Mê Cưới - Cận Lê Mộ (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lynnnng

      lynnnng Well-Known Member

      Bài viết:
      86
      Được thích:
      632
      Edit : Lynnnng

      CHƯƠNG 32

      Lần đầu tiên Hứa Mịch phát mình thế nhưng lại tự tỉnh dậy. LÚc Du Ninh Trạch dậy, cũng tỉnh. Ý thức của còn mơ hồ, nếu như bình thường cho dù bị đánh thức cũng có thể tiếp tục ngủ như chết. Nhưng mà hôm nay vì trong lòng có chuyện, cho dù thôi miên bản thân như nào cũng ngủ được. Việc này nhưng là từ sáng hôm qua liền bắt đầu xảy ra.

      Hứa Mịch vẫn đợi a đợi, rốt cục đợi được Du Ninh Trạch đánh răng rửa mặt xong ra.

      Nếu như vẫn như hôm qua đánh lén lên là việc này là thói quen của , lên ngày hôm qua hôn trộm phải là ngẫu hứng. Đột nhiên Hứa Mịch có cảm giác hưng phấn như bắt gian.

      Phi phi phi, bắt gian cái gì chứ, phải gian. Người ta đây là vụng trộm hôn vợ, ràng là quang minh chính đại.

      Hừm, biết lúc Du Ninh Trạch thôn trộm là từ từ nhắm hai mắt hay là vẫn mở to mắt nhìn đầy thương đâu? Hứa Mịch lại tự bổ não hình ảnh hoàng tử thâm tình hôn công chúa ngủ trong rừng, nhất thời cảm thấy mị lực của mình đúng là vô hạn a. Việc này nhất định phải cho Phương Diệc Mông. Phương Diệc Mông cùng Đường Tri Ngôn cả ngày ân ái đằm thắm, nhìn thôi cũng làm cho răng chua, cũng phải tìm cơ hội biểu mị lực của mới được.

      Du Ninh Trạch mặc quần áo xong, giống như bình thường đến bên giường. Phỏng chừng mơ giấc mơ gì đẹp, ngay cả lúc ngủ cũng cười. cười trộm, nhìn lúc, lại cúi người xuống hôn lên gương mặt nõn nà bóng loáng của Hứa Mịch.

      Hứa Mịch trong lòng vui vẻ, cảm giác được Du Ninh Trạch đến gần, cho nên lúc Du Ninh Trạch hôn làm cho giật mình. a tiếng mở mắt, tay cũng phản xạ có điều kiện vung tay về chỗ bị đánh lén. Mà Du Ninh Trạch bởi vì chưa kịp lùi lại, cái tay của Hứa Mịch lại kém dương sai bị gương mặt ngăn cản, lại vì quán tính nên đánh lên gương mặt , ‘Chát’ tiếng vô cùng vang dội.

      Du Ninh Trạch: “…”

      Hứa Mịch: “…”

      Nhìn thần sắc kinh ngạc của Du Ninh Trạch, giờ phút này Hứa Mich muốn tìm cái lỗ chui xuống. dùng đến đầu óc mà , “Em phải cố ý giả vờ ngủ.”

      Hứa Mịch xong lời này, nhất thời cảm thấy sinh thể luyến. Trời ơi, đất ơi, đầu óc bị cửa kẹp sao, sao lại ra câu đấy.

      Du Ninh Trạch bất ngờ bị tát cái mà ngây người, nghe xong lời giải thích của Hứa Mịch trận máu nóng xông lên não, bên tai đỏ lên. có cảm giác như làm chuyện đuối lý mà có cách nào xoay sở.

      “Cái gì a, vừa rồi em sai rồi, em phải cố ý đánh . Em là cẩn thận. Em nghĩ là bị muỗi cắn.” Hứa Mịch khóc ra nước mắt, còn có thể mất mặt thêm chút nữa sao. Xong rồi, có phải Du Ninh Trạch bị đánh cho ngu rồi , sao nửa ngày rồi cũng lời nào. chột dạ muốn chết.

      Dường như Du Ninh Trạch cũng muốn gì, mặt đỏ lên, dám nhìn vào mắt Hứa Mịch, “Xin lỗi, vừa rồi…..vừa rồi đắp chăn giúp em, cẩn thận chạm vào mặt em.”

      Hứa Mịch ngốc lăng thốt ra, “Vậy ngày hôm qua cũng cẩn thận chạm vào sao.”

      Du Ninh Trạch: “…”

      Hứa Mịch: “….” Trời ơi, vừa rồi lại gì vậy…. Loại hành động lén lút bắt nhược điểm của người cần ra được ? Vốn là chuyện hợp tình hợp lú, bây giờ ngược lại biến thành bên tình nguyện.

      Cho ngươi nhanh mồm nhanh miệng, cho ngươi nhanh mồm nhanh miệng! Hứa Mịch ở trong lòng phỉ nhổ bản thân vạn lần!

      “Em vệ sinh!” Hứa Mịch từ giường đứng lên, dùng thần tốc xuống giường vào toilet.

      Du Ninh Trạch bị bộ dạng hấp tấp của Hứa Mịch dọa đến,”A Mịch êm chậm thôi”

      … … … …

      Hứa Mịch ở trong toilet ngây người lúc lâu, đến khi chắc chắn là Du Ninh Trạch làm, mới dám ra.

      lại lần nữa nằm lên giường, lăn qua lộn lại, đều là hối hận hành vi ngu xuẩn của mình. sao lại có thể làm ra chuyện ngốc như vậy! sao có thể làm ra chuyện ngốc như vậy a a a!

      Quên , có gì mà hối hận, chỉ cần da mặt dày, mọi chuyện đều thành vấn đề. Vừa nghĩ như vậy, trong lòng Hứa Mịch lại dễ chịu hơn.

      Lúc Hứa Mịch tỉnh dậy, là bị chuông cửa đánh thức. mắt nhắm mắt mở, lê dép ra mở cửa. ra là giường hôm trước mua, hôm nay hàng đến.

      Đợi nhân viên đưa hàng rồi, Hứa Mịch lại ở giường mới lăn qua lộn lại phen, cuối cùng vì bụng lên tiếng kháng nghị, bất đắc dĩ rời giường kiếm ăn.

      Sáng hôm nay Du Ninh Trạch bị dọa chạy, chắc cũng chưa kịp gọi bữa sáng, chỉ có thể tự làm.

      nấu sủi cảo đông lạnh, đột nhiên nhớ đến mình còn chưa từng làm đồ ăn cho Du Ninh Trạch ăn. Tuy rằng cảm thấy nấu cơm là chuyện phiền phức, nhưng mà vẫn ăn ở ngoài cũng phải là cách hay. Về sau vẫn là tự mình nấu tốt hơn.

      Ăn xong bữa sáng, Hứa Mịch định tiếp tục ngủ bù. Từ sau khi mang thai, vô cùng thích ngủ, vẫn cảm thấy mình ngủ đủ. Ngày hôm qua còn ra ngoài tìm việc, cần lười chết ở nhà. Nhưng mà túi bị cướp, giấy tờ mất hết, ước số lười biếng của cả người Hứa Mịch lại bị kích thích.

      … … … …

      Lúc Hứa Mịch đến chỗ hẹn, Giang Tự đến rồi.

      ta mặc áo khoác màu trắng, để ý cúi đầu uống nước, gương mặt nghiêng vô cùng tuấn mỹ, trong lúc giơ tay nhấc chân đều có hương vị của quý công tử. Hứa Mịch nhìn thấy Giang Tự như vậy, trong nháy mắt dại ra. Giống như lại nhớ đến thời gian hai người còn nhau, thường xuyên đến muộn, mỗi lần ta đều kiên nhẫn chờ . Ngẫu nhiên có lúc ta đến muộn, tức giận, sau đấy ta vẫn dỗ dành . khi đấy chính là đứa bé bị làm hư.

      phục hồi lại tinh thần, đối chỗ đối diện ta ngồi xuống, “Xin lỗi a, tôi đến muộn.”

      Giang Tự nhìn thấy , nở nụ cười, “ có việc gì, quen rồi.”

      Hứa Mịch hơi ngượng, “Trước kia là tôi hiểu chuyện.” đổi đề tài, mắt sáng lên trong suốt tràn ngập hy vọng, “Túi của tôi là tìm được rồi sao?” Giang Tư ở xã hội có ít quan hệ muốn người biết, điểm này ở trước kia biết , cho nên Giang Tự tìm giúp , hy vọng trong lòng còn rất lớn.

      Giang Tự cầm túi tô bên cạnh mình, đưa cho Hứa Mịch, “Di động bị ta cầm bán chợ đen, tạm thời tìm được. Trừ điện thoại di động ra, em xem em còn thiếu gì .”

      Mất mà tìm lại được, đây là ý nghĩ của Hứa Mịch bây giờ. cười tủm tỉm kiểm tra túi của mình, ngờ còn có thể hoàn hảo tổn hao gì cầm lại được. Sau khi kiểm tra xong ngẩng đầu lên, chân thành : “Giang Tự, cảm ơn ! Di động sao. Giấy tờ này tìm lại được tôi rất thỏa mãn.”

      Mắt Hứa Mịch rất sang, lại to, tim Giang Tự giống như bị ngâm vào ánh mắt trong suốt đấy, ta cười cười, “ cần khách sáo với .”

      Lúc này phục vụ đưa đồ ăn lên, Hứa Mịch nhìn thấy đồ ăn này, im lặng. Trước kia lúc ăn cơm vì thường xuyên dậy muộn, cho nên mỗi lần Giang Tự đều gọi trước đồ ăn thích, sau đấy vừa đến là có thể ăn được. ngờ bây giờ Giang Tự còn giữ thói quen này.

      Hứa Mịch nghĩ, có chút thói quen đúng là chọc tim gan người khác.

      Hứa Mịch cầm đũa lên, “Hôm nay tôi mời.”

      Lúc này, di động trong túi Hứa Mịch vang lên, lấy ra nhìn, ngẩng đầu với Giang Tự, “Xin lỗi, tôi nghe điện thoại chút.”

      vừa nghe máy vừa về phía toilet, “Alo?”

      Có thể là vì chuyện buổi sáng, ngữ khí của Du Ninh Trạch hơi mất tự nhiên, “…. Ách, A Mịch, là .”

      Hứa Mịch: “Em biết là . Có tên điện thoại….”

      Du Ninh Trạch ho khan hai tiếng, “Cơm trưa định giải quyết thế nào.”

      Hứa Mịch: “Ăn ở bên ngoài.”

      Du Ninh Trạch: “Ăn mình sao?”

      Hứa Mịch nghĩ nghĩ, “ phải, ăn với bạn.”

      Du Ninh Trạch: “Có ăn bữa sáng hay ?”

      Hứa Mịch: “Tự nấu sủi cảo ăn.” Thứ tự vấn đề này rất kỳ quái. phải là nên hỏi bữa sáng trước rồi mới lại hỏi bữa trưa sao.

      Du Ninh Trạch: “, lần sau nhất định nhớ chuẩn bị bữa sáng cho em.”

      Hứa Mịch trêu , “Rốt cục nhớ tới sống chết của vợ con rồi sao.”

      Du Ninh Trạch hơi ngượng ngùng, “Xin lỗi, A Mịch. cố ý.”

      Hứa Mịch ngờ lần này Du Ninh Trạch lại nghiêm túc, “Đừng nghiêm túc thế, em đùa thôi. Yên tâm, em cũng phải trẻ con. Em thể tay làm hàm nhai.”

      Du Ninh Trạch ngại ngùng cãi lại, “ nghiêm túc, em mới nghiêm túc.”

      Hứa Mịch trợn trắng mắt, “Lười vạch trần . Được rồi, em ăn cơm trước, thèm nghe nữa.”

      Du Ninh Trạch: “Nhớ ăn no chút. Bây giờ em là người ăn cho hai người.”

      Hứa Mịch: “….”

      Hứa Mịch về lại bàn ăn, thấy Giang Tự cũng chưa động đũa, “Ngại quá. ra có thể ăn trước.”

      Giang Tự rũ mắt, “A Mịch, em nhất định phải khách sáo với như vậy sao. Trái cái xin lỗi, phải cái ngại quá.”

      Hứa Mịch mặt đổi, thản nhiên , “Vậy muốn em thế nào.”

      Giang Tự nhìn Hứa Mịch: “Chúng ta có thể giống như trước kia sao?”

      Hứa Mịch nhìn bát đũa trước mặt, nhìn Giang Tự, “Trước kia là trước kia, bây giờ là bây giờ.” Phương thức giao tiếp từng thời điểm đều là giống nhau, bọn họ sớm chia tay, sao còn có thể giống như trước kia được.

      Giang Tự thâm trầm hít hơi: “ hiểu. Là nghĩ nhiều.”

      Ăn cơm xong, Giang Tự đưa Hứa Mịch về tiểu khu. Sau khi Hứa Mịch xuống xe, Giang Tự nhìn vào tiểu khu, đến khi thấy bóng dáng nữa mới thu hồi tầm mắt.

      ta đốt điếu thuốc, trong xe đầy khói, làm cho cay mắt. Bọn họ đúng là quay lại được. Lúc trước ta lấy thái độ kiên quyết chia tay với Hứa Mịch, bây giờ sao còn có mặt mũi nào mà xin hòa hảo.Người bên cạnh sớm phải là .

      nhớ tới vừa rồi trước khi xuống xe Hứa Mịch , “Giang Tự, đừng ôm hi vọng gì với tôi nữa, đoạn tình cảm tốt đẹp đấy sớm quay lại được.”

      lơ đãng nghiêng đầu, nhìn thấy xếp tiền đỏ cùng tiền lẻ ghế phụ. ta ngây ra, A Mịch của vẫn thông minh như vậy. Tiền trong ví sớm bị cái người giật túi kia lấy , tiền này đều là bỏ vào. nhớ trước kia trong ví tiền A Mịch của mang quá 1000 đồng cũng thấp hơn 500 đồng, cho nên theo thói quen trước kia bỏ tiền vào, còn quên bỏ vào ít tiền lẻ.

      ngờ là vẫn bị phát , còn lấy phương thức này phân giới hạn với . nhớ trước kia lúc trong ví Hứa Mịch hết tiền đều thường nhét tiền vào, Hứa Mịch ngay từ đầu cũng là từ chối. Nhưng mà khi đấy có thân phận danh chính ngôn thuận, cho nên có thể hợp tình hợp lý , “ cho bà xã tiền, là chuyện thiên kinh địa nghĩa.” Khi đấy Hứa Mịch ngoài miệng biết xấu hổ, nhưng mà thần thái mặt lại vô cùng động lòng ngươi, cái loại thần sắc được thương chiều chuộng.

      Người ta đều đấy là trước kia, trước kia cũng có nghĩa là bây giờ. Chẳng bây giờ người còn có thân phận danh chính ngôn thuận sao? Ngươi cho là ngươi có thể hợp tình hợp lý làm cho Hứa Mịch cầm tiền sao? Giang Tự, tất cả tất cả đều là ngươi suy nghĩ nhiều.

      Giang Tự sờ mắt bị cay khói, ngờ là, liền chạm phải giọt nước mắt.
      A fang, Juuni, linhdiep178 others thích bài này.

    2. olphuit

      olphuit Active Member

      Bài viết:
      169
      Được thích:
      139
      mất rồi mới thấy tiếc, đáng đời Giang Tự >_<. tks editor nha :)))
      lynnnng thích bài này.

    3. lynnnng

      lynnnng Well-Known Member

      Bài viết:
      86
      Được thích:
      632
      Edit : Lynnnng

      CHƯƠNG 33

      Hứa Mịch về nhà là ngủ, lúc tỉnh dậy hơn 4h chiều. nằm ở giường cảm thấy nhàm chán, cuối cùng vẫn đứng lên, định đến chợ gần đây mua thức ăn, tối nay nấu cơm ở nhà. Tuy rằng cảm thấy nấu cơm là chuyện phiền phức, ăn ở bên ngoài vừa tiện lại cần làm, nhưng mà mẫu thân đại nhân đúng, ăn bên ngoài đúng là vẫn tốt bằng ăn ở nhà.

      tới bên này cũng được thời gian, còn chưa tìm được cảm giác gia đình, cảm giác như ở đây chỉ là chỗ ở tạm thời. Ngày hôm qua lời của mẫu thân đại nhân đánh thức . Hai người bọn cả ngày ở bên ngoài ăn cơm, ăn xong lại về nghỉ ngơi, đây phải là nhà, càng giống như là khách sạn. Hai vợ chồng là sinh hoạt như nào, còn phải là giống như mọi nhà khác.

      Bị mẫu thân đại nhân dạy dỗ phen, Hứa Mịch tính sửa chữa lại trước khi ăn đau khổ. cũng ghét việc xuống bếp, ra còn rất thích cảm giác thành tựu khi làm được đồ ăn ngon. Trước kia ở nhà, lúc có hứng ở trong phòng bếp nấu nướng cả ngày, nghiên cứu làm đồ ăn như nào. Chẳng qua là gần đây ước số lười biếng trỗi dậy, muốn động tay.

      Lúc Du Ninh Trạch tan sở về nhà, ngửi thấy mùi thịt thơm. Vốn cũng thấy đói, nhưng mà hương vị lại làm sâu tham ăn trong bụng thức dậy. đổi dép, đến phòng bếp.

      Quả nhiên, Hứa Mịch đeo tạp dề ở trong phòng bếp, nồi thịt sôi sùng sục, hương vị chính là từ đấy bay ra.

      Du Ninh Trạch liếm liếm môi, “Sao lại thơm như vậy?”

      Hứa Mịch nghe thấy tiếng, quay đầu nhìn , lại đem lực chú ý về lại trong nồi, cầm xẻng đảo thịt kho tàu trong nồi, : “Tối nay có lộc ăn.”

      Du Ninh Trạch nhìn thủ pháp thuần thục nấu nướng của Hứa Mịch lắp bắp kinh ngạc, “A Mịch, thế mà lại biết em còn có thể nấu cơm.” Lúc ở thành phố A vẫn đầu là mẹ hoặc bà Hứa Mịch nấu cơm, sau khi đến thành phố B hai người cũng toàn ăn ngoài, đây là lần đầu tiên nhìn thấy Hứa Mịch xuống bếp. vẫn đều cảm thấy Hứa Mịch là loại tiểu thư hai tay dính nước mùa xuân.

      Hứa Mịch cười, “Những điều biết còn rất nhiều. xem << Vua đầu bếp>> Châu Tinh Trì chưa, em chính là cái vua đầu bếp đấy.”

      Du Ninh Trạch yên lặng hắt nước lạnh lên , “ nhận ra.”

      Hứa Mịch đậy vung lên nồi, xoay người nhìn , trong đôi mắt lóe lên quang mang gian xảo, “ nhận ra đúng . Vậy được, lát nữa cũng cần ăn, tất cả chỗ này em tự mình ăn hết.”

      Du Ninh Trạch vì đồ ăn ngon mà nhanh chóng mỉm cười lấy lòng: “ nhận ra, em chính là vua đầu bếp trong vua đầu bếp.”

      Hứa Mịch vừa lòng gật đầu, nghiêng người mở ra nồi đất, cầm thìa múc thìa vào trong chén, định nếm thử mùi vị.

      Du Ninh Trạch lại gần nhìn, hóa ra là hầm canh gà, trong canh còn có vài miếng màu trắng dài dài, hỏi: “Cái màu trắng dài mỏng là cái gì thế?”

      Bởi vì canh rất nóng, Hứa Mịch vừa thổi vừa , “…Đấy là dạ dày lợn. Chẳng lẽ chưa ăn qua canh gà hầm dạ dày lợn sao. Rất khoa học, cái ăn hóa này làm sao lại có thể chưa từng ăn.”

      Đôi mắt Du Ninh Trạch sáng lên nhìn chằm chằm canh trong nồi đất, mùi tiêu đậm cùng hương vị gà nấu với dạ dạ lợn nhàng bay ra, hít sâu hơi, “Chưa từng, lần đầu tiên nhìn thấy món này.”

      “Canh ngon như vậy mà chưa từng uống qua a.” Hứa Mịch cười tủm tỉm, “Trước kia bà em thường xuyên hầm cho em uống.”

      Hứa Mịch uống ngụm canh, mùi vị vừa vặn, đậy nắp nồi đất lại, lại sang đảo thịt kho tàu, thịt mềm, nước thịt gần cạn, tắt bếp, lấy thịt ra đĩa. “ nhanh thay quần áo , em lại nấu thêm hai món, là có thể ăn cơm.”

      Du Ninh Trạch lưu luyến ra khỏi phòng bếp, vào phòng ngủ thay quần áo ở nhà.

      Đến khi từ trong phòng ra, Hứa Mịch múc bát canh gà đặt ở bàn ăn, “ uống canh trước .” Sau đấy lại xoay người vào phòng bếp.

      Du Ninh Trạch ngồi bàn ăn, cảm thấy thỏa mãn ăn canh. Dạ dày lợn vô cùng ngọn, thịt gà tươi mềm vừa miệng, nước canh đậm đà trong veo, lại hơi có vị cay cay của hạt tiêu.

      Canh gà dạ dày lợn hương vị đậm đà, béo mà ngấy, mềm mà nhão, thịt kho tàu đậm đà mà mặn, cà tím xào thịt hương vị để lại dư , bắp cải xé trong veo ngon miệng. Hai người vô cùng nghiêm túc ăn cơm, thỉnh thoảng cũng vài câu, bàn cơm thường truyền đến tiếng vang của bát đũa, loại khí yên tĩnh ấm áp tràn ngập bàn cơm.

      Đồ ăn rất ngon miệng, khí rất tốt, Du Ninh Trạch phá lệ ăn hai bát cơm, lại uống hai bát canh, còn cảm thấy chưa thỏa mãn.

      Hôm nay Hứa Mịch cũng ăn ít, ban ngày lúc ở nhà luôn luôn ăn, bây giờ lại ăn bát cơm đầy thêm hai bát canh, mà cảm giác còn chưa no bụng, còn muốn ăn gì đấy…

      Khóc, phát từ sau khi mang thai khẩu vị của mình càng ngày càng lớn, luôn cảm thấy đói bụng muốn ăn gì đấy, vì thế ăn ngừng nghỉ. phải đều giai đoạn đầu khi mang thai đều nôn nghén gì đấy sao, ăn được gì sao, sao đến lượt khẩu vị lại tốt như vậy a. Có đôi khi thấy hoảng sợ, ăn như vậy có thể trở lại dáng người trước kia hay .

      Hứa Mịch nhìn thoáng qua bát đĩa hỗn độn bàn, lại nhìn về phía Du Ninh Trạch vẻ mặt thỏa mãn sau khi ăn uống no đủ, ở dưới gầm bàn đá chân , “Về sau em nấu cơm rửa bát.”

      Mắt Du Ninh Trạch sáng lên, bắt được trọng điểm, “Về sau đều ăn cơm ở nhà sao?”

      Hứa Mịch cười nhìn , “ thấy ăn ở nhà ngon hay là ăn ở nhà ngon?”

      Du Ninh Trạch chút do dự đáp, “Đương nhiên là ở nhà.” sớm chuyển ra ở riêng, thân mình, về nhà cũng lạnh tanh, cũng biết nấu cơm, cho nên đều ở bên ngoài giải quyết vấn đề ấm no. Nhiều năm như vậy, sớm chán ghét sống như vậy, cũng dần dần sinh ra ý nghĩ xây dựng gia đình cho mình trong đầu.

      Có gia đình của mình, lại có cảm giác thân mình chìm nổi phiêu bạc trong xã hội. Trước kia như người máy dốc sức gây dựng nghiệp, đối với thời gian nghỉ ngơi cũng để ý nhiều. Bây giờ kết hôn, rốt cục cũng cảm nhận được loại tâm tình sau khi tan sở cả lòng đều nghĩ đến việc về nhà. Bởi vì biết trong nhà còn có đợi về.

      Hứa Mịch chống cằm nhấn mạnh, “Nếu ăn cơm ở nhà phải phụ trách rửa bát.”

      Du Ninh Trạch mỉm cười nhìn Hứa Mịch, dịu dàng : “Được.”

      Hứa Mịch ngờ Du Ninh Trạch lại đồng ý nhanh như vậy, vốn còn chuẩn bị đống lý do để thuyết phục . Rất nhiều đàn ông đều muốn làm việc nhà, cảm thấy đó là chuyện của phụ nữ. hoàn toàn đồng ý loại tư tưởng này, cảm thấy, là vợ chồng, phải chia sẻ việc nhà với nhau. Lúc trước khi xem mắt cũng gặp được ít loại đàn ông này, đều hy vọng sau khi kết hôn người phụ nữ có thể yên tâm ở nhà làm bà chủ gia đình nuôi con làm việc nhà.

      Chính là trước kia khi còn nhau với Giang Tự, ta cũng là loại tư tưởng chủ nghĩa đại nam nhân này, vì thế ít lần tốn nước miếng tranh luận với , nhưng mà thái độ nhận sai của ta cũng sai, sau đấy cũng dần dần chấp nhận ý tưởng của . Khi đấy hai người sống chung, ta cũng giúp đỡ ít việc nhà, mà phải là loại đại thiếu gia đáng ghét cơm đến há mồm áo đến giơ tay này.

      Hứa Mịch thấy mặt Du Ninh Trạch cũng có biểu tình miễn cưỡng vui, ngược lại là thần sắc dịu dàng, vô cùng vừa lòng, “ sai, giác ngộ rất cao, vô cùng tốt.”

      Du Ninh Trạch hỏi: “Giác ngộ gì?”

      Hứa Mịch cười mà , “Chỉ hiểu mà diễn đạt được thành lời.”

      Du Ninh Trạch thấy vẻ mặt bí hiểm của Hứa Mịch, cười , “Ra vẻ thần bí”

      Hứa Mịch cười haha, “Vốn thần bí. nhanh rửa át , rồi chúng ta siêu thị chuyến. Thức ăn trong tủ lạnh sắp bị chúng ta tiêu diệt hết rồi.”

      Du Ninh Trạch : “Dạo gần đây dì Lý cũng chưa đến dọn nhà, cho nên thức ăn trong tủ lạnh cũng chưa mua thêm, ngày mai có cần gọi dì qua ?” thích ở nhà nhìn thấy người lạ, trước kia dì Lý đến dọn dẹp đều chọn lúc có ở nhà. Sau khi Hứa Mịch đến, biết cũng thích nhìn thấy người lạ trong nhà, cho nên bảo dì Lý tạm thời đừng đến nhà dọn dẹp.

      Hứa Mịch: “Ừm, bảo dì đến dọn dẹp nhà là được. Đồ ăn đồ dùng vẫn là chúng ta tự mua . dạo phố mua này nọ, cái này em vẫn chịu làm.”

      Du Ninh Trạch bật cười, “Được.”

      Đợi Du Ninh Trạch rửa bát xong, hai người đến siêu thị. Hứa Mịch ở trong siêu thị chọn những thứ trong nhà cần, Du Ninh Trạch đẩy xe bên cạnh. thường hỏi ý kiến .

      Thỉnh thoảng có vài người qua bọn họ, có lẽ là bọn họ rất hài hòa, lại có lẽ là tuấn nam mỹ nữ ân ái, lúc người khác qua thường liếc mắt nhìn bọn họ, thậm chí còn có quay đầu lại nhìn.

      Hứa Mịch chỉ chú ý xem hàng hóa phát , Du Ninh Trạch cũng chú ý đến, rất thản nhiên nhận ánh mắt này, lần đầu tiên phát , nhận cảm giác chú ý của mọi người cũng sai. Bởi vì trong mắt những người này, cùng A Mịch là đôi, quanh minh chính đại biểu quan hệ của bọn họ, làm cho vui mừng thôi.

      Du Ninh Trạch vui mừng rạo rực, hóa ra dạo phố cũng thú vị như trong tưởng tượng, cảm giác dạo phố cùng vợ rất tốt.

      Lúc ngang qua khu hoa quả, Hứa Mịch ngửi thấy nồng đậm mùi sầu riêng, nhất thời thèm thuồng, với Du Ninh Trạch, “Chúng ta có muốn mua quả sầu riêng về .”

      Du Ninh Trạch vẻ mặt ghét bỏ, “ cần, sầu riêng rất thối.”

      Hứa Mịch cãi lại, “Thối đâu ra, chờ đến lúc ăn chỉ biết nó thơm.”

      Du Ninh Trạch đứng cách sầu riêng rất xa, nhíu mày, cái loại ngửi mùi thối như vậy, làm sao ăn lại thơm.

      Hứa Mịch: “Này này này, ánh mắt của đấy là sao!”

      Du Ninh Trạch thẳng: “Ánh mắt ghét bỏ.”

      Hứa Mịch mặc kệ , tự ý đến cạnh sầu riêng, tính chọn quả mang về nhà ăn. Bên cạnh cũng có người chọn sầu riêng, Hứa Mịch cũng để ý, bên này chọn được sầu riêng ngon, liền nhìn về phía sầu tiêng người bên cạnh. nhìn sầu riêng, lơ đãng ngẩng đầu mới phát quên người này.

      “Đan Đan!” Hứa Mịch kích động hô.


      Cải tím xào thịt
      [​IMG]


      Bắp cải xé
      [​IMG]


      Canh gà nấu dạ dày lợn
      [​IMG]
      Last edited: 10/6/15
      Juuni, dhtt, linhdiep174 others thích bài này.

    4. mattroiden2810

      mattroiden2810 Well-Known Member

      Bài viết:
      218
      Được thích:
      240
      cần post hình thức ăn, TUI THÈM T-T :031:
      lynnnng thích bài này.

    5. lynnnng

      lynnnng Well-Known Member

      Bài viết:
      86
      Được thích:
      632
      @mattroiden2810 cơ mà tui thích, mình thèm k bõ rê bệ ng` khác cùng thèm :th_6:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :