1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mưu đồ - Phó Du

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Tĩnh Tĩnh ngây thơ quá mà. Giang Nhị ah tui cũng ko nỗi cơ. Thanks Nàng

    2. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      bạn giang nhị hay suy nghĩ tự diễn nhỉ

    3. bonica82

      bonica82 Well-Known Member

      Bài viết:
      32
      Được thích:
      564
      @susu @Hale205 mình có đôi lúc cũng ngấm nổi tính :)))) nhưng sau này khác í, vì mới mấy chương đầu thôi mà. Giang Nhị cũng giỏi thể tình cảm, cứ lầm lầm lì lì mà suy diễn thôi nên mới vậy í
      Ốc sên tìm chỗ trú mưasusu thích bài này.

    4. bonica82

      bonica82 Well-Known Member

      Bài viết:
      32
      Được thích:
      564
      CHƯƠNG 9

      Trong miệng chợt cảm giác mùi máu tanh, lập tức Lâm Cảnh Tĩnh thả tay Giang Nhị ra, trong nháy mắt cũng tỉnh táo lại.

      làm cái gì thế này? Lâm Cảnh Tĩnh cuống quýt thối lui thân thể. Giang Nhị liên tục bất động, chỉ lẳng lặng nhìn , hề quan tâm đến cánh tay bị cắn đến bật máu.

      “Thống khoái ?”

      Nhìn thấy vẻ mặt kinh hoảng của Lâm Cảnh Tĩnh, Giang Nhị khẽ mỉm cười. Chỉ là biết vì cái gì, Lâm Cảnh Tĩnh cảm thấy nụ cười đó vô cùng gượng ép, lại còn mang theo vài phần ưu thương nhàn nhạt.

      Lời xin lỗi tắc ngay đầu lưỡi, cách nào mở miệng được.

      Từ Lâm Cảnh Tĩnh bé nhát gan, chưa bao giờ chủ động công kích người khác, chứ đừng chi làm người khác thương tổn đến mức này. chưa từng nghĩ mình cắn người ta đến bật máu.

      chờ Lâm Cảnh Tĩnh gì, Giang Nhị đứng bật dậy.

      …”

      Giang Nhị cười cười, cũng xa, chỉ ra ngoài bưng ly nước đến, đút cho Lâm Cảnh Tĩnh uống, sau đó còn ôn nhu lau vết máu bên miệng .

      Trong khi đó, tay Giang Nhị cũng chảy máu, nhưng cơ bản hề để ý.

      Giang Nhị cứ như chút cảm giác đau cũng có.

      Lâm Cảnh Tĩnh muốn gì đó, nhưng Giang Nhị đứng dậy, lắc lắc đầu: “Ngủ .”

      “Vừa rồi mẹ nghe Tĩnh Tĩnh kêu rất to, có chuyện gì vậy?” Hai người lớn Giang gia đứng ngoài cửa lo lắng hỏi. Mà Giang Nhị cũng lập tức ra, che khuất miệng vết thương tay, nhìn cha mẹ mình cười tiếng: “ có việc gì. Cha mẹ đừng lo.”

      xong, Giang Nhị cũng để ý đến sắc mặt kì lạ của mọi người, nhanh chóng mất.

      Hôm đó, Lâm Cảnh Tĩnh cũng nhìn thấy Giang Nhị nữa, cũng biết vết thương tay thế nào. Mãi đến lúc ăn cơm tối, Giang Nhị cũng trở về.

      Cha Giang bộ dáng có chút khó coi, mà Giang phu nhân ngược lại rất bình thường, liên tục gắp thức ăn cho Lâm Cảnh Tĩnh.

      Cơm nước xong, Giang phu nhân cho Lâm Cảnh Tĩnh uống thuốc, ngồi chuyện với lúc, tận khi thấy Lâm Cảnh Tĩnh thiếp rồi liền rời .

      Từ đầu đến cuối Giang phu nhân hề nhắc đến Giang Nhị, nhưng Lâm Cảnh Tĩnh có cảm giác, bà ấy cái gì cũng biết .

      Cả đêm, Giang Nhị hề trở về.

      Lâm Cảnh Tĩnh cho rằng ngày mai cũng về, nhưng là nghĩ đến giữa trưa ngày thứ hai, Giang Nhị đột nhiên trở lại.

      Khi đó, Lâm Cảnh Tĩnh sắp xếp lại những lễ vật mà bạn bè tặng hôm đám cưới. Khi cửa mở ra, Giang Nhị bước vào, cũng hết hồn, nghiêng đầu, lại thấy thần sắc vô cùng phức tạp của Giang Nhị.

      Lâm Cảnh Tĩnh lập tức như đứa trẻ vừa phạm lỗi, lui về sau bước, há miệng tính gì đó đột nhiên trượt tay rơi xuống.

      Ánh mắt Giang Nhị chợt lóe, nhanh chóng chạy tới ôm lấy Lâm Cảnh Tĩnh, sắc mặt trầm xuống. Đợi đến khi đặt Lâm Cảnh Tĩnh an vị giường liền chút khách khí mắng: “Em là bị ngốc sao! Ngay cả giường mình cũng té được!”

      “Tôi…”

      Lâm Cảnh Tĩnh được Giang Nhị đặt giường. cho rằng rời nhưng là Giang Nhị lại ngồi xuống ngay bên mép giường cạnh vị trí của .

      Lâm Cảnh Tĩnh níu lấy chăn gì, mà Giang Nhị cũng trầm mặc.

      Hồi lâu, hai thanh đột ngột vang lên cùng lúc.

      “Thương thế của em sao rồi?”

      “Tay còn đau ?”

      Lời vừa ra, hai người đồng loạt thở hơi.

      Giang Nhị thấy thế bèn đáng thương bu bu lại, cầm lấy tay Lâm Cảnh Tĩnh đặt tay , thanh làm nũng hết sức ràng: “Em cầm tinh con chó sao? Em suýt hủy tay rồi này!”

      Mà khi Giang Nhị chuyện còn thở ra khí nóng phà lên mặt Lâm Cảnh Tĩnh, làm đỏ bừng cả mặt, cúi đầu thấp xuống, thanh thấp như muỗi kêu.

      “Tôi phải…”

      sai gì sao?”

      “Giang Nhị”

      “Gọi là Nhị ca.” Giang Nhị , nhích nhích lại gần, nâng cằm Lâm Cảnh Tĩnh lên, con ngươi đen như mực, từ từ dụ dỗ , “Ngoan, gọi Nhị ca, giống như khi em còn bé luôn gọi như thế.”

      Lâm Cảnh Tĩnh có thể rằng khi đó còn khờ dại ?

      Bất quá, Giang Nhị cho Lâm Cảnh Tĩnh cơ hội liền nhàng cắn cắn môi , “ gọi sao? Vậy hôn lần nữa nhé!”

      “Tôi gọi tôi gọi.” Nhưng thanh của Lâm Cảnh Tĩnh biến mất nơi đầu lưỡi của Giang Nhị.

      Nụ hôn lần này hề giống với những nụ hon cuồng nhiệt lúc trước. Lần này, Giang Nhị từ từ hướng dẫn Lâm Cảnh Tĩnh, vuốt môi , liếm liếm. Sau khi cảm giác Lâm Cảnh Tĩnh hề phản kháng, đầu lưỡi liền quét vòng quanh khoang miệng Lâm Cảnh Tĩnh.

      “Em thích như vậy ?”

      thanh thân mật đột nhiên vang lên làm Lâm Cảnh Tĩnh lấy lại tinh thần, chợt vùng ra.

      Động tác của tựa hồ đụng vào miệng vết thương của Giang Nhị. Giang Nhị khẽ kêu lên tiếng, lui ra.

      “Em còn đau phải ? xin lỗi.”

      có, tôi…”

      Giang Nhị thấy Lâm Cảnh Tĩnh phản ứng như vậy, lại cười hì hì hôn cái, rồi trịnh trọng xin lỗi: “ nghĩ em như vậy. thấy em chảy nhiều nước như vậy, tưởng em có thể thừa nhận…”

      “…” ràng là xin lỗi, nhưng Giang Nhị như vậy làm Lâm Cảnh Tĩnh cảm giác có tầng ý khác.

      Nhìn thấy mặt Lâm Cảnh Tĩnh đỏ cả lên, Giang Nhị chẳng biết xấu hổ nhích lại gần, “Bất quá sau này cẩn thân hơn… Nhưng mà có khi đến lúc đó em lại mong thô lỗ như vậy.”

      “Về sau? Còn có về sau sao?” Giang Nhị nỉ non bên tai Lâm Cảnh Tĩnh, làm đầu cũng dần hỗn loạn, nghe ràng được mọi thứ. Nhưng mà những lời này, nghe rất ràng.

      “Còn có về sau? Ý em là sao?”

      Giang Nhị cũng rất khó chịu, tất cả tình cảm đều bị những lời này đánh nát. Giang Nhị buông Lâm Cảnh Tĩnh ra, “Em gả cho . Hầu hạ , làm cho thoải mái, chính là bổn phận của em.”

      Nhìn thấy sắc mặt Lâm Cảnh Tĩnh trở nên khó coi, Giang Nhị cười cười, “Em trưng ra cái mặt khó chịu đó làm gì?”

      Mà Lâm Cảnh Tĩnh mơ hồ khóc thành tiếng: “ chúng ta là hiệp nghị mà.”

      Nghe được lời này, Giang Nhị thế nhưng lại cười, đến hôn Lâm Cảnh Tĩnh chút, “Ngốc ngốc, em có thấy mình ngây thơ quá vậy? Tối hôm qua em còn chưa giác ngộ sao?”

      “Giác ngộ cái gì?”

      “Đời này, em chỉ có thể theo , ngủ với , làm sảng khoái thôi.”

      “…”

      Thành , Lâm Cảnh Tĩnh giác ngộ có tí gì, nhưng tuyệt vọng có rất nhiều.

      là tên đại lường gạt. Tôi ghét , tôi ghét .”

      Lâm Cảnh Tĩnh vung tay đánh nhưng bị Giang Nhị gọn gàng đón lấy, thuận tiện còn mập mờ vuốt vuốt, “Tiết kiệm chút khí lực … Ngốc ngốc, khuyên em nên ngoan ngoãn nhận mệnh . Con người chán ghét nhất là phiền toái. Em nghĩ kết hôn với em còn chịu phiền toái ly hôn sao?”

      “Giang Nhị, tôi ghê tởm !”

      “Ngoan Tiểu Tĩnh, rồi, gọi Nhị ca.”

      gọi gọi cả đời cũng gọi.”

      Lâm Cảnh Tĩnh gào thét cho hả giận, nhưng Giang Nhị thế mà lại gật đầu: “ gọi cũng được, cũng có biện pháp làm em gọi.”

      Đừng thấy Lâm Cảnh Tĩnh như thế mà nghĩ ngu ngốc, có đôi khi cố chính là giả ngu.

      Tựa như lúc này, Giang Nhị chớp mắt cái, liền biết muốn làm gì. Thần thái quen thuộc trong mắt kia, y như con sói đói.

      Lâm Cảnh Tĩnh cuống quýt phất tay, ôm ngực: “ được, được. Tôi vẫn còn đau lắm.”

      Giang Nhị kéo Lâm Cảnh Tĩnh lại ôm vào trong lòng, ngửi ngửi vài cái liền cười hì hì : “Ngốc ngốc, em đơn thuần. Chẳng lẽ em biết, khi nam nhân muốn, phải chỗ kia cũng làm được sao?”

      Nghe vậy, Lâm Cảnh Tĩnh chợt cảm thấy sụp đổ. nhịn được văng tục trong lòng.

      Mẹ nó! gả cho tên cầm thú thế nào vậy?

      Khi cầm thú chuẩn bị vọt tới ăn sạch tiểu bạch thỏ Giang phu nhân vọt vào, kéo lỗ tai Giang Nhị, vừa nổi giận đùng đùng vừa quát: “Tiểu tử thúi! Xem chúng ta như là người chết sao? Ngày mai Tiểu Tĩnh còn phải lại mặt. như vậy làm sao con bé xuống giường được.”

      “Mẹ, đau quá, mẹ buông ra . Con chỉ muốn sờ ấy cái thôi mà.”

      “Tiểu tử thúi, bản chất đổi được! Đầu óc nghĩ gì, tôi còn biết sao?”

      “Mẹ, con sai rồi.”

      “…”

      Cửa đóng lại tiếng, Lâm Cảnh Tĩnh mặt đỏ đến mang tai, nhảy xuống giường chạy nhanh đến khóa trái cửa cái.

      Tên hồ ly Giang Nhị kia, căn bản đối phó được.

      Phải làm sao cho tốt đây?

      Lâm Cảnh Tĩnh ngồi chồm hổm mặt đất nửa giờ đến khi chân cũng tê dại hết lên cũng chẳng nghĩ ra được cao kiến gì.

      Mà ngày mai cũng tới ngày về nhà lại mặt rồi.

      Haiz~

      Tác giả có lời muốn : Có nhiều người biết tên của Giang Nhị là gì, haiz.

      Được rồi, nguyên danh của Giang Nhị là Giang Thiếu Lân. Bởi vì ta lười đánh ba chữ, nên đành gọi tắt là Giang Nhị. :yoyo57::yoyo57::yoyo57:

      hiểu sao mình cũng thích tên Giang Nhị hơn ấy :yoyo14::yoyo14::yoyo14:


      Lời editor:

      Mình biết có nhiều bạn khá chán ghét thái độ của cả Giang Nhị lẫn Lâm Cảnh Tĩnh. :nod::nod::nod:

      Lúc đầu mình cũng vậy, cảm thấy sao người cứ vô sỉ thế nào ấy còn người lại rất nhát gan cứ khóc mãi. :062::062::062:

      Nhưng nghĩ kĩ cũng khá hợp lí

      Lâm Cảnh Tĩnh vốn tính cách khá yếu đuối, lại có gì nổi trội. Mà người Lâm Cảnh Tĩnh là Giang Đại, lại phải cưới Giang Nhị, đương nhiên từ người ôn nhu thành con người lưu manh cũng tiếp nhận ngay được. Lâm Cảnh Tĩnh còn ôm tâm lí cưới Giang Nhị để giúp gia đình, lại càng bình đẳng. Ở nhà chồng thân thế , tính tình Lâm Cảnh Tĩnh lại còn nhát nên cũng có thể hiểu cho ấy.

      Còn Giang Nhị, như tác giả , thầm Lâm Cảnh Tĩnh từ lâu. Tuy tình cảm nông sâu thế nào, nhưng nhìn thấy vợ mình lúc làm còn nhắc tới mình, có khi còn thất thần, đương nhiên tránh khỏi nghĩ lung tung. Mà Giang Nhị biết thể tình cảm, Lâm Cảnh Tĩnh lại còn nhát, nên 2 người cứ dây dưa vậy ấy. :032::032::032:

      Sau này có plot tháo gỡ.

      Mình chút suy nghĩ của mình,

      Cảm ơn mọi người ủng hộ nhé. :full::full::full:

      Mình đây là lần đầu edit. Mọi người cứ góp ý để mình hoàn thiện bản dịch hơn nhé :2one::grin::2one:

      mọi người

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Giant Nhi Tĩnh Tĩnh mới đồng yếu cưới Em ấy. Chứ với tính tình cua Giang Nhị đừng hòng ép cưới. Thanks Nàng
      Ốc sên tìm chỗ trú mưa thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :