1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mạt thế] Luôn có nhân loại muốn chăn nuôi tôi - Sanh Lạc Lạc [Update 40/185] Drop

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Ây dà, ta biết ngay thằng cha zombie kia chưa chết mà, thằng cha này cấp cao lắm r đây, chậc chậc
      Nàng @fear bận rộn tết rồi à, 2 chương cũng đủ thỏa mãn r. Haha
      fear thích bài này.

    2. Dung Nguyễn 1995

      Dung Nguyễn 1995 Active Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      227
      đừng là lại thêm nam phụ là zombi nhé, thế kích thích lắm rồi:yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      fearly sắc thích bài này.

    3. Antle

      Antle Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      29
      Truyện cũng gần hết r, sắp tới mn đc chiêm ngưỡng dị năng vô cùng tuyệt vời bá đạo của LS, hi sinh đánh đổi khi dùng dị năng quá độ và nghịch thiên mà ko cần báo đáp của LS thấy thương vô cùng :yoyo44: :yoyo25:. Cuối cùng là có tiểu bảo bảo nữa :yoyo17::yoyo17::yoyo17:
      B.Cat, Hale205fear thích bài này.

    4. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      @Antle spoil, spoil, đả đảo spoil !!! Nàng làm chúng ta càng ngóng trông truyện hơn a~~
      :yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      fear thích bài này.

    5. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 163: Em cao hứng

      Tân hôn ngày đầu tiên, thời tiết rất tốt.

      Ánh mặt trời chiếu vào cửa sổ , rèm cửa cũng bởi vì gió thổi mà nhè phẩy, chậm rãi bay trong trung. Khắp nơi đều là vầng sáng , đường cong nhu hòa.

      Trong phòng rất yên tĩnh, Lệ Sâm sớm tỉnh, hô hấp nhàng rất sợ đánh thức Nam Ca vẫn còn ngủ say.

      Nàng làm tiểu Zombie thích ngủ, thời gian mỗi ngày ngủ cơ hồ đều là cố định, mà tối hôm qua ngủ quá muộn cho nên đến thời gian nên rời giường cũng chưa tỉnh lại.

      Lệ Sâm cùng Nam Ca có ba ngày nghỉ kết hôn, ba ngày này căn cứ vẫn tiếp tục hoạt động, chỉ là bọn họ tham dự hành động vây quét đó thôi.

      Thời điểm buổi sáng vốn nên ra ngoài vòng, đưa những người có dị năng khác rời căn cứ. Nhưng nhuyễn ngọc ôn hương trong ngực, coi như là có tự chủ lớn hơn nữa cũng thể đứng dậy được.

      Dùng ánh mắt tinh tế phác hoạ mặt mày người trong lòng. Thời điểm ấy ngủ rất yên tĩnh ôn nhu. Tối hôm qua sau khi giúp xử lý xong lại mặc quần áo cho , giờ phút này vợ của chôn cả thân thể vào trong chăn, Lệ Sâm chỉ có thể thấy cái cổ trơn bóng của .

      Vươn tay, dùng đầu ngón tay nhàng chạm cái, dấu vết tối hôm qua bị chính mình làm ra biến mất thấy gì nữa. Làn da chỗ đó lần nữa trở về trạng thái trắng nõn nhẵn nhụi.

      đến năng lực tự lành của , là rất khủng bố. Hệ tinh thần cấp bảy, lại là thể chất Zombie, về sau nếu như thăng cấp thành cấp tám biết lại có thay đổi gì nữa đây.

      Cứ như vậy si mê nhìn chằm chằm Nam Ca hai giờ, cuối cùng ấy cũng tỉnh lại.

      Mới vừa tỉnh, tất nhiên thân thể theo kịp đầu óc, các loại cảm giác đều từ từ khôi phục, giống hệt như nhân loại. Khứu giác, cảm giác... Tứ chi chậm rãi thay đổi trở nên mềm mại hơn, lông mi động động, con mắt chậm rãi mở ra...

      sớm biết người đàn ông của mình luôn ở bên người phòng thủ, tự nhiên liếc mắt liền thấy được . Nghĩ đến chuyện tối ngày hôm qua... Nam Ca thẹn thùng mà kéo chăn mền lại, chỉ lộ cái đầu . Tóc cũng có chút loạn, đầu còn dựng thẳng lên nhúm tóc ngây ngốc.

      Lệ Sâm cười cái, lộ ra hàm răng trắng chỉnh tề, còn duỗi tay đem nhúm tóc ngây ngốc kia vuốt cho thuận.

      "Chào buổi sáng, Nam Ca." Mở miệng ngậm miệng đều đề cập tới chuyện xảy ra tối hôm qua.

      Nam Ca trừng mắt nhìn, cũng ngọt ngào cười tiếng. Con mắt đều híp lại thành đường thằng: "Chào buổi sáng."

      Mặc dù giọng rất ngượng ngùng, nhưng mà càng nhiều hơn vẫn là vui vẻ đấy. Cái người đàn ông này về sau liền triệt để thuộc về mình rồi.

      Lệ Sâm nghe giọng khẽ hơi khàn của , hơi kinh ngạc. biết là vì mới vừa tỉnh hay là tối hôm qua kêu hỏng giọng rồi. Sau khi tự tay giúp mặc quần áo tử tế, còn chuẩn bị gọi Diệp Thiệu tới xem chút.

      Tối hôm qua Nam Ca rất là thỏa mãn, cho nên tại chút cũng muốn ăn cái gì đó, điểm tâm của Lệ Sâm là người khác đưa tới.

      Nam Ca ngồi ở bên cạnh , hai người trong lúc đó có chút khoảng cách. len lén ngắm Lệ Sâm cái, sau đó hướng tới bên cạnh cọ xát, cố ý đem bả vai của mình đụng vào người .

      Lệ Sâm chỉ làm như thấy lén lén lút lút, động tác ăn cái gì đó hề thay đổi, nhưng bên miệng lên nụ cười tươi rói.

      tay Nam Ca còn mang chiếc nhẫn Lệ Sâm hôm qua cùng trao đổi. Lúc này nhàng vuốt ve, còn nhích lại gần bờ vai hé miệng bật cười.

      Lệ Sâm vừa vặn ăn xong, cầm tay , cúi đầu cùng nhìn thẳng: "Cười cái gì, vui vẻ như thế sao?"

      Khuôn mặt Nam Ca tươi cười lại sáng lạn, nhưng mà suy nghĩ hồi lâu cũng nghĩ ra lý do gì, chỉ có thể ngây ngốc đáng : "Chỉ là tự nhiên vui vẻ thôi."

      Lệ Sâm liền giữ nguyên tư thế này, đem cái trán áp vào trán Nam Ca, còn dùng chóp mũi cọ xát chóp mũi Nam Ca. đôi môi đỏ mọng của , có chút miệng đắng lưỡi khô.

      Giọng dần dần căng lên, tay ôm hơi dùng sức: " cũng vậy, vui vẻ." lần đủ, lại lại vài lần: "Nam Ca, vui vẻ."

      Bầu khí quá tốt, Nam Ca khỏi ôm lấy thắt lưng Lệ Sâm, thắt lưng rắn chắc chút thịt thừa cũng có. Tối ngày hôm qua tinh tường cảm giác được rồi, người đàn ông có eo thon là có bao nhiêu mạnh mẽ...

      Thời điểm đôi môi kề nhau, trong miệng hai người đều phát ra tiếng than thở thỏa mãn.

      Lệ Sâm đương nhiên chưa đủ chỉ với cái hôn, dù sao bọn họ cũng có ba ngày phép cơ mà, muốn làm cái gì cũng có thể. tại rất muốn để cho Nam Ca rời khỏi gian phòng này.

      Ai biết, đợi kịp xâm nhập bước nữa liền vang lên tiếng đập cửa.

      Nam Ca giống như mạnh mẽ bừng tỉnh khỏi mộng, thừa dịp Lệ Sâm dừng lại, còn đẩy ra.

      Lệ Sâm có chút bực bội hỏi: "Ai?"

      "Tôi."Giọng của Diệp Thiệu từ ngoài cửa vang lên.

      Lệ Sâm lúc này mới nhớ tới, buổi sáng truyền cho Diệp Thiệu tin tức, để ta lại đây. Trước tiên giúp Nam Ca sửa sang lại quần áo chút, Lệ Sâm lúc này mới mở cửa cho Diệp Thiệu.

      Quầng thâm mắt dưới mắt kính mắt Diệp Thiệu rất ràng, khẳng định là cả đêm ngủ. Lần đầu tiên nhìn thấy Lệ Sâm hăng hái như vậy, chua xót trong lòng ta càng đậm, nhưng thể biểu ra ngoài.

      "Sao lại còn cõng cái hòm thuốc đến?" Lệ Sâm nhớ Nam Ca muốn làm cái kiểm tra gì.

      Diệp Thiệu đem khổ sở trong tim chôn dưới đáy lòng, cố làm ra vẻ thoải mái mà tới, cùng Lệ Sâm : "Rút máu."

      Khuôn mặt Nam Ca đau khổ xụ xuống: "A?"

      "Vốn là ngày hôm qua phải rút máu rồi nhưng nhìn hai người kết hôn, tôi liền đẩy lùi về sau ngày, nào." Diệp Thiệu ngồi xuống, lấy công cụ ra bên ngoài.

      Nam Ca nước mắt lưng tròng che cổ tay nhìn Lệ Sâm, vừa bị ánh mắt mềm mại của nhìn như vậy, Lệ Sâm còn có cái gì mà lập trường chứ. Trực tiếp liền ngăn cản động tác Diệp Thiệu: "Hôm nay rút."

      "Vậy lúc nào rút?" Diệp Thiệu bất đắc dĩ.

      Nam Ca vừa hướng ngón tay, bên hỏi: "Nhất định phải rút sao."

      "Ừm, tháng lần, đây là chúng ta trước xong." ra Diệp Thiệu cũng muốn làm cái người nhẫn tâm này, nhưng mà thí nghiệm đến bước này, ta thể đơn giản bỏ xuống được.

      Nam Ca chỉ có thể đưa cánh tay mình ra ngoài: "Vậy chút nha..."

      Lệ Sâm đoạt lấy công cụ trong tay Diệp Thiệu, chính mình đến giúp Nam Ca rút máu. Trong quá trình còn liên tục trấn an Nam Ca: “Lát nữa cho em nhiều thức ăn ngon chút, được ?"

      Nam Ca chờ câu này của Lệ Sâm đó, ngừng gật đầu: "Hôm nay em muốn uống sáu loại máu hỗn hợp!"

      Lệ Sâm: "... Được rồi."

      Rút máu xong, Diệp Thiệu xác định thân thể Nam Ca cũng có vấn đề gì liền trực tiếp bị Lệ Sâm đuổi .

      Thuận tiện, ta còn cho người trong căn cứ, là hôm nay cần máu tươi của sáu người dị năng. Quả nhiên, số người đột nhiên biến nhiều, người đánh nhau kịch liệt cũng nhiều hơn.

      Còn như Lệ Sâm cho Nam Ca ăn ngon, vốn là muốn cắt cổ tay lấy máu. Ai biết Nam Ca ở trong phòng lo lắng vài vòng, thế nhưng còn ôm lấy , ngăn cản.

      Lệ Sâm hiểu nhìn , sủng ái hỏi: "Sao thế, em muốn?"

      Nam Ca đương nhiên muốn chứ, rối rắm rất lâu mới quyết định được đấy. Lúc này ngước cao đầu, đưa mắt nhìn đôi mắt phượng của Lệ Sâm, giọng : "Em tại cảm thấy máu chỉ được xếp là mỹ vị thứ hai thôi..."

      "Vậy mỹ vị thứ nhất..." Lệ Sâm phản ứng lại được, thân thể cứng đờ ngay tại chỗ. Ánh mắt nhìn Nam Ca cũng nguy hiểm hơn: "Em xác định em cái gì sao?"

      Đôi mắt Nam Ca trông mong gật đầu, tư vị tối ngày hôm qua, là nếm lần liền quên được rồi. Phần nhân loại trong thân thể thức tỉnh càng nhiều, cảm giác xấu hổ cũng lại càng nặng. tại trắng ra, Lệ Sâm cảm thấy có chút...

      Lệ Sâm sao có thể thấy thế! ước gì lão bà của mình dính mình nhiều hơn nữa ấy chứ!

      Căn bản là để cho Nam Ca có cơ hội gì cự tuyệt mình chặn ngang ôm lấy tiến vào phòng ngủ. Nếu như Lệ Sâm là quân vương Bắc Hải vậy Nam Ca tất nhiên chính là sủng hậu. Vì mà quân vương cũng thể lên triều nha.

      ...

      Khi Lệ Ngạn tỉnh lại, đầu đau muốn nứt, nhìn thoáng qua đồng hồ mới phát là buổi trưa. Cậu ở giường từ từ ngồi dậy, trì hoãn hồi lâu mới nhớ ra tối ngày hôm qua xảy ra chuyện gì. Lệ Sâm cái người trai này, chính mình làm chú rể lại uống rượu, tất cả đều để cho em trai uống hộ!

      Cậu nện đầu hai cái, cảm giác say quá khó chịu. chuẩn bị xuống giường, cậu vừa nhìn sang bên cạnh, trong nháy mắt sửng sốt. Tại sao trong chăn lại căng phồng giống như là có người vậy?

      Lệ Ngạn dè dặt vén chăn lên, thời điểm thấy là Tần Mộ Yên mới thở phào nhõm. May mắn phải người phụ nữ loạn thất bát tao nào khác.

      nhàng gọi Tần Mộ Yên hai tiếng, nếu mà vẫn tỉnh mình liền chuẩn bị trước chuẩn bị canh giải rượu. Ai biết Tần Mộ Yên thế nhưng mở mắt ra.

      ràng chưa làm ràng đây là tình huống nào, sau khi nhìn mặt Lệ Ngạn xong, sương mù trong mắt trong nháy mắt biến mất thấy gì nữa, vành mắt cũng trực tiếp hồng.

      Lệ Ngạn lập tức duỗi tay giải thích với : "Em đừng sợ, tối ngày hôm qua chúng ta ngăn cản quá nhiều rượu. Khả năng là sau khi say ai đó đưa chúng ta tới đây. Em yên tâm, có làm gì em."

      Nghe được Lệ Ngạn giải thích, Tần Mộ Yên thấy may mắn, chỉ thấy thất lạc. Hóa ra cùng học trưởng cái gì cũng có phát sinh...

      Từ từ ngồi dậy, Tần Mộ Yên che đầu mình. Giọng trầm thấp khác thường: "Chúng ta ngủ cùng chỗ ... Người ở phía ngoài nhìn chúng ta như thế nào..."

      Tận thế mặc dù loạn, nhưng Bắc Hải này là chỗ có quy cách nghiêm minh, nơi này vẫn rất chú trọng danh tiếng. Dù sao mục đích của Lệ Sâm chỉ là chế tạo chỗ dừng chân, mà chính là muốn xây dựng lại xã hội văn minh.

      Cho nên Lệ Ngạn cũng rất nghiêm túc, quyết định cùng Tần Mộ Yên cầu hôn. Kết hôn rồi phải là danh chính ngôn thuận sao.

      Ai biết Tần Mộ Yên thế nhưng : "Về sau khẳng định là muốn kết hôn, nếu như bị vợ biết chúng ta từng... ấy khổ sở..."

      Tần Mộ Yên nghĩ đến tình huống như thế, tim cũng có cảm giác vừa bị kéo căng lại vừa đau nhức. chút cũng muốn để cho Lệ Ngạn cưới người khác đâu.

      Lệ Ngạn trừng to mắt, hồi lâu sau mới hỏi: "Em cái gì đó?"

      "Hả?" Tần Mộ Yên ngẩng đầu, con mắt hồng giống như là con thỏ . Lệ Ngạn nghiêm mặt khiến Tần Mộ Yên có chút sợ hãi, dám tiếp.

      Cậu lại truy vấn: "Em nghĩ rằng lấy người khác?" Tần Mộ Yên thề, nghe ra hương vị nghiến răng nghiến lợi trong câu đó.

      "Em..." còn chớp chớp con mắt, bộ dáng vô tội khiến cơn giận trong lòng Lệ Ngạn bay hết hơn phân nửa.

      Tần Mộ Yên nghĩ thầm, có cái gì đúng sao? ấy cưới người khác, lẽ nào cưới bản thân mình?

      Lệ Ngạn cuối cùng cũng hiểu ra, hơn tháng qua vì cái gì vẫn luôn cảm thấy phương thức Tần Mộ Yên cùng mình chung đụng thích hợp, ấy ràng có coi mình là người , cũng biết tâm ý của mình!
      Last edited: 9/2/18

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :