1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mạt thế] Độc mẹ quỷ bảo - Lâm Uyên Mộ Ngư- 184/278

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      Chương 35: Thị trường giao dịch

      Cố Phán Phán thời điểm tỉnh lại, liền cảm thấy thân thể tràn đầy năng lượng, cảm giác ấy làm cho thiếu chút nữa rên rỉ ra tiếng, đẩy cửa ra, thời điểm tới đại sảnh, phát trai của sớm ngồi ở đó, bên có Thiệu Tình nơi khóe miệng hơi bầm tím, còn Nghiêm Hán Thanh vành mắt xanh tím, cùng với cả cái người lúc nào cũng trừng mắt nhìn chằm chằm Nghiêm Hán Thanh - Nhị Ngốc, và bánh bao ở trong lòng Thiệu Tình ngủ ngon lành, hoàn toàn có cảm giác tồn tại.

      Cố Phán Phán nhịn được hỏi:“Chị Tình, chị cùng Thanh...... Làm sao vậy?”

      có gì, chỉ là luận bàn chút.” Thiệu Tình gọt trái táo, dùng tăm châm, đưa cho Cố Phán Phán:“Đói sao? Muốn ăn chút gì đó trước rồi chúng ta dạo hay ?”

      Cố Phán Phán cắn miếng táo, mơ hồ :

      , đói ?”

      Cố Xuyên gật gật đầu, Cố Phán Phán thuận miệng :“Đại khái là vừa thăng cấp, tiêu hao nhiều nhiều thể lực, em cũng hơi đói......”

      “Vậy tôi nấu cơm.” Thiệu Tình đứng lên hướng phòng bếp , Nghiêm Hán Thanh lập tức đuổi theo sau:“Tôi hỗ trợ.”

      Phỏng chừng là thiên phú, cho nên Thiệu Tình cùng Nghiêm Hán Thanh trù nghệ cũng kém, hai người hợp tác, rất nhanh liền nấu cơm xong.

      Sau khi ăn no, đoàn người chuẩn bị dạo chút, xem có đồ gì cần tới để giao dịch hay .

      Bởi vì ở mạt thế, tiền tệ cũng biến thành giấy vụn, đại bộ phận người ta giao dịch với nhau đều là lấy vật đổi vật, phỏng chừng chờ về sau cuộc sống dần ổn định, vì về sau các căn cứ giao dịch cũng tốt, vì ổn định cuộc sống của mọi người cũng thế, tầng lớp cầm quyền này khẳng định đẩy ra tiền tệ cố định.

      Thiệu Tình đoán trước, loại này tiền rất có thể là tinh thạch tang thi, dù sao dị năng giả đều là cần tinh hạch để thăng cấp, nếu chỉ dựa vào bản thân rèn luyện mà , tám đời cũng đừng mong thăng được cấp, hơn nữa tinh hạch hình thể , thập phần thuận tiện, cho nên thực thích hợp để sử dụng làm tiền.

      tại khẳng định cũng có người phát ra tinh hạch tang thi, nhưng người phát ra nhiều lắm, hơn nữa đại bộ phận trong lòng mọi người là tôi phát nhưng thể cho người khác biết, cho dù muốn cho, cũng muốn chờ thực lực của tôi tăng lên tới mức người khác khó thể theo kịp.

      Đợi cho tinh hạch tang thi bị phát phổ biến, thực lực dị năng giả nhanh chóng tăng lên, tại đại bộ phận dị năng giả đều còn ở cấp , dị năng giả cấp hai ít đến đáng thương, cấp ba lại cơ hồ có nghe qua, lấy loại thực lực này chống lại số ít tang thi, khả năng còn có thể thắng lợi, nhưng nếu cần thăm dò thành phố lớn liền có vẻ còn phải cố hết sức.

      Miên man suy nghĩ, đoàn người Thiệu Tình tới thị trường giao dịch căn cứ, là thị trường giao dịch, kỳ chính là con đường hai bên vỉa hè bày đầy hàng.

      vỉa hè loại mặt hàng nào cũng có, có trang sức, những loại vật phẩm ở trước mạt thế là những vật phẩm xa xỉ, có đủ các loại kiểu dáng quần áo, có chủy thủ, khảm đao,khai sơn đao, vũ khí lạnh,….còn có ít súng.

      Súng chủ yếu là súng lục, xem hình dạng, kích cỡ, phỏng chừng là lấy từ trong cục cảnh sát ra.

      Thậm chí còn có cái quầy, chủ quầy bán , bé kia đại khái khoảng mười hai mười ba tuổi, mặc chiếc váy hoa cũ nát, ánh mắt có chút dại ra, nhưng mà diện mạo của bé thập phần thanh thuần đáng , nhất là đôi mắt hạnh to, cùng hàng lông mi dài, làn da phấn nộn, về sau nẩy nở khẳng định là mỹ nữ.

      Thời điểm Thiệu Tình bọn họ ngang qua, quán chủ cũng rất nhiệt tình hướng bọn họ mời chào giới thiệu về bé kia:

      “Vẫn là xử nữ a, chỉ cần năm mươi cân lương thực là có thể lĩnh , tùy ý đánh tùy ý mắng, tuyệt đối ngoan ngoãn nghe lời.”

      Cố Phán Phán nhất thời liền nhăn mặt nhíu lông mi, hận thể đấm cái tên chủ quầy kia đấm, bất quá còn nhớ đây là căn cứ người khác, mới cố nén xuống dưới, nhịn được châm chọc : “Lương tâm cho chó ăn mới có thể làm ra chuyện như vậy ?”

      “Đây là con của ta, nó lớn như vậy còn phải là ta nuôi sao? tại chính là thời điểm nó phải hồi báo lại cho tôi!” tên chủ quầy thực đương nhiên.

      Cố Phán Phán bị tức thành lời, nhịn được dùng ánh mắt xin giúp đỡ nhìn về phía Thiệu Tình, Thiệu Tình cũng nhíu chặt mày, năm mươi cân lương thực đối với tính là gì, nhưng mà mấu chốt ở chỗ đem bé mua được về sau có thể như thế nào đây?

      Bọn họ lập tức rời căn cứ này, đường khẳng định có rất nhiều nguy hiểm, thoạt này nhìn chỉ số thông minh có chút vấn đề, hơn nữa mới mười hai mười ba tuổi, mang theo chẳng khác nào dẫn theo trói buộc lớn a.

      tại có đồng đội, cần thiết phải vì đồng đội suy xét.

      Nếu mua bé này, cho bé tự do, ở cái căn cứ như thế này, vận mệnh bé cuối cùng đại khái chính là trở thành đội viên trong nhóm phụ nữ mà bọn họ lúc vừa mới vào căn cứ nhìn thấy vậy.

      Thậm chí có thể thảm hại hơn, dù sao hề khả năng tự bảo vệ mình.

      Cố Phán Phán cũng là hiểu được điều đó, do dự biết làm sao, đáng thương hề hề nhìn Thiệu Tình, lại nhìn Cố Xuyên.

      mới hai mươi ba tuổi, tuổi trẻ, mà làm việc theo cảm tính, nếu để cho mắt thấy bé này bị bán , bị giày xéo, trong lòng khẳng định lưu lại bóng ma.

      Thiệu Tình cũng biết nên làm cái gì bây giờ, ngay tại lúc bọn họ do dự, người đàn ông trung niên tới, ánh mắt dâm uế nhìn bé, thời điểm đảo qua Thiệu Tình cùng Cố Phán Phán, đều tựa hồ nhìn xuyên qua quần áo các , thấy được vị trí bí .

      Thiệu Tình lúc ấy nghĩ đem tròng mắt của lấy ra vứt xuống mà dẫm.

      cùng chủ quầy chuyện, lại nhìn Thiệu Tình: " Bé này bán thế nào?”

      Chủ quán vội vàng : “Năm mươi cân lương thực!”

      Người đàn ông chậc chậc cảm thán : “ Hơi đắt a, lớn như vậy, thoạt nhìn thực gầy yếu, chừng chơi hai lần liền hỏng, đáng giá, đáng giá .”

      Chủ quán vội vàng vươn ngón tay :“ Đều là người thành , ba mươi cân, tuyệt đối thể giảm hơn!”

      Người đàn ông đại khái còn muốn mặc cả, sau đó chợt nghe đến giọng thản nhiên của Thiệu Tình: “Ba mươi cân, ta mang .”
      Tiểu Ly 1111sweet mandy thích bài này.

    2. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      Chương 36: Trăng tròn

      “Này, ngươi muốn làm gì? Là ta nhìn trúng trước!” Địa Trung Hải tiến lên, sau khi nhìn thấy phía sau Thiệu Tình còn có vài người lúng túng chút, bất quá sắc tâm vẫn là áp qua hết thảy, dương cổ, :“Như thế nào, còn chuẩn bị phân phải trái a?”

      Thiệu Tình nhìn cũng thèm nhìn , chính là đem ánh mắt chuyển hướng tới chủ quầy:“Ba mươi cân, bé này thuộc về ta.”

      Chủ quán vui cười : “ người phụ nữ mua trẻ trở về để làm gì a?”

      Thiệu Tình ánh mắt thập phần lạnh lùng:“Cần ta lần thứ hai sao?”

      Chủ quầy nuốt ngụm nước miếng, cũng có kiến thức, gặp qua rất nhiều dị năng giả cường đại, cũng gặp qua tầng lớp phía trong căn cứ, nhưng lại chưa từng thấy qua người nào giống như Thiệu Tình vậy, ánh mắt khiến cho cảm thấy xương cốt đều lạnh.

      Chủ quầy có dự cảm, nếu dám thêm nữa câu vô nghĩa nữa, người phụ nữ lạnh lùng trước mắt này, giết .

      ...... cần, liền ba mươi cân!”

      “ Từ từ, ta với ngươi thương nghị giá trước mà!” Địa Trung Hải nôn nóng , rất thích ấu nữ, càng non nớt càng làm cho hưng phấn, trước mạt thế kia, tuy rằng thích, nhưng là ngại pháp luật cho phép cũng chỉ vụng trộm ảo tưởng, dám làm ra cái gì, nhiều nhất chính là gọi tiểu thư*, có lúc gọi ít vị thành niên.

      *Tiểu thư: gọi

      Đến mạt thế, pháp luật trở thành đống phế thải, nhất là có dị năng, số chuyện trước dám làm, thể làm nay đều chiếm được thỏa mãn, quả thực làm cho hưng phấn tràn đầy thể xác.

      thích nhất chuyện, đó chính là mua hoặc là bắt ép vài ấu nữ có diện mạo phù hợp với cầu của , đến để thỏa mãn đam mê mà thể cho ai biết kia.

      bé này quả thực là cái cực phẩm, quá phù hợp với khẩu vị của , bắt buông tha, quả thực chính là cắt thịt ở người .

      Đoàn người Thiệu Tình bởi vì giao dịch, cho lên mang theo ít đồ, bao gồm lương thực, Thiệu Tình cầm lương thực đưa cho chủ quầy, sau đó liền kéo tay bé rời : “Thanh toán xong.”

      “Ngươi đứng lại! Là ta nhìn trúng trước!” Địa Trung Hải vừa vội vừa tức, vội là vội ở Thiệu Tình nhúng tay vào, đem bé mang , tức là tức ở Thiệu Tình toàn bộ quá trình làm lơ .

      Thiệu Tình chuyện, động thủ là Cố Phán Phán, trong nháy mắt vận dụng dị năng, nữ hán tử xuất , Thiệu Tình nhìn áo Cố Phán Phán bị căng cơ hồ muốn vỡ ra.

      Hình dạng cơ bắp căng dưới quần áo phác hoạ rành mạch, quả thực...... Quái dị làm cho người ta nghĩ chuyện.

      Địa Trung Hải đề phòng liền bị Cố Phán Phán nện đấm thẳng vào đầu, trực tiếp đem Địa Trung Hải đánh ngã ngửa, máu mũi liền ùn ùn chảy ra , sau đó Cố Phán Phán bắt lấy chân của , liền đem người quăng mạnh xuống đất.

      Sau khi Địa Trung Hải ngất xỉu tại chỗ, Cố Phán Phán lắc lắc cái cổ, khôi phục về hình thể bình thường:“NND, sớm muốn động thủ, còn dám lên mặt khiêu khích!”

      thôi.” Thiệu Tình nắm tay bé, ngón tay ở thời điểm mọi người thể thấy bắn ra hạt giống nho dừng ở người Địa Trung Hải, đồng dạng Cố Xuyên giật giật ngón tay chuẩn bị động tác nhìn thoáng qua Thiệu Tình, liền buông lỏng tay ra.

      Lần này thù kết lớn, có câu 'Trảm thảo bất trừ căn, xuân phong xuy hựu sinh!’* Thiệu Tình làm sao có khả năng lưu lại nhân tố mang đến nguy hiểm bất an cho mình chứ.

      *Diệt cỏ diệt tận gốc, gió xuân thổi sống lại.

      Bởi vì chuyện của , bọn họ có tiếp tục mua thêm gì, mà trở về địa phương ở tạm, được đoạn, Cố Phán Phán liền nhịn được hỏi:

      “Tuy rằng em cũng thực đồng tình với bé, nhưng mà Chị Tình, chúng ta có thể mang theo bé sao? đường rất nguy hiểm, chúng ta ngay cả bản thân cũng thể nắm chắc mình có thể sống sót......”

      Thiệu Tình để sợ hãi ngồi ở bên người mình, sau đó ngữ khí đạm mạc :"Tôi tình nguyện để bé chết ở trong miệng tang thi, còn tốt hơn chết ở dưới thân lão già đáng khinh kia.”

      Thiệu Tình sờ sờ đầu bé, ánh mắt có lạnh lẽo lên chút ôn nhu: “Chết như thế nào cũng được, ít nhất chết phải có tôn nghiêm chút, đây là điều duy nhất tôi có thể giúp bé, nếu chúng ta có thể an toàn trở lại căn cứ, tôi liền đem bé an trí ở trong căn cứ, , tôi vẫn có thể nuôi dưỡng được.”

      Cố Phán Phán thất thần, trong mắt là bi ai hay là khổ sở, Thiệu Tình đúng, ở cái xã hội mạt thế này, bọn họ tự thân khó bảo toàn, còn có thể đến giúp bé cái gì đây?

      Bất quá là ở thời điểm còn sống tận lực mà sống, thời điểm chết cũng chết cách tôn nghiêm, hơn.

      đại khái là chỉ số thông minh có chút vấn đề, nhưng bé rất ỷ lại vào Thiệu Tình, tựa hồ là biết Thiệu Tình tuy rằng thoạt nhìn bề ngoài lạnh lùng, nhưng chính là người chân chính đối xử tốt với .

      “Em tên là gì.” Thiệu Tình sờ sờ đầu bé, giọng hỏi.

      có chút mờ mịt chớp chớp mắt, cuối cùng sử dụng giọng hết sức mỏng manh đáp lại: “Bồi...... Bồi Tiền Hóa......”

      Thiệu Tình ánh mắt lạnh hơn, nhìn vào đôi mắt dại ra của bé, sau đó :“Kêu Thiệu Đồng , theo họ của chị được .”

      bé ‘nga’ tiếng, hẳn là kêu Thiệu Đồng , bé gật gật đầu, thực khẩn trương cầm lấy góc áo của Thiệu Tình, Thiệu Tình nhìn ra được, bé so với người bình thường phản ứng chậm chạp hơn, nhưng cũng phải thiểu năng trí tuệ, hẳn là đầu bị thương nặng khiến dây thần kinh nào đó bị thương làm cho phản ứng trở nên chậm chạp.


      vén tóc Thiệu Đồng chút, quả nhiên phát chỗ tóc thưa thớt, che được vết sẹo xấu xí, xem hình dạng miệng vết thương, rất giống là do va chạm vào cạnh bàn tạo ra.

      Vết thương này làm sao mà có, liền cần cũng biết.

      Kỳ mang theo Thiệu Đồng quả thực là lựa chọn sáng suốt, chuyện này cũng là Thiệu Tình nổi lòng từ bi, tự nhận chính mình là người vô tình, nhưng máu chảy bên trong người vẫn nóng bỏng ấm áp.

      dạo quanh khi giao dịch chút, sau đó vẫn là nên sớm chút rời khỏi nơi này .” Thiệu Tình thực thích căn cứ này, thích từ trong đáy lòng.

      được a chị Tình.” Cố Phán Phán sắc mặt có chút khó coi:“Hôm nay chính là ngày trăng tròn, chúng ta thể dừng lại ở dã ngoại."

      “Trăng tròn?” Thiệu Tình sửng sốt chút, trăng tròn có đặc biệt gì sao?”

      “Mỗi khi trăng tròn, tang thi đều phá lệ cuồng bạo, khả năng chúng nó công kích mạnh hơn, khả năng cảm nhận xung quanh cũng tốt hơn, tất cả đều mạnh lên, thậm chí còn có khả năng hình thành tang thi triều vây công căn cứ, hơn nữa thời điểm trăng tròn, là thời điểm tang thi tiến hóa, tang thi biến dị xuất cũng nhiều lên rất nhiều.” Cố Phán Phán vội vàng giải thích:“Cho nên mặc kệ thế nào, chúng ta đều phải ở lại trong căn cứ ở thời điểm này.”

      “Là như thế này sao......” Thiệu Tình còn chưa có gặp qua trăng tròn, sau khi ở trong tủ đông bệnh viện ra đây chính là lần đầu gặp trăng tròn.

      Thiệu Tình nhịn được suy tưởng, nếu thời điểm trăng tròn, tang thi phát sinh dị biến, vậy Nhị Ngốc sao? Nhị Ngốc có thể có gì khác thường hay ?

      cùng bánh bao như thế nào? Có phải cũng phát sinh cái gì hay ?

      Mặc kệ đến lúc đó thế nào, đều trước tiên phải chuẩn bị sẵn sàng, đặc biệt thân phận của cùng bánh bao còn có Nhị Ngốc vẫn thể bại lộ.

      Mấy người Cố Phán Phán có thể an tâm cùng bọn họ chung tổ đội dị năng giả, cũng nhất định an tâm chung tổ đội cùng tang thi, dù bọn họ cùng trải qua rất nhiều chuyện.

      Thiệu Tình híp mắt, hy vọng thời điểm trăng tròn, phát sinh biến hóa quái dị gì chứ......
      Tiểu Ly 1111sweet mandy thích bài này.

    3. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      Chương 37: Biến hoá bất ngờ

      Sau khi dạo qua thị trường giao dịch, Nghiêm Hán Thanh trong tay nhiều hơn khẩu súng lục 54, đại bộ phận cảnh sát trong nước là sử dụng 9mm luôn, xem lực sát thương của súng lục này khiến người ta đau trứng, tầm sát thương 50m, hơn 50m bắn trúng điểm thân thể cũng thể giết chết người, càng miễn bàn đánh tang thi.

      So với 54, 9mm quả thực chính là như mọi người thường ’tiểu thư súng lục’, Nghiêm Hán Thanh đào vòng, mới ở đống 9mm đào được khẩu 54.

      Kỳ Nghiêm Hán Thanh rất vừa lòng, quen dùng uy lực lớn M500, quay đầu lại dùng 54, thực thích ứng, bất quá ở hoàn cảnh tại, có thể có khẩu súng phòng thân, chuyện này đối với người thường có dị năng như thực tệ rồi.

      Ngoài ra, Nghiêm Hán Thanh cùng Cố Phán Phán các tìm kiếm phen đao dã chiến, Cố Xuyên cũng thay đổi chiếc chiết đao, thu hoạch lớn nhất vẫn là Thiệu Tình, giao dịch phen được thanh đao "Chó điên", cái thanh đao này được bộ đội đặc chủng các quốc gia lấy làm bội đao , Thiệu Tình cũng từng có thanh như này, bất quá lúc từ trong nhà xác bệnh viện ra, người chút đồ cũng thấy.

      Cho nên lần này lấy được thanh đao ‘Chó điên này’, Thiệu Tình quả thực rất vui vẻ, lúc ấy liền đem đao cho vào vỏ đeo vào sườn ngoài bắp đùi, mang theo tùy thân.

      Trừ bỏ mua sắm vài vũ khí, bọn họ còn trao đổi ít hoa quả rau dưa tươi, dù sao ra ngoài nhiều ngày như vậy , mỗi ngày đều phải ăn lương khô đồ hộp, ai đều chịu nổi.

      Cuối cùng Thiệu Tình giao dịch được cho Thiệu Đồng vài bộ quần áo bé , là váy hoa ngắn, mang theo móc treo, đặc biệt đáng .

      Thiệu Tình thể cho Thiệu Đồng quá nhiều, đại khái ở trong phạm vi năng lực đối với bé tốt chút, nhưng vẫn có thể tàn nhẫn, nếu gặp phải tình huống nguy hiểm, để cho Thiệu Tình lựa chọn, vẫn lựa chọn vứt bỏ Thiệu Đồng.

      Tựa như ban đầu , giúp được Thiệu Đồng cái gì, trừ bỏ trong phạm vi năng lực bảo hộ, cũng chỉ có thể chết trong tôn nghiêm, hơn.

      Thời điểm trở lại chỗ ở, Thiệu Tình liền nhìn đến Thiệu Đồng mặc chiếc tạp dề hoa thu thập việc nhà, động tác của bé thực vụng về, nhưng cũng thực nghiêm túc, khuôn mặt thanh tú tràn đầy hạnh phúc thành lời.

      Đại khái ở trong mắt Thiệu Đồng, Thiệu Tình chính là người tốt, cứu , có ngược đãi , cho ăn, đặt tên cho .

      Sau đó cho mái nhà, mà trong nhà mọi người đối xử với đều thực ôn hòa, quả thực giống như ở trong địa ngục trong đêm được lên thiên đường vậy.

      biết diễn tả niềm vui của mình như thế nào, cũng chỉ có thể phụ giúp mọi người, dọn dẹp nhà cửa sạch .

      Vừa thấy Thiệu Tình bọn họ trở lại, ánh mắt Thiệu Đồng liền sáng lên ra đón, nhưng mà bé ít giao tiếp cùng người khác, bởi vậy nghẹn đỏ mặt, cũng ra được câu.

      “A Đồng ngoan.” Thiệu Tình sờ sờ đầu Thiệu Đồng, lôi kéo Thiệu Đồng vào trong nhà, thời điểm đem váy hoa lấy ra nữa, ánh mắt Thiệu Đồng càng thêm nóng bỏng.

      Mỗi bé đều có ước mơ trở thành công chúa, cho dù là nữ hán tử, đại khái cũng từng hướng tới những chiếc váy hoa cùng váy bồng, mà Thiệu Đồng, bé từ quần áo tốt nhất được mặc là những chiếc váy cũ được mẹ sửa lại chỉ có thể dùng những chiếc váy được mẹ, bé cũng từng khát vọng mặc qua quần áo mới, đổi lấy lại chỉ có đánh chửi.

      “Mặc vào nhìn xem có hợp ?” Thiệu Tình đem váy lấy ra, Thiệu Đồng cẩn thận chạm vào, ánh mắt lại nhịn được trộm đánh giá Thiệu Tình.

      “Cho em, mặc .” Thiệu Tình nhịn được phát ra ôn nhu, giọng , Thiệu Đồng sau lúc lâu mới đánh bạo cởi quần áo cũ người, Thiệu Tình ánh mắt lập tức trừng lớn, nhìn thấy làn da cả người Thiệu Đồng chỗ nào có vết sẹo, sẹo cũ rậm rạp trải rộng thân hình gầy yếu trắng nõn của bé, từ sau lưng đến trước ngực, từ hai tay đến hai chân, nhìn thấy mà ghê người.

      Thiệu Đồng vui mừng thay áo thun hồng nhạt cùng váy hai dây, Thiệu Tình bảo cho bé ngồi xuống, đem mái tóc dài của bé tháo ra, chải rồi tết hai bên gọn gàng.

      Trong mắt mặt Thiệu Đồng đều là vui sướng thoạt nhìn xinh đẹp, Thiệu Tình nhàng sờ sờ đầu của bé, đáy lòng chua xót bừng lên:“Giống công chúa .”

      có thể tưởng tượng thơ ấu của Thiệu Đồng có bao nhiêu khổ cực, tựa như từng ở nhi viện vậy, vì khối bánh, chén cháo, tranh nhau mình đầy thương tích.

      Mà Thiệu Đồng, bé đại khái ngay cả phản kháng đều có, bị trở thành món đồ chơi để trút giận, trở thành vật phẩm có thể mua bán.

      Cuộc đời của bé đều là bi ai.

      Thiệu Đồng cầm làn váy, ở trước mặt Thiệu Tình vui vẻ xoay quanh, vui sướng giống như chú bươm bướm , xoay quanh xong rồi, bé mới ngơ ngác phản ứng lại, nhìn bộ quần áo người , nghĩ muốn thay đồ cũ.

      Tâm tình của bé đều viết hết ở mặt, Thiệu Tình nhịn được đem quần áo cũ bỏ qua bên: “Đừng sợ bẩn, bẩn chị lại mua cho em bộ mới, mặc , rất đẹp, chị rất thích.”

      Lúc này Thiệu Đồng mới lại thoải mái đứng lên, bé rất dễ dàng thỏa mãn.

      Thời điểm Thiệu Tình dẫn Thiệu Đồng ra ngoài, Nghiêm Hán Thanh ở trong bếp nấu cơm, Nhị Ngốc ôm bánh bao ngồi ở sô pha, bánh bao ngừng muốn từ trong lòng Nhị Ngốc bò ra, bắt nho bàn.

      chùm nho xanh còn đọng vài gọt nước, thoạt nhìn xanh tươi ngon miệng, bên cạnh còn bày mấy quả táo màu đỏ rực, chỉ là vỏ có chút héo.

      Cố Phán Phán dùng đao mới của mình cắt quả táo thành từng mảng,, sau đó bày đẹp ra mâm.

      Tóm lại khí toàn bộ phòng khách thập phần tốt đẹp, chút đều nhìn ra bọn họ sắp nghênh đón Huyết Nguyệt hay còn gọi là trăng tròn.

      Sở dĩ kêu trăng tròn là Huyết Nguyệt là vì trước có vài cái tiểu căn cứ, đều ở thời điểm trăng tròn bị tang thi triều công phá, toàn bộ căn cứ đều bị tàn sát còn ai.

      Qua hai ngày có người ở căn cứ khác lại tra xét, sau đó phát trong căn cứ bị công phá trừ bỏ tang thi, chính là hài cốt thi thể bị ăn và còn phần còn lại của chân tay bị cụt.

      Cho nên dần dần, trăng tròn bắt đầu bị mọi người gọi là Huyết Nguyệt.

      Căn cứ mà Thiệu Tình bọn họ tính là căn cứ lớn, toàn bộ căn cứ khả năng cũng chỉ có ngàn nhân khẩu, tính cả những người ở những thôn làng xung quanh cũng đáng là bao.

      Duy nhất có vẻ tốt, đại khái chính là căn cứ cách khá xa thành thị, hương trấn nơi tập trung nhiều tang thi, như vậy cho dù Huyết Nguyệt khả năng tang thi bạo động, cũng có nhiều lắm tang thi tới gần căn cứ.

      Bất quá sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, tầng lớp lãnh đạo trong căn cứ cũng tính toán, sớm cho thành viên trong căn cứ bắt đầu gia cố tường vây.

      Thời điểm mấy người Thiệu Tình mua đồ trở về, còn nhìn thấy ít thành viên căn cứ khiêng lưới sắt, ở bên ngoài căn cứ lại bỏ thêm đạo phòng tuyến.

      Nghiêm Hán Thanh làm bốn món canh, trù nghệ của thực tệ, vài người đều ăn thực vui vẻ, sau khi ăn xong đám người ăn hoa quả, bên chuyện phiếm bên chờ đợi Huyết Nguyệt đến.

      Bầu trời bất luận ban ngày hay là buổi tối đều rất u, chỉ có ánh trăng giống như vòng tròn dâng lên kia, bên cạnh tựa hồ đều bị khói mù nhiễm ra màu sắc cổ quái nhàn nhạt màu đỏ, khó trách kêu Huyết Nguyệt.

      Rất xa có tiếng tang thi tru lên mơ hồ truyền đến, Thiệu Tình ngồi xếp bằng ở sô pha, đem bánh bao vòng ở giữa hai chân , lúc ánh trăng dâng lên, Thiệu Tình liền nhận ra, máu trong cơ thể giống như sôi trào, chính là sôi trào biên độ cũng lớn, còn trong phạm vi chịu đựng được.

      Mà bánh bao cũng ở đùi cọ đến cọ , phỏng chừng cũng bị ảnh hưởng, bị ảnh hưởng lớn nhất phỏng chừng là Nhị Ngốc, cậu cúi đầu, ở sô pha cuộn mình thành đoàn, thực trầm mặc, chính là ngẫu nhiên có thể nhìn thấy sống lưng cậu run nhè .

      Thiệu Tình nhìn nhìn thời gian, mới tầm chín giờ tối, nhịn được : “Nhị Ngốc có chút thoải mái, tôi đưa cậu ấy về phòng, có chuyện gì nhớ , gọi tôi.”

      đem bánh bao cõng lên, sau đó trực tiếp bế Nhị Ngốc theo kiểu công chúa, Thiệu Đồng cũng theo ở phía sau, mặc kệ bị Cố Phán Phán giữ lại, Cố Phán Phán đưa cho Thiệu Đồng quả táo, ý muốn làm cho Thiệu Đồng quấy rầy Thiệu Tình.

      Thiệu Tình bế Nhị Ngốc, liền thấy được Nhị Ngốc giấu ở bên trong áo choàng sắc mặt phát tái nhợt, đôi mắt đen nhẻm con ngươi tựa hồ đều bị Huyết Nguyệt nhuộm dần ra màu huyết sắc.

      Nhị Ngốc cuộn ở trong lòng Thiệu Tình, đôi răng nanh trồi ra khỏi cửa miệng, răng nanh của Nhị Ngốc cùng tang thi có chút bất đồng, răng nanh tang thi so le đồng đều treo tơ thịt, răng nanh của cậu chỉ có hai chiếc thoạt nhìn tuyệt đáng sợ, ngược lại có hai phần đáng .

      Sau khi Thiệu Tình đem Nhị Ngốc mang vào phòng, Nhị Ngốc tựa như thở dài nhõm hơi, nhịn được đem bản thân lại hướng tới trong lòng Thiệu Tình.

      Da cậu dường như trở lên nóng bất thường, theo lý mà , tang thi kỳ loại thi thể, cho nên thân thể tang thi lạnh như băng có độ ấm, Nhị Ngốc bình thường cũng vậy, nhưng mà giờ phút này làn da Nhị Ngốc muốn bắt đầu chậm rãi nóng lên.

      Càng thêm mấu chốt là Thiệu Tình theo thân thể Nhị Ngốc có thể nghe được biết là tiếng máu sôi trào, hay là tiếng mạch đập nhảy lên.

      lại lần ý thức được, có lẽ tang thi ngừng tiến hóa, về sau có thể càng ngày càng giống nhân loại, từ chỉ số thông minh đến bề ngoài.

      Như vậy, , bánh bao , Nhị Ngốc, sớm hay muộn có ngày có thể trở nên cùng người bình thường còn phân làm hai loại.

      miên man suy nghĩ, Nhị Ngốc đột nhiên từ trong lòng lăn xuống, móng tay bén nhọn nháy mắt liền phát triển ra, thiếu chút nữa đem ván giường cào nát.
      Tiểu Ly 1111sweet mandy thích bài này.

    4. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      Chương 38: Xúi quẩy

      Lăn xuống đất trạng thái Nhị Ngốc thực được tốt, làn da tái nhợt của cậu bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được biến thành màu hồng ôn nhuận, sau đó còn chuyển biến thành màu đỏ.

      Càng thêm đáng sợ là mạch máu cả người Nhị Ngốc chậm rãi từ dưới làn da lên, cách tầng da thịt, cũng có thể nhìn ràng mạch máu màu xanh đen, mang nhịp đập từ thong thả dần trầm nặng, giống như con giun uốn éo.

      Thiệu Tình có thể cảm giác được, có cỗ năng lượng dao động theo từ trong đầu Nhị Ngốc bắt đầu khuếch tán hướng về toàn thân thể cậu, loại năng lượng dao động này khiến cho Thiệu Tình cảm giác tựa như...... hơi thở mang theo hương vị ngọt ngào mỹ vị, như loại dụ hoặc nên lời.

      Làm cho Thiệu Tình có loại xúc động, muốn vươn ngón tay ra, cạy sọ não cậu ra, đem viên tinh hạch sáng lấp lánh bên trong kia đào ra cắn nuốt.

      Cũng may lực ý chí từ trước đến nay của Thiệu Tình kiên định, cũng chịu ảnh hưởng của trăng tròn nhưng so với Nhị Ngốc ít hơn rất nhiều, bánh bao cùng Nhị Ngốc sai biệt lắm, muốn ở góc giường sát tường cuộn tròn thành nắm.

      lúc sau, Thiệu Tình quan sát thấy móng tay Nhị Ngốc theo từ màu màu xám đen dài hơn 10cm, biến thành bén nhọn, thon dài, giống như nhiễm màu đen.

      Ngón tay Nhị Ngốc đâm xuống tựa như cắm vào khối đậu hủ dễ dàng xuyên thủng chăn đệm cùng ván giường, đáy mắt màu đỏ của càng ngày càng nồng đậm, Nhị Ngốc vô lực đem mình cuộn thành con tôm, làn da lõa lồ bên ngoài đều biến thành màu đỏ.

      Ngay cả mạch máu cũng tạo thành hoa văn dữ tợn, thoạt nhìn giống như hình xăm màu xanh đen, phối hợp với Nhị Ngốc bởi vì ngừng giãy dụa mà quần áo xộc xệch, có vẻ...... Phá lệ gợi cảm.

      Thiệu Tình vỗ vỗ đầu mình, cũng bị thiêu đến choáng váng, cư nhiên có thể cảm thấy tang thi gợi cảm, thậm chí còn có loại xúc động muốn lên cắn ngụm vào cổ Nhị Ngốc.

      Lại qua sai biệt lắm giờ đồng hồ, Nhị Ngốc có chút yên tĩnh lại, Thiệu Tình cũng mới thở dài nhõm hơi, kiểm tra con trai, lại nhìn nhìn Nhị Ngốc, dần dần tâm mới chậm rãi thả xuống.

      đợi hoàn toàn yên tâm, Cố Phán Phán liền kêu to ngoài cửa:"Chị Tình, tang thi bắt đầu công thành!"

      Thiệu Tình mặt nhăn nhíu mày, sờ sờ tóc Nhị Ngốc, thấp giọng :

      "Giúp tôi quan tâm tới bảo bối, tôi rất nhanh quay trở lại."

      Sau đó Thiệu Tình mở cửa rời khỏi phòng, biết, chân trước vừa mới rời , sau lưng Nhị Ngốc liền lâm vào trạng thái mất tự chủ, càng mất tự chủ hơn chính là bánh bao .

      Bánh bao tuy rằng vẫn biểu so với đứa bé bình thường khác thông minh hơn rất nhiều, nhưng mà bé dù sao tâm trí của đứa trẻ, ở phương diện khắc chế bản thân này vẫn là so với Nhị Ngốc kém hơn rất nhiều.

      Tang thi vào trăng tròn bạo động nguyên nhân lớn nhất, kỳ là vì huyết nhục, Nhị Ngốc giống người thường, nhưng mà vẫn như trước là tang thi, bánh bao coi như là nửa người nửa tang thi, cho nên đến trăng tròn, bọn họ liền bắt đầu bị dục vọng nguyên thủy chiếm lĩnh thân thể.

      Trăng tròn cũng là thời điểm tang thi dễ dàng tiến hóa nhất, cho nên sau khi vượt qua trăng tròn, thường thường đội tìm kiếm vật tư ra ngoài phát , đại bộ phận thực lực của tang thi lại nâng cao lên.

      Bánh bao hoàn toàn đem chính mình cuộn thành cục tròn, con mắt thuộc về tang thi của bé nhuộm thành màu đỏ, con mắt bình thường còn lại kia cũng bị che kín tơ máu.

      Bé cần huyết nhục tươi, khát cầu huyết nhục tươi.

      Đến tới gần nửa đêm, mặt trăng lên tới giữa trung, lúc này là trăng tròn đối với tang thi ảnh hưởng lớn nhất, bánh bao cảm thấy rất khó chịu ở giường lăn qua lăn lại, đúng lúc này, ngoài cửa có tiếng bước chân truyền đến.

      Tựa hồ người ở ngoài cửa nghe được động tĩnh trong phòng, ý đồ muốn mở ra, lại phát cánh cửa bị khóa từ bên trong.

      Rất nhanh, ngọn lửa liền dấy lên, đem cửa phòng đốt thành tro tàn, vẻ mặt đáng khinh của Địa Trung Hải xuất sau đó, mang theo tươi cười đáng khinh vào trong phòng, liếc mắt cái liền thấy được Nhị Ngốc mặt hướng vào vách tường.

      Nhị Ngốc người quần áo xộc xệch rất nhiều, đầu vai mượt mà tựa như rặng mây đỏ tràn ngập, loã lồ ở ngoài khí, thoạt nhìn thập phần mê người.

      Địa Trung Hải vốn thừa dịp hỗn loạn tới tìm Thiệu Đồng, tại đa số dị năng giả đều chống đỡ tang thi, mà Thiệu Đồng có dị năng, lại là bình thường tay trói gà chặt, mấy người Thiệu Tình chống đỡ tang thi khẳng định mang theo Thiệu Đồng cùng, Địa Trung Hải chính là tính đến điểm này, mới vụng trộm tới.

      nghĩ tới tìm được Thiệu Đồng lại tìm đến được cái cực phẩm, bàn tay Địa Trung Hải chậm rãi sờ đến vai Nhị Ngốc, làn da thịt nóng bỏng khiến phải giật mình, cảm giác phải tốt đẹp cho lắm.

      Nhưng mà đợi Địa Trung Hải làm được gì, người trước mắt liền đột nhiên lật thân, hơn nữa đem đè ở dưới thân.

      Hai con mắt màu đỏ sậm mang theo cuồng bạo, còn có răng nanh dò ra, móng tay dài bén nhọn, tuy rằng người trước mắt có gương mặt hư thối, nhưng Địa Trung Hải vẫn có thể liếc mắt cái liền nhận ra được:"Trời ơi, tang thi!"

      Bởi vì quá hoảng sợ khiến cho giọng của trực tiếp phá , chẳng thể nghĩ tới, lại đây tìm , có thể gặp phải tang thi, dùng sọ não nghĩ cũng biết, đây là tang thi nuôi trong nhà.

      Đối mặt với tang thi nuôi trong nhà - Nhị Ngốc này, Địa Trung Hải trực tiếp liền bị dọa ngốc, duỗi tay đẩy Nhị Ngốc, lại bị móng vuốt Nhị Ngốc đâm xuống cổ tay, móng tay bén nhọn trực tiếp đem cổ tay Địa Trung Hải đâm xuyên qua, máu tươi lập tức chảy ra, hương vị thơm ngon ngừng làm cho Nhị Ngốc càng thêm đỏ mắt, ngay cả đứa bé ở trong góc, đều theo hương vị tới.

      Địa Trung Hải: Ta kháo!!!
      Tiểu Ly 1111sweet mandy thích bài này.

    5. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      Chương 39: Tang thi vây thành

      Bánh bao hai mắt đỏ tươi, bằng tốc độ sét đánh, phi đến người Địa Trung Hải, thể bánh bao đáng , hai má phấn nộn, mắt to lông mi dài, nếu phải ánh mắt có màu tựa như máu tươi, tuyệt đối có thể làm cho mọi người nghĩ tới đáng được nuôi lớn trong tình thương của người thân.

      Nhưng mà giờ phút này hai mắt của bé nhuộm màu đỏ tươi, móng tay bén nhọn, ngay cả ánh mắt nhìn Địa Trung Hải, cũng mang theo lạnh lùng ràng.

      Địa Trung Hải vốn bởi vì vết thương cổ tay đau ngừng tru lên, trực tiếp tiêu , trừng lớn con mắt hoảng sợ nhìn bánh bao .

      Thời điểm theo bản năng muốn dùng dị năng, liền nhìn thấy bánh bao hơi nhếch môi, để sát khuôn mặt vào cổ họng Địa Trung Hải, chỉ cần ngụm là có thể cắn đứt yết hầu Địa Trung Hải, làm cho hương vị ấm áp ngọt ngào của máu theo từng đợt từ bên trong yết hầu liên tục phun trào ra.

      Động tác Nhị Ngốc nhanh chóng bắt lấy bánh bao , trực tiếp đem bánh bao từ người Địa Trung Hải giật xuống, đúng vậy là giật xuống, bởi vì quần áo trước ngực Địa Trung Hải đều bị bánh bao cào cấu phá nát, chỉ còn để lại vài vết máu ràng.

      Bánh bao bị ném ở giường, ở đệm chăn mềm mại nẩy lên chút, sau đó thực cam lòng nhảy dựng lên, giây tiếp theo bé bị Nhị Ngốc phác gục mặt đất.

      Bánh bao cuồng hoá, trong mắt chỉ còn lại máu tươi chảy ra, bé bắt lấy cánh tay Nhị Ngốc, móng tay đều cắm vào da thịt cậu, thân hình nho ngừng giãy dụa, trong cổ họng ngừng truyền ra thanh phẫn nộ.

      Nhị Ngốc quyết tâm để cho bánh bao lây dính huyết thực, cậu làm tang thi, so với ai khác đều hiểu được, loại giống như bánh bao có cắn thịt người như tang thi này, khi nếm qua huyết thực sau giống như những người hít thuốc phiện vậy.

      thể dừng lại, đoạn thời gian cho ăn thịt người thịt, uống máu người, trở lên suy yếu, giống với bị nghiện giống nhau rất khó chịu.

      Thiệu Tình qua, muốn cậu phải để ý tốt tới bánh bao , như vậy cậu để bánh bao chân chính sa đọa.

      Địa Trung Hải thừa dịp thời điểm Nhị Ngốc kiềm chế bánh bao , thất tha thất thểu đứng dậy, bị dọa đến phá lá gan, cũng có thừa dịp rối loạn đối phó Nhị Ngốc cùng bánh bao , cất bước bỏ chạy.

      Nhị Ngốc vô lực nổi giận gầm lên tiếng, cậu bên muốn giết chết Địa Trung Hải, bên lại thể buông bánh bao ra, bởi vì Địa Trung Hải nếu rời , bại lộ thân phận cậu cùng bánh bao , đối với Thiệu Tình tốt.

      Ngay tại lúc Nhị Ngốc biết nên làm cái gì bây giờ, Địa Trung Hải chạy đến cửa đột nhiên kêu thảm thiết tiếng, theo phương hướng này Nhị Ngốc nhìn thấy , làn da trước ngực Địa Trung Hải đột nhiên xuất bọc lớn, tới hai giây, cái bọc kia liền phá ra, dây leo rậm rạp chui ra, thân dây còn lây dính máu cùng mảnh nội tạng.

      Rất nhanh trong thân thể Địa Trung Hải liền chui ra vô số dây leo uốn éo như rắn vậy, dễ như trở bàn tay đem thân thể xé nát.

      Địa Trung Hải khụy gối xụi lơ ở cửa, vết máu dần dần lan tràn ra, bánh bao vốn bị vây trong trạng thái điên cuồng, liền trực tiếp bạo lên......

      Bên kia Thiệu Tình giờ phút này đến tường vây, xuyên thấu qua hàng rào tầng tầng lưới sắt có thể nhìn thấy tang thi rậm rạp ở bên ngoài, chúng nó kiên trì ngừng đâm vào lưới sắt.

      vài vị trí lưới sắt gần bị hỏng, dù sao lưới sắt cứng rắn cũng chống đỡ nổi đống tang thi cảm giác muốn sống ngừng đánh tới.

      Giờ phút này ít người tụ tập ở bên cạnh tường vây, mỗi người đều thực khẩn trương, dựa theo kinh nghiệm trước, chờ trời hửng sáng, đại bộ phận tang thi dần dần tiêu tan , còn lại bộ phận tạo lên cái gì uy hiếp, cho nên chỉ cần bọn họ thủ quá đêm nay, liền hết thảy an toàn.

      Nhưng mà bên ngoài tang thi nhiều quá mức chói mắt, cho dù là tiểu đội dị năng giả thân kinh bách chiến, nhìn tình cảnh này trong lòng đều tê dại.

      Bên cạnh mấy người Thiệu Tình còn có thêm vài người, chăm chú quan sát, ngón tay đều run.

      Thiệu Tình cẩn thận nhìn bên ngoài đám kia diện mạo có thể xấu tệ, phát ràng ở tang thi trong đàn ít tang thi tiến hóa.

      Tang thi trải qua quá trình tiến hóa so với tang thi bình thường sức chiến đấu cao hơn rất nhiều, Thiệu Tình quan sát, bên ngoài tang thi tiến hóa, tuyệt đối ít, lại còn có ít tang thi độc đáo.

      chung, tang thi khó đối phó nhất, phải là con thoạt nhìn cường tráng, mà là những con tang thi trẻ con, trẻ con thân thể yếu đuối, luc mạt thế tiến đến là cá thể sớm trở thành tang thi nhất, cùng với đó thân thể tang thi trẻ con cũng là loại tiến hóa nhanh nhất, tựa như lần trước gặp qua con tang thi trẻ con kia.

      Thiệu Tình quan sát thấy trong số tang thi ở bên ngoài có ít tang thi dễ chọc vào, trong lòng lo lắng liền dần dần lan tràn lên.

      đầu tiến lên phải dị năng giả, mà người thường, bọn họ tay cầm khẩu súng, sau khi lên đầu tường, bắt đầu hướng ra bên ngoài nhắm bắn.

      Tuy rằng tang thi chỉ có đánh trúng đầu mới có thể hoàn toàn giết được chúng, nhưng chúng cũng chịu nổi bị đạn bắn vào người liên tục. Đợt đầu như xả đạn quét qua lượt xem may mắn.

      Có thể đánh chết ít tang thi, quét xong vòng thứ nhất, Thiệu Tình mới nhìn đến, bên ngoài ít tang thi ngã xuống, ràng rửa sạch mảng lớn, bất quá mảng này cùng với tổng số tang thi bên ngoài, có biện pháp so sánh.

      "Đổi đạn." Sau tiếng mệnh lệnh vang lên, đám người nhanh chóng đổi đạn, đối với bên ngoài lại trận mưa đạn.
      Tiểu Ly 1111sweet mandy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :