1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mưu đồ - Phó Du

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      ông Nhị này phải nhàng như vậy với người ta hoài mới được, chứ lâu lâu nổi xùng ai chịu nổi
      saoxoay๖ۣۜAn Hạ thích bài này.

    2. Ngotram2004

      Ngotram2004 Member

      Bài viết:
      44
      Được thích:
      52
      a Nhị phải mau giải quyết thằng Âu Dương kia vs mấy tấm ảnh nó chụp mới yên tâm đc
      ๖ۣۜAn Hạ thích bài này.

    3. ๖ۣۜAn Hạ

      ๖ۣۜAn Hạ Well-Known Member

      Bài viết:
      30
      Được thích:
      401
      @Mengotinh_Ranluoi Đúng rồi nè <3 Bởi vậy trước đây ng ta mới thích Giang Đại dịu dàng, ai mà thích bị ngược như zai :yoyo27:
      saoxoay, levuongMengotinh_Ranluoi thích bài này.

    4. ๖ۣۜAn Hạ

      ๖ۣۜAn Hạ Well-Known Member

      Bài viết:
      30
      Được thích:
      401
      Chương 28
      Editor: An Hạ
      “Tinh Tinh, mở cửa ra nào! Tinh Tinh, em có ở trong đó ?”

      Ngoài cửa là giọng của Lâm Ngạo Thiên, trai của Lâm Cảnh Tinh. cảm giác thân thiết làm Lâm Cảnh Tinh nhanh chóng đứng dậy khỏi người Giang Nhị, ra mở cửa.

      …”

      Tuy nhiên, chuyện cứ thế ra mở cửa quan trọng, quan trọng là Lâm Ngạo Thiên lại nhìn thấy dáng vẻ lúc này của Lâm Cảnh Tinh, khuôn mặt sưng phù như chiếc bánh bao, mặt còn có nhiều vết thương kỳ lạ.

      Phản ứng đầu tiên của Lâm Ngạo Thiên là tên khốn Giang Nhị lại ức hiếp em quý của !

      Vì vậy dứt khoát kéo Lâm Cảnh Tinh qua bên, sau đó nhanh chóng vung nắm đấm vào mặt Giang Nhị đứng bên cạnh.

      “Khốn khiếp, mày dám đánh em tao à?!”

      Lâm Ngạo Thiên được tính là người tập võ, chẳng qua lúc có học qua ít thế võ thuật tự vệ cơ bản. Bởi vì tức giận nên cú đấm đó cũng rất mạnh. Bản thân Giang Nhị cũng phải “dạng vừa,” nhưng mà lúc nãy có đề phòng, thế là bị Lâm Ngạo Thiên đánh trúng vào khóe miệng.

      Cú đấm thực rất mạnh, tên này mà là “con mọt sách” sao? Giang Nhị dở khóc dở cười.

      Giang Nhị chạm vào vết máu nơi khóe miệng, định đứng lên đánh trả lại phản ứng của Lâm Cảnh Tinh khiến dừng lại.

      …” Lâm Cảnh Tinh gần như thét lên. Nhìn thấy Giang Nhị bị đánh ngã xuống đất, khẩn trương lại gần: “Nhị ca, Nhị ca, sao chứ?”

      còn quay đầu lại, trừng mắt nhìn trai mình: “ làm gì vậy?” Lâm Cảnh Tinh lên tiếng bênh vực, đôi lông mày cũng cau lại.

      Trong lòng Lâm Ngạo Thiên, Lâm Cảnh Tinh chính là em đáng , yếu đuối, từ ngoan ngoãn theo sau , chưa từng lớn tiếng với .

      Thế nhưng bây giờ lại quát lên với chỉ vì tên khốn khiếp này.

      Lâm Ngạo Thiên cảm thấy đau buồn.

      “Nó… phải nó đánh em sao?” Lâm Ngạo Thiên vô cùng buồn rầu. Rốt cuộc làm sai điều gì mà em lại bày ra dáng vẻ “gà mẹ che chở cho con” như vậy?

      hiểu lầm rồi… Giang Nhị… Giang Nhị có đánh em… được phép đánh ấy…”

      Lâm Ngạo Thiên lại càng đau buồn hơn.

      Nhất là khi nhìn thấy khóe miệng của Giang Nhị nhếch lên nụ cười vô cùng đê tiện ở đằng sau, liền siết chặt nắm tay.

      Thằng khốn!

      Từ tên khốn nham hiểm!

      Lúc , Lâm Ngạo Thiên cũng ưa Giang Nhị, nguyên nhân chủ yếu là do Giang Nhị rất thích bắt nạt em của . Em dễ thương như búp bê mà cứ bị Giang Nhị bắt nạt đến nỗi khóc sướt mướt, mỗi lần về nhà đều khiến thấy rất đau xót…

      Dần dà Lâm Ngạo Thiên cũng tập thành thói quen, nhìn thấy em khóc tìm Giang Nhị tính sổ.

      Dĩ nhiên cũng có lúc lỡ tay làm tên đó bị thương.

      Có nhiều lúc Lâm Ngạo Thiên đánh gục Giang Nhị nằm ở xó, Lâm Cảnh Tinh lại chạy tới chặn trước mặt .

      ấy… ấy có bắt nạt em… Thực có… hiểu lầm rồi…”

      Ngay cả lời thoại cũng giống nhau.

      Lâm Ngạo Thiên gắng gượng lắm mới bỏ nắm đấm xuống, chẳng qua nhìn khuôn mặt của Lâm Cảnh Tinh như vậy vẫn còn rất nghi ngờ.

      “Đừng sợ Tinh Tinh! Có phải tên khốn này đánh em, còn uy hiếp em nữa có phải ?”

      Lâm Cảnh Tinh dở khóc dở cười, cuối cùng biết phải làm sao, chỉ có thể lắc đầu: “Thực phải… Đó là…”

      Nhắc tới Âu Dương Lăng Phong, mặt của Lâm Cảnh Tinh lộ ra vẻ hoảng sợ. Ngay lúc này, Giang Nhị kịp thời rên rỉ tiếng, thu hút chú ý của Lâm Cảnh Tinh.

      “Nhị ca… sao chứ?”

      “Đau quá…” Giang Nhị thở dốc, dáng vẻ giống như bị thương nặng.

      “Em… Em lấy hộp thuốc…”

      Lâm Cảnh Tinh vội vàng chạy lấy hộp thuốc. Lúc này, người vốn nằm mặt đất như sắp chết lại bỗng bật người đứng dậy, sắc mặt nghiêm túc: “Đừng hỏi ấy, tôi mọi chuyện cho biết.”

      Dáng vẻ nghiêm túc của Giang Nhị khiến trong lòng Lâm Ngạo Thiên dấy lên dự cảm lành. Quả nhiên khi nghe trong trường có người ức hiếp Lâm Cảnh Tinh, Lâm Ngạo Thiên hiếm khi cười khẩy.

      “Từ , em quý của mình luôn được nâng niu trong lòng bàn tay… Thế mà lại có người dám ra tay làm chuyện hèn hạ… Được lắm… Thực rất được!”

      Lâm Ngạo Thiên vừa , vừa siết chặt bàn tay thành nắm đấm, liếc nhìn Giang Nhị với đôi mắt đen tối.

      Mặc dù Giang Nhị phải là người làm Lâm Cảnh Tinh bị thương, thế nhưng khi nhìn vào đôi mắt như muốn ăn thịt người của Lâm Ngạo Thiên, cả người Giang Nhị hơi run lên.

      Lúc Lâm Cảnh Tinh bưng hộp thuốc ra, Lâm Ngạo Thiên trở lại bình thường.

      Có điều ông trai -thương--em -đến-phát-cuồng nhìn thấy em mình dịu dàng chăm sóc cho người đàn ông khác, lại còn phớt lờ mình rốt cuộc cũng chịu nổi nữa.

      Lâm Ngạo Thiên tức giận bỏ .

      Mà Giang Nhị hưởng thụ chăm sóc của người đẹp tâm trạng trở nên tốt lên.

      “Còn đau ?”

      “Đau… Đau quá …” Giang Nhị cầm lấy tay , nhàng đặt lên khóe môi mình.

      sao?” Lâm Cảnh Tinh nhìn tới nhìn lui, Giang Nhị chỉ giống như bị trầy xước da ở khóe miệng, thực đau đến vậy sao?

      Lần này Giang Nhị xuýt xoa tiếng, gật đầu: “Thực đau lắm đó… Có điều… Em hôn có thể hết đau ngay…”

      Giang Nhị vốn chỉ muốn đùa giỡn chút. Suy cho cùng, người đàn ông cần phải có chút tình thú.

      Có điều vẫn luôn cho rằng Lâm Cảnh Tinh phản ứng chậm chạp giống như ngốc, phớt lờ “tình thú” của .

      Lần này, cho rằng kết quả cũng như vậy.

      Thế nhưng ngờ Lâm Cảnh Tinh lại nhìn chằm chằm vào Giang Nhị, đỏ mặt gật đầu, mở miệng hỏi với vẻ mặt đầy đầy nghi ngờ: “Em… Em hôn… đau nữa sao?”

      Giang Nhị cũng ngờ bị thương lại gặp được chuyện may này, đương nhiên là gật đầu, gật đầu, và gật đầu.

      Cũng ngay lúc này, Lâm Cảnh Tinh nhích lại gần, hôn lên khóe môi của Giang Nhị.

      So sánh với người dày dặn kinh nghiệm tình trường như Giang Nhị, nụ hôn của Lâm Cảnh Tinh rất vụng về. Thế nhưng khi môi vừa chạm vào khóe môi mình, Giang Nhị lại rùng mình cái, tóc gáy dựng hết lên, sau đó tất cả lỗ chân lông đều giãn nở ra.

      Thậm chí ――

      cách bóng bẩy hơn, thấy thoải mái đến mức các ngón chân co quắp lại.

      Sau khi hôn Giang Nhị, Lâm Cảnh Tinh xấu hổ đỏ cả mặt, cảm thấy mình làm chuyện rất khủng khiếp khiến cả người thoải mái.

      vội vàng lùi người ra sau, nhưng mà Giang Nhị nhanh tay bắt lấy tay .

      “Đợi vẫn chưa cám ơn mà…”

      Khác với nụ hôn mạnh bạo như mưa rền gió dữ khi ở giường, lần này Giang Nhị nhàng hôn Lâm Cảnh Tinh, nụ hôn mang theo chút cám dỗ. Giang Nhị từ từ ôm đặt ngồi lên đùi mình, từ từ nhấm nháp đôi môi ngọt ngào. Sau đó, mới dụ dỗ Lâm Cảnh Tinh mở miệng ra, đưa đầu lưỡi của mình vào trong miệng , nuốt lấy nước bọt ngọt lịm của .

      Kết hôn lâu, đây là lần đầu tiên Lâm Cảnh Tinh cảm thấy hóa ra hôn nhau là chuyện rất thoải mái.

      được Giang Nhị ôm vào trong lòng, thoải mái đến nỗi gần như quên tất cả.

      Cho nên khi Giang Nhị ôm lên giường, cởi hết quần áo của ra, vẫn có có bất kỳ phản khảng nào.

      Khi Giang Nhị thử thăm dò để vào, mới phản kháng lại. Cảm giác đau đớn khiến Lâm Cảnh Tinh chợt bừng tỉnh sau những cảm giác lâng lâng sung sướng.

      Những ký ức đó vẫn luôn “ăn sâu bám rễ” trong đầu, phản ứng đầu tiên của Lâm Cảnh Tinh là sợ hãi.

      lùi ra sau, né tránh Giang Nhị, đồng thời hét ầm lên.

      Mặc dù “đạn lên nòng” nhưng Giang Nhị còn cách nào khác, chỉ có thể vứt bỏ ý nghĩ “ tiếp bước nữa” trong đầu, ôm hôn Lâm Cảnh Tinh từng chút, từng chút , từ từ dụ dỗ .

      “Ngoan, đừng sợ… Là … Là … Bé ngoan… bé ngốc… Đừng sợ…”

      Mỗi lần Giang Nhị câu, đều hôn Lâm Cảnh Tinh lần.

      Giọng dịu dàng, vẻ mặt thâm tình giống như cả thế giới của chỉ có , có bất cứ thứ gì khác.

      Lâm Cảnh Tinh từ từ còn giãy giụa nữa, đôi tay mềm mại, nhàng ôm lấy cổ của Giang Nhị.

      Cuối cùng Lâm Cảnh Tinh cũng có chút chủ động, mà lần này Giang Nhị cũng dịu dàng hiếm thấy.

      Trong lúc làm, đều để ý tới cảm nhận của Lâm Cảnh Tinh, vừa hôn vừa vuốt ve các kiểu.

      Cơ thể của Lâm Cảnh Tinh lại rất nhạy cảm, được vuốt ve dịu dàng như vậy từ từ né tránh nữa.

      Làm đến giữa chừng, hai người đều rất hưng phấn, hai bên hòa quyện linh hồn và thể xác vào với nhau rất hoàn hảo.

      Lúc này, cơ thể của Lâm Cảnh Tinh trào dâng khoái cảm mãnh liệt, liên tục đạt tới cao trào.

      Chẳng qua sau khi hai người cùng đạt tới cao trào, Giang Nhị lại phát điên lên.

      Sau đó, lật người Lâm Cảnh Tinh lại, để nằm sấp giường, quỳ gối nâng mông lên. Giang Nhị nắm lấy eo của , dùng sức ra vào liên tục.

      Nước bọt lẫn mồ hôi của Lâm Cảnh Tinh tuôn ra nhễ nhại, nước mắt ròng ròng, eo của như sắp bị bẻ gãy. Mà Giang Nhị cũng hưng phấn đến nỗi rên rỉ liên tục, điên cuồng đẩy mông rút ra vào…

      “Vợ … Vợ của … Đừng khóc… Đừng khóc… Ráng chịu đựng chút nữa… Ráng chịu đựng thêm chút nữa…”

      Cuối cùng Lâm Cảnh Tinh thể chống đỡ nổi, đau đến nỗi bật khóc thành tiếng, mới bắn ra dòng tinh dịch nóng hổi.

      Mà lúc này, cả người Lâm Cảnh Tinh mềm nhũn ra, còn sức lực, cứ thể để Giang Nhị ôm vào trong ngực, thở hổn hển.

      “Ngoan… Bé ngoan… Em thực rất giỏi… Rất giỏi…” Giang Nhị vô cùng sung sướng, còn vui vẻ vỗ vào cặp mông của Lâm Cảnh Tinh.

      thanh “bốp bốp” khiến Lâm Cảnh Tinh thể nghĩ tới thanh xấu hổ lúc nãy, mặt đỏ bừng lên, nước mắt lại tuôn ra.

      Thấy thế, Giang Nhị vừa hôn vừa an ủi, rốt cuộc cũng dỗ được người đẹp nín khóc.

      “Vợ của rất giỏi… Em là giỏi nhất… Đừng khóc nữa… Lúc nãy em cũng sung sướng mà… Được rồi, lau nước mắt nào, khóc nữa đau lòng đó… Cục cưng, đừng khóc nữa… Được rồi, được rồi, để xoa cho nè… đâu có làm em bị đau đâu… Để hôn , hôn hết đau ngay…”

      Giang Nhị chính là tên lừa đảo vô lại, Lâm Cảnh Tinh cũng phải đầu hàng.

      Từ từ cũng bị Giang Nhị dỗ ngọt, ngủ thiếp trong ngực Giang Nhị.

      Giang Nhị ôm lấy Lâm Cảnh Tinh ngủ thiếp vì khóc mệt, bỗng cảm thấy thể xác lẫn tinh thần dễ chịu. thế giới này, có chuyện gì khiến thoải mái như cảm giác lúc này.

      Giang Nhị ôm Lâm Cảnh Tinh vào ngực, thỏa mãn nhắm mắt lại ngủ.

      ----------
      Eo uiiii ở giường Nhị cũng dẻo miệng phết :xitmau::xitmau: Ngồi edit mà nổi hết da gà :4:
      Kim hoa lam, Chôm chôm, Tôm Thỏ16 others thích bài này.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      haha, phải vậy đó Giang Nhị à, muốn có được tâm hồn mỏng manh, non nớt của bé Tĩnh, phải nhàng, dụ dỗ, ngọt ngào vào nha
      ๖ۣۜAn Hạ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :