1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mưu đồ - Phó Du

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Đúng chỉ có Giang Nhị này . chết được mà chảnh chẹ quá. Thanks Nàng
      bonica82 thích bài này.

    2. bonica82

      bonica82 Well-Known Member

      Bài viết:
      32
      Được thích:
      564
      @susu cái miệng hại chết cái thân :)))))))))) cơ mà chương sau cũng hơi có biến cố đó hic kbiet khi nào 2 ac mới nhau đây T T

    3. Tranglinh0808

      Tranglinh0808 Active Member

      Bài viết:
      234
      Được thích:
      236
      A nam 9'trường phái hành động, nghĩ là làm. Hic

    4. bonica82

      bonica82 Well-Known Member

      Bài viết:
      32
      Được thích:
      564
      @Tranglinh0808 có nhiều khi mình cũng cạn lời với ảnh luôn :yoyo66::yoyo66::yoyo66:

    5. bonica82

      bonica82 Well-Known Member

      Bài viết:
      32
      Được thích:
      564
      CHƯƠNG 8

      Editor: bonica82

      Giang Nhị vừa hướng ra phía cửa trả lời vừa ác ý vọt lên phía trước, luật động miệt mài cho đến khi mũi nhọn cảm nhận được hồi sóng triều, mới thỏa mãn thở dài ra hơi.

      Giang Nhị vô cùng sảng khoái. ngước nhìn Lâm Cảnh Tĩnh. Đập vào mắt mặt mày trắng bệt, gương mặt phủ tầng mồ hôi, có cái gì gọi là đỏ mặt mê ly, mà lại tái nhợt vô lực.

      Lúc này, Giang Nhị mới phát có cái gì đó đúng. vén chăn lên, thấy giữa hai chân trắng nõn của Lâm Cảnh Tĩnh có vệt máu chói mắt hít hơi khí lạnh.

      “Ngốc ngốc, em làm sao vậy?”

      Mà lúc này ở ngoài cửa, thanh của Giang phu nhân cũng khách khí vang lên.

      “Giang Nhị, mở cửa cho mẹ nhanh lên.’’

      Đêm tân hôn lại bị làm đến rách nơi tư mật, nếu Lâm Cảnh Tĩnh còn tỉnh, chắc chắn dám ngây ngốc ở lại nơi này.

      May mà Lâm Cảnh Tĩnh lúc này còn hôn mê.

      Bác sĩ trưng ra sắc mặt lanh tanh. Giang phu nhân cũng kém, nụ cười mặt tắt từ lâu, trực tiếp nhéo lỗ tai Giang Nhị, rống lên: “Tiểu tử thúi. là cầm thú đầu thai sao? Sao lại đối xử với con nhà người ta như vậy?”

      “Mẹ…,” Giang Nhị rất áy náy, giọng ỉu xìu, “Con rất thương ấy mà.”

      “Thương? xem vừa làm cái gì kìa? Tiểu Tĩnh có kinh nghiệm thôi , còn sao? muốn mang tiếng đêm tân hôn cường bạo con nhà người ta đến ngất sao? biết đau lòng Tiểu Tĩnh hả?”

      “Mẹ, buông tay , đau quá!’’ Giang Nhị bị lấy lỗ tai, giở giọng yếu ớt.

      “Con biết đau thế sao nghĩ đến Tĩnh Tĩnh ?’’ Giang phu nhân càng nghĩ càng bực bội, lực tay cũng nặng hơn nhiều, “Tên tiểu tử đáng chết này. chẳng lẽ còn biết hả? Ba mẹ Tĩnh Tĩnh vốn chẳng muốn gả nó đến Giang gia. Bây giờ khuê nữ nhà người ta bị biến thành cái dạnh như vậy, muốn tôi với ba nhìn mặt họ thế nào đây?’’

      ‘’Những chuyện khuê phòng như vậy… khỏi có chút ngoài ý muốn.’’

      ‘’Ngoài ý muốn cái rắm!’’ Giang phu nhân luôn luôn đúng mực văng nhã tức đến mức văng tục, “ cút ra ngoài cho tôi! Mấy ngày này cho phép đến gần Tĩnh Tĩnh.’’

      ‘’Mẹ…’’’

      ‘’Còn cái gì. Cút ra ngoài ngay.’’

      Trước Giang phu nhân nổi giận đùng đùng, Giang Nhị đuối lí đành vuốt mũi ra cửa. May mà Giang lão gia ở nhà, nếu chuyện cũng đơn giản mà xong như vậy.

      Cha Giang ở dưới lầu uống trà thấy Giang Nhị xuống bèn đặt chén trà xuống, hỏi,

      “Tĩnh Tĩnh thế nào rồi?’’

      ‘’Chỉ cần nghỉ ngơi là ổn.’’

      ‘’Con lần đầu tiên là từ khi nào?’’

      ‘’…’’, nghe sao cũng thấy thích hợp. Giang Nhị chưa kịp phản ứng, kéo dài ngữ điệu, ‘’Cha, cha hỏi vậy làm gì?’’

      Giang gia khẩu khí nhạt vài phần, ‘’Cha vẫn cho là bây giờ internet tv rất phổ biến, trước khi kết hôn cần phải phổ cập chút kiến thức giới tính cho con. Xem ra, bây giờ là rất cần thiết.’’ Cha Giang bất đắc dĩ lắc đầu.

      Lật bàn!

      Giang Nhị rất muốn lật bàn! chỉ lỡ hơi quá đáng, lỡ làm ngộ thương Tiểu Tĩnh. Vì cái gì mà mọi người ai cũng xem như cầm thú vậy? làm sao biết Lâm Cảnh Tĩnh lại chặt như vậy…À đúng, ai kêu thoải mái cũng .

      Thấy Giang Nhị sắc mặt tốt, Giang gia giọng: ‘’ tình hôm nay ta truy cứu, xem như con vừa cưới vợ nên xúc động. Nhưng sau này con phải chú ý hơn chút. Tĩnh Tĩnh là nha đầu tốt, con phải tốt với người ta chút.”

      ‘’Con biết rồi.’’

      Tất cả bực bội của sáng giờ, khi trở về phòng, thấy Lâm Cảnh Tĩnh bình yên ngoan ngoãn nằm giường, đều hóa thành hư ảo.

      Lòng Giang Nhị chợt trở nên ngọt ngào, mềm nhũn.

      Lâm Cảnh Tĩnh tỉnh dậy vì đói.

      cảm thấy hơi kì lạ. Vì sao khi tỉnh lại, đập vào mắt phải là tên đại ma đầu Giang Nhị, mà ngược lại là vẻ mặt ôn nhu của Giang phu nhân.

      ‘’Tĩnh Tĩnh, còn tỉnh rồi, có muốn ăn chút gì ?’’

      ‘’Mẹ, sao mẹ lại ở đây?’’

      Lâm Cảnh Tĩnh ngủ mơ mơ màng màng, hề biết khi hôn mê xảy ra chuyện gì.

      Giang phu nhân cũng vội trả lời câu hỏi của Lâm Cảnh Tĩnh, chỉ bưng chén cháo cẩu kỷ táo đỏ đút từng chút cho : ‘’Ngoan, con ăn chút gì trước .’’

      Cháo cẩu kỷ táo đỏ vừa nóng vừa mềm, hương vị ngọt ngào, làm cho Lâm Cảnh Tĩnh vất vả đêm đói đến mức ngực dán vào lưng cũng phải khoan khoái. Ăn xong mới phát , bây giờ nằm ở giường, còn rất lễ phép để mẹ chồng hầu hạ.

      ‘’Mẹ, con…’’

      Lâm Cảnh Tĩnh cuống cuồng xuống giường lại bị Giang phu nhân đè xuống ổ chăn mềm.

      ‘’Con cứ nằm . Là Giang Nhị nhà chúng ta tốt, lại khi dễ con.’’

      Nghe Giang phu nhân vậy, Lâm Cảnh Tĩnh trong nháy mắt nhớ lại tình đêm qua. Kỳ sớm cảm nhận được nơi đó của mình thoải mái, đau rát vô cùng, nhưng Giang Nhị vẫn cứ làm, hơn nữa còn hiểu lầm nghẹn ngào của thành sướng đến phát khóc. Đến cuối cùng, Lâm Cảnh Tĩnh còn cảm giác được gì, chỉ cảm thấy dòng nước dưới hạ thân cứ chảy mãi.

      Thậm chí, khí lực để nhấc tay lên Lâm Cảnh Tĩnh cũng có.

      Trong đầu nhớ tới Giang Nhị, nét mặt Lâm Cảnh Tĩnh liền trở nên khủng hoảng, làm cho Giang phu nhân thở dài được gì.

      Xem ra, con đường thu phục vợ của Giang Nhị lại trắc trở hơn rồi.

      Giang phu nhân vuốt ve gương mặt tái nhợt của Lâm Cảnh Tĩnh, giọng khuyên: ‘Tĩnh Tĩnh, mẹ biết con rất ủy khuất. Là do tên tiểu tử kia tốt, quá kích động làm tổn thương con. Lần sau…”

      Giang phu nhân cũng muốn lật bàn rồi! thứ khó như vậy, sao bà có thể mở miệng đây!

      Mà Lâm Cảnh Tĩnh trong nháy mắt kịp phản ứng, mơ hồ cảm thấy toàn thân chua xót đau đớn, trong khí còn tràn ngập mùi thuôc mỡ, còn có gương mặt thập phần khó xử của Giang phu nhân.

      Lâm Cảnh Tĩnh trước mắt suýt nữa tối sầm. Mọi người trong Giang gia đều biết hết rồi sao?

      Lập tức Lâm Cảnh Tĩnh cảm thấy tương lai vô cùng mờ mịt. Tên khốn khiếp Giang Nhị làm như vậy, làm sao sau này còn mặt mũi ở lại Giang gia đây?

      Lâm Cảnh Tĩnh chợt có cảm giác rất muốn về nhà., nhưng khi tay chạm đến điện thoại liền dừng lại.

      có thể cái gì bây giờ?

      mình bị Giang Nhị cường bạo sao?

      Chỉ sợ đến lúc đó hai nhà càng khó thể nhìn mặt nhau.

      Lâm Cảnh Tĩnh ấm ức để điện thoại xuống, mà cửa cũng đồng thời được mở ra

      điệu miễn cưỡng quen thuộc, phải Giang Nhị là ai.

      “Làm sao vậy, định cáo trạng với ai sao?”

      Nhìn thấy Giang Nhị tiến vào, cảm giác áp bức quen thuộc truyền đến, làm Lâm Cảnh Tĩnh nhịn được rụt rụt cơ thể lại.

      Bộ dáng sợ hãi của Lâm Cảnh Tĩnh làm cho Giang Nhị hơi nổi giận, trực tiếp vọt vào, đứng ở bên giường, đôi mắt sắc lạnh nhìn thẳng vào người phụ nữ né tránh kia, thanh nhạt dần: “Em như vậy là sao? Tôi chỉ là khí lực hơi lớn, em lại nhìn tôi như tên cường bạo.”

      …” Lâm Cảnh Tĩnh kìm nén lâu, rốt cuộc cũng chỉ thẳng vào mặt Giang Nhị, “ vốn chính là tên cường bạo.”

      Lâm Cảnh Tĩnh tức giận đến đôi mắt trợn tròn, hai má phình lên, vốn là bộ dáng rất nghiêm túc, lọt vào mắt Giang Nhị lại trở thành hết sức đáng .

      Lửa giận trong lòng Giang Nhị đột nhiên tiêu tán toàn bộ, thanh mềm lại, ngồi lên giường: “Làm sao vậy ngốc ngốc, còn đau lắm sao?”

      Giang Nhị trở mặt quá nhanh, làm Lâm Cảnh Tĩnh hiểu rốt cuộc trong lòng suy tính cái gì.

      Thân thể Lâm Cảnh Tĩnh lui về sau bước, cảnh giác nhìn Giang Nhị chằm chằm, giống như sợ tùy thời lao lên ăn vậy.

      “Tiểu Tĩnh, em rất sợ sao?”

      Giang Nhị nhích đến, cầm tóc Lâm Cảnh Tĩnh sờ sờ lại ngửi ngửi: “Tiểu Tĩnh, em rất thơm.”

      Giang Nhị vừa còn vừa liếm liếm miệng.

      Bộ dáng bỉ ổi kia của Giang Nhị thành công dọa Lâm Cảnh Tĩnh sợ chết khiếp, làm nhớ lại tối hôm qua khi cường bạo .

      Ánh mắt cũng y chang như bây giờ.

      Lâm Cảnh Tĩnh như con thỏ sắp bị thợ săn lột da, run lẩy bẩy.

      tránh ra…”

      Da đầu nhói lên cái. Lâm Cảnh Tĩnh phát tóc mình bị Giang Nhị kéo lại, cả người ngã vào ngực Giang Nhị. ôm bả vai , ở bên tai Lâm Cảnh Tĩnh nhàng thổi thổi vài hơi: “ muốn… ngụm… ăn hết em.”

      Giang Nhị vừa vừa mê muội liếm liếm vành tai Lâm Cảnh Tĩnh.

      thế gian này, trừng phạt thống khổ nhất, chính là nước ấm nấu ếch. ( Là chết từ từ ế :)))))) )

      Lâm Cảnh Tĩnh cảm giác mình sắp bị nấu đến chết rồi. bị Giang Nhị ôm chặt trong ngực, hô hấp cũng dần nóng lên.

      Mà tên Giang Nhị này vẫn còn cười: “ nhớ em đến chết. Sao có thể thơm như thế?”

      sợ hãi lắc lắc đầu, cuối cùng hét lên: “ thả tôi ra ngay .”

      Lâm Cảnh Tĩnh đẩy Giang Nhị được, bèn liều lĩnh cắn .

      Dùng hết khí lực cắn .

      Mà Giang Nhị cũng nhúc nhích, mặc như con thú , cắn tay .

      Mà khi cảm thấy mình bị cắn đến chảy máu, trong lòng đột nhiên cảm thấy bi thương tràn lan.

      Tiểu Tĩnh

      thích .
      Lời editor: hai chị cứ cắn xé nhau mãi em biết chờ đến bao giờ T T

      Cảm ơn mọi người ủng hộ nhé :yoyo63::yoyo63::yoyo63:

      Hôm nay chắc chắn up thêm 2c nữa :yoyo19::yoyo19::yoyo19:

      Hình như chương này hơi ngắn phải T T
      bornthisway011091, Happyanh, levuong32 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :