1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mạt thế] Độc mẹ quỷ bảo - Lâm Uyên Mộ Ngư- 184/278

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      V5 Đảo

      phải con người là những con bọ có vị rất ngon sao? Tại sao con người này lại giống người thường......


      Ba con cá mập bị Thiệu Tình dùng dây leo trói lại chạy về, sau đó làm cho Phong Lan sợ hãi.


      Thiệu Tình buộc đầu dây leo vào cá mập, đầu kia buộc vào ván gỗ, sau đó xua ba con cá mập bơi về phía trước, cá mập bị đánh cách đáng thương và hoàn toàn khuất phục, dám làm nháo, kéo ván gỗ chạy về phía trước.


      Thiệu Tình nếu chúng biểu tốt, chúng được thả khi bọn họ tìm được nơi đặt chân, nếu bọn họ ăn vây cá mập vào buổi tối.


      Vì tranh thủ được thả sau khi chấp hành xong bản án, ba con cá mập lao nhanh xuống nước, nhìn từ xa có vẻ như Thiệu Tình giẫm lên tấm ván gỗ và đuổi theo ba con cá mập.


      khác nếu có người bản địa dẫn đường, chiều hôm đó, trước khi mặt trời lặn, họ nhìn thấy hòn đảo .


      Nó thực hòn đảo , nhìn từ xa nó giống như đốm đen , cần biết lớn hay , ít nhất họ cũng có nơi để nghỉ chân.


      Khi Thiệu Tình vừa bước chân lên bờ biển, cảm giác dẫm mặt đất ập đến, cảm thấy thoải mái thể giải thích được, vội vàng chuyển người bị thương xuống, tìm nơi khô ráo để đặt họ, rồi kéo ván gỗ lên bờ biển, Cuối cùng, thả ba con cá mập.


      Ba con cá mập suýt nữa kêu lên sung sướng, cuối cùng thoát khỏi bàn tay của đại ma vương, cuối cùng cần thành mâm vây cá, đáng mừng.


      Mẹ, chúng ta giả vờ nữa.


      Loại đảo biển này do vấn đề khí hậu nên mọi mặt gần với rừng rậm nhiệt đới hơn, Thiệu Tình lo lắng có rắn độc. Việc đầu tiên làm là dựng lều bờ biển và rắc vòng tròn hùng hoàng.


      Hùng hoàng này được mua ở thủ đô, trước đó cần uống rượu hùng hoàng, ngờ bây giờ nó lại được dùng.


      Sau khi chuyển Yến Kì Nguyệt vào trong lều, Thiệu Tình để Nhị Ngốc và Phong Lan dựng chiếc lều khác, vào trong lều để chăm sóc cho Yến Kì Nguyệt.


      Cơn sốt của Yến Kì Nguyệt vẫn chưa hạ, Thiệu Tình lấy quần áo mới từ gian ra, chuẩn bị thay bộ quần áo ướt người Yến Kì Nguyệt.


      cởi cúc áo cho Yến Kì Nguyệt, khi nâng cơ thể để cởi quần áo, đột nhiên cảm thấy tay mình dính nhớp nháp, vì vậy lật người Yến Kì Nguyệt lại, sau đó nhìn thấy vùng bị thương thành sẹo của Yến Kì Nguyệt, nhưng bây giờ bị nước biển ngâm, da thịt quanh vết thương đều bị nước biển làm cho trắng bệch.


      Nhưng khi ở trong biển, thậm chí kêu tiếng!


      Thiệu Tình nín thở, chỉ cảm thấy tim đau quặn thắt lại, nhanh chóng lấy thuốc bột ra, tìm khăn sạch và nước ngọt, lau sạch từ đầu đến cuối cho Yến Kì Nguyệt, bôi thuốc cho .


      Tiếp đó Yến Kì Nguyệt tội nghiệp chỉ mặc chiếc quần tây nằm đó, vết thương được Thiệu Tình dùng băng gạc buộc thành tai thỏ.

      Thu dọn đồ đạc xong Thiệu Tình ra ngoài, Nhị Ngốc và Phong Lan chưa chống được lều, ra lệnh cho hai người họ chú ý và bảo vệ Yến Kì Nguyệt, vào rừng hái ít củi về, nấu bữa ăn nóng hổi.


      Bọn họ lênh đênh biển bao lâu, chưa được ăn miếng cơm nóng, nếu được húp ngụm canh nóng rồi ngủ yên, chắc chắn họ giải tỏa được rất nhiều mệt mỏi về thể xác và tinh thần.


      Đặc biệt là Yến Kì Nguyệt, bị sốt rất cao, cần phải bổ sung ít thể lực.


      Khi Thiệu Tình ra ngoài, ngoài việc nhặt ít củi, còn tìm được rất nhiều rau rừng, nấm dại và những thứ tương tự, bắt được con gà rừng, chuẩn bị quay lại để hầm canh.


      Canh gà là bổ dưỡng nhất, sau bát canh nóng, cho Yến Kì Nguyệt uống thuốc, có lẽ nhiệt độ của giảm xuống.


      Sau khi nhặt củi và thu dọn đồ để ăn, Thiệu Tình bắt đầu đốt lửa hầm canh, canh gà rừng hầm nấm, cắt rau rừng còn lại trộn với mặt bánh nướng áp chảo.


      Phong Lan ăn nước mắt ứa ra, ngờ lưu lạc biển còn có ngụm cơm nóng, Thiệu Tình xới đầy cơm cho hai người, sau đó bưng bát canh đầy, cho Yến Kì Nguyệt ăn.


      hôn mê vì sốt cao, nằm lúc mới tỉnh táo lại, Thiệu Tình đút cho canh nóng, nhưng Yến Kì Nguyệt vốn bị đau dạ dày, lúc này lại tái phát, uống nửa và nôn nửa. Thiệu Tình bị ép buộc đòi mạng, Thiệu Tình cuối cùng cũng an ủi được , uống canh rồi uống ít thuốc chống viêm hạ sốt, thuốc này có chứa thành phần gây ngủ, Yến Kì Nguyệt lại ngủ thiếp .


      Ban đêm, trong hoàn cảnh này Thiệu Tình cũng dám ngủ, biết xung quanh an toàn hay nguy hiểm, nên canh thức cả đêm, để cho ba người còn lại nghỉ ngơi.


      Phong Lan muốn canh thay cho Thiệu Tình nửa đêm về sáng, nhưng Thiệu Tình đá cậu ta vào trong lều.


      Ngoài việc gác đêm, còn chịu trách nhiệm thay thuốc cho Yến Kì Nguyệt, cả đêm thể nghỉ ngơi, cũng may phải người nên có thể duy trì công việc cường độ cao như vậy.


      Đương nhiên, bọn họ thể ở lại hòn đảo này mãi mãi, sớm muộn gì cũng rời , Thiệu Tình suy nghĩ chuẩn bị đợi Yến Kì Nguyệt khỏe lại, bọn họ rời .


      Tất nhiên là trực tiếp . Có thể chặt vài cây gỗ đóng chiếc thuyền, sau đó tìm vài người bạn biển thân thiện để giúp kéo xe ... Ahhh, kéo thuyền , họ rất nhanh đến quốc đảo.


      Dĩ nhiên ưu tiên hàng đầu lúc này là đóng tàu, sau khi Yến Kì Nguyệt uống vài loại thuốc, cơn sốt hiển nhiên giảm rất nhiều, ít nhất còn hôn mê.


      Thiệu Tình vẫn để ở trong lều, sau đó mỗi ngày ra ngoài chọn loại gỗ thích hợp đóng thuyền, việc này rất quan trọng, nếu thuyền bị hỏng giữa chừng sao.


      Yến Kì Nguyệt ngồi trong lều và ngừng nỗ lực giúp Thiệu Tình vẽ bản vẽ thiết kế. biết đóng tàu và phải là nhà thiết kế. Nhưng trong số những người lùn, ai cũng có thể vẽ được bản vẽ thiết kế. Đó là .


      Trong ngày, Thiệu Tình sắp xếp hai người còn lại bảo vệ Yến Kì Nguy, sau đó tự mình ra ngoài, tìm kiếm gỗ và dược liệu.


      Để xem còn những thứ nào khác ? Họ có thể sử dụng nó, sau đó lấy tất cả về.


      Hòn đảo này trông lớn, nhưng khi thực vòng, thấy nó thực , ít nhất Thiệu Tình khám phá hòn đảo được ngày và vẫn chưa đến được bờ bên kia của hòn đảo.


      Tuy nhiên, tìm thấy rất nhiều điều thú vị, chẳng hạn như thứ cũng sở hữu, hoa ăn thịt người, có rất nhiều hoa ăn thịt người phát triển hòn đảo này.


      Ngoài ra còn có rất nhiều loài thực vật kỳ lạ khác, ví dụ như hôm nay khi ra ngoài, cũng nhìn thấy những loài thực vật có thể hóa trang thành động vật, khi chúng đứng ở đó, chúng thực trông giống như những con thú.


      Chỉ khi đến gần, bạn mới có thể phát ra rằng nó thực chất chỉ là loại cây.



      Thực có rất nhiều điều kỳ diệu đảo, nhưng Thiệu Tình có nhiều thời gian để khám phá, chặt số cây chống thấm nước tốt, sau đó kéo chúng về, chuẩn bị cắt thành ván, sau đó đóng lại chiếc thuyền .



      Họ phải sử dụng loại gỗ tốt nhất. Dù sao, có đảo cây để mặc họ lựa chọn. Tại sao lại phải sử dụng những cây xấu?



      Việc thăm dò hầu như chỉ có mình Thiệu Tình thực , ban ngày ra ngoài điều tra, ban đêm chịu trách nhiệm canh gác, Phong Lan nhiều lần cảm thấy lương tâm mình bất an.



      Để để bảo vệ và lo liệu mọi thứ có vẻ hơi tàn nhẫn.



      Rồi đến nửa đêm cậu ta muốn canh đêm, cậu ta lại bị nhét vào lều, khi ít cây được chặt về, bọn họ bắt đầu cắt ván thành hình mình muốn.



      Đóng chiếc thuyền phải là công việc đơn giản, có nhiều bước phải làm và thiếu bước có thể chìm ngay khi nhìn thấy mặt nước.



      Về vấn đề này, em trai Phong Lan khá có kinh nghiệm, tuy chưa tự mình đóng tàu nhưng cậu ta thường xem người khác đóng tàu.



      Sau khi Yến Kì Nguyệt vẽ bản vẽ, cả hai thường cùng nhau thảo luận trong thời gian dài.



      Cách cải tiến hợp lý, cách sửa đổi và cách vẽ.



      Thiệu Tình tìm thấy nơi đánh dấu. Hôm qua thăm dò đến đây. Hôm nay, có thể bắt đầu từ đây tiếp.



      sâu hơn nữa, cây cối phát triển mạnh mẽ hơn, Thiệu Tình nghiên cứu xem chúng có phù hợp để đóng tàu hay .



      Nếu thích hợp cứ chặt bớt rồi lấy phần giữa đem về, thích hợp mặc kệ, mất ba ngày mới đến trung tâm đảo.



      Sau khi ngang qua mảnh dây leo, phát giữa đảo có gốc đại thụ, đây là nơi trung tâm nhất đảo, có đại thụ rất cao mọc lên, lá cây rất đẹp, giống như vô số đom đóm vây quanh cây này.



      thực tế, nếu bạn nhìn kỹ, bạn thấy rằng có con đom đóm nào cả, lá của cây này phát ra ánh sáng.



      Lá cây giống như bóng đèn , ban ngày cũng kiên trì phát sáng.



      Thiệu Tình biết đồ vật nhìn càng gọn gàng ngăn nắp lại nguy hiểm, nên đứng ở bên, dùng tay nhấc cây lớn lên.



      Trước khi tiến lên phía trước để kiểm tra xem chất liệu của cây này có phù hợp với thuyền hay , con thỏ lao qua .



      Ngay khi con thỏ đến gần cái cây, vô số dây leo từ cây vươn ra, trực tiếp quấn lấy con thỏ thành quả bóng, sau đó trở thành chất dinh dưỡng dưới gốc cây.



      Thiệu Tình tới, dây leo lại chui ra khỏi mặt đất, đối với Thiệu Tình biểu tình như gào thét, Thiệu Tình cầm dây leo của , tới.



      Quả nhiên đám dây leo đó bắt đầu chủ động tấn công , nhưng vô ích vì cũng có dây leo ... và những dây leo của cũng rất đáng tin cậy, dây leo nào có thể đến gần .



      Sau khi Thiệu Tình đến gần, hái rất nhiều lá cây, chuẩn bị để Yến Kì Nguyệt thử tìm hiểu xem nó có phải là cây quý hay , mấu chốt là có thể ăn được hay .



      Ăn uống là điều quan trọng nhất.



      Sau khi trở về, đưa những chiếc lá cho Yến Kì Nguyệt và Yến Kì Nguyệt với Thiệu Tình rằng đây là cái cây rất đặc biệt, với Thiệu Tình rằng cây này có thể trở thành thực vật thứ năm của .



      Dù sao sau khi thăng cấp cũng chưa thu phục cây mới, cây này có rất nhiều tác dụng.



      Lá của nó ăn được, chứa nhiều tinh bột, là loại có thể giải cơn đói và chứa thành phần đặc biệt có tác dụng thanh nhiệt, giải độc.



      Tất nhiên nó là để chữa những chất độc phải rất mạnh.



      Nhựa cây có chứa loại chất lỏng, uống vào có thể thoát khỏi trạng thái tiêu cực trong người, có tác dụng hưng phấn, cành và lá cũng tỏa ra mùi thơm, có thể gây ảo giác.
      Tôm ThỏTiểu Ly 1111 thích bài này.

    2. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      V6 Luôn luôn có người mắt bị mù

      Để tìm hiểu thêm về loài cây này, Yến Kì Nguyệt cùng Thiệu Tình đến trung tâm hòn đảo dù cơ thể còn suy nhược.

      làm rất nhiều thí nghiệm xung quanh cái cây này, và cuối cùng nhận thấy rằng nó có nhiều công dụng hơn tưởng tượng. Nó có khả năng đặc biệt hữu ích, đó là sử dụng mùi để tạo thành lá chắn, cho dù đó là chướng khí hay chất độc... mọi loại khí tốt bị loại trừ.

      cách khác, chỉ cần bạn ở trong phạm vi của cây này, bạn phải lo lắng về việc bị trúng độc, đặc biệt nếu đối phương có thực vật biến dị tương tự như Thu Đường, chúng hoàn toàn bị khắc chế.

      Nếu bạn bị tê toàn thân, hôn mê bởi các chất độc khác, chỉ cần uống ít nhựa cây sao.

      Uống chút khi trúng độc, tương đương với tác dụng của thuốc kích thích và có thể nâng cao hiệu quả chiến đấu của người.

      Với mùi thơm gây ảo giác, đây đơn giản là loại cây có sức mạnh toàn năng.

      Những cây dây leo xuất xung quanh nó đều phụ thuộc vào nó để phát triển, được nó chỉ huy bảo vệ nó, sau đó nó cung cấp chất dinh dưỡng cho những cây dây leo này để đôi bên cùng có lợi.

      Phương pháp mạnh nhất của Thiệu Tình là gì? phải là dây leo sao? có thể lấy chủ thể dây leo của mình nuôi cây này.

      Hiệu quả chiến đấu của Thiệu Tình tại ở đỉnh cao, nhưng độ kém của ta là cân bằng, chỉ cần khuất phục được loài thực vật biến dị này sức mạnh của và khả năng phối hợp đồng đội có thể tăng lên cấp độ.

      Sau đó Thiệu Tình chút do dự, trực tiếp thu phục nó, Thiệu Tình sau khi thu phục xong liền đem dây leo ký sinh cây này hấp thu chất dinh dưỡng.

      Đương nhiên tát ao bắt cá, sau khi hấp thụ chất dinh dưỡng, bón phân cho cây và năng lượng vào để phục hồi nó chút.

      Cây có tên này được Thiệu Tình đặt tên là Sáng Sáng vì lá phát sáng.

      Bọn họ ở đảo rất lâu, phần lớn thời gian đều dùng để đóng tàu, phải cứ dùng gỗ chắp vá ra cái thuyền liền có thể xuống nước, ở đây có rất nhiều quy tắc.

      Ví dụ, tất cả các loại gỗ phải được ngâm trong dầu cây trẩu trước, đặc biệt là phần đáy của thuyền, được làm dày để thuyền bị rò rỉ sau khi hạ thủy.

      Thứ duy nhất họ có thể đóng là loại thuyền có thể do con người chèo, đến lúc đó, họ tìm vài công nhân để kéo thuyền, ví dụ như vài con cá mập lần trước là đại diện tốt.

      Nếu chúng cảm thấy mệt mỏi giữa chừng, bạn có thể bắt vài con khác khác thay thế chúng.

      tuyệt vời.

      Việc này khó khăn hơn dự kiến, con tàu đầu tiên mà họ đóng, khi nó được hạ thủy, cabin bị rò rỉ nó chìm xuống đáy cách vinh quang.

      Sau này, rút kinh nghiệm, bọn họ bắt tay vào chế tạo chiếc thứ hai nên rất lãng phí thời gian.

      Đóng tàu, bọn họ còn săn bắn làm cuộc sống phong phú hơn, ngày nào cũng như được dã ngoại, có Thiệu Tình cấp đầu bếp cuộc sống rất hạnh phúc.

      Sau đó, họ vừa chơi vừa làm cùng lúc, cuối cùng họ đóng được chiếc thuyền thứ hai, họ chuẩn bị tiến hành thử nước.

      Vài người đẩy thuyền ra bãi biển, rồi từ từ đẩy thuyền xuống biển, sau khi đẩy xuống biển, họ kiểm tra lại mọi thứ và cuối cùng nhận thấy rằng chiếc thuyền lần này thành công.

      Ít nhất ngày đêm trôi qua, có nước rỉ vào. Điều này ít nhất thuyết minh nếu ra khơi, con tàu chắc chắn ổn trong thời gian ngắn.

      Về phần thời gian dài...... Bọn họ chỉ muốn đảo quốc mà thôi......

      Nơi này cách đảo quốc chắc xa đâu, kiếm mấy cái cu li kéo xuồng chưa đầy mười ngày nửa tháng bọn họ có thể đến đảo quốc.

      Sau khi xác nhận tàu đóng thành công, bọn họ vội vã trực tiếp mà cố định tàu trước rồi quay vào bờ, từ khi ra khơi ăn hết rau quả mang theo từ sớm.

      Dù sao, trái cây và rau quả thể giữ được, vì vậy thể mang thêm.

      Vì vậy, hai ngày nay, họ hầu như bữa bữa thịt khô và hải sản, dù sao thịt khô có thể bảo quản được lâu, hải sản luôn sẵn có.

      Cho nên trước khi rời , họ tìm kiếm đảo và vơ vét số loại rau, trái cây dại để mang theo.

      Dù sao chiều ra khơi cũng phải dừng lại. Tốt hơn hết nên thu dọn đồ đảo, nghỉ ngơi đêm, nạp đủ năng lượng rồi lên đường vào ngày mai.

      Sau đó Phong Lan chịu trách nhiệm nhặt củi gần đó, Nhị Ngốc cùng Yến Kì Nguyệt đều có thương tích người, thích hợp để xa, họ cũng bị bỏ lại gần đó để tìm ít rau dại, mà Thiệu Tình ra ngoài săn bắn.

      Hải sản ăn hai ba bữa cũng được, mới lạ nhưng ngày nào cũng ăn chịu được. định bắt thêm vài con mồi, nhổ lông, bỏ nội tạng rồi muối chua. Để được thời gian dài.

      lâu sau, em trai Phong Lan nhóm lửa rồi, ngồi ở bên cạnh chất củi, Yến Kì Nguyệt nhặt rau, còn Nhị Ngốc ngồi bên cạnh Yến Kì Nguyệt, học theo, nhưng lại làm lộn xộn.

      Thiệu Tình trở về với vài con vật hoang dã như gà lôi, thỏ rừng, kéo theo con lợn rừng trông giống như ngọn đồi. Con lợn rừng rất lớn, lông dựng lên như kim, nanh chìa cong cong trông rất sắc nét.

      Nó to quá …

      Phong Lan nuốt nước bọt rồi : “Tối nay chúng ta cái này hả?”

      " Đúng, đừng nhìn con lợn rừng này to, nhưng thịt của nó rất mềm có thể nướng ăn, nấu hoặc xào rán đều được.” Thiệu Tình đặt con lợn rừng to lớn mặt đất, sau đó bắt đầu lấy bếp nướng từ gian ra.

      Cuối cùng, tìm được con dao có chiều dài vừa phải và bắt đầu xử lý món lợn rừng này, đầu tiên phải mổ bụng và lấy hết chất thải trong dạ dày ra, tim và gan lợn ăn cũng rất ngon.

      Có thể trực tiếp nấu chúng lên, sau đó cắt lát, nấu chúng lần thứ hai.

      Sau đó, cạo sạch lông lợn, vốn cần nước nóng để làm lông lợn, sau đó mới cạo sạch lông lợn, tuy nhiên, họ mang theo nhiều nước ngọt và thể lãng phí như vậy. Thiệu Tình từ bỏ da heo, ngay cả da thắt lưng cũng vứt.

      Thịt lợn còn lại cắt thành từng miếng, phần ướp muối, phần còn lại chuẩn bị ăn tối nay, bởi vì ngày mai chuẩn bị rời , cho nên tối nay Thiệu Tình làm bữa thịnh soạn.

      đĩa thịt kho tàu, nước sốt thấm đượm thịt heo, mùi thơm ước tính lan xa hàng trăm mét. Còn có thịt thơm, họ tìm thấy loại cây rất đặc biệt có mùi thơm đặc thù trong lá, thêm gia vị như là và ớt, đem phơi khô, mùi vị rất ngon.

      Còn có sườn non ướp tỏi, con lợn lớn như vậy có thể dùng tùy ý, Thiệu Tình lấy phần sườn mềm nhất, sườn xử lý qua được bày ra đĩa, chỉ cần nhìn là ứa nước miếng.

      Còn có thịt quay vàng, canh thịt rau rừng, nồi cháo rau rừng, đậm đà quá.

      Dù sao đây cũng là thế giới của ăn hóa, Phong Lan chưa từng nhìn thấy thứ gì như thế này, bọn họ lưu lạc hòn đảo biệt lập, ăn như khách sạn năm sao.

      là xa xỉ! Nhưng tôi thích nó = v =

      Họ mới bắt đầu ăn, còn chưa ăn nhiều, đột nhiên họ nghe thấy tiếng của loài chim, dịch ra có nghĩa là: "Trời ơi, nhìn kìa! chiếc thuyền! Chúng ta được cứu rồi!"

      Thiệu Tình nghe thấy, đây phải là quốc ngữ của đảo quốc sao? Lúc này hơi ngạc nhiên, tìm được người dẫn đường rồi! Dù sao rất khó để tìm ra phương hướng đúng đắn biển cả mênh mông. khi họ chệch hướng, bọn họ có thể đến nơi phải là đảo quốc.

      Còn chủ nhân của giọng này có muốn chỉ đường cho bọn họ ? sao. Nếu dao cứa vào tim, họ làm cũng được nha = v =

      Sau đó Thiệu Tình đứng dậy để Nhị Ngốc bọn họ tiếp tục ăn, đứng dậy về phía bãi biển, vừa , Yến Kì Nguyệt theo sau, Nhị Ngốc muốn theo, bị Yến Kì Nguyệt đẩy lại.

      Khi đến bãi biển, có tấm ván vỡ đậu ở đó, có ba người đàn ông và phụ nữ ngạc nhiên vây quanh thuyền vừa đóng của bọn họ.

      Có hơi nhiều người … Thuyền của bọn họ thể chở nhiều như vậy, mà hướng dẫn viên cũng cần nhiều người như vậy.

      Thiệu Tình sờ cằm, mấy người kia lúc này mới nhìn hai người Thiệu Tình, vài người ngươi xem ta ta xem ngươi, trong những người đàn ông thắt bím đứng lên và hỏi bằng ngôn ngữ đảo, "Con tàu này là của ?"

      Thiệu Tình hiểu ngôn ngữ của họ, Yến Kì Nguyệt cũng hiểu. Thiệu Tình liếc nhìn Yến Kì Nguyệt, Yến Kì Nguyệt lập tức :" Đúng vậy, các có việc gì sao?"

      Người đàn ông ngẩng đầu, lỗ mũi gần như chọc thủng bầu trời:"Chúng ta trưng dụng con thuyền này! "

      xong giơ tay lên, cơn lốc xuất bãi biển, dị năng giả cấp ba, Thiệu Tình đưa ra phán đoán xong mỉm cười. Ỷ vào mình là dị năng giả nghĩ cướp thuyền. Đó phải là não tàn sao?

      Ai dám ra biển mà có năng lực? dị năng giả cấp ba, dám giả vờ so sánh?

      Hai người vẫn chưa gì, người phụ nữ duy nhất trong đám người đối diện, hưng phấn chỉ vào ngọn lửa cách đó xa: “Chư quân nhìn kìa! Thức ăn! "

      Bốn người mắt sáng xanh, lênh đênh biển lâu, dựa vào chút lương khô, nay nhìn thấy Nhị Ngốc bọn họ, tay trái còn có miếng sườn, đũa phải là thịt kho tàu. Mắt bọn giống như mắt xanh của đám sói độc ác, thể chờ đợi được muốn lập tức lao vào.

      Người vừa lúc đầu lập tức : “Chúng ta cũng trưng dụng lương thực này!”

      xong, lấy ra ít tinh hạch cấp , cấp hai ném cho Thiệu Tình, vẻ mặt đây là ta ban thưởng, : "Đây coi như thù lao."

      Yến Kì Nguyệt bị chọc cười. Loại tinh hạch cấp , cấp hai này, trong tay Thiệu Tình, giống như những đồ rách nát. Thường bọn họ ra ngoài làm nhiệm vụ khi nào họ gặp phải tang thi, họ chỉ lấy tinh hạch cấp ba.

      Có thể , viên cấp hai rơi bọn họ cũng nhặt.

      Những người này hoàn toàn chết não.

      Yến Kì Nguyệt lập tức cười : "Con mẹ nó, khắp nơi thế giới là mẹ ngươi chắc? Muốn cướp đồ của chúng ta, cũng cân đo đong đếm năng lực của chính mình."

      Người nọ lúc đầu căng thẳng, sau đó mới cẩn thận nhìn Thiệu Tình và những người khác, xem xét Phong Lan chắc chắn là người bình thường. người Nhị Ngốc cũng có năng lượng dao động, Thiệu Tình cũng như vậy. Chỉ có Yến Kì Nguyệt là dị năng giả. Trong bốn người bọn chúng ở đây, ba người là dị năng giả, bọn chúng cũng sợ Thiệu Tình.

      người đàn ông khác trong trang phục samurai : “Tang quân, tại sao lại những thứ vô dụng này với họ, cứ giết hết bọn họ !”

      Cuối cùng người đàn ông cười gian xảo: “Nhớ để lại nàng này, mặt hàng tốt như vậy, lâu rồi tôi chưa gặp qua."
      Tôm ThỏTiểu Ly 1111 thích bài này.

    3. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      ôi :)))) lại có mắt k tròng
      Kimanh1257 thích bài này.

    4. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      V7 Vợ ta học hư

      Thiệu Tình có chút tức giận, nhưng cũng chỉ là chút thôi, chưa bao giờ quá quan tâm đến người chết, nhưng Yến Kì Nguyệt lại rất tức giận, bây giờ Thiệu Tình là vợ , kết quả lại có người xúc phạm vợ trước mặt , có thể chịu đựng được ?

      thể!

      Hai người đằng trước cẩn thận nhìn Thiệu Tình, Thiệu Tình quả nhiên rất xuất sắc, bọn họ cũng rất cao hứng, nhưng nữ nhân bên cạnh lại có chút nóng nảy.

      Khi tàu của họ bị lật, nhiều người rơi xuống biển chết đuối, tấm ván này chứa được quá nhiều người, sau khi ba ninja leo lên, họ định cứu những người khác.

      Với vẻ đẹp của mình, ta quyến rũ ba người này mới có thể sống sót, nếu họ thích Thiệu Tình, liệu họ có bỏ mặc hoang đảo này ?

      Mặc dù ta nghĩ mình xấu hơn Thiệu Tình, nhưng cho dù người phụ nữ có xinh đẹp thế nào nữa, ăn lâu ngán, ta mới mẻ bằng Thiệu Tình.

      ta chưa kịp định thần nên làm gì người đàn ông bên cạnh ngay từ đầu có suy nghĩ đáng khinh với Thiệu Tình trực tiếp nổ bùm thành đóa hoa máu.

      Máu thịt văng tứ tung, ba người còn lại đều bị nhuộm đỏ cả mặt, há hốc mồm như con cá chết, hai mắt Yến Kì Nguyệt đỏ như máu, khi nhấc tay lên hai người đàn ông còn lại dám nhìn Thiệu Tình vài lần, cũng bị khí quanh người giam cầm.

      “Ai biết đường đến đảo quốc?” Yến Kì Nguyệt giọng hỏi. Người phụ nữ cũng thông minh, nhanh chóng : “Tôi biết!"

      Yến Kì Nguyệt hài lòng gật đầu, siết chặt hai người đàn ông còn lại với nhau, chỉ có máu văng khắp nơi, ướt đẫm cả mặt đất.

      tia chán ghét lên trong mắt Yến Kì Nguyệt, lấy khăn tay lau đầu ngón tay, Thiệu Tình liếc nhìn người phụ nữ cuối cùng còn sót lại, quần áo của ta đều ướt sũng, chỉ có chiếc áo sơ mi trắng ở và chiếc váy ngắn ở dưới. Có lẽ bên trong trống , vì sau khi quần áo ướt, cơ thể ta gần như nửa nửa .

      Thiệu Tình tìm chiếc áo khoác ném cho ta, sau đó nhàn nhạt : "Thành dẫn đường , đừng có ý nghĩ nên, khi đến đảo quốc, tôi cho ."

      Người phụ nữ rụt rè gật đầu, theo sau hai người Thiệu Tình, quay trở lại đống lửa, Phong Lan, người chứng kiến tất cả, vô cùng sửng sốt.

      Cậu ta luôn biết rằng Thiệu Tình rất hung dữ, ngờ Yến Kì Nguyệt lại hung dữ đến vậy ... Nhưng cậu ta biết rất rằng những người dân đảo đó chắc chắn phải là người tốt, dù sao ở chung lâu cậu ta cũng có thể cảm nhận được nhóm Thiệu Tình phải là kẻ khát máu.

      Nếu phải đối phương tìm đường chết, bọn họ tùy tiện giết người.

      Người phụ nữ theo Thiệu Tình trở về có tên là Y Đằng Cửu Mộc Tử. Ít nhất bề ngoài ta có vẻ là phụ nữ ngoan ngoãn. Thiệu Tình định ngược đãi tù binh của , vì vậy cho ta ít thức ăn. Dù sao , rất nhiều thức ăn. thể ăn hết.

      Y Đằng Cửu Mộc Tử cảm kích nhận thức ăn, ngồi xuống ăn mà tạo cảm giác tồn tại, bên Thiệu Tình thu dọn đồ dùng làm bếp chuẩn bị ngủ.

      Lúc này, Y Đằng Cửu Mộc Tử trở thành vấn đề, ta thể ở cùng với đàn ông, đặc biệt là người đàn ông trong nhà Thiệu Tình, còn cách nào, Thiệu Tình để ba người đàn ông ngủ chung lều, và Y Đằng Cửu Mộc Tử lều.

      Vì lý do này, Yến Kì Nguyệt tỏ vẻ rất vui, nhưng cũng chỉ có thể nghe Thiệu Tình dù vui.

      Cả đêm, Y Đằng Cửu Mộc Tử ngủ trong góc, trông tội nghiệp.

      Sáng sớm hôm sau, Thiệu Tình dậy sớm, hái ít rau dại tươi còn dính sương, nấu nồi cháo.

      nấu cháo biển, muốn kiếm mấy con cá to như cá mập kéo thuyền nhưng ngờ ra khơi thấy ba con cá mập lúc trước vẫn còn ở gần đây.

      Chúng nổi mặt nước phơi nắng.

      Khi nhìn thấy Thiệu Tình, chúng còn sợ hãi nữa, thay vào đó, họ cùng nhau vòng quanh Thiệu Tình, Thiệu Tình mỉm cười, đến 80% là khi thả ba con cá mập , cảm thấy sai bảo chúng công, vì vậy lấy trong gian tinh hạch cấp và cấp hai được tích trữ từ lâu nhưng còn cần thiết nữa đút cho chúng.

      Những tinh hạch đó tuy phải loại cao cấp nhưng thắng ở số lượng lớn, ước chừng trợ giúp chúng rất nhiều, để ba con nếm đủ ngon ngọt.

      Thiệu Tình sờ đầu cá mập , : “ Đưa chúng tôi đến đảo quốc, khi đến nơi tôi cho các bạn ít nữa.” Sau đó đưa ba bọn chúng về.

      Sau khi trở về nhà, cháo sẵn sàng, khi mọi người thức dậy, chia cháo cho vài người : “Uống cháo rồi chúng ta lên đường.”

      Mấy người uống hết cháo, thu dọn đồ đạc rồi tiếp. Khi thuyền vừa rời bến, Y Đằng Cửu Mộc Tử bị ba con cá mập làm cho hoảng sợ, khi nhìn thấy Thiệu Tình và những người khác, trở nên kinh sợ hơn.

      Chiếc thuyền này lớn cũng , chứa được năm sáu người, lại còn giàu có, tàu có hai khoang thuyền, dù sao còn có Phong Lan, Thiệu Tình muốn tắm phải kiêng dè chút.

      Lần này có Y Đằng Cửu Mộc Tử đến, Yến Kì Nguyệt khó chịu và muốn ném Y Đằng Cửu Mộc Tử xuống nước cho cá ăn, bởi vì kể từ khi Y Đằng Cửu Mộc Tử đến, thể ở gần Thiệu Tình dù chỉ lần!

      Sau khi đẩy thuyền xuống nước, ba con cá mập kéo thuyền và bơi theo hướng do Y Đằng Cửu Mộc Tử chỉ.

      Có ba con cá mập ở đây, những sinh vật biển bình thường dám đến gần, bọn họ vô hình chung bớt rất nhiều phiền toái.

      Giữa hai khoang thuyền có cánh cửa, đầu ba nam ở, đầu kia hai nữ ở, đến giờ ăn dừng lại, bắt cá, nấu bữa ăn và cho cá mập ăn. Những ngày này khá nhàn nhã.

      Hơn nữa, ba con cá mập này rất linh tính nên tự mình tiến về đảo quốc, cần Y Đằng Cửu Mộc Tử chỉ đường.

      Y Đằng Cửu Mộc Tử rất bất an, sợ rằng mình trực tiếp bị vứt bỏ nếu mình vô dụng, rốt cuộc người vô dụng, phải người nhà, là tù nhân, ăn , chừng ta bị ném xuống cho cá ăn.

      Chỉ là nhất thời Thiệu Tình bọn họ gì.

      Chiều nay họ lại dừng lại, Thiệu Tình và Nhị Ngốc chuyển chiếc ghế dài ngồi mũi thuyền câu cá, bên cạnh có ba con cá mập quậy phá, tung tăng bơi lội, nhưng họ biết rằng chúng làm rất nhiều cá sợ bỏ chạy.

      Ba con cá mập này chờ được cho ăn, Thiệu Tình lâu lâu ném vài miếng thịt cho chúng, câu cá để vui thú chứ phải câu cá.

      Bên kia Yến Kì Nguyệt sinh hờn dỗi ngồi đọc sách trong khoang thuyền, Thiệu Tình lâu ngủ với , bình thường cũng cho cái hôn an ủi, quá phụ lòng!

      quan sát Y Đằng Cửu Mộc Tử đột nhiên bước vào. Yến Kì Nguyệt nghĩ rằng ta nhầm chỗ nên liếc nhìn ta, rồi bằng ngôn ngữ đảo quốc: "Chỗ của ở cách vách."

      Y Đằng Cửu Mộc Tử rời , thay vào đó, khi ta đến bên cạnh , cúi xuống cố tình mở chiếc cúc áo ở cổ áo, nơi đó thể giữ được khuôn ngực đầy đặn của của ta, làm cho người ta cảm thấy nó sắp nhảy ra ngoài.

      Yến Kì Nguyệt mặt lập tức tối sầm lại: "Cút ngay!"

      "Yến quân." Y Đằng Cửu Mộc Tử quỳ xuống bên cạnh Yến Kì Nguyệt, vuơn tay ra với vẻ mặt đáng thương, :" Xin hãy để tôi hầu hạ , tôi làm cho vui vẻ. "

      Yến Kì Nguyệt chân thiếu chút nữa đạp ra ngoài, Thiệu Tình cũng ngồi ở cửa, híp mắt, nhìn Y Đằng Cửu Mộc Tử, sau đó : "Người đàn ông này thuộc về tôi."

      Yến Kì Nguyệt lúc đầu còn căng thẳng như vậy, sau đó nhìn thấy Thiệu Tình lạnh lùng nhìn Y Đằng Cửu Mộc Tử mà tràn đầy sát khí, ràng là ghen tị.

      Yến Kì Nguyệt vốn có chút hoảng hốt, trái tim lập tức ngọt như ngâm mật. Thiệu Tình đá Y Đằng Cửu Mộc Tử ra, sau đó đè Yến Kì Nguyệt lên tường, mỉm cười với Y Đằng Cửu Mộc Tử và : "Cũng may là chưa kịp chạm vào ấy, nếu tay nào chạm vào ấy, tôi chặt tay ấy, tôi lột bất kỳ phần da nào cơ thể của chạm vào ấy. "

      Y Đằng Cửu Mộc Tử bị doạ ngây người. ta ngồi sụp xuống đất, cả người run lên, Thiệu Tình nắm lấy cổ áo Yến Kì Nguyệt, cúi người ác liệt hôn lên Yến Kì Nguyệt, để lại cái dấu răng nhạt môi Yến Kì Nguyệt. khịt mũi cái rồi : “Thứ thu hút ong bướm! "

      Yến Kỳ Kỳ ủy khuất ôm chặt Thiệu Tình, ở bên tai :" Vậy nữ vương của ta, ngài muốn trừng phạt ta sao? "

      Thiệu Tình liếc Y Đằng Cửu Mộc Tử, có tâm muốn chứng minh quyền sở hữu với Yan Qiyue, nhưng muốn Y Đằng Cửu Mộc Tử nhìn thấy dáng vẻ đáng của Yến Kì Nguyệt khi động tình, vì vậy tùy ý vẫy tay trực tiếp ném Y Đằng Cửu Mộc Tử ra ngoài. Nhân tiện đóng cửa lại.

      Sau khi đóng cửa lại, Thiệu Tình ném Yến Kì Nguyệt ra, sau đó tìm cái ghế dựa ngồi xuống, nâng cằm lên: “Cởi quần áo của ra. "

      Yến Kì Nguyệt hơi xấu hổ, nhưng nhiều hơn cả là mong đợi. từ từ cởi từng cúc áo. Hành động đó quyến rũ chút nào, nhưng lại có cảm giác âu yếm. Làm người ta muốn đẩy ngã xuống đất trực tiếp xé nát quần áo của .

      Sau khi Yến Kì Nguyệt cởi hết quần áo người của ra, Thiệu Tình kéo vào lòng, quay lưng về phía , cẩn thận quan sát vết thương lưng .

      Vết thương lần thứ hai kết vảy, nhưng bởi vì lần trước ngâm trong nước biển, hơn nữa vết thương nông, ước chừng có sẹo.

      Thiệu Tình tiến lên hôn , sau đó vừa cười vừa mắng: “Đồ xấu xa, sao có thể thu hút ong bướm thế hả?”

      Yến Kì Nguyệt càng ủy khuất : "Tôi làm gì cả."

      Thiệu Tình sờ vết sẹo lưng . tiếp đó gặm cắn làn da tinh tế lưng , đợi Yến Kỳ Nguyệt động tình, làn da trắng như sứ bị nhuộm đỏ, Thiệu Tình quyết đoán đẩy ra , sau đó :" Em ra ngoài xem xét, thuận tiện giải quyết chuyện này. ”

      Yến - bị trêu chọc đến bốc hoả, hơn nữa đốt - Kỳ Nguyệt:......

      Vợ học xấu!

      Nếu có điều này … bị trêu chọc như thế! Cuối cùng Thiệu Tình cứ như vậy ... bỏ ! Gian lận! Còn có để người sống ...QAQ

      Quả nhiên đây mới là trừng phạt ......

      , vợ ghen đáng sợ!

      Bên kia, Thiệu Tình ra khỏi khoang thuyền, Y Đằng Cửu Mộc Tử quỳ sàn khóc , vẻ mặt tuyệt vọng.

      Thiệu Tình đá vào đầu gối ta, nhàn nhạt : " vài suy nghĩ nên có."
      Tiểu Ly 1111 thích bài này.

    5. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      V8 Đến

      Y Đằng Cửu Mộc Tử ngây người, ta nghĩ rằng Thiệu Tình trực tiếp giết hoặc ném xuống biển cho cá ăn nhưng Thiệu Tình , làm gì cả, sau khi cảnh cáo xong, lười biếng đến nơi mà câu cá ban đầu, lúc ôm Nhị Ngốc, tủm tỉm quay đầu lại và : "Ồ, tôi quên với , người đàn ông này cũng là của tôi."

      ta bị giết, có vẻ như ta được phép ở thuyền, Y Đằng Cửu Mộc Tử khóc vì vui mừng, cực kì biết ơn.

      ta biết rất ở mạt thế điều gì xảy ra với người thèm muốn đàn ông của nữ dị năng giả, ta chuẩn bị sẵn sàng chết, nhưng vô tình kiếm lại mạng sống.

      Đương nhiên ta biết, nếu phải ta chưa kịp làm gì Thiệu Tình ném xuống biển từ lâu rồi, nhưng vẻ mặt lấy lòng của Yến Kì Nguyệt làm Thiệu Tình vui vẻ, vì vậy có loại suy nghĩ "Cho ta cơ hội” này.

      hơn.

      Sau đó Phong Lan cùng Y Đằng Cửu Mộc Tử sống cuộc sống mù mắt chó mỗi ngày, người Nhị Ngốc, người Yến Kì Nguyệt, đều dính nhau muốn chết, hận thể cả ngày đều dính ở người Thiệu Tình.

      Ban đầu Y Đằng Cửu Mộc Tử cùng Thiệu Tình ngủ phòng, vì tự làm tự chịu bị đuổi ra, chỉ có thể ôm chăn ngủ boong tàu.

      Sau đó Yến Kì Nguyệt cùng Nhị Ngốc ngay lập tức nhân cơ hội quay lại giường của Thiệu Tình, họ khá đáng thương, Nhị Ngốc ăn được, chuyện này là bình thường. Yến Kì Nguyệt có khả năng đó, nhưng chỉ có thể nhìn mà thể ăn.

      Sau khi chính thức xác định quan hệ với Yến Kì Nguyệt, Thiệu Tình quan tâm đến cơ thể của Yến Kì Nguyệt hơn. muốn ngày nào đó, vì sức khỏe của mình, Yến Kì Nguyệt vội vã ra . hy vọng rằng Yến Kì Nguyệt khỏe và họ có thể thực sống trọn đời.

      Bước thứ nhất điều dưỡng cơ thể, cấm dục, bước thứ hai điều dưỡng cơ thể, thói quen ăn uống, bước thứ ba điều dưỡng cơ thể, tập thể dục vừa phải.

      Nay thuyền có gì để tập thể dục, thể sáng nào cũng dậy chạy quanh khoang thuyền, cuối cùng bước tạm gác lại.

      Điều 1 và 2 cần được thực triệt để.

      Đặc biệt là cấm dục, có câu giọt tinh chảy ra mười giọt máu, thân thể đều bị thương! Vì vậy cần phải cấm dục.

      Về thói quen ăn uống, Thiệu Tình rất may mắn thay đổi nhiều thói quen ăn uống, làm việc và nghỉ ngơi tốt của Yến Kì Nguyệt trước đây, bây giờ chỉ cần kiên trì nó.

      làm điều đó vì lợi ích của Yến Kì Nguyệt, và Yến Kì Nguyệt cũng biết điều đó, nhưng rất buồn vì vợ trước mặt chỉ có xem thể ăn .

      So với đãi ngộ của Nhị Ngốc vẫn tốt hơn nhiều. Rốt cuộc, Nhị Ngốc chỉ có thể ở bước đột phá mới có thể... Khụ khụ, chuyện kia, cho nên bình thường Thiệu Tình cũng phòng bị, hôn hôn, ôm cái, cũng là rất bình thường .

      Cùng Yến Kì Nguyệt chuồn chuồn lướt nước.

      đối xử vô cùng bất công này khiến Yến Kì Nguyệt rơm rớm nước mắt, ngày nào đều hận thể dùng đầu đập đất mà khoét lỗ boong tàu.

      bên tú ân ái mù mắt người chung quanh, bên huấn luyện Yến Kì Nguyệt, sau vài ngày, cuối cùng họ cũng nhìn thấy bờ biển.

      cảm giác thành tựu khó tả, dù sao bọn họ cũng trải qua quá nhiều trước khi đặt chân đến đảo quốc, tránh khỏi có chút hưng phấn.

      Sau khi lên bờ, Thiệu Tình rất biết ơn ba con cá mập dễ thương, bọn họ hợp tác rất vui vẻ, vì vậy đặc biệt muốn "Thuê" chúng khi trở về, nhưng lại thể khiến cả nhà người ta đợi được.

      Vì vậy sau khi Thiệu Tình cho chúng nhiều nhân tinh hạch, bọn chúng lưu luyến rời khi chia tay.

      Ngay khi Y Đằng Cửu Mộc Tử lên bờ, ta chủ động với Thiệu Tình: "Có thể Thiên quốc khác với đảo quốc của chúng ta. Bên chúng ta rất hỗn loạn. Chúng ta tôn trọng thực lực. Con người thậm chí chia ba, bảy loại. Dị năng giả ở cao, người bình thường chỉ có thể trở thành nô lệ. Cuộc sống rất khốn khổ. Thậm chí còn có mua bán dân cư giữa các căn cứ với nhau. Nếu mọi người người muốn ở lại đảo quốc thời gian, nên xin giấy hộ tịch để làm thông hành giữa các căn cứ, như vậy hành động thuận lợi hơn. "

      ta thực rất lo lắng, rốt cuộc ta làm sai, ta là người bình thường vô dụng, ta rất lo lắng Thiệu Tình ném ở bờ biển.

      ta cũng nhận thấy rằng Thiệu Tình thực người tốt, đặc biệt là đối với những người bên cạnh , ăn, mặc, ở và lại. Thiệu Tình trong khả năng của mình luôn dành những điều tốt nhất cho họ.

      ta muốn theo Thiệu Tình, ít nhất là cho đến khi Thiệu Tình rời đảo.

      ta lo lắng Thiệu Tình mang ta theo.

      thực tế, Thiệu • mù đường• Tình, khá sẵn lòng mang theo ta, đặc biệt Y Đằng Cửu Mộc Tử bây giờ rất ngoan ngoãn. Thay vì vứt bỏ Y Đằng Cửu Mộc Tử và bắt người khác về đào tạo lại, còn bằng dùng Y Đằng Cửu Mộc Tử tốt hơn.

      Thiệu Tình thẳng vào vấn đề: “Tôi núi Phú Sĩ, dẫn đường, nếu như làm tốt, trước khi rời cho phát tài, tôi có thể làm cho lo lắng cơm ăn áo mặc qua nhiều năm.”

      Y Đằng Cửu Mộc Tử thực vui sướng, liên tục lời cảm tạ.

      Thiệu Tình tiếp tục :" là dân bản địa, hiểu biết ràng về mọi mặt hơn chúng ta, lấy giấy thông hành thuận tiện hơn, sau đó tìm căn cứ gần đó, sau đó chúng ta qua"

      Y Đằng Cửu Mộc Tử đồng ý, nhanh chóng : "Từ đây về phía trước có căn cứ, nhưng tôi chưa từng đến căn cứ này ..." Thấy ta có chút xấu hổ, Thiệu Tình sờ cằm: "Chúng ta xem , vừa lúc bổ sung ít rau củ quả.”

      Năm người tới căn cứ mà Y Đằng Cửu Mộc Tử , vài bước liền nhìn thấy đoàn dị năng giả, áp giải đoàn người tới nơi này.

      nhìn sao, chỉ cần nhìn thôi là bạn giật mình, những người trong đội này đều có mụn mủ to mặt và cơ thể, có chỗ thối rữa, thậm chí còn có thể nhìn thấy cả giòi ngoe nguẩy.

      Có cả người lớn và trẻ em, đàn ông và phụ nữ, tất cả đều được đưa đến bãi biển.

      Thiệu Tình cau mày kéo bạn bè trốn sang bên, sau đó thấy khi dị năng giả đuổi những người này đến bãi biển, rút đao giết chết tất cả, rồi ném xác họ xuống biển.
      Ngay lập tức những con cá lớn bơi tới, tranh nhau nuốt chửng thi thể.

      Y Đằng Cửu Mộc Tử vội : "Kể từ mạt thế, có vài trận động đất, kết quả năng lượng hạt nhân bị rò rỉ. có vấn đề gì với dị năng giả, nhưng nhiều người bình thường bị nhiễm phóng xạ, đặc biệt là những người gần nguồn rò rỉ. Họ bị căn bệnh rất lạ, người nổi mụn mủ và bắt đầu thối rữa, nó lây sang người khác, vì vậy khi nhiễm bệnh này, họ bị bắt và xử lý để tránh lây nhiễm sang người khác. ”

      Thiệu Tình nhăn mặt nhăn mày, rất lo lắng cho Phong Lan, dù sao cậu ta cũng là người bình thường, lỡ như vô tình bị phóng xạ sao?

      Vật này hư ảo, ai biết được có thể nhiễm phóng xạ hay ?

      Y Đằng Cửu Mộc Tử tiếp: "Chuyện này lâu rồi nên phóng xạ cũng từ từ giảm xuống, khi sinh ra bệnh này có thể chữa khỏi. Cần phải có tinh hạch tang thi cấp cao với dị năng giả hệ mộc cấp cao tương ứng. Cho nên người bình thường căn bản tìm được người nào sẵn lòng giúp đỡ bọn họ. Chỉ có con đường chết. ”

      Thiệu Tình thế này mới nhõm chút, đột nhiên cảm thấy thiên triều của bọn họ tuyệt vời, ít nhất có bức xạ như vậy, thiên triều bề ngoài vẫn có vẻ công bằng hơn.

      Y Đằng Cửu Mộc Tử dẫn người vừa giới thiệu về quốc đảo, nhanh chóng đến căn cứ gần đó mà ta .

      Thiệu Tình sững sờ, cảm thấy kiến thức của mình quá ngắn, chưa bao giờ nghe , ở quốc gia, buôn bán dân cư là hợp pháp, ăn thịt đồng loại là được phép, thí nghiệm người là hợp pháp, chế độ nô lệ bắt đầu thịnh hành.

      Loại giết người đường phố này chỉ đơn giản là vụ án , và phổ biến đến thể phổ biến hơn.

      Đặc biệt là đối với những người bình thường, khi xúc phạm đến dị năng giả, bị giết thực là kết thúc hạnh phúc nhất.

      Nước này cũng quá kinh khủng, so sánh thiên triều chẳng khác gì thiên đường.

      Chỉ nghe Thiệu Tình chấp nhận điều tồi tệ này rồi.

      Tuy rằng đảo quốc đáng sợ, nhưng quá trình tiến vào căn cứ vẫn như cũ, người bình thường cần phải cách ly qua đêm mới có thể vào căn cứ, dị năng giả chỉ cần đăng ký và chứng minh mình là dị năng giả.

      Thiệu Tình khiêm tốn, nhưng cũng muốn quá cao, vì vậy khi điền vào bản đăng ký, điền vào dị năng giả hệ mộc cấp bốn.

      Yến Kì Nguyệt cũng đạt cấp bốn, Nhị Ngốc cũng đạt cấp bốn, 'Dị năng giả hệ lực lượng '.

      Trước khi vào căn cứ, Y Đằng Cửu Mộc Tử cầu xin Thiệu Tình nhiều hơn cho ta, bởi vì người bình thường, đặc biệt là phụ nữ xinh đẹp như ta, khi cách ly bị đùa giỡn, thậm chí … đều là bình thường.

      Mặc dù trước kia còn cách nào khác, ta phải bán thân xác của mình để đổi lấy cơ hội sống sót, nhưng có người phụ nữ nào muốn bị đùa bỡn như vậy?

      Hơn nữa, Phong Lan thanh tú như vậy, cũng có nguy hiểm rất lớn.

      Vì vậy, trước khi Thiệu Tình bước vào, đưa ít tinh hạch cho những người bảo vệ ở cửa, cộng với thực lực mạnh mẽ của , những người đó có lẽ làm gì Phong Lan cùng Y Đằng Cửu Mộc Tử.

      Y Đằng Cửu Mộc Tử với Thiệu Tình rất nhiều về quy tắc của căn cứ đảo, vì vậy điều đầu tiên Thiệu Tình và những người bạn của làm khi họ vào căn cứ là tìm nơi ở, sau đó đợi Phong Lan cùng Y Đằng Cửu Mộc Tử trở về.

      Vừa bước vào căn cứ, bọn họ cảm nhận sâu sắc rằng những gì Y Đằng Cửu Mộc Tử , người bình thường bằng chó.

      Bởi vì vừa tiến vào, bọn họ lập tức nhìn thấy ít nam nhân mặc sắc phục lôi thi thể đẫm máu , bên cạnh dị năng giả thần sắc kiêu ngạo lấy khăn lau vết máu tay.

      Những người thường quần áo rách rưới, nước da vàng úa, đều sợ đầu sợ đuôi, đừng xem diễn giống như ở Thiên triều, ngay cả tới gần cũng dám.

      Vì sợ ai đó vô tình chọc giận vị 'Đại nhân' này cũng biến thành cái xác đẫm máu.

      Cách đó xa có người đàn ông to béo cầm trẻ trong tay, đúng là cầm, tay ràng là dây xích cho chó, đầu nối với cổ chó kia được quấn quanh cổ của .

      tội nghiệp chỉ mặc chiếc áo mỏng và chiếc quần đùi thể mỏng hơn, chỉ cần bò chậm chút là bị quất roi.

      lưng lần lượt có những vết máu.

      Đây có phải là tàn nhẫn nhất ? phải.

      Lại có người đàn ông dùng dây thừng quấn người phụ nữ mặc gì, kéo lê đường, biết kéo bao lâu rồi, người phụ nữ túm lấy sợi dây quấn quanh cổ hấp hối, lúc này chỉ còn hơi thở. Cơ thể cũng bê bết máu, bị chà xát mặt đất, thể phân biệt đâu là trước ngực và đâu là sau lưng, chỉ có thể nhìn thấy xương trắng và thịt nát.

      Còn nhiều, rất nhiều chuyện như thế này, vừa vào cổng căn cứ thấy rất nhiều thứ, thậm chí có người ngồi trong lều vẻ mặt chết lặng, mảnh vải che thân, ai người bị thương.

      Đây là địa ngục cho những người bình thường.

      Thiệu Tình khỏi nhíu mày, trước khi đến quốc đảo, có ấn tượng tốt về đất nước này, nhưng cũng định làm gì hơn, chỉ muốn nhanh chóng đến núi Phú Sĩ tìm xem thứ gì mà Nhị Ngốc cần , sau đó rời khỏi nơi này.

      Nhưng bây giờ, ham muốn đánh đắm quốc đảo bé này.

      đời này làm sao lại có tồn tại như vậy, tất cả bọn họ đều trải qua mạt thế, cũng phân cực giữa dị năng giả và người thường, nhưng Thiên triều tốt hơn ở đây rất nhiều.

      Dù Thiên triều có nhiều oan trái nhưng ít ra bề ngoài cũng công bằng, hơn nữa người bình thường được ăn no, mặc ấm, có nơi ở, phải lúc nào cũng phải lo lắng về nguy hiểm của bản thân.

      Mặc dù dị năng giả cũng ở cao, nhưng bọn họ tự tiện hành hạ người khác như thế này, Thiên triều có những quy tắc và luật lệ đơn giản, chế ước tất cả mọi người.

      Thiệu Tình hít sâu hơi, đột nhiên muốn giết người.
      Tôm ThỏTiểu Ly 1111 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :