1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mạt thế] Luôn có nhân loại muốn chăn nuôi tôi - Sanh Lạc Lạc [Update 40/185] Drop

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. luuhoatien

      luuhoatien New Member

      Bài viết:
      18
      Được thích:
      16
      ngay lúc hay, lo cho chị ghê mà sock quá
      Tương Kỳ thích bài này.

    2. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      hehe. chị ấy dễ thương quá . mong chương mới của nàng. thanks nàng nhiều nhaaaa
      Tương Kỳ thích bài này.

    3. Tương Kỳ

      Tương Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      1,492
      Chương 10: Mệnh lệnh của Lệ Sâm
      Edit: Tương Kỳ

      Lúc bị đất đá vùi lấp, xe cũng tắt máy chạy được nữa.

      Trần Bạch Kiêu kịp nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ có thể bảo vệ đầu của mình, cản lại đất đá rơi xuống.

      Đợi cho xung quanh yên lặng lại, ta nhìn cửa đường hầm đen kịt bị vùi kín.

      Trần Bạch Kiêu đập mạnh lên tay lái, trong mắt chứa đầy vẻ cam tâm.

      Bộ đàm vang lên giọng , Diệp Liệt hỏi: "Chỉ huy, có chuyện gì vậy?"

      Trần Bạch Kiêu lấy lại bình tĩnh: "Vừa nãy có người thoát khỏi truy đuổi của chúng tôi."

      Bên kia lại cười: "Ồ? Ai lại có bản lĩnh vậy, có thể thoát khỏi tay ?"

      "Cái này quan trọng, đường hầm bị sập, chúng tôi bị kẹt bên trong rồi."

      Nghe Trần Bạch Kiêu vậy, Diệp Liệt cũng nghiêm túc hơn: " lợi hại như vậy sao?"

      Phải biết rằng, Trần Bạch Kiêu là bất khả chiến bại trong quân.

      Hôm nay đem theo nhiều người như vậy lại thể chặn nổi chiếc xe, còn thua rất thảm bại, thảo nào giọng của ta lạnh như muốn giết người.

      thấy Trần Bạch Kiêu Trả lời, Diệp Liệt chỉ có thể khuyên: "Báo vị trí của , tôi phái người lái trực thăng tìm mọi người."

      "Ừ, nhân tiện cho người dọn dẹp đường hầm luôn, con đường này rất quan trọng."

      Trần Bạch Kiêu xong tắt bộ đàm.

      ta nhắm hai mắt lại, nhớ tới hành động dứt khoát của đối phương, trong đầu đột nhiên nhớ đến người.

      ta à?

      ...

      Lệ Sâm lái chiếc xe bị nổ bánh chạy hơn mười km, sau khi xác định có ai đuổi theo mới ngừng xe lại.

      Ruột gan phèo phổi của Nam Ca bị đảo lộn lung tung, giờ cả sức trừng mắt cũng chẳng còn.

      Sau khi Lệ Sâm xuống xe, ra cửa sau khiêng Nam Ca xuống, sau đó cởi trói rồi đặt ngồi lên đất.

      Nhìn Nam Ca héo rũ vật vã, Lệ Sâm sờ sờ sống mũi: "Kính xe phía sau bị đạn bắn trúng, nếu lúc đó mà ngồi, chừng nát đầu."

      Nam Ca ngẩng đầu, mắt trắng chạch liếc nhìn .

      nghĩ ai giải thích như vậy là có thể tha thứ cho à?

      Vì thế hất đầu sang chỗ khác, biểu thái độ muốn tha thứ cho Lệ Sâm.

      "Tiểu câm điếc, tôi phải sửa lại xe, nghe lời ngồi chờ ở đây, đừng lung tung đấy." Lệ Sâm phải người giỏi xin lỗi. Hơn nữa, những việc mà làm với Nam Ca, hình như xin lỗi lần cũng đủ. Thấy thái độ từ chối giao tiếp với như vậy, vẫn nên sửa xe sớm hơn.

      Nam Ca còn chút sức nào, đầu óc vẫn còn ong ong quay cuồng.

      Zombie mảnh mai yếu đuối như , thế mà lại bị tên con người kia đối xử như vậy, đúng là điên tiết !

      nghĩ vậy, sau đó im lặng lộn cổ lại, nhìn động tác của Lệ Sâm.

      mở cốp xe tìm kiếm gì đó, lấy ra thùng dụng cụ, còn có cả lốp xe dự phòng.

      Cũng may Trần Bạch Kiêu chỉ bắn nổ bánh, còn có thể thay được.

      Động tác của rất nhanh nhẹn, sau khi đứng dậy còn kiểm tra cửa kính sau của xe, đó có vết nức.

      Trong xe có cửa dự phòng, vì vậy sau khi vào thành phố tiếp theo chỉ có thể tìm thử cái mới thôi.

      Sau khi kiểm tra xong mọi thứ, ra phía trước kiểm tra đầu máy.

      Vừa nãy bị đất đá rơi xuống vỡ vụn, biết động cơ có bị hư hao gì .

      Trong lúc Lệ Sâm tập trung sửa xe Nam Ca có cảm giác mình khôi phục lại được chút sức lực.

      ra cũng quá mệt mỏi, chỉ là lúc nãy bị dọa cho sợ phát khiếp thôi.

      Vì thế, thấy Lệ Sâm tập trung như vậy nảy ra ý định bỏ chạy.

      Nhìn địa hình xung quanh lát, nơi này là ngoại ô, cách đường cao tốc mà đứng rất xa, nếu giờ mà chuồn đợi đến khi nào đây?

      Thế là Nam Ca chậm chạp giật giật cánh tay, sờ sờ cái chân, bẻ bẻ mấy đốt ngón tay, xác định mình có thể bộ được. Nhân lúc Lệ Sâm chú ý bò dậy, động tác cẩn thận nhàng, sợ phát ra thanh.

      Chọn bừa hướng để , dù sao bây giờ là buổi tối, phải trốn thôi.

      Sau khi Lệ Sâm đóng đầu xe lại mới phát Nam Ca biến mất rồi.

      Nghĩ nghĩ chút về tốc độ di chuyển của , Lệ Sâm cũng sốt ruột, chậm rãi lên xe, rồ máy.

      Bây giờ Nam Ca là sợ muốn chết rồi, thế quái nào lại chọn phải đường có người thế này.

      Nhìn thấy đường lớn phía trước, cúi người tới.

      Nhưng sau khi đến gần, mới phát chiếc xe rất quen mắt đứng ở đầu đường.

      Chưa kịp để hoảng sợ, cửa xe hạ xuống, lộ ra gương mặt đẹp trai của Lệ Sâm.

      quay đầu nhìn, cười như cười với Nam Ca: "Tiểu câm điếc, ngờ lại quan tâm tôi đến vậy, tới trước rồi cơ à?"

      Nếu Nam Ca có thể thở được, tuyệt đối xe nín thở cho chết luôn.

      Gã này làm sao lái xe tới được hay vậy, sao biết gì hết thế này!

      Giờ cũng thể chạy được, nhìn thấy cầm cây súng tay. Ở đây là nơi hoang vu, nếu ta muốn giết mình, nhất định là quỷ ai hay biết.

      Vì thế Nam Ca chỉ có thể tới, rặn nửa ngày mới ra được ba chữ: "Trùng hợp ."

      Lệ Sâm nhíu mày: "Đúng là quá trùng hợp nhỉ."

      Nam Ca cúi đầu, giờ mới phát ở ghế lái phụ có sợi dây. Ước chừng nó cũng dài hơn mười mét, ta định dùng làm gì vậy?

      Nhưng rất nhanh sau đó, Nam Ca cũng biết được. Vì Lệ Sâm với : "Tôi thấy thích bộ như vậy, bằng cột ở sau xe, tôi lái xe, theo sau. Nếu nổi nữa tôi cũng có thể lấy xe kéo được."

      Nam Ca rùng mình.

      Đùa bố à, người giờ còn lại vài ký thịt là nguyên vẹn, giờ mà bị hành hạ như thế, tới mấy cây số, nhất định biến thành xương khô cho xem!

      Tuy là Zombie nhưng vẫn là Zombie nghiệp dư đó, dù sao cũng muốn thành Zombie xương khô đâu!

      Vì thế, Nam Ca lập tức lắc đầu: "Tôi... rất... thích... ngồi ... xe."

      Lệ Sâm làm như nghe thấy lời của , cầm dây trói lại.

      Nam Ca lùi về sau, nhưng vẫn bị Lệ Sâm cột chặt. nhìn đêm đen như mực, đèn xe chiếu sáng khoảng rừng u.

      Nam Ca chỉ có thể chịu nhục, chuẩn bị cầu xin Lệ Sâm.

      cố gắng làm mình bình tĩnh lại, đáng thương nhìn . Ai ngờ sau khi Lệ Sâm trói xong rồi cười khẽ: "Vốn xấu muốn chết rồi, đừng dùng ánh mắt chấn động tâm can đó nhìn tôi nữa."

      Nam Ca muốn đánh chết ta luôn! ta cái quái gì thế!

      Nhưng mà người đứng dưới hiên, thể cúi đầu. Nam Ca nhiều hơn trước đây: "Tôi... biết... lỗi... rồi."

      " xác định là mình biết à? muốn chạy trốn cũng phải lần?" Lệ Sâm dừng động tác, kéo sợi dây ra sau xe.

      Nam Ca thể thầm chửi, nếu bị người ta ép buộc mang , muốn chạy mới là lạ.

      Nhưng đợi thành tiếng bị mùi của Lệ Sâm thu hút.

      Hai mắt dần biến đỏ, vờ áp sát lại.

      Nhưng ngay khi định cạp Lệ Sâm cái lại nắm lấy cằm của , đẩy ra xa.

      Ánh mắt trêu tức nhìn : "Tiểu câm điếc, còn chưa chịu từ bỏ việc muốn cắn tôi à?"

      "Tôi... muốn... ..."

      Lời này của có chút kỳ quái, Nam Ca còn chưa hết câu vẻ mặt Lệ Sâm trở nên kỳ lạ, chậc chậc hai tiếng: " ngờ, tôi lại nhặt được Zombie lưu manh."

      "...... Máu." Nghẹn nửa ngày, cuối cùng cũng được hoàn chỉnh hết câu.

      Lệ Sâm nhếch mày, im lặng cột Nam Ca ra sau xe.

      Rốt cuộc Nam Ca cũng luống cuống, lại muốn van xin người đàn ông này, nhưng chợt nghe : " đừng làm ồn, hình như có biến."

      Nam Ca giãy dụa nữa, nghi ngờ nhìn .

      Lệ Sâm quay mặt lại, đèn xe sau là màu đỏ, chiếu lên mặt khiến nó cũng trở nên đỏ bừng, chỉ có điều đôi mắt lại đen đến kinh người: " có nghe thấy tiếng gì ?"

      Nam Ca nghiêng tai cảm nhận lúc, cảm giác sợ hãi mạnh mẽ kéo tới.

      nghe thấy! Là tiếng... tiếng của đồng loại!

      "Có... Zombie..." khó khăn, giọng hơn trước.

      Lệ Sâm nhìn , vẻ mặt nghiêm trọng hỏi: "Có nhiều hay ít? về phía nào?"

      Nam Ca chỉ về phía Bắc: "Có... mười nghìn..."

      Mười nghìn... Lệ Sâm hít sâu hơi.

      Trước đó còn nghĩ, phía Bắc là cửa ra cuối cùng của người dân. Bây giờ có mười nghìn Zombie muốn đến phía Bắc để chặn đường, những người còn sống bên trong sợ rằng thể trốn được!

      Bây giờ còn thời gian để do dự nữa, coi như thiếu súng đạn, nhưng mười nghìn Zombie thể đấu lại được. Càng đến người dân bình thường có sức chiến đấu!

      Vì thế cởi trói cho Nam Ca, kéo lên xe.

      Vừa , vừa cởi trói cho , dù sao cũng chỉ muốn đùa lát, nghĩ hành hạ như vậy.

      Tôi trói lại, nhưng phải đồng ý nghe lời tôi, được làm rộn." Sau khi lên xe, thắt dây an toàn cho Nam Ca.

      Nam Ca nghĩ lại tình hình bây giờ của mình, nếu gặp phải tai nạn xe, cùng lắm chỉ là máu thịt lẫn lỗn chút thôi, cũng chết được. Nhưng Lệ Sâm lại tập trung thắt dây an toàn cho mình.

      Lệ Sâm ngẩng đầu, ánh mắt sâu thẳm nhìn , giọng trở nên nghiêm túc: "Hiểu , nếu đồng ý chớp mắt."

      Nam Ca vội vã chớp mắt, bày ra vẻ khẳng định nghe lời.

      Nhưng xung quanh đây đều bị Zombie bao vây, làm sao ra ngoài được?

      Nếu vào thành phố, chẳng lẽ muốn bị bao vây triệt để luôn à?

      Nam Ca lắm cảm giác của mình, biết mình là Zombie, vì thế thích con người, nhưng cũng thích đồng loại của mình.

      Lệ Sâm khởi động xe, nhưng trước khi lái , lấy bộ đàm, chọn kênh quân đội, chính là kênh chuyện được với Trần Bạch Kiêu lúc nãy.

      Trần Bạch Kiêu lúc này được cứu ra, ta định leo lên trực thăng. Bên tai gào thét tiếng quạt xoay của trực thăng.

      Lúc bộ đàm vang lên, câu đầu tiên ta nghe , sau đó người kia lặp lại: "Nghe , ngoại thành phía Bắc, có khoảng mười nghìn Zombie tiến về phía đường cảnh giới của các người. Bây giờ tôi mặc kệ các người dùng cách gì, mau di dời người dân ."

      Trần Bạch Kiêu chưa từng chuyện với Lệ Sâm, ta nghi ngờ thân phận của đối phương: " là ai? Làm sao tôi tin được?"

      Lệ Sâm gầm lên: "Mẹ kiếp, mau sơ tán người dân , nhiều làm mẹ gì!"



      Hết chương 10

    4. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      oa. a ngầu quá... tại tác dụng của chị Nam Ca ngoài đuổi đk vài con zoombie và tiêu khiển ra ta chưa phát ra ưu điểm j khác. hahaha. thanks nàng edit nhaaaa
      milktruyenkyTương Kỳ thích bài này.

    5. Sương đêm

      Sương đêm Member

      Bài viết:
      80
      Được thích:
      69
      nữ chính đáng quá . hóng chương mới<3<3<3<3
      Tương Kỳ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :