1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

MẠT THẾ TRÙNG SINH CHI HẮC ÁM NỮ PHỤ- Phong Khởi Tuyết Vực (58) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 15:

      "Ảnh sao?" À, tôi quên cho biết ra có thứ đó, lúc đó tôi có theo dõi nên cũng chụp ảnh lại, có thể yên tâm, còn về chuyện của mẹ , tôi nghe sắp tới xuất dịch bệnh, giá cả tăng cao, nếu bận chuyện gì mua chút đồ về nhà ." Tần Nguyệt giống như đột nhiên nhớ tới giải thích.

      Nguyên Tuyền lập tức bừng tỉnh đại ngộ*, ra bị biết hơn mình bao nhiêu tuổi đùa cợt, năm nay khó kiếm ra người tốt, người tốt đều bị ức hiếp, Nguyên Tuyền muốn khóc, tỏ vẻ như mình bất mãn và tổn thương tinh thần, nhưng nghĩ lại, tiền trong túi áo mới phát ra tốt xấu gì cũng kiếm được số tiền lớn, như vậy cho dù mỗi ngày đều bị đùa giỡn vẫn cảm thấy vui vẻ.

      * Ý chỉ hiểu ra mọi chuyện

      "Được được, tôi sao, trước ha." chân chó lách qua bên cạnh chạy mất, vừa chạy vừa : "Đúng rồi chị hai, về sau có chuyện gì có thể đến ô hạng cửu phố này tìm tôi, khắp con phố này ai biết lão cửu tôi, cam đoan tôi làm sạch chừa hậu hoạn".

      xong như sợ Tần Nguyệt hối hận chạy như bay, chỉ lát sau cả người biến mất trong góc tối của con hẻm.

      "Người này là, đáng tiếc...." Đáng tiếc người tinh thần phấn chấn như vậy, sau khi tận thế quả nhìn thấy nữa, nếu quả tận thế tồn tại ....

      Tần Nguyệt bật cười nhìn tên trộm kì quái này, xoay người tìm khách sạn gần đây nhất, ra muốn về nhà kìa, chỉ là Bạch Vi Lan hình như chú ý đến hướng của , về nhà chừng lại cái gì nên nữa, vì để bảo vệ bản thân cuối cùng quyết định khách sạn thử xem.

      "Cho tôi phòng."

      "Được, xin chờ chút." Lễ tân rất nhanh kiểm tra xong chứng minh và làm thủ tục.

      Cầm thẻ phòng, Tần Nguyệt mở cửa phòng 103, nó là căn phòng khá chỉnh tề, Tần Nguyệt cẩn thận kiểm tra xem trong phòng có máy quay phim hay , thời bình video trộm cắp tài sản cũng nhìn quen rồi, quay giường quay chiếu quan trọng, lỡ như ngọc quan bị bại lộ đó mới là chuyện quan trọng, quốc gia ở trước mặt Tần lão gia cũng khó giữ được , sau khi Tần Nguyệt xác định có đồ vật lạ thường mới an tâm làm thí nghiệm.

      Có kinh nghiệm từ lần trước Tần Nguyệt bắt đầu cầm dao rọc giấy rạch đường tay, trực tiếp máu thử xem, ban đầu vòng tay bằng ngọc khống có phản ứng gì, chỉ đến khi Tần Nguyệt thấy nghi ngờ mới bắt đầu cởi ngọc quan cổ ra, lúc đặt ngọc quan gần với vòng tay kia nó mới bắt đầu phát ra ánh sáng trắng trắng và nhiệt độ hơi nóng, hai vật hấp dẫn nhau, cuối cùng hợp lại với nhau tạo thành khối ngọc mới.

      Khối ngọc này giống với hình dạng của ngọc quan lúc trước nữa, viên ngọc thu mấy lần đặt tòa sen, khô khan giống như khối ngọc trước mà giống như có linh khí thoáng , sáng bóng sôi trào, cũng thiếu cảm xúc khi sờ vào, nếu có người chuyên nghiên cứu về ngọc ở đây chắc chắn hô to ngọc tốt, viên ngọc tốt hiếm có. Nhưng Tần Nguyệt phải, thuộc trường phái thực dụng, nếu ở thời xã hội hài hòa, dân chúng khỏe mạnh chắc vì giá thị trường của viên ngọc này mà vui vẻ, nhưng mà bây giờ chỉ quan tâm giá trị sử dụng của ngọc bội này, đó mới là thứ bảo vệ cho sinh mạng của .

      " vào." Tần Nguyệt nhắm mắt, mặc niệm trong lòng. Đây là kinh nghiệm lần trước tiến vào gian, chỉ cần nhắm mắt lại nhìn thấy ảo ảnh của gian mà trực tiếp vào được gian bên trong viên ngọc.

      Sau khi tiến vào gian Tần Nguyệt trợn tròn mắt, đây phải là sa mạc lửa đỏ mà quen thuộc, tuy rằng gian vẫn có diện tích như trước, nhưng sa mạc biến thành đất bằng, ngoại trừ những thứ để vào bị dồn vào góc, mặt đất trống rỗng chỉ còn hồ nước màu lam, nước suối trong veo thấy cả đáy, dưới đáy là lớp đá cuội, kì lạ là xung quanh có bất kì cây cỏ và động vật nào, cho dù là con sâu cũng thấy.

      Tần Nguyệt dạo vài vòng, cuối cùng xác nhận đây là gian biến dị, nhưng đây là biến dị theo hướng tốt, rất vui vẻ. Vì dòng chảy của thời gian ở đây, hơn nữa còn chưa chuẩn bị tốt vật tư, Tần Nguyệt cũng dám ngốc nghếch ở đây thêm, rất nhanh ra ngoài, sau khi về tới nhà ngồi giường rồi, theo bản năng nhìn đồng hồ báo thức bàn, phát tổng cộng mới trải qua vài phút, là sao vậy?

      Phát này làm khỏi lớn mật suy đoán, có thể vì ngọc và vòng tay bổ sung cho nhau mới làm cho thời gian trở lại bình thường, giống như thời gian ở gian bên ngoài.

      Sau khi thí nghiệm vài lần nữa, phát suy đoán của mình chính xác, rất vui vẻ đứng dậy thu dọn đồ đạc trở về nhà.

      Bạch Vi Lan càng nghĩ càng thấy bình thường, từ sofa phòng khách ra ngoài, ta nghĩ bây giờ chắc là Tần Nguyệt trở về lấy lòng ông nội rồi, nghĩ tốt! ta hung hăng mở cửa ra ngoài đồng thời đóng sầm cửa lại, chú ý tới con mèo đen chầm chậm từ góc phòng ra.

      Meo, nó nhàn nhã ngáp cái!

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 16:

      đường khu phố Cát Tường, Tần Nguyệt dựa vào địa chỉ chủ nhà cho sau tới nơi mà mướn được căn nhà ba tầng, khu phố này cách trung tâm thành phố gần cũng xa, là chỗ nơi tương đối thưa người, ngược lại là nơi rất thích hợp cho việc cư trú ngắn hạn.

      chọn ở nơi này cũng là do số nguyên nhân quan trọng, kiếp trước sau khi rời khỏi thành phố A gặp được , ấy là người lao động tri thức khá khôn khéo và lão luyện, tuy rằng ấy có thể chạy tới căn cứ phía nam, nhưng vì bà ấy ở thành phố A nên ấy quyết định ở lại, Tần Nguyệt còn nhớ phải cảm động vì lòng hiếu thuận của kia mà vì ấy từng cứu khỏi vòng vây của tang thi, tuy rằng sau khi trải qua vô số tuyệt vọng của cuộc bôn ba quên hình dáng và tên tuổi của kia, cũng biết ấy sau này thế nào, hay là tìm được của mình mà biến mất ở thế giới tang thi tràn đầy thịt vụn, nhưng Tần Nguyệt vẫn nhớ rằng của ấy ở tiểu khu A này.

      Lần này, đổi lại trả ơn cứu mạng ở kiếp trước của kia, tuy rằng biết bà nội của ấy là ai, nhưng Tần Nguyệt quyết định bảo vệ bà lão sống mình này.

      Lúc Tần Nguyệt đến nơi bà chủ sớm chờ sẵn ở cửa khu phố, bà ấy phải rất trẻ tuổi nhưng cả người tỏa ra hơi thở ấm áp.

      "Ngại quá, tôi đến trễ rồi."

      " có sao đâu, bây giờ tôi dẫn nhà ." Chủ nhà tươi cười rất nhiệt tình, Tần Nguyệt cười cười gật đầu:" thôi."

      Diện tích căn phòng lớn lắm, nhưng là căn nhà khá an toàn, ở ban công có thể nhìn thấy toàn bộ chuyện xảy ra bên dưới, Tần Nguyệt đem những thứ bên ngoài ban công mà con người có thể leo vào toàn bộ dỡ bỏ, hết sức cam đoan với nhân viên gây rối rằng bất luận trèo từ xuống hay trèo từ dưới lên cũng dễ dàng đâu.

      "Tôi rất hài lòng, nếu như có bất cứ vấn đề gì tôi chuyển vào ngay chiều nay." Tần Nguyệt với người phụ nữ trung niên bên cạnh, đây là người phụ nữ nhìn khá cần lao, nghe vì con bà ấy muốn ra nước ngoài công tác nên tính chuyển , bởi vậy mới có cơ hội cho Tần Nguyệt thuê: "Đúng rồi, tôi muốn đổi chìa khóa, dì có ý kiến gì chứ? Tôi muốn nâng cao tính an toàn?"

      " thành vấn đề, tôi thu dọn xong, lúc này cũng có thể chuyển đến." Nữ chủ nhà giao chìa khóa cho Tần Nguyệt, thực tế bà ấy là người rất bảo thủ nhưng lại có hảo cảm với này, lễ phép lại rất hiểu chuyện, ai từ chối độc thân muốn tự bảo vệ mình chứ.

      Lúc Tần Nguyệt rời khỏi Mạch Mạch ở văn phòng bất động sản gọi điện tới, rằng có người muốn mua phòng nhưng mà giá thấp chút, nhưng tốc độ nhanh, nếu Tần Nguyệt có ý kiến gì có thể lập tức chuyển tiền vào tài khoản.

      Tần Nguyệt có ý kiến gì với căn phòng này, tỏ vẻ đồng ý cho văn phòng bất động sản toàn quyền xử lý, làm chủ phòng chỉ cần nhanh chóng thấy tiền trong tài khoản là được rồi, cúp điện thoại Tần Nguyệt có chút bất đắc dĩ nhìn con mèo đen cuộn mình ngủ ghế lái phụ.

      Hôm nay mới thuê xe về, tùy ý thu dọn đồ đạc còn thừa lại, mới dừng lại mở cửa xe, con mèo này kêu tiếng từ bên cạnh nhảy vào ghế lái, ngạo mạn meo tiếng, ưu nhã đạp lên tấm nệm mềm ở bên cạnh ngồi xuống.

      Còn mèo này sao vậy? Tần Nguyệt nghĩ mãi vẫn hiểu, sờ đầu con mèo đen: "Nè, tao bây giờ muốn chuyển nhà, mày muốn tới nhà mới phải ngoan nha." Có lẽ là ghét việc dông dài của Tần Nguyệt, mèo đen vặn đầu mình, meo tiếng tỏ vẻ kháng nghị, sau đó lại cúi đầu ngủ tiếp.

      Con mèo kì lạ, hình dạng bất thường, nếu là trước kia Tần Nguyệt chắc chắn là trốn càng xa càng tốt, nhưng sau khi trải qua những chuyện sau này Tần Nguyệt ngược lại thèm để ý, con mèo này da lông đều đen, nhưng khi tận thế đen nhất vẫn là lòng người, tận thế rất nhanh bắt đầu, ai thèm để ý cái này có được hay , nhanh chóng chăm chỉ giống như con Hamster thu dọn tất cả mọi thứ.

      Sau khi chuyển phát nhanh gửi tất cả đồ tới, Tần Nguyệt đều đem chúng cất vào gian, dọc đường còn mua rất nhiều thức ăn, phần đông thức ăn đặc biệt thiên vị thức ăn khô như cơm nóng, nhưng khi mua đồ ở siêu thị có bán, ra muốn tới chợ nông mậu bán sỉ mua mọi thứ, nhưng vì muốn làm cho người khác chú ý nên đành phải mua từng thứ.

      Bây giờ gian biến dị làm cho có chút chú ý, chừng gian cũng có thể làm ra lương thực chừng, mua túi lớn túi Tần Nguyệt dừng xe ở cửa, ông chủ vô cùng nhiệt tình làm bảo nhân viên chuyển đồ lên xe giúp .

      Mệt mỏi cả ngày Tần Nguyệt duỗi người ra, gần đây ngày 24 giờ cũng hận thể tách thành 48 giờ để dùng, mới vừa tắm rửa xong nằm lỳ giường, lúc này Tần Nguyệt mới nhớ tới con mèo cùng về nhà biết đâu.

      Lặp lại ngày cũng giống hôm trước, Tần Nguyệt có tâm trạng nặng nề chờ tới ngày hai mươi lăm tháng năm, đóng cửa sổ lại, khóa chặt cửa, chậm rãi đợi thời gian trôi qua.
      ly sắc, thuyt, rjnchan4 others thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 17:

      Thời tiết hôm nay cũng giống như mọi ngày, trời xanh mây trắng, trời trong nắng ấm.

      Tần Nguyệt thành ngây ngốc ở nhà, tuy biết tối nay là tận thế nhưng cảm xúc tiêu cực làm cho có bất cứ hành động nào, thế giới bên ngoài trong xanh sáng lạn, mọi người đều bận rộn vui vẻ và hồn nhiên biết tai họa lớn sắp đến.

      Từ cửa sổ phòng mình có thể thấy quả bóng bay của đứa trẻ bay lên trời, bà lão đau lòng ôm lấy đứa trẻ ngồi dưới đất, bọn họ gì đó, đứa trẻ này rất nhanh cười hì hì đứng dậy theo bà lão về nhà.

      Tần Nguyệt trở lại phòng ngủ ngồi trước bàn máy tính, ngón tay di chuyển bàn phím đánh rồi lại xóa, đánh rồi lại xóa, biết nên làm gì, cuối cùng mới đánh dòng trang chủ của diễn đàn trường, rằng nghe họ hàng của mình gần đây xuất căn bệnh truyền nhiễm, người nhiễm bệnh đột nhiên ngất xỉu, tỉnh lại giống như bị dại gặp ai cũng cắn, người bị cắn bị lây bệnh, nếu có ai thấy có người té xỉu nhớ đem người đó trói lại hoặc là bỏ chỗ khác, để tránh bị ngộ thương, cuối cùng Tần Nguyệt nước ta còn chưa nghiên cứu ra vacxin chữa bệnh truyền nhiễm này.

      Tin này nhanh chóng có người trả lời, phần lớn là sinh viên chuyên tâm nghe giảng mà nghịch điện thoại, có người tin cũng có người , có người còn chửi Tần Nguyệt là mê hoặc lòng người, nhưng bởi vì tin tức này được ra cách giống như là chuyện bát quái*, ngược lại có ai làm khó tung tin giả.

      *Bát quái: Đại khái là chỉ những tin tức nhảm nhí, hoặc tám chuyện giữa người với người, quan trọng lắm.

      Tần Nguyệt cũng trả lời những bình luận đó, gửi tin ở số trang web lớn và diễn đàn những tin có nội dung giống nhau, những chuyện khác cũng dám làm gì nhiều, chung quy đất nước còn có pháp luật, những lời lung tung bị người khác bắt tới đồn cảnh sát, Tần Nguyệt cũng muốn làm cho người khác chú ý, nếu như bị thành người truyền tin giả vậy càng oan uổng.

      Nghĩ đến tình hình nước mình bây giờ tuy rằng chỉ là tin đồn vô căn cứ cũng chuẩn bị chút, nếu lúc đầu tin khi mọi chuyện xảy ra cũng theo bản năng nhớ tới mà tránh, nhất là câu cuối cùng mà mọi người là người bị cắn có thuốc chữa nữa, dựa vào bản tính muốn sống con người chắc chắn tùy tiện tới gần những người biến dị kia.

      Tần Nguyệt có suy nghĩ muốn tất cả mọi người tin tưởng, chỉ cần có chuẩn bị là tốt rồi, kiếp trước rất nhiều người chết vì ban đầu có chuẩn bị cho tình huống này, nếu có thể hi vọng có nhiều người sống sót hơn.

      Trong TV con hà mã há to miệng nuốt miếng rong biển, Tần Nguyệt ấn điều khiển TV chuyển đến kênh tin tức của đài truyền hình quốc gia trung ương, bây giờ phát tiết mục quảng cáo, Tần Nguyệt xem, chỉ khống chế lượng TV.

      Tiếp theo mở nhạc để trấn an tâm trạng của mình, Tần Nguyệt học nhiều năm như vậy còn chưa có được người tỏ tình, trước đây cảm thấy học giỏi là được, tiệc xã giao gì đó cũng chưa bao giờ , cũng chơi thân với ai, bởi vì thành tích quá xuất sắc nên người trong trường biết rất nhiều, nhưng đều là tình bạn hời hợt, rất nhiều người Tần Nguyệt cũng nhớ tên.

      Chỉ là bây giờ biết sắp có chuyện lớn lại có bằng chứng để chứng minh, chỉ có thể trốn tránh cách ích kỉ mà thôi.

      Chờ đợi rất khó khăn, đặc biệt khiến cho người khác cảm thấy khó chịu, Tần Nguyệt làm ly cà phê cho mình, cẩn thận cho rất nhiều đường.

      Lúc trước với ông nội là nên tới Nam Phương căn cứ sớm vì ra Nam Phương căn cứ lúc mới xây dựng xảy ra náo động rất lớn, cụ thể là chuyện gì cũng biết, chỉ nghe là vấn đề quản lý và phân chia quyền lực, dù sao những người tới Nam Phương căn cứ sớm đều có kết quả tốt, chỉ là sau này quy định trong căn cứ hoàn thiện hơn tình huống mới ngày càng có chuyển biến tốt.

      Tần lão gia cũng suy nghĩ đến chuyện nếu trực tiếp đến nơi an toàn con cháu Tần gia sợ là bị hư hỏng mất, khi tất cả mọi người trải qua tẩy rửa của lửa và máu bọn họ an ổn canh chừng mà sống là tự chịu diệt vong, có trải nghiệm qua nên bản thân liền thua người khác cái đầu, như con thuyền ngược dòng, mãi lui về phía sau, huống chi những người chưa trưởng thành như bọn họ bảo vệ được vật tư hay còn trước được, chừng trẻ con được sống trong nhung lụa lại có lúc còn vì người khác làm áo bán thân.

      Tần Nguyệt cầm bản đồ nghiên cứu vô số lần địa hình và con đường này, trong đầu tưởng tưởng các loại khả năng xuất cố bộc phát. Tiếc là thời gian quá ngắn, còn muốn vừa cải trang vừa xuống xe để đề cao tính an toàn.

      Mặc dù đối với cá nhân dọc đường vừa thu thập vật tư vừa đến Nam Phương căn cứ là tốt nhất, để tránh lúc tới căn cứ phụ cận đều bị thu nạp hết, nhưng an toàn, Tần Nguyệt hạ quyết tâm muốn đường tới căn cứ thu thập nhiều vật tư , sau đó trở về bên cạnh của ông nội, mặc kệ như thế nào, có người thân bên cạnh luôn có cảm giác an toàn, cây măng mà nghi ngờ cả rừng trúc.
      ly sắc, thuyt, rjnchan4 others thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 16:

      đường khu phố Cát Tường, Tần Nguyệt dựa vào địa chỉ chủ nhà cho sau tới nơi mà mướn được căn nhà ba tầng, khu phố này cách trung tâm thành phố gần cũng xa, là chỗ nơi tương đối thưa người, ngược lại là nơi rất thích hợp cho việc cư trú ngắn hạn.

      chọn ở nơi này cũng là do số nguyên nhân quan trọng, kiếp trước sau khi rời khỏi thành phố A gặp được , ấy là người lao động tri thức khá khôn khéo và lão luyện, tuy rằng ấy có thể chạy tới căn cứ phía nam, nhưng vì bà ấy ở thành phố A nên ấy quyết định ở lại, Tần Nguyệt còn nhớ phải cảm động vì lòng hiếu thuận của kia mà vì ấy từng cứu khỏi vòng vây của tang thi, tuy rằng sau khi trải qua vô số tuyệt vọng của cuộc bôn ba quên hình dáng và tên tuổi của kia, cũng biết ấy sau này thế nào, hay là tìm được của mình mà biến mất ở thế giới tang thi tràn đầy thịt vụn, nhưng Tần Nguyệt vẫn nhớ rằng của ấy ở tiểu khu A này.

      Lần này, đổi lại trả ơn cứu mạng ở kiếp trước của kia, tuy rằng biết bà nội của ấy là ai, nhưng Tần Nguyệt quyết định bảo vệ bà lão sống mình này.

      Lúc Tần Nguyệt đến nơi bà chủ sớm chờ sẵn ở cửa khu phố, bà ấy phải rất trẻ tuổi nhưng cả người tỏa ra hơi thở ấm áp.

      "Ngại quá, tôi đến trễ rồi."

      " có sao đâu, bây giờ tôi dẫn nhà ." Chủ nhà tươi cười rất nhiệt tình, Tần Nguyệt cười cười gật đầu:" thôi."

      Diện tích căn phòng lớn lắm, nhưng là căn nhà khá an toàn, ở ban công có thể nhìn thấy toàn bộ chuyện xảy ra bên dưới, Tần Nguyệt đem những thứ bên ngoài ban công mà con người có thể leo vào toàn bộ dỡ bỏ, hết sức cam đoan với nhân viên gây rối rằng bất luận trèo từ xuống hay trèo từ dưới lên cũng dễ dàng đâu.

      "Tôi rất hài lòng, nếu như có bất cứ vấn đề gì tôi chuyển vào ngay chiều nay." Tần Nguyệt với người phụ nữ trung niên bên cạnh, đây là người phụ nữ nhìn khá cần lao, nghe vì con bà ấy muốn ra nước ngoài công tác nên tính chuyển , bởi vậy mới có cơ hội cho Tần Nguyệt thuê: "Đúng rồi, tôi muốn đổi chìa khóa, dì có ý kiến gì chứ? Tôi muốn nâng cao tính an toàn?"

      " thành vấn đề, tôi thu dọn xong, lúc này cũng có thể chuyển đến." Nữ chủ nhà giao chìa khóa cho Tần Nguyệt, thực tế bà ấy là người rất bảo thủ nhưng lại có hảo cảm với này, lễ phép lại rất hiểu chuyện, ai từ chối độc thân muốn tự bảo vệ mình chứ.

      Lúc Tần Nguyệt rời khỏi Mạch Mạch ở văn phòng bất động sản gọi điện tới, rằng có người muốn mua phòng nhưng mà giá thấp chút, nhưng tốc độ nhanh, nếu Tần Nguyệt có ý kiến gì có thể lập tức chuyển tiền vào tài khoản.

      Tần Nguyệt có ý kiến gì với căn phòng này, tỏ vẻ đồng ý cho văn phòng bất động sản toàn quyền xử lý, làm chủ phòng chỉ cần nhanh chóng thấy tiền trong tài khoản là được rồi, cúp điện thoại Tần Nguyệt có chút bất đắc dĩ nhìn con mèo đen cuộn mình ngủ ghế lái phụ.

      Hôm nay mới thuê xe về, tùy ý thu dọn đồ đạc còn thừa lại, mới dừng lại mở cửa xe, con mèo này kêu tiếng từ bên cạnh nhảy vào ghế lái, ngạo mạn meo tiếng, ưu nhã đạp lên tấm nệm mềm ở bên cạnh ngồi xuống.

      Còn mèo này sao vậy? Tần Nguyệt nghĩ mãi vẫn hiểu, sờ đầu con mèo đen: "Nè, tao bây giờ muốn chuyển nhà, mày muốn tới nhà mới phải ngoan nha." Có lẽ là ghét việc dông dài của Tần Nguyệt, mèo đen vặn đầu mình, meo tiếng tỏ vẻ kháng nghị, sau đó lại cúi đầu ngủ tiếp.

      Con mèo kì lạ, hình dạng bất thường, nếu là trước kia Tần Nguyệt chắc chắn là trốn càng xa càng tốt, nhưng sau khi trải qua những chuyện sau này Tần Nguyệt ngược lại thèm để ý, con mèo này da lông đều đen, nhưng khi tận thế đen nhất vẫn là lòng người, tận thế rất nhanh bắt đầu, ai thèm để ý cái này có được hay , nhanh chóng chăm chỉ giống như con Hamster thu dọn tất cả mọi thứ.

      Sau khi chuyển phát nhanh gửi tất cả đồ tới, Tần Nguyệt đều đem chúng cất vào gian, dọc đường còn mua rất nhiều thức ăn, phần đông thức ăn đặc biệt thiên vị thức ăn khô như cơm nóng, nhưng khi mua đồ ở siêu thị có bán, ra muốn tới chợ nông mậu bán sỉ mua mọi thứ, nhưng vì muốn làm cho người khác chú ý nên đành phải mua từng thứ.

      Bây giờ gian biến dị làm cho có chút chú ý, chừng gian cũng có thể làm ra lương thực chừng, mua túi lớn túi Tần Nguyệt dừng xe ở cửa, ông chủ vô cùng nhiệt tình làm bảo nhân viên chuyển đồ lên xe giúp .

      Mệt mỏi cả ngày Tần Nguyệt duỗi người ra, gần đây ngày 24 giờ cũng hận thể tách thành 48 giờ để dùng, mới vừa tắm rửa xong nằm lỳ giường, lúc này Tần Nguyệt mới nhớ tới con mèo cùng về nhà biết đâu.

      Lặp lại ngày cũng giống hôm trước, Tần Nguyệt có tâm trạng nặng nề chờ tới ngày hai mươi lăm tháng năm, đóng cửa sổ lại, khóa chặt cửa, chậm rãi đợi thời gian trôi qua.
      thuyt, sanone2112MooniE thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 17:

      Thời tiết hôm nay cũng giống như mọi ngày, trời xanh mây trắng, trời trong nắng ấm.

      Tần Nguyệt thành ngây ngốc ở nhà, tuy biết tối nay là tận thế nhưng cảm xúc tiêu cực làm cho có bất cứ hành động nào, thế giới bên ngoài trong xanh sáng lạn, mọi người đều bận rộn vui vẻ và hồn nhiên biết tai họa lớn sắp đến.

      Từ cửa sổ phòng mình có thể thấy quả bóng bay của đứa trẻ bay lên trời, bà lão đau lòng ôm lấy đứa trẻ ngồi dưới đất, bọn họ gì đó, đứa trẻ này rất nhanh cười hì hì đứng dậy theo bà lão về nhà.

      Tần Nguyệt trở lại phòng ngủ ngồi trước bàn máy tính, ngón tay di chuyển bàn phím đánh rồi lại xóa, đánh rồi lại xóa, biết nên làm gì, cuối cùng mới đánh dòng trang chủ của diễn đàn trường, rằng nghe họ hàng của mình gần đây xuất căn bệnh truyền nhiễm, người nhiễm bệnh đột nhiên ngất xỉu, tỉnh lại giống như bị dại gặp ai cũng cắn, người bị cắn bị lây bệnh, nếu có ai thấy có người té xỉu nhớ đem người đó trói lại hoặc là bỏ chỗ khác, để tránh bị ngộ thương, cuối cùng Tần Nguyệt nước ta còn chưa nghiên cứu ra vacxin chữa bệnh truyền nhiễm này.

      Tin này nhanh chóng có người trả lời, phần lớn là sinh viên chuyên tâm nghe giảng mà nghịch điện thoại, có người tin cũng có người , có người còn chửi Tần Nguyệt là mê hoặc lòng người, nhưng bởi vì tin tức này được ra cách giống như là chuyện bát quái*, ngược lại có ai làm khó tung tin giả.

      *Bát quái: Đại khái là chỉ những tin tức nhảm nhí, hoặc tám chuyện giữa người với người, quan trọng lắm.

      Tần Nguyệt cũng trả lời những bình luận đó, gửi tin ở số trang web lớn và diễn đàn những tin có nội dung giống nhau, những chuyện khác cũng dám làm gì nhiều, chung quy đất nước còn có pháp luật, những lời lung tung bị người khác bắt tới đồn cảnh sát, Tần Nguyệt cũng muốn làm cho người khác chú ý, nếu như bị thành người truyền tin giả vậy càng oan uổng.

      Nghĩ đến tình hình nước mình bây giờ tuy rằng chỉ là tin đồn vô căn cứ cũng chuẩn bị chút, nếu lúc đầu tin khi mọi chuyện xảy ra cũng theo bản năng nhớ tới mà tránh, nhất là câu cuối cùng mà mọi người là người bị cắn có thuốc chữa nữa, dựa vào bản tính muốn sống con người chắc chắn tùy tiện tới gần những người biến dị kia.

      Tần Nguyệt có suy nghĩ muốn tất cả mọi người tin tưởng, chỉ cần có chuẩn bị là tốt rồi, kiếp trước rất nhiều người chết vì ban đầu có chuẩn bị cho tình huống này, nếu có thể hi vọng có nhiều người sống sót hơn.

      Trong TV con hà mã há to miệng nuốt miếng rong biển, Tần Nguyệt ấn điều khiển TV chuyển đến kênh tin tức của đài truyền hình quốc gia trung ương, bây giờ phát tiết mục quảng cáo, Tần Nguyệt xem, chỉ khống chế lượng TV.

      Tiếp theo mở nhạc để trấn an tâm trạng của mình, Tần Nguyệt học nhiều năm như vậy còn chưa có được người tỏ tình, trước đây cảm thấy học giỏi là được, tiệc xã giao gì đó cũng chưa bao giờ , cũng chơi thân với ai, bởi vì thành tích quá xuất sắc nên người trong trường biết rất nhiều, nhưng đều là tình bạn hời hợt, rất nhiều người Tần Nguyệt cũng nhớ tên.

      Chỉ là bây giờ biết sắp có chuyện lớn lại có bằng chứng để chứng minh, chỉ có thể trốn tránh cách ích kỉ mà thôi.

      Chờ đợi rất khó khăn, đặc biệt khiến cho người khác cảm thấy khó chịu, Tần Nguyệt làm ly cà phê cho mình, cẩn thận cho rất nhiều đường.

      Lúc trước với ông nội là nên tới Nam Phương căn cứ sớm vì ra Nam Phương căn cứ lúc mới xây dựng xảy ra náo động rất lớn, cụ thể là chuyện gì cũng biết, chỉ nghe là vấn đề quản lý và phân chia quyền lực, dù sao những người tới Nam Phương căn cứ sớm đều có kết quả tốt, chỉ là sau này quy định trong căn cứ hoàn thiện hơn tình huống mới ngày càng có chuyển biến tốt.

      Tần lão gia cũng suy nghĩ đến chuyện nếu trực tiếp đến nơi an toàn con cháu Tần gia sợ là bị hư hỏng mất, khi tất cả mọi người trải qua tẩy rửa của lửa và máu bọn họ an ổn canh chừng mà sống là tự chịu diệt vong, có trải nghiệm qua nên bản thân liền thua người khác cái đầu, như con thuyền ngược dòng, mãi lui về phía sau, huống chi những người chưa trưởng thành như bọn họ bảo vệ được vật tư hay còn trước được, chừng trẻ con được sống trong nhung lụa lại có lúc còn vì người khác làm áo bán thân.

      Tần Nguyệt cầm bản đồ nghiên cứu vô số lần địa hình và con đường này, trong đầu tưởng tưởng các loại khả năng xuất cố bộc phát. Tiếc là thời gian quá ngắn, còn muốn vừa cải trang vừa xuống xe để đề cao tính an toàn.

      Mặc dù đối với cá nhân dọc đường vừa thu thập vật tư vừa đến Nam Phương căn cứ là tốt nhất, để tránh lúc tới căn cứ phụ cận đều bị thu nạp hết, nhưng an toàn, Tần Nguyệt hạ quyết tâm muốn đường tới căn cứ thu thập nhiều vật tư , sau đó trở về bên cạnh của ông nội, mặc kệ như thế nào, có người thân bên cạnh luôn có cảm giác an toàn, cây măng mà nghi ngờ cả rừng trúc.









    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :