1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mùa xuân thoáng qua ấy - Minh Khai Dạ Hợp

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 10: Cãi nhau

      Edit: Tịnh Hảo

      Tưởng Tây Trì đợi ở bãi đậu xe rất lâu mới nhìn thấy Phương Huỳnh ra từ lầu phòng học, hai tay nắm chặt quai đeo cặp da, bả vai rũ xuống, có chút phờ phạc ỉu xìu, khi sắp tới, mới ngẩng đầu lên lên tiếng chào hỏi với .

      “Làm sao vậy?”

      ...” Phương Huỳnh ngồi xổm người xuống mở khóa xe đạp, “Nghe cậu được giải nhất?”

      Tưởng Tây Trì khựng lại lát, “Cậu xem đến khi kết thúc sao?”

      Phương Huỳnh cười ha ha, “... Tiết mục biểu diễn tài năng của cậu kết thúc tớ xem nữa.”

      Hai người đẩy xe, ra ngoài trường, Tưởng Tây Trì giải thích: “Điểm tài năng của Cố Vũ La Tưởng đối cao, cậu ấy là quán quân.”

      Phương Huỳnh bĩu môi, “Mắt của giáo viên bị gì vậy.”

      có việc gì, như nhau thôi.” Tưởng Tây Trì mở khóa kéo túi sách ra, đưa cúp á quân vừa nhận được cho .

      “Cho tớ à?”

      “Ừ.”

      Phương Huỳnh nở nụ cười, “Cho tớ làm gì, cái này thể ăn.” Nhưng vẫn nhận lấy, cỡ bằng bàn tay, nhét vào trong túi xách.

      Hơn bảy giờ, về trễ hơn so với bình thường chút, nhưng lại sớm hơn lớp tự học buổi tối của lớp 8 và lớp 9.

      Phương Huỳnh muốn trở về sớm như thế, đề nghị cùng ăn gì đó. dẫn Tưởng Tây Trì xuyên qua con phố đến con hẻm, tới con phố ăn vặt ở gần trường đại học Khoa học kỹ thuật, tìm thấy quán mì khá sạch , đậu xe ở trước tiệm.

      Vào quán, ngẩng đầu lên nhìn thực đơn bằng nhựa bảng treo tường được ghi tỉ mỉ, “Cho cháu tô mì sợi, cậu muốn ăn gì…”

      Tưởng Tây Trì liếc mắt, “Hai tô mì thịt bò.” Thấy mặt Phương Huỳnh vẻ lúng túng, lại bổ sung , “Tớ mời cậu.”

      Phương Huỳnh cười, kéo băng ghế ra ngồi xuống, tách đôi đũa ra, ma sát lẫn nhau, nhìn Tưởng Tây Trì : “… Sau này tớ có tiền. ra tớ để dành được ít tiền rồi, nhưng thể dùng.”

      “Cậu để dành tiền để làm gì?”

      Phương Huỳnh chống khuỷu tay lên bàn, tay nâng má, “Đương nhiên là rời khỏi nơi này rồi.”

      Tưởng Tây Trì giương mắt nhìn , “ đâu?”

      Phương Huỳnh nhún nhún vai, “ đâu cũng được, chỉ cần ở hẻm Kiều Hoa, ở Mặc Thành…”

      Tầm mắt biết dừng ở đâu, vẻ mặt thẫn thờ và chờ đợi.

      Tưởng Tây Trì nhất thời yên lặng, biết nên cái gì, có thể cái gì. lát, bàn tay tiến vào trong cặp, lấy cái MP3 ra, đeo tai nghe, đưa cho Phương Huỳnh.

      Phương Huỳnh nhận lấy tai nghe, nhét vào lỗ tai, nghe thấy bên trong truyền đến tiếng ca “Câu chuyện của tiểu hoàng
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :