1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Mạn Bộ Biên Giang Minh Nguyệt Hàn - Tử Mộc Dạng

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 20: Bờ sông, ánh trăng và .. bia

      Edit: bkhv

      Tờ mờ sáng hôm sau, vợ chồng nhà họ Phong và nhà họ Giang chuẩn bị lên chuyến bay số 15 du lịch châu Âu.

      7 giờ 30, con trai lớn của nhà họ Giang- Giang Hàn- lái xe chở 2 đôi vợ chồng sân bay Tân Bạch Vân, tuy là du lịch theo đoàn nhưng- so với dùng xe cơ quan đến sân bay- ngồi xe nhà vẫn thoải mái hơn.

      Trong xe, lần thứ n+1, bà Phong lại “khen Hàn chế Mạn”……

      “Ai, A Hàn là hiếu thảo, mấy đứa trẻ bây giờ hiếm có đứa nào chịu dậy sớm như nó, như Tiểu Mạn nhà tôi ấy, dặn phải theo tiễn chúng ta ra sân bay, kết quả sáng nay dùng xẻng cũng nạy nổi nó rời khỏi giường! Ai!”

      7 giờ 45, con của Phong gia- Phong Mạn Mạn, đột nhiên hắt xì cái, giật mình bừng tỉnh giữa mộng đẹp.

      Phong Mạn Mạn cầm di động lên xem thời gian, còn sớm, ngạch…… ngủ tiếp thôi!

      11 giờ, khi Giang Hàn trong cơn dầu sôi lửa bỏng ở công ty, Phong tiểu thư chỉ vừa rời giường, ách…… là bị tiếng chuông di động đánh thức.

      ” Alô……” Phong Mạn Mạn mơ mơ màng màng bắt máy.

      ” Mạn Mạn à, tối nay có họp lớp ở nhà hàng A lúc 5 giờ đó! Nhớ đến đấy!” Bên Mộng Toàn có vẻ hơi ồn.

      Phong Mạn Mạn nghĩ nghĩ… Họp? phải cuối tuần sau mới đến sao……

      “Ok, tui biết rồi.”

      ” Cứ vậy , tạm biệt.”

      ” Bye……”

      Phong Mạn Mạn vỗ vỗ 2 má, rời giường rửa mặt.

      Sau đó lại mở máy tính, login.

      [ bang hội] Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm: Chị Mạn Mạn sao giờ mới lên…… có việc gì đó chứ?

      [ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: việc gì~

      [ bang hội] Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm: Vậy.. từ sau lúc Tâm Tâm logout tối qua đến giờ vẫn chưa lên, cả qq cũng giải tán.

      [ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Có chuyện gì sao?

      [ bang hội] Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm: Tối qua, Đa Đa chém Tâm Tâm tỷ rớt hơn 20 cấp……

      [ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Cái gì?!

      Phong Mạn Mạn vội vàng xem thông tin bang hội, thấy Thu Nhật Vọng Hương Tâm chỉ còn cấp 63.

      [ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Khinh người quá đáng! Chúng ta có thù với cổ hay sao ấy? Hại ta rớt 10 cấp thôi , giờ còn chém cả Tâm Tâm!

      [ bang hội] Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm: bang chủ hỏi chị có tìm được chị ấy

      [ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Để thử xem

      Phong Mạn Mạn thấy Thu Nhật Vọng Hương Tâm online liền để lại tin nhắn.

      Mạn Bộ Mạn Mạn: Tâm, có chuyện nhớ mình nha. Điện thoại mình:13xxxxxxxxx.

      Phong Mạn Mạn trở lại màn hình game……

      thấy Bình Hải Tịch Mạn Mạn ngồi cạnh Bắc Phong Giang Thượng Hàn, mà “xoa đầu” .

      [ phụ cận] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Mình tìm chỗ an toàn ngồi để trang bị .

      Với cấp bậc của họ giờ chỉ có thể chém thỏ, mà đảo thỏ cũng phải chỗ an toàn, bởi chỗ này còn BOSS vua thỏ có thể tự động công kích (công kích khi người chơi đến gần).

      [ phụ cận] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Vậy em với .

      Cho nên, chúng ta có thể thấy cảnh nam pháp sư hùng hùng hổ hổ đốt thỏ, nữ dược sư theo sau tung ta tung tẩy nhặt đồ.

      [ phụ cận] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Mụi nấu ăn xíu nha……

      [ phụ cận] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Ừ, cứ treo acc đó nhận kinh nghiệm muội.

      Phong Mạn Mạn nấu món gì? biết nấu món quái gì chứ?! Từ từ! loay hoay trong bếp nấu mì, rất “khó” nấu đó! Mà còn biết nấu món thích của mình, mì ăn liền vị dầu vừng nữa cơ!

      Nấu rất nhanh, ăn cũng rất nhanh, dọn dẹp lại càng nhanh, chỉ cần quăng chén bát vào bồn, rửa tay, lại ngồi vào máy.

      [ phụ cận] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Tiểu Mạn, ta có việc xuống trước, muội login acc ta luôn mà đánh.

      Acc của Hàn đại thần? Hì hì, có nào đó thấy ngứa ngáy cả tay chân vì sốt ruột.

      [ phụ cận] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Nhưng là…… Acc của chắc có nhiều trang bị tốt lắm phải ?

      [ phụ cận] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Để công bình mụi cho huynh mật mã acc .

      Acc có gì đáng giá đâu, Giang Hàn ngốc!

      [ phụ cận] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: thành vấn đề!

      [ phụ cận] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Ta để lại tin nhắn qq, xuống trước đây, có việc nhắn qq cho ta.

      [ nêu lên] hội viên Bắc Phong Giang Thượng Hàn logout

      Phong Mạn Mạn login acc Giang Hàn, ừm, chỉ có 1 nhân vật (1 acc có tối đa 3 nhân vật)– Bắc Phong Giang Thượng Hàn.

      Xem trang bị nào, oa! Bộ trang bị Mộ Khả? Bộ này cả trong thương thành cũng bán, chỉ có thể đánh 8 BOSS cuối mới có, nhưng đánh xong BOSS cũng chưa chắc nhận được nha.

      Rốt cuộc bộ này bao nhiêu tiền ha?! Trước mắt chắc chưa ai có đủ bộ nhĩ? Thỉnh thoảng cũng có người bán 1 2 phần, nhưng cũng toàn treo giá rmb, chỉ cần “trộm” bộ này xong cũng lo thiếu học phí! Ha ha ha ha~ ách…… nghĩ linh tinh gì vầy nè!

      Phong Mạn Mạn lắc đầu, bình tĩnh lại…… Ngạch…… Tuy vẫn thèm dãi trang bị của Hàn đại thần…… Được rồi, bắt đầu luyện cấp thôi!

      Login xong, Phong Mạn Mạn lại sa vào luyện cấp, thời gian qua nhanh…… Sau nhiều cố gắng của , Bắc Phong Giang Thượng Hàn lên cấp 36, Bình Hải Tịch Mạn Mạn 35, ngạch, thăng cấp dễ dàng a!

      May mà còn nhớ buổi họp lớp, nếu lại bị Linh Như và Mộng Toàn cằn nhằn!

      Chìa khóa, di động, ví tiền, khăn tay, dù, mp4, chocolate…… ách, bvs, ok~ chuẩn bị xong, có thể xuất phát rồi!

      Lúc Phong Mạn Mạn đến nơi vừa đúng 5 giờ.

      Ai, năm tháng thoi đưa, mới đó mà lại qua 3 năm.

      Chỗ cửa vào, Mộng Toàn thấy Mạn Mạn, “Mạn Mạn! Chỗ này, chỗ này!”

      Bọn họ có hơn 20 người, bao trọn 1 phòng vip, Mạn Mạn hưng phấn làm người đầu tiên vào phòng, vì giành hát mà lập tức quăng túi xách chạy tới khu tiệc búp-phê.

      mang về đống đồ ăn, xếp thành nhiều tầng, tầng 1 có 10 ly trà sữa, tầng 2 có pizza, hotdog, mì xào, thịt bò xiên……

      Sau đó liền trốn vào góc phòng ăn, ăn, ăn……

      Mọi người có giành hát cũng có giành đồ ăn, thế nên chúng ta thường xuyên nghe được Mạn Mạn làu bàu, “Đây là của tui, muốn ăn tự mà lấy. Đây là của tui, kia cũng của tui, trà sữa của tui nốt!”

      Mộng Toàn hát tệ lắm nên thường thường lại bị đẩy lên hát.

      Mộng Toàn hát say sưa, Mạn Mạn ăn say sưa, các như quên hết những người khác.

      Chờ khi các ăn uống no nê, hội buôn dưa lê năm nay bắt đầu.

      ” Phong Mạn Mạn. Bạn với Giang Triệt thế nào rồi?”—bạn học A.

      ” Tui với Giang Triệt vốn có gì mà.” Mạn Mạn tiếp tục gặm đùi gà.

      ” Vậy Lí Phong có gặp bạn nữa ?”—bạn học B cười mập mờ nhìn Lí Phong ngồi cách đó xa.

      có đâu, Lí Phong gặp tui làm chi chớ?”– lại cắn gà.

      ” Ơ hay~ Phong Mạn Mạn, bạn thiệt chậm tiêu quá đó!”—bạn học C.

      Lúc Phong Mạn Mạn mở miệng định phản bác cửa mở, giọng Linh Như run run: “Xin lỗi, tui đến trễ.”

      ” Linh Như, ở đây.” Phong Mạn Mạn vẫy vẫy tay.

      Linh Như chậm rãi đến chỗ Phong Mạn Mạn, ôm chầm lấy khóc thút thít.

      ” Làm sao vậy?”

      ” Mạn Mạn……”

      ” Xảy ra chuyện gì? Đừng khóc mà.”

      Vì phòng rất ầm ĩ nên Phong Mạn Mạn nghe được Linh Như gì, kéo tay Linh Như, với Mộng Toàn ra ngoài lúc rồi ra khỏi phòng.

      Bên ngoài, trăng sáng, hàng cây trải dài theo bờ đê Châu Giang. Phong Mạn Mạn và Linh Như ngồi cạnh nhau bờ đá, gió sông phất mái tóc các . Khác hẳn với trong nhà hàng, nơi này yên tĩnh và khiến người ta thấy thư thái.

      ” Như à, xảy ra chuyện gì?”

      ” Mạn Mạn ơi, Hạo gặp người khác rồi!”

      ” Cái gì? Cậu hỏi lại ảnh chưa?”

      ” Trưa hôm mình với ba mẹ ăn ở ngoài thấy ảnh, ảnh ăn cơm cùng 1 lạ, mẹ ảnh ngồi cạnh đó.”

      ” Có hiểu lầm gì ? 2 người thường xuyên cãi nhau mà sau lại cũng làm hòa thôi mà?”

      ” Ô~ oa~ phải…… Lần này là rồi!! Mình…… mình…… Buổi chiều mình vẫn gọi cho ảnh, ấy…… cũng bắt máy…… Ô~ Mạn Mạn ơi! Ô~ oa~”

      ” Thôi thôi nào, đừng khóc, là ta tốt, đừng khóc.”

      Linh Như lôi mấy lon bia từ trong ba lô ra, “Mạn Mạn, vốn…… Ô~ mình định uống 1 mình, người ta ~ ô~ say cho quên đời đau khổ~ ô~ giờ mình phân cho cậu nửa! Uống! Uống nào! Chúng ta cụng ly!”

      Mạn Mạn định từ chối vì trước giờ biết uống, nhưng thấy Linh Như đau lòng như vậy, gì cũng an ủi được nên đành nghe lời để bạn mau bình tĩnh lại. Được rồi, cụng ly !

      Bia lạnh lạnh, đắng đắng, chảy hết vào bụng, cồn làm cả người các lâng lâng.

      Khi 2 người uống hết giọt dư thừa xong cũng là lúc Mộng Toàn xách túi của Mạn Mạn ra.

      ” 2 người đó, ngồi đây làm chi? A? Uống rượu rồi?”

      ” Mộng~ Toàn~ ha! Chúng ta uống rượu nào~” Phong Mạn Mạn đưa cho Mộng Toàn lon bia rỗng.

      Ai~ người muốn quên đời đau khổ say, người uống chung xỉn quên trời đất.

      ” Mộng Toàn, tui thất tình!” Linh Như ôm eo Mộng Toàn.

      ” Bà thất tình liền chuốc bia cho Mạn Mạn?”

      ” Tui…… lần này tui thất tình rồi! Ô~ Mộng Toàn~”

      ” Mộng Toàn, đêm nay tui qua ký túc xá bà ngủ, chứ giờ về có mà bị mẹ lải nhải.”

      ” Vậy bả làm sao giờ? Tui phải đón xe về nếu trễ chuyến cuối mất!”

      ” Ô~ oa~ Hạo cần tui nữa!”

      ” Nè~ tiểu thư, đêm nay tui với bà thức trắng cũng được nhưng Mạn Mạn sao đây? Ba mẹ bả du lịch rồi phải ?”

      Mộng Toàn lục kiếm di động của Mạn Mạn, thử tìm xem có ai thu lưu .

      Giang gia? Đúng rồi! Tìm Giang Triệt phải được rồi sao, hơn nữa cũng giúp Giang Triệt chế tạo cơ hội, sau đó…… Oa ha ha ha!

      Mộng Toàn gọi , “Alô, xin hỏi Giang Triệt có ở nhà ?”

      “Nó ở nhà.”

      Giang Triệt ơi là Giang Triệt! Sao trễ thế này còn chưa về nhà?

      ” Ách…… Xin hỏi là Giang…… Giang gì…… ách, Giang…… Giang Triệt sao?”

      ” Vâng, xin hỏi có việc gì sao?”

      ” Kia, có quen Mạn Mạn phải ? Tạm thời nó được tỉnh táo cho lắm…… chở nó về được ?”

      Giang Hàn kinh ngạc, có chuyện gì ngoài ý muốn chứ?

      “Được, cho tôi biết địa chỉ.”

      Mộng Toàn địa chỉ, lúc sau, Giang Hàn chạy vội đến.

      ” Ngạch…… Giang Triệt ạ?” Mộng Toàn giọng hỏi. Oa! Nếu chấm Giang Triệt tốt của Giang Triệt chính là xuất sắc rồi!

      ” Vâng, tiểu Mạn? Em đứng dậy được ?”

      ” A? Hàn?” Tiểu Mạn nào đó cười ngây ngô.

      lâu gọi như vậy! Trong trò chơi, chỉ gọi là Hàn đại thần, ngoài đời, lại gọi thẳng tên - Giang Hàn.

      lâu trước kia a! có chút nhớ mong gọi như vậy.

      “Kia, đây là túi Mạn Mạn, tụi em trước! Chào ~” Mộng Toàn xong lập tức kéo Linh Như chạy tới nhà ga.

      ” Đừng chạy nhanh như vậy! Tui chóng mặt!”

      ” Hết xe về bây giờ~ bà định ngủ ngoài đường à?”

      Giang Hàn nhàng cõng Mạn Mạn lưng, dưới ánh trăng, hai cái bóng hòa làm .

      Phong Mạn Mạn ôm lấy vai Giang Hàn, đột nhiên :” Hi…… Hàn.”

      Về lại nhà , Giang Hàn tìm chìa khóa trong túi Mạn Mạn, kết quả, đụng đến 1 gói to……… ách…… 1 gói……bvs.

      Mà lúc này, Phong Mạn Mạn vẫn ngơ ngác cười ngây ngô, thỉnh thoảng lại : “Hi…… Hàn.”

      Chúc ngủ ngon, tiểu ma men.

    2. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 21: đêm nổi tiếng

      Edit: bkhv

      Mới sáng sớm kênh thế giới dày đặc chữ……

      [ loa] Ta Là Thương Nhân: Nho Nhã Lễ Độ là ai a? Có ai nghe qua tên này chưa a? ở bang hội nào?

      [ loa] Hoa Khai Hoa Lạc: Thương nhân ca~ lại có chuyện gì? Lần này là ai vậy?

      [ loa] Ta Là Thương Nhân: Ta đầu bảng! Ta sốc!!

      diễn đàn có bảng tài sản 3 người đứng đầu các server. Lúc trước thường xuyên là Ta Là Thương Nhân, Thiên Hạ Vô Song, Thu Sắc Tòng Tây Lai thay phiên, đến nay lại thành Nho Nhã Lễ Độ, Ta Là Thương Nhân, Thiên Hạ Vô Song, hơn nữa, Nho Nhã Lễ Độ mới chỉ là thương nhân cấp 40 mà thôi.

      [ loa] Hoa Khai Hoa Lạc: Nho Nhã Lễ Độ em chưa nghe qua, là acc ai vậy?

      [ loa] Mộng Sa: Thương nhân, lần trước bán Tà mộng tạp còn ?

      [ loa] Ta Là Thương Nhân: Còn~ đến thương nhân lễ vật , bày quầy.

      [ loa] Manh Manh Manh Thiếu Nữ: Thương nhân ca~ hôm qua em luyện acc phụ hình như có thấy Nho Nhã Lễ Độ ở chỗ npc người học việc đó.

      [ loa] Ta Là Thương Nhân: Nho Nhã Lễ Độ ra đây chút, Nho Nhã Lễ Độ ra đây chút, cậu kêu cậu về ăn cơm!

      Ta Là Thương Nhân xoát loa lâu vẫn thấy người kia gì.

      [ loa] Hoa Khai Hoa Lạc: Thương nhân ca, hay hệ thống bị lỗi số liệu bị rối loạn mà thôi?

      [ loa] Nhất Mộc Bất Thủy: Đúng vậy, thương nhân ca, với phong cách cần tiền cần mạng của đầu bảng tài sản đổi người được.

      ……

      ……

      Phong Mạn Mạn giữ thói quen cũ, đúng 11 điểm mới rời giường, ngạch…… Ai đó hoàn toàn biết hôm qua mình say xỉn xong lại thế nào, cho nên cũng để ý là Linh Như hay Mộng Toàn chở về nhà.

      Cả người ngứa ngáy, phải tắm thôi! Tuy đứa trẻ lười biếng nhưng dù sao vẫn rất sạch dọn dẹp ngăn nắp, trừ dọn phòng.

      Phong Mạn Mạn ngồi vào máy, lại theo thói quen, mở qq, vào trò chơi.

      Bình Hải Tịch Mạn Mạn login tại đảo thỏ, còn chưa nhúc nhích gì bị BOSS tiêu diệt, ra vua thỏ cũng lợi hại đến mức giết trong chớp mắt, chỉ là ai đó phản ứng hơi lề mề, thao tác chậm chạp trúng mọi công kích nên gục mà thôi. Vua thỏ cũng bình thường thôi! tin? Xem này……

      vị thương nhân đáng , tay phải cầm búa to, tay trái vác túi, từ tốn chém BOSS, thỉnh thoảng uống thuốc hồi máu.

      lúc sau, vua thỏ ngã xuống đất, biến mất, để lại đống cà rốt 7 màu.

      Cà rốt 7 màu chuyên dùng bắt thỏ, nếu bắt giữ thành công, thỏ thành sủng vật của bạn. Tuy sủng vật chỉ để làm kiểng, tham gia chiến đấu nhưng vẫn có rất nhiều nữ sinh ưa thích, dù sao, hệ thống sủng vật của hệ thống cũng rất đáng - đây cũng là lý do khiến nhiều người chơi nữ chơi mộng cảnh.

      Vị thương nhân đáng kia dùng đá hồi sinh cứu sống Bình Hải Tịch Mạn Mạn.

      [ phụ cận] Bình Hải Tịch Mạn Mạn:thz~ để tôi trả tiền lại cho bạn

      Phong Mạn Mạn biết, đá hồi sinh cũng rẻ, dù sao, loại đá này chỉ thuật sư cấp 60 trở lên mới vào Thành trì phép thuật mua được, hơn nữa, tuy thuật sư rất mạnh, nhưng cũng nhiều người chơi bởi rất khó thăng cấp. Hầu hết người chơi chọn là thương nhân, vì vừa có thể đánh vừa có thể kiếm tiền, tỷ như vị thương nhân đáng này vậy……

      [ phụ cận] Nho Nhã Lễ Độ: Trời, em mà biết mẹ sao?

      [ phụ cận] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Mẹ bạn là ai?

      [ phụ cận] Nho Nhã Lễ Độ: Vậy… em biết sao?

      [ phụ cận] Bình Hải Tịch Mạn Mạn:………………………… Tôi biết bạn, càng biết mẹ bạn.

      [ phụ cận] Nho Nhã Lễ Độ: Sáng nay em lên?

      [ phụ cận] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: a

      [ phụ cận] Nho Nhã Lễ Độ: Khó trách, em cấp mấy? Có trong đội ?

      [ phụ cận] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: 35 cấp, còn bạn?

      [ phụ cận] Nho Nhã Lễ Độ: Vừa vặn, 42, mời em vào đội nhé, chúng ta đâu đánh quái? mới chơi nên biết chỗ.

      [ phụ cận] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Huyễn Đô , chỗ này kinh nghiệm nhiều.

      [ phụ cận] Nho Nhã Lễ Độ: ok

      Bình Hải Tịch Mạn Mạn và Nho Nhã Lễ Độ cùng đến Huyễn Đô, mà ra , chỉ Nho Nhã Lễ Độ chọn mà thôi.

      Ở Huyễn Đô, Ta Là Thương Nhân nhặt đồ rơi……

      [ phụ cận] Ta Là Thương Nhân: là Hàn đại thần hả?

      Kỳ quái, tuy cho Giang Hàn biết mật mã nhưng với tính hẳn dùng acc làm chuyện bậy bạ gì a.

      [ phụ cận] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: phải mà.

      [ phụ cận] Ta Là Thương Nhân: Hàn phu nhân, phải hỏi a, tôi hỏi người bên cạnh kìa?

      [ phụ cận] Nho Nhã Lễ Độ: Hàn đại thần là ai? Ta phải

      [ phụ cận] Ta Là Thương Nhân: phải acc phụ của ai sao?

      [ phụ cận] Nho Nhã Lễ Độ: Hôm qua ta mới bắt đầu chơi, coi như acc chính .

      [ phụ cận] Ta Là Thương Nhân: mới chơi, cho nên, có tiền, đúng ? Vậy chắc bảng tài sản chắc bị lỗi thôi.

      [ phụ cận] Nho Nhã Lễ Độ: đúng, ta có tiền, ta bán hết tài sản ở Mộng Cảnh, sau đó lại sang Mộng Cảnh: Tạm biệt chơi.

      [ phụ cận] Ta Là Thương Nhân:……

      [ phụ cận] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Vậy bạn cũng từ Mộng Cảnh đến nha? Thực trùng hợp, bất quá, mình cũng chơi ở đó mấy năm rồi.

      [ phụ cận] Nho Nhã Lễ Độ: Em ở server nào? Trước kia ở Quảng Châu.

      [ phụ cận] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Oa~ trước kia mình cũng ở đó!!!

      [ phụ cận] Nho Nhã Lễ Độ: Thực khéo, vậy thêm em làm bạn tốt nhé, về sau mình cùng luyện cấp!

      [ phụ cận] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Được a~

      [ loa] Ta Là Thương Nhân: Nho Nhã Lễ Độ thành người giàu, Ta Là Thương Nhân ôm cây khóc.

      [ loa] Ta Là Thương Nhân: Hơn nhau 7 vạn làm sao đua, như thế thảm sầu tìm ai khóc

      [ loa] Ta Là Thương Nhân: Bây giờ người ta ở Huyễn Đô, còn dỗ bà Hàn quải gánh chạy.

      [ loa] Ta Là Thương Nhân: Nếu làm người giàu cũng được, thôi tìm người luyện trùng sinh.

      Ta Là Thương Nhân xoát hơi đầy cả màn hình, hơn nữa nội dung còn rất hấp dẫn.

      [ loa] Hoa Khai Hoa Lạc: Thương nhân ca, hôm nay lại sốc tập 2 rồi sao? Mau tìm em nào cấp 99 ở rể thôi.

      [ loa] Nhất Quả Trang Đường: Nho Nhã Lễ Độ là ai? Dám giành phu nhân của đại thần chúng ta?

      [ loa] Hoa Khai Hoa Lạc: Đường em em chưa biết sao, bây giờ Nho Nhã Lễ Độ là người giàu nhất server rồi.

      [ loa] Nhất Quả Trang Đường: Giàu nhất lại thế nào! Phu nhân đại thần, chị đừng ham của bỏ người nha? Em khinh bỉ chị ác~

      Phong Mạn Mạn lời oán trời cao……, bởi vì có loa, thể lên tiếng, cái gì hám của chứ, làm sao bỏ Giang Hàn của được.

      Giang Hàn của , Giang Hàn của …… Giang Hàn khi nào thành của rồi? Phong Mạn Mạn bị suy nghĩ của mình dọa rồi.

      [ loa] Thiên Hạ Thái Bình: Nho Nhã Lễ Độ, Thiên Hạ chân thành mời vào bang hội!

      [ loa] Mộng Luyến: Thiên Hạ cũng người nào tốt, khuyên đừng vào.

      [ loa] Thiên Hạ Thái Bình: Mộng Luyến, mày có ý gì!

      ……

      ……

      [ đội ngũ] Nho Nhã Lễ Độ: Chúng ta tiếp tục luyện , qq con số bao nhiêu? Về sau ta có lên tìm con cùng luyện.

      [ đội ngũ] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: ok, xxxxxxxxx.

      [ đội ngũ] Nho Nhã Lễ Độ: Thêm máu, theo sát , quái này tự công kích.

      Quái ở Huyễn Đô đánh rất đau, Bình Hải Tịch Mạn Mạn chết n lần, tuy kinh nghiệm ở đây ít nhưng dù sao chết nhiều cũng rất bực mình.

      Ai~ với Giang Hàn vẫn yên tâm hơn, cho dù có nữa, Giang Hàn vẫn bảo vệ để chết lần nào.

      Ngạch~ như thế nào luôn nghĩ đến Giang Hàn đâu! đáng buồn! Đúng rồi, Giang Hàn hôm nay như thế nào còn có thượng, Phong Mạn Mạn lại mở ra bạn tốt liệt biểu, Bắc Phong Giang Thượng Hàn vẫn là ở tuyến.

      Bình Hải Tịch Mạn Mạn cùng Nho Nhã Lễ Độ luyện cái buổi chiều, cùng Nho Nhã Lễ Độ đùa xác thực có điểm cố hết sức, độ cao tập trung tinh thần, Phong Mạn Mạn ánh mắt đều đau, có biện pháp, trước kia luyện cấp rất ỷ lại giang rét lạnh.

      [ phụ cận] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Mình mệt rồi, xuống trước nhé.

      [ phụ cận] Nho Nhã Lễ Độ: Ừ, cũng có việc phải đây.

      [ phụ cận] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Ừ, bye bye

      [ phụ cận] Nho Nhã Lễ Độ: Chờ chút, con thỏ này cho em, coi như là quà gặp mặt.

      [ phụ cận] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: A? Cám ơn~

      Con thỏ đáng , Phong Mạn Mạn cũng thích sủng vật như các nữ sinh khác.

      [ phụ cận] Nho Nhã Lễ Độ: Em có chồng rồi? Là Hàn đại thần gì đó?

      [ phụ cận] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Ừ……

      [ phụ cận] Nho Nhã Lễ Độ: sao, vẫn theo đuổi em!

      [ phụ cận] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Cái gì?!

      [ phụ cận] Nho Nhã Lễ Độ: Vậy xuống trước nhé, bye bye em~

      Nho Nhã Lễ Độ làm tư thế hôn gió, ngạch…… Bình Hải Tịch Mạn Mạn hoá đá.

    3. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 22: Đêm dài vắng người khói bốc lên

      Edit: bkhv

      Phong Mạn Mạn đóng cửa sổ trò chơi, dụi mắt định viết văn nhưng lại thấy mệt mỏi, nhớ tới lời Mộng Toàn lúc trước là gần đây có bộ phim rất hay, biết phim tên gì nhĩ?

      Phong Mạn Mạn nghĩ mãi vẫn nhớ ra, lại thấy qq báo– mộng ảo xoay tròn ngựa gỗ login.

      Mạn Bộ Mạn Mạn: Mộng Toàn~ bà tên bộ phim công chiếu vào tháng tư là gì đó?

      Mộng ảo xoay tròn ngựa gỗ: Hội trưởng đại nhân là nữ hầu, đúng rồi, Băng rất đẹp trai đó~

      Phong Mạn Mạn ngẩn ngơ, đó là tên nam chính sao? cũng thấy nên chẳng biết đọc tên đó thế nào, là “Băng” 冰 hay là “Thủy” 水? Choáng……

      Mạn Bộ Mạn Mạn: Được rồi, tui chán đây, mình cùng xem .

      Mộng ảo xoay tròn ngựa gỗ: Đúng rồi, Mạn Mạn~ thảm ~ Như chịu .

      Mạn Bộ Mạn Mạn: Như ở chỗ bà hả?

      Mộng ảo xoay tròn ngựa gỗ: Đúng vậy, bả chuyện vui vẻ với bạn cùng phòng tui, còn than gặp nhau hận trễ nữa cơ đấy! Mấy bả kệ xác tui…… Tui đáng thương mà~

      Mạn Bộ Mạn Mạn: Ha ha, đứa trẻ đáng thương mà, đúng rồi, Linh Như có khỏe ? Bả với Quan Hạo thế nào rồi?

      Mộng ảo xoay tròn ngựa gỗ: Ai~ bữa đó bả khóc suốt đêm, hôm sau lại chả nhắc Quan Hạo chữ, chỉ lo chơi bời với bà bạn cùng phòng tui, hơn nữa còn giả bộ như chẳng có chuyện gì xảy ra.

      Mạn Bộ Mạn Mạn: Như cứ vậy thôi~ con bé ngốc nghếch……

      Mộng ảo xoay tròn ngựa gỗ: Tui thảm~ lại phải kiếm cơm lo cho hai bà đại tiểu thư kia~ tui đáng thương mà~

      Mạn Bộ Mạn Mạn: Vậy sao phản kháng? giống tác phong của bà nha?

      Mộng ảo xoay tròn ngựa gỗ: Bà nghĩ tui muốn sao…… trận Brazil đấu Hà Lan tui cá thua mất~ Brazil coi thế mà bại~ bực mình~ với bà nữa, tui xuống nấu cơm đây.

      Mạn Bộ Mạn Mạn: Hắc hắc~ ra người đáng thương tất có chỗ đáng hận…Ha ha ha ha~

      Mộng ảo xoay tròn ngựa gỗ: Khinh bỉ bà! Hừ~

      Phong Mạn Mạn đóng khung chat với Mộng Toàn, login acc mới tạo lúc trước- thương nhân cấp 18- bày quầy bán đá hồi sinh, 2000 viên này chính là phần sính lễ mà ai đó đưa.

      Đặt giá xong, mọi việc ok, thu màn hình game, Phong Mạn Mạn mở web xem phim, ừm~ đúng hơn là xem người đẹp.

      Bộ phim này cũng khá hay, ít nhất nam chính có vẻ đẹp trai, nếu bạn Phong nhà ta xem liền tù tì hơn mười tập mà vẫn hai mắt sáng rỡ ngắm người ta chớp.

      Linh…… Linh…… Điện thoại vang lên.

      ” Alô~”

      ” Bé Mạn à, con ở nhà vẫn ok chứ?”

      ” Vâng, đến bây giờ vẫn sao cả, bên ba mẹ có vui ?”

      tệ a, giờ chúng ta ở Đức cơ đấy, hướng dẫn viên chênh lệch đến 7 giờ, giờ ở nhà chắc gần 9 giờ hả?”

      ” Đúng ạ, 9 giờ rồi, ba mẹ nhớ mang quà về cho con nha.”

      ” Con ở nhà cẩn thận chút đó, ba con có chuyện muốn nè……”

      ” Dạ~” Phong Mạn Mạn vừa “thèm dãi” thác tóc của Lý Băng phim vừa ậm ừ trong điện thoại……

      ” Bé Mạn hả con~ ở nhà 1 mình cẩn thận chút, tối ngủ nhớ khóa cửa, đóng cả cửa sổ, khóa bình ga, nhớ tắt cả bếp điện, đừng quên sạc pin cho di động, còn nữa, ở nhà nhớ chú ý an toàn, có ra ngoài cũng đừng quá khuya……”

      ” Ba…… Ba biết điện thoại đường dài rất tốn tiền sao? Con lớn rồi, con biết mà~”

      ” Vậy con ở nhà 1 mình nhớ cẩn thận đó!”

      “ok~ok~ ba mẹ cứ chơi vui vẻ~ cứ như vậy~ chào ba.”

      ” Tạm biệt~”

      Hô~ rốt cục ngăn lại “ kim cương kinh” của lão ba, Phong Mạn Mạn tiếp tục thèm dãi thác tóc của diễn viên thôi.

      Nhìn đồng hồ, hơn 9 giờ, Phong Mạn Mạn thấy bụng cồn cào mới nhớ ra mình còn chưa ăn bữa tối!

      May mà lầu dưới có cửa hàng mở cửa 24/24, Phong Mạn Mạn cầm theo di động, ví tiền và chìa khóa rồi cứ mặc áo ngủ xuống tìm đồ ăn.

      Đến lầu 3, thấy tầng 5 nhà đối diện (của Giang gia) còn chưa bật đèn, hiển nhiên, Giang Hàn cũng chưa về nhà, Phong Mạn Mạn chợt thấy buồn buồn, ai~ cuộc sống về đêm của cũng thực muôn màu muôn vẻ a! Chẳng như , suốt ngày ru rú góc nhà!

      Phong Mạn Mạn mua 1 ly trà sữa, 1 vỉ trứng cá, 1 hộp cơm trắng. Vừa vừa cắn trứng ăn, lên đến lầu 2 thấy cụ già ở lầu dưới nhà run run lên cầu thang.

      ” Bác Lục ơi, sao bác về trễ thế ạ?” Phong Mạn Mạn vừa vừa chạy nhanh đến đỡ tay ông cụ.

      ” Mạn Mạn hả con~ khụ khụ~ bác bị sốt nên ra ngoài mua thuốc về uống.” Lục bá bá thở hồng hộc .

      ” Gần đây trời trở lạnh, bác phải chú ý sức khỏe nha, có chuyện gì bác cứ gọi đến nhà con.” Phong Mạn Mạn .

      Ông Lục cười cười, “Nếu thằng cháu nhà bác cũng ngoan như con là tốt rồi, tiếc là bác có phúc đó.”

      Ông Lục có đứa con trai ăn học chẳng tới nơi tới chốn, phạm tội bị phạt 10 năm tù, con dâu lại tái hôn, ra nước ngoài sống, đứa cháu lúc trước còn ngoan, bây giờ lớn rồi lại giở chứng, vừa tốt nghiệp cấp 2 bụi làm xã hội đen thường xuyên về nhà, để mặc người ông hơn 80 ở 1 mình.

      Hai người 1 hỏi 1 đáp cùng đến tầng 5.

      ” Bác Lục ơi, bác ở 1 mình phải cẩn thận, có gì nhớ gọi cho con nha bác.” Phong Mạn Mạn vẫy tay chào ông cụ.

      ” Ừ.” Ông Lục mở cửa vào nhà.

      Phong Mạn Mạn về nhà, lại ngồi vào máy, mở trò chơi lên xem bán được bao nhiêu viện đá rồi.

      Oa…… Ai mua tới 200 viên đá vậy?

      Phong Mạn Mạn xem lại “sổ tay”……

      [ nêu lên] Nho Nhã Lễ Độ mua 200 đá hồi sinh mầu nhiệm, bạn nhận được 1,000,000 đồng

      Oa! Oa! Oa! 10 triệu, ra thành người có tiền chính là thế này đây, ra đá hồi sinh đắt hàng như vậy, hì hì…… dùng 10 triệu này mua đá hồi sinh giá thấp từ acc của Giang Hàn, sau đó lại bán giá cao…… Oa ha ha ha~

      Ngạch…… đến lúc này Phong Mạn Mạn mới sực nhớ, Nho Nhã Lễ Độ, phải người thương nhân mới gặp lúc chiều sao?

      Mua lúc 200 viên đá hồi sinh, quả là người giàu a!

      Phong Mạn Mạn logout chuẩn bị tắm rửa ngủ, cuối tuần sau khai giảng rồi, các môn đều được xếp lịch vào buổi sáng, hầu như là sáng sớm hết, thảm a! phải tập dậy sớm thôi.

      Khi Phong Mạn Mạn bắt đầu tiến vào giấc ngủ chàng Giang Hàn đáng thương mới từ công ty về nhà.

      Giang Hàn dụi dụi đôi mắt mỏi mệt, nhìn sang cửa sổ đối diện, vừa vặn thấy phòng Phong Mạn Mạn tắt đèn.

      ngồi vào máy tính, login, luyện cấp……

      Gần 12 giờ đêm, kênh bang hội đột nhiên ồn ào hẳn lên.

      [ bang hội] Tân Mĩ Nhân Như Ngọc: Bé Thảo ơi, mai mình kết hôn rồi trùng sinh !

      [ bang hội] Thu Sắc Tòng Tây Lai: Ngọc Ngọc à, sao cưới ? haizzz~

      [ bang hội] Tân Mĩ Nhân Như Ngọc: 99 rồi tìm vợ …… Em cũng 99 rồi, đừng lãng phí!

      [ bang hội] Thu Sắc Tòng Tây Lai: Ngọc Ngọc~

      [ bang hội] Tân Mĩ Nhân Như Ngọc: Phiền chết mà! Ông đây là nam! Biết !?! Đừng mãi quấn quít ông!

      [ bang hội] Thu Sắc Tòng Tây Lai: A a a a a a a a~ em có từ chối cũng đừng nhận bừa mình là les a!!!!

      [ bang hội] Tân Mĩ Nhân Như Ngọc: MK tin hay tùy.

      [ bang hội] Tân Mĩ Nhân Như Ngọc: Thảo à! Mình kết hôn chỉ vì trùng sinh thôi mà, trùng sinh xong ly hôn liền, em vì mang mà… MK cũng mất kinh nghiệm, coi như trả ơn em!

      [ bang hội] Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm:……………… Ngọc…… ra…… bạn là nam?!

      [ bang hội] Tân Mĩ Nhân Như Ngọc: Đúng! Về sau mình coi nhau như em! Em ngại chứ?

      [ bang hội] Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm: …… Nhưng mà……

      [ bang hội] Tân Mĩ Nhân Như Ngọc: Được! Mình cưới liền , ông đây muốn trùng sinh, đợi kịp!!!

      [ bang hội] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Ha ha, chúc mừng 2 người a……

      [ bang hội] Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm: Hàn đại thần, lên rồi? Hình như hôm nay Mạn Mạn chờ cả ngày đó.

      [ bang hội] Thu Sắc Tòng Tây Lai: DM! MK! Mối tình đầu của ta lại là les!!!

      [ nêu lên] hội viên Thu Sắc Tòng Tây Lai logout.

      [ bang hội] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: cậu chàng bị sốc, đến mai lại bình thường thôi, cũng logout đây, mọi người ngủ ngon.

      Giang Hàn tắt máy tính rồi cũng tiến vào mộng đẹp……

      Giang Hàn mệt mỏi nghĩ ngủ thẳng đến sáng nhưng là……

      bị tiếng còi xe cứu hỏa đánh thức, vừa nhìn ra cửa sổ lại thấy tầng 5 nhà đối diện có khói đặc bay ra, hơn nữa còn có ánh lửa bập bùng.

      Bé Mạn!! Giang Hàn vội cầm di động và chìa khóa chạy vội xuống lầu.

      Chỉ thấy mọi người trong tòa nhà đều vội vàng chạy trốn, đội cứu hỏa bắt thang phun nước vào lầu 5, 3 lính cứu hỏa xong vào trong, Giang Hàn Phong Mạn Mạn trong đám đông nhưng thấy.

      Oanh…… Oanh…… Tầng 5 nổ mạnh 2 lần liên tiếp, khắp nơi tràn ngập mùi khói.

      “Oành oành” Hai tiếng này dọa khóc Mạn Mạn.

      Phong Mạn Mạn ngủ phát bị ngộp thở, vừa nhìn quanh thấy khói dày đặc trong phòng nên quýnh cả tay chân.

      vội vàng xuống giường nhưng “oành”……”oành”…… 2 tiếng, cả phòng rung chuyển, Phong Mạn Mạn ngồi bệt xuống ôm đầu khóc, xung quanh toàn mùi khét! nhận ra là ga bị rò! Nếu bình ga nổ, chết, chết……

      Đột nhiên, di động vang lên.

      Phong Mạn Mạn vội cầm lấy, chẳng biết là ai gọi bật khóc trong điện thoại……

      ” Ô ô ô ô ô ô~”

      ” Bé Mạn em còn trong nhà ?” Giang Hàn vội vàng hỏi.

      ” Ô ô ô ô ô~ em~ cứu em…… Khụ khụ…….” Khói dày đặc khiến Mạn Mạn thấy nghẹt thở.

      Di động hết pin…… Còn chưa hết câu tắt máy.

      Giang Hàn vội la to, “Lầu 6 còn có người! Có ai giúp với.” xong vội vàng muốn chạy vào trong nhưng bị lính cứu hỏa ngăn lại.

      Vì lửa càng lúc càng lớn nên thể dùng thang theo leo vào, cho nên lại thêm 2 lính cứu hỏa chạy lên cứu người.

      Mấy phút sau……

      Phong Mạn Mạn được 1 người lính cứu hỏa bế ra, lúc này, Giang Hàn mới bình tĩnh lại chút.

      ” Khụ khụ khụ khụ khụ khụ khụ……” Phong Mạn Mạn ho khan.

      Giang Hàn ôm Phong Mạn Mạn ngồi cạnh xe cứu thương, vuốt vuốt lưng an ủi .

      việc gì, sao, em vẫn an toàn.” Giang Hàn thầm bên tai .

      Lúc này, vẫn còn run rẩy, nghĩ mà sợ.

      Nhân viên y tế giúp Phong Mạn Mạn kiểm tra sức khỏe tổng quát, “Hít phải nhiều khói đặc, nghỉ ngơi vài ngày là được, em còn thấy có chỗ nào thoải mái ?”

      Phong Mạn Mạn lắc đầu, ánh mắt vẫn là đờ đẫn.

      “Nếu còn chỗ nào khỏe nhớ đến bệnh viện khám nhé.”

      Sau 1 giờ dập lửa, đám cháy bị dập tắt. Nhân viên phòng cháy chữa cháy điều tra sơ bộ nguyên nhân đám cháy, ra tầng 5 có hộ gia đình đun thuốc quên tắt bếp, lửa lan sang giẻ lau rồi cháy cả phòng bếp, sau đó lại lan đến lò thuốc gây nổ.

      Hộ gia đình kia chính là nhà cụ già sống 1 mình- ông Lục.

      Đám cháy lần này có 7 người vì hít phải khói đặc mà ngộp thở, 1 người lính cứu hỏa bị bỏng, ngoài ra ông Lục ở lầu 5 vì vụ nổ mà tử vong tại chỗ.

      Trừ tòa nhà bị chạy còn lại, những nhà khác vì phát kịp thời nên có thiệt hại.

      Giang Hàn ôm bé bị dọa ngốc mang về nhà, tuy đêm nay xảy ra chuyện đáng tiếc nhưng hy vọng mọi người vẫn ngủ ngon.

    4. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 23: đêm nhiều bất ngờ

      Edit: bkhv

      2 giờ sáng ở Giang gia.

      Sau khi Phong Mạn Mạn bị Giang Hàn ôm về nhà xong vẫn ngơ ngác ngồi giường Giang Hàn.

      “Lau mặt nào.” Giang Hàn đưa cho 1 chiếc khăn ướt, rồi “Giờ em chưa về nhà được đâu, đêm nay cứ ngủ lại đây, sao hết, lại đây, nằm xuống nào.” Vừa vừa đỡ Mạn Mạn nằm xuống.

      Phong Mạn Mạn ngoan ngoãn nằm nhưng vẫn ngủ mà nhìn đăm đăm lên trần nhà.

      “Sao? Em sao vậy?” Giang Hàn hỏi .

      Phong Mạn Mạn lắc đầu, nhắm mắt lại.

      Giang Hàn ôm cái gối nắm màu đen cạnh rồi lấy 1 tấm chăn mỏng từ tủ quần áo ra.

      Khi ôm gối chăn định ra khỏi phòng Phong Mạn Mạn ngồi bật dậy.

      …… đâu đó?” hơi cao giọng hỏi.

      Giang Hàn quay lại, “Em cứ ngủ ở đây , qua phòng thằng Triệt.”

      …… có thể ở đây với em ?” cần người ở bên cạnh để biết chắc mình được che chở bảo vệ.

      Giang Hàn hơi giật mình nhưng lại mỉm cười ngay, đến bên giường, xoa tóc .

      “Sao? Ở đây với em làm gì nào?” Giang Hàn rất đứng đắn hỏi rồi ngồi xuống giường.

      Lúc này, tuy đầu vẫn còn mơ mơ hồ hồ nhưng Phong Mạn Mạn lại đỏ mặt, 2 má trắng bệch do sợ hãi vì đám cháy lúc nãy cũng hơi ửng hồng.

      phải mà, là……là…… a…… mình chuyện phiếm được ?” Mạn Mạn lắp bắp hỏi.

      Giang Hàn cười khẽ, “Em mệt lắm rồi, để lúc khác chuyện cũng được, giờ ngủ .”

      “Nhưng mà ……”

      đọc sách ngay bên kia, ok ?” Giang Hàn chỉ chỉ bàn học.

      “Ok……”

      “Vậy ngoan ngoãn ngủ nào.” Giang Hàn lại xoa đầu , sau đó ngồi vào bàn học.

      Phong Mạn Mạn nhìn bóng , dần chìm vào mộng đẹp, đêm nay bị dọa chết khiếp.

      Kỳ , chỉ riêng mệt mỏi mà cũng vậy.

      Từ chiều hôm qua tới giờ, Giang Hàn tăng ca ở công ty 2 ngày liền, rốt cục hoàn thành hết nhiệm vụ, định về nhà nghỉ ngơi lấy sức ai ngờ lại xảy ra chuyện như vậy.

      tìm trong tủ quyển sách mà mình thích, chợt nhận ra rất lâu yên tĩnh đọc sách rồi. Sách trong tủ đều là trước khi ra nước ngoài mẹ giúp giữ gìn, chính bà bảo mua tủ kiếng chuyên để xếp sách.

      A? Sách ở tầng dưới cùng đều là những quyển rất cũ…

      Giang Hàn ngồi xuống nhìn cho kỹ, ra là sổ nhật ký.

      Giang Hàn có thói quen viết nhật ký, tính đến giờ, viết đến 7 quyển.

      Mở quyển cũ kỹ nhất, những dòng chữ cong cong quẹo quẹo đập vào mắt .

      Đọc lướt qua gần nửa quyển, có ít nội dung khiến nhớ lại lúc trước.

      Nhật ký “bé Giang” lúc 4 tuổi……

      Ngày 7/ tháng 6, biển rộng ơi là rộng.

      Hôm nay, em Mạn lại sang nhà mình chơi.( Chú thích: Chữ “Mạn” được viền đậm đủ thấy bé Giang rất nghiêm túc gò từng nét, bởi thế nên chỉ riêng chữ Mạn chiếm gần nửa dòng)

      Em trai mình dọa ấy khóc.( Chú thích: Tha thứ bạn lúc 4 tuổi còn phân biệt được ấy- em ấy)

      Mẹ lúc mình 2 tuổi, biến em thành punân.( Chú thích: Phu nhân)

      Mẹ định biến em thành punân của em mình

      Nhưng mình nghĩ em Mạn là của mình.

      Bở vì em rất khả ài.( Chú thích: là khả ái đấy =.:)

      Ngày 31/ tháng 7, ông trời khóc.

      Hôm nay, mình ôm em Mạn sồi ngủ trưa, vui.( Chú thích: là “rồi” -.-)

      Ngày 5/ tháng 9, lại là ông mặt trời to.

      Hôm nay, mụ mụ cho mình que kẹo, mình đem kẹo cho em Mạn, em cười, ta với em tều rất vui.( Lại chú thích: là đều ~.~)

      lúc Giang Hàn nhìn quyển nhật ký đầy lỗi chính tả mang bản quyền “made by bé Giang”, đèn tắt, máy lạnh ngừng, nhìn quanh chỉ toàn màu đen… ra bị cúp điện.

      mở hết cửa sổ cửa chính cho gió thổi vào nhà nhưng may, tiết trời tháng 8 vẫn nóng như lò lửa, cả 1 cơn gió cũng có.

      Phong Mạn Mạn thấy hơi nóng nên chuyển mình nhưng rồi lại ngủ tiếp, Giang Hàn ngắm 1 lúc rồi cầm xấp giấy A4, ngồi vào mép giường quạt mát cho , muốn ngủ ngon mà bị nóng đến tỉnh giấc. Cảnh bây giờ giống lúc 10 tuổi, bé Mạn 8 tuổi……

      Năm đó……

      Năm đó, Phong ba ba làm việc ở thành phố S bị tai nạn xe cộ, Phong mụ mụ vội vàng đến Thượng Hải mà con duy nhất của Phong gia- Phong Mạn Mạn- bị “bỏ rơi” ở Giang gia.

      Tối hôm đó, Mạn Mạn ngủ cùng Giang mụ mụ, trời rất nóng, dù có quạt nhưng Mạn Mạn vẫn nằm mãi mà ngủ được.

      im lặng lồm cồm bò dậy, ra phòng khách rồi vào phòng Giang Hàn.

      dùng đôi tay mủm mỉm ngắn ngủn xốc chăn bé Giang nhà ta rồi chui ngay vào giường nằm.

      bé gọi : “ Hàn ơi, Hàn……”

      Tiểu Giang Hàn dụi dụi mắt, mơ mơ màng màng hỏi: “Bé Mạn? Khuya vậy em vào đây làm gì?”

      Hàn ơi, nóng quá em ngủ được.” Bé Mạn Mạn tiếp tục thầm , tay vẫn nắm tay áo bé Giang Hàn.

      “Mở quạt còn nóng sao?” Bé Giang Hàn sờ sờ trán bé Mạn Mạn, ừ, em Mạn đổ mồ hôi.

      ” Dạ……” Bé Mạn Mạn cúi đầu.

      Bé Giang Hàn cầm cây quạt dưới gối nằm lên, “Đến đây, nằm xuống nào, Hàn quạt cho em lát hết nóng.”

      Bé Mạn Mạn nằm xuống rồi mà tay vẫn nắm tay áo bé Giang Hàn, “ Hàn, ba ba em sao phải , mẹ em lại khóc, em……”

      Bé Giang Hàn ngắt lời bé Mạn Mạn, “Ngoan, việc gì, trước lúc ngủ phải mẹ em gọi về sao sao? sao đâu, ngủ nào, quạt như vầy có mát hơn .”

      “Dạ……” Bé Mạn Mạn gật gật đầu, dần dần chìm vào mộng đẹp.

      Trở lại tại……

      Trong lúc nhớ lại cũng từ từ vào mộng đẹp……

      Gần đến sáng Phong Mạn Mạn bị nóng đến giật mình tỉnh giấc, hình như có người ôm .

      mở to mắt, thấy 1 chiếc áo ngủ màu lam nhạt của nam giới……

      phải hình như…… là có người ôm .

      “Này……” Phong Mạn Mạn giãy dụa.

      Giang Hàn cũng tỉnh, “Bé Mạn?……”

      “Em…… em…… em…… Sao ôm em?” Phong Mạn Mạn đẩy Giang Hàn ra, lắp bắp hỏi.

      “Xin lỗi, quen ôm gối ngủ, chắc tối qua nhầm em là gối.” Ai đó cực kỳ đứng đắn trả lời.

      Phong Mạn Mạn hô to, “Vậy sao ngủ ở đây rồi?!!”

      “Là em muốn ở lại với em, sau đó ngủ quên.” Ai đó vẫn cực kỳ cực kỳ đứng đắn trả lời!

      Hình như là vậy ha…… Tối qua bị cháy, nhà để về, hôm qua còn xin ở lại với mình, ách…… Nhưng là Giang Hàn mà, tuy trước đây cũng có mấy lần ngủ chung, nhưng giờ cũng phải “ Hàn” lúc trước, giờ là Giang Hàn, Hàn đại thần a!!

      Hộc máu! Sao lại nhắc tới chồng mình trong game rồi? Hộc máu…… Hộc máu!

      “Hửm? Bé Mạn? Sao rồi?” Giang Hàn vỗ vỗ vai Phong Mạn Mạn.

      Phong Mạn Mạn còn suy nghĩ chuyện “ Hàn và Hàn đại thần”, phản xạ có điều kiện là né tránh.

      Giang Hàn nhìn bàn tay vỗ vào khí của mình……

      Đúng lúc này, cửa mở ra……

      …1 người vừa từ chuyến tình nguyện đến châu Phi đáp máy bay trở về bước vào phòng Giang Hàn- là Giang Triệt.

      Giang Triệt nhìn 2 người giường, bình tĩnh hỏi: “Em “bắt kẻ thông dâm ngay giường” phải ?”

    5. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 24: ra Mạn kia là Mạn Mạn!

      Edit: bkhv

      Giang Triệt đột nhiên xuất khiến Phong Mạn Mạn sững sờ, khuôn mặt vốn trắng bệch cũng từ từ ửng đỏ. cúi đầu biết gì nhưng ai đó lại rất bình tĩnh……

      “Về rồi hả? Có gọi cho ba mẹ chưa?” Giang Hàn hỏi.

      Giang Triệt gật đầu, “ quấy rầy mấy người, em về phòng ngủ bù đây.”

      Sau đó, nhếch miệng mỉm cười với mình mà Giang Hàn gật đầu đáp lại.

      Khuôn mặt Phong Mạn Mạn từ ửng đỏ biến thành đỏ ửng, phòng cũng lặng ngắt như tờ.

      Ngượng ngùng…… Xấu hổ……

      Đột nhiên, Giang Hàn đứng dậy rời giường, Mạn Mạn ngẩng đầu nhìn .

      “Cái kia……”

      “Bé Mạn, ngủ đủ rồi đúng ? Dậy rửa mặt chải đầu nào. Bây giờ còn sớm, với em về nhà xem sao , lát nữa còn phải làm.” Giang Hàn cười thực bình thường.

      ” A…… Vâng……” Ai đó vẫn còn đờ đẫn chưa kịp bình tĩnh lại.

      Chờ rửa mặt chải đầu xong, Giang Hàn thay quần bò áo thun còn Mạn Mạn vẫn mặc bộ áo ngủ hình con gấu lúc trước.

      Buổi sáng, 7 giờ 20, Phong gia……

      “Em…… em đem chìa khóa theo, làm sao mở cửa bây giờ?” Trong tay Mạn Mạn chỉ có chiếc điện thoại di động hết pin.

      “Thợ mở khóa còn chưa làm việc, vậy em theo về nhà thôi.”

      Bọn họ trở lại Giang gia, Giang Hàn vừa mở cửa vừa với : “Nếu em buồn mở máy tính lên chơi cũng được, giữa trưa về.”

      Vừa mở cửa, 2 người thấy Giang Triệt xem TV trong phòng khách.

      Giang Triệt cau mày hỏi: “Sao 2 người lại về rồi?”

      Giang Hàn trả lời: “ có chìa khóa mở cửa. Em về sao còn chịu ngủ nghỉ?”

      “Em chưa ngủ được.” Giang Triệt thản nhiên vậy nhưng đôi mắt đỏ hoe vì mệt mỏi.

      Với , Giang Triệt là 1 thiên thần có cánh ác quỷ, tuy lúc gặp chuyện gì, Giang Triệt hăng hái giúp đỡ nhưng dường như, cũng vui vẻ cho lắm. Từ lúc lên đại học năm 2 đến giờ, mỗi lần nhờ giúp đỡ, đều xụ mặt. Đáng sợ đáng sợ! Ách…… muốn chung sống với ác quỷ đâu.

      “Cái kia, Giang Hàn, em lòng vòng cũng được, tránh quấy rầy Giang Triệt nghỉ ngơi.” muốn ở gần ác quỷ đâu……

      “Đúng, đừng quấy rầy tui nghỉ ngơi!” Giang Triệt hung hăng đáp trả.

      “Em như vậy còn đâu được?” Giang Hàn nhìn bộ áo ngủ của .

      “Ách…… có đồ , cho em mượn nha?” Phong Mạn Mạn hỏi.

      Giang Hàn cười khổ, “ làm sao có quần áo cho em mượn a.”

      “Đồ thể dục là được rồi! Em có! Tui cho bà mượn, nhanh , tui còn muốn nghỉ ngơi.” Giọng Giang Triệt hơi dằn dỗi.

      Giang Hàn nhíu mày, để bé Mạn mặc đồ của thằng Triệt sao được?

      “Mặc của , cũng còn mấy bộ.” Giang Hàn xong liền vào phòng.

      Năm Giang Hàn học cấp 2 mới cao khoảng 160cm thôi, …… chắc bé Mạn mặc vừa.

      Giang Hàn tìm được 1 bộ đồ thể dục màu xanh nhạt từ trong tủ quần áo.

      Mạn Mạn cầm quần áo, đuổi Giang Hàn ra khỏi phòng rồi thay đồ, bộ áo ngủ lúc trước quăng bừa giường Giang Hàn. Ách…… đó là thói quen của ai đó mà thôi.

      May mà đồ thể dục toàn bằng thun, chỉ cần chỉnh dây lưng là sợ tuột, nhưng dù vậy, quần áo vẫn hơi rộng với .

      “Thay xong chưa? Xong cho tui nhờ.” Tuy Giang Hàn và Giang Triệt là 2 em, mặt mũi, giọng cũng giống nhau đến 7 8 phần nhưng vừa nghe giọng điệu này, biết ngay là ông em nóng tính.

      Cứ như vậy, Phong Mạn Mạn theo Giang Hàn ra ngoài.

      Phong Mạn Mạn và Giang Hàn đến khu mua sắm gần đó, “Cái kia…kia… Giang Hàn…….”

      “Sao nào? Chuyện gì?”

      cho em mượn 20 đồng được ?” Mượn 20, chắc quá nhiều đâu ha?

      “Có thể, mà em mượn làm gì?”

      “Dù sao em cũng chỗ để về, tiệm net đâu bây giờ?!” Phong Mạn Mạn lầm bầm.

      “Con con lứa ra tiệm net sao được, em muốn chơi vào công ty , có máy tính, có cả máy lạnh.” Giang Hàn dụ dỗ.

      công ty ?!”

      “Đúng vậy, dù sao em cũng biết hội trưởng với Quan rồi, nào?”

      “Vậy được …… vậy…… em thấy kỳ kỳ.” Phong Mạn Mạn nghịch ngón tay.

      “Cứ quyết định thế , nhanh lên nào, sắp trễ rồi đây.” Giang Hàn cầm tay , kéo tay người ta lôi mất.

      Cảnh này có thể hình dung như vầy: Nắm tay em, liều chết lôi .

      Do giờ cao điểm, tuy đến nỗi đặc nghẹt người nhưng ít ra cũng đủ chen chúc.

      Cứ như vậy, Phong Mạn Mạn và Giang Hàn vất vả mới chen đến nơi.

      Phong Mạn Mạn hỏi giọng: “Này…… có thể buông tay em 1 chút được ?”

      Phong Mạn Mạn chưa từng bị chàng nào ôm eo cả, vì rất sợ nhột đặc biệt là chỗ thắt lưng mà bây giờ cả người đều nổi da gà rồi.

      Giang Hàn giật giật tay ôm eo Phong Mạn Mạn, “Xin lỗi em nhưng người nhiều quá, buông được.”

      “……” Phong Mạn Mạn gì.

      Cứ như vậy, Giang Hàn nửa ôm nửa kéo hại suýt nghẹt thở.

      Lúc này người rất nhiều, đông đúc như cá đóng hộp, chen suốt nửa giờ Giang Hàn và Phong Mạn Mạn mới đến nơi.

      Tính ra chỗ Giang Hàn làm cũng xa lắm, là 1 tòa nhà rất bình thường.

      Lầu 3, công ty khoa học kỹ thuật Đường Tư.

      Giang Hàn và Phong Mạn Mạn vào công ty, rất khẩn trương, , cũng biết sao mình ngốc đến bị Giang Hàn kéo đến đây.

      Công ty cũng lớn, có vẻ hơi ít người. Phong Mạn Mạn nhìn quanh chỉ thấy 6 máy tính, 3 nam và 1 văn phòng.

      chàng mang khuông kính thô màu đen : “Em à, chỗ bọn tuyển người.”

      Em ? Phong Mạn Mạn nhìn ta, hừ, tướng còn hơn mấy tuổi được !

      Giang Hàn cười khẽ, “Diệc Hủ, em ấy đến xin việc đâu, là dẫn em ấy đến.”

      Lúc này, 1 chàng hơi lớn tuổi mặc tây trang từ văn phòng ra, cảm giác người này hơi giống đại ca xã hội đen.

      “Hàn à, vi mạch tối qua vừa chạy thử cháy rồi, cậu vào xem thử .”

      Giọng rất quen, rất quen a, giọng của tiểu chính thái đó mà!

      Phong Mạn Mạn rất lễ phép chỉ thẳng vào ta hô to: “A!! là hội trưởng đúng ? là Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng đúng ?”

      chàng nhìn Phong Mạn Mạn 1 lúc rồi hỏi Giang Hàn, “Em nhà bên của cậu cũng chơi Tạm biệt?”

      “Cổ là Bình Hải Tịch Mạn Mạn đó.” Giang Hàn .

      “Mạn Mạn? Nhưng nàng mới học cấp 2!” Việt Ly Đông kinh ngạc.

      Phong Mạn Mạn bất đắc dĩ cúi đầu nhìn quần áo mình, còn đôi dép lê nữa chứ.

      “Em phải học sinh trung học, em đại học năm 3 rồi!” Phong Mạn Mạn .

      “Tướng giống.” Mỗ chính thái thốt lên.

      Giang Hàn kéo tay Phong Mạn Mạn, “Em ngồi ở đây, vào xem thử.”

      Sau đó, Giang Hàn cùng Việt Ly Đông vào văn phòng, Phong Mạn Mạn ngồi ngay ngắn dám lộn xộn.

      Gần 9 giờ, 1 người bước vào công ty, là người quen của .

      “Phong Mạn Mạn?!”

      “Quan Hạo?!”

      “Sao em ở đây?” Quan Hạo kinh ngạc!

      “Sao ở đây?” Phong Mạn Mạn cũng kinh ngạc!

      Quan Hạo đến bàn công tác của mình ngồi xuống, “ làm ở đây.”

      Lúc này, Giang Hàn và Việt Ly Đông cũng ra.

      “Hạo à, vi mạch chạy được rồi, chút nữa cậu gởi qua chỗ kia .” Việt Ly Đông .

      Sau đó lại hỏi Phong Mạn Mạn, “Mạn Mạn à, lúc nãy cậu Hàn có chuyện em rồi, hôm nay em cứ ở lại đây .”

      Sau đó…… Phong Mạn Mạn trơ mặt chơi máy tính ở cạnh bàn làm việc của Giang Hàn.

      Quan Hạo hỏi: “Nè~ em biết Boss hả?”

      Mạn Mạn ngẩng đầu : “Chẳng những em biết hội trưởng mà em còn biết nữa.”

      “Xí~ đương nhiên là em biết rồi.” Quan Hạo cho là đúng. Sau đó…… “Chờ chút…… Em hội trưởng?”

      “Vâng…… Ngọc Môn Quan! Em là Bình Hải Tịch Mạn Mạn đây!”

      “A a a a a a! Vậy em phải vợ nó hả?” Quan Hạo chỉ Giang Hàn.

      “Ách……” Lúc này, Phong Mạn Mạn hoàn toàn biết gì hỏi trời cao.

      Quan Hạo còn tiếp, “Em nhà bên của nó là em hả? Tịch Mạn Mạn cũng là em, 2 đứa có duyên ha!”

      Cái gì là em nhà bên? Nhìn thong dong gõ bàn phím, và Linh Như lại làm hòa rồi? Phong Mạn Mạn sang chuyện khác “Đúng rồi, với bé Như làm hòa rồi?”

      với bé Như cãi nhau lúc nào?”

      có sao? Hôm trước lúc họp lớp ấy~ cổ còn khóc hẹn hò với người khác bỏ cổ rồi.”

      “Cái gì? phải ấy du lịch sao?”

      “Cái gì chứ! Bả ở chỗ Mộng Toàn mà.”

      “A!! biết gì hết, mấy bữa nay làm tăng ca mà!”

      “Bó tay 2 người! đúng là chậm hiểu!” Phong Mạn Mạn ra vẻ khinh bỉ chàng.

      Bọn họ cãi nhau lại xem Giang Hàn ngồi cạnh.

      Chậm hiểu? Giang Hàn nghĩ người chậm hiểu nhất là mới đúng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :