1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mạt thế] Luôn có nhân loại muốn chăn nuôi tôi - Sanh Lạc Lạc [Update 40/185] Drop

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Liễu Mạc

      Liễu Mạc New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      2
      Kết Tiểu Manh Ca qué >< triệt để bị bẻ cong mất rồi
      fear thích bài này.

    2. Liễu Mạc

      Liễu Mạc New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      2
      -Tiểu Nam Ca đáng cá T_T bị bẻ cong mất rồi
      fear thích bài này.

    3. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 180: Nam Ca bị giết

      Chiến đấu kịch liệt khiến toàn bộ mặt đất đều lún xuống vài phân. Thậm chí đám mây trung cũng đều biến thành hình dòng nước xoáy, liên tục bị hấp dẫn về phía mặt đất rồi lại biến mất còn hình bóng.

      Tinh thần lực của Thôi Lam Lam ở chỗ nào cũng nhúng tay vào, Lệ Sâm phải là người có dị năng hệ tinh thần. Nếu như phải là Nam Ca bảo vệ đại não sớm bị hư hại.

      Tiếp tục giằng co như thế, chỉ có thể ở trong lòng với Nam Ca: “Ảnh hưởng của ta với não của khiến gian cuồng bạo liên tiếp phạm sai lầm. Em có thể khống chế ta được hai giây ?"

      Chỉ cần hai giây, bảo đảm bất kể là Thôi Lam Lam là Zombie rất cường đại chăng nữa chính mình cũng có thể giết chết thân thể lẫn linh hồn ta!

      Tinh thần lực của Nam Ca liên tục ngừng đưa vào. Hai giây đối với vẫn hơi dài, nhưng mà biện pháp này của Lệ Sâm là thủ đoạn cuối cùng. Nam Ca mới chịu bị Thôi Lam Lam thôn tính đâu. cắn răng kiên trì: "Được ạ!"

      Lệ Sâm nhắm mắt lại, gian của kéo dài tới vô cùng. Trong mắt người bình thường, nó giống như là màu lam của nước biển tràn ngập gian. Thôi Lam Lam nhìn thấy động tác của Lệ Sâm, còn khinh thường cười : "Các người đừng phí sức lực nữa, các người cảm thấy có thể khống chế được ta sao?"

      Giọng của Nam Ca vang lên trong đầu ta: " thử chút, làm sao biết?"

      Thôi Lam Lam kinh hãi, dù sao ta vẫn luôn ở thế thượng phong. Bản thân từ lúc nào bị tinh thần lực của Nam Ca thẩm thấu vậy, sao ta lại biết?

      Nam Ca ra sớm phát thích hợp. Nếu như Thôi Lam Lam có thể khống chế rất nhiều nhân loại mà , vì sao lại trực tiếp khống chế luôn đám Cố Liệt ? Tại sao lại còn phải phái cường đạo tận thế chống cự chứ?

      Rất có thể là vì cỗ thân thể này thuộc về nhân loại, ta thể phát huy ra lực lượng cường đại ban đầu của Zombie.

      Lúc trước với mình nhiều lời như vậy, nhất định là có tinh thần lực lặng lẽ lẻn vào trong thần hải của mình. Đợi đến khi mình buông lỏng cảnh giác là ta có thể khống chế mình cùng Lệ Sâm.

      Đến thời điểm đó, bất kể là mở hộp ra hay là khống chế cái thế giới này, tất cả đều có hi vọng!

      ta khống chế những tên cường đạo tận thế khác, khẳng định cũng phải có quá trình. Cho nên Nam Ca nghĩ đến điểm này sớm ở trong bóng tối nhắc nhở Lệ Sâm đề phòng.

      Bọn họ tùy ý để tinh thần lực Thôi Lam Lam thẩm thấu. Đồng thời, Nam Ca nhân lúc Thôi Lam Lam kiểm tra liền đem lực lượng mình dung hợp vào trong đầu ta.

      Đợi đến lúc Thôi Lam Lam muốn giết chết cỗ tinh thần lực này muộn!

      Nam Ca lấy xu thế bẻ gãy, nghiền nát xâm chiếm đại não Thôi Lam Lam! Thôi Lam Lam cảm giác được tinh thần mình điên cuồng kịch liệt giằng co, nhưng mà từ tinh thần đến thân thể đều bị khống chế. Căn bản có khả năng chống lại loại lực lượng này.

      Lần đầu tiên ta thấy kinh hãi, Nam Ca này ràng chính là lấy mạng đổi mạng! Phàm là tại có ai cho Nam Ca kích thôi cũng chết!

      Vì đối phó với mình, ấy lại có thể làm được tới trình độ này sao? Thôi Lam Lam mặc cảm. Ở thời điểm chiến đấu, bản thân ta vẫn là chia ra luồng thần trí đến bảo vệ mình.

      Nam Ca chỉ có thể kiên trì hai giây, Lệ Sâm quả thực phần vạn thời gian cũng lãng phí. Tấm bình phong màu lam nhạt kia trong nháy mắt co rút lại, triệt để phong ấn Thôi Lam Lam trong đó!

      Vầng sáng màu lam chỗ ra vào, Thôi Lam Lam phát được từ chỗ sâu trong đại não của mình có cái gì đó ngừng tan rã! Nếu quả bị Lệ Sâm giết, ta chết ! ta biến mất thế giới này!

      được, ta nhất định phải nghĩ ra biện pháp gì đó khiến Nam Ca buông lỏng!

      Chỉ còn lại giây, vô số ý tưởng của Thôi Lam Lam dung hợp thành cái. Ở trong đầu Nam Ca phác hoạ ra hình ảnh. Đó là Thôi Lam Lam chân chính, ta quỳ mặt đất, đối với Nam Ca khóc rất đáng thương.

      ta ngừng năn nỉ: "Nam Ca, đừng giết tôi. Tôi cũng là bị khống chế, van cầu , cứu cứu tôi!"

      Nam Ca hợp tác, Thôi Lam Lam còn chịu buông tha: " quên sao, chúng ta là bạn học, là đồng cơ mà! Tôi biết chán ghét tôi. Chỉ cần có thể cứu tôi, về sau cái gì tôi cũng đều nghe hết! Tôi làm trâu ngựa báo đáp !"

      giây rất nhanh liền qua, nhưng mà ở trong đầu Nam Ca lại rất chậm rất chậm. Nam Ca cuối cùng vẫn còn lạnh lùng đối mặt với Thôi Lam Lam, ở thời điểm ý thức ta tan rã. chỉ câu: "Ở thời điểm ta lựa chọn , cũng lựa chọn ta. Đây là con đường phải , chẳng oán được ai cả."

      Thần thức ta cuối cùng cũng tiêu tán, thân thể cũng trở thành bột phấn màu đỏ như máu, hoà lẫn cùng với màu lam của cái lồng gian.

      Lệ Sâm nhìn thấy Thôi Lam Lam chết, thở phào nhõm. quay đầu nhìn về phía Nam Ca. Thân thể rất mệt mỏi, nhưng vẫn là kiên cường chống đỡ ngã xuống.

      duỗi tay trước mặt Nam Ca, làm ra động tác muốn ôm . gian bên cạnh bỗng nhiên lại vặn vẹo, có người đàn ông từ trong đó ra. Cũng ngay lúc đó cổ Nam Ca xuất vết máu!

      ra Nam Ca cũng kịp phản ứng lại đây là chuyện gì, thậm chí bởi vì thể động đây cho nên liên tục mong đợi nhìn Lệ Sâm. Cho đến khi có máu tươi từ vết thương cổ chậm rãi chảy ra.

      Nam Ca khẽ nâng lên ngón giữa, mặt có máu tươi. ngưng mắt nhìn giọt máu kia, cuối cùng ý thức được sinh mệnh nhanh chóng trôi qua.

      Thân thể bởi vì chịu nổi dạng tinh thần tiêu tán này, cuối cùng cũng ngã xuống. Nam Ca cố nhìn hình bóng Lệ Sâm trong sương mù, nghe được Lệ Sâm tê tâm liệt phế hô tiếng: "Nam Ca!"

      Thân thể tiêu hảo của chạy tới, phen liền tiếp được Nam Ca. Hơn nữa còn đem cổ tay bị thương bỏ vào trong miệng Nam Ca. Lúc trước bị động vật biển biến dị công kích, thời điểm hấp hối. cứu như vậy, nhưng mà bây giờ máu tươi chảy vào trong miệng Nam Ca lại tràn ra. thậm chí thể nuốt được.

      Con mắt Nam Ca còn mở to, ảnh ngược Lệ Sâm xuất trong đó. Trong ánh sáng lập lòe, đây là tín nhiệm sâu nhất của đối với . Nhưng phần tín nhiệm này lại trở thành vũ khí sắc bén giết chết .

      Hai tay Lệ Sâm run run ôm lấy , ngừng gọi tên : "Nam Ca, em tỉnh lại , trả lời ..."

      Nam Ca có hô hấp, có nhịp tim đập. Làm Zombie, đại não là nơi yếu ớt nhất. Mà vừa nãy Athur từ trong gian ra giết chết . Thậm chí thủ pháp ta lưu loát như vậy, Nam Ca cũng hề có cảm giác đau đớn.

      Lệ Sâm dám kiểm tra hô hấp Nam Ca, người con nhất ở trong ngực , dần dần mất nhiệt độ. Thậm chí ở khoảnh khắc cuối cùng, cũng thể với mình câu , gọi tên mình lần.

      Lệ Sâm ở thời điểm giết Thôi Lam Lam, cảm giác được Nam Ca có bao nhiêu hy vọng mình có thể ôm .

      Giải quyết được kình địch dạng này, của khẳng định phi thường cao hứng. Nhưng bây giờ, sao có thể chết rồi?

      thừa nhận, chết cũng !

      Ôm Nam Ca vào trong ngực. Nước mắt Lệ Sâm ngăn được liền rơi xuống: "Nam Ca..."Giọng khàn khàn tới cực điểm: "Van cầu em, đừng mà. phải chúng ta hẹn rồi sao, có chuyện gì cũng phải cùng nhau đối mặt. phải em , cuộc sống em muốn sống nhất, chính là cùng ở cùng chỗ sao..."

      Nam Ca dựa vào trong lòng , giống như con búp bê. thể lộ ra khuôn mặt mềm mại hoặc là nụ cười giảo hoạt đối với Lệ Sâm được nữa. Cũng thể khao khát bất luận thứ gì. Cũng cùng kề vai chiến đấu nữa.

      khắc Nam Ca chết kia, thế giới của Lệ Sâm cũng sụp đổ.

      Cảm giác được chiến trường lặng xuống, đám người Tông Hạo Hiên nhìn đấy đầu tiên, chính là cảnh tượng Lệ Sâm ôm Nam Ca khóc rống.

      Cái người đàn ông này, bất kể là đối mặt với nguy nan hay là sợ hãi cũng đều chưa từng lộ ra tình cảm. Duy nhất lần chính là thời điểm cùng Nam Ca kết hôn, toàn bộ căn cứ cũng có thể cảm giác được Lệ Sâm hạnh phúc.

      Mà bây giờ ôm thi thể Nam Ca nhúc nhích, giống như đứa trẻ bị toàn bộ thế giới vứt bỏ.

      làm nhiều như vậy, buông bỏ nhiều như vậy đều là vì có thể ôm người con này vào trong ngực. Vì cái gì, tại sao phải hành hạ như thế?

      Tông Hạo Hiên cũng cứng ngắc đứng ngay tại chỗ. Người con ta thích cứ như vậy chết sao? Vì sao ta thể sớm hơn chứ?

      Tân Vũ Hoa trực tiếp liền khóc lên, tự trách sâu bao trùm tất cả!

      Diệp Thiệu vẫn còn mặc áo khoác trắng, ta vốn muốn cho Lệ Sâm cùng Nam Ca. ta nghiên cứu ra thuốc giải độc Zombie rồi. Nghĩ tới chờ khi bọn họ thắng lợi trở về, nghe đến cái tin tức này khẳng định càng vui vẻ.

      Nhưng hôm nay, hết thảy đều muộn.

      Nam Ca chết, cũng thể sống lại nữa.

      Diệp Thiệu mạnh mẽ quỳ gối xuống đất, lồng ngực đau nhức đến khó hô hấp. tại ta để ý đến chuyện Nam Ca thích ta nữa, để ý đến chuyện thể cùng Nam Ca ở gần nhau nữa. ta chỉ hy vọng Nam Ca có thể sống sót tốt mà thôi...

      Vì sao ngay cả tâm nguyện đơn giản như thế cũng thể thỏa mãn ta chứ...

      Cố Liệt cùng Trần Bạch Kiêu cũng trầm mặc, mặc dù bọn họ cùng Nam Ca chung đụng thời gian lâu. Nhưng mà kính nể cùng thích kiên cường này từ trong lòng. Nhất là làm huynh đệ tốt của Lệ Sâm, Cố Liệt nhìn qua , vành mắt cũng trở nên đỏ hồng.

      Athur từ mặt đất nhặt lên cái hộp, còn ở trong tay áng chừng áng chừng. Xác định đồ vật bên trong hoàn hảo tổn hao gì.

      đến trước mặt Lệ Sâm, Athur trầm cùng : "Tôi là người có dị năng hệ gian cấp tám, giờ trạng thái của phải là đối thủ của tôi. Ngoan ngoãn theo tôi , tôi còn có thể tha cho những người khác."

      Lệ Ngạn giờ phút này cũng mang quân đội đuổi tới nơi. Mấy ngàn người bao vây quanh Athur, thời điểm nghe thấy ta ta là người có dị năng, tất cả mọi người đều thối lui bước.

      Thời điểm Lệ Ngạn nhìn thấy Nam Ca nằm ở trong ngực Lệ Sâm liền đoán ra tiền căn hậu quả. Là cái người tên Athur này giết chết Nam Ca!

      Lệ Sâm hoàn toàn đắm chìm ở trong thế giới của , lời Athur , chút cũng nghe.

      "Đến cùng là ai." Cố Liệt lạnh lùng hỏi Athur, hôm nay coi như là dùng hết toàn bộ lực lượng của bọn họ cũng phải báo thù cho Nam Ca!

      Athur duỗi tay, vuốt mái tóc màu vàng kim của ta cái. Trong đôi mắt hẹp dài lộ ra u cùng với trêu tức, nhìn qua Lệ Sâm : "Bạn cũ, nhớ tôi sao? Lúc trước là tôi khiến Cục của các trả Lệ Sâm lại nha."

      Cố Liệt trợn to hai mắt, thống hận : "Là mày!"

      Nhiệm vụ hộ tống của Lệ Sâm vốn rất nguy hiểm, lúc đó ta cũng biết đó là thứ đủ để biến nhân loại thành loại quái vật như Thôi Lam Lam mà Athur thế nhưng vẫn còn hãm hại Lệ Sâm, khiến ta bị đưa về nước!

      Nếu như Thôi Lam Lam là kẻ địch của nhóm ông ta ở tận thế. Vậy với Athur kia, mối thù của bọn họ còn sâu hơn nhiều!

      Chính mình cùng Lệ Sâm từng hợp tác vài lần muốn giết ta, nghĩ tới cuối cùng vẫn thua trong tay ta.

    4. Thao3t

      Thao3t New Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      15
      Trời ơi tại sao Nam Ca lại chết. Huhu muốn đâu.
      fear thích bài này.

    5. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 181: Đại kết cục
      @Hằng Lê c sửa hộ mình số chương với. truyện hoàn rồi =D
      Cố Liệt tồn tại quyết tâm hẳn phải chết, ông ta phải là đối thủ của người có dị năng hệ gian cấp tám. Nhưng mà ông ta thà rằng chết cũng lui bước.

      Quanh thân Athur còn tồn tại ôn tồn tao nhã từng, mà là tà khí bốn phía: "Bí danh A, cần dùng cái loại ánh mắt đó nhìn tôi. Ông thể giết tôi đâu, ha ha..."

      "Vậy cộng thêm chúng tôi sao?" Tông Hạo Hiên đau nhức đến chết lặng, ta là dị năng hệ sét cấp bảy. Nếu như cộng thêm ta mà còn giết được Athur. ta liền bồi Nam Ca!

      Tân Vũ Hoa lau khô nước mắt mặt, cùng Tông Hạo Hiên đứng cùng nhau: " sai, hơn nữa tôi nữa."

      "Còn có tôi!"

      "Tính thêm tôi !"

      Càng ngày càng nhiều người có dị năng hưởng ứng lời Cố Liệt , tất cả đều tràn đầy cừu hận nhìn Athur. Nhưng mà Athur lại nhúc nhích chút nào, ta giấu cái hộp . Lại còn tán thành nhìn bọn họ cái: "Các người biết thời điểm Lệ Sâm ở cấp tám có bao nhiêu lợi hại chứ, bây giờ lại còn dám chống lại tôi sao?"

      Cố Liệt từ từ đẩy Trần Bạch Kiêu ra, muốn kéo khoảng cách giữa bọn họ. Tránh cho ngộ thương người mình: "Chờ chết rồi mấy lời này nên lời thôi."

      Lệ Ngạn nhìn qua Lệ Sâm nhúc nhích, đau lòng : ", chị dâu ... Chẳng lẽ muốn báo thù cho chị ấy sao?"

      Lời cậu như cũ vẫn khiến Lệ Sâm ngẩng đầu lên. Báo thù sao? Tại sao phải báo thù chứ, chỉ muốn để cho Nam Ca của sống lại.

      Hai tay ôm chặt Nam Ca, Lệ Sâm thậm chí có ý niệm tự sát trong đầu. Dù sao Nam Ca chết rồi, thế giới này còn có cái gì đáng giá để lưu luyến chứ?

      Lệ Ngạn rất muốn mắng tỉnh Lệ Sâm, khiến ấy mau tỉnh lại. Nhưng nhìn đến bộ dáng của Lệ Sâm, ai cũng nhẫn tâm làm như thế.

      Vì vậy ta chỉ có thể đến trước mặt Lệ Sâm, ngồi xổm xuống kiên định : "Chỉ có báo thù được chị dâu mới có thể an tâm mà !"

      Lệ Sâm giương mắt nhìn Lệ Ngạn, đáy mắt mảnh tuyệt vọng: "Tại sao ấy phải ! thể để cho ấy được!"

      "Nhưng mà có biện pháp cứu chị ấy! có biện pháp làm cho chị ấy sống lại!" Lệ Ngạn cuối cùng cũng đem vết thương máu chảy đầm đìa này xé ra cho Lệ Sâm nhìn.

      Lệ Sâm ngẩn ra tại chỗ, chỉ có cánh tay ôm Nam Ca vẫn còn vô thức run rẩy.

      Lệ Ngạn cũng cảm thấy rất ảo não, sao cậu có thể ra những những lời này chứ?

      Athur còn thêm dầu thêm mỡ: "Đúng vậy, Lệ Sâm, tỉnh lại . ta sống lại, đợi đến khi tôi giết những người đó xong, cùng với tôi rời thôi."

      Nhưng Lệ Sâm vẫn bảo trì cái tư thế kia, nhúc nhích.

      Lệ Ngạn sợ sắp hỏng rồi, giơ tay trước mắt quơ quơ: "?"

      Athur nhìn thấy Lệ Sâm lên tiếng, cho rằng quá bi thống liền hoạt động cổ tay lần "Thôi , tôi nên giải quyết mấy người này trước ."

      Cố Liệt là người xông lên đầu tiên, Tông Hạo Hiên cùng Tân Vũ Hoa theo sát phía sau. Người có dị năng trong quân đội che chở cho bọn họ.

      Nhưng khi chân chính chống lại Athur, bọn họ mới cảm giác được hệ gian cấp tám khủng bố cỡ nào. Huống chi Athur cơ hồ còn ở thời kỳ đỉnh núi, mấy người này phải là đối thủ của Athur!

      Vô số người có dị năng ngã xuống. Trần Bạch Kiêu ngã xuống, Cố Liệt cũng ngã xuống ... Diệp Thiệu sớm chết, Lệ Ngạn vì cứu Tân Vũ Hoa mà bị gian xiết chết, đến hài cốt cũng còn. Mà Tông Hạo Hiên, mặc dù là người kiên trì đến cuối cùng, nhưng mà cũng nhìn thấy có chút phần thắng nào.

      Athur giống như là nắm thần dụ, ở trước mặt ta, bọn họ toàn bộ đều là người phàm mặc cho ta gây khó dễ.

      Lệ Sâm sao? ấy vượt qua được sao?

      phải thế, suy nghĩ chuyện. là hệ gian gần cấp chín rồi. Có thể thay đổi trời đất, lẽ nào như thế còn cứu được Nam Ca sao?

      Người đối kháng với Athur ngừng mà chết ở trước mặt , Lệ Sâm cưỡng bách đầu óc chính mình nhanh chóng vận chuyển. Ngẫm lại , nhất định có biện pháp. Nhất định có thể cứu bọn họ!

      Tông Hạo Hiên ở thời điểm sinh mệnh tiêu tán vẫn còn cố hướng về phía Nam Ca nhìn cái, lại với Lệ Sâm: "Chúng tôi tin tưởng , Lệ Sâm, giết ta !"

      Trước khi ý thức tiêu tán, Tông Hạo Hiên có chút thoải mái cười cười. phần tình cảm này cuối cùng cũng được giải thoát rồi. Nam Ca, em cần cảm thấy đơn. đường hoàng tuyền còn có chúng tôi, rất nhiều người theo bồi em.

      Hình ảnh cuối cùng ta nhìn thấy là cảnh Lệ Sâm ôm Nam Ca, hai người giống như phát ra ánh sáng vậy. Tuy nhiên Tông Hạo Hiên triệt để chết , thể tiếp tục suy nghĩ nữa.

      Athur giết chết tất cả người ở đây, ta từ từ hướng tới chỗ Lệ Sâm đến. ta cũng bị trọng thương nên bước chân rất chậm.

      Nhưng khi ta ý thức được Lệ Sâm muốn làm cái gì, con mắt bỗng nhiên trừng lớn, tràn đầy thể tin nhìn : "Lệ Sâm! thể làm như thế! Quay ngược thời gian của cấp chín, ai cũng biết phát sinh cái gì!"

      Hơn nữa, nếu như Lệ Sâm làm thời gian đảo ngược, vậy những việc mình làm, hết thảy còn có ý nghĩa gì nữa? Chính mình chết! Nhưng mà đợi Athur hô xong, trước mắt ta chợt lóe qua tia sáng chói mắt, thời gian dường như bất động.

      Đối với Lệ Sâm mà , bi thống lúc cố nâng cấp cuối cùng bị phá. Chọc thủng cấp chín hệ gian, đó là quá trình đặc biệt thống khổ. Xương cốt, máu thịt của dường như đều bị cải tạo lại, thân thể cũng trở nên giống là của mình.

      Mà đảo ngược thời gian cấp chín cũng là lần đầu tiên dùng. xác định được có hậu quả gì, nhưng chỉ cần có thể để cho Nam Ca sống lại, nguyện ý trả giá bất luận cái gì.

      Ở trong biển máu, Lệ Sâm hôn trán Nam Ca. Kiên định với : "Ca nhi, nhất định cứu em."

      Trong đầu liên tục có hình ảnh lùi ngược trở lại. Từ Athur giết người đến Athur cùng Cố Liệt giằng co, rồi lại đến Lệ Ngạn nhìn mình. Bản thân bi thương ôm Nam Ca, mất toàn bộ thế giới.

      Hình ảnh trôi mãi cho đến lúc Athur đánh lén Nam Ca hề chống cự, chậm rãi ngã xuống.

      Lệ Sâm giống như là ngao du ở dưới biển sâu. Mặc dù mỗi tế bào trong cơ thể đều kêu gào như muốn bị xé nứt. Rầm tiếng, thân thể từ mấy vạn dặm dưới biển sâu chọc thủng hết thảy giam cầm, bay thẳng bầu trời. cũng mạnh mẽ mở mắt ra.

      Trước mắt là mảnh mơ hồ, nhưng vẫn nhận ra giờ phút này chính là lúc bản thân siết chết Thôi Lam Lam! Hai giây rất ngắn rất ngắn, giờ Lệ Sâm quả thực là thi chạy cùng thời gian!

      Tinh thần lực Thôi Lam Lam cảm nhận được bỗng nhiên biến thành cấp chín, từ khoảng thời gian đến hai giây đó, ta mang theo cảm giác sợ hãi mà bị đánh chết. còn cảm giác được Nam Ca kinh ngạc, bởi vì Lệ Sâm thế nhưng trong lên cấp chiến đấu!

      Mà Lệ Sâm, thế nhưng ở khắc cuối cùng của hai giây, thuấn di đến trước mặt Nam Ca, mạnh mẽ ôm ra xa!

      Trong tích tắc đẩy ra kia, bên cạnh Nam Ca xuất tinh thần lực ổn định. biết đó là Athur! Quả nhiên, lúc Athur đánh lén Nam Ca thành. Chính ta cũng rất kinh ngạc vì sao Lệ Sâm lại cứu Nam Ca .

      Lại nhìn về hướng Lệ Sâm, nghĩ tới ta(LS) là người có dị năng gian hệ cấp chín! Athur đặc biệt sợ hãi, bởi vì chính mình chỉ là cấp tám. ta hoàn toàn thể nào thắng được Lệ Sâm! tại thứ duy nhất ta cầu nguyện chính là nhanh chóng chạy ra khỏi nơi này. Nhưng đợi ta di chuyển tức thời, Lệ Sâm cũng cố định gian lại.

      Bởi vì thi triển quay ngược thời gian nên giờ năng lượng trong thân thể nhanh chóng xói mòn. Nhưng như vậy vẫn kiên cường chống lại ngụm khí cuối cùng, giết chết Athur!

      Thậm chí vào lúc Athur chết , ta cũng kịp ra câu nào. Ý thức cuối cùng của ta đều là sợ hãi xen lẫn nghi hoặc. Vì sao Lệ Sâm lại dứt khoát động thủ với mình như vậy, chính mình lại làm Nam Ca bị thương. Lẽ nào Lệ Sâm muốn biết lý do mình làm thế sao?

      Lệ Sâm đối với lý do của ta quá ràng. thể để mặc cho Athur sống sót. Bởi vì khi mất khống chế, Athur có dị năng cấp tám cũng đủ để hủy diệt toàn bộ Bắc Hải!

      gian chung quanh chậm rãi yên tĩnh trở lại, thấy lắm mọi thứ xung quanh, thính giác lại rất nhạy cảm. Có hai nhịp tim đập từ dồn dập thay đổi trở nên chậm rãi hơn. Cuối cùng lại hợp cùng chỗ, đó là cùng Nam Ca tâm đầu ý hợp.

      Nam Ca dựa lưng vào Lệ Sâm, Ngay tại thời điểm Lệ Sâm ôm nhảy ra xa. cũng cảm giác được chỗ vốn đứng bỗng nhiên xuất lưỡi dao gian. Nó hướng đến cái cổ của .

      quay đầu nhìn về phía Lệ Sâm, lại còn vỗ vỗ ngực. Trong lòng vẫn còn sợ hãi : "May mắn động tác nhanh, nếu em khẳng định bị Athur giết chết rồi! nghĩ đến cái người đàn ông này là hệ gian, lại còn liên tục trốn ở chỗ này nữa chứ. đáng sợ!"

      tại Nam Ca đối với Lệ Sâm quả thực là càng ngày càng sùng bái, người đàn ông của thế nhưng là cấp chín rồi nha, là tuyệt thế cao thủ đó!

      hoàn toàn biết , Lệ Sâm trước khi quay ngược thời gian trải qua cái gì. tại tràn đầy trong lòng chỉ có hưng phấn giết chết được Thôi Lam Lam cùng Athur, cũng sắp sửa nhảy dựng lên từ trong ngực Lệ Sâm rồi. lại còn giơ ngón tay cái lên với Lệ Sâm: " là lợi hại là lợi hại a a a... Ngô..."

      đợi xong, Lệ Sâm liền hung hăng ôm lấy , chặn cái miệng om sòm lại. Hôn môi đối với Nam Ca mà cũng xa lạ gì. Trước kia Lệ Sâm hôn môi, hoặc là nóng rực, hoặc là ôn nhu, hoặc là mê hoặc. Nhưng mà lần này giống thế, Nam Ca thế nhưng ở trong nụ hôn của cảm giác được hủy diệt.

      quá dùng sức, đây cũng phải là đơn thuần hôn môi, mà là lực lượng va chạm. Nam Ca cảm thấy mặt mình sắp bị Lệ Sâm ép vỡ rồi đây này. Nhất là trong nụ hôn còn mang theo khổng lồ vui sướng mất mà lại được, còn có thâm tình bẻ gãy nghiền nát.

      Nam Ca khỏi bị lây nhiễm, ngửa đầu thừa nhận, cũng học theo bộ dáng của , dùng sức đáp lại.

      Thời điểm Cố Liệt bọn họ đuổi tới, nhìn thấy chính là cảnh tượng Lệ Sâm cùng Nam Ca ôm hôn đắm đuối. Rất nhiều người đều thẹn thùng quay đầu .

      Còn như thi thể của Thôi Lam Lam cùng Athur sớm tìm thấy.

      Lệ Sâm ở trong đầu với Nam Ca: "Em cảm giác được tồn tại sao."

      Nam Ca đáp lại: " cũng sắp nuốt em vào rồi, em còn có thể cảm giác được sao? Tuy nhiên đến cùng bị sao thế..."

      Hô hấp Lệ Sâm dồn dập lên, hai tay sít sao siết vòng eo Nam Ca: "Bởi vì gặp phải cơn ác mộng rất khủng bố."

      "Trong mộng có Zombie à?" Nam Ca tò mò hỏi.

      " phải, trong mộng có em."

      Nam Ca suy tư chút, hiển nhiên có đoạn ký ức tử vong kia. Đường về não bộ của cùng Lệ Sâm cùng đường: "Vậy xác thực là có Zombie nha, sao lại là ác mộng chứ."

      Lệ Sâm hôn môi Nam Ca rất lâu, lâu đến nỗi mọi người cho là bọn họ muốn thân mật đến dài đằng đẵng cơ. Lúc đó Lệ Sâm mới buông Nam Ca. Lại lần nữa đưa mắt nhìn khuôn mặt Nam Ca, tấc tấc, dùng ánh mắt ăn mòn . Mặc dù hình ảnh cũng rệt lắm: "Nam Ca, em."

      Nam Ca cười hắc hắc, rất là thẹn thùng : "Còn có nhiều ở đây người như vậy..."

      Lệ Sâm nghiêm túc lại kiên định: "Còn có, cảm ơn em."

      "Cám ơn em?" Nam Ca chớp chớp con mắt, cảm ơn cái gì nha?

      Lệ Sâm ôn nhu lưu luyến, bởi vì , tim trở nên thấp kém: "Cảm ơn mộng tỉnh, em vẫn còn ở nơi này."

      ...

      Vài năm sau, con trai Lệ Sâm hỏi : "Ba ba, vì sao ba đeo mắt kính?"

      Lệ Sâm chuyên tâm làm điểm tâm cho Nam Ca. Người đàn ông cao lớn có bóng lưng tinh tráng, khí độ khiếp người. Khuôn mặt vốn phải kiên nghị tuấn lãng, lại nhiều hơn cặp kính gọng.

      cũng quay đầu lại, như là nhớ ra cái gì đó mà khẽ cười cười, lại bắt đầu chuyên chú vắt sữa: "Bởi vì mẹ con quá đẹp, ngày ngày nhìn mẹ con, ba liền cận thị."

      - - - - chính văn kết thúc

      còn 4c ngoại truyện nhé các nàng
      Last edited: 7/3/18

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :