1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

MẠT THẾ TRÙNG SINH CHI HẮC ÁM NỮ PHỤ- Phong Khởi Tuyết Vực (58) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 38.

      Rời Tề Vi, Tần Nguyệt về hướng tiểu khu, dọc theo đường tiện tay giải quyết số ít tang thi gần đó.

      Thời điểm qua khu dân cư, rất nhiều người may mắn sống sót thò đầu từ cửa sổ vụng trộm nhìn Tần Nguyệt, còn có người to gan phất tay hướng Tần Nguyệt kêu to,”Này, em , làm gì đó, thức ăn của sắp hết, em suốt ngày ra ngoài có thể hay cho ít đồ ăn?”

      vài người nghe vậy, cũng thò đầu ra phụ họa.” sai, sai, em đưa cho ít đồ, iền cấp cho em hai xấp tiền.”

      “Đưa cho tôi trước, tôi cho em ba xấp, còn có tiểu phí, có gì cứ đưa lại đây..”

      “Tôi đưa 1000, còn có tiền gì đó đều đưa…”

      “Em , trước đưa cho tôi, con trai tôi là quan viên chánh phủ, chỉ cần đưa….”

      “Ai, dựa vào cái gì đưa cho cậu trước, em nghe chị , đừng nghe bọn …”

      “Làm sao , trước hết tôi là chủ tịch công ty dược phẩm XX, chỉ cần đưa tôi ít đồ ăn, tôi cam đoan…”

      Thanh trong tiểu khu càng lúc càng lớn, bọn họ sợ Tần Nguyệt có nghe thấy, người kia so với người kia càng to tiếng hơn, điều kiện sau so với điều kiện trước càng muốn tốt hơn, Tần Nguyệt nhíu mày bước nhanh qua, trước khi còn có ý tốt chỉ chỉ xa xa vì tiếng của bọn họ hấp dẫn ít tang thi tới gần.

      “A, đừng ….” Đáng tiếc có người còn có hiểu hành động của Tần Nguyệt, chỉ mong dừng lại để thương lượng giá cả.

      “Mau nhìn phía dưới, những quái vật kia lại tới….” Mọi người kêu to kêu to, đóng cửa sổ đóng cửa sổ, đóng cửa chính, an tĩnh ở trong nhà, tang thi hưng phân rống.

      Ngẩng đầu nhìn sắc trời, đây là thời cơ tốt để thanh lý tiểu khu Cát Tường, cần lo lắng người khác thấy, cũng cần lo tang thi tập kích, Tần Nguyệt tránh tang thi du đãng, rẽ lên tiểu lộ.

      Tần Nguyệt chọn con đường này là có nguyên nhân, vừa là con đường tắt về nhà, vừa ít tang thi; thứ hai, con đường này hai bên đều là phòng ốc vách tường, có cửa sổ, ai nhìn thấy làm gì.

      Tần Nguyệt tay cầm búa hành tẩu, tay cắm trong túi áo hấp thu tinh hạch, trụ cột thăng cấp màn hậu kỳ càng ổn định, dư thừa đến mức khuếch đại dị năng bạo tẩu. Như vậy cũng tốt hơn so với việc nâng cấp nền tảng, nền tảng tốt mà đắp 100 tầng chỉ cần trận địa chấn cơ hồ muốn còn mảnh.

      Kiếp trước, xếp hạng trong căn cứ là dựa vào những người có căn cơ tốt, tiếc là Tần Nguyệt mỗi ngày đều liều mạng để sống nên có cơ hội này, chỉ là liều mạng thăng cấp dị năng để bảo toàn mạng sống, vì vậy rất trân trọng cơ hội quý báu này.

      qua ba mươi thước, Tần Nguyệt lặng yên đề phòng, bốn phía im lặng cái bóng tang thi, trong lòng dâng lên dự cảm tốt. Cái thành phố này người sống sớm vượt quá 1500 vạn, sau mạt thế số lượng phải tăng thêm nhiều hơn nữa, theo lý thuyết mà cứ mười mét phát tang thi, mà tại lâu như vậy thấy có bóng dáng con tang thi nào, khẳng định nơi này có vấn đề.

      Tang thi đâu? Bị con người ăn sao? Ánh mắt Tần Nguyệt híp lại, thích hợp, loại này phải có tang thi cao cấp điều khiển là bị người khác dẫn , nhưng loại nào cũng có tốt lành gì. Tần Nguyệt bước nhanh về phía trước chuẩn bị rời .

      Băng! Băng! Băng!

      Liên tiếp vang lên ba tiếng nổ mạnh , tiếp theo là nhìn đám người lạch bạch tiến tới lại đây, Tần Nguyệt quay đầu nhìn, nhất thời liền hít ngụm khí lạnh, có cần như vậy ?

      Cách địa phương Tần Nguyệt đứng xa, đám người cước bộ hoang mang rối loạn chạy tới, đằng sau bọn họ là đám tang thi chậm chạm nhưng số lượng khác tổ ong vò vẽ, trong đám dị năng giả trải qua chiến đấu kịch liệt, cả người mệt mỏi, ngược lại đám người thường cầm dao bổng công cụ cac loại chạy ở phía trước.

      Đáng chết, như thế này làm sao chạy được đây, đằng trước là tang thi triều, đằng sau lại đám tang thi, hai bên là vách tường, dù cho dùng dị năng cũng dễ thoát khỏi nơi này, tự hỏi chính mình, Tần Nguyệt cũng dừng cước bộ, tại biện pháp tốt nhất là thừa dịp hai bên tang thi chưa hợp nhất phải nhanh chóng chạy khỏi nơi này.

      Tần Nguyệt chạy nhanh tốc độ, tay vung búa chém những tang thi chặn đường .

      Thẩm Hạ Thanh dẫn đầu chạy ở đằng trước, lúc trước chiến đấu làm cho sức lực cạn kiệt, vốn là muốn chạy ra đường cái thẳng tắp, bên đó đường rộng mở, có lợi cho di năng giả, nhưng lại nhìn thấy bên con đường hẹp bên trái có người chạy , như vậy hẳn là có đường thông ra địa phương khác mà phải ngõ chết, bọn họ bị vây ở bên trong, mà kia ngõ khoan, vừa vặn cho bọn họ vượt qua, mà lại ngăn chặn được tang thi triều sau lưng. Nếu tốt còn có người làm đệm lưng.

      Vì vậy Thẩm Hạ Thanh dẫn nhóm người chạy nhanh vào ngõ mà Tần Nguyệt vừa chạy qua…
      ly sắc, thuyt, rjnchan3 others thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 39.

      Thẩm Hạ Thanh vốn là người khá có danh tiếng ở A thị, ngày đó cùng bạn ở trong khách sạn ước hẹn, ngược lại gặp phải phú nhị Vương Đạt giống mình mang theo Tiểu Minh tổ chức party ở Ngu nhạc, nhất thời nhàm chán nên mang theo bạn theo, chính là ngày đó, người tới đột nhiên té xỉu, khi mang theo bảo vệ đến ý định mang họ đến bệnh viện, những người đó lại đứng lên, trước hết là đem bảo vệ bên cạnh cắn xé, tiếp theo vọt vào sân nhảy loạn cắn người.

      Những tiếng hét vang lên chói tai, đồ đạc khắp nơi rơi tung tóe, bàn ghế bị đập phá, tiếng nhấm nuốt vang lên quỷ dị vô cùng… mọi thứ trở nên rối loạn.

      Tại nơi hết thảy hỗn loạn này, che chở bạn cùng nhóm người hướng bên ngoài chạy, vất vả chạy đến bên ngoài, bọn họ phát đường cái cơ hồ còn rất nhiều người bị biến dạng như vậy. Thẩm Hạ Thanh vội đem bạn đẩy vào trong xe cùng chìa khóa bảo ta khởi động xe trước. Tại thời điểm sắp bị những con quái vật kia bắt được thế nhưng con tiện nhân đó quay tay lái lái xe chạy ý định bỏ lại . May mà ông trời có mắt nhìn, khi chiếc xe lái đụng phải con quái vật ở phía trước nhưng do kĩ thuật tay lái thành thạo, sau liền đâm phải phòng an ninh gần đó, sau đó xảy ra đại bạo tạc.

      Mấy ngày sau đó, vẫn trốn tránh khắp nơi, cho đến thời điểm gặp nguy hiểm liền thức tỉnh dị năng hệ thổ. Thân thể biến hóa khiến vạn phần sung sướng, đúng là trời tuyệt đường , như vậy là tại mạt thế có thể tạo nên cái vang cho thế giới chăng? Thậm chí là cái vang hề sao… Nghĩ đến những gì trong tương lai, kích động nhiệt huyết sôi trào trong người lên đỉnh điểm.

      Ỷ vào có dị năng làm việc có vài phần cố kỵ, những thứ xấu xí kia thể tiaaps cận được , thẳng đến khi tìm tòi thức ăn gặp năm người cũng có dị năng như mình, nhờ vào xuất thân ưu tú cùng đầu óc linh hoạt, thông minh, rất nhanh chóng trở thành thủ lĩnh những người kia. Sau đó nghe qua radio mới biết, loại tình trạng này là xuất phạm vi toàn thế giới, mà những cái thứ xấu xí ăn thịt người kia gọi là tang thi.

      mới thèm để ý, chỉ mấy con tiểu tiểu tang thi mà thôi, có dị năng cường đại, còn có thể lợi dụng dị năng để tìm nhiều lợi ích khác. Chỉ là vận may của tựa hồ sắp dùng hết, kế hoạch hoàn hảo để mở ra kho hàng thực phẩm, ai mà biết chỉ bởi vì đội viên sai lầm dẫn tới kéo tang thi đến, trong khi chạy trốn đám tang thi những thuyên giảm mà lại có xu thế tăng lên, tựa như vết dầu loang càng ngày lan tràn, làm bọn dám nhìn đến sau này.

      Đội ngũ bắt đầu từ ba trăm người, nay người thường chết hơn phân nửa, dị năng của những dị năng giả sắp dùng hết, quay sang nhìn những đội viên bên cạnh, phát người chạy cuối cùng là người thường muốn bị tang thi cuốn vào đám tang thi triều, còn chưa phát ra thanh nào bị cắn ngay cổ chết luôn.

      Thẩm Hạ Thanh ánh mắt tối sầm, tang thi phía sau nhiều như vậy… bắt đầu tính toán nhìn khắp xung quanh thấy các ngõ hẻm, xoay tính có nên hay chạy vào ngõ hẻm mặc kệ đám người này mình chạy trốn, chung quy làm thủ lĩnh cũng phải bảo vệ được tính mệnh bản thân trước, huống chi có nhóm người này còn có thể tìm nhóm người khác, bằng tài năng của mình còn thể làm lão đại sao, con người chính là ích kỷ, tai vạ đến nơi, có pháp luật quy định phải cùng nhóm người này chết chung nha.

      Trong đội ngũ, phó thủ lĩnh Vương Tề chính là dị năng giả hệ kim, lực đạo của rất lớn, thời điểm sử dụng dị nẳng càng là ai sánh kịp. Trước tận thế, là vận động viên cử tạ, thể lực phi thường phi thường tốt. theo những dị năng giả bên cạnh, mặc dù là cùng chạy bán sống bán chết nhưng đầu óc lại có đình chỉ hoạt động. Vốn muốn mượn cơ hội lần này ra ngoài thu thập vật tư để lưu lại Thẩm Hạ Thanh bên ngoài, tốt nhất là chết trong miệng tang thi để được an tâm.

      Đáng tiếc thủ hạ quá vô dụng, việc thế kia cũng làm xong, muốn là bọn họ dẫn tới tốp tang thi, nhân cơ hội đánh tang thi mà giết luôn Thẩm Hạ Thanh, khiến cho sung sướng mấy ngày. Ai mà ngờ chỉ vì muốn giải quyết người mà dẫn tới đám tang thi, làm bọn họ trở tay kịp, mọi người thể cùng nhau chạy trốn, là quá ngu xuẩn, may mà bọn họ cũng thực tự giác, nếu tình hết thảy bị bại lộ.

      Vương Tề nhìn thoáng qua Thẩm Hạ Thanh phía trước, là đáng giận, có cơ hội giết chết , đành phải chờ đến khi qua ngõ lợi dụng số ít tang thi tiến hành kế hoạch khác.

      người mắt sinh viên tên Trần Chí chạy ở giữa, loại này là khá an toàn, bị bỏ lại phía sau cũng phải là người phía trước dẫn đường, quan tâm đằng sau có bao nhiêu người bị tang thi bắt ăn, quan tâm phía trước dị năng giả có thể sống được đến khi nào, đối với , thế giới cần bao phủ tràn đầy ác ý, chiến đấu phân tranh cái gì, thiếu hắc ám huyết tinh mới phải tốt đẹp . Cuộc sống quá an phận làm chán ghét, vì vậy ở đằng sau giật dây Vương Tề thiết kế mưu giết chết Thẩm Hạ Thanh, lợi dụng Vương Vĩ nhát gan háo sắc mà hợp thời làm cây đuốc châm ngòi, trò này liền trình diễn, thậm chí chỉ cần mấy câu thôi làm họ có ý nghĩ xấu xa.

      Này tận thế, là quá đúng lúc, ha ha…. Trần Chí vừa chạy lại vô thanh nhếch môi cười, việc cần làm là nhanh chóng chạy qua ngõ rồi tìm địa phương an toàn xem kịch vui thôi.

      đám người mang đầy ý xấu, để ý tang thi phía sau rống lên tiếng cơ hồ đem tất cả tang thi quanh khu thành thị này bao vây hết thảy. Bọn họ chỉ lo nghĩ qua ngõ rồi tính toán, hoàn toàn biết địa phương khác cũng bị hấp dẫn đến...

      Đây là bất bình của mạt thế, lại trường huyết tinh sắp lại đây….

      Tần Nguyệt an toàn trở lại tiểu khu Cát Tường, cả người dính đầy máu, còn đọng lại những giọt óc tang thi bị bắn lên, gì lắc lắc bản thân, sau đó chui vào phòng tắm tắm rửa, ấn xuống nút bật điện mới phát tiểu khu cơ hồ sắp bị cúp điện. Lấy nước nóng từ đầu rồng, vòi nước xuất dòng nước , quá sạch , đáy nước còn có ít đất phiếm vàng, cứ dựa theo tình hình này bao lâu sau tiểu khu mất hết nước và bị ô nhiễm bởi mạt thế.

      Tùy tiện lau qua chút, Tần Nguyệt lấy ra bao bánh quy, bây giờ có ý định ra ngoài, nhận ra điều tồi tệ, tang thi càng ngày càng tiến hóa làm ý thức được cuộc sống ngắn ngủi, so với việc tang thi ăn thịt nhân loại và việc ăn tinh hạch đồng loại của minh, vậy dị năng giả khả năng thăng cấp muốn chậm chạp hơn rất nhiều, phải nhanh chóng rời khỏi tiểu khu này, đợi đến lúc tang thi càng mạnh rời được tiểu khu này. Nhưng phải xác nhận cái lão nãi nãi kia còn sống hay trước.

      “Di, ta lại ra.” Nhị cẩu tử trốn ở trong cửa phòng .

      Mấy em ngồi sô pha kiểm kê vật tư, Hứa Quốc Hồng nghe thấy lời này đem miệng thuốc lá móc ra, đến bên cạnh nhìn xuyên qua mắt mèo bên ngoài, Ngoài cửa Tần Nguyệt mặc thân đồ thể thao màu đen, mặt vĩnh viễn là biểu tình lạnh lẽo tựa hàn băng, tay xách búa, cả người toát lên từng trải thành lưỡi kiếm sắc, đại sát phạt tứ phương.

      Hảo . Hứa Quốc Hồng niết tàn thuốc tán dương.

      Cuộc đời của luôn luôn thích những yếu đuối, chỉ biết khóc lóc sướt mướt rồi bám nam nhân, những mạnh mẽ dã man bạo lực như vậy mới đủ vị a. Lúc trước nghe người canh trừng tiểu khu là còn tin, cho dù có bản lĩnh lớn thế nào cũng thể so với bọn nam nhân cường tráng như bọn được, hơn nữa việc giết tang thi là rất tốn sức, chưa nghe nữ nhân có khí lực lớn hơn so với nam nhân đâu. phải cơ nhục nữ, cũng đủ xinh đẹp, lắc lắc đầu, loại người như ta có khả năng đem cưới về làm lão bà mình được, phải biết rằng thân thủ của ta nếu so sánh với bộ đội đặc chủng tinh cũng kém gì, đáng tiếc, hajz, đáng tiếc, nếu Hồng gia còn ở tuổi mười bảy mười tám xác định vững chắc đem mang đến tay sớm rồi.

      Nghĩ quá chú tâm làm nhận ra thuốc lá kẹp giữa ngón tay chuẩn bị đốt đến tay , đến khi tay bị cảm giác nóng bỏng đau đau mới bừng tỉnh vứt nó xuống nền nhà, nhìn tàn thuốc lá rơi vãi sàn, buông tiếng thở dài đáng tiếc, dùng chân dí phần còn sót lại sau đó mới gọi người đến dọn sạch. tại tang thi ngày càng lợi hại, sau này khó có cơ hội tranh thủ rút điếu thuốc…. đem tay vào túi vải bên ngực, nghĩ nghĩ, bây giờ nhìn tiểu khu coi như an toàn, nhưng mạt thế biết khi nào kết thúc, cũng thể cứ ở nơi này
      ngốc mãi được.

      Hứa Quốc Hồng phất phất tay với Nhị cẩu tử:”Cậu về sau cần cùng mọi người ra ngoài thu thập vật tư, chuyên môn quan sát ta, nếu ta có hành động nào khả nghi phải nhớ báo cáo ngay, hiểu chưa?” loại dự cảm, theo này có thể bảo toàn tính mạng.

      Trong phòng mọi người đều có loại hâm mộ đối với Nhị cẩu tử, phải ra ngoài gặp nguy hiểm, ngày ngày an toàn là mà còn được ngắm mỹ nhân nữa, tuy đó là lão đại nhìn trúng, nhưng dù sao cũng dễ chịu hơn ra ngoài bồi đám tang thi, tối về lại thể ăn ngon được.

      Trong lúc nhất thời tiếng chúc mừng vang lên khắp phòng, Nhị cẩu tử còn chưa phản ứng lại, nét mặt già nua của Hứa Quốc Hồng đỏ lên, vội ho khan, cái bọn xú tiểu tử này, nghĩ gì vậy, lão Hứa là dạng người như vậy sao… Chẳng lẽ là loại người vừa gặp được mỹ nhân liền bỏ người lại sao? giống sao? Giống sao?

      Trong hành lang Tần Nguyệt nghi hoặc nhìn người ở tiểu khu, càng là hành tẩu càng là phát , mấy ngày nay tiểu khu Cát Tường người đến càng nhiều. Kỳ thành phố to lớn như vậy, mạt thế xảy ra, thành phố tràn đầy tang thi, người người chạy trốn đến vùng ngoại ô hẻo lánh, mọi người rất nhanh phát đây là khối phong thủy bảo địa, trong phòng biết như thế nào nhưng phóng mắt nhìn xung quanh là thấy bóng dáng tang thi nào. Vì thế người lục tục chuyển đến rất nhiều, có nhiều người còn tình nguyện ngủ ở cầu thang cũng muốn ra bên ngoài tiểu khu ở.

      trận gió thổi qua, nhấc lên mùi rác rưởi khắp địa phương đám sau lại trở lại nguyên dạng. Tần Nguyệt vào trong tiểu khu từng phòng, may mà tiểu khu nhiều người, vấn đề tìm người của cũng nhanh chóng được giải quyết. Tiểu khu an toàn có tang thi nên mọi người đều có lo lắng việc mở cửa bị tập kích, thái độ mọi người đối với hành động gõ cửa của Tần Nguyệt cũng khoan dung hơn rất nhiều nhưng là vẫn còn phòng bị.
      giờ trôi qua, Tần Nguyệt gõ cửa tất cả các phòng, kết quả cũng khôn tìm thấy lão nhân, lại phải muốn tìm cái kia,… Xem ra lão nhân muốn tìm kia ngay tại thời điểm xảy ra mạt thế liền qua đời. Tần Nguyệt quải qua cửa tiểu khu, nhanh chóng giải quyết đám tang thi còn du đãng.

      Về phòng thu thập những thứ đơn giản, muốn tính toán ngốc ở lại nơi này, còn rất nhiều chuyện còn chưa làm,phải nhanh chóng chuẩn bị mọi thứ rời tiểu khu Cát Tường. Nghĩ nghĩ, Tần Nguyệt lại lấy ra mấy tờ giấy to soạt soạt viết viết hai tin tức vào đó rồi lấy túi bóng trắng bao kín. Sau đó vào từ trong nhà để xe lấy ra xe lái , thời điểm qua cửa tiểu khu dừng lại mang tờ giấy dán lên chắc chắn.
      ly sắc, thuyt, rjnchan3 others thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 40:

      “Lão đại, lão đại, xong rồi, ấy rồi.” Nhị cẩu tử hoang mang rối loạn chạy vào, Hứa Quốc Hồng ăn mì ăn liền cả kinh sợ quá bị sặc,”khụ khụ khụ, con mẹ mày, cái gì mà ấy với , có chuyện gì từ từ được sao?”

      tiểu đệ giỏi xem sắc mặt người khác nhanh tay rót ly nước đưa qua cho Hứa Quốc Hồng, còn chưa kịp điều gì Nhị cẩu tử liền vội vàng tiến lên ,”lão đại, chính là muốn cho tôi xem xét đó, đại khái là trở lại đó.”

      “Cái gì------” Hứa Quốc Hồng thiếu chút nữa bắt được cái chén, “Cậu cái gì, lặp lại lần nữa.”

      “Lão đại, tôi vừa thấy đó lái xe , dường như khi qua cổng tiểu khu còn dán giấy lên đó nữa.” Sợ lão đại tin còn thêm,” , , còn trở lại.”

      “Cậu xác định?” Hứa Quốc Hồng hỏi lại nhưng trong lòng mơ hồ có đáp án, tay cầm chén đập lên bàn quan tâm nước bên trong nó bị vẩy ra, cũng quản vũ khí cầm hay chưa vội vàng kéo Nhị cẩu tử ,” , chúng ta qua xem.”

      Thời điểm đám người chạy đến cửa tiểu khu, Tần Nguyệt thấy bóng dáng đâu rồi, Hứa Quốc Hồng đến trước cửa phòng an ninh, quả nhiên nhìn thấy có tờ giấy dán ở đó còn được bao kín bằng nilon, đó viết hai cái thông tin, đại khái là tang thi ngày càng mạnh mẽ, nếu muốn sống hãy mau rời khỏi A thi đến phương Nam căn cứ của người sống sót, cái là ấy cố ý viết cho nào đó, ý là lão nãi nãi mà ta cần tìm tại mạt thế thấy nữa.

      Đúng là thông minh, lập tức cho mọi người cái làm ân, cho dù muốn xử lý chỉ bằng vào điều thứ nhất đủ cho người ta thấy được chân thành của , dán tại cửa tiểu khu ai cũng có thể nhìn thấy mọi thời điểm, thấy cũng có người thông báo.

      “Lão đại.” Nhị cẩu tử run rẩy kêu lên, lão đại suy nghĩ đến thập phần như vậy rất sợ lão đại mang làm thịt vì xem kĩ kia.

      “Làm gì?” Hứa Quốc Hồng khách khí đáp.

      đó như thế nào lại tiếng vậy?” Nhị cẩu tử nhìn tờ giấy giọng oán khí .

      tiếng? lời từ biệt sao?” Hứa Quốc Hồng mặt thay đổi lạnh lùng nhìn đàn em,” xong bị đám quen biết lôi kéo cả nhà theo sao, đường hộ tống đến căn cứ Nam phương kia sao? Chó má, chú ý dọn dẹp tang thi ở gần đây cho bọn chúng tiến vào tiểu khu là có lòng quan tâm giúp đỡ mọi người rồi. Người ở đây ai chẳng phải do đó che chở sao, nếu biết ta muốn , con người muốn sống, chuyện gì làm được?”

      Nhị cẩu tử nghĩ đến tình cảnh đó, nhịn được tâm lạnh trận, Đầu tiên là bị đám vây xin quanh cầu xin chửi rủa uy hiếp, tiếp sau là quanh khu thân thích kéo người nhà theo,… đường gặp người quen họ hàng cũng kéo vào, nếu mâu thuẫn xảy ra, thức ăn ai đưa cho bọn họ, … đáng sợ, vẫn là kia thông minh, đúng là được lão đại coi trọng. Bất quá, kia rồi, lão đại làm sao bây giờ, ánh mắt thương cảm nhìn lão đại.

      Hứa Quốc Hồng lơ đãng quay đầu, nhìn thấy ánh mắt quỷ dị của Nhị cẩu tử, chó má, chỉ muốn mình và em bảo toàn được tính mạng, vậy ánh mắt này là sao chứ? Hứa Quốc Hồng bị Nhị cẩu tử nhìn từ sau lưng như vậy, lòng lạnh run, đưa tay trực tiếp đẩy Nhị cẩu tử ra,”, mau thu thập mọi thứ, thể ngây ngốc ở đây lâu được, mai xuất phát.” Dừng lại chút, .” Đúng rồi, thông báo cho mọi người ở đây biết cho xé tờ giấy này, ta dán tại cửa phòng an ninh là muốn cho người người đều thấy được, lại còn bọc nữa chứng tỏ muốn nó bị hủy.”

      “Dạ, lão đại, đại khái đến 6h những người ra ngoài thu thập vật tư trở lại, lúc đó thông tri cho mỗ nhà.” Nhị cẩu tử bắt được điểm mấu chốt lập tức đưa ra ý kiến.

      “Được rồi, em ai nấy liền trở về nghỉ ngơi, sửa sang lại mọi thứ, cái gì cần mang , sau này có cơ hội quay trở lại nữa.” Hứa Quốc Hồng dẫn đầu vào, chau mày, này vội vàng như vậy, chẳng lẽ sắp có nguy hiểm gì ở đây sao? Tối nay phải nghiên cứu con đường tốt an toàn, chỉ mong đường may mắn gặp được kia.

      Tần Nguyệt lái xe rời khỏi tiểu khu Cát Tường, tin tưởng bây giờ ra ngoài là thời điểm an toàn nhất, tang thi bị nhóm người kia hấp dẫn chắc chắn thể trở về sớm được.

      đường cái, Tần Nguyệt qua tiệm thuốc, mang xe cách xa chút rồi từ trong xe bước ra thu vào gian. Tương lai còn dài, cũng có lúc bị thương, chỉ sợ chưa chết trong miệng tang thi, ngược lại có thuốc mà tính mạng gặp nguy hiểm.

      Huống chi, tại thuốc thang chưa ai nghĩ đến mang theo, vì vậy cơ hội tốt sao lại bỏ qua được.

      Đằng sau có người cãi nhau, Tần Nguyệt yên lặng tỉnh lại tốc độ của mình, vừa khỏi trốn góc, quay đầu lại nhìn thấy đám người tụ tập cách đó xa.

      “Đại tỷ, hay là thôi, nhỡ đâu tang thi trở lại chúng ta liền xong.” Lữ Thiến Thiến cầm thùng xăng, lắp bắp đến trước mặt dẫn đầu.

      “Lữ Thiến Thiến, sợ rồi sao, xem bộ dáng run rẩy của kìa, biết Vương Tề Minh thế nào lại coi trọng , lúc trước được Vương Tề Minh che chở tại sao như vậy, bây giờ muốn xuất lực, bày ra bộ dáng này là sao hả?” Thực chất Thi Hoa cũng run run rẩy rẩy theo đội ngũ toàn nam nhân này, tang thi đáng sợ làm cho ta cũng sợ phá đản, nhưng nhìn đến Lữ Thiến Thiến bộ dáng sợ chết như vậy nhịn được mỉa mai ta.

      Hai người kia, lại muốn ồn ào, nam nhân lặng lẽ lắc đầu. là lúc này rồi mà còn phân tình huống. Nghe trước mạt thế còn là đồng học với nhau, mạt thế đến, hai người đều từ trong lớp trốn ra, gia nhập đội ngũ này, Thi Hoa coi trọng dị năng giả Vương Tề Minh, Vương Tề Minh lại coi trọng Lữ Thiến Thiến, hai người tranh giành buông tha nhau, còn kém thời điểm cởi quần áo so nhau.

      Nghe được thanh , người cầm đầu nhìn Lữ Thiến Thiến,” Vương ca đối tốt như vậy, muốn báo thù cho ta? Bạch nhãn lang phải người như vậy ?” xong, tóc màu đỏ lửa quay ra thúc giục người khác:”Mau mau làm, cọ xát cái gì, đám tay chân chậm chạp, nhanh đợi đến lúc tang thi trở lại, các ngươi liền bị chôn cùng.”

      Tần Nguyệt nhìn ngắm hành động của bọn họ, trừ ít người canh ở ngoài đảm bảo an toàn, để ngăn ngừa số tang thi tiến đến, đám chuyển đến vật nặng đem ra ngã tư đường, còn lại là chuẩn bị nhiên liệu. Đây là muốn đốt tang thi sao? Phạm vi lực sát thương của ngọn lửa phải rất lớn, tai họa ngầm cũng ít, lắc đầu, mấy người này biết nên tài cao gan to, hay là sợ sống chết đây?

      Tần Nguyệt tránh nhóm người, cước bộ nhanh đến cửa hàng dược phẩm gần đó, cửa khóa, liếc mắt nhìn là có thể thấy hai hàng bày toàn thuốc rơi vãi đầy đất, còn những chỗ khác là có dấu hiệu gì. Như vậy chủ cửa hàng này biến thành tang thi, bây giờ chắc là ra tìm kiếm thức ăn, là tiện nghi mà, đến thời điểm sau này thuốc thang càng khó tìm, lúc đó muốn chiếm lấy vật tư khó làm càng khó.

      Tần Nguyệt vung tay đem hết thảy vào gian, sau khi mở cửa chạy lên lầu, lầu hai trong phòng đống chất đầy dược phẩm, tuy biết tên là gì nhưng cũng khách khí đem hơi dọn sạch .

      Mới xuống cửa cầu thang, bất giác cảm nhận được nguy hiểm, theo bản năng đầu nghiêng sang bên né tránh, cục màu đen từ phía sau bắn tới, đập vào tường rớt xuống đất, rất nhanh chạy trốn.

      Đây là cái gì đây? Tần Nguyệt nghĩ kĩ, đối với loại tang thi bé kiểu này dùng búa quá chuẩn xác, ý niệm từ trong gian lấy ra dao phay, bày ra tư thế tấn công cẩn thận xuống dưới. Quả nhiên phụ kỳ vọng của Tần Nguyệt, con vật đánh lén hồi nãy lại lần nữa đánh đến. Lần này nhìn thấy ràng, đây là con chuột bán biến dị, con mắt chuyển màu đỏ tươi, con mắt khác lại bình thường, làn da bình thường của nó toàn máu lại còn hư thối, bộ lông đen của nó xơ xác còn ít treo người.

      Tần Nguyệt đao vung xuống chặt đứt cái đuôi của nó, may mắn nó là tang thi chuột bán biến dị thú có tốc độ nhanh hơn so bình thường, nếu thân hình của nó Tần Nguyệt chém đứt. Cái đuôi bị cắt đứt rơi mặt đất, con chuột đau đến mức kêu lên chi chi vài tiếng, bên gọi bên hướng cửa chạy. Tần Nguyệt còn chưa kịp đuổi theo, thanh thảm thiết vang lên, thời điểm chạy đến cửa phát con mèo đen miệng ngậm cái đuôi còn sót lại ít của con chuột, thấy Tần Nguyệt liền ngậm con chuột thẳng tắp tới, đặt xuống đất, kêu meo tiếng.

      Nhìn như vậy, là mời ăn cơm sao? Tần Nguyệt cúi đầu nhìn con tang thi chuột nửa hư thối này kiên quyết lắc đầu,”ngươi tự mình ăn , ta còn có việc muốn .”

      Mèo đen làm nũng vài vòng quanh chân Tần Nguyệt, thấy có hành động gì, lại ngậm con chuột cách Tần Nguyệt đoạn, mắt to nghi hoặc nhìn ,”Miêu----”

      Tần Nguyệt ngồi chổm xuống, xoa xoa đầu nó, lắc đầu lần nữa tỏ ý ăn. Nó nhắm mắt vô cùng hưởng thụ, cho đến khi còn cảm giác đó nữa nó mở mắt, hiểu nhìn Tần Nguyệt, thấy vẫy tay, nó liền ngậm con chuột theo.

      đến trước cửa tiệm thuốc, Tần Nguyệt nhìn sắc trời, phất tay phát ra đạo dị năng, đốt cháy bảng hiệu. Như vậy là giải quyết đám phiền toái cho sau này.

      “Toàn bộ động tác nhanh lên chút, thời gian nhiều lắm, nhanh!”

      Lúc trở lại Tần Nguyệt liền nghe thấy thanh quát lớn của đứng đầu nhóm người, mọi người động tác cũng nhanh hơn. Tần Nguyệt từ xa nhìn lại, mấy người kia dựng các hàng rào, chướng ngại vật, bên chân đầy những bình xăng, trong lòng giờ phút này chỉ muốn đánh cắp hết lại đây, như vậy lộ trình của cần lo vấn đề này.

      Tần Nguyệt nhìn bọn họ bận rộn quan tâm nữa, trở lại trong xe, ngồi chờ mèo đen ngậm tang thi chuột lên phát động động cơ rời khỏi địa phương.

      Tại mạt thế số người nhìn thấy những người bình thường đường cho họ ít đồ ăn, nhiều người có toan tính xử lý tang thi rồi làm bá chủ phương hoặc muốn xử lý toàn nhân loại. Đúng là ngu ngốc, mấy người kia chẳng nhẽ tự xử lý chính mình sao?





      Chương 41

      Chết, có điểm tốt!

      Tần Nguyệt ánh mắt đảo qua ngã tư đường, nơi này trừ vừa vào tiệm thuốc, còn lại tất cả đều là cửa hàng bán quần áo và chăn bông. Bọn họ đây là tính toán dụ tang thi đến đây rồi vây khốn chúng nó, cuối cùng châm lửa thiêu đốt con đường này. Điên rồi, trước hết đến trong lúc lửa cháy đem người trốn ở đây thiêu chết, mà còn những hộ gia đình ở đây nữa. Nếu họ phát hỏa hoạn, bọn họ liền chạy trốn, thời điểm đó còn phải dẫn đến nhóm tang thi sao. Đốt tang thi bọn chúng chẳng phải cũng chạy loạn khắp nơi, lúc đó cả thành phố toàn là ánh lửa, con người, tang thi,.. ai có thể chạy trốn khỏi. Thế này phải quá ác sao.

      Vì muốn báo thù cho bản thân mà muốn những hộ gia đình ngã tư đường chôn cùng sao? Ánh mắt Tần Nguyệt nhìn xuyên thấu ra bên ngoài qua cửa kính xe, nhóm người này có biết hay mình làm cái gì.

      Khởi động xe, Tần Nguyệt nhìn vài cái tang thi lắc lư tới đây, quay đầu nhìn xa xa nhóm người lại thấy biết khi nào bọn họ mang mấy cái thùng to, vừa mở ra liền nhìn đến là đống nội tạng, đẩy ngã thùng, tất cả trào ra kinh tởm, mùi máu tươi hướng bốn phía bay tới.

      Đáng ghét! bọn họ đến tột cùng có biết mình làm gì vậy.\ Tần Nguyệt tức giận mắng thầm.

      Mặc kệ, Tần Nguyệt chuyển động chìa khóa lái xe, mới đoạn phanh xe lại, làm được . Mở cửa xe xách ra túi to dùng sức quăng ra ngoài. Đây là vật vừa lấy từ trong gian, là đống pháo hoa, cái này là trong lần thu thập vật tư tiện tay thu vào. muốn vứt , nay nó lại có chỗ sử dụng.

      Cứ coi như cứu được cứu , có ai quy định người nào phải phụ trách với người nào, tận thế, sống được đến thời điểm nào hay thời điểm đó.

      Tần Nguyệt đem chúng xếp thành bốn năm đống, dùng bật lửa châm lên đầu dây sau đó nhanh chóng lái xe chạy . Pháo hoa đặt bên này tính là nơi náo nhiệt của thành thị, khi lửa chạm đến đầu pháo những thanh vang lên liên tiếp là bay lên trời, cứ thế sáng cả vùng mà chủ nhân việc chạy còn bóng dáng.

      “Xem kìa có người đốt pháo hoa.” đại nam nhân khuân vác thùng vỗ bả vai em bên cạnh.

      “Nơi nào? Ai lại đốt pháo hoa lúc này chứ, đây chẳng phải là ăn no có việc gì làm sao?” theo bản năng quay đầu hỏi, mắt lại dáo dác tìm vị trí pháo hoa. Lúc này trận pháo hoa cũng đưa tới chú ý của nhiều người.

      “Bên kia, ban ngày ban mặt ai lại đốt pháo hoa… thôi chết, pháo hoa vang lớn như vậy chắc chắn đem tang thi hấp dẫn lại đây. Chúng ta làm sao bây giờ?” người đàn ông chợt phát hoảng nhận ra tồi tệ.

      “Làm rất tốt, đúng là ai cũng cho người ta nhàn hạ được.”

      dẫn đầu xong mới chú ý tới tình huống bên kia, tốt, như vậy phải là muốn cảnh cáo người dân trong thành phố này sao, bây giờ kịp ngăn cản, quát lên:”Nhìn gì mà nhìn, còn nhanh lên, phút sau theo kế hoạch mà tiến hành.”

      “Có chuyện gì, quân đội tới sao?”

      biết, để tôi nhìn xem…”

      “Thế này là sao..”

      Nhũng hộ gia đình hai bên đường nghe thấy tiếng pháo sớm ngó đầu xuống nhìn xem chuyện gì xảy ra. Đầu tiên là chú ý đến nơi phát ra thanh sau đó nhìn xuống tìm kiếm nơi phát nổ. Này vừa nhìn, ghê gớm, bọn họ làm gì a?

      “Này, chó má, các cậu làm cái quái gì vậy?” người đàn ông râu quai nón nhận ra có gì đó ổn, bọn người kia đổ đống máu tươi với nội tạng trước cửa hàng, khẳng định phải chuyện tốt lành gì.

      “Đủ rồi, bọn mày là muốn hại chết ai a?” Mở miệng là hộ gia đình gần đó, mạt thế đến, ai chẳng biết thứ tang thi thích ăn nhất là ăn thịt uống máu, là con mẹ nó chứ, đây phải gián tiếp hại những hộ gia đình ở đây sao? hai cái tang thi sao, nhưng đám dù cửa có chắc mấy cũng địch lại được.

      “A A, Trời ơi, sao lại có nhiều máu như vậy?” đại thẩm lầu hai vừa nhô đầu ra nhìn đến cảnh tượng như vậy, nhịn được hét lên, như vậy chỉ muốn ngất luôn thôi.

      “Mau mau, nhanh lên, phụ nữ cũng phải ra, cái gì cũng đừng cầm, mau chạy thôi.” hộ gia đình lầu hai thấy màn như vậy, lại nghĩ nhà mình khó chống đỡ, suy nghĩ nhiều trực tiếp cầm dao phay hướng người trong nhà hô to, bây giờ chạy may ra còn đường thoát, ở đây chỉ kết quả là phải chết.

      hành lang vang lên tiếng bước chân, có hộ có hai hộ ba hộ, nhiều người là trực tiếp lái xe , nhân lúc tang thi chưa tới đây chạy thoát. Tuy nhiên cũng có vài hộ nhát gan lựa chọn ở lại, run cầm cập trốn sau sô pha hay bên dưới giường cầu nguyện chuyện tốt lành đến.

      Đám tang thi ngửi được mùi máu tươi hưng phấn thôi, chúng từ đằng xa chạy tới tập trung tại nơi đầy huyết khối, chút ít chạy theo đám người hoảng loạn chạy trốn, số ít chen lấn được tụ tập tại các khu nhà dân theo mùi máu tươi còn sót lại kia.. Nhất thời cả thành phố vang lên thanh hỗn loạn, có tiếng rống khan khan hưng phấn của đám tang thi, tiếng khóc bị tang thi bắt được, tiếng nhà cửa đập nát, tiếng súng, thanh xoèn xoẹt,… tất cả đều rối loạn trong đám cháy.

      quốc lộ, chiếc xe màu đen chạy tại nơi nguy hiểm ra, Tần Nguyệt xuyên thấu nơi phương xa. Mạt thế đến chính mình tự bảo hộ mình, người nào thông minh sống sót lâu dài.

      Ánh chiều tà ngả về tây, Tần Nguyệt dừng xe trước ngôi nhà trong thôn trấn .

      Tần Nguyệt xuống xe, mang theo ba lô đồ ăn, tay cầm búa hướng ngôi nhà đến. Trong nhà có người, Tần Nguyệt biết. Thời điểm lái xe đến gần nhìn thấy bức màn cửa sổ bị người xốc lên nhìn lén . Bất quá đây là ngôi nhà an toàn, lên trước nữa lại lệch khỏi kế hoạch, gần đây có trạm xăng dầu mà muốn tìm.

      Tần Nguyệt đến cửa chính, gõ cửa:” qua đây, muốn nhờ tá túc đêm, ngày mai tôi liền rời .” lúc sau vẫn có động tĩnh gì.” mở cửa cũng được, vậy tôi liền phá cửa mà vào, đến lúc đó đừng trách tôi trước. Tôi được là làm được. Ba… Hai… …“

      Trong nhà vẫn yên tĩnh, Tần Nguyệt đem búa vác lên vai, gõ lên cửa hai tiếng như thăm dò, chuẩn bị đập trong nhà vang lên tiếng bước chân đát đát, cửa mở ra,” ! Đây là nhà tôi, tôi chào đón , cút .”
      Tần Nguyệt sao cả nhún nhún vai,”Tôi trời tối quá, tôi ở đêm mai liền .”

      “Tôi cũng cho ở.” Thiếu niên ngẩng đầu, ánh mắt nâu phun ra lửa giận,cậu ta nổi giận đùng đùng cự tuyệt, đột nhiên ánh mắt cậu ta sáng lên,”Muốn ở nhà tôi cũng được, trước hết đem hết thức ăn trong xe ra đây.”

      có khả năng.” Tần Nguyệt từ trong ba lô lấy ra bao mỳ ăn liền vứt sang.”Đây là tiền nhà đêm.”

      Cậu ta tiếp nhận được cầm trong tay đem ngửi ngửi,” đủ hay là đem xe đưa cho tôi.”

      Tần Nguyệt rất tự nhiên vào, lướt qua thiếu niên,”Xem ngươi có bản lĩnh gì, thực ra còn có cách nữa…” tới gần thiếu niên có làn da non nớt kia, kề tai :” giết cậu xong toàn bộ ngôi nhà này là của tôi a.”

      Đại khái là chưa từng nhìn thấy loại người trở mặt nhanh như vậy, cả người liền ngây ngốc đứng ở kia, nhìn chằm chằm xinh đẹp đưa ra lời uy hiếp còn cười tủm tỉm,”…” lấy tay chỉ Tần Nguyệt, nên lời nhưng Tần Nguyệt phản ứng gì, xong lên lầu chọn phòng.

      “Ai, cái người này sao có thể như vậy a!” Thiếu niên tức giận , đáng tiếc lên lầu thèm để ý đến , lúc sau chỉ quay lại ý tứ cảnh cáo nhìn .

      này có điểm ý tứ. Khúc Linh thu hồi biểu tình, mặt tươi cười mang mấy phần bĩ khí, đóng cửa lại. Hai tay cho vào túi áo, thân thể thoáng động lên lầu.

      Tần Nguyệt chọn căn phòng có cửa sổ, như vậy có thể quan sát mọi động tĩnh bên ngoài. Nếu có chuyện gì xảy ra liền có thể từ cửa sổ nhảy xuống chạy trốn, còn nếu có gì từ ngoài xâm nhập vào, cửa sổ bị đập vỡ cũng cho phản ứng kịp, chung là còn hơn bốn phía đều là bức tường.

      Kiểm tra căn phòng chút, có phát gì mới đem ba lô cùng búa đặt giường, cách chỗ mình nằm là gần nhất, hai tay chống lên đầu nằm xuống nghỉ ngơi, trong đầu hồi tưởng lại thiếu niên kỳ quái kia. Thiếu niên dưới lầu mặc dù nhìn qua bộ dáng chỉ mới có bộ dáng mười mấy tuổi, lại cho cảm giác cậu ta rất nguy hiểm, mặc dù là cố tình gây , nhưng đáy mắt chút để ý lại để lộ chút để ý.

      Thanh lên lầu vang lên, Tần Nguyệt hướng cửa chính nhìn lại, tuy cửa đóng nhưng vẫn có thể biết cậu ta dừng lại trước cửa phòng vài giây mới rời . Tần Nguyệt đứng lên mở cửa ra kiểm tra có gì lại đóng cửa lại.

      lúc sau, dưới lầu truyền đến thanh xe chạy.

      Tần Nguyệt đến bên cửa sổ nhìn xuống, ô tô màu hồng đến gần, đằng sau là vài cái tang thi, hình ảnh bình thường nhưng khiến ngạc nhiên là bọn chúng quá đến gần ngôi nhà, tuy rằng biểu gì là sợ hãi, nhưng lại như là cố ý hay vô ý tiếp cận quá gần nơi này.

      Chẳng nhẽ trong ngôi nhà này có cái gì, Tần Nguyệt đánh giá bên dưới.

      “Được rồi, chúng ta phải nhanh chóng giải quyết chúng, nếu là đem đến càng nhiều tang thi.” người cao to từ trong xe ra hướng đầu tang thi bổ tới.

      Những người trong đó cũng ra khỏi xe, nhìn thấy người tương đối quen mắt, lúc này mới nhận ra đây là nhóm người từng gặp, cái kia tên là cái gì Cảnh Nhi , ta vậy mà có thể thoát ra sống sót.

      Tần Nguyệt đứng trước cửa sổ, nghiền ngẫm nhìn đám người kia.
      ly sắc, thuyt, rjnchan2 others thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 42: Khúc Linh?

      Lần này trong đội ngũ chỉ có hai nam nữ, về phần thấy những người khác cũng có hứng thú biết.

      Chờ mấy người kia giải quyết hết đám tang thi, hướng cửa nhà đến, chủ nhân ngôi nhà muốn mở cửa thở phì phì chờ bọn họ. tên Cảnh Nhi rất vui vẻ chạy tới, hai người đàn ông cũng theo sát phía sau. Tần Nguyệt ở lầu nghe thấy họ gì, hình như là thảo luận, sau đó người có dị năng tốc độ rất nhanh quay lại xe, lúc trở lại cầm theo túi đồ, chắc là thức ăn, sau đó giao cho cậu thiếu niên. dừng lại nhìn chiếc xe màu đen để bên, lại quay qua nhìn xe của mình, hiển nhiên chiếc xe này tốt hơn cái xe bị đâm rách thủng này nọ của họ.

      Mộc Cảnh Nhi hướng thiếu niên trong viện cười sáng lạn, chỉ chỉ chiếc xe màu đen, vài câu gì đó. Tần Nguyệt nhìn thấy thiếu niên đứng dưới lầu đột nhiên ngẩng đầu hướng nở nụ cười, tiếp theo đối Mộc Cảnh Nhi lắc đầu, xoay người vào nhà.

      “Trần ca, vì sao cho em cùng em trai này chút, để nhường xe này cho chúng ta ?” Mộc Cảnh Nhi như oán giận đối với hành động kéo tay lại của tên tóc đỏ đằng sau.

      “Hajz, con đúng là phiền phức, người ta muốn còn muốn gì.” dẫn đầu lên lầu, nhịn được :”Nắm chặt thời gian nghỉ ngơi tốt, đừng mang tức giận trong người, sáng mai chúng ta còn phải gấp rút lên đường.”

      “Nhưng chúng ta có xe tốt lên đường nhanh hơn, nếu chúng ta đường mà xe lại bị hỏng sao? Em chỉ muốn suy nghĩ chu đáo cho nhóm chúng ta mới làm vậy.”

      Mắt thấy Trần Hoành Đông nhìn thấy lòng tốt của ta, Mộc Cảnh Nhi giậm chân tỏ vẻ bất mãn, quay đầu liếc người bên cạnh, Trương Kỷ Niên thông minh ha ha cười:”Hoành Đông a, trẻ con thôi mà khó tránh khỏi có lúc bị nuông chiều, lại , em ấy cũng vì nhóm ta thôi mà, làm gì dữ với em ấy như vậy.”

      “Ừ, chỉ cậu có tính tình tốt.” Trần Hoành Đông hướng Trương Kỷ Niên sau lưng :” Đối với trẻ con lão tử ta có tính kiên nhẫn, chính hai người tự chuyện , tôi dọn phòng trước.”

      “Trẻ con nha, phải nhường nhịn chút, đâu như chúng ta da dày thịt béo, so đo như vậy làm chi.” Trương Kỷ Niên đối hành động khách khí của Trần Hoành Đông cũng tức giận, quay lại đối Mộc Cảnh Nhi :” Hoành Đông vốn là người như vậy, ở chung lâu em còn biết sao. Bây giờ mọi thứ đều rối loạn, buổi tối lắm nguy hiểm, có muốn hay ở cùng phòng với tôi?”

      “Ở cùng phòng?” Mộc Cảnh Nhi nghe lời này muốn phỉ nhổ, còn tự nhìn lại mình xem, cóc ghẻ còn đòi ăn thịt thiên nga, từ từ, thế đạo rối loạn, biết khi nào mới tìm được căn cứ an toàn, tuy trước mạt thế Trương Kỷ Niên chỉ là lưu manh xấu xa nhưng bây giờ chịu bảo vệ mình, dù sao cũng sớm theo Mục Đông, như vậy cũng có cái gì khác.

      “Các người tự thảo luận, tôi ở cùng.” Trần Hoành Đông đối phòng dừng lại mở cửa vào sau đó đóng cửa, Mộc Cảnh Nhi do dự đối Trương Kỷ Niên gật đầu.

      Vì thế Khúc Linh ở phía sau thấy họ vào hai gian phòng, nhàm chán đứng nhìn vài giây, song huýt sáo hướng bên trái gian phòng .

      Chiều tà tà ngả xuống, màn đêm bao phủ khắp thị trấn .

      Nơi này địa phương đại khái cực ít người sống, thanh niên vào hết thành phố làm việc, vì vậy tang thi nhiều, so với cuộc sống trước kia có gì khác. Chỉ trừ số hộ nông thôn trước kia nuôi dưỡng chó còn nghe thấy tiếng sủa, bây giờ là tiếng rống của tang thi tìm kiếm thức ăn.

      Tần Nguyệt tại trong phòng đốt cây nến, ánh sáng có chút diêu duệ, đem bóng dáng chiếu lên tường. Tần Nguyệt sớm quen thuộc với cảnh có ánh điện, đến kéo rèm lên, khéo người ta lại nhìn thấy ánh sáng, lúc này mới nằm lên giường nghỉ ngơi.

      Lúc này phòng bên cạnh dôi nam nữ còn chưa có nghỉ ngơi, trong phòng dọn dẹp xong, thanh nào coi như yên tĩnh. Trong xe, con mèo đen sau khi ăn xong lão chuột nằm nghỉ, đến khi Tần Nguyệt dừng xe mới tỉnh lại. Nó giương ánh mắt to lấp lánh lên miêu tiếng đối Tần Nguyệt lại nhảy ra ngoài chơi, mấy lần trước nhìn thấy vậy để lại con cá cho nó đến khi trở lại vẫn như cũ chưa có bị động qua, biết tại nó làm gì.

      Ánh sáng ảm đạm chiếu vào tring phòng, Tần Nguyệt vẻ mặt nhu hòa thiếu, tựa vào đầu giường, hai mắt nhắm lại, biểu tình thể yên tĩnh, tư thái nhìn như thả lỏng nhưng luôn bị vây trong trạng thái đề phòng, chỉ cần cơn gió thoảng qua cũng đủ làm cho có phản ứng.

      trận gió thổi đến, đám mây đen cơ hồ che ánh trăng yếu ớt.

      Trong phòng có người di lại, người ở phòng cách vách có động tĩnh gì, như là ngủ say. thanh mở cửa vang lên an tĩnh trong chốc lát, có tiếng bước chân, sau lại có thanh mở cửa,cùng lần trước giống nhau, lại vang lên tiếng bước chân, nhưng có vẻ là hướng phòng tới.

      có gió thổi, ngọn nến chảy giọt sáp xuống đất sau tự động tắt, trong phòng rơi vào mảnh bóng tối.

      Răng rắc ----

      Đột nhiên cửa bị mở ra, Tần Nguyệt mở mắt. Trong bóng đêm, ánh mắt lạnh như băng chứa chút cảm tình nào, nhìn chằm chằm vào cánh cửa.

      Theo đó xuất bóng dáng ở cửa.

      vào phòng, mà là đứng trong chốc lát sau mới bước vào phòng. Cùng trong lúc đó Tần Nguyệt cầm búa quất tới.

      mặt Khúc Linh còn rất tin tưởng bản thân, mỉm cười tiến vào phòng. Vừa bước bước, còn chưa hẳn tiến vào phòng liền cảm nhận được cỗ khí tức nguy hiểm từ khí đánh thẳng đến đây. Nhất thời tươi cười biến mất, chó má, như vậy tỉnh táo, đây là con sao? Tuy rằng kinh ngạc nhưng cũng trì hoãn việc sử dụng dị năng nhanh chóng tránh thoát, bóng dáng biển mất trong khí, búa đánh vào khí, có vật cản bay thẳng ra ngoài cửa, định vị tường đối diện.

      Đây là, lĩnh vực sao?

      Tần Nguyệt từ tường đưng lên, vung tay lên, lấy ra cái búa khác từ trong gian, chậm rãi ra khỏi phòng, nhìn vào hành lang tối đen như mực mở miệng ,” Khúc Linh?”

      Người trốn trong bóng đêm chấn động, này, chưa có tên mình ra trước mặt nha. Ánh mắt tăm tối nhìn bóng dáng đứng ở cửa phòng, ánh sáng ảm đạm chiếu lên chút lo âu, ngược lại mang theo loại cảm giác kỳ dị bình tĩnh, bóng dáng như hòa cùng màn đêm dung hợp làm , sinh trưởng trong hắc ám, cũng cảm nhận được sợ hãi cái loại dị năng của , như sớm biết trước.

      “Sách, lợi hại.” Khúc Linh từ trong bóng tối ra.” Tôi có nên vỗ tay tán thưởng đây?”

      là cậu ta, cũng đúng, trừ Khúc Linh biết còn ai có thể sử dụng lĩnh vực. Bất quá Tần Nguyệt cũng sợ hãi , tuy rằng đời trước Khúc Linh rất lợi hại, chiêu lĩnh vực có thể giết chết vô số dị năng giả. Nhưng bây giờ mà , Khúc Linh còn chưa tiến cấp , thể dùng ĩnh vực tùy thời được, thậm chí còn chưa có năng lực xuyên qua vật cản, như vậy chưa có uy lực gây ra sợ hãi gì với .

      có nhiệu hiểu biết về Khúc Linh, đại khái là tin tức nghe đồn được, nhưng có việc có thể khẳng định. Khúc Linh định là đệ nhất sát thủ u lãnh khốc của căn cứ Đông Phương, bởi vì có diện mạo quá mức xinh đẹp liền bị coi là luyến đồng. Sau mạt thế thức tỉnh dị năng lĩnh vực, liền tại nơi này định cư, cũng bởi vì cái diện mạo lại bị người khác hãm hại, chết tại huyện Nam Lăng.

      Lại tiếp cái người này cả đời nhấp nhô sau lại bị chính nơi mình sống giết hại. đáng thương.

      Nghĩ lại, từ lần đầu khi đến đây là tiến vào lĩnh vực tạo nên, vì vậy nhìn thấy khuôn mặt của , việc nhận ra là bình thường. Mới thời kỳ đầu mạt thế, sử dụng lĩnh vực trong thời gian dài, đây thiên tài, đáng tiếc, lại là thiên tài đoản mệnh.

      “Như thế nào, tôi sai sao?” Khúc Linh nghiêng đầu, tuy rằng tại mang khăn che mặt, nhìn thấy khuôn mặt, nhưng xóa ngụy trang tự dung có cách nào hình dung ra sức quyến rũ, có thể khiến người ta thiêu thân lao vào lửa.

      “Vỗ tay cần.” Tần Nguyệt ra cửa phòng, rỡ búa vách tường,” Nếu có việc gì xin đừng tùy tiện vào phòng người khác, có hiểu lầm.”

      là, nam góa nữ…“ Khúc Linh đột nhiên xuất lại gần Tần Nguyệt, đem đầu lại gần,” Ở chung phòng, khiến khó chịu sao?” mắt thấy búa lại huy tới, Khúc Linh lắc mình, đến khu vực an toàn mới dám quay đầu nhìn chỗ cũ, bên dưới vài cọng tóc còn bay bay, dám càn dỡ nữa. Vừa nãy nhanh chỉ vài cọng tóc đơn giản như vậy, sờ sờ cổ, cảm giác nó sắp phải ở thân thể này nữa.

      Ngoài cửa sổ truyền đến tiếng mèo kêu, Tần Nguyệt trở vào phòng đem ba lô nhấc lên sau ra ngoài, còn hai giờ nữa là trời sáng, bây giờ lái xe rời đến khi trời sáng có thể đuổi tới trạm xăng dầu, còn hơn ở đây bị tên nghiệt này tính kế linh tinh, thà làm chuyện đứng đắn kia.

      “A, nhanh như vậy?” Khúc Linh đứng đằng sau lên tiếng cợt nhả, them quan tâm bộ dáng giờ.

      ở đây, nhìn cậu đối mấy người kia làm gì sao?” Tần Nguyệt khách khí trả lời, chút cũng muốn biết đối hai nam nữ kia muốn làm cái gì. Tuy chưa đến mức biến thái như quá khứ nhưng cái dạng biến thái cũng phải hai ngày là có thể dưỡng thành, cho cảm giác nguy hiểm như vậy cái câu cợt nhả kia cũng có bao nhiêu tư tưởng u oán rồi.

      đáng sợ.” Khúc Linh nhếch miệng cười trong bóng đêm.” Hay lưu lại cùng tôi chơi bạn họ .”

      “Tôi rảnh, có thời gian chơi đùa như vậy, còn bằng suy xét tìm cách làm người ta ban ngày nhìn thấy diện mạo của cậu .” Tần Nguyệt mở cửa, mặt chút thay đổi :” Dung mạo có đôi khi cũng là loại tai họa.”

      Khúc Linh trầm mặc lúc thuấn di đến trước mặt Tần Nguyệt, triệt hồi dị năng cởi bỏ khăn che mặt. Tần Nguyệt cau mày ngẩng đầu nhìn người chắn phía trước, khuôn mặt kinh diễm như khắc họa xuất trước mặt.

      “Thế nào, có phải đủ xinh đẹp?”
      ly sắc, thuyt, rjnchan3 others thích bài này.

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 43.a.

      Tần Nguyệt lái xe rời khỏi ngôi nhà, đến Khúc Linh đúng là cái tên quy củ biến thái.

      Theo truyền thuyết Khúc Linh chính là người lãnh khốc vô tình, đối với việc người khác đụng vào là vô cùng chán ghét, tinh thần khiết phích nghiêm trọng phân tư tưởng vạn ác, tuy bây giờ chỉ là cái thiếu niên nhưng tính tình thiên về u, may mắn còn chưa quá nghiêm trọng.

      Bất quá phải thiếu niên Khúc Linh này đúng là quá đủ xinh đẹp, mỹ đến mức tựa như ánh nắng cuối mùa thu dưới ánh mặt trời nhuốm đầy màu tím của hoa túc, yên tĩnh hấp dẫn, người nào có khả năng kháng cự (ta cũng phải : tỉ à, còn tỉ ngoại lệ mà). Tuy rằng bây giờ chỉ như nụ hồng chớm nở chưa trưởng thành, ngăn được xinh đẹp tao nhã ra bên ngoài, khó trách có nhiều nam nhân mơ tưởng đến . Như là tự nhiên nhớ đến cái gì, Tần Nguyệt vẻ mặt khó chịu, mở phanh cửa xe ra.

      “Lần sau gặp lại, hung tàn.”

      Khúc Linh từ cửa sổ ngắm nhìn nơi xa xa, chiếc xe màu đen nhanh chóng mất hút, khuôn mặt siêu đẹp trai dần dần , mặt mang theo ý cười, Khúc Linh rất vừa lòng với việc đùa dai thành công.

      sờ sờ mặt mình, có vết sẹo nhợt nhạt, là, vừa nãy thời điểm Tần Nguyệt ngây người nhìn , liền hôn xuống, chỉ muốn bày tỏ lòng cảm ơn nhắc nhở , ai dè đó lời liền huy búa quệt qua mặt , may mà thân thủ nhanh nhẹn chỉ bị xước dòng má. Khúc Linh bĩu môi, ác, lần sau gặp lại nhất định giỏi hơn, để xem lúc đó làm thế nào đối đãi .

      Trong phòng, ba người bị trói mặt đất lộ vẻ hoảng sợ nhìn thiếu niên ngồi nghiêng bên cửa sổ. Trần Hoành Đông là hoàn hảo, người vẫn mặc quần áo, hai người còn lại tương đối thảm, họ bị bắt đến lúc này nọ, Trương Kỷ Niên gì nhưng Mộc Cánh Nhi yếu ớt, điềm đạm đáng cũng bị trói chung cùng bọn họ chỗ.

      “Van cầu cậu, buông tha cho chúng tôi mạng..”

      Mộc Cảnh Nhi nũng nịu cầu khẩn, thân thể bị dây thừng buộc lại quần áo có chút hở hang, liếc mắt cái liền nhìn thấy cảnh xuân, đáng tiếc có ai đưa ánh mắt cảm động nhìn qua, ngược lại là ánh mắt sắc bén liếc qua muốn cần liên lụy đến người khác.

      đường cái có ít tang thi, nhưng nhìn chúng thấy nó linh hoạt hơn ban ngày nhiều. Tần Nguyệt cẩn thận lái xe, đến thời điểm nhiều tang thi cũng xuống thanh lý chúng để tìm kiếm tinh hạch. Tần Nguyệt có cảm giác kỳ quái, dị năng của cần rất nhiều tinh hạch, tuy chưa tiến cấp nhưng uy lực của nó lại thể khinh thường.

      Tần Nguyệt đem xe dừng lại, phía trước có hơn mười tang thi chặn đường. Mấy ngày nay rèn luyện cùng với dị năng làm còn sợ hãi với số lượng tang thi như vậy nữa, cho dù chúng cùng xông lên cũng bị thương.

      Bên đường, tang thi nghe thấy thanh xe chạy đám tang thi hơi dao động. Chúng rải rác bên mấy chiếc ô tô bỗng nhiên ngửi được hương vị nhân loại, nhất thời liền hưng phấn. Chúng còn cứng ngắc, thân thể linh hoạt hướng Tần Nguyệt gầm rú rồi hưng phấn chạy tới.

      Tần Nguyệt đợi chúng tụ tập hết, tay vung búa hướng cổ con tang thi gần nhất chém tới. Con trước vừa ngã xuống con thứ hai nhào tới, trong mắt chúng chỉ có thực vật, thèm quan tâm nguy hiểm, phía sau đè lên phía trước, như là ai đến trước có thức ăn. Bình thường là như vậy, ai chạy đến trước ai có thịt ăn, nhưng chỉ đối với những thức ăn yếu hơn, còn Tần Nguyệt, con nào tiến lên trước là dâng tinh hạch cho cần uy nghĩ. khách khí vung búa liên tục.

      Giải quyết xong ít tang thi đó, Tần Nguyệt thu tinh hạch vào, vài bước nhìn mấy chiếc xe ô tô đậu đường, rất nhiều xe còn sử dụng được liền cho vào gian. Tần Nguyệt nhìn chút những chiếc xe, có nhiều cái đâm vào nhau bẹp dí, chắn đường . Tần Nguyệt quan sát những xe nào còn xăng thu hết xăng. Xong chuyện dùng dị năng đốt cháy chúng còn dấu vết.

      Trở lại trong xe, Tần Nguyệt cầm tay lái chạy . đường gặp tang thi cũng xuống xử lý, chỉ khi gặp phải tang thi ngang sức, hoặc là quá nhiều thể chạy qua. Dọc đường Tần Nguyệt 5, 6 lần gặp phải những đám tang thi, lần nào cũng xuống xe giải quyết.

      Lại giải quyết xong đám tang thi , thu tinh hạch vào túi. Ngồi lên xe dùng dị năng hấp thụ tinh hạch, cảm thấy chỉ cần hấp thu tinh hạch trong này, vậy dị năng liền thăng cấp. kịp tìm kiếm địa phương an toàn, mạt thế đến còn có nơi địa phương nào tuyệt đối an toàn cả. Lái xe đến địa phương hoang vu người để ý, Tần Nguyệt lắc mình vào gian.

      thời gian dài vào gian, nhìn mầm giống dưa chuột trước kia trồng giờ kết quả, đám Thủy Linh Linh xanh mượt, nhìn qua ngon miệng. Chỉ là chúng nó đều rơi đầy đất, hình sáng quả lại có chút khác biệt. Vẫn là thu hoạch trước rồi tính sau, tìm mấy cây gậy guộc cắm xuống đất làm giá cho chúng nó leo lên, làm chúng nó lớn lên có điểm bình thường.

      Lại nhìn chút mấy cây nông nghiệp thấy chúng tốt mới an tâm. cũng có kinh nghiệm nhiều cho việc này. Phóng mắt nhìn, ruộng lúa mảnh xanh mượt, lại thấy ít quả cà chua vẫn còn xanh. Tần Nguyệt lại dừng lại cắm mấy cây gậy guộc bên cạnh, làm chúng sinh trưởng bình thường. Sờ sờ đám rau xanh, Tần Nguyệt vui vẻ cho thành quả của mình, qua đến nơi khá rộng.

      Tần Nguyệt ngồi xuống, đổ ra túi tinh hạch, cẩn thận viên lăn vào trong ao. đứng lên với tay mò lấy lại, tay với tới liền bỏ qua, quay trở lại nơi hấp thu tinh hạch. Nhìn tầng sương mù màu đen bao vây lấy tinh hạch xinh đẹp, chốc lát sau vỡ thành bột phấn, lại tiếp tục cầm lấy tinh hạch khác hấp thụ, đến khi hấp thụ hết thảy mới luyến tiếc mở mắt ra. Tần Nguyệt cảm thấy chỉ chút nữa thôi liền thăng tiến cấp .

      Tần Nguyệt ánh mắt chuyển nhìn phía ao nước, bây giờ ra ngoài đánh tang còn bằng đem vớt viên tinh hạch kia lên, chỉ cần uống nước đó vào miệng là ok. vậy thôi chưa Tần Nguyệt phen đem quần áo cởi ra, sau đó nhảy vào ao chuẩn bị nhặt lại tinh hạch xấu số kia. Vừa thò đầu ra khỏi mặt nước, dị năng liền tự phát hấp thu tinh hạch.

      Cảm thụ được năng lượng còn tinh khiết hơn so với trước tiến vào cơ thể, Tần Nguyệt thỏa mãn phát ra thanh thở dài, chưa được bao lâu liền khó chịu. cỗ năng lượng khổng lồ hội tụ, trướng trướng làm cho hề thoải mái, Tần Nguyệt biết đây là phản ứng tự nhiên khi dị năng tiến cấp, nhẫn nhịn đau khổ thoải mái trong lòng, dẫn đường cho dị năng vào. Lúc tiến cấp hoàn thành, ao nước yên tĩnh bỗng sôi trào, phối hợp với dị năng tiến vào giúp tẩy trừ gân mạch, cường hóa thân thể.

      lâu sau, Tần Nguyệt mở mắt, phun ra ngụm trọc khí, hoàn thành thăng cấp.

      Vốn nghĩ ao trì chỉ có tác dụng khi uống vào, ai ngờ đứng trong này lại có khả năng phụ trợ dị năng thăng cấp, tinh lọc tinh hạch ở mức tốt nhất. Tần Nguyệt cảm thán hồi, như vậy phải mất hơn nửa tinh hạch sao. Nhưng cũng là cái tin tốt nha. Lần sau trực tiếp ném vào ao tuyền.

      Tần Nguyệt dang hai tay, ngưng kết ra dị năng, lần này so với thời điểm trước càng dễ dàng thuận lợi hơn. Nếu lần trước chỉ là hạt đậu tương , bây giờ có điểm lớn bằng bông hoa, dị năng càng thêm ngưng . Tần Nguyệt hết sức vui sướng, như vậy là càng bảo đảm số mệnh của càng thêm kéo dài. Thu lại tâm tình, tần Nguyệt đọc ý niệm lên gian.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :