1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mùa đông năm sau vẫn có tuyết - Tuyết Linh Chi ( Update Chương 49/80) TUYỂN EDITOR

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Dr.Eam

      Dr.Eam Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      314
      [​IMG]

      "À." Kha Lấy Hiệt gật gật đầu, mỉm cười nhìn Đường Lăng Đào, "Đường tiên sinh, ngài còn là chồng của ấy, vậy nên có quyền bảo tôi phải .”

      Đường Lăng Đào cũng nheo mắt, mím môi, "Tôi bảo cậu cút , có phải chồng ấy phải chuyện của cậu.” uy hiếp trong ánh mắt làm cho Thần Thần thoáng giật mình. Mỉm cười nhưng giọng điệu lạnh lùng luông là phong cách chuyện của . ngó lên Kha Lấy Hiệt, liệu cậu có bị doạ sợ chạy ?

      "Đường tiên sinh, " Kha Lấy Hiệt thành khẩn , đôi mắt tròn đầy thiện lương nhìn Đường Lăng Đào, "Ngài mắng tôi sao? Hay muốn đánh tôi."

      A? Thần Thần mắt trợn mắt nhìn cậu, bị đánh nhừ xương đó, có nghe lầm ? Đường Lăng Đào lại tiếp tục hút thuốc, ném tàn thuốc xuống dưới chân, tựa tiếu phi tiếu nhìn cậu nhóc con vẫn còn chưa lớn này.

      "Tôi và Thần Thần vốn là bạn thanh mai trúc mã, tình cảm cũng nhiều năm. Là vì gia đình buộc tôi phải ra nước ngoài, hai chúng tôi mới cắt đứt quan hệ.." Kha Lấy Hiệt có chút thổn thức , còn nhu tình vô hạn ôm lấy bả vai Thần Thần, thanh sắc siết chặt hơn.

      Muốn phối hợp sao? Thần Thần cũng tựa vào trong lòng Lấy Hiệt, tiểu tử này như vậy sao làm diễn viên chứ?

      "Sau đó ấy bị buộc phải gả cho , cũng làm cho được hạnh phúc." Cậu tăng thêm cảm giác bị ép buộc trong câu .

      " tại tôi trở về, Thần Thần cũng cùng li hôn, hai chúng tôi rốt cục có thể cùng chỗ. Đường tiên sinh, thực xin lỗi, phiền đừng làm khó xử Thần Thần, cũng đừng làm khó xử tôi. Tìm người bạn tốt khác, đừng vò mẻ lại thêm sứt ."

      Thần Thần nhịn muốn cười, cố gắng nhịn xuống .

      Lấy Hiệt ôm chặt thắt lưng , vừa ôm vừa vào nhà, " thôi, đừng tìm nhiều lời ."

      "Mang Thần Thần." Đường Lăng Đào lạnh lùng gọi lại.

      "Em vì mà cùng tôi li hôn?"

      Thần Thần giấu được đắc ý, nửa người quay đầu nhìn , ha, vui vẻ vui vẻ, rốt cục thấy bộ dạng căm tức của .

      ", chưa đủ, chủ yếu bởi vì là đồ lưu manh, lại còn dây dưa với mấy ả kỹ nữ hoàn lương đó."
      Last edited: 26/3/16

    2. Dr.Eam

      Dr.Eam Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      314
      Chương 13.

      Thần Thần lôi từ ngăn tủ ra cái chăn, phủ lên sô pha.

      "Sao ông dám về?"

      Kha Lấy Hiệt bên chụp gối đầu bên ha ha cười, "Bà còn chưa hiểu loại người như Đường Lăng Đào sao?"

      Thần Thần ngẩn ngơ, đúng vậy, loại người như Đường Lăng Đào là loại đàn ông vừa giảo hoạt, lại bá đạo, phải dễ dàng đối phó như vậy. là loại người chỉ cần bị giết chết, còn ở lại chờ cho đến khi đối thủ tắt thở mới thôi. Nhớ khi hai người cãi nhau, cả hai đều ngoan cố, tức điên nháo lên, vẫn còn bình tĩnh nhìn cuối cùng bật khóc, mới mở cửa rời .

      "Ông —— vì sao lại biết vậy?"

      "Bà quên ah?, tôi cũng sống cách đáng thương bên cạnh “ cường giả” như vậy. Kha Lấy Hiệt cười lạnh, có chút tự giễu, vẻ mặt của cậu làm cho có cảm giác quen thuộc, cũng luôn bất đắc dĩ cười lạnh lùng như thế.

      "Đả đảo bọn họ, tôi cần phải có năng lực đó, nhưng cho bọn họ nếm chút cảm giác thất bại cũng khá thú vị. Đúng rồi, Thần Thần, những người như bọn họ quen làm việc thương trường, chỉ sợ lật bài với đối phương, cho nên dù bị ép tức đến tụ não xuất huyết, bọn họ cũng có thói quen phải trấn định bằng được người khác. Tôi xem ra bà cũng biết về kiểu người này, vậy nên chỉ cần phối hợp diễn cùng với tôi, chúng ta là thiên hạ vô địch.

      Người làm việc ? Thần Thần cười cười, chính xác là như vậy. Đường Lăng Đào là cây, chỉ là là ruồi bọ, dù có bị tan xương nát thịt cũng thể lay động đến . có thể công kích đến , cũng làm sao có thể đau đớn được chứ. vẫn sống bình thường, gặp gỡ bạn bè, có vấn đề gì đâu? Đúng vậy, chỉ có cách miệng những lời khó nghe, rồi trước mặt giao du với người đàn ông khác, ở với người đàn ông khác qua đêm, trò này cũng có chút ít chọc giận được chứ.

      “Bà có bàn chải đánh răng mới ?” Kha Lấy Hiệt vào toilet vừa hỏi.

      Thần Thần nhìn cậu cái xem thường, người này cũng quá chú ý, chứng tỏ vẫn còn là xử nam thôi. hắc hắc cười tìm bàn chải đánh răng mới, lúc ra thuận tay đưa cậu cái cốc mới. Do bị ảnh hưởng thói quen làm việc, cậu còn cầm chiếc cốc lên cao phía đèn, ngó nghiêng xem có dính chút bụi bẩn nào thành cốc .

      “Này” Thần Thần thể nhịn được nữa đẩy cậu phen.

      Kha Lấy Hiệt chính mình cũng cười rộ lên, "Thói quen thôi, 'Nhị thiếu gia' trách nhiệm kiểm tra vệ sinh giống như mấy bác lao công ý mà, còn đến các chi nhánh nếm thử món ăn, diệt mấy con gián, con chuột nữa.”

      “Khách sạn nhà ông có cả chuột với gián hả?” Thần Thần vẻ mặt hoảng sợ, đó toàn là các khách sạn 5 sao cao cấp đấy nha.

      "Có." Kha Lấy Hiệt cầm cái chén và bàn chải đánh răng vào toilet, "Tôi cũng dám báo cáo số lượng thực tế cho trai tôi nữa."

      "Sợ nổi điên sao?"

      "Sợ ấy sai người chế biến mấy con chuột với gián đó lên làm món ăn cho mọi người."

      "..." biến thái như vậy ?

      Kha Lấy Hiệt vừa vừa phì cười, " trai của tôi rất biến thái." Nhìn biểu tình của Thần Thần mà cậu cũng có thể đọc được câu hỏi trong lòng .

      "Khôn khéo lại hung tàn, chính xác cùng loại người với chồng cũ của bà. tôi cũng coi như cung cấp món ăn mặn, tiết kiệm chi phí. Mọi người dám ăn loại đồ ăn đó, chỉ có thể toàn tâm toàn lực tiêu diệt sạch lũ chuột với gián. Bà thấy ? Cái gì có thể chiếm được tiên nghi, ông tôi chiếm đến tận cùng.”

      “Hừ”. Thần Thần bĩu môi, quả nhiên cùng Đường Lăng Đào là loại người.

      "Bởi vì tôi biến thái như vậy, mới được đề bạt đứng lên quản lý cả tập đoàn, ba tôi cái gì cũng nghe ấy . Thấy ấy như vậy, tôi mới hiểu tại sao tôi lại làm được. Làm ăn mà tốt bụng, nương tay cho đối thủ đạt được thành công.

      "Oa!" Thần Thần sợ hãi than, "Ông quả thực thành nhà tâm lý học rồi."

      "Tôi muốn rửa mặt đánh răng , có thói quen bị người khác ở bên nhìn chằm chằm." Lấy Hiệt , làm như thể muốn cởi áo ra thay.

      Thần Thần chịu nổi khoát tay, "Ai thèm nhìn chứ !" Người này là rất vô địch , cơ mặt dường như bị đông cứng. Mong sao thượng đế phù hộ cho cậu nhóc này sớm tìm được người phụ nữ của mình, bằng tương lai còn rắc rối hơn cả so với mấy bà già xử nữ.

      Thuận tay tắt đèn phòng bếp, ban công cũng rơi vào bóng đêm, làm cho ánh sáng từ bóng đèn bên ngoài càng thêm sáng chói. Nhịn được, bước vào bóng đêm, đến gần cửa số, cúi người tránh ở ban công mà vụng trộm ngó xuống—— , rồi. hừ tiếng đứng thẳng người, cần phải tránh né, vô tình cắn môi, có lẽ giữ người đàn ông khác ở lại qua đêm chưa thể xúc phạm đến , ít nhất cũng hề xông lên mà đánh cho Kha Lấy Hiệt trận. Nếu thực thích , phải làm như vậy chứ? Mỗi lần làm gì vụng trộm, đều mong có thể phản ứng lại cách bình thường, thế như chỉ biến mất! Đến ngay cả ly hôn cũng vậy. nghĩ rằng nếu tung ra quả bom nhất định này, có thể khiến thay đổi, thậm chí bỏ vũ khí đầu hàng, hướng nhận thua và xin lỗi. Nhưng có, thậm chí còn giúp thuyết phục ba ba. nhụt chí hiểu được, nếu phải thiệt tình vui vẻ cùng ly hôn, chỉ dựa vào , nháo lên trời cũng làm cho ba ba đồng ý.

      Tâm... Đột nhiên có chút đau.

      Cho tới bây giờ, tất cả mọi người đều hỏi, Đường Lăng Đào có cái gì tốt.

      Vì sao có ai đến hỏi Mang Thần Thần có cái gì tốt?

      Vĩnh viễn là như thế này —— cùng đấu sức, lại vừa mất mặt lại mất hết tất cả. Sở trường của chính là đem đối thủ bức đến bước đường cùng, lại tỏ ra hào hiệp bố thí, làm bộ như giơ tay giúp đỡ.

      "Bà , đúng ?"

      Kha Lấy Hiệt đứng trong phòng bếp, ánh sáng từ bên ngoài hắt vào cậu, khiến cho cậu trở nên mờ ảo, hư vô. Nhưng đôi mắt cậu vẫn thực toả sáng dị thường, dường như có thể nhìn thấu tận tâm can của . , yên lặng rũ mắt xuống. đột nhiên muốn giải thích, có thể thẳng thắn thừa nhận thích Đường Lăng Đào nhưng lại làm cho có cảm giác bám đuôi người khác. Giấu sâu tận đáy lòng bí mật này, cũng khiến cho mệt mỏi muốn chết.

      "Thần Thần, " kha Lấy Hiệt chậm chậm , từng chữ đều làm xao động trong lòng , "Nếu bà , có thể giống vừa rồi lại làm thương tổn .

      "Tôi... Thương tổn ?" Thần Thần cười khổ, "Tôi căn bản gây thương tổn ." dường như sử dụng đến đòn sát thủ lợi hại nhất, nhưng tổn hại gì đâu. Vẫn là tổng giám đốc, vẫn là tối tín nhiệm cận thần của ba ba!

      "Bà từng với là bà chưa?”

      "Vì sao muốn tôi ?" Thần Thần trừng mắt.

      "Có lẽ biết." Cậu cúi đầu cười rộ lên.

      " có khả năng! Tôi có đôi khi còn nghĩ có thuật đọc tâm! Cái gì tôi suy nghĩ, chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn thấu!”

      "Ha ha, vậy chắc bà gặp phiền toái to." Kha Lấy Hiệt nửa đùa nửa .

      "Kỳ người đàn ông như vậy cũng là làm khổ bản thân, thậm chí còn biết được có thích lại mình dấn thân vào tình cảm này”.

      Lời này nghe tới có chút quen thuộc.

      sửng sốt, nghĩ tới câu chuyện cùng Mai Thi hôm nay. Mai Thi người thông minh, ấy hề thăm dò tình cảm của Nguyễn Đình Kiên, mà cẩn thận bảo vệ tình cảm của bản thân trước. Thậm chí tương lai sắp tới cũng làm như vậy, có như thế mới có thể an toàn ở bên cạnh Nguyễn Đình Kiên.

      giống , chỉ mơ hồ.

      "Ngủ ." Cậu xoay người, "Tình huống của bà tại chỉ nghe theo mệnh trời ."

      "Thôi !" Thần Thần miễn cưỡng ngẩng đầu lên, làm bộ như chẳng hề để ý, "Ông là chuyên gia tình chắc? Kinh nghiệm thế nào mà vẫn chỉ là xử nam! Lấy cái gì mà nghiên cứu về tình .”

      "A?" Kha Lấy Hiệt ra vẻ kinh ngạc quay người nhìn .

      Thần Thần hơi hơi đỏ mặt, lời này thế nào tự dưng vọt ra khỏi miệng vậy?

      "Đây là bà đúc kết ra kinh nghiệm từ 'Đường tổng'? Thế cũng thất bại, làm cho phụ nữ nghĩ là quái vật giường.!”

      "..." Thần Thần ngó lơ nhìn đèn ngoài cửa sổ, hối hận muốn chết.

      "Này! Mang Thần Thần! Tôi phải xử nam, thậm chí kỹ thuật rất tốt nữa đấy!"

      "Ai, ai, thôi thôi nữa! Ngủ, ngủ!"

      chạy về phòng mình đóng cửa lại, dù sao nam quả nữ ở với nhau qua đêm, vẫn có chút nguy hiểm.

    3. Dr.Eam

      Dr.Eam Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      314
      Chương 14

      Thần Thần bị tiếng đập cửa đánh thức, "Ai vậy? Ai vậy?" Ngẫm lại đúng, đây là phòng riêng của mà, kia phải người khác, chỉ có gã ở lại qua đêm hôm qua là Kha Lấy Hiệt

      "Dậy sớm vậy làm gì?" thở phì phò xuống giường, ngó nhìn mình trong gương, cào cào mái tóc rối lung tung, bước ra mở cửa.

      " còn sớm , đại tiểu thư ——" ngoài cửa Kha Lấy Hiệt sớm chuẩn bị đàng hoàng, nhìn với ánh mắt còn thuốc chữa.

      "Chúng ta sớm chút, đỡ phải gặp quản lý hoặc trai tôi, tôi thoát được thân chuồn ."

      Thần Thần cũng dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn lại cậu, thẳng vào toilet, bật lại: "Ông cũng đừng đứng nhìn tôi rửa mặt, tôi cũng chịu nổi người khác ở bên cạnh nhìn đâu!"

      Cậu ha ha cười rộ lên, sau đó rất có hứng thú đứng cạnh tủ quần áo nhìn Thần Thần lựa đồ, Thần Thần đem dỗ cậu , đóng cửa mặc quần áo, nhào vào trước gương trang điểm.

      "Bà còn ngồi đó trang điểm sao?Có mà hết nửa ngày?" Ngoài cửa Kha Lấy Hiệt buồn bực gõ cửa ầm ĩ, "Bà trăm ngàn lần đừng có mà trang điểm như tiệc tối nhé, diễm cũng có đấy, nhưng rất giống mấy bác cố hồi teen!"

      Thần Thần tức giận mức ném cả bông phấn lên cửa, "Ông thể ngậm miệng lại sao? Cứ lải nhải hoài!"

      Rất giống bác ... chịu thua, đành trang điểm nhàng rồi ra, Lấy Hiệt còn lên thẩm định lại độ đoan trang tinh tế. Lúc vừa mở miệng muốn phát biểu ý kiến, vươn tay tỏ thế “ stop”

      "Ông câm miệng cho tôi!"

      Kha lấy hiệt đành gật đầu bất đắc dĩ, vừa thở phào, cậu tiếp tục chưa từ bỏ ý định. “Kỳ tôi chỉ muốn hôm nay trông bà rất được.”

      đành trừng mắt nhìn cậu, đúng là câu đúng lúc làm người nghe biết gì.

      Xe đỗ tại bãi đỗ xe của quán cà phê, Kha Lấy Hiệt nhíu mày, “ trai tôi ở đây.”

      "A?" Thần Thần ngó nghiêng. Bởi vì còn sớm, bãi đỗ xe vẫn chưa có nhiều xe đỗ, chiếc Cadillac việt dã càng trở nên nổi bật. "Hay chúng ta bỏ xe lại chạy lấy người?"

      "Chuẩn!"

      nhảy xuống xe, chuẩn bị dùng tốc độ nhanh nhất nhằm phía xe của mình chạy tới.

      "Chậm , tôi ra ." Kha Lấy Hiệt ảo não .

      Thần Thần lăng lăng ngẩng đầu, Kha Lấy Huân và em trai có bề ngoài giống nhau đến tám phần. Nếu Lấy Hiệt là người đàn ông quá mức xinh đẹp, Lấy Huân còn đúng với câu đó hơn. Các nét khuôn mặt hoàn toàn tinh xảo, toàn thân còn toả ra khí thế “ được phản kháng”.

      ta bất động thanh sắc đứng ở ven đường, hiển nhiên là nhìn thấy hai người họ, dừng lại cước bộ lạnh lùng đứng nhìn, ràng là muốn Kha Lấy Hiệt chủ động tiến tới. Người đàn ông như vậy cơ bản là có khả năng ‘giết người’ gươm dao, nhưng dường như vô dụng với Thần Thần. Đối với , loại đàn ông như vậy chán ghét đến cực điểm. Đường Lăng Đào và người đàn ông này khiến cho chống cự cách có phản xạ. hạ tầm mắt, tự nhiên mà bước đến gần xe của mình, hoàn toàn nhìn xung quanh.

      Kha lấy hiệt cũng tình nguyện xuống xe, thong thả đến gần tiếng: "."

      "Ngày hôm qua tôi gọi cậu nộp báo cáo đâu rồi?" Kha Lấy Huân tựa tiếu phi tiếu nhìn em trai.

      "Quên mất rồi." Kha lấy hiệt có chút kiên nhẫn.

      "Ngày hôm qua mà cũng quên rồi sao." Kha Lấy Huân cười lạnh.

      "Đầu óc cậu vốn như đá, lại chỉ biêt ra ngoài lêu lổng cùng mấy phụ nữ đứng đắn, vậy còn có thể nhớ được cái gì?"

      Hả? ! Thần Thần đột nhiên dừng lại bước chân, phụ nữ đứng đắn? Chỉ sao? tức điên quay lại nhìn, Kha Lấy Huân vẫn trừng mắt với em trai, căn bản them liếc mắt nhìn đến lần, ta dựa vào cái gì mà cho rằng mình đứng đắn

      "Này !" lại gần, chắn trước Kha Lấy Hiệt, đối diện con người người khó chịu đến cực điểm phiêu Kha Lấy Huân, "Đồ gián thối, mới sáng sớm thoái mái cái gì gây ?"

      Kha Lấy Huân hiển nhiên có chút ngoài ý muốn, hơi hơi nhướn mày, nhìn trả lời, liên tưởng được bản thân chính mình cùng con gián thối có quan hệ gì.

      " chủ động muốn báo cáo, muốn họp, tự mà làm! ép Kha Lấy Hiệt làm gì? Người đối với người phải như thế. Bản thân cảm thấy mình thông minh, tự nhiên đánh giá người khác cũng như mình. Những người khác phải vất vả đến chảy máu não để làm việc, nghĩ ai cũng thông minh như , còn là cái quái gì nữa." Hừ, ta còn sau lưng là đồ ngốc! Hôm nay thù mới hận cũ phải tính toán hết!

      Kha Lấy Huân mím môi, nín cười. ta nhìn chằm chằm vào , ngăn cản cũng trả lời. Phong độ tiểu tử này so với Đường Lăng Đào kém hơn nhiều, nếu là Đường Lăng Đào, bị làm nghẹn chết.

      " phải tất cả mọi người giống cảm thấy giương oai mới là thành công ! Bản thân có gì chứ?" cảm thán, " chỉ cần có tiền, có thể mời tất cả thợ làm bánh nổi tiếng nhất đến, đến cả quản lý giỏi nhất cũng có thể mời! hiểu rằng như vậy còn cần ai cố gắng nữa.”

      câu dài như vậy, hai em nhà kia trừng mắt nhìn lời. Khủng hoảng như vậy khiến thích ứng kịp nên chỉ nuốt nuốt nước miếng. Vì có suy nghĩ trước, nên xổ ra như máy, đến nháy mắt cũng có.

      nhìn Kha Lấy Hiệt, cậu ta lại thởi dài khinh thường chuyển tầm mắt, chăm chú nhìn cây cối xung quanh. lại vụng trộm nhìn Kha Lấy Huân, ta thế nhưng nhìn cười.

      Làm cái gì vậy?, có Đường Lăng Đào bồi luyện những điều thiếu đạo đức như vậy, công lực cãi nhau của cao đến mức khiến cho đối thủ thốt lên lời rồi sao? Kha gia nhị vị công tử trông có vẻ ổn, tốt nhất nên chạy nhanh thoát thân.

      "Tôi phải đây!" quyết đoán đưa ra cái kết luận, ra vẻ trấn tĩnh đến cạnh xe của mình, mở rầm cửa, phóng như bay mất!

      Hai người bọn họ xảy ra chuyện trong nhà họ cho nên vẫn là tương thân tương ái thế nào cũng liên quan chuyện của .

      Phóng ra đến đường cái, mới đột nhiên mù mịt, bây giờ đâu đây?

      Vẫn là về nhà với ba ba , lâu rồi chưa về nhà.

    4. Dr.Eam

      Dr.Eam Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      314
      Chương 15.

      Bước vào phòng khách, dì Cốc đứng dậy ra đón, bước vài bước, giữ chặt tay Thần Thần.

      "Thần Thần! Con trở lại, ba con nhớ con muốn chết."

      "Vâng." Thần Thần gật gật đầu, có rút tay ra.

      Đối với dì Cốc có chút tình cảm phức tạp, dù sao cũng muốn sâu vào phân tích, sau khi mẹ mất, chính dì hết sức tận tâm chăm sóc baba, làm bạn với baba. Vì nghĩ đến suy nghĩ của Thần Thần mà baba vẫn chưa quyết định cho dì danh phận, khiến dì vẫn phải sống ở đây dưới cái thân phận xấu hổ này.

      "Ba ba đâu?" thân thiết, cũng thể chán ghét, Thần Thần thản nhiên hỏi.

      " câu cá rồi ." dì Cốc kéo lại gần sô pha.

      Mọi việc đều đổ lên đầu Đường Lăng Đào, ba ba bây giờ rảnh rỗi an hưởng tuổi già.

      “Dì Cốc, con lên lầu trước, nghỉ ngơi trong phòng chút đợi ba ba về dì bảo con.” Thần Thần thanh sắc rút tay về, muốn cùng dì chuyện phiếm, cũng bởi vì có chủ đề gì để . muốn cùng dì về ba ba, càng nghĩ có khả năng lại với dì về bản thân mình.

      Dì Cốc mỉm cười gật gật đầu, che giấu suy nghĩ bên trong, hòa ái vỗ vỗ của cánh tay , " thôi."

      Thần Thần chạy lên lầu, về phòng của mình.

      Căn phòng rất sạch , đây là dì Cốc vì mà thiết kế trang hoàng , điển hình căn phòng ngủ màu phấn hồng mang phong cách công chúa, lại có chút ngây thơ đáng .

      quăng giày, ngã vào giường, mở tivi, nhàm chán đổi kênh, tùy tiện chọn bừa phim truyền hình, vừa xem vừa ngủ. Rốt cục bị chuông điện thoại đánh thức, là dì Cốc kêu xuống lầu, ba ba trở lại.

      Nhìn con chạy xuống vừa cười ngọt ngào, Mang Minh Lực rất vui mừng, Thần Thần lớn như vậy sao? xinh đẹp như vậy rồi? Chờ chạy đến gần, ôm lấy tay mình làm nũng, ông ngay lập tức nghiêm mặt, "Ai vậy a? Tôi biết là ai vậy !"

      Thần Thần cười cười liếc mắt nhìn ông, "Con phải về rồi sao? Tiên sinh, lần nữa nhận thức chút , con gọi là Mang Thần Thần, đại danh đỉnh đỉnh xí nghiệp gia Mang Minh Lực chính là ba con đó a!"

      khiến cho ông rất vui vẻ, thời gian rất lâu gặp, cũng phát ba ba già , phải chỉ bên ngoài thay đổi, ông chăm chút cho bề ngoài cũng khá tốt, tóc vẫn còn đen, nhưng mạnh mẽ và khí phách tuổi trẻ còn.

      Mang Minh Lực trừng mắt nhìn liếc mắt cái, "Ba câu được con cá lớn, hôm nay con ở lại ăn cơm!"

      Lái xe vất vả đem túi cá to tiến vào, giúp việc trong bếp vội ra, thấy trong túi có nước vội đỡ lấy, bên trong còn có cá. Thần Thần cũng qua xem, "Oa! Cá lớn vậy? ! Ba ba lợi hại."

      Mang Minh Lực rất là đắc ý, cuối cùng cũng tươi cười, "Con cùng dì Cốc trò chuyện , ba tắm rửa ."

      Ông lên lầu, dì Cốc liền cố gắng cười tiến đến Thần Thần, giọng : "Đều là nông dân ở Ngư Đường nuôi cá cho lớn, rồi mở cửa để mọi người vào câu, mà câu cũng dễ được lắm, tính ra giá cá so với bên ngoài đắt hơn nhiều. Ba con mỗi lần câu đều mang về rất nhiều. Nhà này bây giờ nhìn thấy cá là muốn ói rồi."

      Thần Thần cũng nhịn được cười, may mà trốn ở bên ngoài, thích nhất ăn cá

      "A, khách ít đến."

      Bởi vì là đưa lưng về phía cửa, Thần Thần phải quay lại nhìn, quả nhiên oan gia ngõ hẹp, như thế nào Đường Lăng Đào cũng đến đây, nhướn mày mà thâm thuý nhìn .

      "Con sao lại cũng đến đây?" dì Cốc cũng có chút ngoài ý muốn, "Nóng quá, trong nhà bật điều hòa, con đem áo khoác cởi ra ." xong còn qua giúp cởi áo.

      Đường Lăng Đào cũng thấy ngại, đem caravat đều cởi ra"Khó được dịp như hôm nay buổi chiều lại có việc, con đến sớm chút với lão gia tử."

      Thần Thần lạnh lùng nhìn, dì Cốc đối với so với bản thân còn có vẻ thân thiện, quen thuộc hơn nhiều, quả nhiên mới coi như là vị khách, hơn nữa lại còn là "Khách ít đến" .

      Mang Minh Lực xuống lầu liền gặp Đường Lăng Đào, cũng có chút ngoài ý muốn, lập tức cười cười nhìn nhìn Thần Thần, như lão hồ ly gian xảo, cười tiếp đón Đường Lăng Đào rồi cũng mời lại ăn cơm.

      Thần Thần bên nhìn ba ba vui vẻ chuyện với Đường Lăng Đào, câu chuyện của họ phải có thể tham gia, chỉ có thể ngồi nhìn. Họ về quy hoạch trung tâm thương mại mới, Mang Minh Lực quên hết sạch mọi chuyện, kể cả việc con về thăm, chỉ chú tâm vào câu chuyện làm ăn đầy kỳ vọng.

      "Đường Lăng Đào hay tới đây sao?" giọng hỏi dì Cốc ngồi bên cạnh.

      "Ừ, chỉ cần phải xã giao liền tới đây cùng Minh Lực ăn cơm chiều."

      Thần Thần liếc cái xem thường, tỏ vẻ! Trách được ba ba tín nhiệm , lấy lòng giỏi như vậy, đến con như còn làm được. Bất quá, đến đây cũng còn chuyện, giống , mỗi lần trở về cũng chỉ có thể ngồi đần ra chỗ như vậy!

      "Minh Lực!" dì Cốc nhìn ra Thần Thần thoải mái, chặn ngang câu chuyện của ông và Đường Lăng Đào chuyện, hai người cùng nhau quay lại nhìn dì Cốc.

      "Ít khi Thần Thần về, hai người lần khác bàn lại công !"

      Ít khi về? Thần Thần khẽ nhíu mày, bị dì như vậy, càng giống như khách ở nhà này

      "Ừ, Ừ." Mang Minh Lực gật gật đầu, dừng lại chủ đề công việc nhưng lại nhất thời biết cái gì.

      "À —— hôm nay thời gian còn sớm, cơm nước xong, Đào tử cùng Thần Thần cùng chơi ."

      Này động cơ cũng quá ràng ! Thần Thần hừ tiếng.

      "Buổi tối con còn có việc!" Ba ba khi nào mới có thể hoàn toàn hết hy vọng đây?

      "Con buổi tối có việc gì." Đường Lăng Đào thản nhiên cười, "Em có chuyện gì đều có thể cùng."

      Lời vừa ra khỏi miệng, Thần Thần liền thấy ba ba dùng ánh mắt khen ngợi lại cảm kích nhìn .

      Tức chết người được! lại lợi dụng hiến hảo khoe mã! chỉ cần khăng khăng cự tuyệt, hãy chờ xem, ba ba bực sớm thôi, tội gì phải ngồi im chịu trận.

      "Tôi tự lái xe , cần đưa ." uyển chuyển .

      " sao!" Mang Minh Lực phản ứng rất nhanh, quyết buông tha cơ hội, "Ngày mai ba gọi người lái xe qua cho con!"

      Thần Thần bụng tức giận, cố tình nhìn Đường Lăng Đào đầy sát khí. lại nhìn mà cười cười, dùng "xem còn có chiêu gì" ánh mắt vui sướng khi người gặp họa nhìn lại.

      rất muốn hướng ngón tay thối về phía khuôn mặt xinh đẹp nhưng chọc chán ghét kia.

      thế nhưng lại vẫn lửa cháy đổ thêm dầu mà nhiệt tâm với ba ba: "Bên trung tâm thương mại nhiều hãng quốc tế mới nhập thêm đồ hè mới, để con đưa Thần Thần chọn. ấy xinh đẹp như vậy, mặc vào chính là cách tiếp thị tốt nhất.”

      Thần Thần gắt gao nắm quyền, súc sinh! Chỉ cần thêm câu nữa, mặc kệ tất cả mà tung mấy mấy quyền vào khuôn mặt xinh đẹp của .

      Thấy tức giận đến phát run, vẻ mặt tức tối xanh mét, tâm tình của trở nên rất tốt , nhìn cười ngừng.

      Ba ba còn vẫn gật đầu, "Tốt, tốt" ngừng.
      Last edited: 16/2/16

    5. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      Chương mới kakakaka.....

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :