1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mạt thế] Độc mẹ quỷ bảo - Lâm Uyên Mộ Ngư- 184/278

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      Bù lại hơn 1 tháng đăng chương mới, mình đăng 1 lèo 5 chương. Xin lỗi vì chậm trễ này:mad::mad::mad:.
      Tiểu Ly 1111 thích bài này.

    2. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      @Kimanh1257 ôi cám ơn bạn, truyện gay cấn quá, hômg biết Nhị Ngốc có sao hông huhu
      Kimanh1257 thích bài này.

    3. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      Mình cũng biết Nhị Ngốc ra sao, đồng hành cùng các bạn đọc đâu edit đây @Tiểu Ly 1111
      Tiểu Ly 1111 thích bài này.

    4. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      V82 Nhị Ngốc mất tích

      Thiệu Tình kịp thêm, ôm Nhị Ngốc chạy như bay về nhà, trong lòng dâng lên nỗi sợ hãi khôn tả.

      Trước đây, cho dù hay Nhị Ngốc bị thương, Thiệu Tình cũng cảm thấy thế này, bởi vì bọn họ là tang thi, trừ phi là vết thương chí mạng như cắt đầu, những vết thương bình thường nhanh chóng lành lại.

      Nhưng lần này, Nhị Ngốc có dấu hiệu lành lại.

      Thiệu Tình rất sợ hãi, trong lòng hoảng sợ, chân yếu ớt, tim tê dại vì sợ hãi.

      Khi vội vã chạy về nhà, Phó Cảnh Mạch tưới hoa, nhìn thấy Thiệu Tình ôm Nhị Ngốc lao vào như cơn gió u, giật mình: “Chị Tình, có chuyện gì vậy?”

      sao, trông cửa ." Thiệu Tình ôm Nhị Ngốc phóng lên lầu, chắc là vào nhà riêng của mình, nên thả lỏng mà Phó Cảnh Mạch vô tình nhìn thấy Nhị Ngốc, phần lưng được quần áo che phủ.

      Nhìn thấy ghê người.

      Phó Cảnh Mạch sững sờ, đứng ngẩn người hồi lâu rồi cười khẽ, trong mắt lên điên cuồng thể tả, tự hỏi sao Phó Cảnh Thâm bình an vô nhưng lại mất trí nhớ. Hóa ra ... Phó Cảnh Thâm phải là người nữa.

      ta chộp lấy chai nước trong tay, trong mắt ức chế được ghen tị, Phó Cảnh Thâm a Phó Cảnh Thâm, khi còn sống giật hết mọi thứ của , bây giờ (Phó Cảnh Thâm) chết, (Phó Cảnh Mạch) vẫn phải chiến đấu với (Phó Cảnh Thâm).

      phục!

      Tại sao tất cả những điều tốt đẹp đều được cho Phó Cảnh Thâm, tại sao mọi người đều thích Phó Cảnh Thâm, tại sao trả giá nhiều hơn lại nhận được gì, Phó Cảnh Thâm phải làm bất cứ điều gì, có người đưa chúng đến trước mặt .

      Vì sao!

      cùng Phó Cảnh Thâm có khuôn mặt giống hệt nhau, nhưng Thiệu Tình thà thích tang thi, cũng liếc mắt nhìn cái.

      Đôi mắt của Phó Cảnh Mạch thay đổi từ ghen tuông điên cuồng thành khát máu lạnh lùng, tang thi ... thậm chí phải là con người, lấy cái gì tranh với ta?

      Phó Cảnh Thâm, ngươi sớm đáng chết, cho nên lần này, liền im lặng tìm chết .

      Những gì ngươi có, ta tiếp quản thay ngươi.

      Thiệu Tình ôm Nhị Ngốc lên lầu hai, cẩn thận đặt ở giường, cởi bỏ áo khoác, nhìn vết thương do ghê người vẫn có dấu hiệu khôi phục.

      Thiệu Tình quan sát kỹ và thấy vết thương của cậu thực hồi phục, nhưng trong khi hồi phục, luôn có sức mạnh đặc biệt phá hủy vết thương của cậu.

      Mỗi khi vết thương hồi phục chút bị phá hủy ngay, cho nên xem như chưa phục hồi.

      lo lắng, quay lại thấy Yến Kì Nguyệt và những người khác vẫn chưa quay lại, vì vậy lao ra như cơn gió mạnh và mang Yến Kì Nguyệt trở lại.

      "Nhìn xem, cậu ấy có chuyện gì vậy?"

      Yến Kì Nguyệt thở ra hơi, cười khổ định đùa với Thiệu Tình, nhưng nhìn thấy vết thương lan rộng lưng của Nhị Ngốc.

      thích Nhị Ngốc cho lắm, ghen tị Nhị Ngốc chiếm trái tim của Thiệu Tình, đôi khi thầm len lén nhổ nước bọt về điều đó, nhưng chưa bao giờ nghĩ đến việc để Nhị Ngốc chết, vì Thiệu Tình rất buồn.

      Hơn nữa, Nhị Ngốc rất Thiệu Tình, sẵn sàng dùng mạng sống của mình để bảo vệ Thiệu Tình, Yến Kì Nguyệt có thể nhìn thấy điều đó, vì vậy dù có ghen đến phát điên, Yến Kì Nguyệt cũng làm gì nhắm vào Nhị Ngốc.

      Ngược lại, khi thấy Nhị Ngốc bị thương nặng, phản ứng đầu tiên là nên giúp Nhị Ngốc như thế nào.

      Sau đó Thiệu Tình với Yến Kì Nguyệt về những phát của mình, Yến Kì Nguyệt cắn răng : "Tôi cần ít thời gian để nghiên cứu, bởi vì tôi thể chắc chắn năng lượng trong vết thương là gì."

      Thiệu Tình gật đầu, rồi : " cứ việc nghiên cứu, Nhị Ngốc chắc hẳn còn có thể gắng gượng được thời gian."

      Yến Kì Nguyệt gật đầu và bắt đầu di chuyển dụng cụ của mình, Thiệu Tình hoảng sợ, đột nhiên muốn hút thuốc, vì vậy bước ra cửa, châm điếu thuốc, im lặng hút, như thể điều này có thể giải tỏa hoảng sợ của .

      Nhóm Nghiêm Hán Thanh cũng lần lượt quay trở lại, nhìn thấy Thiệu Tình như vậy, họ biết rằng có chuyện xảy ra, ́ Phán Phán hỏi Thiệu Tình với tư cách là người đại diện: "Như thế nào rồi chị?"

      "Vết thương rất nghiêm trọng, cách nào khôi phục được. Kì Nguyệt nghĩ cách ." Thiệu Tình hít hơi, kẹp thuốc, trầm giọng hỏi:" Còn sương mù sao?

      " Còn lan rộng. Ông nội Tần phái người tới sơ tán dân cư trong thành phố. Trước di chuyển ra khỏi thành phố, trước mắt mọi người đều dọn ra ngoài thành. Thủ tướng cử các nhà nghiên cứu đến, lấy chút sương mù về nghiên cứu, nhưng chưa biết kết quả.” Nghiêm Hán Thanh buồn bực .

      "Trước tiên trở về nghỉ ngơi . Sương mù lát qua được." Thiệu Tình cười bất đắc dĩ, sau đó : "Hán Thanh, đợi lát ."

      Vài người khác ngươi xem ta xem,
      bọn họ đều rồi, chỉ có Nghiêm Hán Thanh, Thiệu Tình dập thuốc, nhưng nửa điếu còn lại vẫn kẹp giữa hai ngón tay, xoay xoay tàn thuốc, rồi : "Tôi luôn có linh cảm tốt, Hán Thanh, nếu về sau có chuyện gì xảy ra, nhưng tôi ở cạnh, trực tiếp đến Giang Thành. Tôi tin tưởng tang thi hơn. Tuy rằng còn là người, nhưng bọn họ đáng tin hơn ... "

      " ." Nghiêm Hán Thanh nắm lấy tay Thiệu Tình, sau khi nắm lấy, cảm thấy quá đường đột, nên đành miễn cưỡng buông lỏng tay ra.

      "Nghe tôi này. Tôi khẳng định có chuyện gì xảy ra trong tương lai, mà chỉ cần đề phòng thôi. Dù sao đây cũng là đường lui. n Diệp là người tốt." thầm: "Mọi người luôn phải suy nghĩ nhiều chút . ”

      Nghiêm Hán Thanh trầm mặc .

      Thiệu Tình tiếp tục : "Trong mạt thế này, ai dám mình có thể sống tốt đến khi nào. Tôi luôn lo lắng. Nếu ngày nào đó xảy ra chuyện, con trai tôi xin giao lại cho ."

      Nghiêm Hán Thanh cố nén chua xót trong lòng, : " có chuyện gì đâu ..." Để trấn an Thiệu Tình, lại : "Tôi bảo vệ bé."

      “Vậy tôi an tâm, cũng nghỉ ngơi .” Thiệu Tình xong, Nghiêm Hán Thanh bất đắc dĩ buông tay ra, chậm rãi rời .

      Sau khi , Thiệu Tình dựa vào bệ cửa sổ nhắm mắt lại, rất mệt mỏi như sắp kiệt sức, từ tận thế đến nay đều đem an toàn của mọi người xung quanh lên người mình, có lúc cảm thấy mệt mỏi muốn khóc, nhưng nhìn vẻ mặt nhu hoa và ánh mắt hạnh phúc của những người xung quanh, nghiến răng tiếp tục thực nó.

      Từ lâu, người hướng dẫn của rằng là người thích gánh vác mọi thứ người nên sống rất vất vả và mệt mỏi.

      Nếu có thể, Thiệu Tình cũng hy vọng có người có thể cùng mình chia sẻ, nhưng nhiều lúc, thể suy nghĩ, chỉ biết cắn chặt răng nghiến lợi bước qua chướng ngại vật để mở ra lối thoát cho Nhị Ngốc bọn họ.

      Lúc này, có thể hiểu khuynh hướng chịu ngược của Yến Kì Nguyệt, bởi vì khi quá mệt mỏi, tính khí của trở nên rất tồi tệ, nhưng bộc phát tức giận của mình lên những người xung quanh, bực bội trong thời gian dài, nhanh chóng bị nghẹn thành kẻ biến thái.

      Cũng khó trách Yến Kì Nguyệt luôn rằng hai người họ là trời sinh đôi, nghĩ thế, quả thực là đúng.

      Thiệu Tình suy nghĩ lung tung rất nhiều, cuối cùng quyết định ra ngoài vòng, tới nơi có sương mù lan tràn, cố gắng hấp thu sương mù, loại sương mù này quả thực có thể hấp thu, đối với rất tốt, nhưng thứ nhất, tốc độ hấp thu của bằng tốc độ lan nhanh, thứ hai, thể để lộ điều này.

      Sau khi hấp thụ nó lúc, linh tính của Thiệu Tình lóe lên, triệu hồi dây leo dễ thương của . Đúng như dự đoán của , ngay sau khi dây leo lao vào trong sương mù, nó bắt đầu hấp thu. Vài dây leo giống như ống dẫn vận chuyển, liên tục vận chuyển sương mù vào cơ thể , tốc độ quả thực nhanh hơn rất nhiều.

      Sau khi hấp thụ được lúc dừng lại, hấp thụ bí mật được, phải tìm cơ hội để cho mọi người biết rằng có cách để giải quyết sương mù, sau đó quang minh chính đại giải quyết chúng.

      Nếu , rất bất lợi cho nếu bị phát .

      Sau khi xem xét sương mù, Thiệu Tình lại ra khỏi thành phố, dọc theo đường , thấy rất nhiều người di chuyển, họ dọn ra những thứ có giá trị và tất cả đồ đạc của họ.

      Nhiều lều được dựng bên bên ngoài thủ đô, những người đó tạm thời sống trong những lều này. Nếu sương mù có thể được giải quyết trước khi nó lan ra khỏi thành phố, họ có thể trực tiếp quay trở lại.

      Nếu sương mù thể được giải quyết trước khi nó lan ra khỏi thành phố, họ phải di chuyển xa hơn.

      Ai cũng sầu thảm, suy cho cùng họ sống ổn định ai muốn di dời, hơn nữa, theo các nhà nghiên cứu, nếu có cách ngăn chặn sương mù, sương mù thậm chí có thể lan rộng khắp thế giới.

      Chỉ cần có đủ thời gian, khả năng này rất cao, nước đầu tiên hoàn toàn bị bao phủ là Thiên triều.

      Bởi vì sương mù này có chứa bệnh độc cắn nuốt, chúng có thể hấp thụ khí, và sau đó tiếp tục phát tán ra ngoài.

      Tần cha dẫn người sắp xếp những dân thường vừa rời khỏi thành, Tần Tử Khê cũng mang theo đội vệ binh tuần tra khắp nơi.

      Sau đó Thiệu Tình cũng lần đầu tiên gặp thủ tướng thủ đô. Người này ngoài bốn mươi tuổi, có khuôn mặt nhu hoà và khí chất văn chương.

      Tuy nhiên, Thiệu Tình biết rằng ai trong số những người có thể ngồi vào vị trí này là đơn giản, đặc biệt là sau tận thế, còn có thể giữ vững vị trí của họ.

      có vẻ muốn biết Thiệu Tình, nhưng Thiệu Tình lo lắng Nhị Ngốc ở nhà, tán gẫu hồi, liền trở về.

      Ngày hôm sau, ông nội Tần truyền tin tức đến, mấy chuyên gia lão làng trong viện nghiên cứu cả đêm, cuối cùng đưa ra kết luận thể ức chế.

      Bởi vì thứ gì có thể ngăn cản được loại sương mù này, khó trách Ngô Bất Bình khi hấp hối rằng cả thế giới nên được chôn cùng với .

      Có lẽ có cách chữa trị nào cho loại bệnh độc này kể từ khi nó được phát triển, vì vậy Ngô Bất Bình vẫn dám sử dụng nó cho đến khi sắp chết.

      Nhưng Yến Kì Nguyệt vẫn chưa tìm ra, chỉ uống được nửa bát cháo, khi bước ra, đôi mắt của xanh, uống cháo trong khi vẫn suy nghĩ về điều gì đó, sau khi uống hết bát cháo ở cửa, lại lao vào phòng.

      Thiệu Tình giúp được gì, trong lòng càng thêm bực bội, lúc này mới nhận ra đối với Nhị Ngốc đơn giản chỉ là tình cảm gia đình nữa.

      thích Nhị Ngốc, cũng thích Yến Kì Nguyệt.

      Sau khi thừa nhận, Thiệu Tình cảm thấy nhõm, ra vẫn luôn biết điều đó, nhưng dám thừa nhận.

      Thiệu Tình rất muốn cười nhạo nhát gan của mình, sau đó lại có chút mờ mịt, sau khi thừa nhận, biết tính tình của Yến Kì Nguyệt, chỉ cần làm vậy, cho dù bảo Yến Kì Nguyệt chết ngay lập tức, làm ngay.

      Nếu rằng sẵn sàng chấp nhận Yến Kì Nguyệt, ngay cả khi mang theo Nhị Ngốc, Yến Kì Nguyệt cũng phát điên lên vì sung sướng. luôn biết điều này, nhưng Nhị Ngốc.

      Cậu có trí nhớ, biết gì, chỉ theo bản năng, đợi cậu khôi phục trí nhớ sao?

      Thiệu Tình suy nghĩ rất lâu và quyết định tạm thời để chuyện này lại, khi Nhị Ngốc hồi phục trí nhớ, hỏi Nhị Ngốc rằng cậu có muốn sống cùng và Yến Kì Nguyệt .

      Nếu Nhị Ngốc muốn cho dù là miễn cưỡng cũng buông tay, nếu Nhị Ngốc bằng lòng đừng trách ích kỷ, quý trọng cả hai người.

      Đối với cái nhìn của thế nhân, điều đó có quan trọng ?

      ấy sống cho bản thân và cho những người quan tâm đến .

      Sau khi thông suốt điều này, cả người Thiệu Tình thoải mái hơn rất nhiều, thù báo, chỉ có Phó Kim Linh sống chết, tương lai gặp giết.

      Mọi người trong nhà đều có khả năng tự bảo vệ mình, dù có chuyện gì xảy ra với họ vẫn sống tốt, cần phải lo lắng về điều này.

      Suy nghĩ về chuyện Nhị Ngốc và Yến Kì Nguyệt ràng, Thiệu Tình cảm thấy cuộc sống của gần viên mãn.

      Lại ngày nữa, Thiệu Tình cảm thấy thể đợi thêm được nữa, liền tìm thủ tướng thẳng: "Tôi có cách để áp chế sương mù. Về phần sương mù có thể tiêu trừ được hay , tôi chắc."

      Thủ tướng nghiêm túc hỏi: "Nó làm tổn thương ?"

      Thiệu Tình lắc đầu, tiếp tục hươu vượn:" Tôi biết, nhưng tôi có loại khả năng, thực vật của tôi có khả năng thanh lọc. Tôi có thể hấp thụ sương mù vào cây của tôi, sau đó từ từ thanh lọc. Tuy tốc độ hơi chậm, nhưng nó nhanh hơn tốc độ lan tràn của sương mù. "

      Thủ tướng cầm lấy tay Thiệu Tình : "Tôi thay mặt cho nhân dân cả nước cảm ơn , nếu thấy có hại cho sức khỏe hãy dừng lại, chúng ta nghĩ cách khác."

      Thiệu Tình gật gật đầu, cầm dây leo của mình thu sương. Lúc đầu, thủ tướng cùng ông nội Tần ở cách đó xa nhìn.

      Thiệu Tình biểu phải gắng sức, nghiêm túc, thận trọng, từ từ hấp thu, sau đó duy trì tốc độ hấp thu hơi nhanh hơn tốc độ lan toả của sương mù.

      Khi sương mù lan rộng thêm chút, thủ tướng và những người khác rút lui, Thiệu Tình mới tăng tốc, lập tức hàng chục sợi dây bay ra, chúng hấp thụ đám sương mù vào cơ thể trong vài phút, sau đó chuyển hóa nó thành năng lượng của .

      Cấp năm trung kỳ, cấp năm hậu kỳ, cấp năm đỉnh......

      Chẳng bao lâu Thiệu Tình cảm thấy mình chỉ còn cách cấp sáu bước.

      Trước khi đột phá việc hấp thụ sương mù là vô ích, Thiệu Tình cất giữ toàn bộ sương mù trong dây leo và thân thể, sau đó chờ đột phá xong lại hấp thụ.

      Sau khi sương tích tụ nhiều, những hạt màu xanh lục được hình thành, tồn tại trong dây leo và trong cơ thể .

      Thiệu Tình ngày đêm 'Công tác', Yến Kì Nguyệt cũng nghiên cứu cả ngày lẫn đêm, sau đó đưa ra kết luận lý do khiến Nhị Ngốc thể hồi phục là do vết thương của được bao phủ bởi loại năng lượng đặc biệt, nó ngừng phá hủy vết thương vừa được chữa lành.

      Có hai cách để khiến Nhị Ngốc hồi phục, là tìm thứ gì đó kìm hãm năng lượng này và loại bỏ nó, hai là để cho Nhị Ngốc đột phá.

      Nếu Nhị Ngốc có thể đột phá đến cấp năm, thân thể của cậu có tiến hóa tái sinh, khi khả năng khôi phục của cậu vượt quá sức hủy diệt của năng lượng kia, chỉ cần Thiệu Tình áp chế năng lượng này, Nhị Ngốc có thể khôi phục.

      Về phần khống chế loại năng lượng này, Yến Kì Nguyệt vẫn chưa tìm ra.

      Tuy nhiên, Yến Kì Nguyệt tạm thời duy trì tình trạng tại của Nhị Ngốc, để vết thương của cậu xấu , còn Thiệu Tình có thể thư thả và tiếp tục hấp thụ sương mù.

      Sương mù càng ngày càng ít, tất cả mọi người đều hoan hô, ánh mắt nhìn Thiệu Tình, giống như nhìn hùng.

      Thiệu Tình quan tâm chuyện này, cần trở thành hùng của mọi người, chỉ muốn trở thành ô dù của Nhị Ngốc bọn họ, vậy là đủ.

      Sau khi mảnh sương mù cuối cùng dần dần bị hấp thụ, Thiệu Tình hài lòng ợ, cảm thấy sung mãn cả thể xác lẫn tinh thần.

      hoạt động hoạt động thân thể, mặt mày đều giãn ra mở, chỉ cần có cơ hội, lập tức có thể đột phá lên cấp sáu.

      Thủ tướng đưa mọi người đến, giữa lông mày lộ ra vẻ vui mừng: "Đội trưởng Thiệu, lần này làm rất tốt! cứu toàn bộ thủ đô!"

      Thiệu Tình xua tay: "Chỉ là thuận tay, ngài nếu như vậy, tôi thể chịu đựng được nữa."

      "Bất kể như thế nào, công lao của lần này thể xóa bỏ. Tôi phải thay mặt mọi người cảm ơn .” Thủ tướng cảm ơn rồi suy xét xem tặng Thiệu Tình phần thưởng gì.

      Đúng lúc này, ́ Phán Phán cõng Yến Kì Nguyệt lưng, vội vàng chạy tới: “Chị Tình, chị Tình, thấy Nhị Ngốc!”

      người Yến Kì Nguyệt cũng bị thương, sắc mặt tái nhợt cuộn mình lưng ́ Phán Phán, Thiệu Tình nghe ́ Phán Phán , trong óc ông tiếng.
      Tôm ThỏTiểu Ly 1111 thích bài này.

    5. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      huhuhu chắc thằng kia chọc phá gì rồi
      Kimanh1257 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :