1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mạt thế] Luôn có nhân loại muốn chăn nuôi tôi - Sanh Lạc Lạc [Update 40/185] Drop

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      hihi. ngọt ngào quá . ta gato a~~~~~. thanks babe nhaaa
      fear thích bài này.

    2. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 148: Phối hợp hành động

      Nam Ca còn muốn điều gì đó lại bị cắt đứt, trong nước biển có sinh vật biến dị xông lên.

      Tuy nhiên có Lệ Sâm ở đây, Nam Ca chính là ở bên cạnh xem náo nhiệt thôi. Ngẫu nhiên mới có thể bổ sung hai đao.

      Sinh vật biến dị theo ý nửa điểm tác dụng cũng có, thể ăn cũng có tinh hạch, giết nó chỉ tổ phí sức lực thôi. Nhưng mà sinh vật biến dị chỗ nào cũng có, ngay cả con kiến cũng có thể công kích nhân loại. Nam Ca nhìn thời tiết càng thêm ảm đạm mới biết được, tận thế có bao nhiêu tàn khốc.

      Thời điểm hai người trở về căn cứ là thắng lợi trở về, nhưng mà nhìn thấy Thẩm Cầm Nhã lại phát rầu rĩ vui.

      Lệ Sâm với Nam Ca: "Em trước tìm người khác chơi lúc ."

      Nam Ca nhu thuận gật đầu, xoay người rời . Lệ Sâm hỏi Thẩm Cầm Nhã: "Thẩm tỷ, có chuyện gì sao?"

      Thẩm Cầm Nhã cũng thèm vòng vèo: "Cơ sở chính phát điện báo tới bọn họ muốn xây dựng tiểu đội, từ trong hai mươi căn cứ mỗi khu lựa chọn ra hai cường giả, muốn cùng nhau tìm kiếm ở khu vực trung tâm Bắc Hải."

      "Zombie ở trung tâm Bắc Hải quá nhiều, coi như là phái quân đội giải quyết cũng rất khó dọn sạch đường." Lệ Sâm cũng ý thức được chuyện này rất khó giải quyết.

      Mặc dù căn cứ mười bảy của bọn họ tại uy phong lẫm diện, nhưng dựa theo thể chế mà vẫn bị cơ sở chính quản chế.

      Thẩm Cầm Nhã cũng sầu não vì kiện này, đồng thời tức giận : "Bọn họ cơ sở chính tuyển nhiều người, gom cho đội ngũ đủ năm mươi người nhưng ai biết người của bọn họ là vì giết Zombie hay là để khống chế người các căn cứ khác chứ? Hơn nữa từng căn cứ đều là quan hệ cạnh tranh lẫn nhau. Mâu thuẫn lớn liên tục xảy ra, có thể chung sống hoà bình sao? Cái người Doãn Húc Trạch này mới vừa xử lý tốt cơ sở chính liền kịp đợi muốn đoạt cậu cùng Nam Ca qua rồi! Cậu cho là năm mươi người bọn họ vì cái gì nắm chắc như vậy, còn phải là nghe cậu là người hệ gian sao!"

      Mạng lưới tình báo của Thẩm Cầm Nhã cũng rất rộng, bà nghe được tại thượng kinh cũng xuất người có dị năng hệ gian, nhưng mà gian của ta thể cuồng bạo, chỉ có thể chứa đựng đồ mà thôi.

      So sánh như thế Lệ Sâm chính là cái bánh thơm phức rồi. Doãn Húc Trạch biết đạo lý đó, tất nhiên bà nhường Lệ Sâm lại liền lựa chọn dạng biện pháp này!

      Danh sách bốn mươi người đưa xuống, tên Lệ Sâm cùng Nam Ca thình lình xuất ở trong nhóm!

      "Nếu như tôi như thế nào?" Lệ Sâm hỏi.

      Thẩm Cầm Nhã cũng muốn để bọn họ mạo hiểm liền nghiêm túc : "Tôi tìm trợ thủ cùng bọn họ cùng nhau hành động."

      Lệ Sâm sao có thể để Thẩm Cầm Nhã hy sinh chính mình đến thành toàn mình cùng Nam Ca chứ? Huống chi đến giờ phút này, cùng căn cứ mười bảy vốn là đôi bên cùng có lợi. Cái người Doãn Húc Trạch kia là hệ tinh thần, nếu giải quyết nhanh cũng rất phiền toái.

      Vì vậy Lệ Sâm với Thẩm Cầm Nhã: "Thẩm tỷ, chị sửa lại danh sách rồi lần nữa đệ trình lên. Tuyển Trần Bàn Tử cùng tôi thôi, thể để Nam Ca ."

      Quá nguy hiểm, Lệ Sâm yên tâm.

      Thẩm Cầm Nhã còn muốn khuyên nữa nhưng mà cùng ánh mắt Lệ Sâm đụng nhau bà liền biết, bản thân mình thuyết phục được người này.

      Vì vậy bà đành phải gửi tín hiệu cho cơ sở chính, cơ sở chính kia rất nhanh trả lời, là Lệ Sâm mình đến cũng được.

      Lệ Sâm thấy tình thu xếp tốt liền trở về chỗ ở.

      có kể việc này cho Nam Ca, tranh thủ lúc Nam Ca chưa trở lại liền lấy hết số tinh hạch hệ gian hôm nay săn giết được đều dùng.

      Lúc trở lại Nam Ca hơi muộn, Lệ Sâm nếm qua tinh hạch, đổi xong quần áo, chờ Nam Ca "Em nơi nào vậy?"

      Nam Ca mềm mại : " tìm đám tiểu Đường chơi."

      Lệ Sâm nhíu mày: "Ngoài ấy ra, cũng có ít con phải ?"

      "Đúng vậy." Nam Ca tán thành nhìn Lệ Sâm: " thông minh nhé."

      Lệ Sâm hít sâu hai ngụm khí, nhắc nhở chính mình nên tức giận. Nhưng làm sao bây giờ... vẫn rất là tức giận!

      Nào có chuyện như vậy chứ, tình địch là nam nhân cũng thôi . Lại còn có nhiều con như vậy! muốn đem Nam Ca giấu , ai cũng cho nhìn mà.

      "Được rồi, lại đây nghỉ ngơi ." Lệ Sâm nằm ở giường, cách đoạn cùng Nam Ca chuyện.

      Sáng sớm hôm sau, Lệ Sâm với Nam Ca: " bên ngoài trụ sở có chút việc, em ở chỗ này chờ ."

      Nam Ca còn tưởng rằng Lệ Sâm giống như là ở căn cứ Tân Bình. Ban ngày ra ngoài, buổi chiều cũng trở lại liền để ý.

      Ai biết, chờ ngày Lệ Sâm vẫn có trở về! Nam Ca có chút ngồi yên liền tìm Thẩm Cầm Nhã.

      Thẩm Cầm Nhã nghe được Nam Ca hỏi Lệ Sâm nơi nào liền giật mình: "Cậu ta với sao?

      Sắc mặt Nam Ca lập tức thay đổi: "Đến cùng ấy nơi nào?" Trong lòng đột nhiên hoảng loạn: "Lệ Sâm có phải bỏ ?"

      Thẩm Cầm Nhã theo bản năng gật đầu: "Nhưng phải là như nghĩ..."

      "Có phải ấy cần tôi nữa !" Vành mắt Nam Ca hồng hồng, khóc nhưng cũng rất khó chịu.

      Thẩm Cầm Nhã cuống quít tới dụ dỗ : "Nam Ca, đừng khổ sở. Cậu ta chỉ ra ngoài thi hành nhiệm vụ thôi. đến vài ngày là có thể trở về rồi..."

      ra lời này, chính bà cũng thể tin được.

      Quả nhiên, tại Nam Ca thay đổi thông minh hơn rồi. Suy nghĩ vấn đề cũng toàn diện hơn: " ấy nơi nào thi hành nhiệm vụ? Mục đích của nhiệm vụ là cái gì? Căn cứ cũng có thiếu ai, là ai cùng ấy ? Mấy người các người sao có thể cho tôi chứ!"

      Thẩm Cầm Nhã á khẩu trả lời được, bà xác thực trả lời được. Ngày hôm qua bà cũng nghĩ đến tìm người thay thế Nam Ca cùng Lệ Sâm, lại có nghĩ qua muốn cự tuyệt.

      Bởi vì lực lượng quân của cơ sở chính phải là bọn họ có thể gánh vác được, nếu như khối boom đập tới, mấy vạn người trong căn cứ cũng chết!

      Nhưng mà tại bà lại cảm thấy thực có lỗi với Nam Ca, bà xem như đem tất cả hy vọng đều ký thác vào người Lệ Sâm.

      Hơn nữa... Bà cũng rất xin lỗi Nam Ca.

      Lệ Sâm cùng Nam Ca tin tưởng mình như thế, để cho mình làm người lãnh đạo. Kết quả sao? Ngay cả bảo vệ bọn họ bà cũng làm được.

      Trước kia tính cách Thẩm Cầm Nhã lúc nào cũng mềm mại, tranh đoạt cho nên con bà bị đuổi , bây giờ cùng bà cũng còn thân thiết nữa rồi.

      giờ bà lại tự hỏi bản thân mình, Doãn Húc Trạch là người như vậy cũng có thể làm người lãnh đạo cơ sở chính vì sao chính mình lại làm được đâu? Nếu như bà đủ cường đại, ai còn có thể uy hiếp người của bà chứ?

      "Nam Ca, thực xin lỗi..." Thẩm Cầm Nhã tái mặt, xin lỗi Nam Ca.

      Nhưng Nam Ca nghe lọt. lui về phía sau hai bước: "Bà đừng tìm tôi xin lỗi, tôi muốn tìm Lệ Sâm để chính miệng ấy với tôi." Tiếng của cũng dẫn theo khóc nức nở: "Trước kia ấy làm cái gì cũng mang tôi theo, bây giờ lại còn học được bỏ rơi tôi! Tôi nhất định phải tìm ấy tính sổ!"

      Nam Ca xong liền quay đầu ra ngoài, dù sao là Zombie, cần vật tư. Chỉ cần mang theo thanh đao của mình là được.

      "Nam Ca!" Thẩm Cầm Nhã gọi : "Chẳng lẽ thể hiểu sao? Cậu ta là vì bảo vệ mới mình. Với cả biết cậu ta nơi nào sao?"

      Nam Ca lãnh đạm : "Tôi biết ấy chỗ nào nhưng mà tôi biết cơ sở chính như thế nào, bọn họ nếu dám đem Lệ Sâm hoàn hảo trở về, tôi liền giết toàn bộ người trong cơ sở chính."

      Thẩm Cầm Nhã run cái, biết Nam Ca rất nghiêm túc vì vậy bà lập tức đổi giọng: "Tôi cho biết phương hướng của bọn họ! nên vọng động!"

      ra vị trí, Nam Ca nhớ kỹ, tiếng nào mở cửa.

      Thẩm Cầm Nhã thở dài: "Lệ Sâm rất để ý , Nam Ca."

      "Nếu quả để ý nên bỏ tôi lại." Bọn họ cũng ở cùng chỗ, phải sao? Lệ Sâm còn muốn cùng kết hôn đấy! như vậy, vì sao bọn họ thể đồng cam cộng khổ? Chính mình còn là con Zombie yếu như gà của lúc trước nữa. Nếu như Lệ Sâm gặp chuyện may, vậy ai cứu ấy đây?

      Cho dù đánh lại những mưu quỷ kế của đám người nhân loại nhưng cũng nguyện ý cùng Lệ Sâm cùng sống cùng chết!

      Lúc ra cửa, nhìn thoáng qua bụi trầm bầu trời, đột nhiên toét miệng cười cười. Trước kia sợ nhất chính là chết, thời điểm mới vừa đụng phải Lệ Sâm thậm chí còn giả vờ chết đấy.

      Mà bây giờ cuối cùng cũng hiểu được, thế gian này có quá nhiều thứ quan trọng hơn cả tử vong. Đương nhiên, so với chết vẫn hy vọng có thể cùng Lệ Sâm cùng nhau sống tốt.

      Lại lần nữa cưỡi lên xe gắn máy, Nam Ca tư thế oai hùng hiên ngang hướng tới trung tâm thành phố Bắc Hải mà .

      Thời điểm thúc giục tinh thần lực, những con Zombie kia đều coi như đồng loại mà đối xử. Bởi vì Nam Ca quá mạnh mẽ nên phần lớn Zombie đều chủ động nhường đường cho .

      Nếu như là bởi vì tắt, xâm phạm vào lãnh địa của Zombie cao cấp nào đó. Con Zombie đó liền tới cùng đơn độc đấu.

      Nam Ca chút dục vọng cùng bọn chúng động thủ cũng có, xe nhanh chóng chạy qua. Bất kể là Zombie hệ gì, lần nữa hạ đao xuống đều là cảnh tượng thi thể chia lìa.

      Buổi sáng Lệ Sâm mang theo Trần Bàn Tử rời , tiểu đệ này của rất nhạy bén. Hơn nữa chuyện luôn biết xem sắc mặt, mang theo bớt lo hơn nhiều.

      Quả nhiên, sau khi Trần Bàn Tử biết chân tướng liền đem người cơ sở chính mắng đủ đường.

      Coi như là lúc nhìn thấy Doãn Húc Trạch, Trần Bàn Tử cũng là ngoài mặt cung kính còn trong lòng ngầm vụng trộm khinh bỉ Doãn Húc Trạch biết bao nhiêu lần đâu.

      Doãn Húc Trạch cái người này hiểm khác gì cha ta, nhưng so với cha mình ta thiếu điểm tự phụ. Sau khi nhìn thấy Lệ Sâm, ta cũng lấy lễ đối đãi. Còn cùng mọi người giới thiệu những người có dị năng của trụ sở khác.

      ít căn cứ đều là phụ thuộc vào cơ sở chính mà sinh tồn, ánh mắt nhìn Lệ Sâm rất là hữu hảo. Thời điểm có ma sát vẫn là Doãn Húc Trạch ra điều giải.

      Trước khi bắt đầu hành động, Doãn Húc Trạch còn đơn giản vài câu: "Tôi chính là đội trưởng của lần hành động này, Lệ Sâm là đội phó. Nếu như tôi ở bên người, mọi người nhất định phải toàn quyền nghe theo Lệ Sâm chỉ huy, có biết hay ?"

      Những người của trụ sở khác đều gật đầu, nhưng mà Lệ Sâm nhìn ra mặt bọn họ tình nguyện. Nhất là căn cứ thứ hai, thực lực chỉ đứng sau cơ sở chính thôi. Lần này phái tới hai người đàn ông lớn lên đều rất khô gầy lãnh, còn khích Doãn Húc Trạch câu: " ta phải là người có hệ gian sao? Nghe là loại dị năng cất giấu đồ vật, thứ đó có ích lợi gì chứ? Trước kia ta giết Zombie rất lợi hại chắc là thổi phồng rồi?"

      Có cùng người giao hảo tốt với căn cứ mười bảy lập tức phản bác: "Tại sao có thể là thổi phồng chứ? Bọn họ lấy được mấy vạn tinh hạch đó!"

      "Ngày đó chiến trường nhìn sao? nhìn thấy số tinh hạch bọn họ lấy được sao?"

      Người phụ hoạ dám lời nào nữa.

      Lệ Sâm đối với cái người này câu cũng , cũng muốn gia nhập tranh đấu của họ mà chỉ là nhàn nhạt nhìn thoáng qua Doãn Húc Trạch, suy đoán cái người này lúc nào lộ ra ý đồ muốn lôi kéo mình đây. ra mấy người ở đây đều có lực lượng cách Lệ Sâm quá xa, tuy nhiên vẫn dám xem thường.

      Nếu như hành động lần này là cái bẫy rập sao? Tỷ như... Lôi kéo được liền giết chẳng hạn?

    3. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 149: Bỏ ai dùng ai

      Lệ Sâm băn khoăn hề sai, Doãn Húc Trạch lúc trước cùng huyên náo rất vui. Nhìn thấy tình cảnh Lệ Sâm săn giết Zombie rung động như vậy cho nên muốn lôi kéo . Lại bởi vì trong lòng có ý sợ hãi nên cũng muốn "Giết ".

      Doãn Húc Trạch thấy mọi người tranh chấp phen, lúc này mới đứng ra điều giải: "Mọi người là đoàn đội, phục tùng chỉ huy nếu các ngươi bị Zombie giết chết, cơ sở chính phụ trách đâu."

      Trung tâm thành phố Bắc Hải có bao nhiêu khủng bố, đám người này sớm nghe thấy. Bao nhiêu người vào cũng trở lại nữa. Ngay cả Lệ Sâm, thời điểm dị năng mạnh nhất cũng có nắm chắc toàn thân lui ra được.

      Tham dự hành động lần này tổng cộng có năm mươi người, các loại trang bị đều rất hoàn mỹ. Lệ Sâm nhìn từng chiếc xe cải trang trước mặt, mặt chút thay đổi.

      Doãn Húc Trạch vẫn luôn là bộ dáng cười mị mị, đôi mắt hẹp dài thỉnh thoảng liếc về phải Lệ Sâm. ta mời mọc Lệ Sâm cùng mình ngồi chiếc xe, lại nhét Trần Bàn Tử vào chiếc xe đằng sau. Lệ Sâm hơi cong môi cái. thể chờ đợi được tìm người đến uy hiếp rồi sao.

      Đợi đến khi lên xe, Doãn Húc Trạch cùng nhóm thân tín của mình ổn định chỗ ngồi xong còn chủ động giới thiệu bản thân với Lệ Sâm.

      chiếc xe này riêng gì có người của cơ sở chính mà còn có hai người của căn cứ thứ hai. Bọn họ ràng nhìn trúng Lệ Sâm, thời điểm giới thiệu tên cũng chỉ nhàn nhạt : "Tôi gọi là Bàng Chí Bình."

      người khác: "Chương Bằng Thanh."

      Hai người đàn ông này lớn lên đều là gương mặt đại chúng, vứt vào trong đám người cũng chả tìm được. Lệ Sâm nhìn thấy người có đồng tử màu vàng kim, người còn lại là màu lam. Biết hai người kia là dị năng hệ kim cùng hệ băng.

      đến hệ băng, đó là hệ biến dị chẳng hề thường gặp nhưng so với gian số lượng nhiều hơn rất nhiều.

      Doãn Húc Trạch đến bây giờ vẫn có chút hoài nghi, hệ gian có tồn tại hay . Vì vậy xe chậm rãi lái vào Bắc Hải, Doãn Húc Trạch liền cười hỏi Lệ Sâm: "Hôm đó nhìn giết Zombie là có phong thái, chốc nữa chúng tôi phối hợp với nhau kéo Zombie lại để cho đánh chết được ?"

      Doãn Húc Trạch là đội trưởng, đừng nhìn ta dùng loại giọng thương lượng này mà nhầm, ta tự mình hạ mệnh lệnh cho Lệ Sâm.

      Lệ Sâm ngồi trong góc, cùng hàng người của Doãn Húc Trạch hợp nhau. có gật đầu cũng có lắc đầu, chỉ là khiêm tốn cười cười: "Tham dự hành động đều là cường giả, chắc hẳn chỉ có loại phương pháp tác chiến này thôi đâu."

      Doãn Húc Trạch cũng thèm để ý Lệ Sâm quanh co lòng vòng, hơn nữa ta biết đám cường giả này rất cao ngạo, nghĩ dựa vào Lệ Sâm.

      Còn nữa, nếu như Lệ Sâm đơn giản giải quyết đám Zombie được dẫn lại địa vị đội trưởng của mình phải khó giữ được.

      Vì vậy Doãn Húc Trạch cười cười: " rất đúng, tại gặp phải Zombie còn nhiều, chúng ta có thể tự mình giải quyết."

      Lệ Sâm lại hỏi: "Hành động đều bắt đầu, đội trưởng phải nên cho chúng ta mục đích của hành động lần này là gì sao?"

      Ở lúc Lệ Sâm lên xe cũng giao thiết bị vô tuyến điện cho bọn họ, tại đồ dùng đều là Doãn Húc Trạch phát cho. Chính là vì phòng ngừa bọn họ truyền tin tức ra bên ngoài.

      Cho nên Doãn Húc Trạch có băn khoăn với Lệ Sâm: "Tôi lấy được tin tức xác thực, ở trung tâm thành phố Bắc Hải có loại vũ khí, chúng ta lần này chính là vì mang vũ khí kia về."

      Ánh mắt Lệ Sâm dừng chút, ngón tay ở đầu gối vuốt ve cái. Vũ khí, cơ sở chính Bắc Hải hề thiếu vũ khí. Có thể để cho Doãn Húc Trạch coi trọng như thế khẳng định cũng phải là vật tầm thường.

      Vậy rốt cuộc là cái gì đây? Trong đầu khỏi lên hình dáng của thứ... Nhưng làm sao có thể?

      lắc đầu, thứ kia là nghiên cứu chế tạo ở nước ngoài.

      Lại nhìn Doãn Húc Trạch cùng những người khác chuyện, Lệ Sâm thầm cân nhắc. Trung tâm thành phố này xông vào được đại biểu vũ khí này lấy được. Doãn Húc Trạch lần này hành động nhất định có mục đích khác.

      Nếu như vũ khí chiếm được, ta liền thực mục đích thứ hai.

      Hiểu ràng vài điểm này, Lệ Sâm cũng có hỏi lại bất cứ chuyện gì nữa. Người vài chiếc xe này đích xác quá ràng, dọc theo đường bởi vì cơ sở chính có cường giả dọn sạch bên ngoài Bắc Hải vòng. Người của bọn họ thấy được vài con Zombie.

      Ưu thế tổ đội cùng cường giả cũng là ở thời điểm gặp phải Zombie mới hiển ra, Lệ Sâm dọc theo con đường này căn bản là có ra tay.

      Dù sao là hệ gian, cách thức giết Zombie quá ràng. Vì vậy liên tục ở xe dùng khẩu súng mà Doãn Húc Trạch cung cấp.

      Bàng Chí Bình và Chương Bằng Thanh đối với chuyện này đặc biệt khinh thường, bọn họ là người có dị năng cần gì dùng vũ khí của người bình thường chứ?

      Vì vậy hai người kia ngay từ đầu lẻn lên mui xe, giết chết toàn bộ Zombie nhào tới.

      Doãn Húc Trạch thủy chung tham dự chiến đấu, ta chỉ dùng tinh thần lực dò đường đồng thời cũng chú ý Lệ Sâm.

      Tốc độ Lệ Sâm phóng nổ súng rất chậm, lúc ban đầu ta còn tưởng rằng là Lệ Sâm nhường. Về sau mới phát thủy chung đều đánh lén. Hơn nữa mục tiêu đánh lén vẫn là Zombie cấp cao ở xa xa.

      cách khác, ở trong vô hình tiêu trừ tai họa ngầm rất lớn cho mọi người.

      Dọc theo đường , chút ngừng chút. bọn họ giết ít Zombie nhưng mà khoảng cách tới trung tâm thành phố Bắc Hải vẫn rất dài.

      Buổi trưa, bọn họ nghỉ ngơi và hồi phục tại chỗ phen, Lệ Sâm có ăn đồ Doãn Húc Trạch cung cấp. Hai người căn cứ thứ hai nhìn thấy thứ Lệ Sâm gặm chính là bánh bao mang đến còn khịt mũi coi thường: " đây là tin thức ăn đội trưởng phát cho sao? Tâm đề phòng lớn như thế cũng có coi chúng ta là đồng đội ?"

      Lệ Sâm muốn cùng mấy người này đấu miệng lưỡi gì đó, thời điểm ăn đồ thậm chí ngay cả ánh mắt cũng có bố thí cho bọn họ. Vì vậy hai người kia hoàn toàn bị đếm xỉa đến.

      Lệ Sâm chỉ là tính toán, Nam Ca ở căn cứ mười bảy phỏng chừng rất nhanh phát mình rời . Cũng biết xử lý như thế nào đây.

      Nhớ tới bộ dáng mềm mại đáng kia của Nam Ca, Lệ Sâm khẽ mỉm cười. Tiểu Zombie có lương tâm, bình thường phải quá kề cận mình. phải là hay muốn vứt lại phóng túng sao?

      Biết ở căn cứ, chừng vui vẻ chơi rồi ấy chứ?

      Đoàn xe sau khi tiến hành nghỉ ngơi và hồi phục đơn giản liền tiếp tục gấp rút lên đường, người có dị năng trước đấy giết đường Zombie giờ ngồi xe, tất cả đều lấy tinh hạch ra bổ sung dị năng.

      Cường giả lúc nào cũng có rất nhiều ưu đãi, tài nguyên trong căn cứ hơn phân nửa đều bị bọn họ chiếm lấy. Trong xe chỉ có Lệ Sâm người dùng tinh hạch, Chương Bằng Thanh hoàn trả cười hỏi: " từ đầu đến giờ đều nhường lại Zombie cho nên mới cần bổ sung ? Chúng tôi nhưng là giết Zombie giết đến rất chăm chỉ nha."

      Lệ Sâm như cũ ngồi lẳng lặng, ngẫu nhiên loay hoay đồ người cái. Hai người kia còn định châm chọc khiêu khích, đột nhiên chiếc xe bịch tiếng, lay động.

      Lệ Sâm bắt lấy tay vịn bên cạnh. Lần này có bị ngã ra ngoài. Mà vài người khác bởi vì chuyên tâm, ở trong khoang xe còn lăn lộn mấy vòng.

      Lệ Sâm khỏi nhìn về phía Doãn Húc Trạch: "Tình huống bên ngoài ra sao?"

      Sắc mặt Doãn Húc Trạch cũng biến đổi nhưng vẫn cố làm ra vẻ trấn tĩnh : "Hẳn là có Zombie xông qua thôi."

      Bởi vì là xe qua cải tiến, toa xe còn có lỗ thủng . Từ nơi này có thể nhìn thấy tình huống bên ngoài.

      Lệ Sâm dán lên toa xe hé mở ra nhìn cái liền phát đám chó biến dị vây quanh xe bọn họ!

      Đám chó biến dị này co con mắt màu đỏ như máu, nước miếng trong miệng ngừng chảy ra ngoài. Chúng phát ra từng tiếng gầm gừ gào thét.

      Thân thể cả đám đều cong lại giống như cây cung, làm ra động tác bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị xâm chiếm.

      Lệ Sâm đồng tử co rụt lại, hướng tới mọi người : "Nhanh động thủ! Đám chó này đem động vật cùng Zombie khác tới!"

      xong, Lệ Sâm trực tiếp nhảy ra toa xe, cùng người có dị năng trước đó đứng ở đỉnh xe.

      Cũng chỉ là đám chó biến dị cấp thấp, vài người có dị năng này còn có để ở trong mắt. Lệ Sâm ở mui xe liên tục bóp cò, mặt càng ngày càng lạnh.

      Đám chó biến dị lại gần, Doãn Húc Trạch thể nào phát , đến cùng ta muốn làm gì?

      Quả nhiên, rất nhanh biết. Đám chó biến dị này giải quyết rất dễ dàng, nhưng mà Zombie phải.

      Đoàn xe thâm nhập vào trung tâm Bắc Hải, Zombie đường phố phụ cận nghe được tiếng vang. Toàn bộ đều giống như thủy triều lao về đây.

      Doãn Húc Trạch cũng đứng dậy, những người khác chờ ta quyết định.

      ta hướng ra xa nhìn thoáng qua, Đám đông Zombie lung la lung lay, thời điểm chiến đấu, quần áo tả tơi, động tác rất chậm. Ngũ quan mặt đều mảnh mơ hồ, chỉ có thể nhìn ra chút đặc thù thuộc về nhân loại.

      Nhiều Zombie như thế, đánh giá sơ qua cũng được gần ngàn con. Doãn Húc Trạch hỏi Lệ Sâm: " chuẩn bị ra tay sao?"

      Lệ Sâm mắt lạnh nhìn ta, hóa ra người này cố ý đưa Zombie tới, cho nên mới con đường này sao?

      Mặc dù thích Doãn Húc Trạch nhưng trong đội xe đằng sau còn có nhiều người giúp mình chuyện. thể để cho bọn họ chết ở chỗ này.

      Vì vậy Lệ Sâm nhàn nhạt : "Tôi có thể giải quyết nhưng sau khi giết chết đám Zombie này, chúng ta nhất định phải rút khỏi Bắc Hải. Trong đây có quá nhiều Zombie, chúng ta căn bản phải là đối thủ."

      Doãn Húc Trạch cười nhạo tiếng: " đùa gì vậy, cũng đến nơi đây, tuyệt đối thể lui!"

      Lệ Sâm trừng mắt cái, Doãn Húc Trạch nhất thời dám lời nào. Lệ Sâm cũng là quân nhân, hơn nữa khí thế so với Doãn Húc Trạch còn cường đại hơn.

      có thể chịu đựng được tiểu tâm tư của Doãn Húc Trạch, cũng có thể nhịn được những người khác châm chọc khiêu khích. Nhưng lại thể chịu được người lính lại có thể xem tính mạng người khác như thế!

      " chỉ cần , đồng ý hay . đồng ý chúng ta cùng chết ở chỗ này ."

      Có lẽ là Lệ Sâm quá mây trôi nước chảy, khiến tất cả mọi người thay đổi sắc mặt. Vài người thân tín của Doãn Húc Trạch dùng ánh mắt hoài nghi nhìn .

      Doãn Húc Trạch lại muốn buông tha như thế, vì vậy ta cười cười. cầu người của đoàn xe sau lưng: "Các người dời Zombie , chúng ta đường khác rời khỏi."

      " đùa gì vậy!" Đằng sau có người hài lòng hô.

      Nhiều Zombie như thế, nếu quả để bọn họ dời bọn họ có còn mệnh sống sao?

      Zombie cho nhân loại thời gian để chuyện, bọn chúng bắt đầu công kích. Sau khi xâm nhập Bắc Hải, Zombie lại càng thông minh, năng lực cũng càng mạnh. Mấy người có dị năng ứng phó có chút cố hết sức. Tuy nhiên có hơn ngàn Zombie bao vây lại, bọn họ khẽ cắn răng, cũng chỉ có thể chém giết.

      Vào lúc này, Doãn Húc Trạch vốn cũng nên vội vàng giúp đỡ lại có thể móc khẩu súng ra, nhắm ngay vào người lúc trước phục: " có thể lựa chọn nghe theo mệnh lệnh, hoặc là chết."

    4. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 150: Dùng thuốc thí nghiệm

      Người ở đoàn xe đằng sau đều sửng sốt, hóa ra Doãn Húc Trạch lại chỉ coi bọn họ như quân cờ bất cứ lúc nào cũng có thể bỏ qua!

      ta vậy mà lại còn có thể nhắm nòng súng vào đồng đội!

      Mặt mấy người này biến sắc trở nên tái nhợt, dù sao Doãn Húc Trạch bên kia nhiều người, bọn họ có biện pháp phản kháng.

      Lệ Sâm muốn đứng ra lại phát Trần Bàn Tử bị bọn họ khống chế.

      Vì vậy lạnh lùng nhìn Doãn Húc Trạch: " nghĩ tốt rồi? Xác định ngay tại đây động thủ?"

      Doãn Húc Trạch lại khôi phục bộ dáng cười tủm tỉm: "Chúng ta đều là đồng đội, tất nhiên muốn đoàn kết. Nhanh giết Zombie , sau đó còn cùng trung tâm thành phố nha."

      Trần Bàn Tử bị bắt làm con tin, Lệ Sâm có biện pháp giết Doãn Húc Trạch nhưng cũng cùng Doãn Húc Trạch mà là chờ sau khi xe ta di chuyển, nhảy lên đằng sau xe, che chở cho xe Doãn Húc Trạch.

      xe Doãn Húc Trạch vốn còn có người của căn cứ thứ hai, ta cũng muốn mang bọn họ theo nên trực tiếp đuổi đến chiếc xe đằng sau.

      Hai người kia có chút ít tình nguyện. Bọn họ cũng biểu cung kính như thế rồi mà Doãn Húc Trạch vẫn chưa tin bọn họ.

      Lệ Sâm bởi vì biết Doãn Húc Trạch còn có quỷ kế gì, cho nên có sử dụng dị năng mà là liên thủ cùng mấy người này giải quyết đám Zombie.

      Chờ tới lúc bọn họ có thể thoát thân, chiếc xe của Doãn Húc Trạch sớm chạy đến khu vực an toàn.

      Lệ Sâm toàn quyền chỉ huy người ở đằng sau: "Mọi người đều lên xe trước , chỗ này mùi máu tanh quá nặng. Chúng ta phải nhanh rời thôi."

      Bởi vì Lệ Sâm vừa mới làm việc nghĩa được chùn bước ở lại, thậm chí còn cứu vài người. Ấn tượng của bọn họ đối với Lệ Sâm thay đổi ít.

      Mà đối với Doãn Húc Trạch sao, hoàn toàn là thái độ giận mà dám gì.

      Đợi đến khi Lệ Sâm lần nữa ngồi xe, có người ở căn cứ viết ở tay : xe có thiết bị nghe lén cùng bom.

      Lệ Sâm trợn to hai mắt, tức giận dâng lên trong lòng. Doãn Húc Trạch là tên điên, chỉ vì muốn khống chế được mấy người này, vậy mà lại vận dụng nhiều thủ đoạn như thế?

      Dù sao cơ sở chính nhà độc quyền, căn cứ khác nếu mà phục bị cơ sở chính gạt bỏ ngay lập tức.

      giờ phải là xã hội trước tận thế kia, ai dám nghe mệnh lệnh từ cơ sở chính chứ?

      Đợi đến khi đoàn xe bắt đầu vòng quanh ở bên ngoài Bắc Hải, Lệ Sâm lại càng ràng. Có khả năng Doãn Húc Trạch này hôm nay hề muốn xuất phát tới trung tâm thành phố.

      Thời điểm gặp nguy hiểm, ta chẳng hề cảnh báo cho mấy người ở xe đằng sau, ngược lại còn tùy ý để đám Zombie kia vây quanh xe. nếu như số lượng đủ, thậm chí ta để cho những người có dị năng ở căn cứ làm bia đỡ đạn, đưa Zombie ở phía trước tới.

      Cho nên Zombie vây quanh đoàn xe, số lượng vẫn luôn bị khống chế ở trong khoảng ngàn gì đó.

      Xe của Doãn Húc Trạch thủy chung đều có ở trong vòng nguy hiểm, lúc này bọn họ dừng xe ở bên ngoài nhìn những người có dị năng liên tục chém giết Zombie, lại còn hỏi vài người sau lưng: "Sao rồi, số liệu đều ghi chép lại sao?"

      Mấy người này bên cẩn thận quan sát tình huống chiến đấu, bên trả lời: "Đều nhớ kỹ rồi ạ, đợi sau khi trở về chúng ta nhất định có thể thay đổi nhiều nước thuốc hơn."

      Doãn Húc Trạch đắc ý cười cười, mặt lên ngoan hiểu được.

      Lần này Bọn họ tiến vào chỗ sâu trong Bắc Hải xác thực là vì thí nghiệm loại thuốc. Vẫn là nhờ hôm đó ở cửa trụ sở mười bảy, Doãn Húc Trạch có linh cảm. Sau khi trở về, ta liền để mấy bác sĩ trong phòng thí nghiệm gia tăng nghiên cứu chế tạo ra loại nước thuốc.

      Nước thuốc này có thể hấp dẫn Zombie cùng động vật biến dị, nhưng vì chỉ là thành phẩm, thiếu rất nhiều số liệu để tiến hành thay đổi. Cho nên Doãn Húc Trạch liền thông báo căn cứ phía dưới, từ trong bọn họ tuyển ra ít chuột thí nghiệm đến đây.

      Kế hoạch của ta là ở lại Bắc Hải ba ngày, đến thời điểm số liệu ghi chép được sai biệt lắm chút người này cũng cần giữ lại nữa.

      Cho nên Doãn Húc Trạch chút cũng lo lắng bọn họ có tâm ngậm oán hận với mình.

      xe có gắn thuốc nổ, chỗ này cách Bắc Hải xa như vậy bọn họ nhất định muốn ở xe nghỉ ngơi. Chỉ cần bọn họ có điểm dị tâm, Doãn Húc Trạch liền cho nổ tung thuốc nổ.

      Lại lần nữa giải quyết sạch đám Zombie, dị năng trong thân thể mấy người có dị năng đều bị tiêu hao sạch. Doãn Húc Trạch mới hạ lệnh để bọn họ lái xe, mặt khác bản thân tìm chỗ an toàn nghỉ ngơi.

      Bởi vì có biện pháp tiếp tục chiến đấu, bọn họ muốn phản kháng Doãn Húc Trạch cũng làm được. Cả đám nằm trong xe hề muốn nhúc nhích.

      Nếu như có ý kiến gì giống nhau đó chính là oán hận đối với Doãn Húc Trạch. Cái người này là lợi dụng bọn họ từ đầu đến đuôi!

      Chạng vạng lúc nghỉ ngơi, cuối cùng cũng còn Zombie quấy nhiễu. Nhưng bọn họ còn phải cẩn thận đề phòng có động vật biến dị tấn công lại đây.

      Trần Bàn Tử cuối cùng cũng hộp hợp với Lệ Sâm, hai người tranh thủ cơ hội tiểu tiện, trao đổi cái.

      "Lệ ca, tôi đều xem rồi. Toàn bộ bom đều gắn vào gầm xe, nếu tùy tiện tháo dỡ lập tức nổ tung."

      Lệ Sâm mặt lạnh: "Doãn Húc Trạch chắc chắn có mưu khác, chờ lát nữa tôi lên xe tìm ta."

      Trần Bàn Tử lập tức bắt lấy Lệ Sâm: "Lệ ca, thể ! Người kia chừng là dùng mấy người này làm cái thí nghiệm gì đó đấy. Nếu như ta hạ độc làm sao bây giờ?"

      "Tôi biết rất nguy hiểm." Lệ Sâm nhìn chằm chằm Trần Bàn Tử: "Nhưng tính mạng của mấy người các cậu, tôi thể bỏ mặc được. Cậu tự chiếu cố mình tốt."

      Sau khi xong, Lệ Sâm đầu cũng quay lại bỏ .

      Hai người thuộc căn cứ thứ hai vốn liên tục quỳ liếm chân Doãn Húc Trạch, nghĩ tới trước tiên bị bỏ rơi lại chính là bọn họ. Bây giờ bọn họ ở trong đội xe phía sau, căn bản là dung nhập được. Lúc nhìn thấy Lệ Sâm, vẻ mặt cũng rất lúng túng.

      Muốn cùng Lệ Sâm lời cảm tạ, ấy vừa mới cứu bọn họ nhưng mà lời cũng đến bên miệng. Bọn họ vẫn là thể ra khỏi miệng được.

      Ai biết, Lệ Sâm lại đến bên cạnh bọn họ: "Giúp chuyện ."

      Hai người sững sờ, liên tục ngừng đứng lên: "Ngài ."

      Lệ Sâm chỉ : " theo sau người tôi là được rồi, chuyện khác hai người cần quản."

      Trần Bàn Tử ở phía xa nhìn hai người kia cung kính với Lệ Sâm như thế, cảm thấy rất là huyền diệu. Dù sao dọc theo con đường này, Lệ Sâm chưa cùng bất luận kẻ nào có quan hệ gần hơn. Hai người của căn cứ thứ hai cũng là bởi vì Lệ Sâm cường đại mới từ đáy lòng thần phục mà thôi.

      Lệ Sâm leo lên chiếc xe của Doãn Húc Trạch, còn mang theo hai người nổi giận đùng đùng.

      Hai người Bàng Chí Bình vừa lên xe, liền chất vấn Doãn Húc Trạch: "Đến cùng tại sao phải làm như thế? phải muốn tìm vũ khí sao? Chúng ta vẫn còn ở nơi này lòng vòng làm cái gì chứ?"

      Doãn Húc Trạch cười cười: "Đừng có gấp mà, chúng ta mới hành động được mấy ngày đâu. Hay là muốn đâu làm gì đó chút."

      "Thúi lắm!" Bàng Chí Bình chỉ vào Doãn Húc Trạch: "Tôi nhìn chính là muốn hại chết hết chúng tôi có!"

      "Đây là oan uổng mà." Doãn Húc Trạch nhìn về phía Lệ Sâm: "Lẽ nào cũng cho là như vậy sao?"

      Lệ Sâm mặt lạnh nhướn mày: "Nếu ?"

      Doãn Húc Trạch bất đắc dĩ giơ tay lên: "Tôi ra tay là vì tốt cho mấy người thôi. Các xem, qua ngày rèn luyện, năng lực cũng tăng lên ít ?"

      "Ngụy biện." Lệ Sâm khinh thường mà tỏ vẻ.

      Doãn Húc Trạch đưa mắt nhìn Lệ Sâm, từ từ bỏ tay xuống: "Ngụy biện hay chỉ cần xem ai cười đến cuối cùng là được, Lệ Sâm, vẫn nên suy tính thêm ?"

      Ý tứ ta rất ràng. tại quy thuận tôi mấy ngày sắp tới hành động, tôi có thể cho ở phía sau làm chuột bạch.

      Nhưng nếu mà quy thuận, khả năng phải cùng người khác cùng chết đó nha.

      "Thái độ của tôi từ khi mới bắt đầu rất ràng, suy nghĩ của chúng ta bất đồng, thể quy thuận được."

      xong, Lệ Sâm mang theo hai người của căn cứ thứ hai xuống xe. Thời điểm trở về, bọn họ hiển nhiên coi Lệ Sâm trở thành người tâm phúc: "Sao rồi, phát cái gì ?"

      " Mấy người sau lưng Doãn Húc Trạch kia, có khả năng phải là người có dị năng. Mà là người bình thường."

      "A?" Hai người đều kinh ngạc: "Điều này sao có thể chứ? Người ta mang phải đều là thân tín sao?"

      Chỉ trách lúc trước bọn họ núp quá sâu, màu sắc đồng tử cũng có thể ngụy trang. Chắc qua ngày nên mấy người này cũng bỏ xuống phòng bị với đám Lệ Sâm.

      Lệ Sâm vừa mới quan sát tay bọn họ, hề có dấu vết từng chiến đấu qua. cách khác, tính cả người hệ tinh thần da mỏng dễ vỡ đội ngũ của Doãn Húc Trạch cũng chỉ là cáo mượn oai hùm mà thôi.

      tại khó giải quyết nhất là đống thuốc nổ kia ở trong tay Doãn Húc Trạch, nếu mà mình cứng rắn muốn cá chết lưới rách rất khó ra khỏi Bắc Hải.

      Vì vậy Lệ Sâm với bọn họ: "Chuyện này trước tiên hãy giữ bí mật , ngày mai nhìn tôi chỉ thị mà hành động."

      " hiểu." Hai người tâm phục khẩu phục .

      Chờ thời điểm Lệ Sâm sắp sửa lên xe, bọn họ còn lúng túng hỏi: "Lúc trước thái độ của chúng tôi đối với tốt như vậy, sợ chúng tôi bán đứng sao?"

      Lệ Sâm chỉ nhàn nhạt trả lời: "Các ưa tôi cũng chỉ là bởi vì có tin tưởng và nghe theo thực lực của tôi mà thôi. Mà lúc đối mặt với Doãn Húc Trạch..." Đôi mắt màu đen của Lệ Sâm càng thêm thâm trầm: "Chỉ cần các còn có nửa điểm tâm huyết, cũng bán đứng tôi đâu."

      Hai người kia cảm giác được sâu rung động. Tại tận thế, bọn họ gặp qua quá nhiều người có thù tất báo, Lệ Sâm có tính tình nhưng cũng có lòng dạ rộng lớn.

      Nếu như trước kia bọn họ đối với Lệ Sâm chỉ là áy náy, tại là triệt để kính sợ. Chỉ có người như vậy mới xứng làm đội trưởng, Doãn Húc Trạch tính cái gì chứ!

      Vào đêm khuya, Lệ Sâm nằm trong xe nghỉ ngơi nhưng lại phát được, những người khác cũng như ngủ được.

      Dù sao dưới thân bọn họ chính là thuốc nổ đó.

      ...

      Nam Ca là lúc chạng vạng mới từ căn cứ mười bảy xuất phát, coi như là biết phương hướng cơ sở chính hành động, vẫn là vào nửa sau đêm mới xâm nhập vào Bắc Hải.

      Dọc theo đường , có Zombie ngăn trở nên cơ bản cũng có trì hoãn nhiều thời gian. Nhưng mà đống thi thể Zombie kia vẫn dẫn tới chú ý của Nam Ca. suy nghĩ, lẽ nào những người này là bị Zombie chặn lại?

      Thuận theo những thi thể này mà tìm kiếm, sắc mặt Nam Ca càng ngày càng trầm. Bởi vì cảm giác được trong khí lưu lại mùi vị của thuốc, hơn nữa là Zombie nên tự nhiên biết hiệu quả của thuốc này là cái gì!

      Mấy người này thế nhưng lại hút dẫn Zombie tụ lại! Bọn họ bị điên sao?

      Mắt thấy số lượng Zombie bị giết càng ngày càng nhiều. Nghĩ đến tình cảnh của Lệ Sâm, Nam Ca liền phi thường tức giận. Rất tốt, các người phải là nguyện ý hấp dẫn Zombie sao? Chờ tôi tìm được mấy người cho đám người các người hấp dẫn đủ!

      Thời điểm sau nửa đêm, Nam Ca cuối cùng cũng tìm được đoàn xe của Lệ Sâm. Giờ phút này trong đoàn còn truyền đến từng trận khắc khẩu.

      biết Doãn Húc Trạch cũng là người hệ tinh thần nhưng bản thân vẫn như cũ phóng thích tinh thần lực. Bởi vì Nam Ca đối với năng lực của chính mình có lòng tin, là cấp sáu rồi đấy. Doãn Húc Trạch mệt chết cũng cản nổi đâu nhé!

      Tinh thần lực nhất phóng thích, Zombie bốn phương tám hướng đều rục rịch lên!

    5. mylittleapple123

      mylittleapple123 New Member

      Bài viết:
      18
      Được thích:
      20
      Chồi ồi cái gì đây. Nhiều chương thế cơ á. Lệ sâm nam ca nhanh nhanh kết hôn nàoooooo
      fear thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :