1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mùa đông năm sau vẫn có tuyết - Tuyết Linh Chi ( Update Chương 49/80) TUYỂN EDITOR

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Dr.Eam

      Dr.Eam Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      314
      Chương 40

      Hành lang bệnh viện có rất nhiều người đứng.

      Thần Thần chủ động bước theo Đường Lăng Đào, vẫn buông tay , nắm chặt kéo .

      Cảm giác này lạ, nhất là cảm giác tức giận hề được khống chế.

      Tay rất lớn, thực ấm, thực có khí lực, cứ như vậy gắt gao nắm chặt tay , có lẽ là điên rồi. thương tổn như vậy, lại cảm thấy cảm giác này. lại như sợ siết đau tay , nhưng lại từ bàn tay tay to đó, truyền lại như cam đoan của .

      Cam đoan? Cam đoan cái gì?

      muốn suy nghĩ, sau, đến nơi nhiều người, giãy dụa của ... Chỉ sợ cuối cùng người vât vả cũng chỉ có chính .

      mang gặp hai ả kia, hai ả chịu buông tha người đàn ông của , đây là lần đầu tiên cùng Đường Lăng Đào xuất trước mặt họ, mà phải bọn họ cùng Đường Lăng Đào xuất ở trước mặt , nên tỏ ra u sầu, muốn cười, hơn nữa muốn cười thực ngọt!

      Những người đứng ở hành lang thấy Đường Lăng Đào đều đứng thẳng thân mình, tránh ra đường , cung kính gọi " Đào" .

      Thần Thần mắt làm bộ như lơ đãng đảo qua bọn họ, có nam có nữ, nam cần phải , có chút hung hăng, lộ ra cánh tay còn có hình xăm.

      Bọn họ với thủ hạ bên cạnh của Đường Lăng Đào ràng khác biệt, có vẻ vị trí thấp hơn, lại chuyên nghiệp, hẳn là người của Trữ Hồng hoặc là Lộ Lộ

      Nữ cần phải , có thể đoán là nhân viên bán hàng làm trong cửa hàng thời trang của Trữ Hồng, trông có vẻ thanh thuần.

      Bọn họ thấy đều có chút xấu hổ, nhìn nhau, tựa hồ bất ngờ.

      gã trẻ tuổi liều lĩnh sau khi gọi " Đào "liền quay ra gọi "Chị dâu" .

      còn chưa nghĩ ra có nên tỏ ra nghe thấy hay , gã kia bị người bên cạnh vỗ lấy đầu, mặt tỏ ra ủy khuất.

      Cửa bị bóng người nồng nặc nước hoa đẩy ra, trong phòng người cũng thiếu, thoạt nhìn so với bên ngoài này còn có vẻ đông hơn.

      Thần Thần lạnh mặt hừ cái, là phòng bệnh xa hoa nhất bệnh viện, Trữ Hồng là biết cách tỏ ra là người có tiền. Tiền của ta là của Đường Lăng Đào cấp , tiền của Đường Lăng Đào là ba ba cấp ! trận nổi giận bốc lên.

      Người trong phòng đều hướng Đường Lăng Đào cúi chào, thấy người sau , sắc mặt bỗng trở nên cổ quái, gật gật đầu, hề lên tiếng.

      Thần Thần thấy người ở trong phòng đều mặc tây trang, có khả năng giống đám ô hợp bên ngoài, hiển nhiên là thủ hạ của Đường Lăng Đào

      Lộ Lộ ngồi ở gần giường bệnh, ghế da, liếc mắt nhìn Thần Thần, lại thâm sâu nhìn mắt Đường Lăng Đào. Thu hồi ánh mắt, quay lại chỉ nhìn sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt uể oải của Trữ Hồng, nắm chặt tay ta.

      Thần Thần oai đầu, cười lạnh, diễn sao, như thế nào diễn ? phải là cảnh khi Đường Lăng Đào bước vào, ta nên nhào vào trong lòng mà khóc sướt mướt sao! Nhìn xem này cả phòng đầy người, hai ả kỹ nữ này thành đại tỷ mất rồi, đối với kỹ nữ mà còn tỏ vẻ long trọng!

      "Đỡ chị ngồi dậy." Trữ Hồng suy yếu .

      Sớm có người nhanh tay lẹ mắt ấn nút, nâng nửa trước giường bệnh dâng lên, còn sợ mọi người chê cười, có gã nô tài còn thay Trữ Hồng kéo kéo chăn, điếm điếm gối đầu.

      Thần Thần cảm thấy lửa như từ da đầu bốc ra, đốt cháy cả tóc! ốm ba ngày, chỉ có thể nằm ở nhà có người để ý, có người hỏi thăm. Đến muốn uống miếng nước đều là tự mình xuống giường lấy! Làm ơn , mới là đại tiểu thư, mới là công chúa nhà có tiền, cũng chưa đến mức thế này! Này là bệnh gì đây? Nàng kinh nguyệt chảy ra máu chẳng lẽ so với thế này còn mất nhiều hơn? Có đến mức yếu đuối vậy ? bất công!

      "Đào tử." ta cúi đầu gọi tiếng.

      "Có chỗ nào khó chịu?" Đường Lăng Đào ngồi vào ghế bên giường, giữ chặt cánh tay đưa tới mềm oạt.

      Thần Thần nhìn thấy vẻ mặt của , cảnh thân thiết kia làm thể chịu nổi, bao giờ tỏ ra quan tâm nhàng với như vậy chưa?

      "Chị có phải thực ngốc hay ?" Trữ Hồng nhìn Đường Lăng Đào, biểu bình tĩnh, nước mắt lại chảy ra, theo mặt hai sườn rơi xuống.

      "Ngốc." Đường Lăng Đào cười tiếng, lại như vậy động tình.

      “Ừ, tưởng chết hồi, chị cũng hiểu được mình ngu muội." Trữ Hồng ánh mắt nhìn hình trang trí bức tường trước mặt, "Chị như thế nào có thể bởi vì gã đàn ông hỗn đản, bỏ lại cậu, bỏ lại Lộ Lộ đâu."

      câu làm Lộ Lộ lệ nóng quanh tròng mắt, nước mắt rơi xuống, "Đúng vậy, em rất tức giận! Chị rồi, em làm sao bây giờ? Em còn chị! còn người thân!"

      Thần Thần trầm mặc nhìn, kỳ đây là màn thực cảm động, đổi là ai có lẽ trong lòng đều mềm nhũn, chảy nước mắt rồi. Nhưng đổi lại là với , diễn xuất của cả ba người này vẫn chỉ làm thờ ơ.

      chị , người thân, cũng phải vừa ra từ trong bụng mẹ là biết đến Trữ Hồng, phải vẫn tốt sao? Ai thiếu ai mà được?

      "Đào tử, " đôi mắt long lanh kia lại nhìn Đường Lăng Đào , "Chị cám ơn cậu, cậu đem kia gã kia về cho chị, làm cho ra lời trong lòng, chị đều có thể hiểu được, chết cũng sao.” bàn tay bị băng vết thương ở cổ tay, bàn tay còn lại vuốt ve mái tóc Đường Lăng Đào.

      "Chị về sau mê muội, chị chỉ đối tối với cậu và Lộ Lộ, chị chỉ cần hai người.”

      Thần Thần nhịn được cười lạnh tiếng, ta muốn Lộ Lộ ý kiến, cá mè lứa cả, có tiếng chung, già , sinh ý , có thể cùng nhau tâm về những gã đàn ông qua làm cho bọn họ khó có thể quên. Nhưng ta muốn Đường Lăng Đào? Nghe khẩu khí, ta hẳn vẫn muốn , vẫn là đối tốt? ta muốn ly hôn, bây giờ muốn . Buồn cười, tất cả những thứ ta hưởng thụ, đều là do Lăng Đào cấp! được sao?

      Lộ Lộ ánh mắt như đao đâm đến, lúc này cũng sợ! Trước kia luôn hy vọng Đường Lăng Đào có thể thay đứng ra, muốn cho cái cơ hội biểu . tại đều cần ! Ngay cả Đường Lăng Đào đều cần !

      "Nhìn tôi làm gì?" cười cười nhìn thẳng Lộ Lộ.

      Lộ Lộ nhíu mày, rũ mắt xuống hừ vài tiếng, điều chỉnh chút biểu tình, "Chị, nằm xuống . Có khát ?"

      Đường Lăng Đào cũng quay đầu nhìn cái, lúc này phải chỉ có hung tợn nhìn, còn cau mày, dường như muốn gì lại nên lời.

      " cũng nhìn tôi làm gì?" bình tĩnh, chính mang đến đây, còn muốn phải tha thiết ân cần thăm hỏi sao? là muốn cho chứng kiến , tại là cùng bọn họ là quan hệ bình thường , có thể trước mặt nhiều người như vậy mặt đổi sắc lôi kéo tay nhau. nhìn tôi, tôi nhìn ! nhìn thấy, hai ả này luôn mồm nhớ thương , chết cũng lo lắng cho , muốn có .

      Như vậy đối với tốt, như thế nào lại ngẫm lại, bọn họ tại chỉ là hai vật rửa sạch được tay ! bây giờ bắt tay với giới thượng lưu, có cảm thấy ghê tởm, phải chịu đựng ?

      Cả hai bọn họ nếu thực đối với rất tốt, nên cầm lấy tiền rồi cút xa chút, đừng có để người khác biết Đường Lăng Đào và bọn họ có quan hệ qua! Nếu đối với tốt, sao lại khiến cho ly hôn?

      Dụ dỗ đàn ông, bọn họ là vô địch !

      "Cậu để ta tới làm gì." Lộ Lộ giọng với Đường Lăng Đào , khẩu khí có chút thầm oán.

      "Này, chị Lộ Lộ." Thần Thần cười rộ lên, là có xem trọng chính mình, để tới? Tới xem hai kỹ nữ cùng chồng cũ động tình diễn xuất? quan trọng, tùy tiện thế nào nữ chính của mấy bộ phim truyền hình đều so với bọn họ đều có vẻ kém hơn.

      "Chị đừng hiểu lầm, phải là tôi muốn đến đây, là Đường Lăng Đào nên mang tôi đến. Tôi căn bản muốn đến, tới làm gì? phải sống được là tốt , vẫn bình thường sao? Có cái gì mới mẻ phải nhìn sao?"

      "Thần Thần!" Đường Lăng Đào đứng lên, lôi kéo ra bên ngoài.

      Thần Thần giựt tay ra, khí lực manh đến ngay cả chính mình đều ngờ.

      tại muốn đuổi , chậm rồi!

      "Các chị cho Đường Lăng Đào , ta chỗ nào cũng nên mang theo tôi, tôi thích, ta còn đáp ứng." cười, Trữ Hồng cau mày nhìn Lộ Lộ, nhìn nữa, tỏ vẻ phiền chán.

      Lộ Lộ cũng đứng lên, ánh mắt lại như đao ,như tên bắn lên da thịt .

      "Hoặc là, về sau các nên thương lượng tốt, đừng có bất cứ chuyện gì cũng gọi ta đến. ta , tôi lại phải theo, kể cả nửa đêm, tôi cố dậy nổi. Đến nơi, mọi người cũng cảm thấy tiện, trước mặt tôi lại do dự, lại nước mắt nước mũi thế này, khiến tôi cảm thấy ghê tởm lắm!"

      Mọi người trong phòng hít lạnh hơi, đều lườm .

      Đều do sao? Đừng lo, chẳng sợ!

      " ra ngoài!" Đường Lăng Đào trầm mặt dọa người.

      " ra ngoài? ! Tôi ra ngoài trăm ngàn lần đừng có đuổi theo! Cả đời đều đừng đuổi theo!" còn cười, ánh mắt chuyển lại nhìn Lộ Lộ, "Tôi cùng ta ly hôn , tốt, tôi chỉ muốn nhìn xem, ta tại lại là người đàn ông độc thân hoàng kim , có thể hay chọn trong hai kỹ nữ các ! Tôi nhìn xem! Tôi nhìn xem!”

      xoay người mở cửa bước , Lộ Lộ bước theo, muốn giữ lại. Thần Thần hừ tiếng, lại quay lại nhìn Lộ Lộ, "Như thế nào? Muốn đánh tôi?"

      Lộ Lộ nghiến răng nghiến lợi, bị người mặc âu phục kia ngăn cản, ngừng giãy dụa muốn tiếp tục hướng lại đây.

      " đánh! đánh! Đánh cái tôi liền báo cảnh sát! Xã hội đen, kỹ nữ rất giỏi sao? Xã hội này vẫn có trận tự sao , vẫn là nhiều người đứng đắn! Đánh!" cố ý tiến lên từng bước càng tới gần Lộ Lộ.

      "Đánh!"

      Lộ Lộ cái tát đánh xuống, xem ra là ngay cả sức lực đều trút xuống.

      Thần Thần gắt gao khắc chế muốn xúc động né tránh, tránh kêu lên tiếng.

      Tay dừng ở mặt đến 5 ly, cánh tay Lộ Lộ bị Đường Lăng Đào bắt được.

      " ra ngoài!" Đường Lăng Đào hung hăng , cơ hồ đều có điểm chán ghét.

      "! Vẫn là câu kia! Tôi ra ngoài, cũng đừng tìm tôi! Đồ lưu manh! cả đời này cùng với đám kỹ nữ đó !" Lỗ mãng , cũng quay đầu lại liền xông ra ngoài!

      "Cậu che chở ta! ta láo lếu như vậy, cậu con mẹ nó còn che chở ta!” Lộ Lộ có vẻ tin nổi truy hỏi Đường Lăng Đào vừa buông tay ra.

      "Đào tử! Cậu làm con rể tới cửa thực mẹ nó uất ức!" tiếp tục cáu gắt.

      "Cậu còn cần dựa vào Mang gia bọn họ sao? Cậu còn tỏ ra bộ dạng như vậy làm gì ?”

      Đường Lăng Đào nhìn ta cái, cười lạnh, "Chị cảm thấy, tôi phải dựa Mang gia bọn họ sao?"

      "Đúng vậy!" Lộ Lộ trừng mắt, nghĩ ra quát hỏi, "Cậu muốn tiền, rồi địa vị, cần phải ở lại Mang gia! Còn cái ác danh ở rể! tại là Mang gia dựa vào cậu!"

      Đường Lăng Đào nhíu nhíu khóe miệng.

      "Cậu rốt cuộc định cái gì? phải thực con đàn bà đó rồi sao?"

      mở to mắt, bình tĩnh nhìn Lộ Lộ, khẳng định chắc chắn : "Đúng!"

    2. Dr.Eam

      Dr.Eam Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      314
      Chương 41

      Bước nhanh chạy xuống cầu thang bệnh viện, Thần Thần thở phì phò từng hơi từng hơi. quên mất thang máy nhanh hơn, chỉ biết lao ra khỏi phòng bệnh, thấy cầu thang là chạy ngay tới.

      Thoải mái, hoàn toàn thoải mái! Còn sau đó…

      Run run người, đành phải vịn lấy tay vịn cầu thang nghỉ lại, đành quay đầu lại nhìn xem, Đường Lăng Đào hề đuổi theo.

      Trong lòng lại nổi lên cảm giác lạ lùng, tốt, như vậy thực được tự do. Quay đầu lại muốn chạy, suýt nữa va vào hai người mặc đồ đen, "Mang tiểu thư dừng bước."

      Là bảo tiêu của Đường Lăng Đào? Thần Thần cười lạnh, trách được vẫn bình tĩnh ở lại trong phòng bệnh ôn chuyện. Hẳn là biết trước chạy thoát! Bọn họ chắc vẫn trốn ở bên ngoài, bây giờ trong bệnh viện cũng mai phục để ai phát !

      "Ai là tiểu thư? !" cất tiếng , trừng mắt với gã mặc đồ đen vừa , "Người lầu kia, ở trong phòng mới là tiểu thư! !"

      Gã áo đen chuyện, biểu tình thay đổi, cũng biết có nghe thấy . Gã kéo tai nghe tai, thấp giọng vài câu.

      đầy phút sau, cánh cửa thông hành lang với cầu thang thoát hiểm mở ra, Đường Lăng Đào bước tới.

      "Thần Thần."

      chậm rãi quay đầu nhìn , chút nào ngoài ý muốn.

      Đường Lăng Đào tới, nắm lấy tay , đẩy cánh cửa thuỷ tính, kéo bước vào, hai gã áo đen đứng lại cầu thang, đóng cửa lại.

      buông lỏng tay , lấy ra điếu thuốc đưa lên miệng, vẻ mặt của nhìn , có chút lạnh lùng, làm cho cảm thấy xa lại —— là cảm giác thương tâm.

      thương tâm? ngây ngẩn cả người, chuyện, nhìn chằm chằm vào .

      "Hôm nay, lần này, trước kia thiếu em những gì… Đều bỏ qua .” phun ra làn khói, làn khói trắng vờn trước mặt , giọng điệu trầm xuống.

      thấy cay cay mũi, thiếu ? Xem ra trong lòng cũng hiểu.

      "Thần Thần, theo về nhà." trầm mặc trong chốc lát, rốt cục nhàng ra, có chút nhẫn.

      "!" Giọng có ý cười, “ thấy sao? Hôm nay những gì nên tôi , chính là hề muốn ở cạnh ! giết tôi cũng được, tôi thể ở bên ! Là !” Lúc ‘là ’, nước mắt muốn trào ra, thâm thanh run rẩy, nghe như cầu xin.

      Đường Lăng Đào nhìn , có biểu tình.

      "Là vì Lộ Lộ cùng Trữ Hồng sao?" cười lạnh, "Em khinh thường bọn họ, cảm thấy chồng mình ở cùng bọn họ, em cũng thấy mất mặt? Những việc bọn họ làm, bọn họ đâu có tự nguyện! Ai mà muốn sinh ra đều có ăn có mặc, có cha mẹ đối tốt với mình ở bên cạnh?”

      "Có rất nhiều người ăn mặc đủ, có bố mẹ chăm lo, đều phải làm !” lại còn thay bọn nó chuyện ! “Bởi vì bọn họ quá khổ, cho nên những ngày này, khi cuộc sống tốt hơn, bọ họ đều sợ chỉ là giấc mơ!” ném tàn thuốc. "Em cảm thấy bọn họ muốn gọi , kỳ bọn họ chỉ muốn chứng nhận chút, bọn họ trong lòng , ở vị trí nào, bây giờ cũng rất dàng. ra bọn họ bảo làm gì, chính là quan tâm đến bọn họ là đủ.”

      "Vị tri bọn họ trong lòng ? Vị trí nào? Vị trí là vợ ư? để ý bọn họ, vậy có coi bọn họ là vợ mình?”

      "Thần Thần, người của là của em, trái tim này cũng là em, em còn muốn gì?”

      sửng sốt, người là của ? Trái tim cũng là của ? Vì sao chính cũng biết? thậm chí còn cảm thấy!

      " ?" nhìn cười cười, bộ dáng của lại đột nhiên ngây người.

      "Cái gì mà người là của tôi, trái tim cũng là của tôi? Chúng ta ly hôn, cái gì cũng là của tôi hết!”

      "Cho nên, chúng ta hãy phục hôn." lộ ra chút cười, có phần khổ sở.

      "! Đường Lăng Đào! thể !" khóc lắc đầu nhìn , "Tôi và ngươi phục hôn, có thể đối với bọn họ hờ hững sao?"

      "Thần Thần! En như thế nào lại nghe !" nhíu mày, kiên nhẫn .

      "Là !" cười, "Được, cho dù tôi , dù sao, tôi mới cần ở cùng với ! Tôi hận chết , oán chết , Bị làm tổn thương quá rồi!”

      nhìn , đột nhiên lạnh lùng cười, "Em hận, em oán? Em hề thương sao?"

      đột nhiên nhụt chí, "Tùy như thế nào , tôi với ngươi, tôi mệt mỏi, mệt chết ."

      "Vậy về nghỉ ngơi ." cắn chặt môi, muốn kéo .

      Thần Thần muốn cười to, còn ai nghe hiểu chứ, người nghe mà hiểu chính là !

      chạy như bay đến ban công, bức tường rào bảo vệ chỉ cao đến thắt lưng, trèo qua.

      Đường Lăng Đào mắt nhíu lại, muốn bước vội dừng lại, “Đên đây với !”

      cao cao nhìn , "Trở về với , còn bằng cứ thế này nhảy xuống , như vậy là kết thúc hết!”

      lạnh lùng, "Đây là tầng 3, nhảy xuống cũng chết được, nhiều lắm ngã xuống thành tàn phế! Thành tàn phế cũng muốn em!"

      "Được!" cũng cười, thả người như muốn rơi xuống.

      Sắc mặt thay đổi, tiến lên bắt lấy , thân thể như muốn rơi xuống, cánh tay chỉ chăm chăm nắm chặt hông .

      Thần Thần tưởng rơi xuống, bỗng bị kéo trở về, tim đập mạnh. Chân tê rần, cả người lại bị tha trở lại, mở mắt ra thấy vẻ mặt tin được. Ánh mắt xinh đẹp của nhìn thẳng tắp, “ Em thực muốn chết?”

      ngã mặt đất từng ngụm từng ngụm thở, lại nở nụ cười, "Trở về tiếp tục sống với , thà rằng nhảy xuống còn hơn!”

      chậm rãi đứng lên, bước lùi vài bước, im lặng nhìn .

      để ý tới , dùng sức hô hấp, vừa rồi quả cũng sợ quá mức.

      " cần lại nhảy." nở nụ cười, "Từ giờ trở , em cùng tôi đều tự do”

      "Lời này khi nào hết hiệu lực? " dùng khóe mắt liếc .

      "Vĩnh viễn hết hiệu lực!"

      quả quyết xoay người bước , bên ngoài gã áo đen còn mở cửa cho , rồi cùng rời .

      Thần Thần quỳ rạp mặt đất, muốn cười, lại chỉ có nước mắt chảy ra.

      Tuy rằng, rời có vẻ thực vất vả, có người mở cửa, có người theo, sao cả, rốt cục tự do !
      myuyen, JupiterGalileo, quỳnhpinky2 others thích bài này.

    3. Dr.Eam

      Dr.Eam Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      314
      Chương 42

      là chật vật , ngay cả tiền taxi đều có.

      Thần Thần đành gọi xe về nhà baba trước , tin gã Đường Lăng Đào lật lọng thành tính kia, tốt nhất là về nơi an toàn nhất .

      Ba ba cùng dì Cốc nhìn trở về thân mệt mỏi, cũng chẳng gì, thậm chí cũng tỏ ra kinh ngạc khi trả tiền taxi cho .

      Thần Thần vừa yên tâm, vừa cảm thán.Lúc này nhận ra người lớn tuổi che giấu vẻ mặt rất tốt, nếu cả hai người họ cùng nhau hỏi trước hỏi sau chắc cũng phải hét lên phát điên mất.

      Thần Thần rơi xuống giường mình, sức lực để tắm cũng có.

      Đầu óc bắt đầu suy nghĩ lại truyện của những ngày vừa qua, cau mày cố gắng nghĩ nữa, trăm ngàn lần đừng nghĩ nữa! Từ hôm nay trở , Đường Lăng Đào, gã ác ma đó hoàn toàn xuất trong cuộc đời nữa. Ngày mai phải hẹn Mai Thi và đồng bọn uống chúc mừng.

      là kỳ quái, biết là quá mệt mỏi , hay do hoàn toàn an tâm, vừa có cảm giác buồn ngủ, lại lại trầm lại ngọt, lúc tỉnh lại là buổi chiều 4 giờ hơn.

      Ngồi dậy, cử động thân mình, căn phòng tràn đầy ánh sáng mặt trời vàng óng, cúi xuống bàn tay, bắt đầu lại thôi nào! Đường Lăng Đào chính là u ác tính củ , cuối cùng được cắt bỏ.

      Đau chút là tốt rồi, sau đó... Liền hoàn toàn khỏi hẳn!

      Có người gõ cửa, bật dậy, dì Cốc mở cửa tiến vào.

      "Tỉnh?"

      Thần Thần gật gật đầu.

      Cốc di đứng ở cửa, muốn cái gì lại dường như biết như thế nào bắt đầu, cuối cùng vẫn là cẩn thận : "Đói bụng ? Xuống lầu ăn chút gì nhé? Hay là dì mang lên?”

      "Mang lên hộ con." Thần Thần xuống giường, đến tủ quần áo của mình, tìm bộ đồ ở nhà để mặc.

      "Thần Thần, vẫn là xuống lầu , ba con rất lo lắng."

      Thần Thần quay đầu nhìn dì cái, nếu có quyết định còn hỏi xuống lầu hay là ở phòng làm gì?

      "Vâng." đóng cửa tủ, tóc tai bù xù xuống lầu.

      Mang Minh Lực an vị ở sô pha, mày mặt nhăn nhó, biết suy nghĩ cái gì.

      Thần Thần ngồi xuống đối diện ông, dì Cốc cũng cùng xuống dưới, ngồi ở bên cạnh Mang Minh Lực, hai người nhìn thoáng qua nhau, rốt cục vẫn là Mang Minh Lực mở miệng: "Thần Thần..."

      "Để con !" Thần Thần nhíu mày, về nhà tuy rằng an toàn, nhưng lại là rất phiền, nhất cử nhất động đều bị nhìn chằm chằm, rồi hỏi và hỏi.

      "Ngày hôm qua con bị cướp, đồ bị mất cả rồi.” rất nhanh, xong rơi mình vào dựa lưng sô pha, kệ họ có tin hay , bây giờ chẳng còn có tâm tư nào có thể thuyết phục họ tin lời dối của mình.

      Mang Minh Lực há miệng như còn muốn cái gì, bị dì Cốc huých , liền ngậm miệng, hai người trao nhau ánh mắt trao đổi chút, tựa hồ có chung suy nghĩ.

      Lúc này là cốc di chuyện: "Ăn cơm trước ."

      Thần Thần đều nhìn thấy hết, tùy tiện vâng tiếng.

      Đây là lý do vì sao muốn về nhà! chẳng khác gì khách ở cái nhà này, chủ nhân cố lấy lòng , đón ý hùa theo , sợ làm mất hứng.

      Như vậy cũng tốt, dù chẳng có cảm giác gia đình.

      Dì Cốc muốn làm người mẹ kế tốt bụng, nhưng cùng ba ba sau vài vài ánh mắt trao đổi, thành ra cũng có cảm giác đó là ba dượng của mình, biết cách chuyện thoải mái với con ruột của mình.

      bàn cơm quan tâm lắm ăn cơm, mặc dù có cảm giác muốn ăn. Bàn ăn to chỉ có ba người ngồi, trong đó hai người chăm chăm nhìn người còn lại.

      cố ăn nhanh, ăn xong, trách nhiệm của cha mẹ là cho con ăn no cũng xong, cũng cố hết sức bình thường, vừa ăn vừa uống, xong mọi người đều được giải thoát.

      Đại sảnh có tiếng động, Điền nhũ mẫu từ phòng bếp thông báo: “"Đường tiên sinh đến."

      Thần Thần giật mình, cơm trong miệng chút nữa phun ra.

      ho khan vài tiếng, được, phải nhanh khôi phục bình thường.

      cố ăn nhanh nhanh, bát cơm nhét hết vào miệng, nuốt xuống bụng, để lại bát bàn, lúc này mới thoải mái.

      Đường Lăng Đào cũng vào, Mang Minh Lực như bình thường đón tiếp cùng ăn cơm, cũng như mọi khi ngồi xuống chỗ thường ngồi xuống, ngay bên cạnh dì Cốc.

      Thần Thần dùng khóe mắt liếc nhìn phản ứng của mọi người, hoàn hảo, đều có gì bất thường.

      "Đào tử, hai ngày nay có chuyện gì?" Dì Cốc gắp món ăn cho .

      Thần Thần hơi chút thả lỏng, nhìn phản ứng của ba ba và dì Cốc nhận ra vấn đề của chính là Đường Lăng Đào.

      " việc cái gì, thiết kế mới của trung tâm thương mại xong.” vừa ăn cơm vừa bình thản , liếc mắt cũng thèm liếc nhìn .

      "Ba ba, ngày mai ba qua văn phòng chút , tổ thiết kế ngày mai họp” chuyển chủ đề về công việc, Mang Minh Lực vẻ mặt cũng thả lỏng rất nhiều, vừa ăn cơm vừa hỏi: "Tổ trưởng là ai?"

      Đường Lăng Đào gắp miếng thịt, "Thước Á, ba nghe qua sao? Gần đây, tập đoàn Mỹ Giai cũng dùng thiết kế của ấy, thực lực rất tốt.”

      Mang Minh Lực à tiếng, "Ba biết ta, trung tâm bách hóa và khách sạn của Kha gia cũng chính là ấy thiết kế . Đúng vậy, nhìn những nhà hàng và khách sạn đó đúng là thực lực rất khá.”

      Đường Lăng Đào ăn xong chén cơm, "Giá bọn họ đề ra cũng rất hợp lý."

      "Ừ." Mang Minh Lực vừa lòng gật đầu.

      Thần Thần nhìn chằm chằm bát cơm của mình, người này là chuyên gia chuyển biến sắc mặt! Lúc này là vẻ mặt nghiêm trang của người làm ăn .

      Nhìn cùng ba ba náo nhiệt, vô thanh vô tức đứng dậy lên lầu.

      "Thần Thần ăn xong rồi?" dì Cốc ân cần hỏi tiếng.

      "Vâng." Thần Thần cũng quay đầu lại chạy lên lầu, chỗ rẽ thời điểm thấy Đường Lăng Đào vẫn bình tĩnh mỉm cười cùng ba ba tiếp tục thảo luận, tỏ ra có vấn đề gì với chuyện rời .

      Như vậy có thể ... buông tha cho ?

      Đóng lại cửa phòng, nhịn được há mồm thở dốc, vừa rồi thực sợ là tới bắt trở về , hoặc là ở trước mặt ba ba lại xảo ngôn, làm cho ba ba chủ động bắt theo .

      Ngồi phịch ở giường, tâm tình thực cổ quái, biết là nên cao hứng hay là khổ sở.

      dây dưa với , sợ hãi lại phiền chán, tại trong mắt có người là ... Chẳng hiểu sao lại cảm thấy mất mát.

      dùng gối chặn lấy đầu, hiểu sao trong đầu thấy khó chịu đến mức khó khống chế.

      Cửa lại có tiếng gõ, trong lòng lại nhảy dựng lên, chẳng lẽ lại đuổi theo ?

      "Thần Thần?" Thấy cả ngày có tiếng đáp lại, dì Cốc lại gọi lần nữa.

      "Làm —— sao? ?" Sớm hay muộn phải bị doạ chết cũng chính là bị phiền đến chết, để yên cho chút được sao? Bà ta chưa phải mẹ kế đâu, cần phải tỏ ra dạy bảo !

      "Ăn chút hoa quả nhé?"

      Cứu mạng a! Thần Thần lại ôm lấy gối.

      " ăn!"

      "Vậy... uống gì ?"

      "..."

      tại là an toàn sao? Bảo xuống, phát điên mất !

    4. JupiterGalileo

      JupiterGalileo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,336
      Được thích:
      2,342
      Mình thấy Thước Á chuyển lại thành Mễ Á hay hơn á bạn.

    5. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      chào bạn, @Dr.Eam
      để tránh việc truyện của bạn bị ngkhác copy làm ebook rồi tung ra ngoài trước, bạn nên làm pic cho các chương nhé.
      cho mình hỏi ngoài đăng ở cung bạn có đăng ở chỗ khác ?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :