1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mưu đồ - Phó Du

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      Lạy hồn :)) thỏ trắng có khả năng trị mấy người vô sỉ mặt dày đâu. Chỉ có vô sỉ hơn, mặt dày hơn, miệng độc hơn nữa mới đập bẹp được vô sỉ thôi. Thỏ ơi, còn chờ gì nữa, đóng cửa thả chó...à , thả sói nàooooo
      ๖ۣۜAn Hạ thích bài này.

    2. ๖ۣۜAn Hạ

      ๖ۣۜAn Hạ Well-Known Member

      Bài viết:
      30
      Được thích:
      401
      @Tiểu Ly 1111 Hị hị, thả sói coi chừng bị sói ăn sạch đầu tiên nha :yoyo60::yoyo60:

    3. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      Cốt cũng muốn thỏ bị sói ăn mà :yoyo36:
      ๖ۣۜAn Hạ thích bài này.

    4. ๖ۣۜAn Hạ

      ๖ۣۜAn Hạ Well-Known Member

      Bài viết:
      30
      Được thích:
      401
      Chương 20
      Editor: An Hạ
      Tuy rằng nhìn Lâm Cảnh Tinh có vẻ ngây ngô, phản ứng cũng chậm hơn người thường, thế nhưng hoàn toàn phải là đứa ngốc. Ban đầu nhìn ra suy nghĩ của Âu Dương Lăng Phong, nhưng mà dần dần tần suất bắt gặp ta càng nhiều, Âu Dương Lăng Phong lại rất thân thiết với , mà ở đằng sau có nhiều người bàn tán, Lâm Cảnh Tinh bỗng hiểu ra.

      ra Âu Dương Lăng Phong muốn tán tỉnh sao?

      Lâm Cảnh Tinh sống 21 năm, crush duy nhất của chính là Giang Đại. Được rồi, tại tạm chấp nhận thêm Giang Nhị. và Giang Đại là thanh mai trúc mã, điều gì đến đến, mà Giang Nhị … cũng là thanh mai trúc mã, có điều chỉ thuộc dạng cưỡng ép mà thôi…

      Lâm Cảnh Tinh còn chưa được thử qua cảm giác được người khác thầm mến. Có điều khi Lâm Cảnh Tinh được người khác tán tỉnh, có cảm giác vui sướng gì cả, ngược lại chỉ thấy phiền phức. Cái dạng người ngày dù có dùng hết mọi cách cũng khiến ta ngừng theo đuổi được. Đó mà gọi là số đào hoa may mắn sao?

      Lẽ nào Âu Dương Lăng Phong nhận ra rất ghét nhìn thấy ta sao?

      Lâm Cảnh Tinh quyết định làm người khiêm tốn, cách xa Âu Dương Lăng Phong. Sau vài lần, tần suất bắt gặp Âu Dương Lăng Phong giảm nhiều, Lâm Cảnh Tinh thở phào nhõm.

      Thế nhưng ngay lúc này, lại nhận được cuộc gọi từ Ngô Vận Vận.

      Trong điện thoại, hình như Ngô Vận Vận uống say, nhảm đủ thứ… Lâm Cảnh Tinh thể nghe , chỉ biết giọng ấy ngắt quãng, giống như muốn khóc.

      Hu hu hu ――

      Lâm Cảnh Tinh còn chưa nghĩ tới khả năng này, Ngô Vận Vận khóc to lên, mà ở đầu dây bên kia rất ồn ào.

      ấy ở trong quán bar sao? Lúc mười giờ tối sao?

      Lâm Cảnh Tinh muốn cúp điện thoại, thế nhưng phải người lạnh lùng. Tuy rằng thường ngày có nhiều bất đồng quan điểm với Ngô Vận Vận, nhưng mà vứt bỏ say rượu ngủ qua đêm ở ngoài là chuyện tốt cho lắm. Nếu xảy ra chuyện gì, có lẽ Lâm Cảnh Tinh ân hận cả đời.

      Suy nghĩ chút, Lâm Cảnh Tinh mặc áo khoác vào rồi ra ngoài.

      Lúc đến đón Ngô Vận Vận, ấy vẫn còn uống rượu.

      Lâm Cảnh Tinh kiên trì muốn dẫn ấy rời khỏi nơi này, Ngô Vận Vận lại giãy giụa vài lần. Có thể là do uống say, cả người mềm nhũn, còn sức lực, cuối cùng cũng bị Lâm Cảnh Tinh lôi .

      Mà Ngô Vận Vận uống rượu nhiều hơn.

      Lâm Cảnh Tinh khẳng định là lời lòng.

      ấy vừa vừa chuyện lúc của ấy, về thành tích của ấy tốt cỡ nào, dáng người đẹp cỡ nào…

      ╮(╯▽╰)╭ - -

      Coi như là uống say, nhưng mà lời lòng lại làm người ta thích.

      Lâm Cảnh Tinh thở dài.

      Ngô Vận Vận xong khóc nấc lên, đầu tiên là khóc lóc kể lể chuyện sau khi ấy đến thành phố Thanh gặp áp lực: “Thành tích tốt, dáng dấp xinh đẹp làm được cái khỉ gì?! Các người chỉ cần búng tay cái là có thứ mình muốn… Mà mỗi lần tôi cầm tiền sinh hoạt đều luôn do dự…”

      Quẹt nước mắt, hình như Ngô Vận Vận hơi tỉnh táo lại, nhưng ấy lại nhanh chóng lắc đầu, tiếp tục : “Ba tôi là người bị bại liệt, mẹ tôi là công nhân bảo vệ môi trường, mỗi ngày đều sớm về tối để kiếm tiền cho tôi học đại học, nuôi cả nhà chúng tôi… Lâm Cảnh Tinh… Mấy người mãi mãi hiểu… nghèo khổ là chuyện đáng sợ như thế nào… Lúc các người do dự nên mua món hàng hiệu nào, tôi lại cầm vài tờ tiền trong ví, lo lắng biết có đủ ăn hay … Cũng đều là con người, tại sao tôi lại như vậy?... Tại sao?… Tôi cam lòng!… Tôi bao giờ cam lòng!…”

      Học chung với nhau ba năm, Lâm Cảnh Tinh ngờ ra trong lòng của Ngô Vận Vận có nhiều tâm như vậy. nhớ lại lần đầu tiên gặp mặt Ngô Vận Vận khi vào trường đại học, cảm thấy bé này thực rất xinh đẹp, khuôn mặt đẹp tự nhiên cần trang điểm, đôi mắt sáng trong veo. Mặc dù mặc đồ đơn giản nhưng rất có khí chất.

      Nhưng mà dần dần đôi mắt của ấy càng vẩn đục, càng ngày càng trang điểm nhiều hơn. ấy trông giống như chiếc bánh bao được gói lại rất khéo léo. Bên ngoài rất đẹp mắt, trang trí giống như ổ bánh bông lan, nhưng ra bên trong vẫn là chiếc bánh bao.

      Lâm Cảnh Tinh biết an ủi Ngô Vận Vận như thế nào, chỉ ngồi bên cạnh ấy, đưa cho ấy chai nước: “Uống miếng nước …”

      Ngô Vận Vận cầm lấy chai nước, uống ngụm rồi phun ra.

      “Lâm Cảnh Tinh… có gì tốt chứ? Dáng người bình thường, thành tích cũng kém… Tại sao? Tại sao Âu Dương Lăng Phong lại để ý đến ?”

      Lâm Cảnh Tinh bị hỏi đến nỗi trả lời được. cũng biết tối nay Ngô Vận Vận gọi ra đây là có lý do.

      Mọi chuyện xem như sáng tỏ rồi sao?

      Chẳng qua chuyện Âu Dương Lăng Phong để ý đến … cũng phải là lỗi của mà… Lâm Cảnh Tinh nhíu mày, trong lòng suy nghĩ thêm chuyện khác nữa, sau này tuyệt đối phải tránh xa tên đàn ông cặn bã Âu Dương Lăng Phong này.

      Nhắc tới Tào Tháo, Tào Tháo liền xuất .

      Lúc Lâm Cảnh Tinh thầm mắng tên Âu Dương Lăng Phong đáng chết này, ta lại thở hổn hển tới trước mặt Lâm Cảnh Tinh.

      “Cảnh Tinh?”

      Cả người Lâm Cảnh Tinh dính đầy mùi rượu từ Ngô Vận Vận, lại còn có mùi hôi thối nữa, trong lòng vốn dĩ thoải mái. Nhìn thấy tên đầu sỏ gây ra việc này, sắc mặt của Lâm Cảnh Tinh càng khó coi hơn.

      chăm sóc ấy cho tốt…”

      Ném “cục nợ” này cho ta, Lâm Cảnh Tinh định về nhà Âu Dương Lăng Phong lại chắn trước mặt : “Cảnh Tinh… Xin lỗi…”

      “… có lỗi với tôi, người nên xin lỗi là Ngô Vận Vận… ấy uống say, đưa ấy về nhà …” Nhìn thấy Âu Dương Lăng Phong vẫn đứng yên, Lâm Cảnh Tinh thở dài, nhìn thoáng qua người đàn ông trước mặt rồi : “Tôi biết tôi làm chuyện gì khiến hiểu lầm, nhưng mà tôi nghĩ tôi có chuyện muốn cho biết… Tôi thích , cũng quen … Cho dù và Ngô Vận Vận có chia tay hay , tôi cũng quan tâm, tôi cũng thích … Nếu người thông minh, nếu vẫn còn là người đàn ông nên quý trọng người trước mắt, đừng lãng phí thời gian vào tôi…”

      Lâm Cảnh Tinh cố gắng giải quyết nhanh gọn, nhìn thấy sắc mặt của Âu Dương Lăng Phong hơi tái , cũng cảm thấy nỡ.

      Tuy nhiên, và Giang Nhị đều có chung đặc điểm, đó chính là thích phiền phức.

      Đối với số người, việc bị cắt đứt quan hệ cách dứt khoát là giày vò.

      “Tôi về trước đây… chăm sóc Ngô Vận Vận cho tốt… ấy… Hình như ấy rất thích …”

      Sắc mặt của Âu Dương Lăng Phong được tốt cho lắm, muốn mở miệng gì đó, nhưng cuối cùng lại ra, ngược lại chỉ ôm Ngô Vận Vận rời .

      Đây ――

      Được xem như là kết thúc tốt đẹp sao?

      Lâm Cảnh Tinh nghĩ đúng là như vậy.

      Hình như kể từ sau ngày bị Lâm Cảnh Tinh vạch trần, cuộc sống của trở lại như cũ. Hôm sau gặp lại Ngô Vận Vận, ấy và Âu Dương Lăng Phong quay lại với nhau. chỉ quay lại với nhau, hình như chuyện tối hôm đó khiến Ngô Vận Vận cảm thấy hơi xấu hổ, vì vậy ấy đối xử với Lâm Cảnh Tinh rất hòa nhã.

      Thỉnh thoảng nhìn thấy Lâm Cảnh Tinh còn rủ chơi.

      Lâm Cảnh Tinh vốn là đứa con chỉ thích ru rú ở trong nhà, lại muốn theo làm “bóng đèn,” cho nên từ chối nhiều lần.

      Ngô Vận Vận vẫn cứ kiên trì, lại còn rủ Lâm Cảnh Tinh ngâm suối nước nóng núi vào cuối tuần này.

      Dĩ nhiên Lâm Cảnh Tinh muốn , thế nhưng khi biết tin cuối tuần này Giang Nhị trở về, Lâm Cảnh Tinh liền thay đổi ý định.

      “Được thôi! Chúng ta gặp nhau ở đó.”

      Cho nên mới liêm sỉ đến nhanh cũng dễ mất .

      Bây giờ Ngô Vận Vận và Âu Dương Lăng Phong dính nhau như sam, hình như tình cảm tốt hơn trước đây nhiều. Lâm Cảnh Tinh cảm thấy vui mừng, nhưng mà cũng thấy hơi kỳ lạ. Bởi vì thỉnh thoảng Âu Dương Lăng Phong lại liếc nhìn , có ngả ngớn như trước kia, nhưng vẫn có chút thoải mái.

      Lâm Cảnh Tinh nghĩ thầm: Sau khi xuống núi phải cắt đứt liên lạc mới được, cuối tuần này xem như nhịn chút!

      Ngô Vận Vận biết chút tâm tư của Lâm Cảnh Tinh, bây giờ ấy rất hạnh phúc. Nhờ vào sức mạnh của tình , cả người ấy càng quyến rũ hơn, làm chuyện gì cũng đều toát ra dáng vẻ của người phụ nữ nhu mì.

      Phải Ngô Vận Vận chính là đại mỹ nhân, đứng cạnh Âu Dương Lăng Phong đẹp trai, cao lớn cũng xem như là cặp đôi hoàn hảo.

      theo sau người đẹp, Lâm Cảnh Tinh đến Bắc Ôn Tuyền nhanh chóng. Trước khi tới, Ngô Vận Vận đặt phòng trước.

      Lâm Cảnh Tinh cầm theo đồ đạc thẳng vào phòng. có hứng thú với chuyện ngâm mình trong suối nước nóng. Nếu phải vì muốn né tránh Giang Nhị, còn lâu mới đến đây.

      Lâm Cảnh Tinh dọn dẹp đồ xong, lúc ra nhìn thấy Ngô Vận Vận, ngược lại chỉ thấy Âu Dương Lăng Phong đứng tựa vào lan can.

      kiềm chế cơn kích động xoay người bỏ mà chỉ lễ phép gật đầu với Âu Dương Lăng Phong.

      “Cảnh Tinh, rốt cuộc em cũng chịu chuyện với tôi!”

      “Hả…” Dáng vẻ buồn bã của Âu Dương Lăng Phong là xảy ra chuyện gì? Lâm Cảnh Tinh thầm oán giận, nở nụ cười mỉa mai, chuẩn bị kiếm cớ rời .

      Âu Dương Lăng Phong khéo léo đứng chặn trước mặt : “Cảnh Tinh, lẽ nào em hiểu sao? Tôi làm như vậy cũng là vì em… Nếu như phải vì em, làm sao tôi có thể ở bên cạnh cái loại con như Ngô Vận Vận?…”

      “…” Lâm Cảnh Tinh bị Âu Dương Lăng Phong tạt thau máu chó làm cho “đứng hình.” Đây là dáng vẻ quật cường, thâm tình, chân thành, vẫn luôn kiềm nén đau khổ trong ngôn tình sao? Lại xảy ra chuyện gì nữa đây?

      Lâm Cảnh Tinh sờ lên trán của mình, bị sốt rồi sao? xuyên rồi sao? ràng mấy thứ này chỉ có bạn thân Bạch Phi Phi tài năng mới viết ra được. Tại sao mấy thứ cẩu huyết trời gì đó lại xuất ở trong đời thực được?

      Lâm Cảnh Tinh đứng chết lặng người, nhưng mà trong lòng lại nắm chắc .

      Nhân phẩm của người đàn ông này có vấn đề!

      muốn nhiều, Lâm Cảnh Tinh xoay người rời .

      Về phần tình cảm chân thành, vẻ mặt buồn bã, u sầu như hoa đinh hương của chàng hoàng tử Âu Dương Lăng Phong đó… ngại quá, tất cả chỉ là mây bay!

      Lâm Cảnh Tinh dọc theo hàng lang, càng càng nổi điên, càng càng cảm thấy ở lại với Giang Nhị còn tốt hơn…

      Trong lòng thấy rối ren, Lâm Cảnh Tinh ngẩng đầu lên thấy ở cuối hành lang có rất nhiều người đàn ông tới, liền dụi mắt.

      bị hoa mắt rồi sao? bị mấy lời của Âu Dương Lăng Phong làm sinh ra ảo giác rồi sao?

      Sao cảm thấy trong đám người cao lớn đó, người đàn ông khiến người ta chú ý tới nhiều nhất trông giống như Giang Nhị vậy?

      -----------
      Bất ngờ gặp nhau ở suối nước nóng hai chị làm gì nhỉ.... hị hị hị :034::034:
      Last edited: 29/8/19
      Tôm Thỏ, Vy_Vy_215, Chris21 others thích bài này.

    5. Mun lùn

      Mun lùn New Member

      Bài viết:
      25
      Được thích:
      20
      Chắc sói được dịp no bụng :yoyo17::yoyo17::yoyo17:
      ๖ۣۜAn Hạ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :