1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mạt thế] Luôn có nhân loại muốn chăn nuôi tôi - Sanh Lạc Lạc [Update 40/185] Drop

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Ngọt chết tôi rồi :yoyo23:
      Chương 141: hầu hạ

      Căn cứ mười bảy trải qua tai họa lớn như thế lại tạm thời đổi chủ, xây dựng lại căn cứ. Công việc trấn an quần chúng và rất nhiều thứ đều đè ở đầu vai Thẩm Cầm Nhã, bà ấy bận rộn đến chân chạm đất, tự nhiên tạm thời rảnh ôn chuyện với Tần Mộ Yên.

      Sau khi xử lý Thẩm Bằng, Thẩm Cầm Nhã quay lại nhìn thoáng qua hai người, tay bọn họ vẫn còn nắm vào nhau.

      Tần Mộ Yên lúc này mới phát Lệ Ngạn còn duy trì tư thế bảo hộ mình ở sau lưng vừa nãy. lập tức rút tay ra, so với chuyện Lệ Ngạn giải vây cho mình chuyện bị Thẩm Cầm Nhã hiểu lầm mới càng làm cho căng thẳng.

      Lệ Ngạn tiến lên phía trước bước, hình như cũng muốn giải thích cái gì đó. Thẩm Cầm Nhã lại khẽ cười cười: "Các con trước tìm chỗ nghỉ ngơi chút, thuận tiện dàn xếp cho các bằng hữu chút. Qua hai ngày dì lại tìm Mộ Yên để hiểu tình huống."

      Tần Mộ Yên cũng nhìn ra căn cứ mười bảy bận rộn hoàn tất những công việc còn dây dưa chưa làm. Bây giờ phải là thời cơ tốt để chuyện nên đành phải gật đầu, trước khi Thẩm Cầm Nhã còn lên phía trước hai bước, ngập ngừng : "Mẹ... Nếu có chuyện gì cần giúp đỡ cứ việc bảo bọn con."

      Thẩm Cầm Nhã có xoay người, thân thể cứng đờ lại. tiếng gọi mẹ của Tần Mộ Yên dẫn ra quá nhiều hồi tưởng.

      Nụ cười mặt bà biết là mừng rỡ nhiều hơn hay là vui mừng nhiều hơn, tiếng run lên nhè . Bà còn dùng sức gật đầu: "Các con có tác dụng lớn nhất mà, nữa, mẹ trước đây."

      Chờ Thẩm Cầm Nhã xa, Lệ Ngạn nhìn về phía Tần Mộ Yên cũng nhu hòa cười: "Chắc là dì cóchút mất mặt, tuy nhiên tháo gỡ hiểu lầm là tốt rồi. Bây giờ chúng ta trở về thôi."

      Tần Mộ Yên ngơ ngác gật đầu, vốn là dung mạo rất linh động, tại thay đổi trở nên manh manh.

      Vui vẻ bên miệng Lệ Ngạn thủy chung luôn có tiêu tán, cùng Tần Mộ Yên song song cùng chỗ thầm chuyện. Bọn họ rất quen thuộc căn cứ mười bảy, muốn tìm chỗ ở dàn xếp cho người trong nhóm cũng phải là vấn đề khó khăn. sau , Lệ Ngạn rất bất đắc dĩ đấy. Lệ Sâm cùng Nam Ca cứ thế mà , mấy chuyện này phải để lại cho mình rồi. Cậu xử lý còn có thể là ai chứ?

      Tần Mộ Yên nghe chuyện Lệ Ngạn thương nghị với mình cũng đúng trọng tâm đề nghị. Nhưng trong lòng liên tục có thanh chất vấn: Sao vẫn còn chưa hỏi xem lời ấy mới là có ý gì chứ?

      khỏi nắm chặt nắm tay, len lén ngắm Lệ Ngạn cái lại nhanh chóng thu hồi ánh mắt. thể hỏi. Dưới đáy lòng khuyên bảo bản thân, nếu như hỏi mà chiếm được kết quả mong muốn. Hai người họ khả năng là sư huynh muội cũng làm được nữa. Mặc dù có chút khổ sở nhưng Tần Mộ Yên thà rằng liên tục nhát gan như thế còn hơn.

      Đoạn thời gian Thẩm Cầm Nhã buông tay kia là Lệ Ngạn mang theo . Thời điểm có dị năng vẫn là ấy liên tục bảo vệ. ra coi như ấy thích Tần Mộ Yên cũng muốn cưỡng cầu .

      chỉ là... Muốn lại ích kỷ đoạn thời gian nữa...

      Lệ Ngạn còn biết Tần Mộ Yên nghĩ như thế nào, dựa theo đường về của não cậu. phải là bản thân vừa mới chuyện rất ràng sao? Khẳng định tiểu khói hiểu, bây giờ nhìn mặt ấy đỏ bừng như vậy, chắc chắn là thẹn thùng rồi.

      Bên ngoài trụ sở khí thế ngất trời, bên trong gian phòng của Lệ Sâm cùng Nam Ca lại ngăn cách hết thảy.

      Nam Ca là Lệ Sâm ôm trở về, vừa nãy chiến đấu quá thảm thiết. chỉ biết là Nam Ca tỉnh lại nhưng chưa kịp kiểm tra người có ngoại thương khác hay . Vì vậy sau khi lời mà ôm Nam Ca vào, liền khóa cửa lại. Sau đó ôn nhu thả Nam Ca lên giường liền bắt đầu thoát quần áo .

      Nam Ca là ở bên trong cái bụng của đồ khốn nạn kia vòng, người bẩn muốn chết. Mặc dù ngửi thấy nhưng cũng rất là ghét bỏ. có chút sợ hãi Lệ Sâm phát hỏa, dù sao tình huống vừa nãy nguy hiểm như vậy. Vì vậy trong lúc đầu óc còn sững sờ, tùy ý để Lệ Sâm cởi toàn bộ quần áo của mình.

      Trong phòng có nước cùng vật tư, dù sao những em kia đều đặc biệt thích Nam Ca. Tất cả vật gì có đều chuẩn bị gần như đủ hết cho .

      Lệ Sâm thoát quần áo Nam Ca phải dùng rất lớn sức lực mới dời ánh mắt từ thân thể mỹ lệ của , rơi ở mặt.

      Nam Ca vẫn lờ mờ ngẩng đầu nhìn Lệ Sâm, lại nhìn chút bộ dáng mình bây giờ. biết là che mặt tốt hơn hay là che thân thể tốt hơn.

      đợi hành động Lệ Sâm kéo lấy tay : "Trước kia lại phải là chưa từng giúp em đổi qua quần áo."

      Nam Ca trừng mắt nhìn, cảm thấy lời Lệ Sâm giống như có chút đạo lý nha...

      "Có phải có chút căng thẳng ?" Thình lình với Lệ Sâm.

      "Hử?" Lệ Sâm kiểm tra thân thể Nam Ca xong, ngoại thương quả có nhưng cơ bản đều khép lại. lại nhấn nhấn khung xương của , xác định có gãy xương mới khẽ yên tâm.

      Nam Ca nhìn chằm chằm Lệ Sâm, vẻ mặt vẫn lạnh nhạt như vậy. Vẫn giống ngày xưa, nhưng mà Nam Ca rất nhạy cảm phát ra khẩn trương.

      Người đàn ông này căng thẳng cái gì chứ? Bị cởi sạch là mình mới đúng...

      " căng thẳng." Nam Ca lại lần nữa.

      Lệ Sâm giả vờ như nghe thấy, đứng dậy đến nơi hẻo lánh cầm thùng nước lại đây. Sau đó ý bảo Nam Ca đứng mặt đất, giúp dội nước tắm.

      Ánh mắt Nam Ca sáng lên, cũng thèm truy cứu vì sao Lệ Sâm lại căng thẳng. vội nhảy nhảy xuống đất còn sáng long lanh nhìn Lệ Sâm: "Có người hầu hạ tắm vòi hoa sen!"

      Lệ Sâm lại càng bất đắc dĩ hơn, giờ cao thùng nước kia giúp Nam Ca tưới thân thể. Từ đầu đến chân, rất nhanh Nam Ca liền thay đổi thành sạch , trắng trắng mềm mềm.

      lát sau toàn thân Nam Ca sảng khoái, thời điểm "Tắm vòi sen" còn khỏi hừ hừ hát.

      Lệ Sâm thấy sợ nước vào mắt, liên tục nhắm lại. Mà chính mình lại ở gần trong gang tấc, mỗi chỗ người , bản thân cũng được nhìn thấy ràng.

      Nam Ca sai, Lệ Sâm căng thẳng. Tuy nhiên phải là sợ hãi mà là có loại hưng phấn mơ hồ. Mặc dù tuổi cũng còn nhưng mà xao động thời kỳ trưởng thành xuất người rất ít. tại đối mặt với mình thích, có thể nhịn được mới quái dị.

      Nam Ca bên hừ hừ hát vang, bên nghịch ngợm. Nước văng tung tóe lên người Lệ Sâm nhưng chút cũng cảm giác được.

      Nam Ca lúc này nếu mà mở mắt ra phát , Lệ Sâm nháy mắt nhìn chằm chằm . Vệt đỏ ửng chậm rãi từ bên tai lan tràn đến cổ.

      vất vả tưới xong thùng nước, Nam Ca vẫn còn chưa thỏa mãn. Lệ Sâm liền túm cái khăn lông qua, phục vụ toàn thân cao thấp đều tỉ mỉ lau sạch cho . Sau đó lại ôm đến giường, tay vừa lộn liền xuất bộ quần áo sạch , lại tự tay mặc quần áo cho Nam Ca.

      Nam Ca từ đầu đến cuối đều giống như đứa trẻ ngoan ngoãn, chờ Lệ Sâm hầu hạ mình.

      Mặc quần áo xong, Lệ Sâm cũng đổi thân sạch sau đó ôm Nam Ca nằm ở giường. Nam Ca dựa vào bên cạnh , lúc trước có nhiều lời muốn hỏi nhưng bây giờ lại muốn mở miệng.

      Hai người trong lúc đó quan tâm đến bất luận kẻ nào, bất kỳ vật gì.

      Nhưng hỏi, Lệ Sâm lại chủ động cùng : "Phương thức chiến đấu của tôi, tất cả mọi người nhìn thấy rồi. Đó là gian cuồng bạo. Trước kia chiếc xe thiết giáp cũng hề bị đâm cháy, chỉ là bị tôi thu vào trong gian." Nếu mọi người đều biết những chuyện này, Lệ Sâm tự nhiên cũng có chuẩn bị gạt Nam Ca.

      Nam Ca đàng hoàng tựa ngực , đầu tóc còn nước xuống. vươn tay ôm lấy Nam Ca, dĩ nhiên là chạm vào mái tóc nửa khô hơi lạnh của .

      "Hóa ra là như thế... Tôi còn cho là chiếc xe kia bị phá hủy đâu..." tại Nam Ca hoàn toàn quan tâm Lệ Sâm là dị năng gì. Biết rất lợi hại là được. Thứ quan tâm hơn là: "Vậy túi máu ở trong xe đâu? Đấy là khẩu phần lương thực của tôi mà!"

      Lệ Sâm nhéo nhéo mũi , sủng ái cười cười: "Ở trong gian. Trong đấy bảo tồn cực kỳ tốt, em xác định bây giờ mình còn có thể uống thêm sao?"

      Nam Ca nhíu nhíu đôi mày thanh tú, cái mũi cao thẳng cũng nhăn lại: "Gào... tại tôi đói lắm, giữ lại về sau uống tiếp !"

      Lệ Sâm nhàng vỗ lưng , giống như là muốn dụ dỗ ngủ vậy. Thời điểm Nam Ca mơ mơ màng màng liền nghe Lệ Sâm hỏi: " phải là có rất nhiều chuyện muốn với tôi sao? Tại sao nữa rồi?"

      Nam Ca lúc này sắp ngủ say, lẩm bẩm: "Cũng có gì, dù sao tôi bình an, cũng bình an. Như vậy là đủ rồi ... Lệ Sâm..." co người lại hận thể dính chặt ở trong ngực Lệ Sâm: "Tôi nghĩ mình muốn ngủ giấc."

      Lệ Sâm nghĩ đến mấy lần trước đều muốn hôn mê liền bất tỉnh luôn, lần này thế nhưng lại muốn ngủ. Có phải đại biểu cho việc càng lúc càng giống nhân loại ?

      Mặc dù căng thẳng nhưng vẫn ổn định giọng của mình, cúi đầu hôn đôi môi đỏ mọng của Nam Ca chút: "Được, em ngủ . Tôi ở chỗ này chờ em."

      Nam Ca nghe Lệ Sâm , rất nhanh rơi vào mộng đẹp ngọt ngào. thấy được tư thế Lệ Sâm ôm giống như ôm bảo bối mất mà tìm lại được. hề có ý định buông ra.

      Nam Ca trong mộng hoàn toàn cảm giác được thế giới bên ngoài, thậm chí cũng cảm giác được tình huống thân thể của chính mình.

      Lệ Sâm liên tục che trở, tỉ mỉ chu đáo chiếu cố . Lúc này Nam Ca nằm yên tĩnh, cũng có hô hấp. Lệ Sâm chỉ có thể ngừng chạm chạm vào mới có thể xác định được ở trong lòng mình.

      Vài tiếng đồng hồ sau, Lệ Sâm cũng có chút buồn ngủ. Thời điểm mơ màng chuẩn bị ngủ cánh tay ủn Nam Ca cái lại cảm giác được tim đập nhịp.

      Lệ Sâm mạnh mẽ mở mắt ra duỗi tay nhấn ngực , nhưng mặc kệ thăm dò như thế nào, tim Nam Ca cũng có động tĩnh gì nữa. Nhìn chằm chằm khuôn mặt trắng nõn yên tĩnh của Nam Ca, trong lòng Lệ Sâm nghi hoặc. Zombie có nhịp tim sao? Có phải lúc nãy mình ngủ mơ hồ nên nhầm rồi?

      Lệ Sâm ở trong phòng canh giữ Nam Ca hai ngày nhưng cũng chưa tỉnh lại.

      Đám người Thẩm Cầm Nhã mải xây dựng căn cứ cũng ghé qua thăm Nam Ca. Biết Nam Ca còn chưa có tỉnh lại, ai cũng rất là lo lắng. Bọn họ là từng nhóm từng nhóm đến, Lệ Sâm vốn muốn để cho bọn họ gặp Nam Ca nhưng còn phải tìm hiểu tình huống của Nam Ca sau khi tách khỏi nên chỉ có thể bất đắt dĩ mở cửa cho bọn họ.

      theo Thẩm Cầm Nhã đến đây còn có vài trợ thủ của căn cứ, còn có Tông Hạo Hiên cùng Tân Vũ Hoa. Lúc trước bọn họ bị thương cũng nặng, nhưng giờ căn cứ thiếu tinh hạch. Lại còn có Diệp Thiệu ở đây, tuy là chỉ có hai ngày nhưng bọn họ khôi phục sơ sơ.

      giờ mọi người trong căn cứ mười bảy nhận định quan hệ giữa Nam Ca với Lệ Sâm tầm thường. Cho nên Thẩm Cầm Nhã cũng vui vẻ kể những chuyện xảy ra đường cho Lệ Sâm.

      Lúc Lệ Sâm nghe được Nam Ca có khả năng hấp dẫn Zombie kéo ổn cừu hận, máu cũng sắp đông lại. Đây cũng phải là chuyện gì tốt đâu.

      Vì vậy ngồi ở bên giường Nam Ca truy vấn: " tại sao? Ngoài trụ sở còn tụ tập Zombie ?"

    2. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 142 Tạo ra ảo giác

      " có." Thẩm Cầm Nhã lắc đầu: "Nhưng cũng thể loại trừ khả năng chúng cố ý trốn . Đám Zombie bò lên từ Bắc Hải chìm giống với đám Zombie trước kia săn giết. ràng bọn chúng thông minh hơn nhiều."

      "Tiến hóa." Lệ Sâm trầm giọng .

      Thẩm Cầm Nhã "Ừ" tiếng, lại lo lắng nhìn Nam Ca: "Hy vọng căn cứ hết thảy đều hướng tới phương hướng phát triển mà ."

      Bởi vì bà còn có việc nên Lệ Sâm đưa bà ra cửa trước. Lúc tới cửa, em tên là tiểu Đường kia còn tiếc nuối nhìn Nam Ca rồi lầm bầm câu: "Lúc đầu còn cho rằng cùng Tông Hạo Hiên là đôi đâu... nghĩ tới lại là..."

      Mặt Lệ Sâm trực tiếp lạnh xuống. Tiểu Đường ngậm miệng lại, kinh hãi nhìn thoáng qua Lệ Sâm rồi lập tức chạy trốn.

      Chờ sau khi xuống lầu Thẩm Cầm Nhã còn quở trách ấy: " biết Lệ Sâm mạnh bao nhiêu lại còn kích thích ta như thế. sợ ta à?"

      Tiểu Đường bĩu môi; "Sợ chứ."

      "Sợ mà còn trêu chọc người ta." Thẩm Cầm Nhã lại bất đắc dĩ.

      "Ai bảo Nam Ca của chúng ta tốt như vậy. cây bắp cải trắng nõn nà lại bị Lệ Sâm khom lưng húc." Tiểu Đường cực kỳ tức giận, cực kỳ bất bình. ra riêng gì ấy mà rất nhiều người trong căn cứ coi Nam Ca trở thành thần tượng, tất cả đều ưa Lệ Sâm đâu nhá. Hơn nữa còn là cái loại ưa mà có bất kỳ lý do nào.

      Dù sao Lệ Sâm ở trong mắt bọn họ chính là tình địch! Nếu ta chiếu cố nữ thần Nam Ca tốt, mấy người các bỏ qua cho ta đâu!

      Thẩm Cầm Nhã biết tiểu Đường là ghen tị Lệ Sâm người ta, nhưng mà tâm địa của các ấy đều xấu. Cùng lắm cũng chỉ có thể ở trước mặt Lệ Sâm kích thích hai câu, làm cái gì ở sau lưng.

      Hơn nữa nhìn tư thế kia của Lệ Sâm, phỏng chừng lúc này bận chống đối Tông Hạo Hiên đây.

      Quả nhiên ở trong phòng, Lệ Sâm lạnh lùng nhìn chằm chằm Tông Hạo Hiên: " làm gì Nam Ca?"

      Bây giờ Tông Hạo Hiên hoàn toàn lý giải cảm giác của Diệp Thiệu, ta cũng tương đối thích Lệ Sâm! So với nguội lạnh thời điểm Tông Hạo Hiên nghiêm mặt càng đáng sợ hơn, quanh thân đều là từng trận hàn khí: "Tôi làm cái gì, hoàn toàn có thể đợi sau khi Nam Ca tỉnh lại rồi hỏi ấy."

      Lệ Sâm biết Tông Hạo Hiên cố ý kích thích mình, đạo lý này đều hiểu nhưng vẫn nén được lửa giận trong lòng.

      Người đàn ông này mới bắt đầu phải là ưa Nam Ca sao? Tại sao lại chuyển biến thái độ nhanh như thế?

      Cắn răng, Lệ Sâm còn cố làm ra vẻ rộng rãi giễu cợt tiếng: " Nam Ca của tôi có mị lực rất lớn, người đàn ông nào thích ấy mới là mắt mù."

      Tông Hạo Hiên nghĩ tới Lệ Sâm có thể như thế. ta vốn cảm thấy Lệ Sâm tìm lý do cùng mình đánh trận chứ. Tình cảnh Lệ Sâm chiến đấu với con sinh vật nước biến dị kia vẫn luôn giống như dấu ấn in ở đáy lòng Tông Hạo Hiên, thúc giục ta liên tục về phía trước.

      Bởi vì chỉ cần cường đại hơn mới có thể có tư cách bảo vệ Nam Ca hơn Lệ Sâm. Mà bây giờ ta sánh bằng Lệ Sâm là thực.

      Lệ Sâm cũng muốn dùng dị năng áp chế ta, thời điểm vừa mới thức tỉnh dị năng liền phát dị năng của bản thân rất khác biệt so với người khác. Thời gian dài như vậy, cho tới nay cũng phát người nào có dị năng gian. Càng đừng đến gian cuồng bạo. Cho nên Lệ Sâm rất cẩn thận hề bại lộ dị năng của mình.

      Tông Hạo Hiên cùng Lệ Sâm hai mắt đối chọi, cuối cùng vẫn bại trận: " ra với tôi, tôi có lời muốn với ."

      Lệ Sâm nghi ngờ nhìn ta, lập tức quay đầu dặn dò Tân Vũ Hoa: "Chiếu cố tốt Nam Ca, tôi chút rồi về ngay."

      Đôi mắt Tân Vũ Hoa trông mong gật đầu. Lệ Sâm cùng Tông Hạo Hiên ra ngoài, trong gian phòng cũng chỉ còn lại mình cùng Nam Ca nha! là quá tốt!

      Hai người bọn họ chỉ đứng ở cửa, Tông Hạo Hiên đem chuyện ta bị thương rồi Nam Ca dùng máu cứu ta cùng Lệ Sâm lần.

      Lệ Sâm vốn là đặc biệt thích tình địch này, nhưng mà càng nghe lời ta , mặt lại càng trầm. Cuối cùng hỏi dồn dập: "Chuyện này còn có ai biết."

      " có người khác, chỉ có hai người chúng ta. Ngay cả Nam Ca tôi cũng cho." Tông Hạo Hiên cùng Lệ Sâm trao đổi ánh mắt, biết chuyện này có bao nhiêu nghiêm trọng. Máu tươi có thể giải độc Zombie, nếu như tin tức này truyền . Toàn bộ thế giới trở nên điên cuồng.

      Lệ Sâm lợi hại hơn nữa như thế nào? có thể chống đỡ nổi toàn bộ thế giới sao? Biến thành Zombie đáng sợ, tình huống như thế mới đáng sợ nhất.

      Lệ Sâm đổi cái nhìn với Tông Hạo Hiên ít: "Nếu có người biết vậy cần truyền ra ngoài, tôi nghĩ biện pháp."

      Tông Hạo Hiên nghiêm túc với Lệ Sâm: "Nếu quả bại lộ vậy tôi chiêu cáo với mọi người là máu tôi có vấn đề. ra Nam Ca đâu."

      Lệ Sâm ngưng mắt nhìn Tông Hạo Hiên, chủ động đưa tay ra: "Tôi thay Nam Ca cảm ơn ."

      Tông Hạo Hiên cười khổ tiếng, cũng cầm tay Lệ Sâm: "Lời này tôi nên với . Cảm ơn cứu Nam Ca."

      Hai người đàn ông cười thầm, cũng có thể từ trong mắt đối phương nhìn ra thâm tình dành cho Nam Ca. Tuy nhiên Tông Hạo Hiên hiển nhiên còn kèm theo tia ảm đạm. Bởi vì Nam Ca lựa chọn ai, ta biết .

      Hai người trì hoãn thời gian rất dài, Lệ Sâm nhìn nhìn cửa phòng: "Vào ."

      Tông Hạo Hiên cũng thể chờ đợi nhưng mà bọn họ mới vừa vào nhà liền phát Tân Vũ Hoa đưa lưng về phía bọn họ muốn hôn Nam Ca!

      Trong nháy mắt Lệ Sâm liền nổi giận, thời điểm xông lên phía trước bởi vì gian dưới chân cuồng bạo, trực tiếp bị bước ra cái hố. phen túm lấy Tân Vũ Hoa, tay nổi đầy gân xanh gắt gao nhìn chằm chằm Tân Vũ Hoa: "Cậu làm cái gì?"

      Tân Vũ Hoa giống như trong mộng mới tỉnh lại, ánh mắt đầy sương mù. Ngẩng đầu nhìn Lệ Sâm, lại nhìn tình cảnh của mình chút. Ngơ ngác : "Tôi... Vừa mới xảy ra chuyện gì sao?"

      "Cậu còn giả ngu?" Lệ Sâm chỉ Tân Vũ Hoa, quyền xé gió đập tới. Vẫn là Tông Hạo Hiên ngăn cản , với Lệ Sâm: " Trước đừng xúc động, tìm hiểu tình huống rồi sau ."

      Dọc theo đường này, Tân Vũ Hoa có rất nhiều cơ hội cùng Nam Ca chỗ cũng có làm gì Nam Ca. Cậu sùng bái Nam Ca như vậy, sao có thể cam tâm làm ấy tổn thương chứ?

      Vì vậy Tông Hạo Hiên hỏi Tân Vũ Hoa: "Cậu , tại sao vừa nãy lại vô lễ với Nam Ca?"

      Tân Vũ Hoa vẫn bảo trì tư thế mặt đất có thay đổi, nhưng mặt lại đỏ lên: "Tôi tôi tôi..." Cậu bắt đầu lắp bắp: "Tôi chỉ là nhìn thấy Nam Ca tỷ muốn tôi thơm ấy cái..." Mắt thấy Lệ Sâm lại muốn đánh mình, Tân Vũ Hoa lập tức cầu xin tha thứ: " mà, tôi dối đâu! Về sau tự mình tới gần làm cái gì tôi cũng biết nữa!"

      Tông Hạo Hiên nhìn Lệ Sâm cũng ở biên giới nổ tung, lập tức mang Tân Vũ Hoa . Mặc dù lời Tân Vũ Hoa nghe rất là thể tưởng tượng nổi nhưng mà Tông Hạo Hiên hiểu cậu, cho nên tin tưởng cậu. Xem ra hết thảy bí cũng chỉ sau khi Nam Ca tỉnh lại mới có thể cởi bỏ.

      Nam Ca giờ phút này còn đắm chìm trong giấc mộng. Phải bất tỉnh hai ngày mới vừa có ý thức của mình.

      Trong giấc mộng vẫn như cũ là ký ức trước đây. Bản thân trong mộng ở trong cái phòng bí mật với cha, phòng rất tối. Bên cạnh bày biện rất nhiều thiết bị, cha còn ở cạnh làm thao tác tiêu độc.

      Tiểu Nam Ca có chút sợ hãi hỏi: "Ba ba muốn làm gì nha?"

      Cha mặc dù cười nhưng lại khó coi hơn cả khóc: "Nam Ca ngoan ngoãn ngủ giấc, tất cả kết thúc thôi." Sau đó, cha liền tiêm thuốc tê vào tĩnh mạch ở tay .

      Tiểu Nam Ca thiếp nhưng Nam Ca vẫn như người ngoài cuộc đứng xem, cha có thực cuộc giải phẫu gì mà chỉ tiêm thêm cho vài loại thuốc thử khác. cũng biết đó là thuốc gì nữa.

      Chờ sau khi tiêm xong, ông ấy quỳ mặt đất bụm mặt khóc rống lên: "Nam Ca, hãy quên hết thảy mọi chuyện . Những người kia đều điên rồi... Đều điên hết rồi!"

      Nhìn đến đây, Mí mắt Nam Ca động động. Phần phật cái thế nhưng lại tỉnh lại. Thế giới trong mộng tiêu tán, thế giới thực tế đập vào mi mắt.

      Nam Ca trừng mắt nhìn, quay đầu tìm kiếm Lệ Sâm. Tình cảnh trong mộng quá chân , từ trước đến giờ còn biết hồi bản thân mình thế nhưng từng trải qua những chuyện này.

      Lệ Sâm vào phòng, Tông Hạo Hiên cùng Tân Vũ Hoa vừa mới thôi. Vừa nghĩ tới cảnh tượng lúc nãy là sắc mặt Lệ Sâm liền trở nên kém cỏi.

      Nam Ca biết mình lại phạm vào sai lầm gì mà Lệ Sâm lại có thể nhìn mình như vậy. chỉ có thể rụt cổ cái: "Lệ Sâm... sao thế..."

      Lệ Sâm ngồi ở bên giường, duỗi tay vuốt ve mặt Nam Ca. Thấy tỉnh lại, rất vui vẻ nên lắc đầu: " sao. Thân thể em có chỗ nào thoải mái ?"

      Nam Ca lắc đầu: " có." Nhưng vẫn cảm nhận trong chốc lát, quá chắc chắn với Lệ Sâm: "Hình như tôi biết vì sao bản thân lại hấp dẫn Zombie rồi."

      "Hử?" Lệ Sâm cũng nghiêm túc.

      Nếu như hấp dẫn Zombie cũng là loại dị năng, vậy phải nghĩ biện pháp giam cầm dị năng này lại.

      Nam Ca từ từ ngồi dậy nhìn Lệ Sâm: "Tôi xác thực là hệ tinh thần nhưng nó khác hệ tinh thần bình thường... Đoạn thời gian trước, tinh thần lực của tôi ở lúc tôi phát giác được tự thoát ra ngoài."

      "Thoát ra ngoài?" Lệ Sâm ngẫm nghĩ hai chữ này: "Chắc riêng gì em mà những người khác cũng phát ra đâu."

      "Đúng." Sau lần hôn mê này, Nam Ca lại lần nữa hoàn thành cấp tiến hóa. giờ năng lực của tương đương với người có dị năng cấp sáu.

      Cấp sáu, nghe rất lợi hại nha. Nam Ca lại nghĩ tới tình cảnh Lệ Sâm chiến đấu trước đây, cảm thấy dị năng của Lệ Sâm sau đợt vĩnh dạ chắn chắn chỉ là cấp sáu thôi đâu.

      Theo quá trình liên tục tiến hóa, tâm trí của Nam Ca cũng càng ngày càng thông minh. Những chuyện ngày xưa giải thích được lúc này có thể hiểu ra rồi. Cho nên hề truy cứu vì sao Lệ Sâm lại lừa mình mà lại tiếp tục đề tài vừa rồi: "Lúc ấy năng lực tinh mới có thể khiến tinh thần lực khuếch trương ra ngoài. tại tôi hoàn toàn có thể khống chế nó nấp ."

      Biết tinh thần lực rất trừu tượng, Nam Ca còn làm mẫu cho Lệ Sâm lần: " xem này, nếu tại tôi phóng nó ra ngoài là như vậy."

      Lệ Sâm vốn còn nhìn chằm chằm vào mắt Nam Ca, trong nháy mắt liền bị đôi mắt tĩnh mịch kia hấp dẫn vào. Sau đó liền phát cảnh trí xung quanh bản thân thay đổi. Vừa mới nãy Nam Ca còn chuyện với mình, bây giờ lại ở đối diện kiều mỵ cười. Còn câu cái cổ của , muốn hôn hôn cái.

      Ánh mắt Lệ Sâm cũng trở nên ngây dại, đối mặt với mình , còn có thứ tên là tự chủ nữa. Thời điểm bản thân cũng muốn cúi người xuống, năng lực cường đại của lại khiến cho thần chí tỉnh lại.

      Lại ngẩng đầu nhìn sang, Nam Ca vẫn giường, vẻ mặt vô tội nhìn . " nhìn thấy cái gì vậy?" Nam Ca đưa thay sờ sờ trán , đó đều là mồ hôi.

      Cảm giác trong lòng Lệ Sâm lúc này là khó có thể thành lời. Hóa ra ấy thả tinh thần lực ra ngoài là tạo ra loại ảo giác này cho người ta!


      tăng tốc độ thôi sắp đến tết zồi :v

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Yeah. .. Thanks
      fear thích bài này.

    4. mylittleapple123

      mylittleapple123 New Member

      Bài viết:
      18
      Được thích:
      20
      Thế là sao nhỉ. Nam ca có thể tạo ra ảo giác như mị lực nên thu hút zombie hả ta
      fear thích bài này.

    5. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 143: Chị dâu khốc

      Lệ Sâm nghĩ đến hành vi vừa nãy của Tân Vũ Hoa, đại khái đoán ra là do cái gì rồi. Mặc dù chỉ là hiểu lầm... Nhưng vẫn rất tức giận đấy!

      Nam Ca bị nhìn chằm chằm lúc có chút rợn tóc gáy: "Đến cùng là nhìn thấy cái gì vậy..."

      "Em là người tạo ra ảo giác, tôi nhìn thấy gì mà em biết sao?" Lệ Sâm kinh ngạc hỏi.

      Nam Ca đàng hoàng gật đầu: "Tôi còn chưa hiểu hết nguyên lý trong đó, chừng về sau biết thôi..."

      "Dừng lại!" Lệ Sâm cản lại: "Em , cần biết đâu. Về sau chỉ cần quản chặt chẽ tinh thần lực của mình là được, ngàn vạn lần được thả nó ra ngoài..."

      Nam Ca đáng : "Vậy cũng phải cho tôi lý do làm như thế chứ..."

      Lệ Sâm sao dám ra lý do: "Em chỉ cần nhớ được phép thả tinh thần ra ngoài là được."

      Nam Ca còn có chút tinh thần phản nghịch nho , chính là muốn nghe theo Lệ Sâm đấy.

      Lệ Sâm vỗ vỗ ván giường: "Có biết hay !"

      Nam Ca đành phải gật đầu: "Biết rồi."

      Tin tức tỉnh lại rất nhanh truyền khắp căn cứ, Lệ Sâm canh giữ ở bên trong phòng hai ngày cơ hồ đều là ăn uống. tại mới có thể thở phào nhõm ăn chút thực phẩm.

      Tân Vũ Hoa cùng Tông Hạo Hiên vốn vừa rời bao lâu, muốn quay trở lại gặp Nam Ca nhưng mà vừa mới xảy ra chuyện lúng túng như vậy, cuối cùng cũng dám trở về.

      Nhưng mà bọn họ vẫn có rất nhiều người nguyện ý , đầu tiên chính là đám người Diệp Thiệu cùng Lệ Ngạn. Diệp Thiệu mạnh tay bố trí chuyện xây phòng thí nghiệm. Sau khi cùng Thẩm Cầm Nhã thương lượng, ta cảm thấy căn cứ mười bảy là lựa chọn sai.

      Dù sao Thẩm Cầm Nhã là mẹ của Tần Mộ Yên, mà Tần Mộ Yên cùng Lệ Ngạn lại là đôi tình lữ được mọi người công nhận. Cộng thêm căn cứ Tân Bình bị phá hủy, người của căn cứ mười bảy cũng rất kính trọng Nam Ca.

      Còn như thiết bị, cũng cần quá lo lắng. xe Lệ Sâm có ít thứ đâu. Bắc Hải lớn như thế, nếu muốn tìm kiếm cũng có thể tìm được đồ tốt. Lúc này ta còn pha trộn cho cân đối loại thuốc, nghe Nam Ca tỉnh. Quần áo cũng kịp đổi vội bỏ ống nghiệm xuống cứ thế mà phóng tới phòng Nam Ca. Đám người Lệ Ngạn và ta là cùng nhau đến. Gõ cửa, Lệ Sâm ra mở cửa cho bọn họ.

      Thân thể Nam Ca khôi phục rất tốt, cộng thêm dị năng tiến hóa nên nhìn càng động lòng người.

      Lệ Ngạn lúc này là lần đầu tiên nhìn thấy Nam Ca thanh tỉnh, ánh mắt còn dừng lại ở người trong chớp mắt rồi lại nghiêng đầu nhìn thoáng qua Lệ Sâm nghĩ thầm. trai là có bản lĩnh, có thể tìm cho mình người chị dâu xinh đẹp như thế. Hơn nữa chị dâu còn có giá trị chiến đấu tăng mạnh, cùng trai tuyệt đối là đôi tuyệt phối mà.

      muốn chào hỏi từ phía sau lại tới đội người nữa, nhất thời chen lấn tràn đầy căn phòng.

      Nam Ca đứng ở bên cạnh Lệ Sâm, trầm mặc quan sát mấy người này, trừ Diệp Thiệu cùng Tần Mộ Yên ra tất cả đều là người có dị năng nhá.

      hít mũi cái, ủy khuất nhìn Lệ Sâm.

      Gào, chỉ có thể ngửi mà thể ăn, cục cưng cảm thấy rất ủy khuất.

      Lệ Sâm bật cười, cầm tay .

      Mấy người đến sau là Trần Bàn Tử cùng đám đàn em, mấy người này chạy đến đứng trước Lệ Ngạn. Trần Bàn Tử còn lớn tiếng : ", hai, ba!"

      Vừa dứt lời, những người đứng ở sau lưng kia đồng loạt cúi mình vái chào Nam Ca: "Chào chị dâu!"

      Nam Ca sững sờ ngay tại chỗ, Lệ Sâm cũng kịp phản ứng lại đây là tình huống gì. Trần Bàn Tử cười hơ hớ thân thể đứng thẳng, hai tay nắm cùng chỗ chạy chậm tới bên cạnh Nam Ca, lại còn nịnh nọt : "Chị dâu, em là tiểu đệ Lệ đại ca mới thu. Chị dâu cứ gọi em là Trần Bàn Tử, lần đầu gặp mặt mong chiếu cố nhiều."

      Trần Bàn Tử là người thành tinh rồi, Lệ Sâm còn đứng bân cạnh Nam Ca nên ta cũng dám nắm tay Nam Ca. Ngay lập tức khom lưng cười ngây ngô với Nam Ca.

      Lệ Ngạn đứng ở sau lưng phản ứng lại. Tiếng chị dâu này mình còn chưa kịp gọi bị Trần Bàn Tử vượt lên trước.

      đến chuyện khiến Trần Bàn Tử cao hứng, riêng gì bởi vì Nam Ca cường đại mà còn có nguyên nhân rất lớn vì Lệ Sâm. Dù sao lúc trước ta khư khư cố chấp muốn theo Lệ Sâm lăn lộn, đám thủ hạ kia cũng phục cho lắm. tại tốt rồi, ai cũng đều thấy được Lệ Sâm rất lợi hại. Biết ta minh thần võ nhặt đến bảo bối cho đám người này nha.

      Lệ Sâm lúc này cũng nhàn nhạt cười, có ngăn cản Trần Bàn Tử gọi Nam Ca là chị dâu. Thậm chí còn nhàn nhạt nhìn Lệ Ngạn cái, trong ánh mắt ngậm cảnh cáo: "Thất thần làm cái gì, mau gọi chị dâu ?"

      Lệ Ngạn trừng Trần Bàn Tử cái, tới túm ta ra đằng sau, sau đó nghiêm túc với Nam Ca: "Chị dâu, em là Lệ Ngạn, là em trai ruột của Lệ Sâm."

      Nam Ca gật đầu, còn ngửi hương vị máu tươi người cậu cái, cũng có thơm như Lệ Sâm đâu. Tuy nhiên tại cũng hiểu ra tại sao lúc trước mình lại có tình chung thủy đối với máu như thế, tất cả là bởi vì đẳng cấp dị năng của Lệ Sâm là cao nhất.

      Mấy người có dị năng trước mặt này theo ý đẳng cấp đều rất thấp, cho nên lực hấp dẫn đối với lớn. Chỉ là bọn họ có ưu thế, chính là những người trong đội ngũ lớn lên đều rất đẹp mắt. Nam Ca thích bộ dạng xinh xắn nên cũng cười khoát tay với bọn họ.

      Trần Bàn Tử muốn chị dâu cứ như vậy xem ta, về sau ta còn muốn ôm bắp đùi Lệ Sâm đấy. Vì vậy cho dù bị chen đến đằng sau, Trần Bàn Tử vẫn ngừng nỗ lực gây chú ý: "Nghe thời điểm chị dâu giết Zombie, dũng vô cùng. là lãnh khốc đập chết từng con !"

      Lệ Ngạn vốn còn cho rằng bản thân lợi dụng ưu thế huyết thống cùng dung mạo, có thể làm cho Nam Ca rất nhanh thích cậu nha. Ai biết Nam Ca vừa nghe Trần Bàn Tử liền quay đầu tìm người.

      Nam Ca liên tục tin tưởng nghi ngờ bản thân rất khốc, nhưng mà tất cả mọi người lại khen ! Cho dù có học Tông Hạo Hiên cả ngày nghiêm mặt, thời điểm chém giết Zombie cũng rất gọn gàng. Vậy mà bọn họ vẫn thừa nhận khốc!

      Kết quả cái người này gọi là cái gì mà... Trần Bàn Tử là có ánh mắt, liếc cái thấy bản chất của !

      Vì vậy Nam Ca chen lấn qua, cực kỳ hứng thú hỏi Trần Bàn Tử: "Cậu cảm thấy tôi rất khốc?"

      , Nam Ca nếu mà nghiêm mặt lời nào vẫn ra dáng băng sơn mỹ nhân đấy, tại đôi mắt trông mong nhìn mình kia rất tinh khiết. Khiến Trần Bàn Tử đành lòng vạch trần, vì vậy ta chỉ có thể khô cằn cười hai tiếng, trái lương tâm : "Đúng vậy, chị dâu cực kỳ khốc."

      Nam Ca ha ha cười tiếng, khuôn mặt tươi cười này trong mắt người khác nhìn có gì lạ, nhưng lại khiến Lệ Sâm cùng Diệp Thiệu trở nên khiếp sợ.

      Nên biết là bởi vì biến thành Zombie, thể chất phát sinh thay đổi. Nam Ca rất khó làm ra quá nhiều biểu cảm khuôn mặt. Kết quả từ lúc vừa mới bắt đầu, vẻ mặt cứ phong phú như vậy! Lại còn cười to được!

      Lệ Sâm mơ hồ phát ra lần tiến hóa này của Nam Ca lần này có bản chất khác với những lần trước. tại Nam Ca căn bản có chú ý tới bản thân mình mà là vươn tay vỗ vỗ lên bờ vai Trần Bàn Tử: "Trần Bàn Tử, cậu rất tinh mắt, về sau cậu cứ theo tôi lăn lộn !"

      Lệ Ngạn cảm thấy đầu gối mình lại trúng mũi tên, vì cái gì chị dâu để ý đến mình mà ngược lại lại để ý cái người mập mạp kia!

      Trần Bàn Tử lại rất là vu vẻ. Nhìn xem, mới vừa gặp lần đầu tiên, ta ôm được bắp đùi Nam Ca rồi. Vì vậy mấy lời nịnh nọt cần tiền cứ thế bắn ra ngoài: "Chị dâu, chị coi trọng em như thế này là làm cho em quá cảm động. Về sau em khẳng định nghe lời, chị để em hướng đông, em tuyệt đối hướng tây!"

      Con mắt Nam Ca sáng hơn, nhìn , đây mới là tên tiểu đệ có tố chất chứ!

      Hơn nữa đặt Trần Bàn Tử ở bên cạnh mình làm cho cực kỳ thỏa mãn lòng hư vinh, Nam Ca hận thể liên tục giấu ta ở trong túi mang theo người. Đương nhiên, ý nghĩ này là có biện pháp áp dụng, Lệ Sâm còn ở đây đấy.

      Lúc này cảm thấy sai sai, Lệ Sâm lên phía trước vài bước dùng ánh mắt ý bảo Trần Bàn Tử cách xa Nam Ca chút. còn nhớ lần trước Thẩm Cầm Nhã qua, mấy em trong căn cứ mười bảy đều cảm thấy Nam Ca đặc biệt đáng đặc biệt dễ thương. Rất thích trêu chọc , tại vất vả có người lợi hại, khốc. Khó trách lòng Nam Ca nở hoa.

      Chỉ là, chuyện dụ dỗ Nam Ca vui vẻ là chuyện cần phải làm, Trần Bàn Tử này phía trước dính vào làm cái gì?

      Trần Bàn Tử bị Lệ Sâm trừng mắt liếc đành phải phẫn nộ lui về phía sau hai bước. ta cân nhắc ở trong lòng cái, ở trước mặt đại ca với chị dâu, nên chọn ai đây?

      Đương nhiên là chọn chị dâu! nhìn thấy Lệ Sâm luôn nghe theo chị dâu sao?

      Vì vậy Trần Bàn Tử lại lần nữa bị minh thần võ của bản thân cảm động. Lúc này vì muốn gánh chịu lửa giận của Lệ Sâm, Trần Bàn Tử lập tức mang theo đám tiểu đệ cáo từ.

      Nam Ca còn lưu luyến rời khoát tay: "Vậy cậu nhớ thường xuyên đến đây nhá!"

      Lệ Sâm siết tay thành nắm đấm, trong bóng tối suy tư có nên tìm lý do gì đó đuổi đám người Trần Bàn Tử ra khỏi căn cứ đây.

      Lệ Ngạn nếu là em trai của Lệ Sâm, là em ruột tất nhiên có chút cảm ứng. Cậu cũng cảm giác được địch ý của Lệ Sâm đối với Trần Bàn Tử. Vì vậy cậu cũng dám ở lâu, mang theo người muốn : "Vậy chị dâu nghỉ ngơi , chúng em đây. Có cái gì cần chị phái người bảo chúng em nhé."

      tại Nam Ca rất là hưởng thụ cảm giác đám người đều là tiểu đệ của mình, là uy phong lẫm liệt mà. bên nén được nụ cười bên miệng, bên còn cố làm ra vẻ thâm trầm khoát tay: " thôi thôi."

      Chờ Lệ Ngạn bọn họ xa, trong đội ngũ còn có người : "Chị dâu lớn lên là xinh đẹp."

      "Đúng vậy, thực lực chiến đấu vượt trội. Nghe mấy ngày hôm trước liên tiếp giết mấy vạn con Zombie đấy."

      Tất cả mọi người thầm xét lại bản thân mình. Mấy vạn con đấy, cả cuộc đời này của bọn họ có thể giết đến mức đấy hay vẫn khó lắm.

      Tần Mộ Yên còn giỡn: "Ít nhất các cậu vẫn là người có dị năng, cũng nên cố kỵ chút cảm thụ của người bình thường chứ."

      Lệ Ngạn lập tức căng thẳng nhìn Tần Mộ Yên, phát ấy quả thực là giỡn mới nhéo nhéo mặt : "Chúng ta có dị năng là đủ rồi."

      Tần Mộ Yên ha ha cười tiếng, che giấu ngượng ngùng mặt. Tiểu Đường từ xa xa dẫn người đến, bọn họ cũng muốn xem Nam Ca chút.

      Bắc Hải này máy hôm nay thời tiết rất tốt, Zombie trong Bắc Hải chìm mặc dù rục rịch nhưng cũng có tiếp tục vây công căn cứ mà để cho bọn họ thở dốc thời gian.

      Tiểu Đường còn cho đám Lệ Ngạn tin tức: "Mạch điện ngoài trụ sở đều bị hư hại, Thẩm tỷ muốn mấy người giúp đỡ chút."

      Lệ Ngạn làm ra dấu tay OK: " thành vấn đề, tại tôi mang người kiểm tra luôn đây."

      Lúc này Nam Ca còn ở trong phòng, nhìn thấy người khác đều rồi mới kéo tay áo Lệ Sâm hưng phấn : "Lệ Sâm, vừa nãy có nhìn thấy , tất cả mọi người đều muốn theo tôi lăn lộn đấy nhá!"

      Lệ Sâm bất đắc dĩ lườm : "Đúng rồi, em lợi hại nhất. Tôi cũng muốn theo em lăn lộn."

      Nam Ca kinh ngạc: " lợi hại như vậy, tại sao phải theo tôi chứ?"

      ra Lệ Sâm rất hưởng thụ thời gian trước kia, cái gì cũng cần suy tính. Chỉ cần nhìn chằm chằm Nam Ca, cho chạy trốn. Vì vậy ôm Nam Ca: "Vậy đến cùng em có đồng ý để tôi theo em ."
      Last edited: 23/1/18

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :