Sâm hỏi bọn họ đều chủ động kể ra hết.

      Mã Viễn còn biểu diễn cho Lệ Sâm xem dị năng hệ hỏa của cậu, người có dị năng hệ băng cũng tìm chậu nước về sau đó đem chậu nước kia đông lạnh thành băng.

      Lệ Sâm xem xong đối với người có dị năng lại có cái nhìn mới. lại hỏi về đám Zombie trốn trong suối nước kia.

      " người chúng nó thức tỉnh dị năng gì vậy?"

      Mã Viễn là người chịu ngồi yên lập tức : "Em đoán hẳn là hệ tốc độ, dù sao tốc độ của chúng nó nhanh hơn trước quá nhiều."

      Trương Vĩ còn có chút lo lắng : "Tôi lo nếu là hệ tốc độ, chỉ sợ so với đám này còn khủng bố hơn."

      " thế là ý gì?" Lệ Sâm hiểu hỏi.

      Hôm nay Trương Vĩ hút thuốc chậm nhất, hơi thuốc hận thể ngậm dư vị ở trong bụng mấy chục vòng mới nhả ra, ràng thuốc đều cháy đến cùng, còn nỡ ném , xem như là đợi đến khi thuốc lá tẳt hết lửa mới đem tàn thuốc nắm trong tay.

      "Dù sao chúng nó ban đầu đều là trốn ở dưới nước nếu mà thức tỉnh dị năng hệ thủy, chừng rất phiền toái, tại sao hết lần này tới lần khác lại thức tỉnh hệ tốc độ." Lời của Trương Vĩ giống như đưa cho Lệ Sâm manh mối quan trọng.

      Những con Zombie kia cơ thể đều sưng vù, tốc độ khó khăn lắm mới so sánh được với mình. Như vậy hệ tốc độ mạnh ra sao?

      ( chắc ý mấy là đám Zombie dưới nước lâu người sưng vù lên nên tốc độ bị ảnh hưởng chậm mà còn gần bằng Sâm. nếu con Zombie bình thường mà có hệ tốc độ chắc phải kinh khủng lắm :)))

      Nghĩ tới đây Lệ Sâm đột nhiên ý thức được việc,bây giờ quá tiếng rồi, Nam Ca sao còn chưa trở lại?

      Còn Nam Ca vì sao trở về, đương nhiên là bởi vì chạy nha!

      Lời Lệ Sâm nghe được nhưng mà cũng chưa đồng ý gì nha. Thừa dịp ta bị mấy người đàn ông kia cuốn lấy, tại chạy lấy đâu ra cơ hội chạy nữa?

      cố gắng lựa chọn con đường hẻo lánh nhất, đường đâm đầu vào sau đó núp vào chỗ kín.

      Chạy từ nãy giờ thấy hơi mệt nên quyết định nghỉ ngơi tốt đợi đến buổi sáng ngày mai lại tiếp.

      khí sau lưng lạnh buốt nhưng cũng quá chú ý, nhắm mắt lại dưỡng thần. Nghĩ đến bộ dáng lúc nãy Lệ Sâm đem thả ra, Nam Ca nhịn được vui vẻ cười hai tiếng.

      cũng tìm được chỗ bí mật như thế khẳng định là ta tìm được mình đâu.

      Làm cho nghĩ đến là, người đàn ông kia chỉ mình tìm mà còn dẫn tất cả đàn ông trong thôn trang tìm cùng!

      tay mỗi người bọn họ đều có cây đuốc, thực đem mảnh rừng cây này chiếu sáng trưng như ban ngày!

      Những người này có phải bị điên , nhiều người động tĩnh lớn như vậy sợ đưa Zombie đến sao?

      Nam Ca dùng sức rụt rụt thân thể lại, rất sợ bản thân trốn kĩ đem cơ thể mình lộ ra. Lệ Sâm là ai? Nhiều năm làm bộ đội đặc chủng như thế, năng lực điều tra phải dạng bình thường.

      Kinh nghiệm chạy trốn của Nam Ca rất nhiều, nhưng lần nào đem dấu vết xóa bỏ sạch , mang người đuổi theo cơ bản đoán được vị trí cơ bản của Nam Ca.

      Đối với đám Trương Vĩ chủ động đến giúp Lệ Sâm tìm người, Lệ Sâm cảm kích. giờ trong mắt bọn họ đều xem Lệ Sâm như là lão đại của bọn họ.

      Thời điêm Mã Viễn ở đường còn hỏi: "Lệ ca, bạn của nếu là dân mù đường sao còn cho ấy ra ngoài nha, trời tối như thế, nếu mà gặp phải Zombie phải làm sao bây giờ?"

      Bọn họ đều là đàn ông thân thể cường tráng, nhỡ gặp phải Zombie bọn họ đều có thể giải quyết được cho nên cũng ai cảm thấy sợ hãi.

      Lệ Sâm còn thở dài: " ấy rất thích chạy ra bên ngoài, hôm nay chắc là hơi xa chút thôi."

      Sau khi đứng lại, còn hướng về phía trước nhàn nhạt câu: "Nam Ca, ra, tôi nhìn thấy rồi."

      Nam Ca bỗng chốc bị dọa đến muốn nhảy lên! Người đàn ông này làm như thế nào tìm được nơi này?

      Nhưng mà ngồi xổm quá lâu, chân nhũn ra cho nên trực tiếp đứng lên được. Sắc mặt Lệ Sâm trầm xuống. Rất tốt! bây giờ cũng lừa được rồi đúng .

      Quay đầu lại, xin lỗi mọi người rồi : " ấy phải ở xung quanh nơi này, nhờ mọi người tìm giúp tôi chút."

      Lệ Sâm xong, Trương Vĩ lập tức bày tỏ: "Tất nhiên, bọn tôi nhất định tìm ra ấy, cũng đừng sốt ruột quá."

      ta cũng từng trải, đương nhiên nhìn ra Lệ Sâm cùng Nam Ca thích hợp. ta đoán, Nam Ca rất có thể là bị Lệ Sâm ép buộc giữ ở bên người. Nhưng mà bề ngoài Lệ Sâm tuấn tú lịch lại thiếu vật tư, còn có bản lĩnh tồn tại trong tận thế hỗn loạn này, là con đều muốn tìm người giống như Lệ Sâm phải sao?

      Nam Ca còn có cái gì hài lòng đây?

      Ầy! ta bị gói thuốc lá mua chuộc, giờ triệt để đứng về phía Lệ Sâm.

      Nam Ca nghe thấy thanh mọi người tản ra còn che miệng mình lại, rất sợ phát ra chút tiếng động.

      Lệ Sâm thân mình tới đằng trước. Trương Vĩ ở phía xa xa còn gọi câu: "Lệ Sâm, đừng tìm đầu bên kia, chỗ đấy là vách núi, ấy dù mù đường như thế nào cũng thể bi ngã xuống đâu?"

      Vách núi? Nam Ca chớp chớp mắt cảm thấy giống như là nghe được cái gì đó.

      "Vẫn phải tìm thôi" Lệ Sâm hơi bận tâm : "Thời điểm ấy qua quá tối, có khả năng nhìn thấy đường."

      Lá gan của Nam Ca đều run rẩy, nghiêng đầu hướng ra sau nhìn, quả nhiên cảm giác lạnh buốt càng sâu .

      Lúc nãy chạy trối chết nên chú ý đến chạy đến chỗ nào. Vừa quay đầu định trốn nhưng mà được, sao lại có thể trốn bên vách núi được chứ! thêm bước nữa là ngã xuống rồi!

      Làm sao bây giờ?Chân Nam Ca đều mềm nhũn hết rồi, đây cũng phải là cái hố sâu hôm nay vừa gặp, đây là vách núi cao chót vót nếu chẳng may ngã xuống nhất định chết!

      Tiếng bước chân Lệ Sâm càng ngày càng gần, trong lòng Nam Ca vẫn còn giãy giụa.

      Cuối cùng, đợi đưa ra quyết định Lệ Sâm cầm cây đuốc đứng ở bên vách núi, vừa vặn đem chỗ trốn của Nam Ca chiếu sáng trưng.

      Nam Ca rất là lúng túng. Ánh sáng chói mắt chiếu vào, ngồi xổm dưới đất hé mắt ra. bộ dáng trông cực kỳ chướng tai gai mắt nhưng vẫn quên vẫy tay với Lệ Sâm, nhếch khóe miệng : "Lệ Sâm, là khéo, cũng đến, tản bộ à?"

      Lệ Sâm muốn cước đạp xuống núi cho xong hết mọi chuyện. Về sau có phải hay phải tìm sợi dây thừng đem buộc Nam Ca lên dây lưng quần, mới tùy tiện chạy?

      Tìm chỗ trốn thôi mà cũng tìm được chỗ ngã xuống có thể tan xương nát thịt, biết nên khen con mắt này của luôn biết tìm chỗ nguy hiểm hay .

      Lệ Sâm đầu tiên là hướng về phía sau kêu tiếng: " tìm được Nam Ca rồi! Khuya hôm nay vất vả mọi người, mọi người cứ về trước , lát nữa tôi đưa ấy qua!"

      Những người khác cũng nghe ra trong giọng Lệ Sâm ngập tràn lửa giận, nghĩ thầm tình đôi tình nhân người ta tốt nhất là đừng dính vào, vì vậy mọi người lập tức tụ tập lại rời .

      Nam Ca đứng cũng dám đứng vừa định gọi hai câu xin bọn họ trước tiên đem mình từ nơi này ra ngoài , nhưng mà vừa nhìn thấy ánh mắt kinh người của Lệ Sâm, lại đem miệng đóng lại .

      Cuối cùng đoàn người đều xa, Lệ Sâm mới cười mà như cười nhìn : " tiếp tục chạy ."

      Nam Ca nghiêng đầu, duỗi tay chụp chụp bùn đất dưới chân. Ai biết mặt đất trong nháy mắt giống như là bị nứt ra, lúc này cũng dám động đậy nữa!

      Sợ hãi ngẩng đầu lên, cũng chẳng quan tâm đến việc giận dỗi Lệ Sâm, lập tức đáng thương cầu xin: "Lệ Sâm, đem tôi, ra ngoài được ."

      "Tôi thấy ngây ngốc ở nơi này phải là rất vui vẻ sao, hay là ở lại buổi tối ngày mai tôi lại đến đón?"

      Nam Ca nếu có thể khóc sớm rơi nước mắt rồi, bây giờ chỉ có thể gào khan: "Tôi , biết bên trong này, là vách núi nha, tôi biết sai rồi! Tôi chạy, đem tôi, đem ra ngoài !"

      Lúc lời nào sao, vừa xong vách núi bên cạnh liền rơi xuống mấy tảng đất, Nam Ca lập tức ngậm miệng lại, nhưng vẫn đáng thương nhìn Lệ Sâm.

      Trong chớp mắt Lệ Sâm muốn quay đầu rời , nhưng vẫn ngồi xổm xuống đưa tay ra cho Nam Ca.

      Nam Ca cũng dám do dự, rất sợ Lệ Sâm sau giây liền đổi ý lập tức đem tay đặt vào trong tay .

      Lệ Sâm vừa cầm cảm thấy tay gầy, giờ mặc dù nhìn thấy xương nhưng tay vẫn như trước lạnh băng. Giống như là che được nội tâm lạnh nhạt của .

      Tay Lệ Sâm hơi dùng sức kéo Nam Ca đứng lên, thực ra có thể trực tiếp đem túm lên, ai biết giữa đường lại thả lỏng lực tay, suýt chút nữa Nam Ca ngã xuống!

      "A!" Nam Ca bị dọa kêu to.

      Tâm trạng Lệ Sâm cuối cùng cũng vui vẻ, độc ác hỏi : " chạy nữa?"

      " !" Nam Ca chuyện lưu loát ít, mạnh mẽ bảo đảm.

      "Nếu chạy nữa làm sao bây giờ? Mỗi lần bị tôi phạt đều như thế nha?"

      Nam Ca hận thể chỉ tay thề với trời, cổ họng vô thức nức nở nghẹn ngào: "Tôi nếu muốn chạy nữa, liền bị , trói ở sau xe..."

      Lệ Sâm nhìn người run run co lại xem ra sợ hãi, tay dùng sức đem kéo lên.

      Thời điểm Nam Ca lần nữa đứng ở mặt đất hai chân vẫn còn run rẩy.

      " suy nghĩ gì?" Lệ Sâm bất thình lình hỏi.

      Nam Ca chưa kịp phản ứng lại, thà trả lời: “Mắt tốt, về sau , chạy trốn vào buổi tối." Sau khi xong, giật mình ngậm chặt miệng lại.

      Sao lại đem lời trong lòng ra nha! Bây giờ thu hồi còn kịp ?

      Lệ Sâm nổi giận, giữa chặt bả vai còn kéo đến vách núi định đẩy xuống, Nam Ca gào khóc kêu: "Thôn gặp nguy hiểm! Có Zombie, qua!"

      Lệ Sâm còn tưởng rằng dối, căn bản là tin : "Gặp nguy hiểm cũng phải giải quyết trước."

      Nam Ca suốt ruột kêu khiến vùng núi này hận thể rung chuyển: "Là , có Zombie! Tốc độ rất nhanh!"

      Lệ Sâm cẩn thận nhìn chằm chằm hai mắt Nam Ca, được rồi, mặc dù vẫn nhìn thấy có vẻ mặt gì, nhưng mà sốt ruột như thế hẳn phải là giả .

      Vì vậy Lệ Sâm lập tức nghiêm túc hỏi: "Có bao nhiêu?"

      Nam Ca dùng sức ho khan hai tiếng, bị hù dọa run rẩy : "Khoảng cách quá xa... cảm giác được, nhưng mà , đến rất gần thôn ."

      Mặt Lệ Sâm lạnh như băng khiêng Nam Ca lên trở về.

      Vì tìm nàng, trong thôn chỉ lưu lại cái vài người trông coi, những người già thể được, còn có mẹ con tiểu Địch đều ở bên trong!

      Nếu mà Zombie vào thời khắc này tấn công thôn... Lệ Sâm dám tưởng tượng hậu quả.

      Nam Ca bị người này khiêng phải là lần lần hai, thân thể lúc lắc theo nhịp chân Lệ Sâm, còn cảm thấy có chút quen thuộc.

      cũng hơi bận tâm nhìn phương hướng về thôn, đám Zombie này học được nửa đêm đánh lén sao?

      Lệ Sâm rất nhanh đuổi kịp đoàn người Trương Vĩ, cùng bọn họ ràng tình huống, vài người còn tin nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt Lệ Sâm quá nghiêm túc trong lòng khỏi khẩn trương lên, hướng tới thôn chạy đến.
      Last edited: 29/10/17

    4. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Nam Ca bai giờ mới tiến hóa trở lại thành cao lãnh mỹ nhân đây, huhu. Chế xinh chương đầu nay còn đâu :v
      Hale205fear thích bài này.

    5. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 31 Zombie vây thôn

      Bây giờ Nam ca còn suy tư làm thế nào mới có thể chạy trốn nữa, bắt đầu lo lắng cho an nguy của ngôi làng kia.

      bị treo vai Lệ Sâm thân thể lung la lung lay, con mắt ở trong bóng tối phát ra ánh sáng huỳnh quang nhàn nhạt. tập trung tinh thần cảm nhận được hơi thở của nhóm Zombie này. Đợi đến khi dò xét ràng, sắc mặt càng căng thẳng hơn trước.

      Lần đó mặc dù đám Zombie có đến mấy trăm con, nhưng cũng sợ hãi như lần này. tinh tường nhận ra vài con Zombie này khác hẳn với đám Zombie lần trước.

      "Bọn chúng cũng cảm nhận được tôi." Sắc mặt Nam Ca trắng bệch .

      Tốc độ Lệ Sâm cực kỳ nhanh, giờ hai người chạy trước những người khác đoạn dài.

      "Những con Zombie đến thôn rồi sao?" Cánh tay Lệ Sâm đem người Nam Ca ghì chặt muốn chết, thanh cũng bởi lo lắng mà biến đổi giống như bị thứ gì giữ chặt chặt.

      Nam Ca cảm nhận được lo lắng nhưng mà cho phép lắc đầu: "Lập tức đến ."

      Mặc dù vài con Zombie kia nhanh hơn bước nhưng mà tốc độ đám Lệ Sâm cũng chậm, cũng chỉ có thể cảm tạ Nam Ca chạy xa lắm nếu đợi đến lúc bọn họ chạy về, chắc chắn cũng chỉ kịp giúp những người khác nhặt xác.

      Nam Ca lời nào, trong đầu vẫn còn nhớ đến bộ dáng của Tiểu Địch cùng Vương Hiểu Phương.

      Đứa bé còn như vậy, chính mình còn tiếc chưa dám ăn muốn giữ lại nuôi thêm vài năm đây, đám Zombie kia thế nhưng dám nhanh chân đến trước?

      Nghĩ đến đây, tâm tình Nam Ca cũng tránh khỏi phẫn nộ.

      Lệ Sâm chạy liên tục dám ngừng lại, những người khác đặc biệt là Trương Vĩ cũng tăng tốc liều mạng chạy nhanh hơn.

      Lệ Sâm vừa mới cùng ta lời kia, mặc dù tình cảm trong lòng ta là nhưng mà cũng có ý định thẳng thắn với Vương Hiểu Phương.

      Mặc kệ là ở thời điểm nào, ấy cũng là chị dâu của mình, chính mình dùng cả mạng sống để bảo vệ ấy cùng đứa bé.

      Nhưng mà giờ phút này ta lại thấy hối hận. Vì sao ta sớm thừa nhận tình cảm của chính mình chút? Nếu ấy chết ta áy náy cả đời !

      Mặc dù chạy đến thở hồng hộc nhưng đoàn người đều dám dừng lại nghỉ. Thời điểm chạy đến gần thôn tất cả mọi người đều kinh ngạc. Mỏ đá có tường rào bao quanh để tăng thêm phòng ngự, trong thôn nhân còn tìm lưới sắt đem xung quanh tường rào dựng lên cao hơn.

      Bây giờ những con Zombie kia ở dưới tường rào gào thét muốn trèo lên lưới sắt.

      Nam Ca bị Lệ Sâm đặt xuống đất, lát nữa cuộc chiến ác liệt Lệ Sâm chỉ có thể để cho tự bảo vệ bản thân mình tốt.

      Nam Ca đứng nhìn đám Zombie kia trong lòng chỉ cảm thấy xa lạ.

      người bọn chúng còn cảm giác được cảm xúc nào khác, quần áo người nát tươm lộ ra từng mảng thịt thối bên trong. giống như nhóm Zombie nước mà chiều nay vừa gặp, người bọn chúng cực kỳ cực kỳ gầy, giống như là có thể bay trong gió vậy.

      Nhưng Nam Ca nhạy cảm nhận ra được thực lực của bọn chúng tuyệt đối giống như bề ngoài yếu ớt kia.

      Tời điểm nhóm người đến gần nơi này, những con Zombie kia cũng cảm nhận được mạnh mẽ quay đầu lại nhìn về phía sau.

      Nhiều Zombie như vậy, trong bóng tối từng con mắt xanh mơn mởn chớp chớp, khí tràn đầy mùi thịt thối và tiếng bọn chúng gào thét.

      Móng vuốt bén nhọn cùng răng nanh đều lộ ra bên ngoài, thâm chí giới tính đặc thù của bọn chúng còn xác định ràng được.

      Đây quả thực là đám ác quỷ đến từ địa ngục!

      Vốn là bọn chúng định công kích những người phía sau, Lệ Sâm ở lúc đám Zombie nhìn sang lập tức đem Nam Ca kéo ra sau lưng mình. Mạnh mẽ rút súng ra nhắm vào những con Zombie kia.

      Nhưng bọn họ nghĩ tới là đám Zombie này lập tức nhào lên công kích bọn họ mà lại gắt gao nhìn chằm chằm lưới sắt kia, lập tức bò lên!

      là bò, cả người chúng nó trông giống như thằn lằn bám lên lưới sắt, tốc độ nhanh đến đáng sợ. Chỉ trong giây lát nữa chúng nó bò qua được.

      Lệ Sâm lập tức kêu lên: "Đánh bọn chúng xuống! Tuyệt đối thể cho bọn chúng bò vào trong thôn!"

      Những nam nhân đứng sau lưng Lệ Sâm giờ phút này hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của , trong tay bọn họ có súng, coi như là có súng cả đám cũng biết dùng. Nhưng mà người ai cũng đều mang vũ khí tùy thân, giờ phút này ào ào tấn công đám Zombie bám lưới sắt.

      Lúc Lệ Sâm ra chỉ huy cũng nổ súng. cùng đánh với đám Zombie khủng bố này mới ý thức được, Zombie hệ tốc độ rất đáng sợ.

      tại tốc độ của bọn chúng thể dùng lẽ thường để so sánh, lúc chúng bò từ lưới sắt lên , sau lưng để lại bóng mờ vì quá nhanh.

      Bởi vì tốc độ đám Zombie quá nhanh, công kích của đám đàn ông đối với chúng đều có tác dụng.

      Chỉ có viên đạn của Lệ Sâm là còn có thể tạo được chút hiệu quả, sau khi bị Zombie tránh thoát hai lần, Lệ Sâm cơ hồ là mỗi phát súng đều bể đầu.

      Đám Zombie phẫn nộ gào rú. Chúng muốn xông vào trong thôn chém giết phen, nhưng mà bên này còn có đám đàn ông khó giải quyết. đến cùng nên giải quyết ai trước đây?

      Lệ Sâm chỉ có người, rất khó khống chế được nhiều Zombie như thế. Quả nhiên vẫn có cá lọt lưới bò qua lưới sắt tiến vào trong thôn!

      thời Lệ Sâm chỉ có thể đem hy vọng ký thác vào Nam Ca, hướng tới lớn tiếng : " vào trong thôn trước ! Coi như là thể giết chúng nó cũng phải đem chúng nó ngăn chặn!"

      Trong lòng Nam Ca cực kỳ kinh ngạc. Tốc độ chậm như thế sao có thể là đối thủ của đám Zombie này? Nhưng mà tình huống bây giờ cho phép nghĩ nhiều, Lệ Sâm nhanh chóng đẩy ra ngoài.

      " có biện pháp!" Lệ Sâm chỉ ngoái đầu lại nhìn cái, nhưng mà ánh mắt kia lại làm cho Nam Ca cả đời đều thể quên được.

      phải là ép buộc, cũng phải là uy hiếp, mà là lòng tin tưởng.

      Nam Ca cắn răng nghĩ thầm, cơn sóng mười triệu Zombie cũng trải qua lần, còn có thể sợ vài con Zombie hệ tốc độ này sao?

      Dù sao cũng là con Zombie nha, đám Zombie này có thể tấn công đâu! Chỉ cần ngăn cản lúc, chắc chắn Lệ Sâm có thể đem cả đám chúng nó đều tiêu diệt!

      Vì vậy Nam Ca cũng do dự nữa, trực tiếp chạy tới cổng thôn, Lệ Sâm che chở giúp chạy ra.

      Đám người Trương Vĩ cùng Mã Viễn nhìn thấy động tác của Nam Ca, tim đều bị nhảy vọt lên cổ họng.

      "Lệ Sâm làm cái gì vậy! Bên trong quá nguy hiểm, nhanh gọi ấy quay lại!"

      Trương Vĩ hướng về phía Lệ Sâm hét lên, thanh khàn khàn, đôi mắt hồng hồng.

      ta vô cùng tức giận vì mình phải là người có dị năng, con Zombie biến dị cũng đánh được.

      giờ tình hình của thôn sa vào nước sôi lửa bỏng, ta lại chỉ có thể đứng ở phía sau, chờ người khác bảo vệ.

      Mẹ con Tiểu Địch trong thôn biết là trốn hay chưa?

      Lòng Trương Vĩ nóng như lửa đốt, nhưng mà Lệ Sâm lại chẳng quan tâm ta, vẫn còn tiếp tục tấn công những con Zombie còn lại.

      Sau khi có Zombie xông được vào thôn, giống như là mục tiêu hoàn thành những con Zombie còn lại cùng nhau chuyển hướng, nhắm vào Lệ Sâm tấn công!

      Trực giác cho bọn chúng biết người đàn ông này rất đáng sợ, nhất định phải giải quyết trước tiên!

      Lệ Sâm vừa mới liên tục tấn công chúng chính là hy vọng có thể đem trận chiến dẫn đến người mình. Ai biết lúc ấy chúng liên tục hề bị lay động.

      giờ bọn chúng xông đến, dù sao cũng đúng theo ý Lệ Sâm. Hướng ánh mắt nhìn về phương hướng Nam Ca rời lần cuối, sau đó liền quay về hướng ngược lại mà !

      Nam Ca, xin lỗi. Lần này vẫn như cũ ở bên cạnh bảo vệ , là tôi lại nuốt lời.

      Sau khi quay đầu ánh mắt Lệ Sâm thay đổi trở nên quả quyết.

      "Trong thôn chỉ có ít Zombie, mấy người vào tấn công bọn chúng." xong Lệ Sâm liền tăng tốc độ lên đến cực hạn, cực nhanh chạy .

      Đám Trương Vĩ tương đối sốt ruột, Lệ Sâm cứ như vậy mang nhóm lớn Zombie chạy, tốc độ những con Zombie kia nhanh như vậy, ta có phần thắng sao?

      "Vậy xử lý như thế nào!" Cả đám chỉ kịp hô lên với bóng lưng Lệ Sâm, nhưng Lệ Sâm chẳng quan tâm đáp lại bọn họ.

      Tất cả mọi người nhìn về phía Trương Vĩ, chờ ta quyết định.

      ta hạ quyết tâm, cầm lấy ống tuýp trong tay: ", chúng ta vào thôn, nếu ấy giao chỗ này lại cho chúng ta, chúng ta tuyệt đối thể để cho ấy thất vọng !"

      "Được!"

      Mới đầu những người này nhìn thấy đám Zombie biến dị kia đều rất là sợ hãi, có lẽ là ảnh hưởng từ sức chiến đấu của Lệ Sâm, cũng có thể là lòng dũng cảm của Nam Ca, sợ hãi trong lòng bọn họ chậm rãi biến mất.

      Nhất là Trương Vĩ, ta quyết tâm chờ lần này thoát hiểm, nhất định ta phải ràng tâm ý của mình với Vương Hiểu Phương. Dù sao ở mạt thế, mỗi ngày đều có thể là ngày cuối cùng sống đời. Có mấy lời hôm nay , ngày mai có thể có cơ hội nữa!

      Nam Ca dựa vào che trở của Lệ Sâm tiến trong thôn. Những con Zombie biến dị kia có sức phá hoại đặc biệt, sau khi chúng nó xông tới đem rất nhiều thứ đều hủy diệt .

      Bây giờ trong thôn xóm mảnh hỗn loại, chỉ có cửa sổ từng dãy cửa phòng còn đóng chặt lại.

      Nam Ca đứng ngoài cửa cũng có thể cảm nhận được sợ hãi của những người kia. Bọn họ lạnh run ôm nhau trốn ở chỗ có lẽ là kiên cố nhất trong thôn.

      Ở cửa ải sống chết, ai cũng đều sợ hãi. Coi như Nam Ca là Zombie cũng giống như vậy.

      Mà làm cho Nam Ca lo lắng là, dò xét vài cái phòng cũng tìm thấy Tiểu Địch cùng Vương Hiểu Phương.

      Lẽ nào gặp nạn rồi?

      im lặng lên tiếng tiếp tục vào bên trong, những con Zombie kia vốn phát có "Người" vào, còn mãnh liệt quay đầu lại nhìn thoáng qua.

      Chúng nó cũng phải là đứng im hành động gì, cả đám nhảy lên nhảy xuống. Trong chốc lát leo lên nóc phòng lại lập tức dán người mặt đất, duy nhất giống nhau chính là tốc độ của chúng đều rất nhanh. Thậm chí Nam Ca thấy lắm thân hình chúng nó khi di chuyển.

      Ưu thế duy nhất chính là thân phận Zombie của .

      Vài con Zombie này đứng phân biệt trong chốc lát, xác định đây là đồng loại liền tiếp tục tấm công .

      Nam Ca vẫn tìm kiếm hơi thở mẹ con Tiểu Địch như cũ, cuối cùng phát hóa ra bọn họ trốn ở chỗ trong hầm ngầm!

      Chỗ đó cách dãy phòng này hơi xa, chắc là thời điểm Vương Hiểu Phương vừa mới phát nguy hiểm mang Tiểu Địch qua đó trốn.

      Vài người canh gác trong thôn cũng đều trốn , dù sao thấy được sức chiến đấu của vài con Zombie này bọn họ đều rất sợ hãi.

      Nam Ca nhìn thấy con Zombie cố gắng phá hư cửa sổ dừng lại, hướng tới cái hầm đến.

      Chỗ đó nhìn an toàn, nhưng ra là chỗ dễ dàng bị phá hỏng nhất. Nếu như bị Zombie chặn lại cửa vào, mẹ con họ chắc chắn thể chạy ra được.

      Có thể chỉ Nam Ca cảm nhận được hơi thở mẹ con họ mà đám Zombie cũng cảm nhận được, thậm chí chúng còn nhanh hơn Nam Ca. Vèo cái lẻn đến cửa hầm, giờ phút này con Zombie nằm sấp ở cửa hướng phía dưới ngừng gào thét.

      Móng nhọn của nó bắt đầu cào tấm ván gỗ cửa hầm, cơ hồ là mỗi lần cào đều lấy ra được miếng gỗ!

      Mà mặt Tiểu Địch cùng Vương Hiểu Phương lộ ra sau cánh cửa!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :