1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mạt thế] Luôn có nhân loại muốn chăn nuôi tôi - Sanh Lạc Lạc [Update 40/185] Drop

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      huhu. ngọt chết ta rồi. có 1 ng sủng mình như vậy cần j hơn nữa đây???
      công nhận lúc NC nằm im a Sâm sợ là đúng thôi. vì c ấy ko có nhịp tim. ko có hơi thở mà
      cơ mà có phải chị quên hàng trăm ng đứng nhìn ko? huhu. nhỡ mn thấy NC uống máu sao?
      thanks Fear nhiều nha nàng nhiều.
      fear thích bài này.

    2. huynhphuc9494

      huynhphuc9494 Active Member

      Bài viết:
      149
      Được thích:
      188
      Gặp LS chỉ số thông minh của NC tụt dốc ko phanh rồi kkk, Chào mừng NC ngốc quay trở lại, chào mừng những ngày được bao nuôi sắp tới của NC.
      susufear thích bài này.

    3. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 139: Tôi đồng ý với

      Về sau khi Nam Ca tinh tế hồi tưởng qua, lúc đó tựa hồ là lần đầu tiên Lệ Sâm chia sẻ nội tâm của mình cho nghe. Cũng là lần đầu tiên biết hóa ra cường đại như Lệ Sâm cũng lo lắng cùng sợ hãi. Mà người khiến lo lắng lại là chính mình.

      Mưa lớn ngừng lại, chân trời lộ ra chút xanh lam sau cơn mưa. Bên cạnh mùi máu tanh, hương vị xung quanh hai người thay đổi trở nên ngọt ngào.

      Nam Ca ma xui quỷ khiến gật đầu, đồng ý với : "Tôi lừa nữa."

      Lệ Sâm chụp vào trong ngực mình, giữa đuôi lông mày đều là vui vẻ. Theo cái con sinh vật biến dị kia bị Lệ Sâm giết chết, cái loại tính chất đặc biệt hấp dẫn Zombie người Nam Ca giống như là cũng biến mất.

      Vốn là Zombie bò ra từ Bắc Hải chìm, giờ phút này dưới ánh mặt trời đều chạy tứ tán. lâu sau liền tiêu thất tung thất ảnh.

      Tất cả người trong căn cứ mười bảy đều kiệt sức, có biện pháp lại đuổi bắt Zombie. đất bằng đột nhiên gia tăng nhiều Zombie như thế, chắc hẳn những dân chúng này sinh tồn càng thêm gian nan.

      Động vật đều biến dị, bước tiếp theo khả năng là đến phiên thực vật, tất cả mọi người lo lắng trùng trùng. Thậm chí có người còn che mặt khóc sụt sùi, nghĩ muốn thoát li Bắc Hải.

      Nhưng mà trời đất bao la, bọn họ có thể chạy trốn tới chỗ nào đây. Rời khỏi căn cứ còn có thể sống được sao? Lúc mọi người ở đây tuyệt vọng, có người nỉ non : "Người đàn ông cường đại kia bảo hộ chúng ta ?"

      Tất cả mọi người đem ánh mắt hy vọng đặt ở người Lệ Sâm, nhưng trong mắt Lệ Sâm cũng chỉ có mình Nam Ca mà thôi.

      Đám Zombie chạy tứ tán có chút ít hướng về phía đám Lệ Ngạn mà . Thể lực đám người này sai, thành quả gần đây săn giết Zombie cũng rất ràng. Rất nhanh liền giải quyết vài chục con.

      Mà Doãn Nam mang người đến lại ít hơn bọn họ rất nhiều, ứng phó với đám Zombie từ trong nước bò ra có chút cố hết sức. Nhưng ông ta biết nội tình con mình, liền với Doãn Húc Trạch: "Con mau tới khống chế chúng nó ."

      Doãn Húc Trạch quay đầu nhìn Doãn Nam, hào quang trong mắt ngược lại rất nhu hòa. ta lên phía trước hai bước : "Con trai biết ."

      Doãn Nam rất là hài lòng Doãn Húc Trạch, con trai của ông ta chính là cỗ máy giết người hoàn mỹ nhất. Xây dựng cơ sở chính có hơn phân nửa công lao đều là Doãn Húc Trạch.

      Tốc độ những con Zombie kia rất nhanh, vài người bên cạnh bọn họ đều bị thương. Doãn Nam lại sợ hãi, bởi vì ông ta biết Doãn Húc Trạch nhất định cứu mình.

      Ai biết, vốn là Zombie lung lay sắp đổ đột nhiên giống như là bị cái gì thao túng, mạnh mẽ lao tới chỗ Doãn Nam. Doãn Nam kinh hãi muốn dùng dị năng. Có lẽ hàng năm ở trong căn cứ xử lý vụ, lơ là rèn luyện chính mình. Mặc dù là người có dị năng cấp cao nhưng lại có quá nhiều kinh nghiệm.

      Mà con Zombie kia quả thực so với nhân loại còn thông minh hơn, Doãn Nam mơ hồ hiểu ra cái gì. Ông ta bên chật vật chống cự, bên mắng Doãn Húc Trạch: "Lẽ nào mày muốn giết tao sao nghịch tử!"

      Doãn Húc Trạch lại là vẻ mặt vô tội, nhìn Doãn Nam chật vật tránh né. Đáy mắt ta còn cất giấu vui vẻ: "Cha, tại sao ngài lại như thế? Ngài ràng biết thân thủ của con trai tốt mà."

      Con Zombie kia xác thực là bị ta thao túng, Doãn Nam dần dần phải là đối thủ của nó. Mắt thấy bị giết chết. Ông ta mới bắt đầu bực tức chửi ầm lên, về sau chỉ có thể năn nỉ Doãn Húc Trạch cứu mình.

      Có lẽ Doãn Húc Trạch sớm muốn giết ông ta, khổ nỗi trước kia ông ta ở trong căn cứ có quá nhiều người phòng vệ. có biện pháp động thủ. Lần này ta còn muốn cảm tạ cái người đàn ông gọi là Lệ Sâm kia dẫn hai cha con ta ra ngoài đấy.

      Về phần vài người ta kiểm kê, tất cả đều là tâm phúc của mình. Làm sao có thể cứu Doãn Nam chứ?

      Lại nhìn đám người Thẩm Cầm Nhã, cũng có ai có ý tứ muốn chìa tay giúp đỡ. Vừa nãy Doãn Nam muốn giam cầm Thẩm Cầm Nhã, bà chưa từng quên. Trần Bàn Tử cùng Lệ Ngạn càng có khả năng ra tay, Lệ Sâm có bảo bọn họ cứu người đâu.

      Doãn Nam đành phải khẩn cầu: "Các người cứu tôi, ai cứu tôi chính là cánh tay đắc lực trong căn cứ! Tôi cho các người quyền lợi, cho các người vật tư, cứu tôi... A!"

      Cuối cùng con Zombie kia cũng cắn đứt cổ Doãn Nam, Doãn Húc Trạch móc súng ra. Đầu tiên là nhắm ngay đầu con Zombie, phát súng bể đầu. Sau đó mới nhắm tới trái tim của Doãn Nam: "Cha, ngài minh cả đời khẳng định cũng muốn biến thành con Zombie để sống sót chứ, hãy để con trai đưa ngài đoạn đường ."

      Doãn Nam còn chưa kịp cái gì bị Doãn Húc Trạch giết chết.

      Lúc Thẩm Cầm Nhã nhìn thấy ta chuẩn bị bóp cò quay đầu . Căn cứ chính có quá nhiều tranh đấu, chuyện cha con trở mặt thành thù cũng hiếm thấy nữa rồi. Doãn Húc Trạch dám ở trước mặt bọn họ làm như thế lên ta khẳng định có chuẩn bị sẵn.

      Viên đạn xuyên thẳng vào trái tim, Doãn Nam liền mất mạng tại chỗ. Chỉ là nơi ngực ông ta vẫn còn ngừng phun ra máu tươi. Thân thể vô thức run rẩy chết nhắm mắt.

      Doãn Húc Trạch đến trước mặt cha. Ngồi xổm xuống, còn nhàng khép con mắt ông ta lại: "Cha, bị vũ khí mà mình tự tay bồi dưỡng giết có cảm giác như thế nào? Phàm là ngài từng đối với tôi có chút mến, tôi cũng trở thành thế này. Ngài đường bình an nhé."

      Thời điểm Doãn Húc Trạch đứng lên, mặt hề có chút bi thương. Thậm chí ta còn phi thường cao hứng. Bởi vì chỉ cần Doãn Nam chết , người lãnh đạo của khu vực Bắc Hải này ta!

      ta giả vờ như rất thương xót để cho thủ hạ nhặt thi thể của Doãn Nam, hơn nữa còn sai người đưa về cơ sở chính. như thế nào trước giờ Doãn Nam cũng là người lãnh đạo, nên cử hành tang lễ tử tế cho ông ta.

      tại, có chuyện quan trọng hơn tang lễ, đó là Doãn Húc Trạch phải về lôi kéo thế lực cho mình. Hơn nữa còn phải giải quyết toàn bộ người Doãn Nam để lại.

      Bắc Hải là trong hai căn cứ lớn nhất nước, bỗng nhiên thay đổi người lãnh đạo, chừng còn phải chịu áp lực từ bên căn cứ Thượng Kinh. Cho nên ta ràng cảm thấy rất hứng thú đối với Lệ Sâm cùng Nam Ca nhưng vẫn có biện pháp ở lại đây.

      Nhìn biểu của Lệ Sâm chắc cũng muốn gia nhập căn cứ mười bảy thôi, Doãn Húc Trạch trước khi còn khách khí với Lệ Sâm: "Tôi muốn về cơ sở chính trước, hy vọng có thể ở lại Bắc Hải đoạn thời gian. Điều kiện tôi đưa ra nhất định tốt hơn Doãn Nam nhiều, hơn nữa tôi miễn cưỡng mấy người."

      Mặc dù ta rất có thành ý nhưng Lệ Sâm ngay cả ánh mắt cũng thèm cho ta. Lệ Sâm chưa từng quên khi ở xe, Doãn Húc Trạch kia rất sợ chết. Mười căn cứ Bắc Hải rơi vào trong tay dạng người này, cũng biết phát triển thành cái dạng gì nữa.

      Doãn Húc Trạch mặc dù gặp trắc trở nhưng vẫn cười rời . Thẩm Cầm Nhã nhìn mảnh chiến trường hỗn độn, lại nhìn Lệ Sâm ôm lấy Nam Ca liền tới với Nam Ca: "Chúng ta trước tiên cứ về căn cứ ."

      Nam Ca gật đầu, sức lực của vốn khôi phục ít. Có thể tự mình được rồi nhưng Lệ Sâm như thế nào cũng chịu bỏ xuống. Nam Ca còn có chút tò mò muốn biết theo sau lưng Lệ Sâm là ai, có tới hai mươi mấy người đấy nhé.

      Lệ Ngạn từ lúc Lệ Sâm vừa mới bắt đầu cứu người ngừng dừng kinh ngạc. Người lợi hại như vậy lại là trai của mình sao? phải là ấy có dị năng sao? Người ấy cứu ra chính là chị dâu của mình? Lớn lên rất là đẹp nhưng vì sao lại muốn uống máu trai mình?

      trai Nam Ca đặc biệt lợi hại, đám Zombie này phải đều là chị ấy giết chứ? trai rốt cuộc là tìm được vợ lợi hại nha...

      Đương nhiên, để khiếp sợ Lệ Ngạn nhất phải là việc Lệ Sâm cắt cổ tay để Nam Ca uống máu tươi, mà là ấy ở trước mặt nhiều người như vậy hôn môi Nam Ca!

      Lệ Ngạn sờ sờ cái cằm, nghĩ thầm lấy tính tình của trai, tại thời điểm này mà lộ tâm tình ra ngoài như thế nhất định lần rất nghiêm túc.

      Diệp Thiệu cùng Lệ Ngạn cùng chỗ, ra hai chân ta vẫn run rẩy. là tình hình chiến đấu lúc nãy quá kịch liệt, ta vì Nam Ca cùng Lệ Sâm mà toát mồ hôi dầm dề.

      Bây giờ nhìn bọn họ đều có việc gì, ta bỗng nhiên trầm tĩnh lại. Phải dùng hết sức chống đỡ chính mình mới ngã xuống. Quan trọng nhất là, nhìn thấy Lệ Sâm hôn môi Nam Ca. Trong lòng Diệp Thiệu chỉ có chua xót, vậy mà lại có ý nghĩ phá hư bọn họ trong đầu.

      Đến cùng là lúc nào ta thay đổi cái nhìn khác về Lệ Sâm đây. Nghĩ tới lúc Lệ Sâm ôm Nam Ca ra khỏi phạm vi công kích, dường như người mạ tầng ánh sáng vàng. Diệp Thiệu thừa nhận cũng được, Lệ Sâm mới là người xứng đôi với Nam Ca.

      Tần Mộ Yên liên tục ở bên cạnh Lệ Ngạn, chỉ là thủy chung luôn trầm mặc. Căn cứ mười bảy, cũng về sau bao giờ trở về đây nữa. Kết quả bây giờ vẫn vào cái cửa chính này.

      Tân Vũ Hoa cùng Tông Hạo Hiên cũng được người cứu trở về, Diệp Thiệu trước tiên làm kiểm tra cho hai người bọn họ chút. Phát mặc dù có gãy xương nhưng lại nghiêm trọng lắm.

      Năng lực khôi phục thân thể của người có dị năng nhanh hơn rất nhiều người bình thường. Loại vết thương này nếu là người bình thường phải dưỡng hai tháng mới tốt được. Nhưng ở người bọn họ đoán chừng chỉ cần mười ngày là có thể khỏi hẳn.

      Thẩm Cầm Nhã vừa về đến căn cứ, dường như đều có người tâm phúc ào ào chạy ra chào đón kể chi tiết cho Thẩm Cầm Nhã tình hình chiến đấu trong mấy tiếng này có bao nhiêu thảm thiết.

      Lệ Sâm giờ phút này chỉ muốn cùng Nam Ca đơn độc ngây ngốc, với Thẩm Cầm Nhã: "Chúng tôi trở về phòng của Nam Ca trước ."

      Thẩm Cầm Nhã gật đầu: "Nam Ca biết đường, hai người nghỉ ngơi tốt ." Lệ Sâm coi như là cứu bà, Thẩm Cầm Nhã tạm thời cái gì cũng hỏi.

      Tiểu Đường đứng ở bên cạnh Thẩm Cầm Nhã, nhìn thoáng qua Nam Ca nằm ở trong ngực Lệ Sâm. Lại nhìn chút Tông Hạo Hiên nằm ở cáng, đáy lòng ra chua xót mãnh liệt.

      Ai, hóa ra Nam Ca sớm là danh hoa có chủ, các lại còn cảm thấy Nam Ca cùng Tông Hạo Hiên là đôi chứ. Nhìn Tông Hạo Hiên kia sắc mặt trắng bệch, đôi mắt đóng chặt. Chắc hẳn đoạn tình cảnh vừa nãy kia đối với ta mà cũng là đặc biệt đả kích.

      Chuyên môn của Diệp Thiệu ở trong căn cứ là tốt nhất, Thẩm Cầm Nhã cầu xin ta thành lập tổ bác sĩ chuyên môn chữa bệnh. Giúp những người bị thương lần này trị liệu. Diệp Thiệu bận đến chân chạm đất, người rất nhanh nhìn thấy bóng dáng.

      Các loại công tác giải quyết tốt hậu quả đều tiến hành, Trần Bàn Tử mang theo thủ hạ của mình còn có đoàn người Lệ Ngạn vẫn đứng ở cửa trụ sở.

      Thẩm Bằng chú ý tới bọn họ lâu, thời điểm nhìn từ đàng xa phát ra đôi mắt bọn họ có màu sắc. Ông ta thấy cũng có nguy hiểm gì nên nổi giận đùng đùng chạy tới, xả lên đầu Lệ Ngạn bọn họ trận quở trách: "Sao nào, các người phải về sau cũng trở về căn cứ mười bảy sao? Bây giờ là ruồng bỏ lời mình sao?"

      Lúc Thẩm Bằng đến, Lệ Ngạn cũng túm Tần Mộ Yên đến sau lưng. Trước kia khi tận thế vừa tới, thái độ Thẩm Bằng với bọn họ vẫn sai. Bởi vì bọn họ có thể nghiên cứu chế tạo ra rất nhiều thứ thực dụng, ngay cả hệ thống đường điện của căn cứ cũng là Lệ Ngạn mang người cải tạo.

      Nhưng sau khi vĩnh dạ xảy ra, hết thảy đều giống thế nữa.

    4. HY LAC

      HY LAC New Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      6
      hóng chg ms :th_76:
      fear thích bài này.

    5. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      ngày chết của Thẩm Bằng có lẽ ko còn xa nữa....
      thanks Fear nhaa
      fear thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :