1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mạt thế] Luôn có nhân loại muốn chăn nuôi tôi - Sanh Lạc Lạc [Update 40/185] Drop

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 128: Bị nhiễm virus

      Trong ba ngày này, Diệp Thiệu phát Lệ Sâm mỗi buổi tối đều ra ngoài chuyến. Sau đó ướt ống quần trở về. Tuy nhiên hành tung của ta, Lệ Sâm có cùng bất luận kẻ nào .

      Tối hôm đó, Lệ Sâm còn kiểm lại tinh hạch trong tay chút. có tám trăm viên rồi. khẽ thở dài nghĩ tới tinh hạch trong tay Nam Ca khẳng định càng nhiều hơn, cũng thể bị rơi xuống phía sau.

      Kỳ Lệ Sâm nghĩ sai rồi, cũng là bởi vì tinh hạch quá nhiều. Nam Ca đếm hết nên cũng chỉ để lại chút viên nhìn đặc biệt xinh đẹp, còn có của hệ tinh thần.

      A đúng rồi, vài ngày gần đây săn giết Zombie còn lấy được năm miếng tinh hạch màu đen. Mọi người cũng biết tinh hạch này là hệ gì cho nên cũng giao hết cho Nam Ca.

      Bọn họ thẳng đường, giờ cách Bắc Hải chỉ có ba ngày lộ trình. Thẩm Cầm Nhã còn cố ý kế hoạch, buổi tối mở ra cho mọi người hội ý. là ngày mai muốn đường vòng từ bên ngoài Bắc Hải chìm, đó là chỗ nước sâu cho nên gặp được quá nhiều Zombie.

      Gần đây mọi người giết Zombie giết đến mỏi tay, vài em nghe thế hiển nhiên thở phào nhõm: "Lần đầu giêt Zombie giết đến chán ghét, vài ngày em muốn thấy chúng nó đâu."

      Nam Ca nghe các ấy líu ríu cũng gì, dù sao muốn khốc cơ mà!

      Ngày thứ hai, lên đường dựa theo kế hoạch Thẩm Cầm Nhã. Bên ngoài chỗ nước sâu xác thực có quá nhiều Zombie, thế nhưng vẫn có chút ít rải rác chạy theo xe, vẫn cần người đằng sau xử lý.

      Nam Ca lần này ngồi ở chỗ ngồi phía sau Hummer, xe con bọn họ đầu. Từ ngoài cửa xe nhìn về phía bên phải là thành thị biến thành đống hoang tàn, thê lương hiu quạnh. Từ bên trái nhìn chính là biển cả mênh mông, chỗ này vốn cũng là bộ phận của thành phố Bắc Hải. Kết quả bởi vì địa thế trầm xuống, nước biển chìm ngập. nhìn thấy nửa điểm thành thị nữa.

      Hôm nay ánh mặt trời coi như tệ, cộng thêm có nước biển biểu . Biển cả tỏ ra lấp lánh như giấy tráng phim, sóng nước lăn tăn óng ánh ánh sáng.

      Nam Ca ngồi ở bên trái, còn mở cửa sổ xe ra. Gió biển xen lẫn loại mùi ngai ngái hiểu thuận theo cửa sổ xe xông tới. Nam Ca giờ rất hưởng thụ chuyện có thể ngửi thấy mùi vị, mỗi loại hương vị cũng có thể mang cho xúc động giống nhau.

      Tuy nhiên cũng bởi vì mở cửa sổ nên những con Zombie đuổi theo kia đều thích công kích .

      Tông Hạo Hiên bởi vì đám Zombie này mà lái xe cũng lái được bảy vặn tám vẹo. Tân Vũ Hoa sợ hãi mấy con Zombie này làm Nam Ca bị thương.

      Mà để cho bọn họ cảm giác được bất khả tư nghị là, Nam Ca lần này thế nhưng chưa có rút đao ra. Những con Zombie đều thi nhau rớt vào trong biển cái rầm!

      Đây là có chuyện gì?

      Chỉ có Nam Ca biết là vì lười phải động thủ cho nên vận dụng chút tinh thần lực. Bây giờ mấy con này theo ý đều quá yếu, tùy tiện cũng có thể khống chế chúng.

      Bởi vì tác dụng tinh thần lực, thời điểm liên tục chuẩn bị đến bên ngoài Bắc Hải. Bọn họ cũng có đụng phải Zombie tấn công với quy mô lớn. Chỉ là khi chuẩn bị vào ngoại thành lại đụng phải Zombie ở thị trấn phụ cận lao ra.

      Giờ phút này bọn họ khoảng cách chìm đắm Bắc Hải cũng phải là rất xa, Nam Ca xuống xe sau, sau lưng liền là mảng lớn màu lam biển cả làm bối cảnh.

      Tông Hạo Hiên bọn họ cũng muốn để Nam Ca đến làm mối mãi cho nên lần này đợi đám Zombie này xông lên, ta cùng Tân Vũ Hoa xông lên trước.

      Người của Thẩm Cầm Nhã cũng yếu thế, vài chục người đồng loạt ra tay. Tình cảnh đặc biệt đồ sộ, các loại màu sắc của dị năng hội tụ cùng nhau, trông giống như là cầu vồng.

      Nam Ca lần đầu thanh thản rảnh rỗi liền ngửa đầu xem mặt biển rộng lớn. bầu trời tối om om bay tới đám chim biển, Nam Ca chỉ nhìn cái liền thu hồi lại ánh mắt.

      Chiến đấu gần kết thúc, Nam Ca nghĩ bổ sung vài đao. Ai biết những con chim biển kia thế nhưng hướng tới đám người cúi đầu vọt xuống!

      Đúng vậy, riêng gì đối mà còn đối với người khác!

      Nam Ca là người đầu tiên phát giác được điểm này, chém chết hai con chim biển xong liền hô to: "Cẩn thận mấy con chim này!"

      Thẩm Cầm Nhã bọn họ hướng ra khá xa cho nên trước tiên liền cảnh giác nhìn, mà Tông Hạo Hiên biết sao lại biến thành cách mình gần nhất. Ở thời điểm tự mình chém chết chim biển, quần áo ta bị con chim biển phá hỏng. Mặc dù ta lập tức khởi động dị năng hệ sấm sét nhưng cánh tay vẫn bị chim biển cào bị thương.

      "Tông Hạo Hiên!" Nam Ca sốt ruột hô tiếng, bởi vì tinh thần có chút tập trung. Có chim biển lại xông qua, dĩ nhiên là dùng tay ngăn cản, ngoài sở liệu bàn tay cũng bị thương.

      Nam Ca mãnh liệt co chặt đồng tử lại bởi vì còn nhớ máu tươi của mình là màu đen!

      Tông Hạo Hiên cũng chú ý tới chuyện này, lập tức xông qua ôm lấy Nam Ca. Ngăn trở ánh mắt của người khác, dị năng của ta cũng công kích những con chim biển kia.

      bao lâu, trừ những con cao bay tránh thoát kiếp, chim biển khác đều chết tay mấy người này.

      Sắc mặt Thẩm Cầm Nhã ngưng trọng dị thường, kiểm tra chút chim biển này quả nhiên phát người chúng có tình huống biến dị!

      Lẽ nào động vật khác cũng giống nhân loại, khó thoát khỏi loại vận rủi này sao?

      Thẩm Cầm Nhã mang bác sĩ đến bên cạnh Tông Hạo Hiên, ngưng trọng hỏi: "Hai người vừa mới có phải đều bị cào ? móng vuốt mấy con chim biển này khả năng có virus Zombie."

      mặt Tông Hạo Hiên có thay đổi, ta chỉ cúi đầu nhìn thoáng qua lòng bàn tay Nam Ca, kết quả, cảnh tượng chứng kiến khiến ta rất kinh ngạc.

      Màu sắc máu của Nam Ca thế nhưng có khác biệt quá lớn so với người thường! Giống như chỉ đậm hơn chút vậy? nhìn kỹ cũng nhìn ra.

      Nam Ca cũng ngây người mà. là quá lâu có bị thương, cũng phát thân thể của mình biến hóa. Nghe được Thẩm Cầm Nhã hỏi, Nam Ca phất tay: "Tôi sao, Tông Hạo Hiên cũng..." Mới vừa mấy chữ, liền lên tiếng.

      Bởi vì miệng vết thương của Tông Hạo Hiên lấy tốc độ nhanh rữa nát, ta bị lây bệnh!

      Thẩm Cầm Nhã cắn răng, trưng cầu ý kiến Tông Hạo Hiên: "Nhất định phải cắt tay, nếu virus rất nhanh lan tràn đến toàn thân."

      Chỉ là vết cào , tại cũng thối rữa đến còn hình dáng. Nam Ca muốn biết những con chim biển kia đến cùng là như thế nào mới có thể biến dị đến mức này!

      Tân Vũ Hoa xông lên, vô thức muốn cự tuyệt. Dù sao đây chính là cánh tay, sao có thể cắt liền cắt đây? Tuy nhiên cậu cũng minh bạch, mạng so với cánh tay còn trọng yếu hơn. Nếu như cắt tay, ta liền sống được.

      Trong lòng Nam Ca cũng rất chua xót, ngẩng đầu nhìn Tông Hạo Hiên. biết nên khuyên ta như thế nào.

      Tông Hạo Hiên lại thoải mái cực kỳ: "Vậy cắt tay , phiền toái thẩm tỷ."

      xong ta định cùng Thẩm Cầm Nhã xe, vừa mới chuyển đầu. Nam Ca vươn tay lên liền bắt lấy cánh tay ta.

      Phía kia vừa lúc là miệng vết thương ta, lông mày Tông Hạo Hiên cũng có nhăn cái. Chỉ xoay người hỏi Nam Ca: "Sao thế?"

      Nam Ca rất muốn , tôi cũng là bác sĩ, cũng cắt tay nhưng mà câu cũng nên lời.

      "Tông Hạo Hiên, thực xin lỗi..." cảm giác được rất áy náy, nếu như có thể sớm thăm dò đám chim biển kia chút cũng tạo thành hậu quả này...

      Ánh mắt Tông Hạo Hiên sững sờ, lập tức giống như là hàn băng hòa tan trở nên nhu hòa: " nào có sai gì chứ." xong, ta từ từ tách tay Nam Ca ra, hộ tống Thẩm Cầm Nhã cùng bác sĩ lên xe.

      Sau khi lên xe, bác sĩ giúp ta làm thao tác siết tay ngăn độc. Hơn nữa còn nhanh chóng tiến hành tiêu độc dụng cụ, rất nhanh có thể chuẩn bị phẫu thuật cắt tay.

      Nam Ca chờ ở ngoài xe, sau lưng là biển rộng. Thứ đó với có lực hấp dẫn gì. lần đầu tiên phát , rốt cuộc bản thân mình đem đám nhân loại này trở thành đồng bạn. Tông Hạo Hiên, Tân Vũ Hoa, Thẩm Cầm Nhã, còn có những người khác đều hy vọng những người ấy bị thương.

      Nước biển sau lưng còn ngừng vỗ vào bờ biển, trong nước có con vật khổng lồ hướng tới chỗ này mà lội. Lần này Nam Ca lập tức phát giác được, với mọi người: "Trước tiên lái xe xa ít!"

      Vốn là trong xe cũng chuẩn bị mổ, Nam Ca vừa . Các chỉ có thể tạm ngừng chút.

      cách khác, xe mới lái . Nam Ca nhìn thấy thứ biển hung mãnh giống như là con trăn lớn vậy, nó dũng mãnh từ trong nước biển vọt lên!

      Mà miệng nó hứogn tới mấy người bờ biển! Nếu như phải là vừa mới nãy Nam Ca báo động trước. Cái miệng to như chậu máu kia quét tới, bọn họ nhất định chết thảm!

      Tân Vũ Hoa cũng hoảng sợ, thấy giao xà còn quét đuôi lên bờ, sắc mặt cậu tái nhợt hỏi: "Đây rốt cuộc là cái gì..."

      "Sinh vật nước biến dị." Nam Ca lạnh lùng xong, mang theo thanh đao xông lên.

      "Nam Ca tỷ! chị làm cái gì thế!"

      Còn có thể làm gì, đem đồ quỷ này giết! Chỉ dựa vào vài con chim biển, sao có thể hết giận đây!

      Con trăn lớn thấy Nam Ca nhảy qua liền há mồm muốn cắn , Nam Ca dùng tinh thần lực mãnh liệt áp chế nó. Con trăn thống khổ bi thương rít tiếng, thân thể chao đảo. Nam Ca liền nhảy lên đầu nó.

      Cao cao giơ thanh đao trong tay lên mạnh mẽ đâm xuống cái đầu lâu bên dưới! Nam Ca vừa nghĩ tới Tông Hạo Hiên sắp phải mất cánh tay. Đôi mắt đều đỏ lên, hét lớn tiếng. Đằng sau gáy con trăn lập tức vẩy ra cột máu!

      dùng hết sức lực trong người, lưng con trăn này vốn rất trơn. còn hung hăng đạp cước, mượn trọng lực nắm lấy thanh đao ấn xuống.

      Con trăn lớn càng cuồng bạo hơn, thiếu chút nữa ném Nam Ca xuống. Chờ Nam Ca nhảy lên mặt đất, đầu nó bị Nam Ca chém nửa. Rít lên tiếng liền rơi vào trong nước biển.

      biển mạnh mẽ quằn quại vài cái, con trăn lớn này liền tắt thở. Lập tức trong nước biển xuất ít cá lớn cá , thậm chí còn có Zombie biến dị gặm cắn thi thể con trăn kia. lâu sau bờ biển liền triệt để bị nhuộm đỏ, còn con trăn lại là cục xương cũng còn dư lại.

      Những người khác mắt thấy toàn bộ quá trình, lại nhìn Nam Ca, ánh mắt cũng biết là mang theo kính sợ hay là sùng bái.

      Chỉ biết là ấy lợi hại đến nghịch thiên rồi!

      Trong lòng Nam Ca vẫn buồn bực nhưng vẫn nhấc theo đao đến bên cạnh xe tải hỏi tình huống bên trong.

      Vốn tưởng rằng Tông Hạo Hiên cắt tay, ai biết bác sĩ thế nhưng lao ra kêu: "Miệng vết thương của ta... Miệng vết thương..."

      "Miệng vết thương như thế nào?" Nam Ca trực tiếp nhảy lên xe, chính mình nhìn vào trong.

      Những người khác cũng vây lại đây, nghe bác sĩ kia ngạc nhiên mừng rỡ mà tỏ vẻ: "Miệng vết thương thế nhưng tự mình khép lại! Virus tiêu tán!"

      "Cái gì?" Toàn bộ mọi người rung động, đây chính là độc của Zombie đấy. thể cứu được! Bọn họ ở ngoài dã ngoại, sợ nhất chính là bị thương cùng bị nhiễm. tại Tông Hạo Hiên thế nhưng có thể tự mình khép lại? ta đến cùng có thể chất gì chứ?

      Tông Hạo Hiên vốn cũng cho là mình nhất định phải mất cánh tay, ai biết thế nhưng có biến hóa. ta ngồi dậy, nhìn vết máu khô khốc bên cạnh miệng vết thương, suy nghĩ sâu xa.

      Đó cũng phải là máu của mình.

    2. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 129: Căn cứ mười bảy

      Nam Ca đứng ở xe, nghe cần cắt tay cũng cao hứng. Đối mặt với Tông Hạo Hiên, lần đầu cười đến vui vẻ như vậy. Hơn nữa vốn là bác sĩ, còn tự mình tiến lên làm kiểm tra cho ta.

      Miệng vết thương mặc dù khép lại với tốc độ nhanh, nhưng virus lại tiêu tán nhanh hơn. Vừa mới nãy miệng vết thương còn tím xanh, giờ thay đổi trở nên đỏ tươi.

      Tông Hạo Hiên ngồi xe nhìn Nam Ca chuyên chú kiểm tra miệng vết thương. Ánh mắt cũng thay đổi càng thêm thâm thúy. Đợi đến khi Nam Ca buông tay ra, cao hứng tái diễn: "Xác thực là có việc gì rồi."

      Lúc này bọn Thẩm Cầm Nhã mới thở phào nhõm, nhiều em nếu như phải là bận tâm còn xe cũng muốn nhảy dựng lên rồi.

      Vốn các ấy đem Tông Hạo Hiên trở thành là thần tượng, tại lại càng ngừng đến gần hỏi: "Tông Hạo Hiên, thể chất của đến cùng là cái gì? Lẽ nào có thể chống virus sao?"

      "Tông Hạo Hiên, trước kia cũng biết mình có dạng năng lực này sao?"

      "Ai nha, lợi hại như thế khẳng định là trước đến giờ đều có bị thương qua."

      Lần này Tông Hạo Hiên bị thương, phần rất lớn cũng là do chính bản thân ta cẩn thận. Dù sao, trước hôm nay ai cũng chưa từng thấy động vật biến dị. Mà bây giờ, những sinh vật này hiển nhiên là có khí thế rất hung hăng.

      Vốn là Zombie cũng rất khó giải quyết, tại hơn nửa động vật và toàn bộ Bắc Hải cũng như cùng tiến vào thời kỳ trời đông giá rét.

      Tông Hạo Hiên nghe câu hỏi của các , trong khoảng thời gian ngắn biết nên bắt đầu trả lời từ nơi nào. Dù sao ta chỉ là bị thương cánh tay, đơn giản băng bó xong liền đứng lên: "Lần này phiền toái mọi người rồi."

      Thẩm Cầm Nhã như có điều suy nghĩ nhìn ta, ngược lại mỉm cười : " phiền toái. Nhưng về sau cậu... Có tính toán gì ?"

      Tông Hạo Hiên có thể chất như vậy nhất định dẫn tới thượng tầng coi trọng. Tân Vũ Hoa theo ở đằng sau Nam Ca lại đây, lo lắng Thẩm Cầm Nhã đem Tông Hạo Hiên đưa làm người thí nghiệm. Lập tức : "Lần này khẳng định là vì thân động vật kia mang theo virus có cái gì nguy hại, Tông Hạo Hiên ấy cũng phải là có thể chất đặc thù đâu."

      Thẩm Cầm Nhã thở dài: "Các cậu yên tâm, tôi nhất định kín miệng, việc này ra ngoài." Bà ấy hiểu được lý do mấy người này phòng bị, Tông Hạo Hiên cũng cảm tạ Thẩm Cầm Nhã lý giải, mang Nam Ca cùng Tân Vũ Hoa xuống xe.

      Đoàn xe lần nữa lên đường, Tông Hạo Hiên bởi vì cánh tay còn mang viết thương, xe liền để Tân Vũ Hoa đến lái. Nam Ca cùng Tông Hạo Hiên đều ở ghế sau, còn nằm sấp ở cửa kính xe hướng lên bầu trời xem. Mặc dù tạm thời có chim biển bay tới, chút cũng dám xem thường.

      Tông Hạo Hiên sớm chú ý tới người Nam Ca ướt nhẹp, cái tay ta lên miệng vết thương cánh tay. Sau đó hỏi Nam Ca: "Vừa mới nãy thời điểm tôi muốn cắt tay xảy ra chuyện gì?"

      Nam Ca nghiêng đầu, có chút đắc ý : "Vừa mới có con trăn lớn từ trong biển vọt lên, bị tôi giết rồi." cong còn làm động tác cắt cổ.

      xe đều là đàn ông, Nam Ca cũng có tiện thay quần áo. sau , mặc quần áo ướt lên người cũng có cảm giác gì.

      Ngược lại Tông Hạo Hiên lấy cho cái khăn lông sạch , để cho tự mình lau lau đầu tóc.

      " Động vật trong nước biển cũng thay đổi dị thường." Tông Hạo Hiên khẳng định .

      Nam Ca mặc dù sợ hãi những vật này, nhưng dù sao biển cả quá lớn. Bắc Hải lại ở gần mảnh đại dương mênh mông, nếu như này mấy động vật tụ họp mà đến, ai có thể chống cự được?

      Tông Hạo Hiên lại suy tư chuyện khác, ở thời điểm Nam Ca lau tóc. ta nhìn nhìn lòng bàn tay , miệng vết thương khép lại.

      Vừa mới nãy chính là ấy đem máu, dính vào vết thương mình...

      Ý thức được điểm này, Tông Hạo Hiên ngưng trọng hỏi: "Nam Ca, bằng chúng ta thay đổi tuyến đường những thành thị khác ."

      Nam Ca ngạc nhiên "Hả?" tiếng: "Vì sao Bắc Hải? Lệ Sâm còn ở Bắc Hải chờ tôi mà." Đây là ước định của cùng Lệ Sâm, bản thân thời gian dài như vậy liên tục ở gấp rút lên đường chính là vì có thể nhìn thấy .

      Trong mắt Tông Hạo Hiên lên tia đau lòng, còn hết sức khuyên : "Bắc Hải an toàn, chúng ta vẫn nên đổi chỗ khác, sau đó truyền tin cho Lệ Sâm, để ta đến tìm ."

      Nam Ca tại cũng ngốc, trực tiếp lắc đầu: "Tôi căn bản là liên lạc với ấy được. chỗ khác, ấy tìm thấy mất. sau , tôi là con Zombie, các người trước kia cũng có quan tâm qua tôi an toàn hay an toàn mà."

      "Nam Ca!" Tông Hạo Hiên có chút tức giận: " có biết hay tại ..."

      đến nửa, đối mặt với ánh mắt trong suốt của Nam Ca. ta lại biết nên mở miệng thế nào.

      Nam Ca còn ngơ ngác nhìn ta đâu, kết quả Tông Hạo Hiên được nửa thế nhưng tiếp tục. bĩu môi, đầu tóc cũng lau sai biệt lắm liền đem khăn lông gấp lại rồi bỏ xuống.

      Tông Hạo Hiên cuối cùng thở dài hỏi Nam Ca: "Nếu như tôi khăng khăng muốn mang sao?"

      Tân Vũ Hoa lái xe, quả thực biết đây rốt cuộc là cái gì. Tông Hạo Hiên trước kia đối với Nam Ca phải là rất lãnh đạm sao, tại trong lòng còn tính toán cái gì đấy?

      Nếu quả muốn cho Nam Ca Bắc Hải, vì sao đem nguyên nhân chân chính cho ấy biết?

      Nam Ca nghe Tông Hạo Hiên , ánh mắt bỗng nhiên lạnh xuống. Tay cũng đặt đao: "Người nào cản trở tôi cũng đừng trách tôi khách khí. Tông Hạo Hiên, bây giờ phải là đối thủ của tôi."

      Tông Hạo Hiên đúng là ý thức được điểm này, mới trầm thấp như thế. Nam Ca cần ăn cơm cần nghỉ ngơi, tính cảnh giác quá mạnh mẽ, giá trị võ lực nghịch thiên. Bất kể là bỏ thuốc hay là cùng Nam Ca chiến đấu đều chế phục được ấy.

      Cộng thêm Thẩm Cầm Nhã lòng muốn dẫn bọn họ về căn cứ mười bảy chỉ sợ sợ cũng để bọn họ rời . Tông Hạo Hiên chỉ có thể tựa lưng vào ghế ngồi, có chút thống khổ nhắm mắt lại.

      Mà thôi, nếu quả muốn lấy thân thể con người làm thí nghiệm, cùng lắm là mình thay thế Nam Ca thôi.

      Còn như bí mật máu của hãy để ta giữ kín cả đời.

      Nam Ca thấy Tông Hạo Hiên bướng bỉnh nữa, cho rằng vừa nãy ta giỡn. lần nữa nằm xuống cửa sổ, nhìn ra phía ngoài. Mặt biển kia tầng tầng khuấy động giờ phút này ở trong mắt Nam Ca tồn tại bất luận mỹ cảm gì.

      "Về sau nên tùy tiện mấy lời này, tôi coi là ." Nam Ca lầm bầm câu.

      Vừa mới nãy Tông Hạo Hiên bị thương mình lo lắng cho ta như vậy hiển nhiên là coi ta như đồng bạn. Nếu như đồng bạn phản bội mình, vậy Nam Ca cảm thấy rất bi thương.

      Tông Hạo Hiên "Ừm." tiếng gần như thể nghe thấy.

      Bởi vì chuyện động vật biến dị, Thẩm Cầm Nhã ở đường cũng chịu trì hoãn. Coi như là vào buổi tối cũng chỉ nghỉ ngơi và hồi phục chút liền theo ngoại thành hướng về Bắc Hải.

      Thể chất hấp dẫn Zombie của Nam Ca là chuyện phiền toái, đường bọn họ cũng gặp qua mấy lần Zombie vây công. Cũng may kinh sợ mà nguy hiểm.

      Chạng vạng ngày thứ hai, bọn họ cuối cùng cũng về căn cứ mười bảy.

      đến đây Thẩm Cầm Nhã vẫn luôn chưa cho bọn họ biết về chuyện của căn cứ này. Nam Ca biết là hiểu biết tình huống hay là bởi vì giác quan nhạy cảm mà nghe qua Thẩm Cầm Nhã cùng trợ thủ nhắc tới.

      Ba người nếu đều biết chuyện của Thẩm Cầm Nhã, lúc ngồi trong xe con lái vào cửa chính căn cứ mười bảy cũng có cái gì kinh ngạc.

      Cuối cùng là đem xe dừng lại liền có người của căn cứ mười bảy tiến lên đón chào. Người đàn ông đầu lĩnh kia, xem ra so với Thẩm Cầm Nhã trẻ hơn mấy tuổi, cùng bà ấy lớn lên có bảy phần tương tự.

      Đợi đến khi đoàn người Tông Hạo Hiên bọn họ xuống xe, Thẩm Cầm Nhã giới thiệu lẫn nhau cho bọn họ: "Đây là em trai của tôi, cũng là người lãnh đạo căn cứ mười bảy, Thẩm Bằng."

      Sau đó bà vừa nhìn về phía Thẩm Bằng: "Đây là đồng bạn bọn chị gặp được ở đường, bọn họ đặc biệt lợi hại. Nếu như có bọn họ chiếu ứng, chúng ta cũng lấy được thiết bị sạch nước."

      Tông Hạo Hiên như cũ đứng ở phía trước Tân Vũ Hoa cùng Nam Ca, nhàn nhạt nhìn Thẩm Bằng cái. Mày người đàn ông này nhíu lại, mặc dù ngoài miệng chưa nhưng Tông Hạo Hiên vẫn như cũ nhìn ra khinh miệt trong mắt ta.

      Ở tận thế nên cẩn thận chút là chuyện tốt, nhưng bây giờ Thẩm Cầm Nhã cũng chuyện đến mức này mà Thẩm Bằng vẫn tin. Hiển nhiên ông ta là người có lòng dạ rộng lớn.

      Hơn nữa khí độ ông ta so với Thẩm Cầm Nhã cũng kém ít. theo Tông Hạo Hiên Thẩm Cầm Nhã thích hợp làm người lãnh đạo căn cứ hơn Thẩm Bằng này nhiều.

      Thẩm Bằng vốn chờ Tông Hạo Hiên chủ động cùng ông ta chuyện đâu, dù sao ông ta là người lãnh đạo căn cứ. Dáng vẻ rất quan trọng.

      Nhưng ai biết, Tông Hạo Hiên chỉ nhàn nhạt liếc ông ta cái, liền hỏi Thẩm Cầm Nhã: "Thẩm tỷ, chúng tôi muốn nghỉ ngơi chút."

      Thẩm Cầm Nhã cũng có chút lúng túng, có chút bất mãn nhìn Thẩm Bằng cái. Lúc trước cho người em này làm người lãnh đạo căn cứ là bởi vì mình là đàn bà. Rất nhiều chuyện có phương tiện ra mặt. Thẩm Bằng cũng là người có dị năng, bất kể là đàm phán hay là quản lý căn cứ, đối phương nhìn thấy ông ta là đàn ông cũng coi trọnh vài phân.

      Mà ở tận thế, mặc dù rất nhiều nữ giới thực lực cũng rất mạnh, nhưng lại vẫn bị người kỳ thị giới tính.

      tại thái độ Thẩm Bằng đối đãi khách của mình như này, Thẩm Cầm Nhã là cảm thấy bà ra cửa thời gian dài như vậy, Thẩm Bằng chút tiến bộ cũng có.

      Vì vậy bà cũng cùng Thẩm Bằng chuyện, đối với ba người Tông Hạo Hiên cười : "Chỗ ở an bài tốt, thời gian dài như vậy vất vả cho mọi người."

      Kỳ quầng thâm mắt Thẩm Cầm Nhã cũng rất nặng, bà vì quan tâm cái đội ngũ này mà mệt mỏi hơn nhiều. Nhìn bả vai yếu đuối kia, muốn gánh vác gánh nặng căn cứ mười bảy, Tân Vũ Hoa có chút đành lòng.

      Vì vậy cậu nhu thuận trả lời: "Thẩm tỷ, vậy chúng tôi trước ."

      Thẩm Cầm Nhã gật gật đầu, bà còn có việc. Muốn cùng Thẩm Bằng , liền để người khác đem ba người này mang .

      Chờ mấy người này vừa , Thẩm Cầm Nhã liền lạnh mặt xuống, hỏi Thẩm Bằng: "Cậu tin chị sao?"

      Thẩm Bằng kể từ khi làm người lãnh đạo cũng có chút bành trướng, hoàn toàn quên cái vị trí này là Thẩm Cầm Nhã cho ông ta.

      Vì vậy ông ta còn cây ngay sợ chết đứng : "Chị, em tin tưởng chị nhưng cái tật xấu lúc nào cũng mang người bên ngoài vào, thời điểm nào mới có thể thay đổi? Nhỡ đâu bọn họ là gián điệp căn cứ khác phái tới sao?"

      Thẩm Bằng cái người này, mắt cao hơn đầu. Thẩm Cầm Nhã là giáo dục cũng muốn giáo dục ông ta, người hiền lành như vậy giờ phút này lạnh như băng quở trách Thẩm Bằng: "Gián điệp? Cậu cũng nhìn chút, căn cứ này có cái gì đáng giá mưu đồ."

      Thẩm Cầm Nhã chỉ cái xa xa: "Căn cứ chúng ta là tối tiếp Bắc Hải chìm, ai cũng biết chỗ đó có nhiều nguy hiểm. Có năng lực công chiếm bên trong này, người ta còn bằng tìm nơi nương tựa cơ sở chính đâu!"

      Thẩm Bằng cũng bị có chút mặt đỏ tới mang tai, ông ta còn cố chấp cùng Thẩm Cầm Nhã cãi cọ : "Căn cứ chúng ta như thế nào chứ? như thế nào cũng có hơn ngàn người đấy!"

    3. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372

      Chương 130: Đụng phải Lệ Sâm

      Mắt thấy Thẩm Cầm Nhã còn muốn tiếp tục quở trách, Thẩm Bằng vội vàng sang chuyện khác: "Đúng rồi, chị, đường này nhsm chị làm cái gì thế? Cơ sở chính phái người thúc giục nhiều lần để cho chị qua."

      Thẩm Cầm Nhã nhìn bộ dáng Thẩm Bằng sợ hãi rụt rè, càng nhìn càng cảm thấy ông ta khó thành châu báu. Cơ sở chính tìm bà chỉ sợ là bởi vì chuyện nhóm bà săn giết Zombie. Vì vậy Thẩm Cầm Nhã nhàn nhạt : " có làm cái gì, chỉ là năm ngày giết hơn vạn Zombie mà thôi."

      Thẩm Bằng há to mồm: "Chị, mặc dù chị có dã tâm, nhưng cũng thể cướp công lao cơ sở chính chứ..."

      Bà nhìn thoáng qua hai trợ thủ sau lưng, liền thấy bọn họ từ xe lấy xuống cái túi lớn. Thẩm Cầm Nhã đem cái túi to kia trực tiếp vứt mặt đất, ào ào tiếng, tiếng vật nặng đập xuống đất truyền đến.

      "Nếu cậu tin có thể tự mình xem chút."

      Thẩm Bằng nghe ra đó là thanh tinh hạch va chạm lẫn nhau, mãnh liệt trợn to hai mắt. Ngồi xổm xuống đem túi to mở ra. Vừa nhìn thấy bên trong đủ loại tinh hạch, Thẩm Bằng quả thực vui đến hỏng rồi. Nâng tinh hạch lên cũng dám tin vào hai mắt của mình.

      Ông ta còn bảo trì cái tư thế ngồi ngây ngô kia, ngẩng đầu hỏi Thẩm Cầm Nhã: "Nhiều tinh hạch như thế! Trời ơi, chị làm sao lấy được vậy? Người của căn cứ chúng ta thể có thực lực mạnh như thế!"

      "Làm sao lấy được, vừa mới nãy phải mấy người Tông Hạo Hiên bọn họ ở đường chiếu ứng chúng ta rất nhiều!" Thẩm Cầm Nhã chỉ tiếc rèn sắt thành thép nhìn em trai: "Kết quả cậu sao, vừa mới nãy con mắt cũng sắp bay lên bầu trời, nếu như cậu đối bọn họ có ý kiến gì. thẳng cũng là cậu khinh bỉ người ta mạnh!"

      Thẩm Bằng cảm giác hai gò má mình đau rát, hóa ra mấy người kia là nhân vật lợi hại như thế. trách được thái độ cũng rất lớn lối đấy.

      Bất đắc dĩ xin lỗi Thẩm Cầm Nhã: "Chị, em biết sai rồi. Vậy lúc nào chị cơ sở chính thế, công lao này cũng thể nhường cho bọn họ."

      Cơ sở chính rất nhiều điều kiện với Thẩm Cầm Nhã đều là cùng cái khác căn cứ thương lượng, nếu như Thẩm Cầm Nhã láo cũng phải chịu trừng phạt tương ứng.

      Tuy nhiên trong lòng Thẩm Cầm Nhã có so đo, chỉ : "Sáng mai, tôi liền chạy tới cơ sở chính."

      Thẩm Bằng mắt thấy Thẩm Cầm Nhã muốn , lập tức đứng lên truy vấn: "Chị còn chưa cho em biết, đến cùng là làm sao bây giờ."

      Thẩm Cầm Nhã chỉ nhàn nhạt nhìn ông ta cái: "Có thời gian quan tâm chút chuyện này, bằng giết nhiều Zombie hơn. Huấn luyện bản thân tốt."

      tại sức chiến đấu của Thẩm Cầm Nhã cũng lớn hơn Thẩm Bằng nhiều, mà cái người Thẩm Bằng này còn tự xưng là bản thân ở trong căn cứ xử lý vụ quá bận rộn. Căn bản là ra ngoài thi hành nhiệm vụ.

      Thẩm Cầm Nhã mỗi lần nhớ tới người em trai này, luôn cảm thấy rất đau đầu. Lúc trước nếu như phải là ông ta để ý chuyện con mình có dị năng, con giá cũng ra .

      Từ khi đó bắt đầu, Thẩm Cầm Nhã liền đối với Thẩm Bằng có ý kiến. Thẩm Bằng cũng là tiến bộ , còn cảm thấy là Thẩm Cầm Nhã hiểu ông ta.

      Cho nên chớ nhìn ông ta tại chạy đuổi theo Thẩm Cầm Nhã, trong lòng ông ta nghĩ như thế nào chỉ có tự mình biết.

      Tông Hạo Hiên cùng Tân Vũ Hoa bọn họ mang nước về rất nhiều, bôn ba nhiều ngày như thế ba người đều tắm cái.

      Phòng ốc của căn cứ cũng nhiều, Tông Hạo Hiên cùng Tân Vũ Hoa được an bài cùng chỗ. Nam Ca đơn độc ở căn phòng ở cách vách.

      Hai người đàn ông rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ, Nam Ca cũng cần ngủ liền nằm ở giường suy nghĩ. Zombie phụ cận căn cứ đều bị giải quyết hết rồi, đêm nay có Zombie vây công bên trong này.

      Cũng biết Lệ Sâm tại như thế nào, đến Bắc Hải thấy.

      giường trở mình trằn trọc, Nam Ca móc ra cái tinh hạch màu đen, vuốt vuốt trong tay.

      ...

      Đoàn người Lệ Sâm bọn họ mới vừa từ trong thành phố lui ra ngoài. Hai ngày này bọn họ đều là từng binh sĩ tác chiến, thành tích kém cỏi nhất bị trừng phạt.

      Vốn là mọi người ma luyện trình độ đoàn đội hai ngày, cho rằng từng binh sĩ tác chiến rất cố hết sức. nghĩ tới thế nhưng càng ngày càng thuận buồm xuôi gió.

      Bọn họ nhưng chỉ có hai mươi người, hôm nay lại giết gần bốn trăm con Zombie! Con số này, cả nhóm trước kia nghĩ cũng dám nghĩ đến.

      Mãi cho đến lần nữa dàn xếp xong, đám người Lệ Ngạn còn ngây ngô cười đâu. Hóa ra theo bên cạnh Lệ Sâm sảng khoái như thế, bọn họ có ít người dị năng cũng đột phá cấp ba, giết Zombie nhanh hơn!

      Tuy nhiên ngày mai chính là kỳ hạn năm ngày, tinh hạch bọn họ vẫn có tích góp đủ. Lệ Ngạn có chút sầu khổ tìm Lệ Sâm, Lệ Sâm chụp vỗ vai cậu cười : "Tinh hạch, các cậu cần lo lắng."

      Gần nhất mỗi buổi tối cũng ra ngoài săn giết Zombie, vì muốn động tĩnh quá lớn cho nên hết sức khống chế phạm vi công kích. Mà tinh hạch ở trong tay có hơn hai ngàn. Lệ Ngạn tin tưởng nhìn Lệ Sâm cái: ", vậy tại chúng ta tích góp được bao nhiêu rồi."

      "Hơn năm trăm viên." Lệ Sâm số lượng đại khái.

      Lệ Ngạn như có điều suy nghĩ, quay trở lại còn trấn an các đồng bạn.

      Tối hôm đó, Lệ Sâm Bắc Hải chìm, Diệp Thiệu vốn buồn ngủ cực kỳ. Chờ nửa ngày cũng trông thấy động tác Lệ Sâm, thời điểm mơ mơ màng màng ta buột miệng hỏi: "Đêm nay ra?"

      Mới vừa hỏi xong, ta liền triệt để thanh tỉnh. Quả nhiên ánh mắt Lệ Sâm cũng mãnh liệt trát lại đây, nhìn chằm chằm khiến Diệp Thiệu có chỗ nào che giấu.

      Diệp Thiệu khô cằn cười tiếng, có mồ hôi lạnh từ trán trợt xuống. Vài ngày này, càng thấy được thủ đoạn Lệ Sâm ta lại càng là kính sợ. Cũng chỉ là ở chuyện của Nam Ca, Diệp Thiệu mới kiên cường ít.

      Lệ Sâm nghiêm túc nhìn ta: "Gần tôi chỗ nào, làm cái gì, đều ràng?"

      Diệp Thiệu mãnh liệt lắc đầu: " ràng lắm, chỉ là phát qua hai lần, buổi tối ở đây..."

      "Tôi ở đây thời gian rất ngắn." Lệ Sâm nhìn chằm chằm Diệp Thiệu rất lâu khiến lưng Diệp Thiệu cũng bắt đầu phát rét, mới : "Chuyện này, được cho những người khác."

      Diệp Thiệu cũng ngồi dậy, cố chấp hỏi: "Vậy buổi tối nghỉ ngơi, đến cùng là làm cái gì vậy?"

      Lệ Sâm thấy Diệp Thiệu bướng bỉnh cực kỳ, nữa chừng đem Lệ Ngạn bọn họ đều đánh thức hết. Vì vậy Lệ Sâm từ trong rương, lấy cái túi ra: " tìm tinh hạch."

      Diệp Thiệu mở túi ra, vẻ mặt cùng Thẩm Bằng giống nhau như đúc: "Nhiều tinh hạch như thế là từ đâu nhặt được? Còn nữa ?"

      Lệ Sâm cười tiếng, cũng biết Diệp Thiệu có ác ý gì: "Lần sau mang nhặt."

      Diệp Thiệu tin, còn gật đầu. Chủ yếu là Lệ Sâm quá lợi hại, ta cũng giống Lệ Ngạn vô thức tin tưởng . đến đây, kể từ khi hai người bị tách khỏi Nam Ca, đường đến Bắc Hải cũng có lại đối chọi gay gắt lần nào.

      Diệp Thiệu đem tinh hạch lần nữa đưa cho Lệ Sâm, còn có chút tiếc nuối nhìn thoáng qua. Nếu như ta cũng là người có dị năng tốt quá, có thể dùng tinh hạch.

      Sáng sớm hôm sau, Lệ Sâm mang những người khác lái xe chạy tới cơ sở chính Bắc Hải.

      Đội xe bọn họ còn đụng phải đội người khác, đúng là Thẩm Cầm Nhã mang tâm phúc đến gặp người lãnh đạo cơ sở chính.

      Ngày hôm qua bà cũng nghĩ kỹ, bởi vì biết cơ sở chính đến cùng là có mục đích gì. Thể chất Nam Ca cùng Tông Hạo Hiên, bà thể bại lộ.

      người có khả năng hấp dẫn Zombie, kéo ổn cừu hận. người có thể tự động chữa khỏi virus... Nếu quả việc này ra ngoài, riêng gì Bắc Hải chỉ sợ ở toàn bộ đaát nước. rộng ta là trong phạm vi thế giới cũng nhấc lên trận gió tanh mưa máu.

      Hai người kia sinh sống cũng vĩnh viễn yên bình được nữa. Xe bọn họ có giấy thông hành, cửa chính cơ sở chính rất nhanh mở ra.

      Lệ Sâm bọn họ lại bị cản tại bên ngoài.

      Vừa mới chuẩn bị thương lượng với người cơ sở chính, Lệ Sâm liền nghe được có người gọi : "Đại ca!" Vừa quay đầu, phát dĩ nhiên là Trần Bàn Tử ba ngày gặp.

      Trần Bàn Tử chạy qua, thịt người đều run lên cái. Còn cung kính mà đem ba cái túi đưa cho Lệ Sâm: "Đại ca đếm , bên trong này là ba trăm tinh hạch muốn, thiếu viên!"

      Lệ Sâm lần lượt mở ra nhìn nhìn, thời điểm lại nhìn Trần Bàn Tử trong mắt dẫn theo tán thành: "Cậu vài ngày này, lừa gạt ít người ."

      Mặt mũi Trần Bàn Tử có chút nhịn được liền thanh họng khụ hai tiếng, thẹn thùng : "Đại ca yên tâm, chúng em cùng người khác kết thù."

      Lưu manh sao, luôn có chút thủ đoạn lưu manh.

      Lệ Sâm nhận lấy tinh hạch, đồng thời vươn tay với Trần Bàn Tử: "Hoan nghênh mấy cậu gia nhập đội ngũ."

      Trần Bàn Tử đem tay ở quần áo xoa xoa nhiều lần, sau đó dùng hai cánh tay cầm tay Lệ Sâm. Chờ sau khi bỏ xuống, ta còn nịnh nọt cùng Lệ Sâm : "Đại ca, thấy được đoàn xe vừa mới qua ? Ngồi bên trong chính là Thẩm Cầm Nhã."

      Lệ Sâm nghĩ tới, có thể nhìn thấy Thẩm Cầm Nhã. thể tin được hỏi câu: " thấy được, xác định là bà ấy?"

      "Xe bà ta cũng chống đạn, nhìn thấy bên trong tuy nhiên nhãn hiệu có sai. Nghe này đội ngũ người này cũng mới vừa về Bắc Hải. Đúng rồi, cơ sở chính bọn họ săn giết hơn vạn Zombie là hay giả?"

      "." Lệ Sâm nhàn nhạt : "Chúng tôi nhìn thấy chỗ bọn họ đào hố sâu tiêu hủy Zombie."

      "Mẹ ơi." Trần Bàn Tử kinh hãi : "? Bọn họ lúc nào thay đổi được lợi hại như vậy."

      Lệ Sâm nghiền ngẫm nhìn thoáng qua: "Xem ra, cậu đối với cơ sở chính còn rất hiểu ."

      Trần Bàn Tử vỗ lồng ngực cái: "Đại ca cũng nhìn chút em là ai, tung hoành Bắc Hải thời gian dài như vậy có ai biết tin tức hơn em!"

      Lệ Sâm ha ha cười tiếng: "Vậy sao cậu còn tiến vào cơ sở chính?"

      Trần Bàn Tử chớp chớp con mắt, xoay đầu hướng bên: " là, đại ca như thế nào lại luôn bóc vết sẹo của người khác vậy."

      Lệ Sâm phát giác Trần Bàn Tử xác thực tốt, thời điểm mang ta tới ngưỡng cửa, còn hỏi: “Vì cái gì khăng khăng muốn theo tôi?"

      Thần sắc Trần Bàn Tử nghiêm túc giải thích: "Đại ca, nếu như để em lý do, em còn nên lời. Nhưng mà em tin tưởng ánh mắt nhìn người của mình, theo nhất định có sai."

      Tâm tình Lệ Sâm rất tốt, đứng ở cửa sắt cao lớn dường như ngăn cách cơ sở chính cùng bên ngoài thành hai căn cứ: "Cảm ơn cậu tín nhiệm."

      Tôi nhất định phụ.

      Lần này tiếp đãi Lệ Sâm như cũ là người lần trước. Diệp Thiệu đến gần, nghĩ thầm tinh hạch sớm đủ, nhất định có thể tiến cơ sở chính.

      Ai biết thời điểm người ta hỏi Lệ Sâm, Lệ Sâm thế nhưng : "Chúng tôi có tinh hạch."

      Người giữ cửa nhất thời phẫn nộ, đứng lên nhìn chằm chằm Lệ Sâm: "Tiểu tử cậu là muốn tìm cớ sao?"

      Lệ Sâm giận quá hóa cười, phen túm Diệp Thiệu qua, sau đó giọng với người giữ cửa: " cho người lãnh đạo biết, bác sĩ Diệp căn cứ Tân Bình đến."

    4. fear

      fear Well-Known Member

      Bài viết:
      195
      Được thích:
      4,372
      Chương 131: thể trả lời

      Người bình thường căn bản biết ba chữ bác sĩ Diệp đại biểu cái gì, thế nhưng người giữ cửa hay truyền lời.

      Bởi vì ở thời điểm Lệ Sâm dựa tới, ta cảm giác được sát ý. Khiến người có dị năng cấp ba sợ hãi, Lệ Sâm nhất định lợi hại hơn ta rất nhiều lần. ta ở vị trí này gặp nhiều người, cũng biết người nào có thể chọc, người nào thể chọc.

      Lệ Sâm ràng chính là loại đằng sau.

      Vì vậy người lãnh đạo cơ sở chính Doãn Nam, mới vừa nghênh đón Thẩm Cầm Nhã liền nghe đến danh hiệu bác sĩ Diệp. Người kia là ai, ông ta ràng nhất. chuyện căn cứ Hoa Nguyên chinh phạt căn cứ Tân Bình, ông ta cũng ràng. Cái người Diệp Thiệu này, nghiên cứu ra loại thuốc nghịch thiên nha.

      Nếu như phải là có thiên thạch đột nhiên rơi xuống, hai cái căn cứ này nhất định chỉ có thể còn dư lại cái. Còn như Zombie có bề ngoài của người thường ở căn cứ Tân Bình, Doãn Nam thể nào tin được.

      Trong nhận thức của ông ta, cái thứ gọi là "Zombie" kia chừng chính là bị Diệp Thiệu cải tạo qua.

      Ông ta sớm muốn đem Diệp Thiệu lại đây, nghĩ tới bản thân ta tìm đến. Doãn Nam đối với người này cũng đặc biệt coi trọng, khiến người ta nhanh mời Diệp Thiệu lại đây.

      Diệp Thiệu vốn là tại lúc người giữ cửa truyền tin liền túm Lệ Sâm đến bên chất vấn: "Sao có thể đề danh hiệu của tôi?"

      " đề cập tới đề ai? Chúng ta những người này Doãn Nam cũng nhận ra." Lệ Sâm cười nhạt .

      Diệp Thiệu cắn răng, giọng hỏi: "Chúng ta phải là có tinh hạch sao?"

      " tại mọi người cơ bản đều là cấp ba, muốn bao nhiêu tinh hạch mới có thể lên cấp đây? Từng viên tinh hạch đều rất trọng yếu, thể giao ra." Huống chi Lệ Sâm chưa từng quên lúc trước người giữ cửa đúng. Trong năm ngày tích góp đủ tám trăm viên tinh hạch liền "Có cơ hội" tiến vào đến vào trong căn cứ.

      cách khác, tám trăm viên tinh hạch này nộp lên, khả năng là trở lại. Danh hiệu Diệp Thiệu dùng tốt, đương nhiên muốn dùng. Mà bác sĩ Diệp số khổ cũng lý giải quan hệ lợi hại trong đó, ánh mắt nhìn Lệ Sâm càng thêm buồn bực.

      Lệ Sâm ngược lại còn nhếch miệng cười tiếng, vỗ vỗ sau lưng Diệp Thiệu: "Bác sĩ Diệp biết nhiều khổ nhiều."

      "Đừng đụng tôi." Diệp Thiệu vứt tay ra, lòng cảm thấy. Nếu phải là xem ở lúc trước chiếu cố Nam Ca thời gian dài như vậy, ta mới phối hợp với Lệ Sâm đâu nhá.

      Cao tầng trả lời rất nhanh, thậm chí còn phái ra hai người trong căn cứ tới đón tiếp bọn họ. Lệ Sâm có để Lệ Ngạn bọn họ theo, chỉ bản thân còn có Trần Bàn Tử, Diệp Thiệu cùng nhau tiến cơ sở chính.

      Diệp Thiệu ở bên cạnh còn giọng hỏi: " phải ở lại chỗ này chứ?"

      Lệ Sâm lên tiếng, dù sao đến đây đợi Nam Ca.

      Hôm nay đến cơ sở chính mặt vì hỏi thăm tin tức Nam Ca. Ở phương diện khác, chính là muốn cùng người của cơ sở chính báo động trước. Những con Zombie ở Bắc Hải chìm càng ngày càng an phận.

      Có người đem ba người bọn họ mời vào phòng khách, thể cơ sở chính Bắc Hải rất khí phái. Sau khi tiến vào bên trong, nửa điểm cũng cảm giác được đây là ở tận thế.

      So sánh đến căn cứ Tân Bình chỉ có cái máy bay trực thăng có chút bủn xỉn. Sau khi ba người bọn họ ngồi xuống còn có người cho dâng trà lên. Trần Bàn Tử quả thực từ lúc vừa mới bắt đầu dại ra.

      Ở trong phòng khách, ta cũng đứng ngồi yên, giọng hỏi Lệ Sâm: "Đại ca, chúng ta vào là muốn làm cái gì vậy? Về sau em cũng có thể ở lại đây sao?"

      Trong trụ sở toàn là cao thủ nhiều như mây, tinh toàn bộ đều là trình độ của Tông Hạo Hiên. Trần Bàn Tử biết ta có thực lực gì, coi như là miễn cưỡng ở lại. Tài nguyên tốt cũng tới phiên ta nha.

      Lệ Sâm nhấc nắp chén trà lên, nhìn nhìn nước trà, nhàn nhạt : "Chờ chút."

      Thẩm Cầm Nhã bây giờ ở trong phòng xa cùng Doãn Nam báo cáo tình huống. Doãn Nam là người đàn ông hơn 40 tuổi, hơn nữa ông ta ở trước tận thế vẫn là quan chỉ huy quân cao nhất của căn cứ Bắc Hải. Ông ta có thể thống trị Bắc Hải cũng là nhờ mượn lực lượng quân đội.

      Tuy nhiên người này cũng có tụ họp quân đội trong tay mà là ở sau vĩnh dạ liền đem những quân nhân có thức tỉnh dị năng, đều bắt lưu vong các căn cứ khác. Bản thân ông ta cũng là người có dị năng, lại có đám thủ hạ tinh ủng hộ. Có thể , quyết sách của ông ta cả nước đều phi thường có trọng lượng.

      Tuy nhiên Thẩm Cầm Nhã thời gian qua rất thích ông ta, cảm thấy ông ta quá lạnh lùng vô tình.

      Ngay cả binh lính thủ hạ cũng có thể bắt lưu vong chỉ vì củng cố địa vị của bản thân. Huống chi Bắc Hải nhiều căn cứ như thế, đẳng cấp cũng rất nghiêm ngặt. Nếu như Thẩm Cầm Nhã có chiến tích huy hoàng như vậy cũng có cơ hội đơn độc cùng Doãn Nam chuyện.

      Lúc này, Doãn Nam lấy cái tư thái người lãnh đạo tán dương Thẩm Cầm Nhã vài câu, liền hỏi : "Lần này lập công lớn, có phương pháp gì tốt đem ra cùng hưởng, để tất cả căn cứ Bắc Hải cùng chung tiến bộ."

      Thẩm Cầm Nhã mặc dù đứng nhưng lại kiêu ngạo nịnh nọt, bà chuẩn bị tốt lời trước rồi: "Lần này có thể săn giết Zombie nhiều như vậy cũng là bởi vì vận khí tốt, biết vì cái gì những con Zombie kia chẳng hề đánh trả công kích của chúng tôi."

      Bản thân Doãn Nam lớn lên cao gầy, thời điểm cười cũng uy nghiêm đầy mặt. Giờ phút này ông ta còn mặc thân quân trang, có chút lười biếng tựa ghế nhìn Thẩm Cầm Nhã cái: "Lý do này cũng là cho tôi tin. Các người săn giết nhiều Zombie như thế, đều là giả?"

      "Tự nhiên phải." Thẩm Cầm Nhã lấy ra cái camera, đem ảnh chụp bên trong cho Doãn Nam xem: "Đây là tinh hạch chúng tôi lấy được."

      Doãn Nam chứng kiến nhiều tinh hạch như vậy, trong mắt cũng chợt lóe qua tia rung động. Lập tức giọng ông ta có chút căng lên: “Tinh hạch kia đâu, mang đến đây ."

      "Số lượng quá nhiều, để ở căn cứ."

      Nhất thời sắc mặt Doãn Nam trầm lên: "Thẩm Cầm Nhã, đừng quên bây giờ còn là phần của căn cứ Bắc Hải."

      Thẩm Cầm Nhã nếu dám đến làm tốt chuẩn bị rồi, bà cũng nhàn nhạt trả lời: "Doãn tiên sinh, tôi nghĩ cái đề tài này đến đây là chấm dứt , chúng tôi xác thực có biện pháp gì hay."

      "Đến đây chấm dứt? nghĩ dễ dàng." Doãn Nam đứng lên, đến bên cạnh Thẩm Cầm Nhã: " đời này có chuyện tường bị gió lùa, giờ danh tiếng các người đại xuất. Nước ngoài cũng phái người đến liên lạc với tôi, tại bảo tôi làm như thế nào trả lời bọn họ?"

      Thẩm Cầm Nhã bị Doãn Nam áp bức, da đầu có chút tê dại.

      Giọng Doãn Nam vừa chuyển, thay đổi trở nên nhu hòa ít: "Cho nên chính mình ngoan ngoãn ra, đừng làm cho tôi phải phái người điều tra, hử? nên biết, tôi điều tra cũng phải là kết quả ôn hòa như bây giờ."

      Kỳ Doãn Nam nghĩ vài loại tình huống, đơn giản cũng chính là trong đội ngũ Thẩm Cầm Nhã có được nhân vật lợi hại nào đó, nếu nữa chính là sử dụng thuốc thử nghịch thiên.

      Nhưng căn cứ bọn họ cũng có bác sĩ giỏi nào. Nghĩ tới đây, Doãn Nam nhìn Thẩm Cầm Nhã còn trầm mặc liền với trợ thủ: " mời bác sĩ Diệp lại đây."

      Mi tâm Thẩm Cầm Nhã đập mạnh. Bác sĩ Diệp? Bà chỉ biết người rất lợi hại, chính là Diệp Thiệu căn cứ Tân Bình. phải là lúc thiên thạch rơi xuống ta biến mất luôn sao? giờ mảnh đất kia bị nhiễm phóng xạ rất mạnh, Bắc Hải chỉ tượng trưng phái vài người cứu viện. Thấy cũng có quản qua người chỗ đó.

      lâu sau cửa bị mở ra, Thẩm Cầm Nhã quay đầu nhìn lại, liền bị đứng người đàn ông ở phía sau hấp dẫn ánh mắt. Mặt mày người này kiên nghị, thân hình cao lớn. Tư thế đường bà rất quen thuộc, cùng Doãn Nam sai biệt lắm hiển nhiên là xuất thân quân đội.

      ta giống như chuôi bảo kiếm, khí chất nhưng lại nội liễm.

      Thẩm Cầm Nhã thu hồi ánh mắt lại mới chú ý tới người đàn ông ôn tồn tao nhã phía trước. Phỏng chừng vị này chính là bác sĩ Diệp rồi.

      Còn như Trần Bàn Tử góp đủ số lượng, trực tiếp bị mọi người khinh thường bỏ qua...

      Diệp Thiệu cũng biết Lệ Sâm cho ta đến đây làm cái gì, chỉ có thể nhìn thời cơ mà làm việc. Đối với Doãn Nam : "Doãn tiên sinh, ngài khỏe chứ, tôi là Diệp Thiệu."

      Doãn Nam tương đối nhiệt tình với ta, để Diệp Thiệu cùng hai người phía sau ta đều ngồi xuống. Còn hỏi han ân cần trận: "Chuyện căn cứ Tân Bình tôi cũng nghe , bác sĩ Diệp đừng khổ sở, đến căn cứ Bắc Hải liền coi nơi này là nhà ."

      Diệp Thiệu cười cười, thời điểm ta bị Lệ Sâm chọc tức giận đến nổ tung xác thực rất có lực tương tác: "Vậy đa tạ Doãn tiên sinh chiếu cố."

      Lệ Sâm ngồi ở bên cạnh ta, quan sát Thẩm Cầm Nhã cái, cảm thấy người đàn bà này có chút quen mặt. Nhưng mà xác định mình chưa thấy qua bao giờ.

      Thẩm Cầm Nhã cũng nhìn nhìn Lệ Sâm, lễ phép cười tiếng.

      Lệ Sâm giờ phút này tính toán, làm như thế nào để Doãn Nam chút chuyện tiểu đội bốn mươi người kia.

      Doãn Nam còn giới thiệu lẫn nhau chút, giả vờ gia trưởng mới hỏi bác sĩ Diệp: "Nghe bác sĩ Diệp nghiên cứu chế tạo dược vật có thành tựu rất sâu, tôi có nghi vấn muốn thỉnh giáo ."

      "Doãn tiên sinh mời ." Kỳ vừa mới nãy Diệp Thiệu cũng cân nhắc lần, Bắc Hải có nhiều các loại thiết bị, nguyên liệu cũng rất đầy đủ. Nếu như phải là bởi vì Nam Ca là Zombie, chừng ta xem xét ở lại đây.

      " biết có cái loại thuốc nào có thể để cho Zombie đứng động đậy, để nhân loại công kích đây."

      Doãn Nam qua, thấy Diệp Thiệu sững sờ cái, cười trả lời: "Doãn tiên sinh, nếu quả có loại thuốc này, như vậy chúng ta rốt cuộc cần lo lắng Zombie nữa."

      Ý ở ngoài lời là có.

      Doãn Nam từ trong miệng Thẩm Cầm Nhã đào ra lời nào, tự nhiên định thả bà , chỉ là hỏi câu cuối cùng: "Thẩm Cầm Nhã, quá trình săn giết mấy vạn Zombie sao?"

      Thẩm Cầm Nhã giơ cái cằm lên: " thể trả lời."

      Lệ Sâm khiếp sợ nhìn Thẩm Cầm Nhã, lẽ nào lần này là người của căn cứ mười bảy làm? Nam Ca ấy ở chỗ kia? Vậy tại sao mình phải ở ngoài trụ sở chờ nhiều ngày như thế chứ!

      Doãn Nam cắn răng: "Vậy mời Thẩm Cầm Nhã ở lại trong căn cứ ở thời gian ngắn , thời điểm nào chịu thời điểm đó lại rời ."

      Diệp Thiệu trừng to mắt: "Doãn tiên sinh, ngài là muốn?"

      Doãn Nam quay đầu, ôn hòa cười tiếng: "Bác sĩ Diệp, tôi chỉ xử lý chuyện bên trong căn cứ mà thôi, chắc hẳn bác sĩ Diệp gấp rút lên đường cũng rất mệt nhọc. Hay là nghỉ ngơi chút ?"

      Diệp Thiệu vô thức nhìn Lệ Sâm cái, liền nghe Lệ Sâm : "Đa tạ Doãn tiên sinh quan tâm nhưng mà chúng tôi chẳng hề muốn ở lại cơ sở chính."

      "A?" trong mắt Doãn Nam lên tia nghiền ngẫm, ông ta là quân nhân tự nhiên có thể phát giác Lệ Sâm cũng thế. Hơn nữa, lực lượng người sâu lường được.

      Cũng như ta là dị năng gì, bản thân ông ta cũng biết được.

      mấy ngày nữa đc nghỉ ta beta lại mượt hơn :v mn cố gắng nhé

    5. Dung Nguyễn 1995

      Dung Nguyễn 1995 Active Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      227
      thương quá, 2 ac sắp đc gặp nhau rồi, nam ca chắc giữ tinh hạch cho a sâm đây :)))))))
      fear thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :