1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Mười năm sau giành em về - Diệp Tinh (Full 10 Chương - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 3.1:

      Editor: Lin

      Sáng sớm, Tang Văn Nhi ở trong phòng bếp, chuẩn bị điểm tâm, vì người phụ trách phòng bếp, dì Lý thăm người thân, nên cả nhà họ Thi chỉ còn lại mình Tang Văn Nhi phụ trách các việc vụn vặt lớn .

      Mỗi sáng sớm, bà Thi ăn sáng với Tang tuấn, sau đó tự động nhận nhiệm vụ đưa Tang Tuấn đến trường học, ra Tang Văn Nhi có thể tự mình đưa , nhưng bà Thi lại muốn để , công việc ở nhà bề bộn như là để cho làm, chẳng lẽ muốn trộm lười? Để cho chỉ có thể ở nhà.

      Trước kia, sau khi hai người ra cửa, công việc của chỉ là quét dọn phòng khách chút, xử lý vài chuyện vụn vặt, nhưng bà thi vừa ra cửa bao lâu, Nhạc lại xuống.

      “Tiểu thư Nhạc , chào buổi sáng!” Tang Văn Nhi cũng kính chào hỏi .

      “Ừm!” tiếng giống như phát ra từ lỗ mũi, Tang Văn Nhi khẽ cau mày.

      “Xin hỏi, buổi sáng, tiểu thư muốn ăn cái gì?” vốn chỉ chuẩn bị bữa sáng kiểu Trung, vì bà Thi luôn chỉ ăn bữa sáng Trung Quốc, nhưng nhìn Thi Gia Phong và Nhạc ở nhà, cũng chuẩn bị thêm thực đơn kiểu tây.

      “Đương nhiên là kiểu Tây, chẳng lẽ muốn tôi uống sữa đậu nành, bánh tiêu sao?” Bộ dạng Nhạc ghét bỏ.

      Tang Văn Nhi lập tức vào bếp chuẩn bị, trong lòng lại nghĩ may mà Thi Gia Phong muốn kết hôn, nếu phải mách với cho bà Thi , nếu lấy người phụ nữ này về nhà, người chịu khổ nhất định là bà.

      Tang Văn Nhi chỉ làm mấy cái sandwich đơn giản, chuẩn bị cốc sữa tươi, nhưng hiển nhiên, Nhạc rất hài lòng. “Hôm nay tôi muốn ăn sandwich, muốn ăn chân giò hun khói và trứng.”

      Tang Văn Nhi cau mày trở về phòng bếp làm cho nàng ăn, người phụ nữ này muốn diễu võ giương oai sao? Nhưng thân là người giúp việc, Tang Văn Nhi cũng có lý do gì để cự tuyệt, chỉ có thể yên lặng chuẩn bị xong chân giò hun khói và Trứng đặt trước mặt Nhạc .

      ra, bình thường Nhạc cũng ăn sáng, nhưng nhìn thấy bà Thi cửa, Thi Gia Phong còn ngủ, lập tức muốn sai bảo người giúp việc, gia thế của tốt, có người giúp việc, nên muốn thử cảm giác của thiếu phu nhân chút, nhìn Tang Văn Nhi . “Nhưng tôi đột nhiên lại muốn ăn bánh sừng bò!”

      Cái gì? Bánh sừng bò?

      “Hôm nay tôi chuẩn bị bánh sừng bò.”

      Nhạc trợn to mắt. “Vậy sao còn mua ?”

      Cái gì? Mình chuẩn bị bữa sáng cho nàng hai lần còn chưa đủ, bây giờ còn muốn lập tức ra ngoài mua? Dù là người có tính khí tốt hơn, cũng chịu nổi!

      “Tiểu thư Nhạc , xin hỏi rốt cuộc hôm nay muốn ăn gì?”

      “Thái độ này của là gì? Cẩn thận tôi Gia Phong sa thải !” Nhạc cũng biết tầm quan trọng của Tang Văn Nhi trong căn nhà này, rất tức giận ra những lời như vậy.

      “Tôi rất khách khí với , nhưng nhiều lần xoi mói là vì cái gì?” Tang Văn Nhi ở đây chín năm, gặp được bao nhiều người quyền quý, nhưng vì có bà Thi bảo vệ, chưa bao giờ gặp phải người khó phục vụ như vậy, đến Lương Tiểu Tuyền và người nhà họ Thi cũng vênh mặt sai khiến như vậy, nàng coi là thứ gì chứ?

      “Tôi là khách, tôi muốn làm gì, phải làm cái đó!” Nhạc nhìn chằm chằm Tang Văn Nhi.

      Tang Văn Nhi cũng nhìn chằm chằm nàng. “Tiểu thư Nhạc , tôi nấu bữa sáng cho ăn, mà thời gian nấu bữa sáng cho , cũng tốn của tôi đến tiếng đồng hồ, trong tiếng đồng hồ này, khiến tôi thể quét dọn được phòng khách, mất thời gian dọn dẹp phòng, xem, nếu phu nhân trách tôi, tôi nên gì với bà ấy đây?”

      Nhạc phục, Tang Văn Nhi lại có thể lấy bà Thi ra dọa ? Bây giờ còn là khách của nhà này, còn là nữ chủ nhân tương lai. “ là người giúp việc, sao lại còn lớn tiếng như thế với chủ nhân? lấy thân phận gì?”

      Chủ nhân? Quan trọng là Nhạc là chủ nhân sao?

      “Tiểu Thư Nhạc , chủ nhân của tôi là ai, tôi hơn ai hết, chỉ là khách mà thôi!”

      Bị Tang Văn Nhi ngược lại, Nhạc tức giận mặt đỏ bừng, đứng lên mắng to. “ biết tôi là khách, còn chuyện với tôi như vậy? Có phải muốn ở lại đây nữa?”

      “Tiểu thư Nhạc , bữa sáng của , tôi chuẩn bị xong, bây giờ tôi còn bận chuyện khác, hi vọng trách!” Tang Văn Nhi xong, lập tức rời .

      Mà Thi Gia Phong ở tầng hai, lại nghe được rất ràng cuộc chuyện của hai người, cũng hiểu Tang Văn Nhi phải con người nhu nhược, khi gặp đối thủ, toàn thân dựng lên, nhưng lá gan của cũng quá lớn rồi! Nếu bọn họ vì Nhạc là khách mà giúp cho nàng, Tang Văn Nhi có thể bị đuổi ra khỏi cửa, nhưng rất dễ để nhận ra, sợ, là vì cảm thấy mẹ là chỗ dựa cho sao?

      Thi Gia Phong quay lại chuyện đầu tiên, lại muốn biết , đến cùng là có chuyện gì xảy ra với người giúp việc này !

      Tang Văn Nhi gây gổ với Nhạc , ngày hôm sau, Thi Gia Phong lập tức chia tay với nàng, lý do là tôn trọng người nhà , Nhạc vốn hiểu, Thi Gia Phong cũng rất kiên nhẫn giải thích, Tang Văn Nhi chính là người nhà của họ, cho nên nàng bắt nạt Tang văn Nhi, cũng chính là coi thường nhà họ Thi, nhưng Nhạc lại thể tiếp nhận kết quả này, có điều chỉ khoản tiền chia tay, cũng khiến dễ dàng tự động bỏ qua.

      Người vui vẻ nhất tất nhiên chính là bà Thi rồi, bà sớm thích nàng tên là Nhạc đó, Thi Gia Phong còn với bà chuyện Tang Văn Nhi và Nhạc gây gổ, khiến cho bà cảm thấy người phụ nữ đó sớm rời là tốt hơn, tránh cho việc cuối cùng lại gây sóng gió cho ngôi nhà này.

      “Gia Phong, mẹ vẫn luôn thương Văn Nhi như con của mình, cho nên con cũng có thể coi là trai con bé, phái nhớ quan tâm nó biết ? được để nó bị người khác bắt nạt!” Bà Thi luôn có con , mặc dù Tang Văn Nhi phải con ruột của bà, nhưng những năm này bà vẫn luôn cưng chiều , bà Thi luôn rất đau lòng với chuyện của , cho nên bà tuyệt đối cho phép bất kỳ người nào bắt nạt Tang Văn Nhi, dù là con trai ruột của mình cũng được.

      “Biết, con biết mẹ vẫn luôn rất thương văn Nhi, cho nên khi biết Văn Nhi bị bắt nạt, con lập tức chia tay với Nhạc , làm như vậy còn chưa đủ sao?” Thi Gia Phong nghiêm túc gật đầu, ra như vậy, cũng chỉ nửa nửa giả.

      có tình cảm với Nhạc , chỉ là hai người ham vui mà thôi, nhưng mà khi phát nàng muốn ngồi vào vị trí thiếu phu nhân biết đây là lúc nên kết thúc rồi.

      Hôm nay có việc gì phải làm, chuyện đại thọ 60 của mẹ, tất nhiên có Thi Gia Diệp xử lý, cho nên Thi Gia Phong rảnh rang ngồi ở nhà, thấy Tang Văn Nhi muốn ra cửa, lập tức hỏi muốn đâu.

      “Siêu thị.”

      Nghe được câu trả lời của Tang Văn Nhi, Thi Gia Phong lập tức đứng lên. “Tôi cũng !”

      cũng ? làm gì?

      “Tại sao?”

      “Tôi buồn chán chứ sao? Thời gian đợi ở nhà quá nhiều, rất buồn bực, tôi siêu thị cũng có thể mang đồ giúp .” Thi Gia Phong lấy lòng.

      Vừa lúc bà Thi ra khỏi phòng, nghe được cuộc chuyện của hai người, lập tức . “Đúng vậy! Văn Nhi, để Gia Phong cùng ! Xem nó thích ăn cái gì mua, nếu cả ngày con phải vắt óc suy tính vì nó!”

      Bà Thi lên tiếng, Tang Văn Nhi chỉ có thể đồng ý.

      Hai người lái xe đến siêu thi cách đó xa, nếu là bình thường, nhất định bộ, sau đó tự mình xách đồ về, nhưng hôm nay có người hỗ trợ, mặc dù người đó là Thi Gia Phong.

      Tang Văn Nhi thẳng đến khu vực bán đồ ăn tươi sống, chuẩn bị chọn lựa những món ăn mới mẻ, Thi Gia Phong chưa từng vào trong siêu thị, luôn rất tò mò với mọi thứ bên trong, nhìn Tang Văn Nhi thành thục chọn rau dưa.

      thích ăn cái gì?” Tang Văn Nhi hỏi .

      “Làm ơn , Văn Nhi, phải nên đối tốt với tôi chút sao? Ngày đó, tôi nghe được gây gổ với Nhạc , tôi lập tức đuổi Nhạc , xem, tôi đối xử với có tốt ?” Thi Gia Phong khoác tay lên vai .

      Động tác này khiến Tang Văn Nhi quen, vùng ra, nhưng Thi Gia Phong cũng buông , đột nhiên bậy bạ gì đó? Đừng tưởng biết lý do đuổi người. “Thôi ! Nếu như phải chơi chán người ta, lấy chuyện tôi gây gổ với nàng làm lý do để chia tay ấy à?”

      Thi Gia Phong nhíu mày, này còn rất thông minh, nhưng càng thông minh, lại càng muốn chính phục. “ nên như vậy, tôi cũng muốn làm như mẹ , đối xử tốt với như đối với em ruột của mình! bị người khác bắt nạt, tôi đương nhiên muốn giúp đỡ!”

      Tang Văn Nhi muốn làm cái gì mà em của , với lại căn bản hai người cũng thích hợp làm em.

      “Văn Nhi, tôi sao lại khách sáo như vậy? Hôm nay, em muốn ăn cái gì, của em mua cho.” Thi Gia Phong hào phóng .

      mặt Tang Văn Nhi nhất thời ba vạch đen, mua thức ăn dùng tiền hay tiền của , còn phải đều dùng tiền của nhà họ Thi sao?

      “Chính tự chơi , chờ tôi mua xong thức ăn gọi cho .” Tang Văn Nhi luôn thích tự dạo mình, tại đến gần , chỉ bước cũng khiến rối loạn, muốn tiếp tục đến gần.

      “Đừng xa lánh tôi như vậy! phải mẹ tôi muốn ăn cái gì, mua cái đó sao? Vậy tôi muốn mua cái đó!” Thi Gia Phong thích Tang Văn Nhi cố ý xa lánh mình, dù thời gian hai người chung đụng dài, nhưng nếu mẹ muốn chăm sóc , làm được, dù sao thời gian ở lại nơi này cũng nhiều.

      “Vậy sang bên đó mua !” Tang Văn Nhi chịu nổi đáng ghét của , trực tiếp hô lên, nhưng sau khi hét xong, lại lập tức mắng mình sao lại nhịn xuống, lại có thể thốt lên như vậy.

      Thi Gia Phong nhìn Tang Văn Nhi, gan của người phụ nữ này là lớn, lại dám hét lên với , là ngại thời gian mình ở nhà họ Thi quá dài sao?

      thích gì?” Thi Gia Phong giận, hỏi ngược lại.

      Tang Văn Nhi cau mày nhìn , sao da mặt của lại dày như vậy? Nếu thế nào cũng chịu . “Tôi thích gì cả, phiền nhị thiếu gia rời khỏi đây chút, đừng ảnh hưởng đến việc chọn thức ăn của tôi.”

      Mặt Thi Gia Phong sáp lại gần gò má của , bị dọa sợ lui về sau mấy bước. “ làm gì vậy?”

      xác đinh thích cái gì?” biết vì sao, đột nhiên muốn trêu chọc , cảm thấy nét mặt của rất tốt để trêu chọc, luôn tránh như thấy rắn, nhưng lại muốn được như nguyện.

      “Chẳng lẽ lại thích tôi sao?” Da mặt Thi Gia Phong vô cùng dày, nhưng để đối phó với phụ nữ chỉ có thể sử dụng chiêu thức này.

      Tang Văn Nhi bị chọc giận, mặt đỏ bừng, thừa nhận hơi thích , nhưng đó là chuyện của mười năm trước rồi, tin chuyện mười năm trước vừa thấy , mười năm sau tình cảm đó vẫn còn tồn tại, nhiều nhất chỉ cảm thấy biết ơn mà thôi!

      “Nhị thiếu gia! Nếu như còn mè nheo như vậy, tôi mua được đồ ăn, phu nhân tôi tận chức.” Tang Văn Nhi cố gắng kéo dài khoảng cách hai người ra chút.

      Nhưng Thi Gia Phong lại giống như chơi, chịu rời khỏi, mà còn tiến lại gần hơn, chóp mũi hai người thiếu chút nữa là đụng vào nhau, mà phía sau Tang Văn Nhi là giá hàng rồi, thể né tránh được.

      “Nhưng tôi lại cảm thấy mẹ tôi nhất định mắng , mẹ tôi rất thích mẹ của cháu trai bà.”

      Hơi thở nóng cháy của khi chuyện, hoàn toàn phun lên gò má của Tang Văn Nhi, khiến mặt đỏ hồng, có cách nào để giảm nhiệt xuống.

      “Được rồi! Nếu như ngại đứng vậy bị đau thắt lưng, vậy cứ tiếp tục đứng !” Sau lưng là giá hàng, lo có gì chống đỡ, nhưng thân thể cao hơn , phải hạ thấp xuống để nhìn , đoán chừng lâu nữa cảm thấy mệt.

      Thi Gia Phong phủ định nhìn , ra sớm mệt, nhưng vẫn muốn gượng chống đỡ, vì còn lời chưa hết!

      “Văn Nhi, có người qua chưa, lông mi rất dài, mới nhìn rất giống baby?” thưởng dùng lời ngon tiếng ngọt để dụ dỗ phụ nữ, đến năm phút, những người phụ nữ đó dần dao động, xác định, Tang Văn Nhi nhất định trụ nổi qua năm phút! tin nhìn thấy lực hấp dẫn của mình.

      Nhưng lòng Tang Văn Nhi giống như mặc áo chống đạn, có phản ứng gì với lời ngon tiếng ngọt của . “ có.”

      “vậy đáng tiếc, ra khuôn mặt của rất xinh đẹp, tại sao lại tìm người đàn ông cùng Lại làm giúp việc ở nhà chúng tôi? Nếu , ở chung chỗ với tôi sao?” Những lời này tuyệt đối là cố ý, nhất định xuất phát từ trong lòng, chỉ muốn nhìn Tang Văn Nhi phản ứng chút mà thôi, nhưng hiển nhiên, kịch hay Thi Gia Phong muốn xem, hoàn toàn bị Tang Văn Nhi phá hỏng.

      “Ha ha!” Tang Văn Nhi cười lạnh. “Tôi cảm thấy thiếu gia vừa chia tay phụ nữ nên cảm thấy trống trải rồi? có thể tìm người khác? Tôi đây chỉ là bông hoa , thể lọt vào cặp mắt của , phiền tránh ra!”
      Last edited: 27/12/14
      Tiểu yêu tinh, FuuSue ú thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 3.2:

      Editor: Lin

      thừa dịp Thi Gia Phong còn sửng sốt, đẩy ra, thành công thoát khỏi vòng vây của , ra , Tang Văn Nhi động là thể nào, lời rất nhiều người phụ nữ nghe qua, nhưng tại với , sao có thể hoàn toàn động lòng?

      Nhưng Tang Văn Nhi vẫn gắng gượng chống lại được, vì Thi Gia Phong phải là người có thể trêu chọc, năm đó phóng túng lần, tạo thành quá nhiều sai lầm, nếu tại, thả trái tim mình tự do thêm lần nữa, vậy sau này càng khó chịu hơn, cho nên chỉ có thể kiềm chế, làm như nghe được lời .

      Mà Thi Gia Phong lại ngờ, Tang Văn Nhi có chút phản ứng nào với lời của mình, ngoại trừ việc mặt đỏ ra, hoàn toàn lạnh lùng với lời của , hoàn toàn động lòng, chẳng lẽ lực hấp dẫn của suy giảm rồi sao? thể nào!

      “Này, Tang Văn Nhi, ràng cho tôi, tại sao có thể bị ảnh hưởng bởi tôi vậy?” Thi Gia Phong theo phía sau hỏi.

      Tang Văn Nhi rất bất đắc dĩ .”Nhị thiếu gia, có thể trêu chọc tôi, nhưng những lời đó có tác dụng gì với tôi, tôi vẫn là mẹ của đứa nhóc chín tuổi, cho rằng tôi dễ dàng tin vào lời của sao?”

      Thi Gia Phong ngừng lại, quả nhiên phụ nữ có kinh nghiệm khó lừa gạt hơn, cho nên ngàn vạn lần nên trêu chọc phụ nữ có chồng.

      Thi Gia Phong chịu nổi đơn, lập tức hẹn bạn bè bar uống rượu.

      Bạn tốt Cung Tề Nhân nhìn dáng vẻ được bình thường của . “Gần đây sao vậy? Có phải quen về đây?”

      người bạn tốt khác Lê Tưởng Dương nở nụ cười dễ thương. “Mình cũng nghĩ vậy, nơi này kèm hơn San Francisco nhiều.”

      Thi Gia Phong cũng phải vì quen, trong lòng lại giống như có gì đó thoải mái, cảm giác như phải biết ít chuyện, nhưng lại biết phải biết cái gì.

      “Mình có suy nghĩ nhiều như vậy, hơn nữa mình về đây cũng phải có chuyện để làm, sao lại quen? Nơi này là nhà mình.” Thi Gia Phong uống ly rượu.

      Cung Tề Nhân và Lê Tưởng Dương nhìn nhau, cũng vạch trần Thi Gia Phong, họ sao lại biết lòng đau, những năm này đều đau lòng vì người phụ nữ, bọn họ ở San Francisco nhưng cũng biết bị tổn thương vì cuộc tình, sau đó lập tức biến thành như bậy giờ, mặc dù hai người ngừng giới thiệu phụ nữ cho , mặc dù xin lỗi Thi Gia Phong vốn là người chung tình, nhưng hai người cũng có biện pháp, chỉ có làm như vậy, người đàn ông mới thoát khỏi tình trạng thất tình.

      “Gần đây cậu có thể làm gì? phải cả ngày ở nhà chuẩn bị lễ mừng thọ cho mẹ mình đến nhàm chán đó chứ?” Cung Tề Nhân hỏi thăm.

      Nhìn vẻ mặt của đám bạn thân, nhất định lại cho rằng mình vẫn chưa bỏ được chuyện đò xuống, thực ra Thi Gia Phong buông chuyện đó xuống từ lâu, nhưng khi nhìn thấy bọn họ, vẫn cảm thấy thoải mái, mặc dù sau đó hai người thay dọn dẹp tàn cuộc, hơn nữa những người phụ nữ đó cùng phát ra, tâm trạng quả cũng có tốt hơn, nhưng vẫn rất tức giận với cách thức chữa thương này của bọn họ.

      Thi Gia Phong nở nụ cười trần đầy thâm ý. “Dĩ nhiên phải, mình chỉ phát ra chuyện rất thú vị.”

      câu lập tức khơi dậy lòng kiếu kỳ của hai người. “Cái gì thú vị?”

      “Nhà mình có người giúp việc!”

      “Người giúp việc? Nữ? phải cậu có hứng thú với người phụ nữ đó chứ?” Lệ Tường Dương hoài nghi hỏi.

      Dĩ nhiên phải! chỉ cảm thấy Tang Văn Nhi rất thú vị, nhưng cũng có hứng thú với , trong lòng, Thi Gia Phong trịnh trọng .

      phải, mình chỉ cảm thấy thú vị, là vì mẹ mình rất thích ấy, đặc biệt là con trai của ấy.”

      “Trời ạ! Còn có đứa con trai, cậu đừng với mình, mẹ cậu muốn giới thiệu người đó cho cậu?” Cung Tề Nhân thiếu chút nữa phun hết rượu ra ngoài.

      Thi Gia Phong lườm hai người, chuyện này liên quan, hai người này nghe hiểu sao?

      “Bọn mình thể nào ở cùng nhau, mình chỉ cảm thấy ấy rất thú vị mà thôi, bất kể mình trêu chọc này thế nào, ấy đều lạnh lùng, đây mới là chuyện khiến mình cảm thấy thú vị.”

      Người ta để ý tới , cảm thấy thú vị? Nhưng người phụ nữ như vậy đúng là rất ít, rất khó có người phụ nữ nào động lòng với Thi Gia Phong.

      “Có thể vì cậu là thiếu gia, nên mới như vậy ?” lê Tưởng Dương muốn nghĩ nhiều. Bây giờ ai lại muốn tiếp cận nhà giàu? Mình cảm thấy ta là giả vờ tha để bắt , ra trong lòng, ta thích cậu rất nhiều!”

      Cung Tề Nhân lại tin. “Cậu cảm thấy có khả năng sao?

      Thi Gia Phong nghe được, toàn thân cũng nổi da gà, mặc dù Tang Văn Nhi rất đáng , nhưng vừa nghĩ đến việc suy tính việc giả vờ tha bắt , cảm thấy thoải mái.

      “Được rồi, ấy hẳn phải là người như vậy, hơn nữa nhìn bộ dạng của ấy, là thích mình!”Lời của bạn tốt khiến cảm thấy kỳ quái, bình thường Tang Văn Nhi luôn cố ý lẩn tránh , bộ dạng như hề thích !

      “Mình cũng biết, nhưng mặc kệ có hay , mình cũng rất tò mò đó là kiểu người phụ nữ nào, cậu gọi ta ra đây xem?” Cung Tề Nhân rất khó có thể thấy, người phụ nữ khiến Thi Gia Phong sinh ra cảm giác khác biệt, cho nên rất tò mò.

      Thi Gia Phong cũng nguyện ý. “ tại có lẽ ấy dỗ con mình ngủ, ra được.”

      “Cậu là chủ nhân, nào có chuyện cậu gọi ta lại ra?” Cung Tề Nhân cầm lấy điện thoại của , mở danh bạ của lục.

      Thi Gia Phong đoạt lại điện thoại từ tay chàng, ra gọi điện thoại cho Tang Văn Nhi ra ngoài uống rượu cũng có gì, nhưng chỉ sợ nể mặt. “ ấy muốn xuất .”

      “Cái này còn đơn giản sao, cậu chỉ cần cậu uống say rồi, muốn ta đến chở, ta còn đến.” Lê Tường Dương nêu ý kiến.

      Thi Gia Phong suy nghĩ chút, Tang Văn Nhi ra ngoài lát cũng tốt, để bạn tốt biết chỗ thú vị của , nhưng lại suy nghĩ kỹ càng, ra cũng thú vị, chỉ cảm thấy đặc biệt mà thôi, chưa từng có người phụ nữ nào lại luôn làm như thấy , dĩ nhiên, trừ người phụ nữ từng làm tổn thương , lại biết chút chuyện gì.

      “Được rồi! Nhưng người quyết định sau cùng là ấy, mình muốn ép buộc ấy.” Cuối cùng, Thi Gia Phong cũng chịu gọi điện cho Tang Văn Nhi.

      Đầu bên kia, Tang Văn Nhi vừa dỗ Tang Tuấn ngủ, còn mình chuẩn bị nghỉ ngơi, lại đột nhiên nhận được điện thoại của Thi Gia Phong.

      “Nhị thiếu gia.” Giọng của có chút lười biếng, có thể là liên quan đến việc vừa này khuyên Tang Tuấn ngủ.

      “Văn Nhi, còn chưa ngủ sao? Tôi ở bar, uống say, đến đưa tôi về!” Thi Gia Phong dứt khoát .

      Tang Văn Nhi ngờ Thi Gia Phong lại gọi điện thoại cho mình, hơn nữa còn muốn đến quán bar đón? Nhưng nghe giọng của cũng giống như uống say, phải gạt chứ?

      “Nhị thiếu gia, bây giờ rất khuya, tôi được, ngoài cửa có taxi, ngồi taxi về !” Tang Văn Nhi nghiêm túc cự tuyệt.

      Vì Cung Tề Nhan mạnh mẽ cầu nhấn loa ngoài điện thoại, chi nên hai người họ cũng nghe được người giúp việc của vị thiếu gia này, chuyện với Thi Gia Phong như thế nào, mặc dù hai người cảm thấy rất buồn cười, nhưng vẫn nhịn được, họ chỉ sợ bị Tang Văn Nhi đoán ra.

      Thi Gia Phong vốn biết chuyện lễ phép với mình như vậy, thế nhưng trước mặt bạn tốt, vẫn cảm thấy mất mặt, vốn muốn với muốn cũng miễn cưỡng, nhưng tại muốn phải xuất .


      được, xe tôi vẫn ở đây! Xe của tôi có số lượng hạn chế thế giới, muốn tôi ném nó ở đây buổi tối, tôi làm được! phải tới đón tôi.”

      Tang Văn Nhi vẫn kiên quyết . “ , nếu như muốn lái xe mình về đây, vậy phiền nhớ người khác mở giùm mình cửa xe.”

      Cung Tề Nhân và lê Tường Dương nhịn đến mức đau bụng, lời của vị tiểu thư này, khiến hai người mở rộng tầm mắt, điều này càng khiến Thi Gia Phong mất mặt mũi, nén được giận, này, cho rằng mình có mẹ làm chỗ dựa, dám lớn tiếng với sao?

      được! lập tức lái xe đến đây cho tôi, xe của tôi là bảo bối, tại sao lại có thể để người ngoài mở?”

      Vậy phải người ngoài sao? Mặc dù muốn thừa nhận, nhưng giữa hai người là người xa lạ, ra tang Văn Nhi có thể cần cự tuyệt, trực tiếp đến quầy rượu, nhưng muốn phòng ngừa, để cho trái tim mình đắm chìm, cho nên luôn cố gắng kiềm chế.

      “Bạn bè của đâu? bạn bè đưa về ! Tôi mệt rồi, nhị thiếu gia, tự mình về nhà !”

      Thi Gia Phong thiếu chút nữa bị Tang Văn Nhi làm cho tức chết, nhiều như vậy, vẫn chịu tới?

      “Tôi mặc kệ, lập tức tới đây cho tôi, ở đây chỉ có mình tôi, chẳng lẽ muốn nhìn thấy nhị thiếu gia nhà mình bị người ta phanh thây ở chỗ này sao?”

      gì vậy? Có chuyện nghiêm trọng như vậy sao? Mặc dù Tang Văn Nhi tin, nhưng lại phát đối phương cúp điện thoại, bộ dạng muốn phải , ai, thôi , có thể sao? Ai bảo là người giúp việc, còn là chủ nhân!

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 4.1:

      Editor: Lin

      Khi Tang Văn Nhi lái xe tới quầy rượu, lập tức hối hận, vì thấy được Thi Gia Phong vẫy tay với mình, bên cạnh ràng có hai người đàn ông đứng xem kịch hay, xoay người lập tức muốn rời , nhưng Thi Gia Phong chạy đến kéo quay trở lại.

      “Tên lừa gạt, lừa tôi đến đây để làm gì? Muốn nhục nhã tôi sao?” Tang Văn Nhi tức giận , rốt cuộc muốn làm gì? Trả thù những lời hôm nay với sao?

      “Dĩ nhiên phải! Tôi thấy còn trẻ như vậy, cả ngày chỉ có thể ở nhà với bà già và đứa trẻ, thấy đáng tiếc, mới để cho ra người hít thở khí chút.” tốt bụng như vậy, lại bị coi thành chuyện gì to tát.

      Tang Văn Nhi có chút bận tâm, thích hợp với nơi như vậy, lâu vào quán bar rồi.

      Khi Thi Gia Phong kéo Tang Văn Nhi vào lần nữa, Lê Tường Dương và Cung Tề Nhân đều cùng cầm ly rượu nhìn hai người, muốn gì đó, nhưng lại tiện chen miệng vào.

      “Chào, tên là gì?” Lê tường Dương nhìn Cung Tề Nhân lời nào, lập tức chủ động mở miệng.

      Tang Văn Nhi nhìn hai người, nghĩ tới bọn họ cũng phải là những thiếu gia nhiều tiền, bọn họ biết là người giúp việc nhà họ Thi, sao còn bắt chuyện với ?

      “Tang Văn Nhi!”

      “Tên cũng tệ, bộ dạng của cũng rất đẹp mắt.” Từ trước tới này, Cung Tề Nhân đều khen ngợi phụ nữ mà cần lý do.

      Qua lời giới thiệu của Thi Gia Phong, cũng biết hai người này là ai, nhưng cũng thích bọn họ, vì hai người này cũng giống như Thi Gia Phong, đều là những tên trăng hoa, biết danh sách của họ có bao nhiêu người phụ nữ rồi, vừa nghĩ đến cảm thấy ghê tởm.

      Tang Văn Nhi nhịn được . “Nếu say, vậy tôi có thể về được ?”

      được! về rồi, bọn tôi say lại phải gọi ra đây lần nữa sao?” Thi Gia Phong mới chịu thả , còn chưa chơi đủ!

      Tang Văn Nhi tức giận ăn đồ nhắm bàn, cũng quan tâm bọn họ cái gì.

      Cung Tề Nhân ra hiệu bằng mắt với Lê Tường Dương, hai người bắt đầu hành động, Lê Tường Dương rót ly rượu cho Tang Văn Nhi.

      “Văn Nhi, chúng tôi còn chưa uống rượu với ! Hôm nay chúng ta cùng nhau uống cốc, thế nào?” Lê Tường Dương bày ra nụ cười tươi như ánh mắt trời, nhìn qua vô cùng ngay thơ, cho nên tuyệt đối có tự tin, có thể dụ dỗ Tang Văn Nhi uống hết ly rượu này.

      Tang Văn Nhi nhìn ánh mắt của ba người đàn ông xung quanh, cảm giấc rất lạ, bọn họ gọi cho , phải là muốn chỉnh chứ? Chăng lẽ trong rượu này có thứ gì đó?

      “Lê thiếu gia, tôi uống, lát nữa tôi còn phải đưa nhị thiếu gia trở về, nếu như tôi uống say, vậy sao tôi có thể đưa ấy về nhà đây?” Tang Văn Nhi ném vấn đề này về phía Thi Gia Phong.

      Thi Gia Phong bị hai người bạn của mình trừng mắt, lập tức . “ uống ! Uống cốc say.”

      “Được, tôi có thể uống… nhưng tôi lại thể lái xe, uống xong tôi trước, có thể ?” Tang Văn Nhi cũng phải đồ ngốc, uống phải uống sao?

      tại, Lê Tường Dương và Cung Tề Nhan biết lý do vì sao Tang Văn Nhi lại thú vị, mọi người gặp nhau chưa đến tiếng đồng hồ, lại chiếm được tiện nghi nào của , hai người cười uống xong rượu của mình, lúc này Thi Gia Phong gặp được đối thủ rồi.

      Thi Gia Phong cũng để ý nhiều, dù sao từ khi nhìn thấy , cũng phải là người nghe theo sắp xếp của người khác.

      “Văn Nhi, thích ăn cái gì chọn , tôi thấy rất gầy, có phải vì thích ăn nhiều ?” Thi Gia Phong dò hỏi.

      ra Tang Văn Nhi cũng phải thích ăn nhiều, chỉ là vì luôn phải chăm sóc cho Tang Tuấn, cho nên mới thể mập được. “ cần, tôi ăn những thứ này là được, xin hỏi, nhị thiếu gia, lúc nào mới về?”

      Thi Gia Phong nhíu mày. “Chúng ta nhảy !”

      , tôi hỏi rốt cuộc khi nào mới chịu trở về?” Tang Văn Nhi tức giận .

      cợt nhả. “Sớm thôi. Chờ lát nữa tôi uống rượu say là có thể về rồi.”

      Tang Văn Nhi cắn môi dưới, nghĩ tới nếu như mình là tỳ nữ cổ đại, nhật định còn khổ hơn bây giờ, chỉ có thể hít sâu, an ủi mình, ngờ đợi chút, đến hai giờ sáng, Tang Văn Nhi ngủ ghế sô pha, mà Cung Tề Nhân và Lê Tường Dương cũng rời , để lại Thi Gai Phong ngồi mình ghế sô pha.

      Thi Gia Phong nhìn Tang Văn Nhi, ngừng gật đầu, có lẽ ngủ cũng được yên ổn, nhưng ai bảo do chịu nể mặt ? ra bộ dạng rất đẹp, mặc dù sinh đứa con, nhưng làn da vẫn rất trắng, giống như nữ sinh hai mươi tuổi.

      biết tôi nay mình khiến được nghỉ ngơi tốt, nhưng vẫn cảm thấy chưa đủ, cho nên cố ý giả vờ như mình uống đến say, nghiêng người dựa vào , lấy tay đụng vào người . “Văn… Văn Nhi… về nhà thôi…”

      người Tang Văn Nhi có mùi thơm của sữa tắm, ngờ trong quán bar bẩn thỉu như vậy, vẫn có thể ngửi thấy mùi hương thoang thoảng cơ thể .

      Lúc này Tang Văn Nhi tỉnh táo lại, nhìn quán bar còn vị khách nào, muốn đẩy Thi Gia Phong ra, nhưng lại tự động dựa lên người , xem ra say rồi. “Rượu mất tiền hả? Sao lại cứ thích uống như vậy?” Tang Văn Nhi cau mày, tức giận khẽ nguyền rủa.

      Thi Gia Phong khẽ cười trộm trong lòng, mặc kệ có mất tiền hay , rượu điên nhất định là giả bộ.

      Tang Văn Nhi đỡ thân thể như bùn của Thi Gia Phong lên, mới phát nặng như con trâu, sao lại nặng như năm đó chứ? Hơn nữa, năm đó, hình như bắp thịt của cũng bền chắc như vậy?

      “Cái người này, mấy năm nay ăn gì rồi hả? Sao lại trở nên nặng như vậy?” tự chủ thốt ra khỏi miệng.

      Sau khi nghe xong, mặc dù Thi Gia Phong cảm thấy câu của có chút kỳ quái, nhưng cũng tính hỏi , chỉ thoáng thả lỏng chút, để cảm thấy mệt.

      Tang Văn Nhi láu xe về nhà, đỡ Thi Gia Phong về phòng của , ném lên giường, ngừng thở hổn hển. “Thi Gia Phong, lần sau có kêu tôi ra ngoài nữa, có đánh chết tôi cũng , đúng là mệt chết tôi!” Tang Văn Nhi vừa trách móc, vừa cởi giày của xuống, kéo chăn đắp lên người , bây giờ là mùa đông, dù muốn chỉnh , cũng muốn đùa giỡn với sức khỏe.

      Tang Văn Nhi nhìn chằm chằm Thi Gia Phong say ngủ, nhớ lại mười năm trước, vào buổi tối hôm đó, trước khi , cũng nhìn như vậy, nhưng lúc đó hai người biết nhau, mà hôm nay hai người lại cùng đứng dưới mái hiên rồi.

      Nhưng cho dù cùng ở dưới mái hiên, khoảng cách của hai người vẫn xa xôi như vậy.

      “Nếu như…” Thời điểm đó, Thi Gia Phong mở mắt ra nhìn , cho , có phải tất cả mọi chuyện như tại? Tang Văn Nhi lắc đầu, biếu mình suy nghĩ quá nhiều, chỉ có thể
      4.1

      Cười, khoảng cách cảu hai người vẫn còn khá xa.

      Tang Văn Nhi vừa muốn rời , lập tức bị Thi Gia Phong kéo lại, lật người đè dưới thân, nhìn , mà cũng nhìn lại .

      làm gì vậy?” Tang Văn Nhi giật mình .

      Thi Gia Phong vốn muốn kéo , nhưng muốn biết, vừa rồi muốn cái gì.

      ....vừa muốn gì?” cố ý giả như say rượu, muốn cho phát ra.

      Tang Văn Nhi khẽ nhếch cái miệng nhắn, cau mày, biết thế nào.”Tôi... muốn gì.”

      cực kì sợ, biết có giống như mười năm trước, thừa diepj sau rượu làm chuyện như vậy với , huống hồ, huống hồ, còn biết lúc này bộ dáng say rượu của hay chỉ là giả bộ, vì ánh mắt của giống với 10 năm trước.

      Lần đầu tiên Thi Gia Phong nhìn thấy bộ dạng sợ hãi của Tang Văn Nhi, tại, rốt cuộc cũng biết sợ?

      say đúng ?” Tang Văn Nhi đẩy lồng ngực , nhưng lồng ngực lại giống như bức tường, thể đẩy được, hơn nữa nó còn có khuynh hướng ngày càng nhích lại gần .

      Thi Gia Phong biết Tang Văn Nhi rất thông minh, sao có thể nhìn ra, nhưng vẫn muốn giả bộ, ít nhất cũng phải lộ ra vẻ hơi say, “Cũng may chỉ nhức đầu chút”. Thi Gia Phong cau mày nhắm mắt, để lộ bộ dáng của mình giống như say rượu.

      tránh ra! Tôi muốn ngủ!” Tang Văn Nhi tức giận .

      Thi Gia Phong nhìn chằm chằm khuôn mặt nhắn của , “Nhưng tôi lại muốn để cho !”

      Lời này dọa Tang Van Nhi giật mình, gì?

      Thi Gia Phong chậm rãi cúi đầu, muốn hôn lên cái miện nhắn của , vì tại, cảm thấy khuôn miệng nhắn của quá mê người.

      Tang Văn Nhi nhìn khuôn mặt từ từ tiến lại gần, trong lòng cố gắng giãy dụa, nên làm thế nào? Cuối cùng, lý trí chiến thắng tất cả, khi chuẩn bị hôn lên môi , xoay mặt , nên chỉ có thể thơm lên má .

      Thi Gia Phong cảm thấy đáng tiếc, nhưng làn da gương mặt cũng tệ, cho nên môi vẫn dừng lại gương mặt .

      thể làm như vậy, là hai đường thẳng song song, ngày hai người cùng xuất cho nên thể xảy ra bất kì chuyện gì, khiến hai đường thẳng song song về phía nhau.

      “Thi Gia Phong, có thể tránh ra ?” hô hấp của dồn dập, còn đè người , khiến càng thêm khó chịu.

      Thi Gia Phong thoáng nghiêng người, cố định khuôn mặt của , ngón tay daifvaan vê làn môi . “Tại sao lại để cho tôi hôn ?”

      Lần này Tang Văn Nhi cho rằng uống say, vì chỉ có khi say đàn mới có thể biết mình có thể làm những chuyện gì. “ uống say rồi!”, hốt hoảng .

      có! Tôi rất tỉnh táo, tôi muốn hôn !”. Lần này Thi Gia Phong lòng, xác định mình muốn hôn , phải lý do, cũng biết tại sao, dù sao chũng chỉ muốn làm như vậy.

      Vì đầu Tang Văn Nhi bị giữ chặt, thể nhúc nhích được, cho nên chỉ có thể dùng bàn tay nhắn để ngăn cản, để hôn lên tay .

      Lần thứ hai vẫn thành công, phải quá thất bại rồi sao? Thi Gia Phong lè lưỡi liếm bàn tay , ánh mắt vô cùng quyến rũ nhìn .

      Toàn thân Tang Văn Nhi chấn động, phải ta phát tình đó chứ? Ánh mắt của khiến máu toàn thân như ngừng lại, thể nào nhúc nhích.

      “Văn Nhi, tôi phát đẹp vô cùng”.

      Thi Gia Phong kêu tên mình, người bây giờ ta muốn phải là người phụ nữ đó sao?

      biết tôi là ai?” Tang Văn Nhi giật mình hỏi.

      Thi Gia Phong cười, nếu biết người phụ nữ dưới thân là ai, vậy nhất định bị đánh chết, “Dĩ nhiên, là Văn Nhi”

      Trong nháy mắt, cảm giác mê loạn khiến rối trí, nếu như năm đó, người trong miệng , là tốt biết bao? Vậy bây giờ sao? Nếu bọn họ xảy ra quan hệ lần nữa, phải kêu tên Văn Nhi rồi sao?

      Ánh mắt buồn lo Tang Văn Nhi, tất cả đều vào trong mắt của Thi Gia Phong , hình như trách , “Văn Nhi...”

      Hai mắt Tang Văn Nhi nhắm lại, gắng làm mình tỉnh táo lại, tại giống như vậy, cái gì cũng giống! nhấc chân đá Thi Gia Phong ngay chính giữa.

      Thi Gia Phong đau đớn buông Tang Văn Nhi ra, người phụ nữ lại có thể làm bị thương bộ phận quan trọng của , đúng là trời đánh!

      Tang Văn Nhi đứng lên, đưa lưng về phía , “Nhị thiếu gia, nên nghỉ ngơi rồi”.

      bước nhanh rời khỏi căn phòng này, tự mình trở về phòng của Tang Tuấn, tựa vào cửa, nhìn đứa bé vẫn còn ngủ say giường, rốt cuộc nên làm gì? quản được trái tim mình nữa rồi, cho là năm đó mình chỉ có tình cảm với Thi Gia Phong mà thôi, nghĩ tới lại biến thành thích, thậm chí có thể là ...
      Last edited by a moderator: 22/12/14
      Pecku, Tiểu yêu tinh, Nữ Lâm2 others thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 4.2:

      Editor: lLin

      Ngày hôm sau, Tang Văn Nhi lập tức bị Thi Gia Phong gọi vào phòng quét dọn, Tang Văn Nhi có chút nguyện ý, hơn nữa phòng của Thi Gia Phong luôn phải do quét dọn, nhưng cuối cùng chỉ có thể nhắm mắt, vì chỉ là người giúp việc, có quyền cự tuyệt.

      gõ vài cái lên cánh cửa, nhưng có người đáp lời, lập tức mở cửa bước vào, ngờ lại nhìn thấy Thi Gia Phong bọc khăn tắm ra khỏi phòng tắm, Tang Văn Nhi khẽ kêu lên quay người chỗ khác, khuôn mặt đỏ bừng, dám nhìn nữa.

      Thi Gia Phong cảm thấy chơi vui, tối hôm qua, bộ dạng cũng phải như vậy, tại này cũng biết xấu hổ?

      còn biết xấu hổ?” nhạo báng. “Lại đây!” Thi Gia Phong ngồi ở bên giường, hai chân đặt lên đầu giường.

      “Sau khi mặc quần áo vào, tôi quay lại, tôi ra ngoài trước!” Tang Văn Nhi rất quen, mặc dù phải lần đầu tiên nhìn thấy thân thể , nhưng đó là chuyện cách đây rất lâu rồi.

      “Đứng lại!” quát tiếng, bước chân Tang Văn Nhi dừng lại, nhưng nhìn về phía .
      “Lại đây, chúng ta tính toán lại chuyện tối hôm qua!” Sắc mặt của Thi Gia Phong xanh mét, tối hôm qua cũng phải uống say, sao lại nhớ mình làm những gì, mà lại làm những gì? cũng chỉ muốn đùa giỡn chút, mà lại có thể đá ?

      Tang Văn Nhi cúi đầu tới, chuyện tối hôm qua, căn bản liên quan tới , chỉ là tự vệ.

      “Đừng tưởng tối qua tôi uống say, quên làm chuyện gì!” đánh đòn phủ đầu.

      “Vậy cũng quên làm cái gì?” Tang Văn Nhi mới cảm thấy mình có lỗi.

      Thi Gia Phong dĩ nhiên nhớ. “ nhớ ! Dù sao, sau khi đạp cho tôi cước, tôi lập tức tỉnh táo.” tuyệt đối thừa nhận.

      Tang Văn Nhi ngây ngẩn, vậy toàn bộ biến thành si rồi sao?

      tối hôm qua…” muốn cho , nhưng lại dám , vì có cách nào mở miệng ra được điều đó. “Thôi, vậy muốn làm gì?” thỏa hiệp, những chuyện này thể .

      Thi Gia Phong đứng lên, cao vừa đến bả vai , nhưng vẫn có vẻ nhắn.

      “Tại sao lại lễ phép với vị thiếu gia này như vậy?” Thi Gia Phong cúi đầu hỏi .

      Tang Văn Nhi ngẩng đầu nhìn , mình có thể như vậy, đơn giản là vì trong tiềm thức coi là thiếu gia, biết lỗi của mình ở đâu rồi, lỗi là tại lại có thể nhầm hướng… chỉ nên là thiếu gia của thôi.

      “Tôi cũng lễ phép với thiếu gia, nếu như thấy tôi làm sai, vậy xử phạt tôi !” Tang Văn Nhi với .

      Thi Gia Phong thấy trong ánh mắt có chút hối lỗi nào, xem ra vẫn cảm thấy mình sai. “Được! Có phải tôi phạt cái gì, đều nguyện ý làm?” Thi Gia Phong nhếch miệng, nở nụ cười tà ác.

      Tang Văn Nhi có chút bận tâm, phải lại chuyện gì đáng sợ người nào có thể tiếp nhận được chứ?

      “Tôi là người giúp việc, mặc kệ thiếu gia cái gì, phải tôi đều phải hoàn thành sao?”

      Thi Gia Phong nhìn thái độ của , còn có dáng vẻ chịu khuất phục, khỏi tức giận ngồi lại giường. “Vậy quét dọn căn phòng này , nghĩ cách để căn phòng của tôi nhiễm hạt bụi nào!”

      Tang Văn Nhi nhìn chung quanh phòng , cũng quá hỗn loạn, nên rất nhanh mới đúng, nhanh chóng làm việc, rất nhanh dọn dẹp xong; mà Thi Gia Phong chơi máy tình giường, tình thần lại cách nào tập trung, ánh mắt vẫn luôn đuổi theo Tang Văn Nhi, hiểu tại sao mình lại muốn nhìn , bóng lưng của mang lại cho cảm gián quen thuộc, giống như thấy qua ở nơi nào đó? Nhưng làm sao cũng nghĩ ra.

      “Nhị thiếu gia, tôi quét dọn xong!:

      Thi Gia Phong còn suy nghĩ vấn đề vừa rồi, nghe được giọng của , phản ứng hơi chậm. “Đợi chút, tôi kiểm tra lại!” Thi Gia Phong mắc áo choàng tắm, xuống giường, nghiêm túc xem xét lần, sau đó cau mày với Tang Văn Nhi. “ còn chưa lau sạch bệ cửa sổ, còn có khung hình, cũng lau sạch, giường đệm cúng chưa dọn dẹp xong.”

      Tang Văn Nhi muốn phản bác, lại nhắc nhở mình phải nhẫn nhịn, cắn răng tiếp tục quét dọn, lát nữa là đến thời gian ăn trưa, nhưng còn chưa chơi , đợi đến lúc dọn dẹp giường đệm, đứng trước giường. “Nhị thiếu gia, có thể tránh ra chút ? Tôi muốn dọn dẹp giường.”

      Thi Gia Phong gật đầu, nhưng lại chịu rời . “ tại tôi ngồi giường, có thể dọn dẹp.”

      Tang Văn Nhi tức giận nhìn chằm chằm, người đàn ông này phải là muốn báo thù sao? trực tiếp đứng ở cuối giường, cầm chăn và gối đầu bị rơi xuống đất, ngồi ở đầu giường, trận gió lạnh đánh thẳng lên người , ai bảo muốn bắt nạt ? Thu xếp lại chăn, lập tức trải lại ga giường, sau đó đẩy người ra, dọn xong vị trí gối, tại còn gì để chứ?

      Nhưng Tang Văn Nhi vừa đứng thẳng, lập tức bị kéo cả người lên giường, cả người nằm ở giường, mà mặt của Thi Gia Phong lại ở .

      muốn làm cái gì?” Tang Văn Nhi giãy dụa muốn đứng lên, bây giờ cách chăn nằm chân , dù nghĩ thế nào cũng cản thấy rất kỳ quái.

      xem? cảm thấy tôi muốn làm gì?” Vừa này Thi Gia Phong chịu ít trận gió lạnh, tại lại biết hối cải, lại vẫn hỏi muốn làm gì?

      Tang Văn Nhi bĩu môi bất mãn nhìn , lấy việc chỉnh làm thú vui sao?

      “Buông tôi ra! Tôi còn nhiều việc phải làm!”

      Thi Gia Phong kéo cả người lên giường, ngăn chặn lần nữa. “Tôi cũng có rất nhiều chuyện cho làm!”

      Tang Văn Nhi ngạc nhiên, chơi lớn như vậy chứ?

      “Nhị thiếu gia, nếu như muốn báo thù chuyện tối hôm qua, tôi cùng chịu mệt nhọc làm theo sai bảo của rồi, còn muốn cái gì?

      Thi Gia Phong lên tiếng, chỉ nhìn , ra cũng tức giận, chỉ cảm thấy như vậy chơi rất vui, đặc biệt là khi nhìn thấy vẻ tức giận của , cũng cảm giác đấu lại mình.

      Tang Văn Nhi bị nhìn tâm hoảng ý loạn, biết phải làm sao, cảm thấy rất kỳ quái.

      Tay chạm vào tay , cảm thấy bàn tay bé của lại lạnh vô cùng, Thi Gia Phong cau mày. “Sao tay lại lạnh như vậy?” xong mới nhớ, vừa nãy lúc quét dọn vẫn dùng tay lau, chẳng lẽ đều dùng nước lạnh? Trong nhà có nước nóng, lại phải trả tiền, tại sao lại chịu đối xử tốt với mình chút. “ dùng nước nóng sao? Sao lại ngốc như vậy?”

      Tang Văn Nhi khẩn trương rút tay mình lại, nhưng tay lại nắm rất chặt thả, thể chất vốn sợ lạnh, mùa đông tay chân luôn lạnh lẽo, bất kể nước nóng hay nước lạnh cũng giống nhau.

      Thi Gia Phong nắm lấy tay . “Văn Nhi, tôi phát rất thích cậy mạnh!”

      “Liên quan gì tới ?” Tang Văn Nhi liếc cái.

      “Bây giờ đối với tôi như vậy, tôi dễ dàng bỏ qua cho sao?” Thi Gia Phong mang theo nụ cười, nhưng mà đối với Tang Văn Nhi mà , đó chắc chắn có ý tốt.

      qua muốn mặc tôi xử phạt, vậy tôi cho biết, hình phạt cuối cùng, là phải hôn tôi, hôn xong, chuyện tối hôm qua tôi tính toán nữa.” Thi Gia Phong đề nghị.

      Cái gì? Hôn ? Đừng mà! Dù phải nụ hôn đầu tiên của hai người, nhưng cũng muốn làm vậy. “ muốn!”

      Thi Gia Phong nhíu mày. “Tôi còn chưa hết, nếu như hôn tôi, vậy những việc kế tiếp tôi làm với , đừng trách tôi!”

      còn muốn làm gì?

      chỉ nụ hôn là xong sao?” Có đôi khi Tang Văn Nhi rất thông minh, nhưng có đôi khi cúng có chút ngu ngốc, như việc tin tưởng vào lời của người đàn ông.

      “Ừm.”

      “Vậy nhắm mắt lại!”

      Thi Gia Phong nhịn được cười, chiêu này của đúng là rất cao minh. “Văn Nhi, đừng tưởng rằng tôi tin tưởng , chiêu này quá kém rồi, tôi khuyên nên sớm nhận thua !”

      Tang Văn Nhi hận đến nghiến răng nghiến lợi, nắm lấy quần áo , dùng sức kéo, môi chính xác hôn lên môi .

      Tang Văn Nhi vốn chỉ nghĩ rằng Thi Gia Phong ,cũng chỉ hôn chút mà thôi, nhưng lại giữ lấy mặt , làm thế nào cũng chịu buông ra, giãy dụa khỏi lồng ngực , nhưng lại giống như tối hôm qua, có sức lực để giãy ra.

      Thi Gia Phong vốn chỉ muốn nụ hôn lướt qua rồi dừng, dù sao cũng thích , nhưng nghĩ tới sau khi đụng vào môi , lại muốn rời , hôn sâu, cảm giác như muốn ăn .

      Tang Văn Nhi thở nổi trừng to mắt nhìn , phát vẫn có ý buông ra.

      “Gia Phong, con còn chưa dậy sao?” Giọng của bà Thi truyền đến cùng với tiếng mở cửa, khi bà nhìn thấy tình huống bên trong ngây ngẩn cả người, con trai bà và Tang Văn Nhi bà thích nhất lại có thể hôn nhau ở giường?

      Sau khi Thi Gia Phong nghe được thanh của mẹ mình, mặc dù vội vàng lui ra nhưng vẫn để bà nhìn thấy được chuyện xảy ra, Tang Văn Nhi cũng lúng túng ngồi dậy, lau chúi miệng.

      Bà Thi tức giận tới. “Thằng nhóc thúi này, con làm cái gì vậy hả? Văn Nhi là người con nên đụng sao?”

      Thi Gia Phong dở khóc dở cười. “Tại sao con lại thể đụng vào?”

      “Con suy nghĩ chút, xem con là người đàn ông tốt sao? Đừng tưởng rằng mẹ biết con trăng hoa, sao có thể đối đãi lòng với Văn Nhi?” Bà Thi nhéo lỗ tai , lớn tiếng vào trong.

      “Chưa thử qua làm sao biết?” Thi Gia Phong cợt nhả.

      Tang Văn Nhi nhìn về phía , những lời này của là có ý gì?”

      “Dù sao mẹ cũng cho con đánh chủ ý lên người Văn Nhi.” Bà Thi che chở Tang Văn Nhi, lôi kéo ra ngoài.

      “Văn Nhi, chúng ta ! Có phải Gia Phong bắt nạt con ? Con phải cho ta biết, như vậy ta mới có thể giúp con!” Bà Thi vừa vừa .

      Sau khi Tang Văn Nhi ra cửa, mới với bà. “ có, phu nhân, vừa rồi là con cẩn thận đụng vào mà thôi, ấy đột nhiên xuất đằng sau con, làm con giật mình, nên mới xảy ra chuyện này.”

      “Có ? Con lừa ta chứ?” Bà Thi nghiêm túc hỏi.

      “Dĩ nhiên, người yên tâm, con và nhị thiếu gia là điều thể.” Trong lòng, vẫn ràng hơn bất kỳ ai khác.

      Lúc này bà Thi mới yên tâm. “ĐƯợc! Về sau ít lại gần nó, nó là người đàn ông hư đốn!”

      Tang Văn Nhi đồng ý cười.

      Mà Thi Gia Phong ở trong phòng nghe được rất ràng, tại sao lại khiến chuyện của hai người trở nên sạch như vậy? muốn đến gần như những người phụ nữ khác sao?
      Tiểu yêu tinh, FuuSue ú thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 5.1:

      Editor: Lin

      Ở dưới tình huống được bà Thi bảo vệ, Thi Gia Phong rất ít khi nhìn thấy Tang Văn Nhi nữa, đều chỉ có thể nhìn Tang Tuấn chạy tới chạy lui trước mặt mình, hiểu, chẳng lẽ mẹ cho rằng thích Tang Văn Nhi sao? Tuy rằng có cảm tình với Tang Văn Nhi, nhưng cũng phát triển sâu đến như vậy?

      Thi Gia Phong ở trong quán bar uống hai ly rượu, vẫn biết nên giải quyết thế nào, hai người Lê Tường Dương đến, chỉ là sang quyến rũ mỹ nữ, để ý đến bạn tốt, kỳ quái, Thi Gia Phong lại cảm thấy mình bị bạn tốt lạnh nhạt, tự mình chìm đắm trong thế giới của bản thân, Lê Tưởng Dương ra hiệu bằng mắt với Cung Tề Nhân, hai người lập tức buông tha mỹ nữ đến bên cạnh bạn tốt.

      “Gia Phong, sao vậy?” Lê Tường Dương vỗ vai .

      Thi Gia Phong có trả lời vấn đề này, ngược lại hỏi bọn họ. “Sao mấy người lại lâu như vậy?”

      “Ai ,mình còn tưởng rằng có người muốn ở mình, muốn người khác quấy rầy!” Cung Tề Nhân trêu chọc.

      Thi Gia Phong trừng mắt với . “Giả bộ thâm trầm cái gì, mình chỉ suy nghĩ các cậu đâu quyến rũ mỹ nữ, lại có thể ném mình ở chỗ này.”

      Lê Tường Dương và Cung Tề Nhân mới tin, nhìn sắp uống hết bình rượu trước mặt, phải có tâm là cái gì?

      , chuyện gì?” Cung Tề Nhân tự rót cho mình ly rượu.

      Lê Tường Dương phản ứng đầu tiên. “ phải vì Lương Tiểu Tuyền chứ?”

      Tại sao khi chính bị có tâm , bọn họ tự động nghĩ đến Lương Tiểu Tuyền, ấy sớm chỉ là chuyện của quá khứ rồi, người chân chính có thể khiến động lòng, chỉ có người phụ nữ trong hồi ức kia.

      Hai người liếc nhìn nét mặt của Thi Gia Phong, mặc dù sắc mặt khó coi hơn chút, nhưng hẳn phải là Lương Tiểu Tuyền mới đúng.

      “Cậu đần à? phải là vì người phụ nữ khác sao?” Cung Tề Nhân đập bàn.

      “Ai vậy?” Lê Tường Dương nhất thời chưa kịp phản ứng, sau khi suy nghĩ cẩn thận chút. “Là người giúp việc ? Cậu phiền muộn vì nàng giúp việc đó?”

      Cung Tề Nhân nhắc nhở lần nữa. “Biết là tốt rồi, cần phải ra đâu.”

      Thi Gia Phong vẫn trả lời, chuyện này đúng là khiến có chút phiền não, chỉ thế tại sao mình lại phiền lòng ví nàng đó.

      phải cậu thích giúp việc đó chứ?” Lê Tường Dương kinh ngạc hỏi.

      Thi Gia Phong phản ứng cực mạnh, trả lời. “Cậu cái gì? Cho tới bây giờ mình cũng chưa mình thích ấy.”

      Nhưng mà hai người đều cảm thấy đúng mà! Lê Tường Dương và Cung Tề Nhân lại ăn ý nhìn nhau cái.

      phải cậu thích ấy, vậy là cái gì?” Bình thường Lê Tường Dương cũng hơi ngốc, nhưng cũng biết chút về chuyện tình cảm, nếu muốn lừa gạt , cũng đơn giản.

      Thi Gia Phong cũng nghĩ tới, nếu như thích Tang Văn Nhi, tại sao phải quan tâm đến chuyện của ? Thậm chí việc mẹ cho mình thấy cũng cảm thấy khó chịu, bắt đầu từ ngày đó, bộ dạng thỉnh thoảng lại lên trước mắt , đặc biệt là trong những giấc mơ vào ban đêm, vẫn còn nhớ đến nụ hôn của , ngay cả cũng cảm thấy mình điên rồi, nếu tại sao lại muốn những thứ này đây?

      “Bây giờ mình vẫn còn chưa ấy!” lời này,lập tức khiến hai người hiểu ít chuyện, dù thế nào, nhưng biểu bên ngoài khác rồi.

      “Ồ! Hiểu!” Hai người cười to.

      Thi Gia Phong bỗng thấy ổn. “Có phải mấy người nghĩ sai rồi ?”

      có, bọn mình có thể rất khắng định, cậu để quá khứ xuống, tại về phía ánh mắt trời!” Cung Tề Nhân trêu ghẹo.

      Đây là cái gì? Họ ví dụ những gì?

      hiểu sao? Vậy để mình giải thích cho cậu nghe!” Cung Tề Nhân rất cẩn thận. “ đúng hơn là, cậu buông được Lương Tiểu Tuyền xuống, về phía người phụ nữ mới rồi, rối rắm vì những chuyện qua nữa.”

      Thi Gia Phong phủ nhận. “Mình sớm buông quá khứ xuống, nhưng mình lại có người phụ nữ mới!” sớm thèm để ý đến chuyện của Lương Tiểu Tuyền rồi, chuyện tính là chuyện khác, chỉ là bọn họ biết mà thôi.

      “Nếu có, cậu phiền lòng cái gì? Mình thấy cậu nên tận hưởng niềm vui trước mắt tốt hơn!” Cung Tề Nhân nâng chén mới rượu , biết chắc dễ dàng thừa nhận.

      “Đúng rồi, vữa này mình mới thấy rất đẹp ngồi bên kia! Có hứng thú ? nhìn với tụi mình chút?”

      Bộ dạng bây giờ giống như có tâm tình sao?

      “Thôi, tự cậu ! Mình ở đây uống rượu là được rồi.” Thi Gia Phong thích tham gia náo nhiệt.

      Sau khi Lê Tường Dương và Cung Tề Nhân ra ngoài, hai người núp ở bên yên lặng . “Nhất định cậu ta xảy ra chuyện, xem ra cậu ta vẫn khó thoát khỏi kiếp này!”

      cậu ta như người chết vậy, cậu yên tâm! Chờ cậu ta nghĩ thông suốt, trở nên tốt hơn bất kỳ ai!” Cung Tề Nhân chỉ trích lê Tường Dương, sớm nhìn ra giúp việc đó thích Thi Gia Phong, cũng biết nàng cố ý lạnh lùng là có mục đích gì, nếu như nàng có ác ý, vậy chuyện đò rơi vào tay cậu ta cũng phải là chuyện tốt, chỉ sợ tâm địa của nàng tốt.

      Mà ở vị trí đó, Thi Gia Phong vẫn uống rượu, cảm giác giống như phát ra thứ gì, nhưng lại bắt được, rất thích loại cảm giác này, có dự cảm, nó giống như cảm xúc đối với Lương Tiểu Tuyền, nhưng muốn thể nghiệm lần nữa, với chính mình, làm lại loại chuyện ngu xuẩn đó.

      Mặc dù lễ Mừng thọ của bà Thi có nhiều khách mời, nhưng đều là bạn bè 60, 70 tuổi, tất cả đều tụ tập trong khách sạn tham gia lễ mừng thọ.

      Mặc dù thân phận của Tang Văn Nhi ở nhà họ Thi có chút xấu hổ, nhưng vẫn bị bà Thi mang đến, dĩ nhiên còn có Tang Tuấn, Tang Văn Nhi bị Lương Tiểu Tuyển bắt phải ăn mặc phen, bộ váy màu trắng, nhìn ai nghĩ là mẹ của đứa bé.

      Bây giờ, cảm giác cũng giống như mình được tham gia những buổi lễ với ba mẹ mình vào mười mấy năm trước, nhưng lại dám tưởng tượng mình thành công chúa, vì như vậy quá xa vời, huống chi còn phải chủ nhân bữa tiệc.

      Tang Tuấn với bà Thi vòng quanh bữa tiệc, Tang Văn Nhi biết bà muốn giới thiệu Tang Tuấn cho tất cả mọi người, dù sao nó cũng là con trai của bà, cũng có lý do để cự tuyệt.

      Tang Tuấn chạy nhanh tới, đứng bên cạnh Tang Văn Nhi, vừa vừa nhìn xung quanh.

      Thi Gia Phong sớm có mặt, cũng sớm thấy Tang Văn Nhi ngồi bên cạnh bàn, muốn trở thành người chói mắt nhất, nhưng biết, trở thành tâm điểm chú ý của toàn hội trường.

      Vừa rồi cũng nhìn thấy Tang Tuấn vòng quanh hội trường với mẹ mình, biết bà muốn giới thiệu Tang Tuấn là con trai của mình, còn sao? Mẹ có ý kiến gì với Tang Văn Nhi sao? Nhìn chuyện với Tang Tuấn vẫn luôn vui vẻ, vẫn mang theo nụ cười đẹp, ra chưng diện lại trở nên xinh đẹp như vậy.

      Người chủ trì màn nhảy mở màn hôm nay là màn nhày của bà Thi và Thi Gia Phong, khúc kết thúc, chạy về phía Tang Văn Nhi. Mà Lê Tường Dương vẫn luôn nhìn động tĩnh của Thi Gia Phong, Cung Tề Nhân cũng đáng tới gần Tang Văn Nhi.

      Tang Văn Nhi vốn còn chuyện vui vẻ với Tang Tuấn, sau khi phát Thi Gia Phong tới, lập tức thu lại nụ cười,mấy ngày này cố ý xa lánh , chẳng lẽ biết? Tại sao lại đến đây?

      Bà người đàn ông tới trước mặt .

      “Văn Nhi, tại sao lại ngồi ở đây? chơi sao?” Lê Tường Dương nhìn , nở nụ cười như ánh mặt trời.

      Thi Gia Phong cũng bày ra tư thế mời. “Đừng buồn bã như vậy, có thể nể mặt nhảy cùng tôi bài ?”

      Cùng lúc này, Lê Tường Dong cũng bày ra động tác. “Nhảy cùng tôi ! Gia Phong cũng mệt rồi.”

      Thi Gia Phong nhìn về phía Lê Tường Dương, hiểu làm cái gì?

      Tang Văn Nhi nhìn hai bàn tay, chuyện gì xảy ra vào tối nay vậy? Hai người đều muốn mời khiêu vũ sao? Nhưng muốn nhảy.

      “Mấy người…” tại biết phải lựa chọn như thế nào, quá khó khăn, chọn ai cũng được.

      Tang Tuấn đứng ra hỏi Tang Văn Nhi. “Mẹ, đây là ý gì?”

      Tang Tuấn cảm thấy chơi vui. “Vậy con cũng muốn mời mẹ khiêu vũ với con!” Cậu vội vã học theo bày ra tư thế.

      nên cảm ơn Tang Tuấn, đứa bé ham học hỏi này, cậu có thể lập tức giải quyết vấn đề khó khăn của . “Được rồi! mẹ khiêu vũ với con!” Tang Văn Nhi đưa tay vào trong lòng bàn tay bé của Tang Tuấn, lôi cậu ra ngoài.

      Thi Gia Phong trợn mắt nhìn Lê Tường Dương cái. “Cậu tới đây làm gì?” Làm hại bỏ lỡ cơ hôi được khiêu vũ với Tang Văn Nhi.

      Lê Tường Dương nhìn , thẳng thắn . “ phải cậu thích ấy sao? Tại sao lại muốn mời ấy khiêu vũ? Mình cảm thấy mình giống như thích Văn Nhi rồi, cho nên mình muốn tạo cơ hội! Cậu nên thò chân vào mới đúng.”

      Cái gì? Lê Tường Dương thích Tang Văn Nhi? Thi Gia Phong kinh ngạc, nhưng muốn giao Tang Văn Nhi cho lê Tường Dương chút nào, nhìn lớn trong sàn nhảy, cảm giác hai người đều là người của .

      “Cậu cảm thấy điều đó đơn giản sao?” Sau khi Thi Gia Phong bỏ xuống những lời này, chạy về phía Tang Văn Nhi.

      Lê Tường Dương lập tức nhìn về phía Cung Tề Nhân, cho chàng ánh mắt thắng lợi, hai người nhìn nhau cười.

      Tang Văn Nhi và Tang Tuấn vui vẻ nhảy vòng quanh, mặc dù Tang Văn Nhi biếu khiêu vũ, nhưng Tang Tuấn biết nhảy, huống hồ vóc người cậu nhắn, cũng thể nhảy với được, mà chân của còn như bị hành hạ, càng thêm thoải mái.

      Thi Gia Phong đến bên cạnh hai người, với Tang Tuấn. “Tiểu Tuấn, con có thể cho chú Gia Phong và mẹ con khiêu vũ với nhau khúc ?”

      Tang Tuấn nhìn Tang Văn Nhi và Thi Gia Phong chút, mỉm cười gật đầu. “Được!”

      Thi Gia Phong nhận tay Tang Văn Nhi từ tay Tang Tuấn, nhàng để tay ngang hông , nâng bàn tay bé của lên. “Dù vừa rồi vừa cự tuyệt tôi, tại phải cũng ở trong long tôi rồi sao?” Thi Gia Phong hả hê .

      Tang Văn Nhi muốn giữ khoảng cách với , nhưng Thi Gia Phong giống như biết từ trước, lực đạo tay tăng lên, khiến dán chặt lên thân thể mình. “Nhị thiếu gia, hẳn còn chưa quên lời phu nhân với tôi! Bà ấy tôi nên ít đến gần !” Tang Văn Nhi cau mày .

      Thi Gia Phong bị ảnh hưởng, còn mỉm cười trả lời. “ cho rằng tôi coi là quan trọng sao? Huống hồ, thời gian này, cũng tránh tôi quá lâu rồi.”

      Tang Văn Nhi thèm gì, dù sao kết thúc khúc này, hai người cũng phải tách ra.

      “Văn Nhi, tôi nghe Lê Tường Dương cậu ấy thích !” Thi Gia Phong muốn nhìn phản ứng của , cũng muốn biết có cái nhìn gì về Lê Tường Dương.

      Tang Văn Nhi ngạc nhiên nhìn về phía Lê Tường Dương, mà người này lại cười với mỹ nữ, lúc này mới bừng tỉnh, nếu phải Lê Tường Dương lừa , chính là Thi Gia Phong muốn lừa gạt .

      “A.” lạnh nhạt trả lời.

      Thi Gia Phong nhìn hiểu nét mặt , lúc bắt đầu phải rất kinh ngạc sao? Tại sao lại đột nhiên trở nên như có gì cả vậy?

      có nghĩ qua mình nên tìm cho Tang Tuấn người ba ?” Thi Gia Phong bật thốt lên.
      Tiểu yêu tinh, FuuSue ú thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :