Chương 4.1:
Editor: Lin
Khi Tang Văn Nhi lái xe tới quầy rượu, lập tức hối hận, vì thấy được Thi Gia Phong vẫy tay với mình, bên cạnh ràng có hai người đàn ông đứng xem kịch hay, xoay người lập tức muốn rời , nhưng Thi Gia Phong chạy đến kéo quay trở lại.
“Tên lừa gạt, lừa tôi đến đây để làm gì? Muốn nhục nhã tôi sao?” Tang Văn Nhi tức giận , rốt cuộc muốn làm gì? Trả thù những lời hôm nay với sao?
“Dĩ nhiên phải! Tôi thấy còn trẻ như vậy, cả ngày chỉ có thể ở nhà với bà già và đứa trẻ, thấy đáng tiếc, mới để cho ra người hít thở khí chút.” tốt bụng như vậy, lại bị coi thành chuyện gì to tát.
Tang Văn Nhi có chút bận tâm, thích hợp với nơi như vậy, lâu vào quán bar rồi.
Khi Thi Gia Phong kéo Tang Văn Nhi vào lần nữa, Lê Tường Dương và Cung Tề Nhân đều cùng cầm ly rượu nhìn hai người, muốn gì đó, nhưng lại tiện chen miệng vào.
“Chào, tên là gì?” Lê tường Dương nhìn Cung Tề Nhân lời nào, lập tức chủ động mở miệng.
Tang Văn Nhi nhìn hai người, nghĩ tới bọn họ cũng phải là những thiếu gia nhiều tiền, bọn họ biết là người giúp việc nhà họ Thi, sao còn bắt chuyện với ?
“Tang Văn Nhi!”
“Tên cũng tệ, bộ dạng của cũng rất đẹp mắt.” Từ trước tới này, Cung Tề Nhân đều khen ngợi phụ nữ mà cần lý do.
Qua lời giới thiệu của Thi Gia Phong, cũng biết hai người này là ai, nhưng cũng thích bọn họ, vì hai người này cũng giống như Thi Gia Phong, đều là những tên trăng hoa, biết danh sách của họ có bao nhiêu người phụ nữ rồi, vừa nghĩ đến cảm thấy ghê tởm.
Tang Văn Nhi nhịn được . “Nếu say, vậy tôi có thể về được ?”
“ được! về rồi, bọn tôi say lại phải gọi ra đây lần nữa sao?” Thi Gia Phong mới chịu thả , còn chưa chơi đủ!
Tang Văn Nhi tức giận ăn đồ nhắm bàn, cũng quan tâm bọn họ cái gì.
Cung Tề Nhân ra hiệu bằng mắt với Lê Tường Dương, hai người bắt đầu hành động, Lê Tường Dương rót ly rượu cho Tang Văn Nhi.
“Văn Nhi, chúng tôi còn chưa uống rượu với ! Hôm nay chúng ta cùng nhau uống cốc, thế nào?” Lê Tường Dương bày ra nụ cười tươi như ánh mắt trời, nhìn qua vô cùng ngay thơ, cho nên tuyệt đối có tự tin, có thể dụ dỗ Tang Văn Nhi uống hết ly rượu này.
Tang Văn Nhi nhìn ánh mắt của ba người đàn ông xung quanh, cảm giấc rất lạ, bọn họ gọi cho , phải là muốn chỉnh chứ? Chăng lẽ trong rượu này có thứ gì đó?
“Lê thiếu gia, tôi uống, lát nữa tôi còn phải đưa nhị thiếu gia trở về, nếu như tôi uống say, vậy sao tôi có thể đưa ấy về nhà đây?” Tang Văn Nhi ném vấn đề này về phía Thi Gia Phong.
Thi Gia Phong bị hai người bạn của mình trừng mắt, lập tức . “ uống ! Uống cốc say.”
“Được, tôi có thể uống… nhưng tôi lại thể lái xe, uống xong tôi trước, có thể ?” Tang Văn Nhi cũng phải đồ ngốc, uống phải uống sao?
tại, Lê Tường Dương và Cung Tề Nhan biết lý do vì sao Tang Văn Nhi lại thú vị, mọi người gặp nhau chưa đến tiếng đồng hồ, lại chiếm được tiện nghi nào của , hai người cười uống xong rượu của mình, lúc này Thi Gia Phong gặp được đối thủ rồi.
Thi Gia Phong cũng để ý nhiều, dù sao từ khi nhìn thấy , cũng phải là người nghe theo sắp xếp của người khác.
“Văn Nhi, thích ăn cái gì chọn , tôi thấy rất gầy, có phải vì thích ăn nhiều ?” Thi Gia Phong dò hỏi.
ra Tang Văn Nhi cũng phải thích ăn nhiều, chỉ là vì luôn phải chăm sóc cho Tang Tuấn, cho nên mới thể mập được. “ cần, tôi ăn những thứ này là được, xin hỏi, nhị thiếu gia, lúc nào mới về?”
Thi Gia Phong nhíu mày. “Chúng ta nhảy !”
“ , tôi hỏi rốt cuộc khi nào mới chịu trở về?” Tang Văn Nhi tức giận .
cợt nhả. “Sớm thôi. Chờ lát nữa tôi uống rượu say là có thể về rồi.”
Tang Văn Nhi cắn môi dưới, nghĩ tới nếu như mình là tỳ nữ cổ đại, nhật định còn khổ hơn bây giờ, chỉ có thể hít sâu, an ủi mình, ngờ đợi chút, đến hai giờ sáng, Tang Văn Nhi ngủ ghế sô pha, mà Cung Tề Nhân và Lê Tường Dương cũng rời , để lại Thi Gai Phong ngồi mình ghế sô pha.
Thi Gia Phong nhìn Tang Văn Nhi, ngừng gật đầu, có lẽ ngủ cũng được yên ổn, nhưng ai bảo do chịu nể mặt ? ra bộ dạng rất đẹp, mặc dù sinh đứa con, nhưng làn da vẫn rất trắng, giống như nữ sinh hai mươi tuổi.
biết tôi nay mình khiến được nghỉ ngơi tốt, nhưng vẫn cảm thấy chưa đủ, cho nên cố ý giả vờ như mình uống đến say, nghiêng người dựa vào , lấy tay đụng vào người . “Văn… Văn Nhi… về nhà thôi…”
người Tang Văn Nhi có mùi thơm của sữa tắm, ngờ trong quán bar bẩn thỉu như vậy, vẫn có thể ngửi thấy mùi hương thoang thoảng cơ thể .
Lúc này Tang Văn Nhi tỉnh táo lại, nhìn quán bar còn vị khách nào, muốn đẩy Thi Gia Phong ra, nhưng lại tự động dựa lên người , xem ra say rồi. “Rượu mất tiền hả? Sao lại cứ thích uống như vậy?” Tang Văn Nhi cau mày, tức giận khẽ nguyền rủa.
Thi Gia Phong khẽ cười trộm trong lòng, mặc kệ có mất tiền hay , rượu điên nhất định là giả bộ.
Tang Văn Nhi đỡ thân thể như bùn của Thi Gia Phong lên, mới phát nặng như con trâu, sao lại nặng như năm đó chứ? Hơn nữa, năm đó, hình như bắp thịt của cũng bền chắc như vậy?
“Cái người này, mấy năm nay ăn gì rồi hả? Sao lại trở nên nặng như vậy?” tự chủ thốt ra khỏi miệng.
Sau khi nghe xong, mặc dù Thi Gia Phong cảm thấy câu của có chút kỳ quái, nhưng cũng tính hỏi , chỉ thoáng thả lỏng chút, để cảm thấy mệt.
Tang Văn Nhi láu xe về nhà, đỡ Thi Gia Phong về phòng của , ném lên giường, ngừng thở hổn hển. “Thi Gia Phong, lần sau có kêu tôi ra ngoài nữa, có đánh chết tôi cũng , đúng là mệt chết tôi!” Tang Văn Nhi vừa trách móc, vừa cởi giày của xuống, kéo chăn đắp lên người , bây giờ là mùa đông, dù muốn chỉnh , cũng muốn đùa giỡn với sức khỏe.
Tang Văn Nhi nhìn chằm chằm Thi Gia Phong say ngủ, nhớ lại mười năm trước, vào buổi tối hôm đó, trước khi , cũng nhìn như vậy, nhưng lúc đó hai người biết nhau, mà hôm nay hai người lại cùng đứng dưới mái hiên rồi.
Nhưng cho dù cùng ở dưới mái hiên, khoảng cách của hai người vẫn xa xôi như vậy.
“Nếu như…” Thời điểm đó, Thi Gia Phong mở mắt ra nhìn , cho , có phải tất cả mọi chuyện như tại? Tang Văn Nhi lắc đầu, biếu mình suy nghĩ quá nhiều, chỉ có thể
4.1
Cười, khoảng cách cảu hai người vẫn còn khá xa.
Tang Văn Nhi vừa muốn rời , lập tức bị Thi Gia Phong kéo lại, lật người đè dưới thân, nhìn , mà cũng nhìn lại .
“ làm gì vậy?” Tang Văn Nhi giật mình .
Thi Gia Phong vốn muốn kéo , nhưng muốn biết, vừa rồi muốn cái gì.
“....vừa muốn gì?” cố ý giả như say rượu, muốn cho phát ra.
Tang Văn Nhi khẽ nhếch cái miệng nhắn, cau mày, biết thế nào.”Tôi... muốn gì.”
cực kì sợ, biết có giống như mười năm trước, thừa diepj sau rượu làm chuyện như vậy với , huống hồ, huống hồ, còn biết lúc này bộ dáng say rượu của là hay chỉ là giả bộ, vì ánh mắt của giống với 10 năm trước.
Lần đầu tiên Thi Gia Phong nhìn thấy bộ dạng sợ hãi của Tang Văn Nhi, tại, rốt cuộc cũng biết sợ?
“ say đúng ?” Tang Văn Nhi đẩy lồng ngực , nhưng lồng ngực lại giống như bức tường, thể đẩy được, hơn nữa nó còn có khuynh hướng ngày càng nhích lại gần .
Thi Gia Phong biết Tang Văn Nhi rất thông minh, sao có thể nhìn ra, nhưng vẫn muốn giả bộ, ít nhất cũng phải lộ ra vẻ hơi say, “Cũng may chỉ nhức đầu chút”. Thi Gia Phong cau mày nhắm mắt, để lộ bộ dáng của mình giống như say rượu.
“ tránh ra! Tôi muốn ngủ!” Tang Văn Nhi tức giận .
Thi Gia Phong nhìn chằm chằm khuôn mặt nhắn của , “Nhưng tôi lại muốn để cho !”
Lời này dọa Tang Van Nhi giật mình, gì?
Thi Gia Phong chậm rãi cúi đầu, muốn hôn lên cái miện nhắn của , vì tại, cảm thấy khuôn miệng nhắn của quá mê người.
Tang Văn Nhi nhìn khuôn mặt từ từ tiến lại gần, trong lòng cố gắng giãy dụa, nên làm thế nào? Cuối cùng, lý trí chiến thắng tất cả, khi chuẩn bị hôn lên môi , xoay mặt , nên chỉ có thể thơm lên má .
Thi Gia Phong cảm thấy đáng tiếc, nhưng làn da gương mặt cũng tệ, cho nên môi vẫn dừng lại gương mặt .
thể làm như vậy, và là hai đường thẳng song song, có ngày hai người cùng xuất cho nên thể xảy ra bất kì chuyện gì, khiến hai đường thẳng song song về phía nhau.
“Thi Gia Phong, có thể tránh ra ?” hô hấp của dồn dập, còn đè người , khiến càng thêm khó chịu.
Thi Gia Phong thoáng nghiêng người, cố định khuôn mặt của , ngón tay daifvaan vê làn môi . “Tại sao lại để cho tôi hôn ?”
Lần này Tang Văn Nhi cho rằng uống say, vì chỉ có khi say đàn mới có thể biết mình có thể làm những chuyện gì. “ uống say rồi!”, hốt hoảng .
“ có! Tôi rất tỉnh táo, tôi muốn hôn !”. Lần này Thi Gia Phong lòng, xác định mình muốn hôn , phải lý do, cũng biết tại sao, dù sao chũng chỉ muốn làm như vậy.
Vì đầu Tang Văn Nhi bị giữ chặt, thể nhúc nhích được, cho nên chỉ có thể dùng bàn tay nhắn để ngăn cản, để hôn lên tay .
Lần thứ hai vẫn thành công, phải quá thất bại rồi sao? Thi Gia Phong lè lưỡi liếm bàn tay , ánh mắt vô cùng quyến rũ nhìn .
Toàn thân Tang Văn Nhi chấn động, phải ta phát tình đó chứ? Ánh mắt của khiến máu toàn thân như ngừng lại, thể nào nhúc nhích.
“Văn Nhi, tôi phát đẹp vô cùng”.
Thi Gia Phong kêu tên mình, người bây giờ ta muốn phải là người phụ nữ đó sao?
“ biết tôi là ai?” Tang Văn Nhi giật mình hỏi.
Thi Gia Phong cười, nếu biết người phụ nữ dưới thân là ai, vậy nhất định bị đánh chết, “Dĩ nhiên, là Văn Nhi”
Trong nháy mắt, cảm giác mê loạn khiến rối trí, nếu như năm đó, người trong miệng là , là tốt biết bao? Vậy bây giờ sao? Nếu bọn họ xảy ra quan hệ lần nữa, phải kêu tên Văn Nhi rồi sao?
Ánh mắt buồn lo Tang Văn Nhi, tất cả đều vào trong mắt của Thi Gia Phong , hình như trách , “Văn Nhi...”
Hai mắt Tang Văn Nhi nhắm lại, gắng làm mình tỉnh táo lại, tại giống như vậy, cái gì cũng giống! nhấc chân đá Thi Gia Phong ngay chính giữa.
Thi Gia Phong đau đớn buông Tang Văn Nhi ra, người phụ nữ lại có thể làm bị thương bộ phận quan trọng của , đúng là trời đánh!
Tang Văn Nhi đứng lên, đưa lưng về phía , “Nhị thiếu gia, nên nghỉ ngơi rồi”.
bước nhanh rời khỏi căn phòng này, tự mình trở về phòng của Tang Tuấn, tựa vào cửa, nhìn đứa bé vẫn còn ngủ say giường, rốt cuộc nên làm gì? quản được trái tim mình nữa rồi, cho là năm đó mình chỉ có tình cảm với Thi Gia Phong mà thôi, nghĩ tới lại biến thành thích, thậm chí có thể là ...
Last edited by a moderator: 22/12/14