1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mạt thế] Độc mẹ quỷ bảo - Lâm Uyên Mộ Ngư- 184/278

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      về chưa kịp thở có nhiệm vụ mới :))

    2. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      V47 Nhiệm vụ mới
      Ăn uống no đủ, Thiệu Tình bắt đầu suy xét về chuyện nhiệm vụ, thấy trong vài nhiệm vụ, thời gian vừa vặn đến cùng nhau, nhận cái này, cũng rất dễ dàng bỏ qua cái kia.
      Nhiệm vụ thứ ba còn tốt dù sao dọn sạch thành thị, là nhiệm vụ quy mô lớn, thời gian liên tục rất dài, cần rất nhiều người, nhất là càng đẩy mạnh, gặp được tang thi thực lực lại càng cao, việc đẩy mạnh lại càng chậm.
      Tóm lại nhiệm vụ này là thời gian nào tiếp nhận đều được, ngay sau đó là nhiệm vụ ngày hôm nay gặp được, Thiệu Tình tương đối muốn nhận nhiệm vụ hộ tống nhân viên nghiên cứu thủ đô.
      Nếu hai nhiệm vụ sinh ra xung đột, cũng chỉ có thể lựa chọn cái trong đó, Thiệu Tình suy nghĩ khá nhiều, cuối cùng vẫn quyết định đại sảnh nhiệm vụ xem.
      kia phải bọn họ ở trong đại sảnh nhiệm vụ để lại nhân thủ sao, Thiệu Tình có thể hỏi chút.
      Vì thế ăn cơm no, Thiệu Tình liền dắt bánh bao , mang theo hai kẻ dính nhau như kẹo mạch nha xé ra đại sảnh nhiệm vụ.
      Hôm nay đại sảnh nhiệm vụ rất náo nhiệt, số người so với ngày thường lui tới tăng gấp đôi, Thiệu Tình cũng nghĩ nhiều, chen vào rất nhanh thấy thanh tú đứng dưới bảng nhiệm vụ .
      Trong tay cầm cái bảng, cái bảng viết nhiệm vụ thâm nhập rừng rậm, Thiệu Tình bước qua: "Xin hỏi nhiệm vụ này liên tục đến lúc nào?"
      nghiêm túc trả lời: "Là như thế này, bởi vì nguy cơ trong rừng sâu rất cao, cho nên dám loạn tiến vào, ý tứ thiếu gia nhà chúng tôi là triệu tập nhiều người tài giỏi, cùng nhau vào, cho nên nhiệm vụ vẫn liên tục đến cuối tháng, tháng sau thống kê sơ qua dị năng giả tiếp nhận nhiệm vụ, từ đó lựa chọn bộ phận, mọi người cùng nhau vào trong rừng, như vậy hệ số an toàn cao hơn chút."
      "Cám ơn." Thiệu Tình gật gật đầu, hỏi thời gian liền dễ làm, từ nơi này đến kinh đô, xa cũng xa, qua lại cũng cần đến cuối tháng, hoàn toàn có thể làm nhiệm vụ kia trước, sau khi hoàn thành, lại nhận nhiệm vụ này.
      Suy xét chút, Thiệu Tình vẫn đem nhiệm vụ tiếp nhận trước, sau đó đến chỗ nhân viên ký lục ở đại sảnh bên kia báo chút, ghi lại sau đó mới nhìn nhiệm vụ khác.
      điểm nhiệm vụ khác chật ních người, đội báo danh xếp thành hàng ngắn, Thiệu Tình nhíu mày, thiếu chút nữa bị đám người chen nhau đẩy ngã.
      Là Nhị Ngốc giúp đỡ phen, mặt khác bên, Yến Kì Nguyệt tìm người tuổi còn trẻ, hỏi : " Người em, ở đây có tình huống gì vậy a?"
      Người trẻ tuổi kia nhìn Yến Kì Nguyệt lúc, sau đó : "Phía trước phải có nhiệm vụ cần hộ tống chuyên gia từ phía nam đến kinh đô sao? Người báo danh nhiều lắm, căn cứ liền phát thông cáo, muốn lấy bộ phận từ trong những người báo danh, muốn được chọn phải thi đấu, cho nên căn cứ liền an bài ít khen thưởng, có thể vào nhóm người được tuyển có thể lấy phần thưởng, hơn nữa bản thân nhiệm vụ có thù lao cũng thập phần phong phú, cho nên tin tức vừa ra, người báo danh lúc trước đến đây báo danh."
      Thiệu Tình bừng tỉnh đại ngộ, có câu như thế nào a, thiên hạ rộn ràng toàn vì lợi mà đến, thiên hạ nhốn nháo toàn vì lợi mà ra, đây phải là hình dung chân nhất sao?
      Vốn muốn báo danh Thiệu Tình cũng gạt bỏ tâm tư, cái này nhân thủ chắc đồng đều, cũng cần tham gia, vẫn nên chờ nhiệm vụ kia bắt đầu vậy.
      Tuy báo danh, nhưng ngày thi đấu, Thiệu Tình cũng qua nhìn, tiểu đội dị năng giả Cuồng Phong có đội trưởng Lâm Hiểu Phong, còn có Trình Kiều đều tham dự.
      Căn cứ trưởng Hách Vân thậm chí tự mình tọa trận, có thể thấy được đối trận so đấu này rất coi trọng .
      Hách Vân là người đàn ông rất trẻ tuổi, nhìn từ bên ngoài cũng khoảng hai mươi sáu, hai mươi bảy tuổi, diện mạo tuy rằng tính tuấn mỹ, nhưng được tính thanh tú, hơn nữa tươi cười ôn hòa, khí độ phi phàm, thực có thể trấn trụ.
      Nhưng toàn tràng trận đấu Thiệu Tình nhìn nửa, , sau khi xem tràng thi đấu hữu nghị ở thủ đô, lại nhìn cái này, tựa như trẻ chơi đùa.
      Thiệu Tình có hứng thú tiếp tục xem, dù sao thi đấu hữu nghị ở thủ đô hội tụ toàn bộ cao thủ đứng đầu của thủ đô, có thể hơn phân nửa hảo thủ trong nước đều ở nơi đó, tự nhiên phải căn cứ như thành phố S có thể so sánh được.
      Thực lực tiểu đội dị năng giả của Lâm Hiểu Phong tồi, lúc này đây tuyệt đối thắng được, Thiệu Tình nhìn trong chốc lát, liền rời .
      Ở trong đây xem, còn bằng trở về nghiên cứu chút buổi tối ăn gì, thuận tiện nghiên cứu hầm canh gì tiếp theo, biến đổi đa dạng các loại canh hầm.
      Vốn ngày hôm sau xuất phát, nhưng vì ít việc kéo dài, ngày thứ tư tiểu đội hộ tống chuyên gia thủ đô này mới chính thức .
      Đội Thiệu Tình ở căn cứ nghỉ ngơi đại khái mười ngày, sau đó chờ người đến thông báo cố chủ bên kia muốn chọn người.
      Tiếp nhận nhiệm vụ này nhiều lắm, ít nhất có cách nào so sánh với nhiệm vụ hộ tống chuyên gia kia, nhưng cũng ít, lúc Thiệu Tình mang theo đồng bọn của đến địa điểm chỉ định, nơi đó ít người chờ đợi.
      Cố chủ đến đúng giờ, sớm cũng muộn, bên người theo hai dị năng giả, Thiệu Tình vừa thấy biết hai cái dị năng giả này cấp bậc thấp.
      Ngoài dự kiến của là cố chủ tuổi lớn, thoạt nhìn cũng khoảng mười lăm, mười sáu tuổi, khuôn mặt nhắn thanh tú còn mang theo chút mũm mĩm của trẻ con, nhìn ́ Phán Phán đứng bên cạnh, đặc biệt hợp với tình hình.
      Thiếu niên trừng đôi mắt to đen lúng liếng, cố gắng làm cho chính mình thoạt nhìn có vẻ nghiêm túc, nhưng cậu ta càng như vậy, ngược lại càng làm cho người ta cảm thấy đáng .
      Mọi người xung quanh Thiệu Tình đều biết, nhưng cũng có người quen, tỷ như đoạn thời gian trước vừa mới cùng 5 trận 3 thắng, thanh niên dẫn đám què chân rời .
      Thiệu Tình hôm nay cũng biết tên của , kêu Trình An.
      Trình An vừa thấy đến Thiệu Tình, liền mặt xanh tái, dù sao lúc ấy bị nhóm Thiệu Tình ngược , thậm chí Thiệu Tình từ đầu tới đuôi đều có xuất thủ qua.
      Thiếu niên thanh thanh cổ họng, sau đó : "Tôi cần hai chi tiểu đội dị năng giả, đến bảo hộ an toàn của tôi, các vị ở đây, ai đối với tiểu đội của mình tin tưởng có thể tiến lên bước."
      đến phương diện tin tưởng này, Thiệu Tình vẫn tương đối nhiều, vì thế tiến lên bước, Trình An vừa nâng chân lên, liền nhìn thấy Thiệu Tình bước lên, vì thế vẻ mặt của còn có ít vặn vẹo, chân nâng lên cũng thu trở về.
      cũng muốn ở trước mặt mọi người, bị ngược hồi, tiểu đội dị năng giả Trình An ở trong căn cứ xếp hạng thực thấp, tiến lên phía trước, những người còn lại đó liền lại càng dám tiến lên phía trước.
      Vì thế tất cả mọi người nhìn Thiệu Tình bằng ánh mắt quỷ dị, người biết nội tình cười trộm, Trình An lúc này có thể xem như lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng.
      Người biết nội tình cười trộm, cười Thiệu Tình bọn họ là đồ nhà quê từ nơi nào tới, lá gan cư nhiên lớn như vậy, Trình An cũng chưa biến thái đâu, đàn lăng đầu thanh* này trước hết đứng ra ngoài.
      *Lăng Đầu Thanh là từ chúng ta thường dùng trong đời sống, về người nào đó làm việc có đầu óc, hoặc động não.
      Thiếu niên nhìn quét vòng, sau đó hỏi: "Các ngươi đều có tin tưởng sao?"
      Trình An kiên trì tiến về phía trước bước, nhiệm vụ này thù lao thập phần dày, còn chưa muốn từ bỏ.
      Trong những người còn lại, biết nội tình cũng lục tục đứng dậy, dù sao danh ngạch có hai cái, đấu lại Trình An, bọn họ còn đấu lại đám nhà quê sao?
      Thiếu niên gật gật đầu, sau đó : "Người có tin tưởng, chư vị có thể trở về, tiểu Phương, phát cho mỗi cá nhân mười tinh hạch cấp hai làm phí vất vả."
      Cách làm này của cậu ta cũng coi như hào phóng, mấy người kia cầm phí vất vả, cũng đều thối lui đến bên, nhưng chuẩn bị rời , bọn họ còn muốn xem kịch vui nha!
      Còn lại đều đối với chính mình có tin tưởng, vẻ mặt thiếu niên nghiêm túc : "Tôi chỉ cần hai tiểu đội dị năng giả, cách khác trong chư vị có mấy tiểu đội dị năng giả phải rời khỏi, tôi lúc này trước tiên , vì bên trong rừng rậm nguy cơ rất mạnh, thực lực rất thấp vào chính là trở thành đồ ăn, mọi người cần phải cân nhắc sau đó hãy ."
      Tuy vậy những người đến đây cũng phải loại lý lẽ, khẳng định trước đó điều tra qua, hơn nữa đối chính mình có tin tưởng, mới có thể đến đây.
      Dù sao ai nguyện ý vô cớ toi mạng chứ?
      ai muốn rời khỏi, thiếu niên tiếp tục : "Chư vị có thể vận dụng hết thảy thủ đoạn, thuyết phục cũng tốt, mình đấu cũng thế, còn lại hai tiểu đội dị năng giả có thể tiếp nhận được nhiệm vụ lần này."
      m cuối của cậu ta rơi xuống, mọi người đầu tiên đem ánh mắt hướng về Thiệu Tình, dù sao ai cũng muốn chọn mềm mà niết thôi, Trình An trong cảm nhận bọn họ là quả cứng rắn nhất, tự nhiên muốn vòng qua, mà Thiệu Tình, thể nghi ngờ là quả mềm nhất.
      Sau đó quả hồng mềm nhất trong cảm nhận của bọn họ kia, lại đem ánh mắt nhắm ngay Trình An, Thiệu Tình cười thực điềm tĩnh, ánh mắt thoạt nhìn cũng thực ôn hòa: "Lại muốn mình đấu lần nữa sao?"
      Trình An cực kỳ lý trí: "Tôi cảm thấy chúng ta cần chuyện, xem cậu ta cần hai cái danh ngạch, như vậy chúng ta hoàn toàn cần tàn sát lẫn nhau, thậm chí chúng ta có thể liên hợp lại, bỏ qua hiềm khích lúc trước, bắt hai danh ngạch này."
      Những người có ý đồ xem kịch vui nghe thấy có điểm đúng a! Trình An tính tình gì? Như thế nào đối với tiểu đội vô danh chịu thua?
      Vì thế lúc bọn họ nhìn lại Thiệu Tình, ánh mắt tràn ngập tìm tòi nghiên cứu cùng nghi hoặc, Thiệu Tình nghiêm túc suy xét chút, cuối cùng : "Tôi ra cảm thấy, cùng với tiểu đội dị năng giả có hiềm khích lưu lại bên người với tôi, còn muốn theo tôi cùng nhau xâm nhập rừng rậm nguy cơ mạnh. bằng lựa chọn cái yếu hơn bậc, nhưng ở sau lưng chúng tôi ngáng chân."
      Trình An coi như thức thời, liền ngay: "Nếu trong quá trình làm nhiệm vụ lần này, tôi đối với nhóm ngáng chân, hoặc là người của chúng tôi đối với người của các ngáng chân, như vậy cho dù muốn giết người, tôi cũng tuyệt đối trả thù."
      Thiệu Tình vừa lòng gật đầu, vươn tay: "Thành giao."
      Trình An ánh mắt phức tạp vươn tay, cùng Thiệu Tình nắm tay: "Thành giao."
      Hai người đạt thành nhận thức chung, liền đem ánh mắt nhìn quét vòng, Trình An : "Có ai muốn đấu mình ? Tôi đều tiếp được."
      Đám người kia vừa thấy, Trình An và Thiệu Tình hợp tác, nhất thời than thở, nhiệm vụ lần này thù lao thập phần dày, bọn họ thiệt tình muốn từ bỏ, nhưng nhìn xem hai tiểu đội dị năng giả kết minh, mà bọn họ vô luận hai tiểu đội dị năng giả nào kết minh, cũng tuyệt đối vượt qua Trình An. Kimanh1257_cungquanghang
      Có chút đầu óc suy xét liền biết, Thiệu Tình bên này tuyệt đối yếu hơn Trình An, vì cường giả trừ phi có tình huống đặc thù, hợp tác ngang hàng với kẻ yếu.
      Vì thế lại có ít người rời khỏi, còn lại vài tiểu đội dị năng giả đối với thực lực của chính mình tương đối tự tin, Thiệu Tình cười tủm tỉm nhìn thoáng qua Trình An, Trình An lập tức ràng, kết minh cùng với Thiệu Tình, ít nhất phải xuất ra thành ý nhất định.
      Vì thế chủ động tiến lên phía trước bước, đối với vài tiểu đội dị năng giả còn lại kia : "Thời gian đợi người, mọi người cần kéo dài, đến đây , ba trận thắng hai?"
      Vài tiểu đội dị năng giả còn lại tuy rằng đối với thực lực tiểu đội mình có vẻ có tin tưởng, nhưng còn có vấn đề nghiêm túc là lúc chống lại đội Trình An, bọn họ cũng chỉ có thể bị xắt rau.
      Vì thế còn lại cũng tự mình rời khỏi, giữa sân chỉ còn hai tiểu đội dị năng giả, cái là người Trình An bên này, là Thiệu Tình bên kia.
      Thiệu Tình thập phần vừa lòng, cần động thủ, tiết kiệm thời gian lại tiết kiệm sức lực,, Trình An vẫn có nhãn lực.
      Thiếu niên phất phất tay, làm cho thuộc hạ đem nhóm người còn lại tiễn bước, đương nhiên quên phát mỗi người chút phí vất vả, sau đó bước qua, khuôn mặt nhắn nghiêm túc vươn tay: "Tôi gọi là Tần Tử Khê, tương lai trong hành trình xin giúp đỡ nhiều hơn."
      Mấy người Thiệu Tình cùng cậu ta bắt tay, sau khi trao đổi xưng hô, Tần Tử Khê lên đường: "Mọi người có đồ cần thu thập ? Nếu có tại có thể về thu thập, chúng ta sáng mai liền xuất phát, thu thập xong nếu mọi người có rảnh, chúng ta có thể cùng nhau ăn bữa cơm."
      Thiệu Tình cự tuyệt hảo ý của cậu ta, sau đó mang theo nhóm đồng bọn của mình về nhà, đồ dùng muốn thu thập hề ít, nên mang theo, cần mang theo, đều phải mang theo.
      Lần này ở lại giữ nhà, là Phó Cảnh Mạch, dù sao là người thường duy nhất trong tiểu đội dị năng giả, rừng rậm lại nguy hiểm, thích hợp theo, đương nhiên ở lại.
      Thiệu Tình mang theo nhóm đồng bọn, thu thập đồ dùng chuẩn bị rời .
      Lần này ít hơn nửa tháng, ít đồ quan trọng cần mang theo, nhất là gia vị, đồ làm bếp, đồ ăn, còn có hoa quả rau tươi đều thể thiếu.
      Thiệu Tình dọn gian của , tại bên trong có phần ba gian bị quần áo, đồ ăn vặt, dược phẩm linh tinh chiếm lĩnh, phần ba để tinh hạch, còn lại phần ba, để đồ hay dùng.
      Thu thập tốt, dặn dò Phó Cảnh Mạch, bọn họ liền chuẩn bị xuất phát.
      Mấy hôm rồi Cung tự nhiên đóng vào nổi, sợ quá:-(:-/:-(
      Tiểu Ly 1111Tôm Thỏ thích bài này.

    3. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      V48 Có đồng bọn

      Người Tần Tử Khê mang theo cũng nhiều, hai dị năng giả, hai nhuyễn muội*, thêm cậu ta mới được năm người, sau đó chính là hai tiểu đội Thiệu Tình và Trình An.

      *Nhuyễn muội : bắt nguồn từ tiếng Nhật, dùng để chỉ những trẻ có ánh mắt nhu hòa, giọng dịu dàng, thắt lưng mềm mại, tính cách ôn nhu vv, đại đa số có tính cách ngây thơ ngốc nghếch tự nhiên.

      Tổng thể mà , nhân số vẫn ít, sáng sớm hôm sau, cửa căn cứ vừa mở, bọn họ liền chậm rãi ra.

      Xe là Tần Tử Khê cung cấp, tổng cộng chia làm năm chiếc xe, lái xe chuyên môn, đợi đến bìa rừng, bọn họ xuống xe, tiến vào rừng rậm, mà lái xe này chờ ở bên ngoài, đợi đến khi bọn họ ra mới thôi, đem bọn họ đón về.

      Dọc theo đường mọi người đều trao đổi gì, vẫn đợi đến rừng rậm, bọn họ thể xuống xe, bắt đầu bộ tiến vào rừng rậm, mới có trao đổi ngắn gọn.

      là trao đổi cực kì ngắn gọn, sắp xếp đội hình tiến vào rừng chút, tiểu đội Trình An phụ trách mở đường, tiểu đội Thiệu Tình phụ trách cản phía sau, Tần Tử Khê ở giữa.

      Ở bìa rừng vẫn tương đối an toàn, chân chính nguy hiểm sau khi xâm nhập rừng rậm, mới có thể nhất nhất bày ra, giữa trưa lúc ăn cơm, Thiệu Tình mới biết có người so với còn mạnh mẽ hơn.

      Phải biết rằng, Thiệu Tình ra ngoài đều mang theo nồi chén gáo bồn, còn có gia vị linh tinh, đây làm cho rất nhiều người nhận thức phun tào các loại.

      Nhưng Tần Tử Khê tự nhiên mang theo bộ công cụ ăn cơm dã ngoại, còn có rượu vang đỏ gì gì a, món điểm tâm ngọt chế biến tinh xảo sau khi ăn, hoa quả linh tinh gì đó bày thành bàn, xa hoa đến bạo.

      Hai nhuyễn muội kia trái phải, giúp Tần Tử Khê chia thức ăn, đám người xem ánh mắt đều thẳng.

      Ra cửa cư nhiên còn mang đầu bếp cùng hầu !

      Nhìn Tần Tử Khê, nhìn lại Thiệu Tình bên này, liền cảm thấy Thiệu Tình ra cửa còn mang theo nồi chén gáo bồn, giá nướng BBQ là tốt.

      Dù sao có đối lập mới có thương tổn.

      Ăn xong cơm trưa, Tần Tử Khê mới gọi mọi người qua, : "Lần này tôi tiến vào rừng rậm, là muốn bắt giữ ít động vật biến dị cao cấp chút, có điểm phải chú ý là tôi muốn sống."

      Lời cậu ta vừa thốt ra, sắc mặt Trình An có chút thay đổi, dù sao bắt sống động vật biến dị, cùng giết chết động vật biến dị, khó khăn chênh lệch rất lớn, nếu giết chết động vật biến dị khó khăn là 1, như vậy bắt sống khó khăn chính là 10, xuất thương vong cũng tương ứng tăng lên nhiều.

      Hơn nữa dựa theo ý Tần Tử Khê, cậu ta muốn phải động vật biến dị cấp thấp bình thường, ít nhất là từ cấp ba trở lên, ngồi đều là dị năng giả cấp ba, phải bắt được động vật biến dị cấp ba còn sống, khó khăn cần cũng biết.

      Khó trách lúc ấy cậu ta ra thù lao cao như vậy! trời tự nhiên rơi bánh có nhân, cho dù rơi bánh có nhân, bánh có nhân này cũng có độc.

      Xem, đây phải đập đập sao?

      Vì thế Trình An liền đem nghi vấn hỏi ra miệng: "Vì sao bắt sống được? Tuy rằng động vật biến dị cả người đều là bảo vật, nhưng động vật biến dị sống cùng động vật biến dị chết, giá trị khác nhau nhiều nha, cái này tương ứng trả giá lao động cùng tổn thất con người, đạt được cùng trả giá quả thực có quan hệ trực tiếp."

      Tần Tử Khê chần chờ chút, sau đó : "Nếu tôi thuê các vị, có số việc thể gạt các vị, tôi sở dĩ cần động vật biến dị sống, có liên quan đến dị năng của tôi, dị năng của tôi là ngự thú, nghĩa giống như tên, chế và sử dụng dã thú biến dị còn sống, cho nên đối với tôi mà chỉ có động vật biến dị sống mới có giá trị, cho nên tôi mới cần động vật biến dị cao cấp."

      Lời này của cậu ta có thể là đào tim đào phổi, Trình An tuy rằng còn có chút cam lòng, nhưng cũng thêm gì nữa, dù sao nhiệm vụ tự mình chọn, lúc ấy Tần Tử Khê cũng , nhiệm vụ lần này khó khăn cùng thù lao có quan hệ trực tiếp.

      Kết quả lại nhiệm vụ khó khăn quá cao, đây phải thuyết minh vô dụng sao?

      Nhưng Thiệu Tình càng thêm bình tĩnh, ôm bánh bao , bên cho bé uống sữa, bên hỏi: "Như vậy đối với giống loài dạc thú biến dị, có cầu gì ?"

      "Tôi tại là dị năng giả cấp ba, với tôi mà , động vật biến dị cấp ba là thích hợp nhất, quá thấp có tác dụng gì, quá cao tôi khống chế được, hơn nữa tôi có thể thu phục động vật biến dị cũng có hạn, lần này đến ý tưởng lớn nhất là có thể tìm được động vật biến dị thích hợp nhất với tôi, trở thành ngự thú chiến đấu chủ yếu của tôi." Tần Tử Khê vẻ mặt nghiêm túc : "Tôi hy vọng động vật biến dị này là chủng tộc có sức chiến đấu tương đối cao, hoặc là có năng lực đặc thù gì đó, sức chiến đấu càng cao càng tốt, làm phiền các vị."

      "Nhận tiền tài của người giúp người tiêu tai, chúng tôi nhận thù lao của cậu, làm việc cho cậu là chuyện theo lý tự nhiên phải làm." Thiệu Tình hỏi phải hỏi , đầu tiên muốn tập trung vào loại động vật, sau đó dùng hết khả năng tránh những động vật có độ nguy hiểm tương đối cao, chỉ nhằm vào loại như vậy hiệu suất cao hơn.

      Trước kia thường xuyên ở trong rừng rậm khá lâu, đối với tập tính động vật vẫn hiểu biết hơn người thường nhiều chút, nghe xong cầu của Tần Tử Khê, liền liệt kê vài loại động vật biến dị trọng điểm ra.

      Trong đó lấy hổ và gấu là lựa chọn tốt nhất, tiếp theo là báo và mãng xà, nếu bốn loại này tìm khắp thấy, cũng chỉ có thể nhìn xem, có thể túm tạm mấy chú sói lại.

      Trong đó Thiệu Tình xem trọng nhất là gấu, gấu có thể là công thủ cùng thâu, vừa có thể bảo vệ tốt Tần Tử Khê, sức chiến đấu cũng rất cao, tuyệt đối là ngự thú dị năng giả có năng lực lựa chọn tốt nhất.

      Thiệu Tình đem ý nghĩ của chính mình cùng Tần Tử Khê chút, kết quả cùng Tần Tử Khê nghĩ mưu mà hợp, lúc ban đầu cũng cảm thấy vài loại này đều là lựa chọn tốt nhất, có thể thu phục loại trong đó, hơn nữa cấp bậc từ cấp 3 trở lên, chuyến này của coi như viên mãn.

      Dù sao dưới tình huống ngang cấp, động vật biến dị thực lực so với dị năng giả cao hơn ít, chẳng qua có chỉ số thông minh như nhân loại, cho nên mới bị nhân loại vượt qua.

      Nếu động vật biến dị cao cấp, lại có người chỉ huy tương xứng? Đây quả thực có điểm đáng sợ, tuyệt đối là có địch thủ trong vòng cùng cấp.

      Trừ phi gặp gỡ quái vật giống như Thiệu Tình ấn theo lẽ thường. Kimannh1257_cungquanghang

      Cho nên Thiệu Tình đối với sức chiến đấu tương lai của Tần Tử Khê, vẫn khá xem trọng, nếu Tần Tử Khê tự mình luyện thêm chút đấu thuật, dùng để tự bảo vệ mình, vậy sức chiến đấu cùng lực uy hiếp của cậu ta còn có thể ở tầng.

      Sau khi đại khái xác định mục tiêu, Tần Tử Khê liền triển lãm chút năng lực ngự thú của cậu ta, từ trong tay áo của Tần Tử Khê đột nhiên ra cái con rắn xanh biếc xanh biếc, con rắn này vảy đặc biệt đẹp mắt, quả thực tựa như miếng phỉ thúy, vảy tinh tế dính sát vào thân, làm cho cái đầu tròn cũng có chút ngây thơ chất phác.

      Chỉ là khi con rắn vừa xuất , Yến Kì Nguyệt thiếu chút nữa khống chế được sử dụng dị năng, may mắn Thiệu Tình phát kịp, phen ấn xuống, mới làm cho Yến Kì Nguyệt thất thố.

      Cho dù như vậy, trán của Yến Kì Nguyệt vẫn nhịn được thấm ra lớp mồ hôi mỏng manh, đây hoàn toàn phải vì sợ rắn, dù sao cũng là người ngay cả con người cũng dám giải phẫu, mà bởi vì rắn này rất độc.

      giọt nọc độc của nó có thể trong nháy mắt độc chết con voi, huống chi là người.

      Hơn nữa rắn này trải qua biến dị, độc tố chắc hẳn càng thêm đáng sợ, Yến Kì Nguyệt tại có chút bội phục Tần Tử Khê, rắn độc như thế cũng dám nuôi, cũng sợ nửa đêm đột nhiên bị nó cắn ngụm, chết cũng biết chết như thế nào.

      Tần Tử Khê ra lại sợ hãi, cậu ta sờ đầu con rắn , sau đó : "Tiểu Thúy là ngự thú khi dị năng tôi thức tỉnh tới nay, động vật biến dị thu phục đầu tiên, đặc biệt ngoan, các ngươi cần sợ hãi."

      Vốn mọi người sợ con rắn như vậy, nghe xong Yến Kì Nguyệt phổ cập khoa học, cũng dọa chảy nước tiểu được ? Lá gan lớn nhất phải Thiệu Tình, mà là bánh bao , bé ngồi xổm xuống, sờ sờ đầu Tiểu Thúy, sau đó thực vui vẻ giơ Nha Nha đối với Tần Tử Khê : "Em cũng có! Đây là Nha Nha, nó thích ăn cà rốt."

      Tần Tử Khê chớp chớp mắt to, qua thời gian rất lâu, mới nhịn được vươn tay ra, nhàng sờ sờ bánh bao , sau đó cậu ta có điểm thẹn thùng rút tay về, ngữ khí rất là nghiêm túc : " Nha Nha của em cũng thực đáng ."

      Bánh bao lập tức bị lấy lòng, muốn lấy hảo cảm của bánh bao rất đơn giản, hoặc là khen Thiệu Tình, hoặc là khen Nha Nha, Tần Tử Khê trúng điểm đáng này.

      Vì thế bánh bao lục lục từ trong túi của mình lấy ra viên kẹo sữa, thực hào khí đưa cho Tần Tử Khê: "Mời ăn kẹo!"

      Tình huống giống như thế này xuất , chính là bánh bao ăn kẹo sữa này, cậu chính là bạn của tôi.

      Tần Tử Khê cũng khách khí với bánh bao , nhận kẹo xong còn quà đáp lễ bánh bao cái pudding, hiển nhiên cái pudding kia là cậu trân quý cất giữ, thời điểm đưa ra có điểm đau thịt.

      Tần Tử Khê tuổi lớn, vẫn là tâm tính trẻ con, bánh bao từ lại có bạn chơi, tự nhiên nhanh chóng liền thân thiết1cùng Tần Tử Khê.

      Hai người rắn thỏ, rất nhanh liền bỏ qua nhóm Thiệu Tình, bên chơi.

      Thiệu Tình có chút bất đắc dĩ, sau đó cũng bắt đầu nhìn thẳng vào ít vấn đề, tỷ như bánh bao từ mạt thế đến bây giờ, bởi vì lo lắng, mỗi lần làm nhiệm vụ đều phải mang theo người, trở về căn cứ bên cạnh cũng có người cùng tuổi, làm cho bé đến nay bạn bè kết giao.

      Thiệu Đồng tính, Thiệu Tình gặp qua Thiệu Đồng và bánh bao chuyện, quả thực chính là ông gà bà vịt, trường hợp xấu hổ vô cùng.

      Đương nhiên lúc bọn họ chuyện, ở chung vẫn rất ấm áp, dù sao lúc có Thiệu Tình, đều là Thiệu Đồng chăm sóc bánh bao , hai người có tình nghĩa cách mạng giống người thường.

      Tần Tử Khê xem như người bạn chân chính đầu tiên của bánh bao .

      Nghĩ cẩn thận như vậy, Thiệu Tình còn thấy rất xấu hổ, bánh bao vì sao thích Nha Nha như vậy? Mỗi ngày ôm, thân cận, còn phải bởi vì bên cạnh có bạn bè cùng tuổi vui đùa với bé, cho nên Nha Nha tự động trở thành thế thân cho bạn cùng tuổi.

      Nay có Tần Tử Khê, Thiệu Tình cũng thở phào nhõm, xem ra về sau chẳng những phải chú ý chất lượng sinh hoạt của bánh bao , còn phải chú ý vấn đề tâm lý của bé.

      Tần Tử Khê là bé trai tồi, tuy rằng mỗi ngày đều cố ý banh mặt, muốn cho mình thoạt nhìn nghiêm túc chút, nhưng mà mặt phính phính bánh bao chỉ làm cậu ta có vẻ càng đáng .

      Càng mấu chốt Tần Tử Khê thích bánh bao xuất phát từ nội tâm, từ nhất cử nhất động của cậu ta có thể nhìn ra, trong mắt Tần Tử Khê cũng có sủng nịch.

      Cho nên bánh bao rất vui vẻ, bé rốt cục có có thể cùng nhau đùa với bạn bé, hơn nữa bạn bé cũng thích nuôi động vật , nhìn Tiểu Thúy cùng Nha Nha chơi tốt a!

      Bị rắn độc dọa ngày, con thỏ Nha Nha chân đều nhanh rút gân:......

      Tiểu chủ nhân, người dùng con mắt kia nhìn thấy tôi cùng nó chơi vui sao?

      Bánh bao vui vẻ giằng co lâu, dù buổi tối, Nhị Ngốc và Yến Kì Nguyệt lại đến đây đoạt mẹ với bé, cũng làm ảnh hưởng đến tâm tình tốt đẹp của bé.

      Bánh bao dựa vào ngực Thiệu Tình, Nha Nha dựa vào đầu gối giả chết, bánh bao lần đầu tiên bắt buộc Nha Nha kẹp ở giữa bé và Thiệu Tình, ngược lại ôm cổ Thiệu Tình, hết sức vui vẻ kể chuyện phát sinh ban ngày với Thiệu Tình.

      Tỷ như Tần Tử Khê cho bé ăn pudding ngon, còn cho bé mượn đồ chơi, còn mang theo bé hái nấm, tóm lại Tần Tử Khê là người bạn rất tốt.

      xong, bánh bao liền nghiêng đầu hỏi Thiệu Tình: "Về sau chúng ta thể cùng Tiểu Khê ở cùng chỗ hả mẹ? Con muốn chơi cùng Tiểu Khê......"

      Thiệu Tình sờ sờ đầu bánh bao , ôn thanh : " thể nga, chỉ có người nhà mới có thể ở cùng chỗ, Tần Tử Khê có người nhà của cậu ấy, chờ sau khi mọi chuyện làm xong, cậu ấy rời , nhưng nếu bảo bối thích mẹ dẫn con tìm cậu ta chơi."

      Bánh bao có chút thất vọng, bé là lần đầu tiên gặp bạn cùng tuổi tốt như vậy, cho nên hoàn toàn muốn tách ra, hơn nữa muốn cùng ngủ với bạn của bé.

      Nhưng nghe ý tứ của mẹ, bạn của bé sau này rời , vì sao bạn bé thể giống như chú Hán Thanh, giống Nhị Ngốc, cùng bọn họ sống với nhau, ngủ cùng nhau chứ?

      Bánh bao cảm thấy thực hao tổn tâm trí.

      muốn mình và người bạn đầu tiên tách ra, nhưng mẹ , chỉ có người nhà mới có thể sinh hoạt cùng nhau.

      Đầu bánh bao nhanh chóng chuyển động, cắn ngón tay ở trong lòng Thiệu Tình xoay a xoay, cuối cùng linh quang chợt lóe, đem Tiểu Khê biến thành người nhà của bé phải là có thể sao?

      Giống như Nhị Ngốc và Yến Kì Nguyệt, trước kia cũng phải người nhà của bé, tại phải cùng nhau ngủ với bé, còn cùng bé đoạt mẹ sao?

      Bánh bao càng nghĩ càng cảm thấy ý tưởng của bé rất có thể làm a, cuối cùng liền mơ mơ màng màng ngủ mất, trước khi ngủ, trong đầu nghĩ hay là bé 'Trái ôm phải ấp', bên trái là mẹ, bên phải là bạn mới Tần Tử Khê, trong lòng ôm Nha Nha, sinh hoạt cần quá tốt đẹp.

      Buổi sáng ngày hôm sau, Thiệu Tình kéo Nha Nha từ giường ra trước, sau đó gọi ba 'con' đứng lên đánh răng rửa mặt.

      Nghiêm Hán Thanh làm người đàn ông tốt thời đại mới, giờ phút này nấu bữa sáng, bữa sáng cầu thanh đạm có dinh dưỡng, Nghiêm Hán Thanh nấu cháo, cháo rau xanh thịt băm, cùng với dưa muối thái sợi, mỗi người còn có quả trứng luộc, sinh hoạt vẫn thập phần tốt đẹp.

      Dưa muối sợi là Nghiêm Hán Thanh xào, bỏ thêm thịt băm vào, dầu đậu phộng, dùng lửa đỏ ớt cay làm chảo, bỏ thêm ít hồi hương có thể trực tiếp ăn.

      Mùi thơm hấp dẫn, Trình An nhịn được lại đây xin đĩa, bánh bao tại cùng Tần Tử Khê trong 'giai đoạn tình cuồng nhiệt', sáng sớm liền ngừng mang cháo cùng dưa muối sợi, thêm hai quả trứng, sau đó đưa qua cho Tần Tử Khê.

      Khi trở về cười tủm tỉm, hai má lúm đồng tiền cũng ràng, trong lòng bàn tay còn cầm chặt đồ Tần Tử Khê đưa cho bé.

      Thiệu Tình nhìn thấy bánh bao có bạn chơi rất vui vẻ, nhất là nhìn thấy vẻ mặt đáng của bánh bao như vậy, lại nhịn được xoa nắn mặt bé hồi.

      Sau khi ăn sáng xong, đám người lại tiếp tục lên đường, trước khi , Tần Tử Khê phát cho mỗi người túi bột phấn đuổi Côn trùng, loại bột phấn này ở người đuổi muỗi, ở trong rừng rậm vẫn là loại thuốc bột hữu dụng.

      Ngày hôm sau bọn họ sâu vào trong rừng, cũng được đoạn đường rất dài, biết vận khí bọn họ thế nào, suốt đoạn đường này, gặp được dã thú biến dị nào.

      Dù là chim trĩ, thỏ hay các loài linh tinh tương đối thường thấy khác cũng gặp được.

      Tần Tử Khê thấy vậy có chút nhụt chí, nhưng rất nhanh cậu ta liền phấn chấn sống lại, dù sao rừng rậm rộng lớn, chưa gặp được động vật nào cũng là chuyện thường tình.

      Đợi đến ngày thứ ba bọn họ Rốt cục gặp gặp được động vật biến dị đầu tiên, là chú mèo hoang biến dị, tốc độ rất nhanh,nhưng theo tập tính loài mèo bình thường nhìn thấy người liền bỏ chạy.

      Dù vậy mấy người bọn họ vẫn thấy vui vẻ, ít nhất bắt đầu gặp được động vật biến dị, đến lúc xuất phát buổi chiều mở đường liền biến thành nhóm Thiệu Tình.

      tuốt đàng trước, là ́ Phán Phán, ngay sau đó là Thiệu Tình, sau đó trái phải phải là Nhị Ngốc và Yến Kì Nguyệt, mặt sau là Nghiêm Hán Thanh cùng Cố Xuyên, giữa hai người là Thiệu Đồng.

      Như vậy chỉ cần ́ Phán Phán gặp nguy hiểm, Thiệu Tình có thể phản ứng nhanh nhất, dùng dây kéo về, Nhị Ngốc tương đối am hiệu công kích gần bổ vị.

      Còn lại đều là công kích tầm xa, về phần vị trí Yến Kì Nguyệt, là toàn dựa vào da mặt dày đoạt lấy......

      Đối với vấn đề này Yến Kì Nguyệt tỏ vẻ, lúc nào cũng bắt lấy hết thảy cơ hội ở cùng chỗ với Thiệu Tình.

      Thâm nhập sâu thêm đoạn, Thiệu Đồng nhanh chóng dùng tinh thần lực truyền tin về, phía trước có hơi thở cường đại, cảm giác Nhị Ngốc cũng tương đối nhạy bén, tất cả mọi người đều nhanh chóng cảnh giác.

      Thiệu Tình phi thường tin tưởng hai người bọn họ, cho nên lập tức bảo các đội hữu khác, chú ý bốn phía, chính cũng tiến vào trang trạng thái cảnh giới.

      Càng tiến gần về sau, Thiệu Đồng truyền tin tức về chỉ có cỗ hơi thở cường đại, cách khác chỉ có động vật biến dị ở phía trước.

      Rất nhanh Thiệu Tình cảm thấy đất dưới chân mình rung chuyển, như vậy khẳng định phía trước có nhiều động vật biến dị chạy như điên, hơn nữa thể trọng động vật biến dị này , cho nên trong lúc chạy vội mới làm cho mặt đất rung theo.

      nhảy lên nhành cây, như vậy tầm nhìn rộng hơn, qua vô số cành cây, Thiệu Tình cũng nhìn thấy thứ gì hướng gần về phía ra họ.

      tiến lại đây là trâu, nhìn bề ngoài mà có chút giống tê giác, nhưng sừng lại hơn sừng tê giác, toàn bộ hình thể so với tê giác cũng hơn, ba ba, năm con trâu chạy như điên đằng sau là mấy con sói đuổi theo.

      Theo lý mà trong rừng rậm hẳn là rất ít xuất loài như trâu, nhưng sau mạt thế các động vật đều rời khỏi nơi sinh sống quen thuộc của chúng, chạy trốn khắp nơi, ít động vật biến dị sống càng để ý hoàn cảnh, cho nên trong rừng rậm gặp được động vật gì đều hiếm lạ.

      chừng ở mặt đất còn có thể gặp cá chạy, thỏ đuổi theo hổ giống như Nha Nha.

      Thiệu Tình cẩn thận nhìn mấy con sói kia, vì khoảng cách quá xa, có cách nào cảm nhận được cấp bậc của chúng, đành phải làm dấu tay với đội hữu, để cho bọn chú ý ý có thứ gì đến gần.
      Tiểu Ly 1111Tôm Thỏ thích bài này.

    4. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      V49 Yến Kì Nguyệt hằng ngày
      Theo đám động vật biến dị kia tới gần, Thiệu Tình vẫn nhúc nhích, cẩn thận cảm thụ hơi thở của chúng, cuối cùng xác định, mấy con sói này đều cấp ba, nếu có lựa chọn nào tốt hơn, con sói này hoàn toàn có thể thỏa mãn cầu của Tần Tử Khê.
      Sau khi xác định, Thiệu Tình liền thả nhóm dây leo ra ngoài, đón những người khác trốn , đàn trâu kia giống như trâu điên, chạy thẳng về phía trước, chạy loạn vạn nhất đâm người bị thương làm sao bây giờ?
      Tốc độ nhanh nhất là Nhị Ngốc, cậu ôm lấy bánh bao , lẻn lên cây, ngay sau đó những người khác cũng né tránh.
      Chỉ còn lại tiểu đội Trình An mê mang đứng ở đó, bánh bao nhanh chóng hướng tới Tần Tử Khê ngoắc ngoắc, Tần Tử Khê mặc dù có chút chuyện gì xảy ra, nhưng nhìn thấy đồng bạn của mình triệu hồi, cậu ta liền nhanh theo.
      Trình An đối với thực lực của Thiệu Tình vẫn rất tín nhiệm, vì thế cũng núp vào, đám người cây, người dưới tàng cây trốn, rất nhanh thấy màn trước mắt.
      Trâu điên cuồng chạy, còn để lại đám bụi đất, cùng với phía sau đám sói vừa hít đất vừa đuổi theo.
      Thiệu Tình thả đàn trâu , đàn trâu nhìn rất đáng thương, có con suýt nữa bị bắt giết, mông trâu còn mang vết cào của sói chảy máu đầm đìa.
      Sau khi đàn trâu chạy qua, dây leo đột nhiên từ trong đất chui ra, giống như cái lưới, đem mấy con sói bắt vào trong, lấy thực lực của nay, đối phó với mấy dã thú biến dị cấp ba, là chuyện dễ như trở bàn tay.
      dây leo có gai nhọn, lưới bắt hết mấy con sói, nhanh chóng đâm thủng da chúng, rót độc tố vào, mấy con sói giãy dụa bị tê liệt hoàn toàn, nằm ở trong lưới nhúc nhích.
      Nhóm Yến Kì Nguyệt quen Thiệu Tình mạnh mẽ như thế, Trình An tuy rằng cũng biết Thiệu Tình có thể thống lĩnh mấy người ́ Phán Phán thực lực cũng yếu, nhưng đây cũng là lần đầu tiên trực diện thấy thực lực Thiệu Tình.
      nhịn được tới, chọc chọc sói trong lưới, đưa ra nghi vấn của mình: "Đây là sói biến dị cấp ba sao?"
      Nhìn màu lông trắng xanh của chúng nó, tia chớp màu xanh dựng thẳng giữa trán chúng giống như Nhị Lang Thần, chỉ biết đây là loại sói biến dị hệ phong, nhưng mà...... Sói biến dị cấp ba tại sao ngay cả khả năng phản kháng đều có, bị lưới bắt hết?
      Chính là nghĩa mặt chữ lưới bắt hết......
      Thiệu Tình gật gật đầu, thu hồi dây leo, lưu ba con sói vẫn run rẩy tại chỗ, sau đó : "Hai con cấp ba sơ cấp, con cấp ba trung cấp, tiềm lực đều tệ lắm, ít nhất trưởng thành động vật biến dị cấp bốn là có vấn đề gì, tôi tạm thời gây tê chúng nó, cậu có muốn tìm địa phương nhốt chúng nó lại trước hay ?"
      Tần Tử Khê cũng có chút ngốc, bọn họ vừa mới tiến vào rừng rậm bao lâu chứ? bắt được ba động vật biến dị, còn là sói - động vật biến dị có sức chiến đấu tương đối cao, càng mấu chốt là bọn họ có nhân viên nào tổn thương, thậm chí cũng chưa cần bọn họ động thủ.
      Bánh bao học biểu tình nghiêm túc của Tần Tử Khê, cưỡi cổ Nhị Ngốc, vươn móng vuốt của mình sờ sờ tóc Tần Tử Khê, sau đó : "Thoạt nhìn hung hãn a, có đáng như Tiểu Thúy, muốn nuôi chúng nó ư?"
      Tần Tử Khê gật gật đầu, vẻ mặt ngốc đến đáng vẫy vẫy tay với xinh đẹp bên cạnh cậu, kia từ khoảng lấy ra cái lồng sắt, hai dị năng giả khác tiến lên, đem ba con sói cho vào trong lồng sắt.
      Ánh mắt Thiệu Tình nhìn Tần Tử Khê liền thoáng thâm trầm chút, số lượng dị năng giả gian cực kỳ ít, bởi vì có khả năng tự bảo vệ mình, rất nhiều người đều chết ở giai đoạn trước của mạt thế.
      Tồn tại của dị năng giả gian ở trong căn cứ cũng bị vây trong trạng thái tương đối xấu hổ, thời điểm bình thường dong binh đoàn mạnh làm nhiệm vụ, đều mang theo dị năng giả gian.
      Dù sao ở bên ngoài cướp đoạt vật tư, còn đồ vật thường dùng của bọn họ cần mang theo, đều phải tìm chỗ chứa đựng, nhưng nếu có được dị năng giả gian, phải là đội trưởng chí thân tránh khỏi bị người hoài nghi nuốt riêng vật tư linh tinh.
      Cho nên địa vị của dị năng giả gian ở mạt thế, đều rất xấu hổ, bên thể thiếu, bên bị hoài nghi.
      Mà Tần Tử Khê thời điểm ra ngoài tự nhiên còn mang theo dị năng giả gian, quả thực hủ bại.
      Hơn nữa xem kích thước cái lồng sắt kia, dị năng giả gian này sở hữu gian hẳn là , dù sao ta thể chỉ mang cái lồng sắt này, ngoại trừ lồng sắt ra, trong gian chắc còn có khá nhiều đồ vật khác.
      Tuy vậy Thiệu Tình cũng chỉ nhìn Tần Tử Khê nhiều hơn chút mà thôi.
      Sau khi bắt được mấy con sói, bọn họ hạ trại tại chỗ, bởi vì cho dù là dị năng giả gian, trong gian bọn họ cũng thể cất chứa vật còn sống, mà cái lồng sắt lớn như vậy, tổng thể tiếp tục kéo phía trước ?
      Cho nên Tần Tử Khê muốn tại chỗ thử thu phục mấy con sói này, chỉ cần thu phục được, những con sói này nghe theo mệnh lệnh của cậu ta, chẳng những trở thành trói buộc, còn có thể trở thành trợ lực ở lộ trình kế tiếp.
      Vì thế bọn họ cũng chỉ có thể nghỉ ngơi tại chỗ, đợi khi nào Tần Tử Khê thu phục được sói, khi đó đó mới có thể tiếp tục tiếp về phía trước.
      Dị năng này của Tần Tử Khê cũng thực rất hiếm gặp, ít nhất Thiệu Tình chưa gặp qua người thứ hai, trong quá trình hạ trại, Thiệu Tình đứng ở tại chỗ, cõng bánh bao , tiếp tục về phía trước.
      Vốn là tản bộ, thuận tiện nhìn Nha Nha chút, Nha Nha tại bị huấn luyện thập phần hung hãn, gặp được động vật biến dị loại , chỉ cần bánh bao ra lệnh tiếng, nó vụt ra, hoàn toàn giống con thỏ, càng giống con chó săn, đem con mồi hạ gục ở đất.
      ra ngoài xa, Thiệu Tình thấy hồ nước , là hồ nước, bằng là ao nước, khả năng rất lâu về trước nơi này có cái suối nước ngầm, từ dưới nền đất phun trào ra rất nhiều nước, sau suối ngừng phun, còn lại ao nước.
      Ao nước tính là , Thiệu Tình thử thử, sâu tới nửa người, hơn nữa nước trong suốt, có thể trực tiếp nhìn thấy bùn đất cùng đá vụn ở đáy nước, trong nước cũng có sinh vật gì, chỉ có mấy đám bèo.
      Vì thế Thiệu Tình động tâm, cắn đầu ngón tay, đùa mặt nước, rất muốn xuống tắm rửa cái, sau khi tiến vào rừng rậm, chưa tắm lần nào, cho nên khó trách nhìn ao nước này, liền động tâm.
      Thiệu Tình cẩn thận suy xét chút, chung quanh chắc có người nào, ngoại trừ đám người bên kia, cho nên chỉ cần để ý chút, tắm rửa cái vẫn tương đối an toàn.
      Vì thế Thiệu Tình liền vui vẻ trưng dụng Nha Nha, đem Nha Nha để ra ngoài, sau đó từ trong gian cầm củ cà rốt cho Nha Nha: "Nếu có người tới gần, liền nhắc nhở ta, làm tốt, đêm nay có thêm cà rốt ăn."
      Nha Nha nhìn chằm chằm cà rốt, nước miếng gần như sắp chảy ra, thẳng đến khi Thiệu Tình đem củ cà rốt ném cho nó, nó mới ôm cà rốt vui vẻ lăn lộn mặt đất, sau đó tỏ vẻ, nếu có người đến, nó kêu.
      Thiệu Tình thập phần vừa lòng, liền lột sạch bánh bao , cùng bánh bao vào trong nước, bánh bao rất thích nước, hai chân ở trong nước đạp a đạp, cả người di động chìm chìm nổi nổi, Thiệu Tình thể nâng mông mềm mại của bé, làm cho bé ở trong nước cũng có thể bảo trì cân bằng.
      Đại khái vì liên quan đến thể chất, người hai mẹ con kỳ có gì bẩn cả, hai người chỉ muốn hưởng thụ cảm giác ngâm mình trong nước.
      Nhất là bánh bao , bé ôm cổ Thiệu Tình, hỏi: "Mẹ, vì sao gọi Nha Nha lại đây? Con muốn tắm rửa cho Nha Nha......"
      Thiệu Tình đành phải sờ sờ đầu bé: "Nha Nha phải ở đó canh chừng, bằng có người lại đây, chúng ta biết, tắm được."
      Bánh bao cái hiểu cái nhìn về phía sau Thiệu Tình: "Nhưng mà có chú lại đây nha? Chú muốn xuống dưới cùng mẹ cháu tắm rửa sao?"
      Nội tâm Yến Kì Nguyệt giờ phút này hỏng mất, chỉ muốn trộm ra, bỏ rơi Nhị Ngốc, chừng có thể ở trong thế giới hai người với Thiệu Tình , sau đó tâm trời đất chuyện tình cảm, chuyện này liền nước chảy thành sông thôi.
      Sau đó thấy được màn như vậy, mái tóc đen nhánh giống như thác nước, bồng bềnh khoác lưng ngọc trắng nõn, chỉ lộ ra đầu vai mượt mà, cùng đoạn eo thon ngâm ở trong nước.
      Mặc kệ là đầu vai, hay là thắt lưng, đều trắng nõn non mềm, non mềm giống như véo ra nước, nhất là eo thon tinh tế.
      Yến Kì Nguyệt trước kia , khi mọi người hình dung eo vì sao lại dùng từ 'thân hình như rắn nước' để hình dung, nhưng mà tại biết , đoạn eo thon kia, đường cong tuyệt vời mà xinh đẹp, tinh tế làm cho người ta cảm thấy yếu ớt, nhắn như bạch xà vũ động trong nước, là thập phần ăn khớp với ba chữ 'thân hình như rắn nước'.
      Yến Kì Nguyệt xem đến ngây người, Thiệu Tình lại cả người đều cứng ngắc, tại coi muốn đem Nha Nha cắt thành hơn mười đoạn, có người tới liền nhắc nhở đâu? Bóng dáng thỏ bóng cũng thấy!
      Nha Nha ôm cà rốt đối với điều này thập phần ủy khuất, hơi thở Yến Kì Nguyệt đối với nó mà , rất quen thuộc, gần đây buổi tối mỗi ngày đều ngủ cùng nhau, hơn nữa người Yến Kì Nguyệt dính đầy hơi thở thuộc về Thiệu Tình, cho nên bị Nha Nha xem ......
      Thiệu Tình ở trong nước cứng ngắc lâu, tại nếu xoay người, khẳng định bị nhìn thấy ít vị trí nhạy cảm, cho nên kiên trì : "Con trai, ai đến đây vậy?"
      "Yến Kì Nguyệt a." Bánh bao chớp chớp mắt, bĩu môi, Yến Kì Nguyệt là trứng thối, mỗi lần nhìn mẹ đều rất kì quái !
      Thiệu Tình thể : "Kì Nguyệt, xoay người sang chỗ khác trước......"
      Yến Kì Nguyệt lặng lẽ nuốt nước miếng, sau đó : "Được......" xoay người, tại chỉ cần nhắm mắt cái, trước mắt chính là đoạn vòng eo nhắn, xinh đẹp ở trong nước.
      Lúc bên tai truyền đến tiếng Thiệu Tình mặc quần áo sàn sạt, loại cảm giác này liền càng mãnh liệt, Yến Kì Nguyệt nhịn được kẹp chặt hai chân, sợ biểu ra cái gì đó, sau đó bị bánh bao thấy được.
      lát sau, ở trong lòng Yến Kì Nguyệt cảm thấy như trải qua lâu, Thiệu Tình thấp giọng : "Xong rồi."
      Yến Kì Nguyệt thế này mới gấp chờ nổi xoay người, bởi vì tóc vẫn còn ướt, Thiệu Tình quấn cao lên, cơ hồ thả đến thắt lưng, tóc dài còn nước tích tách, làm cho khuôn mặt của nhu hòa vài phần.
      Ngày thường Thiệu Tình vẫn luôn tồn tại khí thế rất mạnh mẽ, làm cho người ta cảm thấy diện mạo chứa vài phần khí, Yến Kì Nguyệt lần đầu tiên nhìn thấy Thiệu Tình nhu hòa như thế, bộ dạng xinh đẹp tuyệt trần như thế, nửa ngày cũng chưa lấy lại được tinh thần.
      Thiệu Tình trong lòng có hơi xấu hổ, ôm bánh bao , sau đó : " có muốn tắm chút hay ?"
      xong lại cảm thấy, chính mình nên những lời này, ao nước như vậy, vừa mới tắm qua, nếu thế chẳng khác nào làm cho Yến Kì Nguyệt dùng lại nước tắm của , tưởng tượng như vậy quả thực ái muội đến bạo.
      Yến Kì Nguyệt hai lời, bước qua, sau đó sảng khoái : "Tốt, tôi cũng vài ngày tắm rửa, cũng cảm thấy người có chút khó chịu ha."
      xong liền cởi áo, Yến Kì Nguyệt thuộc loại người này, mặc quần áo trông gầy, khi thoát y vẫn là gầy...... Nhưng vẫn có chút cơ bắp, có điều đường cong cơ bắp khá nhu hòa mà thôi.
      Cho nên đột nhiên nhìn thấy, chỉ nhìn da , cảm thấy so với phụ nữ còn muốn trắng hơn, còn muốn mềm hơn, hơn nữa hàng năm bị vây ở trạng thái kém khỏe mạnh, cho nên mang theo chút tái nhợt của bệnh trạng, ngay cả bụng mềm mềm, đều mang theo chút cảm giác manh manh.
      Thiệu Tình nhìn lướt qua, sau đó thập phần đứng đắn đem mặt quay qua chỗ khác, chính là khi quay , lại nhìn lướt qua lần.
      Phía sau Yến Kì Nguyệt chuẩn bị cởi quần, cong thắt lưng xuống túm ống quần, nội y màu trắng bao lấy mông , còn bởi vì động tác khom lưng, mà lộ ra đoạn khe rãnh.
      Thập phần tình sáp!
      Thiệu Tình nháy mắt trở nên vô cùng nghiêm túc, xoay quá : " tắm , tôi tránh cho thoải mái." Sau đó bước .
      Yến Kì Nguyệt hơi thất vọng, kỳ phải muốn tắm rửa, có ý muốn câu dẫn Thiệu Tình a, nhưng mà có bánh bao ở đây, Thiệu Tình rất khó bị câu dẫn.
      Vì thế Yến Kì Nguyệt vội vàng tắm, liền đứng dậy, mặc quần áo xong, nhìn qua đại thụ cao lớn, liền thấy Thiệu Tình ngồi khi dễ Nha Nha.
      Đáng thương Nha Nha, bị khi dễ đều phải , Yến Kì Nguyệt đột nhiên rất muốn từ sau lưng ôm Thiệu Tình, ôm lấy vòng eo mảnh khảnh, cảm thụ nhiệt độ cơ thể hơi lành lạnh của .
      Có đôi khi Yến Kì Nguyệt cũng nghĩ, tại sao liền như vậy? ràng là người ích kỷ như thế, người vô tình như thế, ngay cả đối với bản thân cũng có thể ra tay tàn nhẫn, lại có thể đào tim móc phổi .
      Là vì có kỳ thị ham muốn đặc thù của sao? Là vì khi bỏ xuống mặt nạ đạm mạc đối mặt với đầy ôn nhu sao?
      Đều có, nhưng lại đều phải.
      số người, là duyên cũng là kiếp, liếc mắt cái liền đem tâm giao phó ra ngoài, ngay cả người như , đều thể đào thoát.
      Chỉ là quá tốt đẹp, cho nên hấp dẫn ánh nhìn người khác, từ Nhị Ngốc, đến Nghiêm Hán Thanh, đến Cố Xuyên, thậm chí cả Phó Cảnh Mạch.
      Yến Kì Nguyệt nhịn được cắn đầu ngón tay, đáy mắt đều hơi đỏ lên, trời biết nhiều lúc muốn giết chết tất cả những người có ý đồ tới gần Thiệu Tình, nhưng lý trí lại cho , thể làm như vậy.
      Hai loại tư duy nghiền áp nhau, Yến Kì Nguyệt cảm thấy, điên rồi.
      Đại khái tình có ma lực như vậy, làm cho nguyện ý đè nén chính mình, vì làm chuyện trước kia bao giờ làm.
      Bất tri bất giác, Yến Kì Nguyệt liền đem đầu ngón tay mình cắn nát, lặng lẽ đem đầu ngón tay giấu , đè nén những ý niệm điên cuồng trong nội tâm, sau đó qua.
      "A Tình, nếu buổi tối hôm nay chúng ta ăn thịt thỏ nướng ?"
      Nha Nha trừng lớn mắt thỏ nhìn Yến Kì Nguyệt, ác ma! Bại hoại! Cư nhiên xúi giục mẹ chủ nhân ăn nó!
      Thiệu Tình túm đuôi thỏ, thâm tình khó lường: "Vô dụng như vậy, ăn luôn ."
      Nha Nha lập tức cuộn thành nắm, bên , bên hướng chủ nhân nhà mình bán manh bán đáng thương, cầu cứu vớt.
      Bánh bao nhéo nhéo tai thỏ, sau đó : "Mẹ cần hù dọa Nha Nha, xem, nó biết sai a ."
      Nha Nha lập tức ôm móng vuốt, giống như thở dài, đáng thương lại buồn cười, Thiệu Tình thế này mới buông tha nó, sau đó : " ra đây, chúng ta chuẩn bị con mồi trở về , làm bữa tối ngon." Kimanh1257_ cungquanghang
      Yến Kì Nguyệt hận thể ở cùng Thiệu Tình lâu trong chốc lát, tự nhiên cự tuyệt, chỉ hướng, sau đó : "Qua bên kia ? Bên kia bụi cỏ thoạt nhìn càng tươi tốt."
      Thiệu Tình gật gật đầu, liền mang theo hai người thỏ qua.
      Bọn họ bắt ít con mồi loại về, sau đó để cho đại trù Nghiêm Hán Thanh xử lý, niềm vui ngoài ý muốn là bọn họ ở trong rừng tìm được loại quả bề ngoài rất giống hạch đào, nhưng sau khi đập vỡ vỏ, bên trong đều là hạt màu đen mài có thể làm gia vị để dùng.
      Thiệu Tình tự góp nhặt nhiều chút, về nhìn xem, về sau có thể trồng được , như vậy sầu lo về vấn đề đồ gia vị.
      Lúc nấu cơm, thức ăn của mấy người bọn họ đều tách ra, Nghiêm Hán Thanh bọn họ phần, Nhị Ngốc Thiệu Tình bánh bao mình phần.
      Đây là Yến Kì Nguyệt mất ăn mất ngủ nghiên cứu, làm đồ ăn cho tang thi có thể tiêu hóa.
      Tuy rằng Thiệu Tình như trước chỉ có thể ăn chút ít đồ ăn, nhưng cũng rất thỏa mãn, càng thêm mấu chốt là cùng tiểu đội Trình An, nhiều người như vậy lúc ra ngoài, Thiệu Tình càng dễ dàng bại lộ.
      Đương nhiên làm Thiệu Tình vừa lòng có thể ăn a, bao giờ phải nhìn người khác ăn, sau đó chỉ có thể ăn rồi ói ra.
      Dù sao trong tâm lý Thiệu Tình vẫn là người bình thường loại, có cách nào sinh hoạt ăn uống, đặc biệt thời gian dài ăn gì, có loại tâm lý cảm thấy mình bình thường.
      Yến Kỳ Nguyệt nghiên cứu thành công đặc biệt kịp thời, làm loại thuốc bột, tài liệu chủ yếu là tinh hạch động vật biến dị và xương cốt, cùng với ít thực vật biến dị tương đối đặc thù, sau đó thời điểm nấu cơm, trộn loại thuốc bột này vào, làm tang thi có thể đem đại bộ phận đồ ăn vào trong bụng, đều tiêu hóa hết, ít bộ phận đồ ăn thể tiêu hóa, vẫn cầu ói ra.
      Nghiêm Hán Thanh khi xử lý nguyên liệu nấu ăn, tiểu bao tử chạy xem người bạn của bé, bạn của bé còn giao tiếp cùng sói.
      Dị năng của cậu thoạt nhìn rất mạnh mẽ có thể khống chế ngừng động vật biến dị cao cấp, nhưng kỳ quá trình quá thoải mái, mà thập phần phiền toái.
      Lại tiếp dị năng của cậu cũng có thể tính là hệ tinh thần, chủ yếu có năng lực giao tiếp cùng động vật biến dị, sau đó mượn tinh thần lực, ở tinh thần động vật biến dị lưu lại dấu vết, mới có thể sử dụng chúng nó.
      Cho nên quá trình thu phục, Tần Tử Khê có nguy hiểm nhất định, tỷ như nếu tinh thần lực của động vật biến dị quá cao, ngược lại áp bách tinh thần lực của cậu ta, làm tinh thần lực cậu ta xuất tổn thương, nghiêm trọng thậm chí biến thành ngu ngốc, hoặc trực tiếp tử vong.
      Thứ hai phàm là động vật biến dị, đều có dã tính và tính công kích, mà cậu ta và động vật biến dị phải ở rất gần nhau, mới có thể cùng chúng nó giao lưu, sau đó trong quá trình giao lưu, ngừng sử dụng tinh thần lực kích thích, chinh phục chúng nó, cuối cùng đạt tới kết quả thu phục chúng nó.
      Tóm lại, lực lượng mạnh nhất định cùng với nguy hiểm cao.
      Tiểu Ly 1111Tôm Thỏ thích bài này.

    5. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      Chúc mừng năm mới. Chúc cả nhà năm tràn đầy sức khoẻ và hạnh phúc
      V50 Đạp mòn giày sắt tìm được

      Tiểu Thúy là độc vật rất mạnh, nhưng chỉ mới cấp hai, cho nên thời điểm Tần Tử Khê thu phục, cũng có mệt chết, nhưng tại xảy ra trước mặt cậu, là ba con sói biến dị, mỗi con cấp bậc đều ngang bằng cấp bậc của cậu ta, khó khăn liền có thể nghĩ.
      Tần Tử Khê bắt đầu thu phục từ con sói biến dị cấp ba sơ cấp, con sói biến dị này luôn luôn giãy dụa, nhất là tinh thần dao động, cơ hồ khắc cũng ngừng.
      Tần Tử Khê ép buộc mấy giờ, trán toàn mồ hôi, nhưng như trước chậm chạp có tiến triển, cậu nhịn được cảm thấy mất mát, lý luận cậu ta có thể thu phục động vật biến dị cấp ba, nhưng vì sao bây giờ ngay cả chút tiến triển cũng có.
      "Thiếu gia bận, thể quấy rầy thiếu gia nga......" Ngoài cửa truyền đến giọng ôn hòa của , và thanh sợ hãi của bánh bao : " thể cùng Tiểu Khê chơi sao, tôi quấy rối ......"
      Tần Tử Khê xoa xoa đầu, : "Vào ." Cậu từ đến giờ có em trai em gì, bánh bao lại rất đáng , cho nên cậu phá lệ thích bánh bao , coi bánh bao là em trai mà chiều chuộng.
      Bánh bao cao hứng chạy vào, sau đó liền nhìn thấy trước mặt Tần Tử Khê nằm con sói lớn, bốn chân bị trói chặt, thoạt nhìn vẫn có vẻ thập phần hung hãn như trước.
      Bánh bao nghiêm túc ngồi ở bên, sau đó giọng : "Em quấy rầy Tiểu Khê, về sau muốn nuôi con sói xấu xấu này sao?"
      Tần Tử Khê cố gắng làm cho chính mình trước mặt bánh bao mặt thoạt nhìn trở nên nghiêm túc chút, sau đó sờ sờ đầu bánh bao , : "Đúng vậy, về sau muốn nuôi chúng nó."
      "Ngang ngạnh có phải nghe lời hay ......" Bánh bao nhìn dây thừng người sói, sau đó mặt nhăn nhăn cái mũi , hung ba ba : "Mẹ súc vật ngang ngạnh, nghe lời liền đánh nó, nó nghe ngang ngạnh!"
      Lúc trước Nha Nha nghe lời, sau đó bị Thiệu Tình đánh chút, tại rất nghe lời a!
      Tần Tử Khê nở nụ cười, coi lời bánh bao , cậu cho lấy cái ghế để cho bé ngồi bên, sau đó tiếp tục nghiên cứu.
      Nhóm người bọn họ thể ở lại chỗ này lâu, cậu phải nhanh chóng thu phục mấy con sói này, sau đó rồi địa phương khác.
      Khi Tần Tử Khê lại bắt đầu cùng con sói kia giao tiếp thông qua tinh thần lực, bánh bao ôm Nha Nha đặc biệt ngoan nhìn con sói lớn kia.
      Con sói kia hết sức hung hãn, há ra mồm đầy răng trắng, còn có nước dãi ngừng chảy xuống, tinh thần lực lại dao động rất kịch liệt, bánh bao lập tức trừng mắt với sói, đôi mắt đen tuyền, phảng phất giống như có tròng trắng gắt gao nhìn chằm chằm con sói kia, luồng khí hung lệ từ người bánh bao bạo phát ra.
      Tần Tử Khê vốn cảm thấy tinh thần lực của sói kia như tấm màng chắn dày, ngăn trở tinh thần lực của cậu xâm nhập thêm bước, nhưng đột nhiên màn chắn kia tan biến, tinh thần lực của cậu ta hề bị ngăn trở xâm nhập đến sâu bên trong tinh thần được của con sói, vô cùng đơn giản liền khắc ấn ký xuống.
      Tần Tử Khê sửng sốt, tiêu tốn mấy giờ, đều chút tiến triển, như thế nào đột nhiên lại thành công?
      Mặc kệ thế nào, đây đều là chuyện tốt, Tần Tử Khê mở mắt ra, sau đó thử phát mệnh lệnh ra ngoài, con sói kia lập tức ghé vào mặt đất, đặc biệt ngoan ngoãn vẫy vẫy đuôi, Tần Tử Khê thở phào nhõm hơi, phải nằm mơ, cậu thu phục được nó.
      Ở trong mắt Tần Tử Khê, bánh bao quả thực là phúc tinh, ở gần bánh bao , cậu liền thành công, cho nên Tần Tử Khê hai lời, ôm bánh bao hôn cái.
      Bánh bao tỏ vẻ rất ngượng ngùng, sau đó đô miệng hôn trở lại, xấu hổ : " Tiểu Khê, làm xong việc rồi chứ?"
      Tần Tử Khê sờ sờ đầu của bé: " cùng em chơi trước."
      Bên này tiến triển thuận lợi, bên kia Thiệu Tình cũng thuận lợi đột phá đến cấp bốn đỉnh, là đột phá, kỳ chính là tích tụ lực lượng nhiều hơn, nước chảy thành sông, kế tiếp chỉ cần lời dẫn, là có thể đột phá lên cấp năm.
      Thiệu Tình vốn nghĩ Tần Tử Khê ít nhất phải dùng thời gian ba ngày, mới có khả năng thu phục ba con sói kia, nhưng cậu ta chỉ cần chưa tới ngày, buổi sáng ngày hôm sau liền hăng hái dẫn ba con sói bị thu phục ra.
      "Tôi đặt cho chúng tên rất hay, tiểu Nhất, tiểu Nhị, tiểu Tam." Tần Tử Khê vỗ vỗ con sói cấp cao nhất, sau đó ôn hòa hỏi bánh bao : "Có muốn lại đây thử cưỡi nó hay ?"
      Bánh bao đặc biệt hạnh phúc cưỡi người sói, Thiệu Tình thể cảm thán tiếng, bánh bao quả thực là có tiểu đồng bọn liền quên mẹ.
      Nếu Tần Tử Khê thu phục sói xong, bọn họ liền tiếp tục về phía trước, kỳ chuyến này Tần Tử Khê thỏa mãn, tuy nhiên nếu đến đây, liền trở về như vậy có điểm đáng tiếc, vạn nhất bọn họ tìm được động vật biến dị cấp bậc cao hơn, càng thích hợp với cậu ta hơn sao?
      Con sói tên tiểu Nhất cơ hồ trở thành vật cưỡi chuyên dụng của bánh bao , bánh bao ngồi ở cực kỳ hạnh phúc, ngay cả Nha Nha mới bắt đầu nhìn thấy sói lớn chân có chút nhũn ra, giờ đều hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang đứng ở đầu sói.
      Cả đám liền tiếp tục xuất phát, xâm nhập rừng rậm sâu đến khoảng nhất định, chung quanh đều là nguy hiểm, đám người cũng càng ngày càng cảnh giác.
      Thiệu Tình hướng tới tới chỗ gấu sinh sống, dựa theo tập tính của gấu, tìm chỗ có khả năng có gấu ở, bọn họ cũng xác thực tìm được gấu, đáng tiếc cấp bậc cao nhất cũng mới có cấp hai, sức chiến đấu có chút thấp, căn bản thích hợp với Tần Tử Khê.
      Sau đó liên tiếp vài ngày, bọn họ đều có thu hoạch gì, ngày này, đột nhiên trời mưa, mưa còn , vừa mới bắt đầu chỉ là từng giọt, mưa từ khe hở giữa các cành lá rơi xuống mặt Thiệu Tình.
      ngẩng đầu, đến vài giây liền cảm nhận nước mưa lạnh lẽo, đêm nay mưa khả năng lớn đến mức bọn họ có cách nào nhìn thấy dã thú linh tinh tới gần hay , dù sao tiếng mưa che lấp rất nhiều thanh khác.
      Nhóm Thiệu Tình thể ở tại chỗ dựng lều, tránh gió tránh mưa, cùng sưởi ấm.
      Tóm lại buổi chiều ngày hôm nay có cách nào tiếp tục , đại khái do trời mưa, khoảng bốn rưỡi chiều, trời hoàn toàn đen, mây đen che đại địa, từng đám từng đám mây, như là tấm màn sân khấu màu đen, đổ ập xuống che kín.
      Thời tiết mạt thế biến đổi cổ quái, trước giây mưa còn rơi, sau giây trong mưa lẫn cả mưa đá, Thiệu Tình thể dùng dây leo bao trùm kín lều của bọn họ, phòng ngừa mưa đá hoặc mưa lớn ép sụp lều trại.
      điểm khác có vẻ thảm thống chính là, bọn họ thể ngủ trong ngủ túi, bằng rất có khả năng biến thành túi nước, Thiệu Tình đành phải đem bánh bao ôm vào trong ngực, để cho bé tiếp tục ngủ.
      Trời mưa cả đêm ngớt, mãi cho đến hơn 10 giờ ngày hôm sau, thời tiết mới chậm rãi trong, lúc Thiệu Tình vén lều lên, liền sợ ngây người, cỏ dại mọc mặt đất tất cả đều nở hoa màu trắng lan tràn ra biết bao xa, thế nhưng phá lệ xinh đẹp.
      Bởi vì mặt đất rất ẩm ướt, thời điểm dẫm xuống, lòng bàn chân cảm thấy lầy lội, Thiệu Tình như trước rất vui vẻ, nhất là lúc nhìn thấy ong mật bận rộn.
      Ong mật tạo mật, mà gấu thích trộm mật ăn, nếu bọn họ tìm được tổ ong, nếu may mắn, chừng bọn họ có thể gặp được con gấu.
      Bởi vì mưa rất lớn, ít loại rắn và các loại côn trùng đều từ dưới đất chui ra, hoành hành ở đường, giương nanh múa vuốt.
      Thậm chí có con mãng xà rất lớn, cũng vật vã từ trong sơn động ra, mặt đất xếp thành đoàn, mấy người Thiệu Tình muốn gây chuyện, liền vòng qua.
      Theo hướng ong mật bay, là có thể tìm được tổ ong, sau đó Thiệu Tình phát mảnh kia đều trồng cùng loại cây, nhánh cây đều có tổ ong rủ xuống, do số lượng rất nhiều, thoạt nhìn tựa như cây trái cây rủ xuống.
      Sau đó Thiệu Tình liền làm chuyện xấu...... trộm hái tổ ong xuống dưới, phá , lấy rất nhiều mật ra, rót đầy cái bình .
      Vì thế Nhị Ngốc thiếu chút nữa bị đốt thành đầu heo......
      Thiệu Tình bọn họ tạm thời ở ngay gần đó, chờ gấu đến trộm mật, sau đó bọn họ có thể trực tiếp bắt.
      Tuy điều này có chút hương vị ôm cây đợi thỏ, nhưng tiếp tục xâm nhập vào sâu bên trong quả thực là lựa chọn lý trí, sâu trong rừng rậm ai cũng biết có gì bên trong, cùng với mạo hiểm còn bằng chờ đoạn thời gian, có thể bắt được con gấu biến dị là tốt nhất, bắt được bọn họ cũng có thể trực tiếp rời khỏi rừng rậm.
      Dù sao bây giờ Tần Tử Khê thỏa mãn với thu hoạch của cậu ta.
      Thiệu Tình thậm chí tính toán, mặc kệ có thể bắt được gấu hay , đến khi trở về, đều phải đem đống tổ ong này hái hết, lấy mật uống.
      Sau đó bọn họ quả nhiên đợi được gấu...... Chỉ thấy ít động vật biến dị loại , tuy rằng Tần Tử Khê có hơi cam lòng, nhưng bọn họ vẫn lên đường trở về.
      Mở đường biến thành ba con sói, hơi thở người chúng nó nhanh nhẹn dũng mãnh, dùng để mở đường là còn gì tốt hơn, động vật biến dị bình thường có chút đầu óc lên trêu chọc.
      Những con đầu óc bình thường đều yếu, lại càng dám trêu chọc sói lớn biến dị có hơi thở cường.
      Bánh bao cưỡi người sói, đùa đặc biệt vui vẻ, có câu như thế này, vô tâm cắm liễu liễu lên xanh, bọn họ thành tâm muốn tìm gấu biến dị cấp cao, kết quả tìm được, định từ bỏ, đường chuẩn bị về lại gặp con gấu.
      Tình huống lúc đó như sau, bởi vì vài ngày trời mưa, mặt đất tương đối ẩm ướt, cơ bản chính là cả ngày đường đế giày cơ hồ nhập sâu vào trong đất mười mấy centimet.
      Bánh bao ôm bình mật, cùng Nha Nha cưỡi sói, Thiệu Tình theo phía sau, giữa trưa dừng lại ăn cơm, bánh bao liền đem mật đặt ở mặt đất, nhưng sau khi bé ăn cơm xong trở về lại thấy, di, mật ong như thế nào thấy!
      Bình mật ong tràn đầy bây giờ chỉ còn thừa cái đáy, bánh bao bất ngờ, túm người liền hỏi: "Có phải ăn vụng mật ong của em hay ?"
      Hỏi vòng cũng tìm được đáp án bánh bao có điểm ủy khuất, sau đó bé nháy mắt ba cái, liền thấy sau gây lộn ra cái đuôi, cái đuôi tròn tròn hoặc nhìn trông rất đáng .
      Bánh bao nhịn được lắm cái đuôi chút, xúc cảm tuyệt, sau đó bắt được con gấu ở sau cây.
      Gấu ăn vụng xong liền ngủ, lại thiếu chút nữa bị người nắm rơi cái đuôi, nó kêu ngao ngao tiếng, liền hung ác thò đầu từ phía sau cây ra, muốn nhìn chút thứ gì lại có lá gan lớn như vậy nắm đuôi của nó.
      Sau đó thấy bánh bao ......
      Bánh bao cũng ngốc tại chỗ, bé vốn chỉ thấy nắm đáng , mềm mềm, bông bồn, sau đó lại ôm ra con gấu lớn màu đen...... Này tương phản cần quá lớn a.
      Bánh bao lúc ấy liền oa tiếng, thiếu chút nữa khóc, nhưng Nha Nha thập phần trung tâm, phản ứng đầu tiên chính là nhảy lên, cước đá mặt gấu.
      Gấu kia kịp đề phòng, bị con thỏ đá trúng, tiếng gấu ngã xuống là vang, lập tức hấp dẫn Thiệu Tình chạy lại, Thiệu Tình vừa thấy trường hợp này liền sợ hãi, bảo bối nhà ngồi ở trước mặt con gấu, đáng thương hề hề nhìn gấu lớn.
      Thiệu Tình hai lời chạy qua, phen ôm lấy bánh bao , mới thở phào nhõm hơi.
      Gấu kia kỳ rất vô tội, nó ăn vụng xong, đặc biệt thỏa mãn muốn tìm chỗ ngủ trưa, đợi khi ngủ dậy, có thể lại thấy vại mật ong xuất ở trước mặt nó hay .
      Sau đó cái đuôi bị túm, gấu ăn đau, kêu ngao liền tỉnh, sau đó nó chưa kịp thấy ràng, là ai túm đuôi nó, bị con thỏ đá ngã đất.
      Quả thực biến đổi bất ngờ.
      Thiệu Tình ôm lấy bánh bao , phóng dây leo ra, lúc này đây thể vây khốn con gấu này, da lông gấu rất dày, gai dây leo căn bản đâm vào được, càng miễn bàn tiêm độc tố.
      Càng mấu chốt hơn là, con gấu này rất khoẻ, chỉ động tác đứng dậy của nó, dây leo trói người nó đều đứt hết.
      Dây leo này rất chắc chắn, Thiệu Tình dùng chúng nó trói biết bao nhiêu tang thi cùng động vật biến dị, lại bị con gấu này dễ dàng chặt đứt.
      May mắn chúng nó đều dùng năng lượng thực thể hóa, tổn thương, bằng Thiệu Tình đau lòng, tại lòng Thiệu Tình tràn đầy bánh bao , lo lắng bánh bao có bị thương hay .
      Trong lúc lo lắng, từ trong gian lấy ra trái cây vô lại, nhét vào miệng gấu, gấu có chút trì độn nhìn khắp nơi xung quanh, bị nhét đầy miệng.
      Nó trì độn nhai nhai, chua chua, còn có chút ngọt, sau đó liền ầm ầm ngã xuống, Thiệu Tình có tâm tư quản nó, vội vàng kiểm tra người bánh bao có bị thương hay .
      kiểm tra trong ngoài vài lần, phát thương tích, mới yên tâm thở ra hơi nhõm, sau đó Thiệu Tình mới phản ứng lại, di, vừa mới phải có con gấu sao? Kimanh1257_cungquanghang
      Gấu nằm mặt đất:......
      biết lúc trước nhét vào miệng gấu cái gì, giờ phút này gấu ngã mặt đất, giống như ngủ, Thiệu Tình sờ đầu gấu, cũng thấy gấu phản ứng, nàng mới túm lấy tay gấu, đem gấu kéo về.
      Mọi người nấu cơm và chờ cơm ăn:......
      Di, ra ngoài dạo vòng cư nhiên kéo về con gấu!
      Thiệu Tình biểu tình cũng là có điểm cổ quái, cảm thấy mệnh Tần Tử Khê quá tốt, cậu ta vẫn luôn muốn con gấu da dày thịt béo có thể làm lá chắn thịt, sau đó thời điểm bọn họ sắp sửa rời khỏi khu rừng, lại có con gấu tự đưa đến cửa.
      Tần Tử Khê phải con tư sinh của Thượng Đế sao?
      "Cấp ba đỉnh, cậu có muốn mang thu phục hay ?" Thiệu Tình biểu tình cổ quái .
      Biểu tình Tần Tử Khê cũng có chút dại ra, sau lúc lâu cậu mới : "Được......"
      Nhưng việc thu phục con gấu này vội, bọn họ cần ăn cơm trước.
      Chờ cơm nước xong, Tần Tử Khê vừa quay đầu lại liền nhìn thấy khiến biểu tình mặt cũng muốn nứt ra, con gấu kia vốn nằm đất ngủ vù vù, tại hơi thở người lại đột nhiên ổn định, còn có quang mang màu vàng dày đặc ngừng lóng lánh, ràng là muốn đột phá.
      Ai gặp qua tù binh thời điểm mấu chốt như vậy cư nhiên còn muốn đột phá?
      Đừng Tần Tử Khê, ngay cả Thiệu Tình cũng cảm thấy, Tần Tử Khê lần này là gặp vận cứt chó, khi con gấu này đột phá, nó chính là động vật biến dị cấp bốn, vũ lực của con gấu biến dị cấp bốn xứng với trí tuệ Tần Tử Khê, đoán chừng trong những người cùng cấp có địch thủ, giống như Thiệu Tình dù là cấp bốn đỉnh, cũng dám cùng Tần Tử Khê chính diện chống lại.
      Thiệu Tình trầm mặc nửa ngày, sau đó : "Nắm chặt thời gian nhanh thu phục nó, chờ đến khi nó tiến hóa lên cấp bốn, cậu muốn thu phục, rất khó."
      Tần Tử Khê biết tại phải lúc khách sáo, thể mang gấu về, vì thế bọn họ chỉ có thể hạ trại.
      Thiệu Tình vào trong lều, liền lập tức từ trong gian xuất ra quả màu xanh, quả này chính là quả nhét vào miệng gấu lúc trước.
      Đây là thu hoạch ngoài ý muốn trong lần vào rừng, ngay cả dây leo lẫn trái cây đều thu vào đây, sau lại xảy ra số việc, làm cho mang chuyện trái cây này ném ra sau đầu, nếu phải hôm nay thuận tay ghét quả vào miệng gấu, Thiệu Tình liền đem việc này hoàn toàn quên.
      Gấu kia tiến hóa, rốt cuộc cùng loại quả này có liên hệ hay ?
      Thiệu Tình gọi Yến Kì Nguyệt lại, để cho nhân sĩ chuyên nghiệp kiểm tra chút, loại quả vô lại này có độc hay , chờ Yến Kì Nguyệt cẩn thận kiểm tra về sau phát , loại quả này chẳng những có độc, còn chứa năng lượng phong phú.
      Thiệu Tình hai lời, gọi Nhị Ngốc lại, nhét quả cho cậu.
      Tôm ThỏTiểu Ly 1111 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :