1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

MẠT THẾ TRÙNG SINH CHI HẮC ÁM NỮ PHỤ- Phong Khởi Tuyết Vực (58) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 18:

      Ngày hôm qua có bất cứ chuyện gì xảy ra.

      Tần Nguyệt đêm ngủ, vẫn nhìn đồng hồ, cho đến khi ánh nắng đầu tiên chiếu xuyên vào phòng. Điều đó làm cho nghi ngờ tận thế có phải là do bản thân mình tưởng tượng ra , chuẩn bị đồ dùng học với nghi ngờ.

      bỏ chút tiền khiến cho bác sĩ làm giấy nghỉ bệnh, sử dụng được mười lăm ngày, bây giờ tới lúc đó mà có xảy ra tận thế, có lẽ nên học lại và tính toán xem mình mất bao nhiêu tài sản, quan trọng nhất chắc là nên đặt lịch hẹn với bác sĩ tâm lý rồi.

      Được rồi, thừa nhận lúc này suy nghĩ kĩ, nghĩ tới số tiền mình tiêu cho chuyện này Tần Nguyệt lại cảm thấy nhức đầu, nhưng may người bảo thủ nên vay ngân hàng, nếu chuyện này còn nghiêm trọng hơn.

      Nhặt lên chiếc túi xách vì che dấu tai mắt mà để trong góc hẻo lánh, Tần Nguyệt xuống dưới lầu mua điểm tâm, theo bản năng tới gara lấy xe, lập tức nhớ tới hành động ngu ngốc của mình, Tần Nguyệt ra vệ đường bắt chiếc taxi học.

      ra nếu theo bản năng Tần Nguyệt xuất phát từ kinh nghiệm sống ở mạt thế và đề phòng, cũng chưa bao giờ nghiêm túc tự hỏi đầu và cơ thể tại sao lại làm phản ứng đề phòng, chưa bao giờ là người mù quáng muốn có cảm giác an toàn. Kiếp trước lúc tận thế tới ngã tư đường có rất nhiều tang thi ăn thịt người và con người chạy trốn, tất cả vô cùng rối loạn.

      Tuy rằng ít người có xe, nhưng có rất ít người lái xe hơi ra khỏi thành thị được, phải giỏi trong việc loại chướng ngại vật, bất luận là người hay là tang thi đều phải đâm ngã, đuơng nhiên nếu xui xẻo bị tang thi bám dính, cũng bị giết. Lái xe chạy loạn ở trong thành phố cũng là quyết định sáng suốt, có nhiều chướng ngại vật , vậy còn có rất nhiều người tuyệt vọn liều chết đóng xe, đụng người còn người kế tiếp, chỉ đến khi thể dừng lại để đón người lên xe, mà xe khi dừng lại rất ít tình huống có thể xảy ra, phải bị tang thi đằng sau đuổi tới, chính là ngừng có người lên xe, tạo thành cục diện thể tha cho ai được.

      Tận thế xảy ra ở toàn cầu, cách khác lúc đầu sống ở đâu cũng quan trọng lắm, nghĩ bỏ , hư vậy lúc đầu khinh thân ra trận là chủ ý tốt, huống chi bản thân Tần Nguyệt là người dùng vũ lực, lại có gánh nặng vật tư, càng thêm hỗ trợ cho hành động của .

      Tất cả diển ra đều bình thường, Tần Nguyệt đưa ánh mắt nhìn vào trong sân trường, số bạn học tinh thần phấn chấn từ cổng trường học vào lớp học của mình. Bởi vì chưa tới giờ học, ngẩu nhiên có thể nhìn thấy vài đôi tình nhân ngồi ở ghế đá chuyện phiếm.

      Tuy biết tại sao hai ngày nay Bạch Vi Lan đến tìm nàng. Bất quá nàng lo, có lẽ do nàng nghĩ thông, xa xa chợt thấy được người mà nàng muốn thấy. Bạch Lan Vi mấy ngày nay đều ở đây sửa sang lại gì đó cùng với việc xin nghĩ dài hạn, đại học tại đế đô tác phong cùng quản lý rất nghiêm, muốn xin phép cũng phải là chuyện dể dàng gì, nếu có chuyện ảnh hưởng tới việc tốt nghiệp sau này. có lí do đặc biệt gì mà xin phép tháng lão sư chắc chắn phê chuẩn.

      Tần Nguyệt bước nhanh vào trong góc, mấy ngày nay chạy việc nhiều nàng đủ mệt giờ mà còn gặp cái con người ghê tởm này ảnh hưởng tới tâm tình của nàng. Tiến vào trong lớp nàng đến vị trí của mình xung quanh có vài bạn học lên tiếng chào nàng, đại đa số đều làm việc của mình. Tần Nguyệt cần phải giả vờ bệnh nặng vừa khỏi, trạng thái của nàng rất tốt, nàng cần thời gian đều chỉnh lại tâm trạng của mình.

      Tiết đầu tiên là tiết ngử văn, nử lảo sư trẻ tuổi nghiêm túc cầm sách giáo khoa :

      " tại các bạn mở sách trang 27 ...."

      Trong lòng Tần Nguyệt yên xoay xoay chiếc bút, nhớ lại kiếp trước nàng khẳng định phải là giấc mơ, ít nhất nếu là giấc mơ chân như vậy phảng phất nàng lại có thêm vài năm kí ức. Nàng vừa chơi bút, vừa suy nghĩ...

      "Bạn học kia ngươi phân tâm, đứng lên"

      Bên tai chợt nghe lời của lảo sư, Tần Nguyệt hoảng sợ, thiếu chút nửa theo bản năng đứng lên, quay đầu lại mới biết phải là mình mà là người bạn cách dãi bàn. Người bạn kia nhìn có tinh thần, bộ dáng buồn ngủ gà gật, trong lòng Tần Nguyệt có dự cảm bất an.

      "Bạn học ... " Lão sư qua lắc lắc vai , " Đứng lên, đến cuối lớp đứng "

      Lời lão sư chưa dứt, người bạn kia vội vàng đứng lên bổng nhiên lại té xuống đất ngất , lão sư thấy thế vẻ mặt chợt thay đổi, nàng lo lắng bước tới trước muốn xem thế nào, Tần Nguyệt ngồi cũng đứng lên:

      "Lão sư, nên đụng , mội người cách xa ra chút, em nghe gần đây có môt loại bệnh truyền nhiểm, người nhiểm bệnh đột nhiên té xĩu, mấy phút sau tỉnh lại biến thành giống như bệnh chó dại, gặp người liền cắn ai bị cắn bị lây nhiểm, quốc gia cũng chưa có loại vacxin phòng bệnh này"

      Lời vừa dứt, các bạn học xung quanh vội vàng tản ra, lão sư củng nhích xa ra, biểu tình lo lắng nhìn người bạn học kia: " Lớp trưởng, gọi bảo vệ lại đây, đưa người bạn học này bệnh viện"

      Lúc này bên ngoài truyền đến thanh rối loạn của sinh viên lớp khác, bất an trong lòng Tần Nguyệt càng tăng cao, nàng chen đám bạn học đến bên cửa sổ nhìn tình huóng bên ngoài. Bên kia đối diện phòng học của nàng, mội người đều chạy cả ra ngoài, chỉ còn lại bên trong hai người, mà hai người đó với tư thế quái dị người ôm mật người cắn cắn, khắp nơi xung quanh máu tươi vung vãi.

      "chuyện gì xảy ra thế?"

      " biết, người bên kia giống như phát bệnh chó dại..."

      "ngươi thấy cắn người sao? đáng sợ ..."

      Các bạn học xung quanh chỉ trỏ thảo luận, Tần Nguyệt nhìn qua thấy các bạn bên kia có kẻ bị cào, bị cắn đứng bên ngoài chửi ầm lên. Do bên kia xảy ra chuyện gây ầm ĩ đên các lớp gần đó khiến mội người đều chạy đến xem, nhưng bị các lão sư chặn lại đuổi tất cả về lớp.

      Tần Nguyệt lệ rơi đầy mặt, rỏ ràng là mạt thế bắt đầu. Trái đất lâm vào nguy hiểm, gia gia cứu mạng a
      ly sắc, thuyt, rjnchan5 others thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 19.

      "Tất cả đều vào lớp ngồi nhanh" Các lão sư nam cũa các khoa khác bắt đầu duy trì trật tự " Các em đều trở về lớp "

      Rất đông các sinh viên còn chưa kịp trở về, khắp nơi trong trường đều truyền liên tiếp các tiếng thét chói tai, nhiều sinh viên bắt đầu rối loạn, bọn họ đều nhìn thấy....

      Các bạn học khác có thân có sơ, hoặc những bạn vừa mới chuyện đều đột nhiên đánh về phía họ, dương miệng lên cắn, còn có người cắn cổ người khác xé ra từng mảng thịt lẩn với da trong rất hưng phấn, rồi lại tiếp tục nhào về người gần đó.

      " Cứu, cứu mạng ....."

      Cái bạn nam sinh muốn chạy, nhưng do quá sợ khiến tứ chi mềm nhũn muốn chạy cũng chạy được, mọi người muốn giúp đáng tiếc lúc này ai cũng sợ ai đủ dũng khí chạy qua giúp.

      "Mau báo cảnh sát!" Có nử sinh phản ứng kịp lấy di động chuẩn bị gọi, lúc này ở góc có người hướng nàng chạy đến, tình huống như vậy khiến nàng chú ý, nàng ngẩng đầu nhìn về hướng đó,đập vào ánh mắt của nàng là gương mặt hư thối, "A!"

      Di động rớt xuống đất, bạn học khác gần đó chạy tới nhặt lên.

      Tiếng thét chói tai của nử sinh gây chú ý của mọi người, nàng bị bạn học khác cắn lên tay, đau đớn khiến nàng thét lên, theo bản năng nàng đưa chân đạp lên người cắn mình, nhưng ngươi kia giống như có cảm giác dù bị trầy da thịt tróc ra vẩn kiên quyết cắn tay nàng.

      Nhìn cảnh tượng kinh khủng trước mắt, mọi người như rớt vào hầm băng, sợ hãi lan tràn, đây là ăn thịt người!

      Chúng nó là ăn thịt người!

      "Chạy mau!" biết ai trong đám người kêu lớn, mọi người đều bừng tỉnh hướng về phía các cầu thang chạy tới, nhất thời gây hỗn loạn ở dãy hành lang

      Bên Tần Nguyệt tình huống tương đối tốt, thồi điểm các bạn học ra nàng vụn trộm đem cửa lớp đóng lại, các bạn học sau khi té xĩu bị biến dị thoáng lay động đến bên cửa sổ thủy tinh áp sát vào gào thét nhưng muốn thoát ra dãy hành lang. Các bạn học ở ngoài bây giờ mới chú ý nhìn thấy tất cả các người kia thân hình bắt đầu hư thối giống như dã thú dán váo song cửa, mọi người giống như chim sợ ná hận thể chạy khỏi chổ này đến địa phương an toàn hơn.

      "Có quái!"

      "Thây ma ăn thịt người, chúng nó ăn người, các bạn chạy mau!"

      "Cứu mạng, đừng ăn ta!"

      "Tránh ra! A, đừng cào ta, cứu mạng!"

      " Các em đừng nóng vội, tập trung chạy ra hướng cổng trường, các lão sư khác báo cảnh sát, các em chú ý chung quanh phát người phát bệnh cảnh báo cho mọi người!" Các lão sư duy trì nỗi, họ biết phát sinh chuyện gì, chỉ biết rất nguy hiểm, các em chạy phía trước họ cũng chạy theo bên cạnh nhắc nhở, có người ở phía sau ráng duy trì trật tự để các học sinh nhanh chóng thoát ra mà xảy ra việc dẩm đạp nhau.

      Còn có các lão sư lo cho người bị thương, cách phía xa Tần Nguyệt có học sinh cùng lão sư cái gì đó, những lão sư kia đặt các học sinh bị thương xuống chỉ về phía các phòng học, hiển nhiên là kêu các bạn đó vào phòng học trốn .

      Tần Nguyệt theo đa số mọi người chạy ra bên ngoài, dọc theo đường nàng nhìn chung quanh đề phòng có người biến thành tang thi mà tập kích, thấy có vũ khí ngang lớp học nàng thuận tay cấm cái ghế đập vào tường, giử lại bộ phận chân ghế để làm vũ khí phòng thân.

      Bọn họ vừa chạy tới cầu thang biết vận khí thế nào ngay cầu thang tập trung rât đông các học sinh bị biến thành tang thi, phía trước chay được, phía sau bị lấn tới nhất thời đám đông hòa lẩn với đám tang thi, có người bị cào, bị cắn, nghiêm trọng hơn có người bị cắn đến gần chết.

      Càng ngày càng có nhiều bạn học bị biến dị, khi Tần Nguyệt và mọi người chạy tới sân thể dục thấy khắp nơi đều là tang thi, trãi qua giai đoạn khũng hoảng mọi người đều đoàn kết chổ, tuy rất họ vẩn còn hơi kích động nhưng chạy loạn, mọi người tập trung theo đường hướng về phía cổng trường chạy .

      "A!" nử sinh phía trước té ngã, nàng hoảng sợ nhìn các tang thi chung quanh chạy tới, Tần Nguyệt cau mày kéo nử sinh đứng dậy hướng mọi người phía trước chạy tới, loại tình cảnh này nàng dám dây dưa lâu, nếu li trí dây dưa lâu kéo nàng chết theo.

      gậy bổ về phía tang thi, đánh đến tay Tần Nguyệt run lên, nàng dám ở lâu đưa mắt nhìn về mọi người, rồi quay đầu hướng con đường chạy tới.

      Thế giới bên ngoài hẳn là sai biệt lắm , tuy rằng nhiều người đưa tới nhiều tang thi hơn, nhưng tình huống ban đầu vẫn là nhiều người càng có cảm giác an toàn, tùy tiện gọi người tách ra người tốt , chừng gặp kẻ xấu còn khiến mình bị hại.

      mình Tần Nguyệt hướng con đường chạy tới, chuẩn bị treo tường ra ngoài.
      ly sắc, thuyt, rjnchan5 others thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 20:

      Dọc đường Tần Nguyệt chỉ chọn những con đường vắng vẻ, đường rất nhiều thứ hỗn loạn, rất nhiều người đều trốn trong nhà.

      Lúc Tần Nguyệt qua các cửa hàng mặt tiền đều xem xét cẩn thận, nếu cửa hàng có ai hoặc chủ nhân biến thành tang thi chạy vào cướp hết. Trước mắt chưa vào siêu thị lớn được, bây giờ vẫn có điện nếu mà vào bị camera ghi lại rất phiền toái, còn bị người khác xem như tội phạm cướp giật, bằng đợi mấy ngày nữa khi thế giới rối loạn hơn hành động sau.

      bắt đầu nhớ tới hỏa hệ dị năng của mình trước đây, cây đuốc có thể đem bất cứ thứ gì mình thích đốt thành tro bụi, khi đánh nhau với tang thi sử dụng càng tốt, cần như bây giờ còn chưa thức tỉnh dị năng, tố chất thân thể đều tốt, cho dù vừa rồi đổi vũ khí khác vẫn bị đánh run cả tay.

      mới nhớ, lúc chạy trốn cố tình chú ý đến Bạch Vi Lan, những tưởng có thể trả thù kiếp trước, kết quả căn bản là thấy ta đâu cả.

      Dọc đường rất vất vả, đồ lấy được cũng nhiều, có trải qua cường hóa thân thể nên thể phát huy khả năng tốt nhất cộng thêm vũ khí hợp, Tần Nguyệt phải cố hết sức mới phá được cửa hàng, vì phòng ngừa cho lúc sức cùng lực kiệt biến thành khối thịt mỡ của tang thi, Tần Nguyệt quyết định trở về nhà.

      Vung tay lên để lấy hết tất cả đồ đạc, Tần Nguyệt xoay người về nhà, chủ cửa hàng này lúc mới bước vào bị biến thành tang thi, vốn là muốn đánh lén , nhưng lại bị chém đứt cổ ngã vào xó, lúc Tần Nguyệt ngang qua thi thể thuận tay lấy tấm khăn trải bàn phủ lên, mong cho người chết xuống đất được bình an.

      Tần Nguyệt cẩn thận vào khu phố Cát Tường, có lẽ vì khoảng thời gian này mọi người còn ở nơi làm việc nên tang thi cũng nhiều lắm.

      "Này, em , em vừa mới từ ngoài đường về sao, ngoài kia thế nào rồi? Nghe xuất quái vật ăn thịt người đúng ?"

      ban công người phụ nữ nhìn thấy có người trở về liền hưng phấn gọi to từ lầu vọng xuống, Tần Nguyệt nhướng mày, muốn để ý tới, thấy con tang thi vì nghe tiếng tiếng gọi này mà tới.

      "Em , em -----" lầu thấy Tần Nguyệt để ý tới mình, càng làm cho tâm lý hoang tưởng muốn giải thích những chuyện kì quái của ta dâng cao, để tám chuyện với hàng xóm.

      "Câm miệng, nếu muốn gọi như vậy về nhà mà gọi."

      Người này khó chuyện quá, lầu chút xíu nữa nhịn được, chỉ vào Tần Nguyệt mà chửi, nhưng bị Tần Nguyệt lạnh lùng lườm cái, lại nhìn thấy tay Tần Nguyệt cầm cây búa dính máu, nhất thời rụt lại, dám lỗ mãng nữa.

      Khi ta nhìn xuống biết từ bao giờ trong góc xuất người kì quái, người kia lắc lư về phía em , có lòng nhắc nhở, nhưng thấy em chú ý từ sớm, hơn nữa nhanh chóng vọt qua lấy búa chém vào cổ người kia, hai ba phát chém làm cho người kia đầu thân rớt xuống, ta dừng chút, hít thở sâu vài cái mới phát ra tiếng hét động trời: "Cứu mạng, có kẻ giết người rồi! Nhanh tới xem, có kẻ giết người rồi!"

      Tần Nguyệt bị ta làm cho mất hết kiên nhẫn, nhanh chóng cầm lấy búa chạy về A Đống*, lượng tiếng hét này chắc hấp dẫn phần lớn tang thi trong khu phố, vẫn nên trước, kẻo cho tới lúc đó muốn chạy cũng chạy thoát.

      "Nhanh tới xem , có ai nhanh tới xem , tội phạm giết người muốn bỏ chạy!" Người phụ nữ lầu thấy Tần Nguyệt muốn chạy càng la to, vài gia đình lầu cũng hé đầu ra xem xét tình huống.

      "Cái gì tội phạm giết người?"

      "Ở đâu?"

      "Ai u tôi các người thấy chứ, vừa mới về, bộ dạng hung dữ cầm cây búa, gặp ai cũng chém, nè, mọi người nhìn bên kia , chính là người xui xẻo kia, vừa ló mặt ra bị chém thành đầu thân hai nơi rồi, là làm bậy...." lầu kể lại sinh động như chuyện vừa chứng kiến.

      "Đầu, ở bên kia, còn ngã vào đây, nhìn thê thảm, mau gọi cảnh sát , phần tử nguy hiểm này sống ở tiểu khu chúng ta gây nguy hại cho mọi người đó! Mọi người xem xem, còn nhìn thấy kia ?" người đàn ông ở gia đình bên trái .

      "Được được, mau tìm thôi, phiền phức lắm, báo cho phụ nữ và trẻ con trong nhà, khi ra đường nhớ chú ý, đừng để gặp phải."

      Các hộ gia đình trong tiểu khu còn phụ họa, bọn họ tìm vòng cũng gặp tên tội phạm giết người nào, ngược lại thấy ít người kỳ quái lung lay sắp ngã tới, gia đình gần đó hít ngụm khí lạnh, chỉ vào bên ngoài : "Mọi người nhìn kìa, đó là cái gì? Da mặt đều rớt xuống......"

      "Bên này tôi cũng thấy, người kia giống như bị gãy tay, lung lay như sắp ngã, giống người sống!" Nam chủ nhà chỉ vào tiểu khu bên phải .

      " Tôi cũng nhìn thấy, trời ạ, đây là quái vật sao?" Mấy đứa trẻ kêu lên: " đáng sợ."

      "Hôm nay tôi có xem tin tức, TV về bệnh này, lúc nấu cơm còn nghe thấy tiếng kêu thảm thiết lầu, trong lòng rất hoảng sợ...." Bà lão tầng năm đứng ban công : " biết chính phủ chừng nào mới bắt những người này lại, gần đây tốt nhất chúng ta nên ít ra ngoài."

      "Đúng, đúng, đúng, ít ra ngoài, tôi lập tức gọi điện xin nghỉ vài ngày."



      21.

      Hàng xóm phía ngoài còn thảo luận, Tần Nguyệt trực tiếp chạy vội tới cửa phòng của mình lấy ra chìa khóa mở cửa vào.

      Lúc về đến nhà mới phát con mèo đen lúc trước thấy kia đứng cửa sổ nhà nàng ánh mắt tròn tròn lạnh lùng nhìn về phía này, sau khi nhìn thấy nàng trở về lại quay đầu hướng phía bên ngoài cửa sổ nhảy ra.

      Đây là trách nàng có chuẩn bị cá khô sao? Tần Nguyệt đứng ở cửa ngẩn người, xin lỗi có nghĩ đến. Bất quá nàng có rối rắm thời gian dài, đem vũ khí để xuống ngay cửa ra vào, hướng tới buồng vệ sinh qua, thừa dịp tại có điện có nước mau thu thập thêm nhiều nước chút, có thời gian tốt nhất lại tắm rửa cái, về sau có đãi ngộ tốt như vậy.

      Tần Nguyệt dùng xà phòng rửa tay sau đó vội vàng cầm tất cả chai lọ nồi nia xoong chảo trong nhà, các trang bị có thể chứa nước đều bị nàng đổ đầy, vất vả mới làm xong, nàng mới mệt mõi nằm bệt giường.

      Nằm ở giường Tần Nguyệt hồi tưởng lại kiếp trước, nàng nhớ thời gian dị năng của nàng thức tỉnh lúc mạt thế bắt đầu ba tháng trong lần phá vây phát ra, khi đó nàng lòng muốn bảo hộ chính là chị họ Bạch Vi Lan, lúc bị tang thi cào bị thương nàng nằm trong phòng ở khu cư dân cũ nát nhớ lại khoảng thời gian khi còn sống, lúc đó nàng cho rằng chính mình chết chắc rồi, nhưng vẫn là chịu buông tay, nhớ nhiều nhất vẫn là Bạch Vi Lan, chínhla người này khi còn quan tâm nàng rất nhiều.

      Khi còn cha mẹ mất nàng rất độc lại mẫn cảm, lúc đó Bạch Vi Lan vẫn ở bên cạnh nàng, tuy rằng phải cố ý, nhưng nàng vẫn cảm động, vẫn nhớ kỹ lòng tốt của người khác, sau khi bị tang thi cào, nàng rất ràng có thể cảm giác được thân thể biến dị, đau đớn cơ hồ thêu đốt tất cả lý trí nàng, nhưng cuối cùng nàng có buông tay nên thành công thức tỉnh hỏa hệ dị năng.

      Tần Nguyệt nhắm mắt lại, tập trung tinh thần hồi tưởng tâm tình cùng cảm giác ngay lúc đó , chỉ chốc lát sau nàng quả nhiên cảm thấy trong thân thể có cổ năng lượng kỳ quái, Tần Nguyệt thử cùng nó câu thông đem năng lượng phân tán toàn bộ tập trung lại dẫn tới đại não, cảm giác đau đớn như lửa nóng dọc theo gân mạch đốt lên, làn da càng ngày càng nóng, dường như là tùy thời muốn vỡ ra bị đốt thành tro tàn.

      qua bao lâu, xương cốt cũng bắt đầu trở nên nóng bỏng, phảng phất như bị đặt trong nham thạch chậm rãi hòa tan, đau đớn cực hạn khiến Tần Nguyệt nhăn mày phát ra tiếng kêu trầm thấp, nguyên tưởng rằng trải qua liền cảm thấy có bao nhiêu khó khăn, nhưng tại loại này đau đớn so với lúc ấy tăng lên gấp bội, làm cho nàng thống khổ đến cơ hồ muốn buông tay.

      Nếu như trước kia lúc thức tỉnh Hỏa hệ dị năng : từng đợt nóng qua kinh mạch, tuy rằng thống khổ nhưng khẽ cắn môi vẫn có thể chịu đựng , nhưng lúc này khi thức tỉnh liền giống như ở lò dung nham cảm giác bay như xiếc dây, có lúc nào là khiêu chiến tinh thần cùng nhục thể con người, khiến cho người ta tùy thời đều bị vây ở trạng thái tan vỡ.

      Trong vô tận đau đớn, ra được thống khổ, người Tần Nguyệt da thịt lộ ra dấu hiệu tan vỡ, những tơ máu đậm màu từ người nàng từng chút chảy ra, bao lâu giường đều là màu máu đỏ thẫm, màu đỏ đậm đà gần như chuyển đen.

      Con mèo đen chơi ở bên ngoài chợt kêu tiếng, liếm liếm móng vuốt, cảm ứng được tình trạng của nàng nên trở về chạy, tuy rằng nó cũng biết vì sao, chỉ cảm thấy khí tràng kỳ quái của nàng bắt đầu tràn ra khí tức khiến nó thực thoải mái, bản năng của động vật khiến nó muốn chạy qua xem.

      Sau vài giờ trải qua tranh đấu, Tần Nguyệt toàn thân là máu từ giường bò lên, lúc này Tần Nguyệt còn chưa chú ý tới thời điểm nàng đứng lên phía sau giường thiêu ra thân hình đen thui, máu làn da đều im lặng bốc hơi, lưu lại màu đen dơ bẩn. Nàng vươn tay, tập trung tinh thần điều động dị năng trong thân thể, ngưng kết ra hỏa chủng, hỏa chủng?

      "Trời, đây là cái gì!" Tần Nguyệt hít hơi khí lạnh, cúi đầu nhìn tay nàng xuất ra hình cầu có dáng của lạp đậu tương (cái này hiểu nên để vậy), đây rốt cuộc là thứ gì?

      Kiếp trước nàng phải là hỏa hệ dị năng sao? Như thế nào nay lại biến thành tiểu Hắc đậu, loại dị năng này nàng chưa từng gặp qua rốt cuộc là biến dị nào đó, hay là bởi vì nàng làm theo quy củ dẩn đến tẩu hỏa nhập ma? Tần Nguyệt khóc ra nước mắt, gia gia a, nàng rất hối hận có được hay ? Tốt xấu gì kiếp trước thời điểm vừa phát ra dị năng có hình cái cây đuốc, vừa có thể giết người phóng hỏa chiếu sáng thích hợp cho mọi việc trong nhà hay ra ngoài, nay chỉ có cái tiểu Hắc đậu, còn là tiểu Hắc đậu cách sử dụng!

      Được cái dị năng thê thảm này nên nàng có để ý qua thân thể bị dị năng này cải tạo, nàng ngạc nhiên khi dị năng bị biến hóa, buồn rầu vì loại dị năng này có vẻ yếu có sức chiến đấu.

      "Tại sao có thể như vậy?" Tần Nguyệt chỉ tiếc rèn sắt thành thép, trừng to mắt nhìn dị năng tiểu đậu.

      chạy đến đỉnh lầu đối diện mèo đen cúi đầu phảng phất có cảm ứng, trong ánh mắt tròn tròn tràn đầy thoải mái cùng tò mò, lâu sau, khí tức khiến nó thoải mái tiêu thất, mèo đen cũng hiểu vảy vảy lỗ tai, khi nghĩ ra sau lại vắt chân vui thích hướng tang thi lay động xa xa chạy tới.

      Thời tiết tốt, meo!
      ly sắc, thuyt, Huỳnh Thượng Hỷ3 others thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      22

      Bầu trời u, hoàng hôn buông xuống làm quang cảnh trầm áp lực.
      Tần Nguyên Hào hút thuốc nhìn ngoài cửa sổ, biết thế đạo này là rối loạn, điều này làm cho khỏi nhớ lại tình hình vài ngày trước.

      mang theo túi công văn cùng hành lý lúc trở lại toà nhà Tần gia hoàn toàn thay đổi, như ... Như tòa ngục giam, Tần Nguyên Hào lúc ấy liền xác định cha già nhất định có vấn đề, lảo cổ hũ như thay đổi nhà tổ , chuyện này có thể so với đập toàn bộ đồ cổ tranh chữ của lão gia tử còn nghiêm trọng hơn a.
      Nhị đệ cùng nhị tức phụ ở xa , cũng về. Tam đệ Tần Nguyên Túc theo chủ nghĩa độc thân, từ rất phản nghịch, đến lớn lại tỏ ra khôn khéo ở trong thuong giới tao cho mình địa vị nhất định, cho dù tại thưong trưòng bi chèn ép đủ dạng khống nhíu mày, nhưng giờ lại làm ra dáng kinh ngạc, dám tin, la hét tìm bác sĩ Tống để hỏi cho ra lẽ, ai bảo hăn chiếu cố tốt cho cha.

      Thời điểm lão tứ Tần Nguyên Khải hân hoan vui vẻ dẩn vợ va đúa con còn của mình tới gặp tình huống như vậy cũng cảm thấy xấu hổ đứng bên đưòng, dưòng như cũng dám xác định đây là nhà tổ cúa Tần gia, ngưòi về muộn nhất là lão ngũ Tần Nguyên Dự găp lão tứ trước nhà, cả hai lúng túng đứng trước cổng ai dám lên tiếng hỏi.

      Bọn họ tin được đây là nhà tổ trong trí nhớ, giờ vây quanh nó toàn là thép với xi măng kiên cố giống như nhà lao, đây là đề phòng người ngoài hành tinh đến xâm lăng địa cầu sao?

      nhiều ngày phụ thân kêu họ đến, chỉ bảo cho bọn họ lưu tâm tin tức, ngay cả người hầu trong nhà đều đuổi hết rồi, bọn họ quen với cảnh sinh hoạt an nhàn thể tự mình tự tay làm việc trong nhà, khi mới bắt đầu trong tâm tư có nho oán giận , nhưng quyền uy cũa cha già làm cho bọn họ dám cải lại, huống chi người lớn như vậy nên họ cũng có chút tự chủ.

      Cho đến ngày hôm qua bọn họ mới hiểu được nổi khổ tâm của cha, lúc trước những nổi lo âu có căn cứ như thế nếu như bình thường lọt vào tai bọn họ, bọn họ xem , nhưng nay ngược lại thành bùa hộ mạng cho bọn họ, nghĩ đến là trong tình huống mơ hồ như thế cha lại dứt khoát rat ay để bảo trụ gia tộc Tần Nguyên Hào khỏi sinh tâm bội phục, đồng thời cũng khỏi nghi hoặc cha từ đâu ma biết được tin tức như thế.

      Điếu thuốc cháy muốn nóng tay, Tần Nguyên Hào vung tay vứt xuống hung hăng đạp lên lại yên lặng lấy điếu thuốc từ trong túi ra châm, con của học đại học tại đế đô biết tình hình thế nào, thời điểm nhận được cuộc gọi cuối cùng nàng đặt vé máy bay, biết tại…

      "Đại ca, vào thôi, ở bên ngoài lâu tốt." Tần Nguyên Túc ra gọi Tần Nguyên Hào, Tần Nguyên Hào hung hăng hít hơi Thuốc, "Em vào trước , ở đây chút, hút xong điếu thuốc vào ngay, về sau đại khái sợ có cơ hội."

      "Được rồi, ta vào trước , tại bên ngoài cuộc sống hoàn toàn rối loạn, khắp nơi đều là quái vật, có chuyện gì kêu tiếng." Tần Nguyên Túc xoay người nhìn bầu trời đen nhánh ngoài cửa sổ trước mắt, lại nghĩ trong lòng tương lai dễ chịu a.

      là con thứ ba của Tần lão gia tử, chuyên môn xử lý tài chính trong nhà, lúc ấy vẫn phản đối quyết định của cha già dùng các loại tài nguyên của Tần gia để trao đổi vật tư, nhất là cái giao dịch với Hạ gia, làm cho đối thủ cạnh tranh được lợi, công văn chính phủ vừa mới phê xuống mảnh đất kia căn bản là của nhà bọn họ , mà cha lại dung mảnh đất đó để đổi xe quân căn bản dùng được, như thế nào kêu tức.

      Mấy tốp hàng bên Dư gia chẳng những phải trả tiền còn phải nợ ân tình người ta, nhớ tới ngày thứ hai Dư lão đầu giảo hoạt kia còn gọi giúp hỗ trợ khơi thông mạng lưới quan hệ bắc bộ. Bạch gia cũng phải đồ gì tốt, thời điểm đem đến đống vật phẩm y tế, đồng thời gửi đến nhà bọn họ hợp đồng tiêu thụ.

      Cũng phải nhắc đên lão Trần gia, lập tức gọi điện thoại đến hỏi có phải Tần lão gia tử mắc bệnh già mà hoá ngốc, còn đề cử số chuyên gia của các bệnh viện lớn trong và ngoài nước, còn đưa tới bác sĩ chuyên về thần kinh của nước ngoài.

      Màn hình tv khi có tín hiệu khi mảng hoa tuyết, lượng của nó mở ; cơ hồ thanh . Trong phòng khách mấy đứa ban đầu còn sợ sau đó lại vô tư đùa giởn, mấy nữ nhân ngồi chung chỗ trò chuyện về tình cảnh trước mắt, các nam nhân ngồi vây quanh cùng chỗ thảo luận về đường sống sau này.

      Tần Mục Xa ngồi xích đu, bàn gỗ đưa mắt nhìn xung quanh, theo xích đu lay động mà buồn ngủ, giờ mọi người Tần gia đều cảm thấy lão gia tử rất lợi hại, cảm thấy Tần lão gia tử là lão nhân thành tinh, nhưng thế nào chỉ có chính biết. Tuy là lúc trước tin lời Tần Nguyệt, nhưng theo bản năng vì Tần gia bảo lưu lại ít tài sản, nếu xảy ra chuyện Tần gia như cũ bị ảnh hưởng, tại xem ra lúc trước nên đem toàn bộ đổi thành vật tư.

      đường rất loạn, con đường vốn phồn hoa dường như trong đêm bao phủ lên bóng ma tử vong, trừ bỏ những tang thi tuy ý lắc lư thấy người sống liền nhào tới tấn công kia thấy người sống nào.

      Ở cuối khu phố, người giao thực vật cho Tần Nguyệt vốn gian ngoan xảo quyệt lại lệ rơi đầy mặt, trời mới biết lúc ấy biết thế nào lại tin lời của Tần Nguyệt, huy động tất cả tiền của mua đống lương thực, tế chứng minh quyết đinh của là đúng, nhiều tiền bao nhiêu cũng đổi được cái mạng của !




      23

      Cơn mưa to thình lình lúc nửa đêm qua , con đường được cơn mưa cọ rửa lại càng hổn độn, Tần Nguyệt cầm búa con đường, những tang thi mặc quần áo rách nát nghe thấy tiếng bước chân dường như hưng phấn từ các góc hẻo lánh du đãng ra. Tần Nguyệt cẩn thận bỏ qua chúng nó, nhưng cũng có lúc nàng cũng phải vung búa đập vào bọn chúng, lúc dị năng mới tiến hoá cải tạo than thể nên khí lực của nàng tăng hơn trước rất nhiều. giống lúc trước vác búa đóng cái gì xong cánh tay còn run qua vài ngày vẩn thấy thoải mái.

      "Mau nhìn, ca mau tới đây xem, bên kia có nử nhân." Trong cửa sổ của nhà lầu bên cạnh có cái đầu ló ra sau đó rụt vào, quay vào hưóng người trong phong kêu lớn.

      " tiếng chút, chớ đem tang thi dẫn lại, những quái vật kia lỗ tai rất là thính đó, tránh ra nhìn xem." Trong cửa sổ lại lộ ra cái đầu đầu khác, đưa mắt nhìn về hướng Tần Nguyệt sau đó rất nhanh thu về, "Đừng gây chuyện, phát người ta cầm búa sao, xem râo chắc phải hạng dễ chọc, vào đừng khiến ta bận tâm."

      Tần Nguyệt chỉ liếc mắt nhìn củng để ý đến bọn họ, tại lòng người còn chưa loạn, trật tự vẩn còn tồn tại, nhưng qua tiếp đoạn thời gian nửa tang thi còn an toàn hơn so với nhân loại, thậm chí nhân loại nguy hiểm đến mức, khiến cho người khó lòng phòng bị, có khả năng vừa mới tránh thoát được tang thi, còn chưa kịp nghỉ ngơi, cẩn thận liền chết ở trong tay người bên cạnh cùng với mình.

      đường hổn loạn, khắp nơi vung vãi toàn đồ vật của mọi người lúc rời gấp gáp, cái gì cũng có, thành thị như vừa trải qua chiến loạn tẩy lễ. Tiệm châu báu được trang hoàng hoa lệ cũng ai nhìn, những ánh đèn quảng cáo hoa mỹ sắp mất nguồn điện duy trì chớp tắt giửa trung.
      Những siêu thị, tiệm cơm, hay tiệm trái cây đêu được xem trọng, đường có thể nhìn thấy đại đa số các cánh cửa thuỷ tinh đều bị đập nát, cửa hàng gạo được quan tâm nhiều nhất, ngang qua trước cửa có thể thấy được vị trí để các loại gạo, chắc là lúc mở cửa gặp tang thi nên vội vàng tháo chạy kịp đóng cửa.

      Tần Nguyệt luôn chọn những cửa hàng lương thực khoá cửa, nàng thi triển di năng lên ổ khoá, mở nhanh cửa vào bên trong. Tuy rằng dị năng tại là ngọn hắc hoả như mầm đậu, nhưng nàng phát hắc hoả có khả năng tan chảy rất cao, loại ngọn lửa này có khả năng cháy trong nước có nhiệt độ thấp, còn mang tính nóng chảy rất cao, như đáng tiếc nó quá , Tần Nguyệt thở dài

      Cửa hàng này rất to, vừa tiến vào là có thể ngửi được mùi thơm của các loại gạo thoang thoảng trong khí. Tần Nguyệt cẩn thận tiến vào bên trong, mấy ngày nay tang thi hoạt động càng thêm tự nhiên, trải qua vài ngày tiến hoá động tác so với người bình thường khác biệt lắm, cá biệt còn linh hoạt hơn hẳn, mấy ngày trước nhân loại chỉ cần cố gắng nhịn xuống cảm giác tội ác cùng ghê tởm có thể tiêu diệt tang thi gặp mấy nguy hiểm, nhưng tình thế giờ có vẻ nguy hiểm hơn.

      Tần Nguyệt chậm rãi vào trong, bên đưa tay thu thập lương thực đồng thời thanh trừ các chướng ngại làm cản trở tầm nhìn, bên cầm búa cảnh giác quan sát tình huống xung quanh. Hoàn cảnh có nguồn điện có vẻ sâu thẳm u, từng túi gạo chỉnh tề chất đống mặt đất, bị xếp thành rất nhiều khối vuông vứt như cái núi , cao đến đến nóc nhà, Tần Nguyệt thu thập xong lương thực phía trước kho hàng từ đầy ấp trở nên trống rỗng . Lúc này Tần Nguyệt đưa ánh mắt nhìn vào phía bên trong kho hàng, nàng qua, dùng dị năng mở cái khóa cửa còn lại, cánh cửa sắt củ kĩ mở ra tạo nên những thanh cót két, Tần Nguyệt vừa mở cửa ra liền cảm nhận tình huống thích hợp lập tức tránh qua bên, cũng trong lúc đó bóng đen từ trong xông thẳng ra.

      Cái bóng đen kia do lao ra quá nhanh liền ngã xuống đất lăn vòng liền bò lên, rang đây phải là nhân loại, đáng sợ là động tác của nó nhanh, có vẻ còn biết tự hỏi cùng phân biệt. Từ ánh sang xa xa hắc vào Tần Nguyệt nhận ra đây có vẻ như là nhân viên quản lí của kho hàng, chắc nó ngửi được mùi con người nên kích động gào thét, nhưng lúc nỏ ra bên ngoài trong ánh mắt trắng dã vô hồn nhìn quanh bên ngoài sau đó lại phẩn nộ gào lên.
      Rống rống rống!

      Nó vung tay chân hướng Tần Nguyệt gào thét, ràng do nó là tang thi nên nàng nghe hiểu nó cai gì, nhưng Tần Nguyệt lại cảm thấy rất kì lạ, nó hướng nàng chất vấn, bảo bối lương thực của nó bị nàng trộm đem đâu!

      Ta dựa vào!

      Tần Nguyệt mở to mắt dám tin.

      Đây là, đây là gặp phải tang thi giống như thần giữ của Grandet sao?

      , Tần Nguyệt sờ sờ mũi, nàng đây là đụng phải dạng tang thi có trí tuệ!
      ly sắc, thuyt, rjnchan6 others thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      24.

      "Đại ca, bên này nè đại ca, em cho biết, nơi này ban đầu là cửa hàng bán sỉ gạo, trước kia em làm ở đây được thời gian, đáng tiếc do ông chủ tính tình rất keo kiệt, nên sau này em làm nửa, biết đâu, hạt gạo rơi xuống đất tên kia đều muốn chúng em nhặt lên, xem chúng như bảo bối vậy đó, bất quá mấy ngày hôm trước nghe ông ta công tác bàn chuyện làm ăn gì đó, bên trong này khẳng định có ai, chúng ta cứ vào là được..."

      Thời điểm Tần Nguyệt cùng con sơ cấp tang thi này giằng co, bên ngoài truyền đến thanh của người trẻ tuổi, nghĩ đến bọn họ cũng có ý định giống . Đối với lời của người đó Tần Nguyệt cười nhạt, tin tức chút cũng tin cậy, theo lời của vậy con tang thi này từ nơi nào thoát ra.

      Kỳ việc này cũng thể trách tên tiểu tử bên ngoài tin tức mất linh thông, con tang thi ông chủ này khi còn sống quả công tác, nhưng người này lại vô cùng lo cho tài sản của mình, bàn việc xong là lập tức chạy trở về, trước khi nghĩ ngơi liền chạy vào đây nhìn cả kho lương thưc chất hàng đống cao như núi, giống như mổi buổi tối trước kia phải sờ vào, ngửi tý mới an lòng lên giường ngủ.

      Vì thế khi tận thế đến, ông ta vẩn còn nghĩ ngơi trong kho hàng, sau đó trực tiếp biến thành tang thi, nhưng chút có thể khẳng định là cho dù biến thành tang thi, trí khôn của nó cũng chỉ biết quan niệm là bảo vệ tài sản của mình, nó như củ giống như thời điểm còn sống quyết tâm thề chết bảo vệ tài sản của chính mình quyết để cái nhân loại như cục thịt này đoạt thực vật bảo bối của nó.

      Người bên ngoài chạy tới kho hàng ngày càng gần, Tần Nguyệt biết bản thân mình phải nhanh lên giải quyết cho xong con tang thi giử của giận dữ này. xiết chặt cây búa, hướng tới phần tương đối yếu ớt nơi cổ bổ tới, lúc này con tang thi hiển nhiên có trí khôn nhất định hiểu được nguy hiểm cùng tránh né, có bản năng tránh nơi nguy hiểm tìm nơi an toàn, có giống các tang thi khác biết tốt xấu xông lại.

      Tang thi vọt đến bên, miệng phát ra tiếng thét giận dữ, nó lại tùy tiện công kích trả lại, ngược lại nó tìm kiếm thời cơ, chút vừa rồi kia khiến nó xác nhận trước mắt thực vật mất của nó dễ dàng gì lấy lại, có chút nguy hiểm, nhưng đều này cũng thể khiến nó lùi bước.

      Tần Nguyệt cho thời gian tự hỏi, kích thành liền vung búa bổ tới lần nửa, lúc này đây bởi vì nó phân tâm nhìn đến cánh tay của nó. Con tang thi này đầu tiên là tiến hành tránh né, sau khi có thành công bằng vào địa hình núp vào, muốn tìm thời cơ đánh lén.

      Trong lúc đó Tần Nguyệt tuy rằng thu thập vẩn bảo trì cảnh giác, nguyên bản con tang thi còn núp bên thấy thế nén được tức giận, nhìn từng đống lương thực biến mất tâm của nó như máu, tuy rằng căn bản nó biết vì sao nó lại cảm giác như thế, nhưng cũng tránh được làm nó tức giận. Theo tang thi lại lần nữa nhảy ra, tựa hồ như gian xảy ra tưọng hơi vặn vẹo xuất ảo giác, Tần Nguyệt biết con tang thi này đại khái là bị chọc cho hoàn toàn tức giận thể kiểm soát cho nên kích phát thành công dị năng hệ tinh thần, từ ban đầu chỉ là có khả năng thức ỉnh dị năng hệ tinh thần trực tiếp biến thành có thể sử dụng dị năng .

      Tần Nguyệt thầm than khổ, biết vận khi thế nào, vừa mới kích phát dị năng, gặp đám tang thi tiến hoá.. là rất khó giết chết đối phương còn có dị năng!

      Bất quá bản than chính cũng có dị năng, thân thể còn trải qua cường hóa, tương đối so với người bình thường xem như tốt hơn ít, thìch chắc hôm nay sớm đầu hàng chạy khỏi chổ này

      Đây là cái ảo giác , chắc nguyên lai do hoàn cảnh. Hoăch đây chỉ là tang thi vừa mới tiến hóa, năng lực sử dụng dị năng còn hạn chế, chỉ cần tập trung quan sát sớm hay muộn cũng có thể tìm được điểm yếu của nó. Mà bây giờ bỏ qua con tang thi này, đoán chừng mấy tháng sau nó thành con tang thi vương.

      Chính sách của Tần Nguyệt là thừa dịp nó còn yếu mà lấy mạng nó, tập trung lực chú ý tìm kiếm địa phương con tang thi thân, đồng thời trong tay ngưng ra dị năng tiểu Hắc hỏa, tuy rằng sử dụng dị năng nhanh hơn nhưng cũng nhanh bị hao hụt so với thể lực của , nhưng bây giờ hiển nhiên có biện pháp nào tốt hơn.

      "Đại ca, chính là chỗ này , chúng ta vào thôi." Thanh phía ngoài vang lên bay vào, người nhìn cánh cửa kêu lên, "Có cái gì đó đúng, tiểu Hắc tử cánh cửa nơi này tại sao lại hở ra rồi hình như nó có khoá ... Chắc có người đến trước rồi, bà nội nó, các huynh đệ nhanh tiến vào, kéo cửa ra cho ta, dùng sức kéo, lão tử đây là muốn nhìn xem cái tên nào muốn đoạt đồ của lão tử, bà nội nó, chắc nó chán sống rồi..."

      Vẩn để ý đến bọn họ, trong lúc vừa rồi có người chuyện nháy mắt Tần Nguyệt tìm được vị trí của con tang thi, khi muốn áp sát thi con tang thi hiển nhiên cũng phát ra Tần Nguyệt, có điều nó quay đầu sang chổ khác muốn chạy .

      đùa, đánh cướp của con tang thi có trí lực lại có dị năng tinh thần mà quan trọng hơn nó cực kì giử của mà còn khiến nó chạy mất, biết sau này còn lưu lại bao nhiêu tai hoạ ngầm a.

      Tần Nguyệt điên cuồng dồn hết thể lực cùng dị năng, lúc cánh cổng bị phá mở khắc rốt cuộc cũng tìm được cơ hội bắn dị năng hắc hoả, rống, cuối cùng tiếng gầm lên giận dữ con tang thi bị dích hắc hoả đốt rụi hơn nửa thân thể.

      "Thanh gì thế, bên trong có tang thi, đại ca cẩn thận!"

      Người nhanh đến , Tần Nguyệt kịp nghỉ ngơi nhịn xuống ghê tởm đem tinh hạch trong đầu con tang thi moi ra, đông thời đem số gạo còn dư lại thu thập vào gian nhanh chóng chạy ra hướng cửa sau ra ngoài.



      25.

      Tần Nguyệt thu thập xong gạo trong kho hàng cũng tìm kiêm thêm các cửa hàng khác chỉ thuận tiện đường ghé hai cửa hàng thu thập thêm ít, vừa hay gian của phải là rất lớn, với lại nếu thu thập sạch hết, cũng thể tưởng tượng tâm tình của những người đến sau trải qua nguy hiểm để đến đó như thế nào nếu đối mặt với kho hàng trống rổng.

      Loại chuyện thất đức đó làm, là người Tần gia quan trọng là được giáo dục rất tốt biết thế nào cho vừa phải, có thể trọng sinh là may mắn lớn nhất đối với , được cái gian cũng là do tổ tiên phù hộ, có ý nghĩ muốn giúp người khác, nhưng cũng có giới hạn của , biết cái nào nên làm và nên làm

      Tần Nguyệt đường tắt hướng góc đường tới, nhớ trước kia thời điểm dạo phố này có cửa hàng bán nước suối, bên trong có nhiều bình nước, tại mạt thế quan trọng nhất là nước uống cùng lương thực, do thiên nhiên bị ô nhiễm nên nước có thể dung càng thêm khang hiếm, thậm chí về sau này nước so với lương thực càng quý giá hơn, chung quy con người có thể nhịn ăn vài ngày như cơ thể thiếu nước chống chọi được lâu như vậy

      Phanh! Phanh! Phanh!

      Cự ly cách Tần Nguyệt xa ngã tư đường vang lên tiếng súng, tiếng súng? Lúc mạt thế mới bắt đầu có súng cũng phải là người bình thường, huống chi tại mới bắt đầu hai ngày. Tần Nguyệt có tâm tò mò, nhưng buộc lòng phải tiến về trước, bởi vì phương hướng tiếng súng truyền đến chính là địa phương quá khứ muốn tới, vượt qua có lẽ gia tăng tính nguy hiểm mà còn tốn thời gian nhiều hơn.

      "Chạy mau, để sau này hãy xem."

      chiếc xe ngừng lại, xe bước xuống bốn nam ba nữ, mấy người này đại khái chắc là lần đầu ra ngoài tìm đồ ăn, có kinh nghiệm mà phối hợp cũng phải ăn ý cho lắm, vị đại thúc cầm súng kia chạy ở cuối cùng, ngừng bắn về phía tang thi gây cản trở cho người khác chạy, thấy phương hướng bọn họ chạy trốn cũng là hưóng Tần Nguyệt cũng muốn chạy, chó chết, chính mình đưa tới đống tang thi tự mình giải quyết , cần gây họa cho chứ dù gì cũng chỉ là ngang qua thôi mà!

      "Mục Đông, Mục Đông, em chạy hết nổi rồi, giúp em với." Bất chợt nữ sinh thở phì phò tưởng giữ chặt nam sinh phía trước la lớn, có xem qua người gọi chính là người vừa chạy vừa đề phòng tang thi công kích vào các nử sinh.

      "Cảnh Nhi, em ráng kiên trì chút, đợi hồi chạy hết nổi cổng e ." Nam sinh phía trước quay đầu hướng Mộc Cảnh Nhi , nhưng cái loại hành vi thiên vị chỉ bảo hộ người nhất thời làm những người khác bất mãn.

      "Ta nè Mộc Cảnh Nhi, dọc theo đường ngươi cứ gọi Đông Tử cái này gọi Đông Tử cái kia, đúng là đại tiểu thư, tại còn nguy cấp mà ngươi còn kêu ấy cổng ngươi làm sao thoát?" Tống Đan Đan xem người bạn học này rất muốn có ý kiến, tình thế này còn muốn nhịn nổi, là tức mà biết sao, "Làm người a, muốn hưởng thụ cũng phải biết chọn hoàn cảnh chứ."

      "Được rồi, đừng ồn nửa, có khí lực như thế chạy nhanh lên, ta nhớ phía trước cách đó xa có cái siêu thị." Vu Mẫn giống Tống Đan Đan trắng ra là có tâm cơ gì, còn Mộc Cảnh Nhi kia nhìn qua liền biết phải là mặt hàng gì tốt, chuyên môn quyến rũ nam nhân, bất quá do nam nhân nguyện ý bị quyến rũ nên cũng biết có thể cái gì, trước lúc xuất phát làm nhưng nhìn thấy Mộc Cảnh Nhi lôi kéo quần áo của Mục Đông giọng hy vọng khi ra ngoài ấy bảo hộ cho an toàn. Rỏ rang là trắng trợn lợi dụng, cũng chỉ có kẻ lỗ mãng như Mục Đông kia mới cao hứng mà mừng như điên thôi.

      " muốn sống nữa sao, lúc nào rồi mà các ngươi còn cãi nhau, muốn cãi nhau cút sang bên, đừng ảnh hưởng đến lão tử đào mệnh."

      Nam nhân tóc đỏ cầm gậy sắt đập bể đầu lâu tang thi, lực cánh tay mạnh, Tần Nguyệt trốn cây gần toà nhà, tang thi phụ cận bị họ hấp dẩn hết, ngược lại có gì nguy hiểm.

      "Nữ nhân là phiền toái, ồn chết được." Nam nhân tóc vàng linh hoạt tránh né đám đông tang thi, có lúc liền vung đao bổ về phía tang thi xông lại.

      "Các ngươi động tác nhanh lên chút , đạn của ta còn nhiều lắm, mau thu chút thức ăn chúng ta chạy trốn ra khỏi đây ngay, địa phương này rất nguy hiểm, ta cản nổi đâu." Đại thúc cầm súng lúc nãy đuổi kịp cả đám người phía trước, "Động tác sao nhanh lên những con quái vật này tiến lại gần rồi, biết như thế nào ta nhìn giống như nó đén ngày càng nhiều?"

      " có việc gì động tác của chúng ta phải nhanh lên, trước trời tối có thể rời A thị , ." Xem ra nam nhân tóc đỏ rất có uy vọng trong đội ngũ, ấy vừa đội ngũ nhất thời hành động tăng nhanh, trong thoáng chốc bọn họ đem tang thi dẫn đến bên kia, Tần Nguyệt tính toán từ cây bò xuống, nhanh chóng xong việc trở về, ra lâu phải yên tâm.

      "A —— "

      tiếng nữ sinh thét chói tai truyền đến, Tần Nguyệt quay đầu nhìn qua, bên kia bốn nam ba nữ cũng biết cái vận khí gì, mặt sau có tang thi đuổi theo, phía trước còn có tang thi ngừng vọt tới, trước hết chuyện cái nữ nhân kia chạy ổn đụng phải nữ nhân khác, ngược lại là làm cho chính mình tránh thoát được tang thi tập kích, chỉ tiếc nữ nhân bị đụng đến kia nháy mắt liền rớt vào trong bầy tang thi.

      26.

      Mạt thế vừa mới bắt đầu có người tính kế như thế, khó trách đời trước sống được lâu, đây đại khái là người đáng thương tất có chỗ đáng giận , Tần Nguyệt nhìn thoáng qua những người đó, cuối cùng từ cây trèo xuống cước bộ kiên định hơn rất nhiều.

      Tần Nguyệt dọc theo ngã tư đường hướng tới mục tiêu dịnh, cái ánh sang từ tiệm ăn cũ kế bên giúp nhìn cái cửa hàng bán nước đó. qua cạy chốt cửa, đập vào mắt là rất nhiều bình nước được đặt chỉnh tề.

      Trong cái gian an tĩnh này, mặt tiền cửa hàng vắng chủ có vẻ lạnh lẽo, Tần Nguyệt nhìn bên trong, nhàng vào, có nhìn những linh kiện ống nước rất nhiều kệ, có hứng thú với chúng, dù sao chúng cũng giúp loại bỏ được vi khuẩn. qua đại sảnh, Tần Nguyệt vén cái màn che hướng bên trong vào, bên trong phòng có rất nhiều bình đựng nước nhưng thứ cần chỉ có vài cái, Tần Nguyệt thu chúng vào và tiếp tục tìm kiếm.

      Lúc trước Tần Nguyệt có gặp qua ông chủ cửa hàng bán nước này, cho dù có chút ngoài ý muốn nhưng cũng đến mức có mấy thứ đồ mà cần. Tần Nguyệt mở cửa phía sau ra, con tang thi du đãng trong hậu viện nghe thanh chợt hướng Tần Nguỵet nhào tới, sắc mặt Tần Nguyệt lạnh lung vung búa vao đầu nó. Loại tang thi nay còn chưa có tiến hoá có tinh hạch nên rất dể tiêu diệt, nhưng Tần Nguyệt có thả lỏng cảnh giác, ai biết vặn khí thế nào gặp thêm con tang thi tiến hoá mà tang thi sờm muộn gì cũng tiến hoá, điều cần là phải sống yên ổn qua những ngày nguye hiểm này, ngừng cường hoá than thể, tăng cường dị năng, như vậy mới đảm bảo cho cuộc sống yên ổn ở cái thời mạt thế này.

      Ở sân trong đặt đầy những bình nước , có số bình còn ít nước loại thùng đựng nước màu lam này đường kính hơn mét bán kính cao nửa mét đúng là cần , thu toàn bộ thùng nước, Tần Nguyệt vào trong nhà.

      Tiểu khu Cát Tường vẫn vậy khi , tang thi du đãng xung quanh, những cư dân bị biên đổi trốn ở trong nha ra chỉ đợi chính phủ đến cứu viện, tất cả mọi người đều tin tưởng quân đội sớm muộn gì cũng tới, chỉ cần bọn họ an tâm đợi ở trong nhà

      Tần Nguyệt vào trong, mấy người ở trong nhà kia tò mò đánh giá nhìn bộ dáng an nhiên của

      "Xem kìa, nữ nhân kia quay trở lại."

      "Cũng biết mỗi ngày ra ngoài để làm cái gì nửa?"

      " đúng là đứa con ... Ai u uy "

      "Hư, tiếng đừng để nghe được. Cái nữ nhân này cũng là cổ quái, thời điểm vừa mới chuyển đến liền ra ngoài cả ngày, cũng biết có phải là dạng người đúng đắn gì ." nam nhân lớn tuổi kéo con của nha mình vào, "Đừng có mà cả ngày nhìn người ta, xinh đẹp có xinh đẹp đấy, xem coi cầm búa tay chắc phải là nương tốt đâu, ai đời là con mà cả ngày cầm búa chạy khấp nơi như thế, con đó làm cho ta bớt lo được, tìm môt nương đứng đắn chút mà lấy."

      "hey, Tiểu Vương, ngươi có cảm tình với người ta hả." Hộ gia đình lầu trêu ghẹo .

      " có mà, có mà." Nam nhân liên tục vẫy tay, bây giờ là bị cha già của chính mình đến xấu hổ, "Ba, ngươì nghĩ cái gì thế, tại cái thế đạo này loạn như vậy..."

      "Loạn như vậy làm sao, loạn như vậy ngươi cũng có thể cưởng đoạt con người ta về làm vợ..." Nam nhân lời còn xong bị đánh, vội vàng giải thích: "Ba, con là tại bên ngoài quái vật nhiều như vậy, mỗi ngày ra ngoài còn có thể trở về người cũng thấy kỳ quái sao? Lại , lương thực của nhà chúng ta còn nhiêu đó biết chống đỡ được mấy ngày, nếu là đến thời điểm quân đội còn chưa tới ..."

      Lời này vừa ra, nguyên bản mọi người còn bàn luận lập tức an tĩnh, theo đó nhiều thần sắc lo lắng bắt đầu lộ ra, người phụ nử ngồi gần lan can lên tiếng trước. “ cũng đúng ha, nhà của tôi cũng còn nhiều lưong thực, nếu quân đội đến chắc mấy đứa con nhà tôi đều nhịn đói.”

      "Mấy ngày nay nhà chúng ta muốn bắt đầu tiết kiệm lại, ngày ít, biết có đủ đến khi quân đội đến …”

      "Chính là, chính là, ai... Các người xem bao lâu nửa quân đội mới có thể đến? Nếu như có tới, lương thực chúng ta lại ăn sạch ..."

      Các gia đình còn lại bắt đầu trầm mặc, cuối cùng các gia đình cũng vào trong nhà của mình nghĩ ngơi, giống như có ăn ý các gia đình đều đến cái tình huống xấu nhất đó, giống như nhắc chắc có thời điểm nó tốt hơn

      Tần Nguyệt mở cửa nhà mình, vì phòng ngừa ô nhiễm, mới vào trong phòng vệ sinh tắm rửa sau đó thay đổi quần áo sạch , gom bộ quần áo dính đầy máu của tang thi ném vào thùng rác.

      Cầm ra thùng nước màu lam, Tần Nguyệt đơn giản cọ rửa sơ qua sau đo mới dung vòi nước đổ đầy nước vào, đậy nắp lại thu vào gian, mội việc cứ tái diên như thế, ngừng lấy các thùng nước ra, cọ rửa các thùng nước, đổ đầy nước vào, từng cái từng cái, được thu vào. Thẳng cho đến cái thùng cuối cùng đầy nước ngồi lên ghế nghĩ ngơi, lúc này cho dù vừa tắm như than thể vẩn đày mồ hôi.

      Tần Nguyệt lấy khăn lau mồ hôi, lúc này mới nhớ tới những hạt giông hôm trước thu vào còn chưa trồng xuống, hoàn toàn quên mất có ý định như thế. Chắc la do quá nhiều việc xảy ra làm quên việc phải tiến hành thử nghiệm cái gian của . Tần Nguyệt gõ gõ vào đầu, thừa nhận được thông minh cho lắm, quên rồi quên , đây là hề cho rằng kiếm cớ, dù sao ưu điểm lớn nhất của là cần cù chịu khó, dù được thông minh có thể dung cần cù siêng năng để bù vào, huống do trọng sinh nên so với người khác cũng tương đối thảnh thơi.

      Tần Nguyệt lắc mình vào trong gian, khỏi thầm may mắn gian có gia tốc xoay chuyển, nếu là gian trước kia cho dù là gian có thể gieo trồng cũng dám tiến vào như thế này. đến khu vực nang chứa các hạt giống , tuỳ tiện chọn loại sau đó đào mấy cái lổ gần đó đem hạt giống để vào, lắp đất lại, tưới cho nó ít nước sau đó lại ra ngoài.

      Ra khỏi gian, Tần Nguyệt cầm lấy cây búa bên cạnh mở cửa ra ngoài, lúc này có định ra khỏi tiểu khu, mà chỉ định đem các tang xung quanh đó thanh lý, đến cổng tiểu khu, đóng cửa lại, bảo đảm rằng tang thi mở ra được nhưng người có thể tự mình mở chốt để ra ngoài.
      ly sắc, thuyt, rjnchan3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :