1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mạt thế] Luôn có nhân loại muốn chăn nuôi tôi - Sanh Lạc Lạc [Update 40/185] Drop

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Sương đêm

      Sương đêm Member

      Bài viết:
      80
      Được thích:
      69
      hóng chương mới <3<3<3
      Tương Kỳ thích bài này.

    2. Tương Kỳ

      Tương Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      1,492
      Chương 11: Tôi là Nam Ca
      Edit: Tương Kỳ

      tại, ta là chỉ huy cao nhất ở thành phố này, thế nhưng lại bị người ta chửi thẳng vào mặt, Trần Bạch Kiêu tức giận.

      Nhưng ta bỗng nhớ đến người đàn ông đấu với mình hôm nay, giọng bỗng trở nên kinh ngạc: "Là !"

      Lệ Sâm chỉ lạnh lùng trả lời: "Sơ tán người dân."

      " tình hình cụ thể cho tôi biết, tôi mới có thể đưa ra quyết định tốt nhất." Trần Bạch Kiêu tạm thời lên trực thăng.

      Nhưng người kia nghe thấy lời của Lệ Sâm trong kênh quân đội đều thầm nghĩ Trần Bạch Kiêu lỗ mãng. Trong thời kỳ mọi tin đồn đều là nhảm nhí này, sao ta lại có thể khinh địch mà tin người như vậy?

      Lệ Sâm cũng úp mở, cảm giác vừa nãy của Nam Ca cho Trần Bạch Kiêu nghe.

      Mỗi câu ra, sắc mặt Trần Bạch Kiêu càng trở nên nghiêm trọng hơn.

      "Sao bỗng nhiên lại có nhiều Zombie đến phía Bắc như vậy?" Sau khi xong, ta lạnh người: "Là những người dân tụ tập kia!"

      Mấy Zombie kia có thể cảm nhận được sống, đương nhiên, điều đáng sợ hơn chính là có Zombie dẫn đầu cả bầy.

      Mạt thế chỉ vừa đến có vài ngày, thậm chí con người còn chưa thể tìm được nguồn nước và nơi cư trú tạm thời, thế mà Zombie có thể điều khiến được hơn mười nghìn đồng loại của chúng!

      Đây đúng là chuyện rất đáng sợ!

      "Có thể thử tập hợp mọi người lại, dùng tên lửa để tiêu diệt?" Trần Bạch Kiêu thương lượng với Lệ Sâm, hoàn toàn quên mất cả hai vừa đấu trận sống mái.

      "Sợ là được." tại Lệ Sâm cũng rất nôn nóng, siết chặt tay lái: "Vì tai nạn đáng sợ này, vệ tinh của căn cứ bị phá hủy hoàn toàn, vậy nên tính chính xác để tiếp cận mục tiêu được đảm bảo. Hơn nữa... nếu dùng tên lửa, cả phía Bắc thành phố nhất định trở thành đất hoang."

      Tên lửa là loại vũ khí rất đáng sợ, lại khiến môi trường ô nhiễm nặng, nếu phải bất đắc dĩ, nhất định được dùng đến nó.

      "Này được, kia cũng được!" Trần Bạch Kiêu hận thể chửi thề: "Thôi, trước tiên tôi sơ tán người dân , sau đó tiếp tục nghĩ cách."

      Sau khi xong, Trần Bạch Kiêu tắt tọa đàm.

      ta leo lên trực thăng, nhanh chóng đưa lệnh.

      Những người ở căn cứ bảo thủ nghe xong mệnh lệnh của ta đều phản đối ngay lập tức: "Sao có thể xác định bên kia lừa ? Hơn nữa, nhiều người như vậy làm sao có thể đưa hết được?"

      "Đưa được cũng phải đưa! Còn việc ta hay láo... Nếu có chuyện xảy ra, tôi chịu trách nhiệm toàn bộ!" Trần Bạch Kiêu gằn giọng, sau đó ngắt liên lạc.

      cho trực thăng về căn cứ mà bay đến phía Bắc.

      Lúc này, Lệ Sâm và Nam Ca ngồi trong xe, Nam Ca chợt nghe : "Đích đến của chúng ta là Bắc Hải."

      tại bọn họ cách phía Bắc rất xa, có thể rời khỏi nơi này.

      Nam Ca nhìn về phía trước, phát hướng xe chạy phải đến Bắc Hải!

      Đây phải đường trở lại phía Bắc à?

      Sắc mặt Lệ Sâm khiến người ta đoán được làm gì.

      Chỉ số IQ của Nam Ca vốn thấp, lại có tình cảm của con người, cái gì cũng trọn vẹn, thực biết người đàn ông này nghĩ gì.

      "Tôi muốn đến Bắc Hải tìm Lệ Ngạn..." xong, Lệ Sâm cua tay lái, xe chạy về hướng Bắc.

      Đối với quân nhân, thể trơ mắt nhìn nhiều người dân phải bỏ mạng.

      Vào thời khắc mặc quân trang người, thề, vĩnh viễn đặt quốc gia và nhân dân ở vị trí đầu tiên.

      chuẩn bị xong tinh thần hy sinh, dù trong lòng ngừng tự nhủ, nếu có quay lại cũng làm gì được, còn có thể khiến tính mạng trở nên nguy hiểm hơn.

      Nhưng mà, có cách nào thờ ơ được.

      biết vì sao, khi nhìn thấy Lệ Sâm như vậy, hề thấy sợ hãi.

      sợ đến gần đàn Zombie kia, cũng sợ người này muốn giết đồng loại của mình.

      ra vẫn hiểu Lệ Sâm nghĩ gì, nhưng trong lòng vẫn sót lại chút nhiệt huyết. Lúc này đây, đồng ý giúp đỡ cho Lệ Sâm.

      Sau khi im lặng lúc, Nam Ca với : "Tôi... có... cách... giúp... ."

      Lệ Sâm ngờ Nam Ca chủ động chuyện với mình. Trước đây, mỗi lần đụng tới chuyện này, sớm chạy càng xa càng tốt.

      Hơn nữa, đám Zombie này đều là đồng loại của , lại đồng ý đứng về phía con người sao?

      "Tôi có thể, cảm... nhận... được... chúng nó."

      Nam Ca chậm rãi nhắm mắt lại, phần máu Zombie dần dần thức tỉnh.

      Suy nghĩ của trở nên xa xăm và kéo dài, giống như kéo cả linh hồn rời , lẳng lặng lang thang bầu trời.

      Mặt đất vẫn tối om, bầu trời cũng chút ánh sáng nào.

      nhìn thấy rất rất nhiều Zombie, chúng chậm chạp về phía Bắc.

      mặt của chúng đều là máu, giống như bầy thú dữ lao đến bựa tiệc của mình.

      Lệ Sâm biết Nam Ca chậm, cũng may là vẫn hiểu gì, vì thể : " phụ trách nhận biết, tôi hỏi có thể gật hoặc lắc đầu."

      "Những Zombie kia vẫn còn rải rác à?"

      Đầu tiên Nam Ca gật đầu, sau đó lại lắc đầu.

      Xem ra lúc này bọn chúng vẫn còn rải rác, chưa có dấu hiệu tập trung lại.

      "Có phải có Zombie cấp cao chỉ huy chúng nó ?" Lệ Sâm lại hỏi.

      Nam Ca rất mệt, thế nhưng vẫn cố gắng tìm kiếm, cuối cùng, trong đám Zombie đông đúc, phát ra nguồn lực cực mạnh.

      Vì thế gật mạnh.

      "Có thể xác định vị trí của nó ?" Để người dân bình thường đánh nhau với mười nghìn Zombie là chuyện thể, chỉ có thể bắt giặc phải bắt được vua.

      Nam Ca mở mắt, nhìn về phía Lệ Sâm: "Có thể."

      Mắt Lệ Sâm sáng lên, xe chạy nhanh hơn.

      Rất nhanh xe đến phía Bắc, họ chọn vị trí bên đường để nấp.

      Trước mắt, khắp nơi đều là Zombie, quần áo của chúng tả tơi, có già có trẻ, ánh mắt trống rỗng, hề có suy nghĩ.

      Đừng là Lệ Sâm, ngay cả Nam Ca cũng cảm thấy da đầu tê tê.

      chỉ chỉ về hướng trong bầy Zombie: "Kia..."

      Thủ lĩnh của Zombie ở hướng đó.

      tại tâm trạng Nam Ca rất bực bội, quả là người tài có người tài, hàng tốt có hàng tốt hơn. Lúc ở trước bệnh viện, thu nạp được ba đàn em còn khiến đắc ý mấy ngày.

      Bây giờ nhìn người ta kìa! Đó mới là Zombie thực thụ á! Trâu bò đến mức có thể chỉ huy cả mười nghìn Zombie!

      xấu hổ muốn chết luôn.

      Lệ Sâm nhìn về phía Đông, là con người, thể chạy ào vào trong đám Zombie được, cho nên chỉ có thể ký thác mong muốn vào Nam Ca.

      Lúc này, cảm giác đàn áp của biến mất, còn chút tăm hơi. Lệ Sâm nhìn chăm chú: "Tiểu câm điếc, tôi muốn xin giúp tôi việc."

      Nam Ca vốn muốn đồng ý. muốn rời khỏi người đàn ông này, trở về với cuộc sống của mình.

      Có lẽ theo đám Zombie này cũng tệ, nhất định có nhiều máu người để uống.

      quay đầu, nhìn Lệ Sâm như hỏi vì sao phải giúp .

      Lệ Sâm hít hơi, với Nam Ca: " quên là ở phía Bắc còn có người mà muốn tìm sao? Nếu để chúng vào trong, người đó có thể chết."

      Mặt Nam Ca thay đổi, biết người mình muốn tìm là ai.

      ra bây giờ Lệ Sâm có thể lấy súng ra, tiếp tục uy hiếp Nam Ca, nhưng thể làm vậy.

      cần Nam Ca tin tưởng, phải đứng ở phía đối lập với .

      " phải muốn máu của tôi à? Sau khi chuyện này thành công, tôi có thể cho ." Lệ Sâm ra đòn sát thủ, quả nhiên, mắt Nam Ca sáng lên.

      "... ... phải... giữ lời." Nam Ca có chút tin.

      Lệ Sâm đặt tay lên vai : "Nhất định giữ lời."

      Nam Ca nhếch môi cười, tuy bây giờ mặt hơi khó coi chút.

      "Thành... giao."

      Sau khi đồng ý, mới phản ứng được, Lệ Sâm còn chưa cho biết rốt cuộc là phải giúp thế nào?

      Nhưng mà muốn uống máu Lệ Sâm như phát điên rồi, còn điên cuồng hơn cả đám Zombie ngoài kia muốn ăn người!

      Lệ Sâm cầm vật giống cúc áo dán ngực .

      "Chuyện rất đơn giản, tìm Zombie thủ lĩnh, tiếp cận nó, sau đó dán cúc áo lên người nó, nhấn vào cái cúc. có ba phút để rời khỏi đó. Tiểu câm điếc, có thể làm được ?"

      Nam Ca nghĩ thầm, tuy tốc độ của rất chậm, nhưng chắc là có thể làm được, vì thế gật đầu.

      "Chuyện này thể chậm trễ được, phải chắc chắn lại gần được." Lệ Sâm cởi dây an toàn ra cho Nam Ca, để xuống xe.

      Nam Ca cúi đầu nhìn cúc áo dán ngực mình, sau khi được hai bước, quay lại nhìn Lệ Sâm.

      Lệ Sâm lạnh lùng đứng ở chỗ cũ, biết phải diễn tả cảm giác của mình lúc này thế nào.

      Tiểu câm điếc tin , đồng ý làm chuyện này, nhưng cũng cho biết việc này rất nguy hiểm.

      có thể bị bầy Zombie chắn mất, cũng có thể phải trở nên phụ thuộc vào Zombie thủ lĩnh kia.

      chừng, mất ý thức, biến thành cái xác hồn.

      Lòng của Lệ Sâm chợt trở nên khó chịu.

      ràng nên có lòng trắc với Zombie, thế giới bây giờ, phải tiêu diệt bọn chúng.

      Lúc này đây, vì bảo vệ người dân, phải đẩy Nam Ca ra ngoài.

      Cho nên lúc chuyện với Nam Ca, giọng điệu của rất dịu dàng.

      Nam Ca còn nhếch môi cười, phát con đường phía trước nguy hiểm như thế nào.

      chậm: "Nam... Ca."

      Sau khi nghe xong, Lệ Sâm mở to mắt nhìn, hỏi : "Đây là tên của ?"

      Tim của như có ai đó bóp chặt.

      Hóa ra giữ ở bên mình lâu như vậy, lại biết gì về .

      Chỉ là tiểu câm điếc, tiểu câm điếc...

      Nam Ca cười rực rỡ, dù sao sau khi quay lại, có thể uống máu người này rồi! là quá mức mong đợi!

      "Ừ."

      Nam Ca nhiều, xoay người rời , rất nhanh hòa mình với bầy Zombie.

      ràng ánh mắt của trống rỗng, nhưng Lệ Sâm nghĩ mình từng nhìn thấu rất nhiều điều lại chú ý đến.

      cho biết tên của mình, là muốn nhớ .

      Nhưng Nam Ca còn có thể trở về sao?

      Lệ Sâm vô thức bước về trước, muốn kéo Nam Ca về, nhưng vẫn chỉ trơ mắt nhìn rời .

      Nam Ca, Nam Ca, thầm gọi tên mấy lần. Cuối cùng, ép bản thân thu hồi tầm mắt, lấy bộ đàm ra.

      Kết nối với phía Trần Bạch Kiêu, giọng Lệ Sâm bình bình: "Tôi có cách đuổi Zombie ."



      Hết chương 11

    3. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      Hay quá, sắp được uống máu Sâm rồi
      ThiênMinh thích bài này.

    4. Sương đêm

      Sương đêm Member

      Bài viết:
      80
      Được thích:
      69
      k biết chị nam ca có bị sao k nữa hóng chương mới<3<3<3

    5. luuhoatien

      luuhoatien New Member

      Bài viết:
      18
      Được thích:
      16
      Mình đợi chương mới của bạn

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :