Chương 131(tiếp)
*************
Trong bệnh viện, Mộ Tình đứng ở giường bệnh bên cạnh, người cha già liệt nửa người vẫn nằm ở giường, thân thể ngày càng sa sút, trong khoảng thời gian này tình hình ông tốt hơn chút cho nên bệnh viện thông báo cho người nhà tận lực đến ở bên cạnh ông mỗi ngày.
Ý tứ cần cũng biết, trước khi chết có luồng sáng phản chiếu, lại những chuyện này quá đỗi bình thường.
"Mình à, mình cảm thấy như thế nào?" Quý Minh Tuệ nắm tay Mộ Thường Thanh, khuôn mặt được phấn trang điểm che khuất nhưng cũng giấu được những nếp nhăn hằn sâu trán, khóe mắt có nước mắt lấp lánh. Mộ Thường Thanh vỗ chụp lấy tay bà để cho bà yên tâm, từ trước đến nay, bà cũng có làm nhiều chuyện phải với ông, nhưng chung quy bà vẫn là bạn đời của ông, là nửa cuộc sống còn lại của ông.
Mộ Diễn cùng Mộ Tình phân đứng ở hai bên, hôm nay tinh thần Mộ Thường Thanh rất tốt, cố ý gọi toàn bộ mọi người vào, ông ra suy nghĩ của mình, thể nghi ngờ, đây là an bài trước chuyện về sau, ông dơ tay vẫy vẫy, ý bảo Mộ Tình tiến lên, "Tình Nhi, mẹ con ngày nào cũng luôn cằn nhằn bên lỗ tai của cha, con và Nhậm Khải xảy ra chuyện gì?"
để Mộ Tình giải thích, Quý Minh Tuệ liền xen mồm, "Còn có thể xảy ra chuyện gì? Phụ nữ gả chồng như bát nước đổ , gả vào nhà chồng tốt, chịu ủy khuất gì gì đó cũng là điều bình thường thôi , lúc này cũng nháo đòi ly hôn, tôi là khuyên như thế nào cũng được."
Trong mắt Quý Minh Tuệ, lấy chồng theo chồng lấy chó theo chó, mà tên Nhậm Khải cũng phải vừa sống cùng nửa đời sau cũng lo chết đói , còn bất mãn cái gì? Lúc trước, bà cũng nghe theo lời mai mối của cha mẹ, cuộc sống mấy chục năm nay phải quá tốt rồi sao.
Lời bà giải thích khiến sắc mặt Mộ Tình rất khó xem, nắm chặt hai tay, đáy lòng dâng lên ý hận, đây mẹ của , nhưng chưa bao giờ hỏi có hạnh phúc hay , chỉ quan tâm thế lực sau lưng nhà chồng . Mộ Thường Thanh nhìn lúc, ông ngăn cản Quý Minh Tuệ tiếp tục , "Tình Nhi."
Mộ Tình ngẩng đầu, cắn môi, "Cha, con cùng Nhậm Khải, ly hôn." xong vì sợ Mộ Thường Thanh lo lắng vội vàng giải thích, "Người đừng lo lắng, có chuyện gì cả, ca ca , công ty phải chịu ảnh hưởng gì hết, con cũng xử lý tốt mọi chuyện rồi."
Hai tròng mắt tình của Mộ Tình liếc nhìn Mộ Diễn, lập tức tầm mắt trở nên lạnh rồi xoay đầu . Tầm mắt của nhìn là có ý gì? Mộ Thường Thanh thở dài, lại nhìn về phía Mộ Diễn, trong lòng có chút bùi ngùi.
Ông phải là lão già cổ hủ, đứa Mộ Diễn luôn giữ được trạng thái trầm ổn, thông minh nhưng lòng dạ quá hẹp, nên trước kia người xem thường hề ít, trong lúc Mộ Diễn và Tình Nhi nảy sinh tình cảm ông lại nhìn ra. Năm đó quả xí nghiệp vào bế tắc, nhưng là, ông phải vì nguyên nhân này mới gả con của mình cho người mà nó .
Lúc trước, Tình Nhi cực kì vui vẻ đáp ứng hôn với Nhậm Khải . Cho đến ngày hôm nay, suy nghĩ kĩ lại mới bình tĩnh hướng tới chuyện ly hôn, mà hề náo loạn khiến dư luận xôn xao, coi như đó là công lao to chuyện nhiều lớn rồi.
Chỉ là, khi nhìn bộ dáng tại của bọn họ, muốn trở lại như lúc trước e rằng rất khó, nhưng mà vô luận như thế nào, ông vẫn là cha của Tình Nhi, nay, việc duy nhất ông có thể làm đó là kéo lại khoảng cách giữa hai đứa.
Nghĩ tới đây, Mộ Thường Thanh bảo Quý Minh Tuệ và Mộ Tình ra ngoài, "Hai người ra ngoài trước , tôi cùng Mộ Diễn chuyện công ty chút."
Mộ Diễn tiện tay kéo cái ghế dài ngồi xuống, sắc mặt của vẫn bình tĩnh như mọi ngày, theo đến nơi này chưa từng mở miệng chuyện lần, đối với Mộ Thường Thanh trong lòng chiếm đa số là biết ơn, nhưng mà tại ông ấy lại muốn đặt ra cầu với , Mộ Diễn cảm thấy đau đầu.
"A Diễn, cha nhìn thấy Tình Nhi vẫn còn rất nhiều tình cảm với con, lúc trước thể để hai đứa đến với nhau đó là lỗi lầm lớn nhất của cha, cha nên làm tổn thương tình cảm trong lòng Tình Nhi, cũng nên gả nó cho Nhậm Khải. tại, chúng ta sống ở thời đại mới, cho dù tình cảm có chút bất hoà nhưng sống với nhau lâu năm hình thành thói quen tình cảm, cũng dẫn đến chuyện ly hôn như bây giờ."
"Con hiểu bây giờ bản thân cha muốn gì mà, e rằng cha còn sống được bao ngày, điều trước khi chết cha lo nhất là Tình Nhi. Ngoài mặt nó tỏ ra bình tĩnh nhưng sâu trong nội tâm của nó lại nhảy múa loạn lên, cha chỉ sợ sau này có ai vừa ý nó. Tình Nhi cho cha biết, con vẫn chưa có đối tượng, A Diễn, cầu này của cha có lẽ hơi quá đáng, nhưng mà sau khi cha trăm tuổi, con có thể chiếu cố nó tốt ?"
Mộ Thường Thanh lời khẩn thiết, sắc mặt Mộ Diễn hơi trầm, mím môi, lâu sau vẫn lên tiếng trả lời, trước mắt đột nhiên ra bóng dáng của Tử Ca , đôi mắt trừng trừng, dáng vẻ buồn bực đáng , thậm chí có lần vì thích nhìn dáng vẻ tức giận của mà cố ý trêu đùa chút.
Đợi được câu trả lời của Mộ Diễn, lại nhìn thấy khuôn mặt thất thần của , nhất thời Mộ Thường Thanh biết đứa này suy nghĩ cái gì, ông ho khan hai tiếng nhắc nhở Mộ Diễn.
Phục hồi tinh thần lại, Mộ Diễn thay ông dịch dịch góc chăn, đứng lên, thân thể cao lớn tạo áp lực lớn cho người đứng bên, tầm mắt của bình tĩnh vô cùng, "Cha, tập đoàn Mộ thị luôn là của Mộ Tình , nếu có ngày em ấy tìm ra người đàn ông tốt có thể gánh vác mọi chuyện, lúc đó con đem Mộ thị chuyển giao cho bọn họ. Đương nhiên, nếu họ cần hiệp trợ của con, con chối từ."
Cửa phòng bệnh đột nhiên mở ra, Mộ Tình đứng ở cửa, sắc mặt của trắng xanh, đôi đồng tử rưng rưng trừng mắt nhìn Mộ Diễn, ", ý của quá rang, có phải cần em, phải ?"
Còn chưa có xong, nước mắt chảy xuống, Mộ Tình xoay người rời , nước mắt giọt khuôn mặt trắng bệch, để ý người phía sau gọi như thế nào cứ thế mà , nhất thời Mộ Thường Thanh kích động, cả người ho mạnh lên, "Tình Nhi."
Nghe được tiếng ho khan của Mộ Thường Thanh, Mộ Tình dừng bước xoay người chạy vội tới, "Cha, người đừng kích động, con cùng ca ca. . . . . ."
cắn môi, nhìn về phía Mộ Diễn,người đàn ông lại rên lên tiếng, Mộ Thường Thanh ngẩng đầu nhìn về phía Mộ Diễn, ánh mắt của phức tạp vô cùng, đột nhiên thần sắc của Mộ Diễn chuyển lạnh. muốn bị người khác áp bức, nhưng mà tình trạng tại của Mộ Thường Thanh và những gì ông làm cho mình khiến nhẫn tâm cự tuyệt.
"Nhường chút, để chúng tôi kiểm tra."
ở giằng co, bác sĩ đẩy cửa chạy vào. Mộ Diễn xoay người ra ngoài, người vẫn mặc bộ tây trang màu tím, nổi bật lên thân hình cao ngất của .
Mộ Tình đứng ở phía sau, ngón tay kéo cổ tay áo Mộ Diễn, "Ca ca, cho dù chỉ là lừa gạt cha, cũng được sao?" còn chưa xong, nước mắt vội chảy xuống.
"Hơn nữa, ca ca thể tiếp nhận Tình Nhi sao? Mấy năm nay, trong lòng em
đều có ca ca, là Tình nhi còn tư cách để ca ca sao? Ca, cho em cơ hội cũng chính là cho mình cơ hội được sao? Nếu thể em, đến lúc đó em nhất định buông tay nắm lấy nữa.” Tiếng thâm tình, như khóc như tố cáo, bộ dáng của lúc này khiến người khác đành lòng.
Giờ phút này có điều Mộ Diễn có thể khẳng định đó là, tâm, hệ động, cảm giác này hết sức xa lạ.
“Ai là người nhà?” Cửa phòng bệnh mở ra bác sĩ liền hỏi, Mộ Diễn tiến lên trước bước.
“Là tôi, người bệnh có sao ?”
“ được kích thích ông ấy lần nữa, trị liệu còn tác dụng, ông ấy cũng thể chống được bao lâu rồi. tình gì cũng nên làm theo ý ông ấy , tận lực thỏa mãn ước nguyện cuối cùng của ông ấy.”
Lời của bác sĩ khác nào phán án tử cho Mộ Thường Thanh. Mộ Tình nghe xong che miệng khóc lên, Mộ Diễn trầm mặc lúc, đến gần phòng bệnh Mộ Thường Thanh ông suy yếu nằm ở giường, Quý Minh Tuệ đứng ở bên, ánh mắt sưng đỏ, chuyện vừa xảy ra dọa bà sợ gần chết.
“Cha, mẹ cùng Tình Nhi con chiếu cố họ tốt, chuyện ở công ty người cũng cần lo lắng.” đứng ở trước giường bệnh, trịnh trọng hứa hẹn. Đây là lời hứa cuối cùng có thể hứa, cũng là lời hứa có thể thực được.
“Cha chỉ hy vọng, hai người ở bên nhau mãi mãi, A Diễn, con là do tay cha nuôi lớn, cha cực kỳ hiểu con, nếu con có thể đáp ứng cầu của cha còn gì tốt hơn nữa, cha cũng có thể yên tâm.”
“Con đáp ứng.”
Thôi, coi như đáp ứng nguyện vọng cuối cùng của người sắp chết . Mộ Diễn hứa hẹn, mặt Mộ Tình lộ ra ý cười, , đáp ứng.
Khoảng mấy ngày đột nhiên trong lúc Mộ Diễn cảm thấy Mộ thị có gì thay đổi tất cả mọi người lại xì xào bàn tán, chân tướng, gần đây công ty có đại gì đáng để mọi người chú ý.
Xoay người tiến vào thang máy chuyện dụng, còn chưa đóng cửa Lữ Phương bưng chồng báo chạy vào, nghiêng mặt cười gian, cười khiến trong lòng Mộ Diễn dâng lên cảm giác sợ hãi.
“Mắt của cậu bị rút gân? tình gì?”
“Chậc chậc, định khi nào tổ chức, chuyện trọng đại như vậy mà báo với chúng ta?” Lữ Phương đem trong số tờ báo cầm trong tay đập về phía Mộ Diễn, ở trang đầu có hình của , sinh hoạt của nhà giàu.
Mộ Thường Thanh tiếp phóng viên phỏng vấn.
Người sáng lập tập đoàn Mộ thị, Đổng Trưởng Mộ Thường Thanh chính thức công khai thừa nhận, Mộ Diễn là con nuôi của ông, tuy là con nuôi nhưng ông cũng coi như đứa con ruột. tại Đổng Trưởng có đứa con dịu dàng ngoan ngoãn là Mộ Tình ly hôn với chồng trước, lúc này ông mới nhìn kỹ hai đứa con của ông là cặp trời sinh, mà theo những gì phóng viên biết, tại hai người có quan hệ gần gũi, đứng chung chỗ giống như hai em.
Đương nhiên, có quan hệ huyết thống có thể kết hôn, chỉ là tại hàng loạt ở Nam Bình mất ăn mất ngủ, dù sao tổng giám đốc Mộ thị tuổi trẻ tài cao là mẫu người lý tưởng hàng đầu của họ.
Phía dưới là bức ảnh đứng cùng Mộ Tình rất thân thiết cạnh chiếc xe sang trọng.
Ánh mắt Mộ Diễn cực kì trầm, việc này, có ai đến thông báo cho biết.
Ngẩng đầu liền nhìn thấy khuôn mặt tò mò chờ câu trả lời của Lữ Phương, Mộ Diễn lạnh lùng quăng cho ta cái liếc mắt, ném trả lại tờ báo cầm trong tay, “Có thời gian nên quan tâm chuyện chính , loại tin tức nào cần quan tâm.”
“Cái gì mới là chính ? Tôi cảm thấy chuyện này vô cùng quan trọng đấy.”
“Hạ Tử Ca tra được chưa?”
Thang máy kín mít, Mộ Diễn câu, hai người đồng thời ngớ ra. Lữ Phương chỉ nhướng mi nhìn , Mộ Diễn thu hồi tầm mắt, xiết chặt mày, giống như lâm vào bế tắc biết tiếp theo phải làm gì.
Chẳng lẽ, trong lòng , Hạ Tử Ca mới là chuyện chính ?
Tử Ca lật xem các tờ báo, đầu đề trang giải trí, gần đây tổng giám đốc tập đoàn Mộ thị có hấp dẫn cực cao, luôn mang theo vị hôn thê dự tiệc, Mộ Tình là em của Mộ Diễn được đưa tham dự các kiện trọng đại, cũng là đối tượng được săn đón nay.
báo, ảnh chụp hai người vây kín tờ báo, đáy mắt Tử Ca dâng lên cảm giác chua xót. nép vào ngực như chú chim khiến Tử Ca hết sức ghê tởm.
Rời tầm mắt, , khuôn mặt này, bộ dáng này tại sao lại độc ác đến như vậy?
Nắm chặt tờ báo trong tay giống như muốn nghiền nát nó, hai mắt nheo lại, đáy mắt dần dần thâm sâu.
qua hai tháng, thân thể Tử Ca phục hồi như cũ, cũng nghĩ náu mãi chỗ.
Last edited by a moderator: 15/10/14