1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mạt thế] Độc mẹ quỷ bảo - Lâm Uyên Mộ Ngư- 184/278

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      Chương 10: Ở lại

      Người dẫn đường cho Thiệu Tình chút chuyện phúc lợi nhận được nếu cấp bậc dị năng tăng lên cùng mấy thứ chuyện vụn vặt linh tinh trong sinh hoạt hằng ngày sau đó liền rời .

      Thiệu Tình liền bắt đầu đánh giá khắp nơi chỗ ở lại trong thời gian ngắn, gian trong phòng lớn, thực mau liền xem xong, sau đó đem bánh bao đặt ở giường, để bé tự mình chơi.

      Bánh bao giường đổ đống tinh hạch ra, bắt đầu đếm số lượng tinh hạch, Thiệu Tình may cho bé cái túi , để ít tinh hạch vào trong đó làm đồ ăn vặt.

      Thiệu Tình vừa mới bắt đầu bố trí đơn giản chút trong nhà, người đàn ông đến, đeo bộ kính mắt, thoạt nhìn cử chỉ rất nho nhã.

      Ánh mắt Thiệu Tình nghi hoặc nhìn , vội vàng tự giới thiệu:“Tôi ở cùng dãy nhà với , nghe có người mới tiến vào nên muốn tới đây nhìn xem, về sau chúng ta là hàng xóm của nhau, có cái gì cần hỗ trợ cứ việc là được a.”

      Thiệu Tình cùng chào hỏi vài câu, khách khí phen, mới nhìn rời , toàn bộ quá trình này người đàn ông kêu Lý Tinh kia đều lén lút nhìn trộm ngực cùng mông của Thiệu Tình, dùng ngón chân cũng biết phải cái người tử tế gì.

      Bất quá thông qua Lý Tinh, Thiệu Tình cũng biết số tình, tỷ như làm dị năng giả cũng phải chỉ ăn , bọn họ phải định kỳ tham gia đội ngũ tìm kiếm vật tư, sau khi tìm kiếm vật tư trở về nửa phải giao cho căn cứ.

      Ví dụ như, có chuyện gì đó, có thể thuê người thường đến làm, chỉ cần cung cấp chút đồ ăn là có thể thuê người thường làm ngày, đương nhiên, chút có dung mạo thanh tú luôn được ưu tiên thuê đến, nguyên nhân tự nhiên cần cũng biết.

      Bởi vì người bình thường cần thiết thông qua lao động đổi lấy lương thực, nhưng thường thường bọn họ làm ngày chỉ đạt được rất ít lương thực, cho nên thể ra ngoài tìm kiếm "Khoản thu nhập thêm".

      Hiểu biết chút tình huống cuộc sống xung quanh, Thiệu Tình tới trung tâm công hội căn cứ, vì ghi thông tin cá nhân là dị năng giả nên báo danh vào tiểu đội tìm kiếm vật tư, mỗi tuần ra ngoài sưu tầm lần .

      Tiểu đội thu thập vật tư phân thành hai loại, loại từ người thường tạo thành tổ đội, ở phụ cận căn cứ tìm kiếm vật tư, đạt được vật tư ít, nhưng nguy hiểm rất lớn.

      Loại còn lại là dị năng giả, ra ngoài cũng khá xa, bởi vì thường xuyên qua những địa phương bị tang thi chiếm cứ có con người cho nên đạt được tài nguyên cũng có vẻ nhiều hơn.

      Thiệu Tình tính toán, còn cần mua thùng nước, bồn tắm sô pha liền chuẩn bị đến khu chợ của căn cứ xem.

      Chợ ở khu vực người bình thường cư trú, mua bán đồ đạc cũng rất phong phú, Thiệu Tình cõng bánh bao , đường tới thấy người ta bán rất nhiều trang sức xa xỉ, còn có bán chút đồ chơi hiếm lạ kỳ quái.

      Bất quá đều có rất ít người mua, dù sao đến mạt thế, những vật phẩm xa xỉ này, hoàn toàn có tác dụng gì, lấy trang sức mà , thời điểm chiến đấu còn có khi gây trói buộc phiền toái, trừ bỏ làm màu còn lại có gì tác dụng, miếng bánh bích quy cũng có thể đổi vài thứ.

      Rất nhanh Thiệu Tình tìm đến khu bán đồ gia cụ cũ, là gia cụ cũ, kỳ kém cỏi nhất cũng mới tầm tám chín phần, bày biện ở nơi đó người hỏi thăm, Thiệu Tình chọn được cái bồn tắm, cái sô pha, mới dùng bao bánh bích quy đổi lấy.

      Chủ cửa hàng còn cảm động đến rơi nước mắt còn hứa giúp vận chuyển tận nhà, Thiệu Tình nhìn nhìn chân tay của chủ hàng, liền quyết đoán từ chối để cho chuyển hàng.

      Dù sao phía trước mặt chính là "Thị trường lao động", hoàn toàn có thể thuê người đàn ông cường tráng chút, đem những thứ này vận chuyển trở về, dù sao cũng thiếu chút thức ăn.

      "Thị trường lao động" rất nhiều người, còn có rất nhiều xinh đẹp trang điểm rất kiều diễm, đứng đó dựa vào bán thân để kiếm chút lương thực.

      Thiệu Tình liếc mắt cái liền thấy được người đàn ông ngồi xổm trong góc, đại khái là vì cơ thể rất được, cơ bắp nhô lên khoa trương, nhưng nhìn cơ bắp hình giọt nước ngay cả độ cong thoạt nhìn đều đẹp mắt.

      Duy nhất làm cho người ta cảm thấy tiếc nuối, là toàn bộ cơ thể rất nhiều vết sẹo to , có mới có cũ, trùng trùng điệp điệp.

      Tóc rối tung, nửa thân để trần ngồi trong góc, cũng có giống những người khác vây đến muốn đẩy mạnh tiêu thụ chính mình.nhưng là Thiệu Tình tổng cảm thấy giống đầu báo lười biếng.

      Ánh mắt Thiệu Tình đảo qua , cơ thể liền nhanh chóng căng thẳng, tiến vào trạng thái cảnh giác, điều này làm cho Thiệu Tình cảm thấy tò mò, trước kia rốt cuộc là làm gì. Cho nên Thiệu Tình quyết đoán thuê :“Giúp tôi khuân vác chút đồ vật, cho hai khối bánh bích quy.”

      Người đàn ông hơi hơi ngẩng đầu, ngũ quan thế nhưng thập phần xuất chúng, mặt mày tuấn, mũi cao thẳng, nhất là cặp ánh mắt kia, rất có thần.

      “Được.” Thanh người đàn ông có chút trầm thấp khàn khàn, đứng lên, thân hình cao to hoàn toàn lộ ở trước mặt Thiệu Tình, ước chừng cao 1m8. Những người ở xung quanh đó liền thở dài tiếng, đều tự tản ra, còn lại người đàn ông khiêng sô pha lên, kẹp bồn tắm lớn, theo phía sau Thiệu Tình trở về.

      Vết thương sau lưng so với phía trước càng nhiều, chằng chịt, có ít vừa thấy là vết thương mới.

      Thiệu Tình hoàn toàn có ý tứ muốn tìm tòi nghiên cứu gì thêm, mang theo trở về nhà.
      Tiểu Ly 1111sweet mandy thích bài này.

    2. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      Chương 11: Người đàn ông trầm mặc

      Thiệu Tình theo sau người đàn ông cẩn thận đánh giá, bên hông vết đao chém, dài 20cm, rách từ hông tới sát cột sống, giữa lưng cũng có vết, vừa thấy chính là vết thương cũ lâu năm rồi, ngang cột sống, còn có năm sáu vết, nhìn có quá ràng, là do đạn tạo thành, trực tiếp xuyên qua huyệt tử của , người rất nhiều miệng vết thương, nếu là ở người bình thường, hoặc là bại liệt nửa người, hoặc là trí mạng, thế mà lại như trước hoàn hảo, còn sống tốt hao tổn gì cả.

      Ngay cả Thiệu Tình ngày ngày giãy dụa ở trong cuộc sống sinh tử nhiều năm cũng dám , người so với người đàn ông này nhiều vết tích hơn.

      Lòng hiếu kỳ chính là như vậy chậm rãi bị gợi lên, Thiệu Tình cùng người đàn ông trước sau bước chân vào phòng, nháy mắt người đàn ông buông sô pha xuống, Thiệu Tình vỗ chút bờ vai của , sau đó Thiệu Tình liền nhìn đến cơ thể người đàn ông trong nháy mắt hoạt động, khuỷu tay hữu lực hướng về phía sau đánh lại.

      Khuỷu tay kia mang theo lực lượng rất lớn, phỏng chừng có thể trực tiếp đánh gãy xương cốt, hơn nữa phương hướng chuẩn xác hướng tới xương sườn của Thiệu Tình, nơi xương sườn muốn đánh này khi gãy, trực tiếp cắm vào phổi.

      Thiệu Tình phản ứng cũng rất nhanh, bắt bả vai người đàn ông, từ cánh tay nhàng chống lại khuỷu tay, tuy rằng bởi vì thân thể từng sống lại lần, Thiệu Tình tại khí lực mạnh hơn người bình thường rất nhiều, nhưng vẫn cảm thấy bàn tay tê dại.

      Phản ứng với hành động của Thiệu Tình, người đàn ông thuần thục ngồi xuống ôm lấy đầu, vòng eo bóng loáng lại hữu lực căng thẳng, từ phương hướng Thiệu Tình nhìn tới, vòng eo bị quần che đậy phá lệ gợi cảm.

      Cho dù cơ thể rất nhiều sẹo, cũng chỉ có thể tăng làm thêm loại quyến rũ dã tính cho .

      Nếu phải là ở mạt thế, người đàn ông rất được phụ nữ thích.

      Đáng tiếc, đây là ở mạt thế, người đàn ông tuấn, cường tráng, ở trong mắt đại bộ phận phụ nữ, đều thắng nổi dị năng giả.

      Người đàn ông trầm mặc ôm đầu, chờ đợi quyền cước tiếp theo, chờ tới lại là bàn tay có chút tái nhợt, cùng bánh quy nằm trong lòng bàn tay , “Có thể giúp tôi đem bồn tắm đặt đến bên trong hay ?”

      Người đàn ông trầm mặc nhìn Thiệu Tình cái, gật gật đầu, đứng lên khiêng bồn tắm vào bên trong, kỳ bồn tắm ở mạt thế, chỉ có tác dụng giống đồ chứa nước, dù sao rất nhiều nguồn nước đều bị thi độc ô nhiễm, uống nước đều có thể gặp nạn, huống chi tắm rửa.

      An trí tốt bồn tắm, người đàn ông liền trầm mặc đứng ở bên, dùng ánh mắt hỏi Thiệu Tình, còn cần hỗ trợ gì hay .

      “Có thể giúp tôi dịch sô pha vào bên trong này chút sao?”Thiệu Tình giọng hỏi, người đàn ông liền xoay lưng dọn sô pha, chớp mắt trong lúc xoay người kia, Thiệu Tình nhàng ra tay đặt tại eo .

      Tuy rằng lúc này cơ thể người đàn ông như trước nhanh chóng căng chặt, nhưng nhưng có công kích, mà mạnh mẽ khắc chế chính mình.

      Cảm thụ phía dưới bàn tay cơ thể căng chặt chứa lực lượng, Thiệu Tình thu tay, bất quá lơ đãng phát , vành tai người đàn ông này biến thành màu đỏ.

      Vừa lúc ban đầu Thiệu Tình nghĩ mệt, sau lại phát , người đàn ông này tuy rằng biểu tình có biến hóa, nhưng đáy mắt tia ngượng ngùng.

      chưa bao giờ gặp qua người đàn ông thành thục dễ dàng thẹn thùng như thế, còn có khổ người lớn như vậy, cư nhiên cảm giác ngược lại có chút manh.

      “Cám ơn của .” Thiệu Tình cười : “Nếu về sau có chuyện gì cần, tôi lại tìm tới .” Sau đó Thiệu Tình lại nhìn thấy vành tai người đàn ông đỏ hồng.

      Có chút cho nên Thiệu Tình để cho người đàn ông ra về, sau đó đóng cửa lại, tuy rằng rất hiếu kỳ quá khứ người đàn ông trầm mặc này, nhưng mà chuyện quan trọng trước mắt là phải tăng lên thực lực của chính mình.

      Chuyện của người khác, có thể mặc kệ vẫn là ít quản, lòng hiếu kỳ hại chết miêu.

      Đổ nước nào trong bồn tắm, Thiệu Tình đem bánh bao lột sạch, bỏ vào bồn tắm, bánh bao trắng trắng mềm mềm, tay chân trắng nõn như bột mì, có thịt thoạt sờ xúc cảm liền thập phần tốt.

      Bánh bao cũng sợ nước, vào trong nước liền chơi trong bồn tắm lớn miệng ngừng nhả ra bọt nước, Thiệu Tình nâng mông của bé giúp bé tắm rửa.

      Mông bánh bao đặc biệt mềm mại, làn da trẻ con vốn chính là thập phần mềm mại, của bé lại là lành lạnh, tựa như nâng khối thạch hoa quả vậy.

      Bánh bao được Thiệu Tình tắm rửa cho sạch , sau đó thay bộ áo có hình con hổ dễ thương, đặt bé giường, bánh bao liền ăn mặc quần thủng đáy lộ tiểu thí thí ở giường bò ra bò .

      Ước chừng đến khoảng bữa cơm chiều, thời điểm Thiệu Tình chuẩn bị lấy vài cái tinh hạch ra. Ngoài cửa lại vang lên tiếng gõ cửa, vừa của ra liền thấy người đàn ông ở cách vách kêu là Lý Tinh kia, cười nhã nhặn, ôn nhu :“ Tôi thấy vừa mới tới căn cứ, khẳng định còn chưa có nấu cơm, liền nghĩ mời tới chỗ tôi ăn, đến đây vừa thấy, quả nhiên chưa có làm cơm.”

      có gì, tôi cùng bánh bao hai người, có thể ăn qua chút gì đó.” Thiệu Tình bình thường có cảm giác đói khát, cho dù có cảm giác, cũng chỉ cần hai khối tinh hạch liền giải quyết vấn đề, rất lâu rồi cũng chưa có nếm qua cơm canh bình thường.

      Cho nên sau khi Lý Tinh nhiệt tình mời, liền đáp ứng, lúc mới bắt đầu, Thiệu Tình có thể phát Lý Tinh đối với chút tâm tư tốt, bất quá Thiệu Tình cũng có để ở trong lòng, đại khái là kẻ tài cao gan cũng lớn.

      đến nhà Lý Tinh, chỉ thấy Lý Tinh làm vài món ăn, ba món chay ba món mặn, có cá có thịt, tuy rằng thịt cũng chỉ là thịt hộp, cá cũng phải là cá tươi sống, nhưng ở mạt thế, cá cùng thịt muốn là món thực phẩm rất xa xỉ rồi, càng miễn bàn tới rau xanh cùng thịt gà.

      Lý Tinh cười thực ngại ngùng:“ Tôi vốn làm nhiều chút, may mời được tới, bằng những thứ thứ lại nấu lại ăn ăn ngon.”

      nghĩ tới làm đồ ăn phong phú như vậy, ta lại thấy hơi ngại.” Thiệu Tình cười cười, ngồi xuống đối diện Lý Tinh, Lý Tinh vội vàng lấy cho chén nước, để cho giải khát.

      “Xem , chúng ta là hàng xóm của nhau, về sau thiếu được giúp đỡ lẫn nhau, khách khí như vậy làm gì?” Lý Tinh cười tủm tỉm, nếu xem đáy mắt có thể thấy được lên tia quỷ dị, như vậy đúng là nhân mô cẩu dạng.

      “Mau mau nếm thử tay nghề của tôi a.” Lý Tinh cầm đũa gắp miếng thịt vào trong bát Thiệu Tình, Thiệu Tình vốn thích lắm bất quá thấy nhiệt tình như vậy, liền gắp thịt đến trong miệng.

      Liền giống như nghĩ, chỗ thức ăn này, đến miệng chẳng những ra hương vị gì, ngược lại có cảm giác kịch liệt muốn phun ra .
      Tiểu Ly 1111sweet mandy thích bài này.

    3. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      Chương 12: là của tôi

      Khó trách lúc trước bánh bao uống sữa bột liền phun rối tinh rối mù, Thiệu Tình ăn hai miếng, liền muốn tiếp tục ép buộc dạ dày mình, Lý Tinh thấy thế vội vàng hỏi: “Là tôi làm quá khó ăn sao?”

      có, gần đây dạ dày được thoải mái cho lắm.” Thiệu Tình nhịn được có lệ , Lý Tinh híp híp mắt, khẽ cười :“Cho dù dạ dày thoải mái, cũng nên ăn chút gì đó, để như thế thân thể làm sao chịu được đây?”

      được a.” Thiệu Tình tại thầm nghĩ muốn ra ngoài đem tất cả đồ ăn trong bụng đều nhổ ra, nhân tiện : “Hôm nay là quấy rầy rồi, cũng phải là do tay nghề của tốt, mà chính tôi ăn vào, để hôm khác , hôm khác tôi mời nếm thử tay nghề của tôi.”

      Mắt thấy Thiệu Tình phải , Lý Tinh vội vàng : “Nếu muốn ăn thức ăn, tốt xấu gì cũng ăn chút hoa quả chứ, tôi nơi này còn có táo tươi, chờ chút, tôi liền lấy cho .”

      đợi Thiệu Tình cự tuyệt, liền chạy vào trong phòng Thiệu Tình đành phải lại ngồi lại, dạ dày cuộn cuộn, thầm nghĩ muốn nhanh nhanh chóng ra ngoài ói hết ra.

      Lý Tinh cầm hai quả táo đỏ rực ra, còn có chùm nho xanh mọng nước, đưa cho Thiệu Tình quả táo, lại : “Nho này là cho tiểu bảo bảo ăn.”

      Thiệu Tình vốn muốn từ chối, dạ dày khó chịu, liền tiếp nhận: “Tôi thân thể thoải mái, ngày khác lại mời ăn a.”

      Lý Tinh đáy mắt lên tia vui sướng, nghĩ đến dược mình hạ Thiệu Tình có tác dụng, lại cái kính giữ Thiệu Tình lại.

      Thiệu Tình đều nhanh phun vào vẻ mặt của , tươi cười đều bảo trì được, vội vàng bỏ chạy lưu lại câu: “Tôi trước.” Cũng quan tâm Lý Tinh ngăn trở ra cửa.

      Vừa ly khai, Thiệu Tình liền cảm giác được Lý Tinh theo, lời cước bộ nhanh hơn, dùng kỹ xảo phản truy tung luyện nhiều năm như vậy, dễ dàng bỏ rơi Lý Tinh.

      Cắt đuôi Lý Tinh, Thiệu Tình tìm cái góc phun ra hết sức có thể, ăn bao nhiêu liền ói ra bấy nhiêu, phun xong rồi, Thiệu Tình mới bắt đầu lo lắng tới bánh bao ở trong ổ chăn, lau qua miệng, cầm nước khoáng súc miệng, liền chuẩn bị rời .

      Mới vừa hai bước, liền nhìn đến cái bóng dáng quen thuộc theo từ trong lều ra, như cũ sống lưng trần trụi, hiển lộ vòng eo to lớn hữu lực.

      hiển nhiên cũng phát Thiệu Tình, thân thể cứng ngắc chút, Thiệu Tình lúc này mới nhìn đến, người , lại nhiều thêm ít miệng vết thương.

      Lấy những vết thâm tím chiếm đa số.


      Thiệu Tình vốn muốn rời , nhưng mà ánh mắt chống lại con ngươi thâm thúy của người đàn ông, lại dừng bước chân, người đàn ông tựa hồ có chút do dự, qua lúc lâu mới lại đây, thanh trầm thấp hỏi: “Tiểu thư, còn cần lao động?”

      Thiệu Tình khẽ nhíu mày, ánh mắt dừng ở người đàn ông chồng chất vết thương ở ngực, cười nhạo tiếng: “Gần nửa đêm hỏi người phụ nữ có cần 'Lao động' hay , sợ tôi nghĩ tới bậy bạ, muốn 'Lao động' phen?!”

      Người đàn ông hiển nhiên có chút giật mình, ngốc sửng sốt chỗ, gương mặt bị ánh trăng bạc bao phủ hơn mảnh hồng, môi mấp máy, khó khăn :

      “Tôi …….Tôi phải cái ý tứ kia...”

      “Tôi biết, là tôi đùa.” Thiệu Tình phỉ nhổ chính mình chút, vỗ vỗ bả vai người đàn ông: “Có thể cho tôi biết cần cái gì hay ?”

      “Thuốc …..Giảm nhiệt.” Ánh mắt người đàn ông liền sáng lên, sau đó lại nhanh chóng tối sầm , mạt thế đến, thuốc liền càng thêm khan hiếm, đại bộ phận thuốc điều trị đều bị căn cứ nắm trong tay, cung cấp cho dị năng giả bị thương linh tinh, còn lại bộ phận có thể dùng tích phân để đổi, nhưng mà tích phân cần phải giao nộp vật tư mới đổi cho, hơn nữa muốn đổi thuốc uống cần tích phân rất cao.

      Người đàn ông có dị năng, chỉ có thể dựa vào thân sức lực, cũng gia nhập qua đội người thường tìm kiếm vật tư, nhưng là đoạt được chỉ đủ ăn no, căn bản dư thừa vật tư để đổi tích phân.


      ăn uống tiết kiệm, đổi ra tích phân ngay cả viên thuốc bình thường nhất đều đổi nổi.

      Cho nên , sau khi mạt thế tiến đến, người thường mới đều bệnh dậy nổi mà chết

      “Tôi có.” Thiệu Tình cướp đoạt ít dược vật, đáng tiếc sau lại phát , thể chất cùng bánh bao đều là thể sinh bệnh, thuốc này nọ thực vô dụng, may mắn còn chưa kịp ném .

      “Có thể cho tôi ít hay ? Tôi có thể giúp làm việc...” xong, mặt người đàn ông đều đỏ ửng, tự nhiên cũng là biết, đổi lần này là chiếm tiện nghi lớn của Thiệu Tình.

      “Có thể, bất quá tôi có cái vấn đề muốn hỏi chút.” Thiệu Tình gật gật đầu, hỏi: “ trước kia là làm gì?”

      Người đàn ông :“Tôi trước kia là quân nhân, sau lại bị thương nên xuất ngũ ”

      Thiệu Tình hảo cảm đối với người đàn ông lập tức bay lên ít, cũng là vì cũng là quân nhân xuất ngũ, đối với quân nhân, luôn luôn hảo cảm .

      Huống chi người đàn ông lại là bị thương xuất ngũ, tình huống cùng với đều giống nhau “ cần bao nhiêu?” Thiệu Tình hỏi.

      “Tôi ràng lắm….” Người đàn ông nhăn mặt nhăn mày, vén lên tấm chắn ở lều phía sau , liền thấy được bà lão đắp chăn bông rách nát nằm ở giường.

      Bà lão kia khoảng tầm sáu mươi tuổi, xanh xao vàng vọt, đùi trần còn có miệng vết thương rất sâu, hình như là bị xé rách, bởi vì có kịp thời chữa trị, miệng vết thương đều mưng mủ, làm cho trong khí đều là mùi lạ cổ quái, người đàn ông có chút ngượng ngùng : “Miệng vết thương của mẹ tôi nhiễm trùng rất lâu rồi, mùi dễ ngửi đừng ghét bỏ.”

      có gì.” Thiệu Tình có ý tứ muốn đem gian của lộ ra bên ngoài, nhân tiện : " Ngày mai tới nơi ở của tôi chuyến , tôi giờ người mang theo thuốc.”

      “Được.” Người đàn ông thực xấu hổ :“Bất quá tôi có gì có thể đưa cho ...”

      Thiệu Tình ánh mắt xẹt qua cơ ngực to lớn của người đàn ông, mang theo chút ý tứ đùa giỡn sờ sờ ngực , cười : “ quan hệ, về sau là của tôi a.”

      Người đàn ông thành có chút rụt lại chút, mặt đều đỏ ửng đến máu, hiển nhiên chưa bao giờ trải qua bị đùa giỡn như thế, cả người đều có vẻ rất chất phác.

      Thẳng đến khi giọng của Thiệu Tình trêu trọc tới bên lỗ tai của : “ tên là gì?”

      “Nghiêm Hán Thanh.” theo phản xạ .

      “Tôi gọi là Thiệu Tình, nhớ ngày mai tới tìm tôi.” Thiệu Tình thấy Nghiêm Hán Thanh vẫn bộ dáng ngây ngốc, nhịn được cười cười, liền xoay người rời .

      Nghiêm Hán Thanh chờ Thiệu Tình xa, mới phản ứng lại, trán đều chảy mồ hôi, vừa mới….Vừa mới ấy cái gì?
      sweet mandy thích bài này.

    4. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      Chương 13: Người đàn ông trung thực

      Thiệu Tình trở về nhà, biết giờ phút này Lý Tinh sợ ngây người, hạ cho Thiệu Tình liều thuốc mê rất mạnh, có thể mê đảo con trâu cái, nhưng Thiệu Tình chẳng những ở trong nhà té xỉu, còn lại so với người khác nhanh hơn rất nhiều, đem bỏ rơi , cái gì mê dược? Đồ dởm!

      Cảm thấy khả năng Thiệu Tình bị người khác chiếm Lý Tinh thập phần vui, hoàn toàn biết, Thiệu Tình căn bản thể đem thức ăn tiêu hóa, huống chi đồ ăn có chứa thuốc mê.

      cảm giác chút nào Thiệu Tình trở về nhà, ôm con ngủ an ổn, sáng sớm hôm sau, Thiệu Tình mơ mơ màng màng đánh răng cho bánh bao , thời điểm mở cửa ra, liền nhìn thấy Nghiêm Hán Thanh ngồi xổm cửa, tóc còn dính sương sớm.

      vậy tức là ta từ sớm tới đây đợi, lại biết xấu hổ quấy rầy mẹ con .

      “Vào .” Thiệu Tình nhàng đá đá chân , Nghiêm Hán Thanh thành thành vào cửa, đứng ở nơi đó chân tay có chút luống cuống, Thiệu Tình kéo ghế dựa, :“Cùng ăn chút , dù sao tôi cùng cục cưng hai người cũng thể ăn hết.”

      Nghiêm Hán Thanh vội vàng xua tay, Thiệu Tình đáp ứng cho dược, cũng chiếm tiện nghi rất lớn, như thế nào lại biết xấu hổ ăn đồ ăn của Thiệu Tình?

      Hơn nữa Thiệu Tình lại là bà mẹ độc thân, cho dù có dị năng, đồ ăn kiếm được cũng phải là dễ, người đàn ông cao bảy thước, có tay có chân, mặt mũi nào cọ đồ ăn của Thiệu Tình.

      Nhưng Thiệu Tình muốn trực tiếp đem ấn xuống trước bàn ăn, dọn xong bàn ăn, để bánh mì trứng gà lên, bên kia bánh bao tự động chân cố gắng hướng tới băng ghế bò lên.

      Thiệu Tình liền đem bánh bao bế lên, đẩy mâm đến trước mặt Nghiêm Hán Thanh :“Ăn.”

      Nghiêm Hán Thanh còn muốn chối từ, Thiệu Tình : “Tôi muốn ra ngoài tìm kiếm vật tư, đến lúc đó muốn dẫn theo, ăn, lấy đâu ra thể lực?”

      Nghiêm Hán Thanh yên lặng ghi nhớ trong lòng, sau đó cầm lấy bánh mì kẹp trứng bắt đầu gặm, sau khi mạt thế tiến đến, lương thực càng ngày càng được quý trọng, ở trong căn cứ người bình thường, lương thực hằng ngày phát đều là chút cháo loãng, khá hơn là bánh bột hoa màu như bánh bột ngô,…bánh mì xốp mềm nhân trứng gà trở thành vật hiếm lạ.

      Nghiêm Hán Thanh thậm chí có chút muốn ăn, muốn mang trở về cho mẹ , Thiệu Tình nhìn ra ý nghĩ của , thuận miệng : “Trong nồi vẫn còn, lát nữa mang về cho bác ăn.”

      Nghiêm Hán Thanh nghẹn thành đỏ mặt, sau lúc lâu mới : “Tôi về sau trả lại cho .”

      Nếu để cho mang về ăn, tuyệt đối lấy, nhưng mà trong nhà còn có mẹ già bị thương.


      “Ân.” Thiệu Tình dùng ngữ khí bố thí, bởi vì biết, như vậy chẳng những phải giúp Nghiêm Hán Thanh mà còn thương tổn tới tôn nghiêm của .

      Đại khái là quân đội bồi dưỡng ra, thời điểm Nghiêm Hán Thanh ăn đều lời, ăn còn thực nhanh chóng, cuối cùng ăn no, Nghiêm Hán Thanh cùng Thiệu Tình ăn nhìn bánh bao dùng dao cắt trứng gà.


      Bánh bao cùng Thiệu Tình có chút giống nhau, Thiệu Tình bình thường ăn chút đồ ăn liền muốn phun ra, bánh bao sau khi hấp thu chút tinh hạch, vẫn có thể ăn chút thức ăn nóng hổi.


      Cho nên Thiệu Tình liền thường thường làm chút đồ ăn bồi bổ cho bánh bao , đại khái từ trong tiềm thức, vẫn hy vọng bánh bao có thể cùng với những đứa trẻ bình thường giống nhau.

      “Cái này có sai biệt lắm có thể dùng trong hai ngày, trước cầm lại .” Thiệu Tình đem gói thuốc sớm chuẩn bị tốt đem ra, đưa cho Nghiêm Hán Thanh:“Qua hai ngày tôi chuẩn bị ra ngoài chuyến, có rảnh ?”

      “Mẹ tôi có thể nhờ bằng hữu chiếu cố.” Nghiêm Hán Thanh gật gật đầu: “Tôi thành vấn đề.”

      “Vậy là tốt rồi.” Thiệu Tình đứng dậy, đem chiên trứng trong nồi còn thừa đóng gói, lại nhét vào mấy bao giăm bông cùng bánh mì,, đưa cho Nghiêm Hán Thanh:“Đừng quên, hai ngày sau.”

      Nghiêm Hán Thanh gật gật đầu, có chút vội vàng muốn trở về cho mẹ uống thuốc, Thiệu Tình cũng giữ : “Mau , tôi cũng muốn nhìn xem bác .”

      Nghiêm Hán Thanh biết, Thiệu Tình lo lắng dược trong ngực bị người khác nhìn đến, cố ý hộ tống trở về, trong lòng liền ấm áp, khỏi nhớ tới lời của Thiệu Tình đêm hôm đó.

      , là của ...

      Trước chỉ bằng những thứ nợ , cũng đủ để dùng cái mệnh đến để đổi lại, nhớ tới phương thức khác để 'Trả lại' này, Nghiêm Hán Thanh trung thực cần sờ cũng có thể cảm giác được nóng bỏng ở mặt mình.

      Thiệu Tình cõng lưng bánh bao , cùng Nghiêm Hán Thanh trước sau hướng tới địa phương , Nghiêm Hán Thanh lặng lẽ hướng Thiệu Tình liếc mắt nhìn cái, liền nhịn được bắt đầu suy ngẫm, Thiệu Tình tốt như vậy, lại có bản lĩnh như vậy, như thế nào có thể coi trọng đâu?

      Nhất định là ảo giác! Cho dù là Thiệu Tình mang theo bánh bao , nguyện ý cùng chỗ với người đàn ông khác, cũng tuyệt đối có thể người trước ngã xuống, người sau tiến lên , như thế nào có khả năng đến phiên đâu?

      Nghiêm Hán Thanh càng nghĩ càng nhiều, càng nghĩ càng cảm thấy, có thể là nghe lầm.


      Nghiêm Hán Thanh mười tám tuổi bắt đầu vào quân ngũ, mãi cho đến năm hai mươi bảy tuổi thân thể bị thương liền xuất ngũ, vốn mảnh tình vắt vai.

      Dù sao quân đội cơ hồ có phụ nữ, hơn nữa ở trong quân đội, bởi vì ít đặc thù, trừ bỏ quân y, tất cả đều là đàn ông.

      Cho nên em mềm mại giống như Thiệu Tình, Nghiêm Hán Thanh vẫn là lần đầu tiên tiếp xúc, nghĩ nghĩ, mồ hôi chạy ra thấm ướt lòng bàn tay rồi.
      Tiểu Ly 1111sweet mandy thích bài này.

    5. Kimanh1257

      Kimanh1257 Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      518
      Chương 14: Lần đầu tiên tìm kiếm vật tư

      Ngày hôm sau, Thiệu Tình thu thập vật dụng, liên hệ với đội dị năng giả, Thiệu Tình bên ngoài là dị năng giả hệ mộc, dị năng giả hệ mộc vẫn có vẻ rất được hoan nghênh, tuy rằng chỉ mới cấp .

      Nhưng rất nhanh tìm được đội ngũ nguyện ý tiếp nhận , có rất nhiều đội ngũ tìm kiếm vật tư là dị năng đều thêm vài người bình thường cùng, dù sao dị năng giả có vẻ khan hiếm, có thể theo đội dị năng giả thường đều là ở trong căn cứ thứ tự thực lực dựa vào vật tư tìm kiếm được, như vậy đội ngũ giống nhau đa phần thu nhận thêm người.

      Đội ngũ mà Thiệu Tình tìm được đội viên nhiều lắm, bên trong chỉ có ba dị năng giả, đôi em ruột, trai ít , trầm tính nhưng được cái khá đẹp trai, mặt mày thanh tú ngũ quan thâm thúy, đáng tiếc là cái mặt than.

      Em rất hoạt bát, có đôi mắt hạnh đôi môi đào là tiểu mỹ nữ, mặc quần jean yếm, ríu rít rất có sức sống, cho nên Thiệu Tình cũng rất nhanh biết được, người tên gọi Cố Xuyên, còn em kêu Cố Phán Phán.

      Còn lại dị năng giả kêu A Thổ, thân người tròn trĩnh, dị năng giả hệ thổ, trừ bỏ ba dị năng giả, ngoài ra còn có đôi vợ chồng trẻ, thêm các nữa, chính là bảy người.

      Thiệu Tình đến địa phương tập hợp theo ước hẹn, vài người khác cũng đến, đôi vợ chồng trẻ kia nhìn đến Thiệu Tình, liền thay đổi sắc mặt, than thở : " ra ngoài tìm kiếm vật tư còn mang theo trẻ , cũng phải du lịch...... muốn sống nữa a!"

      Người đàn ông vội vàng giật tay áo vợ nhà mình, lấy lòng cười: "Tiểu thư đừng để ý, vợ tôi chuyện hơi thẳng......"

      Thiệu Tình lắc đầu, : "Tôi ở căn cứ cũng có người quen gì, cục cưng còn , nhờ cậy người ngoài cũng yên tâm, liền mang theo, yên tâm, cục cưng nhà tôi cũng có dị năng, dị năng hệ tinh thần, có chút tác dụng, cản trở mọi người."

      Vừa nghe đến đứa bé như vậy cũng có dị năng, đôi vợ chồng trẻ liền thay đổi sắc mặt, gì nữa.

      Cố Phán Phán vẻ nhiệt tình, vẫy tay : "Nhanh lên xe , chúng ta nhanh xuất phát, đoạn đường tới phải tận giờ đồng hồ a."

      Thiệu Tình mang theo bánh bao cùng Nghiêm Hán Thanh lên xe, Nghiêm Hán Thanh lưng đeo balo, bên trong là nước cùng lương thực do Thiệu Tình chuẩn bị từ trước, còn có ít các loại công cụ linh tinh mang theo.

      Bảy người phân hai chiếc xe, Thiệu Tình, Nghiêm Hán Thanh cùng hai em kia chiếc, đôi vợ chồng trẻ cùng A Thổ chiếc xe.

      Dọc theo đường , Cố Phán Phán miệng ngừng nghỉ, chuyện theo từ trước mạt thế cho tới mạt thế, từ ăn mặc cho tới giải trí, theo bát quái cho tới đồn đại, cuối cùng Thiệu Tình cả người đều đờ đẫn, xem như hiểu được, vì cái gì Cố Xuyên luôn có khuôn mặt than.

      Nếu có đứa em như vậy, tại phỏng chừng cũng trở thành mặt than.

      Hơn nữa có khả năng mặt than so với Cố Xuyên lợi hại hơn.

      vất vả đến tới nơi, Thiệu Tình cơ hồ là giống như trốn từ trong chui xe ra.

      Cố Phán Phán còn chưa dừng lại, sau khi từ ghế phụ xuống, liền dùng loại biểu tình vui mừng đối mặt với Thiệu Tình : "Có thời gian rảnh tôi với tiếp tục tán gẫu!"

      Thiệu Tình:......

      Tôi cự tuyệt!

      đoàn gồm bảy người, nga còn có bánh bao nữa, cùng nhau vào thị trấn , bởi vì nguyên nhân các phương diện, cho dù biết thành phố lớn nhiều thứ tốt, bọn họ cũng dám tiến vào thành phố lớn tìm kiếm vật tư, đành phải đến các thị trấn .

      Thị trấn phần lớn là nhà trệt, dân cư thưa thớt, cho nên tang thi cũng so với thành phố lớn kém hơn chút, đối với bọn họ loại tìm kiếm vật tư này mà , thị trấn tuy rằng ít vật tư hơn, nhưng mức độ an toàn cao hơn rất nhiều.

      Vừa xuống xe, Thiệu Tình liền nhận thấy được người đàn ông bên người nhanh chóng cảnh giác lên, loại cảnh giác này chỉ là tinh thần, còn có thân thể, cơ thể đều bị vây trong trạng thái cảnh giác, chỉ cần có nguy hiểm xuất , có thể phản ứng trước tiên.

      Phải hổ là quân đội ra sao? Thiệu Tình liếc xéo Nghiêm Hán Thanh cái, dẫn đầu lên phía trước đến, Nghiêm Hán Thanh liền nhanh chóng theo đến bên cạnh Thiệu Tình, bên trái phía sau sát với Thiệu Tình, vị trí này gần nhất có thể phòng bị có người sau lưng đánh lén Thiệu Tình, thứ hai cũng có thể ở thời điểm xuất tình huống bất ngờ có thể nhanh chóng bảo vệ Thiệu Tình.

      Từng tiếp nhận ít nhiệm vụ bảo tiêu, bảo hộ quá rất nhiều đại nhân vật, Thiệu Tình tự nhiên so với ai khác đều hiểu được động tác này của Nghiêm Hán Thanh có hàm nghĩa gì.

      Thiệu Tình nhịn được khóe miệng hơi nhếch lên, ngay cả bước chân đều nhàng ít.

      giây chết kia, trong lòng tràn ngập oán hận, hận cái tiểu tam kia hại chết cùng cục cưng, hận Lâm Kì Phàm phản bội .

      Thậm chí bởi vì thế, đoạn thời gian cảm thấy, đời này có người đàn ông nào tốt cả, có người đàn ông cũng là cái gì tốt.

      Nhưng mà hành động này của Nghiêm Hán Thanh làm cho Thiệu Tình cảm thấy, mặc kệ Nghiêm Hán Thanh là xuất phát từ mục đích gì, báo ân cũng tốt, thói quen cũng tốt, ít nhất coi như là người đàn ông tốt.

      Lúc trước bởi vì duyên cớ đồng liêu nên trợ giúp Nghiêm Hán Thanh, nhưng mà tại, cảm thấy chính mình ra cái quyết định kia, là tương đối chính xác.

      "Vào bên trong thị trấn cần phải tách ra." Đây chính là câu thứ hai mà Cố Xuyên với Thiệu Tình từ lần đầu gặp, chỉ “xin chào”, còn lại về sau chủ yếu là do Cố Phán Phán giới thiệu phổ biến.

      " khi tách ra, bị tang thi vây công trong lúc đó rất khó cứu viện, cho nên mọi người tận lực rời khỏi đội ngũ quá xa." Cố Phán Phán cẩn thận bổ sung.

      Sau đó bọn họ liền chân chính bước vào trong thị trấn, bình thường đội ngũ tìm kiếm vật tư ra ngoài trừ bỏ tìm kiếm vật tư, còn có thể tìm kiếm người sống sót, nhưng ở tình huống có thể tự bảo vệ mình, đem người sống sót mang về căn cứ.

      Bởi vì người sống sót đối với căn cứ mà , là căn cơ lớn mạnh, hơn nữa người sống sót nếu ở tại căn cứ lâu dài, phải nộp vào quân đội nửa vật tư họ có, mà này nửa, căn cứ lấy thành ra cho người phát người sống sót.

      Đương nhiên, giống mấy người Thiệu Tình ở mặt ngoài như vậy, gặp gỡ người sống sót còn tùy thuộc vào tâm tình, tâm tình tốt, chừng còn lười cứu người.

      Đoàn người sau khi tiến vào thị trấn, liền bảo trì cảnh giác bắt đầu thăm dò xung quanh, ở nông thôn trong nhà dân chúng thường đều dự trữ chút lương thực, hàng năm sau mùa thu hoạch bọn họ liền tạo cái kho lúa để gửi giữ lương thực.

      Cho nên mấy người Thiệu Tình đều đến từng nhà thu thập, đem lương thực tìm được đều lấy trở về.

      Đáng tiếc loại thị trấn có vẻ gần căn cứ người sống sót này sớm có người đến qua, ở mặt ngoài đều bị cướp đoạt sai biệt lắm.

      đám người thu thập lâu, trừ bỏ tang thi bên ngoài, cũng gặp mấy khó khắn.

      Nhưng ra thi thể gì đó thấy ít, rất nhiều nhà người biến thành tang thi, người nhà liền đều bị cắn chết biến thành tang thi.

      Còn có loại mọi người trong nhà đều biến thành tang thi còn duy nhất người còn sống, loại này có vẻ thảm, đều bị gặm thành bộ xương.

      "Tôi nhớ phía trước có cái kho lúa lớn, bên trong là lương thực, nông dân gửi vào rất nhiều." A Thổ chỉ chỉ phía trước, : " bằng chúng ta qua nhìn chút?"
      Tiểu Ly 1111sweet mandy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :